1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Siêu sao trở lại - Gạo nếp đường trắng ( Hoàn - 229 chương )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      thích cảnh diễn hơn

    2. Đông Tị

      Đông Tị New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      3
      Uầy, đọc mê mẩn luôn. Truyện rất hay, rất logic. Nam cường nữ cường là thể loại mình thích nhất. Cảm ơn editor nhé!!!! Mong chờ các chap tiếp theo :)
      139 thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 205: Xứng đôi

      Edit: Sabj


      Cố An Kỳ và Tô Dật Phàm kết thúc phần diễn, hai người hiểu ý nhìn nhau cười, hề nhiều lời, sau đó chia ra mỗi người hướng.


      Cố An Kỳ tới bên cạnh Thiệu Văn Đình ngồi xuống, hề hỏi han kết quả cuối cùng của vòng tuyển chọn. Ai thắng ai thua, ai là nhân vật chính câu cũng thăm dò, để mặc Thiệu Văn Đình tự lựa chọn.

      “Con bé giảo hoạt, vừa ngang nhiên gian lận đó.” Thiệu Văn Đình than thở, tuy nhiên trong giọng của ông cũng chẳng có bao nhiêu trách cứ.

      “Có ư? Cháu chỉ làm theo cầu của đạo diễn Thiệu thôi mà.” Cố An Kỳ híp mắt, mỉm cười đáp trả. Thiệu Văn Đình bị lời của làm cho nghẹn họng.

      Thiệu Văn Đình nhìn hậu bối trẻ tuổi mà khẽ thở dài. Đúng vậy, Cố An Kỳ hề làm gì trái quy tắc. căn bản hề giúp Tô Dật Phàm chuyện gì, tất cả đều làm theo cầu ghi tờ giấy của Tô Dật Phàm. giúp , nhưng cũng làm khó Tô Dật Phàm. Với bản lĩnh của , hoàn toàn có thể ném cho Tô Dật Phàm bảy bảy bốn chín thử thách để vượt qua, tuy nhiên… Trước khi bắt đầu vòng này ông , muốn Cố An Kỳ phối hợp với người được đề cử chứ phải làm khó họ.

      Thiệu Văn Đình đúng là tự lấy đá đập vào chân mình.

      Ai, thể , Tô Dật Phàm chọn điểm khởi đầu rất xuất sắc, cộng thêm hai người này là người nên quả diễn rất thuận lợi.

      Diễn xuất chính là bản nhạc với nhịp điệu, luật, cộng hưởng của riêng nó. người độc thoại diễn là solo, giọng hát hay hay dở lập tức có thể nhận ra*. Hai người diễn cùng nhau là song ca, vừa phải phối hợp, vừa phải dung hòa với đối phương, chỉ khi nào có đủ ăn ý mới có thể cất lên những giai điệu hài hòa nhất, tuyệt vời nhất. Nếu lúc trước Thiệu Văn Đình còn cố gắng tìm kiếm thiếu hụt giữa Cố An Kỳ cùng Tô Dật Phàm ngay từ lúc hai người bắt tay vào diễn, chỗ thiếu hụt dần dần được lấp đầy.

      (*nguyên văn dựng cột thấy bóng: Dựng cột tre dưới ánh nắng mặt trời, lập tức có thể thấy được bóng, ý là thấy được hiệu quả rất nhanh chóng)

      bao lâu rồi ông chưa được nghe thanh cầm sắt hài hòa xứng đôi, xuất chúng như thế. Đôi này, đúng là khiến người ta phải ngạc nhiên.

      Vốn ông cũng đánh giá cao phần diễn của Cố An Kỳ cùng Kiều Trí Viễn, nhưng vẫn cảm thấy Kiều Trí Viễn nghĩ Cố An Kỳ thành ai đó, vì vậy trong lúc diễn cảm xúc thay đổi quá lớn làm cho mất cái hồn, mặc dù có thăng có trầm, nhưng chính điều đó lại càng làm bại lộ khuyết điểm của ta. ta cảm xúc hóa quá mức, đây phải để biện hộ cho việc ta cảm xúc hóa tốt, mà chính là ta khống chế được tình cảm của mình,vì vậy biến phần diễn trở thành mớ hỗn loạn, khó nắm bắt được tiết tấu, xuyên suốt cả quá trình là những đoạn cao trào, hề có khoảng lặng. Mặt khác, ăn ý giữa ta và Cố An Kỳ so với độ ăn ý của Tô Dật Phàm cùng Cố An Kỳ chênh lệch.

      Diễn xuất có thắng bại, nhưng lại có chính và phụ, so với Kiều Trí Viễn, Tô Dật Phàm hiểu được cách xử lý hình ảnh, biết cách phát huy tối đa từng ưu điểm vụn vặt nhất. Xét về phương diện diễn xuất cũng ăn đứt Kiều Trí Viễn, cho dù đối tượng hôm nay phải Cố An Kỳ, có lẽ Thiệu Văn Đình cũng vẫn chọn làm nam chính. Mặt khác, thể nghi ngờ, cùng Cố An Kỳ là cặp đôi ăn ý nhất, trong và ngoài lúc diễn đều ăn ý mười phần, mỗi ánh mắt, động tác đều có thể đoán ra được suy nghĩ của đối phương, biết bước tiếp theo nên làm gì.

      đôi hoàn hảo như vậy, ông còn lí do gì để chia rẽ đây?

      cho thằng nhóc nhà biết, nhớ để trống khoảng thời gian tới. Con bé xảo quyệt.” Thiệu Văn Đình lắc đầu .

      “Cám ơn đạo diễn Thiệu.” Cố An Kỳ cười , nhìn Thiệu Văn Đình rời .

      Kết quả Tô Dật Phàm giành được vai nam chính nằm trong dự kiến của . Trong những diễn viên cùng tham gia tuyển chọn, Kiều Trí Viễn cũng được coi như khá tốt. Thiệu Văn Đình vẫn có ấn tượng tốt về ta, cho rằng ta có tiềm năng, vì thế cho ta đảm nhận vai nam phụ.

      Cố An Kỳ nhìn Hứa Toa Toa dọc theo đường như có như lộ ra địch ý với , khóe miệng nhàn nhạt cong lên. ra Hứa Toa Toa phải là người suy nghĩ phức tạp, ít nhất đối với là thế. Từ trước tới nay ta đều có tính chiếm hữu rất mạnh, lúc trước khi chưa chính thức ở bên cạnh Kiều Trí Viễn ba lần bảy lượt đến trước mặt khiêu khích, thị uy. Ỷ vào mình có gia thế bối cảnh làm hậu thuẫn mà hề bận tâm đến lực ảnh hưởng và mối quan hệ của Lâm Huyên Di trong giới.

      Cố An Kỳ cuối cùng “nhường” Kiều Trí Viễn, à, đúng hơn phải là ném cho ta. vốn là người mắc tính sạch rất cao, đối với tình cũng vậy, khi bắt gặp Kiều Trí Viễn và Hứa Toa Toa bắt cá hai tay*, lập tức ghi tên Kiều Trí Viễn vào sổ đen.

      (nguyên văn: phách thối (劈腿) tách chân: Ban đầu là thuật ngữ thể thao, chỉ việc hai cái đùi bị tét cơ, căng cơ hay nứt cơ do vận động quá hạn. nay “phách thối” trở thành từ chỉ việc chân đạp hai thuyền thậm chí nhiều thuyền (bắt cá 2 tay) trong tình cảm, đây là từ những năm gần đây lưu hành phổ biến trong giới trẻ ĐàiLoan.)
      Tô Dật Phàm đúng, là người lòng dạ hẹp hòi, chẳng qua để lộ ra ngoài mà thôi.

      “Được nhận vào vai nam chính mà định mời em ăn tối sao?” Cố An Kỳ hơi nhíu mày nhìn Tô Dật Phàm đối diện, khóe miệng có ý cười.

      “Buổi tối tới nhà , nấu cơm mời em.” Tô Dật Phàm mỉm cười , “Ăn bên ngoài vệ sinh.”

      “Ha ha,” Cố An Kỳ nở nụ cười, “Em mong đợi đây, nhưng đừng phá hoại đồ ăn là được. Hình như đây là lần đầu tiên em đến nhà đúng ? Nhà phải vừa bẩn vừa lộn xộn đấy chứ?”

      “Nghĩ gì thế?” Tô Dật Phàm nhéo mũi Cố An Kỳ.

      có gì.” Cố An Kỳ híp mắt cười.

      Hai người qua Hứa Toa Toa cùng Kiều Trí Viễn, thèm chào hỏi câu. Kiều Trí Viễn đột nhiên cản đường, điều này làm cho cả Cố An Kỳ cùng Tô Dật Phàm đều khó chịu.

      “Rốt cuộc là ai?” Kiều Trí Viễn cau mày hỏi, “Vì sao lại biết?”

      gì vậy?” Vẻ mặt Cố An Kỳ mờ mịt khó hiểu giống như chỉ là người ngoài cuộc, “Em phải Cố An Kỳ sao? Cách đây khoảng nửa năm em và còn diễn với nhau, phải nhớ chứ?”

      “Cuộc đối thoại vừa rồi nghe được ở đâu?” Sắc mặt Kiều Trí Viễn vẫn thâm trầm, ánh mắt sáng quắc nhìn Cố An Kỳ, giống như muốn nhìn thấu xem là ai.

      “Đối thoại á? Khi diễn tự nhiên nghĩ ra.” Cố An Kỳ thản nhiên , “Lời thoại như vậy rất kích thích đúng ? phải lúc diễn vừa rồi Kiều cũng mới nghĩ ra sao?”

      “Tôi…” Kiều Trí Viễn bị câu hỏi của Cố An Kỳ làm cho cứng họng, mãi lúc lâu thốt ra được từ tiếp theo.

      “Xin lỗi, chúng tôi trước.” Tô Dật Phàm che chở Cố An Kỳ về phía trước, khéo léo chặn tầm mắt đánh giá của Kiều Trí Viễn.

      nghĩ lại cảnh diễn kia sao? Nó là chuyện từng xảy ra ư?” Tô Dật Phàm hỏi, với hiểu biết của về Cố An Kỳ có thể đoán ra lúc đó có diễn hay .

      “Ừ, từng xảy ra, cứ thấy mặt ta là em lại tức, dù sao phần này cũng là em phải diễn theo ta, em thuận tiện dùng luôn mấy lời đó để hạ thấp ta.” Cố An Kỳ thản nhiên , “Ừ, sau khi xong còn thoải mái hơn so với tưởng tượng.”

      “Em thích Hứa Toa Toa là vì Kiều Trí Viễn?” Tô Dật Phàm hỏi.

      phải. Từ rất lâu trước kia muốn nhìn thấy ta rồi.” Cố An Kỳ giấu giếm thẳng, “ biết năm đó em xuất thân từ trại mồ côi đúng ?”

      Tô Dật Phàm gật đầu, điều này Cố An Kỳ từng đề cập, nhưng việc đó và Hứa Toa Toa có quan hệ gì với nhau?

      “Mẹ của ta đoạt cha em, mẹ em bị họ bức chết, em bị ném tới trại mồ côi. Ừm, đơn giản thế thôi. Xét về huyết thống Hứa Toa Toa còn phải gọi em tiếng ‘chị’ đấy, nhưng thôi, nghe kinh khủng lắm, quên .” Cố An Kỳ lẩm bẩm, giọng hề phập phồng. Đúng vậy, nếu là chuyện cũ, còn quan tâm làm gì?

      “Ít nhất tại em sống tốt hơn, hạnh phúc hơn bọn họ đúng ?” Tô Dật Phàm ngừng lại chút rồi . cũng an ủi Cố An Kỳ, bởi vì biết cần.

      “Ừm, đúng vậy, em tốt hơn so với họ. Họ sống thoải mái bằng em.” Cố An Kỳ nghĩ rồi cười vui vẻ.

      Nghe tại cậu nắm trong tay Hứa thị, Cao gia càng ngày càng điên cuồng hơn, dĩ nhiên là muốn dựa vào vài thủ đoạn để trọng chấn kỳ cổ*. Tuy nhiên sao cậu lại chịu buông tha cho họ, thẳng tay dựng lên kết cục để họ nhảy vào, tại chẳng những Hứa gia, mà thậm chí ngay cả doanh nghiệp Cao gia cũng cực kì khó khăn. Hứa Toa Toa có lẽ còn chưa biết nhà ta thành ngọn núi rỗng.

      (*trọng chấn kì cổ: sau khi thất bại, chấn chỉnh lại năng lực, tinh thần để làm lại chuyện đó)

      Cao Á phải rất con sao? phải mong muốn gì của ta cũng đáp ứng sao? Cả nhà họ đeo vàng mặc bạc, sống những tháng ngày xa xỉ cũng ngắn, nhưng danh tiếng trong giới thương nhân lại hề tốt, đắc tội rất nhiều người, tại muốn tìm người vay tiền, người ta cho, muốn vay ngân hàng, ngân hàng cũng chịu. Nay bọn họ suy tàn, chắc chắn ít người muốn “chia chén canh”, bỏ đá xuống giếng muốn tới đả kích.

      (chia chén canh分一杯羹: bắt nguồn từ điển cố trong cuộc chiến của Hạng Võ và Lưu Bang. Hạng Võ vì muốn buộc Lưu Bang xuất chiến mà bắt trói Thái Công là cha của Lưu Bang, đe dọa nếu Lưu Bang đầu hàng giết cha. Thấy thế Lưu Bang : “Ta và ngươi cùng khởi binh chống Tần và từng kết nghĩa em, vậy cha ta chính là cha ngươi, nếu ngươi muốn bỏ cha ngươi vào chảo để nấu, hãy chia cho ta chén canh”.

      Vì vậy câu này có nghĩa đại khái đến việc chia sẻ lợi ích)

      Những ngày vừa rồi vui vẻ ? Thoải mái ? Cao Á, hãy tận hưởng “cuộc sống địa ngục” của bà .



      Cố An Kỳ thản nhiên cong khóe miệng, dựa vào vai Tô Dật Phàm cọ cọ. Thù của được trả, trong lòng đối với quá khứ còn vướng bận, tại người có thể ràng buộc chỉ có người bên cạnh này, cứ như vậy , cứ như vậy trải qua cả đời .

      “Ha ha, cũng thể phản bội em, nếu em tha cho .” Cố An Kỳ đe dọa Tô Dật Phàm.

      bé ngốc, đừng đem chuyện cha mẹ em đặt lên chuyện của chúng ta. Chúng ta chắc chắn hạnh phúc.” Tô Dật Phàm nắm tay , mười ngón đan vào nhau.

      Đúng vậy, họ chắc chắn hạnh phúc. dẫm vào vết xe đổ của mẹ, hồ đồ, tàn nhẫn giống như cha. Họ hiểu đối phương như hiểu chính bản thân mình, họ tuyệt đối tương lai hạnh phúc hoàn mỹ.
      139 thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 206: Hứa Toa Toa được chọn

      Edit: Sabj



      Tin tức Tô Dật Phàm cùng Cố An Kỳ lại lần hợp tác trong bộ phim mới của Thiệu Văn Đình nhanh chóng đến tai truyền thông. Tô Dật Phàm và Cố An Kỳ đều có sức hút phòng bán vé, bộ phim điện ảnh hợp tác đầu tiên của hai người ngay trong tuần đầu tiên đạt mức doanh thu hàng vạn, sau mấy tuần liên tục công chiếu đột phá tới mức hàng triệu. Con số này đối với tổ quay phim chính là thành tích dám nghĩ tới.

      《 Tình cuối cùng 》 gặt hái thành công rực rỡ, chẳng những phòng bán vé kiếm bội tiền mà còn nhận được lời khen ngợi tới tấp.

      Bình luận điện ảnh, phòng bán vé, thông thường bộ phim điện ảnh chỉ cần chiếm được thứ là rất tốt rồi, nhưng Tô Dật Phàm cùng Cố An Kỳ lại đạt được cả hai. Phim công chiếu lâu, ngay cả bản DVD cũng được phát hành, nhưng thủy triều mang tên《 Tình cuối cùng 》 vẫn chưa rút .

      Mọi người đều rất tò mò, Tô Dật Phàm, Cố An Kỳ, cộng thêm thiên tài đạo diễn Thiệu Văn Đình thoái giới giải trí nhiều năm, phim điện ảnh có kết hợp của ba người này rốt cuộc như thế nào. Mặc dù nội dung chưa được công bố, nhưng nghe ít diễn diên chuyên diễn vai hành động được chọn vào vai phụ hoặc là vai nam số hai*, có thể dàn sao tụ hội. Về bên nữ, ngoài nhân vật chính được xác định, còn lại chưa có tin tức gì, nhưng người trong cuộc cho biết Hứa Toa Toa cũng tham gia bộ phim này, hình như cũng là nữ chính. Có thể ta và Cố An Kỳ đều là nữ thứ nhất, hai người hỗ trợ lẫn nhau.

      (*bên Trung nam chính gọi là nam thứ nhất, nam phụ là nam thứ hai thứ ba bla tùy theo mức độ quan trọng của vai nam kia, bên nữ cũng thế. Cơ mà trừ những trường hợp cả hai từ cùng xuất thế này ra mình chỉ để là nam phụ nữ phụ cho thuần việt)

      Thời gian gần đây Hứa Toa Toa vẫn phủ sóng màn ảnh, bộ phim bom tấn Hollywood bị từ bỏ được ta lấy ra để lăng xê cho tấm lòng nước của ta. Bản thân ta hay quản lý hề trực tiếp tiết lộ, mà thông qua máy chủ nước ngoài, dùng tên cá nhân công bố bằng tiếng blog, sau đó để blogger “trùng hợp” phát dịch lại rồi thông báo cho truyền thông.

      Chuyện này rất ầm ĩ, công ty đối phương biết là Hứa Toa Toa giở trò, nhưng cả máy chủ lẫn trang web đều được xử lý rất khéo léo.

      bên là ngôi sao mới lên của phòng bán vé, bên là diễn viên gạo cội, ai thắng ai thua còn rất khó .

      “Ừm, Hứa Toa Toa đúng là lắm trò.” Cố An Kỳ đặt chén trà cùng tờ báo trong tay xuống, khẽ nở nụ cười, “Trước khi mọi chuyện được xác định khống chế hướng phát triển của dư luận rồi.”

      cần phải để ý đến ta, dù sao cho dù ta đến đây, ta cũng chỉ cảm nhận được chênh lệch càng lúc càng lớn mà thôi, em nương tay với ta, phải sao?” Tô Dật Phàm hiếm khi ác độc lần.

      “Ha ha, đổi tính năng độc ác từ khi nào thế?” Cố An Kỳ mỉm cười, để mặc Tô Dật Phàm ôm lấy từ phía sau.

      thích sao?” Tô Dật Phàm thầm bên tai Cố An Kỳ.

      phải.” Cố An Kỳ nhắm mắt, khẽ cười, “Thỉnh thoảng mấy câu này cũng coi như cổ vũ.”

      “Chẳng qua đạo diễn Thiệu có nhận ta hay còn chưa biết.” Tô Dật Phàm , “Mặt khác ta có chịu diễn hay lại là vấn đề khác. Từ trước tới nay ta đều quen được đóng nữ chính, nay lại bắt ta đóng nữ phụ, có lẽ ta chịu được đâu nhỉ?”

      “Chưa chắc lúc này ta chịu đóng vai phụ đâu.” Cố An Kỳ thản nhiên , “Tin Hứa thị phá sản, công ty Cao gia đóng cửa bị phanh phui, họ muốn che giấu cũng được, gần đây còn phải đem vàng bạc trang sức bán nữa. À, có phần rơi vào tay những người khác, còn đâu toàn bộ bị em và cậu thu hồi rồi. Bà ngớ ngẩn kia biết trang sức của mẹ em đáng giá đến mức nào, bán đấu giá chẳng biết hét giá, đúng là quá ngu ngốc.”

      “Địa vị tiểu công chúa của Hứa Toa Toa cũng khó mà giữ được, cũng chẳng thể đứng trong giới thiên kim tiểu thư. Mấy năm nay ta tiêu tiền như nước, thèm dùng chuyên viên trang điểm của công ty mà tự mình mời nhà thiết kế nước ngoài thiết kế riêng trang phục cho mình, tiền của ta gần như chỉ rắc lên váy áo. Bây giờ trong nhà xảy ra họa lớn, thể cóp nhặt được tiền ngay. Đường lui của ta hết, sau này cũng chỉ có thể tập trung cho giới diễn xuất, bây giờ ta vẫn còn là trụ cột của ‘Thời đại tinh thượng’, có lẽ sụp đổ ngay. Được tham dự vào bộ phim này của đạo diễn Thiệu chính là cơ hội tuyệt vời cho mọi diễn viên, mọi người muốn diễn còn có cơ hội, nếu Hứa Toa Toa được chọn, với quan điểm của ‘Thời đại tinh thượng’, chắc chắn họ nửa khuyên bảo, nửa ép buộc Hứa Toa Toa.”

      “Ừ, nếu Hứa Toa Toa thay đổi được bản tính tốt, còn nếu vẫn kiêu ngạo vênh váo, ‘Thời đại tinh thượng’ chắc chắn nâng người mới lên, tìm người dễ khống chế làm ‘chị cả’ .”

      Cố An Kỳ nheo lại mắt: “Đương nhiên đây phải chuyện có thể thay đổi trong thời gian ngắn được, nếu ta giành được giải thưởng Cá ngựa cho nữ diễn viên có lẽ còn an ổn thời gian, nhưng nếu bị em đoạt mất vị trí kia. À… cuộc sống của ta như thế nào rất khó . Khả năng từ từ thay đổi.”

      Cố An Kỳ rất mong đợi Hứa Toa Toa cùng diễn chung bộ phim, rất tò mò sau khi trải qua khác biệt trong đối xử và áp lực mắc nợ Hứa Toa Toa lột xác như thế nào? Là phá kén, hay là sa đọa? Đúng là khiến người ta chờ mong.

      Trước đây Hứa Toa Toa cùng Cao gia tính kế , vẫn chưa quên. Hại rơi xuống vách núi cũng quên, tất cả tất cả đều nhớ , đều ghi tạc trong lòng.

      chờ đợi đủ rồi, bây giờ là lúc quay lại thanh toán khoản nợ, Hứa gia, Cao gia tại khó khăn, song tương lai còn khó khăn hơn nữa. Cho họ nếm thử quả đắng tự họ trồng , việc gì cũng có quả báo của nó.

      Cố An Kỳ mím môi, nhắm mắt lại. Tô Dật Phàm ôm chặt Cố An Kỳ vào lòng, lời.

      “Chị An Kỳ chị An Kỳ xong rồi.” Giản Tiếu hấp tấp chạy vào, “Hứa Toa Toa lần này được chọn rồi, nghe vào vai nữ phụ.”

      “A, em… em, em biết hai người … Khụ khụ, em ra ngoài trước.” Giản Tiếu xấu hổ nhìn Cố An Kỳ và Tô Dật Phàm, từ từ lui ra ngoài.

      “Được rồi, bọn chị cũng chẳng chuyện gì bí mật, em cứ vào . Chuyện này là sao, em cẩn thận cho chị nghe xem em nghe được tin này ở đâu.” Cố An Kỳ .

      “Vừa rồi đạo diễn Thiệu gọi điện đến, là sau khi lựa chọn trong nhóm nghệ sĩ nữ, cảm thấy Hứa Toa Toa rất có tiềm năng, cho nên cho ta vai.” Giản Tiếu .

      “Ồ, …” Cố An Kỳ cũng quá kinh ngạc, dường như tất cả đều nằm trong dự liệu của .

      “Nhưng mà tại sao đạo diễn Thiệu lại cố tình thông báo chuyện này?” Cố An Kỳ hơi híp mắt, biết vì sao có cảm giác Thiệu Văn Đình dường như biết chút ít về mối quan hệ giữa và đời trước. Bất luận là đề tài lúc trước hay phép thử lúc sau đều khiến phải nghi ngờ.

      Cố An Kỳ liếc nhìn Tô Dật Phàm, quả nhiên cũng nhíu mày: “Đạo diễn Thiệu còn ?”

      “Em , em phải người nghe điện thoại, lúc ngang qua văn phòng của Chu tiên sinh em thấy ấy cái gì mà ‘đạo diễn Thiệu’, ‘Toa Toa tiểu thư’, ‘được chọn’ cái gì đó thôi.” Giản Tiếu nhìn Cố An Kỳ .

      Cố An Kỳ suy nghĩ, nhưng lại vẫn nghĩ ra. mỉm cười: “Ừ chị biết rồi, lát nữa chị tìm Chu tiên sinh.”

      “Vâng.” Giản Tiếu gật gật đầu, “Chị An Kỳ, chị phải cẩn thận Hứa Toa Toa, mơ ta mong ước vị trí nữ chính kia lâu, chừng lại giở thủ đoạn nào đó.”

      “Ha ha, yên tâm , chị sao.” Cố An Kỳ cười, quá nhiều.

      việc vào quỹ đạo, cũng chẳng có gì phải lo lắng, tại việc quan trọng nhất cần làm chính là cố gắng diễn xuất tốt để đạt được vị trí cao hơn. Có lẽ con đường dễ dàng, nhưng đáng để thử.

      bảo vệ An Kỳ.” Tô Dật Phàm nắm chặt tay Cố An Kỳ. Nhìn ra bất an của Cố An Kỳ chỉ mỉm cười, lặng lẽ tựa vào ngực . Tô Dật Phàm vẫn canh cánh chuyện lần trước bảo vệ tốt cho , đến bây giờ việc này vẫn là bóng ma trong lòng . Xem ra chuyện này thực ảnh hưởng rất lớn đến .

      “Em sao.” vỗ vỗ lên tay Tô Dật Phàm.

      Việc Hứa Toa Toa được nhận vai diễn này vốn có gì khó đoán, diễn xuất của ta kém, theo như lời Thiệu Văn Đình mà chính là hạt giống rất hứa hẹn. Vì vậy khi biết ta được chọn, lại còn vào vai nữ phụ, kỳ Cố An Kỳ hề kinh ngạc.

      Chẳng qua rất muốn biết phản ứng của Hứa Toa Toa sau những phong ba của gia tộc. ta vươn lên, hay giậm chân tại chỗ?

      Cố An Kỳ suy nghĩ đến mất hồn. Nếu vai diễn của Hứa Toa Toa là nữ phụ, như vậy bọn chắc chắn thiếu cảnh diễn cùng nhau, Hứa Toa Toa, có thể vươn lên để đủ tư cách làm đối thủ của tôi? Hay chỉ có thể chậm rãi cam chịu, rơi xuống vực thẳm do chính tạo ra?

      “Tút, An Kỳ, nhận điện thoại.” Chu Á Kiệt qua đường dây nội bộ chuyển cuộc gọi cho .

      Chẳng lẽ là của đạo diễn Thiệu? Cố An Kỳ nhíu mày, thể hiểu được lý do cuộc gọi này lại được chuyển qua.

      “Ừ.” Cố An Kỳ thu mắt, cầm lấy điện thoại công ty.

      “Alo, tôi là Cố An Kỳ.” Cố An Kỳ như như bình thường.

      “Cố An Kỳ, tôi là Hứa Toa Toa.” Đầu bên kia vang lên giọng hơi khàn khàn.

      Hứa Toa Toa? Cố An Kỳ nhíu mày, vì sao là đạo diễn Thiệu, đột nhiên trong chớp mắt lại biến thành Hứa Toa Toa. Hình như cũng có gì để tán gẫu với Hứa Toa Toa mà, ta gọi điện tới là có mục đích gì?

      Đầu bên kia rất lâu sau gì thêm, Cố An Kỳ khỏi nhíu mày, đành phải mở miệng hỏi: “Xin hỏi có chuyện gì sao?”
      139Đông Tị thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 207: Thư tình

      Edit: Sabj


      “Cố An Kỳ, rốt cuộc gì với Kiều Trí Viễn?” Giọng của Hứa Toa Toa hơi run rẩy, dường như rất tức giận nhưng cố gắng đè nén.


      “Em và Kiều Trí Viễn làm gì có cái gì riêng tư, có lần nào gặp mặt mà có chị Toa Toa đứng bên cạnh đâu?” Cố An Kỳ thản nhiên , ngón tay đùa nghịch dây điện thoại, cuốn tới cuốn lui.

      “Cố An Kỳ, tôi nhịn đủ rồi. Tôi biết là , tôi biết thể nào cũng là .” Hứa Toa Toa căm hận, “ có Tô Dật Phàm, phải sao? Sao còn phải làm như vậy?”

      “Em lại lần nữa, tình cảm của em và Dật Phàm vô cùng tốt, mong chị Toa Toa cần quan tâm. Còn đối với loại đàn ông như Kiều Trí Viễn em có hứng thú, cũng nhúng tay vào chuyện tình cảm của hai người.” Giọng điệu của Cố An Kỳ hề lên xuống, cuộc đối thoại nhàm chán này khiến thiếu chút nữa dập luôn máy. Cái gì mà bảo mơ ước Kiều Trí Viễn, còn dụ dỗ ta? Đùa à? Loại đàn ông đó căn bản vừa mắt .

      ngay cả chút cảm giác thích đối với Kiều Trí Viễn cũng có, gì đến chuyện “dụ dỗ” hay là “ gì đó”?

      “À, trả lời chuyên nghiệp đấy, lo tôi cho Tô Dật Phàm nhà sao?” Hứa Toa Toa .

      “Nếu chị muốn với Dật Phàm cũng được thôi, ấy ở ngay bên cạnh em.” Cố An Kỳ sợ hãi , giọng điệu rất thoải mái, dường như thèm để ý, “Chị Toa Toa, sau này có rảnh rỗi cũng đừng đổ mọi chuyện lên đầu em. Người em chỉ có Tô Dật Phàm, những người đàn ông khác em quan tâm. Nếu chị cảm thấy Kiều Trí Viễn có vấn đề gì, sao tự tìm nguyên nhân ở bản thân mà tìm đến em làm gì? Chị mới là người ta, tại sao, dựa vào cái gì mà chắc chắn là do em gì đó dụ dỗ ta?”

      “Lâm, Huyên, Di…” Hứa Toa Toa gằn từng tiếng .

      Cố An Kỳ nhíu mày sâu, tại sao đột nhiên Hứa Toa Toa lại lôi vào, hay là ta biết điều gì đó? thể nào, chuyện này sao ta có thể biết được?

      “Chị Toa Toa gì vậy?” Cố An Kỳ trấn định lại rồi hỏi.

      “Vì sao phải giả vờ giống Lâm Huyên Di? Vì sao lại muốn dụ dỗ Kiều Trí Viễn? Rốt cuộc là ai?” Giọng của Hứa Toa Toa dường như bình tĩnh hơn.

      “Em hề giả vờ giống chị Huyên Di, em vốn là người như vậy, dùng chính thực lực của mình để tiến lên.” Cố An Kỳ thản nhiên , bắt đầu có chút kiên nhẫn , “Chị Toa Toa, em nghĩ em phải nhắc lại lần nữa, em có chút ý định nào đối với Kiều Trí Viễn hết, em ngứa mắt ta nên đương nhiên ta hề hấp dẫn nổi em. Nếu chị còn có chuyện hãy thẳng, còn nếu muốn vu tội cho em em lập tức gác máy.”

      phải giả vờ? Ha ha, ta giống nhau … giống nhau như đúc …” Hứa Toa Toa châm chọc, “Cách chuyện, thái độ làm việc, kiêu ngạo khi đối mặt với tình cảm hay kể cả khi diễn xuất đều khác nhau chút nào, quả thực là như đúc ra từ khuôn.”

      , phải giống nhau như đúc, chính là Lâm Huyên Di. phải bắt chước, chính là ta.” Hứa Toa Toa dường như rất chắc chắn khẳng định, trong giọng hề mang theo chút nghi ngờ nào.

      “Chị Huyên Di phải qua đời sao? Sao có thể còn sống đời này được nữa, chị Toa Toa, nếu chị muốn điên hãy đến chỗ khác, em muốn cùng chị những chuyện này.” Cố An Kỳ cau mày .

      “Chột dạ ư?”

      “Chị điên rồi sao? Người qua đời sao có thể còn tồn tại thế giới này được nữa?” Cố An Kỳ cười lạnh .

      “Tôi điên, tôi cũng nhăng cuội. Lâm Huyên Di, tôi tìm được, chắc chắn tôi tóm được cái đuôi của .” Hứa Toa Toa xong lập tức cúp máy.

      “Sao thế? Có chuyện gì?” Tô Dật Phàm thấy sắc mặt Cố An Kỳ được tốt vội vàng hỏi.

      ta đoán ra rồi, trong khi chưa hề có bằng chứng nào trong tay.” Cố An Kỳ cau mày, “Mặc dù em phủ nhận, nhưng em chắc chắn trong lòng ta nhận định chuyện này. Nếu ta điều tra đến mối liên hệ khi em và ‘Cố An Kỳ’ gặp chuyện may, chắc chắn có phiền toái .”

      Hứa Toa Toa gọi điện thoại đến nằm ngoài dự đoán của Cố An Kỳ. Phải biết rằng từ rất lâu trước kia ta “giả vờ” hiền lành hòa nhã với hậu bối, cho dù có tức giận đến mức nào, thể chịu đựng đến đâu cũng chỉ phát tiết trong phòng nghỉ, tại sao hôm nay lại lột mặt nạ, lật bài với ?

      Chẳng lẽ liên tục nhận nhiều đả kích của nên mất não rồi sao? Hay là vị trí Kiều Trí Viễn trong lòng ta còn cao hơn cả Cố An Kỳ nghĩ? Cho nên chỉ cần chuyện liên quan đến Kiều Trí Viễn ta đều mất bình tĩnh, lại còn muốn truy tìm tận gốc?

      Cố An Kỳ biết, căn bản biết Kiều Trí Viễn chiếm bao nhiêu phân lượng trong lòng Hứa Toa Toa. Lúc trước vẫn nghĩ Hứa Toa Toa chỉ vì muốn tranh giành với , vì muốn chứng tỏ ta vĩ đại hơn, hoàn hảo hơn Lâm Huyên Di, cho nên mới ở bên Kiều Trí Viễn, nhưng hôm nay xem ra có vẻ phải vậy.

      Hứa Toa Toa, rốt cuộc cuộc điện thoại này của có mục đích gì?

      “Cho dù ta có điều tra ra cái gì cũng thể gây trở ngại gì cho em được.” Tô Dật Phàm phân tích, “Mà cho dù có điều tra ra được ta cũng thể loan tin khắp nơi em chính là Lâm Huyên Di, trừ khi ta muốn bị đối xử như bệnh nhân tâm thần.”

      “Ừ…” Cố An Kỳ đáp, nhưng vẫn cảm thấy có chút bất an, tuy nhiên thể .

      Hứa Toa Toa đoán ra là Lâm Huyên Di khiến cực kì ngạc nhiên, hiểu, vì sao Hứa Toa Toa cứ ám ảnh về . biết Hứa Toa Toa nhận thấy bất thường ở đâu mà chỉ qua vài lần gặp mặt, căn bản còn chưa được gọi là quen thuộc gọi điện thoại như vậy.



      Cố An Kỳ nghe ra được ý của Hứa Toa Toa, mặc dù hơi lung tung, nhưng khi ra ta hề mang theo chút hoài nghi nào, cũng phải vì thử mới , ta vô cùng chắc chắn. Sau khi cúp máy, Cố An Kỳ lại gọi cho Chu Á Kiệt, hỏi vì sao người gọi điện thoại đến lại là Hứa Toa Toa mà phải là Thiệu Văn Đình. Chu Á Kiệt ngạc nhiên , người gọi điện thoại đến vốn chính là Hứa Toa Toa, ta với được chọn vào phim của đạo diễn Thiệu, hy vọng người của công ty họ có thể giúp đỡ ta nhiều hơn, cho nên mới chuyển cuộc gọi sang cho Cố An Kỳ.

      À, là vì biết điện thoại nội bộ trong công ty có chức năng ghi , mà lại cảnh giác nên mới làm như vậy sao? Cố An Kỳ híp mắt, nhìn chằm chằm vào điện thoại bàn.

      “Ừ, sau này nếu có điện thoại của Hứa Toa Toa chặn hết hộ tôi, tôi muốn tốn thời gian với ta.” Cố An Kỳ .

      “Hả? Được.” Chu Á Kiệt vì sao Cố An Kỳ làm như vậy, nhưng Cố An Kỳ từ xưa đến nay làm chuyện gì cũng có lý do của , muốn người khác lo lắng. Chu Á Kiệt nhớ kỹ điểm này, hỏi lại nguyên nhân.

      “Trong giới giải trí Hứa Toa Toa vẫn có địa vị, mặc dù bây giờ có chỗ đứng, nhưng vẫn chưa đủ, nếu cần thiết đừng tranh cãi với Hứa Toa Toa, nếu đối với bất lợi.” Chu Á Kiệt lo lắng khuyên giải. biết vừa rồi Hứa Toa Toa gì khiến Cố An Kỳ khó chịu, nhưng thân là quản lý, có số việc, vẫn phải ràng với .

      “Tôi hiểu, tôi xem xét tình hình.” Cố An Kỳ thẳng thắn trả lời.

      “An Kỳ, còn có chuyện này tôi muốn bàn với .” Chu Á Kiệt , “Bộ phim của đạo diễn Thiệu Thiệu Văn Đình do chính diễn viên thể ca khúc chủ đề và nhạc phim, nhớ cố gắng giành được cơ hội này. Bộ phim này chắc chắn ăn khách, nếu bài hát này có thể thêm vào album của nhất định rất tốt.”

      “Ừ tôi biết rồi.” Cố An Kỳ thản nhiên .

      “Kịch bản chắc sáng mai được gửi tới, nhớ đến văn phòng tôi lấy.”

      “Ừ.” Cố An Kỳ .

      “Hai tiếng nữa và Tô Dật Phàm mỗi người phải tham gia chương trình, chuẩn bị , lát nữa tôi chở hai người đến đài truyền hình. cần trang điểm đâu.” Chu Á Kiệt .

      “Đuợc, cứ vậy .”

      “An Kỳ, có muốn nghỉ ngơi lát , sắc mặt của em được tốt lắm.” Tô Dật Phàm hỏi.

      cần đâu, ” Cố An Kỳ lắc lắc đầu, “Bây giờ em còn phải chuẩn bị cho chương trình nữa. À mà, hình như đây là chương trình talk show đầu tiên em tham dự kể từ khi trọng sinh tới giờ nhỉ? Em chẳng biết phải gì cả. Thân thể này mới ra mắt chưa lâu, làm gì cho hết tiếng chứ.”

      (Talk show (Mỹ) hay chat show () là chương trình truyền hình hoặc phát thanh mà nhóm người ngồi lại với nhau để thảo luận số chủ đề mà người dẫn chương trình đưa ra. Thông thường, các talk show có ban (panel) khách mời hiểu biết hoặc có nhiều kinh nghiệm liên quan đến vấn đề được thảo luận trong chương trình đó.)

      “Em đó, đừng coi bản thân như vậy, những việc em làm trong hai năm nay viết thành truyện ký phỏng chừng cũng ít người mua đâu. Đừng tiếng, có khi họ còn làm hẳn hai tiếng, chia thành nhiều tập cũng nên.” Tô Dật Phàm cười , “Nữ hoàng, khí thế của em, tự tin của em đâu, lấy ra .”

      “Em á, phải có tự tin, chỉ là muốn talk show mà thôi, bởi vì cảm thấy có gì có thể . Từng bước vươn lên, trả giá có, thành tựu có, chẳng khác gì với những nghệ sĩ khác.” Cố An Kỳ thở dài, “Chỉ là em may mắn hơn những người khác chút thôi.”

      “Đừng ủ rũ như thế.” Tô Dật Phàm cười, “Đúng rồi, bài hát của em viết xong rồi, chỉ cần chờ em viết lời nữa là xong.”

      “Hả? Nhanh như vậy sao? Hay là ăn bớt.” Cố An Kỳ trêu ghẹo.

      “Ăn bớt của ai cũng ăn bớt của em.” Tô Dật Phàm buồn cười .

      Ấn nút chiếc đài trong phòng nghỉ, những giai điệu du dương thanh nhã lập tức phát ra, có nhiều khoảng lên xuống, nhưng tạo cảm giác rất nhàng, có thể khiến lòng người lắng xuống, mang lại cảm giác an tâm.

      “Bài hát này tên là gì?” Cố An Kỳ từ từ nhắm mắt, ngón tay khẽ gõ theo nhịp.

      “Thư tình, thư tình viết cho em…”
      139Đông Tị thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :