1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Siêu sao trở lại - Gạo nếp đường trắng ( Hoàn - 229 chương )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 19: Scandal xuất .

      Editor: Anna

      Beta: Qin Zồ♥


      Quá trình quay MV rất thuận lợi, tiến độ cũng nhanh hơn so với trong kế hoạch. Những cảnh quay của Cố An Kỳ chỉ cần lần là thông qua, cho dù có NG cũng là vì Trịnh Văn Quân nhất thời nắm bắt tốt, hoặc là do ánh sáng phù hợp.

      Trịnh Văn Quân có tài bẩm sinh, là nghệ sĩ rất chịu nỗ lực, những kĩ thuật biểu diexn của Cố An Kỳ chính là kích thích lớn khiến Trịnh Văn Quân cũng giảm bớt số lần NG, toàn bộ tổ kịch đều có thể thấy được tiến bộ của .



      Cũng giống như cuộc đánh cược giữa Âu Dương Thừa và Lâm Hạc Quần, hề vì mình mà khiến MV quay lại. Nghĩ đến đây Lâm Hạc Quần có chút bực mình, lại bị tên hồ ly Âu Dương Thừa kia chơi vố, khiến cho làm công lần.

      Tiến độ lúc đầu đặt ra chính là hai tuần quay nhưng giờ được rút ngắn lại ít, quá vài ngày Cố An Kỳ quay chụp xong phần mình, chỉ còn đoạn cuối là cảnh Tiểu Thu lời tạm biệt Tiểu Dã. Cảnh này quay xong, tiếp theo là cảnh Trịnh Văn Quân diễn mình.

      Trải qua mấy ngày làm việc cùng nhau, cả Cố An Kỳ lẫn Trịnh Văn Quân cũng hiểu biết đôi chút về đối phương, Trịnh Văn Quân cũng ghét Cố An Kỳ như lúc đầu nữa, mà ngược lại còn bí mật cùng Cố An Kỳ trao đổi ít kĩ năng diễn xuất, cũng do đó mà xua tan được ít thành kiến lúc đầu về Cố An Kỳ, hai người từ thù trở thành bạn cũng sai.

      Phần quay ngày hôm nay hoàn thành, Cố An Kỳ phải rời khỏi tổ kịch, Trịnh Văn Quân cùng những nhân viên hậu đài của tổ kịch khác đều muốn mời ra ngoài ăn bữa cơm, xem như cảm ơn giúp đỡ họ mấy ngày nay. Cố An Kỳ vui vẻ đồng ý.

      Tiến trình quay chụp quá sức thuận lợi, ước chừng đến chạng vạng tối, toàn bộ tổ kịch thu lại đồ đạc cùng nhau đến quán rượu, bao phòng , mọi người cùng nhau ăn uống. Bởi vì ngày mai còn có buổi quay chụp nên mọi người rụt rè dám uống, nhưng lâu sau bị Lâm Hạc Quần gọi mang đến hai chai bia.

      Mấy ngày quay chụp với nhau làm cho mọi người có tinh thần gần gũi hơn, lần này coi như là thả lỏng lần cũng tốt. Lần này Trịnh Văn Quân mời, nên mọi người cũng khách sáo, mở rộng bụng, thỏa thích ăn uống.

      “An Kỳ, lần này diễn rất tốt. Về sau nếu có cơ hội, chúng ta lại hợp tác nhé!” Uống rượu hơi quá, Lâm Hạc Quần cũng chút say say.

      Tuy cùng với Âu Dương Thừa kia đánh cuộc, và người thua là , để cho tên kia được người làm công, nhưng việc đó cũng ảnh hưởng gì đên việc tán thưởng Cố An Kỳ. Đối với người có tài như vậy, ngại đề cử.

      “Cảm ơn đạo diễn Lâm.” Cố An Kỳ kính Lâm Hạc Quần ly.

      “Được!” Lâm Hạc Quần uống hơi cạn sạch, lại rót cho mình thêm mấy ly, uống rượu như vậy khiến cho mình say được.

      “Uống, uống, uống nào! Tất cả uống !” Lâm Hạc Quần quá say, chuyện có chút quá đà. Kỳ , ngoài Lâm Hạc Quần ra, người say chỉ còn ít, những người khác ai cũng say nặng.

      Trịnh Văn Quân nhìn mọi người lắc qua lắc lại, bất giác thấy hơi đau đầu: “Nhiều người như vậy phải làm sao đây trời?”

      “Gọi điện cho Dương tiên sinh đến xử lý .” Cố An Kỳ xoa xoa hai bên thái dương. Tuy rằng cố để uống ít nhưng cũng có chút say. Xem ra là vẫn đánh giá cao thân thể này quá rồi, lúc này có cảm giác chút thoải mái tí nào, thầm nghĩ nên về nhà sớm lát, ngủ giấc tĩnh dưỡng thôi.

      Cố An Kỳ xong đứng dậy, ra ngoài, Trịnh Văn Quân nhìn bước chân của đứng xong, xiêu xiêu vẹo vẹo, ngay lập tức đuổi theo, đỡ lấy : “Này, mình có thể về nhà được chứ? Hay là đợi Dương tiên sinh đến rồi cùng xử lí việc này .”

      có gì đâu! Tôi vẫn rất tỉnh, vào trong xem bọn họ , tôi kêu chiếc xe trở về cũng được.” Cố An Kỳ làm bộ vẫy tay, vừa lúc có chiếc xe taxi dừng trước cửa tiệm.

      “Được rồi, nhớ cẩn thận đấy!” Trịnh Văn Quân đưa Cố An Kỳ lên xe, còn mình trở vào tiệm, còn có đám bợm nhậu cần giúp đỡ đây.

      Về đến nhà uống hết bát canh giải rượu, nghỉ cả đêm, hôm sau tỉnh lại còn thấy gì, nhưng đầu vẫn còn hơi nhức. Nghĩ tới chiều còn có khóa học luyện chụp ảnh ngay lập tức chậm trễ, thu dọn mọi thứ rồi ra cửa.

      “Linh cái leng keng linh cái leng keng đông.” tiếng chuông điện thoại bỗng vang lên.

      “Xin chào, tôi là Cố An Kỳ.” Cố An Kỳ xoa xoa hai bên trán, có chút phờ phạc .

      “An Kỳ, bây giờ ở đâu?” Dương Văn Lâm lo lắng hỏi.

      “Tôi ở ngay dưới lầu công ty, sao vậy? Có chuyện gì sao?”

      “Đừng vào công ty, mau . Thôi xong, còn kịp rồi.”

      “Hả?” Cố An Kỳ chuyện gì, nhưng vào đại sảnh rồi.

      Vừa thấy đối tượng của scandal xuất , các phóng viên mắt lóe sáng, giống như chó thấy máu vọt lại. Trong mấy giây Cố An Kỳ ngây người đám người ngay lập tức vây lại, chắn Cố An Kỳ ở bên trong. Khi Cố An Kỳ có phản ứng lại còn đường thoát, bị đám người nhốn nháo, giống như bao cát bị ném , di động tay cũng biết đâu.

      “Cố An Kỳ, tôi là phóng viên nhật báo Chuối Tiêu, scandal giữa và Trịnh Văn Quân là ư?”

      với Văn Quân phát triển đến đâu rồi?”

      “Có phải lợi dụng Trịnh Văn Quân ?”

      “Vì sao lại rời khỏi Giải Trí Châu Á mà đầu quân Đông Phong? Có phải bởi vì Trịnh Văn Quân ?”

      “Cố An Kỳ, xin hãy trả lời.”

      “Cố An Kỳ…”

      “Cố An Kỳ…”

      “Ong ong…” Cố An Kỳ cảm thấy đầu của mình sớm nổ tung, căn bản nghe họ gì, chỉ thấy đám phóng viên cứ liên tục đóng mở miệng. Nhưng chuyện này gì cả, từ lúc bước vào công ty thể xâu chuỗi được những gì họ , bất kể cái gì cũng thể mở miệng. Đối mặt với ống kính camera, lại càng thể khinh bỉ lũ bọn họ đượcnếu hôm sau báo lại đăng tin tức — ngôi sao hạng ba phong lưu dâm đãng.

      “Mong mọi người đừng chen lấn như vậy, công ty giải thích chuyện này.” Dương Văn Lâm vội vàng chạy từ lầu xuống, bên gọi bảo vệ đưa phóng viên ra, bên kéo Cố An Kỳ vào trong.

      “Phù…” Cố An Kỳ bước vào công ty, cả người thở ra nhàng. Rốt cuộc bao lâu rồi bị bao vậy như thế? Tóm lại là xảy ra chuyệng gì? Mới sáng sớm mà có cảnh như thế? Làm hại suýt đánh mất nửa mạng.

      “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Cố An Kỳ nhăn mày. Mới sáng sớm mà bị vây như vậy, dù thế nào cũng thể thoải mái được, huống chi còn rất đau đầu.

      “Còn phải vì cái này sao!” Dương Văn Lâm đưa cho quyển tạp chỉ giải trí: “Aizz, tự xem .”

      Đầu đề viết “Namca sĩ nổi tiếng Trịnh Văn Quân quan hệ với người mẫu quảng cáo Cố An Kỳ” Ảnh bìa tạp chí là bức ảnh Trịnh Văn Quân dìu Cố An Kỳ lên xe, mở tạp chí đọc qua lần, đúng là vừa muốn khóc lại muốn cười.

      Cái này ràng là toàn bộ tổ kịch liên hoan, sao lại trở thành chỉ có và Trịnh Văn Quân ăn cơm? Người viết bài báo này đúng là có đủ hứng thú, chẳng nhẽ trong mắt tên này người ở tổ kịch đều là quỷ sao?

      “Công ty tính xử lí thế nào?” Cố An Kỳ biết được tình, trong lòng cũng trở nên tốt hơn chút. Dù sao những vụ scandal ở giới showbiz vốn là bình thường, cũng có gì lạ.

      “Gần đây Văn Quân quảng cáo cho MV mới, cũng cần biết chút tin tức chứ.” Dương Văn Lâm trực tiếp trả lời. Khi ra câu này, Cố An Kỳ hiểu được, công ty tính lợi dụng scandal này là để quảng bá cho album mới của Trịnh Văn Quân, nhân tiện cũng là muốn thu hút chú ý vào .

      “Nhưng Trịnh Văn Quân quảng bá chưa chắc muốn gặp tôi, đây chính là mạo hiểm…” Cố An Kỳ nhướng mày, buông tạp chí trong tay xuống.

      “Cứ xem tình hình mà liệu thôi, tại bên ngoài ngôn luận phát biểu đúng, đợi cho tin này lắng xuống, rồi lại lần nữa phát biểu tuyên bố, tiến hành scandal thứ hai.” Dương Văn Lâm đẩy gọng kính trước mũi lên, “Trong khoảng thời gian này nhịn chút, ít ra khỏi cửa, dù sao scandal của với Trịnh Văn Quân mà cũng có lợi cho .”

      ta vẫn như trước đây, khôn khéo đến mức khiến người ta tức giận. Cố An Kỳ bĩu môi, gì thêm.
      DionPhong Vũ Yên thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 20: Hiệu quả của Scandal

      Editor: Fuu

      Beta: Qin Zồ ♥



      Dưới dung túng cao độ của “Đông Phong”, cuối cùng scandal giữa và Trịnh Văn Quân lan ra cách huyên náo. Trịnh Văn Quân ra mắt hai năm, danh tiếng cũng ngày nóng, chưa từng có tin đồn với bất cứ nghệ sĩ nào cả, cuộc sống tình cảm rất sạch . Bây giờ vất vả lắm mới bắt được Cố An Kỳ, các paparazzi làm sao có thể dễ dàng buông tha chứ?


      Biết điều này Dương Văn Lâm cố ý áp dụng phương pháp tạm thời, chiều theo khẩu vị mọi người, giải thích, cũng , các câu trả lời đều là lập lờ nước đôi, chỉ là nhiều lần lặp lạp lại việc Cố An Kỳ lần này tham diễn vào MV trong album mới của Trịnh Văn Quân.

      Nhờ có mà tiêu điểm của mọi người đều đặt ở MV album lần này của Trịnh Văn Quân, MV “Vụt Mất” của Trịnh Văn Quân chiếm được chú ý rất lớn, mọi người đều rất buồn bực rốt cục “Đông Phong” diễn hề sao? Thế mà lại đề bạt cái bình hoa làm diễn viên chính!

      Đến khi tin đồn của hai người lên tới cao trào, Dương Văn Lâm lại bỏ thêm củi, ở đài truyền hình tung ra đoạn MV ngắn. Đoạn video là phần của ca khúc “Vụt Mất”, chỉ ngắn ngủi có hơn 10 giây. Trong MV, Tiểu Thu kéo tay hội trưởng Lạc Tịch rời khỏi Tiểu Dã, Tiểu Dã nhìn sâu Tiểu Thu buông tay mình, suy sụp cúi đầu.

      ít người khi xem cảnh khoảng cách giữa hai người càng kéo dài đều nhịn được mà đau xót theo, giống như bản thân cũng bị thất tình vậy.

      Trong đáy mắt của Cố An Kỳ vừa sâu lắng lại cuốn hút, chứa vẻ tan nát cõi lòng, ánh mắt kì vọng đối phương giữ lại mình lại, cùng với biểu cảm chịu đựng của Trịnh Văn Quân, buồn bã nhìn Cố An Kỳ mỗi lúc xa nhất thời hấp dẫn mọi ánh mắt của người xem, tạo nên tiếng vang lớn, càng làm cho mọi người hoài nghi tính chân của scandal giữa hai người.

      chỉ là khán giả bình thường mà ngay cả bạn bè của Cố An Kỳ là Liêu Nhã Hân và Tạ Vũ Phỉ khi xem MV cũng chế nhạo, tám chuyện hai người bọn họ có phải có mờ ám gì , khiến có cảm giác dở khóc dở cười.

      Hai người quay đoạn MV này giống như quay MV mà ngược lại lại giống như câu chuyện tình chân thực, trong video trình độ ăn ý và phối hợp của hai người họ làm cho người ta cảm thấy ngạc nhiên. Có phải liệu bọn họ cung giống như trong video, là quan hệ người ? ít người trong lòng nảy ra câu hỏi như vậy.

      MV được khen ngợi rất nhiều, theo đó lượng tiêu thụ cũng tự nhiên lên.

      Có tin đồn lần này, Cố An Kỳ – tiểu mình tinh chỉ đứng hạng ba sắp bị người ta quên lãng lần nữa xuất các trang báo, giành được ít hào quang, chiếm được ít chú ý. Lần này MV được lên TV, Internet nóng hổi, tuy rằng Cố an Kỳ phải là kiểu chỉ sau đêm thành sap, cũng thể chỉ bằng MV mà tẩy sạch ô danh “Bình hoa” của bản thân, nhưng ít nhất tình huống cũng có chuyển biến, đánh giá về kĩ năng diễn của của người ngoài cũng có đổi mới.

      Lần này có thể là song doanh*, Cố An Kỳ khỏi thầm thở dài.

      (*Song doanh: mũi tên trúng hai đích)

      “An Kỳ, lần này album được bán chạy cũng là nhờ ít cong sức của , khi nào rảnh, ra ngoài ăn bữa cơm , tôi mời.” MV của Trịnh Văn Quân bán chạy, tâm tình cũng tốt lên hẳn.

      “Thôi , tôi muốn bị fan của đuổi giết đâu. Ông chủ lớn à, mời cơm bằng chia hoa hồng cho tôi .” Cố An Kỳ cười, bước xuống khỏi máy chạy bộ, dùng khăn lau mồi hôi, thoải mái vui đùa.

      Tuy rằng bên ngoài tin đồn của hai người truyền ồn ào huyên náo ít nhưng bọn họ lại chẳng tránh né hiềm nghi gì cả, vẫn thường xuyên tán gẫu như trước. Bạn tốt chính là bạn tốt, trốn trốn tránh tránh, chỉ khiến hai người càng thêm ngăn cách, điều đấy mới làm cho người ta càng cảm thấy quái dị. Hai người họ đều là người thẳng thắn, để ý, bình thản xuất trước mặt mọi người cũng có vấn đề gì.

      đúng là…” Trịnh VĂn Quân dở khóc dở cười “Đúng rồi, nghe Dương tiên sinh “Vệ sĩ của bé lọ lem” cũng tham diễn đúng ?”

      “Phả.i” Cố An Kỳ nhàng gật đầu.

      Mấy hôm trước, Cố An Kỳ nhận được điện thoại của Lâm Hạc Quần, mời cùng Trịnh Văn Quân tham gia bộ phim mới của ông, đảm nhận vai nam nữ chính. Đây là Lâm Hạc Quần muốn giúp Cố An Kỳ, trong lòng hiểu . Nếu về danh tiếng tại, muốn vào va nhân vật chính trong bộ phim truyền hình dường như hơi kém chút. Kể cả gần đây có tin đồn với Trịnh Văn Quân cũng có nghĩa là có tư cách làm diễn viên chính.

      Cố An Kỳ đối với việc Lâm Hạc Quần dành cho cơ hội tốt như vậy cảm kích từ đáy lòng, hai lời chưa nhận được bộ phim kia.

      tốt quá! Lần trước cùng quay MV vừa mới tìm được cảm giác, còn chưa kịp nhập vai kết thúc, khiến tôi cả người đều thấy khó chịu.” Trịnh Văn Quân xong cau mày, cả người bộ tự nhiên.

      Cố An Kỳ thấy Trịnh Văn Quân ra vẻ trẻ con, khỏi bật cười: “Lần này phim truyền hình quay phải mấy tháng, đến lúc đó cho nhập vai đến chết luôn.”

      “Linh cái leng keng linh cái leng keng đông” đúng lúc này Điện thoại Cố An Kỳ đột nhiên vang lên. Cố An Kỳ áy náy hướng về phía Trịnh Văn Quân ra dấu cái, lấy di động ra chạy tới góc.

      Điện thoại hiển thị dãy số lạ, khiến Cố An Kỳ nhíu nhíu mày, rốt cục là ai?

      Chần chờ lát, vẫn tiếp điện thoại: “Xin chào, tôi là Cố An Kỳ.”

      “Cố An Kỳ, thể tưởng được hành động lại nhanh như thế, vừa gia nhập “Đông Phong” bao lâu mà nhanh chóng dụ dỗ được Trịnh Văn Quân rồi.” Đầu bên kia truyền đến truyền đến thanh châm biếm khiến Cố An Kỳ hơi nhăn mày lại.

      Diệp Y Dung, ta gọi điện đến làm gì?

      Diệp Y Dung thấy Cố An Kỳ vẫn cứ im lặng, lại tiếp tục mở miệng: “Quay MV, bây giờ lại muốn diễn phim truyền hình?”

      “Xem ra Diệp Y Dung tiểu thư quan tâm tới chuyện của tôi quá…” Cố An Kỳ lẳng lặng dựa vào tường, mặn nhạt đáp trả.

      “Cố An Kỳ, đừng có quá tự tin! Chỉ bằng sao? Làm nhân vật chính? xứng sao!”Than của Diệp Y Dung cao đến quãng tám, càng lúc càng sắc bén.

      Có thể do cảm thấy bản thân có chút thất thố, ngữ khí của Diệp Y Dung dịu chút, nhưng lúc chuyện vẫn mang tính khiêu khích: “Đừng tưởng rằng có Trịnh Văn Quân là có thể dễ dàng bước lên như vậy. Bộ phim “Vệ sĩ của bé lọ lem” này cuối cùng ai làm diễn viên chính còn chưa quyết định đâu.”

      xong chưa?” Cố An Kỳ mặt chút biểu cảm nghe ta nổi đóa, chờ ta rống xong rồi mới mở miệng “Thứ nhất, tôi có tư cách hay , xứng hay xứng đảm nhận vai chính của bộ phim là do đạo diễn cùng nhà đài quyết định, nếu có ý kiến gì với đoàn phim tự với họ. Thứ hai, đây là số điện thoại cá nhân riêng tư của tôi, phải là thùng rác để trút bỏ cảm xúc. Bất kể có số này từ đâu xin lập tức xóa .”

      xong, Cố An Kỳ cho ta có thời gian trả lời, nhanh chóng quyết đoán gập điện thoại.

      Thiên tài việc gì phải để ý đến đồ điên này, vốn vô cùng hưng thú lại bị quấy nhiễu hỏng hết.

      “Xảy ra chuyện gì thế?” Trịnh Văn Quân nhìn Cố An Kỳ khuôn mặt chút tươi cười, khỏi hỏi câu.

      có gì, chỉ là nghĩ nên nhờ Dương tiên sinh đổi cho tôi số di động…” Cố An Kỳ coi như có việc gì trả lời, thuận tay cắt ngang số di động vừa gọi tới, tắt máy.

      thôi, lát nữa còn phải trang điểm quay tuyên truyền.” Cố an Kỳ cầm điện thoại di động ném vào túi, cùng Trịnh Văn Quân bước xuống dưới lầu.
      DionPhong Vũ Yên thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 21: Bị hủy vai diễn

      Editor: TPNS

      Beta: Qin Zồ ♥


      Sau hai tuần, phần hóa trang cơ bản của các diễn viễn đều được quay chụp xong, công tác chuẩn bị tương đối ổn thỏa. Tài liệu tuyên truyền cũng sắp xếp đâu ra đó.

      Cố An Kỳ và Trịnh Văn Quân nhận kịch bản chính thức, ở ô diễn viên chính in sẵn tên bọn họ.

      Cố An Kỳ cầm kịch bản, theo thói quen đọc lướt lần, đại khái cũng hiểu kết cấu nội dung kịch bản. Cha nữ chính qua đời khi còn , sau đó mẹ lại có quan hệ với vị nhà giàu, bao lâu sau khi phu nhân nhà giàu đó qua đời được gả vào nhà đó làm phu nhân, mà nữ chính cũng nhờ đó mà trở thành tiểu thư. Nhưng dù vậy vẫn rất khổ cực, luôn phải chịu đựng người chị Ôn Bội Quân ( con của cha dượng) bắt nạt, ngược đãi, mà dám mở miệng với mẹ, chỉ cố gắng tích cóp tiền bạc, hi vọng sớm được rời khỏi gia cảnh bức bối ngột ngạt đó.

      Bước ngoặt xảy ra vào bữa tiệc tối mừng sinh nhật mười tám tuổi của người chị. Khi đó vị hôn phu mới đính hôn của chị trở về từ quốc đến dự tiệc, vô tình thấy cảnh ta hành hạ nữ chính, thành ra ấn tượng về chị vô cùng kém, mà đối với nữ chính lại có chút thương mến. Về sau dần dần tỏ ra quan tâm đến nữ chính, hai người từ từ thắt chặt quan hệ.

      Nữ chính bị vùi dập thê thảm thu hút quan tâm của người xem, thường thường họ mặt nhớ đến nữ nhân chính đáng thương, lo lắng buồn phiền cho ta, mặt khác sục sôi căm giận hận thể lấy dao chém chết người chị của nữ chính. Kiểu vai nữ người thứ ba vẫn thường là tâm điểm cho khán giả “ném đá”, nhưng nữ chính là lại dựa vào tính cách nhu nhược yếu đuối của mình để lấy lòng khán giả, khiến người xem mến, ủng hộ.

      Như vậy tuy nhân vật chính chịu thiệt thòi, nhưng bởi thế nên người xem mới động lòng. Bộ phim này rồi rất nổi tiếng, Cố An Kỳ nhận xét.

      “Sáng mai tổ chức họp báo công bố dàn diễn viên. Có thể hai người bị hỏi về tin đồn vừa rồi, nhưng dù thế cũng chỉ im lặng nhắc tới nó, cố gắng hướng đám phóng viên đó đến bộ phim sắp quay là tốt nhất.” Dương Văn Lâm dặn câu, “Còn nữa…”

      “Nghe điện thoại , mau nghe điện thoại. Ba Dương nghe điện thoại, mau nghe điện thoại.” Ba người bị tiếng chuông điện thoại kì quặc bất thình lình vang lên làm cho giật mình, nhất là Cố An Kỳ, nụ cười mặt bỗng chốc cứng đờ.

      Cái này…cái này chẳng phải là nhạc chuông mà vào ngày chán đời túm được di động của Dương Văn Lâm, nổi ác tâm mà cài hay sao? Thế quái nào mà đến giờ ta còn giữ vậy?

      “Khụ khụ, tôi nghe điện thoại chút.” Dương Văn Lâm có chút ngượng ngùng, vội móc di động ra ngoài.

      lâu sau, Dương Văn Lâm trở lại, mây đen kéo đầy mặt, lông mày nhíu lại. Nhìn sắc mặt của , trong lòng Cố An Kỳ dậy lên dự cảm tốt: “ Xảy ra chuyện gì sao?”

      “ Bên chế tác người ta phải loại ra, đổi người khác diễn.” Dương Văn Lâm nhìn sâu vào mắt Cố An Kỳ, hơi ái ngại rằng có thể bị shock.

      “ Cái gì? Đổi người vào lúc này á? phải ngày mai là họp báo rồi sao?” Trịnh Văn Quân sửng sốt, “Phải chăng là nhầm lẫn?”

      phải nhầm lẫn đâu, là bên tài trợ muốn dành chỗ cho người khác.”

      Trịnh Văn Quân thở hắt ra hơi, chán chẳng muốn . Nhà tài trợ đối với tổ kịch là vô cùng quan trọng, cho nên bọn họ vẫn thường mang tiền tài trợ ra để “mua” hai vai cho mấy diễn viên ít tiếng tăm nhưng có giao tình.

      Đây là luật bất thành văn trong việc tài trợ.

      “Tôi có thể biết đó là ai ?” Cố An Kỳ chậm rãi ngẩng đầu lên, đôi mắt trong veo hề lẫn chút gì giận dữ hay cam lòng, ngữ khí ổn định, có thái độ phản đối, như thể những điều vừa nghe chỉ là câu chuyện thường nhật lấy gì làm lạ.

      “Là Diệp Y Dung sao?” Cố An Kỳ nhướn mày.

      Đôi lông mày của Dương Văn Lâm lại siết chặt hơn, trả lời. à, Cố An Kỳ nhếch mép, cười chế nhạo, có đáp án của mình. Hóa ra lúc trước Diệp Y Dung gọi điện là vì chuyện này…

      “Dương tiên sinh, nếu vai chính trong “Vệ Sĩ Của Bé Lọ Lem” của tôi bị hủy, ba tháng tới tôi coi như rỗi rãi, tôi có thể xem kịch bản khác được ?” Cố An Kỳ bỏ qua luôn việc nhân vật của mình bị đổi, có ý muốn sớm làm việc tiếp, hi vọng tìm được kịch bản khác mà mình thích.

      “Các kịch bản khác tôi đều xem qua rồi, có cái nào xuất sắc cả. Hơn nữa, so với “Vệ Sĩ Của Bé Lọ Lem”, bất luận là tiền đầu tư hay tổ kịch, đội hình diễn viên đều kém xa. Thời gian phát sóng đều vào đêm khuya, người xem vô cùng ít.” Dương Văn Lâm phân tích: “ Nếu muốn khởi nghiệp lại lần nữa bộ phim đầu tiên là vô cùng quan trọng, thể cứ diễn loạn là được. Tôi thỏa hiệp lại với tổ kịch của “Bảo vệ bé Lọ Lem”, đừng xem kịch bản khác vội.”

      “Nụ cười của người ấy, luôn rực rỡ như thế. Có thể đem thế giới của tôi, từ hai màu đen trắng trở nên rực rỡ.” Giữa lúc Cố An Kỳ định lên tiếng di động của Trịnh Văn Quân đột nhiên đổ chuông, nhạc chuông hiển nhiên là ca khúc mới nhất của : Vụt Mất.

      “ Điện thoại của đạo diễn Lâm à?” Trịnh Văn Quân có chút bực bội, giữa lúc này Lâm Hạc Quần gọi để làm cái gì cơ chứ? Nhưng cũng chẳng lảng tránh mà bắt máy.

      “A lô, đạo diễn Lâm, Trịnh Văn Quân đây.”

      “Số di động của Cố An Kỳ á? ý vừa mới đổi hôm qua, mà cần gặp ấy sao?”

      “Chờ chút, ấy ngồi ngay đây.”

      Trịnh Văn Quân đưa máy cho Cố An Kỳ. Cố An Kỳ khó hiểu tiếp điện thoại: “Alô, Cố An Kỳ đây.”

      “An Kỳ, tôi là Lâm Hạc Quần.” Lâm Hạc Quần thường ngày ăn thô lỗ, tự nhiên lúc này lại trở nên lớ ngớ, giọng mang ý xấu hổ, khiến Cố An Kỳ cảm thấy có chút quái dị.

      “ Đạo diễn Lâm, chào .” khá là thắc mắc về ý đồ khi gọi điện của Lâm Hạc Quần nên tạm thời biết phải gì.

      “ Ờ, chuyện đổi vai diễn lần này… xin lỗi.”Lâm Hạc Quần đối với việc này cực kì áy náy, dẫu sao cũng là mời Cố An Kỳ vào vai diễn chính. Thế mà ngay vào lúc chuẩn bị công bố danh sách diễn viên chính lại có cố này. Nếu là nhà tài trợ khác, nhất định có bỏ cũng bỏ diễn viên mình chọn được, cái gì mà để Cố An Kỳ ở lại chắc là do thiếu người xuất sắc như “Giải Trí Châu Á”. Nợ nhân tình đúng là khó khăn, đến lúc phải trả nợ đến bố cũng cảm thấy nghẹn ngào!

      “ Đây phải lỗi tại , đạo diễn Lâm. Tôi có thể hiểu.” Cố An Kỳ bình tĩnh đáp, ngữ điệu hề có chút gì bất mãn. cũng phải người hiểu chuyện, mấy thứ “quy củ” nhập nhằng này về cơ bản vẫn nắm được. Việc đổi diễn viên chính vốn cũng phải chuyện gì đặc biệt, cần phải cầu kì báo trước, mà việc tiền trảm hậu tấu chung cũng xảy ra như cơm bữa.

      Có lúc ngay cả lời giải thích cũng có, trực tiếp cho người về nhà luôn. Lần này Lâm Hạc Quần tự gọi điện đến xin lỗi , coi như là giữ thể diện cho rồi.

      ra…An Kỳ…” Lâm Hạc Quần tưởng như phát rồ, sao có mỗi chuyện thôi mà lại khó thế này, thỏ thẻ mất nửa ngày, rốt cục đành toạc ra: “Liệu có muốn ở lại mà diễn vai nữ phản diện ?”

      “Vai phản diện?” Cố An Kỳ ngẩn người, “ Ý là Ôn Bội Quân?”

      “ Ừ, đúng thế.” Lâm Hạc Quần tiếp tục khuyên, “Nhân vật này mãi mà tìm được diễn viên thích hợp, Ôn Bội Quân là nhân vật phối hợp cực kì quan trọng, nhân vật phản diện chính. Có thể điểm nổi bật của bộ phim dựa phần lớn vào ấy. Tuy nhiên diễn xuất cho nhân vật này đòi hỏi vô cùng cao, để diễn ấy “sống”, nghĩ nghĩ lại chỉ có mình khả năng thôi.”

      Nếu tin đồn lan truyền ra, tất cả mọi người biết ngay trước khi phim bấm máy mà bị thay khỏi vị trí nhân vật chính, hơn nữa lại lời, ngay trước khi tổ chức họp báo công bố ngày mà đuổi khỏi đoàn diễn viên chính, điều này đối với ít diễn viên mà , là sỉ nhục. Mà giờ ta còn muốn mời ở lại để diễn phối hợp, đối với Cố An Kỳ, quả thực cũng vô cùng nhục nhã.

      Nhưng Lâm Hạc Quần cũng là bí bách quá. ra diễn viên diễn vai nữ phản diện trong phim cũng tệ, tuy nhiên Lâm Hạc Quần cảm nhận được linh hồn của vai diễn trong ấy, nhìn tạo hình của lại càng thấy hợp, đó phải là Ôn Bội Quân mà muốn. Trùng hợp làm sao vào lúc vướng mắc diễn viên kia lại xui xẻo bị đụng xe, ngã gãy chân phải tĩnh dưỡng mấy tháng lận. Lâm Hạc Quần suy tính cẩn thận hồi lâu, cảm nhận đạo diễn của có lẽ chỉ Cố An Kỳ là đảm nhận được vai diễn Ôn Bội Quân này, cho nên mới kiên trì muốn bàn bạc với .

      “Tôi…” Cố An Kỳ còn ngập ngừng, di động bị Dương Văn Lâm giật lấy.

      “ Đạo diễn Lâm, chào , tôi là người đại diện của Cố An Kỳ – Dương Văn Lâm.” Dương Văn Lâm cực kì công thức hóa giọng điệu, “Chuyện này tôi nghĩ chúng ta cần gặp mặt để bàn thêm, nghĩ lúc nào thích hợp.”

      “ Được, vậy , lát nữa gặp sau.” Dương Văn Lâm cúp điện thoại, đưa máy trả lại cho Trịnh Văn Quân.

      Cố An Kỳ gì, chỉ cười nhìn , chờ nghe giải thích.
      “An Kỳ, tôi hi vọng có thể diễn, đừng vì ba cái tự trọng thiển cận mà từ chối cơ hội này.” Dương Văn Lâm bắt đầu khuyên giải Cố An Kỳ. Lần này phải chỉ vì tránh cho công ty những bất lợi từ tai tiếng quá sớm, mà còn vì nghiệp của riêng Cố An Kỳ. chắc chắn phải tham gia phim này.

      “ Tuy là diễn phối hợp, nhưng đất diễn của Ôn Bội quân hề thiếu. Thời gian xuất rất nhiều, phải lo về áp lực xếp hạng. Cơ hội tốt như vậy, tôi làm sao từ chối được?” Cố An Kỳ mỉm cười . Nhìn vào vị trí của lúc này, chẳng lẽ còn có thể tỏ thái độ được sao? Cái cần lúc này là điều gì đó có thể đè bẹp lời đồn “Bình hoa” mà thiên hạ “ưu ái” dành tặng .
      Tự trọng của diễn viên ư? Cái thứ vớ vẩn đấy làm ơn tránh xa ra cho tôi nhờ.

      …khụ khụ..” Dương Văn Lâm vốn định từ từ khai thông cho Cố An Kỳ, chẳng ngờ chưa gì gật đầu cái rụp, cũng có chút xấu hổ chứ. đẩy chiếc kính gọng vàng trễ xuống mũi lên, “ Tiền bồi thường phá hợp đồng của bọn họ cộng thêm tiền cát-xê mới nhất định phải xem lại. Mấy điều khoản đáp ứng cũng phải duyệt lại lần nữa.”

      Dương Văn Lâm lúc này vô cùng vội vã. Cố An Kỳ trước đó vì tham gia phim này phải hủy rất nhiều hoạt động mới có thời gian, tổ kịch của bọn họ ở Đông Phong cũng tuyên truyền rất nhiều về việc “ Cố An Kỳ và Trịnh Văn Quân tham gia phim truyền hình mới của đài truyền hình OOP”, ngày mai tổ chức họp báo chuẩn bị bấm máy, tự nhiên lại mọc ra Diệp Y Dung thế chỗ Cố An Kỳ.

      Bên tài trợ thay đổi danh sách diễn viên chính cũng phải chuyện ngày ngày hai, đến giờ phút này mới báo cho họ biết, phải là đùa giỡn với người ta sao. Rốt cuộc muốn chơi bài gì? Định biến nghệ sĩ của thành cái gì? Vụ này nhất định phải tính toán sòng phẳng.

      “Nhân vật lần này của hề đơn giản.” Dương Văn Lâm quả là người đại diện chuyên nghiệp, trước khi kí hợp đồng mang toàn bộ kịch bản ra đọc hết lượt, đối với nội dung hoàn toàn nắm được, “Tuy là nhân vật phải diện, nhưng nếu diễn lên, chừng so với nhân vật chính còn gây nhiều ấn tượng hơn. Chẳng qua là nếu diễn quá lấn át phản hồi của giới chuyên môn là phê phán chứ chả khen ngợi gì. Đây là bộ phim khởi đầu lại của , nếu làm, phải làm sao cho tốt nhất. Làm thế nào cho tất cả những kẻ từng khinh thường phải hối hận!”

      Khóe miệng Cố An Kỳ cong lên, chỉ cười mà nữa, nhưng suy nghĩ hoàn toàn trùng khớp với Dương Văn Lâm. tuyệt đối lãng phí cơ hội ngàn vàng này.

      Chỉ nhận vai chính là có thể thành nhân vật chính sao? Cười khẽ, phải biết rằng “chính” bao giờ là tất cả.
      DionPhong Vũ Yên thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 22: Buổi họp báo công bố dàn diễn viên

      Editor: Qin Zồ


      Buổi họp báo ngày hôm sau vẫn cứ diễn ra như định, mọi thứ vẫn như cũ, chỉ là có thêm Diệp Y Dung mà thôi.

      Cũng hôm đó Cố An Kỳ có việc gì, định đến sớm làm quen với ứmọi tKhông có người hóa trang và tạo hình giúp đỡ, phải đến cửa hàng lần trước khi mua áo quần, chọn bộ thiết kế trông có vẻ đơn giản, đó là chiếc váy màu tím dài đến đầu gối cùng với trang sức bằng bạc, bới tóc lên cao thành búi, đánh màu lạnh lên mắt, khiến càng thêm thanh nhã, sau đó ra hội trường.

      Vẫn còn sớm, hội trường vẫn chưa có mặt ai. Sau khi quen thuộc mọi thứ xung quanh, liền vào phòng nghỉ ngơi chốc lát, nhắm mắt dưỡng thần, chuẩn bị tốt tinh thần để còn đối mặt với trận chiến ác liệt sắp tới.

      Nhưng chưa được bao lâu, Diệp Y Dung bước đôi giày cao gót đến. ta giống như công chúa , theo sau là rất nhiều trợ lí, mọi người vây quanh để sắp xếp chuẩn bị. Diệp Y Dung liếc mắt nhìn Cố An Kỳ, thấy nằm bất động ở kia, trong lòng lại càng đắc ý vài phần.

      Bị đánh thức, Cố An Kỳ mở to mắt lên, liếc thấy Diệp Y Dung từ trong gương trang điểm.

      Phong cách ăn mặc của Diệp Y Dung hôm nay chính là Mỹ Phong, lô tai đeo đôi hoa tai vòng tròn, mái tóc nhuộm màu cây đay được uốn thành những lọn to cuộn sóng, hơn nữa hôm nay ta mặt chiếc áo màu lam để lộ vai, rồi lại phối thêm chiếc váy nhung ngắn màu trắng, thoạt nhìn qua rất giống búp bê châu Âu.

      Quả là rất đáng , chỉ có điều… đối với hình tượng bị ngược đãi trong bộ phim còn kém khá xa.

      Khóe miệng Cố An Kỳ khẽ nhếch lên, rồi khép mắt lại, để ý đến ta nữa.

      Cố An Kỳ để ý đến Diệp Y Dung, nhưng có nghĩa là Diệp Y Dung bỏ qua cho . Diệp Y Dung đến trước mặt , từ cao nhìn xuống thấy ngồi trước gương trang điểm: “Cố An Kỳ à, ngờ đấy, thế mà lại có thể đảm nhận vai nữ thứ hai.”

      Cố An Kỳ trả lời ta, mắt nhìn mũi, mũi nối tim, tập trung nghỉ ngơi.

      “Ai ya, sao trước kia tôi nhìn ra nhỉ, những câu kết với Trịnh Văn Quân, mà ngay cả đạo diễn Lâm cũng có chân.” Diệp Y Dung thấy Cố An Kỳ để ý tới mình ngữ khí chuyện khó chịu hơn vài phần.

      Cố An Kỳ hít sâu hơi, đứng bật dậy. Diệp Y Dung hoảng hốt, tưởng rằng Cố An Kỳ định làm chuyện gì đó nên tự chủ được mà lui về phía sau vài bước. Ai ngờ Cố An Kỳ lại như nhìn thấy , cầm túi xách của mình ra ngoài.

      Diệp Y Dung cảm thấy như bị sỉ nhục, cho rằng mình bị đối phương coi thường: “Đứng lại! Cố An Kỳ, đứng lại cho tôi! bị điếc rồi sao?!”

      Cố An Kỳ giật lấy cánh cửa phòng nghỉ, đứng lại quay đầu, cười như cười, : “Diệp tiểu thư, đừng tưởng rằng ở hậu trường là an toàn, chừng trong hậu trường còn có camera quay đấy.” xong híp mắt lại, giơ tay lên làm tư thế như chụp ảnh, sau đó bước nhanh rời khỏi phòng nghỉ.

      !” Diệp Y Dung giận dữ trừng mắt Cố An Kỳ, nhưng rồi lại dám ra ngoài, thậm chí lúc đó vẻ mặt còn có chút bối rối, Cố An Kỳ sai, có ít phóng viên náu ở phía sau đài để thu nhập tin tức, bây giờ nghiệp của trong thời kì lên, chỗ đứng trong giới vẫn chưa ổn định, nếu là vì Cố An Kỳ mà bị phóng viên cho ra tin xấu đối với việc vô cùng bất lợi.

      Chết tiệt! Đồ khốn Cố An Kỳ, nhất định phải xử đẹp ta.

      Cố An Kỳ rời khỏi phòng nghỉ, cũng còn chỗ nào để nữa, nên liền tới hậu trường xem kịch bản. Trong kịch bản chủ yếu là đối thoại của nhân vật, bất kể là của hay là lời của người khác cũng ghi nhớ toàn bộ. Lần này xem lại lần nữa, chẳng qua là để cân nhắc, mỗi người biểu diễn như thế nào, và nên phản ứng lại ra sao.

      cho phép mình mắc sai lầm khi làm việc, bởi vì đó là nguyên nhân khiến cho cả đội phải làm làm lại nhiều lần. Cố An Kỳ , hoặc là làm, còn khi làm phải làm cho tốt! Bình thường trong đời sống bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ, cũng ngại, nhưng khi đề cập đến danh dự làm việc của , nhất định để người ta bậy.

      bao lâu sau Trịnh Văn Quân, Lâm Hạc Quần và mấy người khác đều đến, thấy thời gian trôi nhanh, Cố An Kỳ dặm lại chút son phấn.

      Mọi người liên tục vào hội trường, Cố An Kỳ là người cuối cùng vào, ngồi xuống chỗ bên tay phải của Trịnh Văn Quân. Như những buổi họp báo khác, đầu tiên là qua nội dung của bộ phim, sau đó giới thiệu dàn diễn viên, cuối cùng là phóng viên đặt câu hỏi.

      ra cũng chính là họp báo, tất cả mọi người phải là lần đầu tiên phỏng vấn cũng bị phỏng vấn. Phóng viên của những buổi họp báo như thế này cứ như đánh Thái cực quyền, đẩy lui đánh tới.

      “Cố An Kỳ, tin đồn giữa và Trịnh Văn Quân là hay giả? Tấm hình kia là như thế nào?” việc quả như Dương Văn Lâm đoán, lại nhắc đến vụ scandal kia.

      “Tôi và Trịnh Văn Quân chỉ là quan hệ đàn đàn em trong công ti mà thôi, tốt lắm cũng chỉ là bạn bè, phải là người gì cả.” Cố An Kỳ dừng lại chút, “Hôm nay là buổi họp báo ra mắt “Vệ Sĩ Của Bé Lọ Lem”, mong các vị chú ý đến diễn viên mới nhiều hơn, đừng đem tiêu điểm đặt ở tôi, cám ơn.”

      Đối với các phóng viên diễn viên phải là đối thủ của họ, cho nên làm tình hình càng tốt. Nếu nữ phản diện cùng với nam chính ở ngoài chuyện đương, ngược lại càng làm cho người ta cảm thấy quái dị.

      “Trịnh Văn Quân, những gì Cố An Kỳ sao? Hai người chỉ là bạn bè?”

      “Rốt cuộc tấm hình kia là như thế nào?”

      “…”

      Được rồi, bọn họ phải là “cố ý”, chỉ là rất “thành tâm” trả lời vấn đề của phóng viên mà thôi. Chẳng qua đây là lần đầu tiên tỏ thái độ công khai, các phóng viên khống chế được cũng phải là điều mà bọn họ “có thể” dự đoán được. Trước ống kính Cố An Kỳ vẫn duy trì vẻ mặt khiêm tốn mỉm cười, gì thêm, ngược lại đưa micro cho Trịnh Văn Quân.

      Trọng tâm của phần phóng vấn dần dần lệch ra khỏi quỹ đạo, sắc mặt Diệp Y Dung ngày càng khó coi, ở tỏng hội trường vậy mà ai chú ý tới , ngược lại lại quan tâm đến nghệ sĩ hạng ba bé như Cố An Kỳ, điều này làm sao bảo phải nhịn được cơn tức giận đây? Ngón tay nắm chặt mép váy, vạt áo vốn bằng phẳng bị nắm thành nhiều nếp nhăn. Nhưng trước ống kính máy quay phải giả vờ trưng ra bộ mặt tươi cười, nét cười của Diệp Y Dung ngày càng cứng ngắc, ngày càng khó coi.

      “Để biết thêm chi tiết, cuối tuần này chúng tôi mời dự buổi họp báo làm vấn đề này, đến lúc đó nhất định trả lời đầy đủ vấn đề của các vị. Dù sao lần này cũng là truyền bá cho bộ phim mới “Vệ Sĩ Của Bé Lọ Lem”, mong các vị phóng viên bằng hữu có thể chú ý nhiều hơn đến bộ phim mới này, hỏi những vấn đề liên quan đến bộ phim này. Cám ơn” Trịnh Văn Quân mạch lạc.

      Lần này nhà sản xuất hơi quá đáng rồi, khiến cho mấy người “Đông Phong” đều thấy đối phương làm Thái Thượng Đạo* chút nào. Nhưng bọn họ cũng thể bởi vì phút nhất thời mà đắc tội với đối phương được. Nén giận , thể phát hỏa được. , bây giờ bọn họ phải thu hút chú ý của giới truyền thông vào bộ phim mới, đem scandal vào kịch bản, ngược lại nhận được hảo cảm từ phía nhà sản xuất.

      Nếu đối phương tuần sau giải thích ràng bây giờ có hỏi gì cũng như , trong lòng các phóng viên cũng hiểu điều này, thế nên quay lại phỏng vấn trọng tâm của bộ phim.

      “Diệp Y Dung, đây là lần đầu tiên đảm nhận vai chính, liệu có thấy hồi hộp ? Liệu có nghĩ rằng mình diễn xuất tốt? Lần đầu tiên hợp tác cùng với Trịnh Văn Quân, cảm thấy ta như thế nào?” Cuối cùng phóng viên cũng tự động nhắc đến Diệp Y Dung, sắc mặt Diệp Y Dung cũng tốt lên vài phần.

      mặt Diệp Y Dung từ từ xuất nụ cười vô tà, chậm rãi , thanh ngọt như mật: “Lần đầu tiên đảm nhận vai nữ chính, đương nhiên là có hồi hộp. , từ lúc bắt đầu đến lúc Lâm đạo diễn mời, trong lòng thực ra cũng để ý đâu, cầm kịch bản làm rất nhiều khóa. Bây giờ thấy đội hình chế tác tốt như vậy, lại có thể thử sức tìm kiếm đối thủ, trong lòng cũng xác định ít. Tôi cảm thấy “Vệ Sĩ Của Bé Lọ Lem” nhất định thành công vang dội.”

      Đáp án của Diệp Y Dung làm cho sắc mặt Lâm Hạc Quần ngồi bên cạnh lạnh vài phần. này có ý gì chứ? Tính cho tin đồn sao? chủ động mời ta?! Mọi người đều biết Lâm Hạc Quần tuyển diễn viên đều là tuyển kính, hoặc là có ước hẹn với nhà sản xuất, rất ít khi chủ động mời diễn viên vào thử vai. Nay Diệp Y Dung vậy há chẳng phải có nghĩa là Lâm Hạc Quần coi trọng biểu diễn của ta, cho nên mới mời ta đảm nhiệm vai chính? Nếu lần này quay tốt, liệu có làm ô danh của Lâm Hạc Quần?

      (* là Thái Thượng Đạo Đức Thiên Tôn, là tôn hiệu của Thái Thượng Lão Quân, ý việc làm của nhà sản xuất sáng sủa chút nào.)
      DionPhong Vũ Yên thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 23: Diễn cùng

      Editor: Thiên Thiên + Thích Thiến ca

      Beta: Qin Zồ ♥


      Cái khả năng lật mặt này thực là lợi hại. Lâm Hạc Quần vừa nghe Diệp Y Dung như vậy, tức giận đến nỗi mặt đều đỏ bừng, vậy mà đám phóng viên phía dưới như cố tình, sợ chết hỏi câu: “Đạo diễn Lâm, thấy Diệp Y Dung đây thế nào?”

      “Diễn còn chưa diễn, tôi biết sao được?” Trọng giọng có phần cứng nhắc lạnh lùng mà ai cũng nghe ra. ra, Lâm Hạc Quần gặp chuyện như thế này mắng chửi, là nhẫn nhịn lắm rồi, nếu phải do ta còn tình người, hẳn sớm phẩy tay áo bỏ .

      Khuôn mặt tươi cười của Diệp Y Dung cứng đờ, ngoan ngoãn ngậm miệng, gì nữa.

      “Cố An Kỳ, hình tượng mà vừa mới diễn là học sinh giỏi ngoan ngoãn, sao bây giờ lại đột nhiên nhận diễn vai Ôn Bội Quân, nhân vật tàn nhẫn như vậy, liệu có thể thích ứng được hay ? có lo lắng với diễn xuất của mình ?”

      “Thực , tôi cảm thấy Ôn Bội Quân thể bị xem là nhân vật tàn nhẫn, có những hành động như vậy, chỉ là do ấy luôn để cảm xúc che giấu trong lòng, và từ đó tạo thành thói quen lấy thủ đoạn mạnh mẽ để bảo vệ chính mình mà thôi.” Cố An Kỳ tâm , “Tôi vô cùng cám ơn nhà sản xuất, cho tôi cơ hội để đảm nhiệm diễn vai nhân vật sắc sảo này, và tôi cũng rất hy vọng mình có thể khiến cho nhân vật Ôn Bội Quân trở nên chân nhất. Mong rằng có thể mang đến cho mọi người Ôn Bội Quân giống với chính con người ấy.”



      Sắc mặt Diệp Y Dung tối sầm, khuôn mặt thoắt đen thoắt xanh, lớp trang điểm tinh xảo cũng thể che giấu khó chịu mặt. Sau khi tuyên bố họp báo chấm dứt, nhiều lần cúi đầu tỏ vẻ lễ phép với Lâm Hạc Quần, nhưng đối phương dường như có cảm xúc gì, mỗi lần đều liếc mắt lại lạnh lùng, làm cho lạnh xương sống.

      ta về diễn xuất của như thế nào, ngược lại khen ngợi Cố An Kỳ, chờ mong “Ôn Bội Quân” của ta. Sau khi buổi họp báo này được phát sóng, người nào biết chắc còn tưởng rằng Cố An Kỳ kia là diễn viên chính, còn chỉ là nhân vật phụ để phối hợp làm nền chứ đùa!

      cam lòng, phục chút nào! Vì sao Cố An Kỳ lại có Lâm Hạc Quần và Trịnh Văn Quân ủng hộ? Vì sao mọi người đều vây quanh bên ta? ràng Diệp Y Dung tại danh tiếng cao hơn ta bậc, mặc dù chưa theo kịp Trịnh Văn Quân, nhưng cũng coi như là ngôi sao mới nổi. Cố An Kỳ ta chỉ là chính là diễn viên hạng ba, tại sao? Tại sao? Tại sao???

      “Choang…”

      Loảng xoảng tiếng, đồ trang điểm bàn bị gạt hết xuống sàn, vung vãi khắp nơi.

      “Cố, An, Kỳ, chờ đấy!” Diệp Y Dung gằn từng tiếng, nghiến răng nghiến lợi , ánh mắt tàn giống như ác quỷ từ trong địa ngục ra, khiến cho ai nhìn thấy đều vô cùng kinh hãi.

      Diệp Y Dung gia nhập khiến cho kế hoạch sớm dự định đều đổ xuống sông xuống biển, phải thay đổi lại toàn bộ. Ban ekip lại phải tốn thêm tuần nữa để đặt lại trang phục cùng với quay trailer cho phim, ngày chính thức quay phim, tính na ná ra cũng phải đến tuần sau.

      Vài ngày đầu, chủ yếu là cảnh ân oán của thế hệ trước, cách mấy hôm sau mới tới cảnh của đám người Diệp Y Dung. Nhưng Cố An Kỳ lại là ngoại lệ, mình diễn hai vai, là Ôn Bội Quân, hai chính là mẹ của Ôn Bội Quân —— nữ nhân vật vì mà phát điên. Hôm nay vai mẹ Ôn Bội Quân cần cùng diễn với đứa , cho nên phải sớm đến trường quay để báo danh.

      Cố An Kỳ tới hơi sớm, ngồi ghế của mình lúc, đột nhiên trông thấy hai đứa bị nhân viên trang điểm lôi hóa trang.

      Cái bé kia diễn vai lúc còn của nữ nhân vật chính “Lưu Chân Chân”, đồng thời chính là Chu Mẫn Mẫn – ngôi sao tuổi của “Công ty Giải Trí Châu Á”, từng diễn qua vài bộ phim truyền hình, được coi là có kinh nghiệm hơn nhiều so với những đứa trẻ cùng lứa. bé trong lúc hóa trang ngồi dựa vào ghế tựa, nhắm mắt lại, để cho nhân viên trang điểm tùy ý đánh má hồng, kẻ viền mắt, giống như đại gia tuổi thành thói quen từ sớm.

      nhóc còn lại, người diễn vai Ôn Bội Quân hồi bé, là diễn viên mới, Cố An Kỳ từng gặp qua ở “Đông Phong”, hình như nhóc là người của “Đông Phong”. Có lẽ đây là lần đầu tiên bé đóng phim nên người hơi cứng ngắc. Đôi tay bé bụ bẫm trắng nõn ngừng xoa xoa vào nhau, đôi sáng ngời ánh mắt cũng thường lén lút quan sát các nhân viên tới lui, cả người có vẻ vô cùng bất an, cực kì căng thẳng.

      bé, có phải em chính là Đào Tiểu Mễ ? Chị là Cố An Kỳ, chúng ta từng gặp nhau trong công ty.” Cố An Kỳ tiến lên vài bước, ngồi xuống bên cạnh Tiểu Mễ.

      “A!” Tuy Cố An Kỳ khi dùng thanh nhàng nhất, nhưng Đào Tiểu Mễ vẫn bị dọa cho hoảng, theo phản xạ có điều kiện đứng bật dậy, căng thẳng , “Em chào chị An Kỳ!”

      “Đừng căng thẳng như thế, ngồi xuống .” Cố An Kỳ cười cười, kéo Tiểu Mễ ngồi xuống, “Lần đầu tiên đóng phim sao?”

      “Vâng…” bé gật gật đầu, ấp úng dám nhắc lại, đôi tay trắng bụ bẫm lại bắt đầu ngược đãi chiếc váy tội nghiệp.

      “Em lo rằng mình diễn tốt đúng ?”

      “Vâng.” Đào Tiểu Mễ bị trúng tim đen, được gì, cúi đầu thấp xuống. Nhìn qua thấy vô cùng căng thẳng, đôi taynắm chặt lấy vạt áo, thả ra.

      Cố An Kỳ nhìn ra lo lắng của bé, nhàng xoa xoa cái đầu bé , những lời an ủi nữa, ánh mắt chợt nhìn đến phần kịch bản của Đào Tiểu Mễ mở ở bên, phát ra bên trong có rất nhiều ghi chú, hầu hết đều là chữ của Tiểu Mễ, bé đều đánh dấu hết, còn có rất nhiều ghi chú.

      lần nữa, Cố An nhìn Đào Tiễu Mễ cúi đầu im lặng, khóe miệng lên nụ cười thản nhiên, đứa bé này, tuy rằng bây giờ còn thẹn thùng, nhưng lại rất cố gắng, phải thể trở thành siêu sao.

      định cái gì đó lại bắt đầu chuẩn bị tới lúc chính thức quay phim. Cố An Kỳ ngồi xổm xuống, nhìn thẳng Đào Tiểu Mễ: “Đừng lo lắng, cứ bình tĩnh, lát nữa cứ theo biểu của chị mà diễn theo.”

      “Chuẩn bị!” Vào đúng lúc chuẩn bị quay, Cố An Kỳ lôi Đào Tiểu Mễ vào Ttrường quay, đứng vào vị trí được định sẵn, chờ bắt đầu bấm máy quay.

      “Action!” Thư kí trường quay bắt đầu bấm máy.

      Cố An Kỳ quay người lại, nhàng gọi: “Bội Quân…”

      đợi Đào Tiểu Mễ có phản ứng, lại bắt đầu mở miệng: “Có còn nhớ con từng hỏi mẹ, vì sao lại trồng toàn bộ sân trong là hoa hồng trắng ?”

      Cố An Kỳ xong lẳng lặng chờ, dịu dàng nhìn lại đào tiểu mễ, ánh mắt màu cà phê nhìn Tiểu Mễ chăm chú.

      “Có ạ!” Đào Tiểu Mễ như bị Cố An Kỳ mê hoặc, mơ màng gật đầu, trong mắt còn có chút mơ màng.

      “Hoa hồng trắng, chính là loài hoa tượng trưng cho tình thuần khiết, nhưng, chính thứ tình hồn nhiên đó cũng mang theo nhiều thứ nữa, như là gai đâm vào tay làm xước tay, khiến cho tay chảy máu.” Đôi tay Cố An Kỳ dần nắm chặt lại, dùng sức nghiền nát thứ trong tay, như nó là thứ khiến mình vô cùng hận, trong tay, cánh hoa hồng rơi lả tả xuống. Tay nàng bị đâm vào liền tràn đầy máu tươi, nhưng khuôn mặt vẫn mang vẻ bình thường từ lúc nãy, đôi mắt tiêu cự nhìn ra xa, biểu đau đớn nào giống với người bị đâm thủng bàn tay…

      Đào Tiểu Mễ nhìn thấy liền hoảng sợ, thấy bàn tay Cố An Kỳ bị gai đâm tràn đầy màu đỏ tươi, vội vàng vọt qua, hét lên: “Mẹ, tay mẹ… tay mẹ chảy máu!”

      “Máu?” Cố An Kỳ ngỡ ngàng nâng tay lên nhìn, thấy máu đọng lại chút bông hoa trắng bị nghiền nát, dần khiến cho bông hoa kia ngấm màu đỏ cánh hoa.

      Đào Tiểu Mễ nhìn Cố An Kỳ có những biểu tình điên cuồng, bị dọa đến ngây người, trong đầu trống rỗng.

      “Mẹ, me đợi con, phải đợi con, con lấy băng.” bé bật dậy, xong liền chạy lên tầng.

      Cố An Kỳ nhìn bóng lưng nàng rời nở nụ cười, cười đến mức cực kỳ khoa trương, cơ hồ sắp phát nghẹn. Như điên dại vừa chạy đến bụi hoa hồng trước mặt vừa hát ca khúc “Hoa Hồng Trắng” mà thích nhất.

      “Tôi cần hoa hồng đỏ giống như ngọn lửa bùng cháy, thiêu đốt mọi đam mê tình .

      Chỉ cần hoa hồng trắng giống như tình thuần khiết, trắng noãn tì vết, lẳng lặng tỏa hương thơm ngát.

      Cùng người làm bạn đến giai lão, xem ánh chiều tà nhuộm đỏ bầu trời.

      Người tặng tôi đóa hồng trắng khiến lòng tôi vĩnh viễn trói buộc, vĩnh viễn đổi “

      Vốn ca khúc ấm áp như thế lại bị hát lên cách bi thương. Thanh thê lương đứt quãng cứ quanh quẩn bên tai. lảo đảo chạy về phía trước, đường bị hoa hồng đâm bị thương nhưng lại như có cảm giác, si ngốc chạy về phía trước, dường như cứ làm vậy giúp tìm được người tặng đóa hồng trắng lúc trước vậy.

      Đào Tiểu Mễ ngơ ngác nhìn , trong khoảnh khắc đó, nàng có cảm giác Cố An Kỳ bỏ , kìm được vươn tay ra, muốn nắm lấy Cố An Kỳ. Hô lớn: “Mẹ!”

      “Cắt! Cảnh tiếp theo.”

      Cảnh đầu tiên Đào Tiểu Mễ được Cố An Kỳ giúp đỡ, chỉ diễn lần liền được thông qua. Nhưng trong lòng bé vẫn cảm thấy ngỡ ngàng, chăm chú nắm lấy mép váy Cố An Kỳ buông. Cố An Kỳ cảm thấy hơi buồn cười, khỏi cười ra tiếng, vỗ vỗ đầu của con bé.

      “Chị An Kỳ, lúc nãy là chị chỉ diễn sao?” Đào Tiểu Mễ cả người còn chút run rẩy, con bé bị màn biểu diễn vừa rồi của Cố An Kỳ làm cho sợ hãi. Trong nhất thời có tâm trạng nào mà đùa giỡn.

      phải diễn là gì chứ?” Cố An Kỳ cảm thấy buồn cười vuốt vuốt đầu của nó “Um, chỉ là quay phim thôi, ra cũng cần căng thẳng như vậy. Chỉ cần thả lỏng, đem tình cảm dung nhập vào đó là được thôi mà. Lúc nãy em diễn cũng tồi.”

      “Thế nhưng… Đây là nhờ chị An Kỳ chị dẫn dắt…” Đào Tiểu Mễ có chút rầu rĩ .

      Cố An Kỳ khỏi bật cười, ra đây chính là vấn đề mà bé vướng mắc.

      “Nếu như em có tài cho dù chị giúp thế nào cũng đều vô dụng.” Cố An Kỳ lắc đầu, “Chị chỉ có dụng ý giúp em hòa nhập vào cảnh quay, còn hiệu quả thế nào đều là do bản thân em cơ mà.”

      “Nhớ kỹ cảm giác vừa rồi ? Khi quay phim, nhất định phải thả lỏng, phải hòa nhập bản thân vào trong cảnh quay, dùng con mắt của nhân vật mà em diễn mà nhìn thế giới này, cảm nhận mọi cảm giác của nhân vật đó, vui vẻ, phẫn nộ, đau thương. Cơ sở của bản thân em tệ, chỉ cần em bỏ tật xấu là dễ căng thẳng , nhất định đem lại hiệu quả rất tốt.”

      Đào Tiểu Mễ cái hiểu cái gật gật đầu, vui vẻ cười toe toét. Chị An Kỳ vừa khen ngợi nó đấy! Khắc phục tật xấu dễ căng thẳng sao? Nó nhất định làm được.
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :