1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sinh con thời mạt thế - Bao Bao Tử

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 369: Đừng tìm Mộc Dương

      Trạc Thế Giai và Tô Tô vốn rất thân thiết nên Trạc Thế Giai hiểu được nỗi lo mấy tháng qua của Tô Tô. Tất cả thôn Bát Phương đều chiều chuộng Tiểu Ái quá mức nên khi Tô Tô muốn đưa Tiểu Ái ra ngoài vấp phải phản đối mãnh liệt của cha mẹ. Cứ thế, kế hoạch của Tô Tô mãi chưa thực được.

      Nhìn Tô Tô ủ rũ cúi đầu gì, Trạc Thế Giai thở dài khuyên nhủ, “Xã hội bây giờ giống với ngày trước, cháu và Diệp Dục xây dựng ngôi làng lớn như vậy nên mọi người trong thôn đều coi Tiểu Ái là người nối nghiệp, chiều chuộng con bé là chuyện đương nhiên. Thủ lĩnh nhận được đãi ngộ của thủ lĩnh. Tiểu Ái chắc chắn được người trong thôn chăm chút, sao cháu lại muốn nó làm người bình thường?”

      “Hầy… thủ lĩnh?” Tô Tô bật cười, đôi mắt sắc bén ánh lên dưới dải lông mi dài mượt, “Bọn họ chiều con cháu thành công chúa nhưng lại muốn con bé nối nghiệp bọn cháu thành người dẫn đầu? Mâu thuẫn quá? Tiểu Ái được o bế thành đứa trẻ cao ngạo ngỗ ngược sao có thể bảo vệ cả thôn làng này?”

      Hơn nữa, Tô Tô cũng muốn đặt nhiều gánh nặng lên vai Tiểu Ái như vậy. Thiên hạ này liên quan gì đến Tiểu Ái của ? thêm, “Cháu thấy Mộc Dương rất hợp làm thủ lĩnh thôn Bát Phương đấy, chờ thằng bé lớn thêm cháu chuyển chức thôn trưởng này cho nó.”

      Tô Tô , vừa hay đúng lúc Chu Hiểu Lâm bế con đến định kể tội Mộc Dương. Tim ta đập thình thịch, hai mắt đảo quanh, cuối cùng ta quyết định quay về.

      Mấy ngày gần đây, tuyết rơi càng lúc càng dày, Chu Hiểu và Mỹ Tú vẫn được Mộc Dương cho vào thôn. ta tích đầy oán hận với đứa bé mười tuổi này rồi. ta vừa về, định tố cáo với Tô Tô về hành vi ác độc của Mộc Dương chẳng ngờ hóa ra Tô Tô muốn giao thôn Bát Phương này cho thằng bé!

      Chu Hiểu Lâm vội vàng giẫm tuyết về căn biệt thự của mình, đúng lúc thấy Đới Thuần ra ngoài. ta kéo Đới Thuần vào nhà rồi đặt Mỹ Tú lên giường, vội vàng :

      còn bao nhiêu tinh hạch?”

      “Để làm gì?”

      “Em muốn đưa cho Mộc Dương chút. Em với rồi, nãy em tìm Tô Tô phát ra…”

      “Ôi trời ơi xin em, em đừng gây ! Đừng tìm Tô Tô hay Mộc Dương! Mộc Dương chỉ là đứa trẻ nhưng đàn bà như em đấu trí lại nó đâu!”

      Có lẽ những câu chuyện kể về tính khí và tâm trạng của Mộc Dương có chút phóng đại, nhưng chắc chắn đầu óc nó trưởng thành hơn đứa trẻ bình thường rất nhiều. Mấy tháng vừa qua, Mộc Dương giết biết bao nhiêu người phe Lý Oánh, chắc chắn phải kẻ thân thiện hiền lành gì.

      Đới Thuần nhìn Chu Hiểu Lâm oán hận Mộc Dương ngút ngàn mà giờ lại muốn tặng tinh hạch cho Mộc Dương? ta ra vẻ lạy lục Chu Hiểu Lâm rất trào phúng, xong lại ra vẻ can ngăn:

      “Em ra ngoài thời gian đủ để biết Mộc Dương nghiêm cấm nhận hối lộ. này, vì đứa con của chúng ta, xin em đừng hành hạ nữa được ?”

      “Đúng là vô dụng, sao tôi lại lấy phải thẳng vô dụng như thế này?!”

      Chu Hiểu Lâm trợn mắt nhìn Đới Thuần, thể hiểu nổi vì sao ta lại sợ đứa bé mười tuổi như thế? Chỉ là trẻ con thôi mà? Tin đồn phóng đại chút về nó mà thôi, chẳng qua là đứa trẻ con được người lớn tâng bốc!!!

      Chu Hiểu Lâm mặc kệ Đới Thuần, bế Mỹ Tú tìm những người trong thôn khác để chuyện, tình cờ lại gặp Mộc Dương từ phía ngoài cửa chính vào. Chu Hiểu Lâm sửng sốt, chỉ cảm thấy khí chất của thằng bé khác với người lớn bên cạnh.

      Thằng bé mặc áo da màu đen, quần thể thao đen, áo khoác lông vũ màu đen, toàn thân màu đen kịt, tóc tai cũng cắt gọn ghẽ đúng kiểu lính đặc công, hai chân hai tay đeo bốn con dao.

      Mộc Dương gặp người phụ nữ trong đội tự cường, hai người trao đổi lúc rồi thằng bé đến căn biệt thự của Trạc Thế Giai và Hộ Pháp. Lúc này, Tô Tô và Trạc Thế Giai vừa trao đổi xong. Mộc Dương bế Tiểu Ái trong lòng Tô Tô, mỉm cười ôm Tiểu Ái .

      Chu Hiểu Lâm ôm Mỹ Tú tiến đến gọi, “Mộc Dương, định dọn gian nhà dưới kia. Cháu có thể trông Mỹ Tú giúp ?”

      Thay vì hối lộ cho thằng bé, ta nghĩ nên thiết lập mối quan hệ tốt đẹp với nó, tốt nhất là để trẻ con chơi với nhau. Nếu Mỹ Tú và Mộc Dương có quan hệ tốt, Mộc Dương quan tâm đến con bé dù sau này Tô Tô còn ở thôn Bát Phương nữa, cuộc sống của gia đình họ cũng quá tệ.

      Ai ngờ Mộc Dương mắt điếc tai ngơ giả lơ ôm Tiểu Ái thẳng vào sân nhà Tô Tô.

      Tô Tô đứng sau Mộc Dương và Tiểu Ái đoạn khá xa, cười cười nhìn Chu Hiểu Lâm ôm con. Chu Hiểu Lâm xấu hổ lấp liếm:

      biết Mộc Dương nghe thấy hay thích chăm trẻ con nhỉ?”

      “Tôi thấy thằng bé thích trẻ con lắm đấy.”

      Tô Tô nhún vai, định giải thích nhiều với Chu Hiểu Lâm. cho tay vào túi áo, về biệt thự của mình. cảm thấy Mộc Dương rất cố gắng chăm sóc Tiểu Ái, chỉ cần có thời gian rảnh là thằng bé lại giúp chăm Tiểu Ái. Tiểu Ái mà có ruột cũng chưa chắc được chăm nom thương như Mộc Dương đối với con bé.

      Cha mẹ Tô vẫn làm việc trong thôn chưa về, Diệp Dục dẫn đám Hộ Pháp tuần tra. Khi Tô Tô về phòng, Mộc Dương chẳng biết lấy đâu bộ xếp gỗ ra chơi với Tiểu Ái giường.
      ParvartyHale205 thích bài này.

    2. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 370: nhen

      Tô Tô liếc nhìn rồi vào phòng ăn. Khi về phòng, Mộc Dương ôm Tiểu Ái ngủ giường, còn Tiểu Ái vẫn đu đưa đôi bàn tay bé xíu cầm đồ chơi gỗ, mở to mắt ê a.

      con rắn màu đỏ ló đầu ra từ váy con bé, lè lưỡi với Tô Tô rồi lùi lại. Trời rất lạnh, con rắn như nó cần ngủ đông!

      “Chán à? Con chán ?”

      Tô Tô khẽ cười hỏi Tiểu Ái. Tiểu Ái đu đưa đồ chơi nhìn mẹ. Tô Tô bế con bé ra khỏi tay Mộc Dương, đắp chăn cho thằng bé rồi với con :

      “Tranh thủ hôm nay có ai canh, mẹ đưa con ra ngoài chơi nhé!”

      để lại tờ giấy thông báo mình và Tiểu Ái ra ngoài chơi rồi mở tủ lấy chiếc ba lô sắp xếp sẵn đồ từ bao giờ, đặt Tiểu Ái vào địu đeo lên người rồi kiếm cái thảm dày bọc quanh người Tiểu Ái.

      Bình thường có Diệp Dục cũng có cha mẹ, hoặc thậm chí là những người trong thôn cũng canh chừng . Vì thế Tô Tô rất khó chạy ra ngoài. Hôm nay quả là thiên thời địa lợi nhân hòa, để Mộc Dương mệt mỏi canh , chẳng nhẽ lại bỏ phí cơ hội tốt như vậy.

      Cha Tô cho xây lưới điện ngoài tường rào thôn Bát Phương, đồng thời tường rào cũng cao gấp đôi. Tô Tô thể nghênh ngang bỏ ra ngoài trước mặt bao nhiêu người nên khi đến chỗ chân tường, Tô Tô ngẩng đầu nhìn từng vòng sắt, hít sâu rồi với Tiểu Ái ngủ say:

      . làm khó mẹ được. Mẹ đưa con qua!’

      Tô Tô vào căn biệt thự người gần tường rào, trèo lên nóc nhà rồi lùi lại khoảng cách khá xa, bắt đầu chạy nóc biệt thự nhảy sang phía bên kia tường rào. Mới qua được đoạn, Tô Tô rơi xuống. khối băng nổi lên từ mặt đất, Tô Tô giẫm chân lên nhảy về phía trước, khối băng khác lại xuất . Cứ mấy bước liền như thế, chẳng mấy chốc nhảy qua tường rào và lưới điện.

      Bên ngoài tường rào toàn là lùm cây biến dị. Mùa đông đến, những lùm cây này thay lá từ sắc tím thành xanh biếc, khi gặp con mồi vẫn vươn gai nhọn ra tấn công được nhưng tốc độ kém rất nhiều.

      Có điều giờ thôn Bát Phương dựa vào lùm cây biến dị để đối phó với nguy cơ. Phía bên ngoài, Mộc Dương thành lập ít đội ngũ bảo vệ thôn, những nguy cơ tương tự có các đội này giải quyết.

      Những người này chỉ ở phía ngoài lưới điện, qua sương mù. Trương Văn Viễn mới là người phụ trách đời sống phía trong lớp sương mù.

      Tô Tô nhảy rất cẩn thận, gặp phải người nào. địu Tiểu Ái lưng ra khỏi sương mù, dựa vào năm giác quan tiến thẳng về phía trước, chẳng lâu sau ra được bên ngoài!

      Để mọi người trong thôn dễ dàng ra ngoài, họ tạo vài dấu hiệu dọc đường nhưng chỉ có người của thôn Bát Phương mới nhận ra. Khi quay ngược lại, họ cũng chỉ cần tìm những dấu hiệu đó và điều chỉnh theo hướng tương ứng là nhận ra đường vào thôn.

      Có điều mọi điểm đặt dấu hiệu đều có camera hồng ngoại, người xe hay động vật lại gần cũng bị thôn Bát Phương phát ra. Vì thế, Tô Tô tìm dấu hiệu mà chỉ dựa vào cảm giác bản thân để ra ngoài.

      Tuyết bên ngoài thôn Bát Phương dày kín đến mắt cá chân. May mà trước khi Tô Tô giày cổ cao, hơn nữa còn tạo ra bốn người nước và tấm băng thành cỗ kiệu bốn người khiêng đưa và Tiểu Ái ra ngoài.

      Ngoài lưới điện thôn Bát Phương, người sống sót làm nhà bằng xác của nhộng mặt người, những cái xác trắng như ruột bánh mì xếp vòng quanh thông. Xác nhộng càng lớn chủ nhân của nó càng có năng lực mạnh mẽ, cũng phải chuyện người bình thường có thể làm được.

      Tuyết rơi trắng trời. Tô Tô ôm Tiểu Ái ngồi trong kiệu băng nhìn những căn nhà bị nhộng mặt người chiếm đóng, định vào chiếc xe Jeep xuất sau con nhộng to bằng cả xe bus lái thẳng đến chỗ Tô Tô.

      Lý Tiểu Vũ mặc áo khoác màu đỏ hạ kính xe xuống, thò đầu ra khỏi ghế lái, hỏi Tô Tô:

      “Sao lại chạy ra ngoài thế này? Lên xe , cái này toàn băng lạnh, Tiểu Ái chết rét mất!”

      “Yên tâm, chết cóng được đâu!”

      Tô Tô lệnh cho người nước hạ kiệu băng xuống rồi mình ôm Tiểu Ái say ngủ lên xe Lý Tiểu Vũ. Mặc dù Lý Tiểu Vũ bật điều hòa để tiết kiệm nhiên liệu nhưng chỉ cần phải chịu đựng gió tuyết cũng đỡ hơn rất nhiều.

      Tô Tô ôm Tiểu Ái ngồi cạnh ghế lái, Lý Tiểu Vũ thò tay kéo thảm bọc Tiểu Ái ra nhìn con bé ngủ chảy rớt dãi ướt hết cả áo Tô Tô, bực bội lườm rồi khởi động xe:

      xem, làm cái gì cả ngày lẫn đêm thế? Sống trong thôn Bát Phương tốt như vậy còn đem con bé ra ngoài lăn lộn. Ôi chà…”

      Lý Tiểu Vũ hiểu vì sao Tô Tô đầu tư bao công sức xây dựng thôn Bát Phương này để tạo môi trường tốt khi sinh và nuôi dạy Tiểu Ái, giờ Tiểu Ái ra đời rồi, năng lực phòng thủ và tấn công của thôn luôn tăng lên ngừng nhưng Tô Tô lại suốt ngày chỉ muốn bỏ ra ngoài!

      Đúng thế, muốn rời ra ngoài. Ai cũng biết là người nhen, là người trong thôn chắc chắn lạ gì. Chỉ có người vào sau mới nhận ra mà thôi.
      ParvartyHale205 thích bài này.

    3. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 371: Thời loạn phải phạt nặng

      “ Đến khi có con hiểu. phải cho nó ra ngoài cho dạn, để “phần cứng” cũng như “phần mềm” của con bé đều được “cài đặt” đầy đủ sau này nó mới có thể tự do tung cánh.”

      Như thế nào là “cài đặt” “phần mềm” “phần cứng” đầy đủ? Tô Tô kiếp trước cảm thấy chỉ có tự mình trở nên mạnh mẽ mới có thể bảo vệ Tiểu Ái, vì thế cố gắng tạo điều kiện vật chất tốt hết mức cho Tiểu Ái, để con bé đủ ăn đủ mặc vui chơi vô lo.

      Nhưng giờ thay đổi rồi. Dù vẫn phải nỗ lực trở nên mạnh mẽ nhưng thay vì mạnh mẽ để bảo vệ Tiểu Ái, giúp Tiểu Ái tự lo được cho chính mình, tự bảo vệ bản thân!

      Cha mẹ có thể chăm lo cho con cái bao nhiêu lâu? Tô Tô thầm nghĩ mình có mười mấy năm ở bên Tiểu Ái, cài đặt đầy đủ “phần mềm” và “phần cứng” cho con bé – “phần mềm” là tính cách, “phần cứng” là thể lực, như thế Tiểu Ái muôn nơi vẫn chịu được sương gió trong tương lai.

      Tô Tô vừa chuyện vừa cởi tấm thảm, hé đầu Tiểu Ái ra cho con bé có chút khí. chỉnh lại mũ rồi xoa đầu Tiểu Ái, nhìn Lý Tiểu Vũ:

      “Tôi định ở chỗ hai ngày, thu xếp nơi ở giúp tôi.”

      “Thế tôi phải thông báo cho Diệp Dục để ấy tưởng vợ con mình lại chơi trò trốn tìm. Tôi đánh lại Lục Mạch Thần Kiếm.”

      Lý Tiểu Vũ trêu chọc Tô Tô. “Lục Mạch Thần Kiếm” mà tới chính là cách gọi vui của chiêu thức laser của Diệp Dục.

      Tô Tô cũng cười, nhưng phản đối, “Vợ nào cơ? Đừng có linh tinh!”

      phải vợ là gì? có con rồi còn chối!” Lý Tiểu Vũ lái xe đến cạnh xác nhộng mặt người to bằng xe bus, dừng xe nhìn Tô Tô cười, “Giờ sao? Bao giờ định đẻ đứa nữa?”

      “Cho tôi xin. Chưa xem bát tự đâu, mà con bé mới có năm tháng bảo tôi sinh đứa nữa là sao?”

      Tô Tô chịu nổi tư duy của Lý Tiểu Vũ nữa. hiểu giờ mấy độc thân suy nghĩ gì trong đầu? nhảy xuống xe rồi bảo Lý Tiểu Vũ:

      “Báo cho Diệp Dục cũng được, nhưng bảo ấy mặc đồ bình thường thôi, mặc đồ quân đội thu hút chú ý lắm.”

      ra Tô Tô chưa rằng thời gian này chỉ tập trung chăm lo cho Tiểu Ái, gần như suy nghĩ gì về quan hệ của và Diệp Dục. tự cho rằng khi Diệp Dục thấy sinh con phải đổ máu quá nhiều nên gặp phải trở ngại tâm lý. từng là tên “dê cụ” mà giờ dám nhắc lời nào đến chuyện gần gũi thân mật, chắc hẳn cũng có chướng ngại trong lòng.

      Vì thế bây giờ hai người bọn họ ngủ riêng, thỉnh thoảng chỉ ngồi trò chuyện giường rồi lại ai ngủ đằng người nấy, rất trong sạch và trong sáng. Đứa thứ hai?! Haha…

      Tô Tô bế Tiểu Ái vào xác nhộng mặt người theo Lý Tiểu Vũ. Xác loài nhộng này quả thực thích hợp để làm nơi ở, sau khi được lau sạch và lắp đặt thiết bị, nơi này trở thành căn nhà hai tầng, chỉ cách tốt mà còn ấm áp vào mùa đông.

      Trong xác nhộng, đèn đuốc sáng trưng, mấy người phụ nữ ngồi kiểm tra giấy tờ. Bọn họ là thành viên đội nữ tự cường, nay do Mộc Dương nhận thêm nhiều người sống sót ở ngoài thôn Bát Phương, trong đó có ít kỹ nữ nên bọn họ phải ra ngoài này thống kê thông tin về mấy người kỹ nữ đó.

      Ở ngoài thôn Bát Phương được ức hiếp phụ nữ. Bất kỳ ai định giở trò với phụ nữ, dù là dị năng giả hay bất kỳ người nào khác cậy khỏe gây đều bị bắt lại và thiến.

      Đây là ý kiến của nhà xã hội học, hình như họ Tần. ta viết thư cho Mộc Dương, rằng trong thời loạn phải có hình phạt nặng. Trong mạt thế, quy tắc của loài người gần như còn gì, nếu thôn Bát Phương muốn gây dựng vững mạnh phải siết chặt kỷ cương!

      Mộc Dương tiếp thu ý kiến của ta.

      Rất nhiều người cảm thấy sống tại thôn Bát Phương vô cùng an toàn nhưng lại tù túng. Trong thời điểm khó khăn, bọn họ tị nạn ở thôn Bát Phương nhưng khi khó khăn qua , bọn họ lại muốn rời để được tự do làm điều mình muốn bất kể thiện ác.

      Người trong thôn rời bị Bì lưu lại vân tay và mống mắt, dễ còn về tuyệt đối được, dù cho tận dụng quan hệ, cầu xin hay mắng mỏ cũng thể bước qua lưới điện thôn Bát Phương lần nữa.

      Dưới chế độ nhiều quy tắc này, người ở lại là người muốn được sống yên ổn, còn người rời – thế giới ngoài kia rất đặc sắc nhưng cũng có nhân quả của riêng họ.

      Đội nữ tự cường thống kê danh sách xong cầu các từng bị ép làm kỹ nữ lựa chọn: tiếp tục dạng chân phục vụ đàn ông; cầm vũ khí để bảo vệ danh dự của chính mình hoặc ở lại thôn Bát Phương, dọn tuyết, dọn rác, may vá đồ đạc hoặc đưa cơm…

      Lựa chọn thứ nhất: đội nữ tự cường khuyên bảo, dồn ép, chỉ đưa họ ra khỏi lưới điện. Những người có ý thức tự cứu vớt bản thân mới là đối tượng họ cần giúp.

      “Chúng tôi trợ giúp hơn trăm người phụ nữ quay về đời sống bình thường. Chúng tôi cứ xếp cho những người phụ nữ hôm nay ở tạm đằng sau, ngày mai rồi hỏi họ xem muốn hay ở, để họ tự chọn.”

      Lý Tiểu Vũ giới thiệu với Tô Tô công việc mình làm rồi dẫn lên tầng hai. Tầng hai được sửa thành gian phòng , để vừa chiếc giường lớn, rất ấm áp ngăn nắp và sạch . Tô Tô cảm thấy vô cùng hài lòng.

      tháo địu của Tiểu Ái rồi đặt con bé lên giường, sau đó lại tháo ba lô lưng xuống, nhìn căn phòng được sửa sang cẩn thận, vừa đắp chăn cho Tiểu Ái vừa hỏi Lý Tiểu Vũ:

      “Tôi muốn có căn nhà xác nhộng thế này phải làm gì?”
      ParvartyHale205 thích bài này.

    4. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 372: Đưa con chơi

      định lấy nhà này dưới danh nghĩa gì?” Lý Tiểu Vũ nhìn Tô Tô, “Trưởng thôn Bát Phương? bình thường và con ? Hay dị năng giả?”

      “À… dị năng giả nữ có con .”

      “Vậy phải đến chỗ Bì đăng ký, nhận nhiệm vụ giết nhộng mặt người, sau đó kêu gọi những người sẵn lòng cùng thành đội rồi giết con của .”

      Lý Tiểu Vũ nhìn Tô Tô, cảm thấy ràng có thân phận to tát sao lại cứ phải dẫn Tiểu Ái ra ngoài khổ sở thế nhỉ? Lý Tiểu Vũ lắc đầu, dặn dò Tô Tô nghỉ ngơi rồi ra ngoài đóng cửa phòng, phái người báo cho Diệp Dục.

      lúc sau có người chạy qua đưa Lý Tiểu Vũ phong thư dính đầy máu, “Tiểu Vũ, cứu chị với. An Tâm.”

      Lý Tiểu Vũ nhíu mày nhìn dòng chữ máu tay rồi ngẩng đầu nhìn Tô Tô tầng hai. Quy tắc trong lưới điện dần hình thành nhưng nhìn chung nơi này an toàn như trong thôn, xung quanh toàn những phe phái thế lực ổn định.

      Trong hàng rào điện cứ ba ngày có hai vụ đánh nhau. Lý An Tâm cũng đưa thư máu cho Lý Tiểu Vũ liên tục ba ngày. cảm thấy hoang mang, kêu cứu nhưng lại bảo đâu cứu, chừng đây lại là mưu…

      Tô Tô và Tiểu Ái ở trong xác nhộng ngủ đêm. Cha mẹ thường xuyên trông Tiểu Ái nên quản lý được, Diệp Dục tối muộn qua xem hai mẹ con rồi lại lái xe ra ngoài lưới điện cùng Hộ Pháp.

      Sáng hôm sau, Tiểu Ái hơn năm tháng thức giấc, ôm bầu ngực mẹ tu ti xong rồi bắt đầu bực bội kêu gào đòi ra ngoài ngắm nhìn thế giới. Tô Tô vẫn còn cảm thấy lưng đau nhức nên chưa dậy ngay. lầm bầm với Tiểu Ái khua khoắng chân tay:

      “Chờ chút, chờ chút . Để mẹ buộc đai xong .”

      Tô Tô vừa buộc địu vừa vỗ về Tiểu Ái sốt ruột. búi tóc lên đỉnh đầu, cảm thấy giờ vướng bận Tiểu Ái nhiều mà mái tóc này dài quá, chỉ muốn cắt cái cho xong.

      Sau khi chuẩn bị xong, đặt Tiểu Ái lên địu buộc chắc rồi khoác áo lông vũ rộng ra ngoài, kéo khóa lên bọc kín Tiểu Ái, chỉ lộ ra gương mặt bé .

      Hai mẹ con cứ như vậy ra ngoài tìm Bì!

      giờ việc cơm nước nằm trong phạm vi quản lý của Bì và đám du côn nữa, bọn họ chuyên kiểm soát việc đăng ký tạm trú của người ngoài cùng những nhiệm vụ do thôn giao.

      Người của thôn Bát Phương cũng có nhiệm vụ, có điều nhiệm vụ trong thôn khác với nhiệm vụ ở các căn cứ. Người ta là tìm đồ, diệt trừ mối họa, còn thôn này giao nhiệm vụ lặt vặt lẻ hàng ngày như làm ruộng, dọn tuyết…

      giờ mùa đông, tuyết rơi dày mặt đất, phải mùa gieo trồng đất nhưng xác nhộng lại được. Xác nhộng đông ấm hạ mát, bên trong như có lò sưởi mùa đông. Trời lạnh mấy bên trong vẫn rất ấm áp.

      Do đó, xác nhộng giờ có tác dụng như nhà kính. Người ta trồng rau củ trong xác nhộng, dị năng giả hệ mộc thúc đẩy rau sinh trưởng. Sản lượng rau củ ở thôn Bát Phương mùa đông hề suy giảm.

      Xác nhộng còn có nhiều tác dụng nên nhiệm vụ của thôn Bát Phương bao gồm cả việc săn giết nhộng mặt người. người hay đội mang xác nhộng mặt người đến thôn Bát Phương được trả thù lao khá cao.

      Trời đất trắng xóa, xác nhộng trắng nhợt nằm mặt đất dọc theo lưới điện kéo dài ra tận phía xa. Xác nhộng đường quét thành vệt rệt nền tuyết. Trời lạnh nên ít người lại ngoài đường. Có mấy chiếc xe đường mòn, họ liếc nhìn người phụ nữ béo tròn Tô Tô nhưng chưa nhận ra là thôn trưởng thôn Bát Phương.

      Thời đại này, người ta tự lo thân còn khó khăn nên mọi người chỉ lái xe qua lại, ai hỏi Tô Tô có muốn nhờ xe . Tô Tô cũng mong chờ có người nhiệt tình như vậy. Thỉnh thoảng gặp thành viên đội nữ tự cường tuần tra hỏi chỗ nhận nhiệm vụ rồi cứ thế bộ theo hướng họ chỉ.

      “Thời đại này người ta giúp mình là chuyện bình thường, họ làm hại con là may rồi. Chúng ta phải bộ hơi xa nhưng thể oán người ta lái xe qua mình được. Chỉ trách mẹ con ra ngoài hỏi xe chỗ Tiểu Vũ, phải nào? Mẹ con chuẩn bị chu đáo. Con à, con nặng quá mất, bộ chút coi như rèn luyện sức khỏe vậy.”

      Tô Tô tiếng đồng hồ mà nhầm đường mấy lần giữa xác đám nhộng. Dựa vào năm giác quan dị năng mới tìm lại được đường chính, cuối cùng tìm thấy chỗ Bì sau biết bao nhiêu lần lạc.

      Tuyết bay đầy trời, chỗ nhận nhiệm vụ đông lắm. Vài người chờ thêm người để lập nhóm, thấy Tô Tô là phụ nữ nên tỏ vẻ mặn mà; có người sốt sắng tìm đồng đội cùng nhưng lại thấy Tiểu Ái đội mũ len năm màu thò đầu ra nên hậm hực quay ngoắt .

      gian trong xác nhộng này cũng có diện tích khoảng mười mét vuông. Bọn họ dựng quầy hàng, xếp mấy băng ghế dài trước quầy. Tiểu Ái ngồi trong áo khoác Tô Tô, đôi mắt đen láy liếc nhìn khắp nơi tỏ vẻ hiếu kỳ.

      biết có phải Tiểu Ái mọc răng hay mà miệng suốt ngày há ra, nước dãi nhễu nhệt, suốt ngày cắn đầu khóa kéo của áo Tô Tô khiến áo của bị ướt mảng.

      Tô Tô cúi đầu thở dài, đặt chiếc ba lô to nặng xuống băng ghế dài, tìm chiếc khăn lau nước bọt ra và đưa cho Tô Tô món đồ chơi hình củ cà rốt. Vài người xung quanh bật cười nhưng quan tâm. Thời đại này, đàn bà mà dám đưa con ra ngoài chơi phải tâm thần cũng là thiên kim đại tiểu thư được chiều chuộng, bị người ta cười chê có gì lạ.
      ParvartyHale205 thích bài này.

    5. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 373: ai muốn cùng đội với
      Bảo vừa nhận được tin từ quầy lễ tân vội vàng chạy từ tầng hai xuống, định gọi “Tô Tô” bị Tô Tô quay đầu lườm, lập tức im bặt.

      Thôn trưởng thôn Bát Phương Tô Tô mình đưa con ra ngoài chơi, chỉ cần gặp kẻ xấu là rất phiền toái. cần hỏi Bảo cũng biết Tô Tô đưa Tiểu Ái ra ngoài để thăm thú thế giới. thể dại miệng tiết lộ thân phận Tô Tô, khiến Tiểu Ái gặp nguy hiểm.

      Bảo tự biết thế giới bên ngoài thôn Bát Phương an toàn, chỉ đằng hắng gọi tên Tô Tô mà nhướng mày diễn xuất rất tự nhiên:

      người phụ nữ, bế con chạy đến trung tâm nhiệm vụ của chúng tôi làm gì?”

      “Tôi muốn có xác nhộng làm phòng ở nên hỏi xem có nhiệm vụ gì liên quan ?”

      Tô Tô nghĩ nhiều như Bảo. rất nghiêm túc ám chỉ với Bảo rằng muốn kiếm xác nhộng to tầm hai tầng nhà. Những dị năng giả và người thường phía sau nghe xong cười sặc sụa, có người nhịn được lên tiếng:

      “Này tiểu thư gì ơi, bế trẻ con đến nhận nhiệm vụ đành, còn muốn săn nhộng mặt người to bằng hai tàng nhà. Tôi bảo này, hay về nhà , bảo đàn ông của ?!”

      “Đúng rồi đấy. tưởng đây là trước mạt thế à? Thần kinh!”

      “Ôi, đàn bà trẻ con nhà ai thế này? Trước kia tôi ở thị trấn nhộng chưa từng gặp.”

      “Tôi cũng chưa gặp bao giờ. To gan thế chắc cũng có năng lực nhỉ?”

      Thị trấn nhộng là từ những người thường và dị năng giả sống sót dùng để chỉ người sống ở ngoài thôn Bát Phương. Mộc Dương nhanh chóng mở rộng thôn Bát Phương nên quy mô thôn tăng mạnh. Có những người đến đây sống rồi cảm thấy họ trở thành người ở đây, trở thành cư dân thị trấn nhộng.

      Những người đến đây định cư từ lâu cũng có hiểu biết nhất định về những chuyện lớn ở đây. Nhân vật sừng sỏ nào đến thị trấn nhộng, có thể bao nuôi được người phụ nữ ngây thơ như Tô Tô họ cũng biết, nhưng trước đây chưa từng nghe có nhân vật như thế cả.

      Tô Tô quan tâm đến tiếng cười chê xầm xì. là dị năng giả cấp bốn, chấp những dị năng giả cấp thấp hơn. Tất cả dị năng giả trong trung tâm này cùng lao lên cũng tấn công được , vì thế phản ứng với bọn họ tốn công!

      Bảo khổ sở cúi nhìn Tiểu Ái. Tiểu Ái cầm đồ chơi hình cà rốt, thấy Bảo nhìn mình con bé rất hào hứng lấy hết sức vươn lên, ve vẩy món đồ chơi líu lo gì đó.

      Bảo hiểu, chỉ nở nụ cười vuốt ve gương mặt tròn trĩnh của Tiểu Ái, với Tô Tô, “ phải là có nhiệm vụ, muốn lấy xác nhộng gọi Diệp… muốn làm nhiệm vụ lấy xác nhộng tự mình ra ngoài săn con nhộng mặt người, mang về đây đổi tinh hạch cho chúng tôi, chúng tôi cho người giúp lọc xác. phải tốn thêm chút tinh hạch để thuê đội lắp đặt thiết bị vào trong xác nhộng.”

      Trước đó, thị trấn nhộng chính thức thông báo rằng người săn nhộng mặt người mang về được trả tinh hạch làm thù lao, tự mình lọc thịt và sửa sang, lắp nhà cho người khác thuê. Có người cảm thấy nhiệm vụ như vậy quá nhàm chán nên quyết định làm ngược lại.

      Ai muốn kiếm xác nhộng làm phòng ở tự ra ngoài săn tinh hạch, bỏ tinh hạch ra mời người của thôn đến lọc thịt và rửa xác, lắp đặt thiết bị. Phòng này bị thôn thu tiền phòng vì đây là bất động sản thuộc về cá nhân.

      Có điều khả năng phòng thủ của nhộng mặt người rất cao, nhộng càng to phòng thủ càng mạnh, người hoàn toàn thể giải quyết được nhộng cao bằng tòa nhà hai tầng. Bình thường, người muốn săn nhộng phải đến trung tâm nhiệm vụ để kêu gọi người hợp thành đội mới có thể ra ngoài.

      Có điều người trong trung tâm này rất khinh thường Tô Tô, ai muốn lập nhóm với . Dù Tô Tô bỏ tinh hạch ra tìm đồng đội cũng ai muốn ra ngoài chịu chết cùng . Thế cũng tốt, Tô Tô cần vừa phải lo Tiểu Ái vừa cố đỡ cho hai ba dị năng giả khác. hỏi Bảo bản đồ rồi tự ra ngoài.

      Đây là bản đồ Trương Văn Viễn vẽ sau này. Dị năng của ta thăng cấp dần, khả năng nhìn xa cũng tăng theo. có thể nhìn ràng nơi nào có nhộng mặt người, nơi nào có căn cứ người sống sót nên tự vẽ bản đồ cho thị trấn nhộng, vài ngày sửa lại lần.

      Bản đồ nhiệm vụ này vốn miễn phí, nhưng Bì cảm thấy Trương Văn Viễn mất công vẽ bản đồ mới, phải cho Trương Văn Viễn phí hỗ trợ, hơn nữa phí in ấn là thôn Bát Phương bỏ ra, vì thế quyết định phải thu phí bán bản đồ.

      Tô Tô cần mua bản đồ. Khi ra ngoài, mang theo tinh hạch. Bình thường luôn tu luyện tinh phách, trong tay bao giờ còn nửa viên tinh hạch nên “tay bắt giặc” đến chỗ Bảo. chơi xấu, cửa sau hỏi mượn Bảo tấm bản đồ.

      Bản đồ này vẽ giống kiểu bản đồ game, đánh dấu nhộng mặt người ở gần Tương thành cách thôn Bát Phương xa. Có điều đám nhộng này mới ra đời được tầm hai ngày, chưa đủ to. Đám nhộng mặt người phát triển chút hướng về phía Tương thành.

      nay, Sở Hiên thành lập khu an toàn tại trung tâm Tương thành. Cả khu này và khu ở Xuân thành đều bị biển zombie và biển giòi bao vây, ngày nào cũng thu hoạch được hàng tấn tinh hạch, giàu đến nứt đố đổ vách!

      Nhộng mặt người to ở cách khu an toàn của Sở Hiên rất xa. thực tế, khu vực phân bố của nhộng mặt người chủ yếu ở trong Tương thành, hơi chếch về phía tây. Nếu Tô Tô muốn đánh nhộng mặt người tốt nhất vòng ra phía sau thôn Bát Phương, theo phía tây nam vào Tương thành.

      Tô Tô quyết định thử xem sao. Tuy đây là chuyện tương đối khó khăn nhưng bắt đầu phải nghĩ được cách hoàn thành, như vậy mới có thể làm gương cho Tiểu Ái.

      Vì thế, ra khỏi trung tâm nhiệm vụ, bắt đầu suy nghĩ về việc kiếm nôi an toàn cho trẻ em và chiếc xe tải.

      lần bước lớp tuyết mỏng, định quay về thôn Bát Phương trộm nôi an toàn của Tiểu Ái ra ngoài chiếc xe được sửa sang giống xe thiết giáp chậm rãi lăn bánh theo.
      ParvartyHale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :