1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tà Lang Quân

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Quảng Hằng

      Chương Thứ Bảy

      「 Phi Ngọc......」

      thanh trầm thấp kêu to làm Phi Ngọc đột nhiên ngẩng đầu.

      「 Na Lan!」

      còn kịp rồi, đao khí lướt đến trước mặt nàng, nàng sợ tới mức vòng hoa cầm trong tay rơi vũng vãi, cả người bắn trở ngược về phía sau, sắp văng mạnh đất.

      Đao khí từ thân thể của chợt lóe qua, dừng ở cây đại thụ phía sau, đại thụ ngay lập tức bị cắt thành hai đoạn.

      「 Na Lan!」 tiến lên, trước khi nàng rơi xuống đất, ôm lấy nàng.

      「 Ngươi nổi giận như vậy, là vì gặp được ta sao?」

      Nàng lại còn cười được.

      「 Ta nghĩ đến...... Ta nghĩ đến...... Ta lập tức mang ngươi tìm đại phu.」

      trước với ngươi...... Ta sợ uống thuốc......」 Nàng suy yếu , đột nhiên từ trong miệng phun ra búng máu đỏ thẫm.

      「 Đừng nữa, ta lập tức mang ngươi tìm đại phu.」

      Phi Ngọc hai lời, lập tức ôm lấy Na Lan trong miệng ngừng phun ra máu tươi, máu từ vai phải cũng tuôn ngừng, thẳng hướng Dược Thần cốc.

      Dược Thần cốc, được bao bọc chung quanh bởi kì nham dị thạch, trong cốc cũng hoang vắng, hề có sống giống như vẻ bên ngoài, ở chỗ sâu trong cốc tòa núi cao có hồ hoa sen xinh đẹp, bốn phía trải đầy kì trân dị thảo, chính giữa là tòa Hoàng kim ốc hai tầng, khung cảnh đẹp lộng lẫy huyền ảo như lạc vào cảnh tiên.

      Bởi vì theo lý thuyết, đúng nên là căn nhà gỗ chứ phải tòa lâu đài lộng lẫy nguy nga như thế này.

      Bởi vậy cũng biết, chủ nhân cốc này giống người thường đến mức độ nào.

      「 Cứu nàng.」 Phi Ngọc tựa như dã thú bế tình nhân hướng nhân loại cầu cứu.

      Nhưng mà người có thể cứu người trước mắt này, mặt lại chút thay đổi.

      vừa mới định ra ngoài tản bộ, lại gặp dã thú đau thương hướng cầu cứu.

      「 Ai da! ngạc nhiên a!」

      「 Cứu nàng.」

      cứu.」

      「 Phượng Lãnh Điệp.」

      「 Hung dữ với ta cũng vô dụng, ta tại có hứng muốn cứu.」Nam tử lạnh lùng khẽ phe phẩy quạt nan trong tay, bộ dáng thảnh thơi lướt qua bọn họ.

      「 Ngươi nhất định phải cứu nàng, điều kiện gì ta đáp ứng.」 Phi Ngọc liều lĩnh .

      Dược thần Phượng Lãnh Điệp hơi hơi ngừng lại, khí tuấn mỹ bằng Phi Ngọc, nhưng dung mạo tương tự lại tràn ngập loại tà ác làm người ta rét mà run.

      「 Nàng, quan trọng như vậy sao?」

      Phi Ngọc hung hăng trừng trừng nhìn . Tuy rằng biết có chủ ý gì với Na Lan, nhưng tại có thể cứu của nàng, chỉ có Phượng Lãnh Điệp.

      「 Quân tử đao?」 Phượng Lãnh Điệp đầu tiên là thản nhiên ngắm miệng vết thương vai phải của Na Lan chút,「 Ngươi rốt cuộc là nàng hay là hận nàng? Hay là đến mức muốn giết chết nàng?」

      「 Câm mồm.」

      「 Đây là thái độ chuyện với ân nhân cứu mạng sao?」 Phượng Lãnh Điệp thu hồi cây quạt xoay người muốn rời .

      「 Cứu nàng, cầu ngươi.」

      Phượng Lãnh Điệp đột nhiên cười lên, bộ dáng kia giống như là ác ma sa đọa,「 Chắc chắn chưa? Cái giá cùng ác ma giao dịch là rất lớn .」

      Phi Ngọc hiểu được, cho nên mới tận lực tiếp xúc với tên ác ma này, bởi vì so với chính mình tà ác, nam nhân trước mắt càng hơn ngàn lần.

      gật gật đầu, vì Na Lan, muốn mạng của cũng sao.

      là thú vị, xem ra khắc tinh của ngươi xuất , ta thực rất muốn nhìn thử, rốt cuộc nàng khắc ngươi như thế nào, lại đem Đao Diêm La luôn luôn cao cao tại thượng, ai bì nổi trở thành chịu uất ức như thế này.」

      「Cứu nàng nhanh lên.」 tại ai muốn nghe mát.

      Đột nhiên bên cạnh tòa Hoàng Kim ốc, gian nhà nho xiêu vẹo, gần như nhìn phải là nhà, vì nó mục nát cũ rách, có tiểu nương đáng ra, thoạt nhìn giống như mới mười ba tuổi, giống như tiểu tiên nữ.

      Nàng lẳng lặng tiêu sái đến bên cạnh Phi Ngọc, rồi mới lấy tay chỉ chỉ Na Lan, lại chỉ chỉ vào căn phòng ở rách nát nho phía sau nàng.

      Phi Ngọc nhìn Phượng Lãnh Điệp, chỉ thấy khuôn mặt tuấn mỹ của chút thay đổi, nhưng trong đôi mắt xinh đẹp lại lóe lên ánh sáng hề tầm thường「 Như thế nào, ngươi cho là ngươi có năng lực có thể cứu tiểu nữ nhân này?」

      chút cũng để ý tới lời của , tiểu nương kia cứng rắn kéo Phi Ngọc về hướng phòng , như là cho biết, cần chần chờ , cứu người quan trọng hơn.

      Phi Ngọc thể lấy sinh mệnh của Na Lan ra đùa, vẫn là quyết định tin tưởng thiên hạ đệ nhất Dược thần, dù sao Na Lan phải là đối tượng thí nghiệm của tiểu nương này

      「 Được, nhưng ta có lòng tốt nhắc nhở ngươi chút, chẳng qua, nếu lỡ trị chết người, có người muốn ngươi đền mạnh.」 Phượng Lãnh Điệp đột nhiên có lòng từ bi , trong mắt tràn ngập ý khiêu chiến.

      「 Phượng Lãnh Điệp, mạng Na Lan của ta thể đùa!」

      cùng nàng ấy ! Ta trị .」

      Tiểu nương lại kéo kéo tay áo Phi Ngọc, vẻ mặt dường như thực khẩn trương.

      Phi Ngọc trong lúc do dự kịch kiệt, nghe thấy thanh thầm của Na Lan ở lưng mình,「 Phi Ngọc...... Để cho nàng ấy chữa cho ta !」

      「 Nhưng......」

      「 Ta muốn chết, ta muốn ở bên cạnh ngươi.」

      Thân mình Phi Ngọc chấn động, nghiến răng, rồi mới theo tiểu nương về căn phòng rách nát của nàng.

      Phượng Lãnh Điệp chậm rãi phe phẩy cây quạt trong tay, mặt chút thay đổi, nhưng toàn thân lại tản mát ra nét lạnh lẽo làm da đầu người ta run lên.

      Bằng ngươi cũng muốn theo ta đấu, ngây thơ quá, Kim Tiếu Điệp.

      Hừ! Tiếu Điệp! Nghe đến tên phát giận rồi.

      Có cái gì buồn cười ? Hừ!

      Phượng Lãnh Điệp tức giận bước giận dữ về hướng Hoàng Kim ốc xa hoa của , người bên ngoài có sống hay chết, tuyệt liên quan đến .

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương thứ tám

      Edit: Quảng Hằng

      「 Hừ hừ! chết chưa vậy ?」

      Sắc mặt Phi Ngọc xanh mét lập tức xuất trước cửa phòng., thân lửa giận tượng trưng cho lo lắng an nguy của người mình, lại chỗ có thể phát tiết.

      tại có người sợ chết đưa lên cửa, nhất định có sắc mặt hoà nhã để xem.

      「 Ngươi đến đây rất nhiều lần , thực nhàn rỗi có phải hay ?」 Phi Ngọc nổi giận gầm .

      Phượng Lãnh Điệp nhìn biểu tình của Phi Ngọc, rồi mới vừa lòng gật gật đầu,「 Xem ra chiêu bài của ta còn giữ được, cố lên a!」 xong, lại thực kiêu ngạo tiêu sái .

      Phi Ngọc khỏi thở dài, quay đầu nhìn phía trong phòng, nhìn tiểu nương gắt gao ôm Na Lan ngủ ngày đêm.

      Đây là chữa bệnh sao? Ngủ là có thể chữa bệnh sao?

      Nếu nhìn thấy sắc mặt Na Lan trở nên hồng nhuận chút, hô hấp cũng trở nên bình thường , nhất định lập tức ôm lấy nàng, liều lĩnh cầu nam nhân nhẫn tâm kia.

      Đột nhiên, tiểu nương mở to mắt, rồi mới bắt đầu bận rộn tìm dược thảo.

      Phi Ngọc đến hỏi:「 Làm sao vậy?」

      Tiểu nương viết mặt đất: Thiếu loại dược thảo.

      「 Ta mua.」

      Tiểu nương lại viết: Chỉ có tên khốn ở đối diện mới có, giấu bên trong phòng của .

      Mặt Phi ngọc biến sắc xanh mét, nhưng là vì Na Lan, vẫn kiên quyết :「 Cho dù là phải giết con bướm kia để làm thuốc dẫn, ta cũng tuyệt đối nương tay .」

      Tiểu nương lộ ra nụ cười hồn nhiên, giống như là thực thích nghe được có người cùng nàng chán ghét nam nhân kia vậy.

      Bàn tay bé của nàng hướng huy huy, tỏ vẻ muốn nhanh lên.

      「Thuốc dẫn gì?」

      「 Dạ minh châu.」

      Ánh mắt Phi Ngọc hướng về Hoàng kim ốc ngoài phòng, lạnh lùng :「 Quả nhiên là so với muốn mạng của còn khó hơn.」

      Phi Ngọc đến bên cạnh Na Lan, thâm tình chân thành hôn lên khuôn mặt của nàng chút, cam đoan :「 phải sợ, ta cho ngươi sống tốt, theo giúp ta cả đời, như vậy ngươi vui vẻ ?」

      Khóe miệng Na Lan chậm rãi gợi lên - cười ngọt ngào.

      Phi Ngọc lại thâm tình hôn lên môi của nàng, rồi mới bắt buộc ra khỏi phòng.

      nhất định phải lấy được Dạ minh châu tới cứu Na Lan!

      Phi Ngọc vừa tiến vào Hoàng kim ốc bước, liền phát con bướm tiền kia dường như rất chuyên tâm họa cái gì......

      vô thanh vô tức tới gần, tuy rằng động tác đối phương rất nhanh, nhưng thân là đệ nhất sát thủ cũng phải là giả, lập tức liền ngắm đến người trong bức họa là ai .

      「 Ngươi có luyến đồng phích(*)?」 Phi Ngọc dấu vết cùng nam nhân bên cạnh bảo trì khoảng cách vài bước an toàn. ( trẻ con)

      「Hừ!」 Phượng Lãnh Điệp lại là hừ lạnh tiếng khinh thường,「 Loạn tiến vào phòng ở người ta còn chưa tính, còn xem loạn, có gia giáo.」

      Phi Ngọc quay đầu chỗ khác, khẩu khí dị thường lãnh liệt,「 Ta có có gia giáo, ngươi nên là ngừơi ràng nhất.」

      Phượng Lãnh Điệp trầm mặc trong chốc lát, hiểu được tự mình sai , lại vẫn như cũ chết cũng mạnh miệng,「 Đừng hy vọng xa vời ta giải thích, chuyện gì qua nên nhớ lại, giống như bản thân ngươi cứ ôm ấp nó như bảo bối để nhớ mãi, để làm gì.」

      「Nhưng ra ngươi có thể đem tất cả mọi chuyện quên hết hay .」

      「 Cuộc sống của ta là minh chứng tốt nhất.」

      「 Còn phải ngươi bắt buộc ta phải làm thợ săn tiền thưởng, như vậy chẳng những có thể giúp ngươi kiếm tiền, còn muốn đem những người đó đánh tới sắp chết chỉ còn lại có nửa cái mạng, tới tìm ngươi chạy chữa, tiện lợi cho ngươi thu hai lần tiền hắc ám.」

      Mặc dù có câu oán hận, nhưng là tuyệt đối phải vì cái gì đạo đức lương tâm, dù sao đối phương là người xấu, hơn phân nửa tiền tài là bất nghĩa, Phi Ngọc tức giận đó là, giết người chỉ có thể giết nửa, vừa vặn có thể cho bọn họ kéo dài mạng sống tới Dược Thần cốc này đảm đương tán tài đồng tử, mệt chết da!

      đao lấy mạng sảng khoái hơn nhiều!

      「 Đừng như vậy, đây là lời ngươi hứa với ta, ngươi nợ ta mạng, làm trâu làm ngựa báo đáp ta, sau, người xấu đương nhiên phải tiêu diệt! Ai chán ghét những thứ bại hoại đó hơn ngươi chứ?」

      Phi Ngọc gì, chỉ thống hận chính mình lúc trước tại sao lại mềm lòng, đáp ứng loại hứa hẹn nhàm chán này!

      「Ngươi làm sát thủ chính nghĩa, ta chỉ là thuận tiện kiếm thêm chút tiền thuê, dù sao trúng Quân tử đao tới tìm ta cầu cứu , người nào phải lúc trước từng phóng hỏa giết người, , ngươi cần để ở trong lòng.」

      「 Ai để trong lòng a!」 Phi Ngọc nghiến răng nghiến lợi gầm , nhưng bề ngoài biểu ra, chính là bộ dạng bị người ta trúng tim đen.

      「 Vậy ngươi tại sao lại có bộ dáng lương tâm bất an làm chi? Như thế nào, muốn cải tà quy chính sao?」 Phượng Lãnh Điệp trào phúng .

      Trả lời , là trầm mặc.

      lâu sau, mới nghe được Phi Ngọc lẳng lặng :「 Ta cần Dạ minh châu.」

      「 Dạ minh châu?」

      「 Đúng vậy, nương câm kia ngươi có, muốn ta đến lấy.」

      「 Hừ!」 Nghe được là do con bé câm đó sai khiến đến đây, vẻ mặt của Phượng Lãnh Điệp lập tức liền trở nên khác thường「Cách chữa ngốc nghếch gì vậy, vết thương như thế lại phải dùng đến trân bảo Dạ minh châu hiếm có thế này, ta thấy là tự nàng ta muốn nó đúng hơn.」

      「 Ta mặc kệ rốt cuộc có phải chính nàng ta muốn nó hay , dù sao chỉ cần là có thể cứu được Na Lan , ta đều phải lấy.」

      「 Đúng rồi, tại sao tiểu nương kia đáng lại bị thương? Mà lại là bị Quân tử đao gây thương tích, các ngươi cãi nhau ồn ào đến mức phải chém nhau sao?」

      「 Ta......」

      「 Ừ!」 Phượng Lãnh Điệp bộ rất hứng thú gật gật đầu, tỏ vẻ đối phương có thể yên tâm tiếp tục tiếp.

      「 Nghĩ đến nàng bỏ lại ta chạy thoát, nhất thời nổi giận, cho nên......」

      「 Lại chém lung tung?」

      Mặt Phi Ngọc trở nên rất khó xem.

      「 Tật xấu này của ngươi cứ mãi thế chịu bỏ, mỗi khi khó chịu liền biến thành xấu xa cuồng bạo, cho nên mới thể ở lại những căn nhà bình thường, phải ở trong sơn động, bởi vì sơn động mặc kệ bị ngươi đánh như thế nào, nhiều lắm là càng lúc càng lớn mà thôi, nhưng ngươi cư nhiên còn có thể nổi điên đến mức chém nữ nhân của mình!」 Phượng Lãnh Điệp lắc lắc cây quạt ra vẻ thể chịu đựng nổi.

      「 Ta nào biết đâu rằng, ta nghĩ đến......」

      「 Đúng vậy, ngươi cho là nàng vứt bỏ ngươi , nhưng nếu nàng vứt bỏ ngươi , cần nàng nữa là xong! có nàng, khắp thiên hạ còn có nhiều mỹ nữ chờ ngươi chọn lựa, cũng phải nhất định có nàng được.」

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Quảng Hằng

      Chương Thứ Tám

      Phượng Lãnh Điệp xong, nhìn xem vẻ mặt Phi Ngọc, rồi mới cảm thấy đầu có vài con quạ đen cạc cạc bay qua.

      có chút chần chờ hỏi:「 thể nào? có nàng được?」

      đến thảm thiết như vậy sao, là rất đáng thương .

      「 Dù sao ta tuyệt đối để cho nàng thiếu cọng lông tơ .」

      Phượng Lãnh Điệp nhìn thấy dáng vẻ đến điên cuồng si dại của nam nhân trước mắt, khỏi lộ ra vẻ mặt sầu lo,「 Tiểu tử, ngươi như vậy làm cho ta thực lo lắng, đừng quên chuyện của chúng ta...... Nàng biết ?」

      biết.」

      「 Vậy ngươi làm sao có thể xác định nàng nhất định trốn chứ? Ta hy vọng lần sau lại nhìn thấy ngươi mang nàng máu chảy đầm đìa tới tìm ta.「

      「 Cho dù nàng muốn chạy trốn, ta cũng buông tay, chân trời góc biển nhất định tìm được nàng.」

      là cố chấp đáng sợ a! Phượng Lãnh Điệp quyết định vẫn là cần chọc giận nam nhân này tốt hơn.

      cố ý lộ ra tươi cười meo meo, thân thiết hỏi:「 Đúng rồi, có lẽ ngươi chỉ lại đây tìm ta tán phiếm thôi chứ?」

      「 Dạ minh châu.」 Phi Ngọc lạnh lùng vươn tay đòi.

      Phượng Lãnh Điệp cao ngạo quay đầu chỗ khác,「 Đừng hòng.」

      「 Đừng ép ta.」

      「 Sao nào? Tốt! Muốn động thủ với ta sao?」Đôi mắt đen của Phượng Lãnh Điệp chợt lóe. Luận về võ công, nhất định thua xú tiểu tử trước mắt này.

      Phi Ngọc tuốt Quân tử đao ra khỏi vỏ , khóe mắt lại nhìn thấy nương câm kia dung lực hướng bên này phất tay.

      Chẳng lẽ là Na Lan làm sao vậy?

      quyết định dao sắc chặt đay rối.

      cho ta, ta cho nương câm kia, ngươi vụng trộm vẽ nàng.」

      bao lâu, thấy trong tay của Phi Ngọc ôm lấy hi thế trân bảo Dạ minh châu mỉm cười tiêu sái bước ra khỏi Hoàng kim ốc.

      Lại qua ba ngày.

      Phi Ngọc cảm thấy mình sắp điên rồi, nếu Na Lan nếu tỉnh lại.

      Phi Ngọc gắt gao nắm bàn tay hề có chút huyết sắc, vươn tay vuốt nhè những sợi tóc vương vãi má nàng.

      Nếu gặp được , có xảy ra việc này, nàng hẳn là sớm đem Kim phật đưa đến Thiên Ân Tự, rồi nhờ vị đại sư trong đó giúp cho nàng quy y, từ nay về sau biến thành người của Phật tổ.

      Phi Ngọc chưa từng nghĩ tới tình địch của mình lại là thần thánh!

      Nhưng cho dù là như vậy, cũng lùi bước , bởi vì cho dù người bị tất cả mọi người trong thiên hạ vứt bỏ, cũng muốn buông nàng ra.

      Nàng qua, sau khi nàng mất sư phụ cũng chỉ có mình , cho nên nàng cần .

      Hơn nữa , dưới ánh mắt ngây thơ thiện lương của nàng như vậy như là thấy được bản thân khác của mình, cái mà ngay cả chính đều sớm quên ......

      Vốn dĩ nghĩ đến mình chính là ác liệt như vậy, có thuốc nào cứu được, bởi vì ác nhân chính là ác nhân, vừa được sinh ra nhất định là vận mệnh của tội ác.

      Nhưng là biết, mình có thể ở trong ánh mắt thiện lương của nàng như vậy, mình được cứu sống.

      nương câm sáng sớm hôm nay khác thường có nắm tay Na Lan ngủ, nàng bởi vì bệnh tình của Na Lan ổn định , tỉnh lại bất cứ lúc nào, cho nên nhất định phải dựa vào lực lượng của cho Na Lan.

      càng thêm gắt gao cầm lấy tay Na Lan, vô luận như thế nào cũng buông ra.

      Đầu Phi Ngọc dán tại đôi má lạnh như băng của nàng, thống khổ ,「 Na Lan, van cầu ngươi đừng vứt bỏ ta.」

      Na Lan cảm giác được bản thân mình được tỉnh lại trong những lời thương, loại cảm giác này tốt! Nàng biết mình tại mệt chết được, nhất là vai phải giống như bị ai chém vậy......

      Chém?!

      Nàng đột nhiên mở to mắt, ánh vào mi mắt là khuôn mặt thiên chân vô tà ngủ say giống như tiểu hài tử.

      Phi Ngọc?!

      Nhìn thấy cả người tiều tụy vòng lớn, còn có bóng đen trước mắt làm cho khuôn mặt tuấn mỹ của thoạt nhìn tuyệt đẹp, lại làm cho người ta đau lòng như vậy.

      Na Lan nhìn xem nhìn xem bốn phía chung quanh.

      phải ở Trầm lâm ! Là ngôi miếu đổ nát sao? Lại quá giống, bên trong dường như có người ở, tuy rằng đơn sơ, nhưng mọi thứ đều sạch , nhiễm hạt bụi.

      Na Lan muốn di động thân mình, nhưng có biện pháp, bởi vì nàng phát mình bị đôi bàn tay to bá đạo ôm lấy thắt lưng, nửa thân mình Phi Ngọc dựa vào thân thể của nàng, gương mặt thiên chân vô tà ngủ của dựa vào má trái của nàng, hơi thở nóng rực phun ở mặt của nàng, làm cho nàng nhịn được tim đập nhanh hơn.

      Nàng nhìn trần nhà hồi lâu, quyết định thừa dịp mất ý thức, vụng trộm hôn chút.

      Khi nàng quay đầu, chậm rãi chu miệng hôn trộm lên đôi môi khiêu gợi của chút, cảm thấy đắc ý dào dạt, lại phát mở mắt.

      Na Lan nghĩ, nếu có cái động có thể chui xuống dưới, tốt biết bao?

      Nhưng đây chỉ là ảo tưởng.

      「 Ta...... Ta......」

      Na Lan ấp úng , muốn giải thích lại tìm thấy lý do, bá đạo hạ môi xuống, cho nàng nụ hôn cuồng dã khát khao.

      Na Lan nhắm mắt lại, hưởng thụ nụ hôn bá đạo nhiệt tình của , lại phát cư nhiên thối lui .

      「 Làm sao vậy?」

      「 Ngươi vừa tỉnh lại, thân thể còn thực suy yếu, ta nghĩ vẫn nên để ngươi hảo hảo nghỉ ngơi !」

      「 Ta sao......」

      Nhưng nhanh chóng tiêu sái ra ngoài, hơn nữa cũng tránh khỏi quá nhanh chút.

      ra cũng có mặt thiện lương am hiểu ý người như vậy, là rất đáng .

      Được rồi! Đợi cho thân thể nàng tốt hơn chút, có chút thể lực, đến lúc đó mới hảo hảo thưởng cho ! Na Lan nghĩ như vậy, rồi mới ngọt ngào lại tiến vào mộng đẹp.

      Nàng ngủ say sưa, cho nên nhìn thấy ngoài phòng nam nhân cố gắng tắm nước lạnh.

      có biện pháp, vì muốn thân thể Na Lan đáng của nhanh khỏe hơn, cho dù là tại dâm độc phát tác, cũng tuyệt đối thể chạm vào nàng.

      Thế là Phi Ngọc quyết định tiếp tục tắm thêm mấy lần nước lạnh nữa.

      ****************************************
      kinoshita thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Quảng Hằng

      ***************************************

      Hôm nay nhất định chạm vào nàng!

      Na Lan khẩn trương ngồi ở giường.

      qua bảy ngày, vốn tưởng rằng ngày hôm sau là có thể trở lại trong ngực , nhưng nghĩ đến lạicó thể nhẫn nại lâu như vậy!

      là rất kỳ quái !

      Trước kia cơ hồ là vừa thấy đến nàng muốn chạm vào nàng, giống như sắc ma đói khát vậy, tại sao tại lại khác hẳn?

      Có phải nàng hôn mê lâu lắm hay ? Hay là nghĩ đến thân thể của nàng vẫn chưa khỏe?

      Nếu là như thế này, lần này liền do nàng chủ động ! Tin tưởng chỉ cần nàng hơi ám chỉ chút, hẳn là có vấn đề . Nghĩ đến mình cư nhiên muốn chủ động câu dẫn nam nhân......

      Trời ạ! Na Lan, ngươi phải tỉnh táo lại.

      Sư phụ, người nhất định phải hảo hảo giúp con, cho con sức mạnh, quan hệ này là hạnh phúc cả đời của đồ nhi.

      Bất quá, Na Lan đợi lâu, nhưng vẫn thấy Phi Ngọc và Tiếu Điệp.

      Na Lan quyết định đợi nữa.

      Nàng tìm vòng gần đó vẫn thấy Phi Ngọc.

      Phi Ngọc có thể trong gian phòng Hoàng kim kia hay ?



      Na Lan chậm rãi di động bước chân, nghe được trong bụi cỏ bên phải căn nhà tựa hồ có thanh .

      Nơi đó phải địa phương Tiếu Điêp trồng các loại dược thảo sao?

      Na Lan tò mò tới gần vừa thấy, lại bị màn trước mắt làm kinh hoàng.

      Tiếu Điệp dường như cãi nhau với ai đó, hai người do dự , rồi nàng lại nhìn thấy nam nhân cãi nhau với Tiếu Điệp, vươn tay giữ chặt lấy Tiếu Điệp muốn đào tẩu, rồi mới bá đạo hôn nàng.

      Na Lan muốn thấy ràng nam nhân bắt nạt Tiếu Điệp là ai, lại phát cánh tay có hình xăm la sát vừa bị Tiếu Điệp vùng vẫy xé rách!

      !

      Na Lan dùng sức che miệng mình lại, sợ hãi mình bị bọn họ phát , đồng thời, tan nát cõi lòng, nước mắt nghe lời tuôn rơi xuống dưới.

      Nàng liều lĩnh xoay người bỏ chạy, thầm nghĩ muốn đem tất cả mọi chuyện vừa rồi quên hết, hận mình sao lại nhìn thấy mặt xấu xí tàn nhẫn như vậy.

      ra phải lo lắng thân thể của nàng còn suy yếu, căn bản chính là muốn thay lòng đổi dạ , thích người khác, cần nàng .

      Na Lan vọt tới thác nước phía đông của Dược Thần cốc, cuối cùng chịu được được lên tiếng khóc lớn, phẫn nộ kêu「 Cốc Phi Ngọc, ngươi là tên xấu xa, bạc tình lang, ta hận ngươi chết được.」

      Ngay tại phía sau, thanh kêu nàng.「 Na Lan?!」

      Nàng dùng ánh mắt sưng đỏ vì khóc nhìn về phía thanh phát ra, rồi cả người ngây ngẩn.

      「 Ngươi tại sao lại ở chỗ này?」

      Trong hồ, nam nhân vốn dĩ ở trong nước, nghe được có người mắng mới ngoi lên tìm tòi đến tột cùng là ai, lại phát Na Lan khóc thương tâm.

      「Tại sao ngươi khóc? Ai bắt nạt ngươi?」 Phi Ngọc bỏ lại những con cá bắt được trong tay, nóng vội bơi nhanh về hướng của nàng.

      Khi vươn tay muốn chạm vào nàng, , nàng lại vươn tay lớn tiếng ngăn lại,「 Chờ chút.」

      「 Làm sao vậy?」

      「 Ta hỏi ngươi trước, mới vừa rồi ngươi ở đâu?」

      「 Ta ở trong này suốt buổi chiều , ngươi phải muốn thay đổi khẩu vị sao? Ta nghĩ, bắt vài con cá cho ngươi tẩm bổ.」

      「 Gạt người! Ngươi nhất định là vừa mới phát ta nhìn thấy ngươi hôn Tiếu Điệp, mới có thể chạy nhanh đến nơi này trước ta bước, ngươi mơ tưởng muốn gạt ta .」 Nàng xoay người muốn , lại bị nhanh hơn bước ôm lấy.

      「 Ngươi rốt cuộc hưu vượn cái gì vậy? ràng cho ta, ta thể chịu đựng được ngươi khóc lóc rời khỏi ta.」 nghiêm khắc ra lệnh, bàn tay to cứng như sắt ôm nàng gắt gao.

      Chuyện chưa ràng, nàng làm sao cũng cho phép .

      Na Lan đột nhiên ôm lấy , thương tâm ,「 Phi Ngọc, ngươi muốn như thế nào, ta đều có thể cho ngươi, chỉ mong ngươi đừng thay lòng đổi dạ, muốn ta. Ta biết mấy ngày nay ngươi nhẫn vất vả, nhưng ta đáp ứng ngươi, ta cố gắng bồi thường gấp bội cho ngươi, ngươi cần thích người khác, van cầu ngươi.」

      Tiểu nữ nhân sợ hãi, mới có thể ăn khép nép cầu như vậy.

      Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, làm cho nàng nghĩ đến cần nàng ?

      「 Na Lan, ngươi đem mọi chuyện ràng, ta......」

      vừa định hỏi tiếp, thấy tay nàng run run trút lớp xiêm y người, thân thể xinh xắn làm mong nhớ ngày đêm lồ lộ ra ở trước mắt , làm cho lập tức quên bản thân định cái gì, dục vọng cố nén nhiều ngày nay lập tức thiêu đốt lý trí chính mình.

      Ngọc thể mềm mại mịn màng như pho tượng bạch ngọc trong suốt, bộ ngực sữa mượt mà khéo léo ra ở trước mặt, hai điểm đỏ thắm giống như hạt đậu đỏ ngọt ngào, hơi hơi run run dụ dỗ người đến nhấm nháp......

      cần chờ Na Lan mở miệng, áp lực tình dục nhiều ngày dồn dập dâng tràn như sóng biển lao thẳng mà đến, Phi Ngọc gắt gao ôm nàng mãnh liệt, giống như muốn đem ủy khuất tắm nước lạnh mấy ngày nay tất cả đều dùng loạt những nụ hôn nhiệt tình để bồi thường.

      Hai người giống như tình nhân chia cắt lâu ngày, ngừng âu yếm hôn môi đối phương, quấn quýt những nơi quen thuộc nhất, đầu lưỡi cơ khát của Phi Ngọc cùng của nàng dây dưa lẫ nhau, mãi đến khi thể thở nổi mới tách ra.

      ta, muốn ta.」 Na Lan hàm chứa nước mắt cầu xin, Phi Ngọc cũng tự nhiên đáp lại khát vọng của nàng.

      Bàn tay to của Phi Ngọc ngừng âu yếm bộ ngực sữa tuyết trắng của nàng, còn dùng môi thương liếm mút, khiêu khích, vừa lòng nghe được hô hấp của nàng càng lúc càng dồn dập.

      Vốn muốn hảo hảo thương nàng, nhưng áp lực nhiều ngày thân thể cũng cho phép làm như vậy, hôn lên môi nàng sâu, đầu gối tách đôi chân thon dài trắng mịn của nàng ra, đâm sâu vào trong cơ thể chặt chẽ lại ướt át của nàng.

      lần nữa cảm nhận được hạnh phúc gắt gao vây quanh như vậy, Phi Ngọc thiếu chút nữa khống chế được chính mình.

      nhìn gương mặt thương của tình nhân nằm trong lòng mình, bên trong thân thể ấm áp khít khao của nàng, bắt đầu nhịp điệu nguyên thủy hạnh phúc nhất, hưởng thụ thỏa mãn mà chỉ có nàng mới có thể mang đến cho . ......

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương thứ chín

      Edit: Quảng Hằng

      「 Đừng khóc .」 Phi Ngọc dỗ dành.

      「 Thực xin lỗi, ta quá kích động .」

      「Sau này cho phép nhận lầm ta và Điệp nữa nhé, hình xăm của ta là cánh tay bên phải, là la sát màu đỏ, là cánh tay bên trái, là màu lam .」

      Đầu Na Lan càng thêm chôn ở ngực .

      「 Hơn nữa ngươi ở phía Tây phát nương câm bị cưỡng hôn, có khả năng chạy đến phía Đông còn có thể nhìn thấy ta, cho nên......」

      Nàng nhanh chóng ấn nhanh đôi môi mọng lên môi , chỉ thấy vốn muốn phát tác cơn tức lập tức tựa như bóng cao su bị xì hết hơi, biến mất còn thấy bóng dáng tăm hơi.

      có biện pháp, ai bảo nàng như thế chứ!

      「 Ta sợ ngươi cần ta .」

      「 Làm sao có khả năng? Ngươi là giải dược của ta! Hơn nữa cơ thể của ta chỉ có với ngươi mới có phản ứng a! Ngươi quên bùa hộ mệnh tốt như vậy sao?」

      「 Đúng a!」 Nghĩ chút, Na Lan đúng nên cảm tạ ả dâm nữ chưa từng gặp qua sớm thăng thiên, nếu phải ả ta hạ độc, có lẽ nàng gặp được Phi Ngọc thương nàng như vậy.

      Na Lan hạnh phúc rúc vào trong lòng , nhìn ánh trăng treo lơ lửng cao

      「 Ánh trăng đẹp quá!」

      「 Đúng vậy!」

      Có thể cùng người mình thích cùng nhau ngắm trăng, Phi Ngọc dù nằm mơ cũng dám nghĩ đến mình ngày như vậy.

      「 Nếu có thể sinh cục cưng, sau này chúng ta nhà ba người ngắm trăng vào Trung Thu, ăn bánh nữa...... Kỳ cũng nhất định phải Trung thu, giống như bây giờ cũng có thể.」

      「 Ngươi có đứa ?」 Phi Ngọc mở miệng, thanh ôn nhu mới vừa rồi, ngược lại, giống như nghiêm khắc ép hỏi.

      Na Lan ngẩng mặt lên, hoang mang hỏi ,「 có a! Sao vậy, ngươi muốn cưới ta sao?」

      「 Ta muốn.」 kiên quyết.

      Na Lan yên tâm nở nụ cười cười, rồi lại mới ngọt ngào mật mật :「 Ngươi muốn sinh mấy cục cưng?」

      cho phép sinh!」

      Khẩu khí hung ác của dọa đến nàng .

      「 Tại sao?」Sắc mặt của nàng lập tức trắng xanh.

      「 Ta cho phép sinh, là cho phép sinh.」

      「 Nếu ta nhất định muốn sinh sao?」

      「 Ta tình nguyện nên chạm đến ngươi.」 thống khổ trả lời.

      「 Ngươi!」 Na Lan giãy dụa đứng lên. Nàng muốn ở bên cạnh nam nhân này nữa.

      「 Na Lan......」

      「 Đừng nữa , ta biết ta chỉ là công cụ giải độc của ngươi mà thôi, hết thảy đều là ta tự mình đa tình.」

      vừa xong, nàng liền thương tâm quay đầu rời , khi rời , nước mắt của nàng ở dưới ánh trăng họa thành độ cong nát cõi lòng, rồi mới dừng ở tay .

      Đau quá! Như là bị giọt nến nóng bỏng.

      Phi Ngọc cũng đuổi theo,chỉ đau đớn tựa lưng vào cây cổ thụ, nhìn ánh trăng vẫn sáng tỏ như cũ, trong miệng chua sót , giải dược sao? Có lẽ đúng! Bởi vì ta nàng, đến mức có thuốc nào giải được.」

      Phi Ngọc phát phía sau tán cây cũng có đôi mắt thống khổ đau lòng giống như . Giống như sợ lời nguyền rủa đáng sợ kia vĩnh viễn cũng thể giải trừ………

      Phi Ngọc biết ở bên ngoài bao lâu, khi quyết định quay về căn nhà , lại phát Tiếu Điệp giận đùng đùng chặn ở trước mặt , rồi mới khoa tay múa chân đống lớn.

      「 Ta có hứng thú, ngươi chỗ khác .」

      Tiếu Điệp tránh sang, lại càng thêm tức giận hơn.

      Nhưng Phi Ngọc kiên nhẫn lướt qua nàng.

      Tiếu Điệp dùng sức nắm lấy tay , lại bị hất .

      nên đụng ta.」

      Thân mình mảnh mai của Tiếu Điệp làm sao chịu được động tác thô lỗ như vậy, lập tức liền chật vật ngã ngồi mặt đất, nước mắt cũng như những hạt trân châu bị đứt tuôn rơi như mưa.

      Bất quá Phi Ngọc cần, muốn tìm Na Lan, biết nên cùng nàng như thế nào, có cách nào cùng nàng cùng nhau sinh tiểu hài tử, nhưng thể mất nàng.

      「 Ê! Tại sao ngươi có thể bắt nạt người tật nguyền như vậy」 Phượng Lãnh Điệp có chút tức giận, nhưng ngữ khí lại cố ý làm bộ như có việc gì, nhưng từ miệng của có thể thấy đau lòng.

      Phượng Lãnh Điệp muốn vươn tay đỡ Tiếu Điệp dậy, nhưng nàng nhanh hơn bước đứng lên, rồi mới vọt tới bên người Phi Ngọc dùng sức ôm lấy .

      mặt Phượng Lãnh Điệp lập tức xuất sát khí lạnh như băng.

      Chỉ thấy nàng ở bên tai Phi Ngọc biết cái gì...... ! Nàng phải câm điếc sao? , lẽ là…..

      「 Ê! Ngươi phải có nữ nhân của ngươi sao, tại sao còn muốn......」 Phượng Lãnh Điệp đột nhiên phát sắc mặt Phi Ngọc xanh mét.

      thích hợp!

      「 Làm sao vậy?」 Phượng Lãnh Điệp hỏi.

      「 Na Lan bị người kia bắt .」

      **************************************

      「 Buông! Buông!」

      Na Lan bị nắm đến địa phương u này, giống như tòa thành cổ đại, nhưng hoang phế lâu, những bức tường siêu vẹo mục nát cũng mạng nhện giăng ngổn ngang trong bóng đêm đan vào nhau thành loại khí thực đáng sợ.

      「 Chính là vật này?」

      「 Vâng.」Hắc y nhân bắt nàng đến cung kính với bóng đen.

      「 Ừm! Ta biết, lui ra.」Thanh uy nghiêm trầm thấp ra lệnh.

      「 Ngươi là ai?」 Na Lan tò mò hỏi.

      「 Tại hạ là Nguyệt Hiên Hoa, là tiểu đệ của Phi Ngọc.」

      Nghe được là đệ đệ Phi Ngọc, tâm Na Lan thả lỏng ít, nàng vội vàng vươn hai tay bị trói, hướng nam nhân xinh đẹp trước mắt :「 Ngươi là do Phi Ngọc phái tới cứu ta sao?」

      tiếng cười nhàng chậm rãi từ trong bóng đêm truyền đến, rồi mới nhìn thấy thân mình cao gầy chậm rãi xuất từ trong bóng đêm, Na Lan vừa thấy đối phương, sắc mặt khỏi trắng bệch trận.

      「 Sao rồi, muốn hét lên sao?」

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :