1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Style vợ đáng yêu - Khinh Ảm

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 25: Bóng đêm vô biên
      Editor : Serena Nguyen


      Đa Bảo đương nhiều năm rồi, lần nữa, cũng ngờ người có cấp bậc như Cọc Gỗ, bình thường Đa Bảo bị mấy kì hoa ở kí túc xá tẩy não, giờ cũng bắt đầu chú trọng hình tượng, sợ mất mặt thể gặp người, nhưng thể để Cọc Gỗ nhà mất mặt được!

      Ở chung chỗ với Cọc Gỗ, Đa Bảo làm việc có sức lực hẳn lên. Tình thúc đẩy con người hăm hở tiến lên, lời này đúng là chân lý!

      Mỗi ngày, vừa đến giờ ăn cơm trưa kịp chờ đợi đến cửa thang máy chờ Cọc Gỗ, bây giờ Đa Bảo cảm thấy điểm tốt duy nhất khi ở Giang thị đó là có thể thấy Cọc Gỗ mỗi ngày, hi hi.

      biết từ lúc nào, phòng ăn phân cấp bậc nữa rồi, khu cao tầng chuyển thành khu bình thường, nhân viên bình thường cũng có thể ngồi tự do, nhân viên cao tầng cũng được đối xử đặc biệt nữa.

      "Ôi chao~ tự dưng đứa cháu kia trở nên có nhân tính vậy? Thế mà cải tà quy chính rồi." Đa Bảo cảm thấy kỳ quái, mặc dù mỗi lần và Cọc Gỗ ăn cơm, trừ bọn họ ra, phòng ăn cũng có những người khác, nhưng mà như có thể nhìn thấy hình ảnh mọi người vui vẻ hòa thuận ngồi chung chỗ ăn cơm, lãnh đạo nhân viên thân thiết, tốt.

      "Thời gian dài. . . . . . Chắc chắn có giác ngộ." Cọc Gỗ ngồi ở đối diện .

      "Dù thế nào cũng vẫn là nhà tư bản." Đa Bảo nghĩ đến mình là bị đứa cháu trai kia áp bức là nhịn được mắng mấy câu, lần này cũng ngoại lệ.

      "Vốn ở chỗ cao, hành động việc làm như vậy đều có thể lý giải được." Cọc Gỗ xong, gắp cho Đa Bảo mấy miếng thịt trong khay thức ăn của mình.

      "Người xấu chính là người xấu, ta áp bức chúng ta!" Nghe thấy Cọc Gỗ đỡ cho ‘ ta’, Đa Bảo cũng vui vẻ.

      "Tái ông mất ngựa họa phúc khôn lường*. . . . . . Cho nên chúng ta mới có thể ở cùng chỗ. . . . . ." Mỗi lần Cọc Gỗ chuyện đều có thể đánh vào trọng điểm, giống như đặc biệt thích tư duy ngược chiều.

      * Tái ông thất mã, an tri họa phúc: ông lão ở biên giới mất ngựa, chẳng biết là họa hay là phúc.

      Ý câu này là họa phúc khôn lường, đoán trước được.

      Câu này bắt nguồn từ câu chuyện sau :
      " ông lão ở gần biên giới giáp với nước Hồ phía Bắc nước Tàu, gần Trường thành, có nuôi con ngựa. hôm con của ông lão dẫn ngựa ra gần biên giới cho ăn cỏ, vì lơ đễnh nên con ngựa vọt chạy qua nước Hồ mất dạng. Những người trong xóm nghe tin đến chia buồn với ông lão.
      Ông lão rất bình tỉnh : Biết đâu con ngựa chạy mất ấy đem lại điều tốt cho tôi.
      Vài tháng sau, con ngựa chạy mất ấy quay trở về, dẫn theo con ngựa của nước Hồ, cao lớn và mạnh mẽ.
      Người trong xóm hay tin liền đến chúc mừng ông lão và nhắc lại lời ông lão trước đây.
      Ông lão có vẻ gì vui mừng, : Biết đâu việc được ngựa Hồ nầy dẫn đến tai họa cho tôi.
      Quả nhiên con trai của ông lão rất thích cưỡi ngựa, thấy con ngựa Hồ cao lớn mạnh mẽ thích lắm, liền nhảy lên lưng cỡi nó chạy . Con ngựa Hồ chưa thuần nết, quen người nên nhảy loạn lên. Có lần con ông lão cẩn thận để ngựa Hồ hất xuống, té gãy xương đùi, khiến con ông lão bị què chân, tật nguyền.
      Người trong xóm vội đến chia buồn với ông lão, ngờ con ngựa tốn tiền mua nầy lại gây ra tai họa cho con trai của ông lão như thế.
      Ông lão thản nhiên : Xin các vị chớ lo lắng cho tôi, con tôi bị ngã gãy chân, tuy bất hạnh đó, nhưng biết đâu nhờ họa nầy mà được phúc.
      năm sau, nước Hồ kéo quân sang xâm lấn Trung nguyên. Các trai tráng trong vùng biên giới đều phải sung vào quân ngũ chống ngăn giặc Hồ. Quân Hồ thiện chiến, đánh tan đạo quân mới gọi nhập ngũ, các trai tráng đều tử trận, riêng con trai ông lão vì bị què chân nên miễn lính, được sống sót ở gia đình."


      Đa Bảo cắn chiếc đũa, cảm thấy hình như thực là như vậy, như vậy đống cặn bã là bà mối của và Cọc Gỗ? Bà mối sao, vẫn ghét là được.

      "Mộc Hi, nhất định phải kiếm nhiều tiền chút, ép càng nhiều càng tốt! Ép khô ta!" Đa Bảo lại phát tác chứng độc mồm độc miệng.

      Giang Mộ Hi vốn muốn gì đó với Đa Bảo, nhưng nhìn khuôn mặt nhắn trở nên tức giận của lại mở miệng, chuyện này, xem ra vẫn phải là suy tính kỹ hơn. . . . . .

      "Chừng nào gặp bạn cùng phòng của em?" Tan việc, Đa Bảo ngồi trong xe của Cọc Gỗ ở dưới hầm để xe, kéo tay làm nũng hỏi.

      Gần đây mấy tên ở ký túc xá cực kì chăm chỉ thúc giục, đều la hét muốn gặp trai đẹp, Đa Bảo cảm thấy kéo dài nữa cũng được, thế nào Cọc Gỗ nhà đến cha mẹ vợ cũng gặp rồi, gặp bạn cùng phòng chỉ là chuyện .

      Hình như Cọc Gỗ nhìn bộ dạng hờn dỗi của tâm tình rất tốt, "Em xếp thời gian ." Lần này cũng nghĩ nhiều sảng khoái đồng ý.

      "Hoan hô!" Đa Bảo vô cùng vui vẻ như hoàn thành nhiệm vụ khó khăn nhất, bám ở cổ của Cọc Gỗ hôn cái lên mặt .

      Hậu quả của cái gọi là ‘chủ động hiến thân’ chính là ‘dẫn lửa lên thân’, phúc lợi như vậy, làm sao Giang đại nhân có thể dễ dàng thỏa mãn đây.

      chưa kịp rời thuận thế giữ chặt , sau đó đợi có phản ứng, trực tiếp dán lên đôi môi ngọt ngào của .

      Đầu lưỡi ướt mềm liếm lên đôi môi , mang tới cảm giác ấm áp lan truyền đến toàn thân trong nháy mắt, tiếp xúc với hàm răng, lưỡi Đa Bảo cũng bất giác bị quyến rũ, mặc dù rất thành thạo nhưng cũng quá lưu loát, Đa Bảo xấu hổ thử đáp lại , cẩn thận từng li từng tí thăm dò, nhưng biết trêu đùa như vậy làm hưng phấn.

      Kết quả là kịch liệt dây dưa hơn, đầu lưỡi nóng bỏng càn quét mỗi chỗ trong miệng , hô hấp nóng rực, khoảng cách của hai người càng lúc càng gần, tay Đa Bảo vẫn vòng ở thắt lưng , hai người dính sát nhau, vật cản cũng có.

      Đa Bảo càng cảm thấy khí chung quanh bốc cháy, nhưng bị Cọc Gỗ hôn như vậy lại mơ màng, đại não trống rỗng.

      Giang đại nhân vẫn luôn có thể kiềm chế, triền miên như vậy cũng phải là lần đầu, chỉ là lần này Đa Bảo dựa chặt vào , bộ phận mềm mại trước ngực vô ý thức dính sát, Giang đại nhân
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 26: Tình dục mất kiểm soát
      Editor: Serena Nguyen

      "Lần sau vào phòng em nhớ gõ cửa."

      "Lần sau tắm nhớ khóa cửa phòng."

      Sáng sớm ngày thứ hai, hai người ở bàn cơm đồng thời mở miệng.

      Dù là bạn trai mình, Đa Bảo cảm giác mình bị thấy hết là mắc cỡ.

      ra ngày hôm qua Giang Mộ Hi có gõ cửa trước, chỉ là mãi có tiếng trả lời, cửa phòng lại khóa, mới mở cửa.

      Đa Bảo đầu óc ngu si thần kinh ổn định, hề có ý đề phòng người khác, điểm này khiến Giang đại nhân hơi lo lắng. Chỉ là có thể suy ra hết sức tin tưởng , tin tưởng chính nhân quân tử.

      Nghĩ tới đây Giang Mộ Hi lại vui vẻ ít.

      Nhưng mà, Đa Bảo quá đơn thuần, có lúc bề ngoài càng thiện lương chính trực càng có thể là sói đội lốt cừu, mà Giang đại nhân vừa vặn chính là hình tượng đó. . . . . .

      . . . . . .

      "Khốn kiếp khốn kiếp!"

      Bởi vì mẹ và ông già cứ ở quê mãi chịu về, hai nàng ở ký túc xá còn hai ngày nữa mới về, tuần này Đa Bảo đều ở nhà Cọc Gỗ, dù sao cũng là bạn trai, Đa Bảo cảm thấy ở tạm ở nhà bạn trai là chuyện đương nhiên, dù sao cũng mặt dầy. Cọc Gỗ cũng cho cái chìa khóa, kể từ khi Đa Bảo tới đây, nhà cửa đều được dọn dẹp sạch , nhìn qua như gia đình.

      Đa Bảo ngồi ở phòng khách ăn vặt xem tivi, thầm mắng nam chính TV, hết sức tức giận.

      Lúc Giang Mộ Hi khoác áo choàng tắm ra từ phòng tắm thấy màn này.

      "Mộc Hi! xem! Người đàn ông kia dám lừa bạn ta! Sao ta có thể lừa ấy!" Đa Bảo nhìn thấy ra ngoài, trực tiếp than vãn với , cái miệng vểnh lên.

      Mỗi ngày Đa Bảo đều xem phim truyền hình trong mắt Giang Mộ Hi là cực kỳ nhàm chán, mỗi lần đều rất nhập tâm, sau mỗi tình tiết, châm chọc là chuyện thể thiếu trước lúc ngủ của .

      Bình thường, với phim truyền hình của , Giang Mộ Hi cũng thèm nhìn thẳng vào thư phòng, chỉ là hôm nay ngoại lệ dừng bước.

      "Thế nào?" hiếm khi tới phòng khách dịu dàng ôm vai Đa Bảo ngồi xuống.

      "Nam chính lừa gạt nữ chính rồi! Ghét nhất lừa gạt! Ghét ghét!" Đa Bảo nhìn màn ảnh TV, còn chưa thoát khỏi bộ phim.

      Giang Mộ Hi nhìn khuôn mặt nhắn tức giận của , ánh mắt hơi trầm xuống, giả vờ nhìn màn hình TV trầm mặc lâu.
      "Nếu em là nữ chính, em làm gì?" Sau lúc lâu, mở miệng hỏi .

      "Chia tay! Phải chia tay! Sau đó cả đời qua lại với nhau!" Đa Bảo đầy căm phẫn .

      Ánh mắt Giang Mộ Hi càng trầm xuống, lúc Đa Bảo phát biểu cảm tưởng của mình xong, lời từ từ buông tay vai .

      "Mộc Hi, ngủ à?" Đa Bảo nhìn cứ như thế, ngu ngơ hỏi.

      "Ừ."

      Đa Bảo nghe xong nhảy khỏi sofa "loẹt xoẹt" kéo lê dép lê của mình chạy tới bên cạnh , "~ Mộc Hi ngủ ngon nhé ~ !" Lúc trước ở nhà, mỗi buổi tối trước khi ngủ Đa Bảo cũng chúc ngủ ngon, biết từ lúc nào bắt đầu tăng thêm hôn chúc ngủ ngon, trong quãng thời gian ở chung ngắn ngủi này, Đa Bảo cũng hôn chúc ngủ ngon, đều thành thói quen.

      Giang Mộ Hi nhìn Đa Bảo bé mang theo nụ cười đáng trước mắt, cảm thụ nhiệt độ lưu lại mặt, trong lòng cũng có dòng nước ấm chảy qua.

      Đây là Bảo Bối của . . . . . .

      "Ngủ ngon, ngủ sớm chút." Cúi người ấn lên nụ hôn gò má , sau đó nhàng vuốt tóc của , hình ảnh ấm áp hạnh phúc.

      Đa Bảo gật đầu lại vui vẻ về phòng khách xem ti vi.

      Trước lúc Giang Mộ Hi về phòng nhìn Đa Bảo trong phòng khách lúc cười lúc ồn ào, cảm thấy tồn tại của hài hòa, mà , khỏi mê luyến hài hòa ấy. . . . . .

      ——— —————— —————— —————— —————— ———————

      Rốt cuộc cũng đến ngày mang Cọc Gỗ gặp hội chị em rồi, vừa thưởng thức cảnh đẹp của Tổ quốc, trở lại lại thấy trai đẹp, đám người ở ký túc xá chợt cảm thấy cuộc sống tốt đẹp.

      "Đa Bảo! Cậu xác định Cọc Gỗ nhà cậu bị tật ở mắt?"

      Hôm nay Cọc Gỗ chi mạnh tay, mời các ở ký túc xá tới nhà hàng hạng sang cảm nhận cuộc sống tiểu tư sản, giả bộ giới thượng lưu.

      Cơm nước xong, thừa dịp Cọc Gỗ lấy xe, đoàn người túm lấy Đa Bảo bắt đầu thẩm vấn.

      "Ngày tận thế cũng chưa đến, tại sao Cọc Gỗ nhà tớ thể nhìn trúng tớ chứ! Người tình trong mắt hóa Tây Thi, các cậu toàn là những người phàm tục biết cái gì!" Ký túc xá hiếm khi tụ tập lại chỗ, mấy tháng thấy họ, Đa Bảo rất vui vẻ, uống ít rượu, chuyện cũng hùng hồn.

      cũng rất đáng , gặp người người thích đó! Có chỗ nào xứng với Cọc Gỗ chứ! Trừ chiều cao có chút phù hợp với Cọc Gỗ, nhưng còn có gian phía *! Hơn nữa giày cao gót vào đứng bên cạnh Cọc Gỗ cũng rất hợp đấy!
      * Nó là thế này : 上身的空间
      [​IMG]

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :