1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Someone To Watch Over Me - Judith McNaught ( 77c + Kết )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 51
      Michael nhìn lên từ bàn làm việc khi thư ký vào văn phòng của lúc 9:15 sáng hôm đó. tắm rửa và cạo râu ở căn hộ, sau đó đưa Leigh về nhà và đến văn phòng của cho cuộc họp lúc 9:30. "Ông Buchanan đến rồi." Linda bảo . "Ông ấy là ông ấy đến hơi sớm."

      "Cho ông ấy vào."

      lát sau, Gordon Buchanan bước vào mang theo cặp hồ sơ của ông. Là hội viên cao cấp của Buchanan, Powell, và Lynch, công ty luật có uy tín nhất ở New York, Buchanan ăn mặc cách hoàn hảo và sang trọng. Ông có mái tóc đốm bạc, cách xử khéo léo, và khuôn mặt tươi rói, quyền quí. Trong xã hội, ông là quý ông, trong ngành nghề, ông là con rắn trơn tru, và nguy hiểm.

      "Chào buổi sáng." Buchanan . Mặc dù công ty của ông thành công đại diện cho Michael Valente trong mọi vụ kiện chống lại suốt thập niên vừa qua, họ phải là bạn bè – Valente phải là người thân thiện. Nhưng có hai phẩm chất rất hiếm làm cho khách hàng đặc biệt trong kinh nghiệm của Buchanan: bao giờ dối luật sư của , và bao giờ phí thời giờ của họ. Để đáp lại, cầu họ lãng phí giờ của .

      Vì lý do đó, Gordon thẳng vào vấn đề trước mắt mà có bất cứ lời xã giao cố hữu. "Tôi sắp xếp cuộc họp ở Interquest sáng nay." ông khi ông ngồi ở phía trước bàn của Valente. "Họ có vài thông tin cho chúng ta. có bảo bà Manning chuyện với cảnh sát trừ phi bà ấy thông qua tôi trước ?"

      "Tôi bảo ấy vài ngày trước đây." Michael bảo ông. "Họ liên lạc với ấy kể từ khi họ có lệnh tòa án tịch thu toàn bộ văn kiện cá nhân của chồng ấy từ căn hộ..." dừng lại và sốt ruột đưa tay đến hệ thống liên lạc nội bộ điện thoại bàn của .

      "Tôi xin lỗi quấy rầy ông, nhưng Leigh Kendall đường dây cá nhân của ông..."

      "Kendall ư?" Michael lặp lại, thưởng thức nhận thức là Leigh ràng là chuyển qua dùng họ thời thiếu nữ và nghệ danh của sau tối qua.

      "Đó là bà Manning." Linda giải thích, giả vờ trong cung cách thực tế chê vào đâu được rằng biết có mối quan hệ thân thiết với người gọi. "Nhưng ấy cụ thể sử dụng họ Kendall, vì vậy tôi nghĩ là tôi cũng nên gọi vậy."

      " đúng." Michael , với tay nhấn nút đường dây cá nhân của và quay ghế của ngược lại cho riêng tư. Khi trả lời điện thoại, dùng giọng thường sử dụng đối với người khác. " Kendall, đây là Michael Valente."

      thở phì trong tiếng cười giật mình. " nghe quá lạnh lùng và cộc cằn đấy."

      chuyển qua giọng sử dụng với . " họp với luật sư mới của em. Ông ấy nghĩ lạnh lùng và cộc cằn là hai nét đặc trưng của đấy."

      Ở phía bên kia bàn, Gordon Buchanan há hốc miệng ở đằng sau ghế của Valente. Ông thấy bất ngờ khi Valente đùa vui vẻ với bất kỳ ai ở dưới bất kỳ hình thức nào, nhưng ông hoàn toàn ngạc nhiên là Valente gián tiếp bao gồm cả ông trong đó.

      "Em muốn giữ ..." Leigh vội .

      "Ô, vâng, em muốn." Michael với nụ cười trong giọng của . "Hơn nữa, em bản hợp đồng ràng buộc, thể thương lượng cách đây ba tiếng đồng hồ. Tại sao em còn chưa ngủ vậy?"

      "Vì Jason Solomon vừa mới gọi điện thoại đến và khăng khăng bảo Brenna đánh thức em."

      " ta muốn gì?"

      " ta muốn rủ em uống rượu ở St. Regis tối nay. ta chấp nhận chữ cho câu trả lời. ta cố nài nỉ em làm trở lại. Em thể bước lên cùng sân khấu với Jane Sebring, khi biết rằng em trông giống như kẻ tội nghiệp đáng thương đối với khán giả. Jason thể hiểu điều đó. Dù sao nữa, đề cập chuyện cùng ăn tối đêm nay, và em muốn đón em ở đó thay vì ở đây."

      "Lúc mấy giờ?"

      "Chúng ta rời khỏi lúc bảy giờ được ? Điều đó giới hạn Jason chỉ có tiếng đồng hồ để tranh luận và quấy rối."

      "Em muốn đến gặp em lúc sáu giờ, và tiếp viện cho em ?"

      có thể nghe được nhõm và ngạc nhiên trong giọng của . "Bộ việc tiếp viện cho em cũng là phần 'công việc', của hả?"

      "Tuyệt đối. Kiểm tra bản hợp đồng mà em thương lượng với sáng nay – dưới điều khoản 1, phần C, tựa đề 'người chăm sóc em', em thấy rằng em cấp cho đầy đủ quyền hạn để làm công việc của cách có hiệu quả."

      "Michael." cách long trọng.

      "Gì hả?"

      "Em ."

      Vẫn mỉm cười sau khi họ lời từ giã, Michael gác máy và xoay ghế của lại. "Chúng ta đến đâu vậy?" đột ngột hỏi Buchanan.

      Buchanan lấy lại bình tĩnh. "Tôi định hỏi là cảnh sát có chất vấn về chuyện ở đâu vào lúc ông Manning bị giết chưa."

      Michael lắc đầu. "Họ biết được là tôi có thể chứng minh là tôi thể làm được chuyện đó hay ."

      "Vậy câu trả lời ràng là họ muốn bất cứ bằng chứng nào mà thể có. Họ có lẽ thuyết phục thẩm phán rằng là người bị tình nghi giết người nhiều nhất và có thể xin được phê chuẩn gắn máy nghe trộm, và bất cứ thứ gì khác mà họ muốn, để lùng sục khắp nơi tìm bất cứ thứ gì sai trái mà họ có thể tìm."

      Ông im lặng lát, để cho thân chủ của ông hấp thụ nó, sau đó ông , "Trước khi tôi đề nghị phương án hành động, tôi cần biết ưu tiên của là gì."

      "Tôi muốn cảnh sát tìm ra kẻ giết gã đểu cáng đó. Thay vì phí thời gian và tài nguyên người tôi."

      "Tôi có thể buộc họ phải đình chỉ." Gordon hít hơi dài và chuẩn bị tinh thần cho phản ứng khó chịu với những gì ông sắp sửa tiếp theo. "Tuy nhiên, để cho tôi làm được điều đó, trước tiên phải tự nguyện cho cảnh sát biết ở đâu vào lúc xảy ra án mạng. Trừ khi họ ràng là muốn bất cứ bằng chứng gì chứng minh vô tội từ , họ phản đối cầu của tôi cho cuộc họp thân mật, nhưng tôi có thể doạ thưa kiện nếu họ từ chối. khi họ có bằng chứng ở đâu trong tay của họ, nếu họ lùi khỏi , chúng ta có thể làm những chuyện rất khó chịu cho họ tại toà."

      Phản ứng tiêu cực mà Gordon liệu trước được phát – như ông nghĩ là nó – nhưng quai hàm của Valente căng cứng trong cuồng nộ ở đề nghị tình nguyện đưa bất cứ thông tin gì cho cảnh sát. Đối với Valente, tự nguyện đưa ra thông tin cho cảnh sát hoặc những công tố viên tương đương với vệc nhượng bộ cho kẻ thù của , và làm chuyện đó dưới bất cứ tình huống nào. Hết lần này đến lần khác, chọn cách tiến hành trận chiến tiêu hao rất nhiều tiền bạc tại toà, chứ cố gắng tránh né trận chiến bằng cách đưa trước những lời giải thích và bằng chứng đến người khởi tố.

      Ở mọi phương diện khác, Michael Valente là người đàn ông có lý lẽ cách lạnh lùng nhất mà Gordon từng đại diện – nhưng chuyện đó xảy ra khi đến hệ thống tư pháp. Vì lý do đó, Gordon hơi ngạc nhiên khi Valente gật đầu và bằng giọng , cáu kỉnh, "Chuẩn bị cuộc họp." nghiêng đầu về cửa văn phòng của thêm, "Sử dụng hội trường để gọi điện, và bảo thư ký của tôi đánh máy lịch trình tôi đưa cho về những hoạt động của tôi vào ngày Chủ nhật."

      Gordon đứng dậy, và cho tin tức khác mà ông chắc chắn là làm cho càng giận hơn. "Tôi cố bảo các thanh tra đến đây, nhưng họ buộc xuống phân khu. Nó mang lại cho họ lợi thế sân nhà. Và," ông thêm, "chắc chắn vài thoả mãn mọn."

      "Chắc chắn rồi." Michael cách lạnh lùng, với lấy tài liệu nằm bàn của và nhặt bút máy lên.

      "Còn chuyện nữa..."

      Đôi mắt màu hổ phách lạnh lẽo ngước lên từ văn bản của .

      "Nếu chúng ta thể thuyết phục họ trong cuộc họp này là nó hoàn toàn vô nghĩa và thể biện hộ nếu họ cứ tiếp tục bám theo , tôi phải ra toà để ép buộc họ đình chỉ. tốn thời gian, và thời gian là những gì muốn lãng phí. Rồi còn vấn đề khác mà cần quan tâm đến..."

      "Là gì?" Michael cáu kỉnh.

      "Bà Manning chắc chắn là người bị tình nghi nhất. Chồng bà ấy ngoại tình, vì vậy bà ấy có động cơ, bà ấy có phương tiện – khẩu súng – và bà ấy có cơ hội thuận tiện. Tôi nghi ngờ là cảnh sát có vài giả thuyết rằng và bà ấy có mối quan hệ và có ý đồ với nhau để tống khứ chồng bà ấy. Nếu họ hỏi bất cứ câu hỏi gì về mối quan hệ của với bà ấy, giờ hay trước đây, tôi đề nghị trả lời chúng. Đừng tình nguyện, nhưng đừng chịu trả lời. Tôi có cảm giác là cảnh sát nghi ngờ về mối quan hệ của với bà ấy, mặc dù điều đó rất hiển nhiên khi đưa bà ấy đến nơi xảy ra tai nạn."

      "Tại sao lại nghĩ vậy?"

      "Vì là họ chưa bao giờ chính thức chất vấn bà ấy về mối quan hệ của bà ấy với . Khi cảnh sát hỏi chuyện hiển nhiên, đó là vì họ nghĩ họ biết chuyện gì đó và họ muốn lật bài tẩy của họ."

      Sau khi Buchanan rời khỏi, Michael đợi vài phút trong khi hiểu những gì vừa đồng ý làm, sau đó với lấy điện thoại và gọi số điện thoại của Leigh, nhưng phải gọi đường dây cá nhân của . Khi Brenna trả lời, Michael hỏi số điện thoại của Jason Solomon, và bảo đừng đề cập cú gọi của với Leigh.

      Mất Michael dưới ba mươi giây để thuyết phục Solomon đến gặp lúc 5:30 ở St. Regis tối đó cho cuộc đàm thoại trước khi Leigh đến. Hai mươi lăm giây đầu tiên của thời gian đó dành để tránh né những câu hỏi kích động của Solomon về mối quan hệ của Michael với Leigh.

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 52
      Với khuỷu tay chống bàn làm việc và lòng bàn tay ôm cổ, Sam vu vơ xoa bóp gáy trong khi đọc bản báo cáo cuối cùng trong tập tin của Leigh Manning – bản in chán ngán liệt kê tên, địa chỉ, và số điện thoại của mỗi người hàng xóm mà Leigh Manning từng có, mỗi địa chỉ mà từng sống ở New York.

      Sam đọc qua tất cả các tập tin lần rồi, nhưng trong lúc rảnh rỗi, định là đọc lại tập tin của Leigh Manning và Michael Valente, tìm kiếm cái gì đó để kết nối hai người trước khi Logan Manning bị giết chết. Lá thư kèm với rổ trái cây của Valente là bằng chứng của chuyện đó, nhưng công tố viên muốn buộc tội Valente cho tội giết người cấp hay tội có mưu dính líu đến vụ giết người cấp . Tuy nhiên sau khi điều tra hết năm tuần, họ vẫn mảnh bằng chứng nào để chứng minh được mưu đó ngoài cú điện thoại đến vào ngày trước ngày Manning bị mưu sát.

      Shrader ngang qua bàn Sam mang theo thức ăn vặt của mỗi buổi sáng của – hai cái bánh rán và tách cà phê. "Này, Littleton," hả hê khi ngồi xuống cạnh ở bàn của , " có nhìn thấy người quả phụ đau buồn của trong tin tức tối qua ? Bà ta chưng diện và ra ngoài ăn tối với bạn trai của bà ta."

      "Tôi nhìn thấy bà ấy" Sam . cũng trải qua cùng chuyện hàng ngày này với Womack sáng nay, và sẵn sàng thừa nhận hành vi của Leigh Manning ở văn phòng bác sĩ Winters có thể đơn thuần là hành động rất có sức thuyết phục.

      "Bà ta trơ tráo cách chết tiệt, phải ?" Shrader lớn tiếng cách vui vẻ.

      "Họ giữ bí mật mối quan hệ của họ." Sam , nhìn lướt qua .

      Shrader cắn miếng bánh rán và uống ngụm cà phê, sau đó nhặt lên mảnh giấy được gác điện thoại của . "Tôi nhận được lời nhắn từ McCord ấy muốn gặp chúng ta trong văn phòng của ấy vào lúc 9:45. biết có chuyện gì ?"

      Sam gật đầu và lật qua trang cuối cùng ở đằng sau tập tin của Leigh Manning lúc nãy. " chàng từ Đơn Vị Chống Gian Lận đến để kể cho chúng ta nghe họ phát được gì khi họ kiểm toán sổ sách và hồ sơ của Manning. Đội biện luận gửi báo cáo kết quả của họ về những thứ thu thập được ở cabin, nhưng ràng là có gì mà chúng ta biết ngay từ lúc đầu. McCord muốn cập nhật đầy đủ về vụ án với chúng ta sau đó."

      Kết thúc với "lịch sử cuộc sống" của Leigh Manning, Sam kéo chồng tập tin dày cộm về Michael Valente qua bàn của và mở nó ra. khó tưởng tượng là có hai người nào khác có thể trái ngược hơn Valente và Leigh Manning. Leigh Manning chưa bao giờ có giấy phạt giao thông, và là thành viên của ủy ban của thị trưởng trong việc chống tội ác. Michael Valente bị thưa kiện loạt tội danh và "Danh sách theo dõi" của cá nhân Cảnh sát Trưởng về những kẻ tội phạm mà ông muốn giám sát kỹ hoạt động của họ.

      Bên cạnh , Shrader gọi điện thoại đến trợ lý DA (công tố viên), người muốn chuẩn bị cho vụ xét xử trong vụ án giết người sắp tới mà Shrader xử lý. Sam nhặt lên cây viết và bắt đầu lập danh sách ghi ra từng ngày của mỗi vụ khởi tố chống lại Valente, lý do bị khởi tố, và kết quả sau mỗi lần vụ khởi tố – dòng cho mỗi vụ án.

      làm ngược lại, bắt đầu với vụ khởi tố gần đây nhất, đôi khi xem thêm các dữ liệu bổ sung bản tổng kết để hiểu chi tiết tội danh mà được cho là vi phạm đối với luật thành phố, tiểu bang, và liên bang. trong những điều mà nhận thấy là những người khởi tố thường phải đến trước bồi thẩm đoàn để được chấp thuận được khởi tố, thường có nghĩa là họ vụ án đủ mạnh để đưa cho thẩm phán ký lệnh bắt giam.

      Khi làm xong, danh sách rất ấn tượng của những vụ bắt bớ và những bản cáo trạng của bồi thẩm đoàn trong suốt mười năm qua cho những tội danh sử dụng bạo lực bao gồm hối lộ, gian lận, có ý định lừa gạt, ăn trộm tài sản lớn, hoạt động kinh doanh có tay trong, và trốn thuế thu nhập, cùng với nhiều tội danh khác trong cùng chủ đề đó.

      Cột bên phải, liệt kê kết quả của mỗi vụ khởi tố, chỉ có ba kết quả:

      "Vụ án bị hủy bỏ."

      "Lời buộc tội bị hủy bỏ."

      "Tội danh được thành lập."

      Trong mỗi vụ án đó, Valente được đại diện bởi công ty luật mà ai cũng biết là người biện hộ tội phạm giỏi nhất ở New York, nhưng khó để tin rằng thậm chí Buchanan, Powell có thể cứu được kẻ phạm tội rành rành thoát tội trong mỗi vụ án.

      Thỉnh thoảng cũng có vài vụ cáo buộc cho những vi phạm , bao gồm sở hữu vật chất bị kiểm soát, lái xe cẩu thả và liều lĩnh, và phá rối trị an. Sam đọc hồ sơ của mỗi vụ án, và, theo ý kiến của , vụ cáo buộc vật chất bị kiểm soát là lố bịch nhất. Theo những gì đọc, vụ bắt giữ ràng là vì Valente có mang theo thuốc giảm đau theo toa khi bị chặn lại vì chạy quá tốc độ quy định – sáu dặm qua mức giới hạn.

      lần nữa cột bên phải có chỉ ba kết quả cho các vụ án này:

      "Vụ án bị hủy bỏ."

      "Lời buộc tội bị hủy bỏ."

      "Tội danh được thành lập."

      Điều ngoại lệ duy nhất đối với tất cả những vụ án đó nằm ở dưới đáy danh sách của – tội ngộ sát cấp , chống lại Valente khi 17 tuổi, bắn chết William T. Holmes. giống những tội danh khác, vụ này là vụ bạo lực và Valente nhận tội – lời nhận tội đầu tiên và duy nhất của , thay vì chống lại những lời cáo buộc và thắng họ. bị kết án tám năm tù, với đủ tư cách được tạm tha sau bốn năm.

      Sam lật qua những hồ sơ bàn làm việc của , tìm kiếm hồ sơ kết tội ngộ sát, quan tâm đến lý do gây ra tội ác, tự hỏi liệu có lẽ – lúc đó – hành động bạo lực duy nhất của có phải là vì .

      thể tìm được hồ sơ, chồm người qua bàn của Shrader, nhưng có hồ sơ nào của có nhãn đỏ cả. Bàn của Womack nằm trực tiếp ở sau bàn của Shrader, và xoay ghế qua.

      " tìm gì thế?" Womack hỏi, trở về từ văn phòng của McCord với đống hồ sơ trong tay của .

      "Hồ sơ về tội ngộ sát của Valente." Sam bảo .

      "Tôi có nó." Womack bảo .

      Sam đứng dậy và về phía văn phòng của McCord. có ở đó, vì vậy bắt đầu hướng về chiếc bàn nơi những hồ sơ còn lại của Valente được xếp lại gọn gàng lại, nhưng khi ngang qua bàn của McCord, nhìn thấy tập hồ sơ với nhãn đỏ đó nằm được gọn gàng lắm. Thay vì nằm gọn gàng trong góc hay nằm ngay giữa bàn của McCord, nó giống như thể nó được ném mạnh xuống. Thực ra, nó chỉ là nằm đúng chỗ, nó còn có giấy tờ đổ tràn ra ngoài. Theo linh cảm, Sam kiểm tra nhãn hồ sơ và thấy rằng nó là hồ sơ phạm tội ngộ sát của Valente. viết lời nhắn tập vở vàng của McCord để với mượn tập hồ sơ và quay trở lại bàn của .

      Bên trong tập tin, tìm thấy bản báo cáo của viên cảnh sát bắt giữ Valente, nhưng tất cả nó chỉ là Valente cãi vã với Holmes và bắn ta bằng khẩu súng bán tự động bốn mươi lăm li được đăng ký, thuộc về Valente. có nhân chứng chứng kiến kiện, nhưng người cảnh sát bắt giữ Valente lái xe ngang qua đó, nghe tiếng súng, và đến được nơi đó trước khi Valente có thể chạy trốn. McCord vẽ vòng tròn lớn xung quanh tên của người cảnh sát đó rồi viết địa chỉ bên trong nó.

      Dựa theo thông tin trong tập tin, William Holmes là đứa trẻ tốt với hồ sơ sạch . Valente, tuy nhiên, dính líu đến vài vụ ẩu đả với những vị thành niên khác trước đây, hành vi tồi tệ trước kia được thẩm phán tính đến, cùng với tuổi của Valente, khi phán thời gian bị bỏ tù.

      Sam đóng tập tin lại, suy nghĩ... Năm mười bảy tuổi, Valente tước mạng người, có nghĩa là ta có khả năng làm chuyện đó, nhưng dựa vào những chi tiết trong tập tin đó, làm nó trong cơn giận dữ. Vụ giết người có dự tính trước là loại tội ác hoàn toàn khác.

      Mải mê suy nghĩ, vẽ nguệch ngoạc tập vở, cố gắng nghĩ ra Valente là người như thế nào, chuyện gì làm mất kềm chế, chuyện gì làm trở thành bạo lực – và tại sao Leigh Manning thích hơn người chồng bất trung, nhưng rất khá về mọi mặt khác.

      vẫn còn cân nhắc tất cả những chuyện đó khi Shrader đứng lên. "Chín giờ bốn mươi rồi..." , rồi hơi trầm trọng thêm, "Chúng ta đừng đến trễ và đưa cho trung úy lý do để bắt đầu ngày trong bực bội."

      "Lạy Trời đừng xảy ra chuyện đó." Sam cách xấc láo, nhưng mất thời gian chộp nhanh tập tin mượn về Valente, tập vở và bút chì, rồi đứng lên. Tâm trạng bực bội của McCord hôm qua trùng khớp với chuyến đến văn phòng của Đại úy Holland. Khi vào, đóng cánh cửa sau lưng của vào mặt của thư ký. Khi ra, đóng sầm nó.

      "Nơi này thường như là hộp đá vậy. Hôm nay quá nóng." Shrader than phiền, cởi áo khoác của và quăng nó kế bên cạnh miếng khăn giấy chứa đựng những mảnh vụn thức ăn. Sam, mặc áo sơ mi màu đất sét mỏng, nịt da, và cái quần len phù hợp, bỏ lại áo khoác lưng ghế của về phía văn phòng của McCord.

      nghĩ tâm trạng căng thẳng của McCord hôm qua có thể là kết quả của việc bị ai đó khiển trách vì vụ án được tiến triển đủ nhanh, nhưng năm tuần phải là thời gian dài cho vụ điều tra giết người – đặc biệt là vụ điều tra hội đủ những cầu cực kỳ tỉ mỉ của McCord cho các tài liệu và nghiên cứu. Đối với McCord, những người mà họ phỏng vấn hoặc là nhân chứng quan trọng có tiềm năng có thể giúp họ hoặc là nhân chứng có tiềm năng gây rất nhiều thiệt hại có thể giúp bên bị cáo – và muốn biết hết mọi chuyện, dù thế nào nữa.

      Cách đây vài tuần khi Womack đưa cho người gác cửa của Valente ảnh của Leigh Manning và hỏi ta liệu ta có bao giờ nhìn thấy người phụ nữ tại toà cao ốc của ta, người gác cửa mạnh mẽ phủ nhận nó. Khi Womack báo cáo trong cuộc họp vài ngày sau, McCord khiển trách nặng nề vì hỏi người gác cửa là Valente cho ta bao nhiêu tiền boa.

      Womack quay lại gặp người gác cửa, lấy thông tin đó, và báo cáo con số cho McCord. Sau đó McCord ra lệnh cho Womack điều gia lý lịch và kiểm tra tài chính của người gác cửa để biết chắc phong cách sống của ông ta – để phòng hờ vài ngàn đô–la, thay vì vài trăm đô–la, đổi tay giữa Valente và người đàn ông bảy mươi hai tuổi.

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 53
      Khi McCord bước vào văn phòng của đúng chính xác 9:45, tâm trạng của có vẻ được cải tiến. gật đầu cộc lốc với ba thanh tra ngồi ở phía trước bàn của . "Chúng ta sắp có vài vị khách mời." bắt đầu, sau đó dừng lại khi kiểm toán viên của Đội Chống Gian Lận – người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi, đầu hói và vã mồ hôi – vào văn phòng, ôm chồng bì thư dầy cộm.

      " tìm hiểu được gì?" McCord hỏi khi người đàn ông nhìn khắp nơi để tìm chỗ bỏ đồ tay ta xuống. ta khờ dại chọn ngay bàn của McCord để bỏ chúng xuống, nhưng McCord quá chú tâm trong việc nghe những gì ta để nhận thấy điều đó.

      "Có vài chuyện." người kiểm toán viên trả lời. "Thứ nhất, người đàn ông chết của chi xài phung phí hơn ta kiếm được. Thứ hai, hoặc là ta có CPA (kiểm toán viên công có chứng chỉ) kém cỏi, nếu ta sợ bị kiểm toán vì có nhiều khấu trừ mà ta lẽ ra nên lấy và làm. Thứ ba, thói quen tiêu xài của ta thay đổi cách đây vài năm. Thứ tư, " người kiểm toán viên kết thúc, lông mày của nhướng lên với niềm hân hoan thể kiềm nén, " ta có thẻ tín dụng platin từ ngân hàng nước ngoài!"

      " có thể thêm về điều thứ nhất ." McCord sốt ruột cầu.

      "Xin lỗi, Trung úy." người đàn ông giật mình . "Ý tôi là, cho đến vài năm trước đây, Manning làm ăn rất tốt – vài dự án thương mại của ông ta được trúng đậm, và ông ta cũng làm ra rất nhiều tiền từ thị trường chứng khoán. Thị trường bắt đầu bị tụt dốc vào khoảng cùng thời gian công ty của ông ta trở nên trì trệ, mặc dù vậy ông ta vẫn chuyển văn phòng của ông ta đến địa điểm mới. Tiền thuê chỗ cho văn phòng mới của ông ta cao đến kinh ngạc, nhưng Manning dường như quan tâm đến chuyện đó. Rồi ông ta bỏ thêm cả triệu đô la trong việc tháo dỡ, thiết kế, và trang trí lại nơi đó."

      ngừng lại để mở phong bì nằm cùng, sau đó lấy ra bản báo cáo và nhìn lướt qua nó như thể để xác nhận những gì sắp sửa . "Đến lúc đó, Manning bắt đầu điều hành hãng kiến trúc của ông ta như thể đó là loại 'sở thích' cần kiếm lợi nhuận. Ông ta phải bỏ rất nhiều tiền để giữ cho cánh cửa được mở, và ông ta chắc chắn chi xài nhiều hơn là ông ta có thể kiếm được. Bây giờ, đây là những gì làm tất cả mọi chuyện rất thú vị..."

      im lặng nhìn khán giả của để nhấn mạnh thông báo tiếp theo của . "Cho đến vài năm trước đây, Manning là người kiếm nhiều tiền nhưng tiêu xài rất bảo thủ. Đột nhiên, mọi chuyện bị đảo ngược. Ông ta bắt đầu chi xài tiền như thể ông ta có nguồn cung cấp vô hạn. Thói quen chi xài của ông ta thay đổi, và đó là điều mà tôi tìm kiếm!"

      Sam định hỏi tại sao có thẻ tín dụng từ ngân hàng nước ngoài là đáng kể, nhưng Womack làm chuyện đó và người kiểm toán viên trả lời câu hỏi.

      "Hãy có vài trăm ngàn đô–la tiền mặt mà kiếm được cách bất hợp pháp," người kiểm toán viên làm ví dụ. "Nếu đến bất cứ ngân hàng nào của Mỹ và gửi hơn mười ngàn đôla tiền mặt, ngân hàng buộc phải báo cáo tên và số an sinh xã hội số của đến IRS (sở thuế). Nhưng thể đánh liều với những chất vấn từ IRS về cách kiếm được số tiền đó, để lại cho rất ít chọn lựa : có thể chôn nó trong vườn sau và sử dụng mỗi lần trăm đôla, hay có thể bỏ nó vào ngân hàng hợp pháp ở bất cứ quốc gia nào có pháp luật đòi hỏi ngân hàng của họ báo cáo cho cơ quan thuế vụ của chúng ta. Những ngân hàng ở Nassau, Caymans, và Belize rất nổi tiếng cho mục đích đó."

      nhìn khán giả của , nhận biết còn chưa cho họ nghe bất cứ thứ gì họ biết, nhưng tiếp tục lao về phía trước, háo hức của dâng cao. "Bây giờ có tiền trong ngân hàng với lãi suất ở nước ngoài, nhưng thể sử dụng nó ở đây, vì thể viết chi phiếu ngân hàng nước ngoài để mua bất cứ thứ gì ở U.S. Nhưng," cách đáng kể, "nếu ngân hàng nước ngoài của phát cho thẻ tín dụng platin với giới hạn cao, hoặc có giới hạn, có thể sử dụng nó để mua bất cứ thứ gì muốn ở đây. Logan Manning," kết thúc cách hân hoan, "dùng thẻ tín dụng để mua hai chiếc xe hơi sang trọng trong hai năm liền, và sau đó ông ta bán chúng vài tuần sau đó, lấy tấm chi phiếu mà ông ta được trao, và gửi vào tài khoản ngân hàng của ông ta ở Mỹ.

      "Đó là rửa tiền bằng cách vòng 'dễ thương'. Vấn đề duy nhất là IRS vừa mới công bố là họ sắp bắt đầu kiểm toán những người đóng thuế với thẻ tín dụng từ các ngân hàng nước ngoài, cho nên Manning xuất ra–đa của họ."

      " có phát bất thường trong tài chính của Leigh Manning ?"

      ", nhưng ngôi sao Broadway làm nhiều tiền như tôi tưởng. Theo hợp đồng của bà ta với Solomon, bà ta được trả mười hai ngàn đô la mỗi tuần hoặc năm phần trăm số vé bán được, nếu lớn hơn. Dựa theo tính toán của tôi, Blind Spot thu vào khoảng năm trăm ngàn đô la mỗi tuần ở quầy bán vé, nghĩa là Leigh Manning thực kiếm được khoảng hai mươi lăm ngàn tuần, hoặc triệu ba mỗi năm. Tôi kiểm tra với nhân viên ở William Morris, và ta các con số đó là trung bình cho ngôi sao Broadway trong vai diễn có ca hát, mặc dù ta nghĩ năm phần trăm là hơi thấp cho người như Leigh Manning. Bây giờ, nếu bà ta có tên tuổi ở

      Hollywood
      , phần trăm thu vào ở quầy bán vé lớn hơn."


      Mọi người đều im lặng lúc, hấp thụ khám phá bất ngờ rằng người nổi bật trong xã hội, " công dân chính trực" như Manning ràng là nhúng tay vào việc rửa tiền bất hợp pháp ở nơi nào đó. Ông ta làm chuyện đó như thế nào hoàn toàn là câu hỏi mới, và chuyện ông ta làm nó với ai cũng thú vị như nhau. Valente, với lịch sử nhơ nhuốc của trong những vụ cáo buộc liên quan đến tiền, là người quen biết đầu tiên của Manning xuất trong đầu của Sam. McCord ràng là cũng suy nghĩ cùng chiều hướng, vì câu hỏi tiếp theo mà hỏi người kiểm toán viên là, " có phát ra bất cứ kết nối kinh doanh nào giữa Manning và Valente ?"

      " có gì cả." công bố. "Nhưng tôi phát chuyện khác có thể làm cho thích thú hơn. Thực ra, tôi để dành khám phá tốt nhất để sau cùng. mang lại cho tôi vài văn kiện linh tinh và thư từ của Manning mà muốn tôi nghiên cứu, cùng với sổ ghi chép của trong mỗi món đồ."

      "Đúng." McCord khi người kiểm toán viên dừng lại.

      "Mọi thứ được kiểm tra, ngoại trừ thứ: theo sổ ghi chép của , Manning đầu tư hai trăm ngàn đô la vào vở kịch của Solomon. Tập tin mà đưa cho tôi chứa bản thỏa thuận giữa Manning và Solomon cho biết hai trăm ngàn đô la đó, thực được đổi tay. Nhưng biết tôi thể tìm được thứ gì ?"

      McCord từ từ gật đầu và dứt khoát, môi căng ra. " thể tìm tấm chi phiếu hai trăm ngàn."

      " đoán đúng. Manning chắc chắn đưa cho Solomon tiền mặt để đổi lấy phần lợi nhuận trong vở kịch."

      "Và," McCord kết thúc dùm , "Solomon chắc chắn thu được nhiều tiền từ quầy bán vé, vì vậy Solomon có thể lấy tiền mặt của Manning và gửi vào ngân hàng của mình mà làm cho IRS để ý."

      Người kiểm toán viên gật đầu. "Tôi đoán là vậy, biết hoặc biết, Solomon rửa hai trăm ngàn đô la cho Manning."

      McCord nhìn Sam, lông mày của nhướng lên trong câu hỏi im lặng. ở đó khi chúng ta phỏng vấn Solomon. nghĩ sao?

      Sau khi suy tư lát, Sam trả lời . "Tôi nghĩ điều đó là có thể. bề mặt, Solomon rất xuất sắc, tài năng... gàn dở, nhưng ta còn hơn thế. ta rất khó khăn với khi ta nhận biết chúng ta nghi ngờ Leigh Manning."

      " ta phải là gàn dở. ta có đủ nhạy bén trong kinh doanh để tạo ra những vở kịch mà ta viết, tự tìm người hậu thuẫn cho mình, và duy trì việc kiểm soát vở kịch. Theo những gì tôi nghe được, đó phải là điều dễ làm."

      cách lơ đãng, Sam vuốt tay sau gáy của , suy nghĩ, sau đó lắc đầu. "Solomon ảo tưởng về bản thân mình là kẻ nổi loạn, và tôi nghi ngờ ta cảm thấy khó xử về mặt đạo đức trong việc rữa ít tiền cho người bạn, nhưng cùng lúc, tôi biết liệu ta có làm bất cứ điều gì cho bất kỳ ai đặt ta vào trong nguy cơ bị vào tù."

      Thay vì đồng ý hoặc đồng ý, McCord nhìn Shrader và Womack. "Các người xác minh lý lịch của Solomon, nhưng bây giờ tôi muốn cả ba người bắt đầu thu thập đầy đủ hồ sơ về ta và bồ bịch của ta. Đừng dừng lại trước khi các người có thể kể cho tôi nghe tiểu sử của họ với tất cả các chi tiết."

      im lặng kéo dài sau khi người kiểm toán rời khỏi khi tất cả bốn người tự động tập trung vào thắc mắc mới, về nguồn tiền của Manning.

      McCord vòng qua bàn và ngồi đối diện với . Sam mất tập trung vào vấn đề tiền bạc, và đầu óc ngang bướng của tập trung vào . trông có vẻ lo lắng và xa cách – lông mày của chau lại với nhau, quai hàm của sít lại với quyết tâm sắt khi chơi ván cờ mà họ chơi.

      mời Sam ăn cơm cách đây tuần, và hiểu làm thế nào mà tập hợp đủ sức mạnh để từ chối. Đúng lúc đó, sức hấp dẫn của đối với phát triển mạnh đến nỗi thực phải tập trung vào việc hít thở đều đều khi ở gần. Nếu nhìn vào miệng của , muốn biết cảm giác của đôi môi như được chạm khắc của người đàn ông môi . Nếu ở trong tầm tay với, có thôi thúc điên rồ để rà đầu ngón tay của vết sẹo gò má rám nắng của – rồi chồm người về phía trước và ấn môi nó. Nếu ở trong tầm với – muốn ở gần .

      Ngày mời ăn tối với , họ ở trong văn phòng của , xem xét những thùng hồ sơ và mẫu tin lấy được từ căn hộ của Manning. Trước khi Sam , "Tôi nghĩ sai lầm cho cả hai chúng ta." ước gì có thể lấy lại lời đó. cảm thấy khá hơn nhiều khi với nụ cười . "Tôi chắc chắn là như vậy." Rồi – cách giải thích được – cảm thấy càng tệ hơn.

      có sức quyến rũ hấp dẫn và tước vũ khí của , và làm cho mọi thứ càng phức tạp hơn, thực thích và chiêm ngưỡng tất cả mọi thứ về . giống bất kỳ người đàn ông nào mà từng biết trước đây, thông minh hơn , và rất thông minh. khôn ngoan hơn , và khá khôn ngoan. mạnh hơn, dẻo dai hơn, và sắc sảo hơn hơn – và thích việc là như thế. Và đặc biệt thích rằng, giống các của , McCord bao giờ cảm thấy có nhu cầu phải chứng minh rằng mạnh hơn, dẻo dai hơn, và sắc sảo hơn.

      Điện thoại bàn làm việc của reo, và Sam nhìn những ngón tay dài của nắm chặt ống nghe và nhặt nó lên. có bàn tay xinh đẹp, mạnh mẽ với những ngón tay có hình dáng đẹp – bàn tay tìm đúng mỗi điểm yếu cơ thể của nếu cho cơ hội. Nhưng cho cơ hội.

      lặp lại lời mời ăn tối hoặc về nó nữa. Thực ra, nó như thể chưa bao giờ làm lời đề nghị đó. đối xử với Sam y như làm trước khi hỏi và từ chối . Kkông có chút biểu lộ rằng cái tôi của bị tổn thương. trả miếng tinh tế ở dưới bất kỳ hình thức nào. vẫn mỉm cười với , và thỉnh thoảng vẫn cau mày sốt ruột.

      người đàn ông tuyệt vời về mọi mặt, Sam nghĩ cách buồn bã – người đàn ông thực đáp ứng được ý nghĩa đầy đủ của từ "rất nam tính". là những gì mà người đàn ông lẽ ra phải được và hiếm khi được. có đạo đức và nguyên tắc. gây áp lực mà bao giờ hống hách, dạy dỗ mà có thuyết giảng, hướng dẫn nhưng bao giờ xô đẩy – mặc dù đôi khi đẩy .

      người chỉ huy bẩm sinh – người chỉ huy có tài năng. Nhưng phải là kẻ theo. bao giờ có thể để mình trở thành như thế.

      cứng như đá hoa cương và mềm như tiếng thầm – hoặc là vậy, tin chắc, nếu tìm được người phụ nữ thích hợp.

      Nhưng phải là người phụ nữ đó.

      Để cho mối quan hệ nảy hoa giữa họ hành động dại dột cho cả hai.

      giật mình khi nhận biết gác máy điện thoại và chuyện với họ. "Khi tôi bắt đầu giải thích vài phút trước đây," với tia nhìn của người Sam, lặng lẽ thúc tỉnh táo và chú ý, "chúng ta sắp được giải trí bởi vị khách mời mà đến sáng nay. ra , đây là kiện lịch sử, bởi vì vị khách đặc biệt này có thói quen trong đời là quăng giấy mời của chúng ta vào sọt rác của luật sư ta mỗi khi chúng ta mời ta ghé qua đây để chuyện."

      "Gì cơ?" Sam với cái chặc lưỡi vì McCord làm ngược với thói quen cũ, vào dụ dài dòng khi mà thường là rất dứt khoát và thẳng thắn.

      "Sáng nay, luật sư của Valente gọi và mời chúng ta đến tỉ tê ở văn phòng của thân chủ của ông ta." McCord giải thích, và Sam nhận biết là bực tức bất lực làm cho McCord tránh tuyên bố đơn giản. "Tôi, dĩ nhiên là từ chối. Do đó Buchanan đề nghị chúng tôi gặp ở đây. Tôi lại từ chối. Tuy nhiên, sau khi ông ta cảnh báo tôi về đống giấy tờ hợp pháp nhàm chán mà ông ta nộp với tòa nếu tôi mời ta về đây gặp mặt, tôi lịch đồng ý." nhìn lướt qua đồng hồ của và đột ngột với vẻ lợm giọng, "Họ sắp đến rồi."

      "Buchanan có là ông ta muốn cái quái gì ?" Womack đột ngột hỏi, lau mắt kính hai tròng của . rất im lặng đôi khi Sam hầu như quên có mặt ở đó, nhưng khi , nó thường là mạnh mẽ và cay độc cách ngạc nhiên.

      "Ông ta ," McCord mỉa mai trả lời, "ông ta tin rằng thân chủ của ông ta là người bị tình nghi trong vụ án mạng mà chúng ta điều tra và ông ta muốn giúp tất cả chúng ta ở đây cần phiền phức và tốn tiền để theo đuổi giả thuyết điên rồ."

      "Tôi muốn biết chuyện gì làm cho ông ta làm chuyện đó." Womack , lông mày của chau lại với nhau.

      "Vì lý do là Valente biết ta bị theo dõi. ta dứt bỏ cái đuôi tối qua ngay khi bà Manning kết thúc việc 'tán gẫu' với đám phóng viên và bước vào xe của ta. Tuy nhiên," tiếp tục với vẻ thích thú nham hiểm, " trong những cảnh sát của chúng ta tình cờ nhìn thấy chiếc Bentley của Valente thả người xuống ở nhà hàng đường Great Jones. Đoán thử xem ta đưa bà ta đến nhà hàng nào?"

      "Nhà hàng của dì ta." Shrader .

      "Nhà hàng Angelini." McCord xác nhận với cái gật đầu. "Bà ta cũng ở chung với ta tối qua." Ngả người ghế của , nhặt lên cây bút chì, và lật ngược những trang giấy tập vở của . "Tôi thể tin là chúng ta thể kết nối Valente và Leigh Manning trước buổi tiệc vào đêm khai mạc vở kịch."

      đọc từ sổ ghi chép của , đánh dấu mỗi thứ khi nó với họ: "Chúng ta kiểm tra tất cả các hồ sơ điện thoại của Valente và cả Mannings nữa. Những cú gọi duy nhất đến với Valente là vài cú từ văn phòng của Logan Manning gọi trong tháng trước khi ông ta chết. Cú gọi duy nhất gọi đến Valente từ căn hộ của Manning là vào ngày trước khi ông ta mất tích, khi bà Manning vẫn còn ở nhà hát chuẩn bị cho đêm khai mạc."

      ngước lên để xem liệu có bất kỳ ai có bất cứ thứ gì để thêm vào. "Chúng ta kiểm tra với người gác cửa ở cả hai cao ốc, và chúng ta kiểm tra với những người phục vụ tại mỗi nhà hàng và quán rượu nơi Valente sử dụng thẻ tín dụng trong năm ngoái. ai từng thấy họ chung với nhau, ngoại trừ vào buổi tiệc đêm trước khi Manning biến mất. Bây giờ, dĩ nhiên là họ thể tách rời nhau và họ gọi điện thoại cho nhau thường xuyên."

      Quăng cây bút chì của bàn, ngả người ghế của . "Chúng ta biết từ lá thư của Valente đến với bà ta là họ giả vờ là biết nhau vào đêm đó, nhưng họ giữ liên lạc với nhau bằng cách quái nào? Làm thế nào để hai người có thể có mối quan hệ, chi đến việc lập kế hoạch giết người, mà để lại dấu vết của họ? Lần đầu tiên họ gặp nhau là vào lúc nào, nó xảy ra bao lâu rồi?"

      Sam đột ngột cứng đờ. " nhà hàng Angelina nằm đường nào?"

      "Đường Great Jones. Chính là người biết tất cả về nhà hàng đó." nhắc nhở , cau mày bối rối vì câu hỏi của quan tâm đột ngột của .

      "Đúng, nhưng tôi chưa bao giờ đến đó. Địa chỉ nào đường Great Jones?"

      "Con đường chỉ có vài dãy nhà dài. Có gì khác đâu chứ?"

      Sam cười khanh khách và đứng lên. "Họ biết nhau lâu lắm rồi!" thêm lời nào nữa, xoay người và về bàn của , nơi bỏ lại hồ sơ về Leigh Manning.

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 54
      Vài phút sau, Sam hân hoan mở tập tin về Leigh Manning và đặt ở phía trước McCord và chỉ vào địa chỉ cũ ở thành phố New York. Vì Shrader và Womack, , "Leigh Manning chuyển đến đường Great Jones khi bà ta còn học ở NYU."

      McCord nhìn lướt qua địa chỉ trong tập tin khi cho tay vào trong ngăn kéo bàn của và lấy ra cuốn sổ danh bạ điện thoại.

      "Tôi kiểm tra," Sam , quay về ghế của . "có nhà hàng Angelina và tiệm tạp hóa Angelini liệt kê trong danh bạ, và tôi gọi đến đó lúc nãy. Tiệm tạp hóa có cùng địa chỉ suốt bốn mươi lăm năm nay, và nó chỉ cách dãy nhà từ địa chỉ cũ của Leigh Manning. Tôi cũng kiểm tra hồ sơ làm việc trước kia trong hồ sơ của Valente – thỉnh thoảng ta làm việc ở đó trong cùng thời gian mà Leigh Manning sống gần đó."

      Shrader gửi cho Sam cái gật đầu hài lòng cho phát của , sau đó trở về với thực tế. "Chính xác là bà ta sống gần tiệm tạp hóa cách đây bao lâu?"

      Khi Sam kể cho nghe, ngửa đầu và nhìn lên trần nhà, mắt của nheo lại trầm ngâm suy nghĩ. "Cho nên lúc bà ta gặp Valente, ta ra tù vì tội ngộ sát... " trong ngập ngừng tiếp theo, ai cố xác nhận lời tuyên bố của , vì đến lúc này tất cả bọn họ đều rất quen thuộc với tiểu sử của Valente đến nỗi bất cứ ai cũng có thể viết được tiểu sử của .

      "Hãy xem xét đến tình cảnh khác cho Valente và Leigh Manning và xem liệu cái này có thích hợp nhé." Shrader . "Valente gặp Leigh Kendall khi ta sống gần tiệm tạp hóa nơi ta làm việc, và họ có cuộc tình. Tự nhiên, ta kể cho ta nghe chuyện trong đời của ta, và vì Valente là tên khốn và tự hào về chuyện đó, ta bao gồm chuyện ta từng bị tù vì tội ngộ sát. Sau khi cuộc tình kết thúc, ta theo đường của ta và kết hôn với Manning, và Valente theo đường của ta. Valente và Leigh Manning gặp nhau sau đó. Ý tôi là, họ bao giờ thực có bất cứ thứ gì chung với nhau cả, đúng ?"

      "Đúng." Womack . "Tiếp tục , tôi đồng ý với ."

      "14 năm trôi qua." Shrader tiếp tục, "Rồi hôm nọ, Leigh Manning phát chồng bà ta bất trung với bà ta, hay rửa tiền cách bất hợp pháp – hay bất cứ chuyện gì khác – và bà ta quyết định tống khứ ông ta, cách vĩnh viễn. Bây giờ, ai là người mà bà ta gọi để góp ý cho bà ta về cách làm những chuyện như thế chứ? Ai là người mà bà ta biết có kinh nghiệm giết người trực tiếp đây?"

      "Bà ta gọi cho người bạn cũ của bà ta từ đường Great Jones." Womack lớn tiếng đồng ý.

      "Chính xác. Bà ta gọi ta từ điện thoại công cộng, và ta đón bà ta trong xe của ta, và họ chuyện ở đó. Họ cũng gặp nhau giống như thế vào hay hai dịp khác để lên kế hoạch của họ, nhưng đó là tất cả những gì họ làm. Điều đó giải thích được là tại sao chúng ta thể moi ra được bằng chứng nào là họ cuộc tình – vì họ có cuộc tình nào cả."

      ngừng lại, trán của lại hằn nếp nhăn. "Khi tôi nghĩ về nó, có khả năng là bà ta đột nhiên gọi cho Valente với vấn đề của bà ta. Thư ký của Manning là Manning bàn đến vụ làm ăn với Valente vào tuần lễ trước khi ông ta chết. Có lẽ là Manning đề cập tên Valente với vợ của ông ta, và đó là lúc bà ta nhận biết người bạn cũ của bà ta có thể giúp đỡ chặt đứt Logan. quan trọng." , lắc cái đầu bự của . "Dù sao chăng nữa, vào đêm trước khi họ dự định chặt đứt Logan, Logan đột ngột quyết định là ta có thể gây ấn tượng với người có khả năng là nhà đầu tư cho ta bằng cách mời Valente đến dự buổi tiệc sang trọng của Leigh. Thư ký của bà Manning – Brenna gì đó – đặc biệt kể cho tôi nghe là Manning chính tay thêm Valente vào danh sách mời vào phút chót."

      Womack trông có vẻ ấn tượng. "Vì thế Valente đến dự bữa tiệc, nhưng vì lý do hiển nhiên, ta và Bà Manning cẩn thận giả vờ là biết nhau." nhìn Sam, người cau mày trong suy nghĩ. " có vấn đề với giả thuyết này à?"

      "Tôi nghĩ đến giỏ lê mà ta gửi cho bà ta trong bệnh viện." Sam trả lời. "Tôi luôn cho rằng ta biết bà ta thích ăn lê cho bữa điểm tâm vì họ có rất nhiều bữa sáng ấm cúng chung với nhau, nhưng nó rất có khả năng là Valente chỉ cần nhớ thói quen mua sắm của bà ta ở tiệm tạp hóa của dì ta, và trong khoảnh khắc luyến tiếc quá khứ, ta gửi cho bà ta giỏ lê trong bệnh viện."

      Hài lòng, Shrader hướng về McCord. "Nó nghe như thế nào đối với , Trung úy?"

      Điện thoại bàn làm việc của McCord bắt đầu reo trước khi Shrader kết thúc câu hỏi. McCord trả lời nó, lắng nghe lát, và sau đó cộc lốc. "Đưa họ vào phòng phỏng vấn và bảo họ đợi ở đó."

      Khi gác máy, , "Valente và Buchanan đến rồi." Sau đó cân nhắc đến câu hỏi của Shrader cách vội vã. "Tôi có vấn đề lớn với giả thuyết của , và nó là thế này: Cảnh sát liên bang gọi Valente là Người Băng vì ta là kẻ tính toán xảo quyệt nhất, máu lạnh nhất mà họ từng gặp. Dựa những gì tôi nghe, ta giúp đỡ bạn cũ – hay bất cứ người nào khác – trừ phi ta được lợi gì đó. Để cho đồng ý bắn nát Logan Manning, và gặp nguy cơ bị tiêm thuốc độc cho rắc rối của ta, Leigh Manning phải có cái gì đó để cung cấp cho ta mà ta muốn cách tệ hại."

      Womack ngay lập tức đưa ra khả năng có thể: "Có lẽ là bà ta cung cấp cho ta những đồng tiền bất chính của chồng bà ta. Bà ta làm cho tôi nghĩ là loại người cố tự mình rửa tiền."

      "Đó là khuyến khích hấp dẫn đối với Valente, chừng nào mà có cả đống tiền liên quan." McCord đồng ý. " ràng là bà Manning cũng làm cho vụ làm ăn được dễ dàng hơn bằng cách cung cấp thân thể cho ta, vì chắc chắn là có mối quan hệ tình dục diễn ra giữa họ giờ."

      Trong im lặng tiếp theo, Sam miễn cưỡng lắc đầu. "Tôi xin lỗi, nhưng tôi thể đồng ý với bất cứ chuyện này."

      " có ý gì khi thể đồng ý với bất cứ chuyện này?" McCord cách gay gắt, cau mày khó chịu với . "Nó giải thích những thứ làm phiền tôi trong nhiều tuần về mối quan hệ của họ. Nó phù hợp cách hoàn hảo."

      "Nhưng chỉ đến điểm. Nó giải thích tại sao và bằng cách nào hai kẻ mưu giữ được bí mật quen biết của họ trong khi họ dự định mưu sát Manning. Nhưng nó giải thích được là tại sao họ lại bỏ tất cả những cẩn thận, thậm chí ngay cả trước khi cơ thể của ông ta được khám phá ra. Tại sao Valente quá ngu ngốc để đưa bà ta trong trực thăng của ta đến nơi mà ta biết là có đầy cảnh sát chứ? Tại sao bây giờ họ lại phô trương mối quan hệ của họ, khi mà họ cần được trông có vẻ vô tội?"

      Sam với cả ba người đàn ông, nhưng hướng câu hỏi cuối cùng của cụ thể đến với McCord. " Valente là 'kẻ tính toán', nhưng ta thăm viếng bà ta cách công khai ở căn hộ của bà ta. Tối qua, ta đưa bà ta ra ngoài ăn tối – rất công khai – và sau đó ta ở nguyên đêm với bà ta, mặc dù ta ràng biết là ta bị theo dõi." giơ lòng bàn tay lên. "Tại sao người tính toán xảo quyệt, máu lạnh lại làm được những chuyện liều lĩnh như thế chứ?"

      "Dựa vào kiến thức trực tiếp của tôi về bản chất của người đàn ông," McCord với nụ cười nhạo báng, "tôi cho rằng Leigh Manning dùng thân thể mình cho Valente để làm phần của thoả thuận, và ta rất sốt sắng muốn bắt đầu thu thập phần thưởng của ta."

      là," Sam lại cho với nụ cười, " ta có điểm nóng cho bà ta ư?"

      " ràng là vậy."

      "Tôi hiểu rồi." Sam mỉa mai. "Cho nên – ràng là 'Người Băng' thực ra là rất 'nóng' đến nỗi ta sẵn sàng đánh liều cái án tử hình để được ở bên bà ta hả?"

      McCord thở dài, nhưng tranh luận. thể.

      "Tôi phải là Valente mưu sát Logan Manning," Sam thêm vào, "nhưng tôi gặp ta, và tôikhông nghĩ ta lạnh lùng vô nhân đạo và vô cảm như được kể lại. Tôi theo dõi ta khi ta nhìn thấy chiếc Mercedes của bà Manning được kéo lên đường. ta trông hoàn toàn lung lay và hầu như phát ốm khi ta nhìn thấy nó. Tôi cũng nhìn thấy ta bồng bà ta trong cánh tay của ta – lên xuống con dốc, qua lớp tuyết dày – từ cabin đến đường cái. Tôi thích thú muốn nghe nghĩ gì về ta." Sam kết thúc.

      McCord nhìn lướt qua đồng hồ của . "Vậy hãy chuyện với ta nào, để tôi có thể quyết định cho mình." gọi điện thoại cho thư ký của Holland và bảo ta là cuộc phỏng vấn sắp bắt đầu, sau đó đẩy lùi ghế của .

      "Nếu hỏi tôi," Womack khi tất cả bọn họ đều đứng lên với tiến về phòng phỏng vấn, "thanh tra Littleton nghĩ Người Băng là người nóng bỏng."

      Sam đùa với câu đó khi nhặt lên tập vở và bút chì của , cho dù những điều là những gì nghĩ. "Tôi nghĩ ta rất hấp dẫn – theo cách nguy hiểm, thân thiện."

      Khi xong, vô tình nhìn lướt qua McCord, người quanh bàn của về phía , và thấy mình ngây người trong giây lát bởi cặp mắt xanh sắc như mũi dao găm. " à?" hỏi trong giọng ứng khẩu cố tình hoàn toàn phản ánh đúng cách diễn đạt trong mắt .

      ", ." Sam cách do dự... thành ... và hoàn toàn có chủ tâm. Kinh ngạc vì câu trả lời theo ý muốn của , bắt đầu băng qua phòng tuần tra tiến về phía phòng phỏng vấn, với Shrader và Womack dẫn đầu, trong khi cố hiểu chuyện gì vừa mới xảy ra. Phản ứng khuôn mặt của McCord như thể là vì nghĩ thiên lệch ủng hộ kẻ bị tình nghi – và tệ hơn là tên tội phạm. Hay bởi vì ghen tức. , nó thể nào là ghen tuông, Sam quyết định. thể nào. phải McCord. thể nào.

      Sau khi mất lát kiểm tra lý do cho phản ứng của , Sam kết luận rằng phủ nhận lời tuyên bố của về Valente bởi vì muốn McCord nghĩ ý kiến chuyên nghiệp có thể ảnh hưởng bởi người đàn ông, bất kể là ta có hấp dẫn đến thế nào nữa. Hay là – và thích khả năng này – vì ghen tuông là cảm giác thoải mái, khó chịu và muốn làm bất cứ chuyện gì, bao giờ, làm cho người đàn ông tuyệt vời đó cảm thấy khó chịu cách cần thiết. Nếu đúng vậy, nó biểu lộ rằng tình cảm của đối với rất dịu dàng, và rất quan trọng đối với hơn nhận biết. Nhưng như vậy. bao giờ ngu ngốc để cho chuyện đó xảy ra.

      Bên cạnh , McCord gửi cho nụ cười và hạ thấp giọng của . "Tôi nghĩ chúng ta vượt qua cuộc cãi cọ đầu tiên của hai người nhau rất tốt, phải ?"

      Sam rẽ qua góc đường quá gấp gáp, và xém đụng vào bức tường.

      tha cho khỏi trả lời bằng cách đột ngột chuyển qua vấn đề trước mắt khi họ đến gần phòng phỏng vấn ở cuối hành lang tiếp theo. "Shrader, có muốn dự thính, hay muốn quan sát từ phía bên kia tấm gương?"

      "Vì tôi tham gia, tôi thà là xem từ bên ngoài. Tầm nhìn bao quát hơn khi nhìn từ xa."

      Khi Womack gần như cùng thứ, McCord nhìn Sam.

      "Tôi muốn được dự thính." ngay. "Tôi hy vọng hỏi ta về mối quan hệ của ta với bà Manning trong lúc ta ở đây."

      "Nếu ta đến đây để trao cho tôi chứng cớ ngoại phạm vững chắc, chẳng có ích gì khi hỏi ta về bà ta, hoặc bất cứ thứ gì khác, vì ta bảo tôi cút xéo . Ông Valente," McCord tiếp tục cách cạnh khóe, " muốn chúng ta 'tọc mạch' vào chuyện riêng của ta. ta từng làm vài công tố viên của tiểu bang sử dụng hàng tháng trời cố ép buộc ta chuyển giao số hồ sơ mà họ muốn xem liên quan đến vụ gian lận mà họ khởi tố ta. Đầu tiên luật sư của ta trì hoãn, sau đó họ tranh cãi, sau đó họ chiến đấu chống lại đến tận Tòa Án Tối Cao Bang New York. có biết chuyện gì xảy ra khi Toà án Tối cao cuối cùng buột ta đưa ra tất cả những hồ sơ mà những công tố viên muốn ?"

      ", chuyện gì?"

      "Những hồ sơ này giải tội cho ta hoàn toàn. Valente biết chúng được. Nếu hôm nay ta thực có chứng cớ ngoại phạm vững chắc, ta mang lại cho tôi phân tử thông tin bổ sung nào. Thực ra, tôi vẫn thể tin là ta dự định tình nguyện bất cứ thứ gì. Đây thực là đầu tiên đối với ta."

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 55
      Trước đây được gọi là "phòng thẩm vấn', các phòng phỏng vấn nằm ở cuối tầng ba, đối diện theo đường chéo với văn phòng McCord, giữa hai hành lang ngắn, bận rộn ở phía sau toà nhà. Hành lang phía trước có những lối vào phòng và những khung cửa sổ bằng kính lớn, nơi những người qua có thể nhìn thấy, và bị nhìn thấy. Hành lang ở phía sau có những tấm kính chiều nơi các thanh tra và sĩ quan cảnh sát có thể tập hợp để quan sát và nghe những gì diễn ra trong mỗi phòng mà bị nhìn thấy.

      Thay vì đợi ở bên trong phòng phỏng vấn như họ được chỉ dẫn, Michael Valente và luật sư của đứng bên ngoài nó trong hành lang, uống cà phê. Đó là, Sam quyết định, cố ý thách thức nhưng được thiết kế để khôn khéo bóp méo chỉ dẫn từ McCord.

      McCord nhìn thấy nó theo cách đó và trả đũa bằng cách ngang qua cả hai người mà thèm liếc mắc. mở cửa phòng phỏng vấn, và với cái hất đầu thô lỗ, cáu kỉnh ra lệnh cho họ. "Vào trong!"

      Shrader và Womack quẹo về hướng hành lang ở phía sau khi Đại úy Holland bước ngang qua Sam với bốn người khác, tất cả đều về cùng hướng. xuất cách tự nguyện của Valente ở phân khu ràng là lôi cuốn đám đông, Sam nhận biết, biết có bao nhiêu người tập hợp lại ở đó để theo dõi qua tấm kính chiều.

      chờ cho Buchanan và Valente vào phòng trước , sau đó theo họ vào bên trong và đóng cửa lại.

      McCord đến bên phải của cái bàn hình chữ nhật ở giữa phòng. "Ngồi ." ra lệnh cho đối thủ của , hất đầu về phía những chiếc ghế ở bên trái của bàn.

      Valente ngồi xuống cách vội vàng, sau đó mở nút áo ngoài của , ngả người ra ghế, và xuề xoà gác mắt cá chân phải lên đầu gối của chân kia – tư thế vô cảm cố tình để thể thiếu tôn trọng của đối với chuyện này, và đối với những người thanh tra diện.

      McCord xoay nghiêng ghế của , đặt tập vở vàng của vào lòng, và nhìn Valente qua vai phải của , sốt ruột gõ đuôi bút chì của bàn. Chờ đợi.

      Sam chụp tấm ảnh trong đầu về im lặng của hai người đàn ông và phụ đề nó: "Nếu tôi thể thắng, tôi chơi."

      Buchanan ngồi xuống, mở va–li của ông ta, và phá tan im lặng căng thẳng bằng cách , "Chúng tôi tin chắc ông Valente bị tình nghi trong vụ mưu sát Logan Manning."

      Tia nhìn của McCord chuyển sang Buchanan, và nhún vai. " ai buộc tội ta cả."

      "Đúng vậy. Thực ra, thậm chí ai chất vấn ông ấy. Sao lại thế, Trung úy?"

      "Tôi mới là người đặt câu hỏi," McCord giải thích như thể khiển trách đứa bé học lớp bốn thô lỗ trong chuyến tham quan phân khu, "và ông là người đưa ra câu trả lời. Bây giờ, ông đòi cuộc họp này. Nếu ông có chuyện gì cần , . thôi," McCord thêm vào cách chua cay, "cánh cửa ở đằng kia. Hãy sử dụng nó."

      Khuôn mặt quyền quí của Gordon Buchanan vẫn rất bình tĩnh cách hoàn hảo, nhưng Sam nhìn thấy cơ hàm căng cứng của Valente bắt đầu hơi co giật. "Cần phải ghi nhớ điều này," Buchanan cách trôi chảy và vô cảm, "ông Valente thể là kẻ giết người của . Đây là lịch trình của những nơi mà ông ấy có mặt vào ngày Chủ nhật, cùng với tên và số điện thoại của các nhân chứng có thể chứng minh diện của ông ấy. Các người khám phá ra khi các người đọc lịch trình này, thân chủ của tôi ăn trưa rồi xem trận đấu của đội Knicks với ba đối tác. Sau trận đấu, họ đến Câu lạc bộ Century, nơi họ thảo luận chuyện làm ăn cho đến 6 giờ. Lúc chín giờ, ông ấy ăn tối ở nhà hàng công cộng nơi ông ấy được biết và được nhìn nhận, với người phụ nữ có tên danh sách. Lúc giờ sáng, ông ấy về nhà, nơi ông ấy làm vài cuộc gọi đường dài đến vài đối tác ở Châu Á. Tài xế của ông ấy, người gác cửa của ông ấy, và mẫu tin điện thoại của ông ấy chứng minh phần sau cùng."

      McCord với lấy tờ giấy rồi cố tình lờ khi có nó trong tay. "Tôi được báo cho biết là ông Valente thích tình nguyện thông tin. Có người thậm chí rằng ông ấy luôn ra ngoài cách của ông ấy để chịu hợp tác. Tôi tò mò về động cơ của ông ấy vì đến đây hôm nay và đưa ra thông tin để giúp chúng tôi trong vụ án đặc biệt này."

      Buchanan đóng va–li của ông lại. "Động cơ của thân chủ tôi phải là việc của . Việc của là – có lẽ là – tìm ra kẻ thực giết Logan Manning."

      "Nếu tôi với ông là bà Manning là tình nghi chính của chúng tôi," McCord lè nhè. "ông gì về điều đó?"

      Giọng hung dữ của Valente giống như tiếng rít của nhát roi. "Tôi đúng là thằng điên."

      Đầu của McCord quay phắt về phía Valente, và Sam quan sát hai địch thủ cuối cùng đương đầu với nhau – người thợ săn khôn ngoan, con dã thú nguy hiểm. Họ im lặng trong chốc lát, trong đầu khoanh tròn nhau, sau đó người thợ săn mỉm cười. "Tôi có cảm giác và bà Manning là những người hoàn toàn xa lạ cho đến cái đêm gặp bà ta ở bữa tiệc của bà ta. phải chỉ có mối quan tâm hững hờ đối với bà ta à?"

      "Cắt chuyện nhảm nhí !" Valente cáu kỉnh, bắt đầu đứng lên cách đột ngột, thong dong chết người, gợi cho Sam nhớ về con báo ngay lúc đó. " cho người giám sát chúng tôi trong nhiều tuần. biết ấy ở chung với tôi tối qua."

      Buchanan cũng vội vàng đứng lên, đưa cho Sam ấn tượng của luật sư lo lắng về những gì thân chủ của ông ta có thể làm tiếp theo, nhưng McCord di chuyển thế tấn công khác. " biết bà ta lâu lắm rồi, đúng ? Chính xác là cách đây 14 năm."

      " chỉ vừa mới tìm hiểu ra được chuyện đó à?" Valente lắc đầu như thể thể tin nổi ngu đần mà phải giải quyết: sau đó bỏ với Buchanan theo gót chân .

      Trong vài khoảnh khắc, McCord nhìn sau lưng họ, nghiến răng với tức giận thể giải thích được, sau đó khẽ, như thể với chính mình, "Đồ chó đẻ ! ta sắp sửa ..."

      nhìn Sam và với vẻ giận dữ kinh tởm bản thân, "Tôi lẽ ra phải tự mình đánh giá ta, nhưng tôi nghĩ tôi biết mọi thứ cần biết về ta từ hồ sơ của ta, vì vậy tôi đẩy ta vào bức tường ngay từ đầu. Tôi cho ta thấy tôi khó khăn đến mức nào, để cho ta chứng minh cho tôi thấy là ta quan tâm. đúng, Sam. Người Băng có điểm nóng – , ta có chỗ yếu đối với Leigh Manning. Nếu tôi mạnh tay đối với ta, nếu tôi chơi thẳng thắn với ta, tôi nghĩ ta kể cho tôi nghe chuyện gì đó mà tôi cần biết. ta bao giờ mang lại cho chúng ta cơ hội khác..."

      Vội vàng đứng bật dậy, Sam chạy ra cửa.

      " đâu vậy?"

      " chơi thẳng thắn với ta!" gọi qua vai của , chạy về hướng hành lang phía sau và chân cầu thang ở đó. chạy băng qua làm cho Đại úy Holland và nhóm người của giật mình, họ vẫn còn đứng bên cạnh tấm kính chiều, bàn về chuyến viếng thăm của Valente. Cầu nguyện cho thang máy đông đúc người và chậm như chúng vẫn thường bị, đóng sầm cánh cửa cầu thang nặng nề và chạy hết tốc lực xuống hai đợt cầu thang, tiếng chân của nghe thình thịch, nhịp tim của hầu như hòa nhịp với chúng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :