1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Someone To Watch Over Me - Judith McNaught ( 77c + Kết )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 30
      Shrader lái xe, vì thế Sam lấy cuốn sổ đăng ký danh tánh từ và ngồi vào ghế sau, để cho McCord ngồi cạnh Shrader ở ghế trước. mở cuốn sổ trước khi họ rời khỏi lề đường, và bắt đầu lướt qua những cái tên, bắt đầu từ ngày 1 tháng 11 và tiến tới.

      " nghe được gì từ người giúp việc?" McCord hỏi Shrader.

      "Theo Hilda Brunner, Mannings là đôi hoàn hảo. gây gổ, thậm chí cũng có những cuộc tranh cãi vụn vặt. Ông Manning đôi khi về nhà muộn, nhưng ông ta luôn gọi điện thoại về nhà, và lúc nào cũng về đến nhà vào lúc mười hoặc mười hai giờ là trễ nhất. Ông ta thỉnh thoảng làm vài chuyến công tác ngắn. Bà Manning ở qua đêm xa nhà mà có ông ta trong suốt ba năm người phụ nữ Brunner làm việc cho họ."

      " ta xác nhận rằng Manning rời khỏi căn hộ vào sáng Chủ nhật khoảng tám giờ, và ông ta làm hai chuyến xuống xe với những món đồ mà ông ta mang lên núi. Trong số các món đồ đó là hai chiếc ly thủy tinh, chai rượu vang, chai rượu sâm banh, và..." để cho câu treo lơ lửng ở đó cho sức ảnh hưởng trước khi thêm với nụ cười đến tận mang tai với vẻ hân hoan, "Hai cái túi ngủ màu xanh đen. ta chắc chắn là có hai cái túi ngủ bởi vì ta giúp ông ta tìm chúng ở phía sau cái tủ, và ta nhìn thấy ông ta mang chúng ra khỏi căn hộ."

      "Còn chuyện gì khác ?" McCord hỏi, rất hài lòng.

      "Vâng. ta mang cho tôi ít bánh bích quy rất tuyệt và cảnh báo là được làm cho Bà Manning khó chịu hoặc làm rơi bánh vụn sàn nhà."

      "Thế còn người tài xế sao?"

      "Tên của ta là Joseph Xavier O'Hara, và ta mang lại điều gì cho tôi cả. . gì cả. ta thực ta là làm việc cho cặp khác – Matthew và Meredith Farrell từ Chicago. Họ rời khỏi vài tuần trước đây trong cuộc hành trình vòng quanh thế giới. Khi Farrells biết về kẻ theo lén của Leigh Manning, họ cho Mannings 'mượn' O'Hara cho đến khi họ quay về."

      "Vậy thôi à?"

      ". O'Hara biết cái gì đó – cái gì đó mà ta muốn ."

      "Valente chăng?"

      "Có thể là vậy. Có lẽ là vậy. bảo đừng nhắc đến tên Valente, vì thế tôi hỏi O'Hara về ta, nhưng ta chịu tình nguyện bất cứ thứ gì cả."

      "Đó là tất cả những gì có được từ ta ư?"

      ", tôi cũng nhận được lời cảnh báo từ ta." Shrader mỉa mai. " ta bảo tôi đừng làm cho Bà Manning khó chịu và hãy quên nếu chúng ta nghĩ bà ta có bất cứ liên quan gì đến cái chết của chồng bà ta. ta khờ dại, và ta chỉ là tài xế. ta là vệ sĩ, và ta được cấp giấy phép mang vũ khí."

      "Thế còn thư ký sao?" McCord hỏi.

      "Brenna Quade." Shrader cung cấp. " ta thực tế làm việc hầu hết cho bà Manning, và ta cùng câu chuyện với người giúp việc – ta họ là cặp rất hạnh phúc. ta đưa cho tôi bản sao danh sách khách mời cho bữa tiệc cách đây tuần." cho tay vào trong túi áo khoác của và lấy ra mấy tờ giấy với những cái tên được đánh máy ngăn nắp theo thứ tự ABC. " bản sao khác được trao cho người gác cửa để ông ta biết người khách nào được mời. Hãy đoán xem ai có tên danh sách ban đầu?"

      "Valente." McCord , phơi bày danh sách và nhìn qua những cái tên.

      "Đúng. Tên của ta được thêm vào bằng bút chì vào buổi chiều của buổi tiệc – dưới cầu của Logan Manning."

      "Các người sao?" Shrader hỏi McCord. "Các người có tìm hiểu được bất cứ điều gì thú vị ?"

      McCord hất đầu về phía ghế sau, nơi Sam nghiên cứu kỹ lưỡng sổ đăng ký của khách. " ra mà ," bằng giọng chua chát, "tôi tìm hiểu được là Thanh tra Littleton nghĩ tôi là người lớn tuổi lỗ mãng, rụng răng với miếng giẻ dầu tòng teng túi của tôi và có thái độ ít học đối với tất cả các bác sĩ, và đặc biệt là bác sĩ tâm lý."

      Sam màng biện hộ hoặc giải thích cho hành động của , và hơi bất ngờ khi McCord làm điều đó cho . "Littleton nhận biết là tôi làm cho bà Manning hoảng sợ, vì vậy ấy dùng tôi như trái banh gôn và quất tôi, ngay trước mặt bà ấy. Để đáp lại, ấy làm cho người phụ nữ đó ký giấy đồng ý cho phép bác sĩ tâm lý của họ chuyện với chúng ta. Tôi thể tin nổi là Littleton làm cho bà ấy làm điều đó, còn rất dễ dàng nữa."

      "Nó luôn dễ thuyết phục những kẻ vô tội, những người liên quan làm chuyện đúng đắn." Sam lẩm bẩm, lật qua trang khác. "Tôi phải là tôi chắc chắn nghĩ là bà ta vô tội, nhưng có cái gì đó về bà ta làm tôi chỉ thể điều chỉnh cho phù hợp với kẻ tòng phạm trong vụ mưu sát chồng bà ta. Đêm qua," tiếp tục, chuyển lời giải thích của đến Shrader, "khi chúng tôi bảo bà ta là chồng bà ta được tìm thấy bị bắn chết, Leigh Manning đưa bàn tay của bà ta cho tôi và cầu xin tôi là McCord sai. Chúa ơi, tôi gần như muốn khóc, và..." Sam dừng lại, nhìn chằm chằm vào cái tên viết nguệch ngoạc trong sổ đăng ký của khách đêm trước, sau đó đóng sầm cuốn sổ lại. "Mẹ kiếp! Tôi thể tin được chuyện này !"

      " thể tin chuyện gì?" Shrader hỏi, nhìn lướt qua trong kính chiếu hậu. Giọng của McCord đậm vẻ thích thú. "Tôi nghĩ là Thanh tra Littleton vừa mới khám phá ra là Valente có mặt ở căn hộ của Manning tối qua, tránh bị nhìn thấy, trong khi người quả phụ biểu diễn cho Littleton và làm cho ta gần khóc."

      tức giận của Sam đối với bản thân bắt đầu quay trở ngược về phía mục tiêu mới – Mitchell McCord. "Làm sao biết được chuyện đó?" hỏi với vẻ bình tĩnh mà cảm thấy.

      "Tôi nhìn thấy tên của Valente trong sổ đăng ký đêm qua khi tôi ký tên cho chúng ta vào và ra khỏi tòa nhà."

      Đó chính xác là những gì Sam nghĩ . Giận dữ và thất vọng về , đặt cuốn sổ nặng nề bên cạnh ghế và nhìn ra cửa sổ trong khi buộc mình mang cái mặt nạ vui vẻ, bực tức. Khi McCord hỏi ít phút sau nếu có muốn theo đến Forensics để xem những mẫu khám nghiệm của Manning, cách rất dễ chịu, "Dĩ nhiên."
      ° ° °
      Sheila ở với bệnh nhân khi Leigh gọi đến, nhưng gọi lại vài phút sau. "Mình chỉ có câu để hỏi cậu." Leigh giải thích. "Có thể nào cậu biết chuyện Logan mua khẩu súng ?"

      "."

      "Mình nghĩ vậy, nhưng cảnh sát hỏi cậu về nó. Họ nghĩ Logan có thể tâm với người bạn."

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 31
      Khoa Nguyên Cứu Đường Đạn xác nhận viên đạn xuyên qua não bộ của Logan và dính vào vách trái của gara là từ khẩu súng 38 li đặc biệt tìm thấy trong xe của ông ta. Cả vỏ đạn phát được ở bức tường bên phải cũng vậy.

      Bác sĩ pháp y còn chưa hoàn thành xong bản báo cáo của , nhưng Herbert Niles sẵn sàng đưa cho Sam và McCord điểm nổi bật của khám phá. "Logan Manning chắc chắn là chết cách phấn chấn." vui vẻ công bố.

      "Đừng đùa, Herb." McCord sốt ruột phản kích.

      "Tôi phải là 'đùa', tôi theo nghĩa đen. Nguyên nhân tử vong là vết thương đạn bắn vào thái dương phải, xảy ra dưới tiếng đồng hồ sau khi ông ta tiêu thụ hơn nửa chai rượu. Tôi đoán là rượu vang trắng."


      CHƯƠNG 32
      Tang lễ của Logan Manning là kiện của giới truyền thông, với tham dự của năm trăm doanh nhân, chính trị gia, và lãnh đạo cộng đồng cũng như những thành viên của giới nghệ thuật và giải trí. Hai trăm người đến đưa tang tham dự đám tang ở nghĩa trang sau đó và đứng trong cái lạnh buốt và sương giá để lời từ biệt cuối cùng với người giao thiệp rộng qua đời và viếng thăm người quả phụ nổi tiếng của ông ta.

      Đáng chú ý nhất trong các buổi lễ này là xuất của Michael Valente, và cho dù giới truyền thông nhanh chóng bình luận trong những bản tin của họ vào tối hôm đó, họ tập trung tất cả chú ý của họ vào những khuôn mặt quen thuộc và những cái tên có thể nhận biết được trong số những người có mặt. Nhiếp ảnh gia sắp hàng vào nhà nguyện và theo đám tang đến nghĩa trang phí tấm phim nào bà lão ăn mặc thanh lịch, tóc bạc trong những năm đầu của tuổi bẩy mươi của bà, là người cuối cùng xếp hàng để chuyện với người quả phụ ở khoảng trống bao quanh ngôi mộ.

      có bất cứ người nào chú ý khi bà lão nắm tay Leigh trong tay mình, và chỉ có Leigh là nghe được những gì bà : "Cháu trai bác cảm thấy diện của nó ở đây hôm nay chỉ làm xáo trộn nghi lễ trang nghiêm. Bác thay mặc đến đại diện cho gia đình của chúng tôi."

      Mặc dù bà trông giống như vài người họ hàng khá giả lớn tuổi của Logan, nhưng mắt bà giàu lòng trắc hơn, và tiếng của bà mang chút hưởng giọng Ý lập tức gợi cho Leigh nhớ về những đón tiếp nồng nhiệt mà luôn nhận được từ tiệm tạp hóa Angelini vào những năm trước đây.

      "Bác Angelini ư?" Leigh , bóp bàn tay mang găng tay của bà. "Bác là có lòng!" Leigh nghĩ khóc khô nước mắt, nhưng lòng trắc trong mắt người phụ nữ, ân cần của bà nhất là trong cái rét lạnh, làm cho Leigh muốn khóc lại. "Nó quá lạnh và ẩm ướt cho bác ra đây."

      có người lớn tuổi nào khác đến tham dự tang lễ chịu đương đầu với thời tiết ở nghĩa trang. Họ về nhà ngay sau đó hay đến căn hộ của Leigh, nơi những người cung cấp thực phẩm phục vụ thức ăn. Leigh mời bà Angelini đến đó, nhưng bà từ chối. "Cháu có thể thả bác ở nơi nào đó ?" Leigh hỏi bà khi họ bước qua biển bia mộ về phía hàng xe cộ đậu đường.

      "Bác có xe." Bà Angelini hất đầu về phía người tài xế mặc đồng phục giữ cánh cửa sau của chiếc Bentley đen. Leigh nhận ra người tài xế ngay lập tức.

      "Vui lòng với Michael là cháu gọi cho ấy ngay." Leigh thêm vào khi bà Angelini ngồi vào ghế sau.

      "Bác lại với nó." Bà do dự như thể để cân nhắc lời cách cẩn thận. "Leigh, nếu cháu cần bất cứ thứ gì, cháu phải cho nó nghe. Nó làm cho cháu thất vọng như những người khác làm."

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 33
      Brenna thu xếp với Payard, quán ăn Pháp, cung cấp thức ăn ở căn hộ sau tang lễ. Vào lúc Leigh về đến nhà, khách khứa tụ thành từng nhóm giống như họ làm ở buổi tiệc của Leigh vào tuần trước, ngoại trừ bây giờ chủ đề chính của những cuộc đàm luận là phán đoán ai là kẻ giết Logan.

      Leigh di chuyển cách máy móc từ nhóm này đến nhóm khác, nhận lời chia buồn và lắng nghe tất cả những chuyện cũ rích mà mọi người trong nỗ lực vô ích để làm cho dịp u buồn này có vẻ ít bi thảm hơn. Bạn bè và gia đình của Logan ở trong nhóm "Ngẩng cao cằm, vui lên, cong môi lên". Thẩm phán Maxwell vỗ vai và long trọng , "Nó có thể có vẻ như bây giờ, nhưng có những ngày nắng ấm ở phía trước. Cuộc sống tiếp diễn, bạn thân của tôi."

      Thượng nghị sĩ Hollenbeck , " người cứng cỏi, vượt qua." Vợ của ông lên tiếng đồng ý, nhưng cách cá nhân hơn: "Tôi nghĩ đời tôi kết thúc khi người chồng trước của tôi qua đời, nhưng tôi vượt và và vì thế cũng được."

      cổ kính của Logan, trong số ít thành viên trực tiếp còn sống của gia đình , đặt bàn tay gân guốc xanh xao lên tay áo của Leigh, nghiêm nghị nhìn lúc lâu, và , "Tên của cháu là gì vậy, cháu cưng?"

      Bạn bè của Leigh có khuynh hướng chứng minh đồng cảm và thông cảm của họ bằng cách mô tả ảnh hưởng cái chết của Logan đối với họ. Theo cả nhóm, thái độ của họ là, "đây là bi kịch cho và cho tất cả những ai biết Logan". Theta Berenson mặc toàn bộ màu đen với cái mũ có cái vành khổng lồ trang hoàng với những trái dâu làm bằng lụa trắng và đen nhưng có cọng lông nào cả. "Mình cũng bị tàn phá như cậu." người họa sĩ bảo Leigh. "Rất tàn phá. Mình cứ nghĩ về những ngày nghỉ cuối tuần mà tất cả chúng ta trải qua với nhau ở Maine, và mình quyết định vẽ lại cảnh khu vịnh như cách mình nhớ nó. Mình muốn cậu có nó khi nó được vẽ xong."

      Claire Straight, người bị kéo vào cuộc chiến ly hôn cay đắng diễn ra, ôm Leigh và cách bất bình, " có công lý thế giới này mà! Logan chết, trong khi Charles – gã khốn khiếp đó – còn sống nhăn răng. Tôi rất căm phẫn với số phận đến nỗi tôi thể vượt qua được. Tôi bắt đầu gặp Sheila Winters để giúp tôi khống chế tức giận."

      Jason đứng cùng với Jane Sebring và Eric. trông có vẻ buồn bã hơn Leigh từng thấy . "Cưng ạ, những gì trải qua xé tôi thành từng mảnh. cần làm trở lại sớm. Logan muốn tiếp tục cuộc sống của ."

      Jane Sebring khóc. Khuôn mặt của nhợt nhạt, đôi mắt xinh đẹp của trũng sâu và trang điểm, và thấy buồn đến nỗi quan tâm đến bề ngoài của . "Tôi chỉ thể tin đây là ." bảo Leigh. "Tôi gặp ác mộng về nó, và tôi thức dậy suy nghĩ tất cả chuyện này chỉ là cơn ác mộng, nhưng nó phải."

      Sybil Haywood, người lấy Michael Valente khỏi tay Leigh vào buổi tiệc, mệt mỏi vì buồn phiền và cảm thấy có lỗi. "Mình là người hoàn toàn có lỗi trong chuyện này." bảo Leigh cách dữ dội.

      "Sybil, là vô lý..."

      " có đâu! Nếu mình là người bạn thực – loại mà cậu xứng đáng có – mình làm xong biểu đồ chiêm tinh của cậu kịp cho sinh nhật của cậu. Mình để cho việc kinh doanh chen vào tình bạn. À, bây giờ mình làm xong nó, và nó đều ở đó cả – bi kịch và bạo lực. Mình có thể cảnh báo trước cậu..."

      Nhà chiêm tinh cảm thấy có trách nhiệm đến nỗi Leigh phải an ủi . "Mình cho cậu biết bí mật ." Leigh thổ lộ, choàng tay quanh thắt lưng của Sybil. "Cũng khác biệt gì nếu cậu làm xong biểu đồ và đưa nó cho mình."

      "Ý cậu là gì?"

      "Logan nghĩ thuật chiêm tinh là trò hề. Mình tin vào cậu, và tính trung thực và tận tâm cho nó, nhưng mình..." ngừng lại để lựa chọn ngôn từ của cẩn thận. "... hơi nước đôi về nó."

      Thay vì được an ủi bởi điều đó, Sybil thấy đau đớn và thất vọng.

      Sheila Winters là người luôn mang ánh sáng đến suốt cả ngày. ở bên Leigh thường xuyên, cảm giác được khi nào được cần đến. đến chỉ khi Leigh kết thúc chuyện với Jane, và ở đó qua những lời bình luận của Sybil. "Cậu cần được ở mình vài phút lúc này." . "Cậu được an ủi nhiều hơn là cậu chuẩn bị từ những người này."

      "Mình nghỉ ngơi sau." Leigh . cảm thấy muốn ngã quị vì kiệt sức, nhưng muốn rời khỏi, thậm chí chỉ vài phút. Mọi người ở đó bày tỏ tôn trọng và thương mến với Logan, và từng và mỗi người vào ngày hôm đó vì trả qua phiền phức này.

      nằm trong tình cảm và thiện chí của là cả nửa tá thanh tra mặc thường phục, bao gồm Littleton, McCord, và Shrader, người ở đám tang và bây giờ đóng quân rải rác khắp căn hộ. Thanh tra Littleton và Shrader thuyết phục rằng kẻ mưu sát Logan có thể là ở trong số người đưa tang. Mà như vậy, họ hàm ý rằng mạng sống của Leigh cũng có thể gặp nguy hiểm từ kẻ giết người. Leigh nghĩ khái niệm đó là điên rồ, nhưng đủ sức để tranh cãi với bất kỳ người nào về bất cứ chuyện gì nữa. Cho đến hôm qua, thuyết phục mình rằng án mạng của Logan là trường hợp nhầm người hay, có khả năng hơn, là hành động của ai đó sống gần bất động sản núi và cảm thấy nó thuộc về ta.

      Bất cứ khi nào nhận ra trong những người thanh tra, gật đầu lịch , nhưng để họ tự lo cho mình. ai biết họ có mặt, và ai chú ý đến họ – ai cả, ngoại trừ Courtney Maitland. Làm cho Leigh kinh ngạc, bé nhận ra tất cả bọn họ, bao gồm Sam Littleton, và khi bé đến bên cạnh Leigh với đĩa thức ăn cho Leigh và món ăn kèm là quan sát chính sát. "Cháu đếm có sáu cảnh sát." thầm với Leigh. "Cháu đoán đúng , hay là cháu bỏ qua vài người?"

      Courtney gặp Logan chỉ lần, chỉ thoáng. buồn lắm với cái chết của , và bé quá thẳng thắn và trung thực để mang khuôn mặt tang thương. Leigh ôm chặt. "Cháu trúng mục tiêu. Làm thế nào mà cháu lại biết vậy?"

      " đùa à?" Courtney với nụ cười đến tận mang tai.

      ", nghiêm túc đấy."

      "Còn ai khác ngoài cảnh sát đến nơi tụ tập như thế này và chuyện với bất kỳ ai – hoặc tìm kiếm bất kỳ ai để chuyện chứ? Họ ăn uống, buồn, và ..." bé dừng lại.

      " cái gì?"

      "Hãy tạm là họ cố gắng hết sức để làm lời "tuyên bố thời trang". chàng cao lớn với mái tóc xám là thú vị." bé hất đầu về phía McCord, và Leigh nhìn theo tia nhìn của bé, chủ yếu vì đó là thấy nhõm hơn khi về chuyện khác. "Ông ta là thú vị vì ông ta có những sẹo lớn và khuôn mặt khó đăm đăm. tóc đỏ là người khó nhận ra nhất trong tất bọn họ."

      "Vì ấy là phụ nữ ư?"

      ", vì ấy mang đôi giày ủng Bottega đáng giá bảy trăm đô la."

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 34
      Sheila ở lại sau khi mọi người rời khỏi, và trong khi Hilda và người cung cấp thực phẩm dọn dẹp, hai người phụ nữ vào phòng ngủ của Leigh. Leigh cuộn người vào trong những cái ghế dựa dài gần cửa sổ và mệt mỏi tựa đầu lên lưng ghế. Sheila làm y như thế cái ghế khác.

      "Jane Sebring thực đau buồn bởi tất cả những chuyện này." Leigh bình luận lúc sau.

      "Mình thấy bất ngờ. ấy có lẽ nghĩ ấy là quả phụ."

      Leigh nhìn cách gay gắt. Mặc dù bộ đồ len màu sô la của Sheila có nếp nhăn nào và mái tóc vàng của được bới thành búi gọn gàng, có dấu quầng thâm xanh đậm dưới mắt của , và tiếng của căng thẳng vì kiệt sức và bực bội. "Tại sao cậu lại vậy?"

      "Vì nó rất hiển nhiên đối với mình là Jane Sebring muốn được như cậu. ta thể chịu được chuyện phải xếp hạng thứ hai trong mọi chuyện. Khi ta thể làm được nó Broadway, ta đến

      Hollywood
      , cởi bỏ quần áo của ta trước ống kính, và thắng giải Academy. Nhưng đủ. Bây giờ ta trở lại Broadway để khẳng định những gì ta coi như là quyền lợi cơ bản của ta, và cậu cản đường ta. Trong tâm trí của ta, cậu 'cướp ' những gì thuộc về ta. ta cảm thấy 'có quyền' có tài năng tuyệt vời của cậu, thành công của cậu trong nhà hát và tất cả những thứ khác mà cậu có."


      " may, thái độ đó phải là kỳ lạ trong ngành nghề của mình, Sheila."

      Sheila gác chân qua mắt cá chân, và với tiếng thở dài. "Mình biết. ta tham lam và cạnh tranh cách chết tiệt. Mình bao giờ hiểu điều gì ám Jason đặt ta vào trong vở kịch của ta ngay từ lúc đầu. ta nổi tiếng gây khó khăn cho mọi người mà ta từng làm việc chung."

      "Tiền là lý do." Leigh mệt mỏi . "Người hậu thuẫn của Jason muốn ta vì ta là thứ đảm bảo thu được tiền bán vé khổng lồ."

      " giống như cậu."

      " ta kéo những người hâm mộ phim ảnh vào nhà hát, là điều mình làm được. ta là phần thưởng – hợp đồng bảo hiểm mà người hậu thuẫn muốn có."

      Sheila gì sau đó, và Leigh nhắm mắt lại, cố thắc mắc để suy nghĩ, để đặt bất kỳ ý nghĩa cụ thể nào vào những gì Sheila vừa . Nhưng thể làm được. hít hơi thở dài, xúc động và giữ mắt mình nhắm kín, nhưng giọng của rất quyết tâm. "Sheila này?"

      "Ừ."

      "Cậu định với mình cái gì đó mà cậu nghĩ mình nên biết..."

      "Như là cái gì?"

      "Là Logan có mối quan hệ với Jane Sebring chăng?"

      Sheila lập tức thấy hối hận. "Mình lẽ ra phải nhận ra rằng chúng ta đều quá kiệt sức để có những suy nghĩ mạch lạc. Mình cố để cho cậu biết bất cứ chuyện gì đại loại như thế. Thực ra, mình nhìn ta khi ta ghé qua buổi tiệc của cậu vài phút. ta đeo dính bên cạnh Logan, nhưng ấy làm mọi thứ để làm cho ta dịu xuống, kiểu như dập tắt ta bằng những viên đá trong ly của ấy."

      Leigh nuốt nước bọt và buộc những lời xuyên qua cục cảm xúc trong cổ họng . "Để mình đặt câu hỏi theo cách khác nhé: cậu có nghĩ Logan có thể là có mối quan hệ với ta ?"

      "Bất cứ điều gì cũng 'có thể' cả. Có thể là Logan bay lượn hay tham gia vào đoàn xiếc vào tuần tới. Tại sao cậu lại theo đuổi chuyện này vậy Leigh?"

      Leigh mở mắt ra và nhìn thẳng vào Sheila. "Vì lần cuối cùng mà cậu căm ghét cá nhân nặng nề cho người phụ nữ mà tất cả chúng ta đều xã giao, hóa ra Logan mối quan hệ với ta và cậu biết điều đó."

      Sheila đáp trả cái nhìn của cách thản nhiên. "Đó mối quan hệ vô nghĩa,và cậu hiểu tại sao chuyện đó xảy ra. Hai cậu cùng nhau vượt qua chuyện đó."

      Leigh đẩy kỷ niệm đau buồn đó ra phía sau tâm trí của . Mối quan hệ của Logan 'vô nghĩa' đối với . "Mình cố gắng thuyết phục bản thân rằng án mạng của Logan là hành động ngẫu nhiên thực bởi kẻ vô gia cư, điên khùng người nghĩ Logan xâm nhập hoặc cái gì đó." Leigh . "Chỉ có thứ làm cho giả thuyết đó đúng."

      "Là gì hả?"

      "Khẩu súng mà họ tìm thấy trong xe của Logan được đăng ký dưới tên ấy. ấy mua nó vào tháng Ba. Tại sao Logan lại mua súng và mang nó bên mình chứ? Có thể nào là ấy gặp rắc rối gì đó chăng?"

      Thay vì trả lời , Sheila quan sát cách chăm chú và hỏi câu hỏi riêng của . " ấy có thể gặp những thứ rắc rối gì chứ?"

      Leigh giơ tay lên. "Mình biết. ấy dính líu vào hàng tá dự án kinh doanh làm ăn, nhưng ấy dường như đặc biệt lo lắng về bất cứ người nào cả. Dẫu vậy, có lần gần đây ấy ràng có vẻ lo lắng về chuyện gì đó."

      "Cậu có hỏi ấy về nó ?"

      "Dĩ nhiên. ấy ấy lo lắng gì cả. Có lẽ 'lo lắng' là từ sai mà mình sử dụng lúc này. ấy có vẻ rất bận tâm."

      Sheila mỉm cười cách hiểu biết. "Cậu gọi nó là 'khác thường' khi Logan bận tâm về việc kinh doanh hoặc tiền bạc chăng?"

      những lời đó để trấn an, Leigh biết, nhưng trong tâm trạng mâu thuẫn có của , Leigh thể tìm thấy được khuây khoả trong bất cứ thứ gì. ", dĩ nhiên . Cậu và mình đều biết là có đủ tiền thế giới này để làm cho Logan cảm thấy tuyệt đối an toàn."

      "Vì tuổi thơ của ấy." Sheila nhắc nhở .

      "Mình biết. Nhưng Logan có bao giờ hoặc làm bất cứ chuyện gì có thể làm cho cậu nghĩ..."

      "Mình là bác sĩ tâm lý, phải là thầy bói. Để cho cảnh sát giải quyết chuyện này . Cậu và mình được trang bị để làm chuyện đó."

      "Cậu đúng." Leigh , nhưng lúc lâu sau khi Sheila rời khỏi, Leigh ngồi mình trong bóng tối, tự vấn chính mình bằng câu hỏi mà thể trả lời, tra tấn bởi nỗi sợ hãi rằng có lẽ bao giờ có câu trả lời.

      Vì lý do nào đó, Logan mua và mang theo súng bên mình.

      Vì lý do nào đó, người nào đó giết gớm tay.

      Leigh muốn biết lý do. muốn có câu trả lời. muốn công lý!

      Nhưng hết tất cả – hết tất cả – muốn cùng thứ mà Jane Sebring muốn. muốn thức dậy và khám phá ra chuyện này chỉ là cơn ác mộng.

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 35
      McCord đút cuộn băng video quay tang lễ của Logan Manning vào đầu máy cái tủ thấp ở phía sau bàn của , nhấn nút tua nhanh, và bật màn hình. "Như chúng ta biết, hôm qua Valente xuất ở đó, nhưng hóa ra ta gửi người đại diện vuột qua ngay trước mặt chúng ta mà bị phát ." Trong khi phân phát ba bản sao của tấm ảnh ghép đến Sam, Shrader và Womack. "Đây là em họ của ta, Dominick Angelini." .

      Tấm ảnh ghép chứa vài tấm ảnh của người đàn ông ở cuối tuổi ba mươi, tất cả đều được chụp từ những góc độ khác nhau và thời gian khác nhau. Trong tấm ảnh, ta mang cặp hồ sơ và bước lên những nấc thang của toà án liên bang. Sam nhận ra ta, và chỉ tham dự tất cả các hoạt động tang lễ, cũng xem cuộn băng video trước khi về nhà vào tối qua.

      "Ảnh của ta ở trước toà án liên bang được chụp vào tháng Tám, và đó là tấm mới nhất." McCord cung cấp. "Tòa án liên bang gọi ta ra hầu toà để chứng nhận về phương thức kế toán kinh doanh của Valente."

      "Tôi nhớ là nhìn thấy người này vào hôm qua." Womack . Ở tuổi năm mươi, Steve Womack cao năm feet mười với mái tóc xám, thân hình thon gọn khỏe khắn, và khuôn mặt rất dễ quên ngoại trừ cặp xanh nhợt nhạt, đôi mắt thông minh sắc sảo nhìn thậm chí càng nổi bật hơn qua lớp kính gọng vàng của . Mặc dù mong mỏi quay trở lại làm việc sau cuộc giải phẫu gần đây của , Sam nhận thấy rằng chà vai trái của thường xuyên, như thể nó làm cho đau. khiêm tốn nhưng nhạy bén, và có khuynh hướng thích .

      "Tôi cũng thấy ta." .

      " ta có ở đó." Shrader tuyên bố dứt khoát.

      "Các người đúng, ta có ở đó." McCord khi đưa ra ba xấp giấy chẳng có gì ngoài những chữ ký. "Với đồng ý của Quả phụ Manning," giải thích, "tôi lấy sổ ghi danh tánh, địa chỉ và cảm tưởng của những người khách hôm qua và làm bản sao tối qua. Tôi nghĩ nó danh sách có ích để biết về bạn bè và đối tác của Manning, nhưng nếu các người nhìn vào trang 14, tôi nghĩ các người bây giờ nhận ra cái tên thú vị đối với các người."

      Sam nhìn thấy chữ ký cùng lúc với Shrader. "Mario Angelini ư?" .

      "Đó cũng là cách tôi đọc nó, vì thế sáng nay tôi xem lại cuộn băng video của mỗi người ký tên vào sổ, trong khi tôi đánh dấu tên của họ, và đây là những gì tôi khám phá ra " hướng về VCR tủ, băng video dừng lại ở khúc cuối, và quay lại nó đoạn ngắn, sau đó nhấn nút dừng lại khi , "Đây là tấm ảnh chụp tốt nhất của chúng ta cho người đại diện của Valente, bà Marie Angelini." Cuộn băng cho thấy người phụ nữ tóc bạc ăn mặc sang trọng với tay bà trong tay của Leigh Manning.

      "Họ có mối quan hệ như thế nào?" Shrader hỏi.

      "Marie Angelini là dì của Valente. Bà ta nuôi ta cùng với con trai của bà ta, Angelo và Dominick. Angelo chết trong trận ẩu đả cách đây hai mươi lăm năm, khi ta ở tuổi hai mươi. Dominick, tấm hình mà các người cầm, trở thành CPA (kiểm toán viên công có chứng chỉ) và có công ty riêng của ta. Đoán thử khách hàng lớn nhất của ta là ai đây?"

      "Valente." Womack .

      McCord gật đầu. "Đúng – Valente có rất nhiều công ty khác nhau. trong những công ty đó, là nhà hàng rất lớn và ngôi chợ ở East Village gọi là Angelini. Theo hồ sơ nộp ở bộ ngoại trưởng ở Albany, Marie Rosalie Angelini là người sở hữu duy nhất, nhưng khi cục liên bang điều tra Valente, họ nhận thấy rằng ta là người đặt ra tất cả các vốn liếng cho nhà hàng và mở rộng tiệm tạp hóa bên cạnh. ta cũng sở hữu toà nhà mà chúng tọa lạc."

      "Tôi nghe về nhà hàng Angelini." Sam , giật mình. "Nó rất nổi tiếng. Phải mất nhiều tuần mới có thể đặt được bàn."

      "Ngôi chợ và nhà hàng đều là kinh doanh bằng tiền mặt," Womack thêm vào, "làm cho chúng trở thành nơi rất tiện lợi cho Valente rửa tiền."

      "Đó là điều mà công tố viên nghĩ, nhưng họ thể chứng minh được điều đó." McCord ngừng lại để tắt VCR, sau đó nhìn những người vây quanh bàn làm việc của . "Bây giờ hãy về những gì chúng ta biết, và những gì chúng ta cần tìm hiểu. Ngay bây giờ, tất cả chúng ta biết là ai đó giữ khẩu súng ba mươi tám li của Manning ngay bên phải thái dương của ông ta và bắn nát óc của ông ta. Sau đó lau chùi dấu tay của khỏi khẩu súng, quấn tay của Manning xung quanh nó và bóp cò lần nữa, lần này qua khung cửa sổ mở của ghế hành khách của chiếc xe."

      "Phòng thí nghiệm vẫn còn nghiên cứu tất cả sợi, tóc, và các mẩu mà CSU thu thập được từ chiếc xe và ngôi nhà, nhưng nó mất thời gian và tôi trông chờ vào bất cứ tiết lộ lớn nào từ phòng thí nghiệm. Tôi nghĩ nó có thể, thậm chí rất có thể, là Valente và Leigh Manning cùng ở ca bin với nhau vào lúc nào đó, dọn dẹp sạch nơi đó. Chúng ta biết là Manning uống rượu vang với ai đó trước khi ông ta chết, nhưng cả hai chiếc ly đều được rửa – bằng tuyết, tôi giả thiết – và sau đó cẩn thận lau sạch tất cả những dấu tay. Sàn nhà trong tủ bị phủ đầy bụi, nhưng phần còn lại của sàn nhà vừa mới được quét dọn để chắc chắn là chúng ta thể nhận được bất cứ dấu chân nào."

      với lấy tập vở vàng và nhìn lướt qua sổ ghi chép của trước khi , "Đó là tất cả những gì chúng ta biết ngay bây giờ. Để xây dựng vụ án của chúng ta chống lại Valente, chúng ta cần thiết lập là ta có mối quan hệ với Leigh Manning. Chúng ta cũng cần tìm hiểu nếu Logan Manning có biết về chuyện đó hay . Nếu ông ta nghi ngờ vợ của ông ta dang díu với Valente, vậy ông ta có lẽ với người khác. Chúng ta cần tìm hiểu người mà ông ta chuyện là ai, và những điều ông ta . Tôi muốn biết tại sao ông ta đột ngột mời Valente đến nhà của ông ta cho buổi tiệc, và tôi muốn biết lý do chính đáng làm ông ta mua khẩu súng đó. Tôi nghĩ có thể là ông ta mua nó vì Valente. Thậm chí có thể là ông ta mời Valente đến cabin ở miền núi và đe doạ ta với nó. Hoặc cố sử dụng nó người ta.

      "Leigh Manning chuyện với chúng ta về Valente, nhưng các người có thể cá là bà ta thổ lộ chi tiết mối quan hệ của bà ta với người khác, có lẽ là với người phụ nữ khác. Tôi chưa bao giờ gặp người phụ nữ nào có thể giữ được chuyện ngoại tình hoàn toàn bí mật. Chúng ta cần tìm hiểu người mà bà ta chuyện và những gì bà ta .

      "Mặt khác, tôi có thể bảo đảm với các người rằng Valente với bất kỳ ai về bất cứ thứ gì, cho nên chẳng có ích gì trong việc tìm kiếm người bạn tâm tình của ta. Tôi lấy kỷ lục điện thoại của Valente, nhưng đừng trông chờ vào chuyện nhìn thấy có bất cứ cuộc gọi nào gọi đến Leigh Manning đó. ta quá khôn ngoan trong chuyện đó. ta dùng điện thoại thể lần đến ta."

      Womack chà vai của khi , "Tôi chỉ muốn ràng về chuyện: chúng ta theo sau chuyện gì, thưa Trung úy. ràng là chúng ta muốn treo án mạng của Manning người Valente. Nhưng khi tôi chuyện với Đại úy Holland sáng nay, tôi có ấn tượng rằng chúng ta cũng cố gắng sử dụng việc điều tra vụ án mạng Manning như có ý định điều tra Valente từ khía cạnh khác."

      "Chịu trách nhiệm cho câu hỏi đó có ba phần, cho nên hãy nghe cho kỹ đây, Womack: , chúng ta muốn treo vụ án mạng Manning bất cứ người nào giết ông ta và bất cứ ai mưu với kẻ giết người. Tôi nghi ngờ gì là Valente mưu với Leigh Manning trong vụ giết người đó. Hai, chúng ta muốn sử dụng vụ điều tra vụ giết người này như có ý định điều tra Valente từ mọi góc độ có thể. Nó dễ dàng hơn cho chúng ta làm hơn là cục điều tra liên bang vì trong quá trình điều tra vụ án giết người ở cấp địa phương, chúng ta có thể đưa cho các quan toà ở địa phương của chúng ta ký giấy phép nghe lén điện thoại, lệnh khám xét, và bất cứ thứ gì khác mà chúng ta cần. Ba – và điều này quan trọng kém gì với điều và hai – Đại úy Holland, Đại úy phải là người quyết định trong việc điều tra này, tôi mới là người quyết định. Tôi báo cáo cho Cảnh sát Trưởng Trumanti, và trong suốt thời gian điều tra này, các người báo cáo với tôi, phải Đại úy Holland. Nghe chưa?"

      Womack trông có vẻ thích thú và dễ chịu, nhưng bị doạ dẫm. "Tôi nghe , Trung úy."

      "Tốt. Trong tương lai, nếu có thêm bất cứ câu hỏi hay lời bình luận nào, đưa chúng cho tôi, phải Đại úy Holland. Tôi cung cấp cho thông tin khi tôi thấy cần thiết. Điều đó cũng ràng chứ?"

      Womack gật đầu, và McCord trông có vẻ hài lòng. "Chúng ta thất bại đối với Valente."

      "Thất bại gì?" Shrader hỏi.

      "Kể từ khi giới truyền thông tìm hiểu được là Leigh Manning ở cùng với Valente trong trực thăng của ta tuần trước, họ tự mình phỏng đoán và điều tra, và quậy hôi thối mọi chuyện trong quá trình đó. Valente biết nó, và ta thậm chí cẩn thận hơn bình thường. Nghề nghiệp của chúng ta là lấy được thông tin về ta từ các nhân chứng, mà làm vẻ hứng thú với ta."

      " tiếc là chúng ta thể cầu giới truyền thông tránh ra." Shrader .

      McCord thốt ra tiếng cười ngắn, nhạt nhẽo "Đừng mơ tưởng đến việc nó. Nếu cầu các phóng viên tránh xa vụ điều tra giống như cái này, họ những tăng cường nó, họ bắt đầu điều tra , tìm kiếm kết nối hoặc tội đồng loã."

      đến tấm bảng đen và nhặt lên cục phấn vàng. "Được, chúng ta hãy bắt đầu về mọi người. Nhờ bà Manning, chúng ta có thế hỏi những người mà bà ta và Manning biết, bao gồm bác sĩ tâm lý và những người quen trong kinh doanh của họ. Chúng ta hãy bắt đầu với những cái tên mà bà ta đề cập đến, làm ra danh sách sơ bộ, và xem chúng đưa chúng ta đến đâu."

      viết ra bốn cái tên trong góc trái cùng: Jason Solomon, Sheila Winters, Theta Berenson, Sybil Haywood. "Theo lẽ tự nhiên, chúng ta cũng muốn chuyện với những người ở văn phòng của Manning." Khi điều đó viết Công ty Phát Triển Manning dưới tên của Sybil Haywood. ngừng lại và nhìn qua vai của . "Có người nữa mà chúng ta cần chuyện ngay." viết tên của Jane Sebring bảng, sau đó quay lại và , "Tôi xem kỹ cuộn video tối qua, và tôi cho rằng Sebring có vẻ cảm thông khác thường và quá buồn bã đối với người đầy tham vọng, nữ thần tình dục tự cho mình là quan trọng với danh tiếng lợi dụng những người mà ta biết cho bất cứ chuyện gì mà ta muốn."

      " nghe được điều đó về ta từ đâu vậy?" Shrader hỏi, trán của nhíu lại.

      "Trong tờ Enquirer vào tuần trước."

      Shrader cười ầm lên. " đọc tờ Enquirer ư, Trung úy?"

      "Dĩ nhiên là . Tôi tình cờ nhìn thấy bài báo trang đầu..." – khi kết thúc câu nhìn Sam và mỉm cười như thể chia sẻ lời đùa riêng với "trong khi tôi đứng xếp hàng ở cửa hàng tạp hoá."

      Thay vì chia sẻ lời đùa của , Sam nhướng lông mày của và nhìn với cách diễn đạt như "Và sao nào?"

      trông hơi quê do phản ứng xa cách của . "Shrader," tiếp tục, " và Womack bắt đầu phỏng vấn những người ở văn phòng của Manning hôm nay..." dừng lại để trả lời điện thoại. "McCord," cáu kỉnh, nhưng vẻ mặt của giãn ra ngay lập tức. gác máy và nhìn ba thanh tra. "Kẻ tốt bụng cứu Leigh Manning vào đêm xảy ra tai nạn của bà ta vừa mới xuất ."

      "Ông ta ở đâu vậy?" Shrader hỏi.

      "Dưới lầu với luật sư của ông ta. Ông ta muốn làm thoả thuận trước khi ông ta chuyện với chúng ta."

      "Là loại thoả thuận nào?" Womack vội hỏi.

      "Tôi biết, nhưng hãy tìm hiểu nào."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :