1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Siêu sao trở lại - Gạo nếp đường trắng ( Hoàn - 229 chương )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 137: Buổi lễ long trọng

      Edit: Sabj


      Lần này Cố An Kỳ có người đồng hành cùng nên càng phải quyết tâm ở những phần khác.

      “Ứng cử viên có những ai?” Cố An Kỳ suy nghĩ lúc rồi hỏi.


      “Tiêu Tiếu, , người nghe là Lâm Vân Vân, nhưng hình như chưa chắc chắn lắm, cũng biết ‘Phượng Hoàng Lửa’ rất thích ra vẻ huyền bí, thăm dò sở thích của người xem. Nếu có Lâm Vân Vân, khả năng thắng của tương đối lớn.” Chu Á Kiệt , “Tiêu Tiếu diễn xuất cũng tốt, vai diễn lần này xem như là đột phá rồi, chẳng qua vẫn chưa thoát hoàn hoàn khỏi khuôn mẫu, đột phá cũng quá lớn nên khả năng đoạt giải cũng cao lắm. Lâm Vân Vân, cái ‘Tiểu Lâm Huyên Di’ kia ra mà diễn xuất rất tệ, vẫn còn rất ngô nghê. Nhưng khuôn mặt giống Lâm Huyên Di cộng cho ta thêm ít điểm. Nếu chỉ xét riêng về diễn xuất có thể thắng, nhưng nếu xét cả các yếu tố bên ngoài, vậy rất khó .”

      Chu Á Kiệt hết, nếu ứng cử viên cuối cùng là “Tiểu Lâm Huyên Di”, “Thời đại tinh thượng” có lẽ vì cái “Tiểu Lâm Huyên Di” đó mà mua chuộc giám khảo, như vậy khả năng đoạt giải của ta lại càng cao. Trong lòng Chu Á Kiệt hiểu điểm này, dù sao , đằng sau mấy cái giải thưởng thể nào cũng có gì đó mờ ám. “Đông phong” cũng phải “tập thể yếu ớt”, muốn muốn so về các mối quan hệ với ban giám khảo, tất nhiên họ thua.

      “Vậy mà còn tám chín mươi phần trăm giải thưởng này là của tôi?” Cố An Kỳ trêu Chu Á Kiệt.

      cảm thấy thua sao?” Chu Á Kiệt liếc nhìn Cố An Kỳ, trả lời mà hỏi lại câu. Cố An Kỳ nhìn phản ứng của Chu Á Kiệt rồi nở nụ cười.

      Cố An Kỳ ở trong văn phòng của Chu Á Kiệt quá lâu, ngồi lúc rồi ra. Những gì nên họ ràng, tiếp theo nên làm như thế nào, trong lòng hai người đều biết.

      Lần này Chu Á Kiệt nhắc tới Lâm Vân Vân Cố An Kỳ mới nhớ ra diễn viên bé có khuôn mặt giống này. , có ấn tượng tốt với người này. phải diện mạo ta giống làm trong lòng mọc lên cái gai, mà là lần trước trong phòng hóa trang nghe chuyện của ba người, Hứa Toa Toa, Tiêu Thắng Hinh và ta khiến ấn tượng của đối với Lâm Vân Vân tụt xuống đáy cốc.

      Cho dù ở đâu, thiết lập quan hệ với người ở vị trí cao là cần thiết. Nhưng khi người kia muốn, nếu ta cứ mặt lấy lòng thậm chí nịnh nọt, mặt giẫm nát mình để nâng người khác lên, khác gì nô tỳ chỉ làm người khác khinh thường.

      Người nhát gan yếu đuối, có chính kiến mãi mãi cũng được lòng người khác.

      Cố An Kỳ đắp mặt nạ cho đẹp da, sáng sớm hôm sau lại ra ngoài chạy bộ lúc, tinh thần cũng sảnh khoái hơn. Sắc mặt, nước da đều hoàn hảo. đến “Pamir” mang lễ phục về, thể , bộ lễ phục thêu hoa hồng này mặc dù làm trong thời gian ngắn nhưng rất xuất sắc, bên hông thắt cái nơ màu xanh ngọc được thêu đóa hoa hồng trắng ở phía , gam màu sáng càng làm cho bộ lễ phục trở nên tinh tế. Sau khi mặc thử, Cố An Kỳ vô cùng hài lòng.

      Sau đó lại đến “Octavia” chuyến để trang điểm, tất cả chuẩn bị xong xuôi, chỉ chờ đến tối Chu Á Kiệt lái xe tới đón .

      “Linh cái leng keng linh cái leng keng đông…” Tiếng chuông di động vang lên.

      “Alo, tôi là Cố An Kỳ.” Cố An Kỳ nhận cuộc gọi rồi .

      “An Kỳ, xuống dưới , tôi đến rồi .” Chu Á Kiệt , Cố An Kỳ ngắt điện thoại rồi xuống.

      “Hôm nay rất xinh đẹp.” Chu Á Kiệt cười , “Chúc ôm được giải thưởng về nhà.”

      “Ừ.” Cố An Kỳ gật gật đầu, ngồi vào xe hơi. Hôm nay phải đến buổi lễ long trọng, mà cái xe cũ kỹ kia quá tầm thường*, vì vậy họ thuê chiếc BMW màu đen sang trọng để giữ thể diện.

      (Nguyên văn câu đó là lên được mặt bàn (Thượng bất liễu thai diện(上不了台面) ) có nghĩa là tầm thường, xứng tầm)

      Dọc theo đường , Chu Á Kiệt và Cố An Kỳ thảo luận về những việc cần chú ý khi nhận giải giống như Cố An Kỳ chắc chắn mang giải thưởng về.

      rất có bản lĩnh, chắc chắn có thể tranh giải này.”

      “Chu tiên sinh, ba mươi lần rồi.” Cố An Kỳ buồn cười , biết là hay Chu Á Kiệt tranh giải nữa.

      “…” Chu Á Kiệt ngậm miệng nữa.

      ra bây giờ cũng rất lo lắng, áp lực cũng hề kém Cố An Kỳ. Cố An Kỳ là nghệ sĩ đầu tiên dẫn dắt khi quay trở lại, có thể đem hết tâm huyết đặt lên người . Mục đích của rất đơn giản, chính là nâng Cố An Kỳ lên cao, như vậy mọi người mới có thể lại lần nữa nhìn nhận thân phận “quản lý” của , cũng lần nữa xác nhận địa vị của trong giới.

      Nghệ sĩ và quản lý vốn là có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu như thể thống nhất.

      Đến hội trường, đằng trước đỗ vài chiếc xe, vài nghệ sĩ lần lượt vào, Cố An Kỳ xuống xe, chờ đến lượt mình. Đột nhiên hai chiếc xe thể thao dáng dài màu xanh lam dừng lại ở trước cửa, để ý tới tình hình xung quanh, bên vài nghệ sĩ từ từ dừng bước, lên nữa, có vẻ như muốn chờ nhân vật lớn lên trước.

      Cố An Kỳ lùi sang bên theo đám đông.

      Cửa chiếc xe đầu tiên được mở ra, Hứa Toa Toa và Kiều Trí Viễn từ xe bước xuống. Kiều Trí Viễn ôm thắt lưng Hứa Toa Toa, hai người dáng vẻ tình cảm tốt đẹp vào hội trường.

      Cố An Kỳ nhìn cảnh tượng như vậy trong lòng ít nhiều có chút cảm khái. Trong quá khứ, chỉ có chuyện Kiều Trí Viễn và Hứa Toa Toa nhường đường cho , làm gì có chuyện phải nhường đường cho họ, chẳng qua tất cả chỉ còn là cảnh còn người mất.

      cũng phải hâm mộ hay ghen tị, chỉ đơn giản than thở mà thôi. Than thở mình trong quá khứ và mình bây giờ, chênh lệch đúng là chỉ lớn thôi chưa đủ.

      Chờ cho đến khi Hứa Toa Toa và Kiều Trí Viễn vào, chiếc xe màu xanh còn lại vẫn chưa có ai xuống, khi mọi người do dự có nên tiếp tục lên thảm đỏ hay , cửa xe bị mở ra. người đàn ông mặc vest trắng từ xe bước xuống, Cố An Kỳ cách quá xa, người đó lại có vệ sĩ bảo vệ nên thấy đó là ai, chẳng qua lại có thể nhìn ra nhãn hiệu đó, đó là chiếc áo mới nhất của hãng Senj được sản xuất với số lượng có hạn, thiết kế tỉ mỉ đến từng chi tiết, tuyệt đối là hoàn hảo trong hoàn hảo, có vẻ thân phận người đó thấp.

      Người đó xuống xe, vội tiếp mà liếc nhìn xung quanh. Cố An Kỳ thấy quay đầu mới phát , ra là Tô Dật Phàm. Tô Dật Phàm dường như cũng nhìn thấy , từ từ bước từng bước trầm ồn về phía , mọi người lập tức mở đường cho , còn Cố An Kỳ cũng tò mò theo mọi người lùi ra phía sau vài bước, cũng cho rằng Tô Dật Phàm đặc biệt đến tìm mình, nhưng nghĩ tới Tô Dật Phàm lại đứng trước mặt rồi nhúc nhích.

      “Sao đến sớm vậy?” Tô Dật Phàm ấm áp , giống như trách cứ Cố An Kỳ, “Cùng thôi.”

      “Hả?” Cố An Kỳ sững sờ, khi hoàn hồn lại tay bị Tô Dật Phàm kéo .

      “Vì sao?” Cố An Kỳ vừa cười đối mặt với truyền thông vừa khẽ hỏi.

      “Âu Dương tiên sinh em có bạn đồng hành nên bảo tôi đến giúp em.” Tô Dật Phàm lạnh nhạt , hai người rất ăn ý đối mặt truyền thông, nhìn vào mắt nhau, chẳng qua hai người đều biết trong lòng người kia nghĩ gì.

      “Tách tách.” thanh chụp ảnh ngừng vang lên.

      “Âu Dương tiên sinh hề với em.” Cố An Kỳ bằng bụng, có quỷ mới tin Âu Dương Thừa thông báo cho Tô Dật Phàm vào phút chót. Với thân phận địa vị tại của Tô Dật Phàm, nếu lên sân khấu, bên cạnh phải có bạn cùng chứ, chẳng lẽ đến phút chót mới thông báo để phải vứt bỏ bạn sao? Điều này sao có thể chứ.

      “Tôi cũng mới được thông báo mà.” Tô Dật Phàm , “Cùng tôi lên thảm đỏ uất ức như vậy sao?”

      Cố An Kỳ bị câu của làm cho nghẹn họng, chỉ đành bĩu môi, ra vẻ dịu dàng : “Sao có thể chứ? Thiên Vương đại nhân đích thân đến giúp đỡ, em vui mừng còn kịp.”

      “…” Tô Dật Phàm nhíu mày, gì thêm.

      Cố An Kỳ thấy gì, trong lòng cũng thoải mái hơn, tập trung đối mặt truyền thông, thẳng tới cuối thảm đỏ.

      Hai vị MC khách mời thảm đỏ nhìn Cố An Kỳ và Tô Dật Phàm cùng nhau đến đều cảm thấy hoảng hốt, nhưng may mắn hai người cũng phải là tân binh lơ ngơ chưa trải qua những tình huống đặc biệt nên lập tức điều chỉnh lại cảm xúc: “Tiếp theo là Tô Dật Phàm và Cố An Kỳ.”

      “Ơ, đôi này đúng là đặc biệt.” MC A .

      “Đúng vậy đúng vậy, phải phóng vấn phải phỏng vấn.” MC B xong nhường đường để Cố An Kỳ và Tô Dật Phàm vào giữa.

      “Dật Phàm, lâu gặp , gần đây có ổn ?” MC A hàn huyên vài câu.

      “Tất cả đều tốt, công việc cũng coi như thuận lợi, đúng là lâu gặp, vẫn ổn chứ?” Tô Dật Phàm .

      “Tôi ư, hey, phải vẫn như vậy sao? Tôi cho cậu nghe này” MC A định đùa bị MC B ngắt lời, “Đừng đùa nữa, vào chủ đề chính, chủ đề chính.”

      “Dật Phàm lần này đến là vì 《 Hình xăm 》 đúng , bộ phim đó rất tuyệt vời đó, hoành tráng nữa.” MC A khen ngợi, “An Kỳ tiểu thư hình như cũng có tham gia bộ phim đó đúng ?”

      “Vâng, xuất trong cảnh.” Cố An Kỳ mỉm cười , “ ngờ Thuận tinh mắt đến mức đó, có thể nhìn ra em.”

      “Tất nhiên tất nhiên, em xinh đẹp như vậy , Thuận tử này sao có thể thấy chứ. Lại tiếp, diễn xuất của em trong 《 Bảo vệ bé lọ lem》 rất tốt nên khi em đóng phim khác người ta chú ý thôi.” MC A .

      “Hai vị muốn lên sân khấu hay đứng đây đùa giỡn hả?” MC B hỏi.
      139, thuytPhong Vũ Yên thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 138: “Tiểu Lâm Huyên Di”

      Edit: Sabj


      Trong lúc chuyện ràng là MC thiên vị Tô Dật Phàm, để có cơ hội tuyên truyền phim mới.


      từng hợp tác trong《 Hình xăm 》, bộ phim tiếp theo tôi cũng diễn cùng An Kỳ, vì vậy hôm nay lên thảm đỏ với nhau.”Tô Dật Phàm nhanh chậm .

      “À, vậy đúng là khiến người tôi phải mong đợi.”MC A , nhanh chóng làm xong phần cuối rồi mời họ xuống. ra họ phỏng vấn Tô Dật Phàm khá lâu, nếu còn tiếp tục, e rằng sau này vài người khiếu nại.

      Sau khi hết thảm đỏ, Cố An Kỳ định cùng Tô Dật Phàm đường ai nấy . Tô Dật Phàm là siêu sao, là thiên vương, vì vậy vị trí ngồi chắc cũng được sắp xếp ở đằng trước, nhưng Cố An Kỳ như vậy, độ nổi tiếng của tại nửa vời, lại còn tranh giải nữ phụ xuất sắc nhất nên đương nhiên vị trí ngồi ở phía sau.

      Dật phàm, vào chỗ ngồi trước .”Cố An Kỳ , lễ phép định nhường Tô Dật Phàm trước.

      “Khoan .”Tô Dật Phàm gọi Cố An Kỳ lại, “Nếu lần trước những lời của tôi hơi quá đáng tôi có thể giải thích.”

      sao, khi ấy em cũng tức giận với .”Cố An Kỳ ngờ Tô Dật Phàm lại giải thích với nên nhất thời hơi sững sờ.

      “Lời tôi có lẽ em cảm thấy khó chịu, nhưng tôi hy vọng em cứ sống kiểu lừa mình dối người như vậy.” Tô Dật Phàm , “Mang mặt nạ càng lâu, em phát nó càng ăn sâu vào máu thịt của em, rất khó để tháo xuống, hay cách khác. . . . . . tháo xuống được nữa. ”

      Sắc mặt Tô Dật Phàm vẫn như thường, cách chuyện cũng là tiền bối khuyên giải hậu bối, chỉ là Cố An Kỳ hiểu câu cuối cùng của dường như mang theo chút tự giễu. im lặng , hoặc nên biết phải đúng hơn. Thực ra khi ấy chuyện khó nghe chỉ có mình Tô Dật Phàm mà những lời của cũng sặc mùi thuốc súng.

      có phải cũng nên xin lỗi Tô Dật Phàm hay ?

      ngẩng đầu, nhìn Tô Dật Phàm cao hơn cái đầu, mấp máy môi, “. . . . . .”

      cần xin lỗi, em hề có lỗi.” Tô Dật Phàm , dường như để ý tới câu cuối cùng của về chuyện “mặt nạ”, “Vào chỗ ngồi chờ buổi lễ trao giải bắt đầu .”

      mỉm cười vỗ vỗ vai Cố An Kỳ, sau đó tự về vị trí của mình. Cố An Kỳ nhìn theo bóng dáng của , con ngươi màu nâu hơi lóe lên, nên lời là cảm giác gì.

      Trong giới Tô Dật Phàm được gọi là người đàn ông tốt, điều này sớm nghe , nhưng từ đó cho đến nay, vẫn luôn cảm thấy Tô Dật Phàm thực chưa bao giờ dành quan tâm đặc biệt với người khác. Lúc tập nhảy đến đêm, mặc dù đưa về đến tận nhà và tự mình chỉ dạy , nhưng vẫn thấy khó chịu, luôn có cảm giác như trêu đùa mình.

      Vẻ mặt ôn hòa của Cố An Kỳ chưa từng được chứng kiến, hôm nay thấy cũng phải vẻ mặt đó mà là vẻ mặt lòng.

      Cố An Kỳ nhớ lại chuyện giữa và Tô Dật Phàm mà Tiêu Thắng Hinh , cảm thấy rất kì quái, hay cách khác là khó có thể chấp nhận. Ngồi ở vị trí của mình, phóng mắt nhìn về phía trước, biết suy nghĩ gì.

      “Xin chào, có thể mời tránh đường hay , tôi ngồi ở ghế bên trong kia.” Bên tai vang lên giọng dịu dàng, Cố An Kỳ gật gật đầu, dịch người cho người đó qua.

      ngẩng đầu, thuận tiện đánh giá vừa qua. mặc bộ lễ phục lan hoa tím*, thoạt nhìn xinh đẹp mà lộ ra vẻ vô cùng bình tĩnh. Nhưng đây cũng phải trọng điểm, quan trọng nhất là, đây phải từng là “chiến bào” của Lâm Huyên Di sao? sững sờ, nhất thời nên lời.

      (*Lan hoa tím (Matthiola incana) còn gọi là cây thảo quế, thuộc họ hoa Thập tự, nguyên sản vùng Địa Trung Hải, được trồng phổ biến khắp thế giới.)

      là Lâm Vân Vân?” hỏi.

      “Phải” Giọng của Lâm Vân Vân rất , dường như hơi nhát gan. Lâm Vân Vân quay gương mặt được trang điểm rất đậm lại, nhìn xa còn thấy tương tự Lâm Huyên Di, chỉ là, nếu nhìn gần . . . . . . chẳng còn chút gì giống nhau.

      Nếu Lâm Huyên Di kiêu ngạo như cành mai rừng nở giữa mùa đông, vậy Lâm Vân Vân chính là nụ hoa trong nhà kính. người là cành mai kiên cường độc lập, để ý đến ánh mắt người khác, người là nữ tính dịu dàng hiền lành. Mặc dù bề ngoài tương tự, nhưng bản chất lại khác xa nhau.

      Bắt chước nhưng nắm bắt được thần thái, câu này để chỉ Lâm Vân Vân.

      biết tôi sao?” Lâm Vân Vân thẹn thùng mỉm cười hỏi.

      “Tôi thấy tạp chí.” Cố An Kỳ ra chẳng có hứng thú muốn chuyện phiếm, nhưng vẫn tiếp tục cười đáp.

      “À, là. . . . . .” Lâm Vân Vân dừng lại, ngượng ngùng nhìn Cố An Kỳ.

      Cố An Kỳ nở nụ cười nhàn nhạt, dường như nhận ra đối phương xấu hổ, bình tĩnh : “Tôi là Cố An Kỳ.”

      “Cố An Kỳ?” Sắc mặt Lâm Vân Vân đột nhiên biến đổi, mặc dù nhanh chóng khôi phục lại bình thường, nhưng Cố An Kỳ vẫn thấy vẻ mặt hoảng hốt hay cách khác là sợ hãi của ta. Hôm nay mới là lần đầu tiên hai người gặp nhau, sao ta lại sợ ?

      “Sắc mặt được tốt lắm, sao chứ?”

      “Khụ, khụ, tôi nghĩ tôi hơi khó chịu, à ừm, tôi đến phòng trang điểm lát.” Lâm Vân Vân , gần như chạy trốn ra ngoài. Hành động của ta rất khác thường, Cố An Kỳ nhíu mày, cảm thấy rất khó hiểu. cũng phải hồng thủy mãnh thú gì, Lâm Vân Vân này sao lại sợ ?

      Mãi cho đến khi buổi lễ sắp bắt đầu Lâm Vân Vân vẫn chưa quay về, đến năm phút cuối cùng ta mới chậm chạp đến. Cái ghế vốn lớn nhưng cả người ta dựa hết sang bên trái, giống như làm vậy có thể cách xa Cố An Kỳ ít.

      Sắc mặt của ta dường như tốt hơn, nhưng Cố An Kỳ chỉ cần chuyện với ta ta rất kích động, thần kinh căng như dây đàn, dáng vẻ như muốn xa lánh Cố An Kỳ.

      Cố An Kỳ lại càng hiểu, hiểu vì sao ta đối xử với mình như vi khuẩn truyền nhiễm. vốn định thám thính ít tin tức, nhưng thấy ta như vậy, buổi lễ lại sắp bắt đầu, thể vứt bỏ ý định này.

      Buổi lễ vẫn tiến hành như bình thường, đầu tiên MC lên giới thiệu khách mời, nêu ý kiến về các bộ phim, sau đó chiếu cảnh ngắn lên, cuối cùng mời diễn viên đoạt giải phát biểu, cuối cùng là tổng kết lại.

      “Giải thưởng tiếp theo dành cho nam diễn viên điện ảnh xuất sắc nhất. Cuộc tranh giành vị trí này có thể là diễn ra rất kịch liệt, có ảnh đế Tào Đông Tuấn, người từng hai lần đoạt giải ảnh đế, còn có Tô Dật Phàm vẫn phát triển ở nước ngoài, giành được rất nhiều giải thưởng quốc tế. Hươu chết về tay ai*, rất khó đoán. Thôi dài dòng nữa, chúng ta hãy xem phần thể xuất sắc của họ.”

      (* nguyên văn: lộc tử thùy thủ 死谁手 – lù sǐ shuí shǒu (hươu chết về tay ai, nguyên để chỉ ngôi vua, quyền hành, địa vị chưa biết về tay ai; nay để chỉ trong cạnh tranh chung, chưa biết ai là người đạt được thắng lợi cuối cùng).

      màn hình chiếu lên ba cảnh, Tào Đông Tuấn cũng được coi như là người quen của Cố An Kỳ, quan hệ cũng khá tốt, diễn xuất của cũng rất lợi hại. Cố An Kỳ từng hợp tác với , cũng chính là bộ phim cuối cùng kia, chỉ là ai cũng ngờ được, cuối cùng lại rơi vào kết cục rơi xuống vách núi, bộ phim kia cũng được Hứa Toa Toa diễn nốt. Tô Dật Phàm, đây là lần thứ hai Cố An Kỳ nhìn thấy đoạn cắt của 《 Hình xăm 》 màn hình, như thế nào nhỉ, ánh mắt của Tô Dật Phàm rất sắc bén, có thể thu phóng tự nhiên, mỗi động tác đều tỏa ra khí thế bá vương.

      Cuộc đua này nếu chỉ xét về diễn xuất, rất khó ai thắng ai thua vì hai người đều nổi bật như nhau. Nhưng nếu còn xét các yếu tố khác, khả năng Tô Dật Phàm thắng giải cao hơn rất nhiều, năm nay mới quay về nước phát triển, nhưng số lượng người hâm mộ trong nước đạt tới con số khiến người ta phải chấn động, độ nổi tiếng cũng cực cao. Trừ điểm này ra, vai diễn lần này của Tô Dật Phàm có thể là biến hóa khá đa dạng, nửa đầu nho nhã, nửa sau bá đạo, để chuyển biến được cách hoàn hảo đòi hỏi cầu kĩ thuật khá cao.

      Mặt khác, Tào Đông Tuấn vẫn duy trì hình tượng ấm áp, bây giờ “Thời đại tinh thượng” vẫn làm theo ý nhưng lại thầm bồi dưỡng Kiều Trí Viễn. Tào Đông Tuấn vẫn con đường cũ, chưa có gì mới mẻ mang tính đột phá. Các bộ phim diễn vẫn rất xuất sắc, rất nhiều chi tiết đều xử lý rất tốt, chẳng qua được may mắn cho lắm, mấy kịch bản đều bị lặp lặp lại, nay lại có rất nhiều kịch bản mới đột phá, nếu cứ trao giải cho dường như hợp lẽ thường cho lắm.

      Nếu xét thêm cả các yếu tố bên ngoài, Tô Dật Phàm gần như cầm chắc trong tay giải thưởng này. Thực lực đúng là rất quan trọng, nhưng biết đột phá cũng quan trọng kém.

      “Cuối cùng người chiến thắng chính là. . . . . .” Người trao giải kéo dài giọng, muốn thu hút lực chú ý của mọi người, “Tô Dật Phàm! Chúc mừng giành được giải thưởng này.”

      Quả nhiên nằm ngoài dự đoán của Cố An Kỳ, người được người trao giải xướng tên quả nhiên ai khác chính là Tô Dật Phàm.

      Tô Dật Phàm đứng dậy ôm những người xung quanh rồi lên sân khấu, sau khi nhận cup giải thưởng từ tay vị khách mời đến phần lên cảm nghĩ của mình.

      Tô Dật Phàm sau khi nho nhã lịch nhận lấy cái cup, cũng chỉ đơn giản vài câu”Cảm tạ toàn bộ đoàn làm phim, cảm ơn những diễn viên diễn cùng, cùng với nhân viên” blabla.

      Phần giải thưởng cho phim điện ảnh ngoài giải dành cho nữ diễn viên trao xong hết, vì vậy có khoảng thời gian nghỉ ngơi để mọi người có thể tự do lại loang quanh. Sau đó là giải thưởng giành cho phim truyền hình và cho nhạc, vân vân.

      Cố An Kỳ đứng lên, nhìn Lâm Vân Vân bên cạnh, nở nụ cười, “Lâm Vân Vân, chúng ta đến đằng trước xem .”

      Đây là lúc để tìm hiểu xem chuyện gì xảy ra. ta cứ sợ hãi như thế cũng phải chuyện tốt.

      Lan hoa tím

      花沙禮服
      139, thuytPhong Vũ Yên thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 139: đến chuyện tình cảm

      Edit: Sabj


      Lâm Vân Vân nghe thấy lời mời của Cố An Kỳ sắc mặt lập tức trở nên rất khó coi. Cố An Kỳ vẫn chú ý hành động của ta, thấy thế hơi nheo mắt lại: “ ra ngoài cho thoải mái chút, nếu còn phải ngồi rất lâu nữa đấy.”


      “A, ừm… , cần…” Lâm Vân Vân cuống quít , “Tôi, tôi còn muốn toilet, đúng, còn phải toilet.”

      “À, là vậy à…” Cố An Kỳ trầm ngâm nhìn Lâm Vân Vân, gì, sau khi thấy ta càng ngày càng khẩn trương mới , “Tôi nghĩ tôi cũng muốn , bằng cùng nhau thôi.”

      Sắc mặt Lâm Vân Vân hoàn toàn trắng bệch: “Cố An Kỳ, tôi… Tôi…”

      “Sao thế? Xảy ra chuyện gì sao? Sắc mặt nhìn được tốt lắm.” Cố An Kỳ ra vẻ quan tâm, nghi ngờ trong lòng càng ngày càng tăng cao, từ trước đến nay từng gặp Lâm Vân Vân, càng cần đến chuyện cùng xuất với ta. Nếu chủ nhân trước đây của thân thể này có quan hệ gì với Lâm Vân Vân lại càng thể nào, dù sao , tính tình của chủ nhân thân thể này rất ôn hòa, mặc dù hơi nhát gan, nhưng tuyệt đối phải người thích hạ thấp người khác, chắc làm những việc như vậy.

      Vậy Lâm Vân Vân vì sao phải sợ ? Sao khi nhìn thấy phải giật mình như vậy?

      từng làm gì, hay là nhìn thấy cái gì sao? Cố An Kỳ nhíu mày, vô luận như thế nào, cũng phải làm chuyện này.

      “An Kỳ?” Phía sau vang lên giọng của Trịnh Văn Quân, “Sao em vẫn còn ở đây? Sao nghỉ ngơi lát ?”

      “A, xin lỗi, tôi còn có việc nên trước.” Lâm Vân Vân giống như thấy được cứu tinh, đợi Cố An Kỳ trả lời chạy như gió.

      Cố An Kỳ nhìn phản ứng của ta lại càng thấy nghi ngờ nhiều hơn, Trịnh Văn Quân thấy Cố An Kỳ trầm ngâm hỏi: “Sao thế? Em và ta có quan hệ gì sao?”

      phải, ” Cố An Kỳ lắc lắc đầu, “Chỉ cảm thấy kì lạ mà thôi, hiểu sao ta cứ sợ tôi.”

      ta rất sợ em ư?” Trịnh Văn Quân kinh ngạc hỏi ngược lại.

      “Ừ.” Cố An Kỳ gật gật đầu, “Quên , dù sao ta cũng rồi, gì nữa cũng vô dụng.”

      Truy đuổi quá ráo riết phải lúc nào cũng tốt, có đôi khi phải chậm lại, hỏi thăm tin tức từ phía xung quanh. Mặc dù Trịnh Văn Quân đến đúng lúc, nhưng cũng thể là hại Cố An Kỳ. Cố An Kỳ thêm gì, chỉ cùng Trịnh Văn Quân về phòng nghỉ phía trước.

      Phòng nghỉ, mặc dù nơi là nơi để nghỉ ngơi, nhưng thực tế, mọi nghệ sĩ đều xuất ra 200% tinh thần, xuất ra mọi chiêu thức như ở trong cuộc thi sắc đẹp. vì nguyên nhân gì khác, chỉ là vì phòng nghỉ cho phép truyền thông ra vào để chụp được thêm nhiều ảnh, nếu vị nghệ sĩ nào xảy ra chuyện gì mất mặt hay thú vị vân vân, chắc chắn là người đầu tiên lên trang bìa.

      Cố An Kỳ thích những trường hợp như thế này, nhưng Trịnh Văn Quân muốn tới, thân là “bạn danh nghĩa “, cũng phải đến cùng.

      “An Kỳ tiểu thư, sao lúc trước cùng Trịnh Văn Quân lên thảm đỏ với nhau, mà là cùng Tô Dật Phàm? Có phải hai người có quan hệ gì hay ?”

      Dật Phàm và tôi chỉ có quan hệ hợp tác bình thường, bộ phim tiếp theo chúng tôi hợp tác cùng nhau, hy vọng mọi người ủng hộ bộ phim mới《 Tình cuối cùng 》 của chúng tôi nhiều hơn.” Cố An Kỳ giả vờ nghe hiểu ý ngoài lời của phóng viên, chỉ nắm chặt cơ hội quảng bá.

      “Vậy cảm thấy Tô Dật Phàm thế nào?”

      “Là tiền bối rất tốt, luôn giúp đỡ hậu bối chúng tôi, cho chúng tôi rất nhiều lời khuyên hữu ích.” Cố An Kỳ đề cập tới “Tôi”, mở miệng đều là “Chúng tôi “, tinh thần cảnh giác rất cao.

      “Quan hệ giữa và Trịnh Văn Quân còn ổn định ?”

      “Mặc dù chúng tôi dạo này đều bận việc, có thời gian gặp nhau nhưng vẫn duy trì liên lạc. Quan hệ giữa chúng tôi vẫn rất tốt, vẫn như cũ.” Cố An Kỳ ba phải trả lời. Những lời này đều là , nhưng lại có hai cách hiểu khác nhau.

      “Đây là Tô Dật Phàm lần đầu tiên mang bạn đồng hành lên thảm đỏ, cảm thấy vì sao ấy lại chọn ?” Phóng viên sắc bén hỏi.

      “Đây là lần đầu tiên Dật Phàm lên thảm đỏ với bạn đồng hành sao? Xin lỗi, tôi biết, có lẽ có số việc, mọi người hỏi ấy tốt hơn.” Cố An Kỳ duy trì nụ cười nhàn nhạt, hiền lành .

      “Ừm, khi lần đầu tiên hợp tác với Tô Dật Phàm trong 《 Hình xăm 》, có cảm giác gì”

      “《 Hình xăm 》 là bộ phim rất thú vị, ở phim trường cũng có rất nhiều đồ nội thất, cách nhân vật nhìn thế giới cũng rất hay. Có thể được tham gia diễn, tôi cảm thấy rất vinh hạnh.” Cố An Kỳ , “Có thể hợp tác với nhiều diễn viên trong đoàn làm phim giúp tôi học hỏi được rất nhiều điều, tôi cảm thấy rất, rất hưng phấn.” Cố An Kỳ vẫn trả lời cẩn thận như trước.

      “Xin hỏi…”

      “Xin lỗi, các vị có thể cho tôi và An Kỳ chút thời gian riêng tư được , dù sao chúng tôi cũng lâu rồi gặp nhau.” Trịnh Văn Quân thô lỗ , giống như cậu bé lần đầu biết khiến ít người buồn cười.

      vất vả mới thoát khỏi đám phóng viên, hai người đến góc ngồi xuống.

      “An Kỳ, Dật Phàm…”

      “Hôm nay tôi cũng mới biết lên thảm đỏ với ấy, còn những thứ khác .” Cố An Kỳ đơn giản mọi chuyện, đỡ cho Trịnh Văn Quân phải đắn đo từng câu từng chữ, “Mặc dù ấy hơi kì lạ, nhưng cũng có ác ý hại tôi.”

      Trịnh Văn Quân khi mới nghe thấy Cố An Kỳ giải thích, tưởng Cố An Kỳ có ý với mình nên nét mặt tươi tỉnh hẳn, ngờ chưa sung sướng được bao lâu lại bỏ thêm câu.

      “Ý phải hỏi em cái này.” Trịnh Văn Quân than thở, nhưng cũng rối rắm vấn đề đó với Cố An Kỳ nữa. rất lâu rồi được nhìn thấy Cố An Kỳ, lĩnh vực hoạt động của Cố An Kỳ và khác nhau, tập trung vào nhạc, còn Cố An Kỳ lại tập trung vào diễn xuất, vì vậy hai người rất ít gặp nhau.

      Vốn Cố An Kỳ là người thiếu quan tâm đến chuyện tình cảm, Trịnh Văn Quân chỉ sợ càng ngày càng xa cách , đến cuối cùng chỉ còn là quan hệ hợp tác bình thường, còn là gì của nhau. Vừa rồi khi thấy Cố An Kỳ, vội vàng chạy tới. Nhưng Cố An Kỳ dường như vẫn dáng vẻ như cũ, bình thản ấm áp, nhưng có quá nhiều tình cảm trong đó.

      Trịnh Văn Quân chỉ lần suy nghĩ, rốt cuộc con người lạnh lùng, hờ hững ngoài đời, hay “Ôn Bội Quân” trong phim dám dám hận, thẳng thắn mà nhạy cảm mới là con người của ? Trong khoảng thời gian tách ra này, Trịnh Văn Quân suy nghĩ rất nhiều, về Cố An Kỳ, cũng về .

      Sau khi quay xong, Trịnh Văn Quân có khoảng thời gian rất dài thể thoát ra khỏi bộ phim, thể nhận bộ phim mới, thay vào đó lại tiến hành sáng tác trong lĩnh vực nhạc sở trường của . Trải qua cuộc sống chỉ có nhạc trong tháng, mới hồi phục lại tâm trạng, tiếp tục nhận bộ phim mới, bây giờ chuẩn bị quay.

      luôn luôn tự hỏi, người rốt cuộc là ai? Là Ôn Bội Quân trong phim, hay là Cố An Kỳ ngoài đời. thể bản thân Cố An Kỳ và Ôn Bội Quân có rất nhiều điểm tương tự, đều khiến thể dời mắt. Cố An Kỳ cứng cỏi, kiên cường, là người kiêu ngạo, chưa bao giờ cầu xin người khác giúp , cũng chưa bao giờ tin tưởng ai, những điểm đó rất giống Ôn Bội Quân, rất giống. Nhưng điểm khác biệt là chuyện gì Ôn Bội Quân cũng viết ở mặt, để ở trong lòng, còn Cố An Kỳ lại che giấu bản thân rất sâu, Trịnh Văn Quân thể nhìn thấu đáy lòng của Cố An Kỳ.

      Có đôi khi, Trịnh Văn Quân thậm chí còn hơi sợ Cố An Kỳ. Cái gì cũng để người ta biết, che giấu quá sâu khiến người ta có cảm giác an toàn. cần được bảo vệ, nhưng lúc Trịnh Văn Quân tự hỏi mình có khả năng bảo vệ hay , lại do dự.

      Lần Cố An Kỳ bị chỉnh thê thảm, từng quá trình đều biết, nhưng Dương Văn Lâm lại ngăn cản cho chuyện này ra ngoài, vì vậy chữ cũng thể tiết lộ. Nếu để lộ ra, những danh tiếng của bị ảnh hưởng, mà còn giúp gì được cho Cố An Kỳ lúc đó.

      xem rất nhiều quảng cáo, phim ảnh vân vân của gần đây, nhưng càng xem lại càng cảm thấy khó chịu.Từng nhân vật Cố An Kỳ đều diễn rất nhập thần, khiến người ta lầm tưởng rằng đó là cá tính của .

      lại bắt đầu nghĩ, rốt cuộc đối với Cố An Kỳ là gì, mà với Cố An Kỳ là gì. vẫn thích Cố An Kỳ, nhưng cảm giác mãnh liệt, gần như mất hết lí trí cũng phai nhạt dần.

      “Câu hỏi lần trước, em có thể cho câu trả lời thuyết phục ?” Trịnh Văn Quân hỏi.

      “Xin lỗi.” Cố An Kỳ , giải thích nhiều, cũng làm “người tốt”.

      “Như vậy à, ha ha, ra cũng đoán được ít nhiều rồi, ha ha.” Trịnh Văn Quân cười trông rất gượng ép, khi nghe thấy đáp án của Cố An Kỳ cũng kinh ngạc, cách khác biết đáp án này từ lâu, chỉ là vẫn muốn tin mà thôi.

      Cố An Kỳ gì thêm, tiếp theo cũng khó mà thêm gì nữa. ra cảm thấy Trịnh Văn Quân thay đổi, hướng nội hơn, tính cách cũng trầm ổn hơn, nhưng xa cách với hơn. Từ khoảnh khắc nhìn thấy Trịnh Văn Quân, biết, mình thể cho bất kỳ cơ hội nào.

      Lúc ấy có lẽ Trịnh Văn Quân thích , nhưng cũng chỉ vì bị ảnh hưởng bởi nhân vật trong truyện do nhập diễn quá sâu mà thôi. Nay kết thúc phần diễn, cảm tình phai nhạt, cái gì cũng chẳng còn nữa.

      Nếu cứ cố chấp hẹn hò, cuối cùng cả đều bị tổn thương.

      Lời hứa, Cố An Kỳ chưa bao giờ tin vào cái gì gọi là lời hứa, đặc biệt là hứa hẹn về tình , hề tin tưởng cái đó tồn tại. Những lời Trịnh Văn Quân lúc đó, cũng chẳng tin là , mặc dù lúc ấy có lẽ cũng có chút rung động, nhưng hiểu Trịnh Văn Quân phải người mà muốn. Hai người cũng thích hợp với nhau.

      Trong chốc lát hai người đều im lặng, khí có chút xấu hổ, cuối cùng vẫn là Cố An Kỳ chuyển đề tài trước, hỏi về bộ phim mới của Trịnh Văn Quân, hai người gần như lại quay trở về cảm giác làm bạn bè ban đầu, rất nhiều chuyện, nhưng lại đề cập tới chuyện tình cảm.
      139, thuytPhong Vũ Yên thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 140: Người chiến thắng

      Edit: Sabj


      ra sau thời gian dài như vậy, hai người đều hiểu cảm giác của mình với đối phương. Trịnh Văn Quân và Cố An Kỳ tại quay trở lại làm bạn bè cũng coi như là chuyện tốt, ít nhất sau này gặp mặt đến mức xấu hổ. Vốn là bạn tốt, miễn cưỡng muốn phát triển thành quan hệ đương cũng dễ chịu cho lắm.


      Cố An Kỳ và Trịnh Văn Quân chuyện phiếm lúc, cuối cùng : “Khi nào có bạn mới, hoặc cảm giác đến lúc mở cuộc họp báo kết thúc scandal của chúng ta , nếu người kia cảm thấy xấu hổ.”

      Cố An Kỳ cũng về chuyện đương của , vì trong lòng rất là người lý trí hơn tình cảm, chẳng có thể đương cùng ai khác.

      Rung động… Loại cảm giác này, dường như chưa bao giờ được trải qua. Ít nhất, trong trí nhớ của là vậy.

      “Ừ, biết rồi.” Trịnh Văn Quân , sau khi trở lại quan hệ bạn bè thoải mái hơn nhiều, “An Kỳ, còn em đó, khi nào thành công nhớ đừng quên .”

      “Làm sao có thể quên chứ? ‘bạn trai scandal đầu tiên’ của em mà.” Cố An Kỳ cười .

      Hai người mỉm cười, thêm gì nữa, chỉ tự trở lại vị trí của mình chờ các giải thưởng tiếp theo. Hai người hề đề cập đến nhiều chuyện, như Trịnh Văn Quân nhắc lại muốn Cố An Kỳ mau chóng ổn định tìm bạn trai, như Cố An Kỳ nhắc lại Trịnh Văn Quân diễn phim thể cứ bị ám ảnh bởi nó vân vân.

      Cố An Kỳ nhìn Lâm Vân Vân ngồi bên cạnh, khẽ hỏi: “ ổn chứ?”

      “Tôi, tôi sao.” Lâm Vân Vân bối rối .

      Cố An Kỳ càng nhìn càng cảm thấy kỳ quái, dù sao Lâm Vân Vân cũng là trong những ứng cử viên cho giải thưởng nữ phụ xuất sắc nhất. Cho dù ta bối rối đến mức nào cũng nên che giấu chút chứ, ít nhất cũng phải “diễn” mình bình tĩnh, nhưng vì sao Lâm Vân Vân hề có chút màu sắc tự vệ nào, cứ thẳng thắn bày dáng vẻ “sợ hãi”, “hoảng hốt” ra ngoài?

      Bất thường, quá bất thường. ta phản ứng như vậy chỉ có hai nguyên nhân. , ta nhát gan nên sợ hãi. Hai, ta cố ý làm như vậy.

      Hay đây là cái bẫy của ta? Cố An Kỳ nhíu mày, chuyện với Lâm Vân Vân nữa.

      Lâm Vân Vân thấy Cố An Kỳ hỏi ta nữa thở phào nhõm, nhưng dường như lại hơi thất vọng.

      Cố An Kỳ thu hết vào trong mắt, thêm gì, chỉ đặt tâm trí lên lễ trao giải.

      “Tiếp theo là giải thưởng giành cho nữ phụ phim truyền hình xuất sắc nhất, các ứng cử viên gồm có, Cố An Kỳ, Tiêu Tiếu, Lâm Vân Vân.” MC xong, màn hình lớn cũng chiếu lên đoạn phim của họ.

      “Người trao giải này là nhà giáo Tống Văn .”

      Tống Văn ? Cố An Kỳ sững sờ, mặc dù nghe Tống Văn được mời đến làm khách quý của lễ trao giải này, nhưng dù sao cũng ngờ được bà trao giải cho giải thưởng nữ phụ phim truyền hình xuất sắc nhất. thẳng ra, với bối phận và lực ảnh hưởng của Tống Văn , thừa sức trao giải cho diễn viên chính phim điện ảnh xuất sắc nhất.

      Hồi Tống Văn còn trẻ từng là diễn viên, chỉ cần là sân khấu của bà diễn, khán đài chật ních người, cho dù diễn trong tầng hầm cũng vẫn thu hút được chú ý của ít khán giả. Bà tổng cộng có khoảng nghìn buổi biểu diễn, chưa có buổi nào thừa lại ghế trống, cho đến nay kỉ lục của bà vẫn chưa có người nào có thể phá được. Sau đóTống Văn vì sức khỏe tốt nên dần dần rút lui khỏi sân khấu, nay làm giáo viên trong học viện sân khấu điện ảnh, bồi dưỡng thế hệ mới. Tính cách thẳng thắn khiến cho giờ học của bà rất thú vị, dạy dỗ được ít hạt giống tốt, như Thiệu Chính Minh cũng là học trò của bà.

      Vì sao ban tổ chức lại sắp xếp để bà trao giải thưởng này? Cố An Kỳ chớp mắt, cảm thấy hơi kì quái.

      “Nhà giáo Tống, cuộc tranh đấu cho giải thưởng này rất quyết liệt, bà cảm thấy trong ba người này ai có khả năng giành được giải nhất?” MC hỏi câu tượng trưng, dù sao đây cũng là quy tắc trong giới mà mọi người đều biết, sau khi được hỏi, chỉ cần người đó lần lượt khen ngợi cả ba người kia, hoặc cảm thán câu, rất khó chọn là được.

      “Trong cảm nhận của tôi ra ứng cử viên chiến thắng” Lời của Tống Văn khiến ít người ngồi dưới cảm thấy kinh ngạc, “Tôi cảm thấy ấy là người có tư cách nhận được giải thưởng này nhất, tôi cũng công nhận diễn xuất của này.”

      Phía dưới ồ lên, vinh dự cỡ nào mới được Tống Văn bình luận như vậy chứ. Cho dù người đó giành được giải thưởng cũng có thể thỏa mãn rồi.

      “Nhà giáo Tống cảm thấy là ai trong ba vị này?” Sắc mặt MC được tốt lắm, nhưng đâm lao phải theo lao, chỉ đành tiếp tục hỏi, tại chỉ hy vọng ban tổ chức và Tống Văn phím trước với nhau để có cùng đáp án.

      “Diễn xuất của ấy lần này thay đổi hoàn toàn cái nhìn ban đầu của tôi về ấy. Diễn xuất đó cũng khiến tôi phải xem từ đầu đến cuối. Mặc dù là nữ phụ, nhưng tôi cảm thấy ấy còn có thần thái hơn cả nữ chính. ấy hiểu mình là nữ phụ, thể cướp mất nổi bật của nhân vật chính nên khi diễn cũng chỉ phụ trợ cho nhân vật chính, nhưng khí chất từ bên trong toát ra lại khiến người ta chỉ có thể đặt tầm mắt lên người ấy.” Tống Văn , “ ấy để lại cho tôi ấn tượng rất sâu đậm, từng góc độ gần như ấy đều có đột phá, nắm giữ nhân vật cũng có thể là như hỏa thuần thanh*.”

      (*như hỏa thuần thanh [如火纯青]: đáng lẽ là lô hỏa thuần thanh [炉火纯青]: nguyên chỉ hỏa hầu khi đạo sĩ luyện đan thành công. Sau này dùng để ví von tay nghề, tài nghệ hoặc học vấn, tu dưỡng đạt đến cảnh giới tinh túy hoàn mỹ. Ý chỉ dày công tôi luyện.)

      “Cố An Kỳ, ấy là người tôi nghĩ có tư cách đoạt giải thưởng này nhất.” Tống Văn .

      Mọi người dần dần đem ánh mắt tập trung lên người Cố An Kỳ, nhìn vẫn điềm tĩnh sợ hãi như trước, trong lòng đều cảm thấy thể tin được. Tống Văn lại có thể cất lời khen ngợi ngôi sao hạng hai bé nhiều như thế ư?

      đại tiền bối như Tống Văn cần đến chuyện trước mặt mọi người đánh giá cao nghệ sĩ, cho dù là khen ngợi cũng cực kì hiếm. Đại đa số tiền bối đều là “cáo già*” , cho dù được hỏi cái gì cũng : “Ừ, lứa tuổi trẻ bây giờ hề thiếu những hạt giống tốt, tôi kì vọng vào phát triển của họ.”

      (*cáo già: nguyên văn: lão du điêu “老油条”)

      Mọi người đều ngờ Tống Văn như vậy, phía dưới nhanh chóng bàn tán. Tống Văn trong trường hợp này đánh giá cao Cố An Kỳ tất nhiên làm hai ngôi sao còn lại cảm thấy khó chịu. Người luôn trầm lặng như bà hôm nay lại phát biểu cảm nghĩ, sao có thể khiến người ta ngạc nhiên?

      “Ha ha, ra lần này tôi đến đây làm khách quý cũng là để biết xem ai là người đoạt giải mà thôi. Sau đây chúng tôi xin công bố nữ diễn viên phụ phim truyền hình xuất sắc nhất.” Tống Văn mỉm cười, từ phong bì lấy ra tờ giấy .

      “…” Nụ cười của Tống Văn tắt ngấm sau khi mở tờ giấy ra, bà theo công thức, “Gỉai thưởng thuộc về Lâm Vân Vân, Lâm tiểu thư, mời lên sân khấu nhận giải.”

      MC nghe thấy lời Tống Văn mặt đầy mồ hôi lạnh. biết ai là người giành được giải thưởng này, cũng biết tờ giấy đó viết tên ai, nay nhìn vẻ mặt vô cảm của Tống Văn , hoàn toàn muốn chết. Việc này chỉ sợ là kết thúc mấy tốt đẹp. Đạo diễn phía dưới điên cuồng ra dấu tay với , muốn tiếp tục giữ thể diện, sang vấn đề khác.

      giật giật khóe miệng, nhanh chóng : “Diễn xuất của Lâm Vân Vân lần này có thể đột phá rất lớn, là tân binh lần đầu tiên diễn có thể đạt được kết quả đó, lại còn giành được giải thưởng này quả dễ dàng. Chúng ta hãy giành tràng pháo tay mời ấy lên sân khấu nhận giải nào.”

      Lâm Vân Vân giành được giải thưởng này, nhưng ta phải người chiến thắng. cách khác, lần đoạt giải này của ta mới là trò cười, Tống Văn tuyên bố bỏ phiếu cho Cố An Kỳ, lời khen ngợi cũng , nhưng lúc này lại là Lâm Vân Vân lên sân khấu nhận giải, điều này…

      Suy nghĩ của Lâm Vân Vân cũng hỗn loạn, sau khi tiếp nhận cúp, ta ở sân khấu vài câu. Khi nhắc tới Cố An Kỳ “chân thành” : “Chị An Kỳ diễn xuất rất xuất sắc, diễn vai nữ phụ mà vẫn có sức hút ngang ngửa nhân vật chính, tôi cố gắng học tập chị An Kỳ.”

      Bề ngoài lời này Cố An Kỳ diễn tốt, có bản lĩnh, nhưng sau lưng lại có ý muốn giải thưởng này của ta là danh chính ngôn thuận. Cố An Kỳ giành được giải thưởng là vì đoạt hấp dẫn của nhân vật chính.

      Mọi người đều quan sát nét mặt của Cố An Kỳ, nhưng lại phát từ đầu đến cuối vẫn duy trì mỉm cười, câu cũng . kích động, cũng bất mãn, vẫn bình tĩnh như cũ. Chiếc váy màu xanh nhạt làm tôn lên phong thái xuất trần của .

      Buổi lễ trao giải nhanh chóng kết thúc, về phần nhạc, Trịnh Văn Quân bị Hà Viễn Hàng đánh bại nên có giải thưởng. Giải tân binh xuất sắc nhất thuộc về Tạ Vũ Phỉ suýt chút nữa đến muộn, vì đường ấy tới xảy ra tai nạn xe cộ nên ấy thể đến đúng giờ, đến khi kết thúc thời gian nghỉ ngơi mới tới, cho nên Cố An Kỳ lúc trước cũng gặp ấy. Còn giải thưởng nữ nhân vật chính phim điện ảnh xuất sắc nhất Hứa Toa Toa được vinh danh. ra nếu thiếu Lâm Huyên Di, rất ít người có tư cách tranh giải này với Hứa Toa Toa.

      Sau khi kết thúc buổi lễ, Cố An Kỳ định ra ngoài, nhưng nghĩ tới lại bị người ngoài ý muốn chặn đường.

      “Ừm… chị An Kỳ… Em có thể chuyện riêng với chị ?” Lâm Vân Vân dường như hơi khẩn trương hỏi.

      “Có chuyện gì cứ luôn .” Cố An Kỳ thẳng.

      “À… Ừm…” Lâm Vân Vân tỏ vẻ khó xử, nhưng Cố An Kỳ vẫn đứng im tại chỗ.

      Lúc trước mời Lâm Vân Vân đến nơi có nhiều người để chuyện Lâm Vân Vân đồng ý, thay vào đó chạy trối chết, làm hại thiếu chút nữa cảm thấy có phải lời của mình có phải hơi nghiêm khắc hay . Nay lại chủ động đưa đến cửa muốn Cố An Kỳ cùng ta ra ngoài, trong đó có gì sâu xa hay biết, nhưng cũng muốn lấy thân thử nghiệm đơn giản như vậy.
      139, thuyt, BaoYu 1 thành viên khác thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 141: Quyết chiến Internet*

      (“kháp giá” hay còn gọi là “bái khối tử” (tụt quần), được các bạn Tàu dùng khi muốn tìm hiểu thân phận của nhân vật nào đó.
      Chính là war aka bút chiến net)


      Edit: Sabj


      Ý của Cố An Kỳ rất ràng, rất dễ hiểu. Lần này cho dù thế nào cũng ra ngoài tán gẫu với “Tiểu Lâm Huyên Di” Lâm Vân Vân, mọi chuyện bây giờ ồn ào như vậy rồi, vào thời điểm này còn ra ngoài tán gẫu với nhau phải rất lạ lùng sao?

      Cố An Kỳ hơi nghiêng người định về phía trước, nhưng ngờ Lâm Vân Vân lại đột nhiên xông lên. ta nắm chặt lấy tay Cố An Kỳ, sức lực rất mạnh khiến cổ tay Cố An Kỳ đỏ lên mảng. Lông mày Cố An Kỳ cau lại, bình tĩnh : “Mời buông tay.”

      , chị An Kỳ, em muốn mấy câu với chị mà thôi, em xin lỗi, xin lỗi.” Lâm Vân Vân cầu xin , giọng của ta , thu hút chú ý của ít người xung quanh.

      “Lâm tiểu thư, hôm nay là lần đầu tiên tôi gặp , tôi và thân thiết đến mức như vậy đâu.” Cố An Kỳ cau mày, hiểu Lâm Vân Vân đột nhiên diễn màn kịch này để làm gì, “ làm chuyện gì có lỗi với tôi mà cần tôi tha thứ?”

      “Em xin lỗi, giải thưởng này phải em muốn lấy, , em xin lỗi, em biết chị tức giận như vậy.”

      Cố An Kỳ bị ta làm tức giận đến nở nụ cười, đây là thể loại logic khỉ gió gì? Cái gì gọi là tức giận? Vì ta cầm giải thưởng thôi sao? là loại người bụng dạ hẹp hòi như vậy sao?

      có gì phải tức giận, cảm xúc của tôi chẳng thay đổi gì cả. Chúc mừng giành được giải thưởng này.” Cố An Kỳ thản nhiên , cũng tốn tâm tư giải thích nhiều.

      “Sao thế?” Tô Dật Phàm tới, nhìn Lâm Vân Vân rồi lại nhìn Cố An Kỳ. Lâm Vân Vân vừa nhìn thấy Tô Dật Phàm, cánh tay lập tức buông lỏng, cúi mặt xuống, bày ra dáng vẻ “Đáng thương”.

      “Lâm tiểu thư, nếu còn chuyện gì khác, vậy tôi trước.” Cố An Kỳ lắc lắc tay, thờ ơ nhìn Lâm Vân Vân, lại nhìn Tô Dật Phàm sững sờ bên cạnh Lâm Vân Vân, xoay người nhanh chóng bỏ .

      Tô Dật Phàm nhìn theo bóng dáng Cố An Kỳ rồi với Lâm Vân Vân: “An Kỳ phải người hay ghen tị, mang thù người khác, cần nghĩ nhiều.”

      “Vâng, Dật Phàm.” Lâm Vân Vân vâng dạ .

      “Ừ.” Tô Dật Phàm cũng nhiều lời, chỉ xoay người bước .

      Lâm Vân Vân vươn tay, hình như vốn định gì đó, nhưng cuối cùng vẫn thể đem lời bên miệng ra.

      Tô Dật Phàm đúng là nhìn ta, có lẽ cảm thấy trong chớp mắt ta giống Lâm Huyên Di, nhưng giống nhau cũng chẳng có ý nghĩa gì. Lâm Vân Vân biết khoảnh khắc Tô Dật Phàm xoay người chứng minh hôm nay ta thể tiến thêm bước, nếu chỉ khiến đối phương phản cảm mà thôi.

      ta quay đầu nhìn vào góc nào đó, đột nhiên rùng mình cái. Hôm nay thể hoàn thành nhiệm vụ, xem ra những ngày sau này được yên ổn rồi.

      Cố An Kỳ ra cũng chẳng quan tâm chuyện giữa Lâm Vân Vân và Tô Dật Phàm. phải đến chỗ Tống Văn tiếng cảm ơn. Tống Văn là người chính trực ngay thẳng, đến giải thưởng lần này, bà cũng thẳng là công bằng, còn an ủi Cố An Kỳ tương lai cố gắng hơn, chừng có cơ hội đoạt được giải thưởng nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.

      “Lần sau khi em đoạt giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, trao giải cho em.” Tống Văn cười .

      Cố An Kỳ gật đầu: “Cám ơn Tống, cám ơn , xem ra tương lai em còn phải gắng nhiều hơn.”

      thể , Tống Văn rất thích Cố An Kỳ, đối với việc được giải rất bất bình, nhưng lại đánh giá cao bình tĩnh của Cố An Kỳ.

      Cố An Kỳ và Tống Văn vô tình hàn huyên rất lâu, Cố An Kỳ đều rất tôn trọng nghệ sĩ trưởng bối, nên ngụy trang quá nhiều. Trước mặt Tống Văn , chính là chính , cố ý lấy lòng, cũng cố ý lôi kéo chú ý của Tống Văn .

      Tống Văn càng nhìn càng thích Cố An Kỳ, cuối cùng nhận làm con nuôi.

      có nghi thức, cũng công bố với bên ngoài, chỉ tại căn phòng này, hai người xác nhận với nhau.

      Ngày hôm nay tâm trạng Cố An Kỳ rất tốt. Mặc dù giành được giải thưởng, có vẻ hơi cảm thấy tiếc nuối, nhưng thứ giành được còn nhiều hơn cả giải thưởng. Tống Văn ủng hộ, Tống Văn là mẹ nuôi của , vậy tượng trưng cho quãng đường trong tương lai của lại càng thuận lợi.

      Nhìn qua, là thua, nhưng thực ra mới là người chiến thắng nhiều nhất tại buổi lễ này.

      đường Chu Á Kiệt đưa về nhà, đường chỉ xem tương lai phải làm thế nào để giúp nhận được nhiều phim truyền hình, điện ảnh, quảng cáo, công việc, hơn nữa có nên đẩy sớm kế hoạch tiến quân vào giới nhạc .

      Cố An Kỳ ngắt lời Chu Á Kiệt, chỉ cười lắng nghe. biết Chu Á Kiệt chỉ cao hứng nên tùy tiện thôi, tại trong giới diễn xuất địa vị của còn chưa vững, đột nhiên quá nhanh, tiến quân vào giới nhạc quá mức hấp tấp vôi vàng, đến lúc đó cả giới diễn xuất và nhạc đều chẳng đến nơi đến chốn mới là đau khổ lớn nhất.

      Về tới nhà, nhận được tin nhắn và điện thoại chúc mừng của đám người Tạ Vũ Phỉ, Tiêu Thắng Hinh. mỉm cười, bắt đầu từ lúc nào, bên cạnh có nhiều người quan tâm như vậy?

      Sau khi tẩy trang, rửa mặt, nằm bò ra giường ngủ.

      biết đêm đó các trang web, diễn đàn lớn vì chuyện của mà ầm ỹ đến lật trời, các fandom lớn quyết chiến Internet, chiến hỏa bay tán loạn.

      Diễn xuất của Cố An Kỳ tại đều được mọi người công nhận là xuất sắc, cho dù có phải nhóm fan hoa hồng trắng hay , mọi người đều cảm thấy Cố An Kỳ xứng đáng được nhận giải thưởng này nhất. Thậm chí ngay cả Tống Văn công bằng nhất cũng như vậy, nhưng vì sao kết quả cuối cùng người đoạt giải lại là Lâm Vân Vân?Vì sao? Vì sao cái Lâm Vân Vân “Giả Lâm Huyên Di” kia lại đoạt được giải ? Rất công bằng, cái thói đời gì thế này?

      Các tiêu đề lớn tuôn ra như nước lũ:

      “Cảm kích vạch trần tấm màn đen của ‘Phượng Hoàng Lửa'”

      “Bàn về giải thưởng nữ phụ xuất sắc nhất của ‘Phượng Hoàng Lửa’, LZ* dân kỹ thuật xin được phân tích”

      (*LZ: chủ topic)

      ” ‘Phượng Hoàng Lửa’ là con gà rởm rụng lông. Bất công nên phải chịu bị ném đá. A, tiêu đề phải dài dài mới được  ̄ ”

      Trong nhóm fan hoa hồng trắng của Cố An Kỳ, những chàng trai miệng lưỡi sắc bén hề ít, ngày trước chịu ảnh hưởng của “Ôn Bội Quân”, cho dù biết làm cách nào để chọc ngoáy lại ít nhất cũng đến mức cứng họng. Có thể nghệ sĩ có số lượng fan hơn Cố An Kỳ rất nhiều, nhưng sức chiến đấu mạnh mẽ như nhóm fan hoa hồng trắng cái cũng có.

      Lúc này “Phượng Hoàng Lửa” giẫm lên mìn của nhóm fan hoa hồng trắng, những người mong Cố An Kỳ đoạt giải lập tức bùng nổ, đám lên mạng chạy nhảy muốn đòi lại công bằng. Hơn nữa, mặc dù thành viên của hoa hồng trắng mở miệng đều lưu tình, nhưng cách chuyện hề thô tục, từng chiêu lại có thể cắn đúng chỗ.

      ít người đều biết, rất nhiều nhà phê bình phim ảnh phân tích phim của Cố An Kỳ,《 Bảo vệ bé lọ lem 》 năm nay cũng thế, các nhà phê bình khắp nơi đều đánh giá Cố An Kỳ rất cao, phần lớn đều khen ngợi diễn xuất và đánh giá cao tiến bộ của . Năng lực của ấy thế nào mọi người đều xem trong mắt, nhưng vì sao Cố An Kỳ lại được giải? Vì sao lại là Lâm Vân Vân?”

      “Lâm Vân Vân này cũng được nhà phê bình khen, nhưng chúng tôi đọc kỹ báo cáo của vài nhà phê bình có tiếng, khó phát , những vị đó đều chỉ khen ngôi sao của ‘Thời đại tinh thượng’ mà thôi. Cái quái gì thế? Muốn làm “bà chị lăng xê “sao? Lừa người à? Nghĩ dân chúng bị ngu chắc?’Thời đại tinh thượng’ ơi, đùa phải như thế này đâu, để dạy chú.”

      “Là vì mặt ta lớn lên giống Lâm Huyên Di nên muốn mượn danh tiếng của Lâm Huyên Di sao? Hay được cổ đông nào đó trong công ty ủng hộ nên mua chuộc giám khảo? Điều này đúng là thể khiến chúng ta suy nghĩ sâu xa ơi là suy nghĩ sâu xa.” Dân kỹ thuật trong nhóm hoa hồng coi như là ít. Lần trước chân tướng Cố An Kỳ bị bóp tay cũng là do dân kỹ thuật đào ra, còn có bộ phận hoa hồng khắp nơi dụ dỗ dân kỹ thuật vào nhóm. biết là bị khuyên bảo, tẩy não hay thế nào, tóm lại dân kỹ thuật tụ tập ít, còn lại là rất nhiều ngành nghề khác tụ tập.

      “Độ công bằng của ‘Phượng Hoàng Lửa’ khiến người ta phải bóp cổ tay, tương lai tôi tin cái này nữa đâu.”

      “Lâm Huyên Di diễn rất hay, nhưng Lâm Vân Vân bằng góc, cái gì mà chị em thất lạc nhiều năm chứ? Cứ giống nhau là được sao? Vậy sau khi chỉnh sửa tôi cũng là thiên vương rồi nhé ” những người ngoài cuộc cũng hỗn loạn nhảy vào.

      “Đừng đặt Huyên Di nhà tôi và Lâm Vân Vân cùng nhau, tôi ghét nhất ai gộp Huyên Di nhà tôi và mụ kia cùng chỗ.” Fan của Lâm Huyên Di cũng hỗn loạn.

      “Lâm Vân Vân có điểm nào tốt? Nhường các người đến thế rồi vẫn chưa được sao? Thấy diễn xuất của ấy tốt các người GATO đúng ? Lâm Vân Vân mua chuộc giám khảo, sao Cố An Kỳ mua chuộc Tống Văn ?” fan của Lâm Vân Vân bùng nổ.

      “Loli lầu kia, bình tĩnh nghe chị câu đây, thị phi trắng đen phải hiểu cho , Tống Văn người ta là đại tiền bối vô cùng có uy lực trong giới, chuyện chưa bao giờ phải cúi mình. Người ta việc gì phải vì Cố An Kỳ chuyện? Bởi vì người ta đánh giá cao ấy. Bây giờ bà còn ở trong giới giải trí nữa mà dạy học, mua chuộc được sao? Lấy cái gì mua chuộc? Chồng người ta là người buôn bán châu báu, trong nhà đầy tiền.”

      “Loli ngoan, về nhà ăn kẹo .” Người nào đó trêu chọc.

      “Thích Lâm Huyên Di, nhưng cũng thích Cố An Kỳ, cảm giác hai người đó rất giống nhau. phải bề ngoài mà là khí chất, đều rất xuất chúng.” Có người đưa ra ý kiến.

      “Lâm Huyên Di chính là Lâm Huyên Di, muốn bất kỳ ai, mà cũng cần bất kì ai giống.” fan của Lâm Huyên Di bướng bỉnh nhảy ra.

      Tóm lại ngày càng ầm ỹ hỗn loạn, ngừng gia tăng ít thú vị, chẳng qua trong đêm đó tràn ngập các mặt báo phải người giành được giải nam hoặc nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, thay vào đó là người về nhà lăn ra ngủ ngon, ngay cả giải nữ phụ xuất sắc nhất cũng chưa được đến tay, Cố An Kỳ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :