1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Siêu sao trở lại - Gạo nếp đường trắng ( Hoàn - 229 chương )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Phàm Phàm và An Kỳ có chuyện xưa ntn nhỉ...

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 152: Đây là ván cờ của ai?

      Edit: Sabj


      Vài ngày sau, scandal của Đường Hải Lâm và thiên kim chủ tịch “Pamir” chính thức bị phanh phui, rất nhiều ảnh chụp của paparazzi đều chụp được chính diện mặt Đường Hải Lâm lúc ta che chở bạn , điều này khiến Cố An Kỳ khỏi cười khẩy hai tiếng. Đường Hải Lâm làm việc đúng là mau lẹ, thấy nhà chưa muốn công bố ra bên ngoài, ta lợi dụng paparazzi để khui chuyện tình cảm của mình ra. Thủ đoạn quả cũng cao tay.


      Cố An Kỳ cũng chẳng quan tâm đến chuyện của Đường Hải Lâm, thay vào đó lại thường xuyên gặp gỡ với Alice. Tình cảm của và Alice càng ngày càng tốt, Alice cũng càng ngày càng tin tưởng , nhưng điều này vẫn chưa đủ. Tình là mù quáng , cho dù có vạch bộ mặt của Đường Hải Lâm chưa chắc Alice nghe, ngược lại có khi lại phản tác dụng, chẳng qua mặc dù trắng ra, nhưng thường xuyên cách mơ hồ về quá khứ của Đường Hải Lâm. Những câu chuyện cũ với tên nhân vật được giấu làm cho Alice phẫn hận thôi, đồng thời cũng ít nhiều có cảnh giác với ta, đây là hiệu quả mà Cố An Kỳ mong muốn. ra nguyên nhân ấy chưa công khai chuyện tình cảm với Đường Hải Lâm có phần rất lớn thuộc về Cố An Kỳ.

      Chẳng qua vẫn thể ngờ Đường Hải Lâm vì muốn trèo lên cao mà sử dụng thủ đoạn nham hiểm này.

      Mà thôi, dù gì cũng kéo dài được ít thời gian, đối với Cố An Kỳ mà , hiệu quả mong muốn coi như đạt được.

      Cố An Kỳ tham gia chương trình《818》 gặp Nha Nha, cũng chẳng chuyện nhiều, hai người chỉ như hai người xa lạ chưa bao giờ gặp nhau. Trong lòng Nha Nha vẫn còn hận Cố An Kỳ, nhưng Liêu Chính Bình lại khác. Liêu Chính Bình đứng lên, đến bên cạnh Cố An Kỳ lời xin lỗi , nguyên nhân mọi người đều biết. Lần trước chỉnh Cố An Kỳ thê thảm đến mức đó mà hôm nay vẫn đến đây, có thể là cho đài truyền hình của ta mặt mũi.

      Chẳng qua lời xin lỗi này đến quá muộn, Cố An Kỳ đọc ra vị suy nghĩ của Nha Nha và ta. Nếu như áy náy, vì sao để muộn như thế này mới xin lỗi, vì sao vào lúc đó giúp cho lời, khuyên can được câu?

      Ý đồ của Liêu Chính Bình tất nhiên Cố An Kỳ hiểu . Nhưng nếu cứ quá so đo tất cả mọi người đều khó xử, vì vậy mỉm cười: “ sao, có số việc trôi qua rồi tôi cũng muốn nhắc lại.”

      “Chương trình lát nữa mong Cố An Kỳ tiểu thư phối hợp nhiều hơn.” Liêu Chính Bình .

      Cố An Kỳ cũng hứa hẹn, liếc nhìn Nha Nha mất tập trung trước mặt, đôi mắt hơi nheo lại. Hôm nay biểu của Nha Nha rất bất thường, ví dụ như thường xuyên nghịch cái móc treo điện thoại, hoặc mở cái ốp ra, giống như nóng lòng chờ đợi điều gì đó. Ánh mắt thỉnh thoảng lại lóe lên tia tàn nhẫn khiến Cố An Kỳ cảm thấy kỳ quái, ta định làm gì?

      “Vuốt mái tóc đen dài của em…” Đột nhiên tiếng chuông di động của Nha Nha vang lên, ta như được cắm điện, phi nhanh ra ngoài.

      “Nha Nha, còn 20 phút nữa ghi hình, định đâu?” Liêu Chính Bình bỏ lại Cố An Kỳ, vội vàng kéo Nha Nha lại. Nhưng ngờ Nha Nha chạy quá nhanh, Liêu Chính Bình giữ được, chỉ đành nhìn ta chạy .

      Cố An Kỳ nhíu mày, hiểu Nha Nha bị làm sao, vì thế bóng gió hỏi Liêu Chính Bình: “Chị Nha Nha có việc gấp sao? Sắc mặt của chị ấy được tốt lắm.”

      “Dạo này ấy đều như vậy.” Liêu Chính Bình vừa xong, lập tức phản ứng lại, “Cố An Kỳ tiểu thư cần lo lắng, lát nữa ấy về, Nha Nha là MC rất đúng giờ.”

      “Ừ.” Cố An Kỳ cũng nhiều lời, chỉ lặng lẽ gật đầu.

      xong xong ” ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng kêu, “Nha Nha bi ngã cầu thang, chảy rất nhiều máu.”

      “Hả? Sao lại thế? Bây giờ ấy thế nào rồi?” Liêu Chính Bình sửng sốt hỏi.

      “Ngất ngay tại chỗ, ở đó đúng lúc có bác sĩ vừa gọi xe cứu thương vừa sơ cứu rồi.” Nhân viên .

      xong ,Nha Nha bị sinh non. Lông mày Cố An Kỳ nhíu lại sâu, chuyện này rốt cuộc là sao? Sao đột nhiên lại xảy ra chuyện này được? Việc Nha Nha sinh non hề có lợi với . Mất đứa bé trong bụng, Nha Nha làm gì còn lợi thế đấu lại Đường Hải Lâm? đúng, lúc ấy vẻ mặt của Nha Nha cũng phải hề cảnh giác mà còn toát lên hận thù, thể dễ dàng bị hãm hại mới phải. Cho dù gặp Đường Hải Lâm sao có thể cảnh giác chút nào được? ta biết Đường Hải Lâm tàn nhẫn đến mức nào mà.

      đúng, chuyện này hề đơn giản như vậy. Sau khi tỉnh táo, Cố An Kỳ phát rất nhiều những điểm bất thường. Đây là đài truyền hình, cũng phải bệnh viện, sao lại trùng hợp có bác sĩ xuất ở đây? Chuyện này rốt cuộc là thế nào?

      Cố An Kỳ cảm thấy việc này hơi kì lạ, nhưng bây giờ thể rời khỏi đây, chỉ có thể ngồi đây suy đoán. Cố An Kỳ nhìn nhân viên xung quanh bận rộn căn bản chú ý đến , cũng kiêng dè, ngồi vào ghế gọi điện cho Chu Á Kiệt đường đến, thông báo cho biết tình hình ở đây, mặt khác cũng để chú ý các bác sĩ ra vào đài truyền hình, tốt nhất gặp được vị bác sĩ cuối cùng gặp Nha Nha càng tốt.

      Xử lý xong xuôi, trở về vị trí cũ trang điểm lại, giống như chuyện gì cũng chưa xảy ra, chưa làm gì hết, chỉ ngồi chuẩn bị cho chương trình mà thôi.

      có Nha Nha phải làm sao bây giờ? MC chỉ có mình Liêu thôi. ” Đạo diễn lo lắng , đây là chương trình bát quái mà, Nha Nha là tâm điểm quan trọng nhất, nếu ấy, người đàn ông như Liêu Chính Bình đứng đó chút chút chít chít bát quái có gì hay ho chứ.

      “Mau, mau gọi cho Lưu Mật Mật, để ấy đến thay cho Nha Nha, mau mau” Liêu Chính Bình chạy về, vội vàng kêu, “Bây giờ chắc cũng đúng lúc ấy vừa kết thúc chương trình ở đài truyền hình OO gần đây thôi, chạy tới chắc vẫn kịp.”

      “Vâng” nhân viên nhanh chóng cầm điện thoại gọi. Lưu Mật Mật, Liêu Chính Bình và Nha Nha thuộc cùng công ty, bây giờ Nha Nha xảy ra chuyện, Liêu Chính Bình tất nhiên tìm đàn em đến cứu vớt.

      Lưu Mật Mật ư? Cố An Kỳ nhớ lại có vóc dáng bé nhưng rất biết cách nhìn mặt đoán ý. Ngày trước Cố An Kỳ và Diệp Y Dung từng tham gia chương trình của Lưu Mật Mật, sau đó Lưu Mật Mật còn vài lời cổ vũ , hình như là bạn của chủ nhân thân thể này.

      “Cố An Kỳ tiểu thư, xin lỗi, xem… ừm…” Sắc mặt Liêu Chính Bình rất khó coi, ta cũng ngờ xảy ra chuyện lớn như thế này.

      “Nếu Lưu Mật Mật tiểu thư thay mặt tôi có ý kiến gì.” thản nhiên .

      “Vâng, vâng. Lát nữa chắc chắn Lưu Mật Mật đến.” Liêu Chính Bình lau mồ hôi trán, dường như thở phào nhõm, sau đó lại vòng ra hậu trường để kiểm tra đạo cụ lần nữa.

      12 phút sau, Lưu Mật Mật cuối cùng cũng đến. và Cố An Kỳ chào hỏi đơn giản rồi vội vàng đọc qua lượt kịch bản.

      Năng lực MC của Lưu Mật Mật quả quá xuất sắc, 《818》 kết thúc suôn sẻ, thời gian phát sóng trực tiếp cũng bị chậm. Nhờ công của ấy, tất cả đều diễn ra thuận lợi, bị hủy bỏ.

      “An Kỳ, lâu gặp.” Lưu Mật Mật trêu chọc, “Bây giờ em càng ngày càng nổi tiếng rồi, muốn mời em cũng khó, khi nào tham gia chương trình của bọn chị để raiting tăng vèo vèo .”

      “Vâng, có cơ hội chắc chắn đến.” Cố An Kỳ cười đáp.

      Lưu Mật Mật nhận được đáp án chắc chắn buông tha cho Cố An Kỳ, cùng trợ lý nhanh chóng chuẩn bị cho chương trình tiếp theo. Cố An Kỳ nhìn theo bóng dáng Lưu Mật Mật, rồi với Giản Tiếu bên cạnh: “Chu tiên sinh bây giờ ở đâu? đến đây chưa?”

      “Vẫn chưa.” Giản Tiếu vừa kết thúc cuộc chuyện điện thoại với Chu Á Kiệt, rất có trách nhiệm , “Hình như bị tắc đường , bảo em và chị An Kỳ đến chỗ chụp ảnh tạp chí trước.”

      Cố An Kỳ gật đầu, trong lòng sáng tỏ, muốn đến bệnh viện tìm hiểu, có lẽ lâu nữa nhận được đáp án: “Được, vậy trước .”

      Khi Cố An Kỳ sắp chụp ảnh xong, liếc thấy Chu Á Kiệt đứng thẳng bên, đôi mắt nheo lại, trong lòng vài phần. Chu Á Kiệt vẫn bình tĩnh như trước, nhưng hai hàng lông mày lại nhíu lại sâu. Cố An Kỳ vẫn biểu gì, cũng chào hỏi , chỉ nhanh chóng kết thúc buổi chụp ảnh.

      “Chu tiên sinh, hôm nay mọi việc đều rất thuận lợi.” Cố An Kỳ trước mặt Giản Tiếu hề nhiều.

      “Vậy tốt, bây giờ đến công ty , có vài chuyện cần phải quyết định. Giản Tiếu, cần cùng, về nhà nghỉ ngơi , sáng mai nhớ chuẩn bị kỹ mấy thứ Cố An Kỳ cần dùng khi ra ngoài nhé.” Chu Á Kiệt .

      “Vâng.” Giản Tiếu cũng phải người lắm miệng, thấy hai sếp thả về nghỉ ngơi sớm cũng hỏi nhiều, nhanh chóng thu dọn đồ đạc rồi rời , “Chu tiên sinh, chị An Kỳ, tạm biệt.”

      “Ừ, tạm biệt.” Cố An Kỳ .

      Chu Á Kiệt và Cố An Kỳ đều im lặng, lúc sau Cố An Kỳ mới mở miệng hỏi: “Chuyện này rốt cuộc thế nào rồi?”

      “Nha Nha sinh non, nghe là bị người ta đẩy xuống từ phía sau nên ngã cầu thang.” Chu Á Kiệt cau mày , “Bác sĩ theo là có thấy bóng người chạy . Còn là ai thấy .”

      “Vậy còn bác sĩ kia sao?” Cố An Kỳ vẫn thấy người này có điểm rất đáng nghi.
      139Phong Vũ Yên thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 153: Hủy diệt

      Edit: Sabj


      “Khi tôi ở dưới lầu chờ nhìn thấy tên bác sĩ kia theo sau xe đến bệnh viện.” Chu Á Kiệt dừng chút rồi tiếp, “Tôi vẫn chưa tìm được cơ hội tìm hiểu cụ thể, người đó cũng bị gọi đến đồn cảnh sát hỏi chuyện rồi.”


      nghi ngờ tên bác sĩ kia sao?” Chu Á Kiệt hỏi.

      …” Cố An Kỳ lắc đầu, “ chỉ nghi ngờ, mà tên bác sĩ đó chắc chắn có vấn đề, hay cách khác ta cũng phải biết chút gì đó… Nếu biết được ta là bác sĩ khoa nào tốt…”

      “Sao lại thế?” Chu Á Kiệt hỏi, đột nhiên bừng tỉnh hiểu ra, “Ý chẳng lẽ chính ta là người thiết kế chuyện của Nha Nha sao? Vì sao nghi ngờ Đường Hải Lâm?”

      “Ừ, biết vì sao, nhưng tôi lại có cảm giác đó. Nếu quả là do Đường Hải Lâm ta ra tay vào thời gian và địa điểm như vậy. ta có thể thuê ai đó ra tay vào lúc khác để khỏi bị nghi ngờ hơn chứ.” luôn có cảm giác như có như tên bác sĩ kia có liên quan đến chân tướng việc, có lẽ người đó cũng ván cờ của Nha Nha, nhưng lại bị dùng như quân cờ.

      “Tin tức cụ thể chúng ta cũng cần tìm hiểu đâu, ngày mai các tờ báo lớn đưa tin.” Chu Á Kiệt .

      “Ừ.” Cố An Kỳ nhíu mày.

      Cố An Kỳ ngờ Nha Nha đột nhiên lại tung ra chiêu như vậy khiến trở tay kịp. biết dạo này Nha Nha suy nghĩ gì mà lại định đối đầu trực tiếp với Đường Hải Lâm dưới tình huống hai bàn tay trắng có hậu thuẫn, giúp đỡ.

      Nếu đây là cái bẫy của Nha Nha, như vậy ta định cùng Đường Hải Lâm cá chết lưới rách*.

      (*hai bên cùng bị hủy diệt)

      “Chu tiên sinh, có thể kín đáo tiết lộ chuyện Nha Nha và Đường Hải Lâm từng hẹn hò hay ?” Cố An Kỳ hỏi, với thực lực tại của Nha Nha, để đối đầu với Đường Hải Lâm còn quá yếu, căn bản là có phần thắng.

      Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn bè, Cố An Kỳ quên vào lúc này nên lợi dụng Nha Nha.

      “Cái này còn phải xem ngày trước họ có ảnh chụp chung hay .” Chu Á Kiệt , “Nếu có, tung ảnh lên là chuyện quá đơn giản.”

      “Có thể tìm Facebook, weibo hay gì đó xem, có lẽ họ xuất trong ảnh của quần chúng. Còn nữa, thời gian trước đây Nha Nha thường xuyên ra ngoài uống rượu, nếu tìm ở vài quán bar có lẽ thấy chứng cứ. Có thể thu được vài manh mối.” Cố An Kỳ suy nghĩ rồi , “Có lẽ mấy tấm ảnh đó có gì mờ ám, hoặc có lẽ cũng xuất vài người khác trong bức ảnh, nhưng ánh mắt họ nhìn nhau chắc chắn có điểm bất thường. Dù sao cứ tìm được ảnh , sau đó dùng Photoshop sửa qua chút, xóa những người bên cạnh cũng chẳng là việc gì khó.”

      “Chúng ta ở đằng sau thổi gió góp vui, đằng trước cho Đường Hải Lâm và Nha Nha đối đầu với nhau.” Chu Á Kiệt phân tích, “Trước đây muốn giữ lại Nha Nha là muốn trai cò đánh nhau ngư ông đắc lợi sao?”

      “Có thể như thế, dù sao dùng hai người họ phải tốt nhất sao?” Cố An Kỳ thờ ơ .

      Chu Á Kiệt nhíu mày: “ định đồng thời tiêu diệt cả hai ngươi hay định diệt cỏ tận gốc Đường Hải Lâm trước?”

      “Giữ Nha Nha lại cũng có uy hiếp gì quá lớn.” Cố An Kỳ trả lời thẳng mà vòng quanh. tại những thể tiêu diệt Nha Nha, mà còn phải giúp ta tay. Cố An Kỳ biết điều này có ý nghĩa gì, nhưng nỗi hận đối với Đường Hải Lâm vượt qua cả sỉ nhục mà Nha Nha gây ra cho . Nếu cứ để việc phát triển như thế này, có lẽ cả Đường Hải Lâm và Nha Nha đều bất lợi, nhưng Đường Hải Lâm chẳng tổn thất quá lớn, có lẽ lời ngon tiếng ngọt hai ba câu Alice lại bị ta lừa gạt, đây là kết quả mà Cố An Kỳ muốn nhìn thấy, thứ muốn là ta phải biến mất hoàn toàn khỏi giới giải trí, nếu có thể, mãi mãi khiến ta phải sống trong cảnh túng quẫn, cả đời làm người thất bại.

      Dùng cả đời của ta bù đắp lại cho tổn thương mà Tiêu Thắng Hinh phải chịu đựng, dùng cả đời đau khổ để trả nghiệm lại cảm giác của Tiêu Thắng lúc đó. Qúa công bằng? Đúng ?

      Cố An Kỳ muốn gạt bỏ hoàn toàn Đường Hải Lâm, tiếc trả giá mọi thứ, cho dù giữ lại nhục nhã ngày trước Nha Nha gây ra cho cũng sao. Chu Á Kiệt hiểu dự định của Cố An Kỳ, nhìn vào vẻ mặt của . Cố An Kỳ rất điềm tĩnh, lặng lẽ ngồi im, hai mắt trống rỗng nhìn ra ngoài cửa sổ, biết nghĩ gì.

      Chu Á Kiệt thấy Cố An Kỳ như vậy, biết vì sao lại cảm thấy chỉ như người ngoài cuộc khoanh tay đứng nhìn, chưa từng tham gia, cũng chưa từng tiếp xúc với bất kì ai.

      Mà có lẽ đó chỉ là ảo giác của mà thôi, Chu Á Kiệt lắc lắc đầu, đưa Cố An Kỳ về nhà trọ của , sau đó chuẩn bị ít tài liệu.

      Tin tức về Nha Nha ngày hôm sau ùn ùn bị truyền ra ngoài, dù sao ta cũng là MC có tiếng tăm, trước đây chưa từng có quan hệ đương với bất kỳ ai, nay đột nhiên lại lộ ra tin tức sinh non, quả khiến người ta phải rớt nổ kính mắt*. Các tòa soạn báo lớn vẫn tiếp tục đào sâu chuyện này, tìm hiểu xem cha đứa bé là ai.

      (*nguyên văn: 跌破眼镜 chỉ việc gây bất ngờ, chấn động)

      Nha Nha tại lấy lý do cần nghỉ ngơi để tránh khỏi ánh mắt truyền thông, nhưng mọi người lại phát weibo của ta xuất bài viết rất kì lạ: “Từ trước tới nay tôi chưa từng cầu xin điều gì, vì sao lại nhẫn tâm như thế? Vì sao?”

      Những lời này của Nha Nha dường như ám chỉ người đẩy ngã cầu thang và cha đẻ đứa bé có mối liên hệ nào đó. Đây phải là tình tiết trong phim tám giờ mọi người vẫn muốn xem sao? Mọi người giống như chìm trong bể cẩu huyết, dốc hết sức lực tra xét các nam nghệ sĩ từng tiếp xúc với Nha Nha trong khoảng thời gian này.

      Ngay lúc đó, bức ảnh chụp chung của ta và Đường Hải Lâm cùng với cặp tình nhân khác được phóng viên “vô tình” phát ra. Mặc dù mọi người đều nghi ngờ đó có phải là Đường Hải Lâm hay , nhưng vẫn chưa chắc chắn. Dù sao Đường Hải Lâm vẫn gây dựng được danh tiếng vẫn khá tốt đẹp.

      Trong khi mọi người còn do dự có nên đưa tin hay cuộc sống của Đường Hải Lâm cũng được thoải mái cho lắm. Nha Nha xảy ra chuyện, bị sinh non, ta là người đầu tiên lọt vào danh sách tình nghi bị mời đến sở cảnh sát lấy lời khai. Thậm chí đến thời gian phím trước khẩu cung với quản lý cũng ta bị dẫn , bị hỏi rất nhiều chuyện, ví dụ như quan hệ của ta và Nha Nha là gì? Có biết Nha Nha mang thai hay ? Lúc ấy ta ở đâu? Ai có thể làm chứng?

      Trong lòng Đường Hải Lâm rất hận, lúc đó Nha Nha gọi ta đến lấy cái chìa khóa dự phòng, nhưng ai biết ta ngã cầu thang, ta ngờ Nha Nha dám tàn nhẫn với bản thân để tính kế ta, ta điên rồi sao? Ngã từ cầu thang xuống, kết cục xấu nhất là “chết”, ta muốn sống nữa sao? Dù gì ta cũng bị ta vứt bỏ, cứ ngoan ngoãn đứng yên chỗ là được rồi, vì sao cứ gây ra lắm chuyện như vậy chứ? Có thai cứ phá là được, việc gì phải kéo cả ta xuống nước? Việc gì phải gây xôn xao dư luận? Loại đàn bà chết tiệt.

      “Đường Hải Lâm tiên sinh, mời phối hợp với cuộc thẩm vấn của chúng tôi, và Nha Nha tiểu thư có quan hệ gì?” Viên cảnh sát hỏi lại lần nữa.

      “Tôi và ta chẳng có quan hệ gì cả, chỉ mới gặp vài lần mà thôi. ta muốn vịn vào tôi để leo lên, có hiểu ?” Đường Hải Lâm tâm phiền ý loạn, ngay cả hình tượng cũng duy trì được.

      “Vậy có suy đoán gì về cha của đứa bé trong bụng ấy hay ?” Viên cảnh sát mặt chút thay đổi, tiếp tục hỏi.

      “Làm sao tôi biết được? À, đúng rồi, có thể là Liêu Chính Bình, dù sao hai người họ vẫn vô cùng thân thiết với nhau.” Đường Hải Lâm vì muốn thoát khỏi diện tình nghi mà hắt nước bẩn lên Liêu Chính Bình.

      Sau đó cảnh sát lại hỏi ta vài chuyện nữa, ta đều cố gắng thanh minh cho mình mà đẩy nghi ngờ lên người khác.

      “Cám ơn hợp tác của , nếu còn vấn đề gì, chúng tôi liên lạc với .” Cảnh sát .

      “Vụ án này có tiến triển gì ? Tôi thoát khỏi diện tình nghi chưa?” Đường Hải Lâm khẩn trương hỏi, ta cực kỳ sợ hãi, lúc Nha Nha ngã xuống quả ta có ở đó, nhỡ điều tra ra điều này ta phải làm sao bây giờ? , ta hề đẩy Nha Nha, làm gì ta hết, đừng lo, đừng lo.

      “Đây phải chuyện mà nên hỏi, nếu còn vấn đề gì, chúng tôi liên lạc với .” Cảnh sát chịu tiết lộ chữ, Đường Hải Lâm đành phải cắp đuôi ra ngoài.

      “Chuyện này rốt cuộc là sao?” Quản lý của Đường Hải Lâm Văn tiên sinh cau mày hỏi.

      “Văn tiên sinh, phải cứu tôi, nhất định phải cứu tôi.” Đường Hải Lâm túm chặt lấy áo sơmi của Văn tiên sinh, giống như trôi nổi giữa đại dương mênh mông bắt được cây cọc gỗ.

      ràng mọi chuyện ra rồi thương lượng sau.” Văn tiên sinh thúc giục ta mọi chuyện.

      Đường Hải Lâm giấu Văn tiên sinh chuyện gì, năm mười ra toàn bộ, cuối cùng còn hung hăng chốt câu: “Tôi thể ngờ mụ đàn bà kia hiểm đến mức dám làm chuyện này hãm hại tôi.”

      “…” Văn tiên sinh nhìn Đường Hải Lâm, sau lúc im lặng mới , “ với cảnh sát như thế nào?”

      “Tôi tôi hề hẹn hò với ta, biết đứa bé trong bụng ta là của ai, còn chuyện có mặt ở đó tôi là tôi đến đài truyền hình để thăm bạn.” Đường Hải Lâm ngu ngốc, nhưng ta cũng biết đài truyền hình có lắp camera, cho dù ta , sau này chắc chắn cũng bị điều ta ra.

      Văn tiên sinh nghe vậy nhưng vẫn thở phào nhõm: “ và Nha Nha có tấm ảnh nào quá thân mật hay ?”

      “Ảnh thân mật à? có.” Đường Hải Lâm , “Với việc này tôi luôn cẩn thận, chưa bao giờ chụp ảnh mình với ta, dù sao ta cũng chỉ là đồ chơi mà thôi, chơi chán bỏ .”

      Lúc này Đường Hải Lâm căn bản biết, ảnh của ta và Nha Nha trở thành tin tức mà báo chí chuẩn bị đăng tải.
      139Phong Vũ Yên thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 154: Nha Nha ra trận


      Edit: Sabj


      Trong lòng Văn tiên sinh lúc này thầm oán Đường Hải Lâm chuyện này sớm, nhưng chuyện tới nước thể cứu vãn thế này rồi, có mắng mỏ ta cũng vô ích. ta phân tích tình huống tại, cảm thấy mọi chuyện chưa đến mức tệ lắm.



      Nha Nha là MC có bối cảnh, nếu muốn kích động dư luận phát triển theo hướng ta mong muốn khá khó khăn, quản lý của ta, Trần tiểu thư Văn tiên sinh có quen biết, là quản lý có thủ đoạn. Làm việc cổ hủ linh hoạt, giao thiệp sâu với báo chí. Nếu có bức ảnh nào, Văn tiên sinh nắm chắc trăm phần trăm có thể xoay chuyển tình huống.

      “Văn tiên sinh, nhất định phải giúp tôi, tôi hề đẩy ta, mụ đàn bà khốn nạn kia tự ngã xuống.” Đường Hải Lâm van nài.

      “Đứa bé trong bụng ta…” Văn tiên sinh hỏi, “Đứa bé trong bụng ta có phải là của hay ?”

      “Chắc chắn phải của tôi, tuyệt đối phải của tôi” Đường Hải Lâm trốn tránh trách nhiệm, “ ta rất lẳng lơ, chắc chắn đó phải con tôi.”

      Văn tiên sinh nghe vậy, khinh thường nhìn Đường Hải Lâm, nhưng chỉ trong chớp mắt thu hồi toàn bộ cảm xúc trong mắt.

      “Tôi hỏi lại lần nữa, phải trả lời thành cho tôi. Nếu dối, khi việc bị khui ra tôi bảo vệ đâu.” Văn tiên sinh hỏi lại lần nữa.

      “…” Đường Hải Lâm do dự, “Chắc phải của tôi đâu, trước đây tôi chưa từng nghe ta .”

      “Nếu những gì phải , Đường Hải Lâm, có biết nên phải làm gì ?” Văn tiên sinh lặp lại, khuôn mặt vốn trầm nay lại u thêm vài phần.

      Văn tiên sinh là quản lý cao cấp nhất của “Hoa Dương”, năm đó kề vai sát cánh làm việc với người thành lập “Hoa Dương” Lạc tiên sinh. Ban đầu giới giải trí còn liên quan tới cả xã hội đen, “Hoa Dương” và xã hội đen vẫn có giao tình rất tốt với nhau, đều là trợ giúp đắc lực cho Văn tiên sinh.

      Sau đó giới giải trí thanh lọc hoàn toàn, công ty cũng hoàn toàn bị tẩy trắng, cho nên Văn tiên sinh lại trở thành quản lý, cứ thế làm liền mười mấy năm, nay ở trong giới cũng là người có danh tiếng. Nếu phải “Hoa Dương” vẫn thịnh dương suy, thiếu cả” sao ta phải chạy tới làm hậu thuẫn cho Đường Hải Lâm?

      Vì hiểu quá thủ đoạn của Văn tiên sinh nên sắc mặt Đường Hải Lâm trở nên cứng đờ, sau đó lập tức gật đầu như băm tỏi.

      Nha Nha cũng biết tình hình nay của Đường Hải Lâm, cũng biết bên ngoài nổi lên sóng to gió lớn. ta vẫn bình tĩnh ở mình trong bệnh viện, khoảng thời gian này ta suy nghĩ rất nhiều. ta điên, cũng phải đầu óc bình thường mới làm như vậy, chính vì hiểu quá kết quả của chuyện này nên ta mới chọn ra tay trước.

      Đường Hải Lâm, Nha Nha tại chỉ cần là nghĩ đến cái tên này là lòng quặn thắt lại đau đớn. ta hận thể ăn thịt, uống máu ta, nghĩ đến những việc ta làm ta lại thể tha thứ. ta vốn cũng định ngoan ngoãn rút lui, xóa sạch tồn tại của đứa bé, sau đó chỉ làm MC bình thường, nhưng khi ta nhìn thấy hình ảnh Đường Hải Lâm chu đáo dịu dàng chăm sóc cho Alice báo, lòng của ta nhịn được đau đớn. Đứa con đầu tiên của ta, bố của nó ở bên cạnh người phụ nữ khác, mà ta vì bảo vệ bản thân mà phải phá đứa trẻ, dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì?

      Khoảng thời gian khi làm việc ta cũng gặp lại Đường Hải Lâm, chỉ là Đường Hải Lâm mất kiên nhẫn đuổi ta , đẩy mạnh ta cái khiến ta suýt nữa ngã xuống, Đường Hải Lâm lúc ấy rất nhiều lời khó nghe, còn bảo ta đừng quấy rầy cuộc sống của ta. Đạo lý gì đây? ta đáng ghét như vậy sao? quan tâm ngày trước của ta đâu rồi?

      Vì sao lúc nào ta cũng phải chui vào góc liếm láp vết thương? Vì sao tên đầu sỏ lại vẫn có thể sống ung dung tự tại? Điều này phải quá công bằng sao? Dựa vào cái gì ta có gãy răng cũng phải nuốt vào trong bụng, mà người kia lại ôm được thiên kim tiểu thư về?


      khi ý nghĩ như vậy chôn ở trong lòng, nó lan tràn cách rất nhanh chóng. , người bị tổn thương nên chỉ có mình ta, cho dù chết, ta cũng phải kéo theo cái đệm lưng. Nha Nha chuản bị hết mọi thứ, cũng xây dựng tốt tâm lý, bằng giá nào ta cũng phải lật đổ được Đường Hải Lâm, dù có chết cũng phải lột được lớp da của ta.

      Nha Nha nghĩ như vậy, trong mắt lên ngoan độc, nắm chặt lấy tấm chăn, ta cười lạnh. Đường Hải Lâm, bây giờ hủy hoại thanh danh của tôi đúng ? sao cả, chuyện này càng bung bét càng tốt, trong tay tôi còn có át chủ bài mà thể nào lật đổ được.

      “Vuốt mái tóc đen dài của em…” Đột nhiên tiếng chuông di động của Nha Nha vang lên, ta híp mắt, nhận điện thoại.

      “Ừ, là tôi, bây giờ có thể bắt đầu động thủ được rồi.” Nha Nha , vẻ mặt vẫn ôn hòa như trước, thậm chí ôn hòa đến mức quỷ dị. Mang theo cảm xúc khó , ta cắt đứt điện thoại.

      Lúc ấy trong đầu Nha Nha chỉ có suy nghĩ đồng quy vu tận, khiến cho ta chưa kịp tính toán đến sai lệch trong bối cảnh của hai người. Vài ngày sau dư luận vẫn tiếp tục ồn ào, Văn tiên sinh khống chế vài tờ báo, bắt đầu truyền ra tin tức ngày trước Nha Nha luôn ra vào quán bar uống rượu, có hành vi phòng đãng, ý định áp chế việc; mặt khác, Cố An Kỳ cứ cách mấy ngày lại để Chu Á Kiệt “ đúng lúc” cung cấp vài tin tức cho truyền thông, để cánh nhà báo “Tự do phát huy” .

      hề nhắc tới Đường Hải Lâm, nhưng cũng gần tới đích. Lúc trước mọi người đều tin vào những tin tức mà người nặc danh cung cấp cho họ, nhưng càng về sao, họ lại càng phát ra điểm bất thường, nếu chuyện này chẳng liên quan gì đến Đường Hải Lâm sao Văn tiên sinh phải nhúng tay? Vì sao lại muốn tiêu diệt MC bé như Nha Nha? ít người bắt đầu nghi ngờ Đường Hải Lâm, nhưng phần lớn vẫn chưa dám đề cập thẳng đến tên “Đường Hải Lâm”.

      Văn tiên sinh cảm thấy mọi chuyện càng ngày càng kì lạ, ràng ta đích thân ra tay giải quyết rồi. Theo lẽ thường, đáng lẽ Nha Nha có bối cảnh phải nhanh chóng bị áp chế, các tờ báo khác cũng đưa tin tốt về ta, cuối cùng đáng ra tin tức này phải che mắt mọi người mới phải. Nhưng vì sao? Vì sao chẳng có chút hiệu quả nào? , thậm chí có thể là các tờ báo lớn ngày càng chú ý đến chuyện này.

      Chờ đến khi Văn tiên sinh phản ứng lại, chuẩn bị tạo ra scandal cho nghệ sĩ khác để đánh lạc hướng chuyện của Đường Hải Lâm việc lớn khác lại xảy ra. Đường Hải Lâm lại bị gọi đến sở cảnh sát tiến hành thẩm vấn lần nữa.

      “Đường Hải Lâm tiên sinh, tôi nghĩ chúng tôi phải điều tra lại số chuyện.” Cảnh sát .

      “Tôi cũng muốn thành số chuyện.” Đường Hải Lâm và Văn tiên sinh bàn bạc trước với nhau nên trong lòng chuẩn bị. ta biết dạo này có tin đồn ám chỉ quan hệ giữa ta và Nha Nha, lúc trước cảnh sát hề tìm ta, nhưng hôm nay lại gọi ta đến, chừng là vì chuyện này.

      “Tôi và Nha Nha lúc trước đúng là từng nhau, nhưng vì lần trước do tôi quá sợ hãi hậu quả khi ra nên giấu giếm.” Đường Hải Lâm tỏ vẻ vô cùng áy náy, “ ấy xảy ra chuyện như vậy tôi cũng rất hoảng loạn. Dù sao cũng từng nhau, ngờ ấy lại mang thai đứa con của người khác, cuối cùng còn bị sinh non nữa.”

      “Khoảng thời gian ấy nhau trùng khớp với thời gian ấy mang thai, vì sao lại chắc chắn mình phải là cha đứa bé?” Cảnh sát rất bình tĩnh hỏi, mặt hề thay đổi.

      ấy chưa từng với tôi chuyện đứa bé, hơn nữa lúc ấy ấy cũng có dấu hiệu bắt cá hai tay, cho nên…” Đường Hải Lâm hết, để gian cho cảnh sát tưởng tượng, ám chỉ Nha Nha chơi bời với người khác, đứa bé trong bụng cũng phải của ta.

      “Nếu Đường tiên sinh có tự tin như vậy hãy hợp tác với chúng tôi, để chúng tôi xét nghiệm ít máu của , ở trường có vết máu của người thứ hai, vì vậy chúng tôi muốn xác định xem nó có trùng khớp với máu của những người bị tình nghi hay .”


      vẫn nghi ngờ tôi sao?” Đường Hải Lâm giả vờ tức giận, nhưng trong lòng lại thở phào nhõm, ta biết lúc đó mình hề bị thương, càng cần đến việc chảy máu.

      “Mong thông cảm, đây là làm theo phép tắc.” Cảnh sát nghiêm túc , “Nếu sau khi xét nghiệm phải Đường tiên sinh chúng tôi quấy rầy cuộc sống của nữa.”

      Đường Hải Lâm giả vờ tự hỏi lát, sau đó làm như hào phòng : “Thôi, thử máu thử , dù sao xét nghiệm xong cũng chứng minh được trong sạch của tôi.”

      Cảnh sát đưa Đường Hải Lâm đến căn phòng, sau khi lấy ít máu bảo ta chờ kết quả xét nghiệm trong vài ngày, nếu phải của ta, sở cảnh sát tra hỏi ta nữa mà loại ta khỏi danh sách tình nghi. Tâm trạng của Đường Hải Lâm rất tốt, nghĩ lại có bia đỡ đạn giải quyết chuyện này hộ ta, áp lực đè nén lâu được giải tỏa, đêm đó ta đến quán bar vui chơi điên cuồng, uống rượu đến mức ngay cả điện thoại của Văn tiên sinh cũng nhận.

      Ngày hôm sau Văn tiên sinh hỏi ta trong sở cảnh sát bị hỏi cái gì, ta hề tiết lộ, chỉ mặt mày hớn hở là mọi chuyện được giải quyết, cảnh sát hết nghi ngờ ta. Văn tiên sinh mặc dù biết mọi chuyện nhưng nhìn dáng vẻ đó của ta vẫn quyết định tin ta lần.

      Ba ngày sau, khi Đường Hải Lâm nhàn nhã uống trà với Alice, vài cảnh sát xông vào, cầu Đường Hải Lâm cùng họ, Đường Hải Lâm sững sờ, đây… đây rốt cuộc là sao? phải chỉ cần kết quả xét nghiệm liên quan đến ta quấy rầy ta nữa sao? Vì sao lại… ?

      Đường Hải Lâm ra sức phản kháng, trong cơn giận dữ hét lên: “ phải liên quan đến tôi sao, các ** làm gì vậy ? Còn tìm tôi làm gì?”

      Alice mắt trợn tròn nhìn Đường Hải Lâm bị lôi , lúc sau vẫn chưa hoàn hồn, nhìn cái người chửi ầm ĩ mất hết cả hình tượng kia rất khó có thể tưởng tượng, đây chính là người vẫn luôn săn sóc che chở cho . Alice đầu óc trống rỗng, hề ngăn cản, chỉ trơ mắt nhìn Đường Hải Lâm tức giận bị vài cảnh sát dẫn .
      139 thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 155: Thừa dịp bệnh tật, lấy mạng *

      (*Ý câu này là thừa dịp đối thủ khó khăn đâm thêm kích trí mạng làm đối thủ sụp đổ hoàn toàn)

      Edit: Sabj

      đường Đường Hải Lâm bị dẫn đến sở cảnh sát vẫn chịu phối hợp, gào thét muốn họ mọi chuyện.


      Cảnh sát xe ai thèm để ý đến ta, chỉ lạnh lùng nhìn về phía trước, giống như người tên Đường Hải Lâm này hề tồn tại. Đường Hải Lâm rất mờ mịt, ta cố ý muốn tranh chấp với cảnh sát chỉ vì muốn họ tiết lộ ít thông tin để ta biết nên tính toán bước tiếp theo như thế nào, nếu bị hỏi nên trả lời ra sao, nhưng hôm nay cảnh sát năng rất thận trọng, thèm chuyện với ta, ta cảm thấy có lẽ chuyện này là họa lớn rồi.

      Việc đến nước này, Đường Hải Lâm vẫn biết mình làm sai điều gì để cảnh sát lại điều tra người hề có liên quan là ta, hơn nữa lại còn bị áp giải đến sở cảnh sát cách nhục nhã như thế này.

      Đường Hải Lâm ngừng nghĩ lại, nhưng vẫn thể đoán ra là chuyện gì, ta muốn gọi điện thoại cho quản lý Văn tiên sinh, nhưng cảnh sát bên cạnh cho ta cơ hội đó, chỉ là họ thông báo cho Văn tiên sinh rồi.

      Đường Hải Lâm cảm thấy lúc này ta gặp xui rồi, nhưng chuyện thử máu kia ràng chẳng liên quan gì đến ta, lúc ấy ta chỉ mắng mỏ, tranh chấp với Nha Nha vài câu mà thôi, ngay cả người cũng chạm vào sao có thể bị thương chảy máu được? Sao bây giờ ta lại biến thành tội phạm?

      Trong đầu Đường Hải Lâm có rất nhiều suy nghĩ vụt qua, ban đầu gào thét ngừng, cuối cùng lại trầm mặc.

      “Ngồi , Đường Hải Lâm tiên sinh.” Cảnh sát , mời Đường Hải Lâm ngồi vào chỗ đối diện.

      Đường Hải Lâm ngồi xuống, câu cũng , vẫn cầu phải chờ đến khi luật sư của mình đến mới chịu mở miệng, nhưng đợi khoảng tiếng vẫn chẳng thấy ai, ta bắt đầu hoảng hốt.

      có báo cáo xét nghiệm máu của .” Cảnh sát , cố ý kéo dài giọng, sau đó ngừng lại.

      “Nếu phải biết tôi vô tội mới đúng chứ? Vì sao lại còn ép tôi đến đây?” Đường Hải Lâm tranh cãi.

      “Ừ, chính là vì có kết quả xét nghiệm DNA trong máu của nên chúng tôi mới mời đến.” Cảnh sát vì cảm xúc của Đường Hải Lâm khống chế được mà tức giận.

      “Kết quả DNA?” Đường Hải Lâm mở to mắt, “ cái gì cơ?”

      “Dùng máu của và máu của Nha Nha tiểu thư khi sinh non làm xét nghiệm cha con.” Cảnh sát bình tĩnh , ” Ngày Nha Nha tiểu thư sinh non, ra ấy hẹn bác sĩ tư để thảo luận cách sinh đứa trẻ. Nhưng ngờ lúc đó ấy chạm mặt , sau đó còn đẩy ấy xuống cầu thang khiến ấy sinh non.”

      “Vị bác sĩ kia lúc đó cũng có mặt ở trường, ngoài việc cấp cứu còn cung cấp thông tin cho chúng tôi, giúp chúng tôi lưu lại chất lưu sản.” Cảnh sát , “Mặc dù phải nhân viên cảnh sát mà nhúng tay vào chuyện này đúng, nhưng dù sao ta cũng giúp lưu giữ vật chứng. Dạo này thời tiết nóng bức, nếu chất lưu sản để lâu ở ngoài thể nào xét nghiệm được.”

      “Đó là mưu, đó là mưu, chắc chắn là do mụ đàn bà ti tiện Nha Nha cùng tên bác sĩ tư gì đó làm giả, đứa bé trong bụng ta thể nào là của tôi được.” Đường Hải Lâm gào thét, cảm xúc hơi kích động.

      “Chúng tôi xét nghiệm, đúng là con của , đương nhiên cũng xét nghiệm DNA của Nha Nha tiểu thư, đó cũng là con của ấy.” Cảnh sát thờ ơ nhìn Đường Hải Lâm, “ nhẫn tâm , biết Nha Nha tiểu thư mang thai đứa con của mà vẫn còn đẩy ấy, định xác hai mạng.”

      “Tôi có, tôi căn bản hề đẩy ta, là tự ta ngã xuống, hề liên quan đến tôi, hề liên quan đến tôi.” Đường Hải Lâm chắc chắn lúc đó mình hề chạm vào người Nha Nha.

      “Chúng tôi biết nên kiểm tra đoạn băng camera.” Cảnh sát , “Video bị đánh cắp, thiếu mất đoạn nên mọi người cảm thấy rất kì lạ, sau khi dùng vài phương pháp mới tìm được chứng cứ phạm tội của .”

      Cảnh sát thêm, chỉ nhấn nút play, đoạn băng là hình ảnh Đường Hải Lâm và Nha Nha cãi nhau, sau đó Nha Nha bị ta đẩy xuống.

      thể nào, lúc đó tôi hề chạm vào ta, thể nào, tuyệt đối thể nào.” Đường Hải Lâm mở to mắt, khó tin nhìn hình ảnh cuộn băng.

      có gì là thể, Đường Hải Lâm tiên sinh, chứng cứ vô cùng xác thực, mong thành khẩn thú nhận.” Cảnh sát lãnh đạm , ràng hề tin lời hề chạm vào” của Đường Hải Lâm.

      “Chắc chắn là do góc độ của camera có vấn đề, phải tôi, phải tôi.”

      Lúc này Đường Hải Lâm đúng là , đúng là góc độ của camera có vấn đề nên mới trông như ta đẩy Nha Nha xuống, nhưng tất cả cũng do lúc đó đúng là ta có tồn tại ý niệm độc ác muốn đẩy Nha Nha cách xuống nên mới đứng cách ta rất gần, chẳng qua chưa biến suy nghĩ thành hành động mà thôi. Cái này còn trách ai được? Muốn trách cũng có thể trách chính ta, chơi đùa tình cảm cuối cùng rước họa vào người.

      Đường Hải Lâm bị giữ lại, ta vẫn chờ luật sư và quản lý của ta đến, nhưng Văn tiên sinh chưa từng xuất , mà luật sư cũng chẳng thể bào chữa ta, cuối cùng tòa án vẫn phải mời luật sư cho ta.

      Đường Hải Lâm biết mình bị bỏ rơi, bị “Hoa Dương” bỏ rơi, bị Văn tiên sinh bỏ rơi. ta chưa từng đau khổ, khó chịu như lúc này, khoảng thời gian trong sở cảnh sát ta cảm thấy dài đằng đẵng, trong đầu ta như có cái đèn kéo quân có thể cháy bất cứ lúc nào.

      Luật sư mới của ta bảo ta phải thành khẩn, chủ động thừa nhận hành vi phạm tội mới có thể xét giảm hình phạt. Luật sư còn , may mà Nha Nha chết, nếu , ta phải nhận hình phạt rất nặng. ta chẳng làm gì, ràng ta chẳng làm gì, vì sao ta phải thừa nhận? Mụ đàn bà đê tiện Nha Nha kia, ràng là ta làm, vì sao ai điều tra ra? Vì sao ta phải vào tù oan?

      Lúc này Đường Hải Lâm biết nên gì mới tốt, trong lòng ta rất hối hận. Đáng lẽ lúc trước khi Văn tiên sinh hỏi ta, ta nên hết tình huống tệ nhất ra chứ nên che giấu. Nếu , mọi chuyện cũng đến mức này.

      Đường Hải Lâm tuyệt vọng nhìn trần nhà, im lặng gì, chẳng qua vẻ mặt dần trở nên trống rỗng.

      Văn tiên sinh từ bỏ Đường Hải Lâm, bởi vì chuyện này càng ngày càng lớn, lửa sắp đốt đến “Hoa Dương” rồi. Ban đầu chỉ chèn ép Đường Hải Lâm, nhưng biết từ khi nào sờ gáy đến “Hoa Dương” . Năm nay mấy ngôi sao to của “Hoa Dương” đều có những hành vi đúng nên bị truyền ra “scandal”, nhưng bình thường đều dựa vào thế lực của “Hoa Dương” đè ép xuống, nhưng biết tại sao gần đây loạt scandal đều bị moi ra, cái sau khó xử lý hơn cái trước.

      tại tình hình của “Hoa Dương” cũng phải tốt lắm, giá cổ phiếu trượt dốc phanh, mọi người đều rất lo lắng. Văn tiên sinh có thời gian rảnh quan tâm chuyện của Đường Hải Lâm, đúng hơn là kể cả có thời gian chăng nữa ta cũng giúp Đường Hải Lâm. Bởi vì mình ta mà gây ra rắc rối cho toàn bộ công ty, ta chưa lấy súng bắn Đường Hải Lâm phát chết tươi là may lắm rồi.

      Chết tiệt, rốt cuộc Nha Nha có hậu thuẫn lớn đến mức nào mà lại có thể gây ra chuyện lớn đến mức này? Văn tiên sinh thầm cắn răng, tuy nhiên dù có bực mình cũng chỉ có thể nuốt vào bụng.

      Người đứng phía sau thao túng mọi chuyện lại có những ngày tháng thoải mái vô cùng, nằm ghế, chuẩn bị chụp ảnh trang bìa cho tạp chí mùa hè.

      “Đường Hải Lâm bị bắt giữ, vài ngày nữa ra tòa.” Chu Á Kiệt ở bên cạnh Cố An Kỳ .

      “Ừ.” Cố An Kỳ gật đầu, “Giờ cũng có thể bắt tay vào làm chuyện của Thắng Hinh được rồi. Bên phía ‘Hoa Dương’ thể làm nặng quá, dù sao đó cũng là công ty lớn, chó nóng nảy còn nhảy tường, khi đó có khi chúng ta lại rước phải rắc rối. Cứ làm bùng nổ tin tức về Đường Hải Lâm , dù sao Đường Hải Lâm cũng sắp nhận hình phạt, phá hủy hình tượng của ta, cho ta ăn khổ thời gian cũng là chuyện tốt. Mặt khác, lôi cả chuyện của Thắng Hinh và những khác từng ở bên ta ra nữa, tranh thủ rửa sạch tội danh giúp Thắng Hinh. ấy sắp ra album, làm vậy cũng giúp tăng lượng tiêu thụ.”

      “Tôi làm.” Chu Á Kiệt , trong khoảng thời gian này Chu Á Kiệt cũng có cái nhìn mới về thủ đoạn của Cố An Kỳ.

      Rắc rối của “Hoa Dương” làm dời lực chú ý của Văn tiên sinh, dùng dư luận chèn ép Đường Hải Lâm, khiến cho fan của Đường Hải Lâm đều cảm thấy bị lừa dối, đến”Hoa Dương” gây rối. Hơn nữa, ngôi sao của “Hoa Dương” liên tiếp xảy ra chuyện khiến uy tín của “Hoa Dương” sụt giảm, vài đại minh tinh cũng liên lụy, độ nổi tiếng cũng còn như trước. tại tình hình của”Hoa Dương” khá khốn đốn, cho dù muốn khôi phục lại cũng mất ít thời gian.

      Chuyện này quả mang lại ít lợi ích cho “Đông phong”, cho nên Âu Dương Thừa cũng chen chân làm chuyện càng thêm lớn. Rất thú vị, phải sao? Cố An Kỳ nheo mắt, “Đông phong” từ trước tới nay bật lên được đương nhiên là vì hai ông lớn “Thời đại tinh thượng” và “Hoa Dương” chèn ép. Đặc biệt là “Hoa Dương”, “Hoa Dương” còn lập ra công ty con là “Giải trí châu Á” để “đối đầu với “Đông phong”. Ví dụ như nếu “Đông phong” có người ra album “Giải trí châu Á” chắc chắn cũng chọn ra người thực lực tương xứng để đấu lại.

      Mặc dù chẳng gây ra tổn hại gì, nhưng dưới áp lực như vậy cũng chẳng dễ chịu.

      “Hoa Dương” yếu , như vậy “Đông phong” có thể nhân cơ hội dần dần bứt phá. Điều này đối với công ty họ mà cơ hội tốt, phải nắm chắc.

      Cố An Kỳ rất tỉnh táo, lúc đầu chưa làm to chuyện, cũng vội vàng khui chuyện của Tiêu Thắng Hinh ra. Cho dù có muốn làm sáng tỏ chuyện này đến đâu đều cố gắng nhẫn. vẫn đợi thời cơ, luôn luôn đợi thời cơ trả thù. Đầu tiên làm “Hoa Dương” náo loạn, dời lực chú ý của Văn tiên sinh, sau đó khiến ta ác cảm với Đường Hải Lâm, nhúng tay vào chuyện họ xử lý Đường Hải Lâm. Đường Hải Lâm có cánh tay đắc lực này chẳng khác gì tên vô dụng.

      Cố An Kỳ nhắm thẳng vào lúc ta tuyệt vọng nhất mà đâm cho kích trí mạng. Thủ đoạn cũng phải quá cao tay, nhưng căn thời gian rất chuẩn, khi nào nên tiến, khi nào nên lui, trong lòng như có cái máy tính, tính toán vô cùng chuẩn xác.

      Cố An Kỳ, cho dù cố ý hay vô tình, trong mắt Chu Á Kiệt lúc này, đều trở thành người thể trêu vào.
      Phong Vũ YênBaoYu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :