1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Siêu sao trở lại - Gạo nếp đường trắng ( Hoàn - 229 chương )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 190: Nỗi hãi

      Edit: Sabj


      Cố An Kỳ cuối cùng vẫn chuyện mình có “chứng sợ độ cao” cho Tô Dật Phàm biết. Sau khi nghe xong cũng quá kinh ngạc. Trong quá trình hẹn hò với Cố An Kỳ, ít nhiều phát ra vấn đề này của .


      “Nếu em đột ngột nhảy Bungee tâm lí của em thể tiếp nhận ngay được.” Tô Dật Phàm mặc dù hiểu được nóng vội của Cố An Kỳ, nhưng đồng ý để dùng phương pháp cực đoan này để vượt qua “nỗi sợ độ cao”.

      “Nhưng mà, thời gian cho phép em điều trị từ từ.” Cố An Kỳ cau mày, “Ngay từ đầu bộ phim này sử dụng đến dây treo rồi, nếu sử dụng phương pháp cực đoan còn cách nào khác để vượt qua sợ hãi…”

      “An Kỳ, em hãy nghe , đừng vội, ” Tô Dật Phàm , “Chứng sợ độ cao của em chủ yếu là di chứng của việc bị ngã từ vách núi. Loại bệnh về tinh thần này nên tìm bác sĩ tâm lí tốt hơn, dục tốc bất đạt*, em cứ bắt buộc bản thân phải đối mặt với độ cao như vậy chưa chắc có hiệu quả, chừng còn phản tác dụng.”

      (*dục tốc bất đạt: làm vội vàng thành công)

      “Em gặp bác sĩ tâm lí rồi.” Cố An Kỳ hề nhìn Tô Dật Phàm mà cúi đầu xuống, “Chẳng qua có hiệu quả lắm.”

      Cố An Kỳ đương nhiên biết thể diễn cảnh dây treo bất lợi với con đường diễn xuất sau này của như thế nào, phải người yếu đuối, gặp khó khăn chưa bao giờ chạy trốn mà luôn kiên trì hướng về phía trước, cố gắng đối mặt, chẳng qua lần này, biết phải làm sao. gặp vài bác sĩ tâm lí, ít người đề nghị trị liệu bằng phương pháp thôi miên, nhưng bản thân cảnh giác quá nặng, tâm trí quá mạnh mẽ, cách tư duy cũng rất khác biệt với mọi người, cho nên rất khó để thôi miên được , cũng rất khó thay đổi được cái nhìn của về độ cao. cũng thử điều trị từ từ, bắt đầu từ cầu trượt cho đến thang máy ngoài trời, chỉ là vẫn thành công, chỉ cần hai chân rời khỏi mặt đất bắt đầu sợ hãi.

      “Bác sĩ thể thôi miên được em, em cũng thử theo phương pháp từ từ nhưng vẫn được. Nếu em dùng cách cực đoan thể nào xóa bỏ được cảm giác sợ hãi trong đầu. Dật Phàm… Em thể sợ độ cao cả đời được, em muốn cả đời phải đứng ở dưới.” Cố An Kỳ ngẩng đầu nhìn Tô Dật Phàm.

      Tô Dật Phàm nhìn vào mắt Cố An Kỳ, im lặng bất thường. Cố An Kỳ rất mạnh mẽ, biết, nhưng nếu bây giờ để nhảy Bungee, nhỡ vẫn vượt qua được mà còn bị chướng ngại tâm lý hơn phải làm sao? Phải làm sao mới được?

      Tô Dật Phàm nhìn , “Việc dựng tháp nhảy Bungee cũng như làm các biện pháp thử nghiệm an toàn mất ít thời gian, khi đó có lẽ em bắt đầu phải chụp ảnh rồi, nếu em ngại, bằng thử nhảy cầu trước . mét, năm mét, mười mét, mười lăm mét, em có thể từ từ thử các mức độ khác nhau theo tuần tự. người bạn rất thích nhảy cầu nên xây cái đài nhảy cầu trong nhà, chúng ta có thể mượn của cậu ấy, dù sao tất cả đều có sẵn, khi nào em muốn bắt đầu luyện cũng được, thành vấn đề. Chờ đến khi em hoàn toàn thích ứng với việc nhảy cầu, chúng ta có thể cải trang đến công viên nhảy Bungee, hơn nữa làm thế cũng cần dựng tháp nhảy Bungee riêng cho đỡ mất thời gian.”

      “Cám ơn , Dật Phàm.” Cố An Kỳ tự đáy lòng .

      có gì, chỉ cần em thích là được.” Tô Dật Phàm nở nụ cười, “Đừng khách sáo với như vậy, sau này có chuyện gì cứ thẳng với , bây giờ chúng ta ở bên nhau, nếu em cứ khách khí với trong lòng khó chịu.”

      “Em xin lỗi.” Cố An Kỳ cúi thấp đầu, phải muốn ỷ lại người khác, phải muốn tin tưởng người khác, chỉ là rất khó để làm được.

      có gì phải xin lỗi, em tự giải quyết cũng sao, chỉ là em quá độc lập, đôi khi hãy dựa dẫm vào , nếu cứ mình… rất mệt mỏi .” Tô Dật Phàm nhàng đặt nụ hôn lên trán Cố An Kỳ.

      Cố An Kỳ khẽ gật đầu.

      “Đúng rồi, chuẩn bị cho buổi tuyển chọn thế nào rồi?” Cố An Kỳ hỏi.

      “Ừ cũng ổn. Có lẽ sắp bắt đầu tuyển chọn rồi, nghe Chu Á Kiệt Chu tiên sinh liên lạc với đạo diễn Thiệu Văn Đình đúng ? là vin vào chuyện em ‘vết thương quá nặng thể diễn xuất ‘ mà tuyên bố đạo diễn Thiệu muốn quay bộ phim mới, đồng thời tổ chức buổi tuyển chọn nam diễn viên.” Tô Dật Phàm .

      “Ừ, gần như thế.” Cố An Kỳ thản nhiên, “Người đến tham gia tuyển chọn chắc chắn ít, nắm chắc bao nhiêu phần trăm?”

      “Tám đến chín mươi phần trăm.” Tô Dật Phàm , chưa bao giờ là người thích khẳng định chắc chắn, làm việc gì cũng để lại đường lui cho bản thân.

      “Vẫn còn hai mươi phần trăm chắc chắn, ngoài thiên tai nhân họa còn gì nữa?” Cố An Kỳ cau mày hỏi.

      “Lý do lớn nhất thuộc về các diễn viên khác, ” Tô Dật Phàm , “ cũng thể biết chắc mình có phù hợp với hình tượng nam chính mà đạo diễn Thiệu muốn hay , đạo diễn chọn diễn viên theo rất nhiều tiêu chuẩn, phải xem xét cả tính cách lẫn tướng mạo, nếu hai điểm này phù hợp, cho dù diễn xuất có tốt đến mấy cũng vô ích.”

      “Ừ…” Cố An Kỳ trầm tư lát, “Em cũng thể cam đoan kết quả như thế nào.”

      “Được rồi, em cũng đừng nghĩ nhiều, thành hay bại cũng chỉ cách nhau trong gang tấc mà thôi, đừng lo lắng quá.” Tô Dật Phàm cười , “Ít nhất còn nắm chắc tám đến chín mươi phần trăm cơ mà đúng ?”

      “Ừ…” Cố An Kỳ gật gật đầu, thêm nữa, dù sao đây cũng là công việc của Tô Dật Phàm, cũng thế nào nhúng tay quá nhiều.

      “Vấn đề phải treo dây của em bây giờ mới là quan trọng nhất, bây giờ gọi điện thoại cho bạn trước mượn cậu ấy khoảng tháng. Sau đó tập với em.” Tô Dật Phàm .

      đến kịp chỗ hoạt động lịch trình chứ?” Cố An Kỳ ngẩng đầu nhìn Tô Dật Phàm.

      “Ừ, có kịp.” Tô Dật Phàm . Có lẽ Cố An Kỳ biết, vào lúc bị thương, Tô Dật Phàm từ bỏ rất nhiều công việc, mặc dù sau khi khôi phục có dần dần bổ sung thêm, nhưng vì để ở bên chăm sóc , cũng nhận những hoạt động ở quá xa.

      muốn cho Cố An Kỳ việc mà từ bỏ nhiều lịch trình, đây đều do tự nguyện, muốn nó biến thành áp lực cho Cố An Kỳ.

      Chiều hôm đó, Tô Dật Phàm dẫn Cố An Kỳ đến chỗ đài nhảy cầu của bạn . Cố An Kỳ mặc áo tắm hay bikini mà chỉ mặc cái áo sơmi rộng thùng thình.

      “Lát nữa em phải nhảy cầu đó.” Tô Dật Phàm trêu , “Chứ phải bờ biển phơi nắng đâu.”

      “Lắm chuyện…” Cố An Kỳ đỏ mặt, “Có phải bơi đâu, mặc cái gì chẳng giống nhau?”

      “Được được được, giống nhau, giống nhau.” Tô Dật Phàm thấy dáng vẻ xù lông của Cố An Kỳ bật cười, để ngăn đại ma vương Cố An Kỳ tiếp tục nổi bão, lập tức dời chú ý của , “Được rồi, em xem , ở đây có ba đài nhảy cầu với năm mức, mức được quy định cho bơi lội, bốn mức còn lại lần lượt là , năm, mười và mười lăm mét, khi treo dây tương đương với độ cao mười lăm mét. Nếu em vượt qua mức này, nghĩ em còn vấn đề gì nữa.”

      “Ừ…” Cố An Kỳ khẽ thở ra, may mà Tô Dật Phàm ráo riết truy hỏi. Lưng mặc dù được phẫu thuật, nhưng màu sắc của da non dù sao vẫn khác, nếu mặc áo tắm chắc chắn lộ, mặc cái áo sơmi trắng rộng ở ngoài cũng để che làn da lưng.

      Cố An Kỳ hít vào hơi, đứng trước đài nhảy cầu. Từ từ nhắm mắt từng bước về phía trước rồi nhảy xuống, cảm giác lơ lửng chưa kịp làm khủng hoảng ngã vào bể nước ấm áp.

      “Cảm giác thế nào?” Tô Dật Phàm kéo lên.

      “Có hơi sợ, nhưng do thời gian ở trung quá ngắn, cho nên cơ thể chưa kịp phản ứng ngã vào nước rồi.” Cố An Kỳ .

      “An Kỳ, em có thể làm được, em lên chỗ năm mét thử .”

      Chỗ năm mét bắt đầu phải dùng cầu thang lên, Cố An Kỳ liên tục nhìn xuống, dường như còn chưa nhảy, chưa lên đến nơi sợ hãi. Sắc mặt trắng bệch, câu cũng nên lời, bất lực đứng chỗ năm mét, dường như muốn ép mình về phía trước nhưng lại dám. Hai tay bám lên trước, nhưng chân lại lùi về phía sau.

      “An Kỳ, em có thể làm được, đừng sợ” Tô Dật Phàm ở phía dưới kêu.

      “Em biết.” Cố An Kỳ đáp lại. “Chứng sợ độ cao” của rất nghiêm trọng, chỉ cần cao chút sợ rồi, dưới chân khi hụt hẫng cả cơ thể cảm thấy suy sụp. cắn răng về phía trước nhưng sắc mặt xanh mét, Tô Dật Phàm nhìn dáng vẻ yếu ớt của , trong lòng cũng rất khó chịu, sau lát suy nghĩ cũng lên đài nhảy cầu.

      ôm em nhảy xuống.” Tô Dật Phàm , “Như vậy, cho dù em có sợ vẫn có chỗ để dựa vào. Đến đây, em đừng lo, chờ đến khi em sợ nữa em nhảy mình.”

      Cố An Kỳ ngẩng đầu lên nhìn Tô Dật Phàm lát, theo sau đó im lặng đến bên cạnh đài nhảy cầu, đưa lưng về phía Tô Dật Phàm : “Dật Phàm, biết ? Có lẽ hai người có thể cùng nhau đối mặt với nỗi sợ, có lẽ có thể giúp em vượt qua khủng hoảng. Nhưng khi giúp em, đến khi em thể ỷ lại được nữa… Em càng sợ hơn.”

      xong lập tức nhảy xuống làm bọt nước bắn tung tóe.
      139BaoYu thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 191: Vai diễn

      Edit: Sabj


      Dưới chăm chỉ tập luyện, Cố An Kỳ có thể nhảy cầu từ độ cao năm mét. Tô Dật Phàm luôn ở bên cạnh nhìn, nhưng hề nhúng tay vào việc tập luyện của .


      hiểu ý câu cuối cùng của Cố An Kỳ, chẳng những nhằm vào “cách chữa chứng sợ độ cao”, mà còn nhằm vào quan hệ trước mắt của họ.

      Cố An Kỳ rất mạnh mẽ, cũng do những chuyện trong quá khứ mà rất khó tin tưởng người khác. Mặc dù thử mở lòng, thử tin tưởng người khác, nhưng vẫn cần phải có thời gian để từ từ chữa lành trái tim bị tổn thương của .

      Tô Dật Phàm nguyện ý chờ, cũng kiên nhẫn chờ, muốn bức bách Cố An Kỳ quá mức. có thời gian cả đời để làm bạn với .

      Đến khi việc huấn luyện của Cố An Kỳ xem như vào quỹ đạo, Chu Á Kiệt mới công bố chuyện Cố An Kỳ tham gia bộ phim mới của Thiệu Văn Đình ra ngoài, mặt khác Thiệu Văn Đình cũng công khai tuyển chọn nam diễn viên. Thiệu Văn Đình rút khỏi giới mười năm, nay đột nhiên lại ném ra phim mới nên tin tức này giống khác gì quả bom. ít người đều ngạc nhiên trước việc Cố An Kỳ lại được đạo diễn lớn ưu ái giao cho đảm nhận diễn viên chính, vô hình chung, tiêu điểm dồn hết về phim của Thiệu Văn Đình, đồng thời chú ý đặt lên người Cố An Kỳ cũng tăng lên đáng kể.

      “Tống Khánh Phong, chuyện này là sao? phải đến chỗ của đạo diễn Thiệu về chuyện của tôi sao? Vì sao cuối cùng nữ diễn viên chính lại biến thành Cố An Kỳ ? Bây giờ tính như thế nào?” Hứa Toa Toa đọc tờ báo buổi sáng, tức giận suýt nữa ném cả cái cốc , may đây là phòng nghỉ riêng của ta nên có người ngoài, nếu hôm sau mọi người lại vỡ mộng với “nữ thần giả tạo”.

      “Ừm… Lúc tôi đến, đạo diễn Thiệu quyết định Cố An Kỳ là nữ nhân vật chính rồi , tôi bất lực mà…” Tống Khánh Phong bối rối .

      “Ý là Thiệu Văn Đình thà dùng tân binh như Cố An Kỳ còn hơn là tôi sao? đùa tôi đấy à?” Hứa Toa Toa cười mỉa mai, “Cố An Kỳ là cái quái gì chứ? Ra mắt mới bao lâu? Đừng nữ chính, thậm chí cả nữ phụ cũng chưa có cửa, sao dám cướp của tôi? Là do được việc nên bắt đầu bịa đặt đúng ?”

      Cướp? Hình như Thiệu Văn Đình cho tới bây giờ chưa từng muốn dùng Hứa Toa Toa mà? Nhưng những lời này Tống Khánh Phong chỉ dám trong bụng, ngoài miệng lại trấn an Hứa Toa Toa: “ có, tôi sao dám lừa chứ. Đạo diễn Thiệu như vậy mà, đừng tức giận. Ai… Dù sao còn có phim của đại đạo diễn Jim mà, đừng cố chấp phim của Thiệu Văn Đình làm gì.”

      biết cái gì?” Hứa Toa Toa căm hận , “ biết cái gì? có biết Thiệu Văn Đình có lực ảnh hưởng thế nào đối với giới giải trí hay ? Lúc trước Lâm Huyên Di ngóng trông được diễn phim của Thiệu Văn Đình mà đến lượt đâu. Lúc trước bao nhiêu nghệ sĩ vì để được diễn phim của ông ấy mà tranh nhau sứt đầu mẻ trán có hiểu ? Mà thôi, có cũng chẳng hiểu, lập tức chuẩn bị cho tôi, tôi bằng bất cứ giá nào tôi cũng phải lấy được vai nữ chính về tay.”

      “Nhưng còn phải quay phim của đạo diễn Jim nữa mà, thời gian quay có thể xung đột. Mà bay tới bay lui cũng tiện cho công việc của . Toa Toa, cơ hội này nhường cho Cố An Kỳ , dù sao còn bộ phim bom tấn Hollywood đấy thôi. mà quay tốt là coi như đặt chân vào thị trường diễn xuất quốc tế rồi.”

      “Nhường ư? Vì sao tôi phải nhường?” Hứa Toa Toa tức giận bất bình, “ ta chỉ là tân binh non nớt dựa vào cái gì đòi thắng tôi, muốn tôi nhường cho ta?”

      “Cạch…” Cửa đúng lúc bị mở ra, Kiều Trí Viễn vào.

      ta thấy Hứa Toa Toa tức giận ngút trời, còn Tống Khánh Phong vẻ mặt bất đắc dĩ khỏi tò mò hỏi: “Sao thế? Xảy ra chuyện gì sao?”

      “Ai…” Tống Khánh Phong thở dài, kể lại câu chuyện cho Kiều Trí Viễn.

      “Cố An Kỳ?” Kiều Trí Viễn nhớ lại hơi yếu ớt, mặt dường như luôn nở nụ cười xấu hổ, “ ấy được đạo diễn Thiệu nhận ư?”

      Kiều Trí Viễn cũng quá ngạc nhiên, ta từng diễn cùng Cố An Kỳ nên biết bản lĩnh của . Mặc dù sau đó vì vài nguyên nhân mà ta phải rời khỏi đoàn làm phim, nhưng khi diễn cùng nhau, ta có thể cảm nhận được thực lực của . Cố An Kỳ luôn cho loại ảo giác, Lâm Huyên Di chính là .

      Khi diễn, mỗi vẻ mặt, mỗi động tác ta đều rất quen thuộc. Mỗi cái nhăn mặt, nụ cười đều xuất phát từ nội tâm chứ phải cố tình diễn bên ngoài.

      Trong lúc diễn, đôi khi ta cũng thể bị ảnh hưởng mà diễn theo . Bản lĩnh như vậy ta mới chứng kiến ở Lâm Huyên Di, ngay cả khi hợp tác với Hứa Toa Toa ta cũng có cảm giác như vậy. phải ta Hứa Toa Toa diễn tốt, ngược lại, Hứa Toa Toa diễn cũng rất có hồn. Chẳng qua nếu so với Lâm Huyên Di lại có cảm giác rất khác nhau.

      Cảnh buồn của Hứa Toa Toa lê hoa đái vũ* mang lại cảm giác ta rất đáng thương, rất cần được an ủi, nhưng Lâm Huyên Di lại khác, luôn lạnh lùng nhìn về phía xa, cần phải khóc cũng có người rơi nước mắt vì .

      (* Lê hoa đái vũ [梨花带雨] : Giống như hoa lê dính hạt mưa. Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi. Sau này được dùng để miêu tả kiều diễm của người con )

      Cố An Kỳ cũng mang lại cảm giác cực kì giống, cực kì tương tự Lâm Huyên Di. Nếu phải ta tin Lâm Huyên Di chết, ta chắc chắn cho rằng chính là Lâm Huyên Di cải trang.

      cũng thấy khó tin đúng ? Cái tân binh kia mới ra mắt chưa bao lâu, chỉ dựa vào scandal để leo lên mà dám đắc ý vênh váo rồi ” Hứa Toa Toa nhìn vẻ mặt Kiều Trí Viễn, chỉ tức giận liên tục.

      Kiều Trí Viễn nhíu mày, “ ấy cũng phải người có thực lực đâu, Toa Toa. Đối thủ mạnh nhất của em tại phải là Tiêu Thắng Hinh dần lấy lại độ nổi tiếng mà có lẽ là Cố An Kỳ.”

      “Ý là gì?” Hứa Toa Toa nhíu mày chặt, “ muốn em bằng ta sao?”

      “Ý phải thế.” Kiều Trí Viễn , “ diễn với ấy, diễn xuất của ấy cũng thua kém Lâm Huyên Di. Nay lại có Tô Dật Phàm chỉ điểm, nếu hai người họ cùng giúp đỡ nhau diễn xuất chắc chắn nâng cao bậc.”

      diễn xuất của tân binh kia và Lâm Huyên Di khác nhau lắm sao?” Hứa Toa Toa đánh giá Kiều Trí Viễn từ xuống dưới, “ phải bị Cố An Kỳ mê hoặc đấy chứ?”

      “Toa Toa” Kiều Trí Viễn bất lực hét lên, “Tính đa nghi của em đừng có nghiêm trọng đến mức đó được ?”

      Hứa Toa Toa cắn môi, quay đầu gì thêm.

      Kiều Trí Viễn thấy Hứa Toa Toa như vậy nhượng bộ, ta thở dài: “Toa Toa, em nên biết, tại chỉ có em, em hiểu chứ? như vậy, cũng chỉ vì muốn tốt cho em, để em có chuẩn bị trước. phải đe dọa em, mà là chân thành khuyên em—— Cố An Kỳ phải là đối thủ dễ chơi.”

      “Cố An Kỳ cũng phải trải qua casting mới được nhận vai này, mà casting tận bốn năm tiếng nên có lẽ bị thử thách rất nhiều mặt.” Tống Khánh Phong thấy có vẻ lửa giận của Hứa Toa Toa được Kiều Trí Viễn làm dịu bớt mới mở miệng, “Tôi có nghe lén ít, mặc dù lắm vì cách cánh cửa, nhưng hình như thực đạo diễn Thiệu vừa lòng Cố An Kỳ về rất nhiều mặt, nên chắc thay đổi diễn viên.”

      “Nhưng Trí Viễn, lại khác, vẫn có cơ hội. Nam diễn viên chính vẫn chưa được quyết định, theo tin tức chắc vài ngày nữa tổ chức buổi tuyển chọn, nếu được chọn vai nam chính chắc chắc là của . Nam chính phim của đạo diễn Thiệu cũng phải nhân vật , nhất định nâng địa vị của lên nhanh chóng.” Tống Khánh Phong , “Tuy nhiên cũng có chướng ngại đâu, vì Tô Dật Phàm hình như cũng muốn tham gia.”

      “Tô Dật Phàm và Cố An Kỳ lại muốn diễn cùng phim sao? Họ muốn biến phim điện ảnh thành chương trình cho vợ chồng đấy à?” Hứa Toa Toa mỉa mai.

      “Bởi vì họ là đôi nên rất ăn ý, vì vậy nếu tuyển chọn , chừng Trí Viễn, khả năng thắng của được cao cho lắm, khoảng thời gian này tập huấn , phải rèn luyện tốt các kĩ năng, tuyệt đối thể thua, chưa?” Tống Khánh Phong , “Toa Toa, cũng phải chuẩn bị cho tốt, chỉ cần Hollywood, đoạt được giải thưởng quốc tế sớm hay muộn trở thành nữ nghệ sĩ được mọi người ngưỡng mộ, sao cứ phải chăm chăm vào việc mang lại lợi ích như thế làm gì? Cố An Kỳ gì chứ, chờ trở lại, muốn xử lý như thế nào còn phải dễ dàng sao? Đến lúc đó để ta diễn mấy vai tép riu trong phim của tuyệt phải vấn đề.”

      Tống Khánh Phong khoa trương làm cho sắc mặt Hứa Toa Toa tốt lên rất nhiều: “Mặc dù tôi lấy được vai này, nhưng tôi cũng muốn cho Cố An Kỳ được sống an ổn, nên làm như thế nào, hiểu. Dù sao ta có quay phim tiếp được vẫn còn là dấu hỏi lớn, thêm vào ít ‘chất xúc tác’ làm to chuyện lên, cũng chẳng ai phát được. Còn Tô Dật Phàm, cố gắng phát tán vài scandal bất lợi với ta. Hai người họ phải muốn diễn ‘phim vợ chồng’ sao, tôi cứ muốn cho họ diễn cùng nhau đấy.”

      Hứa Toa Toa ngoài miệng ghét Kiều Trí Viễn có liên quan đến nữ nghệ sĩ khác, nhưng trong lòng vẫn hướng về Kiều Trí Viễn. Nếu lần này có thể tham gia vào bộ phim tiên hiệp của Thiệu Văn Đình, đối với Kiều Trí Viễn mà , tuyệt đối là cơ hội cực tốt, làm sao ta có thể dễ dàng từ bỏ? Tô Dật Phàm, đúng, diễn xuất của ta chưa từng được lĩnh giáo, cũng biết nông sâu thế nào, nhưng chỉ cần ở trong giới giải trí này, ta cũng tin dư luận ép chết được nghệ sĩ.

      “Tôi bắt tay vào làm ngay.” Tống Khánh Phong gật đầu .

      lấy kịch bản từ chỗ Jim Victoria chưa? Nếu được fax đến rồi đưa cho tôi.” Hứa Toa Toa .

      “Họ buổi chiều fax đến, lúc đó tôi đưa cho .” Tống Khánh Phong khẽ thở ra, xem dáng vẻ của Hứa Toa Toa, chắc từ bỏ phim của Thiệu Văn Đình.

      Hứa Toa Toa vẫn có tính đại tiểu thư, từ trước tới nay đều quen được nuông chiều, được thương. Tống Khánh Phong vẫn biết điểm này, cho nên luôn làm theo lời ta, cho dù có phản đối cũng quên tâng bốc ta lên. Hứa Toa Toa mặc dù tính tình được tốt, nhưng ở trường hợp xuất trước công chúng lại có thể sắm vai thanh cao, xuất chúng. Tuy ta dễ tức giận, nhưng đầu óc cũng ngu ngốc, vì vậy hình tượng trong lòng công chúng vẫn được duy trì tốt đẹp.

      Đối với nghệ sĩ mà , chỉ cần vậy là đủ, dù sao quản lý và nghệ sĩ cũng ngồi chung con thuyền, ta thể để lộ tin tức bất lợi về Hứa Toa Toa được.



      Hứa Toa Toa mặc dù đôi khi rất thô lỗ, phân phải trái, nhưng khi gặp Kiều Trí Viễn, lửa giận của ta dù có lớn đến mức nào đều bị dập tắt, có thể bình tĩnh trở lại. Kiều Trí Viễn có thể là uy hiếp lớn nhất của Hứa Toa Toa. Chỉ cần ta ở đây, Hứa Toa Toa nhất định có thể bị áp chế.

      Ai… Có lẽ đây chính là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

      “Tôi chờ đến chiều, nhớ mang qua sớm.” Hứa Toa Toa cao ngạo ngẩng đầu, giẫm lên giày cao gót đứng lên, chờ cho tới khi mở cửa phòng nghỉ ra, vẻ mặt được ta điều chỉnh đến trạng thái hoàn hảo nhất.

      Đúng lúc gặp phải vài tân binh của “Thời đại tinh thượng”, Hứa Toa Toa ôn hòa mỉm cười chào hỏi đối phương, hề nhìn ra sát khí vừa rồi trong phòng chờ.

      “Kẹt kẹt kẹt…” Hứa Toa Toa mới ra ngoài bao lâu tiếng máy fax vang lên.

      Tống Khánh Phong lập tức chạy đến cầm kịch bản, nghiêm túc đọc lượt, nhất thời xanh cả mặt, Kiều Trí Viễn ngồi bên cạnh tò mò hỏi: “Sao thế? Tống tiên sinh, xảy ra chuyện gì sao?”

      “Hỏng rồi, Toa Toa phải giành vai diễn kia của Cố An Kỳ rồi.” Tống Khánh Phong lẩm bẩm.

      “Sao lại thế? Vì sao như vậy?” Kiều Trí Viễn cảm thấy nguyên nhân Tống Khánh Phong thất thố như thế có lẽ là do tờ kịch bản.

      “Trong phim này Toa Toa chẳng những chỉ được làm vai phụ chỉ được xuất mấy lần, hơn nữa…” Tống Khánh Phong khô họng, ra lời, “Hơn nữa còn là nhân vật phản diện, biên kịch còn cố ý ghi quốc tịch của ấy. cách khác nếu Toa Toa diễn bộ phim này, nhất định bị ít người tức giận phỉ nhổ, việc này có lợi cho hình tượng.”

      “Tại sao lại như vậy?” Kiều Trí Viễn có sững sờ, “ phải vai diễn của ấy ít cảnh, hơn nữa còn là nhân vật chính diện quan trọng sao?”

      “Lần đầu tiên họ cho chúng tôi đọc kịch bản đúng là như vậy. Chẳng những là nhân vật chính diện, mà còn là nhân vật chính thu hút ống kính giữa dàn nhân vật phụ.” Tống Khánh Phong , “Cũng biết vì sao sau đó tổ biên kịch tổ lại thay đổi hoặc động chân động tay sửa lại kịch bản, thay đổi vai diễn của Toa Toa nữa.”

      “Ừm… Vậy phải làm sao bây giờ?” Tống Khánh Phong cau mày, “Bộ phim này chắc chắn phải bỏ rồi, nhưng nếu bỏ, Toa Toa chẳng còn cơ hội nào tốt hơn. Việc này…”
      139BaoYu thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 192: Fernando

      Edit: Sabj



      “Mặc kệ như thế nào chúng ta cứ thử liên hệ với họ trước xem sao, chừng có lẽ họ sửa lại kịch bản.” Kiều Trí Viễn lời này, ra ngay bản thân ta cũng thấy chẳng đáng tin. nhân vật phụ, hơn nữa lại còn là nhân vật phụ chẳng có mấy phân cảnh, sao họ có thể vì nhân vật gần như tép riu như vậy mà sửa lại kịch bản chứ? Nhưng là nhìn Tống Khánh Phong khó xử, cộng thêm việc này liên quan đến nghiệp sau này của Hứa Toa Toa, ta thể mở miệng.

      “Điện thoại cũng gọi rồi, nhưng phía kịch bản chắc họ chịu sửa đâu, bây giờ phải suy tính xem làm sao dưới điều kiện khó khăn mà đạt được lợi ích lớn nhất thôi.” Tống Khánh Phong cau mày , việc tới nước này, cho dù muốn hủy bỏ hợp đồng cũng phải chuyện dễ. Tất cả vẫn cần bàn bạc kĩ hơn.

      Tống Khánh Phong nhìn kịch bản mới đến, lại càng căm tức tổ biên kịch. Đồng thời, ta cũng liên tưởng đến Thiệu Văn Đình. Lúc trước lý do Thiệu Văn Đình từ chối ta là do nếu Hứa Toa Toa đồng thời diễn hai bộ phim thể phát huy hết khả năng. Như vậy nếu bây giờ để Hứa Toa Toa gặp Thiệu Văn Đình lần nữa… Có lẽ…

      Nếu Thiệu Văn Đình gặp được Hứa Toa Toa, chừng, vị trí diễn viên chính của Cố An Kỳ cũng bị lung lay. Dù sao Hứa Toa Toa là diễn viên hàng đầu nay, Cố An Kỳ mặc dù diễn xuất tốt, phản hồi nhận được cũng tích cực, nhưng nếu so sánh với lai lịch của Hứa Toa Toa chẳng là gì. Có lẽ đạo diễn Thiệu Văn Đình rất thích Cố An Kỳ diễn nhân vật kia, nhưng diễn xuất của Hứa Toa Toa cũng chẳng phải chơi, chừng còn diễn hay hơn. Nếu Hứa Toa Toa được nhận vai trong phim Thiệu Văn Đình, cơn tức vì mất vai trong phim Hollywood chắc cũng tiêu tán ít.

      Quyết định xong, Tống Khánh Phong thu dọn cặp tài liệu rồi ra cửa…

      “An Kỳ?” Tô Dật Phàm đứng dưới đài nhảy cầu hét lên.

      “Hả?” hoàn hồn, nhưng hai mắt vẫn trống rỗng.

      “Sao vậy? Em ổn chứ?” Tô Dật Phàm hỏi.



      “Em vẫn ổn.” Cố An Kỳ hít sâu hơi, biết vì sao, cảm thấy mí mắt nhảy liên tục, cũng biết là phúc hay họa.

      “Bùm” tiếng, nhảy xuống khỏi đài nhảy cầu.

      “Đến giờ rồi, em tắm rồi xuất phát.” Tô Dật Phàm cầm chiếc khăn lớn giúp Cố An Kỳ lau tóc, “Lát nữa em còn phải chụp ảnh tạp chí đó.”

      “Ừ…” Cố An Kỳ lên tiếng, cầm khăn vào phòng tắm bên cạnh.

      Làn da lưng trở lại như cũ, dưới giúp đỡ của phẫu thuật thẩm mỹ và các loại tinh dầu, gần như còn nhìn thấy sẹo. chụp ảnh trang bìa lần này, có nguyên nhân rất lớn là để cho mọi người biết, lưng của hề bị ảnh hưởng chút nào từ sau chuyện kia.

      Mặc dù tạp chí này bề ngoài có liên quan gì tới “Pamir”, nhưng Cố An Kỳ lại biết tòa soạn này và “Pamir” có mối quan hệ rất thân thiết. Cụ thể quan hệ của hai bên như thế nào, Cố An Kỳ cũng lắm, chỉ biết tổng biên tập tạp chí và tổng giám đốc của “Pamir” là vợ chồng.

      Vì vậy Cố An Kỳ chụp ảnh trang bìa cho tòa soạn này nguyên nhân chủ yếu là để trấn an “Pamir”. Chỉ có như vậy, đối phương mới tiếp tục ký hợp đồng với .

      Mặc dù nhìn qua “Pamir” có vẻ rất thực dụng, nhưng Cố An Kỳ có thể hiểu. Dù sao “Pamir” cũng chỉ là công ty thương mại, việc gì cũng phải lấy lợi nhuận làm đầu.

      Cố An Kỳ day day huyệt thái dương, dạo này hơi mệt mỏi. Mặc dù áp lực tinh thần rất lớn, nhưng thể tập luyện nhảy cầu thường xuyên giúp cải thiện “Chứng sợ độ cao” rất nhiều, trước mắt, nhảy cầu từ độ cao mười lăm mét hay trong vòng hai mười tầng nhà cũng sợ. Chẳng qua lén thử nhảy nhảy Bungee lần, khi biện pháp an toàn được gắn lên người , vẫn vô cùng lo lắng, rất sợ người đó vì gắn tốt mà khiến tan xương nát thịt.

      “Mệt à? Ngủ lát , đến nơi gọi em.” Tô Dật Phàm với Cố An Kỳ bên cạnh.

      sao, em mệt.” Cố An Kỳ khẽ cười, “Nhưng đó, dạo này cứ đưa đưa đón đón em, lại còn phải quay phim, làm đủ thứ nữa nên chắc chắn được ngủ đủ giấc. Về sau đâu em tự là được. Nếu còn có Chu tiên sinh mà.”

      “Yên tâm, sao.” Tô Dật Phàm ôn hòa , nhìn Cố An Kỳ mà chỉ nhìn thẳng về phía trước, ” ‘Chứng sợ độ cao’ của em coi như giải quyết xong , vấn đề bây giờ là, phải làm sao để em đặt lòng tin vào các dụng cụ. Em có thể thử nhảy đất trước, mới đầu đừng chơi nhảy Bungee vội, nó quá kích thích. Nhảy đất ít xảy ra nguy hiểm hơn.”

      “Ừ.” Cố An Kỳ chột dạ, sợ Tô Dật Phàm phát chính lén nhảy Bungee nên giọng cũng vài phần.

      Khóe miệng Tô Dật Phàm hơi cong lên, nhưng gì thêm, chỉ đưa Cố An Kỳ đến nơi chụp ảnh.

      Tại đó, Cố An Kỳ gặp người rất muốn nhìn thấy —— Hứa Toa Toa. Hứa Toa Toa là gương mặt trang bìa tiếp theo, vì ta phải Hollywood quay phim nên phải đẩy số lịch trình lên trước, vì vậy mới chạm mặt Cố An Kỳ.

      Mặc dù trong lòng Cố An Kỳ muốn nhìn thấy ta, nhưng mặt vẫn duy trì lễ nghi cơ bản, thân là ‘Hậu bối’ lập tức chào hỏi tiền bối: “Chào chị Toa Toa.”

      “A, An Kỳ, sao em cũng ở đây? Chụp ảnh cho phần nội dung sao?” Hứa Toa Toa xoay người, giống như mới nhìn thấy Cố An Kỳ, thân thiết chào hỏi, mặt để lộ ra chút sơ hở nào, nhưng lời lại lưu tình, vẫn nhìn ra được bát mãn của ta đối với Cố An Kỳ.

      ta đến chụp ảnh trang bìa, còn Cố An Kỳ lại đến chụp cho phần nội dung, vậy chẳng phải chứng minh ta cao hơn Cố An Kỳ bậc sao?

      phải, em đến để chụp ảnh trang bìa.” Cố An Kỳ khiêm tốn , ngay cả lông mày cũng nhăn lại chút.

      “À? Thế à?” Hứa Toa Toa ý vị thâm trường đánh giá chút, nhân tiện nhìn về phía lưng bị che kín mít, “Vết thương của em sao rồi?”



      Câu hỏi của Hứa Toa Toa giống như tiền bối quan tâm hậu bối, nét mặt, động tác có thể có chỗ để chê.

      Cố An Kỳ nheo mắt lại, nở nụ cười ôn hòa, khác với Hứa Toa Toa cao ngạo, nụ cười của Cố An Kỳ cho người ta cảm giác ấm áp như gió xuân: “Nhờ có quan tâm của tiền bối, em sao.”

      “À, thế tốt.” Hứa Toa Toa thấy hỏi cũng được gì, ngồi xuống nữa.

      “HolaOh,MiAmiga,hacemuchotiempoqueteveo.Estabien? 【 Hey, bạn của tôi, lâu gặp, dạo này thế nào? ” người đàn ông cao lớn từ trong studio ra, thấy Cố An Kỳ thơm hai cái chào hỏi.

      “EstoyBien. 【 Em rất tốt 】” Cố An Kỳ cười .

      Cố An Kỳ kéo người đàn ông Tây Ban Nha giới thiệu với Tô Dật Phàm: “Fernando, YiFan, Dật Phàm, Fernando.”

      (*Yifan và Dật Phàm đều chỉ người nhưng An Kỳ dùng khác nhau, chắc cái là tên quốc tế )

      “Em được tiếng Tây Ban Nha? Sao biết?” Tô Dật Phàm thể lúc này ăn giấm chua, mặc dù hiểu Tây Ban Nha có phong tục thơm lên mặt nhau khi chào hỏi, nhưng trong lòng vẫn khó chịu.

      “Chuyện biết còn nhiều lắm.” Cố An Kỳ buồn cười trả lời, “Lần trước ở buổi trình diễn thời trang ấy bị lạc đường, lại tìm thấy chính người phiên dịch của mình nên em giúp đỡ. Tính cách ấy rất tốt, rất dễ ở chung, tiếp xúc biết.”

      “Ừ.” Tô Dật Phàm buồn buồn trả lời.

      Cố An Kỳ bị dáng vẻ buồn bực của Tô Dật Phàm chọc cười, khoác tay , sau đó lại mấy câu với người đàn ông Tây Ban Nha kia, bô lô ba la Tô Dật Phàm chẳng hiểu gì.

      biết vì sao, người đó đột nhiên kéo tay Tô Dật Phàm, thần sắc kích động đoạn dài dằng dặc, Tô Dật Phàm biết làm sao, ngừng nhìn Cố An Kỳ. Cố An Kỳ nghe thấy lời người đó cười như tiểu hồ li, vui vẻ đến mức chỉ thiếu nước lăn lộn dưới đất.

      ta gì thế?” Tô Dật Phàm hỏi.

      ấy phải chăm sóc em cho tốt, nếu với tư cách làm trai, ấy tuyệt đối bỏ qua cho , đập tơi bời thành thịt băm rồi đem cho cún ăn.” Cố An Kỳ cười như điên.

      Tô Dật Phàm lau mồ hôi: “ ta nhận làm trai em?”

      “Đúng vậy, nếu nghĩ là gì?” Cố An Kỳ nhíu mày, bất đắc dĩ lắc đầu, “Fernando đồng tính luyến ái, phải dị tính, hiểu chưa?”

      “Ồ, ra là thế.” Tô Dật Phàm xấu hổ.

      ấy nghĩ là người theo đuổi em ư?” Fernando có bập bẹ bằng tiếng Trung, “Chàng trai, tôi đâu có hứng thú ăn cọp mẹ này chứ.”

      “Hey.” Cố An Kỳ bất mãn còn vài câu bằng tiếng Tây Ban Nha, chọc Fernando cười toe toét. Fernando đúng là được tiếng Trung, từ sau lần bị lạc đường đó học được rất nhiều từ tiếng Trung đơn giản, nhưng vẫn được thành thạo cho lắm.

      Vừa rồi kéo tay Tô Dật Phàm đoạn bằng tiếng Tây Ban Nha cũng phải cố ý, chỉ là vì quá mức kích động, quá vui vẻ vì em nhà mình cuối cùng cũng tìm được hạnh phúc mà thôi.

      “Fernando tiên sinh…” Đột nhiên có người chen vào, quấy rầy khí hài hòa giữa ba người.

      Ba người ngẩng đầu nhìn Hứa Toa Toa, biết ta muốn gì.
      139BaoYu thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 193: Tạo dáng

      Edit: Sabj


      “Fernando tiên sinh, ” Hứa Toa Toa tự tin tới, ta ngờ lần này “Văn thiến tịnh ảnh” chịu chơi như vậy, mời hẳn chuyên gia đến hỗ trợ. Để cho buổi chụp ảnh thuận lợi hơn cũng như tạo dáng càng đẹp mắt, ta muốn đến chào hỏi Fernando trước.


      Dù sao tạo dáng là công đoạn quan trọng trong lúc chụp ảnh, ít nghệ sĩ vì đắc tội với nhà tạo mẫu mà phải khoác lên người những bộ trang phục “gây sốc”.

      Hứa Toa Toa giọng Mỹ bản địa, Fernando sửng sốt trong giây lát, sau đó cau mày xoay người thèm với ta câu.

      Hứa Toa Toa sững sờ, nghĩ Fernando lại cho ta mặt mũi như vậy: “Fernando tiên sinh?”

      “Fernando…” Cố An Kỳ bị kẹt giữa hai người rất xấu hổ.

      biết, Fernando thích người Mỹ, thích người khác sử dụng tiếng – Mỹ chuyện với . Tiếng – Mỹ nghe như đọc rap, hơn nữa còn mang theo rất nhiều “L”, nhiều người lại quá nhanh nên chẳng hiểu họ gì. Trước kia Fernando nếm mùi đau khổ, mọi người thấy khó hiểu vì sao là người da trắng mà tiếng – Mỹ, điều này khiến Fernando rất tức giận, sau đó phàm là thấy có người chuyện với bằng tiếng – Mỹ đều giả vờ như nghe hiểu.

      “Quepasa? 【 Sao thế? 】” Fernando rất bất mãn, dùng tiếng Tây Ban Nha hỏi Cố An Kỳ.

      đừng tức giận.” Cố An Kỳ bất đắc dĩ , xoay người lại với Hứa Toa Toa , “Xin lỗi, chị Toa Toa, Fernando thích nghe tiếng – Mỹ, có việc gì chị thẳng bằng tiếng Trung là được, ấy nghe hiểu tiếng Trung.”

      ngờ em và Fernando tiên sinh là bạn bè, xem ra tiếng Tây Ban Nha của em cũng rất tốt đúng ?” Hứa Toa Toa liếc Cố An Kỳ, giọng điệu nghe rất bình tĩnh, nhưng Cố An Kỳ biết Hứa Toa Toa là giận chó đánh mèo lên .

      Qúai lạ, có làm gì đâu. Mà thôi, Hứa Toa Toa ghét , cũng chẳng muốn gặp Hứa Toa Toa.

      Cố An Kỳ trả lời ngắn gọn: “Chỉ là do luyện tập hàng ngày mà thôi.”

      muốn vòng vèo với Hứa Toa Toa nên trả lời trả lời hai câu. Hứa Toa Toa và nhận giáo dục khác nhau. Khi Cố An Kỳ còn rất mẹ bắt đầu dạy các lễ nghi và ngôn ngữ của các nước, bởi vì là con , ngay từ lúc sinh ra được ấn định thừa kế sản nghiệp của cả Hứa gia cùng Lâm gia, cho nên được dạy dỗ nghiêm túc gần như được giải trí. Học tập cũng dễ dàng, nhưng biết tất cả đều có ích cho tương lai.

      Sau đó mặc dù bị đưa đến nhi viện, có khoảng thời gian rất dài bị gián đoạn, nhưng sau khi xem phim cũng như du lịch nước ngoài, khả năng nghe hiểu dần dần được cải thiện, cũng có thể được. Có lẽ năng lực đọc và viết của quá tốt, nhưng nghe và hoàn toàn có vấn đề.

      Hứa Toa Toa giống , Cao Á mẹ ta rất thương con , vì vậy luôn nuông chiều ta. ta cảm thấy học tiếng – Mỹ khi sang châu Âu thuận lợi, cho nên thời khóa biểu học tập của Hứa Toa Toa chỉ có tiếng – Mỹ, giống Lâm Huyên Di ngay từ khi còn mời giáo viên đến nhà kèm đủ loại kiến thức.

      tìm tôi ‘làm’ gì?” Fernando mí mắt cũng chưa nâng, dùng tiếng Trung bập bẹ hỏi.

      “Fernando tiên sinh, là nhà tạo mẫu cho ‘Văn thiến tịnh ảnh’ lần này sao?” Hứa Toa Toa hỏi.

      “Đúng.” Fernando tích chữ như vàng thốt ra đúng chữ.

      “Lúc trước em được xem tác phẩm của , lát nữa mong chỉ bảo nhiều hơn.” Hứa Toa Toa mỉm cười .

      “Chỉ bảo? Chỉ bảo nghĩa là sao?” Fernando hỏi Cố An Kỳ.

      Cố An Kỳ dùng tiếng Tây Ban Nha giải thích cho , nhưng Fernando những hiểu mà vẻ mặt càng thêm mờ mịt: “Tôi phải chỉ bảo cái gì cho ? Tôi đến có phải để tạo mẫu cho đâu … Tôi đến giúp bạn tôi mà.”

      “Pamir” cố ý muốn Cố An Kỳ bày ra dáng vẻ hoàn hảo nhất của nên vung số tiền lớn mời Fernando đến. Vì vậy phí tạo mẫu căn bản phải do tòa soạn “Văn thiến tịnh ảnh” cho.

      Fernando hề nhận được thông báo nào phải trang điểm hay tạo mẫu thêm cho bất kì ai, chỉ phu trách mình Cố An Kỳ.

      Sắc mặt Hứa Toa Toa trong nháy mắt cứng đờ, cũng may ta nhanh chóng thu hồi: “Vậy ư? Chắc là ban tổ chức nhầm rồi.”

      ta giống như lơ đãng kiếm cho mình cái cớ. Tô Dật Phàm lát nữa còn có công việc, chuyện lúc rồi rời . Hứa Toa Toa cũng có ý định bắt chuyện với Tô Dật Phàm, nhưng Tô Dật Phàm chỉ quan tâm tới Cố An Kỳ, cho nên đối với ta có chút xa cách.

      Trong lòng Hứa Toa Toa bị đè nén cục tức, từ khi ra mắt tới nay, ta chưa từng phải nín nhịn như vậy bao giờ. Trừ cái Lâm Huyên Di ra, cho dù là chuyên viên trang điểm, nhà tạo mẫu, hay là thành viên ban tổ chức phân cho ta đều là người tốt nhất. Từ khi Lâm Huyên Di qua đời, đãi ngộ của đều dồn hết cho Hứa Toa Toa. Hứa Toa Toa đến đâu, tổ sản xuất cũng cực kì ưu ái ta, dùng thứ tốt nhất để tiếp đãi. Điều này là do chẳng những ta trở thành thiên hậu, mà là phía sau ta còn có “Thời đại tinh thượng”.

      Bây giờ Cố An Kỳ, có hậu thuẫn, có bối cảnh, ra mắt cũng chưa được bao lâu mà đội ngũ nhân viên dám tốt hơn của ta, đây là ý gì? Hứa Toa Toa đưa mắt nhìn trợ lý Tiểu Thuyền mới mua đồ uống về. Tiểu Thuyền làm việc với Hứa Toa Toa nhiều năm, cũng hiểu ý của ta, vừa thấy ta liếc mắt nhìn Fernando và Cố An Kỳ, trong lòng hiểu.

      Tiểu Thuyền thở dài, xem ra lần này lại phải đóng vai người xấu rồi. Giới giải trí chính là như vậy, khi nghệ sĩ có trợ lý, rất nhiều việc đều đẩy cho trợ lý làm, vai người tốt nghệ sĩ luôn được đóng, còn vai người xấu là của trợ lý. Nếu nghệ sĩ than phiền việc gì đó, khả năng bị người ta đồn rằng mắc bệnh ngôi sao, tính cách xấu xa, sau đó bị truyền ra tin tức bất lợi, nhưng trợ lý lại khác, trợ lý chỉ là người bên cạnh nghệ sĩ mà thôi, nếu trợ lý ăn lung tung cũng chẳng liên quan gì đến nghệ sĩ.



      Trong giới giải trí thường xuyên nghe người ta thế này, “Trợ lý của XX rất khó chiều, luôn luôn đòi hỏi. Nhưng con người XX lại tệ lắm, khi chuyện rất lễ phép, còn hay giúp đỡ chúng tôi.” Vân vân, nhưng họ lại biết người đưa ra những cầu đó chính là “XX”. Tiểu Thuyền theo Hứa Toa Toa nhiều năm như vậy, người đóng vai xấu luôn là , số lần bị người ta xấu sau lưng cũng càng ngày càng nhiều.

      Tiểu Thuyền lắc lắc đầu, thôi bỏ , để xứng đáng với khoản tiền lương này phải chấp nhận thôi.

      lâu sau Tiểu Thuyền trở lại, bên cạnh dẫn theo vị tổng chế tác của “Văn thiến tịnh ảnh”.

      Cố An Kỳ vừa thấy kiểu cậy thế này trong lòng đại khái hiểu mọi chuyện, để bản thân dính líu tới, người kia vừa vào lập tức bước ra ngoài. muốn rước thêm phiền toái, đặc biệt là có liên quan đến Hứa Toa Toa.

      “Giản Tiếu, ở đây.” hành lang Cố An Kỳ thấy Giản Tiếu xách túi lớn túi bật cười, “Sao em mang nhiều thứ thế?”

      “Đây là đồ ăn em làm cho chị An Kỳ, đầy đủ như lời dặn của bác sĩ dinh dưỡng. Còn nữa… Đây đều là Dật Phàm bảo em mang đến.” Giản Tiếu thở hổn hển ôm đống sách.

      “Dật Phàm?” Cố An Kỳ khó hiểu, “Sao đưa thẳng cho chị mà phải qua em làm gì? Nhiều thứ như vậy, chẳng lẽ ấy tới studio sao?”

      Cố An Kỳ nhận mấy cái túi Tô Dật Phàm gửi đến, mở túi ra, bên trong toàn bộ đều là sách tâm lý học liên quan đến các chứng sợ hãi, rối loạn nhân cách vân vân, ngoài ra còn kèm theo tờ giấy , phía có dòng chữ được viết bằng bút kẻ mắt màu đen “Biết em hay nhàm chán, khi nào có việc gì làm hãy lấy ra giải trí.”

      Chữ viết quen thuộc, giọng điệu quen thuộc. Cố An Kỳ kiềm chế được cong khóe miệng, nhưng miệng lại : “Mang túi lớn thế này sao chị đọc hết được chứ?”

      “Ừm… ra Dật Phàm làm việc, bảo em mang hai quyển đến cho chị, nhưng em biết chị thích đọc quyển nào nên mang hết đến.” Giản Tiếu là người thành , cứ liên quan đến công việc làm vô cùng cẩn thận. Ngày trước khi làm trợ lý cho người khác, thường xuyên bị soi mói cái này soi mói cái kia, dần dần, có thói quen làm vài việc hơi quá sức để tránh bị mắng mỏ. Tuy Cố An Kỳ rất tốt nhưng thói quen của vẫn chưa thể sửa trong thời gian ngắn, vì vậy để đảm bảo luôn làm mấy chuyện có vẻ dư thừa.

      “Về sau cứ chọn bừa quyển là được, cần mang hết đâu, chị thấy em ôm cũng đủ mệt chết.” Cố An Kỳ bảo Giản Tiếu thu dọn lại các thứ.

      “Vâng” Giản Tiếu cười đồng ý.

      Cố An Kỳ để Giản Tiếu đưa túi lớn túi về xe, còn mình chọn quyển tổng quát về tâm lý để đọc.

      Đợi đến khi đến giờ, mới trở lại nơi chụp ảnh, bên trong vẫn là những khuôn mặt đó, nhưng dường như Fernando mang theo vài phần buồn bực, Hứa Toa Toa đắc ý còn có đằng sau là trợ lý của ta thở phào nhõm. Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, Hứa Toa Toa làm cho Fernando tạo mẫu giúp ta.

      Cố An Kỳ hơi nheo mắt lại, yên lặng ngồi vào chỗ của mình.

      Hứa Toa Toa chuẩn bị tạo mẫu quản lý của ta Tống Khánh Phong vội vã chạy vào.
      139BaoYu thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 194: Tính kế

      Edit: Sabj



      Cố An Kỳ nhìn Tống Khánh Phong vội vội vàng vàng chạy tới sửng sốt trong giây lát. Đây là lần thứ hai nhìn thấy Tống Khánh Phong, mặc dù ta phải loại người để ý sắc mặt người khác, nhưng năng lực xử lý tình huống vẫn xem như là có. Thân là quản lý, tất nhiên ta biết nhất cử nhất động của mình đều tượng trưng cho chuyên nghiệp của Hứa Toa Toa. Bình thường ta vẫn làm rất tốt, tây trang caravat, dáng vẻ đều vô cùng ung dung, nhưng sao hôm nay lại vội vàng như vậy?

      Chẳng lẽ lần này Hứa Toa Toa gây ra chuyện lớn gì khiến Tống Khánh Phong ngay cả giả vờ cũng quên? Hay là…

      Cố An Kỳ nheo mắt lại, nhìn vẻ mặt đối phương.

      “Lát nữa nhớ đưa kịch bản của Jim Victoria cho tôi.” Giọng của Hứa Toa Toa quá lớn, nhưng cũng , giống như muốn khoe khoang địa vị của mình.

      Lời của Tống Khánh Phong bị nghẹn trong cổ họng, muốn nhưng lại nên lời. Cố An Kỳ thu vẻ mặt của ta vào mắt, trong lòng lại càng xác định suy đoán của mình, chuyện Hứa Toa Toa quay phim Hollywood có lẽ xảy ra vấn đề.

      bình tĩnh xoay người, nhìn động tác của những người đằng sau nữa. Tống Khánh Phong phải người dễ dàng bại lộ cảm xúc, nếu dùng cách khoa trương như vậy để hấp dẫn chú ý của người khác, vậy mục đích của ta chính là người nào đó phải Hứa Toa Toa.

      Fernando cùng người của “Văn thiến tịnh ảnh” căn bản có liên quan đến diễn xuất, như vậy người duy nhất có liên quan… Cũng chỉ có . Vì sao phải để phát ? Vì sao phải diễn trò trước mặt ?

      Cố An Kỳ tại vẫn đoán ra, nhưng dám khẳng định, Tống Khánh Phong làm như vậy là vì muốn Cố An Kỳ nghi ngờ chuyện gì xảy ra. Đối phương nếu muốn phát , vậy cứ cố tình giả vờ hồ đồ đấy. muốn nhìn xem, Tống Khánh Phong còn muốn hạ thủ như thế nào.

      Hứa Toa Toa tạo hình xong bắt đầu chụp ảnh, mà tổng biên tập của “Văn thiến tịnh ảnh” cũng tới phỏng vấn Cố An Kỳ.

      Sau khi chụp xong, Hứa Toa Toa rời khỏi studio, Cố An Kỳ nhìn theo bóng dáng ta rời chỉ lạnh lùng cong môi. phải lính mới của giới này, muốn động đến ư, chỉ sợ có dễ như vậy.

      lâu sau có ảnh chụp của Hứa Toa Toa, xem ra kết quả khá tốt. Đợi ta hoàn toàn rời khỏi, Fernando lại giúp Cố An Kỳ tạo hình, hiển nhiên lúc này Fernando dốc sức hơn rất nhiều so với lúc tạo hình cho Hứa Toa Toa, mái tóc của Cố An Kỳ được chia ra thành từng búi , cuốn lên rồi lại tách ra, cuối cùng tạo thành kiểu tóc của ca sĩ thời dân quốc rất nữ tính.

      Hôm nay trang phục được tài trợ bởi “Pamir”, là bộ trang phục sườn xám, phía sau hoàn toàn hở lưng, phía trước được trang trí bởi đuôi cá hình tam giác. Fernando trang điểm cho Cố An Kỳ quá đậm, chẳng những sử dụng gam màu tối, mà còn đánh mắt bằng màu đỏ cam ấm áp. Giữa khung cảnh tối mờ hình ảnh của Cố An Kỳ lập tức trở nên nổi bật.

      Đôi khi để đẩy nhanh tốc độ chụp ảnh, thủ thuật chụp ảnh động được sử dụng, có nghĩa là nghệ sĩ liên tục thay đổi động tác, sau đó nhiếp ảnh gia bắt nhữung khoảnh khắc tự nhiên nhất. Hôm nay Cố An Kỳ cũng vội, hơn nữa có thể thu phóng vẻ mặt rất tự nhiên, cho nên sử dụng thủ thuật chụp ảnh tĩnh. ngồi chiếc ghế màu trắng, khuôn mặt đối diện với máy ảnh, người hơi nghiêng, mắt nhìn thẳng vào ống kính, má chạm vào bả vai rồi nở nụ cười duyên dáng.

      Ngọn đèn lóe lên, Cố An Kỳ lại thay đổi tư thế mới. Động tác của hề trùng lặp, thỉnh thoảng lại đứng lên, vòng quanh cái ghế, nhìn như tĩnh, nhưng ra lại là động.

      Cố An Kỳ rất nhạy cảm, chú trọng đến từng chi tiết, bất kể chụp ở góc độ của ai, bạn đều phát hề có góc chết. Cũng phải do vẻ đẹp quá nổi bật, mà đúng ra là, lợi dụng đồ vật xung quanh để mang lại những cảm giác khác nhau.

      “Được, rất tốt.” nhiếp ảnh gia , vốn nhiếp ảnh gia còn muốn cáng đáng ít để nghệ sĩ thoải mái hơn chút, có đôi khi nghệ sĩ vì quá căng thẳng mà thể tạo dáng, vì vậy ảnh chụp đều rất cứng. Để điều chỉnh tâm trạng của họ, nhiếp ảnh gia phải biết cách xoa dịu khí, chẳng qua hôm nay lại khác, liên tục chụp cho hai nghệ sĩ lão làng là Hứa Toa Toa cùng Cố An Kỳ, căn bản cần phải đặc biệt chỉ đạo họ phải tạo dáng như thế nào, cũng cần cố phải bảo họ hãy thoải mái , bắt được cảm giác với ống kính là được. cảm thấy ngày làm việc hôm nay rất thoải mái.

      Sau khi chụp liên tục vài bức, Cố An Kỳ lại thay đổi trang phục khác, chẳng những phải chụp ảnh cho trang bìa mà còn có bài phỏng vấn cá nhân ở bên trong, vì vậy tạo hình phải khác .

      Bài phỏng vấn theo phương thức đối thoại, vì vậy tạo hình cũng giản dị hơn để kéo gần khoảng cách với fan. Fernando trang điểm làm tóc hay đồ trang sức cho Cố An Kỳ đều rất nghiêm túc, hoàn toàn phù hợp với hình tượng của trước công chúng, giản dị mà lại mới mẻ.

      Chụp ảnh rất nhanh xong, được kết thúc công việc sớm.

      “【 Fernando, lát nữa có bận gì ? Nếu ăn cơm ? Em mời. 】” Cố An Kỳ cười .

      “【 bận, nhưng mà em mời , vị kia nhà em xù lông chứ? 】” Fernando nghịch ngợm .

      “【 ấy mọn như vậy đâu. 】” Cố An Kỳ vừa bực mình vừa buồn cười. Tô Dật Phàm hiểu lầm mối quan hệ của Fernando cũng bởi vì lễ nghi thơm lên mặt kia. Ngay ở đất nước Tây Ban Nha, lễ nghĩ thơm lên mặt cũng khác nhau, có người chỉ làm với thành viên gia đình mình, có người lại cởi mở hơn, làm vậy với cả bạn bè.

      Tô Dật Phàm lúc đó hiểu tình huống nên mới cảm thấy phản cảm. tóm lại, Tô Dật Phàm vẫn có tin tưởng cơ bản đối với , nếu thể nào ở bên nhau.

      “Linh cái leng keng linh cái leng keng đông…” Di động của Cố An Kỳ vang lên, Cố An Kỳ ngại ngùng chào Fernando rồi nhận điện thoại.

      “Alo, tôi là Cố An Kỳ.” Cố An Kỳ .

      “An Kỳ, tôi có chuyện muốn với , bây giờ chắc chụp ảnh xong rồi đúng , lát nữa có thời gian ? Đến công ty .” Chu Á Kiệt .

      “Ừ, được, tôi biết rồi.” Cố An Kỳ xong rồi cúp máy.

      “【Xem ra hôm nay em còn có việc, muốn mời khách đợi hai ngày nữa, lúc đó dẫn cả bạn trai em đến, cũng muốn giới thiệu với em bạn của . 】” Fernando .

      “【 ở thành phố này luôn sao? dẫn cả bạn đến đây? 】” Cố An Kỳ tò mò hỏi.

      “【 phải, người này em gặp biết. 】” Fernando cười .

      Cố An Kỳ hơi tò mò, Fernando dường như vẫn có bạn cố định, có thể là đổi bạn trai còn nhanh hơn thay quần áo, từ trước đến nay chưa từng đề cập với Cố An Kỳ bất kì ai, nay chẳng lẽ xác định rồi nên mới muốn gặp người đó.

      Hai người trò chuyện thêm lúc rồi sau đó Cố An Kỳ rời khỏi, trở về “Đông phong”.

      “Có chuyện gì sao?” Cố An Kỳ hỏi Chu Á Kiệt.

      biết là chuyện tốt hay xấu.” Chu Á Kiệt , “Hợp đồng giữa Hứa Toa Toa và Jim Victoria bị phá vỡ, ta định từ bỏ vai diễn.”

      “Từ bỏ vai diễn? phải ta vẫn luôn mong đợi bộ phim đó sao?” Cố An Kỳ cau mày hỏi.

      “Đúng là như vậy, tôi có người bạn là người của đoàn làm phim, khi ngồi uống rượu tán gẫu với nhau mới biết, trong tổ biên kịch có người ghét Trung Quốc, phỉ báng ít nhân vật đại diện cho đất nước chúng ta trong kịch bản, nếu Hứa Toa Toa diễn là chuyện lớn, phải là bước chân đầu tiên ra Hollywood, chưa biết chừng còn bị lật đổ, hoàn toàn xong đời.”

      “À, cho nên ta mới định từ bỏ vai diễn, vừa giữ gìn được danh tiếng, mặt khác còn được đưa tin là nước, nhân phẩm tốt. Ừ, ý tưởng hay lắm.” Cố An Kỳ thản nhiên .



      “Đúng là chẳng lo lắng chút nào…” Chu Á Kiệt thở dài, “ ta từ bỏ, đồng nghĩa với việc còn bộ phim nào nữa, cảm thấy bước tiếp theo ta làm gì?”

      “Tìm phim mới…” Cố An Kỳ dường như nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên ngừng lại chút, “Ý là, ta vẫn mơ ước nhân vật thạch nữ kia?”

      “Ừ, Tống Khánh Phong hình như chuẩn bị làm cho chuyện từ bỏ vai diễn ồn ào để tạo hình tượng tốt đẹp cho Hứa Toa Toa rồi.” Chu Á Kiệt , “ ta chắc chắc công bố theo các cách thông thường, bởi vì như vậy là vi phạm điều khoản bảo mật, nhưng ta chắc chắn tung tin tức này lên internet để thu hút quá nhiều chú ý, đổi máy chủ, tạo ra những câu chuyện, căn bản rất ít người nắm được thóp của ta.”

      “Sau đó họ làm cho Thiệu đạo diễn Thiệu Văn Đình luôn chú trọng đến phẩm hạnh của nghệ sĩ phải nhìn họ với cặp mắt khác xưa.” Cố An Kỳ thản nhiên cười , tùy tiện rót chén trà, “Ý tưởng tốt, chỉ đáng tiếc … Cho dù họ có muốn tham gia cũng chỉ là vai phụ mà thôi. Đạo diễn Thiệu Văn Đình đúng là rất chú trọng đến phẩm hạnh hành vi hàng ngày của nghệ sĩ, nhưng điều quan trọng nhất họ lại bỏ quên. Đạo diễn Thiệu rất tuân thủ lời hứa, mà tôi chính là diễn viên vượt qua casting của ông ấy, giữa chúng tôi có hiệp nghị, sao có thể đột nhiên lại chuyển sang dùng Hứa Toa Toa được? Là vì ta diễn tốt hơn tôi sao? Hay hình tượng của ta nổi bật hơn?”

      “Nhỡ đạo diễn Thiệu cho Hứa Toa Toa cơ hội casting sao?” Chu Á Kiệt , “ nắm chắc bao nhiêu phần trăm có thể thắng được ta? Nếu hai người diễn trực tiếp, có thể áp chế ta ?”

      “Áp chế? Chu tiên sinh, nếu tôi có tâm tư tranh giành, tôi mới là người gây trở ngại cho vai diễn này…” Cố An Kỳ nheo mắt cười , dường như hiểu dụng ý của Tống Khánh Phong rồi.
      139BaoYu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :