1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

TÀ VƯƠNG

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      TÀ VƯƠNG

      TÁC GIẢ : MẠC NHAN

      NGUỒN : https://cungquanghang.wordpress.com/

      Chương 5.3

      edit : troixanhmaytrang



      Trong bóng đêm, nhiều điểm tinh quang lóng lánh như sao, cả đàn tụ tập ở trước cửa động , đó là ánh mắt của sói .

      Bầy sói đúng là bị mùi máu tươi người hấp dẫn lại đây , đối diện bọn họ “Sói” mắt nhìn chăm chú.

      Sở Ân ánh mắt băng hàn, chớp cũng chớp nhìn chằm chằm vào cửa động , phát ra cỗ tà mị ngoan lệ khí.

      Động vật trời sinh có e ngại tà tị hung bản năng, bầy sói khiếp sợ sát khí của Sở Ân , chậm chạp dám tới gần, nhưng cũng chịu rời .

      Hai phương liền như vậy giằng co , liên tục cả đêm......

      A ~~ ngủ là thoải mái a ~~

      Thủy Linh Nhi  sáng sớm bị tiếng chim hót, côn trùng kêu vang làm cho tỉnh lại, ngủ đêm ngon , ngay cả chính nàng đều cảm thấy ngoài ý muốn.

      “A,  lửa tắt ?” Nàng nhỏm người bò dậy , khều khều đám tro tàn , có khói trắng, cũng có hơi ấm còn lại, chứng tỏ lửa tắt lâu từ lâu lắm , nhịn được chậc chậc lấy làm kỳ lạ.

      “Ngọn núi ngày đêm chênh lệch nhiệt độ lớn a,  lửa tắt lâu, ta cư nhiên cảm thấy lạnh, thực ngạc nhiên thế nào!”

      Đương nhiên, cũng ngẫm lại, là ai đêm qua  lấy làm đại ấm lô để sưởi ấm ?

      “Nha?” Thủy Linh Nhi đến trước cửa động , ngồi xổm xuống nhìn kỹ, mặt đất có nhiều dấu chân, càng thêm líu lưỡi.

      “Trời ơi, này phải dấu chân của sói sao? Hơn nữa chỉ  con, ít nhất có  năm , sáu con nha.” Nàng đầu tiên là cả kinh, tiếp theo dào dạt đắc ý :“Ha ha, bầy sói nhất định là bởi vì  lửa, cho nên dám tới gần, cũng may bầy sói rồi sau đó lửa mới tắt , là mạng lớn nha.”

      Sai lầm rồi! Bầy sói là khiếp sợ sát khí của , vì dọa bầy sói công kích, cả đêm đều phát công truyền khí, căn bản ngủ.

      Nàng trở về bên cạnh Sở Ân , coi tại tình huống như thế nào , tay nhất thời chạm đến da thịt của , lập tức hoảng sợ.

      “Trời ơi, nóng quá a!” Nàng sờ sờ cái trán của Sở Ân , rồi đưa tay sờ trán mình , phát giác nóng là nóng, là lợi hại, khỏi hoảng sợ đứng lên.“Khó trách ta biết là lạnh, nguyên lai là nguyên cả đêm ôm đại ấm lô.”

      Hừ...... Ngươi tại mới biết được!

      Nhìn nàng dáng vẻ khẩn trương, thực nóng đến như vậy sao? Chính cảm giác.

      được, chạy nhanh tìm chút nước đến hạ nhiệt độ mới được.” Nàng vội vàng đứng dậy chạy ra cái động khẩu, ước chừng qua khắc, vội vã từ bên ngoài trở về , tay mang theo thau nước ; Cũng may nơi này cách dòng suối xa, lại ở phụ cận tìm được cái hình dạng giống như cái châu gỗ , làm cho nàng có phương tiện mang nước trở về.

      Nàng buông thau gỗ , bởi vì có khăn vải , duy nhất có thể lợi dụng là quần áo người nàng  .  ( maytrang : Nữa nữa , xé quần áo nữa, huynh à mau tỉnh lại , tỷ ấy xé hết bây giờ … > < )

      Lúc trước vì giúp cầm máu, nàng đem hai tay áo kéo xuống, tại đổi sang xé ống quần, thay cho khăn vải .

      Cũng may loại vải này thấm nước rất tốt , đem vải dệt tẩm ẩm ướt sau, đặt ở trán , hy vọng có thể dùng khí lạnh lẽo của suối nước, làm giảm bớt cái trán nóng hừng hực của .

      Nhưng mà, làm như thế chẳng giúp ích được gì , bởi vì nóng lên chỉ cái trán, mà là toàn thân, tiếp theo, bắt đầu ngừng đổ mồ hôi, ngay cả quần áo đều tẩm ẩm ướt .

      Như vậy xuống còn phải ! Nhất định phải dùng phương pháp nhanh nhất hạ nhiệt độ  , chính là cởi hết quần áo của . ( maytrang : Roài roài, giờ huynh bệnh nhiều quá chị ấy tiếp tục lấn sân y phục của huynh roài )

      Nhưng là...... Nhưng là...... Nàng ràng phải là nương tử của , lại phải giúp thoát y, giúp lau người, như vậy được ? Nếu để người ta biết được , còn tưởng rằng nàng muốn ăn đậu hủ của a !

      Nhưng mà , phải lại , nơi này là núi rừng hoang vu , ai biết được a? Hơn nữa cứu người quan trọng hơn mới đúng.

      Vạn bất đắc dĩ, nàng thân thủ bắt đầu cởi áo .

      maytrang : Phần của đêm nay, bi giờ bye bye, mấy hôm nay ham hố quá ngủ đủ, giờ ta ngủ bù đây !!!!!


    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      TÀ VƯƠNG

      MẠC NHAN

      Nguồn : http://cungquanghang.wordpress.com/

      Edit : troixanhmaytrang

      Tuy rằng nơi này có người khác, nhưng theo khí lực lõa lồ bên ngoài, nàng vẫn là tự giác mặt đỏ lên .

      Nàng chưa từng nhìn qua thân hình nam nhân nào và gần gũi đến thế , cho dù là lúc trước kiểm tra thương thế sau lưng , cũng bởi vì là nằm úp sấp , hơn nữa lại huyết nhục mơ hồ, nàng ngoại trừ lo lắng, rảnh chú ý nhiều lắm.

      Nhưng tại nằm nghiêng , mà nàng lại giúp lau toàn thân , dùng miếng vải ướt giúp hạ nhiệt độ, muốn xem cũng được.

      Bàn tay mềm cầm lấy khăn ướt , chậm rãi lướt qua làn da hoàn mỹ lồ lộ , khuôn ngực rắn chắc kia , mỗi tấc đều như là chứa vô hạn lực lượng, làm mặt nàng hồng lại tim đập, trong lòng thầm cầu nguyện đừng vào thời khắc đáng xấu hổ này mà tỉnh lại, bằng nàng nhất định lập tức chạy thoát thân.

      Nàng lúc trước rất linh lợi, tay chân nhanh nhẹn , tại cầm khăn ướt , khống chế được chính mình khẽ run tay.

      Nhìn mê man , nghiễm nhiên là nằm dài ra đấy , gương mặt tuấn mỹ , khí lực thanh tao , nhìn xem càng lâu, bên tai càng nóng, cử động liên tục trở nên cứng ngắc .

      nên nên! Nàng nên nhìn kỹ như thế .

      Lau xong rồi nửa người , tiếp theo là nửa người dưới, việc này đối nàng mà lại là nhất đại khiêu chiến.

      Trước giờ , nàng làm việc luôn luôn đến nơi đến chốn, tuyệt bỏ dở nửa chừng, mà mặt lại đỏ lên nóng lên , bởi vậy nàng ở bên trong tâm giao chiến hồi lâu, vất vả mới cố lấy dũng khí, nhắm mắt lại, trong cuộc đời lần đầu tiên làm hành động vĩ đại ──

      Thoát quần của nam nhân, hơn nữa là quần của Miêu Cương Tà Vương , sau đó thấm ướt khăn vải , rất nhanh vì chà lau mồ hôi cùng giải nóng , từ đầu tới đuôi hành văn liền mạch lưu loát, nàng cũng dám mở to mắt.

      Cứ như vậy, mồ hôi tuôn ngừng , nàng cũng ngừng dùng khăn ướt chà lau toàn thân, nước đủ , nàng ra ngoài mang nước vào , còn nghĩ thay cho bào sam, dùng suối nước tẩy sạch mồ hôi cùng máu khô áo ,  sau đó đem ra bên ngoài đầu mục phơi nắng gió .

      Sau khi cẩn thận chiếu cố hai canh giờ sau, phương pháp của nàng rốt cục thấy hiệu quả , bởi vì hạ sốt .

      Thủy Linh Nhi to nhàng thở ra, cuối cùng hoàng thiên phụ khổ tâm nhân ( trời cao phụ kẻ có lòng ) , của nàng làm công , họ Sở  thoát quần cũng uổng a.

      Bên ngoài thái dương  lên cao , quần áo cũng khô , thừa dịp còn chưa có tỉnh lại, Thủy Linh Nhi vội vàng giúp mặc vào, đồng thời kiểm tra miệng vết thương sau lưng , cao hứng nhìn đến miệng vết thương có khởi sắc, tỏ vẻ Dược Nhi tinh luyện thuốc bột có hiệu lực .

      Lúc này, bụng bắt đầu  réo gào , nhắc nhở nàng đến giờ tế bái lục phủ ngũ tạng miếu.

      “Ta phải tìm chút thức ăn, thuận tiện nhìn ngó hoàn cảnh xung quanh , phải tìm thêm ít củi khô để nhóm lửa ......” Nàng cân nhắc những chuyện phải làm , nhìn Sở Ân, thở dài :“ biết ngươi khi nào mới có thể tỉnh lại, vừa rồi nóng nhiều như thế , làm ta sợ muốn chết.”

      Tay bé sờ sờ lên mặt , xác định hạ sốt , nàng mới hơi chút phóng khoáng tâm, trước khi , dùng khăn ướt lau khắp mặt , lau khô những giọt mồ hôi vừa mới rịn , sau đó mới tốc tốc xuất động tìm  thức ăn .

      Chân nàng vừa rời khỏi , Sở Ân liền ngồi dậy .

      cúi đầu nhìn bạch sam trường bào của mình vừa được giặt sạch, thân còn lưu lại hương vị hong khô nhờ ánh nắng mặt trời .

      Nàng vì yên lặng làm những chuyện như vậy, tất cả đều hiểu được, bao gồm nàng nàng thoát áo , thoát quần .

      Mồ hôi xuất ra toàn thân , thầm vận nội lực, sử khí huyết vận hành, nhờ cẩn thận chăm sóc tận tình của nàng, phát chính mình quả thực tốt hơn nhiều.

      ra ngoài động, đứng ở chỗ cao, hái được căn cỏ lau hiệp, cuốn thành viên đồng trạng, theo gió hướng thổi ra tiếng tế mà  cổ cao ; Tiếng nhạc này rất đặc biệt, nghe giống như côn trùng kêu vang, kỳ là chỉ có Miêu Cương nhân tài biết đến liên lạc ám hiệu.

      Thổi hiệp , ước chừng qua khắc chung, cuối cùng được đến đáp lại, xa xa cũng truyền đến hô ứng dài thanh , lại thổi đáp lại, bao lâu, chút bóng dáng từ xa tiến đến , từ từ hạ xuống trước mặt .

      “Thiếu chủ!”

      Tử La vừa thấy đến thiếu chủ, mừng đến rơi nước mắt . Nàng phụng thiếu chủ chi mệnh, theo đường bộ hướng tây , dự tính cùng thiếu chủ ở Khánh châu gặp gỡ, ngờ thiếu chủ thủy chung xuất , nàng biết có kỳ quái, thầm điều tra , nghe có chiến thuyền về hướng Khánh châu, con thuyền đụng phải đá ngầm , xác chết trôi đều bị nước sông đẩy vào đến bên bờ.

      Nàng biết xảy ra chuyện, phải đơn thuần như thế , lại vẫn có tin tức gì của thiếu chủ , sớm gấp đến độ như kiến bò chảo nóng, nay bỗng dưng được thiếu chủ triệu hồi, nàng theo thanh mà đến.

      “Di? Thiếu chủ, ngài, ngài bị thương?” Nàng kinh ngạc nhìn Sở Ân sắc mặt tái nhợt, quần áo tổn hại chỗ, tất cả đều là dấu vết của đao kiếm .

      “ Chỉ là chút vết thương nho thôi.” hừ , là người luyện võ, sức chịu đựng đương nhiên khác hẳn người thường , hai tay chắp sau lưng, dáng người thẳng thắn , tuy rằng sợi tóc vi loạn, nhưng vẫn như cũ giảm vẻ tuấn mỹ uy nghi.

      “Khó mà làm được, Tử La lập tức hầu hạ thiếu chủ, hồi Miêu thành dưỡng thương.”

      cần.”

      “Thiếu chủ?”

      “Đều có người chăm sóc ta.” ( maytrang : Haha, huynh ấy nghiện cách “ chăm sóc ” của tỷ rồi )

      Tử La ngẩn ngơ, nhìn trái nhìn phải , nơi đây hoang vu, chỉ nghe tiếng chim ríu rít , căn bản thấy được bóng người , khỏi buồn bực hỏi:“Ai?”

      “Ngươi biết có người chiếu cố ta là tốt rồi, khác cần hỏi nhiều. Ta truyền cho ngươi đến, là muốn thông tri ngươi ta lúc này, ngoài ra......” Sở Ân phân phó liên tiếp mệnh lệnh, công đạo nàng làm, Tử La nghe được ánh mắt càng lúc càng tròn , miệng cũng  mở càng lúc càng lớn.

      “Ta vừa rồi , nhớ kỹ ?”

      Tử La vẫn như cũ trố mắt há mồm, lăng lăng trả lời:“Nhớ là nhớ kỹ, nhưng thể hiểu được.”

      “Ngươi cần hiểu được, nghe theo là tốt rồi, làm y lời ta dặn , phải .”

      Tử La tuy rằng cảm thấy mạc danh kỳ diệu, nhưng thiếu chủ có lệnh, nàng dám nghe, vì thế mũi chân điểm nhảy, nhoáng lên cái mắt liền biến mất trước mắt.

      Chỉ chốc lát sau, Thủy Linh Nhi vai mang nhánh cây , hai tay cầm trái dại , mồ hôi ướt đẫm tiêu sái trở về, nhìn lên gặp Sở Ân, lập tức vui mừng quá đỗi chạy tiến lên.

      “Ngươi tỉnh!”

      nhĩ lực thâm hậu, từ lúc trăm bước ở ngoài, chỉ biết nàng mau trở lại , lại làm bộ lúc này mới liếc thấy nàng.

      “Khụ, khụ khụ......”

      “Cẩn thận!” Thấy ho khan , làm nàng hoảng hốt , Thủy Linh Nhi lập tức buông mọi thứ xuống , chạy tiến lên đỡ lấy , người của , cũng liền thuận thế tựa vào ngọc thể mềm mại của nàng .

      “Đây là làm sao......”

      “Ngươi quên, thuyền bị đắm , ngươi mang theo ta thi triển khinh công bay vào bờ , sau đó ngã xuống đất bất tỉnh nhân .” Nàng chống đỡ thân mình của , choàng cánh tay của qua vai .“Ngươi vừa tỉnh lại, tốt nhất nên nghỉ ngơi chút.”

      Giờ phút này Sở Ân, dáng vẻ cao ngất uy nghi vừa rồi đâu mất, chỉ còn lại bộ dạng thư sinh yếu đuối .

      “Ta choáng váng đầu......”

      “Tính ngươi vận khí tốt, gặp gỡ ta là Bồ Tát sống, bằng ngươi ngay cả ngồi cũng nổi đâu .”

      Đôi mắt trầm xuống , che giấu ánh sáng nhu hòa cho người phát , lại tập tễnh , tùy ý nàng giúp đỡ thân thể mình vào trong động.

      Thấy tình cảnh như thế, cằm của Tử La há hốc như muốn rớt xuống đất.

      Gặp quỷ gặp quỷ !

      Nàng quả thực thể tin được, trời sanh tính của thiếu chủ lãnh ngạo lại đạm mạc , cư nhiên, cư nhiên...... Cư nhiên lại cố ý ở trước mặt nữ nhân làm ra vẻ đáng thương nhu nhược, còn...... Còn cố ý ăn thịt người gia đậu hủ?!

      Nếu có nhanh cầm lấy thân cây, nàng chỉ sợ bởi vì quá mức khiếp sợ mà ngã xuống.

      Nàng cuối cùng hiểu được vì sao thiếu chủ chịu rời , ra lệnh cho nàng làm việc kỳ lạ , nguyên lai là có thích nữ nhân.

      Thiếu chủ có thích nương!

      Đây chính là tin tức chấn động thiên địa , những nữ nhân ái mộ thiếu chủ biết được, chắc phải gào thét khoc lớn a .

      Nhớ tới mệnh lệnh thiếu chủ vừa mới bảo , nàng nhanh chóng thu hồi tâm thần, bất quá bởi vì rất kinh ngạc, cằm của nàng phải dùng tay mới khép lại được

      Nàng dám có gì trì hoãn, nếu tình làm tốt, thiếu chủ mà trách tội xuống gánh nổi , vẫn là mau mau thu xếp thôi.
      Halong-ngoc thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      TÀ VƯƠNG

      MẠC NHAN

      Chương 6.1

      Edit : troixanhmaytrang

      Chương 6:

      Sở Ân tỉnh, nàng cũng yên tâm ít, nếu lại tiếp tục hôn mê  như thế , nàng liền hết đường xoay xở .

      Chiếu cố hai ngày, vốn nàng là tính chờ tỉnh lại, thương thế ổn định , xác định có việc gì sau đó liền rời , bất quá thủy chung suy yếu, khi ngủ khi tỉnh, nàng liền đành lòng , bỏ mình tại nơi hoang sơn dã lĩnh này, vạn nhất gặp gỡ bầy sói mãnh thú, với thể trạng của tại , thế nào còn có thể lực tự bảo vệ mình a?

      “Nhạ, ngươi thương thế vừa ổn, cần ăn nhiều chút này nọ hảo bổ sung nguyên khí, ta ra ngoài tìm cả ngày, cũng chỉ có thể trèo cây hái được ít trái cây dại .”

      Nàng đem những trái cây mới hái được đưa tới tận tay , tự mình cũng ăn ít .

      Sở Ân nhìn tay dã quả, lại nhúc nhích.

      “Ăn a, ngươi như thế nào ăn? Mặc dù ngon lắm , nhưng hương vị cũng tệ .”

      Kia nâng lên ánh mắt, nhìn chăm chú vào nàng.“Vì sao cứu ta?”

      Nàng dừng ăn , cũng nhìn , sau đó tà tà nhất ngắm, hừ .“Ta mới giống các ngươi, quản cái gì người Miêu, người Hán, ngoại tộc nội tộc, hoặc là a miêu  a cẩu , cho dù phải là người , ta cũng cứu.”

      Sư phụ từng dạy ba tỷ muội các nàng rằng , thiên hạ vạn vật, phân biệt giai cấp sang hèn , đều đáng giá quý, cho dù là con kiến nho , tất nhiên là tồn tại của nó  có giá trị trong trời đất bao la .

      Nàng cẩn tuân sư phụ dạy bảo, ghi nhớ trong lòng, ngoài ra, đương nhiên còn có nguyên nhân to !

      Thông minh mắt đẹp chuyển cách tinh quái......

      Nàng cứu , là đại ân nhân của !

      Người chịu ân đương nhiên xả thân báo đáp, như nàng quan sát, họ Sở Ân ân oán ràng, nếu chính mình đối thi ân huệ càng nhiều, cảm thấy nợ nàng càng nhiều, vạn nhất ngày nào đó cùng Đoàn tỉ phu ngay mặt quyết đấu, nàng liền cầu báo ân, cho phép sát Đoàn tỉ phu, nếu chính là vong ân phụ nghĩa.

      Càng nghĩ , nàng càng cảm thấy ở lại bên người chăm sóc là được , tốt nhất làm cho cảm động khắc cốt minh tâm, khóc rống đến rơi nước mắt.

      Sở Ân nghe xong lời nàng vừa , lên tiếng, mà là trầm tư .

      Thủy Linh Nhi còn lại là bởi vì quyết định muốn làm ân nhân của , cho nên tươi cười hớn hở, hòa ái dễ gần, đối chiếu cố cũng càng thêm chu toàn ân cần .

      “Khát ? Muốn uống nước hay ?”

      Nàng biết vừa thức tỉnh, nhiều lắm khí lực, cho nên dùng lá cây tạm làm cái chén đựng nước , đưa vào cái thau gỗ múc ít nước trong, như hiểu ý đưa đến tận miệng , cho dễ uống , chú ý tới, chính mình càng săn sóc quan tâm, đôi mắt kia sâu lường được lại càng thêm sâu thẳm.

      “Ăn  trái dại chỉ có thể đỡ đói, thể no bụng, vốn ta nghĩ bắt vài con thỏ hoặc lợn rừng trở về nướng, nhưng lấy năng lực của ta tại căn bản có biện pháp.” Mắt đẹp xoay tròn ngắm liếc mắt cái, thử hỏi:“Nếu khinh công của ta có thể khôi phục, vấn đề liền giải quyết , cũng có thể mang ngươi rời khỏi nơi hẻo lánh này .”

      Cặp mắt đen kia , lên tia quỷ dị, lại làm bộ yếu ớt .

      “ Ta tại bị thương, thể dùng nội công giúp ngươi giải độc miêu xà còn xót lại , đả thông huyệt vị bị che lại của ngươi.” Kỳ , đương nhiên nhìn thấu lòng nàng , tiểu gia hỏa này là muốn thừa dịp thương thế ổn định, liền bỏ trốn .

      Thủy Linh Nhi ngẫm lại cũng đúng, dù sao nàng vốn ôm kỳ vọng, chính là hỏi chút xem mà thôi, cũng hoài nghi đây là lấy cớ hoặc kỳ có giải dược, bởi vì lúc nàng đem quần áo giặt , căn bản có đến nửa viên thuốc, nhưng cảnh xuân ra nhìn thấy ít......

      Nàng khỏi chột dạ cúi đầu, khuôn mặt non nớt trắng nõn hơi hơi nóng lên, như là có sơn lớp son đỏ hồng , trong đầu ra thân thể mê người trần như nhộng, lại quấy rầy nhịp đập của tim nàng, thầm ngượng ngùng, chính mình vào lúc đó đem thân thể lột sạch , còn từ đầu đến chân lau lần, đời này đánh chết nàng cũng cho bất luận kẻ nào, nhất là .

      Nàng tuy rằng rất tinh quái, nhưng dù sao chỉ mới mười sáu tuổi, gặp phải chuyện nam nữ trong lúc đó mặt đỏ tim đập là đương nhiên , lại quyết ý che dấu, mặt lên nét e lệ xấu hổ , toàn bộ mọi chuyện đều bị thu vào trong mắt.

      “Ngộ......”

      Nghe được tiếng rên rỉ, nàng tò mò ngẩng đầu, phát tuấn mi nhắm chặt , dường như rất đau đớn .

      Halong-ngoc thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      TÀ VƯƠNG

      MẠC NHAN

      Chương 6.2

      Edit : troixanhmaytrang

      Nghe được tiếng rên rỉ, nàng tò mò ngẩng đầu, phát tuấn mi nhắm chặt , dường như rất đau đớn .

      “Làm sao vậy? Miệng vết thương trở đau?”

      “ Đầu của ta...... Kỳ quái, vì sao ta đầu có cục u ?” ( nguyên văn : Bao )

      Thủy Linh Nhi thầm thè lưỡi, ở ngoài mặt làm ra vẻ nghi hoặc.“Có sao? Ta xem xem ── a, nha, nhất định là ngươi khi ở thuyền cùng người đánh nhau , cẩn thận bị đánh .”

      có khả năng, nếu là khi đó bị đánh , ta nhớ .”

      “Kia nhất định là ngươi cẩn thận đụng vào ...... A, ta nhớ ra rồi, ngươi mang theo ta thi triển khinh công vào nơi này khi, vừa rơi xuống đất liền té xỉu ,  cục u này, nhất định là khi đó đụng vào tảng đá.”

      Sở Ân ra vẻ suy ngẫm .“Phải ?”

      Nàng khẳng định gật đầu.“ Phải !”

      Nếu muốn làm đại ân nhân của , cũng thể bị bắt trúng nhược điểm ,  mặc kệ cái gì thũng bao, tố bao, bánh bao, phù dung bao, liên dong bao, xoa thiêu bao, tóm lại cái kia bao đầu của , vô luận như thế nào, nàng có chết cũng nhận.

      Dù sao, cũng có cơ hội biết cục u đầu là từ đâu ra , nàng căn bản lo lắng.

      ra là thế.” gật gật đầu, làm như tin.

      Thủy Linh Nhi nhịn được hé miệng cười trộm, may mắn chính mình phản ứng rất nhanh, mấy câu liền  qua mặt được Tà Vương , đột nhiên cảm thấy từ khi bị thương  , so với lúc trước hòa ái dễ gần hơn, giống lúc trước như vậy tà mị ngoan lệ, cần khắp nơi phòng bị cẩn thận.

      tại,như  hổ báo có răng nanh, hề có sát khí, mà là đầy ắp ôn hòa , làm cho người ta cảm giác dễ dàng thân cận .

      Bất tri bất giác  , cảnh giác của nàng đối với cũng thả lỏng , xem bộ dáng thư sinh yếu đuối đáng thương của , nhịn được đồng tình đứng lên, dù sao cái khối u sưng đỏ kia cũng là kiệt tác của nàng .

      “Trước dùng nước  chườm đỡ đau , đợi lát nữa ta ra ngoài tìm ít dược thảo giảm sưng đắp cho ngươi , mau khỏi .” Cầm lấy khăn ướt, ôn nhu nhàng chườm lên , động tác che chở đầy đủ, lời êm ái.

      Nàng làm như vậy, chính là đơn thuần làm bớt đau , nhưng lại nghĩ đến lúc nàng quan tâm như thế , đôi mắt đen kia càng nhìn nàng thêm chăm chú hoài nghi.

      Đến khi nàng phát Sở Ân nhìn chằm chằm vào nàng chớp mắt , khỏi sửng sốt.

      Đôi mắt người kia , vào lúc này như thế nào xem đến đặc biệt thâm thúy? Vừa giống biển trong trời đêm, lấp lánh những tia sáng li ti , lại vừa giống như đáy vực sâu, cơ hồ muốn đem người ta cấp hút vào.

        nhìn cái gì?

      Nhìn theo tầm mắt của , Thủy Linh Nhi buồn bực cúi đầu, thế này mới tỉnh ngộ, nguyên lai xiêm y của mình, bị nàng đông xé mảng , tây xả cái, còn nguyên vẹn , ngay cả cái yếm cũng lộ ra ngoài , hơi xộc xệch làm nửa bộ ngực sữa của nàng hơi lộ ra, hai người lại gần nhau đến như vậy, đúng ngay tầm mắt . ( A ….. phi lễ , phi lễ, chớ nhìn a… * cười nham hiểm * Chị thấy còn nhiều hơn a… )

      Mặt nàng nhất thời xấu hổ, né tránh tầm mắt như si dại kia .“Ta, ta  hái thảo dược.” Vội vàng đứng dậy, giống như lánh nạn , hốt hoảng chạy nhanh ra khỏi động.

      khí vừa rồi là sao ?

      Giống như ma ma , nóng nóng , lại choáng váng choáng váng .

      Nàng vội vàng chạy được lát , cũng hiểu được chính mình lẩn trốn cái gì? Lại càng hiểu được, chính mình vì sao muốn tìm đại thụ to,  đứng tựa vào ? Giống như làm như vậy, nàng cũng biết phải làm sao, tim đập dồn dập như trống trận, có cách nào dằn xuống được.

      Điều nàng hiểu nhất là vì sao mình lại cúi xuống nhìn lén vào bộ ngực sữa của mình, lòng còn tự hỏi, “ Các Nàng ấy” có nở nang , có làm người ta thích thú ?

      Nàng thuở ở Tiên sơn lớn lên, vả lại tuổi còn trẻ, đối với chuyện nam nữ tuy còn rất ngây thơ , nhưng đôi khi từ chổ Nhị sư tỷ Thi Dược Nhi nghe được cũng ít. Nhị sư tỉ tinh thông trăm ngàn loại thảo dược cùng các loại sách thuốc, từng đối với nàng có từng qua chuyện nam nữ sinh hoạt vợ chồng, đem thân thể và quá trình tỉ mỉ giảng dạy , còn có sâu sắc tranh vẽ giải thích......

      Kinh!

      Nàng nghĩ đến chuyện gì vậy ?  Chuyện này cùng Sở Ân lại quan hệ, nhưng biết tại sao gương mặt của vẫn lên , cùng với thân thể mê người kia ...... Ai nha! nghĩ nghĩ !

      Nàng cứng rắn buộc bản thân mình được nghĩ đến, nhưng biết rằng đôi gò má mịn màng kia đỏ hồng là dấu hiệu của mới bước vào .

      Nhất định là đói đến muốn ngất , nên mới có những ý tưởng mơ hồ kỳ quái như vậy , nên hái thảo dược mau mau, hái thảo dược  xong,  đến khe suối bắt con cá trở về nướng, sau đó tìm mớ lá cây che tạm cái yếm , che lại đôi gò kia.

      Nàng theo đường mòn của vách núi , dọc theo đường nàng hái được khá nhiều dược thảo có thể dùng .

      Khi còn ở Tiên Sơn, sư phụ căn cứ vào năng lực của các nàng mà dạy tuyệt chiêu thích hợp, tùy theo tài năng tới đâu mà dạy ──

      Đại sư tỷ Tô Dung Nhi khéo tay, học dịch dung.

      Nhị sư tỉ Thi Dược Nhi trí nhớ tốt , thường bách thảo, luyện đan dược.

      Về phần chính mình , sư phụ nàng động tác linh hoạt, đối võ nghệ cao cường linh tinh ngộ tính cao, cho nên truyền thụ nàng khinh công.

      Nàng nhớ tới hoa viên sau núi của sư phụ, có rừng bách thảo , đủ loại các loại dược thảo quý hiếm, quái gở Dược Nhi luôn cả ngày  thích ở trong rừng, cùng dược thảo cùng kỳ hoa dị thụ làm bạn, mỗi khi nàng tìm Dược Nhi khi, cũng thể đợi ở đàng kia  giúp nàng.

      Khi đó, Dược Nhi cũng có cho nàng ít dược thảo tên cùng công hiệu, mưa dầm thấm đất, phức tạp tuy nhớ được, nhưng cơ bản nhất  là trị thương, nàng còn nhớ .

      Duệ hiệp nhẫn đông dùng để giải cảm tán nhiệt, hái xuống.

      Bát giác liên, dùng làm tan máu bầm , hái xuống.

      Kỳ lân hoa, có độc,  có thể dùng để phòng thân,  hái xuống.

      Về phần cây hoa hồng hoa thôi...... Hắc, có! Nàng đến bên tảng đá lớn , hái xuống đóa hồcng . Chính là cái này , giúp giảm sưng lưu thông máu,   đầu có cục u, chỉ cần đắp lên , thời gian đến uống nữa chén trà , tức có hiệu lực.

      Xong việc cũng mất hai canh giờ, cuối cùng có thu hoạch, nàng muốn xuống dưới, lơ đãng ngẩng đầu, ràng thấy trong rừng phía trước, thấp thoáng bóng người , làm nàng vừa mừng vừa sợ.

      Có người, đương nhiên có nhà , mà có nhà có ăn , có ăn có uống, có uống còn có thể ở lại , tốt quá! ( maytrang : Suy luận hay , Bái phục )

      Việc này nên chậm trễ, Thủy Linh Nhi vội vàng hướng người nọ phương hướng đuổi theo.

      “Uy! Đợi chút a!”

      Người đằng trước nghe có tiếng người gọi, lập tức dừng bước , xoay người lại, đợi cho Thủy Linh Nhi chạy đến trước mặt, sau đó cười cười hỏi:“ nương, ngươi gọi ta?”

      Nử tử chuyện , khoảng chừng dưới mười tám tuổi, dường như là thôn , vai còn mang bó củi.

      “Đúng vậy đúng vậy, là ta gọi ngươi. Vị đại tỉ này, có thể gặp được ngươi là quá tốt, ta mới lo này hẻo lánh sơn dã, tìm thấy người ta đâu!”

      nương có gì cần hỗ trợ sao?”

      “Có có, đại tỉ, có người bị thương, cần chỗ để tịnh dưỡng .”

      “Nha? Người bị thương kia ở nơi nào?”

      “Ở chân núi,  trong sơn động.”

      Nữ tử :“Nơi này núi rừng hẻo lánh, vào đêm thường có hung cầm mãnh thú thường lui tới, nếu chê, hãy đến nhà của ta tuy nhà , nhưng so với sơn động an toàn nhiều lắm.”

      tốt quá, đa tạ đại tỉ!” Nàng chính cầu còn được đâu, người ta chủ động đề suất , nàng đương nhiên lập tức gật đầu đáp ứng.

      nương dẫn đường .”

      “Hướng này .” Thủy Linh Nhi việc ngừng ở phía trước dẫn đường, trong lòng khỏi mừng thầm ở nơi núi rừng hoang vu như thế này mà được người giúp, cần ở sơn động chịu khổ rồi.

      Nàng ở đằng trước, cho nên nhìn thấy phía sau thôn , đôi mắt tò mò lặng lẽ nhìn chằm chằm nàng, tinh tế đánh giá từ đầu đến chân.

      “Đúng rồi, ta gọi là Thủy Linh Nhi, còn chưa có thỉnh giáo đại tỉ tôn tính đại danh a?”

      “Ta gọi là Tử La.”
      Halong-ngoc thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      TÀ VƯƠNG

      MẠC NHAN

      Nguồn : https://cungquanghang.wordpress.com/2011/03/19/ta-v%C6%B0%C6%A1ng-ch%C6%B0%C6%A1ng-6-2/

      Edit : troixanhmaytrang

      Chương 6.3

      “Tử La đại tỉ, nhà của ngươi cách đây có xa lắm ?”

      xa, ngay tại mặt sau đỉnh núi mà thôi.”

      tốt quá, đêm nay có giường  để ngủ.”

      chỉ có giường, còn có ăn có uống, cần cái gì ta đều có thể làm cho các ngươi.”

      tốt quá, Tử La đại tỉ, ngươi là người tốt.”

      Đương nhiên được rồi, thiếu chủ phân phó, nàng nào dám nghe a? giả thành thôn , dựng nhà , thu xếp nơi ăn ở cùng củi lửa, sao cho giống , nàng còn muốn lưu lại cái mạng a !

      Ngôi nhà núi, được cất bằng gỗ, mái lợp bằng cỏ khô , thuần khiết thoải mái, tóm lại, nhìn từ góc ddppj nào , so với sơn động đều tốt hơn nhiều lắm, có ngôi nhà để che gió tránh mưa  , chăm sóc tự dưng cũng trở nên dễ dàng.

      Thủy Linh Nhi cẩn thận chiếu cố Sở Ân, mỗi ngày nàng lấy thảo dược đâm nát ra ,  lấy khăn thấm ướt nước dược thảo , phát ra thản nhiên hương dược thảo , sau đó đem vải dệt xếp lại , nhàng đắp ở lưng miệng vết thương của .

      miệng vết thương của bắt đầu kéo da non , sắc mặt cũng tốt hơn.

      Nàng ép ăn, ép uống, ngày đêm rời, tuy rằng Tử La đại tỉ vì nàng chuẩn bị gian phòng, nhưng nàng lo lắng, ban đêm vẫn là ở bên cạnh ngủ ở dưới đất , để dễ dàng chăm sóc ; Mà Sở Ân cũng tùy ý nàng vì chính mình rịt thuốc, thuận theo bất khả tư nghị, dính nhiễm tia tà khí, giống như mặt trời mọc từ hướng tây .

      Này hai người nhất cử nhất động, hoàn toàn để người khác vào trong mắt.

      Ngoài phòng, bất luận là đốn củi , nấu nước , làm thịt gà rừng , hoặc là  dọn dẹp , còn có dán tại cạnh cửa, có ba người ở cửa sổ, có người thượng nóc nhà, đám theo khe hở mở to tò mò ánh mắt rình coi.

      Những người này, ánh mắt như trợn ngược , con ngươi như muốn rớt xuống ba,  rớt xuống ba, tất cả đều thể tin được vào chuyện mà bọn nhìn chằm chằm.  Thiếu chủ nằm dựa nửa người vào tiểu nương, dịu ngoan .

      “ Nước ......” Sở Ân suy yếu mở miệng.

      “Khát nước ? Hảo, ngươi chờ, ta  tìm Tử La đại tỉ lấy nước cho ngươi uống .”

      Những người rình cửa sổ, hoặc nóc nhà, thoáng chốc bóng đen lần lượt thay đổi bay vọt, người người thân như yến, đến trong nháy mắt công phu, lại đều tự trở lại cương vị công tác của chính mình, chẻ củi chẻ củi, nấu canh nấu canh, nhổ lông gà nhổ lông gà.

      Thủy Linh Nhi ra, hỏi:“Tử La đại tỉ, cho muội xin chút nước ?”

      “Ở cạnh cái lu , có cái gáo nước .”

      “Cám ơn.”

      Thủy Linh Nhi  múc chén, tiếng cám ơn xong , liền trở lại phòng, hoàn toàn chú ý tới đôi đôi tầm mắt vụng trộm theo nàng, chờ nàng vào phòng, thoáng chốc bóng đen lại lần lượt thay đổi, thiếp vách tường thiếp vách tường, thượng nóc nhà thượng nóc nhà, mở to hai mắt tiếp tục xem.

      Thủy Linh Nhi cẩn thận bưng bát nước, ngồi ở mép giường thượng.“ Này, nước đây .”

      Sở Ân chậm rãi mở mắt , giống như trở mình nổi, cơ hồ có nửa thân mình dựa ở vai của nàng , hé miệng, cho nàng hầu hạ uống.

      “Chậm rãi uống, nhưng đừng sặc nha . ”

      “Ân.”

      “A, cẩn thận, rớt nước rồi .” Thủy Linh Nhi lấy khăn giúp lau khô cằm, tay bé chạm vào mặt  , mà lại kiêng kỵ, ngược lại tùy ý nàng làm như vậy.

      “......” Bốn phương tám hướng dấu diếm ánh mắt, vẫn như cũ trốn trong bóng tối .

      Những người này, tất cả đều là nô bộc của Sở Ân , bọn họ đến nơi này, phụng mệnh lệnh của Sở Ân giả trang thành thôn phu thôn .

      Ở Miêu Cương, bọn họ ở tại miêu thành, phụ trách hầu hạ thiếu chủ, đúng là miêu thành Sở gia bảo đại công tử, Sở Ân.

      Miêu tộc, phần lớn bọn họ hầu hạ thiếu chủ nhiều năm, biết thiếu chủ tuy rằng bề ngoài nhã nhặn tuấn mỹ, tính tình cũng rất lãnh đạm, trời sanh tính thích độc, cũng chủ động cùng người khác thân cận qua .

      Nay, thiếu chủ đối với nương người Hán chủ động thân cận, hôm qua còn mệnh lệnh riêng cho Tử La, triệu tập mọi người dựng gian phòng , còn phải chuẩn bị đồ ăn, thức uống , quần áo , ngủ phải có giường,  ngồi phải có ghế a.

      Mọi người phân công hợp tác, ngày làm xong ngôi nhà , sửa sang lại cho thoải mái hợp lòng người, sau đó y theo Tử La nhắn dùm  mệnh lệnh của thiếu chủ , mọi người toàn bộ cải trang thành người Hán , và được nhận ra .

      Thiếu chủ được toàn bộ người Miêu kính ngưỡng, làm việc thần bí, khi hạ mệnh lệnh luôn luôn chứa đựng thâm ý, mọi người dám cãi lời, toàn làm theo.

      Chẳng qua, mọi người thập phần nghi hoặc, thiếu chủ mặc dù bị thương, nhưng suy yếu đến độ cần người ta giúp đỡ , mọi người nhiều ngày qua, nhìn thiếu chủ toàn dựa vào trợ giúp của nương kia , càng xem càng hồ đồ.

      Thừa dịp nương người hán kia chiếu cố thiếu chủ, mọi người tụ tập ở góc , khe khẽ bàn tán .

      “Nhìn  thấy ? Thiếu chủ chỉ cần nửa ngồi dậy, nhất định nằm người nương kia .” Giả trang thành gia chủ Thạch Khiêm hỏi.

      “Thấy  rồi, vừa rồi lúc uống nước  , còn cố ý làm rơi nước ra ngoài , làm cho nàng hầu hạ.”  Giả thành con trai - Thiết Tam Hoàn, cũng là buồn bực biểu tình.

      “Vì sao thiếu chủ đối kia nương đặc biệt như thế ? Ta hiểu.” Hùng Thất lại hiểu ra sao, giả dạng là thúc thúc.

      Ba người tề nhìn về phía Tử La, Tử La cũng thay phiên nhìn xem ba người, nhún nhún vai, đứng đắn đáp:“Đây là thiếu chủ mệnh lệnh, thiếu chủ như thế nào, ta liền làm như thế  ấy .”

      Ở Tử La chỗ chiếm được đáp án, ba nam nhân lại khe khẽ .

      “Thiếu chủ vào trung nguyên, là muốn tìm vị Đoàn tướng quân kia , như thế nào cùng tiểu nương này có liên lụy?”

      “Ta cũng thực buồn bực, thiếu chủ muốn chúng ta giả thành thôn phu thôn phụ người Hán , để ngừa có người thừa dịp bị thương đột kích, chuyện này ta hiểu , nhưng vị tiểu nương này lai lịch như thế nào?”

      “Thiếu chủ cần chúng ta chiếu cố thương thế của , ngược lại nương kia được toàn quyền chăm sóc,  chuyện này kỳ lạ !”

      Ba nam nhân, trầm ngâm suy nghĩ mãi , Tử La đứng cạnh bên nhướng mắt xem thường , nghĩ rằng, chuyện này còn cần phải nghĩ sao ? Đương nhiên là vì thiếu chủ thích người ta nha! Nhưng nàng dám , bởi vì thiếu chủ thích người khác nhiều .

      “ Nếu ta đoán lầm, nương này nhất định liên quan đến việc trọng đại nào đó , cho nên thiếu chủ mới có thể làm bộ yếu đuối, cố ý quấn quít lấy nàng.”

      Thiết Tam Hoàn bừng tỉnh đại ngộ.“Đúng rồi, thiếu chủ nhất định là bí mật tiến hành kế hoạch vĩ đại, nếu với tính tình của thiếu chủ , là như vậy .”

      Hùng Thất vỗ tay hoan nghênh :“Nguyên lai thiếu chủ chỉ dùng khổ nhục kế, muốn cho đối phương đề phòng , hắc, ngay cả ta cũng bị lừa, diệu kế! Diệu kế!”

      Tử La há hốc mồm trừng mắt nhìn ba nam nhân bọn họ .

      Maytrang : hôm nay post hết chương sáu, nếu rảnh có thể lấn sân chương 7

      Các bạn ủng hộ nha .
      Halong-ngoc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :