1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Siêu sao trở lại - Gạo nếp đường trắng ( Hoàn - 229 chương )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 39: Paparazzi? Sắc lang?

      Edit: Sabj


      Cố An Kỳ nhíu mày, cũng nghĩ nhiều lập tức nhận điện thoại: “Xin chào, tôi là Cố An Kỳ.”


      “Cố tiểu thư, là tôi, Chu Á Kiệt.” Giọng lạnh lùng mà xa cách của Chu Á Kiệt từ điện thoại truyền tới, “Tôi xem qua tư liệu của , theo như này viết ở trong cái ngõ ở phía Đông đúng ?”

      “Đúng thế.” Cố An Kỳ cũng muốn cùng ta nhiều lời, chỉ trả lời ngắn gọn máy móc.

      “Tôi vừa nghe được tin là ở đó sắp xây trung tâm thương mại, chỗ của sớm hay muộn cũng bị phá bỏ, mau sắp xếp để chuyển ra , tôi an bài phòng ở cho .”

      Cố An Kỳ nhíu mày, lập tức trả lời. Có người giúp an bài địa điểm chuyển nhà mới tất nhiên là tốt, nhưng người này lại là Chu Á Kiệt, thể cân nhắc cẩn thận . cũng trực tiếp đáp lời, quanh co: “À, thế khi nào Chu tiên sinh tìm được nơi ở mới sau.”

      “Được ” Chu Á Kiệt dường như cố ý lờ tín nhiệm trong lời của , tiếp tục , “Buổi chiều ngày mai phải quay phim, tôi sắp xếp để chụp ảnh cho hai tạp chí, giữa trưa tôi qua đón .”

      lòng mà , Chu Á Kiệt nếu bỏ qua hình tượng mấy tốt đẹp cùng với cách làm việc áp bức hiệu suất làm việc của ta làm cho Cố An Kỳ rất vừa lòng. ràng là hoàn toàn quen biết với Cố An Kỳ, nhận được tư liệu về cùng lắm mới chỉ mấy tiếng mà ta điều tra ràng hoàn cảnh nơi ở của , lại còn liên lạc xong với bên tạp chí giúp .

      “Tôi biết rồi.” Cố An Kỳ thản nhiên đáp.

      Chu Á Kiệt chi tiết chút rồi cúp điện thoại. Cuộc chuyện của ta và Cố An Kỳ khá máy móc, ngắn gọn ràng, từ vô nghĩa, dù sao hai người vẫn chưa quá thân thiết, cũng tồn tại quan hệ tin tưởng hay ỷ lại. Tuy hai người bọn họ chuyện nghe có vẻ cứng rắn, nhưng song phương dường như đều thưởng thức dứt khoát của đối phương.

      Quanh co từ chối chính là có năng lực. Người có năng lực, bao giờ tốn thời gian khoa môi múa mép với người khác.

      Cố An Kỳ thả lại điện thoại di động vào túi, run run chà xát hai tay.

      Mùa đông trời luôn nhanh tối, mới bảy tám giờ tối om. Cố An Kỳ mình về nhà, kéo cái mũ xuống trùm qua tai, gió đông tạt vào mặt vẫn khiến người ta đau buốt. Vốn biết cơ thể này sợ lạnh, nhưng hôm nay vừa gặp thấm, may mà chuẩn bị đồ chống rét từ trước.

      Ngõ tối tăm chỉ có ánh sáng của mấy ngọn đèn đường chiếu xuống, dọc theo đường bất chợt lại nghe thấy tiếng kêu của chú mèo nào đó lưu lại, ngoài ra có tiếng vang nào khác, yên tĩnh đến mức làm cho người ta sợ hãi.

      “Cộp cộp” Cố An Kỳ chậm rãi bước đường.

      hôm nay bốt, vừa dày vừa nặng, đạp mặt đất cũng phát ra thanh. ràng chỉ có tiếng giẫm chân xuống đất của , song hiểu vì sao, trực giác của cho biết có người theo, xoay người nhìn lại nhưng phát ra điều gì.

      Cảm giác như có như này làm cho khỏi nhướn mi, hay là…nhìn lầm rồi

      “Gâu gâu! Gâu gâu gâu!” Phía sau chó của nhà nào đó đột nhiên sủa lên, Cố An Kỳ loáng thoáng nghe thấy tiếng chủ của nó hùng hổ bật đèn chạy ra. nhìn lại, dưới cột đèn bên góc đường có cái bóng đen dài mờ mờ. Chẳng qua khoảng cách hơi xa, cũng nhìn .

      Đến khi sắp nhìn thấy , chủ nhà lại tắt đèn, vào phòng.

      đúng! Vừa rồi phải ảo giác! Cố An Kỳ nhăn mày, chắc chắn có người nào đó theo dõi . Nếu là paparazzi còn đỡ, chứ là tên háo sắc hay kẻ cuồng theo dõi

      Cố An Kỳ sắc mặt có chút khó coi, bây giờ thân thể này vẫn còn yếu, đừng ném qua vai, ngay cả động tác phòng thân đơn giản làm cũng khó khăn.

      Càng vào lúc này lại càng thể cuống, Cố An Kỳ trong lòng tuy vội vã muốn về nhà, nhưng mặt cũng biểu lộ nửa phần. Tim đập vô cùng nhanh, nhưng đầu óc lại bình tĩnh dị thường. vẫn trong ngõ , bước chân nhanh cũng chậm, cứ chậm rãi về phía trước giống như lúc nãy, giả vờ như biết sau lưng có người theo dõi mình.

      Phía trước có hai ngã tư, trước khi vào, Cố An Kỳ đột nhiên tăng tốc thành chạy chậm. Ngã tư có ích lợi là vòng vòng vèo vèo, người quen đường thể tìm được , ngược lại lại bị lạc trong đó.

      Cố An Kỳ chạy chậm trốn vào góc tối tăm. Đè lại tiếng thở dốc, lẳng lặng núp vào.

      Ở trước ngã tư xuất người, Cố An Kỳ ở phía xa cũng dám nhìn thẳng mặt đối phương, chỉ thấy ta vòng trái vòng phải rẽ tới rẽ lui nhưng cũng thấy bóng dáng .

      ta nhìn vào ngõ nơi Cố An Kỳ trốn, cảm thấy tim như sắp vọt lên cổ họng đến nơi, theo bản năng ngừng thở.

      “Chết tiệt! Thế mà cũng để mất dấu!” Cố An Kỳ nghe thấy tiếng chửi, nhưng vẫn phát ra thanh gì, đồng thời cũng thở phào nhõm. May , người tới là paparazzi.

      Người nọ hình như vẫn chưa từ bỏ ý định nhìn xung quanh ngã tư hai lần nữa rồi đành bỏ .

      Qua khoảng 10 phút, Cố An Kỳ còn nghe thấy thanh gì nữa. Có lẽ đối phương xa, mới ra, nhàng thở phào.

      Là do bất cẩn, vốn loại chuyện theo dõi này nên để ý từ sớm mới đúng, hôm nay nếu có ngã tư này chừng những cắt đuôi được tên kia mà còn bị ta chụp ảnh nhà rồi.

      Tuy rằng cắt đuôi được tên paparazzi kia nhưng việc ở quanh đây cũng còn là bí mật nữa, càng ở chỗ này lâu càng bất lợi.

      Cố An Kỳ có chút đau đầu, ôm đầu chậm rãi trở về nhà. Sau khi rửa mặt chải đầu qua loa, ngã xuống giường, muốn nhúc nhích . Tuy hôm nay quay chụp gì, nhưng lại cảm thấy còn mệt hơn lúc quay phim… mệt mỏi…

      Có lẽ là nên tìm lúc rời khỏi nơi này sớm thôi …

      Nếu Chu Á Kiệt tìm nơi coi như yên tĩnh, vậy sớm khỏi đây . Cố An Kỳ mơ mơ màng màng tựa vào bên gối, lẳng lặng vào giấc mơ.
      DionPhong Vũ Yên thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 40: có cơ hội? Vậy tạo ra cơ hội!

      Edit: Sabj



      Lịch trình mấy ngày tiếp theo của Cố An Kỳ bị Chu Á Kiệt xếp kín, căn bản có thời gian tìm nhà mới, chỉ toàn lịch trình với lịch trình. Lượng công việc so với khi Dương Văn Lâm còn làm quản lí của ràng nhiều lên, mà tiền thưởng dường như cũng tăng lên theo.


      Chu Á Kiệt gần đây cũng bắt Cố An Kỳ cố ý tạo ra scandal nào, điều này làm cho Cố An Kỳ an tâm rất nhiều, đối với Chu Á Kiệt lại hơn vài phần đoán ra. Theo như biết về , sớm nên nghĩ tất cả các loại biện pháp để tạo scandal cho mới đúng. Nhưng bây giờ lại khác thường vô cùng, dường như đem hết lực chú ý đặt lên công việc của Cố An Kỳ. Cố An Kỳ Chu Á Kiệt ăn năn theo con đường cũ nữa hay là lại có phương pháp khác.

      cùng Chu Á Kiệt vẫn quá thân thiết, hai người chuyện cũng chỉ để sắp xếp cho công việc, cho nên hiểu Chu Á Kiệt rốt cuộc là muốn làm gì.

      Từ khi về nhà bị paparazzi theo dõi, Cố An Kỳ cố gắng hạn chế số lần về nhà. Ngõ chỗ nhà rất hẻo lánh, lại thường làm việc đến khuya mới về. Đêm khuya khoắt, ngõ lại tối đen như mực, mình cũng an toàn. Trước khi tìm được nhà mới có thể về cố gắng về, khi nào mệt mỏi cần nghỉ ngơi đến kí túc xá của Tạ Vũ Phỉ. Công ty là chỗ nhộn nhịp, cho dù nửa đêm trở về cũng sợ bị người ta theo dõi.

      Ai… Cũng biết khi nào mới tìm được chỗ ở mới, Cố An Kỳ lắc lắc đầu, đem suy nghĩ bỏ ra, nhìn lại tư liệu trong tay.

      “Đây là ít tư liệu về dòng mỹ phẩm mới nhất của hãng Octavia cẩn thận xem , hiểu gì tra cứu sau đó học thuộc lòng. Khi hãng mỹ phẩm này tổ chức buổi casting, nó phát huy công dụng.” Chu Á Kiệt .

      ( Sabj: chẳng hiểu Octavia là hãng nào, theo convert là mỹ phẩm, google ra xe hơi, ném tiếng trung tìm kiếm hình ảnh ra nội thất -_-)

      Xe hơi xóc nảy cho nên Cố An Kỳ xem tư liệu cũng có chút khó khăn, liếc nhìn tư liệu lần rồi đóng lại, nhìn thẳng vào hai mắt Chu Á Kiệt: “Tư liệu có đáng tin ? Octavia hình như còn chưa hoàn thành tư liệu về dòng mỹ phẩm mùa tiếp theo mà…”

      Octavia là hãng mỹ phẩm của Châu Âu và Mỹ vô cùng nổi tiếng, sản phẩm đều bán giá trời. Octavia mỗi mùa đều có phong cách trang điểm mới, ý tưởng và thành phần mỗi năm lại giống nhau, vì vậy sản phẩm luôn cực kì dễ bán. Cho dù mọi người đều biết Octavia rất đắt, nhưng vì để bắt kịp xu hướng nên cho dù phải trích máu cũng phải mua hai thứ về để giữ thể . Octavia mỗi quý đều chụp quảng cáo mới, mà vị trí người phát ngôn cho quảng cáo này tất nhiên các nữ diễn viên nhắm như hổ rình mồi, đều muốn tranh đoạt.

      (Sabj: ra là do tác giả nghĩ ra cái hãng này -_-)

      Chẳng qua mấy năm trước đây vị trí địa diện cho quảng cáo này đều rơi vào túi Lâm Huyên Di, mà chiếm rất nhiều năm. Nay qua đời, vị trí lớn như thế này tất nhiên bỏ trống. Lần này tuyệt đối là cơ hội vô cùng tốt, nếu có thể làm người địa diện cho quảng cáo này, đối với Cố An Kỳ mà là vô cùng có lợi.

      “Tư liệu đáng tin, còn lấy từ ai cần biết.” Chu Á Kiệt đúng câu, dường như muốn nhiều lời.

      Cố An Kỳ gật đầu, vốn cũng chẳng quan tâm ta lấy tin tức từ đâu, đối với chỉ cần xác định tư liệu này đáng tin là đủ rồi : “Chu tiên sinh, tôi hình như nhớ Octavia có gửi cho tôi thông báo casting.”

      “Đúng vậy, bọn họ đúng là chưa thông báo, cho nên phải bằng thực lực của mình đoạt được vị trí này.” Chu Á Kiệt thản nhiên , khẩu khí vô cùng , giống như buổi casting của Octavia căn bản để vào mắt.

      Cố An Kỳ nữa, nhưng khóe môi cũng hơi giương lên. thể , rất thích cách nhìn cùng bốc đồng của Chu Á Kiệt.

      “Tôi cần làm gì?” híp mắt hỏi.

      có cơ hội, vậy tạo ra cơ hội. bây giờ danh tiếng chưa đủ, thể ngang hàng cùng các nữ diễn diên khác, điểm ấy rất thiệt thòi, cho nên thể đánh bừa. Nếu muốn thành công đạt được vị trí đại diện, nhất định phải con đường mới.” Chu Á Kiệt dường như định liệu từ trước, “Thời gian casting là hai tuần nữa,trong khoảng thời gian này có thể chuẩn bị ít việc.”

      Chu Á Kiệt trầm ổn : “Diệp Y Dung gần đây nổi tiếng rất nhanh, nghe ta được Octavia nhìn nhận như minh tinh. Octavia có thói quen quan sát nghệ sĩ trước khi casting, cho nên bọn họ nhất định đến trường quay. Nếu có xuất sắc hơn Diệp Y Dung, như vậy danh sách casting…”

      “Tôi biết nên làm như thế nào.” Cố An Kỳ giương môi cười .

      cũng nên biết lúc nào nên ra tay, cứ diễn trò mãi cẩn thận mắc bệnh đó.” Chu Á Kiệt cười lạnh châm chọc “Cơ hội lúc nào cũng chỉ chợt đến chợt , có đoạt được nó hay tất cả đều phụ thuộc vào

      Cố An Kỳ nhíu mày: “Chu tiên sinh cho rằng tôi là người dễ dàng để cơ hội vuột mất như vậy sao?”

      “Tôi chờ nhìn diễn.” Chu Á Kiệt cũng trực tiếp trả lời, qua lát, dường như là nghĩ tới điều gì đó, bổ sung vài câu, “Đúng rồi, phòng ở của tôi giúp liên lạc rồi. Ở vùng ngoại ô phía đông, phòng ngủ phòng khách, có thời gian chuẩn bị đồ đạc để chuyển ra ngoài .”

      “Tôi biết rồi.”

      Cố An Kỳ thản nhiên lên tiếng, cân nhắc vẫn nên nhanh chóng xử lí tốt việc chuyển nhà cho thỏa đáng hơn. Vài ngày nữa gọi công ty chuyển nhà đến giúp, dọn dẹp hết rồi, dù sao đồ đạc của cũng nhiều, đóng gói vài đồ điện gia dụng rồi mang là được.

      Trong lúc Cố An Kỳ lo lắng nên đóng gói đồ đạc lúc nào, bọn họ đến đoàn làm phim《 Bảo vệ bé lọ lem 》.

      《 Bảo vệ bé lọ lem》 bây giờ chiếu được ba tập, tương đối được hưởng ứng. Nó hề nghi ngờ chính là ngọn lửa, chẳng những thành tích tốt, raiting tăng vọt, điểm trực tuyến lại cũng tương đối cao. Diệp Y Dung cùng Trịnh Văn Quân tất nhiên cũng vì mấy tập phim thành công mà bị chú ý khắp nơi, nhưng Cố An Kỳ tình huống lại khá tốt, trong khoảng thời gian ngắn, lượng fan chiếm được nhanh chóng tăng lên.

      Fan của chuyên mục《 Bảo vệ bé lọ lem》 mạng mở ra mục mới tên là “Ôn Bội Quân hoa hồng”, dường như ít người chờ mong vai diễn Ôn Bội Quân của .

      Thành tích của bộ phim vượt xa dự liệu của Cố An Kỳ, tiền thưởng của cũng bắt đầu tăng lên. Hôm nay là ngày quay mở cho fan xem cho nên bên ngoài có người đứng chờ, chẳng qua mọi người đều im lặng, cũng ảnh hưởng đến quá trình quay phim.

      Cố An Kỳ theo con đường , đến đằng sau đoàn làm phim chuẩn bị trang điểm.

      cùng Diệp Y Dung gặp thoáng qua, Diệp Y Dung hừ lạnh tiếng, xoay người rời .
      DionPhong Vũ Yên thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 41: Hành vi khác thường của Diệp Y Dung

      Edit: Sabj



      Cố An Kỳ thèm để ý đến ta, chỉ cười nhạt qua, cất tiếng chào hỏi những người xung quanh. Chu Á Kiệt vẫn duy trì khoảng cách nửa thước phía sau , khoảng cách này vừa làm Cố An Kỳ cảm thấy áp bách, vừa kịp bảo vệ nếu có chuyện gì xảy ra. Chu Á Kiệt luôn như thế…Lạnh lùng, yên lặng quan sát mọi hành động cử chỉ của Cố An Kỳ.


      “Đừng có làm vẻ mặt đó nữa, tôi đâu có nợ tiền .” Cố An Kỳ đầu cũng quay lại, vừa cười gật đầu với người khác, vừa khẽ nhắc nhở Chu Á Kiệt.

      đường nhìn về đằng trước, đừng chú ý phía sau làm gì. trước trang điểm .” Chu Á Kiệt hạ mắt xuống, vẫn lạnh lùng như cũ, “Hôm nay chắc quay xong sớm, sau khi kết thúc, , Trịnh Văn Quân, Diệp Y Dung và Lâm đạo diễn tham gia 《 Ngôi sao thi tài》. Chương trình này raiting khá cao, chuẩn bị chút , nên nhớ lúc nào có thể được nhớ chen vào, nếu được lên hình đâu.”

      Cố An Kỳ nghe , chỉ cười khẽ gì, giẫm giày cao gót lên mặt đất, nhanh về phía trước.

      Chu Á Kiệt nghe thấy Cố An Kỳ trả lời, nhíu mày sâu, từ phía sau đuổi kịp . Cố An Kỳ giống với những ngôi sao mà quản lí trước đây, gì nghe nấy, cái gì là làm cái đó.

      Đáng là, cũng là người biết chừng mực, phá vỡ chuyên nghiệp của bản thân. cần quá nhiều, chỉ cần hiểu biết đại khái trong lòng là đủ rồi.

      “Bốp bốp bốp!” Lâm Hạc Quần vỗ tay vài cái, thét to: “Nâng cao tinh thần, nâng cao tinh thần! Quay càng sớm kết thúc càng nhanh!”

      “Nâng cao tinh thần, tinh thần nâng cao nào.” Gíam sát Vương cũng theo Lâm Hạc Quần ủng hộ sĩ khí.

      “Chuẩn bị quay!” Lâm Hạc Quần thét to.

      Cố An Kỳ ngồi dựa vào chiếc ghế nằm, ngẩng lên chút, nhàng đưa đẩy chiếc ghế. nhắm mắt lại, vẻ mặt bình thản, nhưng Lâm Hạc Quần biết, Cố An Kỳ chuẩn bị tốt.

      “Action!” Bảng Clapperboard dập xuống.

      “Cót két… Cót két…” Chiếc ghế mây kiểu cũ trong sân nhàng lắc lư, nghe thanh phát ra cũng biết nó được dùng lâu năm.

      “Bội Quân tiểu thư, Bội Quân tiểu thư…”

      Ôn Bội Quân chậm rãi mở mắt. Con ngươi màu nâu như được phủ màu vàng nhàn nhạt, hai mắt trống rỗng như ánh mắt của búp bê, thông suốt mà lại cất giấu vài phần yếu ớt, làm cho người ta thể dời mắt, nhưng cảm giác kia chỉ lướt qua trong giây lát, nhắm mắt lại, dùng lông mi dài che đôi mắt ấy.

      Khi mở ra, trong mắt của dường như có cái gì đó thay đổi, sóng mắt lưu chuyển dường như có vài phần xa cách, lạnh lùng mà lại cao ngạo. hề mở miệng chuyện, chỉ liếc mắt nhìn người bên cạnh cái, đối phương lập tức nơm nớp lo sợ lui ra sau vài bước.

      “Tôi xin lỗi, Bội Quân tiểu thư…” Người tới ngập ngừng , tự giác cúi đầu, dường như dám nhìn thẳng vào Ôn Bội Quân.

      ấy, là sợ hãi , sợ hãi này… Chu Á Kiệt có thể cảm nhận được.

      “Có chuyện gì cứ việc thẳng.” Ôn Bội Quân kiên nhẫn nhướn mi.

      “Lưu Chân Chân, ấy gần đây rất hay qua lại cùng Nhiếp tiên sinh, nghe hôm nay còn hẹn nhau ăn cơm.” Đối phương cẩn thận , dường như cố giảm tránh.

      “À… Thế ư?” Đôi mắt màu nâu của Ôn Bội Quân sâu thấy đáy, dường như có thể nhìn thấu mọi chuyện, “Vậy bà tới đây làm gì ?”

      “Nhiếp tiên sinh là vị hôn phu của Bội Quân tiểu thư, cho nên tôi…”

      thể nào ngờ được mấy người lại để ý tới chuyện nhà tôi như vậy.” Ôn Bội Quân trào phúng nhếch môi, “Bọn họ muốn làm gì cũng liên quan đến tôi, bà cũng cần phải báo cáo.”

      “A, vâng! Tôi xin lỗi, Bội Quân tiểu thư.” Người tới kích động cúi đầu xin lỗi, sau khi thấy Ôn Bội Quân vẫy tay lập tức rút lui.

      “Nhiếp Chí Bằng và Lưu Chân Chân ư? Hừ…” Ôn Bội Quân cười lạnh, mặt chút thay đổi ngắm nhìn phương xa.

      “Ok! Cut!”

      Cố An Kỳ cười cười, cả người ngả ra sau. Chu Á Kiệt tuy nhìn thấy diễn rất nhiều lần, nhưng đến bây giờ vẫn ngạc nhiên với tốc độ nhập vai của .

      “Sao? Xem đến choáng váng rồi à?” Cố An Kỳ nhíu mày, ngửa đầu nhìn

      Chu Á Kiệt.

      Chu Á Kiệt cau mày, trả lời. Cố An Kỳ dường như dự liệu được phản ứng của , cũng tiếp, tự đến phòng trang điểm thay quần áo. Quay phim xong đến chương trình của đài truyền hình.Giống như lời Chu Á Kiệt, bọn họ hôm nay nhất định sớm kết thúc công việc.

      Lâm Hạc Quần còn có vài chuyện cần xử lí cho nên lúc nữa mới xong việc. Cố An Kỳ cùng Chu Á Kiệt trước, lâu sau bọn họ tới đài truyền hình.

      “Diệp Y Dung và Trịnh Văn Quân là nam nữ nhân vật chính, cho nên để tạo scandal chia họ cùng đội. Còn lại và Lâm đao diễn ở đội còn lại.” Chu Á Kiệt xem xét vẻ mặt Cố An Kỳ, lại phát vẻ mặt chẳng thay đổi gì, chỉ lẳng lặng nhìn , chờ hết.

      cũng biết bản thân cần phải được đưa lên vài tin tức, đừng với tôi là biết làm thế nào.”

      “Chu tiên sinh, tôi nghĩ tôi ràng với rồi, tôi muốn dựa vào scandal để nổi tiếng. Nếu biết điều này xin cần nhắc lại.” Cố An Kỳ hít hơi sâu . Tuy rằng vẻ mặt của vẫn bình thản như trước, nhưng giọng điệu lại thể nghi ngờ.

      nghệ sĩ hay có tin tức mới bị người ta quên lãng rất nhanh …”

      “Chu tiên sinh, tôi có nguyên tắc của tôi, hy vọng có thể tôn trọng lựa chọn đó.” Cố An Kỳ muón nhiều lời cùng , thản nhiên đáp.

      Chu Á Kiệt lập tức đáp lời, nhìn vẻ mặt Cố An Kỳ nghiêm túc, cuối cùng đáp: “Tôi hiểu.”

      Cố An Kỳ biết Chu Á Kiệt vẫn chưa từ bỏ được ý định này, chỉ mới tạm thời đem kế hoạch trì hoãn thời gian mà thôi, nhưng cũng từ bỏ. Nếu hai bên đều thuyết phục được đối phương, vậy cứ giả vờ ngu ngốc nghe hiểu ta .

      “An Kỳ? Sao đến sớm vậy?” Trịnh Văn Quân vừa đuổi tới, nhìn chằm chằm Cố An Kỳ hỏi.

      “Quay phim xong sớm nên đến đây luôn.” Cố An Kỳ thản nhiên đáp.

      “Quay thế nào ?”

      “…”

      Trịnh Văn Quân cùng Cố An Kỳ cứ trò chuyện như vậy, lúc sau,

      Diệp Y Dung cũng đến. Khác với ngày trước là, ta lại còn cười chào hỏi

      Cố An Kỳ, điều này làm cho Cố An Kỳ nổi hết cả da gà.

      lâu sau, ta thành công đứng chen vào giữa cùng Trịnh Văn Quân, trò chuyện với bọn họ như thân thiết lắm.

      Cố An Kỳ cảm thấy Diệp Y Dung hôm nay hình như có gì đó khác thường, chuyện cũng dịu dàng hơn, thái độ thù địch mãnh liệt đối với cũng giấu , còn đột nhiên thân thiện với Trịnh Văn Quân.

      Hay là Tống Vũ Trạch uốn nắn tính cách cho ta rồi? Cố An Kỳ nhíu mày, có cảm giác quái dị thể

      Bảng Clapperboard

      [​IMG]
      DionPhong Vũ Yên thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 42: Mười lăm bông hoa hồng trắng

      Edit: Sabj



      “Đây là kịch bản chương trình, mọi người nhìn xem có vấn đề gì .” Cố An Kỳ nhận lấy kịch bản từ phó đạo diễn, tiện thể đọc qua. Đại khái mở đầu chương trình đầu tuyên truyền chút cho bộ phim mới của bọn họ 《 Bảo vệ bé lọ lem》, sau đó tiến hành chia đội, đội nào thua bị trừng phạt nghiêm khắc.


      như vậy, người xem chờ mong nhất chính là phần trừng phạt, trừng phạt lần này là uống hết nước ép của đống loại rau củ quả. Chất lỏng màu xanh kia những kì lạ lại còn dính dính, chỉ nhìn thôi làm người ta cảm thấy ghê tởm, càng đến chuyện uống hết.

      nhớ phải thua đó, như thế tốt hơn.” Chu Á Kiệt khẽ nhắc nhở. Khán giả rất thích xem các sao thất thố sau khi bị trừng phạt, như vậy họ cảm thấy sao thân thiết hơn, sao cũng là người bình thường mà thôi. Số lượng fan của Cố An Kỳ tăng lên, nếu thắng, mang lại lợi ích gì, nhưng nếu thua… ngược lại nhận được nhiều thứ, tất nhiên với điều kiện là để cho Lâm Hạc Quần phát ra.

      Cố An Kỳ híp mắt khẽ : “Tôi hiểu rồi.”

      Trước khi chính thức phát sóng, mọi người làm ấm thân, đứng theo sơ đồ định.

      “An Kỳ tiểu thư, vừa nãy có người gửi đóa hoa này cho .” nhân viên cầm bó hoa hồng trắng đưa cho Cố An Kỳ.

      Cố An Kỳ nghi ngờ hỏi: “Xin hỏi, có biết là ai gửi ?”

      Nhân viên công tác lắc đầu, Cố An Kỳ nhận lấy hoa, mỉm cười cảm ơn.

      cẩn thận xem xét bó hoa hồng trắng trong tay. Bó hoa hồng trắng vẫn còn nhiều nụ chưa nở hết, ở phía được rắc bột màu vàng phấn. Phấn vàng này những làm cho hoa hồng trắng càng thuần khiết diễm lệ mà còn giúp kéo dài thời gian nở hoa. Dưới là hoa hồng trắng kiều diễm là bầu trời đầy sao, nhìn qua trông đẹp mắt, nhưng sắc mặt Cố An Kỳ thế nào tốt được.

      Nhìn cái thiệp bó hoa, nhíu mày sâu. thiệp viết “An Kỳ, ngoan, đừng trốn tránh nữa . Đêm nay tám giờ, ở chỗ cũ chờ em.” Chỗ cũ? Chỗ cũ nào? Sao hiểu gì hết? Cách viết này vừa ngả ngớn lại có lệ, chẳng khác gì lừa gạt trẻ con, chẳng lẽ đây là người quen của thân thể này?

      Cố An Kỳ cau mày, đếm số bông hoa hồng trắng. Quả nhiên chỉ có mười lăm bông. Mười lăm bông hoa hồng trắng tượng trưng cho lời xin lỗi. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Cố An Kỳ im lặng, đưa bó hoa cho Chu Á Kiệt, dùng ánh mắt bảo xử lí nó.

      Chưa đến việc biết người kia chỗ cũ là chỗ nào, cho dù biết, cũng . biết đó là ai, sao biết đó có phải cái hố chờ nhảy xuống hay ?

      , bao giờ vì tìm ra chân tướng mà mạo hiểm.

      Diệp Y Dung bên cạnh nhìn thấy Cố An Kỳ đưa hoa cho Chu Á Kiệt, hai mắt nhìn chằm chằm Cố An Kỳ rồi lại nhìn bó hoa, dường như muốn nhìn thấu xem mặt viết cái gì. Đợi đến khi Cố An Kỳ quay đầu, ta lại trở về với khuôn mặt tươi cười: “An Kỳ, có người tặng hoa à? Ai vậy?”

      fan mà thôi…” Cố An Kỳ nhìn sâu vào ta , thản nhiên trả lời, sau đó xoay người tìm Lâm Hạc Quần thương lượng những điều cần chú ý trong trận đấu. Diệp Y Dung thấy Cố An Kỳ muốn nhiều lời, muốn tiếp, trong lòng lại chắc chắn người tặng hoa và Cố An Kỳ có điều gì đó khúc mắc. ta nhíu mày, đắc ý nhếch môi.

      Cuối cùng cũng bắt được nhược điểm của … Diệp Y Dung nhìn bóng dáng Cố An Kỳ bỏ , hèn mọn hừ lạnh tiếng.

      “Đếm ngược năm giây trước khi ghi hình, 5, 4, 3…” Đến 2 với 1 làm dấu tay ra hiệu bắt đầu.

      “《 Ngôi sao thi tài 》, PK lưu tình.” Hai MC cùng nhau .

      “Mật Mật này, khách mời hôm nay của chương trình đều là thành viên của bộ phim truyền hình gần đây đó.” MC nam cười nhìn MC nữ .

      “Đúng vậy, nghe người này người kia là có vài người trong số họ gần như có thời gian hoạt động trùng nhau, hơn nữa tiến độ quay phim cũng nhanh, tôi lo họ tới được đâu,.” MC nữ tỏ vẻ “Tôi rất lo lắng”.

      “Tôi vừa mới nhìn thấy lúc trong cánh gà chỉ còn kém chảy nước miếng mà! Thế nào, được kí tên chưa?”

      “A, đáng ghét, chuyện này sao có thể đem lên sân khấu chứ ?”

      Nữ nhân vật chính thuận theo buông tha , “Kí tên là tất nhiên rồi, những thế mỗi người còn ôm tôi cái ấm ơi là ấm đấy.”

      “Ha ha, Mật Mật, khi ra ngoài nhớ chuẩn bị công tác phòng hộ nhé, cẩn thận bị oánh đó. Đoàn làm phim《 Bảo vệ bé lọ lem》 của chúng ta sao có thể để ôm là ôm chứ?” MC nam vừa xong, dưới sân khấu vang lên nhiều tiếng vỗ tay, tiếng lại cao hơn tiếng, nếu nghe kĩ, có thể nghe thấy có người gọi tên Lâm Hạc Quần.

      “Chào mừng đoàn làm phim《 Bảo vệ bé lọ lem》 của chúng ta: đạo diễn Lâm Hạc Quần, Trịnh Văn Quân, Diệp Y Dung, và Cố An Kỳ!”

      “Xin chào Triệu, chị Mật Mật, cùng toàn thể các khán giả và người theo dõi chương trình.”

      Mấy người từ phía sau chậm rãi đến.

      Mật Mật là MC làm việc rất hiệu quả, chỉ chốc lát sau, bằng cách vô cùng hài hước giới thiệu lần lượt từng người, trong lúc chuyện cũng bỏ sót ai: “An Kỳ, đây là lần thứ hai em và Trịnh Văn Quân hợp tác, em có suy nghĩ gì ? Đợi lát nữa hai người ở hai đội đối đầu nhau, em chuẩn bị cho đối đầu này chưa?”

      “Văn Quân là người hợp tác rất tốt, rất hay chăm sóc mọi người trong đoàn làm phim,làm việc cùng với ấy khiến người ta rất thoải mái. Để báo đáp cho chăm sóc trong khoảng thời gian này của ấy, em quyết định ‘Nhịn đau’ đem ‘Đại thuốc bổ’ vô cùng dinh dưỡng này cho ấy dùng.” Đôi mắt to của Cố An Kỳ tràn ngập “Hồn nhiên” cùng “Vô tội”, buổi chuyện khiến cho khán giả cười liên tục.

      Chu Á Kiệt luôn nhìn Cố An Kỳ từ dưới sân khấu, càng cảm thấy thể nhìn thấu tính cách của . giống như người hai mặt, trong cuộc sống bình thường tuy tính là ít , nhưng cũng nhiều, song chỉ cần chương trình, luôn dí dỏm làm người ta phải chú ý.

      khá hiểu được cách đối phó với các câu hỏi bát quái, làm thế nào để trả lời vòng quanh, làm thế nào để điều chỉnh khí. dường như lúc nào cũng biết nên sân khấu, bản thân biểu như thế nào đạt được kết quả tốt nhất.

      Cho dù sân khấu có bao nhiêu người, luôn có thể nâng bản thân lên vị trí cao nhất, khiến cho người ta nhớ mãi quên.

      Sabj: Bắt đầu từ ngày mai truyện này được đẩy thành 1 chương 1 ngày nha *tung khăn*
      DionPhong Vũ Yên thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 43: chưa bao giờ thua

      Edit: Sabj



      Cố An Kỳ điều chỉnh bản thân, hòa vào hoàn cảnh, rất nhanh thích ứng được với tiết tấu của Lưu Mật Mật. Lưu Mật Mật hỏi Cố An Kỳ mấy vấn đề đều bị khéo léo hỏi ngược lại. Lưu Mật Mật tò mò nhìn cái, ngày trước cũng từng ghi hình với Cố An Kỳ nhưng chưa từng thấy ấy đối đáp trôi chảy như hôm nay, lúc nào cũng lắp ba lắp bắp, hoặc là khẽ “Tôi biết” “Tôi xin lỗi” linh tinh . Hôm nay ấy như trở thành người khác , mình thu được gì từ người ấy đành, mà vài thông tin về ấy và Trịnh Văn Quân cũng moi được.


      Bắt đầu từ khi nào phòng bị cùng với khả năng trả lời của ấy tốt lên như vậy?

      MC thường rất nhạy cảm với khí buổi chuyện, Triệu Húc Đồng lập tức nhận ra Mật Mật kinh ngạc cùng hoảng hốt. MC có quy định thép, tuyệt đối thể “Im lặng quá ba giây “. Nhìn Mật Mật có chút yên, khí cũng trở nên kì lạ, nhất thời có hơi nhạt nhẽo.

      Triệu Húc Đồng quyết định lập tức vào thẳng vấn đề chính: “Hai đội hôm nay của chúng ta đều đến từ đoàn làm phim, là làm cho người ta hiếu kì biết xảy ra chuyện gì. Hôm nay đội nào thua phải uống hết nước ép trái cây đặc biệt này, tuy rằng nó rất bổ, nhưng mà vị của nó … ,ây, tóm lại mọi người cố lên.”

      Mật Mật dường như cũng hồi hồn, lập tức cười khẽ: “Trong lúc quyết đấu thể gian lận nha, nếu mà bị phát gian lận ‘Nước trái cây vô cùng dinh dưỡng này’ thuộc về đội đó luôn đó. Đến đây nào, ngửi mùi của nó trước, đảm bảo có thể kích thích quyết tâm thắng lợi của mọi người”

      Mật Mật đặt nước trái cây dưới mũi từng người để tất cả mọi người cùng ngửi. Cố An Kỳ biết trước mùi vị của nó chắc chắn thể nào dễ ngửi, cho nên ngừng thở, giả vờ nhíu mày làm như mình vừa ngửi xong.

      “Được rồi, chúng ta bắt đầu vòng đầu tiên của cuộc thi ngay bây giờ. Nội dung thi chính là nhảy và dính. Từng người cầm cái bao tay dính chạy về phía trước, chạy lấy đà sau đó nhảy lên, dính bao tay lên bảng điểm. Chúng tôi bên cạnh có thẻ điểm, ghi lại số điểm của mọi người.”

      Đội của Trịnh Văn Quân thi trước, Trịnh Văn Quân dính được 8 điểm, nhưng thành tích của Diệp Y Dung lại được tốt, chỉ được 4 điểm, cộng lại là 12 điểm. Thành tích của đạo diễn Lâm lại ngoài dự liệu của Cố An Kỳ, được đúng 10 điểm. ngờ đạo diễn Lâm trông như chẳng bao giờ tập thể thao mà lại có thành tích tốt đến thế, Cố An Kỳ nhìn bảng điểm, trong lòng tính toán chút.

      “An Kỳ, chỉ cần được 3 điểm là chúng ta thắng rồi. hãy cố lên!”

      Lâm Hạc Quần hơi khẩn trương . Lâm Hạc Quần gì cũng sợ, chỉ sợ loại chất lỏng màu xanh kinh tởm này, bắt phải uống hết nó ư , ọe, nghĩ thôi làm cho cảm thấy buồn nôn. Nếu có loại thuốc gây nôn này kích thích thần kinh, còn lâu mới có khả năng nhảy cao ngoài dự đoán mọi người như vậy.

      Hờ, quả nhiên, có đôi khi có chút kích thích luôn có thể làm cho người ta càng phấn đấu.

      “Yên tâm , tôi nhất định thắng, nếu nước trái cây kia cứ để tôi uống.” Cố An Kỳ cười .

      Trò chơi này, thể thắng, cho nên phải động não chút.

      Cố An Kỳ đứng ở điểm bắt đầu, sau khi có hiệu lệnh, lập tức chạy về phía trước, đến trước bảng điểm bật nhảy lên, nhắm đến vị trí 6 điểm, Cố An Kỳ đưa tay lên dính, đáng tiếc dính chắc, đến lúc dính được còn chưa tới 1 điểm.

      Kết quả tất nhiên là thua, Cố An Kỳ thở dài, ảo não :

      “Sao lại dính chắc chứ? Ai!”

      “Vòng thi này tính. Tôi muốn khiếu nại chương trình cắt xén nguyên vật liệu, gọi là bao tay dính mà còn dính, thế gọi là bao tay dính để làm gì?” Lâm Hạc Quần hét, muốn có vòng thi công bằng, còn về chuyện khác… tất nhiên là muốn uống loại nước kia rồi. Bằng này tuổi đầu, sợ trời sợ đất, chỉ sợ thứ vừa kì quái vừa dính dính thế này thôi!

      “Đạo diễn Lâm, bao tay dính của chúng tôi là sản phẩm chính hãng, qua kiểm nghiệm.” Mật Mật cười trộm “Kết quả vòng thi vẫn như cũ, đội Trịnh Văn Quân, Diệp Y Dung thắng!”

      “Đừng nản lòng, còn hai vòng thi nữa, chúng ta tuyệt đối có thể thắng !” Lâm Hạc

      Quần an ủi Cố An Kỳ. Dù sao Cố An Kỳ cũng làm hết sức, bao tay dính cũng thể trách ai được, nên thể đổ hết trách nhiệm lên người .

      Cố An Kỳ cúi đầu, nhàng gật đầu. Mái tóc dài che khuôn mặt nhưng người ta có thể cảm nhận được cam lòng . Dáng vẻ hối hận của như cảm thấy lần thua vừa rồi là đáng. nhu nhược với hối hận giấu suy nghĩ của , chỉ đeo mặt nạ mà thôi.

      ai, ai biết được vừa rồi là cố ý. Bao tay dính chưa bao giờ có vấn đề, mà người dùng bao tay mới có vấn đề…

      Tên chương trình này là 《 Ngôi sao thi tài 》, cộng thêm việc bọn họ đến đây là để tuyên truyền cho phim mới nên thể thiếu phần thi khảo nghiệm diễn xuất. Đạo diễn Lâm tất nhiên được, cho nên vòng này Cố An Kỳ cùng Diệp Y Dung so tài.

      Vòng này thi diễn cảnh khóc. Xem ai có thể trong thời gian ngắn nhất rơi lệ.

      Cố An Kỳ liếc mắt nhìn bột màu đỏ trong móng tay Diệp Y Dung, khỏi nhếch môi. Diệp Y Dung ơi Diệp Y Dung, vì có thể thắng, đúng là tốn ít tâm tư, chiêu giấu bột ớt người thế mà cũng nghĩ ra được.

      Chẳng qua… cũng có ý định thua ở vòng này.

      “Sẵn sàng chưa? Chuẩn bị… Bắt đầu!” Triệu Húc Đồng .

      Triệu Húc Đồng vừa dứt lời, Cố An Kỳ liền ngẩng đầu lên, hàm răng cắn chặt môi dưới. Đầu bất đắc dĩ lay động vài cái, mang theo vài phần thản nhiên phiền muộn. Vẻ mặt dần dần mềm mại, mang theo thương cảm tên. Nước lặng lẽ tràn đầy nơi hốc mắt, từng giọt rơi xuống.

      Lúc này Diệp Y Dung nước mắt từ lâu chảy đầy mặt, tay ta giả bộ lau mắt, bột ớt liền phân tán ra. Khả năng của bột ớt thể coi thường, ta những bị kích thích đến khóc, mà còn bị nồng của ớt làm cho ho khan.

      Tốc độ khóc của hai bên tương đương nhau, nhưng nếu xét theo trình độ diễn xuất tuyệt đối là Cố An Kỳ tốt hơn.

      Tuy nhiên họ tham gia chương trình chứ phải so tài diễn xuất . Nhân vật nữ chính lần này là Diệp Y Dung nên mọi người thiên vị ta hơn, Cố An Kỳ chỉ làm nền nên vòng này phải thua. Quả nhiên, kết quả trận đấu này là Cố An Kỳ thua sít sao Diệp Y Dung.

      Chương trình cứ như vậy kết thúc, nhưng người xem đều biết, người thua, chưa bao giờ là Cố An Kỳ.
      DionPhong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :