1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Song sinh (gemini) - Tĩnh Hải Vô Ba(Incest, H) (Full Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 4 (tiếp)

      Rốt cục cuộc thi Piano ở trường cũng bắt đầu. Tôi mặc váy màu hồng phấn mẹ mua cho, tay cầm bó hoa, hoa cũng là hoa mẹ mua, mẹ chờ sau khi trai đàn xong, tôi lên tặng hoa cho ấy.

      là nhiều người ngồi trong hội trường, chật kín đến mức còn chỗ trống, may hôm nay cho phép các phụ huynh tới dự, nếu hội trường nhất định “nổ tung”.

      Đến lượt hai rồi, ấy mặc bộ lễ phục màu trắng mẹ mới mua, cổ thắt cái nơ màu đen, hề khẩn trương từ phía sau đài tới.

      khúc “Waterside Edilina” đàn chiếm được tiếng vỗ tay của tất cả mọi người. Sau khi đàn xong, tôi làm theo lời mẹ dặn, khi dứng lên cúi người cảm ơn, tôi liền chạy lên đài đưa bó hoa trong tay cho . Hoa đưa lên, hai nhận lấy. . .vậy giờ tôi nên xuống đài chứ nhỉ?

      hai nghiêng mặt sang bên, giống như khi còn bé nhàng hôn vào má tôi, lâu, rất lâu, lâu lắm rồi ấy hôn tôi, tôi vuốt gương mặt sững sờ đứng ở đài.

      Sau đó đến phần công bố kết quả, quả nhiên ngoài dự đoán, hai hơn người hạng nhì 0,5 điểm lấy được giải nhất cuộc thi đàn Piano. đường về nhà, tôi ôm cúp của , hai là rất lợi hại. Ngay cả học sinh lớp 5 mà cũng có thể thắng.

      hai, em muốn ăn kem!” Tôi chỉ vào tủ lạnh đồng xu (*) cách đó xa.

      (*) chắc là tủ bán hàng tự động nhỉ?

      “Ừ! Chúng ta ăn kem”. hai dắt tay tôi tới trước tủ lạnh.

      “Loại này. . . . .” Tôi chỉ vào loại kem . . .đắt tiền nhất! Loại này tôi muốn ăn từ lâu lắm rồi, nhưng mà vì quá đắt nên mẹ vẫn chịu mua cho tôi ăn, lần này hai thắng cuộc thi, hạng nhất được thưởng hai trăm ngàn đồng cơ đấy. hai trả tiền, tôi và ấy mỗi người cây kem, tay tronng tay về nhà.
      Last edited by a moderator: 10/9/14
      Nhược Vân, Hình Ưu, Nhiên Nhiên6 others thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 5.1

      Ngồi ở phòng hiệu trưởng của trường trung học phụ thuộc T lớn nhất thành phố, ba, mẹ và hai biết cái gì với hiệu trưởng mà bên cạnh còn có thầy chủ nhiệm của hai nữa.
      Tôi ngồi ở ghế salon giống như người ngoài cuộc. ấy dễ dàng được tuyển vào học, còn tôi chắc chắn thể nào thi vào được cái trường này rồi, trong toàn thành phố, trường trung học này chỉ có học sinh thi tốt nghiệp tiểu học đạt ba hạng đầu mới có thể trúng tuyển, là trường trung học tụ tập tất cả các học sinh thông minh nhất trong toàn thành phố. Năm nào cũng cầm giải thưởng của các loại thi đấu trong cả nước, nổi danh toàn nước là trường trung học danh giá. Rất nhiều phụ huynh nghĩ mọi cách, vắt óc suy nghĩ muốn cho con mình vào đây học nhưng đều là uổng công vô ích, trường này chỉ nhận thành tích nhận người. Thương lượng cửa sau để vào trường này quả thực là có khả năng.
      “Vậy cứ như thế , làm phiền ông, hiệu trưởng!” biết thành cái kết quả gì, dù sao nhất định là tôi vào được trường này rồi.
      Kì nghỉ hè vui vẻ kết thúc, kết quả làm cho tôi rớt mắt kính mà kinh ngạc, trường phát danh sách thông báo nhập học về, tôi và hai đều đồng thời được nhận vào trường trung học lớn nhất thành phố. Làm sao có thể, làm sao tôi có thể được nhận vào trường, có phải là phát nhầm rồi hay . Tôi cầm danh sách thông báo nhập học lật tới lật lui nhìn, nhất định là đồ giả, tuyệt đối là giả.
      , cho em mượn danh sách thông báo nhập học xem chút!”
      Nhưng mà, tại sao hai tờ danh sách thông báo nhập học lại giống nhau như đúc vậy, lại chỉ có tên là khác nhau. Tờ của tôi còn có thể là giả, nhưng tờ của thể nào cũng là giả được. Nghi ngờ của tôi rốt cuộc sau ngày thứ hai tựu trường liền được giải đáp.
      “Này, nghe cậu là học sinh phụ thuộc?” tên con trai thoạt nhìn rất lưu manh đứng ở trước bàn học của tôi, khuôn mặt rất thanh tú, nhưng lại có khí chất ngang ngược, chịu gò bó.
      “Học sinh phụ thuộc? Học sinh phụ thuộc nghĩa là gì?”
      Mặt cậu ta chán ghét nhìn lướt qua đoàn thể học sinh xuất sắc xếp thành tốp năm tốp ba ở hàng trước. “Nghĩa là sau khi nhận học sinh xuất sắc vào xong, sẵn tiện nhận luôn em ruột thịt của đám đó, gọi là học sinh phụ thuộc.”
      A tôi gật đầu cái, thảo nào tôi lại được nhận vào trường này, ra là nhờ có quan hệ máu mủ với hai mà tôi mới được trúng tuyển.
      “Này, cậu tên là gì?” Tên con trai đứng ở phía trước nhìn tôi nửa buổi lời nào.
      “Lý Ngọc Uyển, cậu sao?”
      “Hồ Dũng”
      “Chào cậu!” Đây có thể là tôi kết được bạn mới rồi ?
      “Uyển Uyển, em làm gì vậy, reo chuông vào tiết rồi, sao còn chưa lấy sách ra!”
      Sau lưng vang lên tiếng hai, tôi bị dọa cho nhảy dựng, vội vàng kéo khóa lấy sách từ trong cặp ra. Hồ Dũng đứng ở trước bàn nhìn hai cái, gì xoay người trở về chỗ của mình. giáo còn chưa tới, tôi nằm ở bàn thở dài thườn thượt, tại sao tôi lại học chung lớp với hai vậy chứ? Còn có, cả lớp nhiều bạn cao hơn tôi như vậy, cũng biết là lúc xếp chỗ ngồi giáo nghĩ như thế nào lại xếp cho hai ngồi phía sau tôi. Học kỳ này nhất định tôi phải sống trong cảnh dầu sôi lửa bỏng rồi.
      Last edited: 10/9/14
      Nhược Vân, Hình Ưu, Nhiên Nhiên5 others thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 5 (tiếp);

      hai, bài này làm sao?” Tôi nằm bàn làm lại bài kiểm tra toán mới vừa phát ra hôm nay. Giáo viên dạy toán , sai bài phải làm lại ba lần, cuối cùng tôi sai mười bài, tổng cộng chính là 30 lần, nhìn góc bài kiểm tra của hai lộ ra ngoài túi xách, tôi chắc chắn bài đó điểm tối đa, phải làm lại là tốt.

      hai mang cái ghế đến, ngồi xuống bên cạnh tôi, cầm lấy tờ giấy nháp bắt đầu viết những lỗi mà tôi sai hoặc là biết làm. Tôi nhìn chằm chằm gò má hau, đầu óc của ấy rốt cuộc là nhiều chất xám đến mức nào vậy chứ, tại sao đều là từ trong bụng mẹ mà ra nhưng tôi lại kém ấy nhiều như vậy? Chẳng lẽ giống người ta , trong cặp song sinh đứa cực kì thông minh, đứa còn lại đần? Và tôi chính là cái đứa đần đó.

      hai, cho em mượn bài của chép chút được ? Dù sao cũng là điểm tối đa, chép của nah chắc chắn thể nào sai được!” Tôi lấy bài kiểm tra từ trong cặp ra, liền cầm vở chép đáp án đúng.

      biết em lên lớp kiểu gì đây!” hai cũng phản đối nữa, cầm quyển sách nằm giường đọc. Buổi tối, tôi và hai nằm ở giường riêng của minh.

      hai, mẹ muốn chia phòng cho chúng ta đó.” Chợt tôi nhớ tới lời mẹ với mình trước bữa ăn cơm hôm nay.

      sao? Vậy em phải chuyển qua phòng nào?”

      “Căn phòng ở cuối lầu hai, hai, tuy căn phòng kia , nhưng mà có ban công đó!” Căn phòng kia khá là bừa bộn, gian phòng cũng hơn căn phòng tại chúng tôi ở nhiều, nhưng đó là phòng của tôi, căn phòng chỉ thuộc về mình tôi.

      “Uyền Uyền muốn có phòng riêng sao?” Giọng hai từ trong bóng tối truyền đến.

      “Dạ phải, rất nhiều bạn nữ trong lớp em đều có phòng riêng của mình, em cũng muốn có!” Tôi muốn có căn phòng đầy búp bê.

      …..” Tôi còn muốn phát biểu ý tuổng của tôi đối với phòng mới của mình nghe tiếng gõ cửa vang lên.

      “Mấy giờ rồi sao còn chưa ngủ? ngày mai có muốn học hay đây? Tiểu Uyển, con ngủ cũng phải để cho con ngủ chứ!”

      Tôi le lưỡi, mẹ ở bên ngoài nghe được tiếng chúng tôi chuyện. Tôi len lén trượt xuống giường, ôm gối đầu và quái vật biển nhón chân lên tới giường hai. hai vén góc chăn lên, “Vào , coi chừng lạnh! Búp bê được mang vào.”

      “Dạ!” Tôi đặt quái vật biển lên tủ đầu giường, để gối đầu xuống rồi chui vào chăn.

      hai, với mẹ giùm em, em muốn sơn phòng của mình thành màu hồng!”

      “Tự mình !”

      hai, biết mà, em tự mình chắc chắn mẹ đồng ý, nhưng khác, cái gì mẹ cũng nghe theo, giùm em chút mà!”

      ….. ngủ chưa vậy?” Tôi nghe thấy tiếng trả lời nên ghé vào bên tai giọng hỏi.

      “Ngủ…….”

      “Ngủ mà còn có thể trả lời sao? mau đồng ý mà, với mẹ giùm em!” Từ tôi rút được kinh nghiệm, lúc mình muốn cái gì hoặc muốn cái gì tìm hai giúp tay là nhất định thành công, bởi vì lúc nào mẹ cũng nghe theo hai. Tôi nhắm mắt lại ảo tưởng đến căn phòng kia, rốt cuộc tôi cũng có phòng của mình.

      “Tiểu Uyển, hôm qua con lại nằm chen chúc giường với con đúng ? Ngày mai chờ mẹ sửa xong căn phòng kia con liền qua đó ở , tránh cho làm ồn con ngủ ngon, buổi sang làm sao mà có tinh thần học chứ?”

      Buổi sáng lúc mẹ lên phòng bảo chúng tôi rời giường nhìn thấy tôi và hai nằm chen chúc nhau cái giường, sau đó mẹ vẫn cứ càu nhàu như vậy từ lúc tôi đánh răng rửa mặt cho đến lúc ăn bữa sang bàn.

      hai cũng đâu có đuổi con xuống…..” Tôi bưng ly sữa tươi bàn lên mạnh mẽ uống hớp, vốn là tâm trạng rất tốt lại bị mẹ càu nhàu cho chút vui vẻ cũng còn.”

      “Uyển Uyển, sắp trễ giờ học rồi! Ba mẹ, tụi con trước!” hai đặt chén trong tay xuống, cầm cặp để ở bên lên.

      đường cẩn thận, buổi tối nhớ về sớm, mẹ làm đồ ăn ngon chờ các con!”

      “Tụi con biết rồi!” hai nắm tay tôi ra cửa nhà. Mặc dù sớm biết mẹ thiên vị, nhưng lần này cũng quá lộ liễu , người mù cũng nhìn ra được, thái độ đối với tôi và đối với hai rang là khác nhau hoàn toàn.
      Last edited: 10/9/14
      Nhược Vân, Hình Ưu, Nhiên Nhiên6 others thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Editor: tyvybutchi.

      Chương 6:

      " hai, trễ thế này còn xem cái gì vậy?" Tôi mơ mơ màng màng từ trong giấc mộng tỉnh lại, đồng hồ điện tử ở đầu giường rõràng lên 01: 30. Vậy mà đèn trướcgiường hai vẫn sáng

      " ‘Đề tham khảo thi vật lý toàn quốc’ , hai ngày nữa là thi vòng loại rồi"

      "A, ngày mai còn phải học nữa đó, ngủ ngày mai dậy nổi đâu!" Buồn ngủquá.

      "Em ngủ trước , xem chút nữa ngủ!"

      "Dạ!" Tôi đắp chăn lên đầu xoay người lại ngủ tiếp.

      "Nghe cuộc thi vật lý toàn quốc lần này Lý Ngự Chương cũng muốn tham gia phải ?"Mấy học sinh xuất sắc vây thành đám bànluận xôn xao, mặc dù tiếng đàm luận lớnnhưng tôi cũng có thể nghe được ràng.

      "Cậu ta nhất định tham gia, nếu cậu ta khôngcầm được hai huy chương em của cậu ta thể ở trường này lâu được đâu!"Chủ đề đột nhiên chuyển sang tôi... tôi nhắm mắt lại vễnh tai nghe.

      " tin nổi Lý Ngọc Uyền lại là em của cậu ấy, lần trước thi thử giữa học kỳ ấycòn đứng hạng hai từ dưới đếm lên, nếu mình có loại em như vậy khẳng định mất mặtchết!"

      "Mình cũng vậy, chừng Lý Ngọc Uyển là nhặt được, dáng dấp bọn họ giống nhau chút nào"

      "Khụ khụ", vừa rồi chỉ là bà tám chơi thôi, nhưng bây giờ lại bắt đầu nhắm vào người tôimà công kích, tôi ngồi dậy ho hai tiếng, đám họcsinh xuất sắc ở hàng trước quay đầu lại nhìn tôi cái, sau đó tản ra, chỗ khác.

      "Lý Ngọc Uyển, cậu đối với cậu tệ lắm! Sợ cậu bị đuổi khỏi trường mà tham gia cái cuộc thi vật lý nổi danh cực khó đó." Hồ Dũngkhông biết từ lúc nào tựa vào bàn bên cạnh tôi.

      "Cuộc thi đó rất khó sao?" Chắc là rất khó rồi, mấy ngày nay nửa đêm tỉnh lại đèn đầugiường hai vẫn luôn sáng.

      "Khó lắm, tỷ như năm đó mình cũng có thi thử,nhưng ngay cả tư cách làm người dự tuyển cũng lấy được, nghe nếu có thể lấy được hạng trong cuộc thi toàn quốc, ngay cả trung học phổ thông cậu cũng có thể hơi thoải mái mang cậu theo."

      thể nào, ngay cả trung học phổ thôngcũng phải ở trường này học chung với ấy sao! Tôi cảm thấy mình nghe được phảilà tin tức tốt, mà chính là tin dữ. Thành tích của tôi đặt giữa đống học sinh xuất sắc chính là thê thảm nỡ nhìn, nhưng nếu đặttrong trường trung học bình thường chút cũng tệ lắm, ít nhất cũng coi như trung bình.

      " hai, lên cấp 3 em muốn học ởtrường này nữa đâu!" gục xuống bàn làm bài tập, tôi ngẩng đầu lên với hai đangtựa vào giường đọc sách.

      "Hàng năm trường trung học T có ba thư giới thiệu tuyển sang trường khác, về sau thi tốtnghiệp trung học có lợi cho em hơn!"

      " hai, thư giới thiệu chỉ là để cho những họcsinh xuất sắc như mới có thể lấy, chứ loại học sinh phụ thuộc bình thường như bọn em, chút cơ hội cũng có!" Thư giới thiệu, đống học sinh xuất sắc giành xức đầu mẻ trán muốn lấy cho bằng được thư giới thiệu ít ỏi đó, nghĩ cũng biết làm sao có thể rơi vào loại học sinh dốt thành tích từ dưới đếm lên như tôichứ.

      "Vậy Uyển Uyển muốn thi trường nào?"

      "Cửu Trung , gần nhà, hơn 10' là có thể tới trường học. Hơn nữa Tinh Tinh cũng muốn thivào trường này" Tinh Tinh là bạn tiểu học của tôi, vốn nghĩ là chúng tôi vào cùng trường cấp 2, nhưng cuối cùng tôi lại vào trườngtrung học T với hai, lúc Tinh Tinh biết đượcchuyện này giận tôi thời gian.

      "Được, vậy sang năm chúng ta cùng nhau thi Cửu Trung!" hai nhàn nhạt phun ra câunhư vậy.

      ", tại sao nhất định phải cùng em thivào Cửu Trung chứ?"

      thể nào, loại học sinh xuất sắc như hai làm sao thích hợp học ở cái trường bình dânđó, thích hợp chạy đến trường bình thường để học những bài bằng với trìnhđộ của mình như vậy, huống chi hai thi đậuđược trường trung học T giỏi nhất thành phốvẫn luôn là chuyện mẹ tự hào nhất, nếu như mẹ biết hai muốn học ở cái trường cấp ba tồitàn này, tôi thấy ngày tận thế nhất định xuất trong nhà chúng tôi. Chưa kể, nếu mẹ biết vì tôi mà hai mới muốn thi Cửu Trung, ngày tận thế còn chưa đến mẹ giết tôi trướcrồi.

      " hai, em nhớ học ở trường này đâu có tệ!"

      " phải em muốn thi Cửu Trung sao?"

      "Thôi đó là chuyện sang năm, bây giờ mà thìhơi sớm!"

      Tôi cúi đầu tiếp tục làm bài tập của mình. Nếunhư hai lấy được hạng trong kỳ thi vật lý toàn quốc với thành tích bây giờ coinhư tôi có liều mạng dốc toàn lực cũng khôngthể ở lại trường trung học T này học tiếp, chonên đến kì thi tốt nghiệp hai chắc chắn sẽthi đậu, còn tôi chắc chắn , đến lúc đó hai cũng còn cách nào khác.

      " hai, có cảm thấy em làm rất mấtmặt hay ?" Chợt nhớ tới những lời mìnhnghe được vào chiều hôm nay

      "Có, đặc biệt là lúc mặt em nhăn như khỉ đột,cầm bài thi thất bại ngày hôm nay!"

      Tôi ném bút xuống nhảy lên giường bóp cổ ấy.

      ", em và đều là do mẹ sinh ra, tại sao lại thông minh hơn em chứ?"

      Đây là vấn đề mà tôi nghĩ lâu cũngkhông thể hiểu nổi.

      "Có lẽ là lúc ở trong bụng mẹ, hấp thu nhiềudinh dưỡng hơn em!" mặc cho tôi bóp cổ, chỉ khẽ nhích về phía sau đổi tư thế khác để tôi có chỗ tựa rộng hơn.

      "Nhưng mà mẹ lúc sinh ra em nặng hơn !"

      "Heo đương nhiên phải nặng rồi, mà em nhanh làm xong bài tập hôm nay , mấy giờ rồi, hồi mẹ lên thấy lại la em cho coi!" vỗ vỗ tay tôi vẫn bóp cổ như cũ.

      ", cho em mượn tập chép chút ...,bài tập hôm nay là khó, em ngâm nãy giờ mà vẫn làm được!" ra học cùng lớp với hai cũng là có chỗ tốt, ít nhất tronglúc làm bài tập còn có thể thuận tiện quơ tậpanh ấy qua mà chép.

      " được, tự mình làm, hôm nay lớp em lại nghe hiểu có phải ?"

      " cho chép thôi vậy, keo kiệt!"Tôi mở sách tiếp tục nghiên cứu bài tập hômnay.

      "Tiểu Chương, ngày mai con phải thị lý vật lýrồi, có muốn ăn chút gì ? Mẹ làm cho con!Gần đây con gầy quá!"

      " cần đâu mẹ, tùy tiện làm chút là được! Nếu mẹ làm thịt kho tàu !" Mấy ngày trước tôi nháo muốn ăn thịt kho tàu, nhưng trong nhà trừ tôi ra có ai thích ăn cả,cho nên mẹ chịu làm.

      Ngày mai hai phải thi vòng loại, mấyngày nay ấy đều đọc sách đến rất rất làkhuya, hơn nữa trạng thái tinh thần của ấy hôm nay xem ra kém hơn bình thường rất nhiều.

      ", hôm nay còn muốn đến nhà giáo viênVương sao?" Gần đây vì chuyện thi cử mà ngày nào sau khi tan học ấy đều đến nhà giáo viên Vương dạy môn vật lý để học phụ đạo. Tôicũng biết nhà của giáo viên Vương, nhà đó cáchnhà chúng tôi là xa, ngồi xe buýt cũng phải ngồi 2 tiếng mới tới. Lần nào cũng gần mười haigiờ khuya, hai mới từ nhà giáo viên Vương về đến nhà. Về nhà lại còn phải xem sách thậtlâu.

      "Ừ, hôm nay là ngày cuối cùng, còn có mấy đề chưa . Thôi, học đây!"

      ", để em tiễn ra cửa!"

      Mười giờ, tôi dựng thẳng lỗ tai nghe độngtĩnh ngoài cửa, hai còn chưa có trở lại. Khóa cửa nhàng vang lên tiếng mở, tôi nhìn thấy mặt hai trắng bệch bất thường, lảo đảođi về phòng ấy.

      ", về rồi." Xem ra ấy giống với bình thường, có vẻ như rất mệt mỏi.

      "Em còn chưa ngủ sao!" hai nằm ở trêngiường, dường như dùng hết hơi sức toànthân cho hành động này vậy.

      "Ngày mai là Chủ nhật mà. , phải thoải mái sao?"

      "Đầu có hơi đau chút, ngủ giấc là ổn thôi!" Tôi nhảy xuống giường tỉ mỉ kéo chăntrên giường ra giúp ấy đắp kín. Cuộc thi bắtđầu là từ hai giờ chiều ngày mai nhưng nửa đêm, ấy phát sốt.

      ", nếu đừng thi nữa?" Sắp đếntrưa rồi, tôi bưng cơm trưa và thuốc vào phòng,thấy cố vùng vẫy rời giường mặc quầnáo.

      " sao, chỉ là bị cảm chút thôi, thời gian thi chỉ có hai tiếng, thi xong về nhà tiếp tụcnghỉ ngơi!" nhận lấy thuốc và bữa trưa trong tay tôi, lung tung bỏ vào miệng, nuốt vào.

      "Vậy em cùng với !" Nhìn bộ dạng nàycủa , tôi yên tâm để thi mình, ba mẹ lại ở nhà bà ngoại ăn tiệc rồi.

      " phải hôm nay em hẹn Triệu Tinh Tinh đến thư viện sao?"

      "Nhưng mà. . . . . . ."

      " , cũng phải rồi, nếu lát nữa kịp! Tới trễ được vàotrường thi." mặc quần áo tử tế, cầm bút viết và phiếu báo danh xuống lầu. Tôi và TriệuTinh Tinh chẳng có mục đích dạo ở trênđường.

      "Lý Tiểu Uyển, quyển tạp chí này là trào lưu mới nhất ở trường tụi mình, cậu xem qua chưa?"

      quyển tạp chí giới thiệu các ngôi sao nay được đưa tới trước mặt tôi.

      "Chưa xem bao giờ."

      " thể nào, vậy trường các cậu thịnhhành những loại tạp chí gì?" Triệu Tinh Tinh thể tin nổi nhìn tôi.

      "Mình cũng lắm." Trong lớp tôi thuộcloại học sinh có thành tích tương đối kém nên thể nào hoà nhập vào đám học sinh xuất sắc kia được, ở trong lớp người duy nhất tôi có thể trò chuyện chính là hai, tiếp theo chínhlà người học sinh phụ thuộc khác- Hồ Dũng.

      "Tinh Tinh, mình còn có chuyện, hôm nàochúng ta lại cùng nhau dạo phố!" Tôi giơ cổ tay lên chào tạm biệt, giờ này chắc hai cũngsắp thi xong rồi , tôi muốn khi ấy thi xong cùng nhau về nhà

      "Ai. . . . . ." Tinh Tinh dường như muốn gì đó với tôi, nhưng vì chạy quá nhanh nên tôikhông nghe . Tôi đứng ở bên ngoài trường thi vật lý, thời gian thi còn chưa hết, tốp năm tốp ba phụ huynh đứng ở trước cổng trường. Reng. . . . . . Sau khi tiếng chuông chói tai kia reo lên lâu đám học sinh khôngquen biết khác từ trong trường thi ra ngoài.

      " hai. . . . . ." Tôi tới vịn cánh tay . gò má của chợt đỏ ửng mất tự nhiên, lòng bàn tay cũng nóng hầm hập.

      "Uyển Uyển, phải em đến thư viện rồisao?"

      "Đến thư viện tìm được sách gì hay nênem thuận đường chạy tới đây cùng về nhà!"

      "Ừ, vậy chúng ta về nhà thôi!"

      hai bị cảm cộng thêm phát sốt nên thể lực tiêu hao quá nhiều, phải nằm ở nhà tuần lễmới khỏi hẵng. Ngày đầu tiên trở lại trườngcũng là ngày công bố điểm thi vật lý toàn quốc, hai thi được như dự đoán, nhưng cũng lấy được hạng ba. Là hạng ba vật lý toàn quốc đó nha.

      Last edited by a moderator: 2/5/15

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Editor: tyvybutchi.

      Chương 7:

      ", lên đại học muốn thi vào chuyênngành gì?" Tôi nằm ở giường hai ômmột quyển manga quý (3 tháng) mới nhất mà đọc.

      "Chắc là kinh tế, còn em sao? Học tập thếnào rồi mà giờ còn nằm đó xem manga, látmẹ vào thấy lại la em cho coi!"

      " yên tâm , mẹ đến nhà bà ngoại phải mấyngày nữa mới về, nghe bà ngoại có người em họ biết ngôi miếu rất linh nghiệm,mẹ muốn đến đó cầu nguyện thần linh phù hộ cho thi đậu được trường đại học mình mong muốn đó" Tôi chợt nhớ tới lời mẹ khi ra cửa. Khôngngoài dự đoán, chân mày hai cau lại.

      "Đừng để mẹ biết là em cho nghe nha, cứ giả vờ biết là được." Tôi nằm ở giường tiếp tục xem manga.

      "Uyển Uyển, chỉ hai tuần là thi rồi, em còn mau trở về phòng em học bài !"

      hai xoay người lại nhìn người nằm giường vẫn xem manga như cũ là tôi đây.

      ", phòng em nóng quá à, cả nhà trừ phòngkhách ra cũng chỉ có phòng của là có máyđiều hòa thôi."

      ", nếu như thi đậu được trường đại họcA, phải là chỉ có ngày nghỉ mới có thể vềnhà sao?" Đột nhiên mẹ hứng lên muốn cho hai thi đại học ở ngoại thành, cách thành phố T đến mấy ngàn cây số.

      "Ừm!"

      " là xa quá , , nếu vậy lúc nào học ở trường A cho em ở phòng nàynha!" Nhìn vòng quanh căn phòng mà tôi ngủ mười lăm năm, bây giờ trừ việc ít cái giường,giường đơn của hai biến thành giường đôi ra, gần như có bao nhiêu thay đổi.Ban đầu kế hoạch chia phòng mẹ là cấp bắt đầu, nhưng cuối cùng đến khi kết thúc cấp 3 chúng tôi mới chính thức tách ra.

      " phải em muốn thi đại học ngoại thànhsao?" hai khó khi nào dứt ra được cuốn sách, ngồi trước bàn quay người về phía tôi.

      " à, học sinh trường của nếu muốn thi đại học nổi tiếng ngoại thành tùy tiện chọn cũng đậu được đống, nhưng trường học kiacủa bọn em, năm ngoái thi đậu được đại học ngoại thành chỉ có ba người!Hơn nữa điểm thi của em xét trong nội thành còn tạm được,chứ thi đại học ngoại thành khẳng định xongđời." Tôi tự biết khả năng của mình, dù là thi đạihọc chuyên ngành hot trong nội thành cũng rất nguy hiểm rồi chớ chi là đại học danh tiếng ngoại thành."

      "Biết vậy lúc trước làm mọi cách ép em vào trường trung học T rồi, giờ nhìn xem em ở trường này rốt cuộc học được cái gì?" hài lòng, ánh mắt quét tôi từ xuống dưới lần.

      " à, ra đời trước em mười phút cũngkhông phải là mười năm, tại sao giọng điệu lạigiống y như ba vậy chứ. Đây là kiểu tóc thịnhhành nhất năm nay đó!" Tôi nắm đuôi tóccắt kiểu lông vũ ở sau lưng lên, đặt trong tayvuốt vuốt.

      " vẫn cảm thấy kiểu tóc lúc trước tốt hơn!"

      " hai, cứng nhắc quá rồi, sau này sẽkhông có bạn được đâu." Tôi từ giườngbò dậy đổi sang nằm ở lưng hai. Tôi và hai đều cao gần 1m8, cả hai chỉ chênh lệchnhau cùng lắm là hai mươi phân, và đương nhiên là hai cao hơn tôi. hai rất tuấn, vậy còn mang theo phong độ của người trí thức, phong cách lịch nhã nhặn cộng thêm đôi môi có vẻ bạc tình, nhìn thế nào cũng đều phù hợp với tiêu chuẩn thịnh hành gần đây, hơn nữa thành tích lại chói mắt, xác thực hổ là hoc sinh giỏi nhất khối của trường trung học T giỏi nhất thành phố.

      **********

      Dự báo thời tiết hai ngày này là hai ngày cónhiệt độ cao nhất hàng năm ở thành phố T, tôinằm ở giường lật qua lật lại thế nào cũng ngủ được, quạt máy thổi ra toàn là hơi nóng, thân thể mới vừa tắm xong lại toàn thân đều là mồ hôi.Nếu có máy điềuhoà tốt tồi, nhưng cả nhà chỉ có phòng khách và phòng của hai mới có. Nghĩ vậy tôi liền dứt khoát qua phòng hai ngủ. Tâm độngkhông bằng hành động tôi ôm lấy gối đầu liền hướng phòng .

      " trễ thế này còn có chuyện gì sao?" hổ là học sinh xuất sắc, trễ thế này mà còn đọc sách.

      " à, phòng em nóng quá" Tôi ôm gối đầu ngồi ở góc giường.

      "Cuối tháng sáu rồi, dĩ nhiên là nóng!"

      "~, tối hôm nay em ngủ phòng có đượckhông? Phòng em nóng quá làm thế nào cũngngủ được !" biết hai có thể đồng ý hay , mẹ thường tướng ngủ củatôi xấu lắm.

      " được! Trở về phòng em !"

      " hai, làm ơn mà, chỉ đêm thôi!" Tôi lôi kéo tay ngừng lắc.

      " được, em lớn như vậy, ngày mai ba và ông nội về thấy đấy!"

      " yên tâm , lúc nãy ba vừa gọi điện thoại về ba và ông nội phải ở nhà đêm,tối nay về!" Tôi đặt gối đầu ở phía trong giường, sau đó bò vào nằm xuống.

      "Chỉ có tối nay thôi đó" để quyển sách tay xuống, giảm độ máy điều hòa, sau đó mới tắt đèn đầu giường.

      "Vâng vâng, chỉ tối nay thôi!"Đến khi mẹ về rồi có cho tiền tôi cũng dám tới đây giành chỗ với hai đâu, nếu mẹ biết vào thời điểmmấu chốt như vậy tôi lại ảnh hưởng nghỉngơi mắng tôi mới lạ đó.

      Tôi giống như khi còn bé, dựa vào bên ngườianh hai, khi đó chiều cao của tôi và ấy chênh lệch cho lắm, bây giờ ấycao càng thêm cao hơn tôi nhiều rồi.

      " hai, có bạn hay ?" Rất nhiềunam sinh trong lớp tôi đều có bạn , khôngbiết hai có hay .

      "Vậy Uyển Uyển có bạn trai ?" hỏingược lại tôi.

      " có, lúc nào nam sinh trong lớp em cũng chỉ đều đứng nhìn em ngu ngu dại dại thôi!" Có lẽ là tôi đãthấy loại học sinh xuất sắc như hai nhiều rồinên nam sinh trong lớp nhìn thế nào cũng đều cảm thấy ngu ngu đần đần.

      "À"

      "Rốt cuộc là có bạn hay !" Trong bóng tối tôi dán bàn tay mình vào lòng bàn tay hai, biết từ lúc nào tay ấy lại lớnnhư vậy.

      " có. . . . . ."

      " nè, vậy thích dạng nữ sinh gì? Em có thể giới thiệu giúp !"

      Đó là nhờ phước của Tinh Tinh miệng rộng, có lẽ trong trường trung học T ai cũng biết Lý Ngự Chương đạt danh hiệu giỏi nhất khối có mộtngười em ra gì. Lần trước kiểmtra văn30', giáo viên dạy tiếng còn dùng giọng điệu khó có thể tin "Trò sựlà em của trò Lý Ngự Chương lấy đượchạng nhất cuộc thi đọc diễn cảm bằng tiếng Anhtoàn thành phố sao?"Trong lớp ngay cả La Thiến Nhi- người hay đối đầu với tôi nhấtcũng hay vòng vèo tìm người hỏi thăm tôi thích loại nữ sinh gì.

      "Còn mau ngủ, ngày mai lại dậynổi" Tay hai nhàng vuốt mí mắt tôixuống, dịu dàng ấm áp.
      Nhược Vân, Nhiên Nhiên, honglak4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :