1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sinh con thời mạt thế - Bao Bao Tử

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 344: Vỡ ối rồi

      Trong thôn Bát Phương vang lên tiếng gào khóc tức giận và đau khổ của Tiểu Mộc Dương, “Lý Oánh! Lý Oánh!!! Tôi thề, nhất định tôi khiến phải trả giá, tôi nhất định bỏ qua cho ! Lý Oánh!!!”

      đứa trẻ mới hơn mười tuổi, vốn chẳng mắng được câu nào khác, nhưng tâm trạng đau thương của cậu, tất cả người trong thôn Bát Phương đều hiểu. Lý Oánh bên ngoài thôn Bát Phương lại chẳng thấy gì, ta lạnh mặt nhìn vào trong thôn, trong lòng cảm thấy vui vẻ gì vì Tô Tô lại lần nữa khiến kinh ngạc.

      thôi, giờ vây cánh của chúng ta chưa đủ vững, thể đánh thắng Tô Tô được.”

      Voldemort đứng sau Lý Oánh an ủi ta, lần này đến ngoài thôn Bát Phương, bọn chúng chẳng chiếm được chút lợi lộc nào. Nhưng chúng cũng hiểu sơ lược về tình hình thôn Bát Phương, động lòng là giả, nhưng sau khi động lòng xuất loạt những vấn đề thực tế.

      Dựa vào tình hình nay của họ, có cửa thắng được mười tám đặc công dị năng trong thôn Bát Phương, hơn nữa có Tô Tô dị năng giả cao cấp. Nếu , Tô Tô hạ lệnh giết muốn cũng được.

      Lý Oánh gật đầu, thở dài, ánh mắt vẫn đăm đăm nhìn thôn Bát Phương phía bên ngoài xe. hối hận là giả, ta từng tưởng Tô Tô dù có mạnh nhưng yếu đuối như thế sớm muộn gì cũng bị vùi trong dòng chảy của mạt thế.

      ta chưa từng nghĩ Tô Tô có ngày phát triển được đến mức như bây giờ. theo những thông tin mà ta có được, thôn Bát Phương chỉ có vài trăm người, nhưng khả năng chiến đấu lại ngang bằng bốn trăm người mà ta mang theo.

      Lý Oánh quyết định làm kẻ thù với Tô Tô, chỉ có điều muốn làm bạn lại bỏ qua cơ hội tốt nhất. ta nghĩ cứ tiếp tục sống hòa bình với Tô Tô, đợi đến ngày nào đó ta lại tìm cơ hội lôi kéo Tô Tô, bắc lại chiếc cầu tình bạn.

      Voldemort cũng xoay người, dẫn con rắn của ra khỏi xe RV của Lý Oánh. Con rắn của vừa đẻ xong, vô cùng yếu ớt, lúc này hợp đánh nhau nên dứt khoát bỏ . Đợi đến khi nó dưỡng thương ổn rồi, hai quả trứng rắn chắc cũng nở. có thể điều khiển thêm vài con rắn nữa, nâng cao thực lực, mưu tính dần dần thôn Bát Phương.

      Nhưng lúc Voldemort về xe RV của , phát ra hai quả trứng rắn vốn đặt giường biết nở từ lúc nào, vỏ trứng rắn dính vệt máu bị nứt vỡ tiêu điều rơi ga trải giường trắng như tuyết. con rắn đỏ lè lưỡi trong cái vỏ, còn con rắn khác thấy tung tích đâu.

      “Hỏng rồi!”

      Voldemort sợ hãi lo lắng, quan tâm đến đoàn xe sắp xếp đồ chuẩn bị rời , dẫn theo con rắn mẹ lao ra khỏi xe RV tìm khắp nơi. Nhưng tìm thế nào cũng thấy tung tích con rắn chúa non, điều này khiến tim đau như cắt.

      Ai cũng biết, vì mấy con rắn này mà tiêu tốn biết bao nhiêu tâm huyết chăm nom. Những cái khác , chỉ đến loại rắn của thôi, đó là loại rắn biến dị mà khó khăn lắm mới có được. Chưa biến dị là loại rắn nổi trội, độc tính cực lớn, sau khi biến dị, năng lực của rắn biến dị còn lớn tới mức đáng sợ.

      Lúc hai con rắn non này mới chỉ là trứng, ngày nào cũng sử dụng dị năng thuần hóa, chỉ thiếu bước cuối cùng nữa, chờ hai con rắn non này nở bị khống chế. Thế nhưng lại làm mất con bên ngoài thôn Bát Phương, là đáng tiếc, hơn nữa, con bị mất còn là rắn chúa biến dị, bộ gene của nó còn cao quý hơn hai con rắn mà có.

      Chớp mắt, Voldemort có phần muốn khỏi thôn Bát Phương, dù thế nào cũng chấp nhận được bản thân mình dễ dàng từ bỏ rắn chúa biến dị non mà khó khăn lắm mới nuôi được. Nhưng nếu bị người khác thuần hóa, thử nghỉ cũng thấy chẳng ai muốn có người mạnh ngang mình đời, đừng là còn mạnh hơn…

      Bên ngoài thôn Bát Phương, đoán xe của Lý Oánh chầm chậm khởi hành, để lại nhóm thương binh còn chưa biết bị Lý Oánh bỏ rơi. Họ vẫn ở ngoài thôn Bát Phương, chờ thôn Bát Phương cho họ vào chữa trị. Trong thôn Bát Phương vẫn hề có ý muốn mở cửa. Sương mù ở cửa thôn có phần dày hơn mấy ngày trước, phạm vi sương mù cũng rộng hơn.

      Trong căn biệt thự ở thôn, Tô Tô trốn trong nhà tắm, khó khăn cởi váy, cởi quần lót nhìn, quần lót có mảng dịch màu nâu. cau mày nghĩ, hình như kiếp trước mình cũng có chất dịch này, sau này đọc sách mới biết đó là dịch nhầy tử cung, có tác dụng bịt kín cổ tử cung.

      Bây giờ xuất dịch này, có nghĩa là tử cung bắt đầu mở rồi. Cũng có nghĩa là còn mấy ngày nữa là Tô Tô sinh!

      cảm thấy vui vẻ, cuối cùng cũng sắp vượt qua được rồi. mặc váy chuẩn bị đến phòng khám tìm Trạc Thế Giai, vừa mở cửa nhà tắm, cơn gò tử cung quen thuộc xuất . Tô Tô tái mặt, cảm thấy giữa hai chân như có nước chảy ra, quay về phía mẹ Tô và Lý Tiểu Vũ ở ngoài cửa hét lên:

      xong rồi, con vỡ ối rồi! Mau tìm người đưa con đến phòng khám!”

      Lý Tiểu Vũ “A” tiếng, căng thẳng lo lắng, mặt còn tái hơn Tô Tô. chạy về phía Tô Tô, rồi lại quay người chạy ra cửa. Cuối cùng dừng chân, quay đầu nhìn Tô Tô, biết nên dìu Tô Tô hay nên gọi người. sợ Tô Tô cứ đứng thế, Tiểu Ái rơi ra mất.

      “Đừng lo, mới chỉ vỡ ối thôi, chưa sinh nhanh thế đâu.” Mẹ Tô là người từng trải, quả quyết đẩy Lý Tiểu Vũ ra ngoài cửa, dặn dò: “ sao, cháu gọi người . Bác ở đây trông Tô Tô.”

      Lý Tiểu Vũ ba chân bốn cẳng chạy, vừa chạy ra bên ngoài vừa hét như điên: “Người đâu, người đâu, mau qua đây. Tô Tô sắp sinh rồi, mau đến đây, Tô Tô vỡ ối rồi!”

      Những người chuẩn bị làm việc của mình lập tức bỏ lại việc dở, chạy ào ào như ong vỡ tổ về phía sân nhà Tô Tô. Người tụ tập ở sân nhà Tô Tô đông như kiến, người già, trẻ em, đàn ông, phụ nữ đều có. Những người đến đưa Tô Tô thể chen chân vào bên trong được.

      Trong nhà trẻ, đám trẻ chuẩn bị học bài, nghe Lý Tiểu Vũ gọi thế liền chạy ào ra ngoài. Chúng chịu nghe tiếng gọi của giáo viên, khiến giáo viên tiếng Trung chuẩn bị lên lớp, kéo được đứa nào. Cuối cùng, ông đành bỏ sách vở trong tay, chạy ra ngoài cùng đám trẻ.
      ParvartyHale205 thích bài này.

    2. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 345: Mọi chuyện chờ Tô Tô sinh xong rồi

      “Tránh đường, tránh đường, tránh đường, mau tránh đường nào!!!”

      Bì ở bên ngoài biệt thự tức giận gào thét, chỉ huy nhóm du côn dẹp người bên ngoài. Phía sau là bốn tên du côn cầm cáng cứu thương, di chuyển rất khó khăn. Trời ạ, nhiều người như vậy, nếu như làm Tô Tô sinh trễ khiến Tiểu Ái rơi ra đất phải làm sao bây giờ?

      Vừa nghĩ đến điều này, đầu ai cũng đầy mồ hôi, vất vả mang cáng cứu thương chen vào trong biệt thự liền thấy mẹ Tô đỡ Tô Tô từ trong nhà ra.

      nhíu mày, biểu tình mặt vô cùng thoải mái. Mọi người bên cạnh mồm năm miệng mười những thứ cần chú ý khi sinh, đều là số người lớn tuổi biện pháp thời trẻ mình từng dùng. Tô Tô nghe tai nọ ra tai kia, nằm lên cáng cứu thương Bì mang tới để cho nhóm du côn khiêng, mẹ Tô và Lý Tiểu Vũ hộ tống, bình ổn đến phòng khám.

      Phòng khám sớm nhận được tin, Quân Tửu và Trạc Thế Giai đứng chờ ở cửa phòng khám, thấy Tô Tô nằm cáng đến, Trạc Thế Giai ngồi xe lăn lập tức đứng lên. Quân Tửu bước nhanh lên trước, sờ cái bụng lớn của Tô Tô, hỏi:

      “Vỡ ối rồi hả? Có khó chịu ở đâu ?”

      “Cơn co đến liên tục! Nhưng mà có quy luật.”

      Tô Tô hừ tiếng. Bây giờ còn chưa cảm thấy đau bụng, vẫn thoải mái. Nhưng từng sinh lần rồi biết, quá trình sinh vừa mới bắt đầu thôi, về sau mới cần chịu đựng.

      sao, thả lỏng. Tô Tô, có thể mà. Chúng ta chịu nhiều cực khổ, sắp đến đích rồi, vượt qua là có thể gặp Tiểu Ái mà nhất.”

      Trạc Thế Giai đứng ở bên kia cáng cứu thương của Tô Tô, nắm tay động viên. Tô Tô nghiêng đầu nhìn khuôn mặt tái nhợt của Trạc Thế Giai, gật đầu, cười trấn an :

      “Đúng vậy, sai, tôi sắp gặp con mình rồi.”

      biết vì sao, nghĩ đến chuyện này trong lòng Tô Tô lại có cảm giác chua xót, giơ tay, sờ Tiểu Ái ở trong bụng bị tử cung ép chặt. Tiểu Ái sắp quay về rồi! Đời người từng trải qua đau đớn hơn nhiều thế này có sá gì?

      Chờ đến khi Tô Tô được khiêng vào phòng khám, Lương Tiểu Kỳ và Lý Minh Chi cũng vội vàng chạy vào giúp chuyển Tô Tô lên giường hộ lý, rồi kéo rèm lại.

      Vì tử cung Tô Tô xuất cơn gò chưa thành quy luật, cũng chưa đau, quá trình sinh nở bây giờ mới bắt đầu. Tạm thời chưa cần lên bàn đẻ, chỉ cần nằm giường chờ tử cung mở.

      Nhưng giường khám ở dưới tầng , mà phòng sinh lại ở tầng hai. Người dưới tầng có vẻ đông, Trạc Thế Giai cau mày cầm bệnh án của Tô Tô, bắt đầu đuổi người ra ngoài. Những người ở đẩu ở đâu cũng chạy vào phòng khám, sao Tô Tô có thể yên tâm chờ sinh được?

      Người bắt đầu tản , Hộ Pháp vội vàng chạy vào, nhìn Trạc Thế Giai cái rồi lại nhìn về phía rèm kéo chặt, giọng hỏi Trạc Thế Giai:

      “Trạc Thế Giai, Tô Tô còn cầm cự được ?”

      “Ý gì thế?” Trạc Thế Giai lườm Hộ Pháp, cái gì mà cầm cự được? Tô Tô đương nhiên có thể cầm cự được, được cũng phải được!

      Hộ Pháp há miệng, có vẻ biết mình lỡ lời, gãi đầu, lại nhìn về phía chiếc rèm quây kín Tô Tô bên trong, quay người, chạy ra khỏi phòng khám. chọn lúc này để báo cáo với Tô Tô chuyện mà phát ra.

      Ngoài phòng khám, Bì lo lắng chạy lên hỏi Hộ Pháp, “Thế nào? Lý Oánh bên ngoài chịu , còn có ít người đóng quân ở bên ngoài thôn.”

      Chẳng ai biết Lý Oánh chuẩn bị vì sao đột nhiên lại . Nếu theo như những gì Tô Tô lúc trước, nếu Lý Oánh giết sạch, để lại ai. Bây giờ có phải nên ra tay ?

      Hộ Pháp sát khí đằng đằng, giơ tay nắm chặt thắt lưng, với Bì: “Đối phương cùng lắm khoảng nghìn người, chúng ta cần đến tiếng là có thể giết hết, đợi đấy!”

      ổn lắm, giờ Tô Tô vào lúc quan trọng, hay chờ Tô Tô sinh xong rồi tiếp.”

      Bì vội vàng cản Hộ Pháp, nghĩ đến Lý Oánh lúc đến chỉ có nghìn người, nhưng theo gián điệp báo lại, bây giờ ta mở rộng đội ngũ lên khoảng bốn nghìn người. Chỉ có điều ở ngoài thôn Bát Phương chỉ có hơn nghìn người, Hộ Pháp giết hơn nghìn người này thành vấn đề, nhưng giết người cũng cần thời gian, giết nghìn người cần tiếng, thế còn ba nghìn người còn lại sao?

      Đối với mười bảy lính đặc công dị năng mà , giết bốn nghìn người này có lẽ chỉ là chuyện sớm muộn, nhưng… giờ mục tiêu của Lý Oánh còn chưa , có lẽ chỉ là mệt nghỉ, cũng có thể là muộn chút mới . Bì cảm thấy, nếu như trong quá trình bốn năm tiếng lính đặc công ra tay giết đám đó, thôn Bát Phương có nguy cơ gì cần xử lý sao? Tô Tô trong thời gian quan trọng, thực thể để xảy ra sơ suất gì.

      thế, Hộ Pháp im lặng cúi đầu. Từ trước tới nay chỉ biết hành động theo mệnh lệnh, rất ít khi phải suy nghĩ vì sao phải làm như thế, vì sao được làm thế kia. Bây giờ Diệp Chân Chất tiến hóa lần hai, Tô Tô bắt đầu sinh, ai ra lệnh cho , vì thế dùng đầu óc ít ỏi này của để suy nghĩ lời cũng có lý.

      Vậy chờ, chờ Tô Tô sinh xong rồi tính!

      Lý Oánh bên ngoài nghe Voldermort thuyết phục, cũng dần dần thả lỏng. Trong lòng ta chắc chắn là Tô Tô có được làm được , nên ta lo lắng bần thần, rồi lại dừng, cuối cùng dừng ở nơi cách thôn Bát Phương rất xa, đóng quân ở đó.

      Voldermort bên cạnh Lý Oánh, hai người cùng nhìn về thôn bát Phương từ đằng xa, trong lòng thầm nghĩ có vẻ như Tô Tô chỉ mồm mà thôi. độc mồm, cái gì mà họ còn giết sạch, cuối cùng cũng chỉ là người rồng leo, làm mèo mửa.

      “Chúng ta cứ ở đây chờ cái gì thế?” Lý Oánh nhìn về phía trước, lẩm bẩm trong miệng, rồi lại với Voldermort bên cạnh: “Tôi sớm với rồi, đừng chọc vào Tô Tô. ta phải người dễ tính đâu, còn tin, cứ muốn chờ cơ hội.”

      “Cơ hội, thế nào cũng tới! thấy thôn Bát Phương hôm nay rất lạ sao? Nếu Tô Tô đáng sợ như , bây giờ ta sớm ra ngoài rồi” Voldermort cúi lưng, vì thực thể bỏ con rắn chúa non, nên lúc trước khuyên Lý Oánh rời , giờ lại khuyên ta ở lại, “Tôi quan sát rồi, thôn Bát Phương đúng là nơi phong thủy tốt, nếu chúng ta có được thôn Bát Phương, biến chỗ này thành căn cứ phát triển thế lực sau này cho chúng ta…”
      ParvartyHale205 thích bài này.

    3. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 346: Yên tâm sinh con

      “Nhưng dù có chờ được cơ hội, trong thôn Bát Phương còn tận mười tám lính đặc công, cấp bậc dị năng của Tô Tô cao hơn tôi nhiều.”

      Lý Oánh có vẻ động lòng, nhưng có phần do dự. ta được đến như bây giờ là do lúc nào cũng tranh đoạt, cướp bóc nên ta cảm thấy suy nghĩ chiếm thôn Bát Phương có gì bất thường. Cùng nhau xâm chiếm chính là quy luật thường thấy ở mạt thế. Nếu Tô Tô có năng lực, Tô Tô cũng có thể chiếm đội ngũ của ta.

      Chỉ là Tô Tô rất kén chọn, hoặc có thể cảm thấy người bên tạp nham nên thèm nhóm của .

      “Dù họ là đặc công dị năng, nhưng suy cho cùng cũng chỉ là người cũng có máu có thịt. Tìm đúng cơ hội, chúng ta chỉ cần cài thêm vài người vào đó, xử lý chúng là chuyện dễ như trở bàn tay.”

      Voldemort nghĩ, chỉ cần có thể tìm thấy con rắn chúa non đó, dù có dùng bốn nghìn người của Lý Oánh lót đường cũng có gì đáng tiếc. Con rắn chúa non kia của sau khi tiến hóa, năng lực chiến đấu chẳng lẽ bằng bốn nghìn người thường sao?

      Hơn nữa, đến lúc chúng chiếm được thôn Bát Phương này, đồ đạc phải lo, phòng thủ cũng phải lo, tương lai phát triển rộng lớn nằm trong tầm tay. Nên bây giờ cứ cược ván, ngoài chuyện cược Tô Tô dễ mềm lòng, tranh thủ ba bốn giờ sáng, thôn Bát Phương canh gác lỏng lẻo nhất để tấn công, hành động có thể biến thôn Bát Phương thành của mình!

      Lý Oánh muốn mất đầu trong tay Tô Tô, ta từng bị Tô Tô dọa lần nên biết dù Tô Tô mềm lòng nhưng khi chạm tới giới hạn phản pháo đáng sợ. Thực ra Lý Oánh chỉ muốn nghỉ ngơi ngoài thôn Bát Phương chút, qua khoảng thời gian mệt mỏi, hy vọng có thể hòa vào trong thôn Bát Phương.

      Chỉ là Voldemort chưa bao giờ thấy Tô Tô tức giận, đương nhiên ta hiểu giới hạn của ở đâu. Thấy Lý Oánh muốn cài người vào thôn Bát Phương, còn nỡ bỏ qua rắn chúa của mình, nên sau khi xuống xe RV, gọi người tới bắt đầu giấu Lý Oánh sai người vào thôn.

      giờ Lý Oánh có đông người như thế, quá nửa là dị năng giả mà Voldemort gọi tới. Dù Lý Oánh là thủ lĩnh danh nghĩa, nhưng thực ra Voldemort cũng có quyền cắt cử người. Trong nhóm của Lý Oánh, lời của khá có trọng lượng.

      Lý Oánh có ba nghìn người còn xông pha giết giòi phía trước, giờ Voldemort cử ba nghìn người này chuẩn bị đóng quân ở ngoài thôn Bát Phương, chờ cơ hội, tùy thời cơ hành động.

      tháp canh, Hộ Pháp và Bì vẫn luôn quan sát chặt chẽ động tĩnh phía Lý Oánh, Lý Tiểu Vũ cũng tìm người có đôi mắt tinh tường, từ trong sương mù dày đặc, có thể nhìn được cực kì xa.

      Người đó tên là Trương Văn Viễn, mắt của ta quả có thể nhìn được cực kì xa, mấy lần thôn Bát Phương gặp nguy đều là Trương Văn Viễn kêu gọi đầu tiên. Nên Tô Tô bảo Lý Tiểu Vũ đặc biệt chú ý tới ta, cũng phá lệ bảo Trương Văn Viễn bắt đầu tập hợp những người sống sót bên ngoài cửa lại.

      Đúng thế, trong lớp sương mù dày đặc mà đám người sống sót vẫn được vào thôn Bát Phương, nhưng Tô Tô cũng mắt nhắm mắt mở cho họ xây dựng căn cứ bên ngoài thôn Bát Phương. Trương Văn Viễn là người tổ chức, những người đó sống trong vỏ của nhộng mặt người, cơm canh do thôn Bát Phương cung cấp. Thường ngày có việc gì xử lý giòi trong sương mù, trồng chút cây cối, rau củ, giúp đỡ bụi cây biến dị.

      Trương Văn Viễn bước ra từ lớp sương mù, với Lý Tiểu Vũ: “ xong rồi, sau lưng Lý Oánh có rất nhiều người lái xe tới. Còn nữa, phía khu an toàn Tương thành có rất nhiều nhộng mặt người, hình như chúng bị người của Lý Oánh dụ tới.”

      Nhộng mặt người đúng là quá khó giết, khó giết hơn dị năng giả biết bao nhiêu lần. Mười bảy đặc công dị năng sợ Lý Oánh có bao nhiêu người tới, họ chỉ sợ nhộng mặt người tới, lãng phí thời gian lại hao tổn lực chiến đấu. Nếu mặc kệ nhộng mặt người, đám này cứ tiếp tục bò về phía trước, húc đổ hệ thống phòng ngự của thôn Bát Phương.

      Tô Tô sắp sinh rồi, Lý Oánh cử bao nhiêu người tới như thế biết muốn làm gì. Trương Văn Viễn chỉ có thể nhìn thấy có đoàn xe lớn tới, chứ thể nghe thấy họ gì. Mười bảy đặc công dị năng, dám rời thôn, chạy chặn đám nhộng mặt người!

      Vì thế thôn Bát Phương bắt đầu sôi sục ứng phó, mười bảy đặc công dị năng chà vũ khí sáng bóng, sẵn sàng đón địch, phân nửa số người ra ngoài, lén lút vòng qua đám người Lý Oánh để xử lý nhộng mặt người. Còn lại những người có khả năng hành động, cũng cầm vũ khí, trèo ra sau tường, kéo cảnh giới cấp quanh thôn Bát Phương.

      Trong thôn, đám trẻ con bị người già kéo về sơn trang Bát Phương, mọi người khua chiêng gõ mõ, ai làm việc người nấy bận đến rối tinh rối mù. Mấy mới tới cùng với những người dân tị nạn đến cùng Mộc Dương giúp Mộc Dương lấy chiếu cỏ quấn xác mẹ cậu lại. Giờ là mạt thế, tìm thấy những thứ như quan tài, chỉ có thể dùng chiếu quấn lại, đưa nơi ai qua lại ở cuối thôn, tìm miếng đất hoang để an táng.

      Mộc Dương mới hơn mười tuổi chút, cơ thể bé mặc bộ quần áo rách rưới, bắt đầu xuất khí chất lạnh lùng. Cậu nhận cái cuốc trong tay nhóm dân tị nạn, buồn bực cuốc từng cuốc đào mộ cho mẹ. Sau khi chôn xong, toàn bộ quá trình, cậu bé luôn tỏ ra lạnh lùng, hề rơi giọt nước mắt.

      Bất giác, bầu trời bao trùm thôn Bát Phương dần tối lại, Tô Tô nằm giường y tá, cơn gò tử cung dần có quy luật. Ánh sao sáng lấp lánh bầu trời đêm, còn bụng Tô Tô bắt đầu đau.

      Thời gian này, cứ lúc Trạc Thế Giai lại qua thăm , Quân Tửu cũng luôn ở bên giường Tô Tô, xoa ngực cho , chuyện với . Đến khi Tô Tô chịu được, bắt đầu kêu đau, Trạc Thế Giai vào kiếm tra tử cung của , rồi lắc đầu :

      “Mở được phân.”

      Rồi sau đó xoa bụng Tô Tô, ấn vài cái, nghiêm túc : “Ngôi thai còn chưa hạ, Tô Tô dậy , cháu lại . Hoạt động chút để ngôi thai mau hạ.”

      Mẹ ơi~~~ Tô Tô cau mày, Quân Tửu và Lương Tiểu Kỳ cùng dìu . chịu đựng cơn đau về phía trước, đúng lúc này liền nghe thấy tiếng nổ ở khu giữa thôn. Tô Tô đầy mồ hôi, tóc bết lại như vừa vớt ở dưới nước lên, nghiêng đầu nhìn về phía giữa thôn hỏi:

      “Xảy ra chuyện gì rồi?”

      “Chuyện gì bây giờ cũng phải chuyện của cháu, tiếp tục yên tâm sinh con của cháu !”

      Trạc Thế Giai đứng bên cạnh Tô Tô, nghiêm túc , trong giọng lộ ra nghiêm khắc chưa từng thấy. Tô Tô hít thở sâu, nhìn Trạc Thế Giai cái. Đúng thế, Trạc Thế Giai đúng. Bây giờ chuyện gì cũng liên quan đến , nhiệm vụ cấp thiết lúc này của là sinh con!
      Hale205 thích bài này.

    4. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 347: Cơ hội

      tiếng nổ vang lên cũng khiến cho Lý Oánh ở trong xe RV kinh ngạc. Khuôn mặt được tô vẽ tỉ mỉ của ta bất chợt xuất cảm xúc kinh ngạc, vội vàng xuống xe. Bốn phía xung quanh đội xe đến, phía thôn Bát Phương, Voldemort đứng nóc xe vẫy cờ hiệu, chỉ huy nghìn người trèo tường ném bom vào trong.

      điên rồi à?”

      Lý Oánh tức đến mức run rẩy, bước nhanh đến nóc xe, kéo cờ hiệu trong tay Voldemort xuống, trong tiếng hô giết chóc, ta chất vấn :

      “Tôi đồng ý cho hành động lúc nào?”

      Thực ra sở trường của Lý Oánh là gì? Sở trường của ta chính là lựa theo thời thế, trong nhóm của ta, dị năng giả có thể hơn thôn Bát Phương vài phần, Tô Tô nhìn có vẻ yếu đuối dễ bắt nạt. Nhưng ta vẫn do dự, dám dùng vũ lực với thôn Bát Phương, điều này khiến Voldemort cảm thấy thất vọng với người phụ nữ này.

      cướp lại cờ trong tay Lý Oánh, khuôn mặt dữ tợn tối lại, hét lên: “Người làm việc lớn phải có gan, cứ do dự như đến lúc nào mới có thể chiếm được thôn Bát Phương? xem, giờ cũng tốn mấy quả lựu đạn rồi mà Tô Tô vẫn chưa xuất , điều này có nghĩa gì? Có nghĩa là ta thể ra ngoài!!!”

      Đến bây giờ ta vẫn muốn làm bạn với Tô Tô! Nhưng Tô Tô người ta còn thèm để ý đến ta!

      Lý Oánh sợ Tô Tô, điều này Voldemort sớm nhìn ra, nếu ta câu của Tô Tô mà thả hết những trong tay ra. hiểu tại sao, vì lúc Voldemort đến, Tô Tô cũng chỉ là sản phụ chửa to mà thôi, hơn nữa tính thời gian mấy hôm nay chỉ e rằng Tô Tô sinh bất cứ lúc nào, đây chính là cơ hội tấn công thôn Bát Phương tốt nhất!

      Quả nhiên, nghìn người bắt đầu lao về phía thôn Bát Phương, có xe lái xe, có xe chạy bộ, khí thế hừng hực, vô cùng hùng vĩ. Nhưng bên trong thôn Bát Phương có ai ra ngoài, điều này khiến Lý Oánh có phần do dự. ta nên nhân cơ hội ngàn năm có này, chiếm lấy thôn Bát Phương cho riêng mình ? chừng, đây chính là cơ hội duy nhất chiếm được thôn Bát Phương trong đời ta.

      Nhưng lúc này có ai trong thôn Bát Phương ra, những người tường chờ nghìn người vào trúng tầm ngắn để bắt đầu bắn.

      Lúc này, bụng Tô Tô ngày càng đau hơn. đau tới mức thở hổn hển, bước mà cục thịt trong bụng cảm tưởng như sắp rơi ra ngoài làm cho dám bước tiếp bước thứ hai. Nhưng nghe thấy ở giữa thôn vang lên tiếng súng ầm ầm, Tô Tô cau mày, nhịn được hỏi Lương Tiểu Kỳ:

      “Bớt lại , bảo họ bớt lại . Đạn của Phương Thúc Ế, cứ dùng thế này chẳng được mấy bữa!”

      Gặp phải chuyện gì rồi? thể dùng dị năng để giải quyết sao? Nếu ném mỡ gà rồi đốt lửa! có ở đó, lại dám dùng vũ khí nóng, dùng thế rồi đâu tìm đây?

      Lương Tiểu Kỳ cũng sốt ruột, nhưng cúi đầu dám với Tô Tô. Bên ngoài thôn Bát Phương xuất rất nhiều nhộng mặt người, bây giờ nửa số đặc công dị năng lặng lẽ giết giòi rồi. Mà bốn nghìn người của Lý Oánh ở xa thôn Bát Phương, phần lớn trong số đó là người thường nhưng những người thường đó nhân cơ hội thôn Bát Phương trong lo ngoài lắng để tấn công thôn.

      Vốn dĩ bốn nghìn người đó mà bị lính đặc công dị năng giết cái cũng tan rã, nhưng giờ họ đặt nhiệm vụ giết nhộng mặt người lên . Những người thường còn lại chỉ có thể tốc chiến tốc thắng, dùng súng máy giải quyết vấn đề cách nhanh chóng.

      Bên ngoài, trong màn mưa đạn của súng máy, ai nấy đều hoảng loạn, nghìn người chết nhanh chóng. Sau khi nghìn người chết, Lý Oánh quay sang nhìn Voldemort ở bên cạnh cười lạnh, ta rồi, sao Tô Tô có thể dễ dàng bị giải quyết như thế chứ? Bây giờ đầu của nghìn người này, có thể khiến Voldemort hiểu ra rồi chứ?

      Nhưng Voldemort như kẻ điên, chịu buông bỏ suy nghĩ tấn công thôn Bát Phương, cầm chiếc bộ đàm, chuẩn bị đuổi ba nghìn người nữa lên. hiểu, chỉ thôn Bát Phương bé mà lấy đâu ra vũ khí hạng nặng?! Còn dùng cả súng máy!!!!

      Lý Oánh cướp được bộ đàm của , quay người nhảy xuống xe, thông báo giải tán ba nghìn người kia. Voldemort đuổi theo, trong tiếng kêu gào hoảng loạn, hét lên với ba nghìn người chạy như tên bắn:

      “Tạm thời đừng giải tán, được giải tán. Tôi nhìn thấy đằng sau có nhộng mặt người. Đừng lo, đặc công giết nhộng rồi, giờ chúng ta chia những người còn lại hướng bên hông .”

      Vừa xuất trận thua thảm hại, chỉ Lý Oánh muốn tặng đầu người cho thôn Bát Phương, chỉ e những người đó cũng muốn . Mặc dù Voldemort rất muốn chiếm thôn, tìm con rắn chúa của , nhưng thực tế ép phải nhìn nhận lại cục diện. Dù có dâng ba nghìn cái đầu người cũng sợ rằng chiếm được thôn Bát Phương.

      vì cái gì khác mà chính là vì hỏa lực của thôn Bát Phương quá mạnh, dù nhóm của Lý Oánh có ít dị năng giả cấp mộ cấp hai, nhưng đối với vũ khí nóng có hỏa lực mạnh thế này dị năng cũng có phẩn yếu thế.

      Nhưng họ còn có cơ hội, đám nhộng mặt người đó phải chỉ có hai con. Voldemort định nhường đường cho lũ nhộng mặt người phía sau, để chúng mở đường cho họ, bọn họ chỉ cần dẹp sang bên quan sát tình hình rồi tìm cơ hội vào thôn.

      Đương nhiên Lý Oánh bị thuyết phục, giờ gọi người dễ, ta nỡ dùng đầu người để mở đường tấn công thôn. Nhưng nhộng mặt người như thế, nếu nhộng mặt người phá được thôn Bát Phương rồi, họ có thể theo phía sau. Nếu , sau này dù Tô Tô có tìm đến ta gây phiền phức, cũng phải do Lý Oánh mà do nhộng mặt người.

      lâu sau, Tô Tô ở trong thôn nghe thấy tiếng súng máy dừng. Lúc đó nổi nữa, sau khi làm động tác ngồi xuống, Trạc Thế Giai kiểm tra tử cung của . Tử cung mở được năm, sáu phân rồi.

      Nhưng lúc này, lũ nhộng mặt người kéo nhau bò tới. Có con bị đặc công chặn lại, có con bò vào trong sương mù cũng thấy ra nữa. Còn nhiều hơn là người của Lý Oánh vào giữa thôn. Dưới điều khiển của Voldemort, đám nhộng mặt người đó lên lưới điện.

      Trong màn đêm, ánh sao như run rẩy, bị đám mây đen che lấp. Ánh trăng trời cao tỏa ra ánh sáng lờ mờ, án sáng đó chẳng đủ để chiếu xuống trái đất, những con người ở dưới chỉ có thể dựa vào ánh sáng đèn năng lượng mặt trời mới có thể nhìn thấy cảnh phía xa.
      ParvartyHale205 thích bài này.

    5. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 348: Thiên thời địa lợi nhân hòa

      Ngoài thôn, những cột đèn năng lượng mặt trời bị nhộng mặt người va vào đổ xiêu vẹo, nhấp nháy rồi tắt ngúm.

      Ngoài chiến hào thôn Bát Phương, dường như lùm cây biến dị cũng cảm nhận được uy hiếp nên chĩa gai ra, rung rung trong gió. Người của Lý Oánh vừa rút lui, mười bảy lính đặc công dị năng đều xông ra chặn nhộng mặt người nhưng việc phòng thủ rất vất vả.

      Số nhộng mặt người rất nhiều, bọn họ chỉ có thể cố gắng kéo dài thời gian, giết hay giết được quan trọng, miễn là ngăn chặn được. Hộ Pháp hạ lệnh cảm tử, mười bảy sinh mệnh còn cũng phải bảo vệ được thôn Bát Phương đến khi Tô Tô sinh con xong.

      Vì thế, Hoàn Đạt Sơn giết nhộng mà chỉ liên tục đẩy chúng về phía sau, hết đầu này tới đầu kia nhưng số nhộng quá đông, đẩy hết được.

      Sương mù của Thư Sinh có thể ngăn cản tiến công của nhộng mặt người thời gian nhưng cấp bậc chưa cao, lo được đầu thôn lo được trong thôn. Khi chuyển sương mù vào chỗ có nhiều nhộng mặt người trong thôn nhất, đầu thôn lộ ra. Người đứng tháp canh đầu thôn nhìn ánh đèn pha sáng rực đằng xa và những đóa hoa đỏ tía rực rỡ, ai nấy đều kinh ngạc há hốc mồm.

      Vấn đề nằm ở những bông hoa đó. Quan trọng là những con nhộng mặt người vốn bị vây trong sương mù bắt đầu tìm lại được phương hướng, tiến về phía thôn Bát Phương. Đầu thôn còn ít người sống sót, bọn họ sợ muốn chết, hốt hoảng tụ tập lại trước cửa thôn Bát Phương.

      Còn Tô Tô trong thời khắc quan trọng nhất. Lúc cửa mình mở đến tám phân, Trạc Thế Giai chỉ lên tầng hai, nghiêm túc với Tô Tô:

      “Leo lên, tự leo lên!”

      Tô Tô mồ hôi đầm đìa, ướt đẫm toàn thân. khổ sở nhìn bậc thang trước mặt, ngày thường thấm tháp gì nhưng bây giờ trông khó khăn. Mẹ Tô lau nước mắt với con :

      “Tô ơi, phận đàn bà là thế. Leo lên! Phụ nữ phải chịu khổ từ khi sinh ra rồi!”

      Vì thế, tại sao đàn ông lại thương phụ nữ nhiều chút?

      Tô Tô hít hơi sâu, vuốt mái tóc dài ướt sũng rồi bắt đầu cất bước lên tầng trong cơn đau cấp mười hai tương đương với đau đớn của người bị gãy hai mươi cái xương.

      Còn lúc này, Lý Oánh và Voldermort bàn bạc để tấn công vào trong thôn Bát Phương. Đội dị năng đặc công tập trung giữa thôn tấn công nhộng mặt người, đầu thôn có ai canh nên chúng bắt đầu tấn công. Hai người họ có thể tranh thủ lúc nhộng mặt người đè đổ tường đất để dẫn người vào trong thôn.

      Quan sát lâu như vậy, Lý Oánh và Voldermort xác định được tình hình thực trong thôn. Tô Tô tuy lợi hại nhưng từ đầu đến giờ chưa hề xuất . Nhóm mười tám lính đặc công dị năng bị rất nhiều nhộng mặt người kìm chân, hôm nay đúng là “thiên thời địa lợi nhân hòa” để đánh chiếm thôn Bát Phương!

      Theo kế hoạch của Voldermort, đương nhiên họ phải bắt Tô Tô trước. ta hiểu rằng bắt giặc phải bắt tướng trước, chỉ cần bắt được Tô Tô và con sợ gì những lính đặc công kia nghe lời?

      Nội gián của Lý Oánh bị Bì kiểm soát. Bì thường hay để đám nội gián truyền lại tin tức giả cho Lý Oánh nên trong suy nghĩ của bọn chúng, Tô Tô chưa sinh. Lý Oánh hoàn toàn biết bây giờ là khoảnh khắc sinh nở quan trọng nhất của Tô Tô.

      Nhưng nào ai hay, ngộ nhỡ Lý Oánh gặp may, gặp được thời cơ tốt? Nếu Tô Tô còn chút hơi sức, chưa sinh hoặc sinh xong, lần này Lý Oánh nào có cơ hội giở trò ở đầu thôn Bát Phương?

      Khi nhộng mặt người lê từng chút , Tô Tô bò được nửa số bậc thang. phì phò thở nhìn ra ngoài cửa sổ, nghe được tiếng kêu la hoảng sợ của những người sống sót ngoài thôn Bát Phương. Tô Tô cau mày, những sợi tóc đen dính sát gương mặt bầu bĩnh. Ai cũng biết tình hình cam go, cả cũng thế!

      Trong lúc Lý Oánh và Voldermort định tranh thủ cơ hội quý giá để phát động tấn công, bỗng vầng mặt trời tròn trịa rực rỡ soi sáng toàn bộ bóng đêm thôn Bát Phương tựa như ban ngày… ! ban ngày rồi!

      Mọi người trong ngoài thôn đều ngẩng đầu nhìn lên trời. Chỉ thấy vầng mặt trời kia đột nhiên bắn ra mấy tia laser sắc bén vô cùng lợi hại, đám nhộng mặt người mười bảy lính đặc công đánh nãy giờ được bị laser cắt đôi trong nháy mắt. Tia laser còn làm đám nhộng chết khô.

      Vì thế Lý Oánh rục rịch tạm dừng việc chiếm thôn, quyết định quan sát lại tình thế.

      “Cái gì đây?”

      tháp canh, lo lắng ngơ ngẩn nhìn mặt trời kia. Bảo chỉ căn nhà của Tô Tô, hét lên với Bì:

      “Đại ca, hỏng rồi. nhìn nóc nhà của Tô Tô kìa, bị cắt rồi!”

      “Gì cơ?”

      Bì giật mình, đạn pháo từ đâu đến mà bắn trúng nóc nhà của Tô Tô? Chẳng nhẽ phe Lý Oánh nhảy dù? May quá may quá, may mà Tô Tô ở trong biệt thự, đến phòng khám để sinh con!

      Tô Tô trong phòng khám cũng phát ra bầu trời đêm rực sáng như ban ngày. nhíu mày nhìn ra ngoài cửa sổ, cơn co trong bụng vẫn khiến đau đớn, nghĩ được gì khác. Dưới giúp đỡ của mẹ Tô và Lý Tiểu Vũ, Tô Tô tiếp tục leo lên bậc thang, khó khăn lắm cũng đến tầng hai.

      Lý Tiểu Vũ mở sẵn cửa phòng sinh. Căn phòng sinh màu xanh nhạt, giường sinh rất cao nhưng Trạc Thế Giai lại bảo Tô Tô:

      “Kiên trì thêm chút. Leo lên!”

      Đến phút cuối rồi, thể để sinh ngay trước khi lên giường được! Tô Tô nghiến răng nghiến lợi hít thở sâu, tự leo lên giường. đau đến mức để ý đến bất cứ điều gì khác. Kiếp trước và kiếp này, gì có thể làm cảm thấy đau đớn đến như vậy ngoài việc sinh con.

      “Cố lên, Tô Tô, đứa bé hơi to nhưng cháu sinh được. Cháu rất kiên cường.”

      Trạc Thế Giai đeo khẩu trang, tay cầm kìm cắt tầng sinh môn, chuẩn bị đỡ đẻ cho Tô Tô. Tô Tô đau nhưng nghe Trạc Thế Giai cũng nở nụ cười. Giờ thể gì khác, chỉ có thể tập trung hết mức để sinh Tiểu Ái.
      ParvartyHale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :