1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Siêu sao trở lại - Gạo nếp đường trắng ( Hoàn - 229 chương )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 166: Suy đoán của Âu Dương Thừa

      Edit: Sabj


      Cố An Kỳ ở lại, ngốc, mặc dù ban đầu câu hỏi bất ngờ của Âu Dương Thừa đúng là khiến hơi hoảng hốt, làm cho thể phản ứng ngay lập tức, nhưng chỉ cần bình tĩnh suy nghĩ chút có thể phát rất nhiều vấn đề trong đó. Nếu như Âu Dương Thừa quả muốn thảo luận về công việc với họ, căn bản cần phải gọi cả hai người vào văn phòng. chỉ cần thảo luận với Chu Á Kiệt và Dương Văn Lâm là được.


      Nhưng đột nhiên lại gọi họ đến, chủ đề lại còn về chuyện tình cảm? Ha, việc này thích hợp với bản tính theo đuổi hiệu quả và lợi ích của ta.

      Âu Dương Thừa, mục đích của phải là để thảo luận với họ, gọi và Tô Dật Phàm đến cũng phải vì nguyên nhân đặc biệt nào, phải muốn biết con đường tương lai của họ hay kế hoạch gì đó, mà chỉ muốn xem trò cười mà thôi…

      “Ồ?” Âu Dương Thừa nhướn mi, nhìn Cố An Kỳ, “Tôi còn tưởng tôi che giấu rất tốt cơ đấy.”

      “Nếu có việc gì tôi trước đây.” Cố An Kỳ lãnh đạm đối diện với Âu Dương Thừa, sau đó mở cửa ra ngoài. Mấy trò chơi mưu kế ghét, có lẽ thỉnh thoảng sử dụng mưu kế cũng xem như cách điều chỉnh tâm trạng, chẳng qua thích lấy tình cảm của ra làm tiền đặt cược, làm trò đùa.

      “A, chọc nữ vương điện hạ tức giận mất rồi.” Âu Dương Thừa uể ơải nửa nằm ở ghế, thoạt nhìn rất thoải mái.

      “Vì sao? Vì sao phải làm vậy?” Sắc mặt của Tô Dật Phàm quá tốt, vẻ mặt u ám nhìn Âu Dương Thừa khiến người ta phải ớn lạnh.

      “Đừng như vậy, ông bạn già, quá nhiều khí lạnh rồi đấy, mình ăn có tiêu.” Âu Dương Thừa cười hì hì , dường như hề lo lắng trước tức giận của Tô Dật Phàm, “Đúng là ngờ hôm nay mình có thể khiến hai người mang mặt nạ hoàn hảo nhất lột được mặt nạ xuống mà bộc lộ cảm xúc .”

      “Âu, Dương, Thừa” Tô Dật Phàm nhấn mạnh tên Âu Dương Thừa, nhịn xuống xúc động muốn đánh ta trận tơi bời.

      “Khụ khụ, đừng vội, cậu nghe mình trước .” Âu Dương Thừa nghe Tô Dật Phàm gọi tên đầy đủ của lập tức hiểu hiểu được lúc này tức giận của Tô Dật Phàm lên đến cực điểm, “Mình tìm được vài thông tin, cho nên muốn thử Cố An Kỳ chút mà thôi.”

      “Cậu điều tra thông tin gì về ấy?” Tô Dật Phàm nhíu mày, “Sao đột nhiên cậu lại điều tra lý lịch của ấy?”

      đúng hơn, phải mình điều tra ấy.” Âu Dương Thừa dừng chút rồi tiếp “Cái mình điều tra … Là thông tin về Lâm Huyên Di.”

      tiếp .” Tô Dật Phàm bĩu môi .

      “Khi mình điều tra về Lâm Huyên Di, phát rất nhiều sở thích, thói quen của ấy giống với Cố An Kỳ, nhưng lúc đó mình chỉ nghĩ Cố An Kỳ quá thích Lâm Huyên Di nên mới cố tình học theo, nhưng chắc cậu cũng nhận ra, tính cách của Cố An Kỳ ngấm vào trong xương tủy, phải cứ giả vờ là được.”

      “Thế sao? Người có tính cách giống nhau thế giới này vốn chẳng thiếu.” Khuôn mặt Tô Dật Phàm lạnh lùng, giọng điệu cũng lạnh theo.

      “Nhưng mà, Dật Phàm, cậu phải biết rằng Cố An Kỳ năm trước giống thế này, lúc đó ấy rất rụt rè nhút nhát, thậm chí có thể biết diễn xuất.” Âu Dương Thừa hơi nheo mắt lại, “Mình rất tò mò trong năm này ấy làm gì mà lại có thay đổi lớn như thế nên mới thuê người điều tra ấy luôn.”

      “Ngày Lâm Huyên Di rớt xuống vách núi Cố An Kỳ cũng tham gia chương trình ở đài truyền hình gần đó, nhưng vì điện áp quá cao nên bị điện giật hôn mê được đưa đến bệnh viện, từ ngày đó ấy như thay đổi linh hồn, cậu thấy rất đáng nghi sao? dạo từ Quỷ Môn quan trở về đúng là làm cho người ta thay đổi cách nhìn nhận vài chuyện, nhưng những thứ ăn sâu vào xương tủy phải có thể thay đổi dễ dàng như vậy đâu.”

      “Cậu kể lại câu chuyện này là có ý gì?” Tô Dật Phàm trầm giọng hỏi.

      “Mình nghi ngờ Cố An Kỳ chính là Lâm Huyên Di.” Suy đoán táo bạo của Âu Dương Thừa làm cho sắc mặt Tô Dật Phàm thay đổi, nhưng tiếp tục , “Có lẽ cậu biết, lúc đầu khi mới thuê Dương Văn Lâm, mình từng để Dương Văn Lâm làm quản lý của Cố An Kỳ. Sau đó mình có hỏi suy nghĩ của Dương Văn Lâm Dương Văn Lâm đều , Cố An Kỳ và Lâm Huyên Di rất giống nhau, tính cách vô cùng giống, từng có lần ấy nhìn Cố An Kỳ mà ngỡ rằng mình thấy Lâm Huyên Di. Hai người họ cho dù là thái độ đối xử với ấy hay với công việc đều có gì khác nhau. À, chưa hết, khoảng thời gian gần đây, tình cảm của Cố An Kỳ và Tiêu Thắng Hinh khá tốt, hai người đó như vừa gặp thân thiết như chị em nhiều năm. Mình chưa từng thấy Tiêu Thắng Hinh thân thiết với hậu bối nào như vậy. Cho dù là tiền bối, có quan hệ gắn bó với Tiêu Thắng Hinh như vậy, trong trí nhớ của mình, chỉ có mình Lâm Huyên Di.”

      “Cậu muốn gì?” Tô Dật Phàm dường như mơ hồ đoán được suy nghĩ của Âu Dương Thừa, chỉ là dám xác định.

      “Mình nghi ngờ Cố An Kỳ tại chính là Lâm Huyên Di” Âu Dương Thừa lạnh nhạt , giống như chỉ kể chuyện bình thường, “Lâm Huyên Di và Cố An Kỳ bây giờ là rất giống nhau .”

      thể nào, ràng đó là hai người, huống hồ, chính mắt mình thấy ấy được chôn cất rồi.” Tô Dật Phàm cau mày .

      “Dật Phàm, câu có biết tại sao khi điều trị cho những người bị rối loạn nhân cách nghiêm trọng bác sĩ chủ trị lại dùng phương pháp sốc điện ?” Âu Dương Thừa đột nhiên vứt ra câu hỏi kì quái.

      “Âu Dương Thừa, cậu muốn cứ thẳng , mình có kiên nhẫn.” Tô Dật Phàm chịu nổi nữa.

      “Được, mình , mình .” Âu Dương Thừa vẫy vẫy tay, bất đắc dĩ , “Mình từng nghe khi sử dụng phương pháp sốc điện đến mức độ nhất định, các nhân cách vì muốn sinh tồn tàn sát lẫn nhau, loại bỏ nhân cách dư thừa, hoặc có thể linh hồn có suy nghĩ, cho nên giây phút sốc điện có thể khiến linh hồn và cơ thể tách nhau ra, hay chúng ta còn gọi là trạng thái hồn lìa khỏi xác*. Mình điều tra, lúc đó trạng thái hay tinh thần của Cố An Kỳ đều bình thường, tượng tâm thần phân liệt, hay là rối loạn nhân cách, cho nên… giả sử Lâm Huyên Di vừa rơi xuống vách núi bỏ mình gần đó nhập vào cơ thể Cố An Kỳ…”

      (*hồn lìa khỏi xác: tên tiếng là Out-of-body experience (OBE), hay còn có tên khoa học là trạng thái “Ảo thân” hay “du thần”,là trạng thái như cơ thể bị phân tách thành hai nửa, dạng như hồn vía và thể xác. Trong đó, phần “thần” vẫn quan sát được thể xác và thế giới xung quanh)

      thể , mặc dù đây chỉ là suy đoán cá nhân của Âu Dương Thừa nhưng vô cùng gần với đáp án. Chuyện khó có thể tưởng tượng, khó tin như vậy lại được xâu chuỗi với nhau vẫn khiến người ta khó có thể chấp nhận.

      “Đây chỉ là giả thiết của cậu, có căn cứ khoa học.” Tô Dật Phàm vẫn nhíu mày sâu, chẳng qua giọng điệu thả lỏng hơn.

      “Đúng, đây chỉ là suy đoán của mình, ” Âu Dương Thừa , “Vậy mình hỏi cậu, những hành động bình thường trong cuộc sống của ấy và Lâm Huyên Di giống hay ? Tính cách của ấy, lúc ấy tức giận giống hay ? Lòng tự trọng cao giống hay ? Thứ cậu cầm trong tay là đồ ăn ấy làm đúng ? Hương vị giống hay ?”

      “…” Tô Dật Phàm thể trả lời, bởi vì nhớ lại lần đầu tiên đến nhà Cố An Kỳ, món ăn Cố An Kỳ nấu ngày đó chính là món ngày trước Lâm Huyên Di thích nấu nhất, phương pháp, cách trang trí, để bao nhiêu miếng thịt như từ khuôn đúc ra. nhớ lúc đó cũng từng hỏi Cố An Kỳ có quan hệ gì với Lâm Huyên Di, nhưng hình như câu trả lời của có quan hệ gì.

      Tô Dật Phàm từng ở trước mặt đề cập đến Lâm Huyên Di hai lần, lúc ấy vẻ mặt của … hình như hơi kì lạ. Hay là…

      “Hôm nay mình gọi hai người tới, nguyên nhân lớn nhất là để thử xem giới hạn tức giận của Cố An Kỳ đến đâu.” Âu Dương Thừa nhàn nhạt , “Năm đó Lâm Huyên Di ghét nhất, hay có thể hận nhất chính là mấy scandal linh tinh, ngoài những lúc để giúp đỡ lăng xê giúp tân binh, gần như có mấy tin đồn tình cảm vớ vẩn. Cho nên mình muốn lợi dụng điểm này để thử ấy. Chậc chậc, nghĩ ấy và Lâm Huyên Di cũng giống nhau, lòng tự trọng cao đến đáng sợ, vừa thấy cậu do dự cái là dứt khoát phát biểu sau này phát triển tình cảm.”

      “Cậu muốn giết tôi sao?” Tô Dật Phàm nghĩ nếu Cố An Kỳ là Lâm Huyên Di, vậy hậu quả sau này, mồ hôi lạnh rơi như mưa.

      “Thôi, chuyện này phải vẫn chưa chắc chắn sao?” Âu Dương Thừa lười nhác , trò hay hôm nay khiến rất hài lòng, “Mình nghĩ nếu cậu muốn biết đáp án có thể xuống tay từ chỗ Tiêu Thắng Hinh, lần trở mình này của Tiêu Thắng Hinh, Cố An Kỳ chắc chắn có tham gia.”

      “Vì sao cậu sớm chứ, nếu là ấy, nếu ấy, vậy nên làm sao bây giờ…” Tô Dật Phàm ôm đầu, cảm thấy đau đầu, lúc trước khi còn bên nhau, nhớ Lâm Huyên Di từng , đời này ghét nhất tình bị pha lẫn tạp chất, còn có người đàn ông do dự, hôm nay mắc cả hai lỗi này mất rồi, nếu Cố An Kỳ chính là Lâm Huyên Di…

      Chắc chắn lúc này bị xếp vào sổ đen hẹn hò rồi.

      Tô Dật Phàm nghĩ đến đây, khuôn mặt đen lại, mặc dù bây giờ vẫn chưa có chứng cứ chứng minh Cố An Kỳ có liên quan đến Lâm Huyên Di, hơn nữa Cố An Kỳ dường như cũng nhớ , nhưng có trực giác. Trực giác cho biết, Cố An Kỳ chính là Lâm Huyên Di.

      Aiz, bị xếp vào sổ đen , vậy… Vậy phải làm sao bây giờ …

      “Yên tâm , chuyện này mình lung tung đâu, tài liệu mình cũng hủy rồi, chắc chắn người khác biết chân tướng việc. Khụ khụ, người em, miếng xương Cố An Kỳ này cũng dễ gặm đâu, cậu cố lên, mình cổ vũ sau lưng cho cậu.” Âu Dương Thừa biết từ lúc nào đến cửa, chuẩn bị bỏ chạy.

      Đúng là thích xem trò vui , nhưng cũng phải giữ cái mạng mới xem được chứ, xem kịch rất đáng quý, nhưng mạng còn quý hơn đó.
      139, Phong Vũ YênBaoYu thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 167: Lời tỏ tình láu cá

      Edit: Sabj


      Tô Dật Phàm phải chưa từng nghi ngờ Cố An Kỳ và Lâm Huyên Di là người, nhưng bởi vì suy nghĩ này quá hoang đường, hơn nữa lại cảm thấy có thành kiến* nếu mang theo thái độ đối với Lâm Huyên Di mà đối xử với Cố An Kỳ tôn trọng , vì vậy mới suy xét theo hướng này.

      (* nguyên văn有色眼镜)


      Nếu… Nếu Cố An Kỳ là Lâm Huyên Di…

      Tô Dật Phàm nhíu chặt lông mày, gọi cuộc điện thoại. Tay run rẩy giống như rất khẩn trương.

      “Alo …” Giọng của Tiêu Thắng Hinh ở đầu kia điện thoại vang lên.

      “Alo, Thắng Hinh, tôi là Dật Phàm.”

      “À, Dật Phàm, sao thế, đại ân nhân, sao lại rảnh gọi điện thoại cho tôi thế này?” Tiêu Thắng Hinh thoải mái trêu chọc. Dạo này vẫn hay theo dõi tin tức, mặc dù chưa chuyện với Cố An Kỳ nhưng vui mừng thay ấy. Đôi này đường vòng lớn, cuối cùng cũng có dấu hiệu ở bên nhau, lòng muốn chúc phúc cho họ.

      Tô Dật Phàm thẳng vào vấn đề: “Cố An Kỳ là Lâm Huyên Di sao?”

      “Cái gì? Cậu gì thế?” Tiêu Thắng Hinh sững sờ, “Sao đột nhiên lại hỏi như vậy?”

      ấy với mình như thế, nhưng còn hề nhớ mình.” Tô Dật Phàm nghĩ cách gài bẫy Tiêu Thắng Hinh.

      “Cái gì? Huyên Di thẳng với cậu rồi á?” Tiêu Thắng Hinh vô thức ra, ngay khi vừa dứt lời, biết mình trúng bẫy. Với tính cách của Lâm Huyên Di, sao có thể đột nhiên thẳng chuyện này với Tô Dật Phàm chứ?

      đúng, An Kỳ chuyện này với cậu, sao cậu lại gài bẫy mình chứ?” Tiêu Thắng Hinh ảo não , “Qúa ti bỉ.”

      “Chuyện này rốt cuộc là sao?” Tô Dật Phàm để ý đến chỉ trích của Tiêu Thắng Hinh, tiếp tục truy vấn, “Huyên Di sao lại biến thành An Kỳ được?”

      Tiêu Thắng Hinh mặc dù bực mình, nhưng , quan sát Tô Dật Phàm lâu. Từ lúc ra mắt tới nay, đừng là bạn , ngay cả đối tượng scandal cũng có. giống Đường Hải Lâm chỉ giả vờ bề ngoài, lòng dạ với Lâm Huyên Di. , cũng hiểu Lâm Huyên Di và Tô Dật Phàm xét theo đủ khía cạnh thực rất đẹp đôi, nhưng mà… Nhưng người này tại sao lại gài bẫy chứ “Nếu muốn biết hỏi thẳng An Kỳ .” Tiêu Thắng Hinh xong, nhiều lời lập tức cúp máy.

      Tô Dật Phàm nghe mấy tiếng “Tút tút tút” vang lên lập tức chán nản. Việc này phải như thế nào đây? Tất nhiên muốn làm chuyện Cố An Kỳ và Lâm Huyên Di là người rồi, nhưng mà… Nhưng mà…

      Nghĩ lại thái độ cứng rắn của Cố An Kỳ trong lần gặp cuối cùng, Tô Dật Phàm rất có lòng tin bây giờ mình bị xếp vào sổ đen hẹn hò của . Dù là của ngày trước, hay của bây giờ đối với mọi chuyện đều rất cố chấp, bảo thủ. khi xác định chuyện gì, nếu muốn thay đổi, gần như có thể là còn khó hơn lên trời.

      “Ai…” Tô Dật Phàm ôm đầu, thở dài, biết nên gì mới tốt, “Huyên Di… An Kỳ… Ai… Mình gặp họa lớn rồi.”

      Vài ngày sau đó công việc của Cố An Kỳ và Tô Dật Phàm đều bị tách ra, sau khi Cố An Kỳ chuyện với Âu Dương Thừa giải thích chuyện này với Chu Á Kiệt. phải là cao dán hay người thích dựa vào Tô Dật Phàm. Tách khỏi , vẫn có thể sống tốt. phải cỏ dại, ký sinh trùng, có cuộc sống, sân khấu của riêng mình. có Tô Dật Phàm, vẫn là bá chủ sân khấu. Nếu có việc quảng bá quan trọng gì, cũng định cùng xuất chỗ với Tô Dật Phàm dưới mọi tình huống.

      Theo trực giác, Chu Á Kiệt cảm thấy giữa Cố An Kỳ và Tô Dật Phàm xảy ra chuyện gì đó, nhưng Cố An Kỳ thích, hay đúng hơn là ghét người khác thăm dò suy nghĩ của , vì vậy Chu Á Kiệt hỏi, chỉ loại bỏ vài lịch trình theo ý của Cố An Kỳ. Cố An Kỳ hiếm khi làm việc liên tục, loại bỏ lịch trình lại càng hiếm hơn nữa, trong khoảng thời gian này cường độ làm việc của đúng là quá mạnh mẽ, dành nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn đối với cũng phải chuyện xấu.

      Lại tiếp, kì lạ là chỉ mình Cố An Kỳ, gần đây Tô Dật Phàm cũng rất khác thường, chẳng những luôn hỏi để biết hành tung của Cố An Kỳ, mà còn biết cứ tự suy nghĩ việc gì mình. tất nhiên tiết lộ công việc hàng ngày của Cố An Kỳ cho Tô Dật Phàm biết, chẳng qua từ góc độ người xem thấy, Tô Dật Phàm… Dường như gặp khó khăn, hình như làm chuyện gì đó chọc giận đại nữ vương rồi?

      Kệ , cũng chỉ là quản lý thôi, mấy chuyện nghệ sĩ hẹn hò cứ thuận theo tự nhiên, để họ tự quyết định là được. cũng có bản lĩnh kích thích được Cố An Kỳ.

      “An Kỳ, đây là lịch làm việc ngày hôm nay.” Chu Á Kiệt đưa lịch làm việc cho Cố An Kỳ.

      hoạt động, chụp trang bìa tạp chí, buổi họp mặt đầu tiên của các diễn viên đóng quảng cáo? Sau đó là hết à?” Cố An Kỳ ngẩng đầu hỏi Chu Á Kiệt.

      “Ừ, đại khái chỉ có thế.” Chu Á Kiệt , “Hoạt động tham gia hôm nay khá thích hỏi chuyện bát quái, đến lúc đó…”

      “Tôi phủ nhận luôn.” Cố An Kỳ thản nhiên , “Chuyện với Tô Dật Phàm càng kéo dài đối với tôi và ấy đều chẳng có gì hay. ràng trong lần có lẽ mấy chuyện gây rối cũng xảy ra nữa.”

      giận dỗi sao? Chu Á Kiệt sửng sốt, ngờ Cố An Kỳ ra những lời như vậy.

      Chương trình mà Cố An Kỳ tham gia có raiting rất cao, gần như luôn có mặt trong các bảng xếp hạng. Mặc dù chỉ trò chuyện bát quái, nhưng MC đều biết thời diểm nào nên hỏi, vì vậy chuyện khó giải quyết, chỉ cần phủ nhận, đồng thời làm ra vài hành động tỏ vẻ muốn tiếp tục chuyện này nữa chắc bị làm khó.

      “Em biết ? Rất khó để mời được vị khách mời hôm nay đó. Bây giờ lịch trình của ấy gần như bị xếp kín, chúng ta hẹn rất lâu, sắp xếp lịch mãi mới hẹn được ấy đến đây đấy.” MC nam Bàng Bàng .

      “Bàng Bàng, biết ? Văn Gia rất thích ấy đó, ngay từ lúc ở hậu trường khẩn trương rồi. Vừa rồi lúc mà vị khách kia đến chào hỏi ấy, Văn Gia cứ bóp tay em ‘Người đây rồi người đây rồi.’ ” MC nữ Nhậm Nhậm cười .

      “Đúng vậy, ấy là thần tượng em thích nhất, sùng bái nhất nay, lần đầu tiên được gặp ấy… chị có biết… cảm xúc của em…” Khuôn mặt MC nữ Văn Gia hơi ửng đỏ.

      riêng gì em, ra có rất nhiều người bây giờ thích ấy, hâm mộ ấy. Diễn xuất trong những bộ phim truyền hình của ấy đều được giới truyền thông khen dứt miệng. Nghe ngoài đời ấy cũng rất có cá tính nên rất được mọi người quý. Bây giờ chúng ta xin được chào đón vị khách mời ngày hôm nay —— Cố An Kỳ lên sân khấu” MC Bàng Bàng .

      “Chào các vị MC, chào khác giả của《 bát quái đóng cửa 》.” Cố An Kỳ vừa lên sân khấu đứng ra giữa chào hỏi.

      Văn Gia hai lời lên ôm Cố An Kỳ cái: “An Kỳ, mình là ‘fan kì cựu ‘ của hoa hồng trắng đây. Muốn gặp cậu lâu nhưng biết lịch làm việc của cậu bận rộn nên có cách nào gặp được.”

      “A, fan kì cựu, tức là gia nhập sớm nhất, vào lúc《 Bảo vệ bé lọ lem 》 ư?” Cố An Kỳ kinh ngạc hỏi.

      “Mình rất thích cậu diễn Ôn Bội Quân, khí chất nữ vương đó, cảm giác nội tâm yếu đuối đó, rất là… rất là…” Văn Gia kích động đến mức năng lộn xộn.

      “Nhìn xem bé này , từ trước tới nay lúc nào cũng nhanh mồm nhanh miệng, Cố An Kỳ vừa lên sân khấu, con bé biết mình gì rồi.” MC Bàng Bàng cười đùa ra mặt chữa cháy.

      Cố An Kỳ mỉm cười hiểu, đầu hơi nghiêng, Văn Gia bám chặt lấy vị trí bên cạnh Cố An Kỳ, hoàn toàn có ý định làm MC, hôm nay định chuyển sang làm fan hâm mộ cực đoan.

      “An Kỳ, nghe bộ phim 《 Tình cuối cùng 》 của em bước vào giai đoạn chỉnh sửa cuối cùng đúng ? công chiếu ngay chứ? Đây là bộ phim như thế nào vậy?.” Nhậm Nhậm hỏi.

      “Vâng, vào ngày 20 tháng 7 công chiếu lần đầu, hy vọng mọi người có thể đến xem bộ phim mới nhất của chúng em.” Cố An Kỳ cười , “Bộ phim điện ảnh này được chuyển thể từ cuốn sách bán chạy 《 Tình cuối cùng 》 của Dư Quả, rất cảm động, cũng rất ấm áp, nội dung kể về quá trình hai nhân vật chính quen nhau, từ từ thay đổi quan điểm của người kia đối với thế giới, đối với sinh mạng, là tác phẩm rất đặc biệt.”

      “Lần này hợp tác với Tô Dật Phàm Tô đại thiên vương em có cảm giác như thế nào?” Bàng Bàng hỏi.

      Dật Phàm luôn giúp đỡ hậu bối, đối xử với mọi người đều rất tốt. Cảnh diễn cùng ấy đều rất nhanh, rất thuận lợi.” Cố An Kỳ vẫn giữ nguyên khuôn mặt tươi cười mà trả lời.

      “Ồ, đúng vậy, Dật Phàm đúng là rất hay giúp đỡ người khác, người tốt bụng mà, số lượng người trong giới giải trí được giúp phải là ít đâu.” Nhậm Nhậm .

      MC truy hỏi quá nhiều về chuyện của Tô Dật Phàm, điều này khiến Cố An Kỳ an tâm hơn, mấy câu hỏi chỉ xoay quanh làm thế nào lại thay đổi được con đường diễn xuất của mình, sao lại nhận được nhiều cơ hội tốt như vậy, làm thế nào để nhập vai vào nhân vật tốt nhất, ai là bạn tốt nhất của vân vân.

      “A, An Kỳ, trong giới cậu có nhiều bạn .” Văn Gia , “Tiếp theo chúng ta đến với trò chơi rất thú vị.”

      “Trò chơi gì?” Cố An Kỳ khó hiểu, hình như chưa nghe có trò chơi cần phải tương tác với bạn bè mà.

      “Quy tắc là thế này, hộp giấy bên trái là tên người, hộp bên phải gồm những tờ giấy ghi mệnh lệnh phải làm qua điện thoại với người đó. Vài mệnh lệnh hơi kì lạ, nhưng như vậy mới có thể thử nghiệm tình bạn của hai người, thấy đúng ?” Bàng Bàng cười rất giống hồ ly.

      Cố An Kỳ lắc lắc đầu, biết tránh được, lạnh nhạt : “Vậy bắt đầu .”

      Đầu tiên rút tờ giấy từ hộp bên trái, sau đó lại rút tờ ở hộp bên phải.

      “Đối tượng là…” Văn Gia mở tờ giấy, “A Tô Dật Phàm Tô thiên vương.”

      “U hu, tôi cảm thấy raiting tập này tăng vọt lên rồi.” Bàng Bàng , “Nhiệm vụ là tỏ tình Tô Dật Phàm, ‘Em ‘ .”

      hay giả vậy? Qúa tuyệt vời, đúng là quá tuyệt vời.” Nhậm Nhậm nâng cao dexiben mà hét lên.

      “Em và ấy chỉ là bạn bè bình thường thôi, gọi điện thoại như vậy rất kì quái.” Cố An Kỳ xấu hổ .

      “Vì kì quái nên chúng tôi mới làm mà.” Ba người cũng thay đổi giọng kì quái theo.

      Tỏ tình…với Tô Dật Phàm? Cố An Kỳ khỏi run rẩy khóe miệng, mới cùng Tô Dật Phàm phân quan hệ, vì sao lại đột nhiên muốn tỏ tình với , ông trời trêu đùa co sao? Tuy nhiên… bây giờ chắc hẳn Tô Dật Phàm làm việc, điện thoại chắc cũng tắt máy, gọi gọi, gọi được càng tốt.

      Vì tránh để Tô Dật Phàm đoán được họ trong chương trình, ban tổ chức cố tình mang di động của Cố An Kỳ ra, muốn dùng điện thoại của mình gọi cho Tô Dật Phàm.

      “Tút… Tút…” thanh chờ điện thoại vang lên.

      Dật Phàm bề bộn nhiều việc, lúc này có lẽ quay phim nên nghe máy được.” Cố An Kỳ khẽ với người bên cạnh.

      “Số máy quý khách vừa gọi tạm thời liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau.” Quả nhiên, thể nhận điện thoại, Cố An Kỳ lập tức khẽ thở phào.

      Cúp máy, định gì đó điện thoại của vang lên: “Linh cái leng keng linh cái leng keng đông…”

      “A, phải là Tô thiên vương gọi tới chứ? Mau nghe mau nghe .” Ba người bên cạnh ồn ào giục khiến Cố An Kỳ bất đắc dĩ phải nghe máy.

      “Alo, tôi là Cố An Kỳ.”

      “An Kỳ, vừa rồi nhận được điện thoại của em, sao vậy? Có chuyện gì sao?” Tô Dật Phàm lo lắng hỏi.

      sao, chỉ là cẩn thận bấm nhầm nút thôi. Khụ khụ, đột nhiên gọi cho ngại quá.” Cố An Kỳ thể ra mấy lời tỏ tình được, với chuyện này những mù mịt, mà cả đời cũng thể nào sáng ra nổi, đây là tình huống gì chứ?

      “Vậy à.” Chính Tô Dật Phàm cũng mình thở phào nhõm, còn mang theo chút mất mát.

      Nhậm Nhậm, Bàng Bàng, Văn Gia luôn ở đằng sau Cố An Kỳ giơ thẻ, muốn tỏ tình, Cố An Kỳ cảm thấy chẳng những khóe miệng mình co rút, mà mí mắt cũng bắt đầu nhảy.

      “À ừm, Dật Phàm này, ra cũng có gì, à ừm, kỳ ra em vẫn thích diễn xuất của . Em là fan của .” Cố An Kỳ ngập ngừng, sống chết cũng câu “Em ”, thay vào đó “thú nhận là fan hâm mộ của ”.

      “Ha ha, em sao thế? Sao lại đột nhiên mấy lời này?” Tô Dật Phàm dở khóc dở cười.

      có gì, chỉ là đột nhiên nghĩ đến mà thôi.” Cố An Kỳ bị vài người phía sau liên tục thúc giục câu “Em ” nên lúc trả lời tránh khỏi xấu hổ.
      139, Phong Vũ YênBaoYu thích bài này.

    3. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Trời ạ... Hết chương rồi... Vò đầu bứt tóc... Chờ câu "em "...
      SooSylBaoYu thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 168: em

      Edit: Sabj


      Dật Phàm phải quay phim sao? Tại sao…” Cố An Kỳ biết nên mở miệng như thế nào nên bắt đầu hỏi mấy câu nhạt nhẽo.


      “Ừ, đúng lúc vào giờ nghỉ.” Tô Dật Phàm ho hai tiếng, hơi mất tự nhiên . ra tại đúng lúc thời gian nghỉ ngơi của hết, nhưng bận tâm đến cuộc điện thoại của Cố An Kỳ nên quay về gọi lại, chẳng qua chuyện này có đánh chết cũng .

      “À…” Cố An Kỳ chán nản trả lời, chỉ cảm thấy thời điểm gọi điện thoại chẳng khéo gì cả, do tâm chồng chất nên nhận ra Tô Dật Phàm cố ý.

      ‘Em …” Bên cạnh MC Bàng Bàng thấy Cố An Kỳ cố ý kéo dài nhịn được nhắc nhở.

      Dật Phàm , ra em muốn , chắc cũng biết, fan của đều rất …” Cố An Kỳ cũng biết nên gì, hoàn toàn mù tịt trong mấy trường hơp phải bắn tim hồng tung tóe như thế này, “À ừm, với tư cách là fan của , em cũng rất .”

      Trong nháy mắt Tô Dật Phàm nghe thấy câu “Em cũng rất ”, hơi sững sờ, trong lòng dường như có cái đó dần dần được lấp đầy, khóe miệng nhịn được bắt đầu cong lên.

      Ha ha, Cố An Kỳ có lẽ bị người khác trêu rồi… Cách chuyện ngượng ngùng cộng thêm đoạn đối thoại bất thường, nếu tất cả đều là chủ động mới là kỳ lạ.

      có kinh nghiệm tham gia rất nhiều hoạt động như vậy nên tất nhiên biết Cố An Kỳ lúc này bị người khác trêu, chẳng qua mặc dù chỉ là trò đùa, trò chơi, nhưng chỉ cần là do , tình nguyện coi nó là .

      biết” Tô Dật Phàm ấm áp , trong giọng tràn đầy dịu dàng, “ cũng rất em, An Kỳ.”

      “…” Trong nháy mắt dây thần kinh nào đó trong đầu Cố An Kỳ như đứt phựt, ngốc nghếch đứng yên, miệng cứ khép lại mở, mở lại khép, biết nên trả lời như thế nào.

      “A thiên vương thổ lộ ư?” Văn Gia hét lên, “Tô thiên vương thổ lộ ư? Dật An xứng đôi quả nhiên là chân lý sao?”

      “Ha ha, chỗ của em hơi ồn ào, trong chương trình sao?” Tô Dật Phàm khẽ cười , cách chuyện vẫn dịu dàng như trước.

      “Đúng vậy, có nhiệm vụ là phải gọi điện thoại cho ‘Em ’, đoán ra mà còn trêu em, đúng là có tình nghĩa.” Cố An Kỳ lập tức phản ứng lại, tiếp lời .

      “Thiên vương, Tô thiên vương, tôi là Bàng Bàng, Bàng Bàng của《 bát quái đóng cửa 》 đó. Vừa rồi chỉ trêu chúng tôi hay thổ lộ lòng vậy?”

      Bàng Bàng quả thực giống như được bơm máu gà*, sắc mặt đỏ bừng, khẩn cấp hỏi. Phải biết rằng đây chính là tin tức chấn động, nếu đúng là thổ lộ, như vậy raiting của họ đạt tới mức cao nhất, diệt sạch những chương trình khác cùng thời điểm.

      cảm thấy tôi hay đùa sao?” Giọng điệu của Tô Dật Phàm hơi cao lên, cho dù người ngoài cuộc là họ cũng nghe ra được lúc này tâm trạng của vô cùng tốt.

      (*bơm máu gà:打了鸡血: Trước đây ở TQ cho rằng lấy máu gà bơm vào cơ thể có lợi cho sức khỏe; mỗi khi bơm xong người lâng lâng, trạng thái hưng phấn, phấn khích. Ở đây chỉ người có trạng thái hưng phấn, phấn khích, sức lực tràn đầy.)

      Cố An Kỳ biết do lỗ tai của có vấn đề hay đầu óc của Tô Dật Phàm có vấn đề nữa, hai người họ vốn chẳng có gì, lúc trước cũng trong tương lai hai người hẹn hò rồi, đột nhiên làm trò này là có ý gì? Trêu đùa vui lắm sao? ràng biết hôm nay muốn lợi dụng chương trình này để ngăn scandal của họ, nhưng sao đột nhiên lại làm thế?

      Dật Phàm, đừng đùa nữa, còn tiếp tục em nhận nổi đâu.”

      Cố An Kỳ giữ nguyên nụ cười hoàn hảo mặt, thoạt nhìn chỉ như đùa, nhưng chỉ có Tô Dật Phàm từ đầu bên kia điện thoại nghe ra được tức giận của .

      đùa mà, cũng là hoa hồng trắng của em, còn đăng kí trang web của em nữa.” Tô Dật Phàm biết có thể ép Cố An Kỳ quá chặt, nếu bây giờ thổ lộ, chọc giận mèo thù dai này, những ngày sau chắc chắn được an ổn. Đạo lý dừng tay đúng lúc Tô Dật Phàm vẫn hiểu.

      “Ồ? Thiên vương cũng là fan của Cố An Kỳ ư?” Văn Gia kinh ngạc nâng cao vài dB, “A, em chưa bao giờ biết trong đám chúng em có thiên vương trà trộn vào đâu.”

      “Tôi và An Kỳ là bạn bè tốt, chúng tôi rất thích trao đổi với nhau về vài chi tiết trong kịch bản. Qua thời gian dài quay phim tôi lại càng hâm mộ bản lĩnh của ấy, mấy chương trình giải trí của ấy tôi cũng xem, coi như là hoa hồng trắng ngã vào mị lực của phim ấy đóng .” Tô Dật Phàm thoải mái, mang theo ít ý cười .

      “Ôi ̄ ̄ ̄ ̄” Văn Gia hoàn toàn mất lý trí , sân khấu đột nhiên kêu lên.

      “Được rồi, nhiều nữa, cảnh diễn của tôi chuẩn bị xong rồi nên tôi phải đây. Bàng? Còn đó ? Nếu có rảnh hôm nào ăn lẩu nhé.” Tô Dật Phàm cười , tán gẫu thêm vài câu với mấy MC rồi cúp máy.

      Sau phần đó, mọi người dường như đều rất hưng phấn, chỉ có mình Cố An Kỳ tâm trạng thể nào tốt được. Chết tiệt! Tô Dật Phàm, rốt cuộc nghĩ gì? Vì sao cứ luôn làm loạn công việc của ? Vốn là chẳng có tình cảm gì với , sao còn đùa như vậy làm gì? Như vậy có gì vui?

      Trong lòng Cố An Kỳ rất loạn, cơn tức cũng theo dòng suy nghĩ mà ngừng tăng lên.

      Sau trò chơi, ba vị MC lo liệu câu hỏi”Bát quái”, chỉ hỏi Cố An Kỳ chuyện có liên quan đến Tô Dật Phàm, Cố An Kỳ mặc dù kiên nhẫn, nhưng dù sao đây cũng là công việc nên vẫn giữ nguyên nụ cười tiêu chuẩn, đánh trống lảng hoặc thẳng, để cho họ tự phát huy trí tưởng tượng.

      Lần ghi hình này khiến Cố An Kỳ vô cùng mệt mỏi, chẳng những phải vắt hết óc nghĩ xem tiếp theo nên làm gì, đồng thời còn phân tâm suy đoán hàm ý trong hành động của Tô Dật Phàm.

      Buổi ghi hình vừa kết thúc, chộp lấy cái điện thoại rồi vội vàng chạy xuống. Đợi cho đến khi vào xe van, mới mở điện thoại di động ra gọi cho Tô Dật Phàm.

      “An Kỳ, sao thế?” Tô Dật Phàm nghe máy.

      “Tô Dật Phàm, có ý gì?” Cố An Kỳ nổi giận đùng đùng, vừa nghe thấy giọng của Tô Dật Phàm, cơn tức lại càng vọt lên cao mấy phần, “Lúc trước tôi nghĩ Âu Dương tiên sinh rất ràng rồi, nếu cứ tiếp tục dây dưa càng ngày càng rắc rối mà thôi. Tìm cơ hội đối mặt truyền thông, thẳng ra giữa tôi và có gì mới là cách tốt nhất. phải lúc đó phản đối sao? Vì sao hôm nay lại muốn chơi trội? Đừng với tôi là ban đầu nhận ra trong chương trình.”

      “Có thời gian ? muốn chuyện với em.” Tô Dật Phàm thẳng mà muốn hẹn Cố An Kỳ ra ngoài.

      “Có gì muốn thẳng luôn bây giờ .” Cố An Kỳ lạnh như băng . thích bị người ta đùa giỡn, bị người ta xoay tới xoay lui như kẻ ngốc. Tô Dật Phàm biết cũng phải ngày ngày hai cũng nên biết tính tình của , dưới tình huống như vậy chọc vào nơi dễ tức giận nất là có ý gì? Đùa bỡn , đùa bỡn tình cảm của vui lắm sao?

      Nếu là người quen biết, Cố An Kỳ gọi điện thoại, chữ cũng mà xếp luôn người đó vào sổ đen bạn bè đồng nghiệp, cả đời qua lại với nhau, như vậy là xong. Chính vì hai người quen thuộc như thế nên Cố An Kỳ mới phát hỏa.

      “Gặp mặt , có số việc chỉ khi gặp mặt mới có thể được.” Giọng của Tô Dật Phàm vẫn bình tĩnh như trước, trầm thấp như rượu nho tinh khiết được ủ trong nhiều năm.

      Cố An Kỳ cắn chặt răng: “Buổi tối bảy giờ, ở công ty.”

      “Được, vậy lúc đó .” Tô Dật Phàm , nghe thấy Cố An Kỳ đồng ý dường như thở phào nhẹn nhõm.

      Đoạn hay ho nhất của chương trình lần này là cuộc chuyện điện thoại của Tô Dật Phàm và Cố An Kỳ, cho nên Cố An Kỳ căn bản thể bảo họ cắt phần đó , khi nó được phát sóng mang đến cho rất nhiều rắc rối, ngay cả đoán bừa cũng biết.

      Giữa và Tô Dật Phàm căn bản có gì cả, nhưng nếu phát sóng, tám chín mươi phần trăm số người xem nghĩ và Tô Dật Phàm có gì đó mờ ám.

      biết Tô Dật Phàm nghĩ như thế nào, cũng tại sao người thích scandal lung tung như sao phải kéo xuống nước. Tô Dật Phàm biết việc bị tặng con búp bê nguyền rủa, biết chính đối với phải tình , nhưng vì sao lại muốn như vậy? Là muốn làm nhục sao?

      Sau khi kết thúc chương trình Cố An Kỳ gọi điện thoại cho Chu Á Kiệt để tới đón mình đến hai địa điểm làm việc tiếp theo. Mặc dù vẫn duy trì nụ cười tiêu chuẩn, nhưng độ cong lớn hơn trước rất nhiều, Chu Á Kiệt biết lần này Cố An Kỳ vô cùng tức giận, đối với Tô Dật Phàm làm cho Cố An Kỳ phát hỏa lớn như thế này, Chu Á Kiệt cảm thấy vô cùng… Bội phục.

      Cố An Kỳ ngắn gọn mọi chuyện cho Chu Á Kiệt, để Chu Á Kiệt giúp sắp xếp cách đối phó với báo chí. Đến bảy giờ tối đến công ty, chờ Tô Dật Phàm tới.

      “Đến rồi à? Ngồi .” ra Tô Dật Phàm đến từ lâu, bàn có hai chén trà, trong đó ly là bích loa xuân mà Cố An Kỳ thích nhất.

      Cố An Kỳ chỉ lạnh lùng nhìn thoáng qua, vứt túi xách sang bên rồi : “ , vì sao hôm nay lại làm thế?”

      “Đừng giận như thế, uống ngụm trà trước .” Tô Dật Phàm nhìn khuôn mặt có ý cười sắp biến thành màu đen của Cố An Kỳ lập tức sửa miệng: “Được được, chúng ta chính trước, chính trước vậy.”

      “Lời hôm nay hề có chút nào là lưà gạt hay đùa giỡn em.” Tô Dật Phàm nghiêm túc nhìn vào mắt Cố An Kỳ. biết Cố An Kỳ có thể nhìn ra được dối, giọng rất chân thành.

      “Vậy có ý gì? Lúc trước tôi nghĩ chúng ta rất rồi,” Sắc mặt Cố An Kỳ vẫn khó nhìn như trước, “ đùa kiểu này mà làm ràng scandal luôn được hay sao? làm thế này là để tẩy trắng scandal sao? muốn bôi đen đúng hơn. ”

      sai, bôi đen.” Tô Dật Phàm nhìn vẻ mặt Cố An Kỳ càng ngày càng mất kiên nhẫn, hận thể lập tức phóng hỏa giết người da đầu nhịn được run lên, tuy nhiên vẫn cứng đầu tiếp, “ lòng thích em, em, An Kỳ, chúng ta hẹn hò .”

      Xe van: loại xe thường dùng để chở thần tượng

      [​IMG]
      139, Phong Vũ YênBaoYu thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 169: Chúng ta bắt đầu lại lần nữa

      Edit: Sabj



      “Tô Dật Phàm, hôm nay phải ngày Cá tháng Tư.” Cố An Kỳ chuyện càng ngày càng xa cách, “Tôi biết hôm nay bị làm sao, vì nguyên nhân gì mà lại trêu đùa tôi như vậy, nhưng tôi biết rất hề tình nguyện muốn hẹn hò với tôi. Tôi cần bảo vệ của , tôi cũng cần làm lá chắn cho tôi. Đột ngột đưa ra cầu như vậy từng nghĩ đến cảm nhận của tôi chưa? cho rằng dù thế nào tôi cũng chấp nhận sao? Như vậy có ý gì? Bố thí tôi sao? Người địa vị cao thương hại người địa vị thấp sao? Tô Dật Phàm, quá đề cao bản thân mà luôn nghĩ mình là đúng.”

      Đối với người khác Cố An Kỳ luôn mang theo cái gai vô hình, bình thường che giấu rất tốt, luôn duy trì khoảng cách nhất định với người ta, nhìn như thân mật nhưng lại bí mật mang theo chút xa cách. Khoảng cách đó đủ để tự bảo vệ bản thân. Có người cho rằng là nữ vương kiêu ngạo, có thể hô phong hoán vũ, chỉ cần thứ muốn, hy vọng, đều có cách lấy được đến tay. Có người lại nghĩ là nữ hoàng của sân khấu, ngạo mạn đứng ở nơi cao nhất nhìn xuống mọi người, nhưng ai biết tự ti cất giấu trong nội tâm , cùng với lòng sợ hãi và tin tưởng đối với thứ tình quá mức mờ mịt.

      Lòng tự trọng càng cao tự ti càng lớn, kiêu ngạo bề ngoài chính là mặt nạ để che giấu bản thân, chỉ là mặt nạ mà thôi.

      Dưới lớp mặt nạ, co chỉ là người nhát gan, người sợ hãi tình .

      hề thương hại em, An Kỳ em nên biết” Tô Dật Phàm nhìn hốc mắt của Cố An Kỳ đỏ lên tâm trạng hơi kích động, “Huyên Di, rốt cuộc em định giấu bao lâu nữa? Vì sao em cứ luôn tin tưởng ?”

      Huyên Di? Cố An Kỳ nhìn vào mắt Tô Dật Phàm, khiếp sợ nên lời: “…”

      “Có phải nếu , em mãi mãi cho biết đúng ?” Tô Dật Phàm cau mày, nhìn sâu vào mắt Cố An Kỳ.

      “Thắng Hinh cho .” Cố An Kỳ bình tĩnh, trong đôi mắt nhìn ra chút cảm xúc nào.

      phải cậu ấy cho biết.” Tô Dật Phàm dừng chút rồi tiếp, “ vẫn luôn nhờ A Thừa tìm hiểu về chuyện trước khi em rơi xuống vách núi, cuối cùng tìm ra được rất nhiều điểm trùng hợp giữa em và—— Cố An Kỳ.”

      “Sau đó xác nhận thân phận của tôi qua Thắng Hinh.” Cố An Kỳ lạnh lùng nhìn Tô Dật Phàm, “Nếu gọi điện cho cậu ấy, chắc chắn tin mấy chuyện vớ vẩn như thế này, cho nên nếu dám trước mặt tôi như thế này chắc chắn có đủ bằng chứng chính xác. Nếu gọi điện cho cậu ấy, vậy cũng nên biết tôi còn chút trí nhớ nào về . Cả đời này tôi cũng nhớ từng có khoảng thời gian bên cạnh .”

      sai, từng gọi điện cho cậu ấy, thông qua lời cậu ấy cũng biết ít chuyện của em. biết em xảy ra chuyện gì đến mức quên hết khoảng thời gian đó, quên mất ước hẹn giữa chúng ta.” Tô Dật Phàm nhìn vào mắt Cố An Kỳ, “Chẳng qua cũng định chuyện quá khứ với em. Nếu em nhớ cũng ép em phải nhớ lại, tuy nhiên lòng muốn cùng em bắt đầu lại lần nữa, cùng nhau nốt quãng đường còn lại. Chúng ta bỏ lỡ nhiều thứ, vất vả mới có cơ hội, vì sao nắm chắc nó? Chẳng lẽ còn phải chờ thêm vài lần năm năm, mười năm nữa, lại tiếp tục nhìn người kia ra sao?”

      “Trước khi biết tôi là Lâm Huyên Di, từng có ý định thổ lộ chưa?” Sau lúc lâu im lặng, Cố An Kỳ ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Tô Dật Phàm, “ , cho tôi biết lúc đó nghĩ thế nào.”

      “Trước khi biết em là Lâm Huyên Di, thừa nhận có rung động với em, nhưng khi đó chưa từng nghĩ đến chuyện thổ lộ, ” Tô Dật Phàm cau mày , “ biết trong lòng vẫn còn hình bóng của ‘Lâm Huyên Di’, muốn ngoài mặt thổ lộ với em, nhưng trong lòng vẫn để lại góc cho ‘Lâm Huyên Di’, như vậy đối với em công bằng. cũng thể đối với em lòng dạ được.”

      “Vì vậy sau khi biết tôi là Lâm Huyên Di hoàn toàn bỏ đươc khúc mắc xuống. Hai người là cùng người, còn nỗi lo về sau* nữa đúng ?” Cố An Kỳ bình thản , làm cho người ta nghe ra vui buồn.

      (*nguyên văn後顧之憂 hậu cố chi ưu)

      thừa nhận sau khi biết thở phào nhõm, nhưng như , thích em, điều này mãi mãi cũng thay đổi, cho dù em thay đổi dáng vẻ, người vẫn chỉ có em. nhắc lại quá khứ xảy ra chuyện gì. Chỉ cần em vẫn tồn tai thế giới này, vẫn ở bên cạnh , thỏa mãn.” Ánh mắt thâm thúy của Tô Dật Phàm nhìn Cố An Kỳ, đối với việc thử , hề lùi bước, “An Kỳ, chúng ta bắt đầu lại lần nữa . Mười năm, chúng ta bỏ lỡ lần mười năm rồi, đừng để bỏ lỡ thêm mười năm nữa.”

      “…” Cố An Kỳ trả lời, chỉ im lặng ngồi chỗ cũ.

      Trong cảm nhận của mình, tất nhiên biết mình cũng có tình cảm với Tô Dật Phàm, nhưng nó chưa đủ sâu đậm đến mức làm cho có thể ở bên cạnh mãi mãi, vượt qua lần mười năm, hai lần mười năm, thậm chí là cả đời. Lúc trước Âu Dương Thừa bảo thảo luận chuyện scandal với Tô Dật Phàm, khi Tô Dật Phàm do dự quả chọc tới điểm yếu của , vì thế dao sắc chặt đay rối, thay hạ quyết định, cắt đứt mối quan hệ giữa hai người.

      chưa từng nghĩ do dự của Tô Dật Phàm có liên quan đến , cũng chưa từng nghĩ tình cảm của và Tô Dật Phàm nhiều năm trước vẫn lưu lại dấu vết khó có thể xóa nhòa trong lòng . ngờ nhiều năm như vậy Tô Dật Phàm chưa từng thân thiết với nữ nghệ sĩ nào là vì . chưa từng nghĩ ngay cả lúc cho rằng chết, vẫn thể quên .

      Từ lúc ra mắt Tô Dật Phàm chưa từng đương, có thể người giữ mình trong sạch nhất trong lịch sử các thiên vương. còn nhớ ngày trước còn trêu đùa với bạn bè, Tô Dật Phàm có phải có thiên hướng giới tính khác có bạn . Nhưng biết, trong lòng Tô Dật Phàm người, luôn chờ người đó, chờ ngoái đầu nhìn lại, chờ cùng hết quãng đường còn lại.

      Ngốc, đúng là rất ngốc… Nhưng cứ như vậy mà ở bên , Cố An Kỳ lại biết nên đối mặt như thế nào.

      đợi mười năm, suốt mười năm, tình cảm này quá mức sâu nặng, biết nên đáp lại như thế nào. , cũng hiểu cách , biết phải nhận phần tình cảm cũng như bắt đầu lại như thế nào.

      Trong lòng vẫn tồn tại sợ hãi, đối với tình cho tới bây giờ có cảm giác an toàn, biết nên làm gì để có tình cảm lâu dài. nhịn được suy nghĩ, nếu sau khi Tô Dật Phàm và nhau, mới phát giống trước kia, hoặc được như trong cảm nhận của , vậy phải làm sao bây giờ?

      “An Kỳ, người bây giờ là em, liên quan đến em trong quá khứ.” Tô Dật Phàm dường như nhìn ra do dự của Cố An Kỳ, khỏi mở miệng . Cố An Kỳ rũ mắt.

      “Lúc trước khi tôi và Kiều Trí Viễn hẹn hò, tức giận sao?” Cố An Kỳ đột nhiên nhớ tới chuyện này, nhìn Tô Dật Phàm, lông mi nhướn lên, “ mặc kệ cho ta cướp tôi ?”

      “Em còn biết xấu hổ chuyện này sao?” Tô Dật Phàm đến việc này, nhất thời mang theo chút trách cứ, “Lúc trước em chờ trở lại, muốn nhất định phải công thành danh toại ở nước ngoài mới được trở về, cuối cùng vừa lơ là cái em thành đôi với Kiều Trí Viễn rồi. còn định về nước tính sổ với em, ngờ em…”

      Tô Dật Phàm lời này giọng điệu như vợ ấm ức, giống như chú chó vừa bị Cố An Kỳ vứt bỏ, bên trong còn mang theo chút làm nũng khiến Cố An Kỳ “Xì” bật cười ra tiếng. Tô Dật Phàm thấy Cố An Kỳ cuối cùng cũng cười lòng cái, khóe miệng cũng cong lên theo.

      “Về sau em đừng leo tường bậy bạ nữa.” Tô Dật Phàm từ phía sau ôm eo Cố An Kỳ, rầu rĩ , hơi thở ẩm ướt phun bên gáy Cố An Kỳ khiến hơi ngứa.

      “Này, tôi còn chưa đồng ý hẹn hò với mà.” Cố An Kỳ huých khuỷu tay về phía sau, Tô Dật Phàm lãnh đủ, miệng hô đau nhưng liều chết vẫn buông tay.

      “Vậy ngày nào cũng bám lấy em, chờ em đồng ý thôi.” Tô Dật Phàm giận dỗi .

      cần làm việc à?” Cố An Kỳ tức giận .

      cần, cái gì cũng cần, chỉ cần em, mình em là đủ.” Tô Dật Phàm tăng sức lực ở tay, dường như muốn tăng thêm cảm giác an toàn, “Ngày nào cũng theo em, hai mươi tư hai mươi tư.”

      “Tôi cũng cần có gánh nặng theo tôi hai tư giờ mỗi ngày.” Cố An Kỳ cảm thấy vừa bực mình vừa buồn cười, biết nên cái gì mới tốt. Dáng vẻ bình tĩnh của người này trong quá khứ bay đâu mất rồi? Sao bây giờ cứ như đứa trẻ nghịch ngợm bám lấy buông thế này?

      “An Kỳ… Chúng ta bắt đầu lại lần nữa …” Tô Dật Phàm khẽ thủ thỉ bên tai Cố An Kỳ, giọng trầm thấp khàn khàn như cám dỗ của ác ma khiến người ta khó có thể kháng cự.

      “Ừ…” Cố An Kỳ khẽ gật đầu, giọng đến mức ai nghe thấy. Có lẽ có thể thử tin tưởng Tô Dật Phàm nhiều hơn, có lẽ có thể dần dần học cách người.

      Cuộc sống mình mặc dù thú vị, nhưng có lẽ được trọn vẹn như thế giới hai người. Tô Dật Phàm tình nguyện chờ , bảo vệ suốt mười năm trời. Cho dù nơi nhìn thấy, vẫn chung thủy, hề có quan hệ nam nữ bất chính.

      Có lẽ… Có lẽ cũng nên thử cách chấp nhận, học cách mở rộng trái tim cho người đáng giá để , đồng thời cũng .

      Có lẽ phương diện tình cảm rất ngu ngốc, rất chậm chạp, nhưng cố gắng học hỏi, cùng người phía sau từ từ học cách như thế nào, làm sao để bắt đầu chuyện tình của hai người.
      139, Phong Vũ YênBaoYu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :