1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sủng thê làm hoàng hậu - Mạt Trà Khúc Kỳ (67/155c)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 67

      Cả người tiểu nương ở bên trong nước, chỉ còn lại đôi cánh tay mảnh khảnh trắng thuần liều mạng vùng vẫy. giờ là đầu mùa đông, nước ao rét lạnh, tình huống vô cùng nguy cấp. Tuy Phất Đông biết tiểu thư nhà mình biết bơi, nhưng chịu nổi khí trời lạnh như vậy, nàng ta thấy nam tử tuấn mỹ lạnh lùng bên cạnh thờ ơ, mới bối rối: "Tiết công tử, Lục nương sắp được rồi..." Nàng ta run giọng, ánh mắt chăm chú nhìn mặt nước, khuôn mặt sợ tới mức trắng bệch.

      Lúc này, nam tử mặc cẩm bào màu xanh biếc xoải bước chạy tới, nhìn nương rơi xuống nước, vội vàng hỏi Phất Đông: "Ngươi mới vừa là ai rơi xuống nước!"

      Hiển nhiên Phất Đông nhận ra Từ Thừa Lãng trước mặt. Nàng ta biết sao Đại công tử phủ Trường Trữ Hầu lại xuất ở đây, nhưng kịp nghĩ tới những thứ này. Tiết Đại công tử trước mặt, nàng ta có cách nào khác sửa lại là Tam nương, cho dù lấy giao tình của Từ công tử cùng Lục nương, nhất định phấn đấu quên mình cứu người, lập tức liền : "Là Lục nương, Lục nương rơi xuống nước rồi."

      Suy cho cùng Từ Thừa Lãng cũng là người thông tuệ, nếu hôm nay là nương khác rơi xuống nước, nếu muốn cứu người cũng do dự lúc, dù sao cùng nương người ta có da thịt thân thiết, đó là phải chịu trách nhiệm đấy. Nhưng nghe thấy là Tiểu Biểu Muội, làm sao còn có thể do dự, lập tức liều lĩnh nhảy xuống nước cứu người.

      "Tiểu Lộ!"

      "Tiểu Lộ!"

      Kỹ năng bơi của Từ Thừa Lãng cũng tốt, nhưng ít nhiều vẫn biết, nay tình huống khẩn cấp, trái lại phát huy vô cùng tốt. Từ Thừa Lãng kích động vô cùng. Nước ao rét lạnh, nam tử như còn chịu nổi, vừa nghĩ tới Tiểu Biểu Muội mềm yếu kia rơi vào nước, trong lòng gấp đến độ sao tả được, đợi đến lúc đem người nâng từ dưới nước lên, cuối cùng mới thấy gương mặt của nương trong lòng.

      Từ Thừa Lãng đột nhiên mở to hai mắt, nhận ra trong lòng phải Chân Bảo Lộ, mà là Tam nương Chân Bảo Chương của nhị phòng. Lúc này đầu của Từ Thừa Lãng ông lên, sáng tỏ thông suốt, nghiêng đầu nhìn Tiết Nhượng trong đình nghỉ mát, thấy dáng vẻ của như sắp .

      giờ, Từ Thừa Lãng sao còn ràng chuyện này rốt cuộc là như thế nào. Nhưng việc đến nước này, cũng chỉ có thể kiên trì cứu Chân Bảo Chương trong lòng lên.

      .

      Trong phòng Chân Bảo Lộ ngoan ngoãn khéo léo hầu bên người lão thái thái.

      Ngày xưa lão thái thái thương nhất là Chân Bảo Quỳnh và Chân Bảo Chương, nhưng từ chuyện ba năm trước đây, lão thái thái liền cách xa Chân Bảo Chương, mà đặc biệt thương Chân Bảo Lộ hơn. Còn Chân Bảo Quỳnh sắp phải xuất giá, việc hôn định, lão thái thái cũng bớt để tâm đến, dù sao trong lòng của bà, cháu vậy là người của nhà khác, chỉ có Chân Bảo Lộ chưa đính thân, hai năm trước bà luôn luôn cất giấu, chỉ chăm chỉ học hành để nâng cao bản thân, giờ đến tuổi làm mai, cũng đem cháu bảo bối này ra ngoài, cho mọi người nhìn thấy.

      Hôm nay là ngày náo nhiệt, đương nhiên lão thái thái bỏ qua cơ hội tốt này.

      Những phu nhân ở đây, trong nhà có con trai, nên có ý hay vô ý quan sát đến vị Chân Lục nương này. Ngày thường ở trường nữ học, bọn họ cũng từng nghe qua, biết vài vị tiểu thư của phủ Tề Quốc Công, tất cả đều có tri thức hiểu lễ nghĩa tài hoa xuất chúng, trong số mấy vị tiểu thư đó, chính là hai vị trưởng thành của đại phòng. Hôm nay nhìn thấy, Chân Lục nương đứng đằng kia, đích muốn người ta chú ý cũng khó khăn ---- tiểu nương lớn lên xinh đẹp. Hôm nay lại là ngày vui, nhan sắc ăn mặc tươi đẹp chút, lại càng xinh đẹp vô song.

      Tốt tốt, chỉ là bộ dáng quá xinh đẹp.

      Mặc dù Chân Bảo Lộ tuổi còn , nhưng tới cùng từng trải qua đời trước, tự nhiên hiểu được dụng ý của lão thái thái, cũng biết những phu nhân này khi nhìn mình trong lòng có tính toán. mặt nàng hàm chứa tươi cười, nhưng trong lòng thoải mái. Nàng cũng phải củ cải trắng, để cho bọn họ chọn chọn lựa lựa?

      Chân Bảo Lộ tùy tiện viện cớ rời , rồi sau đó gọi Hương Đào: "Có nhìn thấy Vinh nhi ?"

      Hương Đào lắc đầu, : "Nô tỳ biết."

      Chân Bảo Lộ ngầm nhíu mi, chỉ cảm thấy béo đệ đệ làm việc quả nhiên là bền chắc. Nàng ra sức bĩu môi, thấy Chúc ma ma sắc mặt ngưng trọng chạy tới. Chúc ma ma mặc thân bối tử màu nâu, dáng người có hơi tròn, đời trước bà theo bên người Chân Bảo Lộ, ngày ngày sầu khổ lo lắng, gầy giống như cây trúc, đời này Chân Bảo Lộ nhớ kỹ Chúc ma ma đối với chính mình rời bỏ, liền đối với bà tốt hơn. còn nhiều lo lắng, tự nhiên cũng mập trắng khỏe mạnh.

      Chân Bảo Lộ vội hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy?"

      Chúc ma ma đến bên cạnh Chân Bảo Lộ, hạ giọng : "Tiểu thư, là Tam tiểu thư xảy ra chuyện."

      Chân Bảo Lộ thấy có chút kỳ quái, mới vừa rồi nàng còn thấy Chân Bảo Chương cười rạng rỡ, ăn mặc xinh đẹp, biết được có bao nhiêu vui vẻ? tốt lành, có thể xảy ra chuyện gì chứ?

      Chúc ma ma tiếp tục : "Tam tiểu thư cẩn thận rơi xuống nước, vừa lúc Đại công tử ngang qua, cứu Tam tiểu thư lên."

      Chân Bảo Chương phải loại người sơ ý, hơn nữa bên người còn có nha hoàn, làm sao có thể đột nhiên rơi xuống nước? Vả lại, sao Từ Thừa Lãng vừa lúc cứu được nàng ta? Chân Bảo Lộ phải ngốc, tiết mục rơi xuống nước này, nàng cũng chỉ nghe qua lần. Rơi xuống nước cứu người, da thịt thân cận là cần thiết, toàn thân nương ướt sũng, bị nam tử dán lên người cứu được, hiển nhiên phải ôm qua, ngoài việc nhặt về cái mạng , nhưng trong sạch cũng bị hủy.

      Nàng hiểu tính tình của Từ Thừa Lãng, là người hiền lành, đối với người nào cũng tốt. Lúc này ràng là hãm hại , vẫn cứu. quá ngu !

      Tuy đời này nàng rời xa Từ Thừa Lãng, muốn tái hợp với . Nhưng đời trước đối với nàng vô cùng tốt. Hơn nữa thân là biểu muội, nàng cũng hi vọng biểu ca của mình bị người thiết kế như vậy.

      Nàng khẽ rũ mắt, hỏi: "Từ biểu ca có chuyện gì chứ?"

      Chúc ma ma biết tiểu thư quan tâm Từ Thừa Lãng, : "Lúc này Từ công tử nghỉ ngơi ở phòng khách."

      Trời lạnh như vậy, rơi xuống nước là chuyện rất kinh khủng.

      Chân Bảo Lộ do dự biết nên hay nên qua đó, bắt gặp Chân Bảo Quỳnh tới đây. Nàng qua, với tỷ tỷ nhà mình: "Tỷ tỷ, chuyện của Tam tỷ và Từ biểu ca, tỷ tỷ có nghe chưa?"

      Tuy Mai viên ít người, nhưng Chân Bảo Quỳnh cũng nghe , nàng ta đáp: "Nương đến đó, chúng ta cũng cùng xem chút ."

      Như thế rất hợp ý với Chân Bảo Lộ, gật đầu : "Ừm, được."

      Bên nhị phòng, Chân Bảo Chương rơi xuống nước bị lạnh, vừa tắm nước nóng, lúc này gương mặt trắng xanh nằm giường, đắp
      [​IMG]
      Halong-ngoc, MorTrang, KisaragiYue13 others thích bài này.

    2. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      nam chính sao lại phân biệt được nhỉ. Chắc chương sau có đáp án

    3. Trâu

      Trâu Active Member

      Bài viết:
      177
      Được thích:
      159
      Sao k phân biệt đc, theo con nhà ngta 2 kiếp chứ ít ak

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 68

      Trái lại Chân Bảo Lộ biết quan hệ giữa Đại Biểu Ca và Từ Thừa Lãng trở nên tốt như vậy từ khi nào. Hơn nữa nàng hiểu tính tình của Đại Biểu Ca, phải loại người có lòng nhiệt tình qua đây thăm hỏi, lúc này Đại Biểu Ca trở lại, đích là nằm ngoài dự liệu của nàng.

      Đến khi nàng thấy dáng người xuất sắc tuấn dật xuất , vốn là giương mắt nhìn, sau đó bỗng nhiên có chút chột dạ, liền nhích lại gần bên tỷ tỷ, nhìn nữa.

      Bất quá lại nghĩ tới, đời trước nàng thích Từ Thừa Lãng. Đại Biểu Ca biết!

      Ngay sau đó cong cong môi, cực kì tự tin ưỡn thẳng sống lưng.

      Từ Thừa Lãng nhìn Tiết Nhượng, trong lòng buồn bực, nhưng mặt vẫn khách khí, mỉm cười : "Tiết huynh có lòng rồi." Tính tình của Từ Thừa Lãng ôn hòa, thường ngày tươi cười ấm áp, lúc này tuy là ý cười nhưng đạt đến đáy mắt.

      Kỳ cũng thể trách Từ Thừa Lãng, đổi lại là người khác, xảy ra chuyện như vậy, làm sao còn cho Tiết Nhượng sắc mặt tốt được?

      Chân Bảo Quỳnh và Chân Bảo Lộ cùng nhau chào hỏi, sau đó Chân Bảo Quỳnh mới : "Từ biểu ca, Tiết biểu ca, hai người trò chuyện , ta và Tiểu Lộ ra ngoài trước đây."

      Tuy Từ Thừa Lãng nghĩ muốn cho Tiểu Biểu Muội biết chân tướng tình, nhưng có Chân Bảo Quỳnh ở đây, tiện , chỉ đành gật đầu : "Ừm." Rồi sau đó khẽ mỉm cười nhìn thoáng qua Chân Bảo Lộ.

      Chân Bảo Lộ thấy Từ Thừa Lãng nhìn mình, cũng mỉm cười, cảm thấy nhìn mình như vậy, nếu mình lời nào tốt nên khách khí : "Từ biểu ca chăm sóc tốt bản thân mình nha, ta trước."

      Từ Thừa Lãng quan sát gương mặt bình tĩnh chút thay đổi của Tiết Nhượng, tiếp tục hướng về phía Chân Bảo Lộ cười: "Ừm, đa tạ Lộ biểu muội quan tâm, ta chăm sóc tốt bản thân mình."

      Hai biểu muội đều ra ngoài, Từ Thừa Lãng mới có hơi khống chế nổi, sắc mặt trắng ngọc trầm xuống, mở miệng : "Tiết huynh có lời gì muốn với ta sao?" Suy cho cùng là người đọc sách, thường ngày lịch nhã nhặn, vô cùng tốt tính, mặc dù hôm nay gặp phải loại tình huống này, còn có thể bảo trì bình thản mở miệng trước với đối phương.

      Trái lại Tiết Nhượng .

      Thấy mặt mày sáng sủa, nhanh chậm : "Kỹ năng bơi của Từ công tử tệ, tại hạ bội phục."

      Dù Từ Thừa Lãng có tốt tính cỡ nào, lúc này cũng tức giận đến nỗi thiếu chút nữa hộc máu, đến gần bước, trợn mắt nhìn : "Ngươi biết đây là cái bẫy, biết người rơi xuống nước cũng phải Tiểu Lộ, vì sao ngăn cản ta, trơ mắt nhìn ta xuống nước cứu người? Tiết Nhượng, tới cùng trong lòng ngươi là có ý gì?"

      Lúc ấy thấy hiếu kỳ, thấy nha hoàn kia dẫn Tiết Nhượng tới vườn Mai, lo lắng người gặp là Tiểu Lộ, cho nên mới nhịn được mà theo, vì vậy lúc đó liền cho rằng đó là Tiểu Lộ, cũng có hoài nghi nha hoàn kia.

      ra, nếu là Chân Bảo Chương bảo nha hoàn mời Tiết Nhượng, vậy cái bẫy kia, cũng là thiết kế cho Tiết Nhượng.

      Tiết Nhượng nhìn Từ công tử tao nhã trước mặt, hiếm khi bị tức thành như vậy, trái lại nhàn nhạt cong khóe miệng. chậm rãi đến trước cửa sổ, nhìn cảnh trí phía ngoài, mới vươn ngón tay thon dài khẽ vuốt lên bình sứ hình lá sen có hoa văn hoa mẫu đơn trồng cây kim quế, : "Từ công tử nghĩ nhiều rồi."

      Từ Thừa Lãng làm sao tin được.

      cười tới, với Tiết Nhượng, "Ta biết tâm ý của ngươi đối với Tiểu Lộ. Hôm nay người làm như vậy, sợ ta cho Tiểu Lộ biết sao? Nếu Tiểu Lộ biết ngươi hãm hại ta như vậy, ngươi cảm thấy nàng nghĩ về ngươi như thế nào?" dừng chút, rồi tiếp, "Hoặc là, ta cũng có thể như vậy ---- hôm nay ta cứu Chân tam nương, là vì lúc ấy ta tưởng đó là Tiểu Lộ. Ta đem việc này với Tiểu Lộ, Tiểu Lộ biết được hành động hôm nay của ta là vì nàng, trong lòng nàng nhất định cảm động. Mà ngươi sao, người biểu ca thường ngày che chở cho nàng, lại thấy chết mà cứu!"

      Tiết Nhượng thản nhiên : "Từ công tử hiểu lầm, ta chỉ là biết bơi thôi." xong, nghiêng đầu nhìn về phía Từ Thừa Lãng trước mặt, "... Nếu ngươi muốn cho nàng biết, vậy cứ . Ngược lại ta cũng muốn nhìn chút, lòng của Tiểu Lộ tới cùng là hướng về người nào."

      .

      Bên này, Trang thị và Trình thị vẫn còn tranh cãi.

      Thái độ của Trang thị rất ràng, kiên quyết đồng ý cho Từ Thừa Lãng cưới Chân Bảo Chương. Thấy Trình thị nhất quyết tha, liền : "Vậy cũng được, nếu ngươi cố ý muốn đem con của ngươi đưa qua đây, Thừa Lãng của ta cũng có thể nhận. Chỉ là ta cảnh cáo trước, mặc dù hôm nay phát sinh loại chuyện này, Chân tam nương cũng chỉ có thể tiến vào từ cửa hông thôi."

      Trình thị vì nữ nhi vẫn chịu đựng thái độ của Trang thị, lại nghĩ rằng thường ngày trông Trang thị hiền lành, nhưng tính tình lại hung hăng như vậy.

      Tiến vào từ cửa hông, đây phải kêu nữ nhi của bà làm thiếp sao!

      Cho dù Trình thị như thế nào nữa, cũng thể để nữ nhi mà mình dốc lòng dạy bảo làm thiếp thất. Bà tức giận thở hồng hộc, : "Từ Phu Nhân, ngươi đừng khinh người quá đáng!"

      Trang thị cười cười.

      Có thể sử dụng loại biện pháp bỉ ổi này, trong lòng bà xem thường đôi mẹ con này, nếu lúc trước bà có vài phần thưởng thức Chân Bảo Chương, giờ phút này còn chút gì. Trước kia bà thích Chân Bảo Lộ, chỉ cảm thấy nha đầu đó luôn quấn lấy con trai của bà, sợ đời này con trai của bà bị bám chặt, nhưng dù tốt xấu gì tiểu nương cũng còn biết xấu hổ, khi trưởng thành tiểu thư rụt rè, còn quấn lấy biểu ca. Nhưng Chân Bảo Chương này? ra còn là lớn hơn hai tuổi đó chứ?

      Trang thị nghiêm mặt : "Chân Nhị phu nhân cũng biết , quan hệ giữa Thừa Lãng nhà ta cùng Phúc An huyện chủ, đó là thanh mai trúc mã. Tuy hai người chưa đính thân, nhưng trưởng công chúa đề cập qua chuyện này với ta nhiều lần, vô cùng thưởng thức Thừa Lãng nhà ta..." Bà dừng chút, vẻ mặt cao ngạo , "Chẳng lẽ, Chân Nhị phu nhân muốn cùng trưởng công chúa cướp đoạt con rể?"

      Vốn là Trình thị định nhất quyết tha, dù sao việc này liên quan đến việc chung thân của nữ nhi. Nếu làm ầm lên, lão thái thái cũng quyết định thay nữ nhi của bà. Lấy quan hệ giữa người hai nhà, cuối cùng phủ Trường Trữ Hầu cũng phải thỏa hiệp trước. Nhưng bà lại quên,
      [​IMG]
      Halong-ngoc, 1012, Chris13 others thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 69

      Gặp Tiết Nhượng nghe lời như vậy, Chân Bảo Lộ cũng yên tâm hơn.

      những nương khác, trong phủ An Quốc Công có biểu nương Chu Sính Đình thèm muốn lâu. Nếu Đại Biểu Ca cũng nhiệt tâm như Từ Thừa Lãng, Chu Sính Đình bày ra kế giống vậy, có thể như nguyện gả cho Đại Biểu Ca rồi.

      Như vậy cũng được.

      Hương Hàn cầm áo choàng tới, thấy hai người lẳng lặng đứng dưới tàng cây, quả cảm thấy đẹp tựa như bức họa. Nàng ta đến gần chút, mới khẽ ho khan vài tiếng.

      Chân Bảo Lộ vừa nghe động tĩnh, lập tức lui về sau bước, thấy Hương Hàn bước qua, hai tai đỏ ửng.

      Hương Hàn cầm áo choàng gấm thêu hoa màu hồng đỏ, kiểu dáng mới mẻ độc đáo lại tươi tắn. Nàng ta đến, hành lễ với Tiết Nhượng, rồi sau đó chuẩn bị phủ áo choàng lên cho tiểu thư nhà mình, mới vừa giơ tay, lại nghe nam tử bên cạnh : "Để ta ."

      Nàng ta còn chưa đáp ứng, đôi tay thon dài liền đưa tới, cầm lấy áo choàng tay nàng ta.

      Chân Bảo Lộ nghĩ nhiều như vậy. Trước giờ Tiết Nhượng luôn đối tốt với nàng. Loại chuyện nhặt này, đương nhiên nàng để trong lòng. Nhưng trong chốc, khi áo choàng bao lấy thân thể của nàng, ngăn trở gió lạnh. Hoa văn áo choàng thêu cực kỳ tinh xảo, đóa hoa trông rất sống động, nàng hơi hơi cúi đầu, trước mắt chính là đôi tay to với khớp xương cân xứng.

      Động tác buộc áo choàng của hề thuần thục, có thể thấy được thường làm. Bất quá nàng có thể nhìn ra, cố gắng làm tốt chuyện này.

      nương tâm tư mẫn cảm, có đôi khi tặng trang sức xiêm y xinh đẹp, mặc dù hợp tâm ý, nhưng đến cùng được mới mẻ, cũng có nhiều khả năng cảm động lòng người. Thường thường chuyện cực , bỗng nhiên chạm được đến nơi mềm mại nhất của nương. Chân Bảo Lộ mỉm cười. Tuy trong lòng nàng vẫn có hơi quen, cũng phải thừa nhận, cử chỉ như vậy, nàng vô cùng hưởng thụ.

      Tiết Nhượng đích xác am hiểu cái này, nhưng hiểu được nàng thích chưng diện, buộc xong lại hỏi câu: "Như vậy được ?"

      Chân Bảo Lộ cúi đầu nhìn, tay còn chưa buông ra, ngón tay khẽ chạm vào mặt nàng, nhưng chỉ là vô ý chạm vào, phải cố ý. Nàng liền giật mình, có chút xấu hổ, cũng nhìn kỹ, đần độn u mê gật đầu "Ừ" tiếng.

      Buộc xong rồi, nàng phải . Dù sao nam nữ hữu biệt, ngay cả biểu huynh muội cũng thể quá thân cận.

      Nàng chuẩn bị , ngẩng đầu nhìn , thấy đôi mắt im im lặng lặng nhìn mình chằm chằm, phảng phất muốn từ mặt của nàng nhìn chăm chú ra đóa hoa. Nàng lầm bầm câu: "Huynh nhìn ta làm gì?"

      Lúc này nàng ở bên ngoài, bên người lại có Hương Hàn, nàng biết thể mặt dày khi dễ mình, lập tức có nhiều sức lực hơn, liền lấy ra kẹo đường từ trong người, cúi đầu nhìn, chọn mấy viên kẹo đường có vị mình thích nhất, cẩm nhét vào trong tay , cử chỉ cực kì rộng rãi.

      "Ừm, như vậy cũng đủ ."

      Cho kẹo đường, nàng cười nhìn , rồi cùng Hương Hàn bỏ .

      .

      Trình thị nhịn bụng tức giận trở về phòng Chân Bảo Chương. Nha hoàn hầu hạ trong phòng, thấy bộ dáng của bà như vậy, ai cũng nơm nớp lo sợ, cũng dám chuyện lớn tiếng. Chân Bảo Chương nằm giường khắc hoàng hoa lê, khuôn mặt trắng nhợt, nhưng khí sắc trái lại so với lúc nãy tốt hơn chút, ít nhất cánh môi còn tím tái.

      Nàng thấy mẫu thân nhà mình vào, bộ dạng đó, trong lòng nàng biết chuyện này sợ là thành rồi.

      Cũng tốt. Chân Bảo Chương thở dài nhõm hơi, vẫn đứng lên : "Nương."

      Tới cùng là đau lòng nữ nhi, Trình thị vội vàng tới: "Kêu con nằm nghĩ cho tốt, con đứng dậy làm gì?" Bà nắm chặt tay khuê nữ nhà mình, đôi mắt ửng đỏ , "Là nương vô dụng, khiến con chịu khổ vô ích. Bất quá con yên tâm, chuyện hôm nay có mấy người biết, ngày sau nương thay con suy nghĩ chút biện pháp."

      Chân Bảo Chương : "Dạ, nữ nhi biết." Nàng lẳng lặng nhíu mi, trong lòng suy nghĩ: Chỉ cần đừng để nàng gả cho Từ Thừa Lãng, sao cũng được.

      Lúc sau Từ thị, Tiết thị đều sang thăm, nhưng sau khi lão thái thái nghe , nhìn cũng sang nhìn cái. Lão thái thái từng trải qua sóng to gió lớn, sao nhìn ra chuyện gì xảy ra, cảm thấy còn chưa đủ mất mặt sao mà lại quá đó? Ngay cả Từ thị và Tiết thị, trong lòng ai cũng hiểu .

      Từ thị là đương gia chủ mẫu, khó mà gì, chỉ có ôn nhu trấn an vài câu Nhưng Tiết thị là người thẳng tính, hôm nay là ngày đại hỉ của con trai bà, vậy mà nhị tẩu lại làm ra loại chuyện này, là khinh người quá đáng. Nhất thời cho Trình thị cùng Chân Bảo Chương sắc mặt tốt, trước khi còn với Trình thị: "Nhị tẩu cần phải chăm sóc Chương nhi cho tốt, đến lúc đó lại rơi xuống nước."

      Trình thị ở chỗ Trang thị nhẫn nhịn đầy bụng tức giận, giờ đụng phải Tam đệ muội phun lửa khắp nơi, lúc này liền muốn phát tác.

      Vẫn là Từ thị khẩn trương ngăn lại, đối với Tiết thị : "Hôm nay là ngày đại hỉ của Duệ nhi, muội muội nên vui vẻ mới đúng."

      Như vậy, Tiết thị mới gì nữa. Cùng Từ thị khỏi tây viện, Tiết thị mới nhịn được : "Thường ngày ta
      [​IMG]
      Halong-ngoc, Chris, inbeibe12 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :