1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Surrender My Love - Johanna Lindsey (47c)

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 44


      “THƯA PHU NHÂN, BÀ phải với tôi.”

      Erika ngưng ném mấy hòn sỏi xuống hồ chuyển sang nhìn người đàn ông thấp đậm tóc đen vũ trang đầy mình đứng bờ sông. Nàng nhận ra gã, nhưng Wyndhurst có rất nhiều lính tráng, và nàng chỉ nhận ra những người nàng cùng từ East Anglia.

      “Ông là ai?”

      “Ogden, thưa phu nhân. Chồng bà đưa ra lời thách đấu và muốn chuyện với bà trước khi ngài ấy lâm trận. Ngài ấy cho người tìm bà ngay-“

      “Ngài ấy đấu với ai? Có phải là Lãnh Chúa Durwyn người giả trang như tên trộm cướp?”

      Nàng vội vã chạy lên bờ đê quá nhanh đến nỗi thấy quai hàm gã đàn ông xiết lại và ánh mắt xấu xa của . “Phải, Lãnh Chúa Durwyn,” sít giọng đáp. “Bà phải cưỡi ngựa chung với tôi. Chúng ta phải nhanh lên.”

      Nhanh ư? Tim nàng đập loạn lên. Nàng ắt chạy suốt con đường trở về Wynhurst nếu điều đó là cần thiết. Và thực tế là, nàng chạy vượt qua Ogden về phía những con ngựa đợi. người đàn ông khác ở đó với chúng. Vẫn còn người khác cưỡi ngựa lao về hướng Wyndhurst, rành rành là để thông báo cho những người khác biết là tìm ra nàng.

      “Thôi nào, nhanh lên chứ!” nàng quát hai gã được để lại để hộ tống nàng, trong khi cố gắng leo lên trong những con ngựa mà cần giúp đỡ.

      Nàng được nâng lên yên trước khi tự mình leo lên được, và Ogden trèo lên phía sau nàng. Họ phóng ngay lập tức, và phi nước đại theo đúng tâm trạng khẩn trương của nàng. Nàng điên cuồng vì kinh hãi. Tại sao Selig lại muốn chuyện với nàng trước khi lâm trận? Có phải nghĩ rằng sống sót? Phải chăng có vài điều để với nàng mà nàng nóng lòng được nghe, nhưng quá trễ để nghe?”

      Với tốc độ mà họ phóng , chỉ mất vài phút để Erika nhận ra rằng họ về phía Wyndhurst. “Họ giao đấu nơi nao, phải tại điền trang sao?” nàng quay lại hỏi Ogden.

      “Chúng ta gần tới nơi rồi,” đó là câu trả lời duy nhất của gã.

      Chẳng bao lâu sau khi gã , nàng nhìn thấy những lều trại xa xa. Nàng còn chẳng buồn tự hỏi lý do tại sao cái nơi ven rừng này lại được chọn cho cuộc thách đấu. Nàng tìm ra trong phút chốc thôi, và thực ra chỉ trong phút gì đó họ lao vào khu lán trại, vẫn giữ nguyên tốc độ đó cho tới giây phút cuối cùng.

      Thực tế là Erika bị ném ra khỏi yên ngựa, con ngựa dừng lại quá đột ngột, và rồi nàng bị quẳng xuống, thế, và chỉ vừa vặn được trong số mấy gã đứng dưới đất đỡ lấy. Khi lấy lại được thăng bằng, nàng bắt đầu quở mắng gã hộ tống nàng, nhưng nàng chẳng có cơ hội, ra lệnh trước.

      “Trói ả lại và giam ả vào trong hầm. Tao tin là tụi bay có thời gian để làm xong nó rồi chứ?”

      “Gần xong rồi,” gã đàn ông đỡ lấy Erika trả lời và vẫn giữ chặt hai cánh tay nàng.

      “Được rồi, chừng đó đủ rồi,” Ogden bảo. “Ả là đàn bà, vì vậy cần phải làm sâu như những người khác, và bọn mình thể để có cơ hội bị ai đó qua và tìm thấy ả. Xem xét việc đó ngay .”

      Erika cố giựt thoát khỏi gã đàn ông phía sau nàng, nhưng gã là tên đàn ông chắc nụi và quá khỏe. kìm kẹp của chỉ chặt thêm lên thành cái siết đau đớn.

      “Điều này nghĩa là sao?” nàng hạch hỏi, trừng mắt nhìn Ogden. “Ngươi dối?”

      “Chỉ về việc ai gửi tôi tới tìm bà. Lãnh chúa Durwyn của ta bị thách đấu, và nếu chồng bà thể vì bà mà rút lại lời buộc tội, bà chết.”

      “Thế hẳn chủ nhân của người chỉ là tên hèn, sợ phải đấu trong trận đấu tay đôi?”

      “Bà giỡn chơi à, phu nhân. Tôi nghe đồn chồng bà gần như là tên khổng lồ, và có gã Viking điên theo sát bên cạnh . Có mà ngu mới đối địch với ta trong cuộc đấu.”

      ngạc nhiên là nàng có thể cảm thấy tự hào khi nghe những lời này ngay cả khi mà cơn giận dữ bất lực cuốn lấy nàng. Nàng ở đây là do lỗi của nàng, vì xuống sảnh sáng nay mà ghé qua phòng Turgeis báo cho ông, vì rời Wyndhurst mình, vì quá cả tin đến nỗi nàng ngay với những tên bắt cóc nàng, thậm chí còn hối thúc chúng nhanh lên – vì thế nàng có thể bị quẳng vào cái hầm. cái hầm! Thần Odin giúp nàng, nàng e rằng cái hầm của bọn chúng chẳng giống với cái hầm ở Gronwood, nhưng có thể là cái hố thực trong lòng đất.

      hết những điều định, Ogden phi ngựa , trở lại Wyndhurst, nàng cho là thế, để báo cho vị chủ nhân hèn nhát của là nàng bị bắt y lệnh. Và Erika bị lôi đến bìa rừng, nơi chỉ vài feet cách đó, hai gã đàn ông xúc đất vào cái thùng mà tên khác đợi mang vào rừng đổ, bằng cách này chúng để lại dấu vết của cái hố đào.

      Cái hầm ở đó, dài ba feet rộng hai feet. Gần đó là tấm ván gỗ cùng kích cỡ, và phía nó, có lớp cỏ được cắt cẩn thận từ phía của cái hố, để khi nó được đặt lại chỗ cũ, có rất ít hoặc chẳng có chứng cứ nào về cái hố bên dưới nó – hoặc có ai ở bên trong.

      “Tụi bay có nghe ?”

      “Nhe rồi,” trong những người đào trả lời, đó là cái gã đứng với phần thắt lưng chìm trong hố dưới lòng đất.

      “Vậy ra khỏi đó ,” gã đàn ông giữ Erika bảo, rồi gọi lớn với qua vai gã, “ Tao cần vài sợi thừng đem tới đây và thứ gì đó để bịt miệng lại.”

      Erika đấu tranh để khỏi run rẩy. Bọn chúng đặt nàng vào trong cái hầm đó. Có ít nhất hai mươi gã đàn ông ở trong trại. Nàng trốn thoát được. Và nàng có thể mường tượng mình chết trong cái hố đó nếu nàng bao giờ được thả ra.

      “Các ngươi đào mấy cái hầm này ở bất cứ nơi nào dựng trại à?”

      Nàng cách châm biếm để kéo đầu óc nàng khỏi nỗi sợ dâng cao, nhưng gã đàn ông giữ nàng lại rất nghiêm túc với câu hỏi của nàng. “Luôn luôn. Bọn tôi thấy chúng rất đắc dụng, và chúng chưa bao giờ bị phát .”

      “Nhưng làm sao các người đào nó nhanh vậy? Chủ nhân các ngươi mới đến hồi sớm nay.”

      “Nó được bắt đầu đào từ tuần trước khi bọn ta dừng trại trong khoảng thời gian ngắn khi Lãnh Chúa Durwyn đến tìm nhà vua ở điền trang của các người. Sau đó chẳng có thời gian để hoàn tất nó.”

      “Giờ các ngươi đào xong cái hố. Vậy là các ngươi phải bắt cóc mọi người ở bất cứ nơi nào các ngươi đến sao?”

      Gã lắc đầu. “Đôi khi cần phải giấu hay vài người của bọn ta. Với những cái hầm này, người đàn ông có thể hoàn toàn biến mất tiêu trước mắt mọi người giữa ban ngày ban mặt mà chẳng để lại chút dấu vết gì cho bọn săn đuổi ta có thể tìm thấy”

      “À ra thế, vậy là các ngươi trở thành những tên trộm cướp và sát nhân dưới chỉ đạo của vị lãnh chúa can trường của các ngươi,” nàng nhạo báng. “Giờ ta thấy cần thiết của mấy cái hầm này.”

      miệt thị gay gắt của nàng làm gã đàn ông tức điên lên, đến nỗi gã quát lên với bất cứ gã nào tới gần phía sau họ mang tới những thứ được cầu lại. “Bịt miệng ả lại!”

      Việc trói nàng được thực với hiệu quả chóng vánh. Tiếng kêu của nàng nghẹn lại giữa chừng khi miếng vải được nhét vào miệng nàng và buộc chặt lại. Sau đó nàng bị xô xuống đất, đầu gối gập đến ngực, sợi dây thừng buộc chặt quanh nàng để giữ nàng trong tư thế bó gối đó. Cũng chẳng cần phải trói riêng tay nàng ra làm gì, sợi thừng quấn quanh nàng nhiều vòng giữ chặt đôi tay nàng ở hai bên mình, dẫu thế hai cổ tay nàng vẫn bị trói lại sau lưng nàng, chẳng nghi ngờ gì nữa, việc đó chỉ để làm nàng cảm thấy bất tiện hơn thôi. Liệu trước đây bọn chúng có thử làm điều này với những nạn nhân khác hay ? Cả lũ thô lỗ hèn nhát.

      Nhưng vào khoảnh khắc nàng bị thả xuống hầm và cái nắp hầm được đậy lại, chặn lại mọi tia sáng ban ngày, nàng chẳng còn nghĩ gì về đám tay chân thuộc hạ của Durwyn nữa. Tối như mực. khí quánh lại với mùi đất mới đào đến nỗi nàng thở nỗi. Và lạnh nữa. Có ai mà lại nghĩ rằng gian đóng kín chật chội lại lạnh đến thế cơ chứ? Hoặc giả đó chính là máu huyết của nàng đông cứng lại vì sợ?

      bao lâu rồi nhỉ? ưng thuận của chẳng có gì là bảo đảm cả. Chắc chắn là nếu lời thách đấu được đưa ra, nó phải được thực ngay lập tức. Nhưng bọn chúng muốn Selig phải nuốt lời. Nàng được dùng cho mục đích ấy, nhưng liệu nó có thành công? Mối thù mà thể báo với nàng, muốn trả nó cho lãnh chúa Durwyn, và muốn điều đó ghê gớm. Nàng nhận thấy điều đó khi kể cho nàng nghe về Durwyn. Thế người đàn ông làm gì, người đàn ông vợ mình ấy? Có phải ta nghĩ đến danh dự của mình trước hết, rồi sau đó chỉ mong rằng mình có thể tìm thấy vợ trước khi ta bị sát hại?

      Nàng e rằng Selig chỉ làm như thế, đến nỗi nàng cầm chắc cái chết. Và chẳng cần phải làm việc gì thêm để lời dọa dẫm của Durwyn được thực . Sao lại phải lôi nàng ra khỏi cái hầm chỉ để cắt cổ nàng? Chỉ việc để nàng ở đó lối thoát và hy vọng được tìm thấy là đủ rồi và còn độc ác hơn nhiều. Cái hầm này là nấm mồ của nàng và nàng chết và biết về cái chết đó.

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 45

      “Ý NGƯƠI LÀ SAO, ngươi tìm thấy ấy à?” Selig hỏi, ngồi thẳng dậy từ chiếc ghế dựa vào tường, nơi nhìn chằm chằm vào Durwyn ở phía bên kia của đại sảnh, thưởng thức bồn chồn của về trận đấu sắp tới. chỉ còn giờ nữa để sống. “Ngươi tìm ở đâu?”

      “Khắp các chốn,” Turgeis trả lời.

      Cái vẻ lo lắng lộ ra, chỉ thoáng thôi, trong biểu của Turgeis làm bùng lên kinh hoàng trong Selig chút cảnh báo. “Ngươi ở trong xó xỉnh nào của Ác Thần Loki vậy hả?” hạch hỏi. “Ngươi là cái bóng của ấy! Tatin tưởng ngươi luôn biết ấy ở đâu khi ta ở bên ấy!”

      ấy cho tôi biết khi ấy rời khỏi phòng. Tôi nhìn thấy ấy suốt cả sáng nay.”

      Việc Selig cao giọng thu hút chú ý của Royce và Kristen. Kristen hỏi trai, “Từ lúc xuống lầu, có nhìn thấy chị ấy ?” Khi Selig lắc đầu, hỏi thêm, “Em có thấy chị ấy, thoáng thôi. Chị ấy ra sân trong.” Rồi nàng hỏi Turgeis, “Ngươi tìm ở trang viên của Selig chưa? ấy có thể về đó.”

      ấy rời Wyndhurst mình đâu,” Turgeis khăng khăng . “ ấy ngốc thế đâu.”

      “Nếu ấy ….buồn bực…. ấy có thể suy nghĩ cẩn thận,” Kristen do dự đáp.

      ấy buồn bực vì cái gì chứ?” Turgeis hậm họe, giọng gầm gè.

      ấy lúc nào mà chả bực bội,” Selig trả lời trước khi Kristen có thể phỏng đoán giờ này Erika ở đâu. “Thế hôm nay sao ấy lại phải khác cơ chứ?” rồi quay sang Royce. “Cậu có cho người xem cho chắc là ấy về nhà chưa? Tôi thể tập trung vào trận đấu với Durwyn trừ phi tôi biết được ấy vẫn ổn.”

      có muốn chị ấy quay lại đây ?”

      “Nếu ấy bỏ về sớm, ấy thậm chí có thể biết là tôi có cuộc thách đấu. Cứ bảo cho ấy biết, nhưng quyết định quay lại hay là tùy ấy. Tôi ép ấy phải xem nếu ấy chẳng quan tâm-“

      “Lạy Chúa tôi, để ba cái vụ than thân trách phận đó cho tụi này ông ,” Royce ngắt ngang, cười tướng lên. “ biết quá rành là vợ muốn ở đây mà.”

      Lương tâm của Kristen cho phép nàng giữ im lặng lâu hơn nữa. Nàng mở miệng để thú tội về lý do khả dĩ làm Erika bỏ , và việc nàng can dự vào đó, nhưng nàng có cơ hội để . trong những người hầu gọi Royce to khi ta lao nhanh về phía họ, và khi tới nơi, thở ra hơi, hoảng hốt, điều mà ta làm cho lời thú tội của nàng còn phù hợp nữa – ấy là vào thời điểm đó.

      Chỉ mình Selig thể hiểu điều Royce được báo, hỏi khi thấy những gương mặt nghiêm trọng quay về phía , “Có chuyện gì vậy?”

      Royce trả lời, “Thông điệp mà ta nhận được là dành cho , và thích nó đâu.”

      cho tôi hay.”

      “ ’Ngươi khẳng định rằng người lầm trong lời buộc tội chống lại Lãnh chúa Durwyn, nếu ngươi chẳng bao giờ gặp lại vợ ngươi. Và Đức vua được biết về việc này, nếu ngươi chẳng bao giờ gặp lại vợ ngươi.’ “

      Bằng bàn tay, Selig nhấc bổng tên người hầu lên. “Ai đưa thông điệp đó cho ngươi?”

      Royce phải lập lại câu hỏi bằng tiếng Saxon, và sau đó nghe câu trả lời đầy sợ sệt của gã hầu, bảo Selig, “Thả y xuống nào ông . Y chẳng nhìn thấy người ấy. Y bị tiếp cận từ phía sau, và được bảo chính xác những gì y báo cho , rồi sau đó y bị đẩy vào trong đám đông. Khi y quay lại, có quá nhiều người xung quanh để có thể tìm ra ai với y.”

      “Nhưng tôi biết ai gửi tin nhắn này,” Selig và bắt đầu băng qua sảnh với vẻ quyết tâm đằng đằng sát khí.

      Royce theo sát sau và nắm lấy tay cánh tay , nhưng bị hất sang bên. Durwyn thấy đến, vội vàng nhảy dựng lên nhưng chẳng vì điều gì cả. Selig ở bên , hai bàn tay siết quanh họng . Phải mất năm người đàn ông giằng ra, và buông Durwyn chỉ đủ lâu để lẳng những người kềm giữ ra, làm điều này nhanh cấp kỳ.

      Cha phải chen vào trước và đẩy lùi lại khi quay sang Durwyn lần thứ hai. “Con khùng rồi hả?” Garrick hỏi. “Có chuyện gì mà con thể đợi để kết liễu cho đàng hoàng tử tế hả?”

      bắt Erika rồi,” Selig hung hăng đáp. “ dọa lấy mạng ấy nếu con rút lại lời thách đấu và khẳng định là con lầm lẫn khi buộc tội .”

      “Nhưng rời khỏi sảnh này,” Garrick chỉ ra.

      đâu cần phải . có nhóc nhách người để làm việc này.”

      Lúc này Durwyn trấn tỉnh đủ để hét lên, “Giờ cái tên mọi rợ này lại buộc ta tội gì nữa đây?”

      Selig hiểu gì, nhưng Garrick hiểu hết và ông quay sang . “Lý ra ngươi nên tận dụng cơ may trong cuộc đấu với con trai ta, vì ngươi chứng tỏ tội lỗi của ngươi qua việc bắt giữ vợ của con trai ta để trói tay trói chân nó. Và nếu nó rút lại lời thách đấu của nó vì điều này, ta báo cho ngươi biết là ngay lúc này, ngươi có lời thách đấu của chính ta.”

      Thoạt tiên Durwyn chẳng nên lời, chỉ thất kinh nhìn Vua Alfred, người ở gần đó đủ để nghe mọi lời qua lại. Rồi thét lên, “Điều này là dối trá! Tất cả những điều này! Nếu có ai đó bắt vợ của gã Viking này, việc đó được làm phải do lệnh của ta!”

      Đúng lúc đó Royce kéo Selig và đẩy về trước sảnh. “ moi được gì từ đâu,” rít lên. “Tên con hoang đó thề cho đến chết rằng vô tội. Nhưng tên ngốc khi đánh để chứng tỏ có tội. nên đóng tất cả các cổng lại trước. Bất cứ tên thuộc hạ nào của đều có cơ hội chuồn lúc này – và thực lời đe dọa của .”

      Selig chạy về phía cửa trước khi Royce dứt lời, mặc dù Royce vẫn bắt kịp bước chân . Tuy nhiên, cả hai đều dừng lại ngay khi ra đến sân trong và thấy các cánh cổng được đóng lại và Turgeis đứng chặn trước đó, ngựa của Turgeis và Selig sẵn sàng.

      “Ít ra cũng có ai đó nghĩ bằng cái đầu của mình chứ phải bằng trái tim,” Royce giễu cợt . “ . Em phải mất vài phút để cho người của em tản ra trong vòng bán kính đủ rộng để tiếng kêu phát ra có thể nghe được ngay khi ấy được tìm thấy – và em phải chắc là chỉ có người của em mới được rời khỏi đây.”

      There was no longer a need for such tearing haste, now that Durwyn's henchmen were contained within the walls, except to get Erika freed the sooner. And that was all the reason Selig needed to continue with all speed.
      Giờ còn cần phải vội cuống cuồng như vậy nữa ngoài trừ việc nhanh lên là để giải thoát Erika sớm hơn, vì nay cả đám tay chân của Durwyn bị cầm giữ bên trong tường thành. Và đó là tất cả lý do Selig cần để tiếp tục vận hết tốc lực.

      dành ra khắc để , “Cám ơn,” với Turgeis đến bên chàng.

      chàng khổng lồ cách đơn giản, “ quá xúc động để nghĩ đến điều này. Tên lãnh chúa có với ấy ở đâu ?”

      ,” Selig cay đắng trả lời. “Nhưng có tay chân cắm trại đâu đó quanh đây. Tôi chỉ biết có nhiêu đó. Royce tập hợp người của mình để tỏa rộng ra tìm kiếm. Bất cứ ai tìm thấy doanh trại trước la lên để báo.”

      “Bọn họ có thể la lên, nhưng tôi làm thế đâu,” Turgeis khi cả hai lên ngựa. “Tôi tự mình xem xét vấn đề.”

      “Thế tôi với .”

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 46

      dễ dàng nhìn thấy doanh trại ấy từ xa. Người ta chẳng thèm che dấu nó mặc dù có cánh rừng ngay ở đó để dùng vào việc ấy. Doanh trại dựng ở nơi mà thậm chí theo lý người ta phải tìm đến trước tiên, nó nằm ở phía tây Wyndhurst, theo hướng mà từ đó ngự giá của đức vua qua.

      Turgeis phát ra doanh trại trước và thúc ngựa phi nước đại về phía đó. Selig quá nóng lòng giải cứu Erika và giữ cho nàng lại an toàn, vượt qua Turgeis. may, cái cách mà hai người tiến về phía doanh trại cho thấy rất ý định tấn công của họ, và tên lính nào bỏ chạy tán loạn hay cố đào tẩu, thay vào đó họ rút khí giới ra. Hai mươi chọi hai. Đám tay chân của Durwyn xem chừng quá áp đảo về số đông để có thể thua, cho dù hai ngườiVikings có quá to con. Vì vậy họ nhất tề tấn công ồ ạt.

      Với Selig và Turgeis, điều đó có nghĩa là mỗi cú đấm mà họ tung ra phải là cú thôi sơn đoạt mạng, cú đánh nào được lãng phí, tiên hạ thủ vi cường, đó là cách duy nhất giúp họ khỏi đại bại. Selig giết hết cả bọn, song có vẻ như bọn phải làm thế . cố tìm kiếm bóng dáng Erika ở trong doanh trại, nhưng chẳng có cơ hội để nhìn xa hơn đường kiếm tiếp theo xả xuống. Tuy vậy, cho tới khi họ chắc rằng nàng ở đó và bị đưa nơi nào khác phải còn tên sống sót để trả lời những câu hỏi khi việc này kết thúc, nhưng những thi thể chất đống cao lên.

      hét lên với Turgeis, người bị tấn công tứ phía bởi đám lính đông tương đương “Nhớ chừa lại ít nhất tên sống sót để cho chúng ta biết nơi ấy bị mang .”

      lo chuyện đó ,” Turgeis đáp với lại. “Con quỷ hút máu trong tôi để lại những vết thương có thể lành lại được đâu.”

      lâu sau đó, Selig xả xuống hai trong số ba tên lính cuối cùng trong đám tấn công chỉ bằng nhát kiếm may mắn duy nhất.

      “Cho ta biết người phụ nữ ấy ở đâu và ngươi có thể ra tự do,” Selig hứa với .

      Tên lính chẳng hiểu nổi lấy từ , quay đầu bỏ chạy, nhưng vấp phải xác của trong những đồng đảng của và ngả vập mặt xuống đất. Selig tiến đến nhanh để tóm lấy , chuẩn bị đánh để phun thông tin ra nếu cần thiết, nhưng đứng dậy. Khi Selig lật lại, có que thông nòng súng đâm vào trán . chẳng trả lời bất cứ câu hỏi nào cả.

      Selig nhìn về phía Turgeis ngay lập tức, nhưng chàng khổng lồ kết liễu những tên tấn công mà đảm trách và chùi cái rìu khổng lồ của vào trong những cái xác nằm gần . Rồi Selig nhanh chóng liếc nhìn quanh khu vực, tim bắt đầu đập còn nhanh hơn là lúc đánh nhau, nhưng Erika có ở đó. Chẳng có ai khác ở đó cả. Chẳng có gì ngay cả là cổ xe mà nàng có thể bị giấu trong đó.

      rên lên, và bắt đầu kiểm tra những cái xác để tìm kiếm những dấu hiệu của sống, la lên, bảo Turgeis làm theo . Vài phút sau từ bỏ hy vọng và khụy xuống gối, bụng quặn thắt với nỗi sợ hãi và cơn giận dữ. Quá nhiều oán giận, quá nhiều khát khao ham muốn, và giờ quá nhiều sợ hãi. Mọi điều cảm nhận về người phụ nữ này đều là tột bực, và giờ hiểu tại sao; bây giờ, khi mà có thể quá trễ.

      “Chúng làm gì với em?” thét lên với cao xanh.

      Erika nghe thấy . Nàng hét lên, từng hồi. Nỗ lực thoát khỏi đám dây thừng của nàng làm cho đất rơi xuống đầu và vai nàng. Bây giờ những con bọ bò lên người nàng, loại bọ gì nàng cũng chẳng biết nữa, nhưng cổ họng nàng đau buốt vì chúng. Song, nàng lại hét lên, hét lên với cả tàn lực mà nàng có. Mặt dầu vậy, bất cứ thanh nào thoát khỏi miếng vải bịt miệng nàng cũng thể xuyên quan tấm ván gỗ và lớp cỏ phía đầu nàng. Selig ở đây, đến vì nàng, vậy mà thể nghe thấy nàng.

      thôi,” Turgeis , giúp Selig đứng lên. “Chẳng còn gì để làm ở đây nữa đâu.”

      đâu cơ chứ?” Selig gầm lên cay đắng. “Tôi chắc như bắp là ấy ở đây. Giờ chúng ta biết tìm ấy nơi nao chứ?”

      “Lãnh Chúa Durwyn cho biết, nhưng đâu có mình tới Wyndhurst. Chúng ta vẫn có thể tìm tên đưa tin của và tôi moi câu trả lời ra khỏi họng nếu tôi phải làm thế.”

      Họ cưỡi ngựa về Wyndhurst nhanh thần tốc kém lúc ra . Royce đụng độ họ đường, và Selig báo cho biết, “Bọn tôi tìm ra doanh trại, nhưng ấy có ở đó, thế nên cứ để người của cậu tiếp tục tìm kiếm lúc nữa .”

      “Thế định đâu?”

      “Tôi e là chẳng được ơn ích gì nếu tiếp tục tìm kiếm ấy. Chúng phải cho chúng ta biết nơi ấy bị đưa .”

      “Durwyn đâu,” Royce cãi. “Hy vọng duy nhất của là cãi cho đến cùng rằng vô tội”

      “Nhưng người đưa tin của biết,” Selig bảo. “Và người đưa tin của vẫn ở tại Wyndhurst. Turgeis định moi câu trả lời từ .”

      mà đưa Turgeis ra dọa, chết vì hãi,” Royce đoán, và chẳng đùa tí nào.

      Selig lập lại điều đó vì lợi ích của Turgeis. chàng khổng lồ chỉ càu nhàu. Dầu vậy, biểu của Selig trở nên rắn đanh, khi thêm với Royce, “Tôi có những câu trả lời, cách này cách khác. Và tôi cầu cậu đứng gần tôi để thay cho tôi. Lý ra tôi biết Erika ở đâu nếu tên lính cuối cùng của Durwyn hiểu được tôi khi tôi hứa trả tự do cho . Thay vào đó bỏ chạy và dù sao chăng nữa cũng chết, nhưng vì tai nạn.”

      Khi họ về đến Wyndhurst và tiến vào sân trong, họ thấy bên trong đông gấp đôi hồi sáng. Gần phía sảnh, Durwyn đứng với hai tên hầu cận hai bên. Khi Selig về hướng đó, những tên cận vệ với đến những thanh kiếm vẻ cảnh báo.

      “Điều này có vẻ như giờ Alfred bị thuyết phục về tội lỗi của . phải để nhà vua định đoạt , Selig,” Royce .

      “Ông ấy ta chừng nào tôi có được câu trả lời của tôi ở đâu đó. Điều gì xảy ra ở đây vậy?”

      Vì Royce chẳng biết gì, la lên gọi vợ mình. ở xa lắm và chạy lại. “ có tìm thấy chị ấy ?” nàng hỏi trước.

      , nhưng điều gì xảy ra vậy?”

      Kristen nhanh chóng giải thích. “Nếu Durwyn có tay chân ở đây, Alfred cũng muốn bắt chúng, dầu vậy, chúng tự nộp mình. Vì vậy mọi người đếm người của mình, và những người được đếm được tách biệt ra với số còn lại. Bất cứ ai còn lại được nhìn nhận tốt hơn là nên thuộc về đoàn tùy tùng của đức vua, và mình có thể chứng minh điều đó.”

      “Mất bao lâu để làm điều này?”

      “Chỉ vừa mới bắt đầu thôi. Những người được đếm chuyển sang bên kia.” Nàng chỉ sang phía bên kia của sân trong. “Em cũng chuyển người của mình qua đó, từng người . Giờ về, có thể giúp tay.”

      “Có thể cần thiết đâu,” Royce khi nhìn vào đám đông, rồi bất thình lình lay Selig. “Kia kìa, cái gã mặc áo chẽn da. Nếu em lầm, với Lãnh Chúa Durwyn khi ông ta dừng chân ở đây tuần trước. Cho em khắc và em có thể tìm ra số còn lại.”

      Selig nhìn gã đàn ông; rồi mắt mở to. “Gã đó đeo thanh kiếm của tôi!”

      “Chứng cứ xác thực đó.” Họ bắt đầu tiến về phía gã đàn ông. “ định hỏi cung hay chém vài nhát trước?”

      “Cậu có thể ướm lời trao đổi bằng cái mạng ,” Selig đáp. “Nếu trả Erika về cho tôi, cần phải đổ tí huyết nào cả. thậm chí có có thể giữ thanh kiếm của tôi nữa.”

      Royce toét miệng cười. thể ngăn mình cười sau tiết lộ đáng chú ý như vậy. “ bắt đầu ấy từ lúc nào vậy hả?”

      Selig thở dài “Có Thần Odin mới biết là từ khi nào.”

      Ogden ở trong trạng thái hoảng loạn, với những người cận vệ đẩy càng lúc càng gần tới lằn ranh phân cách. Nhà vua ở đó để nhận diện gia đình của ngài và những quý tộc của ngài cũng như phu nhân của họ. Và những nhà quý tộc và phu nhân phải nhận diện người hầu và tùy tùng của họ. Những ai có người nhìn nhận gặp rắc rối to, và tên trộm vô phúc bị hầu cận của nhà vua đem .

      Nỗi sợ hãi làm suy nghĩ được rành mạch và tìm ra được lý do khả dĩ về việc diện ở đây, lý do có thể bị xác minh. Điều này khó khăn, và cái bà Phu nhân Kristen khốn kiếp ấy đề nghị phải có chứng cứ, để tên dối bậc thầy cũng thể nặn ra được.

      Và rồi thấy cái gã Viking quay trở lại với Lãnh Chúa Royce, và nỗi hoảng sợ của trở thành cơn thất kinh khi thấy họ nhìn thẳng vào , và rồi bắt đầu về phía . Thế là hết. chết – , phải hoàn tất điều bắt đầu từ tháng qua trước. Nếu thực công việc của mình đàng hoàng tử tế ngay từ lần đầu, điều này chẳng xảy ra. Gã Viking đúng ra phải tong cùng với những tên khác. phải nhìn thấy điều ấy bây giờ.

      Ogden đợi cho tới khi Selig hầu như tới gần trước khi rút thanh kiếm của ra và tấn công - bằng thanh kiếm của gã. Điều trớ trêu với gã Viking là gã bị giết bằng chính thanh kiếm của mình. Nhưng người đàn ông né đượccú đánh đầu tiên của Ogden và rút thanh kiếm của ra. Ogden chém tới chém lui nhưng mỗi nhát chém chỉ gặp được lưỡi thép của thanh kiếm kia.

      “Ngừng tay , tên kia,” Lãnh Chúa Royce hét lên với . “ cho ấy biết vợ ấy ở đâu và ấy để ngươi .”

      Ogden ngừng tấn công, dù vậy la to đáp lại, “Ngài dối. Nếu giết tôi, nhà vua làm điều đó. Ngài nghĩ là tôi giúp người Đan Mạch khốn kiếp khi mà đằng nào tôi cũng chết à? Ngài bao giờ tìm thấy ả ta, mặc dầu ả ta ở ngay dưới mũi ngài.” Và cười to – chỉ trước khi chuôi kiếm của Selig đập vào đầu .

      gục xuống, bất tỉnh. Royce thu hồi kiếm của và trao cho Selig.

      “Đó là bước khôn ngoan của ,” Royce . “Vì định để giết – và cho biết Erika ở đâu. Chúng ta hỏi sau khi tỉnh lại, mặc dầu vậy em ngờ rằng chúng ta có thêm được điều gì từ .”

      “Có thêm điều gì ?” Kristen hỏi khi nàng và Turgeis nhập hội với họ.

      chúng ta bao giờ tìm thấy ấy, mặc dù ấy ở ngay dưới mũi chúng ta. Có manh mối trong điều này, nếu chúng ta có thể nhận ra nó.”

      “Ngay dưới mũi chúng ta là ngay đây, hay quá gần đến nỗi chúng ta vấp phải chị ấy,” Kristen đáp. “Tuy nhiên em cho người hầu tìm khắp các thùng, sọt, rương, thậm chí cả các thùng rượu, bất cứ thứ gì đủ lớn để nhét người vào. Chị ấy bị giấu trong vòng mấy bức tường này.”

      Turgeis hỏi Selig. “ ấy gì vậy?”

      Selig lập lại câu , và manh mối mà họ có lúc này – và quyết định trước sau gì cũng học tiếng Saxon cho dù điều đó có giết chết nữa. Em cười vào cáu tiết của , chỉ vì Royce tham dự trong câu chuyện, giờ họ chuyển sang tiếng Na uy.

      “Nếu chúng ta loại trừ Wyndhurst, đến những khu vực lân cận bên ngoài,” Kristen nêu lên. “Doanh trại của bọn chúng ở đâu vậy?”

      “Ở gần cánh rừng.”

      “Thế có thể chúng tìm thấy cái hang hay đường hầm.”

      “Hay cái hố ngầm,” Turgeis thêm.

      Selig cau mày với ý kiến đó, nhắc với Turgeis, “Hố của cái lán có bốn vách.”

      “Trước hết nó là cái hố trong lòng đất. Có thứ gì giống như thế trong khu vực đó ? Turgeis hỏi.

      “Tôi biết thứ gì như vậy,” Selig đáp.

      “Chúng có thể tự đào ?” Kristen tự hỏi thành tiếng.

      Cả Selig và Turgeis nhìn nàng hoài nghi trong khắc; rồi cả hai bất ngờ chạy đến ngựa của mình.

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 47

      Tìm ra cái hầm chẳng dễ tí nào. Mất cả tiếng đồng hồ chuyển những thi thể sang bên để kiểm tra từng tấc đất, rồi tiếp tục tìm tản ra xa. Chính Turgeis phát ra cái hầm và vứt lớp cỏ phủ bên , nhưng Selig là người cương quyết đòi đưa Erika lên. Nàng bị bất tỉnh, nhưng cũng khá hơn thế, nhưng tình trạng của nàng làm Selig phát hoảng. Và thể với xa quá phần đầu của nàng để tóm lấy nàng cũng như cái hố quá chật để bò xuống. Cuối cùng, Turgeis phải thả Selig đứng xuống hố, rồi kéo cả và Erika lên cùng lúc, may mắn là việc này quá dễ dàng đối với Turgeis.

      Nàng tỉnh dậy trước khi được đặt nằm xuống đất, làm nguôi nỗi sợ tệ hại nhất của họ. Selig đưa lưỡi dao của dọc người nàng để cắt các vòng dây trói buộc nàng, nhưng đó là tất cả những gì làm trước khi giật mạnh nàng ngả vào vòng tay , xiết chặt nàng với tất cả cảm xúc của .

      “Tạ ơn chư vị thánh thần, em ổn rồi! Em sao chứ? Nếu chúng làm em đau, giết chúng lần nữa, từng tên . Ôi, cưng ơi, em quá chừng. Trong đời mình, chưa từng sợ như thế bao giờ! À này, nếu em mà dám bỏ mình như vậy lần nữa, thề là xiềng em vào sợi xích lại cho mà xem.”

      Phía sau họ, Turgeis hắng giọng. “Có lẽ nghe ấy trả lời nếu làm cho xong cái việc cởi trói cho ấy và tháo cái miếng bịt miệng ấy ra.”

      Selig cười phá lên. Cảm giác nhõm làm choáng váng. Còn Erika cố điều đó qua miếng vải bịt miệng, dường như có chút gì cấp bách trong đó.

      cắt hai vòng dây cuối cùng. Đôi tay nàng tê cứng, nhưng nàng vẫn cố xoay xở đưa chúng lên để kéo tấm vải che miệng ra, rồi ngay lập tức giật áo xống của mình ra.

      “Giúp em với,” nàng thở hào hển, “gỡ chúng ra !”

      “Gỡ cái gì ra chứ?”

      “Váy áo của em ấy! Em lúc nhúc đầy bọ đây này!”

      nhận biết tình qua cơn kích động của nàng, và với giúp đỡ của , áo xống của nàng được tuột ra nhanh chưa từng thấy. Và mặc dù thấy hơn hai con bọ người nàng, nàng đập tay và chà xát khắp mình mẩy nàng. cách rất mực dịu dàng, phụ nàng tay, đôi tay lướt làn da nàng, xoa dịu cơn hoảng hốt của nàng bằng giọng điềm đạm của mình khi buông ra những lời vô nghĩa để làm nàng dịu lại.

      “Tóc của em,” nàng ré lên, và tỉ mẩn, xem xét từng phân mái tóc cho nàng, cho tới khi có thể báo cho nàng biết là mấy con bọ bị bắt hết rồi.

      Nàng xụp xuống dựa vào , rồi ôm lấy , cảm ơn , khóc nức lên, và thốt nhiên nhận thức được trần trụi của nàng – và họ ở đó mình. nhìn về phía Turgeis, nhưng chàng khổng lồ đó đâu có ngó ngàng gì đến họ, ta ngồi đất, lưng đâu về phía họ, điềm tỉnh lần giở áo xống của Erika như Selig làm với mái tóc của nàng, kiểm tra từng phân váy áo, cả trong lẫn ngoài, cho tới khi còn con bọ nào. Cái cảnh tượng chẳng giống ai đó của chàng Viking đáng sợ ngồi đó dứt đám bọ ra khỏi mấy cái váy của quý , làm Selig muốn phá lên cười. Nhưng cười. Hôm nay, Turgeis có được tình bằng hữu trọn đời của .

      Chỉ cho tới khi Erika mặc lại trang phục, suy nghĩ mới quay trở lại với việc giải cứu của nàng và đúc kết mà nàng rút ra giải thích cho việc họ tìm ra nàng. “ rút lại lời thách đấu vì em à?” nàng băn khoăn hỏi Selig.

      buồn phiền khi phải thú nhận, “Đáng ra làm thế nếu phát khùng lên.”

      ấy tay đánh Lãnh Chúa Durwyn đó,”Turgeis đế vào.

      “Thế mà chẳng ai được gửi đến để giết em sao?”

      “Ngay lập tức Turgei đóng hết các cánh cổng để ngăn bất cứ ai chuồn .”

      Nàng bước đến bên chàng khổng lồ và ôm chầm lấy . “Tôi có thể luôn trông cậy vào , bạn ạ.”

      “Luôn là thế.”

      giận tôi lâu đâu phải , vì cái tội bỏ theo cùng?”

      quá lâu đâu.”

      Selig cẩn thận tách họ ra và kéo Erika về phía cách đầy chiếm hữu. Nàng nhướng bên mày lên nhìn .

      Với vẻ lãng tránh, giải thích, “Chúng ta cần quay về Wyndhurst.”

      Turgeis chỉ cười tướng lên, tiếng cười vang trầm. Seligh ném cho cái nhìn cáu kỉnh. Nhưng rồi họ cũng quay về Wyndjurst, Selig vẫn khăng khăng bắt Erika cưỡi chung ngựa với cho dù có nhiều ngựa dư rải rác đó đây. Lần này nàng chẳng phản đối. Nàng hồ nghi việc mình cãi lại lần nào nữa.

      Cả gia đình Selig gặp họ ngay bên trong cổng. Sân trong vắng, hay ít nhất là nó quay trở về như bình thường kể từ lúc Royce có thể nhận diện đám lâu la còn lại của Durwyn, và cả đám đông bọn chúng bị xiềng vào chiếc cột xích tù nhân.

      “Vậy ra đó chính là Lãnh chúa Durwyn? Erika hỏi, nhìn về hướng ấy.

      “Em biết hả?”

      thấy đứng với Alfred và hỏi em là ai, nhưng giới thiệu về mình, và em quá buồn bực để ngờ vực về quan tâm của .”

      Selig cau mày, nhớ lại. “Chúng ta phải bàn về cái cơn buồn bực của em khiến em hành xử quá rồ dại.”

      “Ồ, chúng ta bàn,” nàng hứa hẹn, chỉ có điều nàng dường như chẳng có lấy chút xíu buồn bực với lời nhắc nhớ đó. “Nhưng làm thế nào tìm thấy em, nếu được cho biết nơi để kiếm?”

      “Kristen đoán ra đó.”

      Erika nhìn em chồng và mỉm cười. Lần đầu tiên, Kristen cười lại với nàng. lời xin lỗi thầm lặng được phát ra và được chấp nhận. Họ phải là bạn, nhưng triển vọng giờ đây ở đó rằng cuối cùng họ có thể làm bạn với nhau.

      Và rồi Selig làm cả nhà ngạc nhiên khi phát biểu, “Bọn này đến đây trước hết là để đảm bảo với mọi người là Erika bình yên vô , nhưng tôi đưa ấy về nhà bây giờ. mất nhiều thời gian để tôi hồi phục sau khi suýt đánh mất ấy. Chừng nào tôi lấy lại phong độ, tôi để ấy thoát khỏi tầm mắt mình, và mọi người gặp tụi này lâu à nha. Quả thực là vì tôi cần phải lấy lại sức từ cái ngày khổ sở này, tôi e là chí ít là tuần lễ tôi mới rời khỏi phòng ngủ của mình.”

      nham nhở cười cợt cách kỳ quặc khi điều đó, Erika đỏ bừng lên vì cáu tiết. Garrick và Royce vui vẻ cười to. Brenna chòng ghẹo, “Có lẽ mẹ nên đến với con để chắc là con được chăm sóc phải cách trong khi con dưỡng sức.”

      “Đừng thế chứ mẹ, nếu mẹ muốn con tỉnh táo,”

      Có thêm vài câu giỡn chơi làm hai má Erika thậm chí còn nóng hơn, nhưng rồi họ cũng quay về với ngôi nhà yên tĩnh và an bình của họ. Chỉ có điều là nó chẳng hề yên tỉnh khi họ bước vào sảnh với Turgeis, và Golda ngay lập tức bắt đầu nhắm vào .

      “Lại bám bẩn rồi, và lần này lại là máu cơ chứ,” Golda khinh miệt. “Có thể nào cố giữ cho sạch được hả chàng Viking? Hay là làm điều đó chỉ cốt để chọc tức tôi thôi hả?

      Như thường lệ, Turgeis lấy lời, nhưng lần này bỏ qua cho Golda. Còn lâu mới thế. cúi về phía , nhấc bổng lên vai mình, và cứ bình thường như thể lúc này người phụ nữ thét lác, đấm thùm thụp vào lưng , leo lên cầu thang về phòng mình.

      có nên làm điều gì đó về chuyện này ?” Selig hỏi Erika.

      Erika ngậm cái miệng há ra của mình lại. Cái vẻ nghiêm túc của làm nàng phát cười. “, em nghĩ tốt nhất là đừng có xen vào. Em biết ấy định làm gì với ta, mặc dầu vậy, em chắc điều là ấy làm ta đau.”

      Selig nhăn nhở. “À ra thế. Vậy ra đó là cái cách chuyện phải thế.”

      “Em vậy à nha.”

      “Em chẳng phải vậy làm gì,” trả lời, “ và lấy làm phật ý nếu em muốn vác như thế.”

      tiếng cười khúc khích buột ra khỏi miệng nàng trước khi nàng ngừng lại, dầu vậy nụ cười vẫn còn đọng trong mắt nàng. “Nếu em mà có ham muốn thôi thúc đó, em nhớ là em cho phép của .”

      thở dài với vẻ thất vọng đầy kịch tính. “Vậy là cho là mình phải làm điều đó ngay bây giờ.”

      cúi xuống và khi đứng lên, nàng nằm chắc chắn vai . Nàng thét lác hay đánh đấm khi bắt đầu bước lên cầu thang với nàng, nàng chỉ đơn giản , “ nhất thiết phải thế này đâu.”

      Bàn tay dịu dàng mơn trớn mông nàng. “Nhưng mà thích thế.”

      Erika cũng thích thế, thể là vậy, thế nên nàng chẳng thêm về nó nữa. Có điều gì đó rất là ... lãng mạn… về việc được mang vào phòng ngủ, ngay cả khi đó là nằm vai chồng nàng chứ phải là được ấp ủ trong đôi tay . Khi họ ngang qua phòng ngủ của Turgeis, họ nghe tiếng cười, của cả đàn ông và phụ nữ. Erika chẳng bình luận tiếng nào, nhưng nàng cười mình, vì quá mừng cho bạn của mình.

      Trong phòng ngủ của họ, khi Selig đặt nàng đứng xuống, ngay lập tức thể điều tính làm trong đầu. Ý định của riêng nàng bị lãng quên trong chốc lát khi nàng nhấm nháp mùi vị và cảm giác áp vào dọc người nàng, và nàng toàn tâm toàn ý đáp trả lại nụ hôn của . Nhưng khi với tới nhấc váy nàng lên, nàng đặt bàn tay lên tay để ngăn lại.

      bên của đôi lông mày sậm màu của nhướng lên thắc mắc, nhưng nàng đột nhiên ngượng ngùng khi bắt đầu. Nàng phải chuyện về niềm tin sai lạc của với và cố gắng, bằng cách nào đó, thuyết phục rằng lầm lẫn. Nhưng việc nàng quan tâm nhất là điều nàng chắc chắn nghe sau khi kéo nàng ra khỏi cái hầm đó. Nàng tin điều ấy. Lúc đó nàng quá điên khùng vì những con bọ khốn kiếp và chú ý. Nhưng câu hỏi duy nhất làm sáng tỏ vấn đề cho nàng.

      Nàng đưa ra câu hỏi ấy. “Hôm nay, có phải - em ?”

      á hả? chẳng nhớ nữa.”

      “Vậy có thể là em lầm.”

      Ngón tay lướt dọc má nàng. “Có thể em nhử để nghe nó lần nữa.”

      chút tự nhiên ở đó. “Nếu phải là vậy, em chắc chắn là muốn nghe nó.”

      “Và nếu đúng là vậy sao nào?”

      “Nếu cứ tiếp tục trêu ghẹo em về chuyện này,” nàng càu nhàu, “ chẳng thành vấn đề là có phải vậy hay , em -“

      “Quẳng thêm muối vào chứ gì?”

      Nàng phá lên cười. chàng này là quá quắt, thậm chí thể nghiêm túc về vấn đề hết sức quan trọng đối với nàng. Nàng nhận thấy vẻ bất động của Selig, mặc dầu vậy, nghe nàng cười, nhưng nàng thấy cau mày bối rối, điều này làm ngưng ngay thích thú của nàng.

      “Chuyện gì vậy ?”

      “Nó giống như vậy, tiếng cười của em ấy. Nó giống như nhớ về nó. Để nghe em cười lần nữa nào.”

      Nàng chợt hiểu. Rốt cuộc họ chuyện về điều đầu tiên khác, cho dù nàng có muốn hay . “Em thể cười tùy thích được, nhưng-“

      Đột nhiên nắm lấy đôi vai nàng. “Làm ơn mà Erika, em hiểu đâu.”

      “Em hiểu mà. Nó giống bởi vì chưa từng nghe em cười trước đây. Đó là do cơn sốt của , Selig, nó làm tưởng tượng ra tiếng cười. Em ở đó khi bị quất roi. Em định ngưng nó lại, nhưng em bị gọi . hãy hỏi Turgeis mà xem.”

      Nàng nhìn thấy ánh nhìn đau khổ của trước khi khụy xuống gối và vòng đôi tay quanh chân nàng. rên lên khi vùi mặt vào bụng nàng, và thanh ấy giằng xé tim nàng.

      , đứng lên nào,” nàng van vỉ . “ phải trách mình vì điều mà cơn sốt làm tin.”

      “Sao em cho biết?”

      “Em hề biết điều nghĩ. Em chỉ mới bảo em cho em biết ngày hôm qua.”

      “Nhưng làm sao em có thể tha thứ cho vì những gì cố làm với em?”

      Nàng phải cười vì điều nay. “ cố à, Selig. Thực ra chưa bao giờ cố trả mối thù của cả. Đơn giản là thể làm tổn thương em.”

      xích em lại!”

      “Cảm giác tội lỗi của em cho phép làm điều đó, nếu , chắc chắn là em chống đối dữ dội hơn thế rồi.”

      cố xỉ nhục em.”

      “À phải, cố và vì điều này, em bắt phải sửa sai.

      “Bất cứ điều gì. Chỉ cần em cho biết.”

      đâu, cho em. em ?”

      “Quá nhiều đến nỗi nó làm phát hoảng.”

      Hơi thở nàng nghẹn lại trong cổ, những lời ấy làm nàng quá đỗi sung sướng. Và vì đứng dậy, cương quyết đắm mình trong tội lỗi của bản thân, nàng liền quỳ xuống, ôm lấy khuôn mặt trong đôi tay nàng.

      là người đàn ông dịu dàng nhất mà em từng biết. muốn ghét em, nhưng thể. muốn làm tổn thương em, nhưng thể. Đáng lẽ ra em phải cảm thấy tiếc cho vì bản chất con người hạ gục , nhưng thay vào đó, em phải cảm thấy vui mừng vì điều đó cho em người đàn ông xuất chúng để em . Và em thực , Selig. Vì thế xin đừng hỏi em tha thứ cho lần nữa. Đó chính là em, người phải cầu xin tha thứ của .”

      Thốt nhiên cười toe toét, và rồi trong lúc cười, ôm chặt nàng cho tới khi nàng la lên để thở. “Chúng mình làm nên cặp đẹp đôi, em và , với quá nhiều điều hối tiếc. Và dẫu thế, giây phút này quá hạnh phúc để cảm thấy phải hối tiếc. Giờ đây em có nghĩ mình có thể bắt đầu lại lần nữa ?”

      Cái gật đầu của nàng mang thêm tiếng cười đến cho , và lần này nó lây lan. Nếu Erika lầm, và nàng chắc chắn là mình lầm, nàng có nhiều tiếng cười trong đời nàng từ giờ trở – và nhiều tình hơn bao giờ nàng từng có thể đếm được.

      HẾT

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :