1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tà Băng Ngạo Thiên - Mặc Tà Trần

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      Chương 60: Thời gian ấm áp
      Tà Băng cười ha ha, sau khi tiến gian phòng liền tiến vào ngọc giới, trong phòng mân mê luyện khí cả buổi trời, mới ra ngoài kêu Tuyết Ảnh. .

      “Tuyết Ảnh, ta cho ngươi xem đồ tốt ah!” Tà Băng nhìn Tuyết Ảnh trước mắt mình phát ra vẻ cao quý ưu nhã, ngẩng đầu cười đối với ra.

      “Ah? Băng nhi muốn đưa ta xem vật gì tốt ah?” Tuyết Ảnh nhàng chớp chớp cái lông mi, khóe miệng câu dẫn ra.

      “Tuyết Ảnh, trước tiên đem cái này mặc vô được ?” Tà Băng cười cười, đưa ra bộ quần áo đại màu trắng, vốn là vẫn nhìn những người này thường xuyên đeo trường bào, trang phục là quá rườm rà rồi, phải thay đổi chút ah.

      “Ah?” Tuyết Ảnh mắt nhìn tay của Tà Băng cằm quần áo màu trắng, gật đầu. Xem cũng tệ lắm.

      Tuyết Ảnh tiếp nhận quần áo, thân ảnh liền biến đâu mất thấy, Tà Băng lại nhìn bộ quần áo thoải mái vì chính mình mà luyện chế, cũng lách mình biến đâu mất.

      Chỉ chốc lát, hai người ăn mặc quần áo màu trắng tuyệt mỹ thoải mái ra, Tà Băng vừa chứng kiến Tuyết Ảnh, thoáng cái cũng có chút ngây dại, người này sao có thể hoàn mỹ đến loại tình trạng này? thân trang phục màu trắng bình thường, tóc trắng có chút phiêu dật, hơn nữa cái khuôn mặt mê người kia vô cùng tuyệt mỹ cùng với con mắt màu lam ôn nhu như biển, nếu đặt Tuyết Ảnh ở đại, Tà Băng dám tưởng tượng!

      “Tuyết Ảnh ah, ngươi xem tại sao lớn lên ngươi trông rất là nghiệt ah?” Tà Băng nhìn trước mắt khuôn mặt tuấn mỹ tỳ vết, quả thực muốn thò tay véo hai cái.

      “Băng nhi chớ phải là ngươi ghen ghét với khuôn mặt của ta?” Tuyết Ảnh cúi người nhìn Tà Băng, khóe miệng câu dẫn ra, có chút xấu xa mà cười cười.

      “Đúng vậy a, cho ngươi thêm đồ tốt đây nèk!” Tà Băng cười cười hì hì, thò tay xuất ra cái kính râm màu đen cho Tuyết Ảnh đeo lên!

      Lui ra phía sau bước, Tà Băng bất đắc dĩ lại ngây dại, kính râm màu đen che ở đôi mắt màu lam ôn nhu của Tuyết Ảnh, quả thực là quá quá…mỹ rồi! Tà Băng hận ah, làm sao lại có cái Cameras ở đây, trai đẹp đến như vậy lại thể lưu lại kỷ niệm quả thực là đáng tiếc ah…

      “Băng nhi, đây là cái gì ah? Sau khi đeo lên ánh mắt nhìn ràng rất nhiều ah…” Tuyết Ảnh lấy kính râm xuống nhìn trái rồi lại nhìn phải, quay đầu lại đối với Tà Băng hỏi.

      “Đây là kính râm, hôm nay có học viện sử dụng cái hồn kĩ, là để cho người ta trong thời gian ngắn nhìn được thứ đồ vật gì, giờ có thứ này cần sợ cái hồn kỹ kia nữa rồi!” Tà Băng lần nữa vì chính mình lấy ra cái kính râm đeo lên, món đồ vật xa cách mười lăm năm ah…

      Sau đó Tà Băng vung tay lên, trước mặt liền xuất tấm gương, nhìn xem chính mình trong gương, Tà Băng xác thực cảm nhận được cảm giác thân thiết, khỏi lại nổi lên cảm khái, kiếp trước kiếp này…

      Tuyết Ảnh nhìn xem trong gương bộ dáng tuấn của mình, ra: “Băng nhi, bằng về sau ta mặc cái này xuất nha?”

      Y phục này, rất ưa thích!

      “Ân, Tuyết Ảnh thích là tốt rồi.” Tà Băng đối với Tuyết Ảnh gật gật đầu, sau khi dẹp tấm gương, lại nằm xuống đồng cỏ.

      Tuyết Ảnh cũng kiếm chỗ ngồi xuống, vừa ngồi xuống, lại để cho Tiểu Tử bên thức giấc.

      “Tỷ tỷ, ô ô…” Vật đứng dậy nhảy tới người Tà Băng, liền .

      Tuyết Ảnh đem Vật từ trong ngực Tà Băng túm ra, ngữ khí bình thản : “Tiểu Tử, gần đây lại mập, nên giảm béo nữa à!”

      Nghe được lời của Tuyết Ảnh…, Tiểu Tử thoáng phát cách Tuyết Ảnh xa xa rồi, chạy đến trước mặt Tà Băng, bắt đầu khóc lóc kể lể : “Ô ô… Tỷ tỷ, Ảnh ca ca lại khi dễ ta, huhu!”

      Tà Băng khẽ cười tiếng, sờ sờ đầu Tiểu Tím, điểm chút ở cái bụng tròn trịa, ra: “Tiểu Tử ah, ngươi nhìn xem ngươi bây giờ đều có khí khái của Long mạch ah.”

      “Hừ hừ, Tiểu Tử là Tử Cổ Kim Long rất lợi hại nha, hơn nữa Tiểu Tử rất nhanh hóa thành nhân hình rồi!” Tiểu Tử ngẩng đầu, vỗ vỗ bộ ngực của chính mình, mặt mũi tràn đầy tự hào .

      “Vâng, Tiểu Tử của chúng ta lợi hại nhất nha.” Tà Băng bị bộ dạng đáng của Tiểu Tử chọc cho cười, đem Tiểu Tử ôm vào trong ngực ra.

      Tuyết Ảnh bất đắc dĩ nhìn hai người cười cười, lấy ra kính râm của mình lên bên cái đầu của Tiểu Tử: “Cho ngươi mượn xí xem xem có suất .”

      “Oa… Tấm gương, tỷ tỷ, ta muốn soi gương.” Tiểu Tử vừa rồi là rất chú ý tới cái lạnh lùng màu đen này biết là cái đồ vật gì.

      Tà Băng vung tay lên, tấm gương liền xuất , Tiểu Tử nhìn xem bộ dáng của mình, nhìn nhìn lại Tà Băng cùng Tuyết Ảnh, nắm lấy quần áo của Tà Băng ra: “Tỷ tỷ, người ta cũng muốn có bộ đồ giống ngươi ah…”

      “Như thế nào lại quên ngươi ah!” Tà Băng cười xong, lấy ra bộ quần áo nho màu trắng, bọc tại người Tiểu Tử.

      “Tỷ tỷ, Tiểu Tử rất đẹp trai ah!” Tiểu Tử nhìn chính mình trong gương ăn mặc quần áo màu trắng, mắt lại đeo kính râm, vẻ mặt say mê , tưởng tượng chính mình nếu hóa thành nhân hình rồi mặc vào là suất lắm ah…

      “PHỐC…” Tà Băng cùng Tuyết Ảnh nhìn xem bộ dạng của Tiểu Tử, nhịn được bật cười, tại mới biết được Tiểu Tử nguyên lai còn tự kỷ đến như vậy ah.

      Ba người, ah phải, hai người Tiểu chút chít, cãi nhau ầm ĩ chút sau giờ ngọ, vẫn chưa thỏa mãn nằm ở đồng cỏ, Tiểu Tử sờ sờ bụng của mình, đáng thương đối với Tà Băng ra: “Tỷ tỷ, ta đói bụng…”
      Tuyết Ảnh xoay người, rất nể tình vỗ vỗ bụng của Tiểu Tử ra: “Tiểu Tử, bụng của ngươi vẫn là như vậy tròn vo đó ah…”

      Tà Băng cười cười, nhìn nhìn hồ nước, ánh mắt xoay động, đối với hai người ra: “Chúng ta nướng cá ăn?”

      “Ân ân, cá nướng, ăn cá nướng…” Vừa nghe đến tỷ tỷ cá nướng, nước miếng của Tiểu Tử là ngăn được chảy xuống, hai năm trước tỷ tỷ nướng qua lần, hương vị đó chính mình cũng thể quên ah.

      “Tốt, Tiểu Tứ, bắt cá !” Tuyết Ảnh xấu xa đối với Tiểu Tử ra.

      “Được bắt đầu ah.” Tiểu Tử tại chỉ cần có thể ăn cá nướng, lại để cho làm cái gì đều được ah, bắt cá, bắt cá ah, có là gì đâu ah.

      “Tuyết Ảnh, chúng ta giúp đỡ a, thấy bắt cá như vậy, chúng ta cũng muốn chết đói ah.” Tà Băng nhìn xem Tiểu Tử trong hồ ngừng “Phấn đấu” nhưng con cá cũng bắt được, bất đắc dĩ vừa cười vừa .

      “Ân, dựa vào Tiểu Tử, chúng ta cũng biết lúc nào có thể ăn cá nướng ah.” Tuyết Ảnh cười , cùng Tà Băng đứng lên hướng phía bên hồ đến.

      “Tỷ tỷ, Ảnh ca ca, những con cá thối tha này như thế nào lại trơn trượt như vậy ah, người” Tiểu Tử theo trong nước chui ra, mắt to ngập nước nhìn Tà Băng cùng Tuyết Ảnh.

      Tuyết Ảnh cười cười, tay nhàng vung lên, năm cái đầu cá lớn mập mạp rơi vào bên cạnh bờ.

      Tiểu Tử nhìn Ảnh ca ca, nhìn nhìn lại chính mình, cảm xúc có chút sa sút cúi đầu, cái gì cũng làm được, tỷ tỷ có thể hay chán ghét nha? nghĩ ngợi lung tung Tiểu Tử bỗng nhiên rơi vào cái ôm ấp ôn hòa, quen thuộc mùi hương thơm ngát , là tỷ tỷ đây mà.

      “Tiểu Tử, nên nghĩ lung tung ah, bất luận Tiểu Tử là lợi hại hay , vẫn là đệ đệ nghịch ngợm hay gây của tỷ tỷ ah, đều là người nhà của tỷ tỷ ah.” Tà Băng cúi đầu nhìn Tiểu Tử trong ngực, thần sắc có chút nghiêm túc .

      Tiểu Tử thân thể run lên cái, nước mắt màu tím cứ như vậy chảy xuống, nắm chặc quần áo của Tà Băng: “Tỷ tỷ, Tiểu Tử là đệ đệ của tỷ tỷ, vĩnh viễn đều là thân nhân của tỷ tỷ.”

      “Còn có Ảnh, chúng ta đều là người nhà…” Tà Băng thay Tiểu Tử lau nước mắt, sờ sờ đầu của , đảo mắt đối với Tuyết Ảnh ra.

      Tuyết Ảnh ngơ ngác chút, lộ ra cái dáng tươi cười tuyệt mỹ, gật đầu, chúng ta là người nhà ah…

      “Tốt rồi, , chúng ta cá nướng ah!” Tà Băng ôm Tiểu Tử, kéo Tuyết Ảnh qua ngồi ở đồng cỏ, cùng nhau nướng cá.

      Hồ nước lăn tăn, cành liễu giương , trăm hoa đua nở, thỉnh thoảng truyền đến vài tiếng cười thanh thúy dễ nghe cùng vài tiếng tự kỷ non nớt ah…

    2. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      Chương 61: Tử Vong học viện với Lam Nguyệt học viện


      Sáng sớm hôm sau, tinh thần Tà Băng sảng khoái từ gian phòng ra, vẫn như thường ngày là trường bào màu trắng.

      “Mặc Trần, ngươi lại đây, đến xem phần danh sách này, ” Bắc Ngạn Nghiêng ngồi trong sân chứng kiến Tà Băng ra, tay cằm tờ giấy lắc lắc đối với Tà Băng .

      Tà Băng qua, nhận lấy tờ giấy, ngồi xuống, nhìn xem danh sách là an bài trận đấu, lông mày có chút nhăn , từng học viện có ba vòng thi đấu đoàn thể, cuối cùng nhất dùng tiêu chuẩn thắng bại mà quyết định trận chung kết, mà Áo Tạp Tư học viện ba cái đối thủ theo thứ tự là Dương học viện, Tử Vong học viện cùng Hồn Sư học viện.

      “Ba cái học viện này cũng phải là dễ đối phó a.” Tà Băng buông tờ giấy lắc đầu ra.

      “Dương học viện khá tốt, Hồn Sư học viện ngày hôm qua chiêu kia chúng ta cũng thể ngăn cản, còn có Tử Vong học viện quỷ kế đa đoan, đối thủ của chúng ta nếu so với học viện khác là cường quá nhiều.” Bắc Ngạn Nghiêng có chút bất đắc dĩ nhìn Tà Băng ra.

      “Hai cái này học viện tuy cường đại, nhưng chúng ta lại cũng yếu.” Tiếng nam truyền đến, theo tiếng bước chân, áo đỏ tung bay Hoa Thần Dật chạy tới bên cạnh hai người.

      “Hồn Sư học viện nếu là chỉ có chiêu rất cường đại kia…, như vậy chúng ta cũng cần e sợ.” Tà Băng mắt nhìn Hoa Thần Dật, chậm rì rì .

      “Trần Nhi có biện pháp đối phó chiêu đó hồn kỹ rồi hả?” Bắc Ngạn Phong thanh có chút hưng phấn truyền đến, Tà Băng quay đầu lại, chứng kiến Bắc Ngạn Phong cùng Tử Minh hai người tới, nhàng đối với mấy người gật đầu.

      Chỉ chốc lát Ngọc Tình, Ngọc Uyển, cùng Lâm Phong cũng tới, Tà Băng chứng kiến người tham gia vòng thi đấu đoàn thể đến đông đủ, liền từ bên trong ngọc giới lấy ra bảy cái kính râm đặt ở mặt bàn, nàng ngày hôm qua còn suy nghĩ có nên hay lại để cho bọn thay đổi quần áo thoải mái rồi, nhưng là ngẫm lại hay là thôi , dù sao nơi này là Áo Tạp Tư đại lục, cũng phải thế kỷ hai mươi mốt.

      Mấy người nhìn nghi hoặc về phía Tà Băng, cái đồ chơi này có thể giải quyết chiêu hồn kỹ đó hay sao?

      “Đây là ta cố ý làm ra đấy, đeo nó lên về sau có thể bỏ qua bất luận cái gì nhiễu loạn đến ánh mắt của ta, có thể cam đoan ánh mắt bị quấy nhiễu dù là đêm tối hay chói sáng. Mà hồn kỹ của Hồn Sư học viện là lôi sáng lóng lánh lại đúng là nhiễu loạn tầm mắt của con người, cho nên mới khiến cho những người khác mất năng lực công kích.” Tà Băng cầm lấy cái kính râm đối với mấy người giải thích .

      “Chúng ta có thể đeo nó lên, lại để cho Nghiêng tỷ xuất ra cái màn đêm, thử xem hiệu quả của nó.” Tà Băng lại để cho mỗi người cầm cái kính râm đeo lên, đối với Bắc Ngạn Nghiêng đưa tới cái ánh mắt có thể bắt đầu.

      Bắc Ngạn Nghiêng gật gật đầu, tiện tay thả ra cái màn đêm bao phủ , mà lúc này mọi người hoàn toàn bị màn đêm ảnh hưởng, nhưng khi gỡ kính râm xuống liền thấy khắp nơi đều màu đen, cái gì cũng nhìn được.

      “Oa, Mặc Trần, thứ này quả là quá tốt a!” Bắc Ngạn Nghiêng lúc thu hồi màn đêm, Lâm Phong là cái thứ nhất gỡ kính râm xuống nhảy dựng lên, là chưa từng có gặp qua tiểu đồ chơi lại hữu dụng đến như vậy.

      có nó chúng ta cần lo lắng Hồn Sư học viện rồi, kế tiếp cũng cũng chỉ còn có Tử Vong học viện, bất quá có Giải Độc Hoàn của Mặc Trần chúng ta cũng cần quá lo lắng.” Bắc Ngạn Nghiêng ánh mắt cảm kích nhìn về phía Tà Băng, đối với mọi người ra.

      “Ân, mọi thứ tương đối được giải quyết, tuy vậy chúng ta cũng thể khinh thường, Hồn Sư học viện cùng Tử Vong học viện năm nay đẳng cấp Hồn Lực chủ yếu là ngoài Hồn Thánh cấp chín ah, chúng ta vẫn là phải cẩn thận.” Hoa Thần Dật cũng tùy theo ra, “ tại đừng bất cứ cái gì nữa ah, chúng ta vẫn là nên tăng cường tu luyện a. Trong hai ngày này, đem Hồn Lực của mình tăng lên tới chỗ cao nhất.”

      “Ân, Dật sai, tại việc tất yếu nhất vẫn là đem trạng thái cùng Hồn Lực của chính mình điều chỉnh đến tốt nhất có thể.” Tử Minh gật gật đầu ra.

      Thời gian hai ngày đối với tu luyện của mọi người mà , rất nhanh trôi qua rồi, hôm nay trận đấu thứ nhất là Tử Vong học viện cùng Lam Nguyệt học viện sắp bắt đầu, mà trận thứ hai vào buổi chiều chính là Áo Tạp Tư học viện bọn đối chiến với Dương học viện ah, mọi người sớm tiến đến đấu trường.

      đến đài thi đấu ngồi xuống, còn có thời gian ngắn nữa trận đấu trận bắt đầu, Tà Băng nhìn đội viên của Tử Vong học viện đều chưa tới, mà Lam Nguyệt học viện là mặt mũi tràn đầy đắng chát ngồi ở bên, trận đấu thứ nhất đụng phải Tử Vong học viện cường đại như vậy, là cái bất hạnh của bọn !

      “Hôm nay trận đấu có lẽ rất nhanh chấm dứt, hai bên chênh lệch quá nhiều, chúng ta phải hảo hảo mà chú ý sáu người dự thi của Tử Vong học viện bao gồm đẳng cấp Hồn Lực cùng hồn kỹ của bọn họ, còn có trình độ phối hợp giữa các thành viên với nhau.” Bắc Ngạn Nghiêng quay người đối với mấy người Hoa Thần Dật ra.

      Mấy người gật gật đầu, bọn đem quán quân tặng cho bất luận cái gì học viện, ‘học viện đệ nhất của đại lục’, danh xưng này vĩnh viễn là thuộc về Áo Tạp Tư học viện đấy!

      “Bọn đến.” thanh của Ngọc Tình trong trẻo nhưng lạnh lùng cắt đứt suy nghĩ của mọi người, ánh mắt nhìn sang, toàn thân hắc y Tử Vong học viện tới.

      Lúc ngang qua Lam Nguyệt học viện, đội viên của Tử Vong học viện mỗi người mặt đều là vẻ mặt tràn đầy khinh thường, lúc nhìn qua Vân Á, là oán hận trừng hai mắt, nếu phải tại nữ nhân này, bọn cũng bị xấu mặt tại vòng thi đấu dự tuyển đến như vậy, mà Vân Á lại hào phóng trả về cho bọn cái ánh mắt khinh thường.

      “Hôm nay trận đầu của vòng thi đấu đoàn thể, theo thứ tự là Tử Vong học viện cùng Lam Nguyệt học viện, thỉnh cả hai đội viên lên sân khấu!” Cái chủ trì lão giả kia lên đài thi đấu, liền tuyên bố vòng thi đấu đoàn thể bắt đầu.

      Lam Nguyệt học viện cùng Tử Vong học viện đều là sáu gã dự thi phân biệt lên đài thi đấu, sức lực ràng là hơn kém rệt, khi lão giả bước xuống đài thi đầu, đội trưởng của hai đội đến báo cáo về thực lực của đội viên mình, đây là điều mà cái trận đấu này quy định, cũng là đối với đối thủ của chính mình tỏ ra tôn kính.

      “Tử Vong học viện, Hồn Thánh cấp chín bốn gã, Hồn Tôn cấp gã, Hồn Tôn cấp hai gã.” gã hắc y nam tử từ đó ra, đối với Lam Nguyệt học viện đối diện ra.

      “Lam Nguyệt học viện, Hồn Thánh cấp bảy bốn gã, Hồn Thánh cấp tám gã, Hồn Thánh cấp chín gã.” Lam Nguyệt đội trường nghe đến thực lực của Tử Vong học viện, trong nội tâm tuy nhiên biết chênh lệch, nhưng là mặt lại thấy chút nào e sợ, ngữ khí thản nhiên .

      Mà khi mấy người Bắc Ngạn Nghiêng nghe đến thực lực của Tử Vong học viện lại nhíu mày, có thể cái chỉnh thể này của Tử Vong học viện là có thể cao hơn bọn bậc.

      Tà Băng lúc này chú ý lại là đội trưởng của Lam Nguyệt học viện, có thể ở trước mặt đối thủ so với đội viên của chính mình cường đại hơn nhiều như vậy lại có chút nào biểu nội tâm của mình, nam tử này là cái hạt giống hề tệ, trận đấu còn chưa có bắt đầu, nếu vòng thứ nhất cả tinh thần lẫn thực lực đều thua, như vậy cuộc thy này tiếp tục cũng còn ý nghĩa gì nữa.

      “Trận đấu, bắt đầu!” Theo lão giả ra lệnh tiếng, đội viên của hai phe đứng vững đội hình, Tử Vong học viện cũng có trực tiếp công kích, mà là lựa chọn chờ đợi, chờ đợi Lam Nguyệt học viện công kích trước.

      Đội trưởng của Lam Nguyệt học viện chứng kiến bộ dáng của đối phương biết nhóm người của mình phải tự phát động công kích rồi, hướng phía sau lưng câu: “Hai người chủ công, hai người phụ trợ, những thứ khác phòng thủ!”

      “Tiểu Hổ, Hợp Thể!”

      “Tiểu Sư, Hợp Thể!”

      “… Hợp Thể!”

      Theo loạt Hồn Thú Hợp Thể, lại nhìn Lam Nguyệt học viện, lúc này khí thế tăng vọt rất nhiều, chỉnh thể thực lực cũng là tăng lên chừng gấp đôi!

      “Hỗn hợp kỹ, Sư rống Hổ Khiếu!” (ây cái này là tên 2con hồn thú đó nha hìhì, ta cũng hk biết dịch sao nữa nên để thuần văn lun kaka) Theo đội trưởng cùng nữ tử của Lam Nguyệt học viện hô to, sau lưng lên con Bạch Hổ tuyết trắng cùng con sư tử hùng vĩ, hai tiếng kinh thiên địa của Hổ Khiếu vang lên, hai luồng năng lượng chứa cực lớn lực phá hoại hướng phía Tử Vong học viện đập tới!

    3. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      Chương 62: Áo Tạp Tư học viện đối chiến Dương học viện
      Đội viên của Tử Vong học viện nghĩ tới Lam Nguyệt học viện vừa ra hồn lực lại sử dụng cái cường đại hồn kỹ đến như thế! Bất quá bọn cũng hổ là tinh của Tử Vong học viện, lập tức liền nghĩ đến phương pháp đối chiến.

      “Mở ra màn đêm vĩnh hằng, chú ý an toàn, Tôn Nham, vung độc phấn! Tiết lộ, phụ trách quấy nhiễu cảm giác của bọn !” Theo đội trưởng của dắm hắc y kia chính là chuỗi ra lệnh, mấy người Tử Vong học viện hoàn toàn chuẩn bị kỹ càng, dựa theo lời đội trưởng mà thi hành.

      Vĩnh hằng màn đêm đem mấy người Tử Vong học viện bao phủ để bảo hộ, sau khi đứng lên, Tử Vong học viện đội trưởng phân phó hai người sau lưng cùng Hồn Thú tiến hành Hợp Thể, bắt đầu chủ động công kích!

      Hai người kia chuẩn bị triệu hoán ra hồn sủng của mình, bỗng tiếng “Phanh!” lớn lại vang lên để cho bọn thiếu chút nữa ngồi mặt đất, lại giương mắt xem xét, màn đêm vĩnh hằng vậy mà bị Lam Nguyệt học viện cái hồn kĩ đánh lộ ra khe hở rồi hả? ! Có thể nghĩ, hai người này Hợp Thể kỹ năng nên mạnh bao nhiêu!

      Mấy người của Tử Vong học viện thể lần nữa phóng xuất ra cái màn đêm vĩnh hằng, sau đó hai người nhanh chóng triệu hồi ra chính mình Hồn Thú tiến hành Hợp Thể, đợi chờ hồn kỹ của Lam Nguyệt học viện đánh tới!

      “Tử vong chi định!”

      “Tử vong chi đâm!”

      Đệ tử của Lam Nguyệt học viện lập tức vì chính mình mở ra cái vòng phòng hộ chính mình, lại hề biết rằng tuy nhìn hai người của Tử Vong học viện này công kích bất quá là cho có mà thôi mà thôi, nhưng mà lúc này Tôn Nham đem độc phấn chiếu vào vòng phòng hộ của bọn , mà Tiết Lộ quấy nhiễu cũng làm cho bọn trong thời gian ngắn mất phương hướng.

      “Lam Nguyệt học viện chắc chắc là phải thua.” lúc Tà Băng mắt nhìn trận đấu này, thản nhiên .

      Quả nhiên, giọng điệu cứng rắn của Tà Băng vừa thốt ra, đội trưởng của Tử Vong học viện cùng gã nam tử khác liền ra cái hồn kĩ đánh tới, đội viên của Lam Nguyệt học viện đứng đài thi đấu người đứng lên cũng được!

      Lão giả đợi hồi, ra, đối với mọi người ra: ” Trận đầu tiên của vòng thi đấu đoàn thể, Tử Vong học viện chiến thắng! Buổi chiều trận thứ hai chính là Dương học viện đối chiến với Áo Tạp Tư học viện!”

      Mấy người trong nhóm Tà Băng nhìn thành viên của Tử Vong học viện dự thi ra đấu trường.

      “Tử Vong học viện hôm nay căn bản cũng có dùng đến thực lực .” Bắc Ngạn Nghiêng lắc đầu, tại cũng chỉ có thể hiểu đại khái nhu vậy thôi.

      “Trước tiên phải chuẩn bị cho trận đấu buổi chiều tốt, sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, huống chi Dương học viện cũng phải cái con thỏ mềm yếu ah!” Hoa Thần Dật nhìn mọi người biểu lộ có chút nghiêm túc .

      “Ân, chúng ta về trước chuẩn bị trận đấu a.” Tử Minh cũng ra.

      Sau đó mọi người cùng trở về tiểu viện, bàn về phương án phối hợp của bọn , Tà Băng cũng thỉnh thoảng vì bọn họ đề ra ít ý kiến, mà câu của Tà Băng lại có thể đưa sơ hở của bọn chúng ra, trong nội tâm của mọi người thể càng thêm bội phục cái nam tử Mặc Trần có tuổi nhất này.

      Đảo mắt cái vậy mà trận đấu buổi chiều muốn bắt đầu rồi, người ta đến tấp nập khắp đấu trường, mấy người Tà Băng ngồi trở lại vị trí của Áo Tạp Tư học viện.

      “Các ngươi, cố gắng lên!” Nhìn xem trận đấu sắp bắt đầu, Tà Băng cầm chặt nắm đấm đối với sáu người ra.

      “Ân.” Sáu người mỉm cười gật gật đầu, bọn có vấn đề ah.

      Theo tiếng nổ, bãi sân lại an tĩnh lại, lão giả chủ trì lên đài thi đấu: ” Trận thứ hai của vòng đoàn thể thi đấu tại bắt đầu, Dương học viện đối chiến cùng Áo Tạp Tư học viện, thỉnh hai bên đội viên lên đài thi đấu!”

      Sáu người đối với Tà Băng cùng Bắc Ngạn Nghiêng gật gật đầu, lên đài thi đấu.

      “Dật ca ca, cố gắng lên ah!” Tử Mạt Nhi thấy Hoa Thần Dật để ý tới chính mình, khỏi hướng về phía bóng lưng của Hoa Thần Dật la lớn.

      Dương học viện toàn thân hắc y, sáu người cũng về hướng đài thi đấu.

      “Dương học viện, Hồn Thánh cấp tám bốn gã, Hồn Thánh cấp chín gã, Hồn Tôn cấp gã.”

      “Áo Tạp Tư học viện, Hồn Thánh cấp bảy hai gã, Hồn Thánh cấp tám gã, Hồn Thánh cấp chín gã, Hồn Tôn cấp gã, Hồn Tôn cấp hai gã.”

      Đội trưởng hai phe nhìn lẫn nhau gật đầu, lui về trong đội ngũ của mình.

      Xem ra Dương học viện có chút khí khẩn trương, bọn người Hoa Thần Dật ngược lại là lộ ra vẻ quan tâm cho mấy, tuy như vậy nhưng là trong lòng của mỗi người lại mực căng thẳng, tựa như Hoa lão đại , sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, huống chi địch nhân của bọn hoàn toàn phải là thỏ!

      Mấy người Dương học viện cũng biết trận đấu này nhất định phải là bọn công kích trước ah!

      Đội trưởng của hắc y đối với mấy người sau lưng hô tiếng: “Dựa theo kế hoạch hành động!”

      Đội trưởng hắc y ra lệnh tiếng, đội viên sau lưng bắt đầu hành động của mình, bọn có chuẩn bị bất luận cái gì phương án, bọn lựa chọn chính là liều mạng, nếu là cùng đẳng cấp với bọn họ, bọn họ sai biệt lắm chính là đối thủ, nhưng bọn lựa chọn đúng là trực tiếp liều mạng bởi vì cái Áo Tạp Tư này là bọn họ có cùng đẳng cấp!

      Nhưng cái Dương học viện này lại dùng hai gã Hồn Thánh cấp hai đối phó Ngọc Tình cùng Ngọc Uyển, hai cái nha đầu khó chơi nhất, mặt khác hoàn toàn lựa chọn 1 vs 1 !

      “Cái Dương học viện này phải là đầu óc bị gì ah? Vậy mà lại lựa chọn 1 vs 1 liều mạng? !” Bắc Ngạn Nghiêng mở to hai mắt nhìn tình phát sinh ở trận đấu lại để cho người trợn mắt há hốc mồm màn.

      “Tại loại này chênh lệch lớn dưới tình huống, lựa chọn 1 vs 1 liều mạng cũng phải cái gì quá kém phương pháp, thế nhưng mà cái này mấy người ngàn nên vạn nên, nên xem thường Áo Tạp Tư học viện thực lực! Lại càng có lẽ dùng bình thường hôn lễ đẳng cấp đến cân nhắc Ngọc Tình ngọc uyển cái này đôi song bào thai, cho nên trận chiến này, có gì đáng xem rồi!” Tà Băng bất đắc dĩ lắc đầu, cho rằng năm nay giết ra cái này thất hắc mã có thể cho bọn mang đến điểm kinh hỉ, ai biết lại chọn ngu xuẩn như vậy phương pháp cùng Áo Tạp Tư học viện đối chiến!

      đài mấy người Hoa Thần Dật vẫn luôn là ứng đối tự nhiên, mặc dù có thể lập tức thắng được trận đấu, nhưng nhìn thoáng qua cũng biết họ chắc thắng, khoảng cách để trận đấu chấm dứt rất gần rồi.

      khuông mặt đôi song bào thai Ngọc Tình và Ngọc Uyển lúc này lại phóng ra tầng dị sắc, hai người bình thường đều thập phần lạnh lùng, cũng thích chuyện, Tà Băng là nghĩ tới hai người khi đài thi đấu lại là như thế điên cuồng!

      Ngọc Tình và Ngọc Uyển đồng loạt kêu ra Hồn Thú khế ước của mình, giơ cao Thiên Thần mèo, Hợp Thể xong hai người bọn họ hóa thành hai cái miêu nữ mị đem hai người của Dương học viện có khổ mà cũng nên lời, hai người ngừng đùa giỡn cùng thành viên dự thi của Dương học viện.

      Lâm Phong bên này cũng là sử dụng kỹ năng Hợp Thể cùng gã đối thủ đánh nhau, mà ba người Hoa Thần Dật, Tử Minh cùng Bắc Ngạn Phong cũng có triệu hồi ra Hồn Thú của mình, mặc dù như thế, cũng chút nào ở thế hạ phong!

      trận đấu nhàm chán ah, cái Dương học viện này cũng quá ngu xuẩn!” Lưu Diệp quay đầu hướng phía Bắc Ngạn Nghiêng ra.

      “Ha ha, vậy còn gì tốt hơn ak, dễ dàng chiến thắng được cuộc tranh tài.” Bắc Ngạn Nghiêng khóe miệng câu dẫn ra, cười câu.

      “Meow…” tiếng mèo kêu thảm thiết, mấy người Tà Băng sửng sốt chút, nhìn về phía đài thi đấu, chỉ thấy lúc này Ngọc Tình miệng phun máu tươi té ngã đất! Ngọc Uyển hô lớn tiếng rồi cùng mấy người vọt tới chỗ Ngọc Tình!

      “Ha ha! Các ngươi nhất định phải thua!” cái hắc y nam tử của Dương học viện, đối với mấy người Hoa Thần Dật cười ha ha!

    4. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      Chương 63: Dật muốn rời
      “Ah? Vậy sao?” Tử Minh khinh thường nhìn mấy người Dương học viện mà .”Các ngươi, các ngươi làm sao có thể bị trúng độc?” đội trưởng áo đen thể tin được nhìn về phía Hoa Thần Dật, Ngọc Tình bị đánh bay cũng bị Ngọc Uyển vịn , mỗi người đều vẻ mặt hàm khinh thường nhìn mấy người của Dương học viện, hạ độc? Chỉ bằng những cái độc này cũng muốn làm bị thương bọn ?

      “Minh, đánh bọn chúng tiếp ah!” Hoa Thần Dật quay đầu đối với Tử Minh ra.

      Tử Minh khóe miệng câu dẫn ra, cười tà tà, thân thể theo lên: “Vạn dặm trời quang!” Theo Tử Minh tiếng rơi xuống, đầy trời Hồn Lực hướng phía Dương học viện nện tới!

      Mà lúc này mấy người của Dương học viện vừa mới trong lúc đánh nhau sai biệt lắm đem Hồn Lực đều dùng hết rồi, trải qua kích này của Tử Minh, thoáng phát toàn bộ ngã mặt đất, trận đấu này cũng tựu tùy là chấm dứt như thế, nhưng cũng phải phải Dương học viện quá kém, mà là mấy người Hoa Thần Dật quá mạnh mẽ!

      Trận đấu của hai đội lại để cho các học viện khác nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, ai có thể nghĩ đến, cuộc tranh tài lại có thể kết thúc nhàng đến như vậy?

      “Ây da… Dương học viện quả là quá kém ah!” Lưu Diệp lắc đầu ra.

      phải Dương học viện kém, mà là nhờ Giải Độc Hoàn của Mặc Trần quá hữu dụng!” Vân Á nhìn thoáng qua Tà Băng, cúi đầu xuống có chút thẹn thùng .

      “Mặc kệ, tóm lại thắng là tốt rồi, chúng ta đợi bọn xuống liền trở về chuẩn bị cho trận đấu tiếp theo a.” Bắc Ngạn Nghiêng mở miệng ra.

      Mọi người gật đầu, nhìn lão giả chuẩn bị lên đài thi đấu.

      “Trận thứ hai của vòng thi đấu đoàn thể, Áo Tạp Tư học viện thắng!” Lão giả sau khi xong, lại lần tuyên bố nữa: ” Buổi sáng ngày mai chính là cuộc tranh tài giữa thiên thành học viện và Hồn Sư học viện, buổi chiều là Lam Nguyệt học viện đối với Sư Lan học viện.”

      Theo lão giả tuyên bố, dưới đài mọi người cũng đều lui xuống, Tà Băng thấy mấy người Hoa Thần Dật trở lại, liền lấy ra lọ khôi phục đan bỏ vào tay Hoa Thần Dật, Hoa Thần Dật đối với Tà Băng cười cười, cũng có từ chối, theo trong bình đổ ra sáu khỏa đưa cho mấy người dự thi.

      Mọi người ăn vào khôi phục đan xong, thể lực cùng Hồn Lực lập tức khôi phục lại trạng thái ban đầu, mọi người là chưa có từng thử qua tác dụng của khôi phục đan, ngờ đến lại hữu dụng đến dường này, tất cả đều là lời nào mà nhìn về hướng Tà Băng, nhất là Tử Minh, thân là Thái Tử trong hoàng thất, các loại đan dược đều gặp, nhưng chưa từng có cái đan dược nào giống như của Tà Băng, khi uống vào lập tức có thể khôi phục lại trạng thái tốt nhất ah!

      Mặc Trần ah Mặc Trần, vì cái gì biết trước mặt là cái hố to, ta lại vẫn là chút do dự nhảy xuống nữa nha? Tử Minh bất đắc dĩ xoa bóp lông mày, chẳng lẽ chính mình lại cũng cùng Hoa lão đại đồng dạng, thích cái tên Mặc Trần này ah?

      Bất quá lúc này cũng ai chú ý tới thái độ bất thường của Tử Minh. Nguyên đám đều muốn biết Tà Băng đến tột cùng là thân phận gì? Vì cái gì lại có thể xuất sắc đến như thế, nhưng trước kia lại chưa từng có nghe qua vị thiếu niên này ah? Giống như là tự nhiên lại xuất cái thiếu niên tựa như Thần Tiên đến thế!

      Dáng vẻ của nàng như tiên nhân lại để cho mọi người chuyển mắt được, khí chất nàng lười biếng lại để cho mọi người phải mê muội, thực lực của nàng lại để cho mọi người phải tán thưởng, nàng thần bí lại để cho mọi người điên cuồng! Mỗi lần nghĩ rằng chính mình hiểu rằng nàng, lại thấy được khoảng cách lại như kéo dài ra thêm, càng như thế lại để cho người ta điên cuồng muốn mở ra điều bí của nàng, muốn đào móc để biết về nàng!

      “Ách, các ngươi đều nhìn chằm chằm vào ta làm gì.” Tà Băng chứng kiến bọn ăn đan dược xong, liền duỗi lưng cái chuẩn bị trở về tiểu viện, ai ngờ mấy người này vậy mà lại nhìn chằm chằm vào nàng.

      “Khục khục… Trần Nhi, ngươi đời trước tuyệt đối là Thần Tiên!” Bắc Ngạn Phong ho tiếng, che dấu vẻ mặt thất thố của chính mình, liền mắt sáng sáng lóng lánh .

      “Tiểu Trần Nhi, ngươi nếu là ta say mê ngươi rồi nên làm cái gì bây giờ?” Tử Minh khóe miệng câu dẫn ra tạo thành cái độ cong hoàn mỹ, chớp chớp mắt hoa đào, khuôn mặt tuấn tú nhìn Tà Băng, lời giống như giỡn nhưng cũng giống như rất nghiêm túc.

      “Hừ, chúng ta là phải cần phải trở về sao?” Sắc mặt Hoa Thần Dật khó xem hừ lạnh tiếng, lạnh lùng .

      thôi, hồi trở lại tiểu viện .” Bắc Ngạn Nghiêng cúi đầu xuống khẽ cười tiếng, lại ngẩng đầu ra, thuận tiện đối với Tà Băng thầm giơ ngón tay cái lên, kẻ gây tai hoạ này, lại lần nữa nàng tán thưởng Mặc Trần là cái kẻ gây tai hoạ cấp bậc quá cao ah!

      Mọi người trở về tiểu viện, Tà Băng liền về tới gian phòng của mình, nàng tại nghĩ nên ngủ giấc tốt trước .

      “Đăng đăng đăng” ba tiếng tiếng đập cửa truyền đến, Tà Băng nghi hoặc nhìn thoáng qua ngoài cửa, ra: “Vào .”

      Chỉ thấy Hoa Thần Dật mình tiến đến, tìm cái ghế ngồi xuống, Hoa Thần Dật mực có mở miệng, chỉ là như vậy lẳng lặng nhìn Tà Băng, đôi mắt ngăm đen lúc này thâm thúy thôi, lại để cho người biết suy nghĩ cái gì, Tà Băng nghi hoặc nhìn về phía Hoa Thần Dật, nàng chưa từng có nhận thức qua bộ dạng này của Hoa Thần Dật, Hoa Thần Dật là toàn thân tràn ngập khí tức thương cảm.

      “Dật, làm sao vậy?” Tà Băng nghi ngờ hỏi.

      “Băng nhi, lần này khi trận đấu kết thúc ta phải trở về gia tộc, có khả năng là sau thời gian rất dài thể giúp ngươi, thể ở bên cạnh ngươi.” Hoa Thần Dật cúi đầu xuống ngữ khí sa sút , muốn rời Băng nhi, chịu được khoảng thời gian đó, thế nhưng tại lại thể trở về, là Thiếu chủ của Hoa gia, có trách nhiệm của .

      Tà Băng nghe Hoa Thần Dật phải , thoáng cái buồn buồn, cái này là rời khỏi nàng hay sao?

      “Băng nhi, ta sau khi trở về mau chóng xử lý xong tình của gia tộc, sau đó tìm ngươi ah.” Hoa Thần Dật ngẩng đầu sắc mặt nghiêm túc .

      Tà Băng nghe được lời của Hoa Thần Dật…, nhìn ánh mắt chân thành thôi, Tà Băng nở nụ cười: “Khi nào ?”

      “Trận đấu chấm dứt chính là ngày phải ah.”

      “Chiếu cố tốt chính mình, ngươi cầm cái này ah.” Tà Băng xuất ra mười bình Trúc Cơ Đan cùng ít đan dược chữa thương cứu mạng lần lượt đưa cho Hoa Thần Dật, hai tháng sau Trúc Cơ Đan đấu giá Hoa gia khẳng định cũng , Tà Băng biết chính mình Quân gia cùng Hoa gia là quan hệ bạn bè thân thiết, mười bình cái Trúc Cơ Đan này coi như là thay gia gia đưa cho Hoa gia ah.

      “Cái này…” Hoa Thần Dật cũng có tiếp những đan dược kia, vừa muốn mở miệng, liền bị Tà Băng cắt đứt.

      “Cầm a, đây cũng phải là tặng cho ngươi , xem như ta thay gia gia đưa cho Hoa gia gia ah.” Tà Băng đánh gãy lời của Hoa Thần Dật…, đem đan dược phóng tới mặt bàn về sau, đối với Hoa Thần Dật ra.

      Hoa Thần Dật nghe được lời của Tà Băng…, lại để cho như thế nào cam lòng ly khai khỏi nàng? Nàng tà ác, nàng đạm mạc, nàng tàn nhẫn, nhưng là đối với nàng người mà nàng nhận định, nàng luôn toàn tâm toàn lực giúp đỡ, người nhà của nàng, bằng hữu của nàng, học sinh của nàng, có người nào là vui vẻ hay sao? Có người nào mà cảm thấy hạnh phúc ah?

      Hoa Thần Dật khóe miệng câu dẫn ra, cũng hề chối từ, tâm niệm vừa động, đem đan dược mặt bàn đều thu hồi trong gian giới chỉ.

      “Sau khi trở về ta cũng tại học viện ngốc lâu, chỉ cần bọn có được năng lực nhất định được, ta lập tức rời ah.” Tà Băng thấy Hoa Thần Dật đem đan dược thu về chiếc nhẫn, mới mở miệng ra.

      “Ngươi định nơi nào?” Hoa Thần Dật ngẩng đầu nhìn hướng Tà Băng, hỏi.

      “A…, còn chưa nghĩ ra.” Tà Băng cúi đầu xuống, sau nửa ngày mới ngẩng đầu ra. Nàng đúng là chưa nghĩ ra trạm kế tiếp đâu ah.

      “Cẩn thận, có người!” Hoa Thần Dật bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lên nóc phòng, đối với Tà Băng thấp giọng ra

    5. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      Chương 64: Ngu xuẩn Tử Vong học viện.
      Tà Băng nhìn nhìn nóc phòng, khóe miệng câu dẫn ra, muốn đối với bọn họ dùng tán hồn phấn? Cái chết tiệt Tử Vong học viện này đúng là tưởng bọn họ vẫn như năm trước, đần sao! Cứ hiển nhiên như vậy hạ độc bọn .

      Ha ha, muốn hạ độc bọn , trả giá đâu thể bị trả giá ak?

      Tà Băng đưa mắt liếc nhìn Hoa Thần Dật cái, hai người ra cửa phòng, nóc nhà mấy người tự cho là mình che dấu rất tốt, cũng có quá để ý Tà Băng cùng Hoa Thần Dật ra ngoài, bọn chỉ cần đem tán hồn phấn vung đến giường hoặc bên gối có thể của tất cả người dự thi của Áo Tạp Tư học viện. Tà Băng và Hoa Thần Dật ra cửa đối với bọn họ mà là việc làm rất tốt ah.

      Tà Băng cùng Hoa Thần Dật nhìn xem mấy người theo nóc phòng nhảy xuống, đồng dạng như con mèo tiến vào gian phòng của mọi người, Tà Băng trong đôi mắt lên tia ác thú vị, khóe miệng cười tà tà, đối với Hoa Thần Dật ra: “Dật, giúp ta đem bọn họ đều bắt lại ah.”

      Hoa Thần Dật mặc dù biết Băng nhi muốn làm gì, nhưng ngại hiểu được Tà Băng ý xấu, cái này ngẫu nhiên là tà ác Băng nhi…

      Gật gật đầu, Hoa Thần Dật phi thân đem mấy người của Tử Vong học viện toàn bộ bắt được để ở trước mặt Tà Băng, Tà Băng xem mấy người mặt đất thể nhúc nhích thể chuyện, chậm rãi , Thất Thải lưu ly sáng bóng theo Tà Băng trong đôi mắt toát ra, thanh Tà Băng bắt đầu biến thành đầu độc thôi: “Đem chai thuốc bột này rơi tại bên gối mỗi người ở học viện của các ngươi, nhớ kỹ đêm nay các ngươi cho chúng ta hạ độc rồi, trở về .”

      Tà Băng xong liền lôi kéo Hoa Thần Dật lách mình đến bên, mấy cái Hắc y nhân ánh mắt có chút ngốc tiết phi thân về tới Tử Vong học viện.

      “Bọn như vậy trở về có vấn đề a?” Hoa Thần Dật tại đối với Tà Băng đột nhiên biến thái thành thói quen, chỉ là có chút lo lắng những người này giống như có lẽ bị Tà Băng khống chế.

      có việc gì, bọn chỉ cần đem thuốc bột vung hết về sau, khôi phục bình thường.” thuật thôi miên của Tà Băng hoàn toàn có thể tùy ý khống chế, căn bản cần lo lắng.

      “Băng nhi, ngươi cho bọn là thuốc gì à?” Hoa Thần Dật nháy mắt mấy cái nghi ngờ hỏi.

      “Aha ha ha, trận đấu ngày đó biết…” Tà Băng lựa chọn lông mày, tà ác , Tử Vong học viện dám cho bọn hạ độc, lần này cho bọn hảo hảo trừng phạt sao được.

      “Ngươi ah, tốt rồi, ngươi nghỉ ngơi , ta cũng phải về rồi.” Hoa Thần Dật sủng nịch nhìn Tà Băng, vừa cười vừa .

      Tà Băng gật gật đầu, vào gian phòng của mình, mấy ngày nay nàng xác thực là mệt mỏi. Hoa Thần Dật đứng ngoài cửa phòng của Tà Băng lẳng lặng nhìn hồi lâu, sau đó khóe miệng câu dẫn ra quay trở về gian phòng của mình.

      Ngay tại thời điểm Hoa Thần Dật rời , nơi hẻo lánh có nam tử áo tím tà mị bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ tiếng, nhìn thoáng qua Tà Băng phía sau cửa, mới quay người ly khai.

      Mà bên kia mấy người của Tử Vong học viện vây quanh ở tiểu viện trong cái phòng cùng đợi đồng bạn trở về báotin tức.Tuy Hồn Lực của bọn họ cùng Áo Tạp Tư học viện sai biệt lắm, nhưng là nếu là giao chiến cùng bọn , Tử Vong học viện bằng Áo Tạp Tư học viện! Cho nên mới phải áp dụng phương pháp nửa đêm tới hạ tán hồn phấn.

      Bọn biết là, lần này phương pháp chỉ là có thành công, mà là ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo ah!

      Mấy người nghe được ngoài cửa có động tĩnh, lập tức thần kinh căng cứng lên, nhìn đến đồng bọn của mình vào cửa, mấy người mới thở dài hơi, bọn an toàn trở lại rồi, còn mặt mũi tràn đầy sắc mặt vui mừng, xem ra nhiệm vụ hẳn là hoàn thành viên mãn!

      “Như thế nào đây?” gã hắc y đội viên vội vàng hỏi.

      tình rất thuận lợi, bọn cũng ngủ chết rồi, chúng ta rất dễ dàng liền đem thuốc bột đưa vào gian phòng của bọn .” Trong đó gã bị Tà Băng thôi miên qua nam tử, hoàn toàn thấy trong đôi mắt ngốc tiết, mấy người bọn tại biết chỉ là bọn thuận lợi đem nhiệm vụ hoàn thành!

      Bọn biết là chính mình bị Tà Băng cho bản thân phải rắt thuốc bột vào mỗi cái gian phòng của Tử Vong học viện…

      Mấy người nghe được tình rất thuận lợi, tảng đá lớn trong nội tâm coi như là rơi xuống, mặc dù có chút nghi hoặc tại sao lại có thể hoàn thành thuận lợi như vậy, bất quá cái này nghĩ cách cũng rất nhanh bị việc sắp sửa thắng lợi cho thay thế, cần chi quản tại sao lại thuận lợi như vậy? Chỉ cần thành công là tốt rồi?

      Tử Vong học viện lúc này mọi cử động tại thần niệm của Tà Băng đều bày ra, xùy cười tiếng, thu hồi thần niệm, cái chết tiệt Tử Vong học viện này cùng Dương học viện bề ngoài giống như cũng có gì khác nhau, bất quá thực lực hơi cường chút ít mà thôi, Tà Băng cũng có chút buồn bực, cái chết tiệt Tử Vong chi thành này ràng là tòa khắp nơi tràn ngập giết chóc cùng huyết tinh, vì cái gì đệ tử trong học viện ra mỗi cái đều là hiểm xảo trá còn tự cho mình là đúng ah?

      Ngẫm lại bọn cũng là ngu ngốc, năm trước lợi dụng Tử Mạt Nhi hạ độc Áo Tạp Tư học viện, năm nay lại vẫn chuẩn bị hạ độc, là nên bọn quá thông minh hay vẫn là cảm thấy Áo Tạp Tư học viện quá đần? liên tục hai năm thua cuộc cùng chỗ giống nhau sao ??

      Tà Băng khóe miệng câu dẫn ra, lắc đầu, nằm xuống, hay vẫn là hảo hảo ngủ giấc a.

      Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt đến trận đấu của Áo Tạp Tư học viện cùng Tử Vong học viện.

      Mọi người của Áo Tạp Tư còn là bộ dáng lười nhác, mà Tử Vong học viện lúc này là cảm thấy tuyệt đối thắng, mỗi người mặt nhàng cười, đối với bọn họ mà , trúng tán hồn phấn rồi Áo Tạp Tư học viện đáng để ở trong lòng ah.

      Bắc Ngạn Nghiêng và mấy người Hoa Thần Dật liếc nhau, đồng thời lộ ra cái dáng tươi cười, nhìn lại bộ dạng hôm nay của Tử Vong học viện, buồn cười buồn cười…

      Cái lão giả chủ trì kia nhìn đồng hồ, lên đài thi đấu, cao giọng ra: “Vòng thi đấu đoàn thể trận thứ 5, Áo Tạp Tư học viện đối chiến Tử Vong học viện, thỉnh đệ tử dự thi của hai bên lên sân khấu!”

      Lời theo lão giả rơi, mấy người Hoa Thần Dật cùng Tử Vong học viện dự thi về hướng đài thi đấu.

      “Tử Vong học viện, Hồn Thánh cấp chín bốn gã, Hồn Tôn cấp gã, Hồn Tôn cấp hai gã.”

      “Áo Tạp Tư học viện, Hồn Thánh cấp bảy hai gã, Hồn Thánh cấp tám gã, Hồn Thánh cấp chín gã, Hồn Tôn cấp gã, Hồn Tôn cấp hai gã.”

      Đối mặt với đội trưởng của Tử Vong học viện chính là bộ dạng của Hoa Thần Dật lãnh khốc đạm mạc lại để cho nữ tử dưới đài cơ hồ điên cuồng, đại lục đệ nhất thiên tài, đệ nhất mỹ nam cũng phải là do đồi thổi mà ra!

      Hắc y đội trưởng chứng kiến danh tiếng đều bị Hoa Thần Dật cướp , khỏi lạnh lùng hừ tiếng, hôm nay hảo hảo sỉ nhục cái gọi là cuồng ngạo đại lục đệ nhất thiên tài!

      Hoa Thần Dật căn bản cũng có biết cái tự cho là đúng của hắc y đội trưởng này, vẫn lui về bên người mấy người Tử Minh, ánh mắt lãnh khốc nhìn xem người của Tử Vong học viện.

      “Trận đấu, chính thức bắt đầu!” Lão giả ra lệnh tiếng lui về phía sau.

      Hoa Thần Dật có động, cũng gì, bộ dạng Tử Minh còn là bộ lười biếng tà mị, Bắc Ngạn Phong tựa hồ có tâm cau mày, Lâm Phong quyệt miệng nhìn Ngọc Tình bên cạnh, Ngọc Tình Ngọc uyển còn là bộ trong trẻo nhưng lạnh lùng, mấy người là thấy thế nào đều giống như là đến tham gia trận đấu ah!

      Nhưng nếu là người sáng suốt liếc cái là có thể nhìn ra, bọn đứng thành đội hình hoàn toàn chê vào đâu được, tìm thấy tia nhược điểm, thậm chí mấy người củaTử Vong học viện căn bản là tìm thấy nơi để ra tay!

      Mấy người của Tử Vong học viện cảm thấy thể kéo dài được nữa, đưa mắt liếc qua cái về sau, sáu người cùng chỗ phóng xuất ra Hồn Lực, chuẩn bị triệu hoán hồn sủng của chính mình, đối với Áo Tạp Tư học viện lần tiến công nhanh! Trực tiếp chấm dứt trận đấu! Bọn muốn là như thề nhưng thực ngược lại a…

      “Chuyện gì xảy ra? Đội trưởng?” đội viên áo đen ngừng cầm lấy cổ của mình, đối với phía trước đội trường có chút ít gian nan

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :