1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sinh con thời mạt thế - Bao Bao Tử

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 29: Làm cha mẹ vui

      “Ý là sao?”

      Lý Tiểu Vũ tái mặt, ngẩn ra nhìn Tô Tô. Có phải Tô Tô mỉa mai mình? Nhưng vừa rồi, hai người ràng vẫn chuyện rất tốt, cái gì mà “đừng mềm lòng quá đà là có thể sống rất lâu” chứ? Người khác nghe câu này rất dễ hiểu lầm đấy! Tô Tô cũng giải thích, mỉm cười sâu xa, ôm máy tính của mình rời khỏi kí túc xá.

      Vừa ra khỏi cửa phòng kí túc xá thấy Lý An Tâm đứng bên cạnh cửa. ta nhìn thấy Tô Tô ra ngoài, thản nhiên vào kí túc xá. Khi sượt qua vai của Tô Tô, ta cũng nhìn Tô Tô lấy cái. lát sau, Tô Tô nghe thấy ở phía sau, Lý An Tâm cố ý to với Lý Tiểu Vũ:

      “Cậu còn chuyện với ta làm gì? Nhìn , người ta còn mỉa mai cậu thừa lòng tốt đấy?”

      “An Tâm. Đừng nữa.”

      Ở trong phòng kí túc xá, Lý Tiểu Vũ quay đầu liếc nhìn bóng dáng gầy gò ốm yếu kiêu ngạo xa. Trong thời khắc ngắn ngủi đó, Lý Tiểu Vũ cảm thấy nỗi xót xa mơ hồ. ấy thể diễn tả cảm giác Tô Tô đem đến cho mình, nhưng từ tận sâu trong đáy lòng, Lý Tiểu Vũ cảm thấy lời ban nãy của Tô Tô dường như có ác ý.

      Tô Tô ôm theo máy chủ, màn hình, chuột máy tính và bàn phím, ung dung mạch đến bãi đỗ xe bên ngoài kí túc xá. Cách khá xa, thấy cha mẹ mình tranh cãi với hai người nào đó. Thấy Tô Tô đến, mẹ Tô vốn cãi nhau mặt đỏ tía tai với người ta, lập tức xoay người bước lên trước, cầm lấy màn hình tinh thể lỏng trong tay Tô Tô.

      Cha Tô cũng vậy, chỉ là chậm hơn mẹ Tô chút, ôm lấy máy chủ trong tay Tô Tô.

      “Tô Tô! Cháu đến đúng lúc lắm!”

      Hai người vừa nãy cãi nhau với cha mẹ Tô Tô, có người phụ nữa hơn 40 tuổi, ăn mặc quý phái, mặc chiếc áo khoác lông vũ dáng dài màu tím, tay đeo túi xách da cá sấu, còn trang điểm và uốn kiểu tóc rất thời thượng. Bà ta giày cao gót bước lên trước, nhìn Tô Tô cười lạnh tiếng.

      “Nhóc con, thủ đoạn được lắm, ra tay quá độc ác, Lạc Lạc nhà chúng tôi bị cháu đánh thế giờ tưởng xong là xong à?”

      “Xong? Đương nhiên là thể xong được, chúng tôi nắm đầy đủ nhân chứng và vật chứng trong tay, nhất định phải kiện Bạch Lạc Lạc nhà các người ra tòa, hãm hại bạn học, chỉ vì đố kị mà hạ thuốc với bạn học, loại thủ đoạn đê hèn này học từ ai chứ?”

      cần Tô Tô mở miệng, mẹ Tô đưa màn hình tinh thể lỏng trong tay cho cha Tô, xắn ống tay áo lên cãi nhau với người phụ nữ quý phái kia. Mà Tô Tô đứng phía sau cha mẹ mình, thản nhiên cầm chìa khóa mở cửa xe, ngồi vào ghế lái.

      Xem tình hình bây giờ, Tô Tô cũng dễ dàng đoán được, chắc chắn cha mẹ gặp cha mẹ Bạch Lạc Lạc ở chỗ giáo viên chủ nhiệm. Đến lúc sắp về, cha mẹ Bạch Lạc Lạc vẫn chịu bỏ qua, đuổi theo để tranh cãi với cha mẹ . Cha mẹ là dân tỉnh, đương nhiên chịu yếu thế, hai bên ầm ĩ ở bãi đỗ xe.

      “Đê hèn? Có đê hèn thế nào nữa, chúng tôi cũng bằng các người, mượn tay Lạc Lạc nhà chúng ta, còn bấu víu vào người rất có thế lực. Khá lắm, khá lắm. Nhưng các người đừng quá đắc ý, chúng tôi cũng là người có địa vị trong xã hội. Tô Tô nhà các người chính là kẻ khốn nạn.”

      Khi người đàn bà quý phái kia phách lối mắng chửi, Tô Tô lấy xe Jeep quân dụng nhà mình ra khỏi bãi để xe, đỗ sau lưng cha mẹ . Gương mặt xinh xắn nhắn, hơi nhợt nhạt quay lại, nhìn bà ta, cũng nhìn người đàn ông trung niên mặc âu phục nãy giờ vẫn đứng im lặng phía sau. bỗng nở nụ cười, với người đàn bà đó rằng:

      “Bà yên tâm. Tôi có khốn nạn đến mấy cũng thể khốn nạn bằng góc của Bạch Lạc Lạc.”

      Bạch Lạc Lạc là ai chứ? thiên kim tiểu thư ăn bơ làm biếng, cuối cũng chịu được nỗi khổ ngày tận thế mà bán thân kiếm tiền. Người trong nhóm có tinh hạch là “cưỡi” được ta. Tô Tô cảm thấy mình quá thuần khiết, quá cao thượng so với Bạch Lạc Lạc này rồi.

      “Con nhóc, miệng lưỡi sắc bén đấy. Tính cách này sống trong xã hội chỉ bị thua thiệt mà thôi.”

      Người đàn ông trung niên đứng sau cuối cùng cũng chịu mở miệng chuyện, ý cảnh cáo đe dọa trong câu của ông ta cực kỳ ràng. Tô Tô nhíu mày, ánh mắt có ý khiêu khích nhìn ông ta, điệu bộ như muốn “có gan ông cứ giở trò ra .” thò tay ra vỗ cửa xe, gọi cha mẹ mình:

      “Cha mẹ, lên xe , cãi nhau với hai con chó điên làm gì, sợ hạ thấp bản thân à...”

      “Này!!! ai là chó điên đấy!!!”

      Người đàn bà quý phái tức điên người, xông ra định kéo Tô Tô, nhưng người đàn ông kia túm tay bà ta lại. Còn mặt cha mẹ Tô Tô đắc ý. Làm tốt lắm! Tô Tô nhà họ hiếm khi hùng hổ như vậy, thực khiến cho người làm cha làm mẹ như họ được nở mày nở mặt.

      Đợi cha mẹ mình lên xe ngồi xong, Tô Tô đạp chân ga, drift (1) xe cách đẹp mắt, bùn đất bắn tung tóe vào cha mẹ Bạch Lạc Lạc. Từ phía sau, ngay cả đến người đàn ông trung niên vẫn luôn kiềm chế mình lúc này cũng nhịn được gào thét. Mà ở trong xe, mẹ Tô quay đầu lại nhìn thấy cảnh tượng này cũng nhịn được cười ha hả.

      (1)Drift là kỹ thuật lái xe mà trong đó, người lái xe cố tình làm thừa lái, gây ra trượt bánh sau, trong khi vẫn có thể điều khiển được chiếc xe theo hướng mong muốn ở tốc độ cao.

      Tô Tô lại rất bình tĩnh, hề cảm thấy hành động của mình như vậy có cái gì đáng để vui mừng, cũng vui mừng. Cách khiêu khích như vậy cũng chỉ có thể chọc cho cha mẹ vui vẻ, giống như chơi đùa với bọn trẻ con. Nếu thực muốn ra tay, chết cũng bị thương!

      Xe đường được đoạn điện thoại của Tô Tô vang lên. tay nắm vô lăng, tay còn lại cầm điện thoại, vẫn nghe được lời nhắc nhở của cha mình ở ghế sau:

      “Lái xe đừng nghe điện thoại, con học ở đâu những thói quen xấu này! Cha và mẹ lái xe nhiều năm như vậy cũng chưa từng giống như con, chú tâm gì cả.”

      Cằn nhằn, cằn nhằn, những lời cằn nhằn của cha mẹ thực ra là chính là quan tâm chân thành nhất đời này!

      Nhưng Tô Tô vẫn cứ làm theo ý mình, tay ấn mở điện thoại, nghe máy. Tiếng Diệp Dục vang lên. Giọng của còn nặng nề và căng thẳng giống mấy ngày trước nữa. Xem ra có vẻ thích ứng được với môi trường mạt thế mô hình thu ở Đức Thành.

      làm gì thế?”

      “Có nhanh nhanh lên, tôi lái xe.”

      Mắt Tô Tô chăm chú nhìn về phía trước, giọng điệu cộc cằn, Diệp Dục cũng để bụng. Nghe thấy tiếng nổ súng bên , tiếng vui sướng hét to của người đàn ông, còn có tiếng kêu è è của zombie vang lên ngừng, vô cùng náo nhiệt, Tô Tô cảm thấy bồn chồn.

      “Có đồng đội của chúng tôi, bị zombie cắn bị thương mấy ngày rồi, vẫn hôn mê tỉnh.”
      Tôm Thỏ, ParvartyHale205 thích bài này.

    2. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 30: Triệu chứng mang thai thời kỳ đầu

      phải tôi rồi sao? Người bình thường bị zombie cắn biến thành zombie trong vòng 24 tiếng, quá 24 tiếng vẫn chưa bị biến đổi chứng tỏ sức đề kháng của người đó khá tốt, cơ thể tiến hóa thành dị năng giả. Dị năng giả bị zombie cắn phải xem năng lượng trong cơ thể người đó mạnh hay yếu. Năng lượng mạnh virus mạt thế phát tác chậm. Sau thời gian dài, bản thân người đó tự loại trừ virus mạt thế trong cơ thể. Nếu năng lượng yếu, thể chiến thắng virus mạt thế, cũng bị biến thành zombie. Nhưng đừng vừa bị zombie cào bị thương bắn chết người đó. Chết như vậy quá oan uổng. Còn nữa, trong não của zombie có tinh hạch, thứ này rất quan trọng đối với việc thăng cấp của dị năng giả; giết xong nhớ lấy nó ra nhé.”

      Tô Tô cảm thấy rất mất kiên nhẫn. Tuy nhiên, để phòng ngừa lính đầu to Diệp Dục nghe xong hiểu, vẫn giải thích cặn kẽ những biện pháp sau xử lý sau khi bị zombie cắn. Cầm máu là biện pháp chủ yếu, sau đó chỉ có thể mặc cho số phận, xem vận may của mỗi người.

      Sau khi những chuyện này, Tô Tô cũng giấu cha mẹ . lái xe, cha mẹ lại ở xe, cũng thể giấu được. Hơn nữa, những thứ này, Tô Tô cũng muốn ngầm cho cha mẹ biết chút, để tránh qua mấy ngày nữa đợi mạt thế vừa đến, ngộ nhỡ gặp phải người bị zombie cắn, họ lại biết nên xử lý thế nào.

      chứ? Tôi sao mà. Ha ha… Tôi chỉ là hơi chắc chắn, trong lòng rất lo sợ. À đúng rồi, những chuyện này biết được từ đâu vậy?”

      Diệp Dục tươi cười nịnh nọt đầu bên kia điện thoại, ràng tìm chuyện để . Tô Tô thấy bụng quặn lại, cố chịu đựng, ho khan tiếng rồi trả lời:

      “Xem trong phim.”

      “Ồ, thực ra tôi cũng thích thể loại phim điện ảnh đề tài thế giới mạt thế. Sở thích của chúng ta giống nhau. Trời lạnh rồi, cẩn thận kẻo cảm nhé.”

      biết Diệp Dục ở trong doanh trại quân đội quá lâu, tách rời khỏi xã hội hay là đầu óc của người này quá đơn giản. Dù sao vẫn thực tin lời của Tô Tô . Trong hoàn cảnh căng thẳng như vậy vẫn bày đặt thảo luận sở thích với Tô Tô. Tô Tô hít sâu hơi, nhịn cơn đau dạ dày mà cúp luôn điện thoại.

      Mẹ Tô ngồi ghế lái phụ than thở: “Tô Tô, mẹ và cha con định ngày mai quay về Giới thị chuyến.”

      “Quay về Giới thị làm gì thế ạ?”

      “Cha con ông ấy có gửi ít tiền ở Giới thị, rút chỗ tiền đó ra muốn mua cho con căn hộ ở Tương thành.”

      “Ồ… Chờ vài ngày nữa . Vừa nãy, Diệp Dục gọi điện đến ấy công tác mấy hôm đến ngày 31. Sau đó con và cha mẹ cùng quay về Giới thị.”

      Tô Tô dối chớp mắt. Tiền cha Tô gửi ở Giới thị? tiêu hết từ bao giờ rồi. Bây giờ để cha mẹ quay về Đức thành lấy tiền khác gì chờ mình ăn đòn? Mẹ Tô ngồi ghế phụ, đếm đầu ngón tay tính toán thời gian, cũng chỉ năm sáu ngày nữa. Bà quay đầu lại nhìn cha Tô ngồi ở ghế sau. Cha Tô vội vàng gật đầu, bám vào lưng ghế ngồi của Tô Tô, thầm dò hỏi:

      “Con , vừa nãy, người gọi điện thảo luận với con về tình tiết phim ảnh có phải chính là tiểu Diệp ?”

      Ông cho rằng vừa nãy Tô Tô và Diệp Dục trò chuyện về tình tiết trong phim, tuyệt nhiên nghĩ đó là tình huống thực tế. Tô Tô “vâng” tiếng. Cha mẹ bốn mắt nhìn nhau. Nhìn , hai đứa thảo luận với nhau về tình tiết nào đó trong phim, xem ra quan hệ khá tốt. Vậy khi hai ông bà đàm phán với Diệp Dục có phải nên đổi phương thức hay ?

      Tô Tô ngước mắt lên, đúng lúc nhìn thấy ánh mắt đầy hàm ý của cha Tô qua gương chiếu hậu. cũng vạch trần, chỉ còn mấy ngày cuối cùng nữa thôi, cứ để cha mẹ kiếm chút chuyện để làm mới qua được những ngày tháng nhàm chán này.

      Có điều, mấy ngày tiếp theo của hai ông bà hề tẻ nhạt rồi. ngoài dự tính, Tô Tô rơi vào trạng thái vô cùng khó chịu. Kiếp trước khi mới mang thai Tiểu Ái, thực ra ngày nào cũng nằm khóc giường vì khó chịu. Về sau mạt thế đến, và Tạ Thanh Diễn phải chạy trốn lánh nạn mỗi ngày, được nhàn hạ thoải mái để cảm nhận các triệu chứng mới mang thai.

      Nhưng bây giờ, cảm nhận được điều đó. Cả ngày chỉ buồn ngủ, cực kỳ thích ngủ. Có khi vừa tỉnh ngủ, qua thời gian bữa ăn lại thấy mệt muốn ngủ. Đôi khi phải ép mình thức dậy để tu luyện dị năng, có lúc tu luyện lại bị nôn ọe làm gián đoạn.

      Tô Tô tức đến độ ấn mạnh ngón tay vào bụng mình, cúi đầu giáo huấn, “Con nhóc Tiểu Ái này. Con xem giờ là lúc nào mà còn trêu mẹ? Zombie sắp mở tiệc linh đình, mẹ nhóc còn ở đây ngủ!”

      Sau khi dạy dỗ Tiểu Ái xong, Tô Tô ngáp cái, lại leo lên giường ngủ tiếp! Thức dậy xong lại nôn khiến Tô Tô muốn phát rồ. Nếu như có Tiểu Ái làm loạn trong bụng với tốc độ tu luyện cực nhanh của , đạt cấp cực cao rồi!

      Cuối cùng ngày 30 tháng 12 cũng đến, Tô Tô bị đồng hồ báo thức ở đầu giường làm tỉnh giấc. mở to đôi mắt tèm nhèm, vào trong nhà tắm bắt đầu đánh răng rửa mặt, búi tóc lên gọn gàng, thay đồ yoga nhàng thoải mái, khoác thêm chiếc áo khoác lông vũ dáng dài, xỏ dép lê chậm rãi xuống dưới tầng.

      Trong phòng khách, cha Tô vừa đọc báo vừa xem TV. Mẹ Tô bận rộn trong nhà bếp. Thấy Tô Tô xuống, mẹ Tô giơ muôi canh trong tay, ngạc nhiên hỏi:

      “Hôm nay dậy sớm vậy, ngủ nướng nữa à?”

      “Vâng. Hôm nay con muốn qua trường, lên thư viện mượn mấy quyển sách.”

      “Ừ. Lát nữa mẹ và cha cùng xe với con luôn.”

      “Hôm nay, cha mẹ đừng ra ngoài. phải hôm qua cha mẹ cả hai đều sốt à? Hai người ở nhà nghỉ ngơi hôm, đường từ trường về nhà con mua thuốc cho cha mẹ luôn.”

      Mấy ngày nay, Tô Tô cũng biết cha mẹ mình bàn bạc cái gì. Có lẽ giai đoạn tranh cãi kịch liệt nhất với cha mẹ Bạch Lạc Lạc, ngày nào cha mẹ cũng đến trường, sớm về muộn như là làm. Hơn nữa Bạch Lạc Lạc vẫn còn nằm trong bệnh viện, nghe ta lại bị sốt. Gần đây, bệnh viện người đông như mắc cửi, tất cả đều là những người bị sốt lâu thuyên giảm; hạ sốt rồi tái sốt.

      Ngày mai chính là ngày mạt thế. Hôm nay Tô Tô muốn cha mẹ ở trong nhà, còn buộc phải ra ngoài. phải đến bệnh viện giết người.

      sợ mạt thế vừa đến, những người may mắn sống sót chạy loạn khắp nơi. Đến lúc đó, Bạch Lạc Lạc và Tạ Thanh Diễn chạy mất, tìm được hai người họ.

      Tên bệnh viện, khoa bệnh và số giường bệnh của Bạch Lạc Lạc, Tô Tô lấy được từ chỗ Lý Tiểu Vũ. Khoảng thời gian này, Tạ Thanh Diễn cũng gửi ít tin nhắn cho Tô Tô. Mặc dù Tô Tô trả lời bất kỳ tin nhắn nào nhưng đại khái cũng có thể biết được ta xuất viện, quay về trường học.

      Vì vậy, theo kế hoạch của Tô Tô, đầu tiên đến bệnh viện giết chết Bạch Lạc Lạc, sau đó lái xe đến trường, hẹn Tạ Thanh Diễn ra ngoài, giết chết . Dù sao cũng là ngày cuối cùng rồi, cảnh sát muốn bắt cũng bắt được. Ở mạt thế, chuyện giết người đâu có hiếm lạ?
      Tôm Thỏ, ParvartyHale205 thích bài này.

    3. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 31: Nơi virus mạt thế sinh sôi mãnh liệt

      Mẹ Tô còn nghĩ xem có nên để Tô Tô ra ngoài mình . Mấy hôm nay bà và chồng đúng là có hơi sốt, nhưng ngoài sốt ra cũng có gì khó chịu.

      Đương lúc mẹ Tô còn suy nghĩ cha Tô cầm tờ báo chạy vào bếp, ngồi cạnh bàn rồi lắc đầu thở dài: “Mọi người xem thế giới này rốt cục bị làm sao thế nhỉ? Lại thêm bệnh viện quá tải, thế còn xảy ra trường hợp xung đột bác sĩ với bệnh nhân nghiêm trọng nữa.”

      Chỉ trong mấy ngày mà dường như lúc nào cũng có tin mới về tình hình bệnh dịch căng thẳng. phải viện này quá tải là viện kia có mấy bác sĩ, y tá tử vong. Nghĩ lại có thể do thời tiết mấy hôm nay lạnh sâu nên người bị sốt và cảm lạnh cũng nhiều, y tá bác sĩ bận túi bụi nên mâu thuẫn xích mích cũng nhiều hơn.

      “Chao ôi cái xã hội này giờ loạn quá, Tô Tô ơi lát nữa con đừng đến bệnh viện. Cha mẹ bị cảm thôi sao đâu, chịu mấy bữa là khỏi thôi. Bệnh viện đông người lắm, chẳng may gặp phải chuyện gì cẩn thận làm con bị thương phải làm sao?”

      Tô Tô cúi gằm mặt ăn mì, cha Tô bên cạnh vừa nghe mẹ Tô cảm thán thế vừa gật đầu đồng tình. Tô Tô cảm thấy phải tìm cho cha Tô việc gì đó mới được.

      “Cha, con xem tin tức có thể mai mưa lớn, có cả tuyết phải. Cha kiểm tra vòng đường dây điện thoại trong nhà . Lần trước con xuống tầng hầm thấy có cái máy phát điện bằng sức nước loại dùng cho gia đình, con nghĩ đằng nào cũng để ở đấy rồi mình đừng lãng phí. Cha ơi, kỹ thuật của cha tốt, cha nối vào hệ thống điện của biệt thự . Rồi thắp bóng điện bình thường chúng ta cần phải trả tiền.”

      đến chuyện tiết kiệm tiền, cha mẹ còn tỏ ra tích cực hơn . Cha Tô đồng ý ngay tắp lự, là hôm nay thế nào cũng phải làm xong chuyện này, ra ngoài.

      Thấy thế Tô Tô cũng yên tâm. vứt đũa chạy xuống tầng hầm bê cái máy phát điện bằng sức nước loại lên. phải vì muốn cha phát ra phòng chứa đầy đồ nên mới dẫn ông xuống, mà là vì dưới tầng hầm có quá nhiều đồ để lung tung nên sợ cha tìm thấy máy phát điện ở đâu.

      Mấy ngày hôm nay, cha mẹ thường ra ngoài vào ban ngày, người đưa hàng mang đồ đến Tô Tô thường bảo họ để ở sân sau đó tự mình chuyển xuống tầng hầm. Sau khi cha mẹ quay lại, cũng mình tích trữ những gì, tránh để họ tưởng bị điên mua đồ lung tung.

      Hôm nay Tô Tô nghĩ, dù sao ngày mai cũng là mạt thế rồi, cái gì nên sửa sửa. Đồ đầy phòng thế này nếu cha có phát ra cũng chả sao, dù sao họ sớm muộn cũng hiểu quyết định của sáng suốt thế nào.

      Chuyển xong máy phát điện bằng sức nước, Tô Tô dặn dò cha mẹ hôm nay nhất định được ra ngoài rồi ra garage đánh xe đến bệnh viện của Trạc Thế Giai.

      Hôm nay Trạc Thế Giai trực ca sáng, Tô Tô vốn định lấy số tiện ghé qua phòng khám của bà luôn. Vừa vào phòng khám thấy chi chít đầu người đen sì, mười hai cửa lấy số ở viện toàn hàng dài người xếp hàng, mỗi hàng đều xếp đến tận cửa ra vào. Đến cả trước máy lấy số tự động cũng đếm được người đứng xếp hàng.

      Mấy hôm nay lúc nào cũng mưa rả rích, thời tiết vốn xấu còn vào mùa mưa liên miên nên tâm trạng của ai cũng khó chịu. Người chưa vào tới sảnh chỉ có thể đứng trong mưa gió lạnh lẽo chờ đợi, lại thêm cả bị sốt bị cảm nữa. Tô Tô đỗ xe xong vào phòng khám còn thấy có mấy người hôn mê ngã ra đất.

      Cũng biết lúc đứng lên là người hay quỷ nữa.

      Tô Tô từ bỏ suy nghĩ lấy số, lên khoa nội ở tầng 5. Theo thông tin lý Tiểu Vũ cho Bạch Lạc Lạc nằm ở giường 18 khoa nội. ý tưởng rất hay, giấu con dao gọt hoa quả trong túi áo khoác lông vũ, đến giường Bạch Lạc Lạc lập tức cắt cổ ta, dứt khoát làm lỡ thời gian.

      Chỉ có điều thang máy tầng 5 vừa mở ra phải trợn tròn mắt, đâu đâu cũng là người mà còn là những bệnh nhân sốt đến tinh thần ủ ê. Có người treo nước truyền rồi ngồi đất, có người miễn cưỡng có chỗ ngồi giường ở hành lang, có người thậm chí chỉ có chỗ đứng.

      Tình hình này ở đây sắp thành câu lạc bộ zombie rồi. Nhìn qua người sốt nào cũng có quầng mắt thâm đen, da mặt xanh xao, sắp chết đến nơi rồi, mắt còn dại ra, lúc có ý thức lúc .

      Đến cả y tá bác sĩ trực ban phản ứng cũng lề mề chậm chạp. Bọn họ quay sang nhìn Tô Tô bước ra từ thang máy, tất cả từ từ cứng ngắc quay đầu nhìn , ràng là người sống thở nhưng lúc cử động cả tầng im lặng đến đáng sợ.

      Đây chính là nơi virus mạt thế vô cùng mạnh mẽ!

      đút tay vào túi áo khoác nắm chặt con dao gọt hoa quả, tay khác để bên ngoài áo, cứ mở ra nắm lại. Cứ như vậy, thủy kính xuất trong lòng bàn tay. bất giác mỉm cười, hít thở sâu, ngẩng cao đầu, sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.

      “Tiểu Ái ngoan, chúng ta đại khai sát giới thôi!”

      Tô Tô vừa an ủi Tiểu Ái trong bụng, vừa từng bước về phía trước. Người trước mặt phản ứng hơi chậm, có lẽ vẫn còn ý thức của người sống nên khi Tô Tô lại gần họ tự nhường đường. khách sáo, đôi chân giày chạy thong thả bước về phía trướcl.

      “A!!!!!!”

      tiếng thét kinh hoàng vang lên, có cả sợ hãi và khủng hoảng từ phòng số 18 vọng ra. Tô Tô giật mình thót tim, thủy kính trong lòng bàn tay lớn lên trong phút chốc. đứng tại chỗ xoay vòng phát những người đờ đẫn xung quanh nghe tiếng hét xong hơi hoảng loạn. Nhưng họ cũng tấn công Tô Tô mà đứng lên về phía phòng số 18.

      Sau đó cửa phòng số 18 mở ra, Tạ Thanh Diễn lảo đảo xông ra ngoài. Áo lông màu trắng người còn dính vệt máu, tay vẫn còn ôm cổ chảy máu ồ ạt. đẩy những kẻ đờ đẫn chậm chạp kia ra, chạy về phía thang máy, nhìn thấy Tô Tô hét ầm lên:

      “Tô Tô chạy , Bạch Lạc Lạc điên rồi!”

      Tô Tô cử động, tay nắm chặt con dao gọt hoa quả đợi Tạ Thanh Diễn lại gần rồi cho nhát dao. Bất chợt ánh mắt lại hướng về người đằng sau Tạ Thanh Diễn. Cửa vừa mở, Bạch Lạc Lạc mặc bộ đồ ngủ xộc xệch, tay chân xiêu vẹo chầm chậm bước ra ngoài. Mặt ta xanh xao, gầy rệt, khóe miệng còn vương vết máu.

      Còn mồm phát ra những thanh “è è” điển hình của zombie.
      ParvartyHale205 thích bài này.

    4. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 32: Kẻ giết người

      Tô Tô chợt cảm thấy bối rối. Nếu như trí nhớ của sai Bạch Lạc Lạc phải là dị năng giả chứ nhỉ? Dị năng giả và zombie giống nhau, tùy từng thể chất, bị nhiễm virus mạt thế từ đó mà sinh ra biến đổi. Cũng có thể bây giờ là thời đại trước mạt thế, ai ai cũng bị nhiễm virus, thành zombie thành dị năng giả, nếu là người bình thường cơ thể có chất kháng thể.

      Virus tận thế xuất trong khí từ lâu, càng gần ngày 31 tháng 12 năm 2017 khí và nguồn nước càng nhiều virus. Ở số nơi, những người có thể chất kém có thể biến thành zombie rồi, Đức thành chính là ví dụ điển hình.

      Sau mạt thế, từng có trung tâm nghiên cứu khoa học đưa ra kết luận thế này: toàn thế giới có 7,7 tỷ người. 80% trong số đó biến thành zombie ngay ngày đầu tiên, 20% còn lại 1% thành dị năng giả và số còn lại là người bình thường. Họ là những người nhiễm rất ít virus trước mạt thế, cơ thể tiết ra chất đề kháng với virus.

      Nhưng điều này có nghĩa là những người bình thường sau khi bị zombie cắn bị nhiễm virus biến thành zombie hay tiến hóa thành dị năng giả. Cũng có nghĩa là dị năng giả sau khi bị zombie cắn biến thành zombie hoặc tiến hóa lên cấp nữa.

      Điều này còn tùy thuộc vào thể chất của mỗi người, người bình thường sau khi bị zombie cắn có kháng thể, dị năng giả bị zombie cắn năng lượng dị năng kiềm hãm virus mạt thế.

      Có thể trở thành dị năng giả hay còn phải xem thể chất, xem vận may. Nếu thực muốn đánh cược ván người bình thường cũng có thể chủ động chạy để cho zombie cắn cái, hoặc là thành quỷ hoặc thành thần, tùy xem may mắn đến đâu!

      Tô Tô sống trong thời mạt thế 12 năm, cái chứng kiến nhiều nhất chính là hầu hết người bình thường bị cắn biến thành zombie, còn dị năng giả bị zombie cắn phần lớn biến thành zombie nhưng cũng thăng cấp. Điều kiện cần là phải bị cắn! Các vết thương như cào cấu đủ sức lây nhiễm.

      Mà bây giờ ở Tương thành, lượng virus mạt thế trong khí cao, Bạch Lạc Lạc kiếp trước là dị năng giả kiếp này thể nào hóa thành zombie. Nhưng người đứng trước mặt chính xác là Bạch Lạc Lạc hóa thành zombie.

      Chẳng lẽ bệnh viện mà Bạch Lạc Lạc nằm là nơi sinh sôi mạnh mẽ của virus mạt thế? Hay là do Tô Tô siết cổ ta gần chết nên làm sức đề kháng yếu , kết hợp lại cuối cùng thể biến thành dị năng giả mà lại thành zombie?

      Hay là do trong viện có người biến thành zombie? Cắn Bạch Lạc Lạc nhát?

      Trong lúc Tô Tô suy nghĩ miên man để Tạ Thanh Diễn ôm vết thương ở cổ lao vào thang máy, ta như chịu phải kích thích lớn nên còn tỉnh táo. Mặc dù gọi Tô Tô nhưng thấy cử động cũng chẳng đợi mà ngón tay run rẩy ấn nút đóng thang máy, nhanh chóng xuống tầng 1.

      Tô Tô quay đầu nhìn cửa thang máy đóng chặt cười gằn. Đây mới là bộ mặt của người đàn ông này. Dù trước đây bao nhiêu lời thề non hẹn biển, hay là thề thốt tuyệt đối để ý chuyện còn trong trắng nữa, nhưng trong hoàn cảnh vượt quá giới hạn sợ hãi của con người như thế này vẫn che giấu được bản chất ích kỷ của mình.

      ràng là kiếp trước, vào ngày đầu tiên của mạt thế Tạ Thanh Diễn cũng thế này, sao Tô Tô lại nhìn ra được nhỉ?

      cũng đuổi theo Tạ Thanh Diễn mà quay đầu nhìn Bạch Lạc Lạc thoáng chốc đến gần. Khi đó, vài người đeo bình truyền người đứng cạnh Bạch Lạc Lạc vẫn còn chút ý thức, lùi về phía sau theo bản năng. ta vừa kêu “è è” vừa xông vào người gần nhất.

      Tô Tô lập tức lao lên, thủy kính hình bầu dục phóng về phía trước, đâm thẳng vào người Bạch Lạc Lạc, khiến kẻ tay chân xiêu vẹo đó ngã xuống. đợi ta đứng dậy, Tô Tô chạy đến gần, chân đạp lên thủy kính, đè lên người Bạch Lạc Lạc. Tô Tô cúi người, cắm con dao gọt hoa quả trong tay vào giữa hai lông mày của ta, gảy mạnh cái. viên pha lê to như quả lựu dính máu đen đỏ bị gảy ra ngoài.

      nhặt lên vừa đứng dậy ở cửa thang máy vang lên tiếng hét kinh hoàng, quay đầu thấy thang máy đầy người mà người ôm mắt la hét chính là mẹ của Bạch Lạc Lạc.

      “Giết người rồi, giết người rồi, giết người rồi, a!!!!”

      Mẹ Bạch Lạc Lạc vẫn mặc bộ đồ quý phái sang trọng, giẫm giày cao gót xông đến. Sau lưng bà hình như là vài người quen biết Bạch Lạc Lạc, trong tay cầm các loại quà, chạy theo mẹ ta. Đám người đụng ngã ít bệnh nhân mơ màng, mà những người bị đụng ngã nhìn có vẻ như hôn mê thấy đứng dậy nữa.

      Trước khi mẹ ta xông đến, Tô Tô đạp thủy kính chạy như bay, cứ tưởng mẹ ta đuổi theo nhưng kết quả là mẹ ta lao lên đánh mà lại nhào xuống bên cạnh ta, khóc đến rách cả phổi.

      “Lạc Lạc, Lạc Lạc, con bảo mẹ phải sống thế nào đây Lạc Lạc, Lạc Lạc, con tỉnh lại . Đứa con đáng thương của mẹ, con của mẹ…”

      là kẻ giết người!”

      “Mau báo cảnh sát!”

      “Tuổi còn trẻ, vì hận thù gì bỏ qua được mà mày lại giết người?”

      Những người chạy theo mẹ Bạch Lạc Lạc cùng nhau chỉ trích Tô Tô, có người nhanh tay nhanh mắt cầm điện thoại gọi cảnh sát. thờ ơ nhìn, đám người này định gọi cảnh sát tới khoa ngoại bệnh viện - nơi mầm mống virus mạt thế sinh sôi mãnh liệt thế này sao? Những người đầy tớ của nhân dân đó đáng thương biết bao.

      giơ tay ném ra thủy kính li ti, đập nát điện thoại trong tay đám người đó thành từng phần. để họ kinh ngạc giây phút này, mẹ Bạch Lạc Lạc lao lên làm tư thế muốn liều mạng với . Tô Tô nghiêng người muốn dây dưa với bà ta, chạy về phía thang bộ thoát hiểm, chỉ còn lại tiếng la hét của đám người đằng sau:

      “Đuổi theo, đừng để tên giết người chạy thoát!”

      được chạy, giết người rồi có chạy cũng thoát đâu!”

      Tô Tô vừa chạy vừa tìm những người có khả năng biến thành zombie, cuối cùng mãi đến gần cửa cầu thang thoát hiểm cũng thấy zombie nào khác. Tô Tô ngoảnh đầu lại nhìn, đám người đó chạy hết sức đuổi theo , đẩy ngã cả người bệnh. nhíu mày cười, tự nhẩm nhẩm mình:

      ngại quá, thể giúp các người được rồi. Ai bảo các người thân thiết với nhà Bạch Lạc Lạc, cứ ở lại câu lạc bộ zombie này , tôi theo hầu được đâu.”

      Những người có thể giúp tất nhiên giúp, nhưng những người vừa đòi đuổi theo muốn lấy mạng cứu đám người đó mới là ngu!
      ParvartyHale205 thích bài này.

    5. Ngọc Hỏa Ca

      Ngọc Hỏa Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      512
      Được thích:
      1,888
      Chương 33: Tạ Hào Thế

      Tô Tô vào cầu thang thoát hiểm rồi khóa cửa cầu thang lại. lấy cây gậy lau nhà ở bên cạnh luồn vào giữa tay nắm cửa hai bên, nhốt đám người đuổi ở trong câu lạc bộ zombie rồi thong thả bộ xuống tầng, quyết định tìm xem Tạ Thanh Diễn ở đâu.

      Tên đó bị Bạch Lạc Lạc cắn rồi, biến thành zombie thành dị năng giả. Nếu thành zombie, Tô Tô giết là chuyện đương nhiên, nhưng nếu biến thành dị năng giả Tô Tô tất nhiên cũng giết được, có điều nghĩ đến thấy vui rồi.

      Tầng vẫn người ra kẻ vào vẫn tấp nập, lường trước dù đập điện thoại của đám người theo mẹ Bạch Lạc Lạc thành bột muốn gọi cảnh sát đến cũng chẳng đến luôn được. Cảnh sát Tương thành gần đây bận tối mắt tối mũi, thể đến bệnh viện nhanh. Tô Tô nhìn bốn phía mà Tạ Thanh Diễn mất tăm mất dạng.

      “Tô Tô?”

      Bỗng Tô Tô nghe thấy tiếng gọi từ phía sau. quay đầu nhìn thấy bóng dáng thẳng tắp trong đám người nhộn nhạo. mặc bộ đồ tây màu đen, nhíu mày nhìn, bước về phía Tô Tô khi còn ngơ ngác. Khuôn mặt điển trai, đường nét lạnh lùng, ta cúi xuống hỏi:

      “Em đến tìm Thanh Diễn à?”

      “Ừm, lúc nãy em thấy ấy ôm cổ chạy ra khỏi thang máy.”

      Tô Tô quay người thẳng thắn thừa nhận. cấu cấu lòng bàn tay, thầm mắng trong lòng. Suýt chút nữa là quên mất Tạ Thanh Diễn còn có nhân vật này chống lưng, Tạ Hào Thế - họ Tạ Thanh Diễn.

      Tạ Thanh Diễn chỉ là người bình thường sau mạt thế, nhưng khá may mắn, có Bạch Lạc Lạc và Tô Tô trợ giúp. Sống ở mạt thế cũng đến nỗi, Tô Tô giết cũng tốn nhiều sức lực. Nhưng Tạ Hào Thế lại như vậy, người ta chính là cao thủ số mạt thế, dị năng giả sấm sét.

      Lúc đó sau khi mạt thế, Tạ Hào Thế và Tạ Thanh Diễn người trời người dưới đất. Sau tận thế chẳng ai gặp ai, Tạ Hào Thế ở phía đông uy phong lẫy lừng, Tạ Thanh Diễn sống cuộc sống bình thường ở Tương thành. Sau khi Tô Tô giết Tạ Thanh Diễn, chân tướng mọi chuyện được truyền đến tai Tạ Hào Thế, Tạ Hào Thế cũng truy hỏi Tô Tô.

      ta tìm báo thù, cũng chẳng giúp báo thù. Tạ Hào Thế cứ ở đó chỉ tay năm ngón, còn vẫn bận rộn điều tra kẻ thù của , cuối cùng tự sát ở căn cứ Bạch Hổ.

      Kiếp trước hai người chẳng liên quan chút nào, nhưng kiếp này Tạ Hào Thế vốn ở nước ngoài công tác sao lại chạy đến bệnh viện ở Tương thành. Tô Tô phải làm thế nào mới xử lý Tạ Thanh Diễn trước được đây? Tạ Hào Thế có ngăn cản nhỉ?

      Chờ chút, Tạ Hào Thế gì cơ? Có phải đến tìm Tạ Thanh Diễn á? ta biết Tạ Thanh Diễn ở đâu à?

      Tô Tô mỉm cười, tiến về phía trước hai bước. Tạ Hào Thế nhìn , đôi lông mày sắc nét theo thói quen nhíu lại, : “Nó vừa bị Bạch Lạc Lạc cắn vào cổ, y tá đưa nó băng bó rồi. đưa em tìm nó.”

      cần đâu, ấy sao được rồi. Em còn có việc, em trước đây.”

      Quả nhiên Tạ Hào Thế biết Tạ Thanh Diễn ở đâu, vậy thể giết Tạ Thanh Diễn trước mặt ta được. muốn chọc phải rắc rối lớn như Tạ Hào Thế, kiếp trước ta tìm báo thù là bởi vì vốn dĩ Tạ Thanh Diễn là người sai trước. Còn kiếp này, Tạ Thanh Diễn còn chưa làm gì, nếu giết trong mắt Tạ Hào Thế chính là giết người vô cớ. Mối thù này ta tất báo.

      Cho nên Tô Tô muốn giết phải giết sau lưng Tạ Hào Thế! sao, 10 năm mạt thế, mỗi ngày đều phải chịu đựng nhớ nhung. Chỉ là chờ cơ hội Tạ Thanh Diễn lẻ thôi mà, thế nào cũng có.

      “Tô Tô!”

      Lúc chuẩn bị quay Tạ Hào Thế giơ tay túm cổ tay mảnh khảnh của lại. nhíu mày vung tay lên hất tay Tạ Hào Thế ra, khuôn mặt lộ vẻ phòng bị che giấu.

      “Tô Tô chúng ta chuyện .” Thấy điệu bộ của Tô Tô, Tạ Hào Thế càng nhíu chặt mày hơn, đưa tay cài lại nút áo bộ đồ tây, ngữ khí mạnh mẽ ép người khác được cự tuyệt, “Phải ”.

      “Chẳng có gì để cả, em muốn .”

      Thái độ của Tô Tô rất cương quyết. Nếu là kiếp trước, với tính cách yếu đuối của , Tạ Hào Thế thế nào làm thế. Nhưng kiếp này muốn nghe, chẳng ai có thể bắt ép được , mơ !

      Bóng dáng Tô Tô mau chóng khuất trong dòng người. Tạ Hào Thế vẫn đứng tại chỗ, gài lại khuy của bộ đồ tây, gần đến vạt áo lại mở ra khuy. Tay ta thõng bên hông, mắt nhìn về phía Tô Tô rồi lại nhìn về phía phòng khám Tạ Thanh Diễn băng bó vết thương, lông mày nhíu chặt chưa từng thả lỏng.

      ta chính là nhân chứng tình của Tô Tô và Tạ Thanh Diễn. Tô Tô từng kính trọng ta, thậm chí là nể sợ ta, chưa từng như hôm nay. giống như biến thành người khác vậy, trong mắt tràn ngập xa cách và đề phòng.

      Thực ra Tạ Hào Thế vừa vội vàng về nước, cũng nghe Tạ Thanh Diễn chuyện của Tô Tô, bao gồm cả chuyện bị Bạch Lạc Lạc bỏ thuốc rồi lên giường cùng người đàn ông tên là Diệp Dục, chịu được cú sốc nên tính cách thay đổi. Xuất phát từ lòng quan tâm, Tạ Hào Thế muốn khuyên bảo . Dù gì ngay từ lần gặp đầu tiên ta rất thích có tính cách mềm yếu như này, lại bởi vì mối quan hệ với Tạ Thanh Diễn mà Tạ Hào Thế luôn xem như em mà chăm sóc.

      ngờ rằng, dù đáy lòng rất quan tâm đến Tạ Thanh Diễn nhưng ngoài mặt lại giống như con nhím, thấy người là xù lông! Còn chẳng cho chút sĩ diện nào.

      Trong lòng Tô Tô, Tạ Hào thế suy nghĩ gì cũng chẳng liên quan đến . 12 năm mạt thế, ta cũng chỉ gặp nhau vẻn vẹn vài lần, lần nào cũng chỉ là đứng ở xa nhìn nhau chứ chẳng với nhau câu nào. Những tình cảm trước mạt thế sớm bị phai mờ đến còn dấu vết.

      chỉ chán nản. Tên Tạ Hào Thế nên xuất đột nhiên lại xuất , làm hỏng kế hoạch giết Tạ Thanh Diễn của . Cầu trời phật phù hộ cho Tạ Thanh Diễn hóa thành zombie, nếu cảm thấy có lỗi với cái chết của Tiểu Ái ở kiếp trước, làm sao xứng với 10 năm khổ sở của ?

      Tô Tô rời , đôi mắt nhuốm vẻ bi thương. rẽ hướng thẳng đến khoa sản. lấy số nên tất nhiên vào phòng khám của bác sĩ Trạc Thế Giai được. Hôm nay cũng muốn khám, chỉ muốn đợi ở ngoài phòng khám của Trạc Thế Giai, yên lặng chờ Trạc Thế Giai tan làm.
      Tôm Thỏ, ParvartyHale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :