1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Song sinh (gemini) - Tĩnh Hải Vô Ba(Incest, H) (Full Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Editor : tyvybutchi.



      Chương 16 (tiếp):

      Hôm nay là ngày đầu tiên học, trong thời khoá biểu sáng nay tiết đầu là học ở phòng số 205 lầu ba, tôi có chút xa lạ lại có chút quen thuộc tìm đường lên được phòng học 205. Đẩy cửa ra trong phòng học chẳng có ai cả, chẳng lẽ tôi nhớ nhầm phòng học hay là nhớ sai thời gian. Tôi lấy thời khoá biểu ra, sai mà, đó viết bài học bắt đầu vào9hsáng hôm nay tại phòng số 205 lầu ba.

      Tôi giơ đồng hồ lên xem, bây giờ 8 giờ 45 rồi, theo lý thuyết nên sớm có người đến. Chuông bắt đầu tiết học vang nhưng trong phòng vẫn có người nào, ngay cả giáo viên cũng , tôi có chút yên muốn tìm người hỏi thử, ngay lúc đứng lên liền nghe được tiếng đẩy cửa.

      nam sinh có chút quen mặt từ ngoài cửa tới, hình như là cùng lớp tôi, nhưng tên nhớ được. Kiểu tóc cắt kỳ quái còn nhuộm nhiều màu sắc khác nhau. lỗ tai bên mang ba bốn khuyên tai, bên còn lại mang gì, cổ đeo thêm sợi dây chuyền màu bạc to bằng ngón út, phía dưới còn treo cái mặt nạ thoạt nhìn rất quỷ dị. Quần áo người rộng thùng thình, nhìn khác gì trùm vải bố lên người, cũng nhìn ra là màu sắc gì, xám ra xám xanh ra xanh, phía dưới cũng mặc cái quần jean rộng, hơn nữa thoạt nhìn giống như lâu giặt.

      Nhìn thấy tôi quan sát , lại gần hướng tôi nhe răng nở nụ cười, tôi sợ hết hồn vội vàng cúi đầu. tiến vào lâu, trong phòng học mới bắt đầu có vài bạn học khác lục tục vào. Tôi mở sách hôm nay phải học ra, muốn xem trước chút nội dung hôm nay phải học cảm giác chỗ ngồi bên cạnh hình như có người ngồi xuống. Tôi ngẩng đầu lên, ngồi bên cạnh là nữ sinh lạ mặt, tóc cắt ngắn có hơi giống con trai và quần áo người có hơi trung tính, nếu phải là nhìn thoáng thấy dung mạo thanh tú có lẽ tôi cũng cho ấy là nam sinh.

      "Mình có thể ngồi ở chỗ này chứ?" Giọng nhàng lại chút sợ hãi vang lên ở phía sau tôi.

      "Có thể!" Tôi gật đầu cái, là Vương Chiêu Đệ, là nữ sinh ngày đó dẫn tôi cùng nhau đến phòng ngủ kia. Trễ nửa tiếng, giáo viên mới sách kẹp nách, mặt mỏi mệt từ ngoài cửa lết vào.

      "Mở sách trang số bảy, hôm nay bài đầu tiên chúng ta học là. . . . . ."

      Tôi cầm bút tùy ý gạch những nội dung nghe là trọng điểm ở trong sách. Nghe thầy giảng bài còn bằng tự mình đọc sách, căn bản là đọc như máy móc, ngay cả dấu ngắt câu cũng thay đổi. Tôi xoay người lại quan sát nữ sinh ngồi bên phải kia, lần trước điểm danh có thấy ấy.

      Hình như ấy cảm thấy được tôi nhìn nên xoay mặt qua hướng tôi cười cười.
      Đúng lúc chuông tan học vang lên, giáo viên ngay cả giây nán lại cũng có liền ôm sách ra cửa chính phòng học.

      "Xin chào, mình tên là Từ Tiểu Nhã." ấy duỗi tay về phía tôi.

      "Xin chào, mình tên là Lý Ngọc Uyển." Tôi cũng vươn tay nắm lấy tay ấy.

      "Ngày điểm danh mình thấy có mặt cậu."

      "À, mình và chị mình ra ngoài du lịch, lại có đặt vé khứ hồi nên chậm hai ngày mới trở về." ấy giải thích tại sao ngày đó tới.

      "Cậu còn có chị à? Vậy hai người chơi ở đâu?" ra là ấy còn có chị , tốt, tôi chỉ có trai có chị .

      "Về quê ở nhà bà ngoại, bà ngoại rất nhớ mình và chị mình nên nhất định bắt bọn mình phải trở về ở lại vài ngày, nhưng ai mà biết ngày tựu trường lại mua được vé xe lửa cho nên trở về kịp, mình và chị mình là sinh đôi, giống nhau như đúc, bữa nào mình giới thiệu cho cậu biết."

      "Sinh đôi sao, mình còn chưa từng thấy qua đấy." Tôi gần như chưa từng thấy qua song sinh giống nhau như đúc, tôi và hai mặc dù là long phượng thai nhưng dáng dấp lại chút cũng giống. Ngày đó nhân viên của quầy chuyên doanh hành động của chúng tôi rất giống em, sau khi về nhà tôi kéo đến trước gương soi hơn tiếng đồng hồ vẫn phát tôi và tia khí chất gì giống nhau, chỗ duy nhất có thể xem là giống chính là tôi và đều có đôi mắt hai mí to rất có hồn, nhưng mà đuôi mắt lại thoáng hếch lên chút, còn tôi lại tròn trịa giống quả hạnh nhân.

      Khoá buổi sáng rốt cuộc cũng kết thúc, buổi chiều có khóa, tôi bỏ tập sách vào trong balo giáo sư Lý chủ nhiệm lớp vội vã chạy vào, thấy chúng tôi vẫn còn chưa rời khỏi liền thở phào nhõm.

      "Bảy giờ tối ở phòng học này, chúng ta họp lớp!" tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Thầy viết thông báo ở bảng đen sau đó liền vội vã chạy ra khỏi phòng học.

      "Lý Ngọc Uyển, lát nữa cậu có bận việc gì ?" Từ Tiểu Nhã ngồi bên cạnh vỗ vỗ cánh tay tôi.

      " bận gì cả." Tôi lắc đầu cái, hai cả buổi sáng và buổi chiều hình như đều có khóa, bây giờ tôi về cũng chỉ ở nhà có mình.

      "Có muốn ăn chút gì đó với mình hay , cậu tới thành phố A lâu nên chắc là chưa từng ăn vặt ở thành phố A phải , nên để mình- người địa phương này dẫn cậu trải nghiệm chút về đặc sắc của thành phố A." Từ Tiểu Nhã giống như bé trai hào khí can vân vỗ vỗ ngực.

      "Được" Tôi gật đầu cái. Cứ coi như phải vì ăn gì đó ít nhiều quen được người bạn cũng tốt.

      "Cậu có muốn cùng ?" Từ Tiểu Nhã hỏi Vương Chiêu Đệ ngồi sau lưng tôi.

      "Mình. . . . . ." Vương Chiêu Đệ có chút bối rối nắm vạt áo.

      " thôi thôi, cùng nhau nào!" Từ Tiểu Nhã tay kéo tôi tay kéo Vương Chiêu Đệ ra khỏi trường. Từ Tiểu Nhã hổ là người thành phố A, mang theo tôi và Vương Chiêu Đệ trái chui phải lách đến gốc phố tầm thường.

      "Đây chính là phố quà vặt nổi danh của thành phố A!" Từ Tiểu Nhã chỉ vào con đường bày đầy các loại quán , lớn tiếng tuyên bố với chúng tôi. Lúc ở nhà tôi rất ít khi ăn quà vặt ở các loại quầy hàng bên ngoài này, mẹ cảm thấy sạch , hai cũng cảm thấy ăn thứ này tốt cho thân thể, giờ tới thành phố A, trừ bữa ăn chính ra ăn được nhiều nhất là trái cây hoặc đồ ăn vặt mua ở siêu thị chứ chưa từng được tới đây ăn loại quà vặt này.

      "Tới ăn thử chút đậu hũ nướng nổi danh của thành phố A nào." Lý Tiểu Nhã quen việc dễ làm kéo chúng tôi ngồi xuống băng ghế của quán bán đậu hũ nướng phố. Đậu hũ cắt thành miếng rồi nướng, đặt ở lửa than nướng đến hơi nhũn ra, sau đó quét ít tương ớt tạo vị cay rồi bỏ vào trong miệng, ăn là ngon. Từ Tiểu Nhã kéo tôi và Vương Chiêu Đệ ăn từ đầu phố đến cuối phố, rất lâu tôi có ăn no như vậy rồi, nếu cứ theo như tiến độ này, tôi nghĩ tôi nhất định mập trở lại.

      ", mình dẫn các cậu uống nước miễn phí!" Ăn no Từ Tiểu Nhã lại tay kéo tôi tay kéo Vương Chiêu Đệ về phía khác. Chui qua vài con hẻm chúng tôi rốt cuộc cũng đứng ở cửa tiệm nước giải khát, vẫn là tiệm nước giải khát tôi nhìn vô cùng quen mắt.
      Last edited by a moderator: 3/10/14
      Nhược Vân, Andrena, lyly3 others thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 16 (tiếp):

      "Đây là tiệm nước giải khát chị họ mình mở, , chúng ta vào uống nước miễn phí." Tôi còn suy nghĩ có nên vào hay liền bị Từ Tiểu Nhã lôi vào cửa tiệm.

      "Chị họ à, em lại tới đây, còn dẫn theo bạn học nữa." tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Vừa bước vào cửa Từ Tiểu Nhã liền lớn tiếng hướng hơn 20 tuổi ngồi chỗ quầy rượu kêu lên.

      "Còn chưa có vào liền nghe được tiếng của em rồi, các em muốn uống cái gì gọi ." đứng ở quầy rượu kia ngẩng đầu liếc nhìn Từ Tiểu Nhã tùy ý phất tay.

      "Mình muốn chanh Hồng Trà, các cậu muốn cái gì."

      "Mình muốn trà sữa trân châu nguyên vị." Tôi ngẩng đầu liếc nhìn thực đơn phục vụ, khéo là ngày đó.

      "Mình cũng giống vậy." Vương Chiêu Đệ liếc mắt nhìn hóa đơn.

      "Xác định! thay đổi nữa?" Người phục vụ kia viết xong hóa đơn rồi nhìn tôi chằm chằm hỏi.

      "Được rồi, chị họ nhanh lên chút, em sắp chết khát rồi." Từ Tiểu Nhã cầm thực đơn chọn món ngừng quạt về phía mặt mình. tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Nửa tựa vào ghế ngồi trò chuyện hôm nay nên ăn vặt cái gì, bạn cùng lớp ra sao, giáo viên trường học thế nào, mặc dù đa phần đều là Từ Tiểu Nhã mình..., còn tôi và Vương Chiêu Đệ chỉ ngồi nghe, nhưng mà cũng có ý tứ, đây là lần đầu tiên tôi biết Từ Tiểu Nhã có bề ngoài như bé nhưng tính tình lại giống con trai, thẳng thắn, sảng khoái, để ý đến hình tượng như vậy.

      Chuông điện thoại di động vang lên, tôi lấy điện thoại từ trong túi ra, là hai gọi. trường có chút chuyện nên buổi tối về hơi trễ, tôi cũng thuận tiện cho biết tối nay tôi cũng phải họp lớp ở trường nên về trễ như , bảo tôi khi nào tan lớp gọi điện thoại cho , tới đón tôi về, quá muộn nên yên lòng để tôi mình. tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Xem thời gian điện thoại di động chút, gần sáu giờ rưỡi rồi, từ nơi này trở về trường cũng vừa đến thời gian họp lớp tối.

      "Ai, còn phải trở về trường nữa! Họp lớp làm quái gì chứ!" Từ Tiểu Nhã ngồi ghế muốn động.

      " thôi, tới trễ là được, đây là ngày họp lớp đầu tiên của buổi tựu trường đấy." Tôi dùng sức vỗ vỗ Từ Tiểu Nhã nằm úp sấp bàn.

      "Tới trễ được, mau trở về thôi." Vương Chiêu Đệ cũng ở bên thúc giục.

      "Được rồi, thôi thôi!" Chúng tôi cám ơn với chị họ Từ Tiểu Nhã. sau đó nhóm ba người chậm rì rì trở về trường, lúc tới phòng học gần 7 giơ 15 rồi, chúng tôi đẩy cửa phòng học ra. giáo sư Lý - chủ nhiệm lớp có mặt rồi, nhưng đáng tiếc chính là trong phòng học tổng cộng cả ba ngưởi chúng tôi chỉ mới có 8 học sinh ngồi trong lớp. Đến bảy giờ rưỡi, giáo sư Lý đến phòng ngủ học sinh tìm những người còn lại vẫn chưa tới, nhưng lúc trở về thầy lại người có trong phòng ngủ, tất cả đều đ ra ngoài. Giáo Lý nhìn 8 người chúng tôi ngồi dưới lớp, có chút lúng túng họp lớp đổi sang ngày khác rồi liền ra khỏi phòng học.

      "Sớm biết trở lại, Lý Ngọc Uyển, bậy giờ còn sớm cậu có muốn cùng mình tìm chị mình hay ." Từ Tiểu Nhã kéo ống tay áo tôi.

      ' muộn lắm rồi". Tôi xem thời gian chút, gần tám giờ rồi

      "Hôm nay truờng chị mình có đón học sinh mới đó, chúng ta đến xem chút" Tôi còn chưa kịp phản ứng liền bị kéo ra cổng trường bắt taxi..

      "Đến đại học A " Từ Tiểu Nhà địa điểm cho tài xế

      "Lý Ngọc Uyển, cậu có bạn trai hay , nếu hôm nay để cho chị mình giới thiệu cho cậu , nghe lần này trường của chị ấy có mấy đẹp trai rất tệ đó"

      "Chị cậu học đại học A à"

      "Ừ, chị mình học giỏi hơn mình cho nên thi vào được đại học A còn điểm thi của mình tựơng đối kém." Nhìn sắc mặt của Từ Tiểu Nhã hề có chúp nào cảm thấy tự giác được mình thi tuơng đối kém.

      Chỉ chốc lát xe liền dừng ở cổng trường đại học A tôi nhìn cổng chính hoàn toàn cùng cấp bậc với trường chúng tôi kia, hổ là trường đại học nổi danh lâu đời toàn quốc, xem ra ngay cả cổng trường cũng hùng vĩ hơn nhiều so với các trường khác.

      "Đừng chậm chạp như vậy, hồi tan trường chắc chắn gặp được trai đẹp đâu"

      Tôi đường bị Từ Tiểu Nhã kéo chạy , đại học A lớn như vậy, học viện (*) khác hệ cũng nhiều như vậy, chắc chắn gặp được hai. Nhưng nếu gặp được cũng sao, vừa đúng lúc có thể cùng nhau về nhà.

      (*): dạy chuyên ngành, trường của tiểu Uyển là 1 phần của đại học A



      Phòng ốc của đại học A quả là rất tốt, mỗi viện đều có hội trường độc lập. Từ Tiểu Nhã kéo tôi len vào trong đám người về phía hội trường

      "Chị, đây là bạn học của em - Lý Ngọc Uyển, còn đây là chị mình, rất giống có phải !" Từ Tiểu Nhã đẩy tôi đến trước mặt nữ sinh. Người nữ sinh trước mặt tôi cao hơn tôi chút, tóc quăn chạm vai, quần áo nhàng thanh lịch, bên môi mang theo nụ cười quyến rũ nhưng khuôn mặt là giống Từ Tiểu Nhã như đúc, nếu như Từ Tiểu Nhã cột tóc lên, lại trang điểm thêm chút cũng có thể biến thành bộ dạng này thôi.

      " sụ rất giống gần như là giống nhau như đúc." Tõi gật đầu cái, tôi vẫn là lần đầu tiên thấy cặp sinh đôi như vậy

      "Chị, đây là bạn học mới của em - Lý Ngọc Uyển. có bạn trai, hôm nay chị phải giới thiệu nam sinh tốt của học viện chị cho ấy biết"

      "Trường học của em cũng loại nữ sinh văn tú (thanh tú + văn vẻ) này sao. thành vấn đề, cứ từ từ xem xem có ai làm cậu cảm thấy hài lòng , mình giới thiệu cho cậu biết"

      Chị của Từ Tiểu Nhã vỗ vỗ Từ Tiểu Nhã rồi thuận đường vỗ tôi. Tôi nắm Từ Tiểu Nhã kéo tới góc đài: "Cậu nhăng cuội gì đó? Mình khi nào muốn tìm bạn trai?"'

      " cần xấu hổ, đây là đai học A đó, nam sinh ở đây cũng coi như tiền đồ rộng mở, tương lai sáng lạn, tùy tiện chọn người tới chuyện đương chút cũng tồi". Từ Tiểu Nhã bắt chéo chân dựa vào tường cười có chút lưu manh.

      "Mình lười quản cậu muốn làm gì, mình muốn về" Tôi xoay người muốn .

      "Ai, xem chút mà, chừng có người cậu thích ở đây sao?" Cánh tay tôi bị nắm chặt kéo trở lại.

      "Mình !"

      "Xem chút cũng đâu có mất gì, cậu nhìn xem nam sinh kia thế nào, xem ra có chút mọt sách nhưng mà dáng dấp cũng tệ"

      Theo ngón tay Từ Tiểu Nhã chỉ, tôi thấy được nam sinh đeo mắt kiếng gọng đen có vẻ mặt trông như tên ngốc.

      "Tên này cười lên xấu xa, lại nam nhân xấu nữ nhân ". Tôi lắc đầu cái có chút chịu nổi.

      "Cậu rốt cuộc là thích loại nam sinh gì, ra mình giúp cậu tìm"

      "Mình thích lịch chút". Tôi cũng biết lúc ấy nghĩ như thế nào cùng theo Từ Tiểu Nhã ồn ào lên.
      Last edited by a moderator: 8/10/14
      Nhược Vân, Andrena, lyly6 others thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 16 (tiếp):

      "Lịch , lịch , như thế bào mới gọi là lịch ? A a, tìm được rồi, đó đó, nhìn kìa. . . . . ." Ngón tay Từ Tiểu Nhã chỉ vào bóng dáng xa xa. Tôi nhìn theo ngón tay Từ Tiểu Nhã, áo khoác tây trang màu xám bạc, quần tây màu đậm, mặt treo nụ cười nhàn nhạt như cười như , biết cùng những người bên cạnh trò chuyện cái gì. tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Tôi cúi đầu dán chặt ánh mắt xuống đất, quay lưng lại dám nhìn hướng bên kia. Cũng quá đúng lúc , nhiều hệ từ nhiều học viện như vậy làm sao lại gặp phải hai chứ. Từ Tiểu Nhã xem tôi cúi đầu trở thành xấu hổ, ba bước thành hai bước kéo chị ấy từ trong đám người ra.

      "Chị, người đó, người đó tệ, chị có quen biết ."

      Chị của Từ Tiểu Nhã theo ngón tay của ấy nhìn sang."Là cậu ta! Cậu ta là học sinh mới trong đám nhân vật làm mưa làm gió của trường đó, ngay cả hội học sinh đều chú ý cậu ta."

      "Lý Ngọc Uyển, ánh mắt cậu tệ nha, nhìn cái là nhắm ngay hàng tốt rồi." Từ Tiểu Nhã khí khái phát vỗ vào vai tôi đau điếng.

      "Chị thử xem giới thiệu chút , chừng có thể thành công nha, nếu cũng có thể làm bạn tốt cũngđược"

      "Vậythử chút xem sao, chị cũng bảo đảm lắm, nghe cậu ấy cũng dễ gần"

      Chị của Từ Tiểu Nhã làm tiên phong, còn Từ Tiểu Nhã kéo tay tôi theo phía sau, dọc theo đường còn ngừng động viên tôi, để tôi có thể chủ động chút. vất vả mới chen vào được, mặc dù tôi là tuyệt muốn chen vào đó.

      "Lý Ngự Chương" Tôi nghe được chị của Từ Tiểu Nhã chuyên với hai.

      "Chuyện gì?" Giọng hai nhàn nhạt nghe có chút lạnh, giọng điệu so với khi chuyện với tôi giống nhau

      "Đây là em mình, bạn học của em ấy muốn làm quen với cậu". Tôi bị đẩy ra phía trước. Chuyện tới nước này bây giớ có cúi đầu cũng thể tìm được kẻ đất để chui xuống nữa, tôi thể làm gì khác hơn là ngẩng đầu lên hướng hai lộ ra nụ cười bất đắc dĩ. Lông mày nhíu chặt vào chỗ, mắt hơi híp, môi mỏng cũng mím lại thành đường thẳng. tức giận, tôi biết tức giận

      " Này mau câu gì chứ! Cậu có đồng ý làm bạn với ấy , ấy ở lớp chúng ta có rất nhiều người theo đuổi đó"

      cái chớp mắt này là lần đầu tiên tôi phát Từ Tiểu Nhã nhiều lời, ấy tức giận, cậu đừng có đổ dầu vào lửa chứ. biết từ lúc nào xung quang có rất nhiều người vây quanh đều dùng ánh mắt xem kịch vui nhìn tôi và chằm chằm. Tôi giật tay áo Từ Tiểu Nhã muốn bảo ấy đừng nữa

      Có lẽ mọi người đều cảm thấy bên này khá thú vị hơn nên tất cả đều xông tới vây quanh chúng tôi. biết là người nào ở phía sau đẩy tôi cái, tôi trọng tâm vững uốn éo cái rồi ngã sóng soài mặt đất.

      Mặc dù phải là rất đau nhưng cái uốn éo kia lại lập tức làm cho tôi tạm thời đứng dậy được. Từ Tiểu Nhã vươn tay muốn đỡ tôi, bàn tay vươn ra đến nửa đường tôi liền bị kéo vào lồng ngực quen thuộc.

      "Đau lắm sao?" giơ tay xoa đầu gối tôi

      "Ừm!" Tôi dùng sức gật đầu cái, hơn mười năm kinh nghiệm cho tôi biết coi như đau chút nào cũng phải làm bộ như rất đau mới có thể lừa vượt qua kiểm tra. Tôi được bế lên ra ngoài, tôi tựa đầu vào trước ngực , vòng tay ôm cổ

      "Ai, các người làm cái gì vậy hả?" Từ Tiểu Nhã ở phía sau kêu lên. xoay người lại nhìn Từ Tiểu Nhã cái " ấy là em tôi, ngày mai giúp ấy xin nghỉ bệnh ngày"

      Về đến nhà nhàng đặt tôi ở ghế sa lon, lấy dầu hoa hồng trong hòm thuốc ra, khẽ xoa lên đầu gối bị trầy của tôi "Còn đau ?"

      Tôi lắc đầu cái, ra sớm còn đau nữa rồi, phen té kia cũng nghiêm trọng.

      " phải em hôm nay họp lớp sao? Tại sao lại chạy đến đại học A?" buông dầu hoa hồng trong tay xuống, ngồi ghế salon thuận tay kéo tôi vào trong ngực

      "ừm, nhưng vì ai tới nên đổi ngày rồi. Sau đó Từ Tiểu Nhã dẫn em gặp chị ấy, em cũng biết chị ấy học ở trường đai học A" Tôi giải thích tại sao đáng lẽ mình phải họp lớp nhưng tôi lại chạy đến đại học A

      Mùa thu ở thành phố A ràng sớm muộn gì cũng biến thành có chút lạnh, tôi tắm xong liền xông về phòng ngủ vén chăn lên chui vào, sau đó dán thân thể hơi lạnh vào bên người . Từ thân thể rất ấm áp, vào mùa đông ôm là thoải mái nhất, giống như là cái lò sưởi cực bự vậy. để quyển sách tay xuống, nằm nghiêng ở bên cạnh tôi, tay nhè mơn trớn gương mặt vừa tắm xong còn hơi dính nước của tôi

      "Trong lớp có rất nhiều người theo đuổi em sao?" Hôm nay giọng nghe qua cảm giác có chút nhàn nhạt, nghe ra tâm tình gì.

      " đừng nghe lời Từ Tiểu Nhã bậy, em ngay cả câu cũng chưa hề với bọn họ". Tôi lắc đầu cái rồi nắm lấy tay ngón tay dán mặt tôi qua nhàng cắn

      "Vậy Tiểu Triệu Vũ sao?" cũng tùy ý tôi tiếp tục cắn ngón tay thon dài của

      "Triệu Tiểu Vũ?" Tôi nhíu mày, hình như hôm nay tôi còn chưa có gặp

      "Uyển Uyển...." Hơi thở của có chút nóng rực phun ở bên tai, tôi nhắm mắt lại cảm giác nụ hôn ấm áp rơi vào môi. Tối nay có chút giống như bình thường, hình như có phần nôn nóng, hoặc có chút gấp gáp muốn biểu đạt cảm xúc gì đó. Trong lúc tôi còn chưa có chuẩn bị xong vùi sâu bên trong cơ thể tôi, mỗi lần xâm nhập đều là sâu đánh vào trong trái tim tôi.

      "Uyển Uyển, em vĩnh viễn đều là của , ai cũng có thể cướp em từ trong tay "
      Last edited by a moderator: 8/10/14
      Nhược Vân, Andrena, lyly5 others thích bài này.

    4. bornthisway011091

      bornthisway011091 Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      531
      Thế là dụ dk con thỏ vào hang nha3:)3:)3:)

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Editor : tyvybutchi.

      Chương 17:

      Thời gian thấm thoát thoi đưa, chớp mắt cái chỉ còn hai mươi ngày nữa là đến ngày khai giảng, những ngày sau này cũng dần dần trở thành quy luật. Đến trường, tan giờ học nếu có tiết ở nhà nấu ăn chờ hai trở về cùng ăn. Thỉnh thoảng dạo phố cùng Từ Tiểu Nhã, ăn quà vặt hoặc là bị bắt dạo rồi nghe kể về số nơi đặc sắc của thành phố A.

      Mùa thu ở thành phố A là lạnh đến thể diễn tả được, đặc biệt là hôm nay, hai ngày trước mới mưa trận lớn, hôm nay tôi có dấu hiệu cảm lạnh.

      "Tiểu Uyển Uyển, hôm nay sắc mặt của cậu có vẻ tốt lắm." Từ Tiểu Nhã ngồi bên cạnh có chút lo lắng nhìn khuôn mặt tái nhợt của tôi.

      "Hai ngày trước trời mưa to nên bị cảm chút." Chắc là vậy, đầu có chút mơ màng, có cảm giác cả người được thăng bằng.

      "Hay là cậu về nghỉ ngơi trước . Dù sao lát nữa cũng chỉ có tiết." tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Từ Tiểu Nhã bắt đầu giúp tôi thu dọn sách và bút bàn vào trong cặp.

      "Thôi để tớ đưa cậu về, dù sao tiết sau cũng điểm danh đâu." Từ Tiểu Nhã giúp tôi đeo cặp lên, đỡ tôi ra ngoài.

      "Tiểu Uyển Uyển cậu ở đây à? Điều kiện khu này rất được, rất gần trường."

      "Cũng tạm được, giao thông cũng thuận tiện, mua đồ cũng dễ dàng, chủ yếu vẫn là gần trường học."

      "Tiểu Uyển Uyển, cậu ở trọ đúng ? Có muốn kiếm bạn ở cùng ? Tớ và cậu ở chung, tớ còn có thể giúp cậu nấu cơm quét sân chẳng hạn." Vẻ mặt Từ Tiểu Nhã nịnh hót nhìn tôi.

      "Tớ mình, chờ khi nào tớ ở mình gọi cậu tới."

      Tôi leo lên gác móc chìa khóa mở cửa trong túi xách ra, chắc là bây giờ ở trường học, biết trong nhà có thuốc hay ? tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Nếu như có chắc tối nay phải nhắn tin cho mua ít mang về. Tôi mở cửa cắt đứt tiếng chuyện trong phòng.

      "Chị, sao chị lại ở đây?" Từ Tiểu Nhã đỡ tôi vào trong phòng, lên tiếng hỏi.

      "Chị mới phải hỏi em, phải buổi sáng em có tiết ư? Tại sao lại ở đây." Lúc này tôi mới phát trong nhà ngoài hai ra còn có chị của Từ Tiểu Nhã là Từ Tiểu Trí và ba nam sinh lạ mặt.

      "Tiểu Uyển Uyển thoải mái, em đưa cậu ấy trở về nghỉ ngơi."

      "Uyển Uyển làm sao vậy?" Tôi lại trở về với cái ôm quen thuộc, bàn tay ấm áp nhàng vuốt ve trán tôi.

      "Hình như có chút cảm, cảm thấy hơi lạnh." Tôi lắc lắc đầu, vẫn cảm thấy có chút mơ màng.

      " vào nằm trước , lấy thuốc cho em uống." tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn đỡ tôi vào phòng ngủ.

      “Vâng!" Tôi cởi áo khoác ra chui vào trong chăn. Chỉ chốc lát sau bưng ly nước ấm và thuốc vào."Uyển Uyển uống nó rồi ngủ tiếp."

      Tôi ngồi dậy nhận lấy ly nước và thuốc. Ly nước ấm uống vào bụng đúng là làm cả người tôi có chút ấm áp còn lạnh như lúc trước nữa.

      "Em ngủ , lát nữa qua đây với em." đưa tay vuốt ve khuôn mặt hơi lạnh của tôi. Tôi gật đầu cái rồi nhắm mắt lại. Sau đó tôi nghe thấy tiếng đóng cửa ra ngoài. tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Mặc dù trong đầu mơ màng, nhưng nhắm mắt lại vẫn thể ngủ thiếp . Vách tường cách tốt như tôi nghĩ, mơ hồ có thể nghe được tiếng chuyện.

      "Lý Ngự Chương, ấy là em của cậu à? Mình còn tưởng ngày đó cậu thuận miệng chơi thôi!" Giọng này là của Từ Tiểu Trí.

      "Lý Ngự Chương, chưa từng nghe qua cậu có em xinh như vậy nha, giấu kỹ như thế sợ bọn này trộm à?" tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn

      "Đúng vậy, bữa tiệc thịt nướng cuối tuần này nhất định phải đưa em cậu cùng đấy, nhiều người chơi mới vui."

      "Đúng thế, mang em cậu theo , chẳng lẽ còn sợ bọn mình dọa ấy hay sao?"

      "Mình cũng muốn , thuận tiện còn có thể bầu bạn với Tiểu Uyển Uyển." Giọng này là của Từ Tiểu Nhã, rất dễ nhận giọng của ấy, thể lẫn với ai được. tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Sau đó tiếng chuyện càng ngày càng , càng ngày càng mơ hồ dần rồi biến mất.

      “Uyển Uyển, dậy ăn chút cháo ." Tôi mơ mơ màng màng mở mắt ra thấy bưng cái chén ngồi ở mép giường. Đặt chén lên tay tôi, là cháo cải, ngửi mùi thấy rất thơm, hẳn là ăn rất ngon.

      " à, đây là do nấu hả?" Tôi suy nghĩ chút, chắc là phải, chưa từng xuống bếp nên thể nấu ra chén cháo cải thơm ngon như thế này được.

      " phải, là Từ Tiểu Trí trước khi giúp nấu." nhận lấy chén trong tay tôi rồi đặt ở đầu giường.

      "Đỡ hơn chút nào chưa?" vươn tay sờ sờ gò má vẫn còn hơi lạnh của tôi.

      " đỡ hơn nhiều rồi, chỉ là cả người có tí sức lực nào." tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Cảm mạo phải là chuyện gì nghiêm trọng, trừ cả người mềm nhũn ra những cái khác đều ổn.

      "Vây em ngủ tiếp lát !" đỡ tôi nằm xuống rồi đắp chăn cho tôi.

      “Vâng! phải ra ngoài sao?" cầm chén xoay người muốn rời khỏi, lại bị tôi đưa tay tóm được gấu tay áo.

      " có, định mang chén xuống bếp." trở lại ngồi cạnh mép giường, để cái chén ở ngăn tủ.

      "Lát nữa hãy cất có được ?" Tôi kéo tay chịu buông. tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn nhìn tôi hồi lâu, cởi áo khoác xuống, vén chăn nằm lên giường, ôm tôi vào trong ngực, hơi thở ấm áp quanh quẩn cả người tôi.

      "Lại nghĩ tới chuyện kia à? Ngoan ngoãn nhắm mắt lại mà ngủ giấc cho tốt, , ở bên cạnh Uyển Uyển."

      Tôi nhàng gật đầu, vùi cả người trong ngực chút cũng chịu buông. Nhắm mắt lại, nhớ lại lúc mới lên cấp 2, mẹ để cho tôi chia phòng ngủ với . tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Lần đầu tiên có phòng ngủ riêng khiến tôi rất vui vẻ, thế nhưng khi màn đêm buông xuống, tôi nằm chiếc giường lạ lẫm, nhìn trần nhà xa lạ, ngửi mùi hương xa lạ, mãi cũng ngủ được, cho đến lúc rạng sáng mới mơ màng ngủ thiếp , ngủ chưa được bao lâu lại bị cơn ác mộng làm giật mình tỉnh giấc.


      Cứ như vậy qua mấy ngày, cho đến ngày khi học thể dục, trong lúc chạy bộ tôi bị ngất xỉu đưa vào phòng y tế, mới phát tôi chưa được ngủ đêm nào ngon giấc kể từ khi chia phòng. Từ lần đó, sau khi về đến nhà, biết tìm lý do gì thuyết phục được mẹ, sau đó ngày tiếp theo tôi lại trở về căn phòng ban đầu cho đến hết cấp 2. tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Nhưng sau khi vào cấp 3 thể lại chia phòng ngủ được nữa. Cho nên vừa mới bắt đầu năm thứ nhất, hầu như đêm nào cũng đều giấu mẹ đến phòng của tôi, nằm bên cạnh cho đến khi tôi ngủ thiếp mới rời khỏi. Mặc dù sau này còn như thế nữa nhưng chỉ cần khi trời mưa sấm chớp đùng đùng tới phòng của tôi canh tôi ngủ.
      Nhược Vân, Andrena, lyly7 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :