1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

TÌNH PHI ĐẮC Ý - HẠ QUẢNG HÀN

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      30 Ta gặp cảnh khốn cùng

      Điêu Điêu Tiểu Cửu chậm rãi tỉnh lại, vừa mở mắt ra, lại bắt đầu cười vang…

      Vốn dĩ mắt Long Tại Thiên nhìn thẳng mắt nàng, cách gần như vậy, gần đến mức toàn bộ thế giới trong mắt Long Tại Thiên chỉ có Điêu Điêu Tiểu Cửu!

      ra, cho dù dễ nhìn đến đâu nhìn quá gần cũng hoa mắt, gần đến còn khoảng cách, chuyện kinh khủng.

      Long Tại Thiên từ từ lui về, cao hứng : “ tỉnh chưa?”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu gật gật đầu, Long Tại Thiên quát: “Tỉnh rồi còn mau đánh xe!”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu nhảy dựng lên, lấy tay sờ mặt, mặt sạch , biết là Long Tại Thiên thay nàng lau sạch , ngoái đầu nhìn lại cười cười tiếng với . Điêu Điêu Tiểu Cửu phải hài tử thù dai, bởi vì việc các sư huynh của nàng thường xuyên làm so với Long Tại Thiên còn quá mức hơn. Cho nên, nàng cũng rất khoan dung.

      Nàng vô cùng cao hứng đánh xe chạy về phía trước.

      được bao lâu, cái tên nam nhân vĩnh viễn an phận kia lại kể lể cầu: “Cũng muộn rồi, chúng ta chuyện phiếm !”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu cảm thấy chủ ý này cũng hay ho gì, ngậm miệng lời nào.

      “Tiểu , ngươi thích cái gì?” Long Tại Thiên thanh bắt đầu nhàng lại tràn ngập nhiệt tình.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu suy nghĩ hồi: “Bạc.”

      Long Tại Thiên thở dài, cái này cũng quá thô tục , miễn cưỡng móc ra tờ ngân phiếu từ trong lòng ngực, ve vẩy vài cái, với Điêu Điêu Tiểu Cửu: “Nhìn xem, đây là cái gì?”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu nhìn chút, đôi mi thanh tú dựng thẳng lên, “Ngươi cảm thấy ta giống đứa ngốc sao?”

      Long Tại Thiên cười: “Ngươi muốn sao?”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu nhìn qua, là trăm lượng. tờ ngân phiếu rất lớn. Nàng lắc đầu. Nàng ở Điêu môn bị giáo huấn nhiều năm, tham lam là con đường của kẻ ngu ngốc. phải đồ của bản thân cần ham muốn loạn xạ. Bằng chết rất thảm.

      Long Tại Thiên hiếu kỳ : “Ngươi phải thích bạc sao?”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu nghiêng mắt liếc : “Nữ tử thích tiền, vốn dĩ là đạo lý.”

      Phía trước có cái ngã ba đường, Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng hỏi đường, rẽ thẳng hướng bên trái.

      Long Tại Thiên hỏi: “Ngươi qua Hoa đô rồi sao?” (Hoa đô là kinh đô nước Đại Tề.)

      Điêu Điêu Tiểu Cửu lắc đầu, nàng căn bản còn chưa ra khỏi trấn nữa.

      “Sao ngươi chưa hỏi ta có thể tìm đúng đường vậy.” Long Tại Thiên cảm thấy việc này hỏi ràng là được.

      sao, cần hỏi ngươi cũng biết ngươi chỉ biết khoác lác.” Điêu Điêu Tiểu Cửu buồn bực .

      “Phải ?” Long Tại Thiên còn muốn điều gì, thấy Điêu Điêu Tiểu Cửu nhàng đánh xe thẳng hướng trước mặt, chút cũng thèm để ý tới bên trái là cái đường thoạt nhìn rộng rãi hơn, trợn mắt há hốc mồm. Năng lực phân biệt phương hướng của nha đầu kia mạnh.



      Cũng chưa tới giữa trưa, bọn họ đến thôn trấn – Hạ Các.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu đánh xe tới nhà khách điếm tốt nhất, dù sao Long Tại Thiên cũng có tiền nên ăn uống sung sướng chút .

      Hai người lên lầu hai vào trong căn phòng trang nhã. Long Tại Thiên kêu mười bảy mười tám món ăn.

      hồi, trà bánh lên trước. Ngón trỏ Điêu Điêu Tiểu Cửu khua khoắng loạn xạ, thèm chớp mắt.

      Long Tại Thiên hừ lạnh tiếng: “Ta muốn mời ngươi ăn sao?”

      quen nhìn bộ dáng Điêu Điêu Tiểu Cửu nhìn thấy đồ ăn còn quan trọng hơn cả .

      đại nam nhân lại ăn dấm chua với đồ ăn, còn biết xấu hổ? Ai.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu để… chiếc đũa xuống, nuốt ngụm nước miếng. Xoay người muốn rời khỏi Long Tại Thiên, về xe ăn lương khô.

      Long Tại Thiên : “Nhưng hôm nay dường như gọi đồ ăn nhiều lắm, cũng biết ăn hết hay , ngươi tình nguyện hỗ trợ cũng tốt.”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu phẫn nộ trừng mắt với , chắc chắn là muốn chơi ta, hừ!

      Chỉ chốc lát sau, thức ăn được đem lên, phải câu sắc hương vị hoàn hảo. Điêu Điêu Tiểu Cửu trước nay đều ăn uống mộc mạc cực khổ, có khi nào gặp qua những… món này, lập tức nước miếng như Sào hồ tháng bảy, phát như cỏ dại mọc lan tràn.

      Long Tại Thiên ngạo nghễ hỏi: “Muốn ăn sao?”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu tha thiết mong chờ gật đầu, nước miếng sắp rớt xuống.

      Long Tại Thiên : “Ta tới nếm thử tay nghề bọn họ thế nào? Ngươi chính là Vương phi tương lai của ta, cũng thể làm khổ ngươi.”

      Long Tại Thiên tại lại có thể nhớ ra nàng là Vương phi tương lai của , Điêu Điêu Tiểu Cửu cao hứng, ăn trước, ăn xong rồi lại tính tiếp cũng được.

      Long Tại Thiên dùng chiếc đũa gắp miếng tôm chưng nước cốt thoạt nhìn ngon đến tận tim, ăn đến mắt đẹp híp lại, liên tiếp gật đầu.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu khát vọng hỏi: “Quá ngon sao?”

      Long Tại Thiên lắc đầu, : “ được, tôm có làm kỹ, có chút dai.”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu bĩu môi : “Ta kén chọn như vậy.”

      Long Tại Thiên kiên quyết : “Ngươi sau này là Vương phi, sao có thể kén ăn đây. bị người ta chê cười” xong lại gắp miếng cá trong suốt… trắng như bạc, Điêu Điêu Tiểu Cửu đau khổ nhìn miếng cá bị nhét vào trong môi đỏ mọng mỹ lệ của Long Tại Thiên, dùng sức nuốt nước miếng.

      Long Tại Thiên tiếp tục lắc đầu: “Cá đủ mềm.”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu khẩn trương nhìn thức ăn chén đĩa, Long Tại Thiên thử từng miếng từng miếng, cái này được, cái kia cũng được, trong lúc cực độ dày vò cùng đau khổ, Điêu Điêu Tiểu Cửu lấy tay chống đầu, buồn ngủ. Cũng chỉ có ngủ là mới phương pháp trị liệu cơn đói khát ăn uống. Đột nhiên cái bất tình lình Long Tại Thiên : “Cái này mùi vị tệ.”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu vạn phần mừng rỡ mở đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ ra, thấy Long Tại Thiên chỉ vào chén cơm tẻ xới đặc biệt đầy, cơm này chỉ có trời mới có, người ta mới được thưởng thức vài lần.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu vừa ôm hận mà ăn chén cơm, vừa nhìn Long Tại Thiên bày ra bộ dáng vì nàng mà phải dũng hy sinh ăn những… thức ăn thể ăn này. Điêu Điêu Tiểu Cửu dùng sức nhai, hận thể nhai được thịt của Long Tại Thiên.

      Hai người xuống tửu lâu, Điêu Điêu Tiểu Cửu so với lúc chưa tới còn đói hơn. Chủ yếu là miệng nàng tham.

      Hai người đánh xe lên chợ, đồ Long Tại Thiên nhìn trúng liền sai Điêu Điêu Tiểu Cửu nhanh chân chạy mua, đồ Điêu Điêu Tiểu Cửu nhìn trúng, Long Tại Thiên cự tuyệt trả tiền. Việc này khỏi khiến cho Điêu Điêu Tiểu Cửu mãnh liệt nhớ tới mặt dây bầu ca ca, nàng ở chợ cười khúc khích với các nam nhân mặt tương đối dài, hy vọng có thể đào móc ra mặt dài nam nhân có tiềm lực.

      Nhưng mặt dây bầu ca ca như hoàng hạc quý hiếm, xuất lại. Khiến Điêu Điêu Tiểu Cửu khỏi thốt lên, là ở mặt này ông trời quá keo kiệt.

      Giằng co hồi lâu, mua đống đồ ăn đồ dùng. Long Tại Thiên mới miễn cưỡng cùng Điêu Điêu Tiểu Cửu lần nữa lên đường.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu giải thích được : “Trời sắp tối rồi, chi bằng ở lại trấn nghỉ ngơi, ngày mai lại được sao?”

      Long Tại Thiên lắc đầu: “ được, ở trọ là phải trả tiền. Chúng ta buổi tối liền ở xe ngựa là được rồi. Ngươi xem, ta mua nhiều đồ như vậy, buổi tối nhất định rất thoải mái”

      Ánh mắt Điêu Điêu Tiểu Cửu dại ra nhìn những thứ linh tinh chất đầy nửa xe ngựa, nghĩ, tưng này tiền… đủ ở khách trọ nửa năm. Cái tên Long Tại Thiên này, kẻ ngu ngốc!

      Sao bản thân lại nhìn lầm như vậy, lần đầu tiên thấy , ràng là người con nhà thế gia phong độ tệ, tại sao càng lúc càng hỗn đản đây? Hay là ở trước mặt người khác bảo trì dáng vẻ cao quý con nhà thế gia, lại chỉ ở trước mặt mình mình mới hỗn đản như thế đây? Điêu Điêu Tiểu Cửu giải thích được, chẳng lẽ mặt mình liền viết mấy chữ ‘gặp cảnh khốn cùng’?

      phải là chỉ lúc có hai người mới lớn đùa vui sao, cái tên nam nhân này, là hẹp hòi! Hừ, mới thèm gả cho đây? Cũng chỉ có Liễu Liễu sư huynh là tốt nhất, nàng thích nhất!

    2. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      31 Lạc đường mất xe

      Long Tại Thiên nửa nằm trong xe ngựa, khí trời tốt như vậy, bụng lại được ăn no, mỹ nhân ở phía trước, phong tư vô hạn, kết quả nhất định là…

      Long Tại Thiên hạnh phúc ngủ thiếp .

      còn rất yên tâm với Điêu Điêu Tiểu Cửu. Cho là người có khả năng nhận biết đường có thể cần hỏi bất cứ kẻ nào, lạc tới hơn hai trăm dặm sao?

      Cho nên, Điêu Điêu Tiểu Cửu rất may mắn đúng mười bảy cái ngã rẽ, rốt cục cũng phạm vào cái sai lầm nho , đến lúc Long Tại Thiên từ trong mộng đẹp tỉnh lại, bọn họ lạc đường rất xa rất xa.

      Mãi cho đến lúc Điêu Điêu Tiểu Cửu bản thân sức cùng lực kiệt mới dừng xe lại, nàng tại mệt muốn chết. Nàng nhảy xuống xe, xa chút, tìm nguồn nước lau rửa kiêm lấy nước.

      Long Tại Thiên tỉnh lại, nhìn thấy Điêu Điêu Tiểu Cửu đâu, lập tức nhảy ra khỏi xe, có cảm giác bị lạc vào nơi hoang dã.

      Sau khi nhảy ra, đây là nơi nào? Phải biết rằng cũng là người cực có khả năng nhận biết đường, con đường từ nhà đến nhà Điêu Điêu Tiểu Cửu qua nhiều lần, nhưng cho tới bây giờ chưa từng tới chỗ này.

      Sau đó, thấy…

      Điêu Điêu Tiểu Cửu đạp ánh trăng, từ trong rừng cây chui ra, cười khanh khách, trong tay bưng…

      Di, tay nàng bưng cái gì a?

      Mặc kệ thế nào, thấy Điêu Điêu Tiểu Cửu, Long Tại Thiên liền an tâm.

      “Ngươi chạy đâu?” Thanh mặc dù dịu dàng, nhưng phải quá ác liệt.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu cười ngọt ngào: “Ta lấy chút nước về uống.”

      Long Tại Thiên chỉ vào thứ đồ trong tay Điêu Điêu Tiểu Cửu, giật mình nên lời.

      biết người này bị trúng cái khỉ gió gì. Điêu Điêu Tiểu Cửu nhanh, lấy tay vừa vuốt cái nắp tay, vừa bắt chước Tây du ký nghiệt : “Như ý bảo hồ, mau mau hiển linh, thay ta thu phục tên nam nhân này.”

      Long Tại Thiên đột nhiên cúi thấp đầu xuống, thở dài vô lực: “Đây phải Như ý bảo hồ, cái này là cái bô!” Nha đầu kia trẻ con.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu nhìn chút, : “ sao, dù sao cũng còn mới, lại chưa từng dùng qua.”

      Long Tại Thiên trợn to mắt : “ được!”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu đưa cái bô cho Long Tại Thiên: “Muốn lấy mình ngươi tự , ở phía sau rừng cây. Ta là muốn . Hừ!”

      Long Tại Thiên lắc đầu: “Ta nhất định có chết khát, cũng dùng cái… này. Ngươi giữ cái bô lại tự mình uống !”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu xì tiếng, tưởng nàng dám sao? Giơ lên, há miệng…

      Long Tại Thiên nhanh nhẹn đánh văng , nha đầu kia sao lại bẩn như vậy a!

      Nước văng tung tóe khắp nơi…

      Điêu Điêu Tiểu Cửu đỏ mắt, nàng rất cố gắng muốn chiếu cố bọn họ, vậy mà…

      Mếu máo…

      Long Tại Thiên suy nghĩ chút, “Trong xe có ít điểm tâm nước quả rất ngon, chúng ta nhóm đống lửa, nấu qua chút nước, vừa uống vừa ăn có được hay ?”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu ra sức gật đầu.

      Long Tại Thiên lần nữa trở về lấy túi nước, lại thuận tiện cầm bọc điểm tâm đặt ở trong lòng. Sau đó đến kéo tay Điêu Điêu Tiểu Cửu cùng lấy nước, nhặt củi, nhóm lửa…

      Dưới ánh trăng, Điêu Điêu Tiểu Cửu xinh đẹp thanh tú quyến rũ, khiến Long Tại Thiên nhìn ngây ngẩn cả người. Nhất định phải tay lấy nước, còn tay còn lại luôn kéo tay Điêu Điêu Tiểu Cửu, dường như sợ nàng chạy mất.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu lại lần nữa trở lại thời gian bị vòng cổ chế trụ tay, cảm thấy như vậy khó chịu.

      Bên dòng suối, Long Tại Thiên dắt Điêu Điêu Tiểu Cửu men theo dòng nước về phía trước, hồi tới đầm cỏ dưới ánh trăng.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu trước kia chứng kiến sơn chi hoa đều là nở cây, cánh hoa tương đối to mọng, ở chỗ này, dĩ nhiên lại có sơn chi hoa sinh trưởng mặt đất, thân thân mật mật, đem mặt cỏ đều nhiễm màu trắng, phảng phất như tích tụ tầng tuyết, mùi thơm theo gió phiêu lãng, thần thanh khí sảng.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu say mê sâu. Nơi này đẹp a!

      Long Tại Thiên nhất định là nhờ mùi thơm mới tìm tới được .

      Long Tại Thiên nhàng kéo Điêu Điêu Tiểu Cửu, ôm đến bên người, ý đồ bất chính.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu lập tức từ trong mê say lãng mạn tỉnh lại, hung hăng đẩy ra, cái tên nam nhân hư đốn này, nàng mới cần cùng chơi hôn đây.

      Dùng sức hất tay ra, Điêu Điêu Tiểu Cửu chạy mất hút. Cũng nên lấy củi nhóm lửa ăn cái gì tốt hơn.

      Long Tại Thiên nhìn theo bóng dáng kiều của Điêu Điêu Tiểu Cửu, cười hồi. Sau đó chậm rãi theo sau nàng, dưới ánh trăng, có hoa mai vương tay áo.

      Ôm củi, trở lại trại, Điêu Điêu Tiểu Cửu hoài nghi hỏi Long Tại Thiên, “Ngươi có… cảm thấy có cái gì đúng hay ?”

      Mặt Long Tại Thiên trầm như nước, vui : “Ngươi thử xem?”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu suy nghĩ chút: “Dường như phương hướng so với lúc vừa rồi khác ít phải ?”

      Long Tại Thiên thành khách khí gõ xuống cái đầu óc heo của Điêu Điêu Tiểu Cửu: “Ngươi là heo sao? thấy xe ngựa bị người ta trộm mất rồi sao?”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu hét thảm thiết tiếng, sau đó ngừng nhảy loạn: “Hu hu hu, có xe. Xe của ta a…”

      Nhảy hồi, thấy Long Tại Thiên tức ngược lại còn cười, Điêu Điêu Tiểu Cửu cực kỳ nóng vội túm lấy Long Tại Thiên, tức giận : “Ngươi, đền ta?”

      Long Tại Thiên : “Kỳ quái! Cũng phải ta trộm xe. Ta còn có xe đồ cũng bị trộm, ai đền cho ta?”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu cả giận: “Ta lấy nước rồi, ngươi lại muốn thứ ta lấy, lại còn bắt hai người cùng lấy. tại, xe bị trộm mất, ngươi khó mà chối cãi!”

      Long Tại Thiên cười lắc đầu: “Được rồi được rồi, chớ vội, ta đền ngươi chiếc so với cái xe này tốt hơn gấp mười lần, thôi.”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu dừng lại. Gật đầu, híp mắt cười như sơn chi hoa nở.

      còn xe, chúng ta ở bên dòng suối buổi chiều , nơi đó tương đối đẹp.” Long Tại Thiên đề nghị. Dưới ánh trăng cùng mỹ nhân ở bên dòng suối giữa hoa cỏ an tĩnh nằm ngắm sao, chuyện tươi đẹp cỡ nào.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu hoài nghi nhìn Long Tại Thiên chút. cái gì. Tên nam nhân này nhìn chớp mắt, nhất định có chuyện gì tốt lành. phải muốn giữa lúc bốn bề vắng lặng, hôn hít ôm ấp làm chuyện xấu a!

      “Đói bụng chưa?” Long Tại Thiên ngồi giữa đám cỏ sơn chi hoa, ánh mắt đột nhiên dịu dàng xuống.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu gật đầu.

      Long Tại Thiên từ trong lòng ngực lấy ra bọc điểm tâm , mở ra, là bánh hình hoa mai tinh sảo. Đưa cho Điêu Điêu Tiểu Cửu: “Ngươi ăn !”

      Đôi mắt Điêu Điêu Tiểu Cửu sáng lạn, hỏi: “Ta có thể chứ?”

      Long Tại Thiên gật đầu, Điêu Điêu Tiểu Cửu đưa tay ra lấy, Long Tại Thiên đột nhiên rút tay về…

      Mắt Điêu Điêu Tiểu Cửu trợn trắng tức giận! Cái tên nam nhân này giả bộ ngây thơ quá mức.

      Long Tại Thiên mỉm cười : “ phải cho ngươi ăn, ta hy vọng ngươi có thể chậm chút. Nữ hài tử nho nhã chút tốt hơn sao?”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu bán tín bán nghi lấy, Long Tại Thiên cũng rút tay về. Nàng đem bánh hoa mai bỏ vào trong miệng, ăn ngon. Tiếp tục lấy…

      Long Tại Thiên rút tay về : “Quá nhanh. Phải chậm lại… Đồ rất nhiều, cần giống quỷ chết đói!”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu giả lả cười tiếng, ngươi giám sát ta sao? Ta mới để ý tới ngươi đây? Ta sau này lớn lên muốn gả cho Liễu Liễu sư huynh, ta muốn ngồi ở phòng bếp ăn cái gì, ta ăn xong rồi, liền tiếp tục làm, bên ăn bên làm, chồng làm vợ ăn, hắc! Đó mới là hạnh phúc lớn nhất thế giới đây!

      như vậy, Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng phải làm theo quy củ của Long Tại Thiên, cùng Long Tại Thiên ngươi cái ta cái, chậm rãi ăn hết sạch bao điểm tâm.

    3. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      32 Xoay a xoay a xoay a xoay

      Sắc trời tối, buồn ngủ.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu há mồm ngáp, lười biếng cởi đai lưng xuống, buông áo… ra, thoạt nhìn càng giống đứa trẻ, chỉ là đáng hơn nhiều.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu cởi giày, tất, thò đôi chân bạch ngọc … tiêm tú, giẫm lên đóa hoa sơn chi, dưới ánh trăng khó mà phân biệt nổi, xinh đẹp giống người thế gian.

      Long Tại Thiên ở bên thấy vậy tâm thần phiêu đãng, hoa mắt say mê.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu lấy ra lá bùa: “Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tại, trước… Diệp chi che chắn!”

      Hôm nay chỗ hoa này so với lá cây còn nhiều hơn.

      Hoa màu trắng, lá cây màu xanh biếc bị cỗ gió thần bí thổi bay lên, trở thành vòng che chắn lưu động thôi…

      Trời ạ, đẹp!

      Đáng tiếc Long Tại Thiên quá thưởng thức, bởi vì, tiểu xinh đẹp lại thân trong hoa lá, thấy đâu cả.

      Đợi hồi lâu, hoa lá vẫn có ý dừng lại.

      Long Tại Thiên nhịn được nữa.

      nhàng đưa ngón tay chọc vào những… hoa lá xoay tròn thôi này, sau đó lại nhanh chóng rút ra, có thể cắm vào, nghiên cứu tỉ mỉ ngón tay, cũng bị sao cả.

      nhất thời cao hứng, liền phát cúi đầu hướng vào bên trong nhào tới, mới tiến lên hơn phân nửa cái đầu, cách khác chạm đến vị trí cái mũi, Long Tại Thiên phát bản thân nhàng, biến thành bộ phận của hoa cùng lá, cả người bị kéo lên, cùng xoay tròn theo tiết tấu, vĩnh viễn ngừng nghỉ…

      Xoay a xoay a xoay a xoay a… Thế giới xoay tròn!

      “A…” hoảng sợ gọi loạn xạ, ở chung chỗ với tiểu này, mỗi phút mỗi giây đều kích thích mạo hiểm như vậy! Phong độ của , giáo dưỡng của , tất cả mọi thứ của , đều cùng với đầu óc choáng váng vì hoa cùng lá này, bay đến nơi xa xăm biết tên…

      thề, nhất định trả thù!

      Nhưng, đó là chuyện lâu sau này, tại chỉ có thể trơ mắt nhìn Điêu Điêu Tiểu Cửu ngủ ở trong đám hoa lá đó, khuôn mặt nhắn mang theo cụ cười bình thản, hai tay che bên má, hết lời an bình.

      Long Tại Thiên ngừng xoay quanh vòng tròn mà tuyệt đối thích, nước mắt đều sắp chảy ra, năm nay dường như hai mươi tư, vốn tự cho là cái gia hỏa rất thành thục, nhưng, tại lại bị Điêu Điêu Tiểu Cửu bức thành tuổi trí tuệ thấp kém. Xoay cả đêm như vậy, sợ là cổ đứt đoạn!

      Xoay a xoay a xoay a xoay a… Xoay chín chín tám mươi mốt vòng!

      Tin chắc Long Tại Thiên tại hoa mắt váng đầu, trước mắt mảnh mơ hồ…

      Điêu Điêu Tiểu Cửu nghiêng người, che giấu nụ cười gian đắc ý của bản thân, nhớ lại ban đầu nàng cũng bị Tam Thiểu sư huynh xoay hơn nửa canh giờ, nếu phải Nhạn đại ngẫu nhiên ngang qua thả nàng ra. Chỉ sợ nàng xoay đứt cổ của mình. Phải biết rằng lúc bị kéo đầu xoay quanh, cái cổ yếu ớt nhất lại là bộ phận chịu lực lớn nhất. Nhớ lại ban đầu nàng mới xoay nửa canh giờ, tới lúc được cứu, ói suốt ngày.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu nhìn thấy cái gì cũng ói, đến mật đắng cũng khạc ra. Cổ đau muốn chết, Liễu Liễu sư huynh cho nàng dùng tương, mỡ heo, dầu vừng xoa bóp cho nàng…

      (phải biết rằng dược phẩm của Điêu môn bị giám thị rất nghiêm khắc. Liễu Liễu chỉ có thể lấy ít đồ dùng được từ phòng bếp góp cho đủ số thuốc.)

      Kết quả lúc Tam Thiểu sư huynh cùng Cúng Thất Tuần sư huynh ngang qua, thấy Điêu Điêu Tiểu Cửu phát ra hương thơm bốn phía, tất cả bọn họ đều nước miếng, làm hại hai kẻ đơn thân yếu thế Liễu Liễu cùng Điêu Điêu Tiểu Cửu lại bị ác chỉnh phen.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu tại nhớ lại còn sợ đến phát run, quả thực là ác mộng a!

      Lúc thấy thế lực ác liền cúi thấp đầu khuất phục, sau đó mưu đồ đối sách trả thù sau. Đây là thái độ xử thế Điêu Điêu Tiểu Cửu cẩn thận đúc kết ra.

      Cho nên, tại Điêu Điêu Tiểu Cửu hề đồng tình với Long Tại Thiên, ra trong tâm tư bé, nàng hận thể đem tất cả mọi người khỏe mạnh kéo tới xoay cả đêm, nếm trải cảm giác đau khổ cùng nàng.

      Phải biết rằng bản thân người đau khổ tính là đau khổ , tất cả mọi người đau khổ mới có thể xem như đau khổ hoàn mỹ nhất! (trích lời Điêu môn biến thái)

      Xoay a xoay a xoay a xoay a… Hạnh phúc dạo!

      Mặc dù bốn phía có hoa lá che chắn, nhưng cũng có thể trực tiếp thấy bầu trời, ánh trăng, trong lúc lưu động càng thêm nồng nặc mùi hoa, Long Tại Thiên ghê tởm xoay a xoay, tất cả những thứ này, gộp chung chỗ, chắc chắn là đêm hạnh phúc!

      Từ từ hưởng thụ nhé, Long Tại Thiên! Điêu Điêu Tiểu Cửu lần này ngủ thiếp .

      Long Tại Thiên dùng hai tay ra sức kéo đẩy hoa lá xung quanh cổ mình, bên này văng ra, bên kia lại hùng dũng tiến tới, cảm giác như nước.

      Thân thể Long Tại Thiên tận lực gấp khúc, tới gần hoa cùng lá, sau đó dùng lực chen vào, kết quả, chắc chắn là, cả người đứng trong hoa lá, thực trở thành bộ phận của diệp chi che chắn, qua hồi lâu mới phát , vốn dĩ bản thân là đầu ở dưới chân ở , mặt của có đôi khi có thể đối diện mặt Điêu Điêu Tiểu Cửu.

      căm hận đưa tay, tóm tiểu , tay mới đụng tới thân thể Điêu Điêu Tiểu Cửu, đột nhiên tất cả hoa lá đều ngừng đong đưa, Long Tại Thiên nghĩ thầm hay rồi, nhưng xoay quá lâu mất năng lực ứng biến nhanh nhẹn như bình thường, chỉ có thể chạm được cái, đầu to đập đất, hai mắt trắng dã, hôn mê bất tỉnh.

      Hoa cùng lá thân mật che phủ người hai người…

      Đem rất yên lặng, trăng sáng rất đẹp!

    4. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      33 săn cùng thê tử

      Long Tại Thiên yếu ớt tỉnh lại, trời sáng.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu cuộn trong ngực ngủ say, tầng dày hoa cùng lá nhắc nhở Long Tại Thiên cảm giác đau khổ khốn cùng chịu nổi đêm qua, nghĩ cũng thèm nghĩ, Long Tại Thiên đẩy Điêu Điêu Tiểu Cửu ra.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu thuận thế xoay người, tiếp tục khò khò…

      Khuôn mặt nhắn ngủ đến toàn bộ nhuốm hồng, càng thêm đáng .

      Long Tại Thiên ngồi dậy, muốn lại bị tiểu đáng dụ dỗ mà làm ra việc ngốc nghếch, tại rất tức giận.

      dùng chân nhàng khều nàng, Điêu Điêu Tiểu Cửu lại lần nữa xoay người, Long Tại Thiên ngừng chọc ghẹo nàng, Điêu Điêu Tiểu Cửu liền ngừng lăn lộn. phiền phức, nàng thích nhất ngủ nướng, các nam nhân đáng ghét, mỗi người đều thích đánh thức nàng lúc sáng sớm, hưởng thụ niềm vui thú trêu đùa nàng.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu chỉ nhích ra, nhưng nhớ ra nàng hôm nay cũng phải là ngủ trong nhà, mà là ngủ bên cạnh dòng suối đám cỏ sườn núi, như vậy kết quả sau khi lăn xuống, nhất định là…

      “A…” tiếng kêu mười phần thảm thiết trong khí!

      Điêu Điêu Tiểu Cửu đứng lên, cúi đầu, hận muốn phát điên, sau đó dùng tròng mắt trắng dã liếc mặt vị… đại nam nhân vui vẻ thôi kia.

      Cả người nàng đều ướt đẫm nước, tóc rối tán loạn, sáng sớm rơi vào suối nước lạnh lẽo như băng, cho dù là ai cũng biết cảm giác chẳng hay ho tí nào.

      trận gió thổi qua, Điêu Điêu Tiểu Cửu hét lên tiếng to rồi phun trào nước mắt. Mệnh nàng khổ, chơi phải nam nhân như ăn uống đều giống người thường, lấy trêu cợt nàng làm thú vui.

      Long Tại Thiên cố tình quan tâm : “Thân thể chắc rất khó chịu, tới đây, ta thay ngươi nhóm đống lửa, giúp ngươi đem xiêm y hơ cho khô.”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu đứng ở nơi đó, ngẩng đầu nhìn Long Tại Thiên, con mắt sáng nặn ra giọt lệ đáng thương. Long Tại Thiên khuất phục, tới, cầm tay Điêu Điêu Tiểu Cửu : “Trời, lạnh như vậy, mau cởi xiêm y ra, để ta giúp” Vừa liền thay nàng làm luôn.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu đứng đó bất động, kệ Long Tại Thiên giở trò, chỉ khóc, nàng sắp chết rét, người kia lại chỉ lo chiếm tiện nghi, nàng là quá đáng thương.

      Long Tại Thiên cởi đến lúc Điêu Điêu Tiểu Cửu chỉ còn lại mảnh áo lót, thấy Điêu Điêu Tiểu Cửu rơi nước mắt, bộ dáng đáng thương, ngược lại đành lòng hạ thủ, lập tức cởi xiêm y của bản thân ra, mặc vào cho Điêu Điêu Tiểu Cửu, sau đó ôm Điêu Điêu Tiểu Cửu vào trong lòng ngực ấm áp của , mãi đến lúc nàng còn phát run mới thôi.

      “Ta nhóm lửa.” Thanh Long Tại Thiên thô ách chịu nổi, nếu buông tay có cơ hội buông tay, Điêu Điêu Tiểu Cửu là vợ tương lai của , nhưng tại nàng cũng chưa phải. Mẫu thân rất chú trọng trinh tiết phẩm hạnh của nữ hài tử, muốn để Điêu Điêu Tiểu Cửu sau khi xuất giá bị chịu ngược đãi, cho dù muốn ngược, cũng chỉ có là có thể ngược nàng, người khác được phép.

      Long Tại Thiên buông tay, dẫn Điêu Điêu Tiểu Cửu tới bờ cát, tùy tiện nhặt ít củi, nhóm lửa lên.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu dí sát chỗ đống lửa, xiêm y Long Tại Thiên rất rộng rãi, còn mang theo cỗ hương nhàn nhạt ấm áp, nàng đột nhiên cảm thấy cũng có đáng ghét như vậy.

      Long Tại Thiên thay Điêu Điêu Tiểu Cửu đem những… y phục ẩm ướt này phơi bên cạnh ngọn lửa, cảm thấy giống trượng phu cùng thê tử làm việc nhà bình thường, trong lòng nhu tình, mới hỏi: “Tiểu , ngươi đói bụng chưa?”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu bụng vẫn luôn đói, nàng ngẩng đầu, đôi mắt chợt lóe sáng, gật đầu.

      “Ta vì ngươi săn thú. Ngươi hôm nay muốn ăn thỏ hay dê núi?” Long Tại Thiên cực lực bắt chước lời lúc chào từ biệt của thợ săn với ái thê mỗi buổi sáng trong tưởng tượng, a, cảm giác tốt.

      “Thỏ.” Điêu Điêu Tiểu Cửu cho rằng hai người bọn họ ăn hết con dê núi, như vậy quá lãng phí thức ăn.

      Long Tại Thiên vô cùng cao hứng dùng khinh công bay , chưa bao giờ như lúc này, khinh công có thể khiến cho người ta nhàng bay bổng như tiên, cảm giác ngọc thụ lâm phong như thế.

      Con thỏ, con thỏ mau mau ra, để ta bắt ngươi, để tiểu nhà ta sung sung sướng sướng ăn bữa.

      (con thỏ trắng mắt dã thêm vô: chúng ta làm chi mà phải hy sinh sinh mệnh của chúng ta để chứng minh tình của ngươi? Bị điên chắc?)

      Long Tại Thiên ở trong rừng cây ngó đông ngó tây ngó nam ngó bắc, nhàng ra quyền, đáng tiếc, trừ vài con chuột con chim ra, cái con vật còn sống gì cũng nhìn thấy.

      Ai, vốn dĩ làm thợ săn cũng dễ dàng như trong tưởng tượng. Coi như thân thủ tốt, nhưng nhìn thấy con mồi cũng chỉ có thể ai oán chấp nhận mà thôi.

      tại cảm thấy thợ săn hai tay trống trơn có mặt mũi nào trở về thấy vợ con. Tùy tiện bắt con chim gì đó ?

      Nhưng Điêu Điêu Tiểu Cửu muốn ăn con thỏ mà? Ai, nếu như tại ở chợ tốt, thịt kho tàu, thịt thỏ thanh tịch, thu thỏ ti, muốn ăn cái gì có cái đó. Ngày khác tới nơi có khách trọ, gọi yến tiệc toàn thỏ ngon mời tiểu . tại, phải thực tế chút, bắt vài con chim !

      Long Tại Thiên cúi người nhặt mười cục đá, nhắm vào chim , ngón tay chứa nội lực, ngón trỏ bắn ra, phát nào trượt, chim nhao nhao rơi, vất vả như vậy cuối cùng cũng đền bù khuyết điểm lòng tự ái chút.

      Nhưng dùng lực dường như quá lớn, những… chim chết này đầu bị phá nát bét, tướng chết cực kỳ thảm thiết. tìm nhánh cây , xâu đàn chim vào chung chỗ, để cách người rất xa, chạy tới chỗ Điêu Điêu Tiểu Cửu đốt lửa.

      Trong giấc mộng của , Điêu Điêu Tiểu Cửu đem chuỗi chim này nhổ lông nướng chín, mềm ngọt ngon miệng, hai người, ngươi miếng, ta miếng, oa, nghĩ tới liền chảy nước miếng.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu nhàm chán ngồi đó, tại lạnh, ánh nắng chiếu lên người, thoải mái, hồi, nàng liền lần nữa ngủ thiếp , tiếp tục cùng Chu Công lão soái ca hẹn hò.

      Long Tại Thiên tâm tình vô cùng tốt, cảm thấy Điêu Điêu Tiểu Cửu ở bên đống lửa ôn hòa mà ngủ, càng giống thê tử chờ cửa. … trước tiên thêm chút củi bỏ vào lửa, sau đó mới nhàng tới lay vai Điêu Điêu Tiểu Cửu.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu lần này tỉnh lại rất nhanh, lập tức mở to mắt, quay sang Long Tại Thiên cười ngọt ngào tiếng: “Ngươi trở về?”

      Long Tại Thiên cười gật đầu, hào khí giữa hai người rất ít khi thân thiết tốt đẹp như vậy. Trong lúc nhất thời, cũng có chút quen.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu muốn biết cỗ tình cảm trong lòng mình tên gọi là gì, quay đầu nhìn quanh mọi nơi: “Con thỏ đâu?”

      Long Tại Thiên hừ, : “Ta muốn ăn thỏ, quá tanh, ta muốn ăn chim .”

      “Cũng tốt a.” Có ăn là được, Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng chẳng để ý nhiều.

      Sau đó hai người bốn mắt đều nhìn chăm chú những… con chim chết máu thịt mơ hồ này, ai cũng động tay.

      Long Tại Thiên phá vỡ trầm mặc: “Theo quy định, ta săn thú, ngươi có trách nhiệm nướng thịt.”

      “Quy định nào?” Điêu Điêu Tiểu Cửu nghĩ thầm, ta sao chưa nghe qua?

      Long Tại Thiên đỏ mặt, thẹn quá hóa giận : “Ta quy định. Ngươi nhất định phải nướng.”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu vẻ mặt đau khổ : “Ta nướng cũng được, ngươi rửa !”

      Long Tại Thiên nhìn qua mớ… thịt nát này, gớm muốn chết, lắc đầu: “Ta chỉ có trách nhiệm săn thú.”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu: “Ta muốn chính là thỏ, phải chim. Bằng ta bắt con thỏ tới để cho ngươi làm, thế nào?”

      Long Tại Thiên khinh thường : “Ngươi có bản lãnh bắt được rồi sau.”

    5. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      34 Con thỏ cũng điên cuồng

      Điêu Điêu Tiểu Cửu tới mảnh đất sơn chi hoa cỏ, Long Tại Thiên theo phía sau nàng, nhìn bộ dáng nàng mặc áo khoác của mình… rộng thùng thình, còn có cặp… bắp chân tuyết trắng lóng lánh lộ ra ngoài kia, liền cảm thấy thể xác và tinh thần cực kỳ khoái trá.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu ngồi chồm hỗm mặt đất, rút lên đóa sơn chi hoa tuyết trắng, đặt ở lòng bàn tay, trong lòng bàn tay bạch phấn có đóa hoa đến là đẹp mắt.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu nhàng : “Hoa hoa ơi, mặc dù ngươi rời khỏi gốc rễ của ngươi, nhưng ta đem ngươi biến thành con thỏ chân chính, tuyết trắng hoạt bát đáng .”

      Lập tức lấy ra lá bùa, nắm quyết, trong miệng lẩm bẩm: “Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tại, trước… Biến!”

      Lập tức sơn chi hoa tuyết trắng trong lòng bàn tay Điêu Điêu Tiểu Cửu biến thành thỏ trắng đáng . Oa, hôm nay lại có chơi xỏ nàng, pháp thuật thành công!

      Thích a!

      Long Tại Thiên trợn to mắt, dám tin nhìn Điêu Điêu Tiểu Cửu, quả thực đều nên lời.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu thấy bộ dáng Long Tại Thiên.

      Càng thích a!

      đúng, Long Tại Thiên nhìn nàng, nhìn phía sau nàng mà ngẩn người.

      Phía sau có thanh lạ, Điêu Điêu Tiểu Cửu nhìn lại, trời ạ, ngày hôm qua lúc nàng sử dụng diệp chi che chắn bị gió thổi rớt xuống đống hoa lá cây, chậm rãi chui ra con con lại con thỏ trắng , ánh mắt màu đỏ đều nhìn nàng, khẳng định là những… sơn chi hoa này rơi xuống ngày hôm qua biến ra. Thất sách a, lúc nàng biến pháp thuật nghĩ tới ở đó còn có đống sơn chi hoa rời khỏi gốc rễ! tại, bởi vì rời gốc rễ quá lâu, những… hoa này biến thành con thỏ quá khỏe mạnh, mỗi con lung lay lắc lắc, dường như đầu cũng sắp chống đỡ nổi. Hơn nữa, con hai con từ lá xanh nhảy ra, cong vẹo chậm rãi nhảy về phía Điêu Điêu Tiểu Cửu.

      Oa, là đáng sợ.

      phải người nào cũng có kinh nghiệm bị đoàn thỏ trắng đuổi giết, lại do chính ta biến ra, Điêu Điêu Tiểu Cửu hét vang ném thỏ trắng khỏe mạnh trong tay, lệ rơi như điên…

      là đáng sợ, những… thỏ trắng này có trong những câu chuyện ma quỷ xác chết ngày xưa Tam Thiểu buổi tối thường xuyên kẻ cho nàng nghe, kinh khủng muốn chết, nàng sau này vĩnh viễn cũng muốn ăn thịt thỏ.

      Long Tại Thiên đứng phía trước, vững vàng ôm tiểu lệ oa tự động thương nhung nhớ, cười ha hả ngừng, từng nghe qua danh tiếng ba kẻ Tiểu Tặc, Lưu cường đạo, Cửu lưu đại phu, tại biết đời này còn có Điêu Điêu Tiểu Cửu thiên sư bất tài vô dụng như thế!

      Điêu Điêu Tiểu Cửu nhảy lên người , giống như leo cây, rất nhanh hai chân vắt lên hai vai Long Tại Thiên, cả bụng dưới mềm mại dính sát vào miệng khuôn mặt tuấn tú khiến Long Tại Thiên cười đến thở nổi, còn rơi lệ giọng run run : “Chúng ta chạy mau chạy mau.”

      Long Tại Thiên bất động, cảm thấy tư thế ngồi của Điêu Điêu Tiểu Cửu nho nhã tới cực hạn rồi, nàng biết tại chỉ cần hơi hơi cúi đầu, là miệng có thể đụng tới bộ phận… nữ tính nhất của nàng. Tiểu , là có thể từng giây từng phút kích động nhiệt huyết nam nhi trong . Khơi dậy dòng máu bản năng từ chỗ sâu kín nhất của .

      Hai tay Long Tại Thiên cái mông của Điêu Điêu Tiểu Cửu nhàng sờ soạng, khiến Điêu Điêu Tiểu Cửu bất ngờ cực sợ hãi, nhưng, thấy đám… kia mặt đất ấm ức muốn bệnh, giống như rệp bọ từ mặt đất nứt ra… thỏ trắng từ từ nhảy nhảy lại bên chân Long Tại Thiên khiêu khích nhúc nhích, khát vọng nhìn mụ mụ mới của chúng, dũng khí nâng dậy nổi mà còn biến mất thấy tăm hơi.

      Đồ tiểu nhân lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn! Điêu Điêu Tiểu Cửu căm hận nhìn Long Tại Thiên, có can đảm ra. Nếu như khó chịu cái, vứt nàng xuống dưới đất, phải càng kinh khủng hơn sao.

      Long Tại Thiên lấy tay kéo lưng Điêu Điêu Tiểu Cửu, kéo nàng xuống phía dưới chút, Điêu Điêu Tiểu Cửu giãy dụa trèo lên , hai chân khóa chặt vai Long Tại Thiên, bàn tay to của Long Tại Thiên kiên định dịch Điêu Điêu Tiểu Cửu đến nơi khác cơ thể để đạt được tư thế thích. Chỉ đến khi tay quấn vai , cái mông dán bụng , hai tay ôm chặt cổ , đôi mắt ướt mang theo yếu ớt cùng bất lực mà nam nhân đều thích, oa, là quá nghiệt!

      Nhịn được cúi đầu, hôn nàng cái sâu!

      Điêu Điêu Tiểu Cửu trừ chịu đựng ra, còn có thể thế nào, đám… con thỏ đáng chết kia, cái tên sắc lang thối tha này, 5555555… Toàn bộ đều bắt nạt người.

      Sau đó, ai, lại trao đổi nước miếng… Hoa hoa lệ lệ nước bọt như mật ngọt ở trong khí bay tới bay lui…

      “Ngô… Ô…” Là khóc hay rên rỉ, nàng phân biệt !

      “Chỉ hôn chút thôi mà, đừng kêu mất hồn như vậy.” Long Tại Thiên chiếm được tiện nghi rồi mà vẫn còn khoe mẽ. Bàn tay to thoải mái đắc ý du ngoạn quanh thân Điêu Điêu Tiểu Cửu.

      “Ngươi sờ chỗ khác?” Điêu Điêu Tiểu Cửu chỉ có thể nũng nịu ai oán , cái tên nam nhân sắc lang này.

      , ta còn muốn làm rất nhiều chuyện đặc biệt với ngươi!” Long Tại Thiên hẹn thề son sắt, hung tợn . Trong đầu lập tức loại bỏ màn hình ảnh cuồng dã, thề ngày kia, muốn cùng Điêu Điêu Tiểu Cửu trải nghiệm tất cả các tư thế.

      ở lúc này, Long Tại Thiên cảm thấy chân ngưa ngứa, cúi đầu nhìn xuống, oa nha nha, có con thỏ lại dám bám đùi leo lên. Gớm ghiếc quá!

      Long Tại Thiên dùng sức nhún cái, cả người phóng lên cao, mang theo Điêu Điêu Tiểu Cửu bay nhanh rời . Đương nhiên phương hướng là chỗ nước cạn phơi xiêm y của Điêu Điêu Tiểu Cửu.

      Đám con thỏ thiếu cha thiếu mẹ… kia vốn ngày trước bất lương, hơn nữa sau này cũng tốt, lâu lắm từng con biến trở về nguyên hình, tạo thành cũng đống hoa chết.

      Hai người thở dài, rốt cục yên lòng.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu tại phát tư thế ngồi bất chính của mình, nhanh nhẹn nhảy xuống.

      Sau đó nàng lại phát ra tiếng hét vang, đến mức lỗ tai Long Tại Thiên tê dại hồi.

      Ngón tay Điêu Điêu Tiểu Cửu phát run, chỉ về phía trước, Long Tại Thiên quay đầu lại nhìn, cười vang.

      Vốn dĩ mới vừa rồi đại khái là do hướng gió, những… lửa người nào khống chế này đốt cháy xiêm y Điêu Điêu Tiểu Cửu.

      Những… tàn dư rách rưới này vẫn còn trong gió lay động thôi, giống như cười nhạo thất bại của Điêu Điêu Tiểu Cửu.

      Long Tại Thiên vừa nghĩ tới Điêu Điêu Tiểu Cửu phải mảnh áo che thân cùng sống chung chỗ, cười đến mức con mắt đều sáng như trăng. ra, so về đáng , tuyệt thua kém Điêu Điêu Tiểu Cửu. Chỉ là nếu so đo với người trước mặt, kẻ thích ra vẻ Vương gia như , cảm thấy làm như vậy tuyệt đối đáng .

      có y phục, bụng cũng đói. Điêu Điêu Tiểu Cửu ngồi xổm xuống, nhặt cành củi lên vẽ loạn xạ…

      Đinh lão đầu, cho ta hai cầu, ba ngày còn, bốn ngày cũng còn, cút xéo Vương bát đản nhà .

      Long Tại Thiên bất mãn: “Nữ hài tử chuyện sao có thể nho nhã như vậy.”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu liếc liếc mắt nhìn , hỏi: “Ngươi sao phải để ý nhiều như vậy?”

      Long Tại Thiên ưỡn ngực: “Bởi vì ta xuất thân vương phủ a.”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu nhíu mắt : “Tam Thiểu sư huynh của ta cũng xuất thân vương phủ, nhưng cũng có để ý nhiều như ngươi, còn thường xuyên thẳng với ta, nữ hài tử trong lòng có cái gì cái đó mới được người ta thích.”

      Long Tại Thiên cao hứng, nghi hoặc : “Tam Thiểu nhà ngươi là vương phủ nào, chúng ta Đại Tề Quốc so với quốc gia khác, con nối dòng trong hoàng tộc rất ít ỏi, hầu như từng Vương gia Tiểu vương gia ta đều biết.”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu mắt trắng dã nhìn ý ‘ngươi có kiến thức’, : “Tam Thiểu sư huynh của ta họ Vương, nhà gọi vương phủ là gì?”

      Long Tại Thiên dở khóc dở cười.

      Hai người ngồi hồi, tại thái dương lên cao, cũng còn lạnh nữa, vừa có xiêm y được hơ khô, lại vừa có người kiếm thức ăn, hai người đều lâm vào trầm tư.

      lát sau, Long Tại Thiên : “Xem ra hôm nay ngươi bắt được thỏ, được … trước tiên làm mấy con chim, chấp nhận ăn .”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu gật đầu, lại lắc đầu: “Nếu như muốn ta làm, ta ăn.”

      Long Tại Thiên cười : “Ngươi làm ông chủ chỉ biết ăn có phải ?”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu sắc mặt tốt, hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ ngươi ?”

      Hai người lại trầm lặng hồi, Điêu Điêu Tiểu Cửu thở dài, “Nếu như Liễu Liễu sư huynh ở đây tốt rồi, nhất định làm chim mỹ vị cho chúng ta”

      Long Tại Thiên mặc dù ăn dấm chua, nhưng lòng có tự nhiên cũng nghĩ thế.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu tiếp tục thở dài: “Nếu như Nhạn đại ở đây cũng được a, ai nha, ra mặc kệ bất cứ vị sư huynh nào ở đây cũng đều được hết, ta còn chưa từng gặp qua nam nhân nào biết động tay làm đồ ăn đây.”

      Ý tứ những lời này cũng rất ràng. Long Tại Thiên mặc dù hiểu Điêu Điêu Tiểu Cửu dùng phép khích tướng, nhưng chính là phục. Làm làm, đường đường Vương gia, ứng phó được đống tình huống quan hệ xã giao phức tạp trong hoàng cung đều thành thạo, lẽ nào lại có việc gì làm được, chút chuyện nhặt này sao có thể làm khó .

      “Ta đương nhiên làm được, chẳng qua là thích làm chuyện của kẻ hạ nhân như thế.”

      Mắt đẹp Điêu Điêu Tiểu Cửu sáng ngời, ánh sáng chớp lòe: “Ta muốn nếm thử thủ nghệ của ngươi.”

      “Ngươi chờ sùng bái ta .”

      Long Tại Thiên lúc này là tên lên dây, thể bắn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :