1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sinh con thời mạt thế - Bao Bao Tử

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 389: Biệt thự quả táo xa cách lâu

      Tô Tô : “Thời buổi này, có loại dị năng có thể thay đổi dung mạo. Người có dị năng này rất hợp với mấy trò trộm gà trộm chó.”

      Dị năng này có tác dụng gì trong việc giết zombie, nhưng rất hợp với việc bị kẻ nào đó mạnh hơn bắt làm những chuyện mờ ám, thể để người khác thấy. Giống như bây giờ, Tô Tô ràng nhìn thấy Thư Sinh cùng với Diệp Dục, dọn căn cứ của Voldemort rồi. Giờ lại xuất ở đâu ra, còn dẫn Trạc Thế Giai cùng, điều này chứng tỏ Thư Sinh đó chắc chắn là giả.

      mặt đất bằng phẳng, vốn ở đây là cánh rừng , nhưng vì mạt thế, để phòng dị năng hệ thổ của thôn Bát phương nên cây cối quanh thị trấn nhộng đa phần đều bị dọn sạch. Vì thế chiếc xe bọc thép lúc đuổi theo xe của Trạc Thế Giai và “Thư Sinh”.

      ‘’Thư Sinh” thấy có người đuổi theo , càng điên cuồng đạp ga. Trạc Thế Giai ngồi đằng sau, cố gắng ngồi vững. Trong tốc độ điên cuồng của chiếc xe, Trạc Thế Giai nắm chặt hai tay nắm của xe ngồi phía trước, cố nhịn cơn đau từ bụng truyền lên, cố giữ bình tĩnh.

      Trong chiếc xe bọc thép đuổi theo phía sau, Tô Tô ôm Tiểu Ái tới đằng sau Tiêu Dao, nhìn tình hình xung quanh rồi :

      “Đừng đuổi nhanh quá, cẩn thận chó cùng dứt giậu, đuổi đến chỗ bằng phẳng hơn rồi tiếp.”

      Đường quá gồ ghề, Tô Tô sợ chiếc xe đằng trước nhanh quá bị lật. Người lái xe râu dài gật đầu : “Đằng trước là Tương thành rồi, đuổi vào Tương thành . Các phế tích trong Tương thành nhiều, tôi thấy chiếc xe đó chỉ chịu được thêm lúc nữa là tắt máy rồi.”

      Vì nhóm của Tiêu Dao thường đến Tương thành giết nhộng mặt người, nên họ cũng biết cứ theo con đường này tới ngoại ô của Tương thành. tiếp nữa đến gần biệt thự Quả Táo, con đường đó rất bằng phẳng, đường còn có nhiều vật nhọn, vừa vặn có thể đâm vào bánh xe phía trước.

      Quả nhiên sau khi vào Tương thành, đường về biệt thự Quả Táo, chiếc xe bắt cóc Trạc Thế Giai đằng trước “bùm” vài tiếng, bánh xe bị nổ, xe tắt máy.

      định nhảy xuống đằng sau xe bắt Trạc Thế Giai làm con tin Tô Tô trong xe bọc thép vẫy tay cái, lớp băng màu trắng xuất đường, đóng băng chân của “Thư Sinh”. “Thư Sinh” chưa kịp cầm vũ khí nào có tính sát thương, thấy chiếc xe bọc thép dừng lại, điên cuồng gào thét:

      “Các ngươi chơi trò gì thế, Hộ Pháp sắp chết rồi, tôi đưa người phụ nữ của ấy gặp ấy lần cuối. Cứ trì hoãn thế này coi chừng Diệp Dục gọt đầu các ngươi.”

      Từ trước tới giờ Thư Sinh chưa bao giờ tức giận đến mức những lời ngu xuẩn như thế. Bỗng nhiên, tất cả mọi người trong xe bọc thép đều tin đây là Thư Sinh giả. Tên Thư Sinh này giống như chó mất chủ, gặp ai cũng cắn, nào có phong thái của Thư Sinh?

      Tô Tô ôm Tiểu Ái mở cửa xe xuống, nhìn tên Thư Sinh giả cái rồi với Tiêu Dao: “Trói lại, đừng để chết. Đợi Diệp Dục về hỏi cho sau.”

      Sau đó, chạy vội về phía trước xem Trạc Thế Giai ngồi phía sau, nhìn biết, vừa nhìn thấy bị dọa sợ. Trạc Thế Giai đầu đầy mồ hôi, hay tay túm chặt lưng chế ô tô, khuôn mặt trắng bệch, ngẩng đầu nhìn Tô Tô, dưới mông ngồi chảy ra loại chất lỏng nhớp nháp màu máu. Trạc Thế Giai yếu ớt với Tô Tô ngoài cửa:

      “Tô Tô, chỉ sợ là sắp sinh rồi.”

      “Hả?” Tô Tô giật mình, ngẩng đầu nhìn trái ngó phải, gọi người đàn ông râu dài trong nhóm của Tiêu Dao, ta là dị năng giả sức mạnh, : “Có thể giúp tôi việc được . Bạn tôi sắp sinh rồi, có thể giúp tôi bế ấy ra được ?”

      Râu dài gật đầu, ta có vẻ là người nhiệt tình. ta mở cửa xe, khom lưng bế Trạc Thế Giai nhàng ra ngoài. Nhưng vào đúng lúc này, khung cảnh toàn phế tích bỗng nhiên truyền tới làn sóng, bốn phía xuất rất nhiều giòi miệng đỏ.

      xong rồi, có người điều khiển lũ giòi!” Tô Tô giật mình, cảm nhận rất năng lượng dị năng ở xung quanh, có người điều khiển lũ giòi này tấn công họ!

      Thầy Tần trong nhóm của Tiêu Dao đốt lên vòng lửa quanh nhóm của họ, nhưng có tác dụng gì. Rất nhiều giòi từ trong các phế tích bò ra, dù đợt giòi bị lửa thiêu chết nhưng nếu giòi ngày càng chồng chất, vòng lửa cũng có tác dụng gì nhiều.

      Trạc Thế Giai trong lòng râu dài cắn răng, kêu lên, gọi Tô Tô. Tô Tô ôm Tiểu Ái quay sang nhìn, hỏi: “Bác sĩ Trạc, giờ cần gì? có thể cố đến khi quay về thôn Bát Phương ?”

      được, Tô Tô đứa trẻ này còn quá, tôi sắp sinh rồi!”

      “Vậy bây giờ chúng ta cần gì?”

      Tô Tô cau mày, nhìn xung quanh lượt. Chỗ này cách thôn Bát Phương khá xa, nhanh nhất cũng mất nửa tiếng. Theo cách của Trạc Thế Giai, nửa tiếng ấy cũng thể cố được.

      Nên đứa trẻ này chỉ có thể sinh ở bên ngoài!

      “Cần kéo, nước nóng, cái đệm sạch …”

      Trạc Thế Giai cố chịu những cơn đau đớn, bình tĩnh dặn dò Tô Tô. Tô Tô cau mày ngày càng chặt, những thứ như dao, nước nóng có thể làm ra dễ dàng, nhưng đệm sạch đâu tìm đây?

      Sau đó Tô Tô ngẩng đầu, nhìn về phía cửa chính của biệt thự Quả Táo cái, : “Được rồi, tôi có cách rồi. chỉ có đệm sạch mà còn có giường đẻ, có cả lồng kính!”

      xong, Tô Tô quay người vẫy tay cái, tất cả khu đổ nát xung quanh đều đóng lớp băng dày, lũ giòi chui ra từ các khe hở đó tạm thời thể phá được băng dày của Tô Tô. hướng dẫn râu dài bế Trạc Thế Giai lên xe, dùng băng tạo con đường từ khu đổ nát này tới biệt thự Quả Táo.

      Trước khi lên xe, Tô Tô trợn mắt cảnh cáo nhìn xung quanh, năng lượng dị năng xung quanh có thể thấy dị năng giả sai khiến động vật này ít nhất cũng là cấp bốn. Có phải là cái tên trông giống Voldemort, thuộc hạ của Lý Oánh nhỉ?

      Nếu đúng khéo, Diệp Dục dọn chỗ của , lại chạy đến Tương thành bắt Trạc Thế Giai!

      Chỉ có điều, vì cùng là cấp bốn nên dù Tô Tô có thể phát ra dao động năng lượng dị năng nhưng nhất thời thể tìm được vị trí của người này. Hoặc có thể hai bên cùng giao đấu dị năng có thể cảm nhận hơn, nhưng bây giờ kịp nữa rồi.

      Chiếc xe bọc thép lao như bay con đường băng mà Tô Tô tạo ra, thuận lợi xông vào biệt thự Quả Táo. Tô Tô ôm Tiểu Ái nhìn ra bên ngoài qua chiếc kính chống đạn của xe, biệt thự Quả Táo xa cách lâu dường như khác gì so với trước đây, nhiều cây hơn phải? Dù là mùa đông nhưng cây cối um tùm, tươi tốt đến mức kì lạ.
      ParvartyHale205 thích bài này.

    2. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 390: Sinh non

      Trong lòng Tô Tô dấy lên cảm giác bất an, nhưng tới lúc này rồi, con của Trạc Thế Giai sắp chui ra ngoài, họ còn đường lui nữa. Vì thế Tô Tô chỉ có thể chỉ đường cho Tiêu Dao về biệt thự của . Cách đó rất xa nhìn thấy có hai chiếc xe quân đội cũ nát đỗ ở trước cửa. tường màu xanh rì, nở đầy hoa ăn thịt người, chúng há miệng giương nanh cho bất kì ai vào nơi này.

      “Woa, trong khu biệt thự rừng rậm thế này lại có thôn Bát Phương thu sao?!”

      Tiêu Dao huýt sao cái, thu lại vẻ hiếu kì, tiếp tục lái xe, râu dài bế Trạc Thế Giai, Tô Tô ngồi ở ghế lái phụ. giơ tay đóng băng hoa ăn thịt ở ngoài cổng, chiếc xe bọc thép lao thẳng vào bên trong.

      Trong tường rào vô cùng sạch , mảnh sân của cha Tô đầy lá rụng, cả biệt thự bị những ngọn cây chọc trời che phủ sạch . Ở đây thành thiên đường, vô cùng trong lành, những người và động vật bên ngoài hoàn toàn thể vào trong!

      Xe bọc thép đỗ ở trong mảnh sân , những bông hoa ăn thịt người ở ngoài tường rào tự nó rã đông, chúng lớn hơn biển hoa ăn thịt người ở thôn Bát Phương, ăn nhiều hơn nên tiến hóa mạnh hơn. Dù có bị dị năng băng cấp bốn của Tô Tô đóng băng cũng chỉ trong chớp mắt là tự rã đông được.

      Tạm thời quan tâm tới đống hoa ăn thịt người đó, Tô Tô hướng dẫn cho râu dài bế Trạc Thế Giai xuống, thẳng vào tòa nhà khám chữa bệnh. Ban đầu khi rời khỏi biệt thự Quả Táo, do xe có hạn, vội vàng nên rất nhiều đồ mang theo được, như giường đẻ, đệm hộ lý.

      Tiếc nhất vẫn là những chiếc lồng kính, lúc đó vì con của Bì thể chất tốt nên họ đặc biệt tìm về những chiếc lồng kính để Từ Lỗi ở trong đó thời gian. Chiếc lồng kính đó cũng mang theo được, giờ Trạc Thế Giai bảy tháng sinh, sinh xong có thể cho vào lồng kính.

      Chỉ có điều mấy căn biệt thự này bị bỏ trống lâu, cây lại mọc cao như thế, biết mấy tấm pin năng lượng mặt trời đặt mái nhà còn dùng được ?

      Sau khi Tô Tô vào trong tòa nhà khám chữa bệnh, tiện tay bật đèn phòng. Những chiếc đèn thủy tinh nhấp nháy vài cái rồi sáng lên, cảm thấy vô cùng vui mừng, bảo râu dài bế Trạc Thế Giai lên phòng sinh ở tầng hai.

      Sau khi râu dài ra ngoài, Tiêu Dao vào giúp đỡ. Tô Tô đặt Tiểu Ái lên chiếc sô pha bên cạnh, bắt đầu cởi áo khoác, tháo địu, buộc tóc, chuẩn bị đỡ đẻ cho Trạc Thế Giai.

      “Bác sĩ Trạc, cháu giỏi đỡ đẻ, nhưng yên tâm. Có cháu ở đây, bị mất máu đâu. cứ yên tâm sinh con, cho cháu biết bây giờ cần làm gì?”

      “Tô Tô, xong rồi, có rất nhiều nhộng mặt người đến!”

      Râu dài mở cửa, rồi lại vội vội vàng vàng quay về. Tô Tô nghe thấy thế liền cau mày nhìn Trạc Thế Giai. Tình hình của Trạc Thế Giai bây giờ có phần giống khi đó, cái người điều khiển động vật biến dị này cứ nhân lúc phụ nữ sinh con mà tấn công!

      “Cháu cứ , mình cũng được!” Trạc Thế Giai cau mày, nằm giường, hai tay xoa bụng. hiểu rất sức khỏe của mình, hoàn toàn có thể sinh con mà xuất tình trạng băng huyết.

      Hơn nữa còn có Tiêu Dao ở đây giúp đỡ, xảy ra vấn đề gì đâu.

      Tiêu Dao cũng : “Tô Tô yên tâm , tôi biết, bác sĩ Trạc cho tôi biết nên làm thế nào. Nếu có vấn đề gì tôi xử lý được tôi gọi . Đúng rồi, có thể để Tiểu Ái ở đây, tôi giúp trông nó.”

      Để Tiểu Ái ở đây? Đó là chuyện thể nào! Tô Tô cười gì, bắt đầu buộc địu, rồi túm Tiểu Ái nhìn láo liên ở sô pha lên. với Trạc Thế Giai: “Cháu lúc, cháu về ngay.”

      Sau đó Tô Tô nhanh chóng xuống tầng, vừa ra khỏi toàn nhà khám chữa bệnh thấy người bên ngoài tường rào sử dụng dị năng. Con nhộng mặt người gần nhất quấn mất bông hoa ăn thịt người, những bông hoa đó rất to, chúng chúi đầu vào nhộng mặt người cắn như điên, nhưng… có tác dụng gì!

      Tô Tô là dị năng giả cấp bốn, băng của cũng chỉ có hiệu quả tạm thời với nhộng mặt người. Những bông hoa ăn thịt người đó dù nhìn rất dữ tợn nhưng dù sao cũng chỉ là thực vật, cắn vào loài người có vỏ cứng như nhộng mặt người còn được, chứ loại sinh vật biến dị lần hai như nhộng mặt người đúng là ổn chút nào.

      Thầy Tần dẫn người của , ném dị năng về phía con nhộng mặt người đầu đàn. Mà trong nhóm của , dị năng giả cấp cao nhất cũng chỉ là cấp ba, chẳng có tác dụng gì với nhộng mặt người hay hoa ăn thịt.

      Quan trọng là, đằng sau con nhộng thứ nhất còn tất nhiều nhộng mặt người bị điều khiển tới đây. Con lớn con đều có, tựa như nó tới đây vì Tô Tô.

      cười lạnh, xoa đầu Tiểu Ái trong địu, hai tay giơ lên phía trước. Con nhộng mặt người đầu đàn bị hoa ăn thịt cuốn vài vòng thể động đậy, mọi người chỉ thấy hai mắt của nhộng mặt người nổ tung, hai dòng máu đen đỏ chẳng mấy chốc bị Tô Tô rút sạch.

      Voldemort trốn ở trong góc tối thấy thế chợt hoảng. Hôm nay tới đây đúng là vì đứa con của Trạc Thế Giai và Hộ Pháp, lại bị người phụ nữ này làm hỏng kế hoạch giữa đường. Là ai chứ, chỉ là dị năng giả hệ băng cao cấp, còn có thể điều khiển được máu bên trong của nhộng mặt người?

      Trong lòng chợt dấy lên lời cảnh báo của Lý Oánh, cùng với thông tin mà gián điệp nghe ngóng được đợt trước, trong hoảng hốt chợt có thêm chút hưng phấn. nhìn đứa trẻ trong lòng Tô Tô, biết rằng người phụ nữ này phải ai khác, chính là Tô Tô – người phụ nữ của Diệp Dục!

      Vừa đúng lúc, mất chút công sức nào mà con mồi béo bở lại tự dâng lên, Lý Oánh phải lúc nào cũng lải nhải Tô Tô dễ chọc vào sao? Hôm nay Voldemort muốn xem, Tô Tô này dễ chọc thế nào!

      Nghĩ thế, Voldemort ở trong góc khuất, sử dụng dị năng của gọi thêm nhộng mặt người vào biệt thự Quả Táo. Đám nhộng mặt người đó vùng vẫy khắp nơi trong “Khu rừng” biệt thự Quả Táo, những cây cổ thụ bị quật ngã bật cả rễ. Chẳng bao lâu sau, con đường thông qua biệt thự của Tô Tô bị phá như vừa trải qua thảm họa thiên nhiên.

      Tô Tô càng chiến càng hăng, cả Tiểu Ái có vẻ rất high nữa, vừa rút máu của nhộng mặt người, vừa lấy tinh hạch trong người chúng. Nhộng mặt người mà Voldemort phái tới đa phần chỉ to như chiếc xe ô tô cỡ , gây sợ hãi. Nghĩ đến chuyện điều khiển nhiều nhộng mặt người như thế lúc, dù là dị năng giả cấp bốn cũng quá sức rồi.
      ParvartyHale205 thích bài này.

    3. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 391: “thôn bát phương” thu
      Tô Tô thu thập tài liệu, tinh hạch lôi ra từ trong thân nhộng mặt người còn chưa kịp cầm ấm tay bị hấp thụ mất. Nên rất hưng phấn, hề mệt mỏi chút nào.

      Chỉ có điều nhộng mặt người chồng chất bên ngoài tường rào, những con bò tới sau tiến lên được. Mặc dù chúng là cao thủ đẩy tường nhưng chính chúng cũng thể đẩy được vỏ nhộng của mình, vì thế vỏ nhộng mặt người trở thành phòng ngự tốt nhất bảo vệ nhà của Tô Tô!

      Nhưng nhộng mặt người vào được, Tô Tô cũng ra được.

      Trong tòa nhà khám chữa bệnh sau lưng Tô Tô vang lên tiếng trẻ con khóc yếu ớt. cau mày, nhìn vỏ nhộng chồng chất bên ngoài tường rào. Trạc Thế Giai sinh con rồi, tạm thời họ cũng thể vào.

      Dù Tô Tô mình đánh bầy nhộng, nhưng nhóm thầy Tần cũng rảnh rỗi. Dị năng của họ có tác dụng giết nhộng, nhưng cũng thể để mình Tô Tô bảo vệ tất cả bọn họ, họ cũng tấn công những con nhộng mặt người ở phía sau.

      “Tô Tô, giờ phải làm sao?”

      Chiến tạm dừng vì nhộng mặt người đằng sau bị vỏ nhộng mặt người đằng trước chất đống chặn lại, nên mọi người cũng còn nhộng mà giết.

      Tô Tô thấy thế, xoa đầu Tiểu Ái, nhìn những cái đầu trắng hếu của xác nhộng mặt người ở ngoài, suy nghĩ mọt lúc rồi thành :

      “Tôi đoán rằng đối phương dễ dàng bỏ qua cho chúng ta đâu, bác sĩ Trạc và đứa trẻ giờ cũng thể ra ngoài, tạm thời đành đợi ở đây thôi.”

      Nếu hôm nay chỉ có Tô Tô và Tiểu Ái, Tô Tô hoàn toàn dám chắc có thể đưa Tiểu Ái xông ra ngoài. Nhưng quan trọng là giờ còn có nhóm người, Trạc Thế Giai và đứa trẻ cần nằm lồng kính. Dù là gặp chuyện mỗi người phải tự lo thân mình, nhưng giờ chưa đến lúc cuối, Tô Tô thể bỏ lại Trạc Thế Giai và đứa trẻ mới sinh.

      Nếu Diệp Dục diệt căn cứ của Voldemort về sớm, chắc chắn tìm và Tiểu Ái. Vào lúc này, họ chỉ cần bảo đảm người của mình an toàn là được. giờ, có thể sống cho tới lúc Diệp Dục dẫn đặc công dị năng tới cứu cũng là chuyện khó khăn.

      Những người khác đương nhiên cũng nghĩ thế, họ ở cùng người phụ nữ của Diệp Dục và con của họ, chỉ cần họ tìm chết thế nào cũng sống. Nên nhiệm vụ cấp bách lúc này là làm thế nào có thể bảo vệ tốt cho bản thân mìn ở rừng cây um tùm thế này.

      Sau đó Tô Tô giới thiệu cho mọi người về “thôn Bát Phương” thu , những căn nào có thể ở được, căn nào là của và Tiểu Ái. Đồ trong những căn biệt thự này đều chưa bị chuyển , mọi người có thể tìm những đồ có thể ăn được.

      tìm được đồ ăn cũng sao, mỗi lần nhóm Tiêu Dao ra ngoài làm nhiệm vụ đều mang đồ ăn đủ cho nhiều ngày, nên tạm thời chuyện ăn uống thành vấn đề.

      Sau đó Tô Tô địu Tiểu Ái chạy thăm Trạc Thế Giai, trong lòng vô cùng lo lắng, tình hình Trạc Thế Giai thế nào chưa được tận mắt trông thấy. chỉ nghe thấy tiếng khóc của đứa trẻ vô cùng yếu, còn yếu hơn cả tiếng khóc của Tiểu Ái lúc mới sinh, giống tiếng kêu của con mèo con.

      Đợi đến lúc Tô Tô chạy lên tầng hai mới phát căn phòng làm phòng đẻ toàn là máu. Tiêu Dao bận chăm sóc cho cậu bé rất rất . Trạc Thế Giai dưới thân toàn máu trèo xuống giường, dù rất yếu đuối nhưng vẫn giúp Tiêu Dao chăm sóc đứa con sinh non của mình.

      cân rưỡi.”

      đón con mình đặt lên cân, cau chặt mày. Tóc ướt sũng, rối tung, đôi chân trần dưới áo lông vũ ngừng chảy máu. Nhưng lượng máu chỉ bình thường, chưa tới mức độ băng huyết.

      khí rất lạnh, Tiêu Dao tìm túi chăn chưa mở, Trạc Thế Giai dùng chăn quấn quanh thân, sau đó cởi áo lông vũ của mình, rồi bế con mình lên. Xong xuôi tất cả Trạc Thế Giai mới quay ra với Tô Tô:

      “Tô Tô, cháu phải giúp rửa sạch lồng kính.”

      Rất nhiều thiết bị trong biệt thự lâu dùng, nhiều chỗ còn đóng lớp bụi dày. Đứa trẻ của Trạc Thế Giai là sinh non, lúc mới sinh ra còn chưa bằng nửa Tiểu Ái, nếu đến cả lồng kính cũng bụi bẩn tỉ lệ tử vong tăng cao lên rất nhiều.

      Tô Tô nghiêm túc gật đầu, bắt đầu rửa trong ngoài lồng kính lượt, những chuyện này đối với dị năng hệ thủy như phải chuyện khó. Lúc này Tiêu Dao chạy khắp nơi trong tòa nhà khám chữa bệnh để tìm đồ, tìm được ít đồ dùng y tế như thuốc khử trùng và chăn đệm.

      Chờ Tô Tô rửa sạch lồng kính, và rửa sạch bụi trong phòng sinh, nhìn đôi chân trần của Trạc Thế Giai, tự vỗ đầu mình :

      “Cháu quên mất, ở đây còn có túi đồ sinh.”

      Ban đầu lúc bỏ , là quá vội vàng, những thứ có thể mang chỉ là những đồ , còn những thứ như túi đồ sinh, Tô Tô chỉ cần hai món là được, nhưng ban đầu tích mười mấy hai mấy bộ trong biệt thự nhà họ Tô.

      sản phụ, dùng hết nhiều đồ như thế, nên những đồ còn lại đều đóng bụi trong biệt thự nhà họ Tô. Bởi vì ngoài tường rào bây giờ toàn hoa ăn thịt người, nên chẳng có ai vào đây, vì thế đây như thế giới khác, hề có dấu chân người.

      Tô Tô ôm Tiểu Ái vội vàng về biệt thự nhà họ Tô, vẫy tay cái, dâng nước lên, chưa tới mười phút sau xuống tầng hầm. tìm được vài bộ đồ trong tủ, còn có mấy món đồ body của trẻ con, ngoài ra còn tìm được cả sữa cho trẻ sơ sinh.

      Lúc làm những việc này, Tô Tô luôn địu theo Tiểu Ái, con bé tỏ ra rất hào hứng. Giờ đối với con bé, thứ gì cũng là thứ mới mẻ, nên Tiểu Ái rất im lặng, vì Tô Tô bận rộn mà la hét.

      Tiêu Dao tìm mấy món đồ sạch cho Trạc Thế Giai, bàn với Tô Tô, gọi thầy Tần vào. Tô Tô xả bồn nước tắm trong nhà tắm, sau đó để thầy Tần đun nước, cho Trạc Thế Giai tắm rửa.

      ParvartyHale205 thích bài này.

    4. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 392: Thiên Tứ

      Khi còn ở thôn Bát Phương, mình Trạc Thế Giai còn có rất nhiều người già giúp đỡ, tất cả đồ dùng cho trẻ con cũng như ở cữ đều được chuẩn bị đầy đủ nhưng trong hoàn cảnh đột nhiên thay đổi này, ngoài việc tòa nhà khám chữa bệnh có nước nóng ra khi Tô Tô ở đó, cái gì cũng có.

      Trạc Thế Giai cả người đều bẩn thỉu. dùng nước của Tô Tô để tắm giặt sạch cho con mình xong cũng tự đánh giá được tình hình tại. Giờ muốn chăm cho con phải chăm lo được cho bản thân tốt, bản thân chủ động tắm rửa sạch rồi thay trang phục sản phụ do Tiêu Dao và Tô Tô tìm thấy và mang đến.

      Khi Trạc Thế Giai bận rộn, Tô Tô bế Tiểu Ái đến trông lồng kính, Tiêu Dao ra tòa nhà khám chữa bệnh để nấu cơm cùng thầy Tần và đám Trương La. Dù giờ bọn họ bị bao vây ở đây, họ vẫn phải tiếp tục ăn ngủ đầy đủ để sống qua ngày.

      Trong lồng kính, đứa bé xíu, gương mặt nhăn nhúm đỏ hồng chẳng được mấy phân, cao chưa đến nửa cánh tay của Tô Tô.

      Có điều nghĩ lại thời gian đứa bé còn trong bụng Trạc Thế Giai cũng rất bé, chỉ nhờ thuốc giữ thai do Phương Thúc Ế rộng lượng mang đến mới có thể phát triển đến lúc bảy tháng tuổi. Giờ nó bị sinh non thế này, còn thở được trong lồng kính kỳ tích.

      Tô Tô thầm thở dài, chỉ vào đứa bé trong lồng kính với Tiểu Ái, “Con nhìn này, em trai con đấy. Đáng nhỉ? Nó kiên cường, cố gắng, cũng như chúng ta đều cố gắng sống sót trong mạt thế này. Chúng ta giúp em trai cố gắng nhé.”

      Tiểu Ái nhìn đứa bé như con thỏ rồi nhếch cái miệng bóng loáng nước bọt cười ngây ngô.

      Trạc Thế Giai thu dọn xong xuôi, thay quần áo sạch rồi đến bên cửa nghe thấy lời Tô Tô , lòng người mẹ đột nhiên nhói lên. Dù biết đứa bé này sinh non chỉ có năm mươi phần trăm khả năng sống sót nhưng chuyện đến mức này, trong hoàn cảnh thời điểm này, Trạc Thế Giai thấy đau khổ cũng là dễ hiểu.

      Nhưng phải người khác, là Trạc Thế Giai, là bác sĩ khoa sản có tố chất vượt qua thử thách. Thân làm bác sĩ, thấy nhiều cảnh sinh tử, con trai có thể sống ngày theo ngày. Nếu đứa bé thể sống được, bình tĩnh tiễn nó ra !

      Có điều, cũng hy vọng đứa bé này có thể chờ Hộ Pháp đến. Dù sao đây cũng là con của và Hộ Pháp, dù đứa bé này có sống sót được hay , cũng hy vọng Hộ Pháp nhìn thấy nó lần.

      Lúc vào cửa phòng, Trạc Thế Giai ổn định tâm trạng. Dù vừa sinh xong nhưng trong hoàn cảnh này, được phép nghỉ ngơi như bà đẻ bình thường. Con trai sinh non, chưa được khám kiểm tra, còn có nhiều trận chiến khác nhưng xung quanh ai học y, phải tự mình cố gắng.

      Tô Tô ôm Tiểu Ái ngồi cạnh lồng kín, nhìn Trạc Thế Giai gầy gò tái nhợt mà thấy chua xót nhưng vẫn cười :

      có gì đâu, nghỉ ngơi chút . Cháu trông đứa bé cho. Được rồi, và Hộ Pháp đặt tên cho thằng bé chưa?”

      Dù chỉ sống vài ngày đứa bé này cũng có mặt đời, cần có cái tên.

      “Thiên Tứ. Thiên tứ lương cơ – cơ hội tốt trời ban.”

      Ánh mắt Trạc Thế Giai tràn ngập tình thương của người mẹ, nhìn đứa bé xíu bên trong lồng kính trong suốt. Nếu có gì đặt biệt con trai của có thể sống qua được tuần, vì thế hy vọng ông trời có thể ban cho đứa con sinh non của cơ hội tốt.

      ổn thôi.”

      Tô Tô nặng lòng nhìn Trạc Thế Giai, nhìn thân hình hao gầy gắng gượng đeo ống nghe kiểm tra cho Thiên Tứ, định bảo Trạc Thế Giai nghỉ ngơi nhưng lại sợ nghe. Dù sao ở đây cũng có nhân viên y tế nào.

      thầm thở dài bế Tiểu Ái giặt quần áo cho Thiên Tứ bé bỏng và kiếm chút đồ ăn cho Trạc Thế Giai.

      Việc khống chế nước thuận buồm xuôi gió, Tô Tô giặt vài bộ quần áo trẻ con lấy từ tầng hầm rồi vắt kiệt nước, phơi khô sau đó sắp xếp giường cho Trạc Thế Giai bên cạnh lồng kính. Mấy người Tiêu Dao cũng mang nguyên liệu nấu ăn xe xuống, cùng nhau nấu ăn, còn làm riêng cho Trạc Thế Giai bát canh gà.

      Điều kiện rất gian khổ nhưng ai có ý định buông tay. Thiên Tứ bé như vậy còn nỗ lực sống sót, người lớn như bọn họ sao có thể bỏ cuộc trước được?

      Cùng lúc đó, đội đặc công dị năng của Diệp Dục lái xe tới căn cứ của Voldemort, nấp rồi cử người dò thám quan sát.

      Căn cứ này nằm ở ngọn núi rất thấp, đó có cái động, trong động có rất nhiều đồ dùng sinh hoạt như nước khoáng… Bóng tối bao phủ khiến cái động có vẻ u, còn dưới động có mấy phòng sinh hoạt nhìn như công trường có dân cư sinh sống.

      Tại khu đất trống giữa phòng sinh hoạt, những người sống sót chuẩn bị để xuất phát. Theo kế hoạch của Voldemort, dị năng giả thay đổi ngoại hình trói Trạc Thế Giai đến đây mà đưa thẳng đến chỗ Tương thành để giấu. Bọn họ cử nhóm người đến thị trấn nhộng trước làm gian tế, chỉ chờ kẻ đó báo lại rằng Hộ Pháp và Diệp Dục vừa rời là tất cả xông vào thị trấn nhộng chém giết.

      Như thế là hợp lý. Tô Tô chủ trương đuổi cùng giết tuyệt Voldemort, Voldemort cũng dự định tiêu diệt sạch thị trấn nhộng, vì thế khi Trương Văn Viễn thấy những dị năng giả xe đằng xa cầm những chai trong suốt, bên trong toàn khói xanh cảm thấy có vẻ khó đối phó.

      phải cái gì tốt lành!”

      Bên cạnh Trương Văn Viễn, Thư Sinh cầm kính viễn vọng vừa nhìn đám người cầm chai khói xanh hùng hổ tiến đến, vừa với Diệp Dục:

      “Dựa theo báo cáo của những người sống, Voldemort nuôi hai con rắn độc. Trước mạt thế, ta chuyên nghiên cứu rắn độc nên rất hiểu cách sử dụng độc. Tôi thấy kiểu này có vẻ ổn. Bọn họ dùng khói xanh làm gì?”

      “Bắt tên là biết thôi.”

      Diệp Dục dựa vào đống tuyết phía sau, khẽ vẫy tay, đội dị năng đặc công xông đến. Diệp Dục cũng hùng hổ xông về phía trước, có điều dị năng của uy lực lớn nhưng cũng tiêu hao nhiều năng lượng, ăn tinh hạch bổ sung quá chậm nên chưa đến thời khắc mấu chốt Diệp Dục cũng chưa thể giết người.
      ParvartyHale205 thích bài này.

    5. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 393: Toàn thắng

      Tuy Diệp Dục thể “đại khai sát giới” nhưng mấy tên dị năng giả ở cửa doanh trại và mấy tên tuần tra nóc nhà vẫn bị xử lý trong nháy mắt. Mười tám lính đặc công dị năng như thần binh giáng trần, những kẻ hung hăng chuẩn bị xử lý thị trấn nhộng bị đánh úp, trở tay kịp.

      Theo thời gian phát triển, căn cứ sống sót nho của Voldemort chứa đến mấy trăm dị năng giả. Dị năng giả khó giết hơn người sống sót bình thường nhưng lại phải đối thủ của mười tám lính đặc công dị năng. ai có thể ngăn cản bọn họ. Khi Mộc Dương xông vào, nhóm lính đặc công hoàn toàn chiếm ưu thế, người của Mộc Dương chỉ nhặt nhạnh tàn dư của bọn lính mất chỉ huy.

      Trong bầu khí hỗn loạn của dị năng và vũ khí, biết ai đột nhiên xông ra từ phòng sinh hoạt, tay giơ cái chai trong suốt chứa khói xanh rồi tấn công ai cả, chỉ đập mạnh cái chai xuống đất “rầm” tiếng. Cái bình vỡ vụn, khói xanh bắt đầu lan ra.

      Tên đó điên cuồng cười ha hả nhưng “cười người chớ vội cười lâu” Thư Sinh đứng đối diện giơ tay lên, hướng lòng bàn tay về mặt đất. Làn khói xanh lan tràn như bị năng lượng vô hình khống chế, bọc lại rồi bay vào lòng bàn tay, co lại trở thành viên thuốc xíu trong tay .

      Kẻ ném chai xuống đất bị ai nổ súng lấy mạng.

      “Tôi đem về nhờ bác sĩ Hồng kiểm tra xem sao.”

      Thư Sinh nghiêng đầu với Diệp Dục. Diệp Dục gật đầu ý kiến.

      Phần lớn người bị đội đặc công dị năng giết chết. Những người lọt lưới cũng bị người của Mộc Dương chặn lại đường chạy trốn. Trong chốc lát, chiến dịch tấn công thôn Bát Phương được chuẩn bị đầy đủ và hoành tráng cứ thế kết thúc.

      Đoàn xe của Lý Tiểu Vũ cuối cùng cũng tới. Bọn họ kiểm kê đồ đạc. ra ở đây có gì đáng giá, hơn nữa giờ mùa đông, Voldemort cũng theo hình thức phát triển của Lý Oánh, chỉ thu thập chứ tự tạo ra nên đồ dự trữ của họ chỉ là những thứ có từ trước mạt thế, nước khoáng được đưa ra ngoài từng thùng từng thùng .

      Hơn nữa, xem xét kỹ cuộc sống ở đây tốt bằng nửa thôn Bát Phương. Ít nhất thị trấn nhộng thông thủy và mắc lưới điện, chỉ cần có xác nhộng làm phòng ở, làm nhiệm vụ về rồi lắp nước nóng cho phòng của mình phải chuyện gì khó khăn.

      Những người phụ nữ được cứu ra ở đây đều có mùi thum thủm, chỉ sợ là chưa được tắm lần nào từ khi mạt thế bắt đầu.

      Đàn ông hình như bị giết hết, có vài người tính giơ tay đầu hàng cũng bị Mộc Dương bắn chết. Thằng bé có mối hận thù sâu sắc với Lý Oánh, làm sao có thể cho phép người của Lý Oánh được đầu hàng.

      “Hộ Pháp, ổn rồi!”

      Lúc này, Thanh Mộc xông vào. vốn tra khảo Hạ Lạc của phe Voldemort. Lúc này, ngoài những người chuyên chở khói xanh ở đây hề có kẻ nào mang theo rắn. Thanh Mộc cố tình hỏi người được đội Mộc Dương cứu mới biết được kế hoạch thực của Voldemort.

      ra hôm nay Voldemort muốn bắt Trạc Thế Giai, sau đó dẫn dụ đội đặc công dị năng . Những người tại đây chuẩn bị lên xe đến thị trấn nhộng để hạ độc chết người ở đó.

      Hộ Pháp xanh mặt, chú ý đến ai, vội vàng bay về phía doanh trại. Diệp Dục thấy thế bảo Mặc Vị Minh:

      “Tốc độ của nhanh, về trước . Cứ hành động theo hoàn cảnh, tìm được bác sĩ Trạc theo, đừng hành động đừng suy nghĩ.”

      “OK.”

      Mặc Vị Minh gật đầu, thoắt cái thấy bóng dáng đâu. Những lính đặc công còn lại cũng nhanh chóng quay về theo Hộ Pháp, còn quên dẫn theo Trương Văn Viễn. Đôi mắt của Trương Văn Viễn rất có ích trong việc tìm kiếm.

      Chuyện còn lại trong doanh trại được giao cho Mộc Dương và Lý Tiểu Vũ xử lý. Mấy trăm người chỉ còn lại mười mấy người phụ nữ tàn tạ chẳng ra người cũng chẳng ra quỷ, đồ đạc cũng có gì nhiều nhặn, chỉ có đống khí độc chất thành núi khiến người ta e sợ.

      giờ, trong Tương thành, Voldemort ở xó xỉnh nào đó vẫn chưa nhận được thông tin của phe mình ở doanh địa. phải người của quân đội, tay chân cũng ai nhập ngũ, bình thường chỉ liên hệ với chúng bằng thư từ. Giờ chờ tay chân gửi thư đến thông báo tin đám lính đặc công rời khỏi thị trấn nhộng.

      Lúc này, tại thị trấn nhộng, Đới Thuần phát ra chuyện Trạc Thế Giai sau nửa tiếng nên thông báo cho Bì. Bì biết đây là chuyện lớn, lại kiểm tra lưới điện mới phát ra Tô Tô dẫn Tiểu Ái cùng đội Tiêu Dao tìm Trạc Thế Giai.

      Vì thế, thị trấn nhộng được đưa vào tình trạng báo động, chỉ được vào được ra. Tất cả đều phải đợi trong xác nhộng của mình, ai mà gây hấn, tự ý ra ngoài trái lệnh cấm bị bắn chết ngay lập tức, cần biết lý do.

      Vì thế trong Tương thành, Voldemort bị thuộc hạ cho chờ đợi ở đó. nhận ra vấn đề, còn phấn khích vì gặp được Tô Tô và Tiểu Ái nên tràn ngập niềm tin với việc tiêu diệt thị trấn nhộng.

      Có điều dù tin tưởng nhưng những con nhộng mặt người tiến vào khu biệt thự Quả Táo vẫn làm được gì khiến Voldemort bắt đầu sốt ruột. Trời dần tối, cả ngày trôi qua mà đám nhộng vẫn bị cản lại ở cổng chính. Chúng thể phá hủy được xác đồng loại nên đành phải chen nhau phá phách bên trong biệt thự.

      Có điều, lũ nhộng phá hoại này nhanh chóng thấy được sức mạnh của thực vật…

      Buổi tối mùa đông gió rét gầm rít, Mặc Vị Minh phụ trách truy tìm ngồi xổm mặt đất, nhìn vết bánh xe thiết giáp rồi chỉ về phía Tương thành với Hộ Pháp từ trời nhảy xuống. Hộ Pháp gật đầu, dẫn đầu về phía Tương thành.

      Phía sau hai người, Diệp Dục dẫn đồng đội lái xe qua, Trương Văn Viễn vẫn lắc đầu, chưa nhìn thấy Trạc Thế Giai ở đâu cả. Từ sau khi Trạc Thế Giai bị trói, luôn bị che chắn nên Trương Văn Viễn thấy được.

      Đám người Diệp Dục đành theo hướng của Hộ Pháp và Mặc Vị Minh.
      ParvartyHale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :