1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Song sinh (gemini) - Tĩnh Hải Vô Ba(Incest, H) (Full Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Editor : tyvybutchi.
      Chương 15:
      Hôm nay là ngày đến trường báo danh mà

      Thông báo nhập học viết, tôi ngồi ở trước bàn trang điểm chải tóc, tóc dài thẳng tắp chưa bao giờ cắt nhuộm gần 15 năm, hẳn là tôi nên đổi lại hình tượng hoặc là dứt khoát cắt ngắn hay to gan nhuộm thêm chút màu.

      “Uyển Uyển, em sửa soạn xong chưa? mua đồ ăn sáng về rồi đây!” Tôi nghe thấy tiếng mở cửa và mùi thơm thức ăn sáng.

      “Em xong rồi!” Tôi buông cây lược trong tay xuống, soi gương quan sát quần áo hôm nay, đầm màu vàng nhạt ngắn đến đầu gói và thắt lưng ở eo làm nổi bật lên da thịt vốn là trắng nõn càng thêm trong suốt, tóc dài xõa đến eo phủ kín sau lưng và vai, trong gương mình bây giờ hình như cùng mình trong trí nhớ giống nhau, trước đây tôi giống như quả táo xanh, nhưng bây giờ tôi giống như quả táo xanh, nhung bây giờ tôi lại giống như trở nên có chút đỏ thắm lộ ra mùi táo thoang thoảng mê người.

      qua phòng ngủ, bàn cơm đặt hai cái bát, nghe mùi thơm hẳn là mì thịt bò. Tôi ngồi ghế cầm đũa lên bắt đầu ăn mì.

      “Uyển Uyển ăn từ từ thôi, thời gian vẫn còn sớm. Ăn mì xong lại uống sữa tươi.” lấy sữa tươi từ trong tủ lạnh ra rót ly đặt ở trước mặt của tôi. Tôi nhìn chằm chằm ly sữa tươi cau mày, tôi cảm thấy thành phố A bán sữa tươi có mùi vị là lạ. Ăn mì xong, tôi cau mày uống hết ly sữa tươi. Mặc kệ uống bao nhiêu lần vẫn cảm thấy mùi vị là lạ.

      đến lúc nên rồi, em mang đồ đủ chưa?” cúi đầu hôn sữa tươi dính môi tôi, vuốt vuốt tóc của tôi.

      “Em mang đủ rồi.” Tôi mở túi ôm ra kiểm tra, giấy CMND, thông báo nhập học, thông báo đóng tiền… loạt giấy tờ. Lúc này mới kéo tôi ra khỏi cửa, rồi xoay người khóa cửa kĩ càng.

      Trường học cách chỗ ở cũng phải quá xa, bộ cũng chỉ hai mươi mấy phút. Đứng ở trước cổng học viện kinh tế thành phố A, tôi mới biết này chỗ nghe là trường học kém nhất thành phố A này tên gì. Trước cổng chính này thoạt nhìn liền giống nhiều năm tu sửa, chúng tôi theo bảng hướng dẫn học sinh mới tới ký túc xá giáo sư làm thủ tục nhập học. Có lẽ là chúng tôi tới đây hơi sớm, người thức dậy coi là nhiều, tôi đưa những giấy tờ liên quan mà thông báo nhập học viết lên. Giáo sư nhận ghi danh nhìn lướt qua giấy tờ cũng hỏi hay đối chiếu xem có đầy đủ hay liền lấy chồng bảng kê khai từ trong ngăn kéo ném ở trước mặt tôi.

      “Điền toàn bộ bảng kê khai sau đó đến phòng làm việc sát vách đóng tiền.”

      Tôi cầm chồng bảng kê khai tìm bàn trống ngồi xuống. đúng là nhiều tính luôn mấy phần của cả 2 mặt giấy xấp xỉ gần mười mấy đơn phải điền.

      Tôi nắm bút gần nửa ngày cũng viết được chữ, bút máy cầm ở trong tay như thế nào cũng thấy khó chịu. Tôi nhét bút vào tay ngồi ở bên cạnh, rồi đẩy bảng kê khai tới trước mặt . Sau đó nũng nịu dán đầu lên cánh tay cọ cọ. đưa tay vỗ vỗ đầu tôi sau đó mở nắp viết ra bắt đấu điền mặt đầu tiên.

      Tôi nghiêng đầu nhìn mặt đầu tiên điền. Nội dung của bảng kê khai khác gì ngoài tên họ, tuổi, mã số CMND, địa chỉ liên lạc và người liên lạc khẩn cấp. viết chữ bằng bút máy rất đẹp, hổ là từ năm tuổi liền theo ông nội học thư pháp, so với tôi chỉ có thể xem người khác viết bằng bút máy hoàn toàn cùng cấp bậc.

      Tôi lấy bảng kê khai điền xong đến phòng làm việc sát vách đóng tiền, giáo sư thu lệ phí cầm hóa đơn cho tôi biết học phí bao nhiêu, giá sách bao nhiêu, quỹ lớp, phí tạp chí, tài liệu, v.v… tất cả là bao nhiêu tiền, chi phí nhiều lắm, tổng cộng cũng chỉ hơn ba tram ngàn học kỳ.

      “Lý Ngọc Uyển, chuyên ngành thư ký, em muốn xin trọ ở trường sao?” Giáo sư thu lệ phí cầm bảng kê khai dung ánh mắt hoài nghi nhìn chữ viết ở chút lại ngẩng đầu nhìn tôi hình như quá tin tưởng đó là tôi điền.

      “Vâng.” Tôi nhìn đứng bên cạnh chút, gật đầu cái.

      “Trường học quy định học sinh mới phải ở trường, nhung bởi vì kí túc xá cho học sinh của trường đủ nên học sinh mới của năm nay đổi thành rút thăm ở trường, nếu như rút được ử trường nhất định phải ở có biết ?”

      “Em biết.” Tôi đứng ở trước hộp giấy lớn đựng tờ sâm, lấy tờ giấy được xếp lên mở ra. Phía là dùng bút marker viết chữ “”.

      “Em rút được giường ngủ cho nên trọ ở trường, mặc dù trọ ở trường nhưng cũng thể ở bên ngoài làm bừa, cũng thể cúp cua hay học trễ. Em cầm mấy bảng kê khai này giao cho giáo sư ở phòng làm việc sát vách, ông ấy là giáo sư chủ nhiệm lớp các em.”
      Last edited: 2/10/14
      Nhược Vân, Hình Ưu, Andrena8 others thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 15.2 (TIẾP)

      “Lý Ngọc Uyển, chờ chút.” Từ sau lưng truyền đến tiếng giáo sư Lý. Tôi quay đầu “Thầy Lý, còn có việc gì sao?”

      “Em ở trường nhưng là vì để sau này thuận tiện, bây giờ chúng ta dẫn em xem túc xá ở nơi nào, sau này muốn tìm bạn học cũng dễ dàng hơn.”

      “A, được!” Mặc kệ sau này có cần hay , thầy cũng như vậy, tôi dù muốn cũng phải lưu lại ấn tượng tốt với thấy nên đành phải chuyến.
      Tôi the bạn học tay cầm chăn mềm, chậu nước rửa mặt và bình nước nóng về phía ký túc xá học sinh. tới trước tòa nhà lát gạch đỏ, mỗi bên vách nhà đều có cầu thang riêng, bên trái viết cấm nữ sinh, bên phải viết cấm nam sinh.

      “Ký túc xá nữ, nam sinh thể vào, ký túc xá nam, nữ sinh thể vào. Hôm nay trình diện có rất nhiều phụ huynh cho nên ngoại lệ, còn bình thường xin các học sinh chú ý.”

      Tôi và bạn nữ cùng lớp đó leo lên lầu hai, giường ngủ là rút thăm mà quyết định, có rất nhiều học sinh thuộc chuyên ngành khác nhau ngủ cùng phòng. Tôi nghe nữ sinh này hình như tên là Vương Chiêu Đệ, ấy gian nan kéo chăn, hành lý, bình nước nóng và chậu nước rửa mặt này nọ về phía trước, tôi cũng nhanh hai bước vỗ vỗ vai ấy.

      “Để mình xách giúp cậu, thoạt nhìn thấy đồ đạc rất nặng.” ấy nhìn tôi lúc, sau đó tiếng cảm ơn rồi đặt cái túi xem ra nhất vào trong tay tôi. Sức nặng bất ngờ đè xuống tay làm cho tôi thiếu chút nữa ngã chúi xuống, hai ở phía sau nhanh tay giữ lấy thân thể tôi, sau đó nhận lấy cái túi trong tay tôi.

      “Từ đến lớn em chưa từng xách qua vật nặng gì nên cứ để đó xách cho!” Tôi có chút ngu ngơ giao cái túi trong tay cho , tôi cũng phải giống như lời Triệu Tiểu Vũ được gia đình bảo vệ quá mức, ở nhà mặc dù ba mẹ và ông nội đều thiên vị cưng chiều hai, nhưng tôi cũng giống như ‘tiểu tức phụ’ trong phim truyền hình phải làm việc nhà gì đó, trong nhà mấy việc nặng như khuân đồ gì đó ba đều cho bộ đội đến giúp đỡ.

      Theo Vương Chiêu Đệ mở cửa vào phòng ngủ, trong phòng ngủ có mười mấy người đứng ngồi có đủ, có người còn bắt đầu mở hành lý ra thu xếp đồ đạc, có người vẫn còn sửa sang lại chăn trải giường. Ở giường tầng dưới gần cửa sổ có nữ sinh béo mập múp míp dựa vào bàn ăn đồ ăn vặt, người trải giường chiếu hẳn là người nhà của ta rồi.

      “Cảm ơn cậu giúp mình mang đồ. Cầu vào trong ngồi xuống nghỉ ngơi chút .” Vương Chiêu Đệ nhận lấy túi trong tay , tìm tờ báo trải ván giường.

      cần đâu, mình cũng giúp được cái gì.” Tôi có chút bối rối phất tay cái. Tôi dưới dò xét cẩn thận gian phòng ngủ này, cũng hơi tệ chút, mặc dù năm phải trả 300 ngàn tiền thuê, nhưng mà ít nhất cũng có phòng rửa mặt riêng.

      Tôi nhìn vách tường trải qua chục năm mà có chút biến thành màu vàng, bốn thanh song sắt của giường tầng dựa vào tường, tủ đồ xiêu vẹo chỉ chực sụp đổ nằm trong góc, bàn gần cửa sổ bày mấy dụng cụ rửa mặt.

      Ban đầu vốn là vì rút được giường ở trường mà có hơi chút thất vọng, nhưng sau khi nhìn thấy phòng ngủ học sinh xong bắt đầu may mắn mình có rút được ở trường. Loại hoàn cảnh này tôi đúng là chắc chắn có thể trụ được lâu.

      Chỉ chốc lát sau cha mẹ của kia sửa sang xong giường tầng dưới gần cửa sổ của ta rồi, trong phòng ngủ cũ nát này nhìn có vẻ cực kì dễ coi, màn hoa màu hồng, ga giường nền trắng hoa xanh lam, chăn bông cùng màu, đèn bàn xinh xắn, còn có tường dán áp phích biết là minh tinh nào.

      Nhìn thấy tôi quan sát ta, ta cũng tò mò ngẩng đầu lên quan sát tôi. Sau đó tôi thầm nghe thấy ba mẹ đó giọng thầm gì đó là tại sao nam sinh có thể vào phòng ngủ của nữ sinh. Tôi vừa định xoay người rời chợt nhìn thấy ta đột nhiên hai mắt tỏa sáng vọt tới trước mặt tôi, , phải là vọt tới trước mặt tôi mới đúng, “ là Lý Ngự Chương đúng ?”

      Tôi ngẩng đầu lên mang theo ánh mắt nghi vấn, biết nữ sinh này? Nữ sinh kia chạy về giường lấy cuốn tập từ trong đống sách, mở ra lại rút tờ giấy trong đó rồi đưa đến trước mặt chúng tôi, “Đây cũng là đúng ?”
      Last edited: 2/10/14
      Nhược Vân, Nhiên Nhiên, Andrena8 others thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 15.3

      Tờ giấy này là trang báo tôi từng xem qua, là bài báo viết lúc hai lấy được trang nhất trong cuộc thi vật lý cả nước vào ba năm trước. Đứng giữa tấm ảnh trắng đen chính là ấy, mặc dù khi đó lùn hơn và cũng hơn rất nhiều so với bây giờ, nhưng từ khuôn mặt thay đổi gì nhiều mà vẫn có thể nhìn ra được là ai.

      “Đây là họ của mình, lần đó ấy giành được giải nhì. Vốn lúc đầu còn cho là ấy đạt giải nhất cơ.” Nữ sinh kia chỉ vào nam sinh khác đứng bên cạnh . Tôi nhìn đồng hồ thời gian gần trưa rồi. Cắt đứt lời nhai nhai lại họ của ấy ưu tú như thế nào thế nào, rồi sau lần tranh tài đó thất vọng cỡ ra sao, tôi nghe mà đầu choáng váng mắt hoa, vội vàng tìm lý do mình còn có chuyện phải làm mà kéo ra khỏi ký túc xá.

      “Rốt cuộc cũng phải học rồi.” Tôi nhìn cửa trường học thở dài, còn rất nhiều nơi vui vẻ mà tôi chưa có đến chơi đây.

      “Uyển Uyển muốn học sao?” kéo vai tôi đứng ở cửa trường học.

      “Vốn là muốn lên lớp, nhưng nhìn tới trường học, phòng học còn có phòng ngủ em liền muốn lên nữa.” Đặc biệt là khi nghĩ đến trong lớp còn có Triệu Tiểu Vũ từng khi dễ tôi càng muốn lên lớp. lấy thời khóa biểu của tôi ra, “ ngày chỉ có 10 tiết (sáng +chiều), thời gian em ở trường học cũng coi là nhiều, có lớp hãy về nhà hoặc đến trường tìm .

      “Vâng.” Tôi gật đầu cái. đường về nhà tôi dạo siêu thị mua đống lớn trái cây và đồ ăn vặt.

      Buổi tối ngồi ghế sa lon gọi điện thoại cho mẹ, tôi vùi trong ngực ăn nho hôm nay mới mua.

      ở trong điện thoại với mẹ hôm nay dẫn tôi đến trường báo danh, mẹ nghe xong chỉ ừ tiếng tỏ vẻ biết, sau đó mẹ ở đầu dây bên kia hỏi thăm thời gian đến trường báo danh, tình trạng cơ thể, người tiền có đủ hay , hành lý đồ dùng gì đó mẹ gửi tới chưa.

      Chúng tôi đều có điện thoại, lần này ra ngoài lâu như vậy, mẹ lại chưa từng gọi cho tôi dù chỉ cuộc, nhưng cứ cách hai ba ngày là gọi điện thoại cho . cúp điện thoại, vòng tay ôm chặt tôi sau đs cúi đầu cắn lấy nửa quả nho môi tôi ăn luôn.

      à, với mẹ chuyện chúng ta ở ký túc xá trường mà thuê phòng ở bên ngoài hay ?”

      có.”

      “Mẹ có hỏi chuyện chỗ ở sao?”

      “Lúc ở nhà hỏi, có lẽ ở trường học.”

      cầm quả nho từ trong mâm đựng trái cây lên đút cho tôi.

      “Mẹ cũng hỏi lại?” Trong ấn tượng của tôi hình như mẹ dễ dàng tin tưởng người khác như vậy.

      có hỏi, mẹ rất tin tưởng .” cắn quả nho cúi đầu đút vào trong miệng tôi. Tôi vừa cắn quả nho hương vị ngọt ngào vừa nghĩ, người cực kì sĩ diện như mẹ nếu biết con trai mà mẹ tin tưởng nhất ở bên ngoài cùng với con mình trình diễn chuyện tình cấm kỵ, tôi nghĩ có lẽ mẹ tức chết.

      tà ác trong lòng tôi bốc lên theo cấp sỗ nhân, tôi cắn quả nho cuối cùng trong tay , sau đó đưa đầu tới chủ động dán lên môi . vô cùng ngạc nhiên vì chủ động của tôi, mặc dù gần đây tôi còn bài xích tiếp xúc thân mật với tôi nữa, nhưng chủ động vẫn là lần đầu tiên. Tôi nhìn trong mắt chợt lóe lên vui mừng sau đó nhắm mắt lại tiếp tục hôn lại sâu hơn.

      Buổi tối trời bắt đầu mưa, trời mưa rất lớn, mưa rơi rào rào ngừng cùng với tiếng sấm chốc chốc vang lên cũng như tia chớp y hệt cự long thăng thiên thỉnh thoảng lại rạch ngang trời, tôi nương theo ánh sáng tia chớp nhìn thấy người đè thân thể tôi, sau đó vươn tay vòng lấy bờ vai rắn chắc đầy mồ hôi của , nhắm mắt lại cảm nhận vật cực nóng ở trong cơ thể tôi rút ra cắm vào mang theo khoái cảm khác thường.

      Dường như cảm thấy khác hẳn với dịu dàng và có thể tiếp nhận lần trước, hôn nhàng giờ biến thành khẽ cắn hơi đau đớn, vật nóng rực trong cơ thể rút ra đâm vào càng trở nên dùng sức hơn, càng thâm nhập sâu hơn.

      Tôi nhẫn nhịn ngừng phát ra tiếng rên rỉ nhàng lại hình như là khích lệ lớn lao cho đối phương.

      Ngay giây phút tôi từ trong ngọn lửa dục vọng khổng lồ bay lên khoái cảm đỉnh điểm tôi liền biết tôi rơi vào địa ngục vô tận. Tôi vĩnh viễn mang cái danh an hem loạn luân này, vĩnh viễn thể nào tháo được gông xiềng đạo đức.
      Last edited: 2/10/14

    4. bornthisway011091

      bornthisway011091 Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      531
      Dù dùng cái giao diện đt pict nó vẫn hơi vs khó đoc nàng ah,

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 16:

      Chăn tà tà khoác bên hông, tóc xõa dài mất trật tự khoác sau lưng đầy mồ hôi của tôi.

      "Uyển Uyển, hôm nay đến trường học báo danh, em muốn với ?" Tóc xõa lưng bị vén qua bên, để lộ ra vùng lưng dầy đặc dấu hôn của tôi. Tôi lắc đầu, lại phất tay cái, tôi còn muốn ngủ, để cho tôi ngủ tiếp lát.

      "Vậy em ngoan ngoãn ngủ, trong tủ lạnh có mỳ sợi và sữa tươi, khi dậy nhớ hâm lại ăn, buổi trưa về ăn cơm với em."

      "Ừm." Tôi gật đầu cái tiếp tục chôn mặt trong gối nằm ngủ tiếp. Chờ tới khi tôi ngủ đủ tỉnh lại đồng hồ báo thức ở đầu giường chỉ 11 giờ 15 phút rồi. tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Tôi lấy áo ngủ giá mắc quần áo tùy ý khoác lên cơ thể trần trụi của mình, thắt dây lại. Tôi thể nhớ được hoặc có lẽ là muốn nhớ đây là lần thứ mấy tôi cả người trần trụi rời giường.

      tới phòng ăn mở tủ lạnh ra nhìn sữa tươi bên trong chút, sau đó lấy nước trái cây hôm qua mới mua ra rót ly rồi bưng đến đặt bàn trà trong phòng khách. Đồng hồ treo tường trong phòng khách chỉ hướng mười giờ rưỡi rồi. Bây giờ thể gọi là ăn sáng nữa mà có lẽ là ăn trưa rồi. Thôi, bây giờ mà ăn sáng hồi lại ăn trưa vô. Tôi cầm quả táo đặt ở mâm đựng trái cây lên xem như bữa ăn sáng mà điền đầy bụng hơi đói trước. tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Vừa mới gặm quả táo được mấy miếng nghe được tiếng chìa khóa mở cửa.

      " về rồi à?" Tôi ngẩng đầu nhìn đứng ở cửa đổi giày.

      "Ừ" cầm đồ trong tay đặt lên đầu tủ, sau đó vẻ mặt hài lòng nhìn chằm chằm ly nước trái cây còn dư lại nửa bàn trà và quả táo trong tay tôi.

      "Em chỉ mới vừa rời giường thôi, em nghĩ bây giờ mà ăn bữa sáng khẳng định là ăn cơm trưa nổi, em thấy thời gian cũng còn sớm lắm nên liền dứt khoát chờ trở về rồi ăn."

      "Em chỉ giỏi lý do này lý do nọ, thà rằng em ăn bữa sáng đầy đủ còn tốt hơn, em xem gần đây em gầy thành cái dạng gì rồi." ôm tôi vào lòng cau mày khẽ vuốt cơ thể gầy đến có hơi mỏng manh của tôi.

      "Người ta muốn giảm cân còn giảm được đây này, à, bữa trưa muốn ăn cái gì?" tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Tôi xoay người từ trong ngực chui ra, mở tủ lạnh tìm xem có cái gì có thể làm bữa trưa hay .

      "Làm đại vài món , buổi chiều em có đâu ?" Tôi lắc đầu cái, còn chưa đến ngày khai giảng, ở đây tôi lại bạn người quen, vậy có thể được chứ.

      "Chiều nay mua cho em vài bộ quần áo, mấy ngày trước mẹ có gửi quần áo đến đây nhưng có rất nhiều bộ em mặc vào đều rộng, thế nào chỉ mới có mấy ngày em liền gầy nhiều như vậy."

      "Gầy cũng tốt mà, có thể mặc quần áo mới." Tôi lấy nguyên liệu trong tủ lạnh ra rồi xuống phòng bếp bắt đầu làm bữa trưa. tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Từ đến lớn, chuyện duy nhất mà mẹ làm cho tôi cảm thấy là bà từng quan tâm đến tôi chính là dạy tôi làm thức ăn, trong nhà con trai luôn tránh xa nhà bếp, nhưng bắt đầu từ mười tuổi chỉ cần lúc mẹ nấu cơm bảo tôi đứng ở bên xem.

      Trong lúc nấu bữa trưa, tôi nghiêng đầu sang nhìn thấy ngồi ghế sô pha xem tài liệu mang từ trường về. Tôi từng ảo tưởng nếu chúng tôi phải em vài năm sau có lẽ chúng tôi kết hôn, mấy năm tiếp theo chúng tôi đứa đáng .

      Nhưng nếu như chúng tôi phải em, với người bình thường có gì nổi bật như tôi đây làm sao có thể xứng đôi với người xuất sắc về mọi thứ như . tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Tôi tuỳ ý xào hai phần ăn và tô canh đặt lên bàn cơm " à, ăn cơm thôi!"

      buông tài liệu trong tay xuống tới trước bàn cơm bưng chén lên.

      "Trường lúc nào khai giảng?" Trường tôi còn ba bốn ngày nữa là khai giảng, nhớ tới trường học kia tôi liền muốn chút nào.

      "Cùng ngày với em, thứ hai tuần sau."

      "Trường của như thế nào?" Trường đại học A là trường cực kỳ có danh tiếng cả nước, cùng với trường của tôi khẳng định là cùng đẳng cấp.

      "Cũng tệ lắm, gian rất rộng." Chắc chắn là rộng hơn trường tôi nhiều, dùng đầu gối suy nghĩ cũng biết.

      "Uyển Uyển, em ăn sao?" nhìn tôi cầm chén bỏ vào bồn nước.

      "Ừm, em no rồi." Bây giờ khẩu vị của tôi kém hơn trước kia rất nhiều, cũng còn thích ăn như lúc trước. tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Tôi cầm thức ăn còn dư ở bàn đặt vào tủ lạnh, đem chén đũa dùng qua thả vào trong bồn nước rửa sạch . từ phía sau vòng tay quanh eo tôi, gác cằm ở vai tôi "Uyển Uyển, em là vì chuyện kia mà trong lòng thoải mái sao?"

      Tôi lấy khăn lau khô nước tay, xoay người lại ôm eo , nhấc mủi chân lên hôn môi cái. " có, suy nghĩ quá nhiều rồi, chỉ là gần đây thời tiết quá nóng nên muốn ăn, thuận tiện còn có thể giảm cân, cảm thấy gần đây em xinh đẹp hơn rất nhiều sao?" Tôi thay đổi cũng làm cho bản thân tôi rất kinh ngạc, đều phụ nữ qua tình dục trở nên rất xinh đẹp, bây giờ tôi giống như bươm buớm phá kén mà ra, hướng người đời bày ra vẻ xinh đẹp và quyến rũ mà tôi chưa từng để lộ.

      "Uyển Uyển của là đẹp nhất!" ôm tôi chặt. Tôi dán mặt ở trước ngực , lắng nghe nhịp tim trầm ổn của . tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Trời cao nếu như ngài muốn xử phạt tình trái với luân lý này của chúng con, vậy xin ngài chỉ trừng phạt mình con thôi, con nguyện ý gánh chịu tất cả, nhưng xin ngài hãy bỏ qua cho trai con.

      " à, em thay quần áo, phải lát nữa muốn ra ngoài sao?" Tôi nhàng tránh vòng tay ôm chặt lấy tôi ra, xoay người vào phòng ngủ.

      ", thôi." Tôi mặc chiếc đầm ôm màu xanh dương, ngắn đến đầu gối, có tay, cổ vuông, mang theo giỏ xách ra khỏi phòng.

      "Gần đây em là gầy nhiều quá. Quá gầy tốt cho cơ thể." nhìn chằm chằm chiếc váy có vẻ rộng hơi cơ thể tôi, cau mày.

      "Được rồi, chờ trời lạnh thêm chút em cố gắng dùng sức ăn, ăn đến khi mình béo trở lại được chưa." Tôi kéo tay ra ngoài. Mặc dù là được nghỉ hè nhưng bởi vì phải ngày nghỉ ngơi nên người trong trung tâm thương mại cũng tính là quá nhiều. tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn là muốn mua quần áo nhưng vì bây giờ là thời gian chuyển mùa nên đúng là thích hợp để chọn lựa lắm, trang phục mùa thu được đưa ra thị trường, quần áo mùa hè bắt đầu giảm giá, mặc dù qua mùa thu nhưng nhiệt độ bên ngoài lại vẫn là nên mặc quần áo mùa hè. Tôi khoác tay dạo vòng vòng mục đích trong trung tâm thương mại, vẫn cảm thấy quần áo nào là rất thu hút.

      "Uyển Uyển thích cái này chứ?" cầm cái áo khoác mỏng màu tím nhạt tay áo cỡ trung lên.

      "Màu sắc tệ, nhưng có thể là quá nóng hay . Hơn nữa còn là áo khoác" Tôi nhận lấy áo khoác yếm thử lên người chút, kiểu dáng cũng tệ lắm. bán hàng ân cần tới giới thiệu với tôi đây là style mùa thu mới nhất vừa được ra mắt "Quý khách, là người vùng khác tới đúng ."

      Tôi gật đầu cái, vùng khác tới sao? Chẳng lẽ thể mua quần áo à.

      "Mặc dù mấy ngày nay khá nóng, nhưng chờ thêm mấy ngày nữa trời bắt đầu chuyển lạnh! Cái áo khoác này vừa vặn có thể để đến khi đó mặc."

      sao? Tôi vuốt áo khoác trong tay, chất lượng màu sắc kiểu dáng đều tệ. Chỉ là bảng giá treo vạt áo làm tôi sợ hết hồn. tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn nạm vàng khảm bạc mà cái áo khoác này gần 900 ngàn. Nhìn tôi do dự bán hàng lại tiến lên trước với tôi "Gần đây khu thương mại của chúng tôi có hoạt động, mua 1.680 đồng được tặng phiếu mua hàng miễn phí trị giá 400 ngàn, rất có lời đấy."

      "Uyển Uyển có thích ?" cầm chiếc áo sơ mi khác tới bên cạnh tôi.

      "Đẹp có đẹp, nhưng mà là đắt." Gần đây chúng tôi phải thuê phòng, lại mua đồ dùng thiết bị lắp đặp phòng ở, nộp học phí còn có tiền ăn hằng ngày chắc chắn cũng ít, tôi biết rốt cuộc mẹ cho bao nhiêu tiền, hoàn cảnh trong nhà mặc dù tệ nhưng mẹ thể chi mấy chục vạn cho tiêu vặt như vậy.

      "Thích mua , còn có cái áo sơ mi này cũng tồi." tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn cầm áo sơ mi tay đưa cho tôi. Vải màu trắng cùng với hoa văn được thêu chìm bằng chỉ màu bạc.

      "Nhưng mà. . . . . ."

      "Đừng quan tâm, chỉ là mấy bộ quần áo mà thôi." vuốt vuốt tóc tôi, cầm áo khoác và áo sơ mi vừa chọn được, lại thuận tiện chọn cái quần cùng style. tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Tôi xách theo túi đựng quần áo ngồi ở băng ghế dành cho khách hàng nghỉ ngơi trong quầy chuyên doanh (*), đưa mắt nhìn tính tiền. áo khoác, cái quần cộng thêm chiếc áo sơ mi tổng cộng gần 2 triệu đồng, là rất đắt, sau này tôi cố gắng ăn cho mình mập chút rồi mặc quần áo cũ mẹ gửi đến thôi. (*) : quầy chuyên bán mặt hàng, tức là cửa hàng trong trung tâm thương mại, giống Diamon Plaza, Vincom, cứ theo đó mà hình dung.

      Tôi ngồi băng ghế nhàm chán hết nhìn đông tới nhìn tây, bán hàng của quầy chuyên doanh đứng ở chỗ xa đằng sau tôi giọng trò chuyện, chắc cho là tôi nghe thấy, nhưng đáng tiếc tôi lại nghe được ràng sót chữ.

      "Cậu xem hai người bọn họ là quan hệ như thế nào?"

      "Còn có quan hệ gì nữa, quan hệ người chứ sao."

      "Mình lại cảm thấy giống em hơn, cách xử của hai người đó rất giống. Hơn nữa cậu con trai kia chọn quần áo dù là màu sắc, kiểu dáng hay kích cỡ gì cũng đều rất thích hợp, bạn trai bình thường rất khó làm được."

      " chừng người ta là vợ chồng ấy chứ, cậu nghĩ xem có được bao nhiêu người trai đối với em tốt như vậy, bỏ ra mấy triệu đồng mua quần áo mà ngay cả chân mày cũng thèm nhíu cái." tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn

      Xa xa thấy từ quầy thu tiền tới, tôi đứng lên.

      "Để em chờ lâu rồi, chúng ta thôi. . . . . . ." tay ôm tôi tay nhấc túi về phía cửa thang máy. tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Buổi tối tôi ngồi trước bàn trang điểm vuốt vuốt chai nước hoa và sữa dưỡng thể, đó là dùng phiếu mua hàng miễn phí hôm nay được tặng để mua.

      Nước hoa là do chọn, hương thơm nhàn nhạt lại có chút mùi trái cây ngọt ngào. Còn sữa dưỡng thể là bởi vì nghe mùa thu đông ở thành phố A rất khô hanh cho nên thuận tiện mua luôn. Tôi xịt chút lên áo ngủ rồi mặc vào, sau đó nằm ở giường dựa vào bên người .

      "Chúng ta vẫn nên tiết kiệm chút , gần đây tốn nhiều tiền." tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Tôi cau mày thoáng tính toán chút số tiền khổng lồ gần đây xài.

      "Yên tâm , chút tiền này thiếu." buông quyển sách tay ra, nằm xuống ôm tôi vào trong ngực.

      "Nhưng mà. . . . . ." Mẹ lại biết chúng ta ở bên ngoài thuê phòng, mặc dù tôi chưa từng hỏi tháng mẹ cho chúng tôi bao nhiêu tiền sinh hoạt, nhưng chắc chắn cho quá nhiều.

      "Uyển Uyển còn nhớ ? Từ lúc chúng ta vào cấp 2 đến giờ, mỗi cuối năm, sinh nhật hoặc là trong nhà có bữa tiệc hay lễ long trọng gì đó đều có mấy chú đến nhà chơi."

      "Ừm!" Tôi gật đầu cái tỏ ý còn nhớ, mỗi lần bọn họ về đều ở lại được lúc liền , có lúc ngay cả cơm cũng ăn . tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn

      "Mỗi cuối năm và sinh nhật của chúng ta bọn họ cũng cho chúng ta mỗi người bao lì xì đó có nhớ ?"

      Tôi gật đầu cái, nhớ, nhưng mỗi lần nhận được bao tiền lì xì tôi đều chưa có mở ra liền bị mẹ cầm .

      "Mấy năm nay mỗi lần tới lễ mừng năm mới và sinh nhật nhận được bao tiền lì xì đều để dành, hơn nữa thi lên đại học trong buổi tiệc cảm ơn thầy bọn họ cũng cho bao tiền lì xì, hơn nữa ông nội, mẹ, và dì này nọ cũng cho thêm ít tiền."

      "A là vậy sao. . . . . ." tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn Tôi nhắm mắt lại dán mặt vào trước ngực , nếu như vậy mình hẳn là nên an tâm rồi. . . . . .

      Ngày tựu trường rốt cuộc tới, mùa thu cũng vừa vặn bước sang, đúng là bị bán hàng của quầy chuyên doanh trúng, thời tiết vốn là oi bức đến mức đáng sợ nay lại lập tức trở nên lạnh lẽo, tôi mặc áo khoác mới mua, mang theo tập sách hôm nay phải học, bút vở, toàn bộ ném vào trong balo.

      "Uyển Uyển, uống sữa xong mới được ." tyvybutchi.d.đ.lê.quý.đôn mặc đồ ngủ nửa tựa bên giàn hoa giữa phòng ăn và phòng khách, trong tay còn cầm ly sữa tươi.

      "Vâng" Tôi nâng cái ly uống vài hớp cạn sạch sữa tươi, sau đó nhấc chân khẽ hôn lên môi cái.

      "Nhớ về sớm."

      "Vâng" Tôi phất tay rồi ra khỏi nhà.
      Last edited: 2/10/14
      Nhược Vân, Hình Ưu, Nhiên Nhiên8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :