1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tà Lang Quân

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Quảng Hằng
      Beta: Lạc Lạc
      Đệ tứ chương

      Lời cuối của nàng biến mất ở trong gió, chỉ sợ nghe xong vui.

      「 Cho nên?」

      Thấy vẫn là vẻ mặt mỉm cười, hẳn là có tức giận chứ?

      「 Cho nên ta nghĩ, nếu ta muốn ở cùng ngươi thời gian, bảo trì hoàn cảnh bên người sạch chỉnh tề, sau đó ta liền......」

      「 Giống như chú mèo con thích sạch , nên tìm mấy con chuột bảo nó dọn nhà hết?」 thay nàng đem câu cho hết lời.

      「 Ta sửa sang lại tốt.」

      bên xử lý con thỏ, vừa :「 Nam nhân đều thích sạch , đây là thiên tính.」

      「 Ai ?」

      「 đây là mệnh định.」

      「 Ai ?」

      「 Bằng tại sao nam nhân lại luôn thể thiếu nữ nhân?」

      「 Ách!」 Nàng ngẫm lại, dường như cũng có đạo lý.

      sửa sang lại cho tốt ! Đây là chuyện ngươi phải làm .」

      Na Lan đứng ở tại chỗ, trong lòng cũng rất muốn hỏi những lời này ý tứ là cái gì? Ý tứ là là nam nhân của nàng, cho nên nàng phải thay quét tước trong nhà sao?

      Nhưng mà nàng cũng có gan hỏi.

      Na Lan cố gắng đem bên trong đều quét tước thu dọn sạch , chuẩn bị đem ngăn tủ cất vào, nhưng nặng…….

      Đột nhiên bàn to đơn giản liền đem cái ngăn tủ kia nâng lên dễ dàng, Na Lan ngẩng đầu nhìn người vừa mới ra tay giúp, chỉ thấy nhìn nàng hỏi:「 Muốn để ở nơi nào?」

      「 Ách! Đặt ở bên này là được rồi.」

      nắm tay nàng cùng với ngăn tủ để ngay vị trí nàng vừa chỉ, nhưng buông tay nàng ra, ngược lại nhàng vuốt ve bàn tay bé kia có chút thô ráp.

      「 Ngươi vẫn luôn chăm chỉ như vậy sao?」

      「 Sư phụ , thân là nữ nhân, nên chăm chỉ lo lắng chuyện trong nhà, cố gắng lười biếng, nghe lời, tôn kính người lớn tuổi, như thế mới được người mến. 」 Nàng phải thực cố gắng, thực cố gắng, mới có thể làm cho chính mình cần run run.

      Nàng muốn bảo đừng nhìn nàng như thế, nhưng đôi mắt đen sâu thẳm với những tia sang lấp lánh như những ánh sao vẫn nhìn nàng chăm chú.

      Đột nhiên, ánh mắt của nàng ngắm đến cánh tay phải của tựa hồ dấu vết có màu đỏ,「 Ngươi bị thương sao?」

      「 Chờ......」

      kịp ngăn trở, Na Lan xốc ống tay áo lên, lộ ra nhất hơn phân nửa hình xăm màu đỏ, nhìn đến gương mặt nửa người nửa quỷ của hình xăm la sát đỏ tẳm lườm nàng, màu sắc rực rỡ hình xăm giống như máu tươi chảy tràn khắp khuôn mặt quỷ dữ, và phía đó là những vế thương to , chằng chịt những vết sẹo to đồng nhất, miệng vết thương hư thối lở loét, nàng cảm thấy trận ghê tởm.

      Nàng đẩy ra, vọt ra bên ngoài nôn mửa liên tục.

      「 Rất ghê tởm phải ?」

      Na Lan ngây ngẩn cả người, cảm giác khí phía sau hoàn toàn ngưng kết, toàn bộ những cơn gió lạnh giống như quanh quẩn ngưng tụ lại đâu đây, khí trầm ngột ngạt yên lặng như bình yên trước cơn giông bão sắp đến, làm người ta thể hô hấp.

      「 Ngươi......」

      Cả người nàng bị dùng sức kéo mạnh đến, hai tay Phi Ngọc phẫn nộ nắm bắt bả vai của nàng, giống như là muốn đem nàng bóp nát ra,「 Ngươi tại thấy được rồi, sợ sao?」

      「 Thả...... Thả ta ra......」 Nàng sợ hãi muốn đẩy ra, ánh mắt vẫn tránh né nhìn đến cánh tay đầy màu sắc xanh đỏ kia, vừa động, hình xăm kia lập tức sống động như ác quỷ sắp tỉnh dậy muốn xông ra cắn người, đáng sợ.

      Sợ hãi cùng kháng cự của nàng chọc giận , vốn tưởng rằng nàng ít nhất cùng những người khác giống nhau, ngờ vẫn là sai lầm rồi.

      「 Tại sao ta lại nghĩ đến ngươi ngoại lệ? Là bởi vì đôi mắt trong suốt ngây thơ của ngươi mê hoặc sao? Hay là nghĩ bởi vì ngươi mặc quần áo của người xuất gia, nên nghĩ ngươi cũng từ bi? Hay trong tiềm thức của ta hy vọng có thể được người nào đó cứu vớt, mới có thể cảm thấy ngươi là đặc biệt ?」

      Đột nhiên, dùng lực đẩy nàng ra, cả người nàng ngã ngồi mặt đất nhưng nhìn , cho nên hề nhìn thấy vẻ phẫn nộ mặt , cùng nhẫn nại tịch cùng đau thương trong mắt .

      「 Như thế nào, muốn nhìn ta?」 bấu chặt lấy nàng, cho nàng có cơ hội giãy dụa,「 Ngươi chuyện! chuyện !」

      ...... nên đụng ta......」 Nàng giống như con mèo phát cuồng cố gắng chống đẩy , thể chịu đựng được đối diện đến mình.

      「 Ngươi muốn ta chạm vào ngươi? Ta càng muốn chạm vào!」

      「 Đừng!」

      Nàng giống như con búp bê, bị bế lên đặt ở cây, làm sao cũng giãy được.

      Đôi môi của rất nhanh che nàng lại, tay gần như thô bạo ở thân thể của nàng sờ loạn, bấu đau nàng, nàng biết là cố ý muốn nàng đau .

      「 Phi Ngọc, ngươi làm đau ta .」

      「 Ta muốn làm đau ngươi.」

      「 Ngươi hãy nghe ta , ta ghét bỏ ngươi......」 Nàng còn chưa xong, liền cảm thấy hai má bị người nào đó quăng cái tát.

      Lập tức lỗ tai của nàng lung bùng trận, cái gì cũng nghe thấy.

      「Mọi người toàn thế gian này đều ghét bỏ ta, ta cũng để ý, nhưng ngươi thể.」 nghiêm khắc gầm , vẻ mặt phẫn nộ như là mất lý trí.

      Na Lan thương tâm khóc lớn lên,「 Ngươi đánh ta!」

      Nhìn thấy nước mắt của nàng, giống như vừa bị người tạt chậu nước lạnh, từ trong cơn giận dữ hoang đường bừng tỉnh lại, đột nhiên buông ra tay nàng, lảo đảo lui về phía sau vài bước.

      「 Ta......」

      「 Chưa từng có ai đánh ta, ngươi lại động thủ đánh ta, ta chán ghét ngươi!」 Nàng giống như tiểu oa nhi bị bắt nạt, khóc xoay người chạy .

      Phi Ngọc vươn tay muốn giữ chặt nàng, nhưng nhìn đến tay phải của mình, cảm giác được lòng bàn tay còn tê dại .

      đánh lần này chỉ sợ là rất đau .
      mailinh thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Quảng Hằng
      Beta: Lạc Lạc
      Chương 4.3
      Đáng chết! thống khổ nắm chặt nắm tay, thống hận chính mình tại sao lại làm ra loại chuyện để cho bản thân đau lòng và hối hận này.

      Càng thêm làm khiếp sợ là, thương nàng !

      Nhưng làm sao xứng đôi với nàng!

      Làm sao xứng!

      Nàng nhìn thấy bộ mặt xấu xí ghê tởm của , và còn nhìn thấy vẻ mặt mất lý trí của mình, như vậy nàng làm sao còn dám thương !

      vô lực ngồi xổm mặt đất, đầu gục xuống giống như tướng quân bại trận mất hết hy vọng, chỉ thấy mắt đất trước mắt từng giọt, từng giọt nước mưa rơi xuống, sau đó hóa thành vô hạn nước mắt hối hận nguôi.

      「 Na Lan!」 giống như con dã thú thống khổ ngửa mặt nhìn trời thét to, nhưng là trả lời , lại là tiếng gió càng thêm thê lương.

      mất nàng .

      Khi Phi Ngọc nghe được thanh nho , cũng có mở to mắt, nghĩ, có lẽ là động vật gì đó!

      Tuyệt đối là nữ nhân mà muốn kia, nàng tại nhất định biết chạy trốn đến nơi nào rồi.

      Trốn! trốn rồi!

      Dù sao trước nay vẫn luôn sống mình mà, có gì phải sợ hãi.

      Phi Ngọc lẳng lặng nằm ở giường lạnh như băng, gương mặt nằm giống như là người chờ chết.

      Cả ngày nay vẫn có di động .

      Ngay tại phía sau, ánh mắt La sát ở cánh tay phải cư nhiên chậm rãi chảy ra huyết lệ, vẻ mặt đau thương như là đầu dã thú bị thương, sau khi trải qua phen đả kích, phải càng thêm kiên cường, chính là từ nay về sau rơi xuống trong thế giới tà ác hắc ám.

      Na Lan! Vốn tưởng rằng ngươi có thể cứu ta . Phi Ngọc chua sót thở dài .

      Khi tuyệt vọng, lại nghe được tiếng bước chân quen thuộc.

      Đây là......

      đột nhiên mở to mắt, phát Na Lan ôm đống dược thảo lớn, ngồi ở phía trước đống lửa, chuyên tâm giã thuốc.

      「 Ngươi ?」Nội tâm quá độ áp lực thể tin được mừng như điên, cho nên ngữ khí khi xuất khẩu liền biến thành chất vấn có chút được tự nhiên.

      「 Tại sao ta lại phải ?」 Nàng đầu cũng quay lại .

      「 Nhưng phải ngươi chán ghét ta sao?」

      Na Lan quay đầu lại, đôi mắt ngập nước , mặt xinh đẹp tràn ngập vẻ đáng thương vô cùng,「 Bụng của ta thoải mái.」

      「 Cái gì?」 sửng sốt chút.

      「 Bụng ta vừa rồi thoải mái, ghê tởm muốn phun, kết quả ngươi vẫn lắc ta, hại ta đau muốn chết được.」

      「 Nhưng ngươi phải bảo ta nên đụng ngươi?」

      「 Đúng vậy! Ta sắp ói ra, ngươi còn vẫn lắc.」

      「 Nhưng tại sao ngươi lại ?」

      「 Ngươi cho cơ hội để ta a! Hơn nữa nếu ta , làm sao biết ngươi cần ta như vậy?」

      Phi Ngọc vừa nghe, khuôn mặt tuấn tú khỏi đỏ lên.

      「 Nhưng mà ta thực tức giận, chưa từng có ai đánh ta, huống chi ngươi là đại nam nhân, lại có thể đánh ta, tiểu nữ nhân tay tấc sắt này, ta rất giận.」

      「 Ta...... Ta là nhất thời khống chế được.」

      「 Ngươi tốt nhất nên hứa với ta phải sửa đổi, bằng về sau nếu ta làm bù nhìn cho ngươi vừa đập vừa đánh, ngươi nghĩ rằng ta có mấy cái mạng có thể chống đỡ được?」

      「 Ta hứa, về sau ta tuyệt đối, tuyệt đối đánh ngươi !」 giống như tiểu hài tử nhấc tay thề.

      vậy chăng?」Cả người Na Lan đứng ở trước mặt .

      Phi Ngọc có chuẩn bị tâm lý, bị nàng làm cho kinh hoàng,「Mặt ngươi......」

      Mặt nàng bị đánh sưng phù giống như mặt rùa, thoạt nhìn dường như rất đau.

      đánh ta nữa.」 Nàng vươn ngón trỏ, thập phần nghiêm túc lắc lắc, giống như lão nhân nghiêm túc ,「 Thiếu chút nữa bị ngươi hủy dung .」

      Nhìn thấy nàng đứng ở trước mặt mình tự nhiên chuyện như vậy, tuy rằng là thở phì phì giận dữ, nhưng Phi Ngọc lại cảm thấy mặt bên sưng to như mai rùa, tiểu nữ nhân này là nữ nhân xinh đẹp nhất khắp thiên hạ.

      Nàng , có giống như những người khác nhìn thấy cánh tay xấu xí kinh tởm của vội vã chạy mất mạng.

      Nàng cũng giận .

      Phi Ngọc cảm giác được những bức tường thành phòng ngự mình cố tình xây cất bao lâu nay trong lòng nay dần dần sụp đổ......

      Na Lan lại tiếp tục trở lại đống lửa cố gắng phân dược thảo, sau đó đem thuốc nghiền nát đặt mảnh vải sạch , cuối cùng đến bên cạnh :「 Đưa tay phải cho ta.」

      nâng cánh tay phải lên, hoang mang hỏi:「 Ngươi sợ sao?」

      「 Sợ a!」

      「 Vậy ngươi làm cái gì?」

      「 Ta sợ miệng vết thương này nếu xử lý tốt, tay phải của ngươi chắc chắn bị phế , đương nhiên nếu có thể để cho ngươi thể giết người cũng tốt! Nhưng muốn cho tay phải của ngươi phải phế mới giết người, như thế cũng thực quá đáng , cho nên ta muốn, vẫn là đem miệng vết thương trị liệu cho tốt rồi sau.」

      Phi Ngọc lẳng lặng nhìn nàng thực nghiêm túc thay băng bó miệng vết thương, trong lòng đột nhiên dâng lên dòng nước ấm hiểu, quay mặt qua chỗ khác nhàng :「 Chưa từng có ai thay ta băng bó miệng vết thương.」

      Na Lan ngừng chút, có chút kinh ngạc hỏi:「 Phải ?」

      「 Ừm!」

      「Người nhà của ngươi đâu?」

      「 Ta có người nhà.」

      「 Ngươi là nhi?」

      「 Xem như vậy.」 nhìn chăm chú vào nàng, thanh thấp dần xuống , chua xót hỏi:「 Ngươi khinh thường ta sao?」

      , trừ phi ngươi tự khinh thường chính ngươi trước.」 Nàng chân thành , nhưng ngay lập tức vừa tức vù vù cảnh cáo ,「 Nhưng mà nếu ngươi lại đánh ta, mặc kệ vì lý do gì, ta đều tuyệt đối khinh thường ngươi.」

      trả lời, chỉ dùng cặp mắt đen xinh đẹp đầy sức sống thâm tình chân thành kia nhìn chăm chú vào nàng, nhìn nàng đến mức trái tim nàng kinh hoàng đập loạn ngừng.

      「 Ngươi...... Có khả năng thích ta hay ?」

      Na Lan vừa nghe thấy trắng trợn hỏi như vậy, tim đột nhiên thiếu nhảy lên chút, trong nháy mắt này, nàng tựa hồ nhìn thấy tiểu nam hài hy vọng có người có thể thích mà thôi, quan hệ tình dục hoặc là hứa hẹn, chỉ là thực đơn thuần hỏi nàng, có thích hay ?

      Nàng nên cùng nam nhân trong lòng tràn đầy bị thương này dây dưa nhiều lắm, bởi vì nàng có nắm chắc có thể trị liệu vết thương tên trong lòng hay , nàng có vĩ đại như vậy.

      Nhưng giờ này khắc này, nàng sao lại có thể nhẫn tâm cự tuyệt được?

      Gần như là nghe sai khiến , nàng vươn hai tay gắt gao ôm , như là muốn cho sức mạnh an ủi , lại như là ra tình cảm chân nhất của chính nội tâm mình.

      「 Thích, ta thích ngươi nhất.」

      Hí hí, các chap sau í dễ thương lắm nha!

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Quảng Hằng
      Beta: Lạc Lạc
      Chương Thứ năm
      Nhớ sư phụ , Cho dù người có lớn tuổi đến đâu, sâu trong nội tâm vẫn là có linh hồn của đứa bé, cho nên có đôi khi có tùy hứng hoặc là hành vi thực ngây thơ phát sinh.

      Trước kia, Na Lan , nhưng tại, nàng có thể hoàn toàn hiểu biết điểm này .

      Từ sau lần trước nàng thích Phi Ngọc, thái độ vẫn luôn rất kỳ quái.

      luôn vụng trộm nhìn nàng ngẩn người, bằng chính là thích nhìn nàng cười chút, hại trái tim của nàng luôn bị trêu chọc bất ổn.

      biết tươi cười làm nữ nhân khó thở sao? phải muốn nàng giúp giải độc sao? Lại có thể dùng nụ cười làm người ta thể kháng cự này làm trái tim nàng bị bệnh.

      「 Ngươi thích ta......」 thanh nho , đắc ý vang lên ở bên tai Na Lan. Đây là lần thứ trăm hôm nay nàng nghe được.

      「 Cốc Phi Ngọc!」

      「Buổi tối hôm nay chúng ta ở tại khách sạn này qua đêm sao?」 đem lời chưa xong, sau đó khóe miệng chậm rãi nhếch lên nụ cười đùa dai chút.

      Na Lan cố gắng hít sâu hơi, sau đó làm bộ như dường như có việc gì gật gật đầu, đoan trang :「 Được.」

      Hô! May mắn là phải là những lời làm nàng khó xử, thẹn thùng.

      Nào biết đâu rằng nàng mới quay đầu cái, lại nghe được lẳng lặng :「 Ta biết ngươi rất thích ta.」(^o^)/

      「Rốt cuộc ngươi muốn bao nhiêu lần? Ta chỉ là đồng tình với ngươi, có nghĩa là ngươi cứ mãi như thế.」 Nàng nâng cằm lên cảnh cáo .

      「 Nhưng đây là phải sao?」 đắc ý dào dạt , giống như là cười nhạo nàng khẩu thị tâm phi.

      「 Hừ! Mặc ngươi.」

      xong, nàng định vào khách điếm, lại bị nắm lấy lưng áo, giống như nắm lấy mèo hay chó con gì đó kéo trở về.

      「 Chờ chút.」

      「 Làm sao vậy?」

      「 Ngươi thể vào. như vậy」

      「 Tại sao? Người xuất gia thể ở khách điếm sao?」

      phải là thể được.」

      「 Vậy thôi!」

      Nàng vừa xong, vừa mới nhấc chân, lại bị kéo trở về, cả người rơi vào trong vòng tay ôm ấp của , nàng mở lớn mắt, trừng mắt nhìn khuôn mặt tuấn tú ở phía nàng.

      「 Ngươi...... Làm ơn...... Đừng như vậy, đây là đường cái mà!」

      「 Chờ chút, nếu ta chúng ta muốn cùng ở phòng, cần đến ngày mai, ngươi băn khoăn hay băn khoăn cũng mặc.」

      thể!」

      「 Cho nên...... Muốn ngoan ngoãn theo ta mua quần áo hay ?」

      「 Tại sao lại phải mua quần áo?」

      「 Có hai nguyên nhân.」

      Khi chuyện dựa vào nàng dựa vào gần, từ người truyền đến hương thơm mê người, làm Na Lan cảm thấy trận thiên toàn địa chuyển.(*) trời rung đất lỡ, nhưng ta thik để thế :”>

      「 Thứ nhất, nếu ngươi mặc nữ trang, người ta nhiều lắm cho hai chúng ta là vợ chồng, bàn tán sau lưng.」

      Nàng đồng ý lời của , vì thế gật gật đầu.

      「 Thứ hai, nếu buổi tối hôm nay, ta có đem quần áo người ngươi xé rách, ngươi vốn có quần áo để mặc .」

      Na Lan nghe xong, khuôn mặt nhắn lập tức đỏ bừng. Nếu nhìn thấy đỉnh đầu của nàng có hơi nước, cũng cảm thấy có gì kỳ quái.

      「 Ngươi!」

      「 Có thể để ta bỏ tiền mua quần áo , cũng chỉ có ngươi, ngươi hẳn là nên thành tâm cảm kích, thôi!」

      Nàng có thể sao? Tên xấu xa này để nàng sao?

      Cho nên nàng đành phải gật gật đầu.



      「 Ôi! Cốc đại hiệp, lâu thấy, ngài hại Nhị nương nhà chúng ta nhớ muốn chết.」 Hồng Thắm cười meo meo đón nhận tiền.

      Bà là nữ chưởng quầy của Túy Ông Lâu, vừa thấy Phi Ngọc đến đây, lập tức buông công việc trong tay vọt lại đây.

      Tuy rằng bà là nữ nhân hơn bốn mươi tuổi, nhưng có thể nhìn thấy khi còn trẻ có lẽ bà rất xinh đẹp, vẫn là nhịn được tâm tư dao động nhất là khi có vị Cốc đại hiệp trước mắt này vừa tàn nhẫn vừa tuấn tú này lại mang theo sắc thái thần bí.

      Khó trách Nhị nương xinh đẹp lại đối vơi thiếu hiệp trẻ tuổi này đặc biệt lễ ngộ, mỗi lần vào Túy Ông Lâu, đều ngoại lệ tiếp kiến.

      「 Ừm!」

      Khi Phi Ngọc muốn lên lầu, Hồng Thắm lại ngăn trở Na Lan về phía đó,「 Thực xin lỗi, Nhị nương chỉ gặp mình Cốc đại hiệp.」

      「 À!」 Na Lan gật gật đầu, ngoan ngoãn muốn quay đầu rời .

      Nàng cũng hiểu được địa phương này là nơi thị phi, trong khí vương đầy hương rượu mê người thơm ngát, còn có nhiều nữ nhân xinh đẹp như tiên nữ cùng khách nam nhân chuyện phiếm uống rượu, cười đến mỹ lệ.

      Trong lúc nhất thời, Na Lan đột nhiên nghĩ đến, biết khi mình mặc vào quần áo màu sắc rực rỡ này, có thể cũng xinh đẹp như vậy hay ?

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Quảng Hằng
      Beta: Lạc Lạc
      Chương thứ năm
      Có ý niệm này trong đầu, trong lòng nàng lập tức kinh hãi, vội vàng ám niệm a di đà Phật.Nàng tại sao lại có thể có loại ý tưởng hoang đường này! Như vậy thực có lỗi với dạy bảo của sư phụ.

      Cho nên khi Hồng Thắm nàng thể theo, nàng lại hận thể thừa cơ hội này để trốn.

      Ai biết nàng chỉ tưởng bở .

      「 Nàng là nữ nhân của ta, nên phải theo cùng ta.」

      Hồng Thắm sửng sốt chút, sau đó mới :「 À! ra là thế, ta thông báo cùng Nhị nương trước chút.」

      Lúc Hồng Thắm rời , trong lòng khỏi cảm thấy khổ sở thay Nhị nương.

      nghĩ tới thời gian thấy, bên người Cốc đại hiệp nữ nhân khác, vậy Nhị nương làm sao bây giờ?

      Na Lan tò mò hỏi:「 Nhà của Nhị nương thực náo nhiệt a!」

      Phi Ngọc nghe xong khỏi cười thầm, nhưng vẫn gật gật đầu,「 Ừm! Nhà nàng ta bán rượu, cho nên nhất định phải thực náo nhiệt.」

      「 Bán rượu! lợi hại, rất có nghệ tinh.」

      「 Ngươi khinh thường nữ nhân quán rượu chứ?」

      ! Nếu ta có thể có nghệ tinh, bán cái gì để nuôi sống bản thân, tốt đến mức độ nào.」

      「 Ngươi cũng có thể học.」

      Na Lan lắc đầu,「 , chờ khi ta tìm được Kim phật, ta đến Thiên Ân Tự trước, Kim phật là thần vật sư phụ muốn hiến cho Thiên Ân Tự, cũng là nguyện vọng cuối cùng của sư phụ, cho nên ta nhất định phải hoàn thành.」

      「 Ngươi biết Kim phật ở nơi nào sao?」

      biết, từ lần trước sau khi mất tích ở trong nhà Trương lão gia, tìm ra .」

      Sau đó, Na Lan có nhờ Phi Ngọc trở về tìm, nhưng được tin tức cũng là người nhà của Trương gia chỉ trong đêm mất tích, biết đâu.

      Xem ra bọn họ bị hù chết .

      Na Lan trừng mắt nhìn nam nhân trước mắt thảnh thơi uống rượu. Tất cả đều do làm hại, nhưng lại chút cũng có cái gọi là cảm giác.

      là.

      Phi Ngọc đương nhiên sốt ruột, bởi vì chẳng những biết Kim phật ở nơi nào, còn có ý định trả lại cho nàng.

      「Sau khi mang đến Thiên Ân Tự, ngươi liền tự do sao?」

      , ta muốn thỉnh đại sư nơi đó giúp ta quy y.」

      cho phép!」

      dùng lực buông chén rượu, lực đạo to lớn đem cái bàn chém thành hai nửa, khách nhân ăn ở bên cạnh, chiếc đũa đều đứng ở giữa trung, yên lặng dám động.

      「 Tại sao ngươi lại phá hư cái bàn?」 Na Lan trách cứ . Người kia là xấu xa cuồng mà.

      「 Ta cho phép, chính là cho phép.」

      「 Dù sao ngươi cũng quản được ta.」

      「 Ai ta quản được ngươi?」

      Ngay lúc song phương chuẩn bị đấu võ mồm, cánh tay bé trắng noãn mảnh khảnh chặn ngay giữa chiến hỏa bốc hừng hực「 Ôi! Hỏa lực mạnh nha!」

      Phi Ngọc hừ tiếng quay đầu chỗ khác, Na Lan còn lại là mở lớn mắt nhìn đại mỹ nữ trước mắt này,「 Tỷ...... đẹp quá!」

      Ngải Liên Quân thân xiêm y xinh đẹp xa hoa, mặt trang điểm xinh đẹp tuyệt trần, xứng với đôi mắt to long lanh nước, phảng phất giống như tiên nữ hạ phàm.

      「Cái miệng nhắn ngọt, tỷ tỷ ta quyết định thích muội nha .」

      Cả người Na Lan lập tức bị ôm vào vòng tay mềm mại thơm ngát, ngây ngốc còn kịp phản ứng, cũng bị Liên Quân trộm hôn vài cái.

      「 Này!」 Phi Ngọc vội vàng đem Na Lan bị dọa ngốc đoạt lấy, dáng vẻ tràn ngập bảo hộ và chiếm hữu đem nàng giấu ở sau người,「 Nhị nương, khi nào ngươi có loại đam mê đặc thù này?」

      Liên Quân lộ ra nụ cười vô tội,「 Có lẽ là vừa mới mới phát ra? Ta cũng biết! Tự nhiên muốn làm như vậy.」

      Na Lan gục đầu vào trong ngực Phi Ngọc nhàng khóc,「 Nàng vừa mới trộm hôn ta......」

      “Ta biết, ngoan, đừng khóc” biết loại cảm giác này dễ chịu gì định lên tiếng tiếp.

      Đột nhiên, Liên Quân cũng khóc, mọi người đều ngây ngẩn cả người.

      「 Phi Ngọc là bất công nha! Chỉ thương muội muội đáng , ô ô......」 Liên Quân cũng học theo khóc ầm lên.

      Sắc mặt Phi Ngọc xanh mét, còn Na Lan quên khóc, sau đó có chút ngượng ngùng cúi đầu.

      「 Thực xin lỗi ──」

      Na Lan muốn giọng phải, lại bị nam nhân bên cạnh lạnh lùng đánh gãy.

      cần xin lỗi, ngươi chỉ có ta mới có thể hôn, cho dù là nữ nhân, ta cũng tha thứ.」

      Oa!

      mạnh mẽ nha!

      thâm tình nha!

      đúng là nam nhi nha!

      Lập tức tất cả bọn nữ tử của Túy Ông Lâu lý đều dùng ánh mắt lóe sáng ái mộ nhìn chăm chú vào nam tử hán tuấn mỹ vô trù trước mắt này.

      Na Lan nghe thấy Phi Ngọc như vậy, mặt càng đỏ hồng giốn như trái táo chín.

      「 Ngươi dám ngay tại nơi này làm nhục ta! Oa......」 Liên Quân lại khóc đến lê hoa mang vũ. (Mưa rơi hoa lê, ý người phụ nữ xinh đẹp khóc.)

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Quảng Hằng
      Beta: Lạc Lạc
      Chương Thứ năm
      Na Lan nhìn thấy ánh mắt mở to . nghĩ tới có người cư nhiên ngay cả khóc đều tao nhã như vậy.

      Nàng vụng trộm liếc mắt nhìn nam nhân bên cạnh, mặt vẫn giống như trước chút thay đổi, dường như ở trước mặt khóc là vô dụng .

      Nhớ tới mình lúc trước cũng từng ở trước mặt khóc, nhưng phản ứng của ...... Na Lan biết nam nhân này rốt cuộc là sao đây?

      Tuy rằng Phi Ngọc cần, những người khác cũng rất để ý.

      「 Nhị nương đừng khóc! Ngươi cứ khóc...... Ôi...... Làm sao bây giờ......」

      Lập tức toàn bộ Túy Ông Lâu đều loạn thành đoàn, tất cả mọi người bởi vì trấn lâu chi bảo khóc mà hoảng tay chân.

      Ngay tại phía sau, đạo thanh giống như sư tử rống , thiếu chút nữa đem toàn bộ Túy Ông Lâu xập xuống.

      「 Là ai? Là ai? Là ai dám trêu bảo bối của ta khóc?」

      Ánh mắt mọi người toàn bộ dừng người nam nhân đứng ở cửa, thân hình cao lớn khôi ngô, nam tử hùng vĩ giống như thần binh vừa hạ xuống phàm trần, râu hùm hàm én, làm cho mọi người khi nhìn thấy cứ ngỡ như nhìn con gấu to lớn.

      Liên Quân vốn dĩ khóc thương tâm, sau khi nhìn thấy người mới đến, lập tức lấy ngón tay bạch ngọc tao nhã lau nước mắt trong suốt, sau đó nhìn Phi Ngọc cùng Na Lan :「Đến phòng ta chuyện !」

      Nàng xong liền xoay người rời , nhìn đôi mắt nóng rực dã man lại bá đạo ở phía sau kia.

      Phi Ngọc lôi kéo Na Lan muốn theo sau, lại bị con gấu to...... Ách! , là nam nhân to lớn kia chặn đường .

      「 Ngươi chọc bảo bối của ta khóc, ta muốn quyết đấu với ngươi.」

      Na Lan nghe được hai chữ quyết đấu, vội vàng nhảy ra chen vào ,「 Hiểu lầm rồi! Chúng ta phải cố ý , hơn nữa quyết đấu tốt đâu? Ta nghĩ Phi Ngọc cũng nhận lời......」

      「 Lúc nào cũng đón tiếp.」

      Na Lan thiếu chút nữa té xỉu, vội vàng bắt lấy cổ áo của Phi Ngọc, nghiến răng nghiến lợi :「 Cái gì gọi là lúc nào cũng đón tiếp, quyết đấu phải là chuyện đùa , chết người đó .」

      「 Ngươi sợ ta chết?」

      「 Ai sợ ngươi chết!」 Nàng đỏ mặt thừa nhận.

      ra là sợ chết?」 ngọn lửa ghen tị dấy lên, đao trong tay của Phi Ngọc sát khí dâng trào.

      「 Ai sợ chết!」

      「 Vậy ý của ngươi là muốn chết sao? Tuân mệnh.」

      mới vừa động, lại bị nàng kéo lấy tay áo, nàng hổn hển :「 Tuân mệnh cái gì! Nếu nghe lời như vậy, ta cho phép ngươi hở chút liền giết người.」

      Phi Ngọc đột nhiên quay đầu lại, dùng loại ánh mắt rất kỳ quái nhìn nàng,「 Nếu ta nghe lời của ngươi giết người, ta có thể được thưởng cái gì?」

      Thưởng gì?

      quyển kinh Phật?」 Na Lan hào phóng đưa.

      Phi Ngọc quay đầu đối với con gấu to xác trước mắt khẽ quát tiếng,「 Nạp mạng .」

      「 Được rồi được rồi! Giúp ngươi niệm đại bi chú cầu nguyện cho ngươi?」 Như vậy hẳn là có thể chứ?

      Phi Ngọc lại quay đầu lấy đao đối mặt với con gấu to lớn trước mắt,「 Ngươi dám theo ta khiêu chiến, ngươi chết chắc rồi.」

      “Được rồi, được rồi, ngươi thích cái gì , nhưng quá đắt ta có tiền để trả đâu.”

      ? Chỉ cần ta thích đều có thể đưa sao?」

      「 Ừm!」 Nàng đỏ mặt, dùng sức gật gật đầu.

      「 Được.」 Phi Ngọc thu hồi Quân tử đao, sau đó lạnh lùng với con gấu to trước mắt:「 Thiết Thần Hầu, ta hôm nay mang nữ nhân ta tới nhờ Nhị nương chuyện, chỉ như vậy mà thôi, ngươi cần đến đây ghen tuông làm gì.」

      Chỉ thấy chú gấu to xác kia cười lạnh...... Na Lan lần đầu tiên nhìn thấy gấu cũng biết cười lạnh , cái loại cảm giác này tò mò kì quái, lại cảm thấy...... đáng !

      「 Ai thèm, ai chẳng biết Đao Diêm La đối với nữ nhân luôn luôn lãnh khốc vô tình , nếu có xinh đẹp tuyệt sắc giống như bảo bối của ta, hoàn toàn nắm bắt được tâm của ngươi, chính ngươi cũng qua, ngươi thích nữ nhân chỉ có , chính là Nhị nương Túy Ông Lâu.」

      Sắc mặt Na Lan trắng xanh trận, đầu chậm rãi cúi thấp, trầm mặc .

      「 Đúng vậy, tại cũng thế.」 Phi Ngọc lạnh lùng .

      「 Ngươi tại còn ngươi có nữ nhân, như thế đủ để chứng minh ngươi là tên lừa tình gạt nghĩa, hôm nay ngươi đừng mong ra khỏi Túy Ông Lâu.」

      Đôi mắt đen của Phi Ngọc lạnh lùng, đưa tay đem Na Lan đưa đến địa phương an toàn, sát khí Quân tử đao trong tay chợt lóe.

      「 Phi......」

      Na Lan mới muốn mở miệng gọi bọn cần đánh, nhưng cánh tay trắng noãn mềm mại từ phía sau vươn tới che miệng của nàng lại, cả thân thể nàng cứ bị người ta kéo như thế

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :