1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Someone To Watch Over Me - Judith McNaught ( 77c + Kết )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 56
      Lầu đông đúc người như thường lệ với cảnh sát mặc đồng phục, dân thường, và luật sư theo nhiều hướng khác nhau, nhưng Valente và Buchanan chẳng thấy đâu cả. Sam chạy hết tốc lực đến cánh cửa chính, đẩy mở nó, và nhìn thấy hai người nhanh xuống những nấc thang về phía chiếc limousine Mercedes đen áp sát vào lề. "Ông Valente!" la to lên.

      Cả hai người đàn ông quay lại và nhìn chạy gần tới họ, Buchanan cau mày với vẻ bất ngờ, cách diễn đạt của Valente hoài nghi gay gắt.

      Những hạt tuyết xoáy tung trong gió khi Sam quấn cánh tay của quanh người và cố kiểm soát tình huống mà chuẩn bị, thậm chí cũng ăn mặc thích hợp cho thời tiết này. "Ông Valente," Sam bắt đầu, "có số câu hỏi, tôi muốn..."

      Buchanan cắt ngang , giọng của ông lạnh lẽo như ngọn gió đông lùa làn da qua lớp áo sơ mi mỏng của . " có cơ hội để hỏi những câu hỏi của lầu, Thanh tra. Đây là phải là nơi thích hợp cho bất cứ điều gì có trong đầu."

      Sam lờ người luật sư giận dữ và tập trung hết sức mình vào việc thu hút vị khách hàng hoài nghi của ông ta. Cố 'chơi thẳng thắn', cách thành , "Ông Valente, tuy tôi chỉ là thiểu số, nhưng tôi chưa bao giờ tin vào việc ông hay bà Manning giết chồng bà ấy."

      "Nếu đây là cuộc biểu diễn của kẻ tốt, người xấu," Valente , " diễn rất tệ. "

      "Hãy cho tôi thời gian, tôi vẫn còn là người mới vào nghề." Sam dí dỏm, run rẩy, và nghĩ nhìn thấy vết nứt ngắn ngủi trong cách diễn đạt lạnh lẽo của . Sử dụng giọng chân thành vô tội với chút bối rối ngây thơ, Sam cố luồn qua vết nứt của đối kháng của . "Tôi chỉ mới làm thanh tra được vài tuần, vì thế có lẽ tôi làm chuyện này hoàn toàn sai cả, nhưng nếu chỉ có thể giải thích chuyện cho tôi, sau đó có lẽ tôi có thể giúp..."

      "Tôi lặp lại, Thanh tra – vỉa hè này phải là nơi để cho chất vấn thân chủ của tôi." Buchanan giận dữ cảnh báo. Với Valente ông thêm, "Chúng ta sắp bị trễ rồi." Tài xế đứng ở đằng sau xe limousine, và mở cửa ngay khi Buchanan quay về phía .

      Người luật sư ngồi vào xe và Valente xoay người làm theo ông, nhưng Sam theo sát gót. "Ông Valente, tại sao ông và bà Manning lại giả vờ là biết nhau vậy?"

      "Tôi chưa bao giờ giả vờ bất cứ điều gì như thế." Valente dứt khoát, ngồi vào ghế sau xe của .

      Điều đó là đúng, Sam nhận biết, nhớ lại hành vi của với Leigh Manning khi Sam nhìn thấy họ chung với nhau. chồm người vào xe để tài xế thể đóng cửa, và, run lập cập, cố lập luận với Valente lần cuối. "Đúng thế, ông – nhưng bà Manning giả vờ, và đó là điều làm cho chúng tôi nghi ngờ. Nếu ông muốn chúng tôi tìm kẻ tình nghi ở nơi khác, vậy ông cần trả lời câu hỏi của tôi. Ông có muốn chúng tôi tìm nơi khác..." định 'khác hơn ông và bà Manning', sau đó nhấn nút của với Leigh Manning: "... nơi khác, khác hơn bà Manning?"

      do dự, và sau đó làm cho Sam vui sướng bất ngờ, cáu kỉnh, "Vào xe."

      Sam lên xe, và tài xế đóng cửa lại. "Cảm ơn ông." , chà cánh tay của và cố ngăn hàm răng đánh lập cập. mở miệng định hỏi câu, sau đó bị sốc khi chiếc limo rời khỏi lề đường.

      "Tôi bị trễ cho cuộc hẹn ở giữa phố." Valente , lời của cộc lốc. " có muốn ra ngoài ?" thách thức. "Hay muốn tiếp tục theo?"

      Sam bắt được mỉa mai che giấu trong câu hỏi cuối cùng đó, và loại bỏ vài câu trả lời lém lỉnh lên trong đầu. Bản năng của khuyên nên đấu khẩu với ở bất cứ cấp bậc nào, vì có cảm giác Michael Valente là đối thủ đáng gờm hơn tin đồn về . do dự, tự hỏi liệu có dám tiết lộ bất cứ thứ gì về lá thư mà viết cho Leigh Manning cùng với giỏ lê: sau đó quyết định đánh liều nó. Nếu có chứng cớ ngoại phạm, lá thư giúp được gì cho McCord. Dù là chứng cớ ngoại phạm của vững chắc, Buchanan biết được chuyện lá thư dưới luật phát .

      "Tôi đợi, Thanh tra." Valente sốt ruột .

      Sam quyết định chọn cách chân thành tuyệt đối nếu cho phép – và cho nghiệp mới nếu làm quyết định sai. "Khi bà Manning vẫn còn ở trong bệnh viện," giải thích, "Thanh tra Shrader tình cờ nhìn thấy tin nhắn điện thoại từ ông, và ấy hỏi liệu bà ấy có biết ông hay . Bà ấy dối là mới gặp ông lần đầu tiên ở buổi tiệc của bà ấy, cách đó vài đêm. Ông có biết tại sao bà ấy lại dối ?"

      " ấy dối." phản kích.

      Sam bắt đầu mất niềm tin vào phán quyết của McCord về việc Valente 'sẵn sàng '. nhìn , tìm kiếm các tính năng có thiện chí của . "Ông biết bà Manning được bao lâu rồi?"

      "14 năm."

      Sam thở dài nhõm. Ít ra đó là câu trả lời thành , nhưng được hài lòng với cách phải làm để có nó. Cẩn thận giũ bỏ tất cả những sắc thái đối đầu trong giọng của , lặng lẽ, "Nếu ông cố vượt qua oán giận dễ hiểu vì phải trả lời những câu hỏi rất cá nhân của tôi – và trả lời chúng đầy đủ – tôi cố hỏi chỉ ít câu mà tôi có thể làm. Và tôi thậm chí trả lời những câu hỏi của ông. Được chứ?"

      Mặc dù chịu làm 'thoả thuận' như thế với , ít ra cũng giải thích câu trả lời cuối cùng của . " ấy nhận ra tôi khi ấy gặp tôi ở buổi tiệc của ấy, vì chúng tôi nhìn thấy nhau trong 14 năm. Tôi để râu khi ấy biết tôi trước kia."

      "Ông là bà ấy thậm chí nhận ra tên ông ư?" Sam hỏi cách hoài nghi.

      " ấy biết tôi bằng tên gọi khác."

      "Đó có phải là 'Falco' hay 'nipote' ?" thúc, chờ phản ứng của .

      Phản ứng của tràng cười ngắn, mỉa mai. "Các người lấy lá thư mà tôi gửi cho ấy cùng với giỏ lê." , lắc đầu ghê tởm. "Các người đều là khó tin."

      Do dự thừa nhận là có lá thư nếu cần làm, Sam , "Làm thế nào mà ông lại đến kết luận về lá thư từ những gì tôi vừa hỏi ông thế?"

      " hiểu được điều đó, Thanh tra."

      ", được." Sam như đầu hàng, nhưng kiên quyết. "Chúng ta hãy trao đổi những lời giải thích thay vào đó được ?" chờ đồng ý trước. Thay vào đó nâng lông mày của và nhìn trong im lặng lập lờ, vì vậy Sam đánh canh bạc quan trọng và cung cấp lời giải thích của . giải thích tại sao ban đầu lại để tâm đến giỏ lê và tất cả mọi chuyện và dừng lại ở chỗ phát và đọc được lá thư của . Khi kết thúc, Sam cố tình dừng lại, để nhấn mạnh lời bình luận kế tiếp của . "Ông Valente, ông có nhớ là ông viết gì trong lá thư đó ?"

      gật đầu cách bình thản, nhưng ngụ ý của những chữ viết – và những gì cảnh sát tự nhiên suy ra từ chúng – biểu , vì vẻ mặt của trở nên ít đề phòng và ít xa cách hơn từng nhìn thấy.

      Sam hơi mỉm cười mà nhận biết nó. "Làm thế nào mà ông lại kết luận là tôi lấy lá thư khi tôi đề cập đến hai cái tên đó vậy?"

      do dự trong chốc lát, sau đó miễn cưỡng trả lời . "Tôi cố ý viết những cái tên đó trong thư của tôi vì chúng là những cái tên duy nhất mà Leigh biết tôi vào những ngày trước. Bây giờ hãy tự đặt câu hỏi cho mình," ra lệnh. " nghĩ tôi cần phải giới thiệu thêm về mình lá thư có in sẵn tên tôi nếu ấy biết Michael Valente là ai à?"

      Sam lắc đầu. "." , và sau đó thọc sâu hơn. "Bà Manning cuối cùng nhận biết ông là người bạn cũ 'Falco Nipote' của bà ấy khi nào vậy?"

      nụ cười đột ngột thoáng trong đôi mắt vàng và chạm vào góc miệng của , trong giây lát làm mềm nét mặt của theo cách làm cho Sam nín thở ở biến đổi. "Tôi ràng là vừa chuyện gì đó rất buồn cười ư?" mạo muội, cố duy trì phương pháp bình tĩnh, và thực tế.

      cúi đầu trong cái gật đầu chậm chạp, dấu vết của nụ cười vẫn còn đọng lại trong mắt , nhưng tiếp tục im lặng đến bực bội.

      "Thôi mà..." đùa trước khi có thể ngăn được mình.

      tan thêm độ nữa ở lời khẩn nài đùa giỡn của và thực cho cơ hội. "Falco trong tiếng Ý là 'diều hâu', mà là biệt danh của tôi ngày trước. Đó là tên mà Leigh nghe tôi được gọi."

      "Còn nipote?" Sam nhấn thêm. "Trong tiếng Ý là...?"

      "Cháu trai."

      Mắt Sam mở to bối rối. "Đó là điều mà chúng tôi được báo cho biết khi chúng tôi kiểm tra với những người lưu loát tiếng Ý, nhưng chúng tôi nghĩ nó chắc là có vài ý nghĩa khác giữa ông và bà Manning. Tại sao bà ấy biết ông như 'cháu trai' vậy?" Sam nhận biết câu trả lời trước khi kết thúc câu hỏi, nhưng chờ xác nhận nó.

      "Leigh thường nghe dì tôi gọi tôi, và ấy cho rằng đó là tên của tôi."

      "Vậy là các người biết nhau à?"

      "Chúng tôi hiếm khi chuyện với nhau."

      "Tôi hiểu rồi." Sam nhớ câu hỏi quan trọng đưa xuống con đường bất ngờ này, nhưng nó vẫn chưa được trả lời. "Bà Manning nhận ra ông là người bạn cũ của bà ấy từ Great Jones Street khi nào vậy?" hỏi khi chiếc xe tấp vào góc đường Park và đường 48.

      "Cùng cái đêm ấy biết chồng ấy chết. Tôi gặp ấy để cụ thể kể cho ấy nghe tôi là ai, và xem ấy có khoẻ ."

      "Ông vẫn còn ở bên cạnh bà ấy khi chúng tôi chuyện với bà ấy vào đêm đó hả?" Sam hỏi khi người tài xế xuống xe và mở cửa sau của xe limo. Thoả thuận ngừng bắn dễ vỡ giữa với lập tức bị sụp đổ khi hỏi câu hỏi đó, vì nhận biết còn chơi hoàn toàn thẳng thắn với .

      " biết tôi còn ở đó." phản kích, sau đó hất đầu dứt khoát đến cánh cửa xe mở và cách lỗ mãng, "Đây là nơi chúng ta phải xuống xe rồi."

      có lựa chọn nào khác ngoại trừ xuống xe, Sam làm như thế, và cả hai người đàn ông theo lên vỉa hè, bỏ lại ở đó. Valente ngừng lại để điều gì đó với tài xế của rồi bước theo Buchanan, cả hai với cặp hồ sơ trong tay. Sam đến đằng sau xe limo, cánh tay của ôm quanh người , ngóng cổ đón taxi, sau đó quay lại để xem Valente và Buchanan về đâu. có áo choàng và có ví tiền, do đó, có tiền tắc xi, nhưng có thể trả tiền khi quay lại phân khu.

      Valente và Buchanan vào toà nhà to lớn chiếm lấy cả khúc đường, và theo thôi thúc, Sam quyết định theo họ. " đâu vậy?" Tài xế của Valente gọi ra khi chạy ngang qua . "Ông Valente bảo tôi đưa trở lại phân khu..."

      "Đợi ở đây hoặc đánh vòng ." Sam gọi với lại. "Tôi quên hỏi ông ấy chuyện." dối.

      chạy vào toà nhà chỉ khi cánh cửa thang máy đóng lại đằng sau Valente và luật sư của . Lùi bước, Sam nhìn ánh đèn thang máy chớp nháy khi nó qua mỗi tầng, sau đó rực sáng màu xanh ở tầng mười sáu.

      Thư mục của toà nhà nằm giữa thang máy, và quét mắt lên những cái tên liệt kê đó với những văn phòng ở tầng mười sáu. Chỉ có bốn cái tên đó, cho biết chúng là những văn phòng rất lớn. "Knightsbridge, khoa sản và phụ khoa", "Truman và Horn, kế toán có chứng chỉ", "Aldenberry, Smith, và Cromwell," công ty luật rất nổi tiếng. Sam loại bỏ bác sĩ khoa sản với tiếng cười thầm. Khi Valente và McCord đứng chung với nhau trong phòng phỏng vấn lúc nãy, khí gãy rôm rốp bởi hai kẻ đại trượng phu, với bản năng – chết người, rất đàn ông. Dứt khoát phải là bác sĩ khoa sản rồi. họ của Valente xử lý vấn tài chính của ta, và Valente được đại diện bởi trong những công ty luật có uy tín nhất ở New York, vì vậy loại bỏ hai hãng khác ra. Dãy văn phòng thứ tư ở tầng mười sáu thuộc về công ty có tên Interquest Inc.

      Sam đến bàn tiếp tân, chỉ phù hiệu sợi dây đeo quanh cổ của , và với người bảo an. " có thể kể tôi nghe gì về Interquest?"

      " nhiều lắm, thưa Thanh tra. Tôi chỉ biết họ là hãng điều tra tư nhân ở tầng mười sáu, và họ phải là đắt như địa ngục, vì họ có cả dãy văn phòng ở đó thể nào tin nổi đâu."

      "Cám ơn rất nhiều," trả lời, nhìn lướt qua bảng tên của ta, "Leon."

      Mải mê suy nghĩ, Sam nhìn chằm chằm ra cửa sổ xe limousine của Valente ở làn sóng khách bộ hành vội vã qua vỉa hè, đầu của họ cúi ngược trong gió khi họ cố nhanh giữa giờ ăn trưa.

      Từ khi Valente và Buchanan cầu cuộc họp tại phân khu để thảo luận vụ án mạng của Manning, rồi trực tiếp đến hãng điều tra tư nhân, Sam có linh cảm mạnh mẽ là Valente thuê các điều tra viên của mình để cố gắng tìm ra kẻ giết Logan Manning. chuyện rất kỳ quặc mà người đàn ông này làm nếu ta nghĩ người phụ nữ mà ta làm chuyện đó. là vậy, hai là luật sư của Valente tìm kiếm những kẻ tình nghi khác có thể để ném nó vào McCord để đánh lạc hướng – hoặc mang nó đến toà sau này để làm cho bồi thẩm đoàn lúng túng và tin rằng có người khác ngoài bà Manning với động cơ và cơ hội để giết Logan Manning.

      Điều đó, dĩ nhiên, với điều kiện là chứng cớ ngoại phạm của Valente được kiểm tra và loại bỏ ta ra khỏi danh sách của những kẻ bị tình nghi. Dù là chúng được kiểm tra, cũng có khả năng là Valente thuê ai đó giết chết Manning.

      Sam thở dài. Đó là điều có thể xảy ra và thậm chí rất đáng tin. Những gì đáng tin là Valente thực chịu phiền cho người đưa quay trở về trong chiếc xe limo xinh đẹp và ấm áp của .

      Ở tầng mười sáu, Michael đứng ở cửa sổ, vu vơ nhìn xe của chạy chầm chậm qua làn giao thông với Sam Littleton trong nó. "Littleton theo chúng ta vào toà nhà." với Buchanan.

      Người sáng lập Interquest, Stephen Wallbrecht, vào văn phòng của ông và nghe lời nhận xét của Michael. "Samantha K. Littleton..." ông cung cấp, "là thành viên trẻ tuổi nhất và ít kinh nghiệm nhất trong nhóm điều tra vụ mưu sát Manning."

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHUOWNG 57
      người lanh lợi và năng động, Wallbrecht cao lớn và mảnh khảnh, với mái tóc hơi thưa, đôi mắt xám nhạt thông minh sắc sảo, có năng lực tuyệt đối và nỗ lực mạnh mẽ ngừng nghỉ.

      "Xin lỗi bắt phải chờ, Michael." ông , bắt tay với rồi với Buchanan. Ông ngồi vào phía sau bàn của ông và lấy số tập tin ra khỏi ngăn kéo bàn bên phải của ông. "Như thường lệ, tôi muốn bắt đầu bằng nhanh chóng đánh giá đối thủ của chúng ta." Trong khi ông ông trao cho cả hai người đàn ông xấp hồ sơ và đặt xấp thứ ba bàn của ông để tham khảo nếu cần. "Các người có lẽ biết nhóm điều tra của vụ án Manning bao gồm bốn thành viên."

      Với Michael ông , " vừa đề cập đến Samantha Littleton, vì vậy chúng ta bắt đầu với ấy trước. ấy ba mươi ba tuổi, và vừa mới lấy phù hiệu vàng cách đây hơn tháng. Từ những gì tôi có thể tập hợp được, mặc dù là ấy thiếu kinh nghiệm, ấy ràng bù đắp bằng trí thông minh và bản năng. Nếu quyết định chọc tức ấy," ông thêm vào cách dí dỏm, "phải chắc chắn là có bia đỡ. ấy là nhà thiện xạ, và có đai đen ka–ra–tê khi ấy vẫn còn là thiếu nữ. Cha ấy," ông thêm cách có ý nghĩa, "là Ethan Littleton."

      "Huấn luyện viên bóng bầu dục ư?" Buchanan hỏi. Khi Wallbrecht gật đầu, Buchanan , "Vậy ta là em của Brian và Tom Littleton à?"

      "Lại đúng nữa – hai người thắng cúp Heisman (Giải cầu thủ nổi bật nhất trong bóng bầu dục đại học) và huấn luyện viên huyền thoại trong cùng gia đình. Bốn người còn lại, hai người là huấn luyện viên bóng bầu dục ở trường trung học, người vẫn còn chơi cho liên đoàn bóng chày , và người cuối cùng sở hữu phòng tập thể dục ở đây ngay New York. Samantha là nhất trong bảy người con, và theo số bạn bè của gia đình, các chàng trai có tất cả các cơ bắp, nhưng ấy có hầu hết trí thông minh. Sau khi cha ấy qua đời, mẹ của ấy tái hôn."

      Ông ngừng lại cho sức ảnh hưởng, rồi thả quả bom bằng lời . "Cha dượng của Thanh tra Littleton là Thượng nghị sĩ Hollenbeck."

      "Tôi ước gì tôi biết được điều đó sớm hơn," Buchanan buồn bã . "Tôi có thể bớt xúc phạm ấy. Hollenbeck và tôi là thành viên của cùng ủy ban, và chúng tôi có bạn bè chung."

      Điện thoại của Wallbrecht reo, và ông với tay qua bàn để nhấn nút tắt nó. bình luận về những lời nhận xét của Buchanan, ông , "Khi Samantha làm được thanh tra và ấy muốn vào Đội trọng án, Thượng nghị sĩ kéo dây để đưa ấy vào phân khu an toàn nhất trong Manhattan, là phân khu mười tám. Tôi được bảo rằng 'thỏa thuận này' được làm giữa Thượng nghị sĩ và Đại úy Holland và thanh tra Littleton biết gì về nó. ấy gần với cha dượng lắm, có thể là vì ông ấy độc đoán như cha và của ấy. À này, câu cuối cùng đó là chuyện chưa được xác nhận mà tôi thu thập cho , nhất thiết là thực tế."

      Buchanan mở hồ sơ của , và Wallbrecht lịch đợi cho đến khi người luật sư đọc xong nó, sau đó ông tiếp tục đến thành viên kế tiếp của nhóm điều tra. "Malcolm Shrader là thanh tra có kinh nghiệm có tỷ lệ bắt giữ – kết tội cao nhất trong toàn ban. ta thông minh hơn nhiều so với vẻ ngoài của ta, cho nên đừng bao giờ đánh giá thấp ta. Có tin đồn là ta nổi điên lên khi bị kẹt với Littleton như đối tác tạm thời, nhưng bây giờ ta lại là người ủng hộ ấy hoàn toàn, cho nên lời khuyên của tôi cho hai người là – cũng đừng đánh giá thấp Littleton. "

      người nào mở hồ sơ của Shrader, Wallbrecht tiếp tục với Womack. "Thanh tra Womack thông minh như Shrader, nhưng ta làm việc giỏi. ta là người siêng năng và rất kỹ lưỡng. Đó là những điều mà các người cần biết về ta vào lúc này."

      Ông ngừng lại, chờ nghe câu hỏi, và khi ai hỏi gì, ông , "Bây giờ chúng ta đến Mitchell McCord, và ở trong đó, thưa quý ông, là những thử thách thú vị của chúng ta." Ngả người ghế của ông, ông chuyển tia nhìn của ông đến Michael và thẳng thừng, "Theo nguồn cung cấp thông tin của tôi, Cảnh sát Trưởng Trumanti đích thân chọn McCord và giao cho ta nhiệm vụ duy nhất: nhiệm vụ đó là đóng đinh vụ án mạng Manning, hay bất cứ thứ gì khác có thể phát trong cuộc điều tra của McCord."

      "Trumanti nên chọn người hiểu nhiệm vụ được giao của ta tốt hơn," Michael cách giận dữ, "vì gã đểu cáng mà ông ta chọn nhắm vào tôi, ta cố nhắm vào Leigh Manning."

      Wallbrecht xoay tròn cây bút giữa những ngón tay của ông, quan sát khuôn mặt của Michael Valente cách hiếu kỳ, sau đó ông đưa ra đáng giá riêng của ông về McCord. "Mitchell McCord là tên lửa Sidewinder với trí tuệ cao siêu và bằng Ph.D về tâm lý tội phạm." ông tranh cãi. "Nếu Mack quyết định là có tội, ta khóa chặt vào , và ta ở đó với , và có thể làm có thể giũ bỏ hay đánh lạc hướng được ta. ta siết chặt khoảng cách – và ta mang xuống. "

      Wallbrecht chờ cho phản ứng với chuyện đó, nhưng có cái nào. Hơi mỉm cười, ông thừa nhận, "Tuy nhiên đúng về những gì vừa – Trumanti chọn sai người cho công việc này. Ông ta thể gửi Mack theo sai mục tiêu và bắt ta ở lại đó để phục vụ lý do riêng của bản thân. Nếu ông ta cố làm, những gì ông ta nhận được là cả đống hậu quả xấu hổ, vì Mack chỉ tự mình đeo đuổi đúng mục tiêu, ta mang ta xuống và sau đó ta đuổi theo ông ta. Và, " ông kết thúc với tiếng cười khúc khích với Buchanan, "là tại sao Mitchell McCord phải là người xếp hàng kế tiếp cho công việc của Trumanti. ta là thanh tra giỏi nhất mà NYPD từng có, nhưng ta chơi chính trị, và ta bợ đít ai cả.

      "Tôi cố gắng nhử Mack qua đây với đề nghị là người hợp tác và số lương to tát, nhưng mỗi lần ta sẵn sàng nộp đơn từ chức, ai đó ở ban trao cho ta vụ án mà ta chỉ thể kháng cự lại." Wallbrecht nghiêng cằm và nhìn Michael. "Lần này, vụ án cưỡng nổi là về ."

      Kết thúc với việc xem xét lại những người chủ yếu trong vụ án, Wallbrecht , "Ngoài những chuyện đó, tất cả tôi có thể cho biết ngay bây giờ là điện thoại của bị gài và có đuôi, chuyện mà biết. Bà Manning có đuôi nhưng chưa bị nghe trộm. Bây giờ, hãy cho tôi biết những gì muốn tôi làm tiếp theo."

      "Tôi muốn tìm cho ra kẻ giết Logan Manning. Bất kể ai làm điều đó tự do bên ngoài, trong khi người vợ goá bụa thậm chí thể ăn trong nhà hàng mà bị mọi người dòm ngó. Hơn nữa, ấy có kẻ theo lén. Gordon mang lại cho tất cả các chi tiết. Liệu ta có liên quan đến cái chết của Manning hay , tôi muốn tìm ra ta và mang khỏi đường phố để ấy cần phải lo lắng về ta nữa."

      Wallbrecht ngả người ghế của ông và nhìn vào cách kinh ngạc. " ra là vậy à?" ông nhàng. " quan tâm đến việc bảo vệ mình – bà Manning là người muốn bảo vệ ư?"

      "Đó chính là như vậy." Michael thẳng thừng. Mở cặp hồ sơ, thảy hồ sơ vào nó, sau đó đóng sập nó và khóa lại.

      Wallbrecht kéo tờ giấy từ cái khay bàn làm việc của ông và giữ ngòi bút của ông ở trong tư thế sẵn sàng ghi chép. "OK, có thể mang lại cho chúng tôi những gì về Manning có thể là hữu ích?"

      "Rất ít, nhưng có hồ sơ về ta rồi. ta muốn giao dịch làm ăn với tôi, và theo hoạt động bình thường, tôi chỉ xin ta bản kê khai tài chính, tôi cho người của kiểm tra ta. Hãy xem lại bản báo cáo mà đưa cho tôi và tìm kiếm bất cứ thứ gì bất thường trong tình trạng tài chính của ta. "

      Ngòi bút của Wallbrecht dừng lại. "Tôi lẽ ra nên bắt đầu tìm kiếm người chồng hay người bạn trai giận dữ của trong những người phụ nữ lên giường với ta. Tại sao lại là tài chính của ta thay vào đó vậy?"

      "Có vài lý do." Michael trả lời, đứng lên. "Tôi liệng bỏ bản kê tài chính của ta, nhưng tôi nhớ là nghĩ ta có khả năng thanh toán nợ như tôi mong là ta được, xem xét theo những gì tôi biết về cách sống của ta."

      Wallbrecht ghi nhanh phần lưu ý. "Còn gì nữa ?"

      "Vào cái đêm trước khi ta biến mất ta tặng cho vợ của ta sợi dây chuyền mặt hồng ngọc và kim cương đáng giá hai trăm năm mươi ngàn đô la trong hộp Tiffany. Vì lý do hiển nhiên, ấy sau đó quyết định là ấy muốn nó, nhưng khi thư ký của ấy cố trả nó lại cho Tiffany, ta được báo cho biết là nó đến từ nơi đó. Khi hai người phụ nữ tìm kiếm giấy biên nhận để chứng minh rằng ta mua nó từ cửa hiệu đó, họ tìm được gì – có gì để chứng minh điều đó, có biên nhận thẻ tín dụng, hoá đơn cũng có gì cả. "

      Cách diễn đạt của Wallbrecht trở nên hoài nghi. " ta trả bằng tiền mặt ư?"

      " ràng là vậy. Còn chuyện nữa – trong vài cuộc họp mặt của chúng tôi, ta khoe khoang khoác lác về việc ta biết cách chuyển tiền ra nước ngoài ngay trong nước Mỹ cách thông minh mà thu hút chú ý của IRS. ta thực ta làm chuyện đó, nhưng ta có thể là làm. Nếu ta rửa những đồng tiền bất chính, vậy bất cứ kẻ nào giết ta có thể là muốn có phần trong số đó." lắc đầu ghê tởm khi nhún vai vào lớp áo khoác ngoài của . "Tôi biết khi Manning xuất sau vài ngày, là ta bao giờ được tìm thấy còn sống. Ngoài những gì ta kể cho tôi nghe về việc chuyển tiền ra nước ngoài, ta cũng đề cập đến việc ta mua súng."

      Wallbrecht đặt bút của ông xuống và nhìn Michael sững sờ. "Tại sao ta lại cho biết, người hoàn toàn xa lạ, việc ta sở hữu súng và biết cách gian lận để chuyển tiền ra nước ngoài vậy?"

      "Vì ta nghĩ tôi quan tâm và có ấn tượng." Michael , nhặt cặp hồ sơ từ ghế của . "Suy cho cùng, tôi cũng là kẻ từng ngồi tù và là người luôn đánh thắng hệ thống tư pháp tại toà." Chuẩn bị rời khỏi, gật đầu với Buchanan, người sắp lấy taxi để trở về văn phòng của ông, sau đó nhìn Wallbrecht và , "Tôi quan tâm đến việc phải sử dụng bao nhiêu người hoặc cái giá là bao nhiêu, hãy tìm cho ra kẻ giết gã đểu cáng đó."

      bước ra cửa, sau đó dừng lại và xoay người lại, với nắm tay của nấm cửa. "Còn chuyện nữa." thông báo với Wallbrecht. "Tôi muốn nhắn lại với McCord là nếu dám sử dụng tên của Leigh Manning trước mặt tôi lần nữa như là ấy dính líu đến vụ mưu sát, tôi mang ta xuống, và có đủ cảnh sát trong thành phố New York có thể chặn được tôi."

      Khi bỏ , Wallbrecht và Buchanan nhìn nhau trong im lặng dè dặt, sửng sốt. "Tôi thể tin chuyện này." Wallbrecht cuối cùng . "Đó cùng là người đàn ông nhún vai khi Bang New York khởi tố ta cho sáu tội gian lận."

      Buchanan cười. "Hãy giúp đỡ tất cả chúng ta – tìm cho ra kẻ giết người thực , và làm chuyện đó cho nhanh. Bởi vì nếu McCord của muốn ám chỉ Leigh Manning, tôi bảo đảm với là chúng ta kềm chế nổi Michael Valente."

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 58
      Shrader và Womack xuống những nấc thang ở phân khu khi Sam chui ra khỏi xe limousine của Valente, tài xế của mở cửa cho . Lờ nụ cười toe toét chế nhạo của họ, chạy ngang qua họ, cánh tay của ôm chặt quanh mình để giữ ấm. "Tại sao lại cho Valente biết là muốn có cái áo khoác lông thú thay vì chiếc xe vậy?" Womack đùa, theo vào trong, với Shrader ngay cạnh .

      " thu thập được gì từ Valente ?" Shrader hỏi.

      Sam gật đầu, nhưng ra dấu về phía thang máy. " lên lầu cho nơi ấm áp nào, và tôi với McCord cùng lúc tôi cho hai người biết luôn."

      "McCord rời khỏi." Shrader kể cho nghe. " ấy có hẹn."

      "Với ai vậy?" Sam , quá thất vọng để che giấu nó.

      "Tôi biết, nhưng kế hoạch của ấy nằm bàn làm việc của ấy nơi nó luôn nằm đấy. ấy để lại tin nhắn điện thoại của . thu thập được gì từ Valente vậy?"

      Sam kể cho họ nghe những gì vừa mới thu thập được, nhưng thông tin đó mất phần lớn ý nghĩa của nó giữa ồn ào, náo nhiệt ở lầu , nơi kiện và thời gian thể đặt vào ngữ cảnh thích hợp, để phân tích, và đánh giá cách đầy đủ.

      Phản ứng của Shrade có thể hiểu là lập lờ. "Tôi biết nên nghĩ gì. Có lẽ ta trả ai đó để làm chuyện này?" Bị phân tâm, nhìn đồng hồ của . "Womack và tôi bắt đầu kiểm tra Solomon và bạn trai của ta. Gặp lại vào buổi sáng."

      Thất vọng vì phải đợi để chuyện với McCord, Sam chạy lên cầu thang để đến tầng ba và đến bàn của . rất khó chịu trong việc xử lý kém cuộc phỏng vấn của Valente đến nỗi thể tin là chờ để nghe những gì có thể thu thập được. Mặt khác, McCord luôn giữ đúng hẹn của mong tất cả những người khác giữ đúng hẹn của họ.

      Tựa vào điện thoại của tin nhắn gấp lại với tên của viết lên đó trong chữ viết tay nay trở thành quen thuộc đối với . viết chữ dễ đọc khác thường so với người đàn ông, Sam trìu mến nghĩ – và sau đó nhớ lại chuyện kinh ngạc mà với đường đến phòng phỏng vấn sáng nay. Trong hỗn độn, quên bẵng là ghen với Valente và vẫn chưa thể hấp thụ được nó. Tuy nhiên bây giờ nhớ lại tình cảnh đó, trong mọi chi tiết sâu sắc, xuống ngay đến nụ cười nửa miệng như hiểu biết đôi môi đẹp trai của khi ,

      "Tôi nghĩ chúng ta vượt qua cuộc cãi cọ đầu tiên của người khá tốt, phải ?"

      Tim của Sam đập nhanh với hồi tưởng đó, vì thế cứng rắn gạt bỏ nó qua bên. xuống con đường đó với Mitchell McCord – ít nhất là sâu hơn xuống con đường đó.

      Bình tĩnh, mở tin nhắn của .

      Sam,

      Trong ngăn kéo giữa bàn của tôi là tập tin với phần lưu ý của tôi từ cuộc phỏng vấn với Valente sáng nay. Vì chưa về, tôi giả định là chuyện được với ta. Ghi thêm phần lưu ý của vào đó, trong khi chúng vẫn còn mới trong tâm trí của . Tôi trở lại trước 5 giờ 30 phút. Chúng ta chuyện lúc đó nếu tôi chưa liên lạc được với qua điện thoại.

      Mack

      ký tin nhắn với tên của lần đầu tiên, và toàn bộ hệ thần kinh của Sam tan chảy. Theo tất cả những điều mà biết, rất ít người có thể sử dụng cái tên đó. Thị trưởng gọi là "Mack" khi ông ghé qua trong cuộc họp chiến lược, bác sĩ Niles, bác sĩ pháp y trưởng, gọi là "Mack", và chị của cũng vậy khi ấy đưa cho Sam tin nhắn cho . Tất cả những người khác đều gọi là "Trung uý", là tôn trọng và thích hợp.

      Sam phải là thân nhân của , cũng phải là người bạn lâu năm, hoặc nhà lãnh đạo chính trị. Nếu sử dụng tên của , giả sử thân mật, thư giãn với có. Sam chắc là , bằng cách viết tên của , khôn khéo bảo có thể có thân mật với . Hay... nên có nó? Hay... có nó?

      Sam lắc đầu, cố làm sạch nó, và hướng về phía văn phòng của . Người đàn ông này làm phát điên lên. giả định mối quan hệ tồn tại, và sau đó làm cho phản ứng như thể là nó xảy ra. Sáng nay, nhìn với đôi mắt xanh nheo lại giận dữ vì ghen tức, nhưng có quyền ghen tức, và có lý do gì mà phải tan chảy với hối tiếc về việc làm cho ghen.

      Vấn đề là, theo như nhìn thấy nó, McCord là người quá hấp dẫn, quá thông minh, và rất cứng đầu, bao giờ hoàn toàn nhận biết đưa đến lối lắc lư cho đến khi ở đó.

      Sam luôn hình dung ra cảnh mình ngoan ngoãn được dẫn cùng con đường đó xuyên qua khu rừng, bị cột bằng sợi tơ mà thể nhìn thấy hoặc cảm giác, và trong khi nhìn quanh quất, chiêm ngưỡng hoa lá – và tấm lưng vạm vỡ của bước khỏi vách đá rơi vào khí loãng.

      Bên trong văn phòng của , Sam nghiên cứu "lịch bàn" của , ra là cuốn sổ kế hoạch hàng ngày 8x11 với những trang giấy đầy phân bổ cho mỗi ngày. Nghĩ rằng có thể trở về sớm hơn viết trong tin nhắn của , nhìn lịch trình bận rộn suốt buổi chiều của .

      Buổi sáng của thường được che kín cho bất cứ công việc gì có thể làm được trong văn phòng của , qua điện thoại hoặc máy vi tính, và cho những cuộc họp cấp tốc của với Sam, Womack, và Shrader.

      Buổi chiều được dành riêng cho những cuộc hẹn, phỏng vấn, và công tác nghiên cứu thu thập thông tin gì muốn làm. McCord xử lý việc hành chính của ban bằng điện thoại, nhưng làm mọi thứ khác gần như là đối mặt, điều mà cần phải có lượng thu thập thông tin đáng ngạc nhiên.

      Hôm qua đề cập rằng sắp xếp để gặp tất cả những viên chức việc thực thi pháp luật mà có thể tìm được, những người từng đích thân xử lý Valente, và khi Sam rà ngón tay xuống danh sách hẹn của , có thể thấy rằng bắt đầu quá trình đó. Bốn buổi chiều liên tiếp được phủ kín chúng, khởi điểm ở trưa hôm nay với Duane Kraits, người cảnh sát thành công bắt giữ Valente cho tội ngộ sát.

      McCord đặt biệt quan tâm đến vụ án đó vì lý do giống Sam: nó liên quan đến tội bạo hành duy nhất của Valente, và đó là nơi lời cáo buộc duy nhất đối với được thành công. Khi Sam nhìn kế hoạch buổi chiều bận rộn của McCord, nhận biết là thể nào làm xong việc và trở lại trước năm giờ ba mươi.

      Thất vọng, ngồi xuống chiếc ghế xoay sau bàn của , mở ngăn kéo giữa, và lấy ra tập tin của Valente. ghi vài điểm lưu ý thích hợp vào đó, nhưng khi kết thúc và đẩy trượt tập tin trở vô bàn của McCord, cảm thấy hiếu kỳ bị suy giảm.

      Đứng lên, nhìn quanh quất văn phòng sạch gọn gàng của trong khi rà đầu ngón tay của bàn nơi ngồi viết phần lưu ý phong phú của . chế nhạo về chuyện có xung lực cưỡng bức cho ngăn nắp lúc mới đầu, nhưng là, thích văn phòng gọn ghẽ của và thói quen ngăn nắp của .

      cùng lớn lên với sáu người , và cho đến khi trở thành thiếu nữ, có thể ngang qua phòng khách gia đình mà bị tấn công bởi cái gối ném – thường là hàng loạt chiếc gối ném, nhảy xổ vào từ nhiều hướng khác nhau.

      Các của có những cuộc thử sức để xem ai là người gớm ghiếc nhất. Nếu cha mẹ của Sam có ở đó, họ thử sức trong lúc ăn tối. Và ôi – Chúa ơi – họ có thử sức đánh rắm!

      Họ bắt đầu đá những đôi giày kinh tởm của họ trong phòng tiện ích khi họ về đến nhà, và có phòng thể dục thế gian này có thể ngửi tệ hại như căn phòng đó. Và vớ thể dục của họ thể tin nổi. Khi họ ngồi xem tivi trong đôi chân mang vớ, mùi hôi thúi làm mắt Sam cay xè và chảy nước. than phiền về nó chỉ lần, khi tám tuổi. Sáng hôm sau, khi thức dậy, gối của chất đầy những chiếc vớ thể dục nặng mùi.

      sớm học biết cách giả vờ rằng để ý đến những việc, vì nếu các chàng trai biết cái gì đó khiến ghê tởm, họ tìm cách tra tấn với nó.

      Khi còn , họ dường như xem món đồ chơi linh động với nhiều công dụng. Nếu họ chơi bóng chày ở khoảng đất trống cạnh nhà, họ bảo đứng bên ngoài sân – ôm con búp bê của – và là nơi họ chỉ định "home run line" (đường biên trong bóng chày khi người đánh đánh banh ra khỏi đường biên này họ có quyền tự do chạy về đích). Trong cuộc thực tập bóng bầu dục ở vườn sau, Brian và Tom bảo giơ cánh tay của lên như hai cột gôn trong khi họ đá banh ghi điểm sân vào người .

      Họ giết bất cứ ai cố làm đau, nhưng cùng lúc, họ trêu chọc thường xuyên và trêu ghẹo với những trò đùa bất tận mà phải lúc nào cũng buồn cười.

      Bố của Sam nghĩ các vận động viên được phép cực kỳ luộm thuộm và phóng túng, nhưng mặt khác bạn mong gì từ người đàn ông bảo con ông gọi ông là "Huấn luyện viên" thay vì "cha" chứ? Những người giúp việc của gia đình, mà có cả quân đội, bao giờ kéo dài hơn được năm.

      Mẹ của Sam đồng ý với chồng bà về nhiều chuyện mà các chàng trai được phép làm, nhưng bà chỉ là thiểu số, và ngoài ra – bà ông và các con của bà.

      ngăn nắp của McCord rất hợp với Sam, nhận biết, rời khỏi văn phòng của rồi quay lại ở ngưỡng cửa cho cái nhìn âu yếm cách vô thức lần sau cùng. là, mọi thứ về Mitchell McCord hợp với . Tên gọi của thậm chí nghe có vẻ êm tai đối với .

      Đến lúc quay về lại bàn của , nhận biết là rất đói và ngồi yên, và cần phải rời khỏi lát.

      Giờ làm việc thường xuyên cho thanh tra là từ 8 giờ sáng đến 4 giờ chiều, nhưng Shrader, Womack, và làm việc muộn hầu như mỗi đêm và vào cuối tuần. Sam biết phải lại làm việc muộn tối nay, vì McCord trở lại cho đến năm giờ ba mươi. có quyền được biến mất vài tiếng đồng hồ ngay lúc này.

      Nhặt túi xách, mặc vào áo khoác của , và quyết định mua sắm ở Bergdoft nhân dịp giảm giá sau Giáng sinh.

      kiểm tra điện thoại di động để chắc chắn là nó được mở và đút nó trở lại vào túi đeo vai của . McCord có thể tiên đoán được và tuân theo kế hoạch của , vì vậy cần phải lo lắng về việc trở lại đây cho đến năm giờ ba mươi.

      Lúc ba giờ, Sam đường vào phòng thay quần áo để thử chiếc áo màu đỏ sậm lộng lẫy với áo khoác kèm, điện thoại di động của reo. moi nó ra khỏi túi xách và bất ngờ khi nhìn thấy số điện thoại văn phòng của Mack loé lên màn của . còn bất ngờ hơn bởi giọng căng thẳng, đáng lo ngại của . " ở cái chỗ chết tiệt nào vậy?"

      "Tôi quyết định mất tích vài tiếng đồng hồ. Tôi ở giữa phố – ở đường 57 và đại lộ 5." .

      " phải trở về phiên trực ngay. Về đây ngay."

      "Có chuyện gì thế?" Sam , quăng cái áo vào tay của nhân viên tình cờ ngang qua .

      "Tôi cho biết khi đến đây. Bảng tóm tắt những điểm chính mà tập hợp sáng nay về tất cả những vụ khởi tố chống lại Valente ở đâu vậy?"

      "Nó ở bàn của tôi." Sam gần như chạy. "Tôi về đó ngay."

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 59
      Sam dừng lại ở bàn làm việc của chỉ đủ lâu để bỏ túi xách tay trong ngăn kéo, khóa nó lại, và cởi áo khoác ngoài của , sau đó vội tiến về phía văn phòng của McCord, chần chừ dừng lại chỉ ở bên trong ngưỡng cửa.

      đứng ở phía sau bàn của , đối mặt với bức tường, tay thọc vào túi quần và đầu gập xuống, như thể nhìn máy tính tủ của – ngoại trừ là màn hình tối om và thân thể của căng thẳng đến nỗi sợi dây da nâu của bao súng vai siết chặt ngang lưng, làm nhăn áo sơ mi của .

      Tập tin với bản tóm tắt những điểm chính của những vụ khởi tố Valente nằm mở bàn làm việc của , và áo khoác da của gác thành ghế – dấu hiệu khác là có chuyện gì đó báo động khác thường.

      Sam quyết định gián đoạn và lặng lẽ , "Có chuyện gì xảy ra vậy?"

      "Đóng cửa lại." thẳng thừng.

      Sam đóng cửa, lo lắng của gia tăng. McCord bao giờ đóng cửa văn phòng của khi họ ở riêng trong đó. Mọi người ở tầng thứ ba có thể nhìn vào văn phòng của vì phân nửa phần của bức tường đối mặt với phòng tuần tra được làm bằng kính, và Sam cảm thấy ngay từ đầu McCord là nhà quản lý đủ giỏi để nhận biết các cuộc họp riêng thường xuyên giữa Sam và được để ý đến và diễn giải sai – đối với mối quan hệ với đồng nghiệp trong tương lai của .

      Với lưng của vẫn xoay lại với , McCord , "Cái tên William Holmes có bất cứ ý nghĩa gì đối với ?"

      "Dĩ nhiên. ta là nạn nhân trong vụ án ngộ sát của Valente."

      " có thể nhớ gì về vụ án ngộ sát đó, dựa thông tin chính thức trong tập tin của chúng ta?"

      tiên đoán của Sam bắt đầu gia tăng khi xoay lại trong khi trả lời . "Nạn nhân, William Holmes, là thanh niên mười sáu tuổi có vũ trang với lý lịch sạch cãi vã với Michael Valente trong con hẻm về vấn đề ." Sam đáp lại. "Trong cuộc cãi cọ, Michael Valente – thanh niên mười bảy tuổi với lý lịch dài cho vị thành niên – bắn Holmes với khẩu bốn mươi lăm bán tự động thuộc về Valente. sĩ quan tuần tra, Duane Kraits, nghe tiếng súng và đến trường trong khoảnh khắc, nhưng Holmes chết trước khi nhân viên cấp cứu đến. Sĩ quan Kraits bắt giữ Valente ngay tại trường."

      "Tiếp tục ." cách chế nhạo khi dừng lại. "Tôi muốn chắc chắn là đọc cùng những thứ trong tập tin đó mà tôi đọc."

      "Bản báo cáo của pháp y liệt kê nguyên nhân tử vong là viên đạn bốn mươi lăm li bắn vỡ động mạch chủ của nạn nhân. Khoa đường đạn xác nhận viên đạn đến từ khẩu súng bốn mươi lăm bán tự động đăng ký của Valente. Dấu tay của Valente ở vũ khí. Bản báo cáo chất độc có dấu hiệu của thuốc hoặc rượu trong người Holmes hay Valente."

      Sam ngừng lại, cố nghĩ ra những điểm đáng chú ý gì khác mà muốn thuật lại chi tiết, và đề cập đến những thứ duy nhất lên trong đầu. "Valente được đại diện bởi luật sư được chỉ định bởi toà án – và ta nhận tội. Quan tòa xét xử vụ án lưu tâm đến tuổi tác của Valente, nhưng đóng đinh ta vì những hành vi trong quá khứ của ta và hành động bạo lực vô cớ của Valente."

      McCord xoay lại lúc đó, và trong nội tâm Sam chùn lại vì vẻ dữ dội trong đôi mắt xanh thép của . " có muốn biết chuyện gì thực xảy ra ?"

      " có hàm ý gì – 'chuyện gì thực xảy ra'?"

      "Tôi trải qua nửa giờ với Kraits hôm nay. Ông ta nghỉ hưu và sống mình với chai rượu Jack Daniel và hồi tưởng của ông ta 'trong những ngày huy hoàng'. Ông ta uống hết cả nửa chai khi tôi đến đó, và ông ta đặc biệt vui mừng được chuyện với tôi về vai trò của ông ta trong vụ bắt giữ Valente cho tội ngộ sát bởi vì – theo lời ông ta – ông ta là 'fan hâm mộ thực ' của tôi. Có vẻ là bản báo cáo mà ông ta nộp về cái chết của Holmes hơi bị xiên lệch vì Đại úy của ông ta cần nó được làm như thế và 'trong những ngày huy hoàng' trước kia cảnh sát gắn bó với nhau và làm ân huệ cho nhau. có thể đoán người Đại úy của ông ta là ai ?"

      Sam lắc đầu.

      "William Trumanti." thốt ra. "Bây giờ, đoán nạn nhân là ai ."

      "William Holmes." Sam do dự.

      "William Trumanti Holmes." McCord chỉnh sửa cách chát chúa. Quá bồn chồn thể ngồi yên, đưa tay ra phía sau cổ của và tựa người vào tủ. "Holmes là con trai duy nhất của em Đại úy Trumani. Từ khi Trumanti còn những chị em nào khác, William là nhánh cây khả dĩ cuối cùng cây gia đình của họ. bắt đầu hiểu được vấn đề ở đây rồi chứ?"

      "Còn chưa."

      "Chưa, dĩ nhiên là chưa." , hàm của siết chặt đến nỗi vết sẹo mỏng má của nổi bật. " có ở đây vào 'những ngày huy hoàng' của ông ta. Để cho tôi điền vào chỗ trống cho nhé. Tôi kiểm tra những điểm quan trọng qua điện thoại với cảnh sát khác nghỉ hưu từ phân khu cũ của Trumanti. Đây là những gì mà tập tin bao gồm: William Holmes là kẻ tồi bại – từng bị lôi về đồn cùng với bạn , Michael Valente. Khi chuyện đó xảy ra, chú của thả ra và giữ sạch lý lịch của . Thỉnh thoảng, Đại úy Trumanti – lúc đó còn là Trung uý – cũng cứu cặp mông của chàng trai trẻ Valente."

      Sam ngả người ghế của . "Michael Valente và Holmes là bạn bè ư?"

      "Họ là bạn thân. Thực ra, họ là bạn nối khố. may, Holmes phải là bạn bè với họ của Valente, Angelo. Cái đêm Valente 'cãi nhau' với bạn của ta và giết chết – đó là vì William vừa mới cắt Angelo tơi bời. Valente tìm , và William trẻ đợi ta – say đến hết biết trời trăng, vẫn còn phủ đầy máu của Angelo, và cầm khẩu bốn mươi lăm bán tự động. Khẩu súng đó thuộc về Valente, nó là của Holmes, và dấu tay của Valente bán súng, chứ phải tay cầm. Bây giờ có toàn bộ bức tranh rồi chứ?"

      Sam cảm thấy cần trút cuồng nộ của . "Tôi thà là nghe nó từ ."

      "Trumanti muốn báo thù cho em của ông ta, và ông ta quyết định đổ nó người cậu nhóc mười bảy tuổi, người bị thúc ép qua hệ thống và chuyển thẳng vào tù. Valente là người xấu tính, nhưng ta phải là kẻ buôn bán ma túy, ta cũng phải là người dùng nó, và ta gây rắc rối thời gian khá lâu. Và," McCord thêm cách dứt khoát, " ta chắc chắn phạm tội ngộ sát cấp ."

      lại vuốt tay ở sau gáy và gập bờ vai rộng của , như thể cố nới lỏng căng thẳng trong cơ thể của . "Nếu ta có được luật sư đàng hoàng, ta thoát với tội tự vệ, và nếu quan tòa hoàn toàn mua lý lẽ đó, ta nhận được tội ngộ sát cấp hai với án tù treo. Thay vào đó, Trumanti, Kraits, và những người bạn tốt ở phân khu gài Valente, sau đó họ đẩy ta vào tù hết bốn năm. Nhưng đó chỉ là khởi đầu." thêm vào cách gay gắt.

      "Ý của là gì?" Sam hỏi, nhưng linh cảm xấu về nơi có thể hướng về.

      " nhớ gì về vài bắt bớ kế tiếp của Valente?" Chồm người về phía trước, đẩy bản tóm tắt những điểm chính qua bàn về phía . "Đây này, để cho nhớ lại."

      Sam tự động với lấy nó vì ra lệnh cho , sau đó thụt tay lại vì cần nhìn vào tập tin. " vài năm đầu sau khi Valente được thả ra, hồ sơ của ta được sạch . Có vài vụ bắt bớ cho những tội vô cùng – như là chạy xe quá tốc độ vài dặm – sở hữu vật chất bị kiểm soát mà hoá ra lại là thuốc giảm đau được kê toa."

      "Và sau đó?" McCord thúc.

      "Khoảng mười năm trước, những vụ khởi tố trở nên nghiêm trọng hơn. Vụ án thứ nhất là có ý định hối lộ nhân viên chính quyền thành phố – Valente cố dụ dỗ viên thanh tra xây dựng viết bản báo cáo vì số vi phạm trong xây dựng. Có vài vụ khác, cùng những tội hối lộ tương tự, rồi phạm vi và con số khởi tố càng lúc càng nhiều theo dòng thời gian."

      McCord loại bỏ thông tin với vẻ ngoài rẻ rúng khinh thường. "Cuộc hẹn thứ nhì của tôi hôm nay là với viên thanh tra xây dựng mà Valente được cho là tìm cách dụ dỗ lôi kéo. Ông Franz bây giờ ở viện dưỡng lão, và ông ta hơi lo lắng về việc Chúa nghĩ gì về vài chuyện mà ông ta làm trong đời ông ta. Ông ta bày tỏ nỗi lòng mình trong năm phút."

      "Ông ta gì?"

      "Valente chưa bao giờ cố đút lót ông ta cả, ta cũng cố dụ dỗ lôi kéo hai người khác khẳng định là ta làm trong hai vụ khởi tố sau này. Trumanti buộc họ làm vậy."

      Đứng thẳng lên, đến cái bàn chất đầy những hồ sơ dày cộm về thông tin của những vụ khởi tố khác chống lại Valente. nhặt lên tập tin và thả nó xuống với vẻ ghê tởm. "Tôi có thể cho biết tại sao tất cả những vụ án này kết thúc với 'vụ án bị hủy bỏ', 'vụ án bị sa thải vì bằng chứng đầy đủ', hoặc 'vô tội', theo bản tóm tắt những điểm chính của . Đó là vì chúng là đống đồ bậy bạ. May mắn là, đến lúc chúng được nộp đến tòa, Valente có đủ khả năng để thuê luật sư để đại diện cho ta thay vì phải tin tưởng vào loại luật sư công cộng để cho ta nhận tội ngộ sát cấp . Tôi cũng cá với rằng Trumanti trực tiếp lẫn gián tiếp chịu trách nhiệm ít nhất nửa của những lời buộc tội này."

      " có hàm ý gì khi 'gián tiếp' chịu trách nhiệm về chúng?"

      "Trumanti nhóm đám lửa với những cáo buộc gian lận lúc trước, nhưng ông ta cũng tạo ra nhiều khói, và những người khởi tố có khuynh hướng tin vào câu ngạn ngữ xưa 'nơi nào có khói ắt có lửa'. Họ bắt đầu tự săn lùng ngọn lửa thoát khỏi họ lần rồi." nhặt lên tập tin khác và ném nó qua bên với vẻ coi thường. "Sau vài năm, Valente thực làm cho bản thân trở thành mục tiêu khởi tố càng ngày càng lớn."

      Sam đưa tay lên trong lúng túng. " ta làm chuyện đó như thế nào?"

      "Bởi ta có thói quen tiêu diệt đối thủ của ta tại toà, chỉ thắng họ thôi. Khi tôi đọc lời biện hộ và bản tốc ký trong các tập tin này, ràng là tiểu đoàn luật sư của Valente có hai nhiệm vụ được giao từ ta khi họ vào toà án. Nhiệm vụ được giao đầu tiên của họ đánh vào lời cáo buộc, nhưng nhiệm vụ thứ hai của họ là đánh cho vãi cứt bất cứ kẻ nào điều hành và khởi tố vụ án. Khi tôi đọc tập tin, tôi thể tin nổi vài nhận xét mà luật sư của Valente làm. Ở mỗi trường hợp, luật sư của ta bắt đầu tiến hành bằng cách đét đít người khởi tố – làm cho mất thể diện vì những điều đại loại như lỗi chính tả, lỗi ngữ pháp, lỗi in ấn, trễ hai phút – những lỗi như thế, trong tay họ, bắt đầu lăng nhục những kẻ thiếu năng lực. Trong vài bản tốc ký các quan toà thực bắt đầu tán đồng họ và khiển trách người khởi tố.

      " khi luật sư của Valente làm cho đối thủ của họ bối rối và làm họ trông có vẻ ngu ngốc, họ càng lúc càng thô tục hơn, cho đến khi họ ở tràng đả kích sử dụng các thuật ngữ như 'ngu si hết thuốc chữa' và 'cẩu thả tha thứ được' và 'thiếu năng lực đến phát ốm'."

      xăm xăm trở lại bàn của và ngồi xuống. "Những luật sư như của Valente có cái giá hai ngàn đôla cho mỗi giờ hoặc hơn thế để làm bất cứ chuyện gì họ cần làm để thắng kiện. Chấm hết. Họ lãng phí thời gian hoặc tiền bạc để trả thù, nhưng luật sư của Valente làm chuyện đó mỗi lần, và họ ràng làm chuyện đó theo mệnh lệnh của ta. Valente kêu họ rút lui cho đến khi ta làm cho mặt của những công tố viên bị ấn vào bùn và với chân của ta ấn đầu họ. Sau đó, và chỉ sau đó, ta để họ đứng lên."

      "Tôi thể trách ta trong việc trả thù vặt."

      " có gì là 'vặt' trong việc trả thù của ta cả. Người khởi tố buộc phải trông giống như kẻ ngu ngốc trong vụ án lớn như của Valente có thể hôn tạm biệt tham vọng nghiệp của họ. Nhưng người khởi tố còn có những trí trớ rất dai và họ có thể mang đố kỵ rất lớn. Ngoài ra, mỗi lần Valente gửi người trong bọn họ chạy tìm chỗ trú với đuôi của họ kẹp giữa đôi chân, có hơn tá người khác khát khao đứng ra gánh vác nhiệm vụ và chứng minh nhiệt tình riêng của họ bằng cách được làm người đầu tiên và duy nhất thành công hạ gục Valente."

      nhặt lên cây bút chì nằm bàn giấy của rồi ném nó xuống với cùng vẻ bực bội mà quăng những tập hồ sơ. "Khi tôi tiếp quản vụ án này, tôi nghĩ Valente đúng là con cá mập lớn lọt qua chiếc lưới luật pháp của chúng ta trong nhiều năm, tôi muốn đâm ta bằng lao móc cùng với lý do của những người khởi tố. Tôi chẳng khác gì so với họ cả."

      "Điều đó hoàn toàn đúng!" Sam cách mạnh mẽ đến nỗi ngạc nhiên xóa bới ít tức giận khuôn mặt của .

      "Tôi khác ở chỗ nào?"

      " tin ta phạm tội cho những chuyện ta bị buộc tội khi gánh lấy nhiệm vụ này. vài công tố viên đó phải biết rằng họ làm lớn chuyện từ chuyện gì."

      Thay vì trả lời, lắc đầu vào chuyện khác mà vừa nhớ lại : "Ngày Trumanti gọi tôi đến One Plaza và với tôi là ông ta muốn tôi dẫn đầu cuộc điều tra này như là 'giúp đỡ cá nhân', tôi cảm thấy có cái gì đó gần như điên cuồng hay thù oán trong thái độ của ông ta đối với Valente. Ngoài những lời nguyền rủa của ông ta trong mỗi hơi thở, Trumanti cứ bảo tôi đóng đinh được Valente là di nguyện của ông ta. Tôi nghĩ lão già đó thực nhận thấy Valente phạm tội trong mọi vụ kiện, bắt đầu bằng vụ 'ngộ sát Holmes'." nhìn lên bàn làm việc của . "Khi tôi bảo ông ta rằng tôi sắp sửa nộp đơn xin về hưu, ông ta bảo tôi rằng nếu tôi đóng đinh Valente cho tội giết người cấp , tôi được nghỉ hưu như là đại úy."

      "Chuyện đó có liên quan gì đến việc nhận vụ án này chứ?"

      "Nếu tôi có thực muốn làm đại úy," với nụ cười khinh khỉnh, "tôi chỉ cần quản lý nghiệp của tôi hơi khác chút." Gật gù về phía bàn lần nữa, thêm, "Khi tôi bắt đầu xem xét đống đồ bậy bạ ở đằng kia, tôi nhận thấy rằng những công tố viên kiểm soát được với vài vụ khởi tố đó. Thậm chí tôi có thể họ thể làm cho chúng dính lại. Valente phải là con chốt chính của băng đảng Mafia với mạng lưới thuộc hạ làm công việc bẩn thỉu để nó thể bị theo dõi đến ta. ta điều hành công ty đa quốc gia hợp pháp. Với những xem xét kỹ lưỡng mà ta là luôn phải chịu đựng, công ty của ta phải rất là sạch , nếu vài công tố viên ở nơi nào đó đóng đinh được ta với cái gì đó. Đa số họ từng phát được số điều bất thường trong kế toán nội bộ như thấy ở bất kỳ công ty lớn nào."

      yên lặng lát, nhìn qua bên trái của ở tấm bảng nơi họ ghi những chứng cớ gián tiếp mà họ thu thập chống lại Valente: sau đó lắc đầu và cười ủ rũ. "Tôi nghĩ rất an toàn để kết luận rằng Valente giết Logan Manning, cũng thuê ai đó để làm chuyện đó cho ta."

      "Chuyện gì làm cho quả quyết như thế?" Sam hỏi, cố nén nụ cười hài lòng.

      "Vì, nếu Valente sẵn sàng phạm tội giết người, ta nhắm vào Trumanti lâu rồi." đứng lên sau đó, vẫn nhìn vào tấm bảng, và về Valente, "Bây giờ có người đàn ông sống bằng câu ' bao giờ phàn nàn, bao giờ giải thích'. Chẳng có gì là lạ khi thích ta."

      Sam cũng đứng lên. "Bây giờ làm gì?"

      "Trong số những thứ khác, tôi tìm ra kẻ giết Manning. Chúng ta bắt đầu lại mọi chuyện vào sáng mai, tìm kiếm những tình nghi và giả thuyết khác." vòng qua bàn của , nhặt lên áo khoác và nhún vai vào đó. "Lấy áo choàng của ," bảo . "tôi đưa về nhà."

      chưa bao giờ đề nghị làm chuyện đó trước đây. McCord có xe, nhưng khi thời tiết tệ Sam bộ về nhà, nếu lấy tàu điện ngầm. định từ chối, nhưng làm chuyện đó. tự với mình đó là vì ngày đủ khó khăn mà cần thêm lời từ chối của đối với lời đề nghị dễ thương như thế. trông rất mệt mỏi và chán chường làm cho nhức nhối vì .

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 60
      đám đông đợi ở thang máy, vì vậy McCord quay về phía chân cầu thang và Sam theo . cách hai bước ở phía trước , mang lại cho thời gian để ngắm nhìn những sợi tóc ngắn chạm vào cổ áo ở sau gáy của .

      Tâm trí của vẫn còn chuyện cách vô thức góp phần trong việc cố treo tội ác người đàn ông cách sai lầm. "Tôi vui mừng cách chết tiệt là tôi vì còn nghi ngờ nên buộc tội Valente khi tôi chất vấn ta sáng nay." bảo cách chế nhạo. "Họ cố gắng nhốt ta trong nhiều năm, nhưng tôi sắp sửa giúp họ đâm cây kim vào trong cánh tay của ta cho tội ác mà ta làm. Chuyện lạm quyền còn có thể tệ hơn được bao nhiêu nữa chứ?"

      "Tôi nghĩ ấy thực người đàn ông rất may mắn." Sam trả lời ở đằng sau .

      " làm thế nào mà suy ra được chuyện đó vậy?" McCord với vẻ chế giễu khi họ đến gần chân cầu thang ở tầng hai.

      Bàn tay phải của Sam đưa về phía vai của , nhưng kéo nó lại. có thể cưỡng lại được sức hút của khi mạnh mẽ và chắc chắn về bản thân, nhưng ràng là thể kháng lại Mitchell McCord khi gặp phiền toái. "Vì bao giờ để nó xảy ra. phải là tay sai của bất cứ người nào. Đó là điều làm cho rất khó tin nổi..."

      dừng và quay ngoắt lại đến nỗi Sam thể dừng lại kịp hay ngăn bàn tay của chạm vào tay lan can. Trái tim bắt đầu đánh loạn xạ khi nhìn thấy khuôn mặt của chỉ cách inch, và ngón tay của dường như bốc cháy, khi nằm tay lan can.

      Nuốt cái, vùng vẫy khỏi mê hoặc ngắn ngủi và bước ngược lên nấc thang. bước lên nấc thang vừa bỏ trống, mang lại cho cái nhìn cận cảnh của cổ họng rám nắng của ngay chữ V của chiếc áo hở cổ của . Sợ bị phát bởi bất kỳ ai vào khu vực cầu thang làm ngực phập phồng, và tia nhìn của hạ xuống ngực , ghi nhận nó. Những điều , tuy nhiên, chính xác là trái ngược với bất cứ thứ gì tưởng tượng:

      "." tiếng cười gay gắt, như thể thể tin nổi là bước lên nấc thang vừa rồi. "." xoay người lại, vội di chuyển xuống chân cầu thang với Sam ngay ở đằng sau , hoàn toàn bị mất thể diện và quyết tâm để cho nó lộ ra ngoài. Cánh cửa ngoài nhìn ra khu vực đậu xe , thiếu ánh sáng sau toà nhà. "Đêm tuyệt." với giọng vui vẻ, bước vào khí lạnh buốt. "Tôi muốn lấy tàu điện ngầm và dừng lại để mua sắm ít đồ đường về nhà."

      xoay lại với nụ cười rạng rỡ rồi cau mày khi bàn tay của khóa chặt khuỷu tay . "Vào xe của tôi." ra lệnh.

      Sam cố kéo khuỷu tay ra, nhưng mạnh lắm – theo cách cho thấy là khó chịu. Để cho người đàn ông thấy rằng bạn khó chịu làm cho nhảy đến nhiều kết luận, mà có cái nào là cái mà bạn muốn ta kết luận. Tuy nhiên, cười với người đàn ông trong cùng tình huống như thế này làm cho ta hoàn toàn mất cảnh giác. Sam mỉm cười. "Tôi rất cảm kích lời đề nghị của , nhưng tôi muốn lấy tàu điện ngầm và mua sắm."

      "Vào xe." ra lệnh, đặt bàn tay của ngay thắt lưng để đảm bảo làm chuyện đó.

      Sai lầm lớn tiếp theo mà bạn có thể làm với người đàn ông ở trong tâm trạng chuyên chế như của McCord, Sam biết, là làm lớn vấn đề vì chuyện đâu. Tất nhiên làm cho họ kết luận rằng " gì" là "có gì" lớn đối với bạn.

      Sam ngồi vào xe của , và đóng cửa lại phía sau , sau đó khóa nó với chìa khoá của .

      gần như muốn cười khúc khích vì điều đó. "Chúng ta đều mang vũ trang, biết đấy." bảo nghe khi ngồi vào đằng sau vô lăng.

      " người trong chúng ta bắn giỏi hơn người kia." trả lời.

      Sam gửi cho nụ cười suy đoán. "Ai là người đó trong chúng ta vậy?"

      từ từ quay lại và đặt cánh tay qua phía sau ghế, và trong giây, hầu như nghĩ sắp choàng tay qua vai và kéo sát vào . Thay vào đó di chuyển cánh tay của và cho xe chạy. "." trả lời cách muộn màng.

      Sau khi Sam kể cho nghe những gì thu thập được từ Valente trong xe limo của ta, họ cùng nhau đoạn đường còn lại trong im lặng hoàn toàn, im lặng chưa bao giờ có trước đây, vì họ luôn có chuyện để . Sam cảm thấy tốt về chuyện này. cư xử cách có thể đoán được. Tất nhiên, cũng cư xử có thể đoán được ngay chân cầu thang đó. nên những thứ mà , nên để cho giọng của mềm xuống, lẽ ra nên đứng yên ở đó với tay chạm vào tay thêm vài giây.

      "Cám ơn cho quá giang." khị họ dừng lại trước toà nhà của . nửa mong nhận xét về việc sống ở địa chỉ khác thường cho thanh tra NYPD tầm thường, nhưng . với lấy tay cầm của cánh cửa, và bất ngờ khi tắt máy xe. " cần phải xuống xe." , bước xuống đường.

      lờ và bước xuống xe.

      lo sợ thay thế bình tĩnh hợp lý thường ngày của Sam đối với phái nam. " làm gì vậy?" hỏi khi lại gần vỉa hè và bắt đầu cùng với vào toà nhà của .

      "Đưa đến cửa nhà ."

      " thể nào là nghiêm túc!" thở khì, phì cười.

      "Tôi rất là nghiêm túc đấy." cách dứt khoát, đưa ngang qua người gác cửa.

      Sam nhấn nút thang máy và quyết định tốt hơn hết nên xử lý trực diện vấn đề nay. "Tôi hy vọng khó chịu về giây phút ngớ ngẩn ở chân cầu thang."

      mang lại cho vẻ ngoài chế ngự làm trái tim chùng xuống. "Chúng ta thảo luận ở lầu."

      Sam mang lại cho nụ cười bóng gió, thích thú khác – loại dùng để làm cho của phát điên lên và làm cho người đàn ông tự tin nhất cũng bối rối. " – có ấn tượng là tôi mời vào nhà à?"

      "Tôi chỉ là có ấn tượng, tôi chắc chắn là vậy."

      Dựa vào giọng và thái độ của , Sam kết luận chuyện duy nhất mà có thể kết luận: ràng là khiển trách cho hành vi phù hợp của . với nam đồng nghiệp – và nhất là cấp của bạn – rằng ta " thể tin nổi" và chạm vào tay của ta cho thấy phán quyết rất tệ, có lẽ gần như là hành vi phù hợp, theo giải thích của luật pháp, nhưng – chuyện này quá xa!

      Sam mở khoá căn hộ của , vào bên trong, và bật chốt đèn ở bên cạnh cửa. theo vào trong nhưng dừng lại ở đó. Khoanh tay ngực của , đứng với vai của tựa vào cửa.

      Vì lo sợ việc cố làm cho mình nhìn gọn gàng trong khi cảm thấy như địa ngục, Sam bối rối đưa tay lên và cột chặt cọng dây giữ tóc thành cái búi ở đầu. đứng ở đó, nhìn trong im lặng trong khi làm chuyện đó, sau đó , " có bất cứ nụ hôn vụng trộm nào ở chân cầu thang bẩn thỉu hoặc sờ mó nhau trong xe ô tô đậu ở con hẻm tối tăm."

      ngừng lại để hiểu chuyện đó, và môi của Sam tách ra thể tin là dám cường điệu hoá vài khoảnh khắc ở chân cầu thang lầu và trong xe, nơi mà có chuyện gì xảy ra cả, thành chuyện cám dỗ ! McCord chỉ có cái tôi to tát, nhưng bất ngờ nhận ra, còn có "phương pháp" thông minh của riêng để sử dụng với người phụ nữ mà làm việc chung – mời ăn tối, sau đó nghe nhắc đến 'cuộc cãi cọ của hai người nhau', sau đó ký biệt danh của giấy nhắn tin. Và nó thành công! Nó thậm chí thành công với , và chưa bao giờ giảm đến tình trạng sùng bái người hùng cách ủy mị trong suốt đời . Mọi thứ thích về trở nên mờ nhạt thành gì khi so sánh với khám phá này.

      "Chúng ta chỉ là làm việc chung với nhau, tôi còn là cấp của em." nhắc nhở cách cần thiết. "Vì vậy tôi muốn em hiểu rằng điều này bao giờ có bất cứ ảnh hưởng gì với quan hệ đồng nghiệp của chúng ta hay nghiệp của em. Em ràng rồi chứ?"

      " là tốt bụng." Sam , duy trì nụ cười hoàn hảo, và khoanh tay ngực của . "Tôi hiểu. Cám ơn , Trung úy."

      Mắt của nheo lại. "Tôi cố bảo đảm với em rằng em cần phải sợ hậu quả gì từ những gì tôi sắp làm."

      Sam mất kềm chế của , và bao giờ như thế cả! " có muốn kể cho tôi nghe những gì sắp làm ?"

      "Đó là kế hoạch của tôi." , trông hơi thích thú bởi giọng điệu của .

      "Vậy dự định làm chuyện gì ?"

      "Đầu tiên, tôi kéo dây cột tóc ra khỏi tóc em và để cho nó xõa tung ra để tôi có thể lùa những ngón tay vào đó để xem liệu nó có thực cảm thấy mượt như xa tanh hay như lụa. Tôi muốn làm chuyện đó trong nhiều tuần nay."

      Cánh tay của Sam buông ra và rơi yếu ớt đến hai bên hông của khi nhìn chằm chằm vào .

      "Sau khi tôi làm chuyện đó," tiếp tục với giọng khàn đục mà chưa từng nghe trước đây. "tôi bắt đầu hôn em, và ở thời điểm trước khi tôi rời khỏi, tôi xoay em vào bức tường này..." nghiêng đầu của đến bức tường ngay bên cạnh cửa. "Rồi tôi làm mọi thứ tôi có thể làm để in dấu cơ thể của tôi người em."

      Máu bắt đầu đua qua tĩnh mạch của Sam, nhưng não của dường như bị thiếu oxy, vì thể hoàn toàn kết nối phần cuối cùng này với lời nhận xét mở đầu của . "Tại sao?" buột miệng ra, nếp nhăn hằn trán .

      ràng hiểu phạm vi câu hỏi của , nhưng câu trả lời của làm cho tan chảy: "Vì ngày mai, chúng ta giả vờ là chuyện chưa bao giờ xảy ra, và chúng ta tiếp tục giả vờ cho đến khi vụ án Manning được kết thúc, hay người trong chúng ta được phân công cho công việc khác. Nếu chúng ta đợi – nếu chúng ta để cho chuyện này bắt đầu trước đó – chúng ta kết thúc ngay chân cầu thang bẩn thỉu đó và những cái khác như thế, lén lút có vài khoảnh khắc với nhau và lo lắng đến chuyện bị người khác bắt gặp. Chuyện này phải là cuộc tình vụng trộm ở chân cầu thang bẩn thỉu, và tôi muốn đối xử nó – hay em – như vậy."

      Sam nhìn vẻ mặt rắn rỏi của , trong khi cố điều chỉnh đến thực tế mới rằng Mitchell McCord muốn , và muốn ngay từ đầu, và cùng lúc cũng cố gắng bảo vệ nghiệp của và đảm bảo về tình cảm của đối với . Lúc trước như là người hùng của , nhưng bây giờ mọi thứ mà tưởng tượng về có vẻ quá nhoi so với con người thực của .

      "Trong khi chúng ta giả vờ," tiếp tục sau khi cho chỉ đủ thời gian để đuổi kịp lý do của cho đến lúc này, "em có thời gian để quyết định dù là em có muốn ở bên tôi khi vụ án này được kết thúc hay . Nếu trong thời gian này, em quyết định câu trả lời là , tôi biết nó, và chúng ta thảo luận nó. Chúng ta chia tay cách vui vẻ khi vụ án này kết thúc, và em chỉ cần tiếp tục giả vờ là những thứ tôi định làm cho em, và với em, chưa bao giờ xảy ra." ngừng lại lần nữa để đánh giá phản ứng của . "Nghe như thế nào?"

      là giống – khéo léo hoạch định và tổ chức cho đến lúc cuối cùng. thể kiểm soát được nụ cười run rẩy trong tận đáy lòng của hoặc nụ cười lóe lên trong mắt , Sam thầm, "Nó nghe giống như... vậy, Mack."

      từ chối câu trả lời lửng lờ có sức thuyết phục và nâng cao lông mày của , chờ câu trả lời, đôi mắt xanh của nhìn như xuyên thấu .

      Để trả lời, Sam với tay lên và kéo cọng dây và kim cài ra khỏi tóc của , sau đó lắc mạnh đầu cho khối tóc màu hạt dẻ xõa tung qua vai .

      ôm khuôn mặt trong tay và từ từ lùa những ngón tay của qua bên tóc , xoay miệng lên với . "Sam." khẽ thầm, như thể tôn sùng tên . Cúi đầu xuống, chạm môi mình vào . "Sam." lại trong tiếng thầm nhức nhối.

      Khi rời khỏi, Sam đóng cửa, và khóa nó lại, sau đó xoay lưng và tựa người vào cùng bức tường mà ép sát vào đó. Mỉm cười, từ từ trượt người vách tường xuống sàn nhà, sau đó kéo đôi chân tì vào ngực của và quấn cánh tay của quanh chúng. Để má nghỉ đầu gối, Sam nhắm mắt lại, thưởng thức những cảm xúc còn đọng lại của tay và miệng làn da , cơ thể căng cứng khêu gợi của chống lại người . Mái tóc dài của , lúc nãy được gọn gàng, bây giờ tràn qua gò má kia của và qua chân trong khối hỗn độn, bị vò nát và chải bằng bàn tay của .

      theo Mitchell McCord xuống đúng con đường trong trí tưởng tượng của , cũng như biết là làm gì.

      rời khỏi vách đá bước vào khí loãng.

      Ồ, nhưng cú rơi đó tuyệt làm sao!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :