1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sủng thê làm hoàng hậu - Mạt Trà Khúc Kỳ (67/155c)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 54

      Mà bên này, Chân Bảo Lộ nhìn chằm chằm xâu đường hồ lô trong tay, nhưng có khẩu vị. Chỉ có cầm trong tay thưởng thức, nghĩ tới đem cho Vinh nhi, nhất định Vinh nhi rất thích. Nhớ đến hai đệ đệ béo lùn chắc nịch trong nhà, Chân Bảo Lộ liền nhịn được lộ ra nụ cười.

      Nhưng nụ cười này rơi vào trong mắt Chân Bảo Quỳnh bên cạnh, khỏi khiến nàng ta nghĩ nhiều.

      Chân Bảo Quỳnh nhớ tới Từ Thừa Lãng ôn nhuận nho nhã lúc nãy, nàng cũng thừa nhận Từ Thừa Lãng ưu tú, làm cho nhiều tiểu nương thích, nhưng Từ Thừa Lãng và Phúc An huyện chủ Thẩm Trầm Ngư được công nhận là đôi. Hơn nữa đại cữu mẫu của nàng cũng rất vừa ý Thẩm Trầm Ngư, chỉ biết tại sao, hai người đó còn chưa đính thân. Nhưng cho dù lúc này chưa đính thân, đó cũng là chuyện sớm hay muộn.

      Chân Bảo Quỳnh suy nghĩ lúc, lo lắng muội muội tuổi còn dễ dàng động tâm, vẫn quyết định nhắc nhở, vì thế hỏi: "Muội muội, muội thích Từ biểu ca sao?"

      Chân Bảo Lộ biến sắc, có chút hoảng sợ. Thường ngày tỷ tỷ luôn yên lặng, vậy mà lúc này đột nhiên hỏi ra loại câu hỏi này.

      Chân Bảo Lộ vội vàng nhìn nàng ta: "Tỷ tỷ cái gì đó." Nàng đâu có biểu ra là thích Từ Thừa Lãng đâu?

      Chân Bảo Lộ càng cuống cuồng, Chân Bảo Quỳnh càng lo lắng, nàng ta giơ tay nắm bàn tay của muội muội : "Tiểu Lộ, nghe tỷ tỷ nghiêm chỉnh này. Theo lý Từ biểu ca và muội là thanh mai trúc mã đích xác sai, nhưng muội cũng biết và Phúc An huyện chủ..."

      Với tính tình của tỷ tỷ, có thể trực tiếp như vậy, dễ dàng. Chân Bảo Lộ hiểu ý của nàng ta, sau khi nghe nhịn được cong môi cười, : "Muội hiểu ý của tỷ tỷ, tỷ yên tâm , muội đối với Từ biểu ca có cái loại tâm tư này...". Nàng giơ mứt quả trong tay lên, , "Chỉ là xâu mứt quả thôi, nếu Từ biểu ca cho muội, dù sao muội cũng tiện từ chối. Bất quá Từ biểu ca vẫn cứ xem muội là đứa bé, muội thích ăn mứt quả nữa rồi, xâu này là dùng cho Vinh nhi."

      Muội muội được thẳng thắn vô tư, Chân Bảo Quỳnh nhìn vào cặp mắt trong suốt của muội muội nhà mình, cũng có ý né tránh.

      Đó chính là lời .

      Chân Bảo Quỳnh thở dài nhõm hơi, : "Vậy là tốt rồi..." Vừa cười cười, "Là tỷ suy nghĩ nhiều, tỷ cho rằng..."

      đợi Chân Bảo Quỳnh hết, Chân Bảo Lộ lập tức : "Đích là tỷ tỷ nghĩ nhiều rồi. Tỷ tỷ còn nửa năm tốt nghiệp, sau đó xuất giá, nhiều việc như vậy, cũng đừng quan tâm cho muội. Muội thích người nào, trong lòng muội có tính toán, cho dù Từ biểu ca có tốt, muội cũng trong mong cướp đoạt với Thẩm Trầm Ngư."

      Loại chuyện mất mặt này, nàng làm lần cũng đủ rồi.

      Đời này, nàng muốn hạ giá như vậy.

      Chân Bảo Lộ mấp máy môi, giọng điệu thấp hơn, chân thành : "Mặc dù ngày sau muội đến tuổi xuất giá, muội cũng tự mình quyết định." Mỗi người đều có lòng hư vinh, nàng cũng thế. Nam nhân quyền cao chức trọng ai thích, nhưng loại phong quang này, phải ai cũng có thể thừa nhận. Có quyền thế phần lớn đều phong lưu, đời này nàng nhất định phải gả cho người trung thực, có thể bắt chẹt lại chu đáo.

      Chân Bảo Quỳnh như trút được gánh nặng, nhưng bởi vì lời này của muội muội mà kinh hãi, tuổi còn biết như thế nào tuyển chọn hôn phu, nhắc tới việc hôn nàng cảm thấy thẹn thùng, muội muội hề đỏ mặt.

      Sau khi về phủ, đứa bé béo mập trắng nõn thơm ngào ngạt ngồi xổm bên tường xây bình phong ở cổng chờ nàng.

      Vừa nhìn thấy nàng và tỷ tỷ trở về, đứa bé béo mập liền đứng dậy, chân ngắn "lạch bạch" chạy tới. Ma ma chiếu cố bên người theo phía sau, sợ tiểu gia hỏa ngã xuống.

      Vinh nhi nhu thuận hô lên, mắt to nhìn mứt quả trong tay Chân Bảo Lộ, ánh mắt sáng rực, nhảy nhảy lên : "Vinh nhi muốn."

      Chân Bảo Lộ đem mứt quả và hạt dẻ rang đường đưa hết cho Vinh nhi, như thế vẫn chưa đủ, : "Đây là Tống Chấp ca ca mua cho Vinh nhi đó." Đến mứt quả, cũng Từ Thừa Lãng mua, tất cả công lao đưa hết lên người Tống Chấp, để cho Vinh nhi nhớ kỹ Tống Chấp tốt hơn.

      Rồi sau đó lại duỗi ngón tay ngọc ra nhàng chọc vào cái mặt béo tròn của Vinh nhi, gương mặt vừa mềm vừa béo, đâm cái liền lún xuống, nghĩ tới tựa như bánh bao trắng mịn nóng hổi.

      Chân Bảo Lộ dặn dò: "Nhớ chia cho Thượng nhi."

      Vinh nhi cầm mứt quả trong tay, dùng y phục làm thành túi bao lại hai bịch hạt dẻ rang đường, nghiễm nhiên là bộ dáng muốn chiếm mình. Nghe thấy lời của tỷ tỷ, gương mặt mũm mĩm của tiểu tử kia lộ vẻ vui, miệng hồng nhuận do dự cúi đầu nhìn thoáng qua hạt dẻ rang đường thơm ngào ngạt trong lòng, nghe mùi thơm khiến lập tức muốn ăn.

      Mặc dù có chút muốn, nhưng Vinh nhi rất nghe lời Nhị tỷ, gật đầu : "Dạ... Vinh nhi biết rồi."

      Chân Bảo Lộ lúc này mới hài lòng: " ngoan."

      Chân Bảo Lộ nắm tay đệ đệ béo mập bên cạnh cùng Chân Bảo Quỳnh trở về, đến lúc qua cửa thuỳ hoa*, nhìn thấy người lẳng lặng đứng dưới tàng cây giống như đợi rất lâu, mới theo thói quen thu lại ý cười, gọi: "... Nương."

      * cửa thuỳ hoa: kiểu cửa trong kiến trúc nhà thời xưa, có mái, bốn góc buông bốn trụ lửng, đỉnh trụ chạm trổ sơn màu
      Dion, sanone2112, B.Cat14 others thích bài này.

    2. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      hìhi. Đọc tr thấy ngọt tận tim ấy. Thank nàg nha. Mong chương mới càg ngọt càg nhah hơn. Vẫn mong tiểu lộ vui vẻ dù mẹ bé k đủ tốt với bé ẫy

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 55

      Từ thị mặc áo bông nhiều lớp như ý màu hồng tím, dáng người yểu điệu thướt tha, hề giống như phụ nhân sinh ra ba đứa .

      Lúc này bà mỉm cười, cực kì xinh đẹp. Nhưng trước kia Từ thị trẻ đẹp, nên bây giờ khóe mắt chỉ có nhàn nhạt đường vân . Nếu phải đứng gần, nhìn thấy.

      Chân Bảo Lộ nhìn, mày hơi nhăn nhăn.

      Hai năm trước Từ thị mang thai lần nữa, khiến lão thái thái vui mừng sung sướng, nhưng chừng năm, sáu tháng cẩn thận bị sẩy thai, sau khi được đại phu khám và chữa bệnh, là lúc trước Từ thị sinh song thai bị thương tổn, ngày sau sợ là rất khó mang thai nữa. Vì chuyện này, lão thái thái cũng cảm thấy đáng tiếc ---- vốn quý phủ có thể thêm cháu trắng trẻo đáng . Bất quá lão thái thái nghĩ Từ thị sinh ra hai cháu trai nên cũng gì, tuy rằng Thượng nhi tuổi còn , nhưng thông tuệ ổn trọng dĩ nhiên vượt ra khỏi kỳ vọng của lão thái thái, mà Vinh nhi là thứ tử, ngày sau cần kế thừa gia nghiệp, nhưng cũng thà phúc hậu đáng , lão thái thái quả thực đem hai cháu trai này xem thành bảo vật. vậy, ngày sau Từ thị thể có thai nữa, cũng sao cả.

      Chân Bảo Quỳnh nhìn biểu tình của hai mẹ con, trong lòng than tiếng. Ngăn cách này phải hai ngày hình thành, mà là tích lũy qua tháng ngày, mẹ con vốn nên chuyện gì mà thể lại trở thành xa lạ.

      Chân Bảo Quỳnh bước lên phía trước gọi: "Nương."

      Vinh nhi cũng giơ mứt quả trong tay lên, chẳng qua là có dư tay để cầm hai bao hạt dẻ rang đường, liền giao cho ma ma bên cạnh. Tuy rằng tiểu tử kia thích ăn, nhưng càng thích nắm tay tỷ tỷ. nhàng cười ngẩng gương mặt nhắn lên : "Nương, Nhị tỷ mua cho Vinh nhi."

      Từ thị mỉm cười gật đầu, với Vinh nhi: "Ăn ít chút, ăn nhiều coi chừng hỏng răng."

      Vinh nhi tỏ ra bộ dáng tiểu đại nhân, thành nghiêm túc : "Nhị tỷ , Vinh nhi nhớ kỹ."

      Ánh mắt Từ thị rơi vào mặt Chân Bảo Lộ, biết nàng đối đãi hai đệ đệ quả tốt lời để , có đôi con xuất sắc như vậy, bà làm nương cũng có vinh diệu. Từ thị : "Hôm nay học bài mệt , nhanh về nghỉ ngơi chút, cơm tối nương bảo phòng bếp làm mấy món con thích ăn."

      Chân Bảo Lộ gật đầu: "Dạ, con biết rồi."

      .

      Buổi tối Từ thị hầu hạ Chân Như Tùng thay áo, nhắc tới việc hôn của khuê nữ: "Mấy ngày nay người đến cửa cầu thân càng ngày càng nhiều, tuy Tiểu Lộ của chúng ta mới mười ba, nhưng khi Quỳnh nhi đính thân cũng tầm tuổi này. Quốc Công gia, người xem... chúng ta có nên định ra việc hôn cho Tiểu Lộ ."

      Việc hôn của khuê nữ là bệnh trong lòng phụ mẫu, hiển nhiên Từ thị cũng ngoại lệ.

      Dáng người Chân Như Tùng cao lớn, sau khi thừa kế tước vị càng trở nên trầm ổn. Ông thản nhiên : " vội."

      Tay Từ thị thay Chân Như Tùng buộc vạt áo khựng lại, biết ông xem khuê nữ này là bảo bối, sợ là nỡ cho nàng xuất giá, nhưng khuê nữ trưởng thành, sao đính hôn được? Từ thị biết nghe lời phải, : "Ừm, vậy theo ý Quốc Công gia."

      Kỳ trong lòng Từ thị cũng biết , mặc dù nhiều người tới cửa cầu thân, nhưng xác thực bà cũng có nhìn trúng ai. Thí dụ như Thẩm Nhị công tử hôm qua, thân phận gia thế tuy xứng đôi, nhưng Thẩm Nhị công tử quần là áo lượt quá phong lưu, nỡ để khuê nữ gả cho nam tử như vậy. So sánh với gia thế, bà càng để ý tới nhân phẩm. Lúc này, Từ thị cũng có chút đáng tiếc Từ Thừa Lãng, đứa này, quả nhiên là đốt đèn lồng tìm khắp nơi cũng ra người thứ hai.

      Thay xong tẩm y (áo ngủ), hai phu thê lên giường.

      Thổi tắt đèn, màn giường mờ mờ ám ám. Từ thị nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ mở rộng, lúc này mới nghiêng đầu, nhìn nam nhân ngủ yên bên cạnh. Từ thị nhíu mi, nghĩ tới lúc trước phu quân coi bà như trân bảo, buông giường the cũng triền miên ôn nhu, nhưng biết bắt đầu từ lúc nào, lại dần dần xa cách, cho dù có, cũng bất quá chỉ làm cho có lệ.

      Trong lòng Từ thị tự nhiên cũng lo lắng.

      Nữ nhân thể sánh bằng nam nhân, tuổi này chính là lúc cực kỳ có mị lực, mà bà cũng biết phu quân của mình, tuyệt đối phải lực bất đồng tâm. Nếu bên ngoài có nữ nhân… nghĩ tới đây, Từ thị khe khẽ thở dài, ví như quả có nữ nhân, bà lại có thể thế nào? Náo loạn lên, bà cũng chỉ có thể rộng lượng đón người ta tiến vào, nhận được thanh danh hiền huệ.

      lâu, Chân Như Tùng mới mở hai mắt ra, ông xoay người, thấy thê tử nằm bên cạnh nhíu mi ngủ yên, lúc này mới đưa tay dịch chăn cho bà.

      Bên Chân Bảo Lộ, bởi vì sáng mai cần trường nữ học, buổi tối cần ngủ sớm. Đơn giản ngồi ngâm trong thùng tắm thỏa mái dễ chịu tắm rửa. Hơi nước mờ mịt, thân thể mềm mại bạch ngọc tựa như trong suốt, có vầng sáng nhàn nhạt bao phủ. Chân Bảo Lộ cúi thấp đầu nhìn ngó, cũng hiểu được là chuyện gì xảy ra, dáng người đời này giống như phát dục sớm hơn so với đời trước, bất quá cẩn thận tính tính toán toán, đầu năm nay là lần đầu nàng có kinh, cũng sớm hơn đời trước năm.

      Bộ ngực y hệt bánh bao trắng trẻo thơm phưng phức ngâm trong nước, nước ấm bao quanh bộ ngực, nhất thời lộ ra hình dáng đẹp đẽ.

      Nghĩ tới hôm nay gặp Từ Thừa Lãng, Chân Bảo Lộ khỏi nhăn đầu lông mày. Cũng hiểu có ý gì, mặt nghe lời cữu mẫu, lấy lòng Phúc An huyện chủ, mặt ra vẻ ân cần với nàng.

      Dù sao cũng là người từng thích qua, Chân Bảo Lộ nghĩ đến điều này, trong lòng hơi khó chịu.

      Hôm nay có tỷ tỷ, nếu lần tới lại vẫn như vậy, nhất định nàng chuyện đàng hoàng cùng , kêu cách xa nàng chút.

      Đây coi như là đa tâm !

      Chân Bảo Lộ càng nghĩ càng buồn bực, tắm xong thay ra tẩm y, hơi ngủ được, mới ngồi bên giường đọc sách. Chúc ma ma tiến vào thúc dục mấy lần, kêu nàng ngủ sớm. Tiểu nương trẻ tuổi đầy sức sống, qua quít vài lần, mới chậm rì rì đưa sách cho Hương Hàn, lên giường chuẩn bị ngủ.

      Ai ngờ lúc này, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến tiếng , ngay sau đó, “lạch bạch” tiếng bước chân từ xa tới gần.

      Chân Bảo Lộ giương mắt lên nhìn, thấy đệ đệ béo mập, khuôn mặt nhắn và mắt to đen lúng liếng vươn nước mắt càng giống như quả nho mới vừa tưới nước, đáng thương tội nghiệp. Chân Bảo Lộ kinh ngạc: “Vinh nhi?”

      Lúc này Vinh nhi mới chạy tới, bổ nhào vào lòng tỷ tỷ, : “Vinh nhi mơ thấy người xấu.”

      Chân Bảo Lộ thầm nghĩ đồ nhát gan, bất đắc dĩ xoa xoa đầu của , đợi yên tĩnh lại, mới phân phó Hương Hàn chuẩn bị nước ấm, tự mình lau cái mặt mèo bẩn thỉu dơ dáy này của . Rồi sau đó mới : “Hôm nay ngủ cùng tỷ tỷ .”

      Vinh nhi lập tức nín khóc mỉm cười.

      Chân Bảo Lộ nhìn thoáng qua Thượng nhi yên lặng đứng ở bên, Vinh nhi qua đây, Thượng nhi cũng theo. Nàng thấy bộ dáng Thượng nhi muốn ra, mới vỗ vỗ mép giường, : “Thượng nhi cũng lên đây nào.”

      Bình thường Vinh nhi rất thích cùng ngủ với tỷ tỷ, mà Thượng nhi tuổi nhưng trưởng thành, mới giống Vinh nhi gặp ác mộng liền chạy tới phòng tỷ tỷ. Lúc này tiểu tử kia ngớ ra, nhìn ánh mắt Nhị tỷ nhà mình xinh đẹp, mới miễn cưỡng gật đầu.

      May mà giường của Chân Bảo Lộ lớn, thường ngày nàng nằm mình hay lăn qua lộn lại, cũng có vấn đề, lúc này Chân Bảo Lộ Chúc ma ma cầm thêm gối mền đến cho Thượng nhi và Vinh nhi. Thượng nhi ngủ trong cùng, Chân Bảo Lộ ngủ bên ngoài rìa, mà Vinh nhi líu ríu ngủ giữa hai người.

      Bờ giường có kệ , bên đặt nhiều loại đồ chơi , Vinh nhi hưng phấn nên ngủ được, giơ tay chỉ vào cái tượng người bằng gỗ : “Cái này chơi vui.”

      Chân Bảo Lộ liếc nhìn, mới : “Đây là Đại Biểu Ca cho, lâu rồi.”

      Vinh nhi muốn, nhưng vừa nghe là Đại Biểu Ca cho, còn tuổi cũng biết người khác cho mình thể chuyển tặng cho , liền “Ồ”, cũng nữa, mà nhìn về phía cái khác: “Cái này cũng đẹp.”

      Chân Bảo Lộ : “Cái này…”

      Vinh nhi xoay đầu qua, mắt to trong suốt nhìn tỷ tỷ, khôn ngoan : “Cũng là Đại Biểu Ca cho hay sao?”

      Chân Bảo Lộ gật đầu cười. Nhìn đồ chơi bày kệ, nhìn biết, vừa nhìn mới biết đa số đều là Tiết Nhượng đưa cho nàng. Mặc dù Đại Biểu Ca nhiều, nhưng mỗi lần tặng quà đều rất hợp ý nàng.

      Vinh nhi míp míp cái miệng thầm: “Sao toàn của Đại Biểu Ca đưa cho vậy chứ?” giọng điệu có chút xíu tiếc nuối, nếu là tỷ tỷ mua, vậy có thể xin tỷ tỷ rồi.

      Mà Thượng nhi nằm trong cùng, nhìn những thứ đồ chơi tinh xảo đáng này, trái lại gì.

      Tiểu hài tử là như thế, mới vừa rồi vẫn cứ lải nhải , lúc này liền ngủ thiếp . Chân Bảo Lộ nghiêng đầu, thấy hai đệ đệ nhắm mắt ngủ yên bên cạnh, cong miệng cười cười.

      Nàng đưa tay dịch góc chăn cho hai tên tiểu tử, cũng há miệng ngáp cái, rồi nhắm mắt ngủ.

      Ban đêm hoàn toàn yên tĩnh, đến khi bên ngoài vang lên tiếng gõ mỏ báo canh ba, bên cửa sổ rộng mở đột nhiên xuất bóng dáng màu đen, sau đó nhảy vào cách dễ dàng, phát ra bất kì thanh gì.

      Tiết Nhượng nhìn thấy khuê phòng của nữ nhân này, bên tai cũng cảm thấy nóng lên.

      Nghĩ tới chuyện ban ngày, tới cùng vẫn nhịn được, chân tay tới, khe khẽ vén màn lụa lên.

      người tiểu nương đắp chiếc chăn mỏng bằng lụa đỏ thẫm thêu đan phượng triêu dương, hai tay để bên ngoài, đặt chăn mỏng, ngón tay ngọc dài trắng như tuyết, lại còn mịnh màng mềm mại. Tiết Nhượng giật mình, hiển nhiên nhìn thấy hai tiểu tử kia ngủ bên trong. biết quan hệ của nàng cùng hai đệ đệ rất tốt, nhưng biết thân thiết như vậy.

      Tiết Nhượng ngồi xuống, lẳng lặng nhìn ngắm gương mặt của tiểu nương, mái tóc đen bung xõa gối, khiến cho khuôn mặt nhắn đặc biệt trắng nõn.

      Nhìn cái, phải rồi.

      Tiết Nhượng vội vàng đứng dậy, chuẩn bị rời khỏi. Đến khi nhìn thấy đôi chân ngọc của tiểu nương duỗi ra ngoài chăn, mới qua, chuẩn bị thay nàng phủ lên. Chỉ là cúi đầu, nhìn đôi chân ngọc tuyết trắng trước mắt, nhất thời thể dời mắt.

      Quá , khó trách nàng luôn ghét bỏ chân của lớn.

      vươn tay mình ra so so, phát giác còn lớn bằng tay . giơ tay chuẩn bị thay nàng đắp lại, chỉ biết khi nhìn đôi chân này, con ngươi trở nên sâu thẳm, thoáng cúi người xuống.

      Còn chưa đụng vào, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, Tiết Nhượng đột nhiên giương mắt.

      thấy tiểu tử ngủ tận cùng bên trong, mở to đôi mắt đen lúng liếng, lẳng lặng nhìn
      Last edited: 9/9/16
      Dion, sanone2112, B.Cat16 others thích bài này.

    4. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      :yoyo45::yoyo45:hihi.thíc wá cơ.ủg hộ nàg mau ra chương mới *thơm thơm *

    5. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      A ... bé nào tỉnh vậy, chắc là Thượng nhi, nếu là Vinh nhi là toi rồi, kiểu gì củng ầm ĩ 1 trận khhiến Lộ tỷ thức giấc thôi. mà là xấu, ai lại trèo vào phòng của nữ nhi chứ. đáng đánh. thanks edit nhiều nha

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :