1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

TÌNH PHI ĐẮC Ý - HẠ QUẢNG HÀN

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      10 Bất ngờ tập kích Tiểu Bạt sư huynh

      gian trúc u rậm rạp, Điêu Điêu Tiểu Cửu vòng quanh dưới tán cây, cầm trong tay nhánh trúc, nắm chặt lá cây, nhổ từng cái từng cái , trong miệng lẩm bẩm: “Tứ sư huynh… Ngộ sư huynh… Liễu Liễu sư huynh… Tiểu Bạt sư huynh… Tứ sư huynh… Ngộ sư huynh… Liễu Liễu sư huynh… Tiểu Bạt sư huynh…” Nàng nhìn chăm chú vào mảnh lá cây cuối cùng, khó có thể tin nổi trợn to hai mắt, trong miệng thào kêu lên: “Tứ sư huynh!” Gặp quỷ, lại là ?!

      Điêu Điêu Tiểu Cửu… nghĩ tới nhất định lại là Tứ sư huynh, chỉ cần dùng chân liếc mắt nhìn cũng có thể phát trong đầu óc Tứ sư huynh chỉ có mấy chữ to, “Tiểu Bạt dấu của ta!” Hôn , phải muốn chịu tội sao? nên nên, Điêu Điêu Tiểu Cửu vội vàng lắc lắc cái đầu đáng của nàng. Nhưng mà, đây là chú ngữ chọn ra, nguyên tắc là thể sửa… phiền phức, Điêu Điêu Tiểu Cửu lấy tay gãi gãi đầu, đột nhiên nghĩ tới, Tứ sư huynh phải thường xuyên cùng Tiểu Bạt sư huynh hôn tới hôn lui sao? Bản thân hôn Tiểu Bạt sư huynh phải tương đương như hôn Tứ sư huynh sao? Ý kiến hay, Điêu Điêu Tiểu Cửu cười híp mắt, Tiểu Bạt sư huynh tương đối dịu dàng dễ hôn hơn, được tìm !

      Tiểu Bạt sư huynh nhất định là nam nhân thích trang phục nhất cái thế giới này, mỗi ngày có nửa thời gian dành để rửa mặt thay quần áo, buổi sáng mỗi ngày ngủ thẳng đến lúc mặt trời lên cao, sau đó liền tiến hành bộ mỹ dung công vĩnh viễn cũng hoàn thành được của . Thông thường đến phòng của là có thể dễ dàng tìm được .

      Điêu Điêu Tiểu Cửu vô cùng cao hứng hướng tới phía ngoài rừng trúc, nàng phải tìm được Tiểu Bạt sư huynh, hoàn thành nghiệp lớn giải tình chú của nàng, phải biết rằng, cái quỷ vòng cổ kia vẫn còn bám tay nàng đây!

      Rẽ hoa vạch liễu, thẳng vòng, Điêu Điêu Tiểu Cửu rất nhanh đến nơi ở của các sư huynh. Tiểu Bạt sư huynh ở trong trúc lâu rất cao cách mặt đất, đây là Tứ sư huynh đặc biệt làm cho Tiểu Bạt sư huynh, bởi vì… cái chỗ này, mọi người muốn lên lầu thang lầu bằng trúc phát ra thanh lộc cộc lộp cộp, rất dễ dàng bị phát .

      Điêu Điêu Tiểu Cửu suy nghĩ chút, thang lầu, nực cười, nàng muốn tập kích Tiểu Bạt sư huynh, đương nhiên muốn… thanh sắc quan sát tình hình địch trước. Nàng ở dưới lầu dạo qua vòng, lâu có cửa sổ, mà phía sau lâu cũng có khóm trúc xanh xanh. Điêu Điêu Tiểu Cửu qua lại, hai tay ôm thân trúc, vèo vèo vài cái. Liền leo đến vị trí thích hợp, chu cha, này phong cảnh đẹp làm sao!

      Từ bên này cửa sổ có thể nhìn thấy mỹ nam ngủ, hơn nữa là nửa thân thể trần trụi, thân thể sạch như bạch ngọc ở dưới chăn màu lam thẫm lộ ra càng thêm sặc sỡ loá mắt. đôi nhụy hoa màu đỏ hồng nhuận như bảo thạch, cái chăn màu lam thẫm tà tà che nửa người dưới, ờ… Có hơi hơi đáng tiếc, Điêu Điêu Tiểu Cửu cho tới bây giờ, còn chưa gặp qua nam tử trần truồng trọn vẹn, rất tò mò đây, muốn biết phía dưới chăn của có cái gì giống với nữ nhân.

      Ờ, ngủ, hơn nữa thoạt nhìn ngủ say, cơ hội tốt, Điêu Điêu Tiểu Cửu từ từ từ cây trượt xuống, tay chân nhàng bò lên lâu, thang lầu phát ra thanh rất , Điêu Điêu Tiểu Cửu che lỗ tai, từng bước từng bước, rốt cục nàng cũng bò lên được.

      Cửa đóng, nhàng đẩy liền mở ra, Điêu Điêu Tiểu Cửu cười như hoa cúc, ông trời ơi, ngươi đối với ta tốt quá, cái gì cũng đều chuẩn bị tốt cho ta, ta hôm nay nếu hôn được, có lỗi với lão thiên gia ngài!

      Kẻ trộm sắc Điêu Điêu Tiểu Cửu cười gian mang theo chút hư hỏng, đứng ở cửa, nhíu mày chớp mắt hồi, Tiểu Bạt sư huynh, hôm nay ngươi chạy thoát!

      Nàng tới trước giường, nhìn Tiểu Bạt sư huynh ngủ mặt phấn hồng như hoa đào, da tay trắng noãn khiến cho người ta nhịn được muốn cắn cái, nhàng đưa tay, ngực bằng phẳng của , tới gần bên cạnh nhụy hoa màu đỏ, sờ soạng… Oa chà chà…

      Xúc cảm siêu cấp mềm mại, trơn mịn sáng loáng! Điêu Điêu Tiểu Cửu khom người xuống, chậm rãi, đem tay bé dời về phía nhụy hoa màu đỏ, mới nhàng mà chạm thoáng qua, Tiểu Bạt sư huynh đột nhiên rên rỉ tiếng: “Ưm…” Thanh dịu dàng mị hoặc làm sao!

      Điêu Điêu Tiểu Cửu bị dọa hoảng, vội vàng rụt tay, đặt ở bên cằm, đợi hồi, nhìn Tiểu Bạt sư huynh vẫn từ từ nhắm hai mắt, ngủ say, mới tiếp tục đưa tay chạm…

      Trời ạ! Chơi thích! Cái nhụy hoa màu đỏ kia bị tay ngọc của Điêu Điêu Tiểu Cửu nghịch ngợm, rung lên rung lên rồi nảy lên, sau đó giống như pháp thuật biến hình, từ từ trở nên to lớn, biến cứng, dựng thẳng đứng lên! Điêu Điêu Tiểu Cửu chơi vui quên trời quên đất, chơi thân thể nam nhân sao lại thích như vậy?

      Hừm, phải rồi, nhiệm vụ chuyên môn hôm nay dường như phải tới chơi nhụy hoa màu đỏ của Tiểu Bạt sư huynh , là tới làm cái gì ta? Điêu Điêu Tiểu Cửu đột nhiên nghĩ ra… Sắc đẹp trước mặt khiến trí lực của nàng giảm sút mạnh…

      Tiểu Bạt sư huynh ngừng mà phát ra tiếng rên ngọt ngào hành hạ người, hình như như dụ dỗ ai, Điêu Điêu Tiểu Cửu thấy chỉ gọi, nhưng vẫn nhắm mắt lại, ngủ như chết, cũng càng lúc càng lớn mật…

      Nàng nhàng lật chăn Tiểu Bạt sư huynh lên, chuẩn bị nhìn cái xem phía dưới còn có cái đồ gì giống người thường.

      “A… Chịu được…” Tiểu Bạt sư huynh đột nhiên chuyện, Điêu Điêu Tiểu Cửu còn chưa kịp phản ứng, bị ôm cổ, ngã lên người Tiểu Bạt sư huynh, nàng nhìn thấy Tiểu Bạt sư huynh mị nhãn như tơ nhìn nàng chăm chú, môi tiến thẳng lại gần nàng, úc, giữa lúc nước sôi lửa bỏng, Điêu Điêu Tiểu Cửu nhớ ra, nhiệm vụ hôm nay chắc chắn là chơi hôn với Tiểu Bạt sư huynh đây!

      Môi cùng môi lại lần nữa dí vào nhau, tất cả đều non mềm hồng nhuận như vậy, Tiểu Bạt sư huynh chỉ lướt qua quanh quẩn cái miệng nhắn của Điêu Điêu Tiểu Cửu, liền đưa lưỡi linh hoạt liếm đôi môi Điêu Điêu Tiểu Cửu, trực tiếp liếm đến hàm răng Điêu Điêu Tiểu Cửu, Điêu Điêu Tiểu Cửu tự chủ được hơi hơi tách môi ra, cái lưỡi linh hoạt kia liền thuận đường luồn vào, dây dưa phấn lưỡi của Điêu Điêu Tiểu Cửu…

      Cặp tay… kia cũng thăm dò tiểu thân thể của Điêu Điêu Tiểu Cửu, tung hoành ngang dọc.

      “A…” bị mê hoặc trong môi đỏ mọng của nàng, tận tình lục lọi mỗi tấc da thịt khám phá được. Thân thể mềm mại mẫn cảm của Điêu Điêu Tiểu Cửu còn tích cực đáp lại, ngây ngất trong nụ hôn dịu dàng của .

      Điêu Điêu Tiểu Cửu bắt đầu nắm bắt vài bí quyết, lập tức bắt đầu dùng lưỡi thay tay phản kích, nàng trời sinh kiều nhan mị lực, Tiểu Bạt sư huynh hiển nhiên càng thêm mẫn cảm, gọi càng lúc càng lớn tiếng,

      Sóng triều dồn dập, dồn đến tâm thần Tiểu Bạt sư huynh muốn say. Thoáng cái bị đẩy lên cao cao, cơ hồ phiêu diêu đám mây, thoáng cái lại nặng nề như rơi vào trong hố sâu, nặng nề đến mức thở nổi, nồng nặc e dè hô hấp.

      cao, cứ như vậy, Tiểu Điêu… A…” Tiểu Bạt sư huynh rất nhanh còn chủ động, chỉ có thể bị động mềm nhũn rên rỉ.

      ~~~~~~~

      (3) “nam nhân cong queo”: gay
      tart_trung thích bài này.

    2. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      11 Bị người bắt được

      Điêu Điêu Tiểu Cửu cùng Tiểu Bạt sư huynh giống như hai cái con chó giường hôn tới hôn lui…

      Đột nhiên xuất kỳ đà cản mũi!

      “Các ngươi làm cái gì vậy?” thanh Tứ sư huynh tràn ngập đau thương thể tin nổi!

      Điêu Điêu Tiểu Cửu cùng Tiểu Bạt sư huynh thở hổn hển mập mờ ở giường lập tức giống như bị sét đánh thành trạng thái hóa đá. Hai thân thể mỹ lệ còn ôm nhau…

      Tứ sư huynh tiến lên, khách khí xách Điêu Điêu Tiểu Cửu ra, nhàng vất sang bên, sau đó nắm bả vai Tiểu Bạt lên, đẩy tới kéo lui, liều mạng lay động , như sắp phát điên rồi.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu vừa thấy đại ổn, có người ghen tuông phát điên, lập tức sử dụng cả tay chân, từ từ bò về phía sau mà trốn…

      “Ngươi đứng lại đó cho ta… Các ngươi, các ngươi hôm nay giải thích ràng cho ta, người cũng đừng nghĩ rời khỏi nơi này!” Thanh Tứ sư huynh như chiến đấu, tay cũng nắm vai Tiểu Bạt sư huynh đến đỏ rực.

      “Chuyện liên quan đến ta!” Điêu Điêu Tiểu Cửu bắt đầu mếu máo, bộ dáng lã chã chực khóc.

      “Chuyện liên quan đến ngươi, ngươi nhìn cho kỹ , đây chính là phòng ngủ của Tiểu Bạt, phải khuê phòng của ngươi.” Thanh Tứ sư huynh vừa cứng lại chua.

      “Tại ngươi, đều tại ngươi… Chính ngươi phương pháp giải tình chú nhất định phải hôn người khác nha! Ta có cách nào a, mới phải như vậy!” Điêu Điêu Tiểu Cửu bắt đầu tức giận, nàng cũng muốn a, cùng mọi người trao đổi nước miếng rất kinh tởm, nữa Tiểu Bạt sư huynh căn bản có cảm giác thoải mái như Long Tại Thiên kia, nàng cũng là rất miễn cưỡng mới như vậy, có biết hả.

      “Ý ngươi , người kia hôn rồi hạ phong ấn tình chú!” Tứ sư huynh biết nên khóc hay cười, mẹ kiếp, bản thân hưu vượn, là đem đá đè chân mình.

      “Vâng!” Điêu Điêu Tiểu Cửu thấy Tứ sư huynh tức giận, bắt đầu đòi công lý cho mình, “Oa” tiếng, khóc lên: “Mệnh ta khổ a, Đại bá a, Nhạn đại sư huynh a! A Đạt sư huynh a!…”

      Tứ sư huynh thả Tiểu Bạt sư huynh ra, hai người liếc mắt với nhau, bất đắc dĩ mà đau đầu che lỗ tai, kiên trì chờ đến câu cứu mệnh người “Cúng Thất Tuần sư huynh a, Tiểu Bạt sư huynh a, Điêu Bì a, ta đáng thương làm sao!”

      ra, bọn họ đều cực kỳ thích tên Điêu Bì, bởi vì nàng xuất liền đại biểu trận khóc của Điêu Điêu Tiểu Cửu kết thúc. Bọn họ đương nhiên nghĩ tới, sau này Điêu Điêu Tiểu Cửu kéo dài danh sách khóc ra rất dài, bởi vì, người nàng thương càng ngày càng nhiều.

      Tứ sư huynh : “Ngươi sau này cần dùng phương pháp như thế, nữ hài tử dùng phương pháp như thế giải chú rất nguy hiểm, chừng so với tình chú càng đáng sợ gấp trăm lần.”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu cái hiểu cái , trừng mắt nhìn. Nàng trong lòng biết, Tứ sư huynh tức giận. Nếu như hôm nay nàng hôn Liễu Liễu, chừng Tứ sư huynh còn có thể hỗ trợ đây. Nàng nhìn vòng cổ trong tay, hậm hực rời , ai, đến lúc nào mới có thể giải tình chú này đây.

      “Tiểu thư, tiểu thư… Ngươi đâu rồi?” Điêu Bì chạy lại. Điêu Bì là kẻ cầm tinh Tiểu Mã nên cực kỳ cơ trí, sinh cùng năm với Điêu Điêu Tiểu Cửu, nhưng da tay nàng tương đối dày, cực kỳ khỏe mạnh hồng hào, mày rậm mắt to, tinh sảo thanh tú như Điêu Điêu Tiểu Cửu, trông oai hùng hơn nhiều.

      “Làm sao vậy?” Điêu Điêu Tiểu Cửu rất nhàm chán ném hòn đá bên dòng nước , ném hai nảy ba ném bốn nảy… Đương nhiên chỉ cần nàng khống chế pháp thuật là tốt, tảng đá giống như được rót linh hồn vào, càng ngừng nhảy nhảy mặt nước…

      “Cái tên Long công tử kia lại tới nữa.” Điêu Bì nhanh chóng báo cáo tin tức trọng đại nhất này.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu lập tức nhảy dựng lên, sắc mặt đỏ bừng, hai tay nắm chặt, kích động vạn phần hỏi: “Cái tên biến thái kia ở đâu?”

      “Ở đại sảnh…” Điêu Bì còn chưa xong, Điêu Điêu Tiểu Cửu bắt đầu hướng đại sảnh chạy tới, đương nhiên trong tay nàng còn vô cùng bi thống cầm vòng cổ tình chú may kia.

      “Hướng chưởng môn cầu hôn” Điêu Bì nhàng mà xong, nghĩ thầm huhu, nếu như tiểu thư chạy tới, phá loạn hôn này, đại khái bản thân mình lập tức cũng khó giữ được cái mạng này ! 55555… Ta làm sao biết tiểu thư được người tới cửa cầu hôn, phải vô cùng cao hứng, ngược lại giống như nhà người ta thiếu nàng rất nhiều tiền, trời ơi, tiểu thư ràng bị nhà người ta hôn rất khoái trá.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu kéo váy mạch chạy như điên, tới nơi rồi, nàng hề nghĩ ngợi, liền khí thế cước đá văng cửa đại sảnh ra (ô, chân đau quá!), lập tức chịu đựng đau, còn giả bộ hùng… cất tiếng oang oang kêu to: “Họ Long biến thái, ngươi cút ra đây cho ta!”

      Ách…

      Ta trái lại…

      Trong cái phòng khách này sao lại có cảnh tượng như vậy…

      Điêu Điêu Tiểu Cửu mặt lập tức đỏ, trong miệng nhàng mà : “Ta nhầm cửa, các ngươi tiếp tục…”

      Ngồi ở vị trí chủ trì Long Tại Thiên tà tà cười tiếng, hai tròng mắt tuấn phát ra ánh sáng khoái trá, tiểu , muốn chạy, dễ dàng vậy đâu!
      tart_trung thích bài này.

    3. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      12 Lại gặp Long Tại Thiên

      Điêu Điêu Tiểu Cửu ngây ngẩn cả người…

      Ách…

      Trong đại sảnh nữ có nam có đại khái tổng cộng hơn mười vị khách! Phần lớn là thân hữu, biết sao lại tới tề tựu như vậy. (đương nhiên bọn họ nghe có người cầu hôn Điêu Điêu Tiểu Cửu, đến mở to mắt xem nam nhân đó là quái phương nào, buổi tối nhất định ngủ yên.)

      Long Tại Thiên biến thái kia ở trong đó. là cái loại… vô luận đứng ở chỗ nào, người khác đều có ấn tượng đầu tiên với là cái loại… cực phẩm nam nhân. tao nhã gợi cảm cùng khí chất nam tử rất mạnh, tất cả hòa hợp, có chút cảm giác an toàn thành thục, trong lơ đãng lại toát ra chút tà khí xấu xa.

      Nhưng Điêu Điêu Tiểu Cửu vừa bước vào, liền lớn tiếng doạ người.

      Tất cả mọi người đều há hốc miệng nhìn Điêu Điêu Tiểu Cửu, nhìn nàng kéo cao váy, nhìn nàng lộ ra bắp chân trắng nõn, nhìn cặp chân bó… thanh tú kia của nàng, toàn bộ đều rơi vào suy nghĩ sâu xa…

      Điêu Điêu Tiểu Cửu nhìn Đại bá từ trắng biến xanh, từ xanh biến hồng, từ hồng biến nét mặt già nua, lo lắng tức giận, sợ phát giận ra.

      Đại bá là thích giữ mặt mũi nhất, Điêu Điêu Tiểu Cửu bình thường chọc thế nào cũng sao, nhưng trước mặt thân hữu, nhất định phải giữ mặt mũi cho . Ai giữ mặt mũi cho , kẻ đó chính là thù địch của !

      Điêu Điêu Tiểu Cửu nhàng để… váy xuống, còn cố tình thư thái vỗ vỗ tay, sau đó thanh dịu dàng, giả tạo bộ dáng nhã nhặn, : “ xin lỗi, ta nhầm cửa, các ngươi tiếp tục…”

      “Ngươi nhầm, ta đặc biệt tới để gặp gỡ tiểu thư” cái tên gia hỏa vô cùng đáng ghét Long Tại Thiên này vẻ mặt cười đến đắc ý, lại còn từ xa rót chén trà cho nàng, mời nàng qua.

      Đây là có ý gì… Nâng chén mời Minh Nguyệt? Hay gọi con chó đây?

      Điêu Điêu Tiểu Cửu mới thèm để ý đến đây, hung hăng trở mình liếc mắt , chậm rãi lui về sau. Trận này lành ít dữ nhiều, cũng nên bỏ chạy hơn a!

      “Còn lại đây gặp khách?” Đại bá biết chuyện, gặp khách? Giống những… Hoa nương mới có thể dùng từ vậy? là bị tức mà hồ đồ, hay là vì già mà hồ đồ?

      Điêu Điêu Tiểu Cửu khuôn mặt nhắn, qua, cực kỳ đoan trang thi lễ với Đại bá, cũng chuyện, ngồi xuống cái ghế bên cạnh, nâng chén trà lên uống hớp, chạy quá nhanh, khát!

      Đại bá thở dài: “Tiểu nữ vụng về chịu nổi, khiến Long vương gia chê cười”

      “Phốc…” Long vương gia? Cái tên biến thái này sao? Điêu Điêu Tiểu Cửu run run rẩy rẩy cười vang.

      Thấy ánh mắt giết người của Đại bá, Điêu Điêu Tiểu Cửu thể làm gì khác hơn là nhịn cười : “Xin lỗi… Mọi ngươi tiếp tục, đừng để ý đến ta!”

      “Ai da…” Thân thích cực kỳ xa của Đại bá – Tam lúc này cố ý phát ra thanh hài hòa. Nàng là mẹ của Liễu Khinh Trần – bạn bè Điêu Điêu Tiểu Cửu. Siêu lợi hại siêu bát quái, mặc dù thích tác phong của Điêu Điêu Tiểu Cửu, nhưng cực hy vọng Nhạn đại có thể cưới Liễu Khinh Trần nhà nàng, cho nên miễn cưỡng để nữ nhi chơi với Điêu Điêu Tiểu Cửu, trong lòng cũng nhìn nổi bộ dáng của Điêu Điêu Tiểu Cửu.

      “Long Vương gia, cái kia…!” Đại bá xong, lại hung hăng trợn mắt nhìn Điêu Điêu Tiểu Cửu, Điêu Điêu Tiểu Cửu rất vô tội nghĩ, ta cái gì cũng chưa có chưa có làm a!

      sao, ta lại thích bộ dáng Điêu Điêu tiểu thư… thiên chân đáng như vậy.” Long Tại Thiên vừa thưởng thức vẻ mặt hay thay đổi của Điêu Điêu Tiểu Cửu, vừa rất khách khí chuyện với Đại bá. hôm nay là tới cầu hôn. Từ ngày bên Sào hồ nhìn thấy Điêu Điêu Tiểu Cửu về sau, liền có cách nào buông tha nàng, vội vàng hoàn thành công việc xong, liền chạy tới cầu hôn, Điêu Điêu Tiểu Cửu là nương khuôn mặt nhắn đáng như vậy, chậm chút bị người khác nhanh chân đến trước tốt.

      (có ai biến thái như ngươi, thưởng thức đặc biệt như vậy?!)

      Mẹ kiếp, ta có cái bộ dáng thiên chân đáng gì chứ?! Điêu Điêu Tiểu Cửu mắng ở trong lòng, ngươi tên biến thái, ánh mắt để đâu rồi?

      “Vậy là tốt rồi!” Đại bá hiển nhiên cũng chưa từng nghe qua câu trả lời can đảm nhiệt tình như vậy, thể làm gì khác hơn là ngơ ngác hiền hoà.

      Quần chúng thân hữu theo cũng thích ý tự nhiên mà gật đầu, tiểu này gả ra ngoài tốt hơn, cứ giữ ở nhà nguy hại người thân.

      “Nếu như Điêu chưởng môn vậy, chút lễ mọn ra mắt ta tùy thân mang đến, xin vui lòng nhận cho.” Long Tại Thiên vỗ vỗ tay, đám người lập tức gánh từng thùng hàng tiêu sái vào, hồi, như biến pháp thuật, đem lễ vật bày đầy phòng. Sau đó mở từng cái ra.

      Bên trong tất cả sính lễ đặc biệt dùng để cầu hôn, đầy đủ mọi thứ, ánh sáng vạn trượng, khí thế ngút trời!

      Tất cả mọi người ngây ngốc, vốn đoàn thân hữu đều cho rằng nữ hài tử đều xuất giá hết, cũng đến lượt Điêu Điêu Tiểu Cửu, gần đây chắc chắn là Điêu chưởng môn tìm người cho nàng, chừng cái đạo quán này phải có thiếp mời mới được vào. tại, nàng lại trở thành nữ hài tử sớm nhất được người ta cầu hôn, hơn nữa nhìn nhà người ta quý phái thế này, trời đất đảo lộn, cái thế giới này rốt cuộc bị làm sao vậy? Càng ngày càng… khiến cho người ta thể hiểu nổi!

      Điêu Điêu Tiểu Cửu cảm thấy Long Tại Thiên này còn đến nỗi quá tệ, ít nhất còn giành cho mình chút ít vinh quang. Nhìn đoàn thân hữu mấy người này bình thường đều cố làm ra vẻ thục nữ con mẹ nó bị tức đến trắng mặt, Điêu Điêu Tiểu Cửu cảm thấy quá sung sướng!

      Nàng là cái loại… có chuyện cao hứng liền viết mặt bé, lúc này đắc ý cười híp mắt, thoạt nhìn là càng thêm đáng !

      “Ui, cánh rừng này lớn, là chim gì cũng có?” Tam rất vui vẻ , Liễu Khinh Trần nhà nàng chính là mỹ nữ nổi danh (mỹ nữ cực mê trai), đến bây giờ còn chưa có người nào ra dáng đến cầu hôn, ngược lại Điêu Điêu Tiểu Cửu bình thường nhìn đẹp mắt này, vừa dã man vừa tà, vậy mà cũng có nam nhân điều kiện tốt như vậy đến cầu hôn, nàng đố kị mới là lạ.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu gật gật đầu, mặc dù nàng thích Tam , nhưng lời này hôm nay nàng ra có đạo lý.

      Long Tại Thiên cười tủm chăm chú nhìn nhất cử nhất động của Điêu Điêu Tiểu Cửu, cảm thấy mỗi hành động mờ ám của nàng đều vạn phần mê người, đem tiểu nữ thú vị như vậy về nhà cất giữ, nhất định là giấc mộng cuồng dã nhất trong đáy lòng mỗi nam nhân !

      Chỉ cần gặp thấy ánh mắt của nàng, hiểu nàng có bao nhiêu hồn nhiên cỡ nào nhiệt tình, nụ hôn hôm đó còn khắc sâu trong óc , thỉnh thoảng khiến nảy ra ý đồ đen tối.

      nhất định phải mau mau mang tiểu này về nhà, cùng nàng hưởng thú vui nam nữ nghiêng trời lệch đất, dạy bảo nàng, làm hư nàng… Hoàn toàn chiếm giữ nàng từ thân thể đến linh hồn.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu biết suy nghĩ cái gì, nhưng thấy ánh mắt chuyên chú như vậy, tràn ngập dục vọng nóng bỏng, cũng nhịn được lạnh run cái!
      tart_trung thích bài này.

    4. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      13 Yến tiệc kinh khủng

      suông hồi, Đại bá mời Long Tại Thiên đại sảnh dùng cơm. Thân thích bằng hữu vốn dĩ nghe có người cầu hôn Điêu Điêu Tiểu Cửu, chạy tới tham gia náo nhiệt. Thấy đến giờ dùng cơm, có nửa người liền cáo lui, Đại bá mắt nhìn Long Tại Thiên, cười khách khí : “Hôm nay khách quý lâm môn, mọi người nếu như chê cơm rau dưa, liền lưu lại xài chung !”

      Đương nhiên, chỉ giả bộ khách khí thôi, nhưng mà, ai, những… gia hỏa đáng ghét này lại dám cùng nhau lắc đầu, : “ chê!”

      Đại bá tan nát cõi lòng đành thở dài, đưa tay lên trung, phong ấn những… lễ vật này xong, mới thấp đầu mời mọi người ngồi vào vị trí.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu vừa thấy phải cùng Đại bá ăn cơm liền đau đầu, lập tức vững vàng ngồi ở ghế bất động. Chờ mọi người hết, bản thân len lén trốn .

      Đáng tiếc trời vừa lòng người, nàng hôm nay là khó tránh khỏi tai kiếp, Long Tại Thiên vẫn ở chỗ này chờ nàng, vẻ mặt cười gian ngươi trốn thoát. Hừ, ngươi cười, ngươi cười , qua hồi nữa ngươi cười nổi!

      Đại bá cao hứng : “Tiểu Cửu, ngươi còn mau lại đây.”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu nho đáp lại, chậm rãi tới. Trong lòng thầm kêu khổ.

      Hơn ba chục người mà chỉ có cái bàn! Có người đề nghị thêm cái bàn, những người khác giọng : “Đừng có nằm mơ nữa, có ăn là tệ rồi.”

      Lập tức Tam tự động nhảy ra an bài vị trí, nửa người có bối phận cao ngồi, còn nửa những người khác đứng ở sau. Long Tại Thiên chưa từng thấy trận thế như này, nhưng thấy Điêu Điêu Tiểu Cửu vừa hay bị an bài đứng ở bên cạnh , liền cảm thấy thập phần thống khoái, cũng hề để ý… kiểu an bài kỳ quái này nữa.

      Ba mươi chiếc đũa giơ ra, cùng đợi, cùng đợi, lẳng lặng chờ đợi, thời khắc chén đĩa thức ăn được đưa lên, ra, khung cảnh là dọa người.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu cảm thấy mất mặt, biết Đại bá đưa vật gì tới cho những thân bằng bạn hữu… này ăn no, thoạt nhìn bọn họ giống như ba năm được ăn no.

      Đồ ăn thứ nhất rốt cục được mang lên, Điêu Bì bưng cái đĩa to, bên trong đầy xanh xanh lục lục. Để xuống… vừa nhìn tới , hóa ra là rau muống luộc. Nhưng thoạt nhìn vừa dài, lại vừa thâm, bụng đói, cũng ăn đại , Đại bá đối Long Tại Thiên mỉm cười cái, chữ ‘mời’ vừa ra khỏi miệng, chỉ thấy lạch cạch leng keng ngừng, trong nháy mắt, đĩa – sạch – .

      Mặt Đại bá nhăn nhăn chút, nhưng cũng mạnh mẽ tự trấn định, giỏi cho Điêu Bì tay chân nhanh ( ra chỉ là cái tiểu pháp thuật thôi!), chỉ chốc lát, dưới ánh mắt chờ mong của chúng nhân nàng lại nhàng tới, lần này, quá thất vọng, là màu trắng, thoạt nhìn cũng rất dễ nhìn.

      Đặt lên bàn nhìn kỹ, vẫn tốt hơn cái trước, là rau muống xào tỏi, ít nhất bỏ thêm chút mỡ với mấy trái ớt đỏ au, vẫn là cực độ đẹp mắt ngon miệng.

      Đương nhiên mọi người nhanh như bay, so với hai quân trước trận tiền còn đông hơn. Điêu Điêu Tiểu Cửu vốn định ăn, nhưng vừa thấy chúng nhân ăn đến hương vị ngọt ngào, nhịn được chảy nước miếng, cũng đoạt lấy đôi đũa, vừa định gắp bỏ vào miệng, bị người bên cạnh đẩy, ách, đồ ăn, liền rớt lên vai Long Tại Thiên Vương gia.

      Xiêm y thoạt nhìn dường như có chút quý giá, Điêu Điêu Tiểu Cửu có chút lo lắng Đại bá sư tử rống, vội vàng gắp cái rau muống màu trắng kia , mặt mũi nhăn nhó cười với Long Tại Thiên: “Ngươi cũng chưa ăn cái gì, ta gắp cho ngươi.”

      Long Tại Thiên nhìn thức ăn vai chút, lại nhìn lên chiếc đũa của Điêu Điêu Tiểu Cửu, lắc đầu, cười: “Ngươi đứng ở đây, cái gì cũng chưa ăn, ngươi ăn trước !”

      “Ách… Ngươi là khách, ngươi ăn trước!” Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng muốn ăn đây, xiêm y người này cũng biết dính bao nhiêu mồ hôi, để bổn nương ta ăn, hừ, cũng quá gớm . Nhưng ai cũng được lãng phí đồ ăn trước mặt Đại bá, Đại bá tức lên cũng rất đáng sợ.

      Đồ ăn thứ ba là canh, xa nghe thấy mùi vị cháo gà, Điêu Điêu Tiểu Cửu hiếu kỳ, có thể thấy Đại bá ra tay rồi. Phải biết rằng bình thường đều vì tìm đám tốt cho Điêu Điêu Tiểu Cửu, tự nguyện để bổn môn chịu chút khổ. Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng biết bản tính của , phải biết rằng Đại bá chỉ có mình nàng, trăm năm sau, bổn môn này phải truyền cho nàng, chẳng lẽ lại tiếc mà cho người khác sao. Đại bá như vậy, lúc còn sống muốn lấy chút đồ của cũng rất khó. Vì cái tên Long Tại Thiên này mà giết gà, có thể thấy được rất xem trọng hôn này.

      Mọi người nhao nhao cao hứng tiếng, canh này có lẽ là cháo gà, nhưng nhìn bên trong canh thấy gà đâu, chỉ có thể nhìn thấy đống rau cỏ. Nhưng nhất định thứ này so với lúc trước vẫn ngon hơn, nên vẫn còn hi vọng, mọi người vừa nhẫn nại để cái canh đại dương này nhìn trời, vừa tiếp tục ôm bụng đói chờ.

      Lần này nhanh hơn, chậu mang lên càng lớn mà có màu, ước chừng lớn như bồn rửa mặt vậy, Điêu Bì với tư thế hiên ngang oai hùng của nữ hài tử bê vào.

      Đây là chậu đậu, cũng chưa lột vỏ, chỉ mới luộc qua, Điêu Bì nhìn thoáng qua Đại bá, ý , nàng cũng hết sức rồi!

      Đại bá suy nghĩ chút, nén đau thương : “Mang gà lên!”

      Chúng nhân lộ sắc mặt vui mừng, rốt cục có thể thấy thịt rồi!

      Đó là cái dạng gà gì a, Mắt Điêu Điêu Tiểu Cửu mơ màng, già a, già đến đầu khớp xương cũng lòi ra khỏi da, nghĩ đến gà này nhất định chờ chết già ở nơi nào, nghĩ tới Đại bá lại có bản lãnh đem lão nhà người ta ra khiến yến hội xôn xao, ra, muốn tìm đến con gà nhiều năm như vậy còn phải tốn ít công phu, Điêu Điêu Tiểu Cửu xưa nay kính lão, nhưng vậy, nàng dám khen tặng Đại bá.

      Tất cả mọi người phát ra tiếng thán phục, Long Tại Thiên cũng cười, tại hiểu nhà người ta tại sao nhắc tới Điêu môn cười đến rụng răng!

      quay đầu lại, nhìn Điêu Điêu Tiểu Cửu cái, nha đầu này cũng đủ mập mạp, cũng có gầy nhom. muốn mau chóng cưới nàng về nhà, cứ để ở chỗ này có mà chết đói!
      tart_trung thích bài này.

    5. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      14 Lại muốn chơi hôn, haiz!

      Còn vét sạch thức ăn trong bữa tiệc…

      Người đông sức lớn, con gà già như vậy cũng bị ăn tươi, chậu đậu lớn như vậy cũng ăn hết rồi.

      Tất cả mọi người chờ mong, chờ mong kỳ tích phát sinh…

      Nhưng, kỳ tích phải mỗi ngày đều phát sinh. Đại bá rất vui vẻ tuyên bố, hôm nay ăn quá no, cần vận động tiêu hóa bữa tiệc ngon miệng này. Cho nên, mọi người từ đâu tới về chỗ đó, thể giữ khách nữa. Chưa từng nghe qua thâm hụt tiền lớn như thế.

      Tất cả mọi người lưu luyến muốn rời phất tay từ biệt, chỉ trừ cái tên da mặt dày Long Tại Thiên kia ra.

      Đại bá nhất định muốn giữ lại núi ở vài ngày, phải biết rằng ở trọ là tốn tiền, bằng giữ tiền lại sau này cho Điêu Điêu Tiểu Cửu. Đại bá nhất định là loại người… này, nếu đem người coi thành người của mình, cực kỳ thể thiếp tỉ mỉ quan tâm. tại, Long Tại Thiên bị coi thành vị hôn phu của Điêu Điêu Tiểu Cửu. Đương nhiên lo lắng tốt cho .

      Long Tại Thiên lọt mắt xanh Đại bá cảm thấy rất khoái trá, được voi đòi tiên bèn đưa ra cầu, muốn mang Điêu Điêu Tiểu Cửu dạo khắp nơi, cho biết đường xá.

      Đại bá gật đầu đồng ý, muốn đuổi mọi người , để thu hoạch những… sính lễ này.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu muốn, “Ta hôm nay choáng đầu. Muốn trở về phòng nghỉ ngơi.”

      Long Tại Thiên vẻ mặt cười đến tà khí: “Tốt, ta vừa lúc muốn biết các ngươi ở đâu, có thể dẫn ta qua sao?”

      Đại bá : “Ngươi đành vất vả chút ở phòng sư huynh nàng . tại bọn chúng ở đây. Điêu Điêu, ngươi đưa Long vương gia đến gian phòng của Nhị sư huynh .”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu mặt mũi nhăn nhúm, Đại bá… thích bắt nạt người thà nhất, phòng Đại sư huynh cùng Tam sư huynh, thế nào cũng dám lấy ra cho người khác dùng.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu học bộ dáng Đại bá, từ trong lỗ mũi phun ra tiếng hừ! Xoay người rồi chạy, cái tên Long biến thái kia, thích theo hay theo cũng mặc kệ.

      Long Tại Thiên từ biệt Đại bá, tiêu sái theo sát nương khuôn mặt nhắn bỏ chạy.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu mặc dù cao lắm, nhưng đổi lại eo lưng nàng rất , chân lại rất dài, bộ ngực cũng cũng tệ lắm, cái mông đầy đặn, tóm lại tỉ lệ vô cùng hoàn mỹ. Long Tại Thiên theo phía sau nàng thấy vậy tâm tình khoái trá. nhất định thích loại hình nữ hài tử như thế. Mỗi bộ phận đều phù hợp tiêu chuẩn trong mộng của . Quả thực là trời cao vì mà chế tạo.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu dẫn tới bên khe nước, đó là suối nước từ trong núi do đất bồi mà thành cái ao xanh. Bốn phía tất cả đều là thạch bích, có đất, thoạt nhìn nước cực xanh. Bên trong có vài con tôm tươi sống bơi lội vui vẻ.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu tùy tiện tìm tảng đá lớn, cũng lau phủi, ngồi xuống. Nàng muốn cùng cái tên biến thái này cho ràng. Nàng cần gả cho , nàng phải gả cho Liễu Liễu sư huynh.

      Long Tại Thiên dường như cũng quá quan tâm, ghé sát vào bên người nàng ngồi xuống.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu hướng bên cạnh dịch ra chút, Long Tại Thiên liền dịch theo chút, Điêu Điêu Tiểu Cửu nhướng mày lại dịch qua chút, đương nhiên Long Tại Thiên tiếp tục dịch lại gần nàng. Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng chú ý, thiếu chút nữa trượt khỏi tảng đá. Long Tại Thiên cái ôm bả vai nàng, nàng mới … tiếp xúc thân mật với mặt đất.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu dùng tay đẩy , muốn ngồi xa chút. Long Tại Thiên hiểm cười tiếng, duỗi tay ra, nâng nàng lên, đặt đùi, trong lúc nàng còn chưa kịp phản ứng, môi lại lần bắt đầu đè ép.

      suy nghĩ, nếu nha đầu kia dám khiêu khích nữa, làm tới!

      Ngô…

      Điêu Điêu Tiểu Cửu ra sức phản kháng, nhưng kỹ thuật hôn của Long Tại Thiên chính là đệ nhất, chỉ chốc lát sau, nàng liền ỡm ờ, rất mất mặt mà say mê dưới mị lực nam tính của , bắt đầu nhàng rên rỉ…

      nhàng liếm láp, cái lại cái, giống như kẻ biết thỏa mãn, Long Tại Thiên đùa bỡn giác quan của Điêu Điêu Tiểu Cửu, khiến nàng hoàn toàn rơi vào tay giặc, hòa theo tiết tấu của

      “Ngươi tiểu !” vừa ở bên miệng nàng hàm hồ lẩm bẩm, vừa hung hăng tăng thêm lực đạo hai tay. Ôm thân thể mềm mại của nàng áp sát thân thể . Nhanh như vậy cũng bắt đầu có phản ứng.

      “Ngô!” Điêu Điêu Tiểu Cửu cảm thấy thể hô hấp, nàng sắp bất tỉnh! Ứng phó nụ hôn nóng bỏng phóng tứ của Long Tại Thiên, lại còn muốn mau mau thoát khỏi tay trái ngang ngược ngừng vuốt ve mông nàng, căn bản còn tâm tư cản trở cánh tay phải linh hoạt khác kéo thắt lưng xiêm y của nàng. Điêu Điêu Tiểu Cửu ra sức giãy dụa, lần này nàng muốn thoát ra. Nhưng hai tay hai chân nàng hình như đủ lực công kích, ngược lại còn hùa theo.

      “Tiểu , đừng nóng vội… Ta cho ngươi!” khàn khàn môi mọng của nàng, tận tình thưởng thức cái lưỡi non mềm, hưởng thụ xúc cảm hai ngực đầy đặn của nàng cách lớp quần áo dán sát ngực . hơi hơi mở chân, trời ạ, đường cong của cái mông nàng quá mức hoàn mỹ, cùng với cái mãnh liệt cương cứng ở dưới của qua lớp xiêm y thân mật triệt để!

      Hai bên đều sắp bùng nổ sao?

      Điêu Điêu Tiểu Cửu sắc mặt đỏ bừng, lệ cũng sắp rơi ra, cái tên Long biến thái này, hoàn toàn hiểu cự tuyệt của người khác là gì sao? Nàng cần bất cứ… thứ gì của , nàng tại chỉ cần khí.

      khí, khí, khí…

      Những giọt khí cuối cùng thuần khiết lại bị cái tên Long biến thái này cường ngạnh ngang ngược hút , trước mắt Điêu Điêu Tiểu Cửu hồng quang vừa lóe, rốt cục…

      mất mặt…

      Ngất thôi!

      ý thức cuối cùng, cái tay kia, vẫn còn mò mẫm…

      Nàng…

      5555555…

      Có thể buông ra hay , cứu mạng a…
      tart_trung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :