1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

TÌNH PHI ĐẮC Ý - HẠ QUẢNG HÀN

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      CHƯƠNG 84 - BẮT ĐẦU NGỌT NGÀO (HẾT)

      ngàn năm trong nháy mắt trôi qua.

      (Viết xuống tám chữ này liền cảm thấy hạnh phục, siêu thích!)

      chiếc xe QQ màu đỏ chạy vòng quanh đường thành phố Sào hồ, Hạ Gia Bảo thử xe mới, năm 2006 thị trường chứng khoán cũng quá nở rộ, buôn bán dễ dàng lời được chiếc xe.

      Nhưng xe này hình như quá nghe lời, bảo nó chạy hướng đông nó lại chạy hướng tây. (chẳng lẽ là a Phàm đề đại nhân da lông ngắn chuyển thế?) Này, bên kia là Sào hồ, ngươi muốn tắm rửa sao? Hạ Gia Bảo rớt mồ hôi.

      "Ngươi có biết chạy xe a?" Nhân viên thử xe dễ nhìn cùng kinh hoàng thất thố nhìn vị... Đại mỹ nhân diễm lệ vô song bên người này.

      "Hôm nay có tuyết , ta hơi khinh suất." Hạ Gia Bảo cãi chày cãi cối. Nhưng tay dường như vẫn điều chỉnh được tay lái, xe, xe...


      Con ngươi Hạ Gia Bảo nhìn thẳng, nàng nhìn vật kiến trúc đối diện cách bản thân càng lúc càng gần, càng lúc càng gần...

      "A..." Trừ thét chói tai ra, nàng quên tất cả, ví như quy trình thao tác an toàn của người lái xe linh tinh.

      ra tình huống cũng nguy hiểm như nàng nghĩ, chỉ là nàng chạy xe rẽ đông rẽ tây khiến nhân viên thử xe dễ nhìn ở bên hơi kinh hãi, biết nàng làm sao mà lấy được bằng lái xe, đề cao thanh , cố gắng khiến đối phương khôi phục lý trí: "Ngươi tên gì, phanh xe!"

      Đương nhiên, thế giới luôn có số người thông minh, nhưng phần lớn vẫn là kẻ ngu dốt, Hạ Gia Bảo cước giẫm xuống, phải phanh mà là chân ga!

      Cho nên lần này, là nguy hiểm .

      Xe mới tính năng quá tốt, trong nháy mắt tăng tốc, phi thông tường tiến về phía tử vong.

      Nhân viên thử xe dễ nhìn cố gắng cướp tay lái của nàng, nhưng quá muộn.

      đống tường trước mắt Hạ Gia Bảo ngừng phóng đại, phóng đại, phóng đại...

      Trước thời khắc va chạm, nàng, cũng rất mất mặt, bị hù chết!

      ...........................

      Ta ở đâu?

      Chỉ cảm thấy linh hồn giống như từ giữa trung rơi xuống, mực rớt, mực rớt, mực rớt...

      gian tận cùng, cũng có thời gian tận cùng, so với hắc ám còn hắc ám hơn, so với độc còn độc hơn!

      Bên tai là chú ngữ vô biên vô hạn mà Đại bá niệm: "Đạo, khả đạo, cực kỳ đạo. Danh, khả danh, cực kỳ danh. Vô danh, trời đất chi thủy; nổi danh vạn vật chi mẫu; cố hằng muốn, lấy xem kỳ diệu; hằng có dục, lấy xem kỳ chước. Này hai người, đồng ra mà dị danh, đồng vị chi huyền. Huyền diệu khó giải thích, chúng diệu chi môn..."

      Đột nhiên thân thể của ta chấn động giống như rơi xuống đất, thân thể? Thân thể của ta?

      Ta mở mắt ra, liền thấy đống tường bay nhanh lao tới bản thân, hả? Đây là cái nơi nào?

      cần lo lắng, tay trái ta bắn ra lá bùa, đốt, niệm câu: "Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tại, trước,... Dừng!" Tình huống nguy cấp, đây chính là lần niệm khẩu quyết nhanh nhất từ khi ta học đạo tới nay.

      Chuyển động tạm thời dừng lại! Thoát hiểm trong gang tấc, ta vừa lòng cười cười, ờ, đạo thuật của ta dường như có tiến bộ đây.

      Ta phát bên cạnh có nam nhân ăn mặc rất kỳ quái gọi khản cả cổ, chúng ta đều dừng lại, ta từ từ bịt tai nhắm hai mắt mà vẫn ngừng gọi. Tiếng kêu thảm thiết, so với Đại bá chỉ có hơn chớ kém!

      "A... A... Hạ Gia Bảo, ngươi lái xe kiểu gì vậy!" hét lên với ta.

      Hạ Gia Bảo, nam nhân mặc y phục kỳ quái này gọi ta là Hạ Gia Bảo!

      Ta, xuyên ...

      Đại bá pháp thuật thành công, ách, ta, xuyên qua...

      Trời ạ, trời ạ, trời ạ...

      Ta phát cái bí mật kinh khủng vạn phần, lúc ta xuyên qua thời biết xảy ra chuyện gì, lại, lại mang thân thể đến, trực tiếp là linh hồn xuyên qua, ta đây có phải tương đương tá thi hoàn hồn hay ? Ta trợn to mắt nhìn nam nhân ăn mặc kỳ quái kia, nam nhân kia cũng trợn to mắt kinh tâm động phách nhìn ta.

      lời...

      "Hạ Gia Bảo, ngươi rốt cuộc làm thế nào lấy được bằng lái xe vây?" Nam nhân kia hùng hổ gọi ta ầm ĩ, phải chán sống rồi sao, chuyện với ta như vậy, biết ta là ai ?

      Nhưng ta cũng có thời gian nhiều với như thế, bởi vì thời gian pháp thuật có hạn, thời gian vừa hết, chúng ta có thể dùng cái loại tốc độ... mới vừa rồi này đâm về phía vách tường thoạt nhìn vạn phần rắn chắc kia.

      "Làm sao lui về?" Ta trấn an mỉm cười với .

      "Ai, ta thấy ngươi nên học lại khóa lái xe lần nữa ! Tránh cho ngươi làm hại thế nhân!" Nam nhân kia lớn tiếng gọi, hiển nhiên tính tình tốt.

      "Nơi này là phanh, ngươi phải giẫm lên nơi này mới có thể dừng lại, nơi này là chân ga, ngươi giẫm lên nơi này chạy. Cái này là tay lái..." bla bla, mỗi thứ đồ lại mấy lần. Ta cũng phải lão thái thái, trí nhớ kém như vậy sao?

      Pháp thuật sắp đến giờ, ta liều chết giẫm lên trụ phanh, kéo sát, còn đạp về phía trước, nam nhân kia lại hét lên: " cần nhấn ga!"

      Lại lần nữa ngừng lại, chúng ta cách... bức tường này càng gần thêm chút, ra chúng ta ngồi chỗ này gần như dán sát tường, trong lúc... mạo hiểm nhất kia!

      "Ngươi xuống xe, ta ra, ta còn muốn sống đây!" Nam nhân kỳ quái kia giống như phát giận, trong mắt tất cả đều là lửa. đôi phượng nhãn của , thoạt nhìn còn khá có cá tính.

      "Ngươi tức giận?" Ta hỏi , tận lực thả lỏng vẻ mặt, dịu dàng mỉm cười.

      Nam nhân cười vang: "Ta tức giận, ta tức giận, ngươi còn hỏi ta như vậy sao, ngươi có mắt nhìn sao? Cũng chỉ là nữ nhân hung hăng đại ngốc nghếch!"

      Này, chuyện được rồi mắng chửi người làm cái gì? Ta tức giận, giận tái mặt.

      " trách được hôm nay lúc thử xe, căn bản ai tự nguyện cùng ngươi, sao ta lại ngu dốt lên cái xe giặc của ngươi!"

      Ta đột nhiên phát , ta nghe những lời hoàn toàn cùng loại ngôn ngữ, vốn dĩ phương pháp Đại bá khiến ta nghe hiểu ngôn ngữ nơi đây chính là cho ta vào thân thể người mới chết. Chiếm giữ bộ phận trong đầu nàng cùng trí nhớ chưa hoàn toàn biến mất.

      Nam nhân tiếp tục ra sức mắng: "OOXX.. XXOO"

      Ta biết là người phương nào, vì sao có huyết thống của Đại bá ta, tới lui thao thao bất tuyệt giống như nước Hoàng Hà từ trời trút xuống, đổ đến ấn chìm cả biển. Ta vội vàng cắt đứt , miễn cho ta đau đầu mà chết.

      Hừ, ngươi đạo lý như vậy, ta đây liền khách khí: "Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tại, trước,... Câm!"

      Ta nhắm mắt, dám nhìn, đây là lần đầu tiên ta dùng pháp thuật trung cấp, hậu quả thế nào, trong lòng cũng . Pháp thuật như thế, có thể thành công khiến cho người khác câm miệng.

      "XXOO.. OOXX.." Nam nhân còn dùng sức mắng, ai, thoạt nhìn, ta thất bại.

      Xin lỗi, ta mới biết ngôn ngữ của các ngươi, mắng nhanh như vậy, ta nghe hiểu.

      "A... Ta làm sao vậy! Ta làm sao vậy!" Nam nhân phát ra tiếng kêu thảm thiết, ai, sau khi gặp phải ta yết hầu cũng hỏng luôn, thầm mà thương cảm cho .

      loại thanh kỳ quái phát ra, thông, thông, thùng...

      Ta len lén mở ti hí con mắt nhíu chặt lại ra, trời ạ, ta nhìn thấy cái gì?!

      Bên cạnh ta ngồi ... heo con béo trắng trẻo hồng hồng đầu có đôi phượng nhãn! Heo mà cũng có phượng nhãn?!

      heo con béo mập mập tròn tròn cái đầu có thể để hai tay ta ôm hết! cái đuôi như sợi dây cột tóc. Nó tại vẫy vẫy vẫy... đáng a!

      Tại sao có thể như vậy? Pháp thuật của ta còn chưa quay về thân a?! Đến Đại bá cũng hiểu nổi!

      Ta sợ đến cười toe tóet. Trơ mắt nhìn heo con này. Xin lỗi, ta phải cố ý, ta vừa rồi biết sao lại nghĩ tới con heo, có lẽ là do ngươi lớn lên quá giống heo !

      Heo hừ vài tiếng, nhìn ta, trong miệng chảy ra ít chất lỏng trong suốt, lại tiếp tục gọi: " nữ! nữ!"

      là đáng sợ, biến thành heo nó còn có thể gọi, ta cũng sợ đến mức gọi lên: " heo, heo."

      Heo ngã xuống đất chỏng ngược bốn chân, như là muốn dậy mà dậy nổi, ngừng chút, đôi mắt to ngập nước của nó chảy lệ ra: "Ngươi làm cái gì với ta vậy?"

      Cái này đáng sợ, ta, ta biết a, ta chỉ là muốn cho ngươi câm, nhưng biết sao lại thành ra vậy, lại đem ngươi biến thân?! Ngươi cho rằng ta muốn sao? Đây xem như pháp thuật thương tổn, nếu như nhanh chóng chữa trị tốt thương tổn của ngươi, ta cũng gặp chuyện may.

      "Ta chửi nữa, ngươi biến ta trở về được ?" Heo năn nỉ ta.

      Ta lo lắng nhìn , nhàng lắc đầu.

      "Tại sao?" Nó lại hét lên lần nữa.

      "Ta mặc dù cũng tính là thiên sư, nhưng ta tại pháp thuật trải qua lần xuyên này, bị tổn thương rất nặng, lúc linh lúc linh? Ngươi chắc rằng muốn ta lại dùng lần nữa sao?" Ta tại cũng dám dùng lại lần, nếu như lần này biến thành côn trùng làm sao bây giờ? Biến mất luôn làm sao bây giờ? Tội của ta càng lúc càng nặng, pháp thuật cắn trả, chết người!

      Heo con ngây dại, nó ở phía sau còn quên mắng chửi người: "Ngươi cái đồ thiên sư hạng ba!"

      A, heo con này! tức giận! Nhưng người có lỗi chính là ta, cho nên ta coi như ôn tồn vì tìm biện pháp: "Ta tại dám dùng thuật loạn xạ, ta... trước đem ngươi đưa về nhà, chờ ta nghĩ ra biện pháp biến ngươi trở về, lập tức tìm ngươi."

      " tại là lễ mừng năm mới, thịt heo bán rất chạy, nếu như ngươi đến làm sao bây giờ? Nếu như có người giết ta làm sao bây giờ? Ngươi nghĩ tới chưa?" Heo kêu to, nhưng bởi vì ngoại hình quá đáng , chút khí thế dọa người cũng có.

      "Vậy làm sao bây giờ?" Ta vẻ mặt đau khổ, thể tránh được mà .

      "Ta muốn theo ngươi, mãi cho đến khi ngươi biến ta trở về mới thôi!" Heo hung hăng thề hẹn son sắt.

      "Ai!" Ta cũng tự tin như nó. Pháp thuật của ta chính ta biết.

      "Ngươi tên gì?" Heo hỏi.

      "Ta..." ta nhất thời mất tiếng, ta cần phải tên của ta với nó sao, cho người khác biết tên thực, đối với pháp sư mà rất nguy hiểm, đó là loại danh chú, có thể cũng tương đương đem nửa sinh mệnh của bản thân giao cho người khác. Heo con này cùng ta còn xa lạ. thể cho nó nghe: "Ta, mới vừa rồi bị dọa, tại đột nhiên nhớ ."

      " thể nào! đời này mỹ nữ đúng là dễ dàng mất trí nhớ!" Heo kỳ quái.

      Ta liền theo nó tiếp tục giả bộ: "Chúng ta làm sao bây giờ?"

      Heo trở mình liếc mắt với ta: "Có người lại hỏi ý heo sao?"

      Mặc kệ, tiếp tục giả bộ hồ đồ với nó: "Ngươi cũng phải từ là heo"

      "Làm sao bây giờ, mở ví tiền của ngươi ra tìm chứng minh thư a!" Miệng heo độc: "Đầu người óc heo."

      Ta vốn muốn hỏi ví tiền ở đâu, hừ! Heo con đáng chết!

      "Ở đây!" Heo chỉ về phía trước, ta lấy tay vừa vỗ vừa đập, mở ra.

      "Ngươi chưa ấn cái nút kia a, ta hoài nghi là ngươi biến thành heo rồi." Heo lại mắng!

      Hừ, ta ấn cái nút kia, cạch tiếng, cái nắp mở ra, bên trong có cái bao màu đỏ. Chậm rãi đưa tay qua, lục lọi tìm kiếm.

      Mở ra, đống mảnh biết làm từ cái chất gì. Rút ra, thấy ảnh chụp nho , nữ hài tử rất đẹp, tóc vén ra sau tai, thấy được hai chữ – Hạ Gia Bảo, đại khái là tên, đương nhiên còn có đống đồ thượng vàng hạ cám khác.

      cái khác cũng có khuôn mặt nữ hài tử kia, cũng cái tên kia, cần hoài nghi, ta nhất định là nữ tử Hạ Gia Bảo này, từ hôm nay trở , ta tên Hạ Gia Bảo.

      Heo kia liếc mắt, còn hừ hừ: "Hạ Gia Bảo, tên khó nghe!"

      nha, so với tên ta còn dễ nghe hơn nhiều, nhưng ta tùy tiện cái tên kia cho người khác, đặc biệt đối với con heo này.

      "Ngươi tên là gì?" Ta tò mò hỏi.

      Heo rất khẳng khái với ta: "Ta gọi là Long Chi Hưng."

      Ta giật giật khóe miệng : "Tên này cũng dễ nghe."

      "Còn mau lái xe về, còn phải tìm biện pháp, ngươi sống ở đây trăm năm cũng khá hơn được." Heo là đáng ghét, lại dám ta đây vênh váo kiêu ngạo.

      Trong lòng ta về tội ác này cảm thấy như băng đá giữa ngày hè, nhanh chóng tiêu tan.

      "Ta nhớ nhà ở đâu đây!" Ta thành , khẩu khí cũng phải quá tốt.

      Nhưng heo hiển nhiên thông cảm, vẫn tiếp tục hừ hừ: "Là ngươi muốn đem ta về nhà , vậy ngươi muốn làm sao bây giờ?"

      "Ta chẳng muốn làm sao cả" Ta cười, thanh lại lần nữa nhu hòa xuống: "Nhưng nếu như ngươi còn dám với ta kiểu như vậy, ta muốn làm sao đó? Đem ngươi biến thành sâu cũng khó gì, lúc đó ngươi nhiều lời như vậy."

      Heo bị dọa cho hoảng sợ, dùng chân trước ngắn ngủn che miệng, đáng tiếc thân thể quá mập, thể che được, nhưng bộ dáng cực đáng , đại khái nữ hài tử đều thích sủng vật đáng này , ta cũng nguôi giận nửa.

      "Ngươi phải rất nghe lời rất nghe lời!" Ta càng thêm dịu dàng với heo.

      Heo lại bắt đầu muốn khóc mà dám khóc đành gật đầu, nam nhân thời đại này đúng là yếu đuối, được như ý cũng khóc, vô dụng!

      Ta với heo: "Giờ ta với ngươi, ta phải người trong thế giới này, ngươi tin ?"

      Heo trái lại gật đầu, đáng nha.

      Ta vui vẻ : "Ta còn tưởng rằng muốn ngươi tin tưởng là chuyện rất khó, hóa ra lại dễ dàng như vậy."

      Heo cười khổ, ngươi gặp qua heo cười khổ chưa, là rất đáng , lừa gạt ngươi đâu. Nó hừ: "Ta cũng thành như vậy, đương nhiên tin ngươi."

      Ờ đúng, ta gật đầu, đột nhiên có tin tưởng rất lớn vào tương lai!

      Ta phải người của thời này, ta xuyên qua đến đây là vì... Được, ta tại sao lại bị Đại bá đánh tới nơi này a? Ta có chút mơ hồ, ta sao lại đột nhiên bị Đại bá đẩy đến nơi này, ta tới để làm cái gì a? Ta còn muốn trở về đây. Nhưng ta cũng biết làm sao để trở về, liền cảm thấy, nhất định còn có người chờ ta. Nghĩ đến , lại cảm thấy đau xót trong lòng.

      Ta phải làm sao mới có thể xuyên trở về, dù sao nhất định phải trở về, bởi vì... Thân thể của ta vẫn còn ở đó a!

      Còn có, còn có người rất quan trọng, nhưng mà, nhưng mà, ngoại trừ nhiệm vụ ra, những chuyện khác ta đều mơ hồ. Ta chỉ nhớ kỹ tên của ta, còn có người Đại bá của ta... Sau đó, liền... Đến nơi này.

      Ở giữa dường như thiếu rất nhiều, nhưng ta lại nhớ .

      Ta lớn lên ở cái nơi quỷ gì, thân thích của ta lại chỉ có người Đại bá.

      Yên tĩnh chưa được hồi, heo với ta: "Hạ Gia Bảo, ngươi mua chút đồ cho ta ăn , ta đói bụng."

      "Cái này, ta có bạc." Mặc dù trước kia ta xuất môn đều có người đài thọ, bản thân rất ít phải mua đồ, nhưng ta vẫn còn biết mua đồ cần phải có bạc.

      Heo đau khổ cúi đầu rên rỉ: "Ngươi là từ nơi nào chạy tới, chuyện chuẩn tiếng phổ thông, nhưng chút thưởng thức cuộc sống cũng có."

      Ta cười cười, ta có thể hiểu lởi các ngươi cám ơn trời đất lắm rồi, đây là nhờ ta rút kỹ năng ngôn ngữ trong trí nhớ của Hạ Gia Bảo ra học, mà trí nhớ là thứ rất kỳ quái. Ví như ngươi cho rằng tên ngươi là quen thuộc nhất , nhưng người mất trí nhớ thông thường đều quên mất tên mình, mà ít kỹ năng cuộc sống hằng ngày, cho dù là thứ ngươi ghét nhất, cũng vô thức mà nhớ kỹ. Cho nên ta tại mặc dù biết ngôn ngữ như thế, nhưng ứng phó với các loại danh từ cùng vật, lắm. đơn giản , ta biết từ 'tiền', nhưng cái từ này chỉ đồ gì.

      Heo : "Chúng ta tại dùng tiền chứ phải bạc, là RMB(18-)" lật ví tiền của ta hồi, tìm ra mấy tờ giấy, với ta: "Là cái... này."

      Ta gật đầu: "Ngân phiếu."

      Heo thở dài: " khác biệt lắm, ngươi dùng cái này mua cho ta chút đồ ăn."

      Ta hỏi: "Vậy quán nào bán thức ăn cho heo?"

      Heo ngã xuống, ngồi lại lên ghế, rồi tức giận kêu: "Ta ăn thức ăn cho heo, ta là người, ta là người a!"

      Ta gật đầu đồng ý quan điểm của nó, : "Ngươi nếu là người, vậy tự mình ngươi mua ."

      Heo tức giận hừ hừ, ta hoàn toàn biết phải làm sao với .

      ........................

      Ta theo chỉ đạo của heo, bắt đầu thao túng thứ gọi là xe này. Chỉ chốc lát như cưỡi xe đường quen. Heo rất hoài nghi hừ hừ, nhưng thông minh ra cái gì.

      "Dừng lại, bên trong cái siêu thị lớn kia, cái gì cũng có." Heo gọi.

      Ta dừng lại, mang theo cái đuôi heo con xuống xe, lạnh quá a, so với ở trong xe hình như là hai thế giới, nơi này cũng có tuyết đọng dầy, nơi nơi đều là kiến trúc lưu ly trong suốt, , chất như thế so với lưu ly càng trong suốt hơn, đẹp quá. Nơi này là từ băng tuyết tạo thành, tất cả đồ vật đều là băng cùng tuyết cấu tạo thành?

      "Đây là thứ gì, dường như hoàn toàn có gì, có thể nhìn xuyên qua." Ta hỏi tự nhiên. Heo nhìn chung quanh, nhàng : "Có người nhìn, lát nữa rồi ."

      Ta mềm mại cười tiếng, chỉ bằng vẻ mặt kỳ quái mới vừa rồi lúc từ trong gương thấy dung mạo của ta, tất cả mọi người đều nhìn cũng kỳ quái . Đẩy nó: "Dù sao vĩnh viễn đều có có người nhìn, ngươi liền ."

      "Đó là thủy tinh!" Heo hạ giọng.

      Ta gật đầu, ta chưa bao giờ thấy đồ vật đẹp như vậy tinh khiết như vậy, thế giới này có nó đều trở nên sáng sủa hơn nhiều.

      "Khóa cửa xe, nếu bị trộm" Heo .

      Ta rất hiểu biết mà gật đầu, đồ tốt như vậy cho dù là ai cũng đều muốn trộm. Nhưng ta lại chưa khóa, đổi thành xách lỗ tai heo, như vậy chuyện với nó tiện hơn chút. Ta theo cầu của nó, xoay hồi cái khóa kỳ quái kia. còn cách nào khác, ta còn thích ứng.

      Ta đứng ở đó trước mặt cái nghe gọi là thủy tinh, bên trong có thể chiếu đến bóng dáng mờ mờ của ta, đây là lần đầu tiên ta thấy hình tượng toàn thân của mình.

      đầu tóc dài màu đỏ? (ta xuyên qua, Hạ Gia Bảo này là con nhà ai, lại có kiểu tóc như thế?!) ngũ quan tỉ lệ hoàn mỹ, ( ra, ta còn chưa nhìn thấy nào dễ nhìn hơn bộ dáng tại này của ta) quần sort siêu ngắn đỏ sậm bó sát người? Ôm sát đường cong hoàn mỹ của thân thể ta, giày màu trắng dài càng lộ vẻ duyên dáng kiều của ta. Nhưng mà ở... trời đông rét lạnh này, mặc cái... này, có phải quá đùa dai hay ?! Đây là người đẹp 'đông lạnh' trong truyền thuyết. Cũng là khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo.

      Heo cũng run rẩy, da heo dày như vậy cũng sợ lạnh? Ta còn chưa nghĩ ra trời mùa đông mặc cho heo cái gì.

      "Vào thôi, bên trong ấm áp." Mỗi câu heo đều phải nhìn quanh bốn phía qua cái, cứ như làm đạo tặc vậy. ra lạnh như thế, đường căn bản có bao nhiêu người. Hơn nữa mỗi người ăn mặc đều như bánh chưng tiết đoan ngọ, trái tầng phải tầng, duy độc chỉ có ta thân Hạ Gia Bảo này nghịch thiên mà , mặc như vậy.

      Cũng do người đẹp ngốc nghếch, nhưng tại ta xuyên qua, có tính xinh đẹp cùng trí tuệ hay phải xét nhiều mặt, hắc, ta cũng có chút tin tưởng vào trí lực của chính mình.

      Thấy cửa thủy tinh có dán chữ to, ta đưa tay đẩy cửa mà vào, bên trong cũng ấm áp.

      Bên trong có rất nhiều đồ, thượng vàng hạ cám, có rất nhiều trái cầu màu sắc rực rỡ kết chung chỗ được treo lên. đẹp. Người dường như còn khá nhiều, mặc kỳ quái hơn ta cũng có. Tóc đủ mọi màu sắc, dài ngắn cuốn thẳng cái dạng gì cũng có. chuyện ngôn ngữ lại càng 7-8 quốc gia, ta lại đều nghe hiểu? Nhưng ta nhìn người khác người khác cũng thích nhìn lại, Hạ Gia Bảo này lớn lên đáng như vậy, lại ăn mặc đáng như vậy, còn mang theo heo con đáng như vậy, muốn gây chú ý của người khác cũng khó.

      Ta thấy mỗi người đều đẩy cái xe đẩy, rồi chạy qua cũng đẩy cái, bên cạnh có bà mẹ trẻ đặt hài tử của nàng lên chỗ ngồi nho phía trước. Ờ, đây quả thực là vị trí làm theo nhu cầu của heo.

      Ta thúc heo, mặt hưng phấn đến đỏ cả lên. Trời ạ trời ạ trời ạ, đây là cái gì? con đường biết trôi, cần bước , mỗi người đều từ xuống dưới.

      Ta hơi sợ, đứng ở mép cửa, dừng chân bước.

      biết bị ai đẩy, ta thúc xe, vừa trượt, liền lên mất rồi.

      , cần bước , ta liền bay tới lầu hai.

      Heo dùng ngón tay mập mạp của nó, ta vui vẻ ôm nó .

      Khu đồ ăn như khu dân chạy nạn, đại hỗn loạn, ta còn chưa bao giờ cùng đám dân chạy nạn tranh đoạt cơm như vậy. Thủ tục lại phiền phức vô cùng, sau khi heo vào nhà đánh chết cũng lời nào. Sau khi ta làm sai tất cả bước, rốt cục chiếm được đồ ăn của ta.

      Ta nhìn chỗ trống, an tâm ngồi xuống, ta cũng đặt heo lên bàn, sau đó bắt đầu hưởng thụ bữa ăn đầu tiên trong thế giới mới.

      Thời đại này đồ rất nhiều nha, so với thời đại kia của chúng ta, thích là có thể tự lấy. Ta chọn cho heo cái rổ khéo léo, như vậy có thể dẫn nó chạy. Bởi vì ta biết nó là nam nhân trưởng thành biến ra, có chướng ngại tâm lý rất lớn, nếu ta sớm ôm nó chuyển sang thế giới khác. Nó là rất đáng .

      Ta phải chọn trái chọn, mua sắm hồi xe đẩy đầy thành núi . Heo chẳng những ngăn cản ta, còn liều mạng muốn cái này muốn cái kia, nhưng tất cả đều là đồ ăn. Xem ra người sau khi biến thành heo thói quen sinh sống có xu hướng heo hóa, đầu óc tất cả đều là ăn.

      Lúc này heo nó nhăn mặt nhìn gương giết thời gian đây.

      " là, là đáng !" Đừng hiểu lầm, tiếng thét chói tai này phải là ta, ta tại thân thể yếu đuối, tay chân chậm chạp chút, thấy heo của ta lập tức bay lên giữa trung, phượng nhãn của nó đột nhiên trợn to rồi nhắm chặt lại, miệng heo phát ra thanh hừ hừ đáng thương.

      Ta cũng khỏi đồng ý, nó, là siêu đáng .

      Ta cười quay đầu lại, thấy thiếu nữ này cũng nhìn ta, tóc nàng màu đen tự nhiên, xõa xuống dài, mắt to tròn lấp lánh, quanh thân đều mặc đồ màu đỏ cùng bạc trang sức, giày bó cùng màu, bộ trang phục Tiểu công chúa.

      Heo rơi vào trong lòng nàng, mắt heo híp, chăm chú nhìn vào nơi ngực hơi hơi phập phồng của thiếu nữ, còn hạnh phúc đem đầu heo cọ tới cọ lui.

      " là quá đáng , giống heo gì lại có thể gọn bỏ túi như vậy?" Thiếu nữ cũng híp phượng nhãn, khoái trá mỉm cười.

      "Heo hương mắt phượng." Ta bậy bạ.

      Thiếu nữ hình như hiểu, gật đầu đồng ý: "Nó chắc giống như tên chó, là kết quả việc sinh sôi nẩy nở ngừng của lai giống gần."

      Ta muốn cười, hình dung kỳ quái, sinh sôi nẩy nở – lai giống gần?!

      Mặt heo tái rồi, giãy dụa muốn xuống. Thiếu nữ mắt phượng ôm nó chặt, muốn để... xuống. Heo bị đau kêu rên, dùng con mắt duy nhất lộ ra bên ngoài của nó nhìn ta, cầu cứu!

      Xứng đáng! Ai kêu ngươi biến thành heo còn háo sắc như vậy! Nhưng ta là người tâm địa thiện lương (heo : "Mới là lạ!"), cũng lên tiếng cứu giúp: "Tiểu thư, để... nó xuống, ta phải ."

      "..." lên tiếng, cũng buông tay, hả, chẳng lẽ nàng muốn như Bá vương ngang ngạnh ép heo của ta vào cung??

      Ta đột nhiên muốn cười, mặc dù pháp lực của ta đủ, nhưng ta còn có chút vũ lực nha, ở thế giới này, lại có người da ngứa đến tình trạng này, là cho nàng ba phần mặt mũi nàng liền vênh váo! Nha đầu kia đừng hòng chạy thoát!

      Ta lại lần nữa cảm thán bản thân mình tâm địa thiện lương, tiểu hài tử hiểu chuyện như thế, thấy nhà người ta có cái gì liền muốn, nhưng lại ngược đãi tiểu động vật, nhìn xem, heo trong ngực nàng bị ngột ngạt đến mặt mũi đỏ bừng, có lẽ sắp xỉu rồi.

      ngạo mạn tay chân chậm hoạt động, hết cách, thân thể tại suy yếu! Nếu là lúc trước, hừ, cái tên nữ này cũng phải chỉ là để kêu khơi khơi!

      Phía sau có thanh nam nhân: "Tâm Nhị, làm gì vậy?"

      "Thệ Chi ca ca, ta muốn con heo này!" Nàng còn biết làm nũng nữa.

      Ngạo mạn chậm quay đầu lại, thấy nam nhân.

      Thệ chi ca ca kia hướng ánh mắt cố định mặt ta, hồi lâu...

      đại khái 27-28 tuổi, lớn lên tệ, tà tà cười tiếng với ta, khiến ta có cảm giác quen thuộc mà lạnh lẽo nên lời.

      "Xin chào, ta là Hoa Thệ Chi." rất tự tin vươn tay ra. Cho dù móng vuốt xấu, cũng phải thứ vô dụng, ta cũng nhất định phải khen ngợi.

      "Tên Thệ Chi ca ca cũng chưa nghe qua, học thức nông cạn!" Thiếu nữ đột nhiên chứa đựng lớn tâm tình đối địch với ta.

      "Hừ! Chỉ là tự cao tự đại, ếch ngồi đáy giếng con cóc góc tường, cũng dám xuất môn dọa người." Ta cũng bụng vui vẻ.

      "Ngươi..." Thiếu nữ tức giận mở to hai mắt, giống như con ếch xanh !

      "Tiểu thư họ gì?" Hoa Thệ Chi coi như còn biết lịch .

      "Ngươi biết họ ta rất quý, ta thể tùy tiện với ngươi." Khẩu khí của ta tốt.

      " trăm tệ, mua họ của ngươi là gì?" Bộ dáng kiêu ngạo của thiếu nữ khiến cho người ta muốn K chết nàng. trăm tệ, hừ, ta trước kia chính là sống giữa đống tiền mà lớn lên, xin cơm còn lẹ hơn ngươi, có gì hay mà khoe khoang!

      Hoa Thệ Chi cười, cố ý lớn tiếng : "Ta muốn mua họ của ngươi làm gì, chỉ muốn mua heo của ngươi!" dễ dàng đem "họ", "của ngươi" vài chữ này biến đổi nhanh, chỉnh câu liền thành, "Ta muốn mua ngươi, chỉ muốn mua heo!"

      đểu ta? Khí huyết trong ngực ta bốc lên, hai tay bám xe, chân trái đá qua, đạp thẳng xương ống chân đối phương, quả ngoài dự liệu, mặc dù rất ngẫu nhiên, vẫn nhàng né qua, rút lui 3 bước, vừa lúc như ta dự liệu, xe ta đồng thời đẩy tới bên kia, lập tức đụng trúng lưng thiếu nữ, thiếu nữ liền đánh rớt heo vào trong xe. Tay tiếp tục phát lực, thẳng hướng quầy thủy tinh phóng .

      Hoa Thệ Chi đuổi tới, ta rối loạn, dọa dẫm của , khiến ta yên, tay ta trống vật, đành nâng khuỷu tay trái lên che, cả thân thể bị hướng tới mà đánh.

      chưởng đánh tới, mạnh mẽ đánh vào ngực ta, ta lui về phía sau rồi ngã xuống, khí huyết dâng lên, trong miệng rốt cục chảy máu ra.

      Ta vậy mà ngã xuống.

      nam nhân ôm lấy ta.

      Phía sau ta là nơi ấm áp, khiến người thoải mái. giống như con mèo vào ngày đông dựa bên chân chủ nhân, ta đột nhiên lười biếng muốn động.

      Ta bị người bế. Rất nhanh di chuyển, ta biết ta thể bị mang như vậy, ta còn muốn heo của ta. Nhưng mà, ta chắc chắn là người ham ngủ, càng biết sắp phải rời giường, càng thể mở mắt ra, nơi này quá thư thái.

      Bên đầu ta loáng thoáng thanh dễ nghe, trước khi tới... đây, ta chỉ nghe qua háo sắc, tại ta biết, còn có dễ nghe. Thanh này ôn nhuận trầm thấp, mang theo vẻ hiền từ nên lời, vào lòng người: "Ngươi còn đau ?"

      Bốn chữ này ngữ thanh mặc dù rất , nhưng giống như hòn đá tảng, rơi xuống đại dương, khiến cho mặt biển, tránh khỏi bị vòng rung chuyển.

      Ta đột nhiên muốn khóc, ta biết thanh của nam nhân còn có thể vào đầu rồi lại khiến cho ngươi muốn khóc ra. Chỉ cảm thấy ôm ta ngừng, ta đột nhiên mở mắt ra, nhìn ...

      rất cao lớn rất tinh tráng rất tuấn, ta chưa bao giờ quá để ý nam nhân đẹp, nhà người ta đẹp đến trình độ thét chói tai, ta chỉ cảm thấy hơi đẹp chút mà thôi. Ta chỉ có thể tên nam nhân tuấn mỹ này càng nam tính hơn chút, hơn nữa có chút hài hòa khí chất còn có cả loại cảm giác... cao quý nho nhã. Tên nam nhân này cực kỳ nhàng, lại có bề ngoài trẻ trung như vậy, lại đồng thời trầm tĩnh như thế, khiến cho người ta vừa hận mãnh liệt lại có cảm giác có thể dựa vào. Đôi mắt rất đen rất sâu, giống như có vô số lực lượng thần bí, hấp dẫn ta, kéo ta, rơi vào tay giặc...

      quay ra mỉm cười với ta, ta nằm khuỷu tay , ngửa đầu, liếc mắt, nhìn lên bầu trời tất cả đều là trái cầu đủ loại màu sắc, lúc có gió là mây, lẳng lặng đong đưa.

      Ta cảm thấy yên lặng mà hạnh phúc.

      Ta biết vẻ mặt của mình, đột nhiên lơ đãng từ trong mắt mà thấy bản thân, lại có vẻ mặt tiểu nữ nhân e lệ điềm đạm đáng .

      E lệ? Ta? Ta lại xuất loại vẻ mặt này?!

      Kinh hãi như thế khiến ta đột nhiên giật bắn người, từ trong lòng nam nhân chưa biết tên này nhảy dựng lên, sau đó, thuận tay đoạt lấy heo trong tay thiếu nữ kia, heo bị kéo đau, phát ra hồi dài kêu gọi hừ hừ... Hố hố ha ha.

      Sau đó, ta liền chuẩn bị quan tâm nữa, mất mặt, nhanh chóng đào tẩu!

      Nhưng mà thiếu nữ đáng ghét kia cùng Hoa Thệ Chi đáng ghét kia chặn đường của ta. Sau đó, nam nhân đẹp trai có thanh dễ nghe kia từ phía sau dịu dàng với ta: "Tiểu , hoan nghênh ngươi về nhà."

      Ta quay đầu lại, mở cánh tay ra, cười nhìn, sau đó : "Ta là Long Tại Thiên!"

      Lệ ta lập tức chảy xuống...

      Đây là thế giới xa lạ, nam nhân xa lạ, ta ngay cả chính mình từ đâu tới cũng biết, nhưng mà, ta nhất định cảm thấy, là người nhà duy nhất của ta.

      Ta cách nào bước nổi, ngơ ngác đứng tại chỗ, chờ cười cười tiến lên, dịu dàng ôm ta, sau đó, giữa đám đông trong bể người, hôn ta...

      Thân thiết quen thuộc...

      Môi ngọt ngào mà thơm tho.

      Lần đầu tiên gặp gỡ, ta liền sâu rơi vào tay giặc. Ta nghĩ, ta bị cái hôn này cảm động rồi.

      Tất cả, tốt đẹp giống như giấc mộng...

      ———-oOo———-

      Toàn thư hoàn

      Hết.

      Chú thích:

      (1) 555: tiếng Trung đọc giống tiếng khóc huhuhu.

      (2) nhụy hoa: bản convert là nhị nhị, chỉ 2 cái núm vú :">

      (3) "nam nhân cong queo": gay

      (4) PP: mông

      (5) Sắc lang: sói háo sắc

      (6) Sắc: 色, đao: 刀. Vậy nên mới : đầu chữ 'sắc' chính là cây đao, ý nghĩa: tham luyến sắc dục phải trả giá.

      (7) Nam nữ thụ thụ bất thân:

      chữ 'thụ' thứ nhất là 授, nghĩa là trao cho.

      chữ 'thụ' thứ 2 là 受, nghĩa là nhận lấy.

      chữ 'thân' là 親 (kiểu phồn thể) hoặc 亲 (kiểu giản thể) đều nghĩa là thân cận, gần gũi, hôn.

      Nam nữ thụ thụ bất thân nghĩa là nam nữ khi trao – nhận vật gì được đụng chạm vào nhau.

      (8-) Ngọ: giữa trưa, 11-13h

      (9) Đại thẩm: thím, vợ của chú.

      (10) Lộ si: người bị bệnh phân biệt được phương hướng, thường xuyên bị lạc đường

      (11) Chim công: bản convert để là thanh điểu = chim xanh, nhưng theo mô tả để chim công chắc dễ hiểu hơn, bạn nào biết chính xác giúp mình tốt quá

      (12) Bà nội chắc có lẽ đồng với ngực, vú nên tác giả dùng từ này :"> thay thế

      (13) JJ: nhờ bạn nào biết giải thích dùm

      (14) Có văn chương: mang bầu

      (15) tiểu cường: con gián, kiên cường dai dẳng, đánh cũng chết.

      (16) hình chữ bát: chữ bát 八

      (17) tiểu kê kê: con gà con, tưởng tượng thử xem, là cái... cổ gà giống gì nào? :">

      (18-) RMB: đồng nhân dân tệ của Trung Quốc

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :