1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Someone To Watch Over Me - Judith McNaught ( 77c + Kết )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 46
      Nội thất của nhà hàng Angelini rất lôi cuốn với gạch và vữa ở vài chỗ của những vách tường và những tấm bích họa xinh đẹp mô tả vùng quê Tuscan những vách tường khác. Những cái bàn được trải vải lanh đắt tiền, những món đồ gốm Ý xinh đẹp, những cây nến nhọn, và bình hoa tươi sang trọng. Những giàn mắt cáo với những dây hoa được đặt đúng khoảng cách để tạo cho khí được ấm cúng, thân mật so với nơi nhà hàng rất lớn.

      Kinh doanh chắc chắn là phát đạt, vì có rất đông khách chờ ở bàn của nhân viên quản lý và càng đông người hơn ở quầy rượu chạy dài ở phía trái của lối vào. Michael trao áo khoác của họ cho nhân viên phục vụ, sau đó đặt bàn tay của sau lưng Leigh, và đưa qua đám đông.

      Gần phía sau nhà hàng, có ba cái bàn trống liên tục bên cạnh bức tường bích họa. "Nơi này tuyệt." Leigh với khi ngồi đối diện với ở ngay cái bàn nằm giữa ba cái bàn. Khi với lấy khăn ăn của , nhận thấy thiết kế cái đĩa trưng bày nhiều màu sắc trước mặt . "Có ngôi làng đỉnh núi ở miền bắc nước Ý nơi những món đồ gốm như thế này được làm." , nhớ lại đến đó với Logan. Lúc đó, sau hai tuần ở Ý, Logan mất hết kiên nhẫn với mọi thứ, thậm chí lối kiến trúc của nhà thờ thời trung cổ ở trung tâm quảng trường. ghét du lịch bất cứ nơi đâu ngoài nước Mỹ vì cảm thấy quá xa rời với công việc kinh doanh của . "Tôi từng đến đó." thêm vào.

      "Tôi cũng vậy."

      " sao. ở lại Ý bao lâu?"

      "Lần cuối cùng là khoảng tháng." , ngừng lại khi chàng trai trẻ châm nước đá vào ly của họ. "Tôi kết hợp nó với chuyến công tác đến Pháp."

      dễ dàng cho Leigh để tưởng tượng bây giờ người du lịch khắp thế giới. Ngả người ghế của , với cẳng tay của tựa bàn và chiếc đồng hồ đeo tay hiệu Patek Philippe ba mươi nghìn đô la lộ ra từ dưới khóa cổ tay áo sơ mi của , nhìn trong rất thoải mái, thanh lịch, đầy quyền lực, và giàu có.

      bắt đầu hỏi về những chuyến du lịch của , nhưng chú ý của đột ngột bị dừng lại bởi giọng kích động của bốn người ngồi ở cái bàn ngang lối vừa mới nhận ra họ và thảo luận đến bài báo trong phần tin tức. Tinh thần của Leigh bị hạ thấp xuống chút. "Chúng ta bị nhận ra." , mặc dù biết rằng Michael nghe họ.

      "Nó là điều thể tránh khỏi." , nâng đôi vai rộng của trong cái nhún vai thừa nhận khán giả của họ như thể họ đơn thuần chỉ là những hạt bụi sàn nhà. Thái độ của làm kinh ngạc và sửng sốt. nữ diễn viên, có thể giả vờ, nhưng phải giả vờ thờ ơ. là thờ ơ. chịu trách nhiệm cho bất cứ ai ngoài bản thân – là người làm chủ số phận của chính .

      Người phục vụ của họ, người đàn ông cứng cáp vui tính ở tuổi sáu mươi của ông, hối hả mang đến cho họ chai rượu rượu vang đỏ mà ông đặt nó xuống bàn trong khi ông bắt tay Michael và được giới thiệu với Leigh là Frank Morrissey.

      "Tôi với Marie là cậu ở đây." Frank bảo Michael. "Bà ấy ở trong bếp tranh cãi với với bếp trưởng." Ông nhấn cái mở nút chai vào nút chai và bắt đầu xoay quanh nó cách thành thạo trong khi ông hãnh diện giải thích cho Leigh, "Tôi biết Hawk trước khi cậu ấy đủ lớn để sử dụng nĩa. Thực ra, tôi ở đó khi cậu ấy quyết định uống ly rượu đầu tiên."

      Ông nhìn lướt qua Michael và cười khúc khích khi ông kéo nút chai ra. "Cậu có nhớ là cậu mấy tuổi khi tôi bắt gặp cậu và Billy với chai rượu vang ?"

      ", ."

      "Họ được bao nhiêu tuổi vậy?" Leigh nhanh nhảu hỏi, ghi nhận vẻ ngoài đau khổ của Michael.

      "Tôi thể cho biết chính xác là họ được mấy tuổi," Frank thú với nụ cười đến tận mang tai, "nhưng họ đến nỗi thể lấy được nó mà leo lên cái ghế cao."

      Leigh cười khanh khách, say sưa trong cảm giác vui vẻ hầu như bị lãng quên.

      "Leigh." Michael với vẻ bực tức thích thú, "Xin đừng khuyến khích chuyện này."

      Lờ , nhìn cách mong đợi ở Frank và nhướng lông mày của . Nó là khuyến khích mà ông cần. "Tôi cũng có mặt ở đó khi Hawk và Billy quyết định lái xe của cậu của Billy dạo vòng." ông , châm ít rượu vào ly của Michael để nhấm nháp thử. "Billy lén lấy chìa khoá ra bên ngoài, và Hawk ngồi đằng sau tay lái. Cậu ấy chỉ khoảng năm tuổi, vì thế cậu ấy phải đứng lên để có thể nhìn qua nó."

      "Chuyện gì xảy ra?" Leigh hỏi, nhìn từ ông đến Michael.

      "Tôi khởi động máy xe," Michael bằng giọng chua chát, "và Billy bật còi."

      "Các người cố đánh cắp xe tuần tra ư?" cười.

      "Chúng tôi phải là cố đánh cắp nó, chúng tôi chỉ định mượn nó."

      "Đúng," Frank xen vào, "nhưng vài năm sau..."

      "... vài năm sau, chúng tôi đánh cắp nó." Michael cung cấp với tiếng thở dài chán chường.

      Leigh dùng tay che bộ mặt tươi cười của , nhìn qua những ngón tay của . "Chúa tôi."

      Chỉ sau đó người đàn ông ngồi ở cái bàn đối diện lối đưa ra lời nhận xét lớn tiếng về việc Leigh là "quả phụ rất vui vẻ", và thả tay ra, làm cho mình tỉnh táo lại.

      "Tôi phục cho các người đêm nay, như cậu muốn." Frank . "Tôi với dì cậu là cậu ở đây." Ông xoay người định rời khỏi, nhưng Michael gì đó với ông, và ông gật đầu.

      Leigh nhìn ông rời khỏi, sau đó nhìn Michael. "'Billy trong những câu chuyện đó là cháu trai của Trumanti, phải vậy sao?"

      "Vâng."

      "Frank biết ta chết như thế nào sao?"

      "Dĩ nhiên."

      "Vậy , tôi hiểu tại sao Frank lại nhắc đến chuyện của Bill, khi ông ấy ràng rất thương mến ."

      "Đó là lý do tại sao ông ấy lại làm chuyện đó." Michael , mong muốn chuyển qua đề tài khác trước khi tâm trạng của trở nên u cứu vãn nổi. "Đó là cách mà ông ấy muốn chứng minh rằng ông ấy nghi ngờ chuyện xảy ra giữa Bill và tôi chỉ là tai nạn. theo cách khác, Frank nghĩ rằng hành động che dấu chuyện gì đó là hàm ý có tội – hoặc trong trường hợp của ông ấy, là niềm tin vào tội lỗi của người khác."

      "Điều đó có nghĩa như là..." Leigh bắt đầu, sau đó dừng lại khi nhìn thấy hai nhân viên phục vụ xuống lối khiêng theo tấm chắn rộng khoảng bốn feet và cao tám feet được bọc lụa trường xuân. Họ đặt nó sàn nhà ngay bên cạnh cái bàn đối diện bên lối có người nhận xét về Leigh lúc nãy. Hoàn toàn ngăn chặn tầm nhìn của Leigh đối với nhóm người, nhưng nó cũng làm chật cái bàn khác đủ để làm trong những người đàn ông than phiền rằng ta thể di chuyển trong ghế của ta.

      "Tốt hơn chứ?" Michael hỏi.

      Leigh tách tia nhìn của từ những miếng tấm chắn mà vừa mới cho người cài đặt, sau đó nhìn người đàn ông dàn xếp điều đó mà chút day dứt hoặc quan tâm đến quyền lợi hoặc thoải mái của khách hàng. Nó đánh vào ra tại sao vẫn còn có hai bàn trống ở hai bên bàn của họ, mặc dù có ít nhất là năm mươi người vẫn còn chờ để có chỗ ngồi. nghi ngờ gì là Michael cung cấp tiền cho nhà hàng, và nếu Logan ở vào vị trí của Michael, cũng cảm thấy tệ nếu được thoải mái. Tuy nhiên, bao giờ làm bất cứ chuyện gì có thể có ảnh hưởng tiêu cực đến tài chính, bao gồm việc làm khó chịu bốn khách hàng. nhìn người tự chỉ định bảo hộ của và cảm thấy lòng biết ơn dâng cao và dịu dàng cay đắng cố gắng che đậy. "Cảm ơn ." đơn giản.

      Michael nhìn đôi mắt vô tư với cặp mi dài đó và lần nữa kinh ngạc rằng danh vọng và thành công thay đổi hoặc làm cho kiên cường chút nào. có thể qua tiểu đoàn của phóng viên với vẻ đĩnh đạc và khoan dung của nữ hoàng, nhưng khi đùa về hình ảnh của họ trang trước của tờ Daily News, dấu bộ mặt tươi cười của vào ngực và bám vào ve áo của . Ngồi đối diện với mặc cái áo bó màu đen tinh vi và kiềng đeo cổ vàng đắt tiền, vẫn còn quyến rũ cách chân như khi mặc quần jean xanh, áo cam. cười với hồi tưởng và , " có chi."

      Leigh nhận ra đổi mới, tinh tế trong giọng của , nhưng thay vì chấp nhận nó như là mật thiết, chọn nó như là đề tài. "Tôi có thể hiểu tại sao tôi nhận ra khuôn mặt của khi chúng ta gặp ở buổi tiệc, nhưng tôi vẫn thể tin nổi là tôi nhận ra giọng của . Tôi lẽ ra phải bắt đầu nhận biết là ai trong khi chúng ta chuyện. có – có – giọng có chất lượng đặc biệt."

      "Loại chất lượng nào?"

      nhìn nơi khác, cố gắng mô tả nó cho , quên câu có nghĩa đôi mà có thể suy ra từ lựa chọn từ của . "Rất trơn tru. Rất... quyến rũ. Rất, rất trầm."

      Ngả người ghế của , Michael để cho mắt trôi giạt đường cong sang trọng của gò má căng tròn mềm mại của ngực , ngón tay từ từ ve vuốt đường cong của ly rượu.

      Gần hai giờ sau, Leigh từ chối món tráng miệng trong khi bà Angelini lại kêu gọi ăn nó. "Cháu thể nuốt thêm miếng nào khác." Leigh bảo bà. "Cháu thể." Bữa ăn rất tuyệt vời và cả Michael cũng vậy. cố làm quên vấn đề của , nhưng làm cảm thấy như thể hoàn toàn được an toàn từ chúng – như thể gì có thể làm bị thương tổn hoặc chạm vào để cho điều đó xảy ra. Nó còn hơn cả cảm giác, nó là việc. Leigh biết điều đó, chắc chắn như biết muốn kiểm tra những lý do cho chuyện đó.

      Bà Angelini cúi xuống và ôm chặt . "Rất vui được nhìn thấy cháu mỉm cười. Michael biết cách làm cháu vui vẻ, và cháu biết cách làm nó vui vẻ. Cuộc sống là tươi đẹp."

      Trong suốt bữa ăn của họ, bà xuất vài lần ở bàn, lảng vảng quanh họ như thể bà thể tách mình . Bà lại do dự, biết là họ chuẩn bị rời khỏi. "Cách đây lâu, rất lâu, khi Michael xem cháu trong vở kịch đó, tôi bảo nó nên cho cháu biết là nó cảm thấy như thế nào."

      Với các giác quan của hơi mờ nhạt cách phấn khích bởi rượu ngon, thức ăn ngon, và ánh nến ấm áp, phản ứng duy nhất của Leigh là bất ngờ rằng Michael xem diễn kịch "cách đây lâu, rất lâu. "

      " xem vở kịch nào vậy?" hỏi.

      "Những Chòm Sao."

      Sửng sốt, Leigh bật cười khanh khách, và nhìn từ khuôn mặt hạnh phúc của bà Angelina đến khuôn mặt đọc nổi của Michael. "Cháu cần phải hỏi cảm nhận của ấy về vở kịch, Nó là tồi tệ! Đó là lần đầu tiên cháu xuất cách chuyên nghiệp như nữ diễn viên."

      "Vở kịch rất tệ." cách bình thản. "Em ."

      Thời gian phù hợp cuối cùng đánh vào Leigh. "Nhưng... nhưng lúc còn làm việc ở cửa tiệm mà. Tôi biết là thích xem kịch. chưa bao giờ thích. Tất nhiên," thêm vào với nụ cười lên án, " cũng chưa bao giờ thích. Thực ra, chưa bao giờ nhiều về bất cứ chuyện gì đối với tôi."

      Bà Angelini nhìn lên tín hiệu từ nhân viên phục vụ và gật đầu. "Tôi phải trong chốc lát." bà bảo Leigh. "Cháu phải ghé qua cửa tiệm tối nay trước khi cháu rời khỏi."

      "Bọn cháu ghé qua rồi. Lẽ ra cháu nên mua lê ở đó." Leigh thêm vào. "Chỉ có nơi khác ở New York có những trái lê ngon như của bác từng có, nhưng họ bán rất đắt."

      "Dean và Deluca phải ?" Bà Angelini hỏi.

      "Vâng, đúng vậy..."

      Bà gật đầu. "Những trái lê của cháu luôn đến từ nơi đó."

      "Ý bác là gì?"

      "Mỗi tuần, Michael đến Dean và Deluca mua những trái lê cho cháu." Bà lắc đầu, hồi tưởng lại. "Lúc đó nó đến trường, và nó có tiền, vì vậy nó kéo giãn từng xu như thế này..." bà làm cử động như thể bà kéo cọng dây thun. "Nhưng nó muốn cháu có những trái lê ngon nhất. Đối với cháu, chỉ có những thứ tốt nhất mới xứng đáng thôi."

      Tia nhìn của Leigh nhảy đến Michael, người ngả người ghế của , cách diễn đạt mơ hồ của nhẫn nhịn và thú vị khuôn mặt của , sau đó lời từ giã với Bà Angelini và nhìn bà rời khỏi.

      Khi nhìn Michael lại, vẫn còn ngồi uể oải ghế của , nhưng bây giờ tia nhìn của ngang với , ngón tay của chân ly rượu của , từ từ quay trong vòng tròn.

      " đến Dean và Deluca và mua những trái lê cho tôi ư?" thốt ra.

      gật đầu thể nhận thấy, cái nhìn bí hiểm của thay đổi.

      Leigh thể tin nổi lời giải thích duy nhất xuất trong đầu : mua cho các trái lê đó, và xem trong vở kịch Những Chòm Sao, nhớ lần đầu tiên họ gặp nhau trong cửa tiệm, ngay tận nơi nó xảy ra và mặc đồ gì. Cách đây 14 năm, cứu từ cuộc trấn lột đường mà thể nhìn thấy được từ bên trong cửa tiệm – trừ phi là đến cửa để theo dõi . Hay canh chừng ? luôn phân vân về việc gặp vận may vào đêm đó. Và bây giờ lại đến để cứu lần nữa, vào lúc tồi tệ nhất trong đời của .

      Trái tim hơi chao đảo ở lời giải thích duy nhất có thể, nhưng cố làm cho cả hai bối rối bằng cách giả vờ bối lối khi nhìn . Xét cho cùng, nữ diễn viên.

      "Tôi hiểu." .

      Giọng trầm của , nhưng câu trả lời của ngăn cấm thêm bất cứ giả vờ nào từ họ. "Tôi nghĩ em hiểu."

      ", tôi "

      thích tiếp tục cố gắng né tránh vấn đề, và làm bằng cách đặt khăn ăn của bàn và , "Em sẵn sàng để rời khỏi chưa?"

      "Michael, làm ơn !" cảm thấy bị khiển trách, xấu hổ. chồm người về phía trước. " thể mong là tôi tin rằng thích tôi chứ?"

      Để trả lời, nâng lông mày của và nhìn trong im lặng.

      Leigh vẫn thể tin nổi điều này. nhìn như người mù vào cái cây trong tấm bích họa bên cạnh , thắc mắc tại sao người đàn ông mà kết hôn có thể quan tâm rất ít đến nỗi xem tội thông dâm như là môn thể thao giải trí. Trong khi người đàn ông này...

      Đối diện với , Michael lặng lẽ, "Em có đủ những lời dối và những trò lừa đảo trong đời em rồi phải ?"

      gật đầu, nhưng tập trung vào điểm ở bên phải vai của thể hoàn toàn nhìn vào mắt .

      "Chẳng đạt được gì trong việc tranh cãi với tôi về điều mà em tự mình biết là phải ?"

      lắc đầu. "."

      "Mặt khác," với nụ cười trong giọng của , "Chuyện đó cách đây lâu."

      Leigh đột ngột cảm thấy ngu ngốc khi suy nghĩ quá nhiều về chuyện xa xưa. "Vâng, đúng vậy." Hít hơi thở run rẩy, vuốt tóc ra khỏi trán và nở nụ cười thân thiện hấp dẫn luôn làm Michael muốn chồm người về phía trước và lấp môi với môi , sau đó thêm, "Cám ơn khăng khăng đòi tính trung thực, và cám ơn cho đêm nay. Nó là buổi tối tuyệt đẹp, khó quên về mọi mặt."

      Cơ thể của Michael, cũng như đầu óc của , ra quyết định cho . "Buổi tối còn chưa kết thúc."

      "Ý của là gì?" hỏi khi đứng lên và đến quanh bàn để kéo ghế ra cho .

      "Tôi mong em nhìn thấy nơi tôi sống."

      Tim của Leigh đóng sầm vào lồng ngực của .

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 47
      Leigh đẩy trượt người vào ghế sau của chiếc Bentley và ngồi bên cạnh Michael cùng chỗ mà ngồi đường đến đó, nhưng lần này choàng cánh tay qua phía sau ghế của , cử chỉ sở hữu như thể chạm vào , nhưng chạm vào . Bởi vì điều đó cảm thấy hết sức nhõm cũng như bối rối bởi ý định của sau đó.

      "Bữa ăn tối thế nào?" O'Hara hỏi.

      "Rất tốt." Michael trả lời sau khi dừng lại như muốn bảo Leigh là mong chuyện gì đó.

      Leigh nhận thấy. dường như thể nắm bắt tất cả những ngụ ý của cuộc đàm thoại ở mười phút sau cùng trong nhà hàng. thể hoàn toàn thích nghi với những gì mà dì của vừa kể cho nghe, và biết cách đối phó với chuyện làm sau đó. Lúc đầu, nhìn trong im lặng, tạ lỗi mà cũng làm sáng tỏ những gì làm. Nhưng khi cố giả vờ là hiểu ý nghĩa của nó, làm dung thứ trốn tránh. mặt, hoàn toàn sẵn sàng đặt lên bức tường ngay giữa nhà hàng để bảo vệ sẵn sàng chứng tỏ với tử tế tuyệt vời nhất, nhưng chấp nhận dối gạt từ .

      hiểu chút nào. thành thể tin nổi là có ý định cố quyến rũ tối nay, thậm chí thể tưởng tượng là tại sao muốn thử. Thế nhưng... có cái gì đó về cách kiên quyết mà , "Buổi tối còn chưa kết thúc." và "Tôi mong em nhìn thấy nơi tôi sống." vẫn cảnh báo . người đàn ông tuyệt với trong nhiều phương diện, và muốn có bất cứ thứ gì làm hỏng mối quan hệ còn non nớt nhưng rất tuyệt vời mà vừa mới có với . biết liệu nó có đủ mạnh để chịu nỗi cuộc xung đột về tình dục, và muốn thử thách nó.

      Leigh thở dài xúc động và nhìn ra cửa sổ. Như thể cảm thấy xáo động trong tâm trí của , cánh tay của đặt quanh vai , kéo lại gần cho cái ôm nhanh, trấn an. thả ra hầu như ngay tức khắc, nhưng bàn tay của ở lại bắp tay của , vuốt lên xuống, xoa dịu.

      O'Hara thắng xe trước tòa nhà của Michael Central Park West. "Tôi có nên đợi ở đây ?" hỏi Michael khi giúp Leigh xuống xe. "Hay là tôi nên trở lại sau lát?"

      " có bao giờ được nghỉ đêm ?" Michael đùa.

      Toàn bộ cơ thể của Leigh hướng về cuộc đàm thoại.

      ", bao giờ. Tôi làm việc 24 tiếng đồng hồ mỗi ngày. Nó đôi với công việc."

      "Vậy tối nay là đêm may mắn của ." , đóng cánh cửa xe và cuộc thảo luận. "Tôi đưa ấy về nhà trong tắcxi và lấy xe của tôi luôn."

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 48
      sở hữu căn hộ ở đỉnh của tòa nhà, Leigh nhận biết khi đút chìa khoá vào ổ khóa bên trong thang máy. Quá căng thẳng để làm cuộc đàm thoại cho qua thời gian, thang máy với trong im lặng đến tầng thứ hai mươi tám.

      Bên trong căn hộ của tối đen như mực, nhưng thay vì bật đèn, dừng lại ở sát phía sau và đặt tay lên vai . "Tôi có thể lấy áo khoác của em ?"

      Những ngón tay của vuốt lên làn da của vai khi bắt đầu kéo nó ra, và Leigh rùng mình, kéo nó trở lại. "Tôi nghĩ tôi mặc nó. Ở đây hơi lạnh."

      "Tôi vặn máy điều nhiệt." trả lời cách cứng rắn.

      Leigh trao áo khoác của , cố điều chỉnh mắt trong bóng tối khi mở cánh cửa bên cạnh họ và treo áo khoác của lên, sau đó treo áo của .

      "Sẵn sàng chưa?" hỏi .

      "Cho cái gì?" hỏi cách thoải mái.

      "Cho cái nhìn đầu tiên của em." bước sang bên, và trong chốc lát sau loạt đèn bật mở, chiếu những gì trông giống như căn phòng rộng lớn trống rỗng với sàn đá cẩm thạch đen tỏa sáng được chia thành hai khu vực, mỗi khu vực nằm cái bục nâng cao với những cái cột và hình cung màu trắng duyên dáng.

      có món đồ nào cả! có đồ đạc... có giường. có giường... bị nguy hiểm đối với mối quan hệ mà càng ngày càng trân trọng hơn.

      "Tôi còn chưa chuyển đến đây."

      căng thẳng của Leigh về những ý định của biến mất nhanh chóng, biến thành nhõm vui vẻ. "Nơi này là... huy hoàng." thở ra, xuống những nấc thang trong tiền sảnh. " có thể nhìn thấy Hudson từ nơi đó." chỉ về phía cái bục khổng lồ ở bên trái và nhìn với vẻ dò hỏi qua vai .

      "Đó là phòng ăn." bảo . "Còn cái ở bên phải là phòng khách."

      quay trở lại về phía , quan sát cái cầu thang rộng và cong ở gần cửa trước, tia nhìn của lên lan can sắt rèn phức tạp từng được trang hoàng trong lâu đài cũ lộng lẫy ở New York, dò tìm nó qua ban công đầu. " là tuyệt diệu."

      Từ đó, đưa về phía tiền sảnh có vòm cong nối tiếp phòng ăn, bước chân của họ vang dội trong căn phòng với trần nhà cao.

      " ghét bị khép kín." Leigh , mỉm cười. "Tôi cũng vậy." căn nhà bếp lớn, lôi cuốn hoàn toàn mở thông với phòng gia đình nơi có hai bức tường bằng kính ở cả hai đầu có tầm nhìn ra về hướng tây và trông xuống sông Hudson Công viên Central về hướng đông.

      Bức tường phía nam có cái lò sưởi bằng thạch cao tuyết hoa hấp dẫn vây quanh bởi những bảng gỗ và viền nẹp dày, nó đặc biệt đến nỗi Leigh nhận ra ngay lập tức. "Cái này đến từ lâu đài Sealy." Siết chặt tay sau lưng, nhìn như hiểu biết qua vai của . " là người 'đặt giá tên' trả ' gia tài tiết lộ' để có được nó." đến cửa sổ phía đông. "Tầm nhìn của nhà rất gợi cảm. Tôi còn có thể nhìn thấy căn hộ của chúng tôi – của tôi – ở đằng đó qua công viên."

      Khi , Michael đến quầy rượu được đặt vào bức tường trong phòng gia đình dính liền với phòng ăn. cởi bỏ áo vest và cà vạt, quăng nó lên chiếc ghế cao, sau đó nới lỏng nút áo cùng của áo sơ mi. gia nhập với ở quầy rượu, về phía với vẻ khoan dung vô thức mà luôn ngưỡng mộ từ . thư giãn ngay khoảnh khắc nhận biết căn hộ của còn chưa được trang bị, vì thế có ý định mang đến cho ly rượu mạnh để giúp thư giãn trước khi khám phá ra rằng phòng ngủ của được trang bị đầy đủ.

      ngồi vào chiếc ghế cao, gấp tay lại, và chống cằm chúng. "Tôi có buổi tối rất đáng . Tôi mến dì . tốt khi được sống nơi trưởng thành, và có thể nhìn thấy những người như Frank Morrissey biết suốt đời."

      "Và người có mục tiêu cá nhân suốt đời là tấn công nhân phẩm của tôi mỗi lần ông ta có cơ hội." Michael đùa, định vị chai rượu mạnh. "Cái đêm tôi đưa em về nhà, em với tôi là em đến từ Ohio. Đó là nơi em được sinh ra hả?"

      ", tôi được sinh ra ở Chicago. Mẹ của tôi làm y tá và tôi sống với bà ở đó cho đến khi tôi được bốn tuổi."

      "Thế còn cha em sao?"

      "Ông ấy rời khỏi bà ngay khi bà mang thai tôi. Họ chưa từng kết hôn."

      "Làm thế nào mà em đến Ohio vậy?" cúi xuống và định vị vài ly rượu mạnh trong những thùng đồ di chuyển sau quầy rượu, và sau đó đứng thẳng lên, nhưng những điều làm quên bẵng những ly rượu trong tay .

      "Khi tôi lên bốn, mẹ tôi được báo cho biết là bà bị bệnh nan y, căn bệnh ung thư phát tán nhanh, vì vậy mẹ gởi tôi đến sống với bà tôi ở Ohio. Mẹ nghĩ tôi dễ dàng điều chỉnh cuộc sống theo từng giai đoạn khi có bà nếu bà làm như thế,. Mẹ đến thăm chúng tôi thường xuyên vào lúc đầu, trong khi mẹ trải qua điều trị thử nghiệm tại bệnh viện của bà, và bà vẫn làm việc cho đến khi bà có thể."

      "Sau đó chuyện gì xảy ra?"

      Leigh thả tay và xòe chúng ra, lòng bàn tay úp xuống, quầy rượu như thể để chuẩn bị tinh thần. " hôm nọ, khi tôi được năm tuổi, mẹ ôm tôi và hôn tạm biệt tôi và sớm gặp lại tôi. Mẹ nhận biết là bà có cơ hội để làm chuyện đó."

      Mắt Leigh, khuôn mặt của , cử chỉ của – chúng quá diễn cảm đến nỗi chúng cuốn hút vào câu chuyện của , cũng như chúng thôi miên và thu hút những khán giả trả tiền để được xem trình diễn. Nhưng bây giờ diễn kịch, đây phải là vở kịch, và muốn làm người quan sát bàng quan chết tiệt. phải nhìn xuống và tập trung vào việc châm rượu để tỉnh táo lại. "Em có nhớ nhiều về mẹ ?"

      "Có và . Tôi nhớ tôi mẹ và rất vui mừng khi được gặp bà. Tôi nhớ mẹ đọc truyện cho tôi vào giờ ngủ, và kỳ quặc là tôi thực nhớ là bà rất vui vẻ khi chúng tôi ở bên nhau. Nhưng mẹ biết là bà hấp hối, cuộc sống của bà chấm dứt trước khi nó có cơ hội được bắt đầu."

      Lần này, nhìn vào mắt . "Em chắc là thừa kế được tài năng của mẹ em."

      "Tài năng gì?"

      "Tài năng diễn xuất của bà đấy."

      "Tôi bao giờ nghĩ đến chuyện đó. Cám ơn ." nhàng. "Tôi bao giờ quên nó. Lần tới khi tôi bước lên sân khấu, tôi nhắc nhở mình là phần của mẹ ở đó với tôi."

      Cách đây phút, làm nhức nhối vì , bây giờ mỉm cười với và làm cảm thấy như vị đế vương. Việc Leigh Kendall luôn là cảm xúc như tàu lượn siêu tốc đối với . Cách đây lâu, phải tránh xa khỏi , và điều đó rất cực kỳ khó khăn. Bây giờ, ở bên , và phát triển hoà hợp với gần như có thể cảm giác được những gì cảm 0nhận. "Vậy là em lớn lên ở Ohio hả?"

      gật đầu. "Trong thị trấn xíu mà chưa bao giờ nghe đến."

      "Em có bị đơn ?"

      ", tôi . Mọi người trong thị trấn biết bà tôi và họ biết mẹ tôi khi bà còn là con . Tôi là 'đứa trẻ bơ vơ mồ côi mẹ,' vì thế cả nửa thị trấn dường như – thu nhận tôi."

      " đứa bé bơ vơ mồ côi mẹ xinh đẹp." giải thích.

      "Tôi chưa bao giờ được xem là xinh đẹp, và nhất là vào những ngày đó. Tôi có tàn nhang và mái tóc đỏ như xe chữa cháy. Có tấm ảnh của tôi khi tôi lên ba, ngồi lên ghế xôpha, áp con búp bê Raggedy Ann khuôn mặt của tôi." Buồn cười, thú , "Chúng tôi trông giống như em sinh đôi vậy!"

      Nụ cười của quá lây nhiễm đến nỗi toét miệng cười với . "Sao cuối cùng em lại đến New York vậy?"

      "Giáo viên trung học của tôi cho là tôi có thiên tài về kịch và bà biến nó thành sứ mệnh của đời bà để lấy được học bổng cho tôi đến NYU (Đại học New York). Khi tôi New York, phân nửa dân thị trấn ra bến xe để tiễn tôi. Họ bao giờ nghi ngờ là tôi thành công, và trong thời gian dài, tôi cảm thấy phải cố gắng để làm được chuyện đó vì họ hơn là tôi. Bà của tôi chết cách đây hai năm, và tôi ngưng chuyện về lại đó."

      Michael trao cho ly rượu mạnh và nhặt lên ly của . "Hãy cùng với tôi," , "và tôi cho em xem những gì mà kiến trúc sư xem như là 'nơi thoái '." chờ đứng lên và nhấp ngụm rượu, rồi đặt tay thắt lưng của . đợi đủ lâu để nếm đôi môi mềm mại của .

      rùng mình và , "Ngụm rượu mạnh đầu tiên luôn nếm như xăng vậy."

      Leigh nhìn thấy miệng của nhếch lên nụ cười nửa miệng. "Tôi chuyện gì đó buồn cười ư?"

      Nụ cười nửa miệng trở thành nụ cười uể oải. "."

      "Vậy – tại sao lại mỉm cười?"

      "Tôi cho em biết sau."

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 49
      Lo lắng nhìn thấy những gì muốn cho xem, Leigh với đến cuối tiền sảnh. Khuất từ tầm nhìn của phòng khách bởi cái cầu thang cong là cánh cửa đôi nhìn ra khu vực ngồi tuyệt đẹp, trũng thấp, tập hợp những chiếc ghế xô–pha trông có vẻ thoải mái được sắp xếp ở phía trước lò sưởi.

      Trước đó, thiếu vắng của đồ trang trí làm cảm thấy nhõm, nhưng sau thời gian họ chuyện với nhau trong phòng khách gia đình, nhận biết nỗi lo của là vô căn cứ. Michael làm màn dạo đầu, và muốn biết tại sao lại tưởng tượng là có thể có dự định làm chuyện đó. Sau cái chết của Logan, cảm xúc của được ổn định, và đánh giá của đôi khi được ràng.

      Khi bước xuống những nấc thang vào phòng khách, nhìn quanh quất và , " sở hữu mảnh thiên đường, với tầm nhìn chung với nó."

      "Em thích nó ?"

      "Tôi thích nó." Ở bên phải, qua khung cửa mở có nhịp cuốn rộng, là những gì giả định là phòng ngủ, nhưng tầm nhìn ràng thẳng qua phòng đến khung cửa sổ rộng ở phía xa, trông xuống Central Park, vì vậy dám chắc. Tuy nhiên, bên trái, khung cửa mở đối diện giống nhau cho thấy những cái tủ gỗ và kính ở mặt trước với những ánh đèn lắp tường, vì vậy cho rằng đó là phòng sách của . "Tôi nghĩ còn chưa chuyển đến?" hỏi vu vơ.

      "Tôi có ý là tôi còn chưa sống ở đây. Tôi trang bị nơi này cách đây hai tuần để tôi có thể ở tạm. Đồ vật còn lại của tôi được chuyển đến vào tuần tới, nhưng mang theo nhiều thứ về đây. Tôi bán gần như mọi thứ cùng với căn hộ khác của tôi." giải thích khi bước vào phòng sách. Leigh đặt ly rượu của bàn, và theo . "Chỉ có những thứ quan trọng mà tôi giữ lại là cái bàn của tôi, vì tôi thiết kế nó, sách của tôi, và số tác phẩm nghệ thuật mà tôi đặc biệt trân quí."

      chạm vào công tắc đèn và bật những ánh đèn rực sáng trần nhà. Mọi thứ trong phòng sách được đóng ván ô bằng gỗ gụ sang trọng, thậm chí khung viền trần nhà cũng vậy.

      Bàn giấy của cái bàn xinh đẹp to lớn mà thô, với những góc tròn. Nó được bố trí ở bên trái phòng, đối mặt với tủ kính và nơi trưng bày những tác phẩm nghệ thuật. Leigh đến để ngắm thưởng nó. " có quá nhiều tài năng." khi rà những ngón tay mặt gỗ dát trơn của nó.

      Khi trả lời, nhìn qua vai và nhìn thấy vẫn đứng chỉ ngay bên trong phòng, tay trái của ở trong túi, ly rượu trong tay kia... ngắm nhìn , vẻ mặt của trang nghiêm, nhưng thích thú. hiểu được, quay và nhìn những cuốn sách trong tủ sách xếp dọc theo bức tường ở bên phải, từ từ dọc qua nó, liếc nhìn những tựa đề. "Có thứ gì mà thích thú đến ?" hỏi với nụ cười nhanh.

      " vài thứ."

      Câu trả lời ngắn ngủi, kỳ quặc, nhận thấy. Có lẽ mệt. dường như có nguồn cung cấp năng lượng vô tận để cho có thể làm việc suốt ngày và ở lại căn hộ của cho đến khuya bất cứ khi nào họ ăn tối chung với nhau. " mệt à?"

      " mệt chút nào."

      tiếp tục di chuyển ở kệ sách cho đến khi đến nơi đứng, sau đó quay lại và đến những hộp kính chưng đồ vách đối mặt với bàn của . "Bây giờ, để xem đặc biệt trân quí những món nghệ thuật và tác phẩm điêu khắc nào." Phẩm vị của đa dạng và tinh luyện, nghĩ – cái bình Etruscan lộng lẫy, bức tượng bán thân bằng cẩm thạch tráng lệ, cái tô mạ vàng chạm khắc lộng lẫy. đến bức tranh sơn dầu giá đứng đằng sau mặt kính với ánh đèn rọi đến từ phía sau. "Vui lòng với tôi là có bức Renoir ở đây với khắp nơi đầy công nhân."

      "Nó nằm trong tủ khóa cho đến hôm nay, và hệ thống an ninh trong phòng này tinh vi hơn nó có vẻ được nhìn thấy."

      nhìn vào món tiếp theo – tủ kính rất – và nhìn chằm chằm trong kinh ngạc vào những gì nó chứa đựng. Trong đó là bức tượng của hiệp sĩ trong thiết giáp rẻ tiền. Leigh xoay nửa người lại, nhìn chằm chằm vào .

      Để đáp lại, nhướng lông mày của , chờ thảo luận nó với . Trong lòng, Leigh quay cuồng, nhưng lần này, quyết định bình tĩnh, để cho tự nguyện giải thích.

      Michael biết thực lung lay, nhưng chỉ trong tích tắc, trở thành nữ diễn viên và bước cách lãnh đạm qua món đồ kế tiếp, tay nắm lại lỏng lẻo ở sau lưng. "Tác phẩm điêu khắc bằng kính này là của Bill Meek phải ?"

      "Vâng." , cố cười. thể làm cho thái độ của hùng hồn hơn trừ phi bắt đầu ngâm nga, và thể trông hấp dẫn hơn trong bộ váy bó đen dài tay đó che đậy những đường cong khiêu khích từ tầm nhìn của – tạm thời. Rất tạm thời.

      "Tôi thích những tác phẩm của Bill Meek. Nó làm tôi nâng cao về mặt tâm linh."

      quyết định đánh vào giả vờ của . "Em nghĩ gì về hiệp sĩ thiết giáp trước đó?"

      cách lịch ngả người ra để xem xét lại nó và , như thể thực tìm kiếm cái gì đó về nó để khen ngợi, "Ánh đèn rất đẹp."

      dịu dàng xuyên qua người . "Tôi luôn ngưỡng mộ khéo léo của thông điệp của nó."

      " nghĩ mảnh như thế đáng giá bao nhiêu?" hỏi, giả vờ quan tâm.

      "Món đồ đặc biệt đó là vô giá."

      "Tôi hiểu rồi." di chuyển qua nơi khác, và nhìn cách tóc của toả sáng dưới ánh đèn khi cúi người nghiên cứu tác phẩm điêu khắc khác. " biết ," suy ngẫm như thể vừa nhớ lại kiện, "lúc trước, tôi có tặng cho người đàn ông hình người hiệp sĩ bằng thiếc như cái đó."

      " sao? ta phản ứng như thế nào?"

      " ấy muốn nó. Thực ra, ấy muốn bất cứ thứ gì liên quan với tôi. ấy bao giờ chuyện với tôi trừ phi ấy cần , và khi ấy làm, ấy là thiếu lịch hay là chua cay."

      "Đúng là kẻ tồi bại."

      hơi khom người để xem bên dưới của tác phẩm điêu khắc. "Vâng, đúng vậy. Nhưng vì những lý do mà tôi thể hiểu, nó luôn làm tôi bực bội cho là ấy thích tôi. Tôi cố kết thân với ấy."

      " ấy có lẽ nhận thấy."

      "Có lẽ vậy. Nhưng đây là điểm vô cùng đặc biệt khác thường: Mười mấy năm sau, tôi khám phá ra ấy sử dụng tiền của ấy để mua những trái lê đặc biệt cho tôi mà ấy chịu trực tiếp đưa cho tôi... và ấy cũng xem tôi diễn trong vở kịch." di chuyển qua món trưng bày tiếp theo, dừng lại ở món sau cùng, sau đó kết thúc và bắt đầu từ từ dò lại bước . "Có đêm, ấy liều thân cứu tôi. có thấy tất cả những chuyện này có hơi kỳ quặc ?"

      " bề mặt có."

      " nghĩ tôi nên làm gì về chuyện đó?"

      "Nếu ở vào chỗ của em," Michael với vẻ vui thú trang trọng, khi đặt ly rượu của kệ và bắt đầu về phía , "tôi khăng khăng đòi lời giải thích."

      gửi cho cái liếc dưới đôi mi của . " có lời giải thích nào ?"

      "Có." Đặt bàn tay của cánh tay , xoay lại đối mặt với trong khi với : "Cách đây 14 năm, tôi muốn em có những trái lê xinh đẹp nhất trong tiểu bang New York, và tôi muốn là người mua chúng cho em. Tôi muốn em chuyện với tôi, và tôi muốn chuyện với em. Tôi muốn giữ món quà mà em tặng tôi, và tôi muốn tặng cho em những món quà. Tóm lại," kết thúc, "tôi muốn em."

      nhìn chằm chằm vào cố gắng hiểu . "Và nghĩ có thể làm tôi muốn bằng cách có thái độ đáng ghét à?"

      "." , lắc mạnh đầu cách tiêu cực. "Tôi quá khứ đen tối và tương lai xám xịt, tôi muốn em có bất cứ dính líu gì với tôi. Tôi muốn cái gì đó tốt hơn cho em, tốt hơn tôi nhiều." Trong giọng quở trách, thêm, "Tôi cũng muốn cái gì đó cách chết tiệt tốt hơn nhiều cho em hơn cái gã sinh viên giả dối, khốn khiếp mà em mê tít. Tôi giận dữ khi em với dì tôi là em đính hôn với ta. Tôi thể tin nổi là tôi thực cứu em khỏi tôi, chỉ để cho em cuối cùng ở chung với Logan Manning."

      Cho vài khoảnh khắc, Leigh đấu tranh chống lại thôi thúc muốn cười, khóc, và đứng thẳng lên và hôn vào má . "Đó là câu chuyện kỳ quái nhất mà tôi từng nghe," cuối cùng bảo với nụ cười quyến rũ. "và rất có thể là câu chuyện ngọt ngào nhất."

      Mỉm cười đáp lại , đặt cánh tay của quanh vai và bắt đầu về phía ngưỡng cửa trong khi kể cho nghe chuyện rất sâu sắc đến nỗi dựa đầu của vào vai : "Tôi giữ hiệp sĩ đó ở nơi nào đó trong tầm nhìn trong mỗi văn phòng mà tôi từng ngồi. Nó là đèn hiệu của tôi. Trong những năm đầu, nếu tôi loạng choạng trong lựa chọn, tôi nhìn hình người hiệp sĩ thiếc và nhớ rằng tôi là ' người hào hiệp' trong mắt em, và tôi làm bất cứ lựa chọn nào đúng với nguyên tắc." cách trêu chọc, giải thích, "Tôi có nhiều cơ hội để 'hào hiệp, vì vậy tôi chấp nhận việc làm đúng với nguyên tắc để thay thế."

      dừng lại trong phòng khách và dựa hông vào phía sau ghế xôpha, sau đó kéo sát vào đôi chân của và đặt tay thắt lưng của .

      Leigh cảm thấy bất cứ chuyện gì muốn tiếp theo rất quan trọng, vì dường như lấy khoảng thời gian dài khác thường để suy nghĩ về chuyện đó. là vậy, hay là biết muốn gì. Vươn tay về phía bàn, nhặt lên ly rượu của và nhấp nó, chờ đợi, nhận thấy nhìn hấp dẫn làm sao trong chiếc áo sơ mi trắng mở cổ. Khuôn mặt của khuôn mặt đẹp trai cách lạnh lùng, đôi khi lạnh lùng hơn đẹp trai, nhưng nhất định là nhiều "nam tính" hơn khuôn mặt của Logan. Michael có sức mạnh khắc ở quai hàm của và niềm tự hào những đặc tính khắc khổ của . Và có đôi mắt tuyệt đẹp, đôi mắt có thể biến thành cứng rắn hay dịu dàng, nhưng chúng luôn thấu hiểu và linh hoạt. Đầu óc của Logan thường ở cái gì đó ngoài người chuyện với , mắt của cũng lạc cùng với suy nghĩ của .

      Michael nhận thấy rằng quan sát khuôn mặt của , cố quyết định nên gì tiếp theo. biết chính xác muốn gì: " em. Lên giường với , và làm em quên ta làm em đau khổ đến dường nào." Vấn đề là phản bội của chồng ngăn cản tin nếu cho nghe tình cảm của , cũng như nó ngăn cản muốn lên giường với vào lúc này.

      chắc chắn điều đó như chắc chắn là tình cảm của đối với sâu đậm hơn là muốn nhận biết ngay bây giờ. Luôn có ràng buộc thể giải thích được giữa họ, luôn có thấu hiểu khi họ ở chung với nhau. Cách đây nhiều năm, nhìn thấy điểm tốt trong và theo bản năng buộc nó phải lộ diện. Thậm chí ngay bây giờ, khi cả thế giới tin người tồi tệ, khi tờ báo có thể làm giả thuyết hợp lý rằng giết chồng , – người phải nên nghi ngờ nhiều nhất – lại là người ủng hộ .

      may, đó đều là những vấn đề cảm xúc, và nghĩ sẵn sàng về chúng, vì cảm xúc của làm việc quá sức. Nhưng quyết định thử phương pháp đầu tiên. đẩy trượt tay lên cánh tay của , và lặng lẽ hỏi, "Em có tin vào số mệnh ?"

      cười, và có cái gì đó trong giọng của . " còn nữa." Sau hồi ngập ngừng nhăn mũi , " tin ?"

      Cái gì đó trong giọng của làm ghét Logan Manning gấp đôi. "Tôi là người Ý và Ái Nhĩ Lan," đùa. "Tổ tiên của tôi phát minh ra mê tín dị đoan và phong tục tập quán. Tất nhiên là tôi tin vào số mệnh." cười với điều đó, vì thế tiếp tục , "Tôi tin là em được định sẵn khi em tặng hình người hiệp sĩ đó cho tôi. Em được định sẵn là trở thành đèn hiệu của tôi."

      nhìn vẻ biết chắc và hoài nghi trong mắt , nhưng vẫn tiếp tục, thử nghiệm ranh giới cảm xúc của . "Tôi được định sẵn là người bảo hộ em. Tôi được định sẵn có mặt ở đó khi hai kẻ côn đồ đó muốn tấn công em. Tôi đúng ra cũng phải nên giữ em," thêm cách thẳng thừng, "nhưng tôi thất bại và để cho Logan Manning có em. Em có biết còn chuyện gì khác mà tôi tin ?"

      "Tôi sợ dám hỏi."

      Logan Manning khốn khiếp. "Tôi tin số phận cho tôi thêm cơ hội nữa để làm công việc của tôi."

      "Và – nghĩ công việc của là gì?" hỏi với vẻ thích thú dè dặt.

      "Tôi kể cho em nghe," Michael , cố nghe trang trọng như cảm giác của , "công việc của tôi là bảo hộ em. Và phần của công việc đó ngay lúc này là giúp em khắc phục khỏi Logan. đến lúc phải trả thù ta cho việc bất trung với em và phản bội lòng tin của em. Em có thể cảm thấy như bản thân mình cho đến khi em lấy lại tự tin của em."

      "Và tôi trả thù như thế nào đây?"

      nhìn với nụ cười chậm chạp, tinh nghịch. "Ăn miếng trả miếng." . " ta bất trung với em, cho nên bây giờ em chung thủy với ta nữa – hồi tưởng của ta."

      Mắt của bơi đùa thích thú và mím môi cố cười, nhưng thể nhầm lẫn là có cảm tình trong giọng của . " có bao giờ cân nhắc đến việc biện hộ là bị loạn tâm thần, khi cảnh sát gây rắc rối cho ?" hỏi, "Vì tôi nghĩ chúng ta có thể thoát khỏi..."

      "'Chúng ta' ư?" lặp lại, cắt ngang . "Có thấy em tự nhiên phối hợp với tôi như thế nào . Em đấu tranh cho bản thân mình, nhưng khi báo chí xấu về tôi, em bảo vệ quan điểm của mình với tất cả những người có liên quan." chặc lưỡi và lắc đầu. "Chúng ta đôi tuyệt vời cách đây 14 năm."

      Với nỗ lực, đặt ý nghĩ cay đắng đó qua bên và chuẩn bị tinh thần cho cuộc giao tranh . "Nhưng đó là chuyện lúc xưa, và đây là bây giờ, và bây giờ tôi ở đây – sẵn sàng làm công việc của tôi và giúp em trả thù Logan tối nay. Thực ra là tình nguyện. Hãy lên giường với ."

      Nó đánh vào Leigh lần đầu tiên là mặc dù với thái độ trêu chọc của , rất nghiêm túc. Rất, rất nghiêm túc. "! Dĩ nhiên là rồi! là điên rồ. Nó thay đổi mọi thứ. Chúng ta còn giống nhau nữa. Tôi thích cách chúng ta như bây giờ. Và ngoài ra, nó đúng, công bằng."

      "Với ai?"

      "Với ! Sao lại có thể nghĩ tôi ... lợi dụng.. như thế chứ? Tôi chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện đó!"

      chặc lưỡi. " muốn bị lợi dụng."

      cười, nhưng đơn thuần là nghiêm túc, rất kiên quyết! có thể nghe nó trong giọng của . Chỉ cần nghĩ đến việc lên giường với , để lộ cảm xúc của cũng như thể xác, làm cho co rúm người vì hoảng sợ. mất , cùng với lòng tự trọng nhoi còn sót lại trong . "Làm ơn," cách đau đớn, "xin đừng làm điều này với tôi. Để cho mọi thứ ở lại theo cách nó có. Tôi muốn... làm điều đó. Với bất kỳ ai."

      lùi lại đủ để đặt ly của xuống, nhưng tay của siết chặt và đứng lên khi cố tuột khỏi tầm tay của .

      "Em phải cho nghe vì sao..." giận dữ với Logan Manning xuyên qua tĩnh mạch của Michael như axít, nhưng giữ giọng của bình tĩnh. "... thôi chấp nhận chữ cho câu trả lời."

      Giọng nức nở. "Khốn kiếp , tại sao lại làm điều này với tôi chứ!" tựa trán của vào ngực , mắt của ngập tràn nước mắt của xấu hổ và tuyệt vọng. " thể để lại cho tôi chút ít lòng tự trọng sao?"

      nhìn chằm chằm đầu của như người mù, tay của siết chặt cách che chở lưng trong khi cố tình thọc vào vết thương của . " muốn em cho nghe tại sao em lên giường với . muốn em với ."

      "Tốt thôi!" khóc lóc. "Đây là cho ! Toàn bộ thế giới đều biết ' ' cả rồi. Chồng tôi muốn tôi. Tôi hiểu nghĩ có được gì khi lên giường với tôi, nhưng nó đủ đối với ấy, nó cũng đủ đối với . Tôi ấy," nghẹn ngào, "và ấy thậm chí quan tâm đủ về tôi để chạm tay vào bạn bè của tôi, hay đồng nghiệp của tôi. Thả tôi ra, tôi muốn về nhà!" càng chống chọi mạnh hơn, cánh tay của siết chặt hơn, ép tì vào ngực , đổ sập vào người thổn thức. "Tên của những người tình của ấy xuất tất cả báo chí..."

      " biết." thầm. Ôm chặt , tựa má vào đỉnh đầu của , nuốt cục cảm xúc đau đớn trong họng của , tay thả hông ra và vuốt lưng trong khi đôi vai gầy của run rẩy với tiếng khóc đau khổ. nhớ lần đầu tiên nhìn thấy đôi mắt xanh biết cười đó nhìn , bao quanh bởi màn tóc nâu vàng, và nhắm chặt mắt mình.

      đợi cho đến khi tiếng khóc của cuối cùng bắt đầu lắng xuống, sau đó kiên quyết rũ bỏ nỗi buồn của mình và quyết tâm làm cho cười. " trách em vì khóc. Ý là, em đâu mà tìm được người đàn ông khác với tính trung trực, trung thành, và tự trọng chứ?" Với tiếng thở dài đùa cợt, thêm, "Em phải lê bước qua nhiều đồng cỏ với đầy phân bón – trước khi em có thể tìm thấy đống lớn như cái mà em có."

      Cơ thể của cứng đờ như thể luồng điện vừa mới bắn qua người , và sau lúc im lặng căng thẳng, vai của lại bắt đầu run rẩy, càng dữ dội hơn lúc nãy. Cười toe toét, Michael ngước đầu lên. biết cười thậm chí trước khi ngẩng mặt ra khỏi áo sơ mi của và nâng đôi mắt xinh đẹp của nhìn .

      Leigh lau mắt bằng đầu ngón tay và gật đầu. " đúng." cảm thấy quá vui đến nỗi hầu như đó là kinh nghiệm choáng váng.

      chải khớp ngón tay của gò má mềm mại của , chùi giọt nước mắt còn sót lại. " đưa cho Logan của ," với vẻ kinh tởm, "và nhìn xem ta làm gì với ấy đây này." nâng lông mày của thêm cách có ý nghĩa, " cũng cần trả thù ta nữa."

      Với nụ cười đầu hàng trong lòng, Leigh nhận ra rằng vẫn còn quyết tâm đưa vào phòng ngủ đó, và cũng nhận biết muốn đến đó với . Rất nhiều. Nỗi niềm mong muốn bất chợt làm ngạc nhiên, nhưng nhiều như ước muốn ương ngạnh của là Michael xem đó là trò đùa. Mặt khác, biết quan tâm đến , và đó là điều quan trọng. quyết định tán đồng chuyện đó.

      Ngay khi Michael bắt gặp đôi mắt long lanh, biết thắng cuộc, và toàn bộ cơ thể của căng ra với thôi thúc được bế vào cánh tay của , nhưng sợ dám làm cử động nào cho đến khi biết đưa đến đâu. " có biết," chỉ ra cách nhàng, như thể cố chia sẻ cảm xúc của . "em chưa bao giờ của cả. Em là của Logan."

      cười toe toét vì tán tỉnh với , và khoanh tay trước ngực. " có thể cướp em ra khỏi ta dễ dàng như thế này." búng ngón tay của .

      " nghe vô cùng tự tin với bản thân mình đấy."

      nhướng lông mày của và ngạo mạn tuyên bố, "Đúng vậy."

      "Và làm thế nào để làm được chuyện đó vậy?"

      Giọng trầm ấm của đột ngột trở nên khàn đục, và Leigh cảm thấy nó như là cái vuốt ve gợi cảm. " làm tình với em, giống định làm tối nay, và sau đó em có thể so sánh hai người chúng tôi."

      chuẩn bị trước cho bất cứ lời gợi ý so sánh nào, Leigh cảm thấy can đảm của rạn nứt chỉ trong nháy mắt, và thực hé mở. Logan từng là người tình tuyệt vời – khi muốn là người của .

      càng hoảng hốt hơn khi Michael chỉ đoán được những gì nghĩ, quyết định thảo luận về nó. Cười toe toét, nghiên cứu vẻ mặt của . " ta hay vậy à?"

      cố làm bỏ qua đề tài bằng cách mang lại cho vẻ ngoài trấn áp và xoay đầu chỗ khác.

      thành công. nghiêng qua bên, quan sát gò má đỏ hồng vì bối rối của . " sao?" trêu chọc. " ta hay đến thế à?"

      "Em thể tin là chúng ta về chuyện này." cảnh báo cách ảm đạm.

      Michael cũng thể tin, nhưng nó đưa đến nơi mà muốn, vì vậy đứng lên và ôm choàng lấy , đưa về phía phòng ngủ. "Hãy bắt đầu so sánh." bảo

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 50
      Trong phòng ngủ, rời khỏi ngay khi thả tay khỏi thắt lưng , và vòng qua phía bên kia giường. Xoay lưng lại với , tháo chiếc bông tai và đặt nó tủ ở đầu giường.

      Mặc dù mỉm cười cách chua chát cách đây vài phút, nhận thức được ràng là họ làm gì, Michael nhận biết, vì vậy để cho riêng tư. Tuy nhiên, vì cầu được nhìn, đứng yên ở chân giường – nơi có thể ngăn chặn nếu mất tinh thần và cố bỏ chạy – và sau đó thụ hưởng niềm vui tuyệt diệu được nhìn người phụ nữ chuẩn bị lên giường với .

      tháo chiếc bông tai kia, đặt nó tủ ở đầu giường, sau đó với lấy sợi dây chuyền trong khi cởi khuy áo sơ mi của .

      mở vòng đeo tay và đặt nó tủ đầu giường, mở nút cổ tay áo sơ mi của .

      với lấy dây kéo của , với lấy dây nịt của .

      do dự, tay của đặt ở sau lưng, gần dây kéo của , chuẩn bị đón nhận vấn đề, nhưng giữ giọng của thân thiện. "Có cần giúp đỡ ở đàng đó ?"

      "."

      đẩy trượt sợi dây kéo xuống, mở khoá dây nịt.

      Áo của kéo qua đầu của , nhịp mạch của lên theo với nó.

      với lấy áo ngực của , đẩy trượt dây kéo của .

      Sợi dây đăng ten đen trượt xuống cánh tay của , tia nhìn của trượt xuống lưng , nhìn trân trân. Vuốt ve. cảm nhận được nó và rùng mình. Michael nhìn thấy và mỉm cười.

      Quần bít tất đen là rào cản duy nhất cuối cùng giữa họ, nơi náu an toàn cuối cùng của . cởi xong quần áo, nín thở khi do dự đưa tay lên lưng quần – thể thở khi bắt đầu lăn tròn chúng xuống.

      ngồi xuống giường để hoàn tất việc đó, và cái chân dài, thon thả lộ ra. gần như đến đích. chân nữa, và thuộc về . còn phải giả vờ với rằng việc làm tình với đơn thuần chỉ là ý kiến ngẫu nhiên của , trò tiêu khiển thích thú đối với họ.

      Kinh ngạc, Leigh từ từ hoàn tất việc cởi bỏ bít tất và đứng lên đặt nó cái ghế gần giường với áo của . thể tin nổi là sắp để cho điều này xảy ra – thể tin nổi cuộc kéo co mà Michael Valente luôn áp dụng người . xem chuyện này như là lời đùa, và thực tán đồng nó, nhưng nó có vẻ buồn cười nữa. Dường như rất đơn...

      thả bít tất da ghế, sau đó há hốc miệng khi tay của nắm chặt cánh tay và xoay lại, kéo gần như cách thô bạo tì vào ngực . Miệng của mở to vì sốc, miệng của chiếm lấy miệng trong nụ hôn chiếm hữu, quyến rũ dữ dội tuyệt vời....

      Lưng ngã mạnh lên giường, và ngã xuống theo . kéo cánh tay qua đầu , buộc những ngón tay của chặt chẽ với tay , và giữ chúng ở đó trong khi cúi đầu, miệng của chiếm lấy , lưỡi của hành hạ . làm mềm nhũn, làm nóng bừng.

      ngước đầu lên và nhìn chằm chằm vào mắt . Mắt đầy ham muốn, mắt mở to kinh ngạc. cúi đầu xuống lại, và Leigh chuẩn bị đón nhận nụ hôn dữ dội giống nhu nụ hôn vừa rồi, nhưng miệng của lướt môi . thể chạm vào , vì tay bị giữ lại, làm theo chỉ dẫn của , áp môi vào môi , rồi đòi hỏi hơn. đưa cho, đón nhận. mời gọi, thưởng thức. Và sau đó miệng của mở ra miệng , lần nữa dai dẳng và ngấu nghiến cách dữ dội, lưỡi của vuốt ve , môi của thô nhám và dịu dàng. làm cho yếu mềm và mềm nhũn, làm ... chắc chắn là .

      nhấc miệng khỏi và lướt nó lên má , và lướt xuống thấp hơn, và chạm vào vú , sau đó qua vú kia. nút , thở hổn hển. làm chúng nhức nhối, và nhức nhối nhiều hơn, cho đến khi rên xiết. làm muốn cách vô vọng, làm khao khát.

      dừng lại, và dịu dàng tựa má của vào quả tim đập ầm ĩ như sấm dậy của , trong khi từ từ thả tay họ ra, và mở chúng ra. Với lòng bàn tay của mở ra và ngón tay xoè ra, chải ngón tay cái của lòng bàn tay của trong cái ve vuốt tìm hiểu làm cảm thấy cả người rạo rực cách kỳ lạ, sau đó từ từ đẩy trượt những ngón tay của xuống khủy tay của và cẳng tay và kéo trở lên lại, sau đó hạ xuống thấp trong cái vuốt ve khiêu gợi. Bị mê hoặc, Leigh học biết cảm giác thế nào khi hoàn toàn được người khác khao khát.

      nâng cánh tay của và bóp chặt đôi vai cứng cáp của trong khi đầu của di chuyển thấp xuống. lướt môi thắt lưng , sau đó đến rốn . cười khúc khích vì nhột. báo trước, di chuyển thậm chí xuống thấp hơn. rên rỉ trong bất ngờ. Rồi ngây ngất.

      bấm móng tay vào lưng và lùa những ngón tay vào tóc . Tuyệt vọng, kéo miệng của trở lên với và xoay nằm ngửa và hôn cho đến khi hụt hơi.

      quên hết mọi thứ Logan dạy và những kỹ thuật để đốt cháy khát vọng. áp sát miệng vào môi Michael và mở tay tay , lần theo những cánh tay cuộn tròn cơ bắp của như làm với . Cánh tay của rắn chắc như thép và cuồn cuộn, học biết trong run rẩy thích thú, miệng của nóng bỏng và mềm như nhung. hôn mắt , và làm mỉm cười. hôn ngực và di chuyển xuống thấp hơn. làm thở hổn hển. làm dừng lại.

      lăn tròn ngửa ra, khóa chặt miệng cách dữ dội miệng , và dùng chân tách đùi ra. Với hông của giữ chặt , và cơ thể rắn chắc của ở trong tư thế sẵn sàng để vào bên trong ... dừng lại.

      Leigh chờ đợi, thở gấp gáp, cơ thể của nóng bừng. mở mắt ra và nhìn . Chúng sáng rực. đưa tay lên và với cảm giác sợ hãi, chạm vào khuôn mặt của , đầu ngón tay của lướt lên quai hàm và gò má căng cứng của . vào inch. khát khao hơn và nâng hông lên. cúi xuống và hôn môi – và thúc mạnh vào bên trong với sức ép đột ngột làm cơ thể cong lên như cái cung.

      Cơ thể của là vĩ cầm của , dạo chơi đều đặn cho đến khi tiếng rên rỉ của trở thành bài hát của . thay đổi giai điệu của , tốc độ nhịp điệu của . uốn theo và ôm chặt , sau đó chơi giai điệu dồn dập hoang dã của . Và chọn nhịp điệu hoàn hảo với .

      Rã rượi, Leigh nằm trong cánh tay của và vùi khuôn mặt của vào ngực . Tâm trí của làm so sánh, nhưng trái tim biết câu trả lời: Logan có thể làm cho rên rỉ. Nhưng Michael làm cho than khóc.

      mở miệng, giọng trầm ấm của như nhung, bao phủ cơ thể trần trụi của . và long trọng, , " em."

      Những lời nhức nhối. Quá sớm để nghe chúng từ người đàn ông khác, quá sớm để tự mình chúng. muốn tin , biết, và sau đó muốn chúng trở lại. có cảm giác như những lời đó, nhưng thể chúng. Do đó mang lại cho nửa của những gì muốn. "Em biết." thầm. Và trong im lặng chờ đợi khủng khiếp tiếp theo câu trả lời đầy đủ cách đáng thương của , chồm người lên và nhìn với đôi mắt chứa chan tình cảm.

      Michael nhìn thấy lo ngại và dịu dàng trong chúng. đôi mắt đó, hiểu. Chúng với mọi thứ muốn cầu đợi. Chỉ thời gian ngắn. Và sau đó đôi mắt đó hạ thấp xuống miệng và môi chạm vào môi – lướt , từ từ, qua lại. thuộc về .

      Bàn tay của đẩy trượt lên lưng để giữ môi môi . thuộc về .

      Đứng trong vòng tay của Michael ở cửa sổ, Leigh ngắm bình minh ló dạng bầu trời qua Công viên Central. Cách đây dưới mười hai tiếng đồng hồ, nắm tay và giữ nó lần đầu tiên. Từ đó đưa lên giường, làm tình hai lần với , và đánh cắp trái tim của . dựa lưng vào thân thể rắn chắc của , và bàn tay của đẩy trượt ngực trong cái vuốt ve chiếm hữu. Hình như nó rất sai, ngu ngốc, để phủ nhận với . "Em ." .

      Cánh tay của siết chặt quanh người trong hồi đáp, sau đó cánh tay trái của xuống ngang hông phải của , kéo sát lại gần, như thể muốn thân thể của họ hòa thành . " biết em ." thầm vào tai .

      Leigh thở dài thỏa mãn, mọi thứ rốt cuộc được giải quyết xong, cách thanh bình. để cho phút để tận hưởng ý nghĩ đó trước khi cách dịu dàng, và kiên quyết, "Kết hôn với nhé."

      Leigh thể đồng ý với chuyện đó. Mới chỉ trong vòng nửa ngày, từ cái nắm tay đến chuyện làm cam kết vĩnh viễn. thể mong đợi chuyện như thế, và ngay cả Michael Valente cũng thể làm cho làm chuyện đó. Mặt khác, muốn sống , vì vậy đề xuất thoả hiệp. "Em nghĩ sống chung với nhau có thể là ý tưởng hay."

      "Trước hay sau khi chúng ta kết hôn?"

      "Trước đó."

      "Sau đó." nhấn mạnh.

      Leigh nhìn qua vai trong hoài nghi. "Ý là chúng ta thể sống chung với nhau nếu chúng ta chưa kết hôn à?"

      xuống nhìn , cười toe toét. "Em có muốn sống chung với nhau ?"

      gật đầu cách mạnh mẽ.

      "Em có rất, rất muốn sống chung với nhau ?"

      "Vâng." cách do dự, "Em muốn."

      "Vậy em chỉ cần hai chữ cuối cùng em vừa là được."

      Leigh gục đầu về phía trước trong tiếng cười đầu hàng.

      " cái gật đầu chưa đủ tốt." . "Đó có phải là đồng ý ?"

      Leigh cười dữ hơn và gật đầu cách ngoan cố.

      " có thể chấp nhận hai cái gật đầu." chấp nhận. "Trong kinh doanh, hai cái gật đầu bằng cái bắt tay, và cái bắt tay là hợp đồng ràng buộc. Em có muốn chọn ngày, hay là để chọn?"

      "Em chọn." Leigh hứa hẹn.

      "Vậy tốt." , mỉm cười tựa vào má của . "Em chọn ngày nào?"

      " biết làm sao." sau tiếng thở dài, "Em biết những lời như thế."

      "Chúng ta luôn tâm linh tương thông mà. Bây giờ, đây là để kiểm tra nè – Em nghĩ gì tiếp theo?"

      "'Khi nào?'" đoán với niềm tin tuyệt đối.

      " hy vọng là em hỏi. nghĩ – tháng kể từ hôm nay."

      Leigh hoảng sợ. muốn bắt đầu cuộc hôn nhân của họ trong khi họ đều bị mang tiếng bị tình nghi liên quan đến cái chết của Logan. Thậm chí nếu có chuyện đó, rất buồn ngủ lúc này gần như thể đứng vững, chi đến việc suy nghĩ đến ngày cưới. nhắm mắt lại và xoay khuôn mặt của vào ngực , và bàn tay của đẩy trượt lên từ ngực , áp má chống lại trái tim . "Em nghĩ chúng ta có thể làm chuyện đó trong sáu tháng." thầm, thích cách chạm vào khi họ làm tình.

      Lòng bàn tay của , ấp ủ má , hơi di chuyển chỉ để lại gót bàn tay tiếp xúc với cằm . Leigh nhận thấy cử động, nhưng muốn nghe phản ứng của hơn. Khi càng nghĩ về nó, sáu tháng càng có vẻ là thời gian vô cùng dài để chờ đợi, đặc biệt là nếu họ sống chung với nhau. bị bất ngờ, và hơi thất vọng, ràng sẵn sàng chờ đợi lâu như thế. thở dài.

      "Quá lâu chăng?" đề nghị, giọng của toát lên vẻ thích thú.

      Leigh cười khúc khích cách bất lực. "Vâng."

      "Muốn thay đổi ý kiến ?"

      "Muốn."

      "Mở mắt ra."

      mở mắt ra và nhìn thấy trả giá bằng tay của . đưa lên hai ngón tay trước mặt . Hai tháng.

      Với nụ cười thua cuộc, Leigh xoay khuôn mặt lại và hôn lòng bàn tay của .

      nâng mặt lên khi cúi xuống. " nụ hôn vào tay," cảnh báo cách dịu dàng miệng , "bằng hai cái gật đầu. Rất, rất ràng buộc."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :