1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tà vương mị hậu: Triệu hồi sư xinh đẹp - Vi Nhĩ Xuyên Cao Cân Hài (187/427) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 185. Bổn vương quả ghen tị

      " có việc gì ."

      phải là nàng quá mức tự tin, mà là ngày hôm qua nàng đánh Tôn Cầm, cuối cùng cũng thấy có động tĩnh gì.

      Manh Tử Hề vẫn là có chút lo lắng, "Tốt nhất vẫn nên cẩn thận chút, là kỳ quái. Như thế nào ngươi vừa mới trở về, trêu chọc nhiều người như vậy."

      Từ khi Tuyết trở về, mặc dù thể là an phận thủ thường, nhưng ít ra cũng chủ động chọc người nào, nàng nhiều nhất cũng chỉ nhằm vào đám người Xà Ngọc Kỷ chút mà thôi.

      Nhưng nhìn tình huống tại mà xem, rất nhiều người đều hận thể giết chết nàng.

      Tuyết khép lại sách vở "Người phạm ta ta phạm người, người nếu như phạm ta, ta trả gấp trăm lần."

      Người khác làm chuyện gì, nàng có thể mặc kệ, nhưng chỉ cần động đến chuyện bản thân nàng, nàng để yên .

      "Người tới rồi, ta lui." Manh Tử Hề nhìn người vừa mới nhảy từ cửa sổ vào, .

      "Uh, ngươi đến chỗ Triển Hoành chuyến, xem chuyện nương ta cùng với Xà Kiến Hoa như thế nào rồi." Tuyết phân phó , tại chuyện của mẫu thân hẳn là cũng tra được ít rồi.

      Manh Tử Hề đáp lời liền ra ngoài, rời khỏi hoàng gia học viện, đối với nàng mà phải là việc gì khó, hơn nữa nha hoàn của học viên là có thể tùy thời xuất nhập , giống như học viên bị quản lý nghiêm khắc.

      "Ngươi lại xằng bậy ." Ly Thiên Dạ ngồi xuống đối diện Tuyết , có chút trách cứ .

      Chuyện hôm nay cũng thấy được, cũng quá kinh ngạc, nàng vốn là người để bản thân mình bị ủy khuất .

      Nhưng chuyện hôm nay lại khiến có chút lo lắng.

      "Là bọn họ xằng bậy ." Tuyết mặt mày đều nâng chút, tự tay rót cho Ly Thiên Dạ ly trà.

      Nếu bọn họ động tới nàng, nàng cũng lười quản bọn họ. Nàng cho tới bây giờ đều như thế, làm chuyện gì, đều tốt nhất cần chọc tới nàng, chọc tới nàng , nhất định bị trả lại gấp trăm lần.

      "Đó là nữ nhi viện trưởng, ngươi lại trước mặt mọi người chém rách quần áo của nàng, viện trưởng để yên cho ngươi sao."

      "Vậy ngươi là lo lắng cho ra, hay vẫn là đau lòng Tôn Cầm bị ta chém rách quần áo?" Tuyết ngẩng đầu, nhìn vào đôi hồng mâu kia, giống như đoàn hỏa thiêu đốt đến lòng nàng.

      Trong lòng run lên, vội vàng dời ánh mắt của mình. hiểu vì sao mỗi lần đến đôi mắt của , trong lòng nàng luôn có cảm giác khác thường.

      "Bổn vương có thể cho rằng ái phi đây là ghen sao?" Ly Thiên Dạ tà mị cười cười nhìn Tuyết , tâm tình thập phần tốt.

      Nàng đắc tội viện trưởng, cùng lắm , cuối cùng giúp nàng giải quyết. Chỉ là cái viện trưởng nho mà thôi, cũng có chuyện gì, chỉ cần nàng khỏe mạnh là được rồi.

      "Ngươi mới ghen." Tuyết liếc mắt, nàng làm sao có thể ghen, đồ tự kỷ.

      "Bổn vương quả ghen tị." Ly Thiên Dạ đột nhiên bộ nghiêm trang .

      Ách... Đây là cái gì tình huống, nàng như thế nào, có thể khiến cho Ly Thiên Dạ ghen tị.

      "Bổn vương ăn dấm chua của Trà Bá Trọng, ngươi thế nhưng đối cười." Ly Thiên Dạ tiếp tục , hôm nay nhìn thấy cái này thế nhưng đối với tiểu tử Trà Bá Trọng cười. Trong lòng thoải mái.

      "Ly Thiên Dạ, ngươi có bệnh, ta cùng chính là bạn tốt." Nàng cùng Trà Bá Trọng căn bản là có gì, chỉ là bằng hữu bình thường mà thôi.

      đúng, tại phải là thời điểm giải thích, mà nàng căn bản cần giải thích. Đáng chết, nàng tại sao phải cần giải thích cho cơ chứ. Ly Thiên Dạ chết tiệt!

      Chương 186. Bổn vương là người của ngươi


      Ly Thiên Dạ cười nhìn Tuyết . Haha, nàng có thể vì mình mà giải thích là tốt rồi.

      "Cười cái gì mà cười." Tuyết trừng mắt nhìn Ly Thiên Dạ. Nam nhân này, hay thay đổi , làm cho người ta đoán được.

      Kỳ thực cùng Âu Nhan Mộ có chút tương tự, tính tình đều rất bá đạo, tuy nhiên thủ đoạn của hai người họ có chút bất đồng .

      Nàng khỏi nghĩ, nếu Âu Nhan Mộ cũng đối với bản thân ôn nhu, nàng có phải hay chán ghét như thế . nhưng trong lòng nàng có đáp án, thể.

      "Cho ngươi." Ly Thiên Dạ từ trong nạp giới của mình, lấy ra cái lò luyện đan vô cùng xinh đẹp.

      Tuyết nhìn lò luyện đan trước mắt, trong nháy mắt hai mắt đều tỏa sáng. Mặt ngoài của nó điêu khắc bát quái đồ cùng bốn con thanh long vô cùng tinh xảo, mặt ngoài còn tản ra hơi thở cực nóng, cần hỏi liền biết đây là cái gì .

      "Bát quái lò luyện đan." Đây là tuyệt phẩm mà Xà giá bán đấu giá năm trước, nghĩ tới dĩ nhiên là bị Ly Thiên Dạ mua mất.

      "Uh, đưa ngươi, có lợi cho việc luyện đan của ngươi." Ly Thiên Dạ , giống như bản thân đưa cho nàng phải là tuyệt phẩm lò luyện đan, mà chỉ là món đồ nho vậy.

      Tuyết khách khí tiếp nhận lò luyện đan, vui sướng nhìn tới nhìn lui, hổ là tuyệt phẩm lò luyện đan, hơi thở phát ra cũng giống bình thường.

      "Đây là ngươi tự nguyện đưa cho ta, đừng có mà đòi hỏi công lao gì."

      Người này đưa cho nàng thứ tốt như vậy, đừng là dùng để thiết kế nàng .

      "Người này tiểu bạch nhãn lang, cả người ngươi đều là của ta, ta còn có thể lấy gì nữa." Ly Thiên Dạ bất đắc dĩ, nàng cần, nàng muốn, đều cho nàng.

      "Ta là người của ngươi khi nào." Tuyết đỏ mặt, nàng mới phải là người của đâu.

      Bất quá bát quái lò luyện đan này là thứ tốt, nàng buôn bán rất lời . Có thứ này, chắc chắn việc luyện đan của nàng tốt lên rất nhiều .

      "Bổn vương là người của ngươi." Ly Thiên Dạ thỏa mãn nhìn nàng, nhìn nàng cười, cảm thấy so với có được thiên hạ còn thỏa mãn hơn.

      giống như có được nàng, chẳng khác nào có được cả thiên hạ. nghĩ, nếu giữa giang sơn cùng mỹ nhân, bắt phải chọn trong hai, như vậy chắc chắn chọn mỹ nhân trước mắt này.

      Đương nhiên, cho tới bây giờ là người vô cùng tham lam, chỉ cần muốn , phải có được. Giang sơn cùng mỹ nhân, đều muốn có cả hai.

      " biết xấu hổ." Tuyết quay đầu nhìn thoáng qua Ly Thiên Dạ, cặp con ngươi nhu tình kia, nhìn thẳng vào nàng, khiến nàng tự kìm hãm được mặt đỏ lên.

      "Đây là sơ cấp luyện dược phổ, người từng bước từng bước luyện, thể quá sốt ruột." Ly Thiên Dạ xong lại cho Tuyết quyển sách.

      Tuyết thuận tay đem bát quái lò luyện đan bỏ vào trong nạp giới của mình, tiếp nhận quyển sách đưa, nhìn thoáng qua "Dược liệu khó tìm nha."

      Tuy rằng chỉ là sơ cấp luyện dược phổ, nhưng bên trong đan dược đều là thượng phẩm , dược liệu có chút khó tìm , hơn nữa nhìn kỹ, quyển sách này bất quá chỉ là phần của quyển sách khác mà thôi.

      "Dược liệu cần dùng trong quyển sách này ở vườn bách thảo đều có. Nhớ lấy cần nóng vội, luyện dược rất dễ bị phản phệ ." Ly Thiên Dạ dặn dò .

      Luyện dược phải là chuyện đơn giản, ngày trước luyện dược từng bị phản hệ, thiếu chút nữa là chết. sau này mặc dù tốt lên rất nhiều, nhưng vẫn để lại di chứng, cho nên người bên ngoài mới đồn thổi Ly vương thể nhược nhiều bệnh.

      Vốn muốn nàng luyện dược , nhưng là luôn ủng hộ nàng. Chỉ cần nàng muốn làm , đều đứng ở bên thầm ủng hộ, giúp đỡ nàng, bởi vì biết, nàng muốn dựa vào người khác để thành công .

      cần phải làm là, chuẩn bị cho nàng nhiều chút, để con đường của nàng an toàn chút.



      Chương 187. đối với ngươi tốt đối với ai tốt đây?


      "Ly Thiên Dạ, ngươi vì sao đối với ta tốt như vậy?" Tuyết đột nhiên phòng bị nhìn Ly Thiên Dạ.

      Người này đối bản thân cũng quá tốt , đầu tiên là cực phẩm nạp giới, tại lại là bát quái lò luyện đan.

      Nếu nàng đoán sai, bát quái lò luyện đan này, là mua để chính mình dùng, nhưng tại lại đem nó tặng cho nàng.

      "Ngươi là ái phi của bổn vương, đối với ngươi tốt đối với ai tốt đây?" Ly Thiên Dạ trêu tức , nhưng mà bên trong đôi mắt kia, lại vô cùng nghiêm túc .

      Bởi vì là nàng, cho nên mới đối với nàng tốt, cần lý do.

      "Ngươi cũng là luyện dược sư, chẳng lẽ ngươi lò luyện đan tốt như vậy sao?"

      Bát quái lò luyện đan, trân phẩm thế gian khó gặp, trước mắt trừ bỏ nó, có lò luyện đan nào có thể sánh bằng .

      "Bổn vương còn luyện dược , cho nên nó đối với ta căn bản là vô dụng." Ly Thiên Dạ đôi mắt u ám chút, về sau thể luyện dược được nữa.

      từng bị phản phệ,cả đời này thể luyện dược được nữa. Nhưng sao cả, chỉ là luyện dược mà thôi, đối với có ảnh hưởng gì.

      Tuyết khinh nga tiếng, nàng thấy được Ly Thiên Dạ đơn, bản thân cũng cảm thấy có chút khó chịu.

      "Bổn vương rồi, hiểu có thể tới hỏi ta." Ly Thiên Dạ đứng lên, quyến luyến nhìn Tuyết .

      " , ." Tuyết cười cười đuổi người. Người cuối cùng cũng , quả thể ở chỗ này.

      "Ngươi đúng là bạch nhãn lang, nhanh như vậy liền đuổi gười." Ly Thiên Dạ sủng nịch xong, chậm rãi tới gần .

      Tuyết cảnh giác, vội vàng lui về phía sau, nhưng mà Ly Thiên Dạ nhanh tay đem người ôm vào trong ngực "Để bổn vương ôm ngươi chút là tốt rồi."

      Ách...

      Ở trong lòng Ly Thiên Dạ, Tuyết cả người buộc chặt, thân thể của nàng cũng cao chỉ tới ngực , bên tai là tiếng tim đạp thùng thùng của , mạnh mẽ, vang dội, khiến nàng cảm thấy tiếng tim đpạ của mình cũng đuổi kịp ...

      Cảm giác này, khiến nàng quên mất giãy dụa, liền ngơ ngác bị ôm trong lòng .

      Nhìn Tuyết khó có lúc nhu thuận như vậy, Ly Thiên Dạ trong lòng ấm áp "Bổn vương phải rồi."

      Ly Thiên Dạ buông Tuyết ra, liền nhảy qua cửa sổ ly khai.

      Tuyết hoàn hồn, bĩu môi, Ly Thiên Dạ này có phải hay rất cửa sổ nha. ràng có thể quang minh chính đại đến, lại cứ thích nhảy cửa sổ mà vào

      Tuyết mở bản sơ cấp luyện dược phổ kia ra, cẩn thận xem...

      ... ...... ...... ........

      Tôn Cầm ở trong lòng viện trưởng phu nhân, khóc kịp thở, đứt quãng kể chuyện ban ngày phát sinh.

      Viện trưởng phu nhân ngừng vuốt ve lưng Tôn Cầm, ôn nhu an ủ, "Nương vì ngươi làm chủ ."

      "Lão gia, ngươi có thể mặc kệ Cầm nhi như thế sao?" Viện trưởng phu nhân rốt cục nhịn được , Cầm nhi ở trong này khóc canh giờ , vậy mà lão gia vẫn là bộ dáng thờ ơ, điều này làm cho nàng rất căm tức.

      Đây là nữ nhi duy nhất của bọn họ, từ được nâng niu trong lòng bàn tay, hôm qua bị đánh cái tát, thể tha thứ , nhưng hôm nay, lại bị phế vật kia chém rách quần áo .

      Nhục nhã này, cho dù là nam tử, cũng thể chịu được, huống chi là nữ tử,.

      "Phu nhân, ngươi cũng hỏi xem nàng làm cái gì?" Viện trưởng buông ly trà, tất nhiên cũng rất đau lòng nữ nhi của mình.

      Nhưng cũng phải xem lại nàng làm cái gì, cũng phải xem rốt cuộc phát sinh chuyện gì.

      "Cầm nhi có làm sai cái gì sao, phải chỉ là tỷ thí chút thôi sao." Viện trưởng phu nhân có chút chột dạ, việc này quả có chút......

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :