1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Siêu sao trở lại - Gạo nếp đường trắng ( Hoàn - 229 chương )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 218: Sinh nhật

      Edit: Sabj


      Thiệu Văn Đình chú ý đến vẻ mặt của bốn người sân khấu, gật gật đầu, nhưng khi thấy Kiều Trí Viễn diễn, lại bất đắc dĩ lắc lắc đầu.


      Lần diễn này cũng thể trách ta, bé Cố An Kỳ kia tung đòn sát thủ, hoàn toàn phô hết khả năng diễn xuất. Tất cả áp chế trói buộc trong quá khứ đều được giải thoát, vì vậy diễn cực kì nhàng trơn tru. Người duy nhất có thể sánh được với là Tô Dật Phàm, những trao đổi nho giữa hai người đều rất đúng lúc đúng chỗ, cần đến ngôn ngữ, chỉ cần cảm nhận được suy nghĩ của đối phương, bản thân tự thay đổi vài hành động.

      kiềm chế nhau mà lại bổ sung cho nhau. Cách hai người diễn vẫn luôn như vậy, mơ mơ hồ hồ, nhưng lại có thể lột tả được những khía cạnh sâu xa, những điểm hấp dẫn trong bộ phim.

      Cố An Kỳ cùng Tô Dật Phàm có thể khiến Kiều Trí Viễn cùng Hứa Toa Toa phân tâm cũng có gì lạ. So với Kiều Trí Viễn, ràng Hứa Toa Toa tỉnh táo hơn, chỉ trong chớp mắt điều chỉnh lại bản thân, nhưng cảm xúc của Kiều Trí Viễn lại quá dễ xao động, cảnh quay này phần trước còn được, chứ phần sau thoát khỏi số phận bị kêu “cut”.

      “Cảm giác thế nào? Khi diễn ấy.” Câu hỏi này trông có vẻ như Thiệu Văn Đình hỏi cả bốn người, nhưng hai mắt ông lại nhìn Kiều Trí Viễn cùng Hứa Toa Toa.

      Hứa Toa Toa gì, chỉ cắn chặt môi. Cảnh diễn vừa rồi ta phạm sai lầm quá lớn, cũng sai vào lúc quan trọng, nhưng thể , ta bị Tô Dật Phàm ảnh hưởng, bị Tô Dật Phàm dẫn dắt.

      Việc này đối với Hứa Toa Toa mà , quả thực có thể dùng từ “vô cùng nhục nhã” để hình dung. Kể từ năm sau khi ta ra mắt, chưa từng có ai dám ở trước mặt ta khoa chân múa tay dạy ta cách diễn. Động tác lau nước mắt của Tô Dật Phàm vừa rồi lại có thể khiến ta đỏ mặt, tim đập thình thịch, cảm xúc bị chệch hướng. Đây chính là sai lầm lớn nhất.

      Hứa Toa Toa vẫn nghĩ mình và Cố An Kỳ, Tô Dật Phàm cùng chung đẳng cấp, có đôi lúc, ta còn cảm thấy ta còn ở vị trí cao hơn, nhưng thể ngờ khi làm bạn diễn với họ, ta những thất bại, mà còn thất bại thảm hại.

      Vì sao? Vì sao? ràng này trước kia khi diễn cùng họ ta chưa bao giờ cảm thấy bị áp lực lớn như thế này, tại sao diễn xuất của họ lại đột ngột xuất sắc vượt quá cả thực lực như vậy? Chuyện này rốt cuộc là sao?

      “An Kỳ, Dật Phàm, sau này đừng đè nén nữa. Thực lực của hai người vẫn chưa hoàn toàn bộc lộ hết, cứ cố hết sức, đừng cố kỵ gì cả.” Thiệu Văn Đình trước mặt mọi người.

      Cố An Kỳ mặc dù cảm thấy kì lạ nhưng vẫn gật đầu “Vâng”.

      ra cũng chẳng có gì khó, dù sao cũng chỉ diễn viên, nhất thiết phải lo lắng, suy nghĩ quá nhiều. chỉ cần diễn như mình muốn là được.

      “Đạo diễn Thiệu, ý ông có ý gì?” Hứa Toa Toa nhịn được, “Ý ông là, vừa rồi khi Cố An Kỳ và Tô Dật Phàm diễn cùng tôi và Kiều Trí Viễn vẫn đè nén bản thân? Chưa bộc lộ hết khả năng?”

      nhận ra sao? Họ vượt qua hai người các từ lâu rồi. Họ làm thế chẳng qua cũng để hình ảnh được cân bằng mà thôi. Chỉ cần xem họ diễn với nhau ai có thể chen chân vào nổi là hiểu rồi chứ? Vừa rồi tham gia vào chắc cũng thấy, hai người họ nhập vai gần như trong nháy mắt. nên hiểu, họ thay đổi khí chính là để cho và Kiều Trí Viễn có thể hòa nhập.” Thiệu Văn Đình lạnh nhạt , vốn ông cũng muốn đả kích Hứa Toa Toa và Kiều Trí Viễn sớm như vậy, chẳng qua họ chịu nhận thua khiến ông bực mình.

      “Trước khi quay cảnh này tôi nhắc họ cần đè nén, vì vậy ngay từ khi bắt đầu, khí thế người này chèn ép người kia, nhưng người kia hề những bị lu mờ, có thể là vừa giúp đỡ vừa cạnh tranh. Hai người bước vào sau cảm thấy họ tạo ra áp lực rất lớn cho mình đúng ? Nhưng đồng thời lại cảm thấy mình cũng là phần của bức tranh? Hứa Toa Toa, Kiều Trí Viễn, hai người tụt lại phía sau, nhưng lại biết bản thân mình sai ở đâu, khoảng cách với họ xa tới mức nào.”

      Lời của Thiệu Văn Đình rất nghiêm khắc, ông hề trách cứ, chỉ đơn giản chỉ ra , cho dù này khiến nhiều người khó có thể chấp nhận. Thiệu Văn Đình sợ diễn viên tân binh thiếu kinh nghiệm, mà chỉ sợ những người thiếu trách nhiệm, hoặc coi mình đứng cả thế giới, năng lực mình nằm ở đâu.

      Cố An Kỳ và Tô Dật Phàm trong lúc diễn tập hay quay chính thức đều giúp Hứa Toa Toa và Kiều Trí Viễn lấp đầy hình ảnh, nhưng hai người này lại hiểu, còn tưởng rằng hiệu quả hình ảnh tốt là do họ. Chẳng những lúc quay cố gắng hết sức, mà cả lúc diễn tập cũng mất tập trung. Thiệu Văn Đình cảm thấy Cố An Kỳ cùng Tô Dật Phàm phải kìm nén khả năng vì hai người như vậy đáng.

      Cố An Kỳ và Tô Dật Phàm nhận thấy bầu khí trong phim trường cổ quái nhịn được nhíu mày. Đón nhận ánh mắt oán hận của Hứa Toa Toa, Cố An Kỳ nở nụ cười nhạt, sai, thực lực ngang nhau chỉ là mánh khóe để giấu Hứa Toa Toa mà thôi. Nếu ta chứng kiến diễn, có lẽ bị lừa, nhưng đây là lựa chọn của ta phải sao? Có thể hận ai được?

      Thiệu Văn Đình chuyện trong hậu trường nên trước sân khấu nhiều người biết. Sau khi kết thúc phần diễn Cố An Kỳ và Tô Dật Phàm tìm ghế ngồi xuống.

      “Em lại làm chuyện xấu.” Tô Dật Phàm cưng chiều cười .

      phải cũng thế sao?” Cố An Kỳ nhíu mày, hề yếu thế .

      Đừng tưởng rằng biết Tô Dật Phàm làm gì Hứa Toa Toa, đúng là đưa lưng về phía họ, nhưng có thể cảm giác được khí quái lạ đằng sau. Muốn có gì xảy ra? Ha ha, có chúa mới tin.

      “An Kỳ, em có thấy đôi khi chúng ta rất xứng đôi vừa lứa hay ?” Tô Dật Phàm đột ngột thốt ra câu.

      Cố An Kỳ liếc trắng mắt, biết muốn gì: “ cảm thấy.”

      tức giận , hẹn hò lâu như vậy mà ăn ý với nhau chia tay từ đời tám hoánh rồi, còn duy trì được đến bây giờ sao?

      “Khụ khụ…” Tô Dật Phàm suy nghĩ có nên lấy thứ ở trong túi ra hay .

      Cố An Kỳ híp mắt, thấy động tác của nhưng coi như biết.

      “Lát nữa cuộc phỏng vấn ở chương trình quảng bá tạm thời, đạo diễn Thiệu muốn chúng ta tham gia.” Tô Dật Phàm .

      “Ừ, dù gì em cũng có lịch trình, hình như cũng thế, vậy thôi.” Cố An Kỳ trả lời, đầu cũng thèm nâng.

      Tô Dật Phàm dường như yên tâm, chuyện sau đó cũng thuận lợi hơn. Sau đó hai người tới chỗ chương trình mới chuẩn bị ghi hình, Cố An Kỳ vẫn bình tĩnh ngồi chờ trang điểm, chuẩn bị trạng thái tốt nhất lên sân khấu, ngược lại Tô Dật Phàm thần kinh căng thẳng , dường như hơi lo lắng, hơn nữa hề che giấu cõi lòng hỗn loạn.

      “Lo lắng cái gì thế?” Cố An Kỳ đột nhiên vỗ lưng Tô Dật Phàm làm Tô Dật Phàm ngạc nhiên suýt nữa nhảy dựng lên.

      “Hay là làm chuyện gì giấu em?” Cố An Kỳ hai mắt híp lại thành đường, “Tô Dật Phàm, nên biết em ghét nhất cái gì.”

      “Sao có thể chứ?” Tô Dật Phàm trưng ra bộ mặt đứng đắn nghiêm túc.

      “Thế tốt.” Cố An Kỳ bĩu môi, nữa.

      Chương trình rất đơn giản, cũng rất thuận lợi, khán giả có mặt đều là fan trung thành của Cố An Kỳ và Tô Dật Phàm, hò hét hết sức. Chương trình diễn ra được nửa đột nhiên thông báo chiếu VTR*, nét mặt Cố An Kỳ biến đổi như có như .

      (*VTR: Videotape Recorder, thiết bị ghi băng video)

      màn hình lớn đột nhiên xuất khuôn mặt Tô Dật Phàm, cầm bó hoa hồng lớn ngồi trước máy ảnh, Cố An Kỳ đại khái hiểu chuyện gì xảy ra. liếc nhìn Tô Dật Phàm bên cạnh.

      “An Kỳ, sinh nhật vui vẻ.” sai, sinh nhật của Cố An Kỳ và Lâm Huyên Di trùng nhau, tuy nhiên ít số người biết còn ít, gì đến chuyện chúc mừng.

      “An Kỳ, có gì muốn với ?” Tô Dật Phàm màn hình cười khẽ hỏi.

      “Này , tự nhiên quay VTR làm gì, trước mặt được sao?” Cố An Kỳ , “Ngày nào cũng gặp nhau cơ mà? phải đứng đây sao?”

      giống nhau mà em .” Tô Dật Phàm trong VTR mở miệng, giống như mặt đối mặt với Cố An Kỳ.

      Phía dưới sân khấu lập tức bùng nổ, tiếng la tiếng hét khắp nơi. JQ công khai bà con ơi, lần này đến cổ vũ quả nhiên là quyết định sáng suốt.

      “Bên cạnh việc muốn chúc em sinh nhật vui vẻ, ngày nào cũng hạnh phúc, còn muốn việc…” Đột nhiên VTR bị ngắt, Cố An Kỳ hiểu gì nhìn màn hình. Chuyện gì vậy, ngoái đầu nhìn lại, ngờ Tô Dật Phàm cũng biến mất.

      Cửa hậu trường đột ngột mở ra, người xuất , cùng với người nữa đẩy cái bánh ngọt cao ngất ra.

      “An Kỳ sinh nhật vui vẻ.”

      “Ừ.” Cố An Kỳ vẫn còn tức giận, thèm cho Tô Dật Phàm sắc mặt hòa nhã.

      “Bánh là tự làm đó.”

      “Xì, Vừa rồi thần thần bí bí là vì cái này?” Cố An Kỳ lắc lắc đầu, rốt cục vẫn nhịn được, bị Tô Dật Phàm chọc cười.
      139Đông Tị thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 219: đưa hạnh phúc đến bên em

      Edit: Sabj


      Đôi mắt tròn của Cố An Kỳ lúc này biến thành hai vầng trăng khuyết, nhận lấy hoa từ Tô Dật Phàm, cười hỏi: “ phải vì việc này mà bồn chồn lo lắng cả buổi sáng nay đấy chứ?”


      “Thích ?” Tô Dật Phàm trả lời, chỉ mỉm cười nhìn Cố An Kỳ. Trong đôi mắt thâm thúy obsidian chỉ phản chiếu bóng dáng Cố An Kỳ, chỉ lặng lẽ nhìn , dường như chỉ cần nhìn thấy nụ cười của đủ làm thỏa mãn.

      “Bánh này to quá, lãng phí chết được.” Cố An Kỳ đột nhiên câu chẳng liên quan, nhưng khóe miệng vui sướng ai ai cũng nhìn thấy.

      “Vì muốn chia cho cả khán giả nữa nên mới to như thế. Nếu lần sau chúng ta làm hơn?” Tô Dật Phàm đùa kéo đến chuỗi tiếng hét phía dưới.

      “Ba hoa chích chòe.” Cố An Kỳ tức giận nhìn , tuy nhiên khóe miệng lại nhịn được cong lên, đành phải cầm hoa xoay người .

      Đèn sân khấu đột ngột tắt phụt, chỉ còn lại ánh nến lung linh chiếc bánh, mỗi tầng bánh đều được cắm nến rải rác, vừa vặn là số tuổi của Cố An Kỳ.

      “Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday, happy birthday, happy birthday to you.” Tô Dật Phàm hát bài hát chúc mừng sinh nhật trong lúc ra từ lối bên cạnh.

      Tô Dật Phàm giơ món quà trong tay lên: “An Kỳ, sinh nhật vui vẻ.”

      Đó là chiếc hộp được bọc vô cùng khéo léo, có vẻ đựng trang sức. Cố An Kỳ nhìn , chỉ thấy liếc nhìn chiếc hộp, ý bảo mở ra.

      Cố An Kỳ suy nghĩ rồi bắt đầu mở.

      “Cái này… Nghĩa là sao?” Cố An Kỳ nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn kim cương trong hộp, nên lời. Tô Dật Phàm phải người hiểu chuyện đến mức biết ý nghĩa của việc tặng nhẫn, vậy vì sao còn tặng nó cho ?

      Trong chốc lát Cố An Kỳ biết phải phản ứng thế nào chỉ ném ánh nhìn khó hiểu tới Tô Dật Phàm, chờ giải thích.

      “An Kỳ…” Tô Dật Phàm quì gối xuống, “An Kỳ, gả cho .”

      sao thế…” Cố An Kỳ nghẹn họng nhìn trân trối, biết nên gì mới tốt. Vừa rồi vẫn là Tô Dật Phàm tổ chức sinh nhật cho mà, sao bỗng biến thành Tô Dật Phàm cầu hôn thế này? Chuyện gì xảy ra vậy?

      “Về sau mấy chuyện giặt quần áo nấu cơm làm, tiền em mua sắm do quẹt thẻ. Tất cả tiền lương nộp sung công hết…”

      Tiếng la hét phía dưới như sắp nổ nhà đến nơi, tình hình gần như thể chế được nữa, tất cả mọi người phải gọi là gào chứ phải hét nữa: “Đồng ý đồng ý đồng ý kết hôn kết hôn kết hôn ”

      “Ngừng ngừng ngừng.” Cố An Kỳ là bị Tô Dật Phàm làm cho đầu óc choáng váng rồi, “ đừng hứa hẹn quá sớm. Có số việc chúng ta có phải nên bàn trước với nhau hay ? Vì dụ như, tại sao lại muốn cầu hôn em vào hôm này? Ý định này bắt đầu từ khi nào?”

      “Ngay từ khi bắt đầu hẹn hò có suy nghĩ ngày nào đó cầu hôn em rồi.” Tô Dật Phàm cười để lộ hai hàm răng trắng bóng, vẻ ngoài ngốc nghếch che giấu được vài phần khôn khéo, “Nhìn vào mặt trong nhẫn .”

      Cố An Kỳ vuốt chiếc nhẫn kim cương trong tay, lại ngoài ý muốn phát bên trong có khắc hàng chữ .”Tô Dật Phàm Cố An Kỳ.” phải tiếng mà là tiếng Trung, hình như là được khắc từng nét lên, chữ đó nhìn cũng có chút quen. Tô Dật Phàm, có thể khắc nhiều chữ cái nhẫn như vậy khiến Cố An Kỳ kinh ngạc thôi.

      che giấu cũng lâu , vốn tưởng rằng trung hậu thành , ra bên trong lại là con cáo.” Cố An Kỳ tức giận , “ , mấy câu vừa rồi học ở đâu ra? Ngọt hơn cả mía lùi?”

      “Ha ha, Dư Quả và Tiểu Mễ dạy đó.” Tô Dật Phàm cười, chút xấu hổ , “Tuy họ giúp viết lại lần nhưng việc khắc là tự tay làm đó.”

      Tên giảo hoạt này thẳng thắn như vậy làm bắt được đuôi cáo của . Cố An Kỳ bĩu môi nhìn . ra ngay cả Dư Quả cùng đối tác mới của ấy, Tiểu Mễ còn giúp chuyện này, chỉ mình là ngơ ngác biết gì. Hơn nữa có lẽ mọi người xung quanh ai cũng biết, loại cảm giác này quả rất khó chịu.

      “An Kỳ gả cho , mang lại cho em hạnh phúc.” Tô Dật Phàm chân thành nhìn sâu vào mắt Cố An Kỳ. cũng , lời này ấp ủ trong lòng nhiều năm, chỉ vì muốn với .

      Câu giản dị nhất, nhưng chân thành nhất.

      muốn đem lại hạnh phúc cho Cố An Kỳ, muốn cùng nắm tay nhau nốt quãng đường còn lại. muốn ở bên cạnh chăm sóc , muốn vĩnh viễn làm bạn với . Nắm chặt tay cho đến khi bạc đầu*.

      (*nguyên văn: Chấp tử chi thủ, cùng tử giai lão)

      “Nhớ mấy lời vừa đó nha, mặc kệ học được từ Dư Quả hay Tiểu Mễ, tất cả đều phải thực hết. Về sau mọi chuyện lớn trong nhà em giao hết cho , phải chịu trách nhiệm đó.” Cố An Kỳ cũng khách khí, thẳng.

      Tay trái đưa hộp nhẫn cho Tô Dật Phàm, tay phải giơ lên đợi đeo nhẫn cho .

      Cố An Kỳ lời ngon tiếng ngọt với mà đồng ý thông qua mệnh lệnh. hợp mấy lời sến súa, cũng hợp những lời đường mật ngọt đến tận trái tim, nhưng biết Tô Dật Phàm hiểu ý của .

      đồng ý, đồng ý lời cầu hôn của Tô Dật Phàm. Lý do ra rất đơn giản, ngày trước cũng từng rồi, thích Tô Dật Phàm, Tô Dật Phàm. Nếu tin Tô Dật Phàm mang lại hạnh phúc cho , đá lâu rồi. Thời gian họ hẹn hò chưa lâu, nhưng cũng đủ để hiểu con người , đủ để cho cân nhắc ở bên cạnh có hạnh phúc hay . Cộng cả thời gian lúc chưa hẹn hò, lãng phí quá nhiều thời gian, cũng muốn kéo dài hơn nữa.

      Ban đầu, Cố An Kỳ quan tâm việc có kết hôn hay , là người đến đâu hay đến đó. Nhưng trải qua thời gian, Cố An Kỳ càng ngày càng cảm thấy Tô Dật Phàm là người đàn ông tốt, ít nhất luôn luôn để ý chuyện liên quan đến . , còn hơn chính bản thân . Chuyện gì cũng đặt Cố An Kỳ lên trước, mặc dù đôi khi hai người cũng có tranh cãi, nhưng mà vì quá nuông chiều nên luôn là người nhận lỗi trước.

      Ở bên cạnh , rất yên tâm, ở bên cạnh , rất vui vẻ, như vậy là đủ.



      Tô Dật Phàm nhìn khóe miệng Cố An Kỳ hơi cong lên, nâng tay , đeo nhẫn vào, sau đó nhàng đặt lên nụ hôn.

      Giống như lời thề của chàng kị sĩ thương nàng công chúa cả đời, lại giống như con dấu hạ xuống hợp đồng ký kết giữa hai người.

      “Nữ hoàng đồng ý rồi sao? An nữ hoàng đồng ý rồi kết hôn thôi kết hôn thôi” Mọi người phía dưới hò reo.

      Fan ở đây đều cùng hai người trải qua đoạn đường dài, kể từ lúc Tô Dật Phàm công khai, scandal nổ ra cho đến khi fan hai bên bất mãn, đại chiến weibo, BBS*. Thời điểm đó có thể là ngày nào họ cũng có mặt báo, ai cũng nghi ngờ tình cảm của họ, chẳng người nào tin chuyện tình của họ có kết cục viên mãn. Hai bên chẳng những phải đối phó với truyền thông, mà còn phải nghĩ cách xoa dịu người hâm mộ, áp lực rất lớn, gánh nặng cũng rất nhiều.

      (*BBS là viết tắt của Bulletin Board System. hệ thống công dựa nền web để chia sẻ các cuộc thảo luận, tập tin, và thông báo)

      Sau đó Cố An Kỳ lại bị thương bởi búp bê nguyền rủa, chưa kể đến đứa fan thần kinh nào đó còn hắt axit sunfuric lên lưng phải vào bệnh viện, tính mạng bị đe dọa. Mọi người đều chứng kiến Tô Dật Phàm chăm sóc Cố An Kỳ như thế nào, vì mà từ bỏ cả cơ hội diễn ở nước ngoài, chỉ canh giữ bên cạnh , tấc cũng rời. Thời gian đó, chỉ cần nghe đến chuyện của Cố An Kỳ cùng Tô Dật Phàm đều biết, cuộc sống của chỉ xoay quanh hai chỗ, bệnh viện và phim trường, đôi khi ngay cả nhà cũng về, mà khi về cũng là để hầm canh cho Cố An Kỳ.

      Tình cảm giữa hai người mọi người đều thấy, kể từ đó, fan hai bên bỏ qua thành kiến trước đây với đối phương. Họ cũng cứng đầu đến mức có suy nghĩ muốn thần tượng của mình ở vậy cả đời, họ cũng hi vọng thần tượng có thể tìm được người ấy, có tương lai hạnh phúc. Trải qua nhiều chuyện như vậy, giờ nhóm fan đều chân thành hy vọng hai người có thể đến cuối cùng, sống cuộc sống vui vẻ.

      Mọi người đều chứng kiến từng thăng trầm trong cuộc tình của họ, nay thấy hai người có thể ở bên nhau, ai ai cũng chỉ có chúc phúc chân thành.



      Có vài đa cảm đan hai tay vào nhau, nước mắt nhịn được từng giọt từng giọt rơi xuống, nhìn hai người sân khấu, cõi lòng mọi người tràn đầy cảm động.

      Hai người trải qua quãng đường gian khổ như vậy, cuối cùng cũng được ở bên nhau. Giao Cố An Kỳ cho Tô Dật Phàm, hoa hồng trắng yên tâm, mà giao Tô Dật Phàm cho Cố An Kỳ, fan củaTô Dật Phàm cũng vô cùng ủng hộ.

      Hai người bọn họ xứng đôi như thế, giống như sinh ra để dành cho nhau, cực kì hoàn mỹ.

      Cố An Kỳ chủ động ôm Tô Dật Phàm, đến khi rời dùng giọng chỉ hai người nghe được thầm vào tai : “Em chờ lời giải thích của đó.”

      Tô Dật Phàm cười khổ, xem ra Cố An Kỳ thù dai vẫn chưa quên việc giấu thỉnh giáo người khác về chuyện cầu hôn, chừng còn có ‘đại tiệc’ chờ phía trước. Chẳng qua tất cả quan trọng, chỉ cần ở bên , còn gì phải lo lắng. Tô Dật Phàm dịu dàng nhìn vào đôi mắt trong suốt của Cố An Kỳ, nở nụ cười nhàn nhạt.
      139, DionĐông Tị thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 220: Tin tức lớn

      Edit: Qin

      Beta: Sabj


      Chuyện Tô Dật Phàm cầu hôn Cố An Kỳ nhanh chóng được truyền ra bên ngoài. Ngay sau khi ghi hình xong chương trình ít phóng viên ở các đài truyền hình đến vây quanh. Bất luận nhà đài nào cũng muốn có được tin tức độc nhất vô nhị này, ai ai cũng muốn cướp cơ hội có được cuộc phỏng vấn của đương .


      Tô Dật Phàm với Cố An Kỳ, cả hai đều là thiên vương thiên hậu, thế mà bây giờ lại muốn đến với nhau, muốn kết hôn? Đây đúng là tin tức cỡ lớn nha. Hai người khi nào đính hôn? Bao giờ kết hôn? Kết hôn ở đâu? Có mở tiệc xa hoa ? mời bao nhiêu người? mời ai làm khách quý? Rốt cuộc ai là phù dâu phù rể? Mỗi câu hỏi này đều là tiêu điểm của mọi người.

      Thiên vương thiên hậu muốn kết hôn, đây đúng là tin giật gân cỡ bom tấn.

      , mọi người vốn ngờ Tô Dật Phàm cầu hôn Cố An Kỳ sớm như thế, hai người quen nhau mới chỉ khoảng dưới năm, nhanh như vậy chuyện hôn nhân, có chút làm người ta trở tay kịp.

      Tuy Cố An Kỳ gia nhập showbiz lâu, thời gian phất lên cũng ngắn, nhưng tiền đồ tiềm lực của mọi người đều cực kỳ xem trọng. chỉ có đạo diễn ca ngợi diễn xuất của Cố An Kỳ, cũng chỉ có bình luận viên nổi tiếng tỏ vẻ sùng bái Cố An Kỳ. Ai cũng có thể đoán được rằng, tương lai của Cố An Kỳ rất có tiền đồ, rực rỡ mảnh. Khi nữ nghệ sĩ kết hôn đối với nghiệp mà có ảnh hưởng rất lớn, vậy mà lúc này Cố An Kỳ lại nhận lời cầu hôn của Tô Dật Phàm, là dọa ít người.

      Vì tranh nhau tit báo, ít phóng viên vốn gần đây chuẩn bị mai phục để khui chuyện tình cảm của Hứa Toa Toa và Kiều Trí Viễn đều nhanh chóng đổi địa điểm, chạy đến dưới đài truyền hình, đưa ống kính camera nhắm vào Cố An Kỳ và Tô Dật Phàm.

      “Tô Dật Phàm, có từng nghĩ khi nào kết hôn chưa? Định ngày nào kết hôn? Đến lúc đó có chấp nhận truyền thông đến ?” Truyền thông lao đến ồ ạt.

      “Áo cưới dâu chuẩn bị đặt làm chưa? Hay vẫn chọn đồ của Pamir?”

      “Cố An Kỳ, bây giờ bạn cảm thấy thế nào? Được Tô đại thiên vương cầu hôn có cảm giác ra sao?”

      “Hôn lễ tới đây của các bạn, chuẩn bị mở tiệc chiêu đãi bao nhiêu bàn? mời những ai đến? có danh sách chuẩn bị chưa?” Quan hệ của Cố An Kỳ và Tô Dật Phàm với mọi người đều rất tốt, bất kể là trưởng bối hay đồng lứa, thậm chí là vãn bối, quan hệ đều tồi, vì vậy nếu hai người kết hôn phô trương cỡ nào, danh sách người thân bạn bè dài đến đâu, tất cả mọi người đều suy đoán, nhưng lại hoàn toàn quên mất rằng: Cố An Kỳ vừa mới đồng ý lời cầu hôn của Tô Dật Phàm mà thôi, làm sao có thể trong thời gian ngắn như vậy nghĩ ra nhiều vấn đề như thế chứ? Hai người cũng chưa có thương lượng gì, làm sao có thể trả lời?

      “…”

      Các phóng viên liên tục hỏi nhiều vấn đề, nhưng Cố An Kỳ với Tô Dật Phàm trả lời bất kỳ câu nào, chỉ mỉm cười thản nhiên, dưới dự bảo vệ của trợ lí và nhân viên an ninh đến xe riêng của mình.

      “Linh cái leng keng đông…” Chuông điên thoại di động của Cố An Kỳ vang lên.

      “Xin chào, tôi là Cố An Kỳ.” Cố An Kỳ thản nhiên .

      “An Kỳ, Tô Dật Phàm cầu hôn rồi sao? đồng ý rồi? Chu Á Kiệt khó tin thăm hỏi, thanh đầu dây đạt đến quãng tám.

      “Ừ, ấy cầu hôn, tôi đồng ý rồi.” Cố An Kỳ nhìn Tô Dật Phàm bên cạnh, chỉ thấy cười ngây ngô với mình. làm mặt quỷ với , rồi để ý nhiều nữa.

      “Hai người… hai người sao lại chọn lúc này chứ… aiz…” Chu Á Kiệt bị chọc tức, có chút ra lời, “An Kỳ, cũng phải đồ ngốc, sao lại có thể làm ẩu chuyện như thế này chứ. tại nghiệp của lên, bây giờ nếu kết hôn, đối với , tương lai phát triển có thể tồn tại vài chuyện hạn chế, biết hả?”

      “Tôi biết.” Cố An Kỳ hít sâu hơi, hờ hững , “Nhưng tôi muốn đợi thêm nữa. Tự bản thân tôi biết mình làm gì, Chu tiên sinh yên tâm , nghiệp sau này tôi cũng nắm chắc.”

      …” Chu Á Kiệt hết cách với Cố An Kỳ ngoan cố này, “ là người thông minh, cho đến nay tôi đều nghĩ là người thông minh, phải biết, nếu sau khi kết hôn, bị định hình. Sau này nếu có tuyên truyền gì đó, rồi mấy vụ scandal linh tinh, đối với đều là đả kích lớn, làm sao … làm sao lại hiểu thế chứ? Bây giờ còn lôi đài với Hứa Toa Toa, chỉ thiếu bước nữa thôi, đợi quay xong bộ phim này, có thể hoàn toàn cấm chỉ ta, trở thành người dẫn đầu điện ảnh Hoa Ngữ mới, sao biết kéo dài chút chứ? Tô Dật Phàm cũng thế, hai người, làm sao lại… ôi chao… là bị hai người chọc tức chết mà.”

      “Tôi cân nhắc rồi, những việc đó đều suy xét.” Cố An Kỳ thản nhiên mỉm cười, “Nhưng tôi dám khẳng định, cho dù có scandal, có tin tức, tôi với ấy vẫn có thể đứng vững trong showbiz, ai có thể lay động.”

      phải tôi tin hai người.” Chu Á Kiệt trầm giọng , “Nhưng mà đoạn đường vòng ngắn, chuyện này đối với chưa hẳn là chuyện tốt. Vì sao lại cứ thích tìm đến khó khăn chứ? Hai người bây giờ vẫn quay phim, lại còn chuẩn bị kết hôn, việc này…”

      “Tôi với ấy chờ lâu rồi, chúng tôi muốn đợi nữa. Tôi với ấy cũng phải dựa vào khuôn mặt, dựa vào thân phận “độc thân” mà lên làm thần tượng, tất cả đều dùng thực lực hết mình trả giá để đến bây giờ, cho dù chúng tôi có kết hôn, cũng có ảnh hướng gì quá lớn. Ừm, tôi với ấy cũng chưa quyết định bao giờ kết hôn cả, cho dù muốn, cũng phải sau khi quay xong bộ này mới bàn tiếp.” Cố An Kỳ cười, “Chu tiên sinh, bên truyền thông giao cho xử lý cả đấy.”

      “Tôi biết rồi.” Chu Á Kiệt chán nản đáp, ra sau khi nghe được tin tức này, cũng như người ta chỉ biết gọi điện tới. Aiz… Mặc dù luôn giữ thái độ phản đối, nhưng cuối cùng, cũng chỉ vì muốn tốt cho Cố An Kỳ. Bây giờ thấy Cố An Kỳ kiên trì như vậy, cũng có lí do nào để phản đối nữa, giống như hứa, bất kể trong thời gian dài ngắn, chỉ cần muốn thành công, tuyệt đối ai có khả năng ngăn cản.

      “Tôi giúp sắp xếp.” Chu Á Kiệt , do dự hồi, lại bồi thêm câu, “An Kỳ, nhất định phải hạnh phúc.”

      Nhất định phải hạnh phúc, thông minh lanh lợi như , ngốc nghếch như , chỉ cần có người kia ở bên cạnh, hẳn là có thể hạnh phúc mãi mãi. biết vì sao lại xuống tay độc ác với bản thân như thế, vì sao lại quật cường như vậy, luôn cùng người khác duy trì khoảng cách an toàn, vậy mà khi ở bên Tô Dật Phàm, lại có thay đổi rất lớn. Từ từ bắt đầu tiếp nhận người khác, từ từ học được cách mỉm cười từ sâu trong thâm tâm. Có lẽ làm người đại diện, Chu Á Kiệt có tư cách nhiều, nhưng nhìn thấy này từng bước lên, hi vọng có thể có tương lai tốt đẹp.

      Cố An Kỳ sững sốt, sau đó cười : “Ừm, tôi nhất định hạnh phúc.”

      Sau đó, Cố An Kỳ kết thúc cuộc điện thoại với Chu Á Kiệt, khẽ mỉm cười: “ , vì sao lại chọn lúc này cầu hôn? Sao lại muốn lợi dụng chương trình lần này?’

      “Từ rất lâu nghĩ đến rồi.” Tô Dật Phàm xích lại gần, ôm eo Cố An Kỳ.

      Cố An Kỳ tay cầm lấy tay , nghiêm túc : “Thái độ đoan chính chút .”

      “Vâng vâng vâng.” Tô Dật Phàm cười , “Lần này mời được đạo diễn Thiệu hỗ trợ, cho nên mới có cơ hội.”

      “Đạo diễn Thiệu còn giúp sao? đúng là, xung quanh ai cũng biết, vậy mà chỉ mình em hay biết gì.” Cố An Kỳ xong, rồi đột nhiên tự mình cười lên, “Thôi, ra cũng có nhiều sơ hở lắm, là do em tin tưởng mới phát .”

      “Khụ khụ, cần phải nghiêm trọng như thế chứ?” Tô Dật Phàm gãi đầu, biết nên thế nào.

      đùa đấy.” Cố An Kỳ nhìn dáng vẻ đau đầu của Tô Dật Phàm, cười , “Là muốn gây bất ngờ cho em, em cũng phải biết. Em đâu có bảo thủ như thế chứ, được chưa?’

      “Lúc này nhất định ít phóng viên đến quấy rầy em, nếu em đến ở chỗ . Chỗ cách phim trường cũng gần, lại cũng thuận tiện.” Tô Dật Phàm .

      “Có phải mưu tính từ lâu rồi ? Đồ sói đuôi to.” Cố An Kỳ nhìn Tô Dật Phàm.

      “Trời đất chứng giám, tuyệt mưu gì.” Tô Dật Phàm làm ra vẻ nghiêm túc, “Em cũng đến nhà rồi mà, nhà ít phòng, em có thể chọn đại phòng mà ở.”

      “Vậy chỗ của em cũng cần sửa sang lại, ngày kia đến giúp em dọn dẹp .” Cố An Kỳ suy nghĩ.

      “Được, thủ tục dọn nhà với bên công ty, thu xếp giúp em.” Tô Dật Phàm cười , con soi đuôi to để lộ ra hai hàm răng trắng đều, nhưng lại thấy thợ săn giương cung ngắm chuẩn vào hàm răng trắng đến lói mắt ấy, mà cứ mực vui sướng.

      Kỳ Cố An Kỳ cũng bài xích chuyện ở chung, cũng như trước đó, lúc trước chia ra ở riêng chỉ do cảm thấy như vậy đối với quan hệ của hai người tốt hơn. Lúc nào cũng giữ được mới mẻ trong tình cảm, ngẫu nhiên ngẫm lại đối phương, ngẫu nhiên gửi tin nhắn, cuộc sống như thế cũng khiến người ta cảm thấy chán ngấy, bù lại rất ngọt ngào. Nhưng nếu như muốn lấy kết hôn làm điều kiện tiên quyết, tình hình lại lần nữa phải lo lắng nhiều.

      Sau khi kết hôn, hai người có khả năng ở riêng. Cố An Kỳ là người rất trọng gia đình, những chuyện xảy ra trong quá khứ khiến trong lòng có ít bóng ma. người khá truyền thống, hi vọng sau khi kết hôn, hai người có thể ở cạnh nhau, trải qua cuộc sống gia đình truyền thống. Những chuyện linh tinh trước hôn nhân nên mau chóng giải quyết tốt, như thế những ngày sau khi kết hôn mới có thể ít xung đột hơn.
      139, DionĐông Tị thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 221: Nghi vấn

      Edit: Qin

      Beta: Sabj


      Từ khi Tô Dật Phàm tuyên bố muốn kết hôn với Cố An Kỳ đến nay, lúc làm việc luôn rất khiêm tốn, có che giấu thứ gì. Từ lần hai người bắt đầu sống chung, bên ngoài nhộn nhịp cả lên, nơi nơi đều phỏng đoán hôn lễ của hai người rốt cuộc tổ chức như thế nào, bao giờ nhận giấy đăng ký kết hôn. Chuyện nhặt đáng kể cũng nghĩ đến, ngay cả việc mà hai đương chưa từng nghĩ đến cũng đều được người khác suy đoán trước.


      Đoàn phim vẫn quay phim như trước, sau chuyện đó xảy ra khi gặp lại Tô Dật Phàm, câu đầu tiên của Thiệu Văn Đình là: “Tiểu tử tốt, tệ.”

      Cố An Kỳ ở trong mắt bọn họ là đối tượng khó có thể thu phục đến đâu, mọi người trông thấy Cố An Kỳ với Tô Dật Phàm đều ném ánh mắt tán thưởng cho Tô Dật Phàm, giống như làm được chuyện lớn, chuyện này khiến Cố An Kỳ có chút dở khóc dở cười, thậm chí còn cảm thấy thể hiểu nổi.

      ra giống như Cố An Kỳ nghĩ, nhưng cũng kém bao nhiêu. Cố An Kỳ ở trong mắt mọi người phải là bạn khó chịu, trái lại, tất cả mọi người nhất trí cho rằng, Cố An Kỳ là người có tính cách rất tốt. Cố An Kỳ luôn xuất trong hình tượng hiền lành tốt bụng, cũng rất dễ chuyện. Số người tương tư Cố An Kỳ cũng ít, thiếu hậu bối lúc tự giới thiệu bản thân câu đầu tiên chính là “Tôi là XXX, tiền bối tôi thích nhất là Cố An Kỳ.” Cũng như năm đó tất cả mọi người đều thích nghệ sĩ mình thích nhất là Lâm Huyên Di, bây giờ đổi thành Cố An Kỳ, tựa như mua thêm bảo hiểm cho khả năng theo đuổi thành công vậy.

      Cố An Kỳ là người tệ, nhưng hề dễ theo đuổi, thông minh, giảo hoạt, đồng thời cũng tương đối mẫn cảm, Tô Dật Phàm theo đuổi Cố An Kỳ cũng phải tốn sức của ba bò chín trâu, khăng khăng mực theo đuổi từ lâu mới có thể đuổi kịp. Mọi người vẫn cho rằng Tô Dật Phàm nếu muốn Cố An Kỳ đồng ý kết hôn cùng nhất định phải phí rất nhiều tâm lực, nhưng ngờ bây giờ chỉ dùng chiêu như thế có được trái tim Cố An Kỳ, khiến vào lúc xấu hổ đồng ý kết hôn, khỏi phải mọi người sùng bái Tô Dật Phàm đến cỡ nào.
      Cố An Kỳ và Tô Dật Phàm định chuẩn bị hôn lễ sau khi hoàn quay xong bộ phim này, dồn toàn bộ công việc vào giai đoạn rồi nghiêm túc chuẩn bị, có rất nhiều thương nhân muốn tài trợ cho hôn lễ của bọn họ. là tài trợ, ra để bọn họ làm người đại diện cho công ty tiệc cưới bọn họ đúng hơn. Tuy hôn lễ của Cố An Kỳ và Tô Dật Phàm chưa được tổ chức hai người trở thành tiêu điểm của ngoại giới. Nếu quả công ty cưới hỏi nào giành được quyền tài trợ chẳng khác nào chiếm được cơ hội tuyên truyền vô cùng lớn. Hai người này đến đâu cũng mang theo hiệu ứng minh tinh, đủ để mấy hôn phu hôn thê lũ lượt tìm đến công ty tiệc cưới của bọn họ.

      Ngày kết hôn chưa được ấn định nhưng “Octavia” với “Pamir” mời chuyên gia tới tiến hành lấy số đo của hai người, chuẩn bị đủ trang phục màu sắc mới nhất của quý này. Nếu nhầm, lúc này có lẽ “Pamir” thiết kế ít nhất năm bộ lễ phục dâu cho Cố An Kỳ rồi, đủ phong cách lẫn màu sắc để thay đổi trong tiệc cưới. Trước khi hoàn thành thiết kế còn cùng Cố An Kỳ nghiên cứu thảo luận màu sắc, kiểu dáng rồi mới tiến hành.

      Từ khi đồng ý kết hôn đến nay Cố An Kỳ hề có cảm giác vội vàng, trái lại, vẫn nên làm cái gì làm cái đó, lúc quay phim quay phim, lúc chụp quảng cáo chụp quảng cáo.

      “Huyên Di…” Lúc ở hậu trường, Kiều Trí Viễn tìm đến Cố An Kỳ, ta yếu ớt gọi tên khiến cảm thấy rất khó chịu.

      “Em là Cố An Kỳ, tiền bối, xin hãy nhìn cho .” Cố An Kỳ thản nhiên cười , “ biết vì sao với chị Toa Toa đều thích gọi em là Lâm Huyên Di, nhưng em phải là Lâm Huyên Di. Chị Huyên Di qua đời rồi, điều này em nghĩ mọi người đều phải ràng chứ?”

      “Em sắp kết hôn với Tô Dật Phàm sao?” Thần sắc Kiều Trí Viễn hơi kém, giọng cũng hung dữ. Dường như ta định phủ nhận lời của Cố An Kỳ mà lại hỏi quan hệ của với Tô Dật Phàm.

      “Ừ, như truyền thông thông báo, em sắp kết hôn với Tô Dật Phàm. Trí Viễn muốn đến tham gia hôn lễ sao? À, thiệp cưới của bọn em còn chuẩn bị, vẫn chưa in xong, chờ bao giờ xong, nhất định gửi đến với chị Toa Toa.” Cố An Kỳ ngậm miệng là Hứa Toa Toa, mở miệng là “ với chị Toa Toa”, quả nhiên lâu sâu, sắc mặt Kiều Trí Viễn đen mấy phần.

      Trí Viễn, có mấy lời em biết có nên hay .” Cố An Kỳ nhìn sâu vào bóng đen phía sau Kiều Trí Viễn, bình thản .

      “Em .” Kiều Trí Viễn .

      “Nếu chọn chị Toa Toa nên quý trọng, có những người khi lỡ tìm lại được.” Cố An Kỳ xong, cũng thèm nhìn biểu tình của Kiều Trí Viễn, nhanh chóng rời .

      Cố An Kỳ phải bỗng dưng muốn làm thánh mẫu, muốn thành toàn cho Kiều Trí Viễn hay Hứa Toa Toa gì đó. Đến giờ vẫn rất ghét Hứa Toa Toa, thích ta, mà đối với Kiều Trí Viễn cũng vậy. cho cùng, Hứa Toa Toa với Kiều Trí Viễn có thể đến được với nhau hay , hai người rốt cuộc như thế nào đều chẳng liên quan gì đến . ra câu đó chỉ để Kiều Trí Viễn biết lập trường của mình, nên cùng dây dưa, Hứa Toa Toa và ta ra mới là cặp đôi hoàn hảo, là người bên cạnh ta nửa đời sau.

      Cố An Kỳ là người rất lười, thích chèn ép người ta. Kiều Trí Viễn với Hứa Toa Toa, chuyện của họ muốn quản, đúng hơn là lười quản.

      Đoàn phim sắp tiến hành quay chính thức, phần đầu Cố An Kỳ có nhiều cảnh diễn nhưng Tô Dật Phàm lại ngược lại. thường ngồi bên cạnh vừa chờ Tô Dật Phàm quay xong, vừa quan sát tương tác giữa trong và ngoài sân khấu.

      Sau đó Hứa Toa Toa và Kiều Trí Viễn cũng đến quấy rối nữa, Cố An Kỳ đoán có lẽ do phủ nhận quyết liệt nên Kiều Trí Viễn tin phải Lâm Huyên Di. Nếu quả là “Lâm Huyên Di” của quá khứ, tuyệt đối nhàng bỏ qua chuyện này như thế, lại còn giúp Hứa Toa Toa nữa. Trước đây luôn hận Hứa Toa Toa với Cao Á mẹ ta. Hai người kia đoạt hạnh phúc đáng lẽ thuộc về , công khai chiếm lấy cha , cướp lấy tài sản nhà .
      luôn thể tha thứ, có cách nào tha được cho bọn họ. Chính họ biến thành nhi, cũng chính họ biến thành con riêng. Mẹ ràng là vợ chính thức cưới hỏi đàng hoàng, nhưng cho đến nay vẫn bị đám người kia đổi trắng thay đen, mẹ là kẻ thứ ba bên ngoài. Nực cười, quá nực cười.

      Cố An Kỳ vẫn hận, hận Hứa gia, hận mỗi người nhà họ, nhưng đến giờ muốn hận nữa. Những gì nên báo thù báo, những người đó cũng mất mấy thứ bọn họ muốn nhất, giờ cũng vô cùng thê thảm. Cao Á còn tiền tài địa vị mà bà ta thích. Ngoài Hứa thị ra, tất cả của cải của nhà họ Cao cũng đều phải bù vào nợ của bà ta. thể thủ đoạn của cậu Cố An Kỳ quả cao minh, từng bước bức bách nhà họ Cao, khiến bọn họ hoàn toàn phá sản. Bây giờ chỉ tuyên bố phá sản với bên ngoài mà còn gánh ít khoản nợ.

      Mà số nợ đó đương nhiên đổ lên đầu, giờ cả nhà bọn họ chỉ còn Hứa Toa Toa kiếm ra tiền. Chẳng qua mấy tin tức gần đây về Hứa Toa Toa đều thu hút được quá nhiều chú ý, tuy hoạt động vẫn như cũ nhưng gia tộc đóng cửa cũng ảnh hưởng nhất định đến nghiệp của của ta, nghe giờ thù lao của còn thấp hơn trước đây.

      Có lẽ Hứa Toa Toa có cảm xúc gì với tiền bạc, nhưng bây giờ ta lại mất trái tim của Kiều Trí Viễn, có được tình mà mình muốn. Mặc dù danh vọng trong giới giải trí vẫn còn, nhưng bởi “ đủ nghe lời” mà luôn bị “Thời Đại Tinh Thượng” chèn ép. Cuộc sống của ta có thể là như nước sôi lửa bỏng.

      Nếu họ nhận báo ứng xứng đáng, như vậy là đủ rồi, phải sao? Bây giờ cũng là lúc nên học cách buông bỏ… nên tức giận với người liên quan, nên buồn bực với người liên quan, những việc đó căn bản phải việc nên làm.

      Hôm nay mỗi lần nhìn , trong mắt đều lóe lên tia kì lạ, thể là cảm giác gì, nhưng luôn khiến người ta cảm thấy khó chịu. Mặc dù thái đô thù địch vẫn còn đó nhưng còn xen lẫn cả cảm giác quái dị.

      “Cut. Chuẩn bị cảnh tiếp theo.” Thiệu Văn Đình hô, nhân viên công tác lại điều chỉnh phân cảnh.

      Cảnh tiếp theo là cảnh giữa tiểu sư muội Từ Dao với Thạch Nữ, chỉ có Cố An Kỳ với Hứa Toa Toa diễn. Nội dung cảnh này về Từ Dao hẹn Thạch Nữ ra, là gặp phải chuyện phiền phức, hi vọng Thạch Nữ có thể giúp nàng. Thạch Nữ chuyện gì theo Từ Dao ra ngoài, kết quả phát Từ Dao lại gạt nàng, muốn hại nàng.

      Đây là lần đầu tiên Cố An Kỳ và Hứa Toa Toa diễn cảnh đối thủ thế này, chỉ có hai người diễn với nhau, nhìn Hứa Toa Toa đối diện, Cố An Kỳ hơi gật đầu. Hứa Toa Toa lạnh lùng nhìn , hề gì, chỉ im lặng nhìn kỹ. Ánh mắtt ta rất phức tạp khiến người ta ta nghĩ gì. Cố An Kỳ híp mắt, cũng im lặng theo.

      Gần đây Hứa Toa Toa thay đổi rất nhiều, có lẽ vì gia biến, cũng có lẽ vì tình biến của ta với Kiều Trí Viễn, trong khoảng thời gian này, ta bớt phóng túng. Vẻ mặt mỗi lần Hứa Toa Toa nhìn Cố An Kỳ khiến sinh ra ảo giác. Giống như Hứa Toa Toa luôn muốn thăm dò gì đó, như muốn biết chuyện gì đó từ người , tìm kiếm đáp án. Haha, ràng là đối thủ, phải sao? Vì sao lại nghĩ người này muốn tìm đáp án người mình kia chứ? Cố An Kỳ cảm thấy suy nghĩ của mình có chút quỷ dị.

      Được thôi, có số việc thể hỏi ngoài đời, vậy để hỏi trong phim thôi.
      139, DionĐông Tị thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 222: Trong diễn ngoài diễn

      Edit: Qin

      Beta: Sabj


      “Tất cả mọi người nhớ kỹ vị trí của mình đấy, mọi thứ đều chuẩn bị xong cả rồi. Phụ trách ánh sáng tiếp tục điểu chỉnh góc độ chút, hơi bị lệch rồi.” Thiệu Văn Đình hô to về phía sân diễn, xác nhận lại mỗi góc độ, mỗi chi tiết , chờ mọi thứ đâu vào đấy.


      Clapper board nhanh chóng hạ xuống.

      Từ Dao bước trong ngọn núi, cước bộ nhàng, nhưng lại như khẩn cấp, sải bước chân cũng lớn hơn. Thạch Nữ hơi nhíu mày, nhưng cũng theo, dường như nàng phát ra gì đó, ngón tay của nàng vò nát mấy đóa hoa đào.

      “Từ Dao, chúng ta cũng đủ xa rồi, ở đây có thể chuyện được rồi chứ?” Nàng chậm rãi dừng lại, nhìn Từ Dao vẫn còn muốn tiếp. nhàng xong, mặt cũng có biểu tình gì.

      “Có thể, đương nhiên có thể.” Từ Dao khẽ cười, chậm rãi xoay người lại. Từ Dao nghiêng bên đầu, trong khóe mắt tràn ngập ý cười, dường như có được điều mình muốn nhất, hưng phấn vô cùng.

      “Ngươi…” Thạch Nữ mở to mắt nhìn Từ Dao, “Ngươi phải muốn ta tới giúp.”

      Đây phải là câu nghi vấn, mà là câu khẳng định.

      “Bốp bốp bốp..” Từ Dao vỗ tay vài cái, nàng cười to cảm thán, “Thạch Nữ quả nhiên là Thạch Nữ, đối với chuyện quanh mình là mẫn cảm, nhạy bén khá đấy. Chẳng qua ngươi vẫn phát ra muộn quá thôi, lúc này… ha ha…”

      “Vì sao?” Thạch Nữ chút kích động, chỉ lẳng lặng nhìn người đối diện. Nàng có chút cảm xúc, quay mặt về phía Từ Dao, bình chân như vại, giống như đối phương nhàn thoại việc nhà với nàng vậy, chứ phải là mưu tính với nàng.

      “Vì sao ư? À, để ta suy nghĩ xem rốt cuộc vì gì nhé…” Từ Dao cười tươi tắn, vẻ mặt khờ dại ngây thơ, “À, Thạch Nữ tỷ à, cả người lực, linh khí bị phong tỏa, cảm giác tốt đâu nhỉ? Cảm giác linh khí dần dần bị hấp thu, bị tan rã… Ha ha, rất đau phải ?”

      Thạch Nữ gì, chỉ lạnh lùng bình tĩnh nhìn Từ Dao. Nàng chờ Từ Dao cho nàng đáp án, đợi Từ Dao cho nàng biết vì sao lại xảy ra chuyện này.

      Cố An Kỳ làm nhiều động tác, chỉ hờ hững bình tĩnh nhìn Hứa Toa Toa, chỉ là người xung quanh cảm thấy, so với Hứa Toa Toa nhiều làm nhiều lại thu hút ánh mắt người xem hơn.

      Diễn viên đóng phim nếu có bộ mặt diễn cảm, sau khi quay xong rất có khả năng bị gọi là “mặt đơ”, được coi là đóng phim, có đóng cũng chỉ là “xác chết” chứ phải vai diễn sống động. Rất ít, có thể là có rất ít diễn viên sau khi làm vẻ mặt hờ hững này mà lại còn được khen ngợi có kỹ năng xuất chúng. Núi băng phải ai cũng biết diễn.

      Bước đầu của diễn xuất chính là biểu cảm gương mặt, thứ hai là động tác, thứ ba là giọng , bước thứ tư, cũng là bước khó nắm bắt nhất, chính là khí chất. Cảm giác huyễn hoặc khó hiểu này khó nắm bắt nhất, nhưng lại có thể tác động vào sâu nội tâm người xem nhất. Tuy camera quay bóng lưng của Hứa Toa Toa, nhưng mọi nhân viên phim trường, tiêu điểm ánh mắt của mọi người vô tình đều dừng lại người Cố An Kỳ diễn vai Thạch Nữ.

      Vô thanh thắng hữu thanh, nàng câu nào, người cũng mang theo hương vị thanh lãnh, thoạt nhìn cao ngạo mà thanh nhã. phải là có cảm xúc, phải có cảm giác, chẳng qua Thạch Nữ biết nên bộc lộ tình cảm như thế nào mà thôi, vì vậy nàng đành chọn thản nhiên, lẳng lặng nhìn đối phương như vậy. câu chất vấn, lần lên tiếng.

      “Sao nào, ngươi oán ta ư?” Từ Dao xoay người lại, nhìn Thạch Nữ cười . “Đây đều là do ngươi tự chuốc lấy, biết hả? Là chính ngươi dụ dỗ Sát La, lại khiến Sát La thích ngươi, tình mới đến nỗi này. Nếu phải là người… Haha, quên , bây giờ có cũng vô dụng, tất cả muộn rồi.”

      Trong khoảnh khắc đó trong mắt Hứa Toa Toa mang theo hận ý, vào lúc đó, ngay cả chính ta cũng hiểu rốt cuộc mình lại phát tiết nhờ vai diễn Từ Dao này, hay là do oán hận với Cố An Kỳ và Lâm Huyên Di.

      Trong kịch bản Từ Dao hận Thạch Nữ, bởi vì mới đầu trong lòng Sát La có Thạch Nữ, Thạch Nữ là người đầu tiên thích, cũng là người đầu tiên . Còn sao? vì sao lại hận Cố An Kỳ? Vì sao lại hận Lâm Huyên Di? ra hận Lâm Huyên Di cũng chẳng có nguyên nhân đặc biệt nào, quan hệ của cha mẹ quá phiền phức, lúc đầu nguyên nhân có lẽ là vì mẹ ta, nhưng sau đó sao? Sau đó cái tên Lâm Huyên Di đều ở bên ta, cho dù có muốn đuổi kịp hay vượt qua cũng thể, vì thế mà từ từ oán hận. Cuối cùng… Là vì Kiều Trí Viễn…

      Hứa Toa Toa nở nụ cười châm biếm, chỉ là muốn châm biếm Thạch Nữ như tù nhân, mà còn chế giễu bản thân như con ngốc.

      Từ Dao cười rất dịu dàng, nhưng cũng lại ngông cuồng: “Yên tâm , cái xác này của ngươi dần dần vì linh lực tiêu tán mà hao mòn, đến lúc đó chỉ còn lại tấm mặt nạ mỏng. A, đúng, có lẽ trước khi linh lực tiêu tán, ngươi bị đánh về nguyên hình rồi, trở thành hòn đá mặc cho người ta chà đạp. Thạch Nữ, vạn năm tu vi biến thành vợt tre múc nước, có phải có ý nghĩa lắm ? Cảnh tượng đó đáng mong chờ.”

      “Sát La ư…” Thạch Nữ mù mờ , nhắc lại hai chữ này lần nữa, dường như căn bản nghe được tình trạng ghê gớm khi tiêu tán linh lực mà Từ Dao .

      “Ta quen người này.” Nàng trả lời chắc như đinh đóng cột.

      “Ha, Thạch Nữ, ta nên là ngươi thông minh? Hay khù khờ đây?” Từ Dao thản nhiên , “Lần đầu tiên gặp ta, phải ngươi cũng nhận ra rồi sao? Còn biết? Ngươi cho là mình lừa ai?”
      ra khí người ngươi là do đó.” Thạch Nữ nhíu mày, “Ngươi ở cùng với , nếu bị mê muội tâm trí cũng có gì bất ngờ.”

      bậy bạ gì đó?” Từ Dao nén giọng, nhưng do cảm xúc dao động mà bắt đầu cất cao, “Ngươi biết cái gì? Biết cái gì hả? Cái gì gọi là bị chàng làm mê muội tâm trí? Cái gì gọi là có gì bất ngờ? Ta luôn thương chàng, luôn chàng. Căn bản ngươi biết chàng đối với ta mà là quan trọng cỡ nào, tồn tại của chàng quan trọng đến đâu. phải chàng mê hoặc tâm trí ta, ngay từ đầu ngươi chẳng biết gì cả.”

      Hứa Toa Toa giống như muốn đem tất cả ủy khuất dồn nén bấy lâu trong lòng phát tiết ra ngoài, trong mắt tràn ngập điên cuồng. Bọn họ hiểu, hiểu chút nào hết. ta muốn đến với Kiều Trí Viễn, cho đến bây giờ phải vì là người đàn ông của Lâm Huyên Di, ta muốn đến với … Chẳng qua là vì ta … Chỉ là như vậy mà thôi…

      Nhưng vì sao… vì sao…

      Hứa Toa Toa nghĩ đến đây, trong lòng lại cảm thấy chua xót. Nhìn thấy ngoài sân diễn mọi người đứng đông đúc, còn ta mấp máy môi cách cứng ngắc, giống như điều chỉnh lại vẻ mặt lúc này. ta là diễn viên, ta đóng phim, thể để yếu tố bên ngoài ảnh hưởng đến việc diễn lúc này của ta được. Hứa Toa Toa cố gắng khống chế cảm xúc của mình, lần nữa khôi phục trạng thái ‘Từ Dao’.

      “Ha, ngươi có thể so sánh với ta sao? là, ngươi chẳng qua chỉ là Thạch Nữ, Thạch Nữ có tình tình dục mà thôi, ngươi cơ bản có cảm nhận được cảm giác đau lòng này.” Từ Dao nhàn nhạt .

      Thạch Nữ gỉ, chỉ thản nhiên nhìn nàng ta như thấy nàng ta đáng thương. ràng Thạch Nữ bị trói buộc ở nơi này, đối với bên ngoài chỉ là kẻ yếu, nhưng nàng lại dùng ánh mắt thương hại nhìn Từ Dao. Nàng mở miệng gì, hoặc là nàng biết nên gì. Nàng chỉ như thế, im lặng đứng bên, nhìn Từ Dao đứng giữa sân diễn đầy bi thương, khổ sở áp lực.
      “Thạch Nữ, ngươi cứ chờ bị luyện hóa , Thất Tinh Khóa Trận này từ từ hút dần linh lực của ngươi, ta mong chờ đến cuối cùng ngươi biến thành dạng gì.” Từ Dao lạnh lùng nhìn Thạch Nữ, khóe miệng lạnh lùng nhếch lên.

      “Từ Dao..” Thạch Nữ nghe Từ Dao phát tiết xong, mở miệng lần đầu, “Sát La phải là quái dễ đối phó, người đến với , đến tột cùng chỉ là nhóm lửa lên người, người bị hủy hoại chính là ngươi, ngoại trừ kết quả đó ra, chẳng có gì cả.”

      Giọng của Thạch Nữ trong trẻo nhưng lạnh lùng, lại lộ ra chút bất đắc dĩ. Nàng hề câu nào vì mình, cho dù biết Từ Dao muốn luyện hóa nàng, nàng cũng hề mở miệng biện giải cho mình.

      cần người quan tâm.” Từ Dao thản nhiên , “Là nhóm lửa người, là chơi với lửa hay gì nữa, đều là chuyện của mình ta, cần ngươi phải .
      Ha, ngươi cứ từ từ đợi bị luyện hóa , đến lúc đó chắc chắn phấn khích lắm. Sau khi ngươi chết, trái tim Sát La cũng về với ta, chàng mãi mãi ở cùng ta. Mãi mãi…”

      Từ Dao híp mắt lại, nhìn về phương xa, vẻ mặt từ từ dịu dàng lại.

      “Cắt.” Thiệu Văn Đình hô lên, “Biểu tệ, Hứa Toa Toa tiến bộ rồi đấy.”

      “Cám ơn đạo diễn Thiệu…” Hứa Toa Toa bước lên , dường như vẫn chưa định thần lại, cả người vẫn ở trạng thái như diễn, sắc mặt có vẻ tái nhợt.

      Kiều Trí Viễn đứng bên xem, nhìn thấy Hứa Toa Toa xuống sân, ta im lặng xoay người, về phía đài.

      Cố An Kỳ thấy Hứa Toa Toa với Kiều Trí Viễn như vậy hơi nheo mắt lại. Hứa Toa Toa trong cảnh diễn này nhập vào nhân vật ‘Từ Dao’ kia, cũng chính vì vậy mà cảnh này càng thêm trọn vẹn. Cố An Kỳ luôn cẩn thận quan sát kỹ động tác, ngữ khí, diễn cảm của Hứa Toa Toa, từ đó thăm dò ra ít chuyện. Những lời Hứa Toa Toa chính xác đều là kịch, nhưng mỗi lần ta , ra đều có biến hóa rất . Dựa vào những biến hóa kia, Cố An Kỳ có thể biết được ít chuyện.
      139, DionĐông Tị thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :