1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Siêu sao trở lại - Gạo nếp đường trắng ( Hoàn - 229 chương )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 99: Khoảng cách

      Edit: Sabj



      Hàn Dịch Phong hôm nay rất khác thường, khi vừa cùng đến địa điểm quay chị Mai nhận ra điểm này. Theo tầm mắt của , thấy Cố An Kỳ cười cười với nhân viên, lông mày chị Mai khỏi nhăn lại.


      , hy vọng nghệ sĩ của mình hợp tác với Cố An Kỳ. khi Hàn Dịch Phong chạm mặt với Cố An Kỳ cảm xúc cũng bị hỗn loạn, mà cả người cũng bất thường theo. muốn hai người này chạm trán với nhau, cho dù Hàn Dịch Phong tim phổi chơi đùa khắp nơi, mở to đôi mắt hoa đào phóng điện người khác, hay bị chụp rất nhiều ảnh với ” bạn ” còn tốt hơn tình huống nay. Thấy dáng vẻ bây giờ cau mày buồn bã, chị Mai nghi ngờ đây phải Hàn Dịch Phong, mà là em song sinh với cậu ta mà thôi.

      theo phong thái quý tộc u buồn được thích rất nhiều, nhưng mà… Ai mà chịu nổi Hàn Dịch Phong tươi sáng như ánh nắng mặt trời, vừa thấy Cố An Kỳ lập tức chuyển sang trạng thái u buồn chứ.

      “Cũng sắpquay rồi, cậu cũng nên ra chào hỏi .” Chị Mai cứng ngắc , quả thể nhìn được nữa mới đành phải .

      “Chào hỏi làm gì, quay xong rồi tính sau.” Hàn Dịch Phong nghe chị Mai , như đứa trẻ giận dỗi quay đầu , thèm nhìn Cố An Kỳ.

      Chị Mai thấy Hàn Dịch Phong mất tự nhiên, cũng biết gì nữa, đành thở dài ngồi xuống bên cạnh , hai người từ xa quan sát nơi bố trí cảnh quay.

      Cố An Kỳ đặt vài đạo cụ xuống rừng cây để trang trí cũng như tạo cảm giác hình ảnh, mà nhân viên bên cạnh chỉnh sửa lần cuối theo cách của .

      “An Kỳ.” Cố An Kỳ nghe thấy giọng từ xa, xoay người thấy Trịnh Văn Quân.

      Sao lại ở đây? Cố An Kỳ sửng sốt: “Sao lại tới đây?”

      “Muốn tới tới thôi, cũng phải cần lí do sao?” Trịnh Văn Quân dường như thèm quan tâm, rất tự nhiên ôm eo , lúc đến gần khẽ thầm bên tai : “Quảng cáo lần này của em phải cần ít phông nền sống sao? vội vàng tới đây để làm nền cho em, hợp tác chút , ‘ bé lọ lem tiểu thư’.”

      Trịnh Văn Quân hạ giọng chuyện bên tai , thoạt nhìn hai người vô cùng thân mật, nhưng ra Trịnh Văn Quân vẫn cẩn thận duy trì khoảng cách với Cố An Kỳ, động tác này khiến Cố An Kỳ yên tâm hơn. hiểu ý cười cười, vỗ vỗ vai : “Làm phiền rồi, quay xong nếu còn thời gian tôi mời ăn cơm.”

      Cố An Kỳ hiểu, nghiệp của Trịnh Văn Quân đà phát triển, lịch trình vì vậy mà cũng kín mít, bây giờ chỉ vì muốn giúp chạy tới tận đây, điều đó có nghĩa thời gian nghỉ ngơi của cũng bị rút ngắn . muốn đương, tại chỉ muốn đặt hết tâm tư lên công việc mà thôi. Trịnh Văn Quân ép buộc cũng khiến thở phào nhõm.

      “Được, chờ.” Trịnh Văn Quân nhiệt tình cười , “Cố gắng quay quảng cáo , chỉ đến xem thôi.”

      Cố An Kỳ và Trịnh Văn Quân đều rất ăn ý nhắc lại đề tài mấy hôm trước, Trịnh Văn Quân muốn Cố An Kỳ chịu quá nhiều áp lực, gây ra phiền toái cần thiết cho . Như lúc trước , tình nguyện chờ, cũng tình nguyện thay đổi để thích hợp với Cố An Kỳ. muốn vội vàng bức bách , giữ ít khoảng cách có lẽ mới có lợi cho cả hai bên.

      “Vậy chờ xem , để thất vọng đâu.” Khóe miệng Cố An Kỳ cong lên cười thoải mái, suy nghĩ tại của Trịnh Văn Quân, chỉ xoay người điều chỉnh lại vị trí vài chi tiết.

      Chủ đề quảng cáo hôm nay vẫn là “ bé lọ lem”, tuy nhiên Cố An Kỳ lấy bối cảnh truyện cổ tích, cũng có lễ phục lộng lẫy quý giá hay những bộ quần áo rách tả tơi. lấy bối cảnh tự nhiên, vì vậy địa điểm quay cũng là khu rừng ở ngoại ô.

      Có hai nguyên nhân khiến chọn địa điểm này, thứ nhất, chọn địa điểm ở ngoại ô tốn quá nhiều kinh phí, thứ hai là muốn tuyên truyền sản phẩm.

      Về phương diện tài chính hay mối quan hệ, Cố An Kỳ bao giờ có thể so được với hai người kia, vì vậy ngay từ đầu chọn phong cách khác biệt.

      Chu Á Kiệt đưa cho Cố An Kỳ chồng tư liệu mấy trăm trang, Cố An Kỳ nhớ đến từng chữ, đối với những sản phẩm mùa này cũng thuộc nằm lòng bàn tay. Tất cả những sản phẩm này đều xuất phát từ thiên nhiên, vô cùng tươi mát, được đóng gói tinh xảo khéo léo nên khả năng người trẻ tuổi rất ưa chuộng, đặc biệt là những hai mươi tuổi.

      Kỳ bất kỳ nào cũng hy vọng làn da của mình có thể trẻ trung hơn, mịn màng hơn, các sản phẩm này cũng ngoại lệ, điểm đặc biệt nhất của nó là được chiết xuất trăm phần trăm từ thiên nhiên, rất tốt cho da, cho dù là làn da có xấu đến đâu kể cả lúc trang điểm cũng có thể sử dụng sản phẩm này để dưỡng da. Đây chỉ là đồ trang điểm mà còn cung cấp chất dinh dưỡng cho da, duy trì làn da luôn tươi đẹp.

      Những thông tin này chiếm độ dài quá nhiều trong tập tư liệu mà Chu Á Kiệt đưa cho nhưng Cố An Kỳ sớm thuộc lòng, lúc nghe phải quay quảng cáo, trong đầu nghĩ tới điểm này đầu tiên.

      Ý tưởng của Cố An Kỳ là, nếu thể qua mặt hai người kia về tài chính, vậy xuống tay ở những thông tin cơ bản nhất.

      Hơn nữa quảng cáo còn so sánh về nội dung. Nếu quảng cáo của tinh tế hơn hai người kia, cộng thêm việc quảng bá cho sản phẩm hiệu quả vị trí gương mặt đại diện chắc chắn nằm trong tay .

      “Em trò chuyện vơi ta vui vẻ nhỉ.” Cố An Kỳ bất chợt nghe thấy giọng lạnh lùng từ phía sau, “Thích thằng nhóc kia sao ?”

      “Tôi chuyện với ai liên quan đến , Hàn Dịch Phong tiên sinh.” Cố An Kỳ thờ ơ duy trì khoảng cách với Hàn Dịch Phong. tại muốn phủi sạch mọi quan hệ với Hàn Dịch Phong, phân giới hạn với ta. biết nếu bây giờ tiếp tục hẹn hò với Hàn Dịch Phong những quá vô trách nhiệm với , mà còn vô trách nhiệm với cả bản thân .

      Người Hàn Dịch Phong thích là chủ nhân thân thể này chứ phải , đợi đến lúc phát ra hai người khác nhau càng khó chấp nhận hơn, vì vậy cắt đứt ngay từ đầu coi như công bằng với cả hai bên.

      Nhưng trong mắt Hàn Dịch Phong, những việc Cố An Kỳ làm lại mang ý nghĩa khác, biến thành Cố An Kỳ bảo vệ Trịnh Văn Quân. Người vốn “nhát gan” như dám chống đối vì người đàn ông khác ư? Ý nghĩ này như cái gai trong lòng Hàn Dịch Phong khiến rất khó chịu.

      “Sắp bắt đầu rồi, nếu có thời gian quan sát chuyện giữa tôi và Trịnh Văn Quân bằng chuẩn bị .” Cố An Kỳ xa cách , kiểm tra mọi thứ lần cuối, “Đúng rồi, lần này quay chất lượng cao, có nhiều phim nên đừng NG nhiều lần, nếu tôi lại phải bỏ tiền túi ra.”

      Cố An Kỳ cảnh cáo như đoán trước Hàn Dịch Phong chắc chắn NG. Hàn Dịch Phong nhìn bóng dáng Cố An Kỳ, hai tay nắm chặt lại. Nha đầu chết tiệt kia, mới vài ngày thấy mà lá gan càng lúc càng lớn!

      Cố An Kỳ thèm để ý chút nào mà về phía hậu trường trang điểm. Ban đầu cần mộc mạc nên Cố An Kỳ nhanh chóng tạo cái mụn màu đỏ mặt rồi ra. mặc chiếc váy in hoa màu trắng, mái tóc đen mềm mại phiêu dật được buộc sang hai bên để trước ngực.

      Cố An Kỳ ngây thơ như vậy khiến Hàn Dịch Phong sửng sốt, dường như người mà biết trở lại.

      Cố An Kỳ hơi nhát gan nhưng vô cùng lương thiện, hồn nhiên dường như trở về bên . “Chuẩn bị quay!” Lâm Hạc Quần cầm loa hô lớn làm Hàn Dịch Phong đột nhiên tỉnh táo lại.

      “3, 2, 1! Action!” Bảng clapper board dập xuống, Cố An Kỳ bắt đầu diễn.

      Cố An Kỳ lặng lẽ tựa vào gốc cây đại thụ, lén đưa mắt nhìn về phía xa. Gió nhàng thổi qua, chạm vào lá cây làm vang lên những tiếng “xột xột xoạt xoạt”, vô cùng cẩn thận tránh sau gốc cây lặng lẽ nhìn người đó, muốn người đó phát ra mình, nở nụ cười ngây thơ mang theo chút ngốc nghếch.

      “Ai? Ai ở đây?” Hàn Dịch Phong theo kịch bản, nhìn bốn phía xung quanh. Cố An Kỳ giống như con thỏ bị kinh hãi, lập tức tránh sau gốc cây dám lên tiếng. len lén nhìn Hàn Dịch Phong phía xa, trong mắt tràn ngập tình và chua sót. mặt dường như có giãy dụa, do dự có nên xuất hay . Nhưng mà… nhàng lấy tay xoa cái mụn mặt, rũ mắt xuống, vẫn có dũng khí đối mặt vơi Hàn Dịch Phong, chỉ có thể ngắm từ xa, nhìn từ từ biến mất khỏi tầm mắt.

      Cố An Kỳ nhìn bóng dáng Hàn Dịch Phong rời , nặng nề thở dài: “Nếu cái mụn này có thể biến mất tốt biết mấy.”

      dường như tự nhủ, đột nhiên từ cây rơi chiếc lá xuống trước mặt , Cố An Kỳ ngẩng đầu nhìn lên .

      Đoạn này làm hoạt hình 3D, tạo hình ảnh hoạt hình đáng cho mỹ phẩm của “Octavia”. Nhưng xét theo tình huống trước mắt, Cố An Kỳ phải dựa toàn bộ vào tưởng tượng để cân nhắc độ cao, cân nhắc tốc độ, từ đó tự điều chỉnh, thay đổi lại, như vậy mới khiến hình ảnh trở nên chân hơn, càng khiến người ta cảm thấy làm việc vớ vẩn, điều này phải là rất khó.

      Phía chỉ có chiếc lá màu xanh, song Cố An Kỳ dường như lại nhìn thấy thứ gì đó thể tin được, đôi mắt hạnh* mở to, hoảng sợ lui từng bước ra sau, nhưng tầm mắt vẫn dừng tại điểm, mắt cũng nháy. Tiếp theo, dường như tai nghe được cái gì đó, đôi mắt ngừng chuyển động, cuối cùng mang theo nghi ngờ vươn tay nâng vật nho gì đó lên.

      (*mắt hạnh: Đôi mắt hạnh đào là kiểu mắt tròn và có phần đuôi mắt dài)

      Mắt hạnh:

      [​IMG]

      Phim:

      [​IMG]
      BaoYu, Phong Vũ Yên139 thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 100: Lấy mình làm trung tâm

      Edit: Sabj



      Nhìn thoáng qua thấy gì, nhưng nếu quan sát cẩn thận phát ánh mắt Cố An Kỳ dần dần thay đổi, giống như nhìn thấy cái gì đó. Cuối cùng tầm mắt dừng lại tại điểm, chớp chớp mắt.

      “Thông qua!” Lâm Hạc Quần lập tức hô “Thông qua”, cảnh này quay xong, tiếp theo chỉ cần xử lý hậu kỳ là được.


      Lâm Hạc Quần bảo nhân viên vẽ giúp Cố An Kỳ ký hiệu mặt đất rồi để hóa trang.

      Trịnh Văn Quân vẫn đứng bên, thấy Cố An Kỳ kết thúc lập tức ném cho cái khăn lớn: “Mùa đông đừng để cảm lạnh.”

      “Tách”, “Tách”, thanh chụp ảnh ngừng vang lên, phần lớn truyền thông đến cùng Trịnh Văn Quân đều nhanh chóng bắt lấy khoảnh khắc “Tình ” này.

      “Cám ơn.” Cố An Kỳ cười cười, cũng thêm gì nữa, chỉ cầm thêm vài thứ vào cái lều dựng tạm.

      Mặc dù bây giờ qua mùa đông, là thời điểm cho vạn vật tái sinh nhưng trời vẫn còn rất lạnh, sản phẩm lần này dành cho mùa hạ nên phải mặc chiếc váy mỏng để quay, để đảm bảo hiệu quả còn mặc quần áo chống rét, cái khăn này có thể là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, khiến ấm áp ít.

      đứng lên, quấn khăn chặt quanh cơ thể rùng mình.

      “Cố An Kỳ, có chuyện muốn với em.” Hàn Dịch Phong tới trước mặt , nghiêm túc nhìn vào hai mắt .

      “Ừ.” Cố An Kỳ chào đám người Trịnh Văn Quân rồi theo Hàn Dịch Phong đến chỗ khác.

      “Em em bị mất trí nhớ đúng ?” Giọng điệu Hàn Dịch Phong nghe ra vui hay giận.

      “Đúng.” Cố An Kỳ nhàn nhã , “Sau lần bị điện giật đó, có vài chuyện thể nhớ ra.”

      “Vậy bắt đầu lại lần nữa . Em vẫn là em, mà cũng vẫn là . Cho dù mất trí nhớ nhưng cảm giác cũng thay đổi, phải sao?” Hàn Dịch Phong đúng lý hợp tình .

      “Tôi rồi, .” Cố An Kỳ lạnh nhạt , đôi mắt hạnh tròn trịa có chút độ ấm, chỉ trống rỗng nhìn ra xa, “ chưa từng coi trọng tôi tôi cần gì phải nhượng bộ , cũng nên biết và tôi đều là loại người lấy mình làm trung tâm.”

      Cố An Kỳ hiểu rất tính cách của mình, khuyết điểm lớn nhất của khi diễn xuất quên tất cả, vứt bỏ tất cả mọi người, mọi vật xung quanh. dễ nghe là cá tính, tập trung, khó nghe là ích kỷ, lấy mình làm trung tâm.

      thể suốt ngày chỉ xoay quanh người đàn ông, tự bẻ gãy cánh của mình để luôn bên cạnh người khác, vì vậy từ sau khi hiểu tính cách của Hàn Dịch Phong chắc chắn ta hợp với mình. Hàn Dịch Phong muốn Cố An Kỳ như chim nép vào người, dịu dàng đáng , mà phải người chịu nhẫn, độc lập và máu lạnh như .

      “Hàn Dịch Phong, cũng nên nhận ra, sau lần điện giật đó tôi thay đổi rất nhiều, tôi phải tôi trước đây nữa rồi. Tôi nghĩ thông suốt, đồng thời nhìn thấu nhiều chuyện.” Cố An Kỳ thở dài, “ và tôi chỉ có thể làm bạn bè, thể vượt qua ranh giới đó.”

      “Lời của mình em có thể tính sao? Cố An Kỳ! Em rất ích kỷ !”

      “Đúng, tôi phủ nhận.” Cố An Kỳ bình thản đối mặt với lửa giận của Hàn Dịch Phong, “Hàn Dịch Phong, tôi là người như vậy, thể nhượng bộ hay thay đổi vì bất kì ai, vì vậy…”

      tới đây, khóe miệng cong lên: “Thà rằng tôi để người khác tôi ích kỷ, vô tình, chứ muốn bẻ gẫy cánh của mình.”

      Cố An Kỳ sau khi xong lập tức rời khỏi, Hàn Dịch Phong nhìn theo bóng dáng Cố An Kỳ muốn ra tay ngăn cản, nhưng tay lại ngừng giữa trung, thể vươn ra.

      , đúng là biết nên gì.

      “Xử lý xong rồi ?” Chu Á Kiệt thấy Cố An Kỳ trở về thuận miệng hỏi.

      “Ừ.” Cố An Kỳ muốn nhiều lời, “Chu tiên sinh, kế hoạch quay cho ngày mai có thể hủy bỏ được rồi, hôm nay chắc có thể thông qua trong lần.”

      chắc chắn ?” Chu Á Kiệt hỏi.

      “Ừ, chắc như thế. Ngày mai tôi muốn nghỉ ngơi ngày.”

      Lần đầu tiên Cố An Kỳ xin nghỉ phép khiến Chu Á Kiệt kinh ngạc, từ trước tới nay chưa từng nhìn thấy Cố An Kỳ mệt mỏi, mở miệng, cuối cùng : “Được, tôi biết rồi, tôi sắp xếp, hôm nay cứ quay xong rồi sau.”

      Cố An Kỳ gật gật đầu, tỏ vẻ hiểu. mệt mỏi, quả rất mệt mỏi. Cố An Kỳ day day huyệt thái dương, trong lòng dường như có cảm giác trống vắng. biết cái này gọi là “buông tay”, là cảm giác Cố An Kỳ còn giữ lại với Hàn Dịch Phong. Cố An Kỳ có lẽ từng say đắm Hàn Dịch Phong, nhưng bất an và sợ hãi còn nhiều hơn phần tình cảm kia.

      Lần đầu tiên Cố An Kỳ chạm mặt Hàn Dịch Phong nhận ra điều này. chiếm được cơ thể này, nhưng cảm giác của cơ thể này đối với vài người, vài việc vẫn còn sót lại. Cố An Kỳ cũng thích mấy loại tình cảm thuộc về này, tuy nhiên nhờ đó mà có thể phân tích quan hệ giữa và người kia.

      Tình vốn cân bằng khi xảy ra bất bình đẳng, lực lượng của bên lớn hơn còn là tình nữa, nó trở thành ỷ lại.

      Cố An Kỳ nhắm mắt lại, khẽ thở dài.

      Đạo cụ cho cảnh thứ hai chuẩn bị xong, người lần này trang điểm cho Cố An Kỳ là chị Trương, vốn thấy kinh phí eo hẹp nên định mời chuyên viên trang điểm, nhưng chị Trương nghe Cố An Kỳ phải quay phim, mà còn vô cùng quan trọng nên hai lời lập tức giúp đỡ. Quan hệ giữa chị Trương và Cố An Kỳ cũng coi như tốt đẹp, lúc này Cố An Kỳ gặp phiền toái, chị Trương tất nhiên tới giúp chút do dự.

      Cố An Kỳ trang điểm vẫn theo phong cách tươi trẻ, chẳng qua cái mụn giữa trán còn nữa. Thoạt nhìn hơi thần bí lại có chút trẻ con, bím tóc dài cũng được tháo ra.

      tới đứng tại vị trí đánh dấu, giơ tay làm dấu “OK” với Lâm Hạc Quần.

      “3, 2, 1. action!” Bảng clapper board dập xuống.

      Cố An Kỳ nhắm mắt lại, dường như hi vọng điều gì đó, khóe miệng hơi cong lên, nở nụ cười thỏa mãn. Vài giây sau, dường như cảm nhận được cái gì đó nên từ từ mở mắt, sửng sốt nhìn bản thân trong gương.

      Hàn Dịch Phong chậm rãi tới theo kịch bản, Cố An Kỳ yên lòng đứng trước mặt Hàn Dịch Phong, Hàn Dịch Phong sững sờ nhìn Cố An Kỳ, giống như nhìn xuyên qua nhìn về phía sau.

      Cố An Kỳ tất nhiên biết tâm tư Hàn Dịch Phong, khẩn trương giơ bức thư trong tay lên: “Xin hãy nhận.”

      Hàn Dịch Phong nhìn bức thư, dường như nghĩ đến điều gì đó nên cười , tuy nhiên vẫn chỉ đứng chỗ rất lâu nhận lấy thư trong tay Cố An Kỳ theo kịch bản.

      “Dừng!” Lâm Hạc Quần xem vừa mắt nên hô “Dừng, Hàn Dịch Phong, tập trung vào, mọi người vào vị trí, làm lại lần nữa.”

      Cố An Kỳ liếc nhìn Hàn Dịch Phong, đôi mắt nâu hề mang theo tình cảm: “Hàn Dịch Phong, muốn mượn quảng cáo lần này để diệt tôi?”

      nhận thư của em.” Hàn Dịch Phong lãnh khốc , đến lạnh lùng, Cố An Kỳ, chẳng phải em còn lạnh lùng hơn sao? Sau khi từ chối còn tái lại khung cảnh lần đầu tiên gặp . Đây là ý gì?

      Cố An Kỳ chớp mắt: “À, thế à?.”

      đơn giản trả lời, ngăn cản Hàn Dịch Phong, cũng làm gì để cứu vãn, chỉ lặng lẽ xoay người rời . Hàn Dịch Phong cắn chặt răng, sâu thẳm trong tim hề muốn Cố An Kỳ thất bại, chỉ muốn Cố An Kỳ hạ mình, trở lại bên mà thôi, nhưng sao cứ cứng đầu cứng cổ như vậy chứ? phải biết hậu quả của việc chịu nhận bức thư.

      Cố An Kỳ xoay người cười nhạt, khóe miệng mang theo độ ấm.

      Muốn tạo áo lực cho sao? Ha ha, đùa à? ! ta nghĩ rằng làm thế cúi đầu sao? Xem ra ta vẫn chưa hiểu Cố An Kỳ là dạng người gì.

      Cố An Kỳ lắc lắc đầu, đứng vào vị trí của mình, chuẩn bi bắt đầu lại.

      “Action!”

      Cố An Kỳ làm lại các hành động như lúc trước, lần nữa, tới trước mặt Hàn Dịch Phong.

      Hàn Dịch Phong lạnh lùng nhìn Cố An Kỳ, chờ thất bại lần nữa. Cố An Kỳ lần này lôi “Thư tình” ra, cũng thúc giục như vừa rồi, chỉ tiến thêm vài bước. Hàn Dịch Phong sửng sốt, Cố An Kỳ đột nhiên tới gần định làm gì.

      Cố An Kỳ khẽ cười, cẩn thận nhàng nắm tay Hàn Dịch Phong. Bàn tay bé vì trời rét mà lạnh như băng, Hàn Dịch Phong nhíu mày, tự giác nắm chặt bàn tay mảnh mai lạnh buốt ấy.

      Cố An Kỳ cười như ánh nắng mùa xuân, thanh nhã mà điềm tĩnh.

      híp mắt, khuôn mắt nhắn bằng bàn tay tràn đầy hạnh phúc: “Khi nào cùng xem pháo hoa nhé.”

      “Cut!” Lâm Hạc Quần hô to, Hàn Dịch Phong ngẩn ra, bây giờ mới biết Cố An Kỳ vừa rồi chỉ diễn trò mà thôi. Chết tiệt, thế mà lại diễn theo !

      Cố An Kỳ thèm nhìn Hàn Dịch Phong, thẳng tới chỗ Chu Á Kiệt và Trịnh Văn Quân.

      Quay xong lần này, và Hàn Dịch Phong còn liên quan gì đến nhau nữa. Cố An Kỳ thất vọng về Hàn Dịch Phong, cho dù vì bất cứ nguyên nhân gì khiến cố ý NG, Cố An Kỳ cũng cảm thấy ta có lý. Từ đầu đến cuối Hàn Dịch Phong dường như đều nhìn bằng ánh mắt tài trí hơn người, có lẽ vẫn chưa cảm thấy, nhưng thực tế, hề đặt Cố An Kỳ ngang hàng với .

      Điều may mắn là, thời gian phải tạm biệt còn lâu nữa, sau khi quay xong quảng cáo, mọi người ai đường người đó, hợp rồi lại tan.
      BaoYu, Phong Vũ Yên139 thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 101: Nhà tài trợ đột ngột

      Edit: Sabj



      Sau khi quay xong quảng cáo Cố An Kỳ hề hỏi đến nó. Đây là nguyên tắc từ trước đến nay của , khi cố gắng hoàn thành cách tốt nhất phần việc của mình những việc còn lại hoàn toàn còn liên quan đến mình nữa. Từ trước tới giờ chỉ quan tâm tới làm việc, nếu làm xong, việc chờ đợi kết quả đặt trong lòng.


      Ngày tiếp theo, Chu Á Kiệt đáp ứng cầu của Cố An Kỳ cho nghỉ ngơi ngày, Cố An Kỳ thừa dịp lúc rảnh rỗi cất tài liệu chuẩn bị kĩ vào túi hồ sơ rồi gửi .

      Phong bì kia là thứ mấu chốt giúp Tiêu Thắng Hinh trở mình, Cố An Kỳ rất nếu túi hồ sơ này lọt ra ngoài gây ra hậu quả gì, thành hay bại phụ thuộc vào lúc này.

      Chuyện của Tiêu Thắng Hinh thể ra mặt, tuy nhiên có nghĩa là thể nặc danh giúp Tiêu Thắng Hinh đúng ?

      Gửi túi hồ sơ mất khoảng hai ba ngày, chuyện sau đó hỏi đến nữa. chỉ tạo ra cơ hội cho Tiêu Thắng Hinh, đây là khả năng mà trước mắt có thể nghĩ đến, Tiêu Thắng Hinh chỉ có cơ hội trở mình duy nhất, có thể nắm chắc nó và phấn đấu vươn lên hay quyền quyết định vẫn thuộc về ấy.

      Thắng Hinh, dốc hết sức làm , cơ hội chỉ có , chỉ khi cố gắng cậu mới có thể đoạt lại địa vị vốn có.

      Nghĩ tới đây, Cố An Kỳ khỏi thở dài, tương lai phát triển như thế nào hoàn toàn thể đoán được, đây cũng phải điều mà có thể đoán trước. Những điều nên làm làm rồi, chỉ hy vọng Tiêu Thắng Hinh có thể trở mình.

      Cố An Kỳ cởi khăn quàng cổ và cái áo lông nặng nề ra. Làm xong việc này đến chạng vạng, bụng đói nên pha tách trà xanh, sau khi bật máy sưởi, tựa vào xích đu đung đưa như có như . Xích đu vang lên từng tiếng “Cót két”, “Cót két” mang theo vài phần cũ kỹ thêm mấy phần hoài cổ.

      Sau khi trọng sinh đến thế giới này lâu, Cố An Kỳ hiểu mình trở về được nữa, rất nhiều chuyện phải bắt đầu lại từ đầu. Chẳng qua vào thời điểm yên tĩnh, vẫn thể ngăn chặn bản thân hoài niệm về những ngày trước kia, về ngôi nhà mà chưa hề được quay về, về lúc được đưa vào nhi viện hay về lúc mới ra mắt, trí nhớ như những con sóng mãnh liệt tuôn trào. lặng lẽ nhớ lại, những đau khổ, toan tính lúc đó, những ngày tháng gian nan trước kia, tại đều trở thành những thứ đáng để hoài niệm nhất.

      “Cót két”, “Cót két” khép mắt nghe thanh xích đu vang lên, từng tiếng rồi lại từng tiếng, cho đến khi mơ màng chìm vào giấc ngủ.

      Cố An Kỳ vô cùng mệt mỏi, chẳng những mệt mỏi về sức khỏe mà áp lực tâm lý chèn ép khiến thở nổi. là người có cầu rất cao với bản thân, theo chủ nghĩa hoàn mỹ, luôn phấn đấu theo hướng tốt nhất.

      Dây càng căng càng dễ đứt, hiểu điều này, chẳng qua cuộc sống xảy ra quá nhiều chuyện khiến thể buộc chặt thần kinh mà cẩn thận đối phó.

      Lý do từ chối Trịnh Văn Quân và Hàn Dịch Phong cũng phải dối, tại tinh lực của còn chỗ cho thứ xa xỉ như tình . muốn cố gắng quay tốt phần diễn của mình để trở về sân khấu. chỉ muốn biết ai tính toán hại cuộc đời , cướp mọi thứ của .

      có rất nhiều thù hận bỏ xuống được, giờ phút này có tâm trí nào để nghĩ đến chuyện đương.

      Cố An vô tình thiếp xích đu, ước chừng đến nửa đêm mới từ từ tỉnh lại. có nguyên nhân gì khác, chỉ là vì bụng trống rỗng, Cố An Kỳ quên lời bác sĩ dặn, dạ dày cơ thể này rất nhạy cảm, chịu được đói, tùy tiện ném chút rau nấu canh rồi uống vào bụng. Sau khi cẩm thấy dạ dày ấm áp, thoải mái hơn, rửa mặt chuẩn bị ngủ.

      muốn nghĩ chuyện quảng cáo, muốn chuẩn bị cho bộ phim mình đảm nhận vai diễn viên chính đầu tiên 《 Tình cuối cùng 》, nhân vật Hàn Lâm Nhi cũng đơn giản, đây là có khá nhiều “mặt”, mẫn cảm yếu ớt nhưng nhẫn kiên cường, yếu đuối nhát gan nhưng dũng cảm ngại, đối mặt với cái chết sắp đến, lòng yên nhưng lại mang theo chút kiên định bình tĩnh.

      Cố An Kỳ thích nhân vật Hàn Lâm Nhi, mặc dù nhân vật này và có tính cách khác nhau, nghịch ngợm, gây như vậy, nhưng lại đều có thể làm ra những việc khiến người ta phải kinh ngạc, có lẽ đây cũng là nguyên nhân lúc trước Trần Văn Nhã giao cho Cố An Kỳ đảm đương nhân vật này trong lần gặp đầu tiên.

      Nhân vật Hàn Lâm Nhi có rất nhiều cảnh diễn nội tâm, cung bậc cảm xúc cũng dao động từ vui vẻ sung sướng đến buồn khổ bi thương, vì vậy cũng đủ gian để phát huy bản lĩnh. Lúc này vẫn chưa tìm được nghệ sĩ nam đóng vai người của , nhưng cảm thấy với trình độ soi mói của Trần Văn Nhã và Dư Quả tìm người qua loa đại khái.

      Đầu tư cho bộ phim này coi như xong, trước mắt chắc cũng có thể tiến hành bộ phim điện ảnh được đầu tư . Vì đây phải bộ phim được đầu tư, chế tác lớn nên rất nhiều chỗ trong nguyên tác cần Cố An Kỳ và nhân viên phải điều chỉnh. Cố An Kỳ nghỉ ngơi ngày, ngày hôm sau chuẩn bị đến phòng làm việc của Dư Quả xem xét tiến độ cải biên*.

      (*cải biên: sửa đổi hoặc biên soạn lại)

      xem hiệu quả quảng cáo à?” Chu Á Kiệt tò mò hỏi, “ lo lắng hiệu quả tốt sao?”

      Quảng cáo lần này ảnh hưởng trực tiếp đến nghiệp tương lai của Cố An Kỳ nhưng sao hề lo lắng chút nào?

      “Quay cũng quay xong rồi, lo lắng gì nữa?” Cố An Kỳ lười biếng , “Huống hồ, tôi tin vào bản lĩnh của đạo diễn Lâm, đội của ấy chuyên quay đề tài huyền huyễn võ hiệp, có dây chuyền chế tác hình 3D, đương nhiên có kinh nghiệm quay mấy quảng cáo bé này, tôi lo lắng vô ích làm gì? Nếu phải so sánh quảng cáo lần này phải còn quan trọng với tôi hơn sao?”

      《 Tình cuối cùng 》 mấy tuần nữa khỏi quay, chắc vẫn kịp tham gia lễ trao giải “Bông hoa vàng” năm nay. Lần đầu tiên đảm nhận vai nữ chính mà muốn giành được giải thưởng nữ diễn viên chính xuất sắc nhất kỳ khá khó khăn, thậm chí có thể thể nào.Từ khi “Bông hoa vàng” xây dựng tới nay, chưa từng có nghệ sĩ nào lần đầu tiên diễn nam nhân vật chính, nữ nhân vật chính, nam phụ, nữ phụ mà đạt được giải thưởng này, thông thường phải diễn ít nhất hai ba bộ phim, hơn nữa đạt được tiếng vang lớn mới có cơ hội giành được.

      Cố An Kỳ là người rất thực tế, mục tiêu năm nay của cũng cao, chỉ cần lọt vào danh sách đề cử là được. Lọt vào danh sách đề cử có nghĩa thực lực của được khẳng định, hơn nữa vô hình chung nâng cao giá trị con người trong giới. hề thiếu nghệ sĩ trong lúc trao giải thưởng XX đột ngột phất lên, thu hoạch được ít vị trí đại diện. Lọt vào danh sách đề cử đối với Cố An Kỳ là cơ hội vô cùng tốt, nhưng muốn có tên trong danh sách đó cũng phải chuyện đơn giản, số lượng phim quay trong năm phải khổng lồ, số tiền bảo hiểm cần biết lớn hay nhiều cũng phải quá ba chữ số, nhưng lọt vào mà đoạt được giải thưởng, chậc chậc, lại là đếm đầu ngón tay.

      nhắm tới ‘Bông hoa vàng’ rồi à ?” Chu Á Kiệt nghe ra ý của Cố An Kỳ, híp mắt nhìn .

      “Tuy nhiên chỉ là lọt vào danh sách đề cử mà thôi, năm nay nữ diễn viên chính xuất sắc nhất tuyệt đối rơi xuống đầu tôi phải sao?” Cố An Kỳ lạnh nhạt , kỳ giải thưởng “Bông hoa vàng” cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất lọt vào tay ai cũng khó đoán. Lúc trước thống trị “Bông hoa vàng” ba năm liên tục, vào năm ngoái “Bông hoa vàng” khắc tên vào đại sảnh, mặt tượng trưng cho xuất sắc của , khẳng định uy quyền tuyệt đối cho về mặt diễn xuất, mặt khác cũng có ý nghĩa cần phải tranh giải thưởng này với nghệ sĩ khác nữa.

      Hứa Toa Toa vốn vẫn bị chèn ép, năm nay chắc chắn dốc hết sức để giành lấy vị trí này. ta từ “bị Lâm Huyên Di đè bẹp” trở thành “chị cả của Thời đại tinh thượng “, các mối quan hệ được mở rộng, diễn xuất cũng được gọi là tốt, nếu xét các phương diện này khả năng ta đoạt được giải thưởng khá cao. Chỉ cần “Thời đại tinh thượng” có thế lực trong ban giám khảo chỉ sợ giải diễn viên chính xuất sắc nhất năm nay lọt vào tay ta.

      “Cố An Kỳ, có đôi khi quá thấu hiểu mọi chuyện cũng phải chuyện tốt.” Chu Á Kiệt cau mày , cũng phủ nhận cách của Cố An Kỳ.

      phải vẫn tốt hơn hiểu gì rồi cứ để tâm vào mấy chuyện đâu sao?” Cố An Kỳ đáp lại, vẻ mặt hờ hững, “Chu tiên sinh, tôi chịu trách nhiệm với diễn xuất của mình, vì vậy cần quan tâm.”

      “Ý tôi phải thế.” Chu Á Kiệt thở dài, phải thấy được Cố An Kỳ nghiêm túc với diễn xuất bao nhiêu. như vậy chỉ là vì Cố An Kỳ luôn xem thấu mọi chuyện, ngụy trang quá nhiều đến mức nhạy cảm với mọi thứ xung quanh, cuộc sống như vậy quá vất vả.

      tại ôm quá nhiều hi vọng vào điều gì, chỉ cố gắng làm, cố gắng hoàn thành mà thôi. Thế giới của dường như tất cả đều là màu xám, phân biệt giữa trắng và đen. có ngạc nhiên, cũng có thất vọng.

      “Đúng rồi, 《 Tình cuối cùng 》 chọn xong nhân vật chưa?” Cố An Kỳ hỏi, “Có tiến triển gì mới ?”

      đến việc này nhân tiện tôi cũng cho tin tức tốt.” Chu Á Kiệt dừng chút rồi “Lúc này 《 Tình cuối cùng 》 được tài trợ rất nhiều, khả năng có thể từ đầu tư trở thành đầu tư lớn.”

      “Ồ?” Cố An Kỳ nhướng mi, mắt hạnh hơi nheo lại.

      Kỳ quái, đến Dư Quả trực tiếp kêu gọi mà còn kiếm được nhiều tài chính, sao đột nhiên lại kiếm được khoản tài trợ lớn như thế? Phải biết rằng bộ phim này chẳng những diễn viên mà ngay cả đạo diễn cũng là tân binh hoặc sinh viên vừa tốt nghiệp lâu, nhà tài trợ chắc đến mức chưa cân nhắc mà đầu tư số tiền lớn như vậy chứ?
      BaoYuPhong Vũ Yên thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 102: Gặp lại kẻ thù

      Edit: Sabj


      xảy ra chuyện gì sao?” Cố An Kỳ nhíu mày hỏi, vô duyên vô cớ sao lại đột nhiên tài trợ nhiều tiền như vậy cho đoạn lam phim bé chứ?


      “Hình như chưa biết.” Chu Á Kiệt thở dài, ngữ khí còn có chút bất đắc dĩ.

      Thở dài? Chu Á Kiệt? Cố An Kỳ nhướng mi, dường như có dự cảm tốt chút nào.

      xác định được nam chính rồi, là Kiều Trí Viễn.” Chu Á Kiệt đau đầu . Trong giới showbiz, vô cùng muốn Cố An Kỳ hợp tác với Kiều Trí Viễn.

      Kiều Trí Viễn đầu tiên có Lâm Huyên Di, sau lại có Hứa Toa Toa. Hai người này đều là đại nhân vật, nếu Cố An Kỳ dính scandal với ta chẳng những có lợi gì, mà còn phải nơi nơi cẩn thận bị oanh tạc. Bộ phim này vốn Trần Văn Nhã định mời diễn viên đến diễn, họ cũng cũng muốn dùng siêu sao như Kiều Trí Viễn.

      Tuy nhiên tình cờ Kiều Trí Viễn nghe nhân viên 《 Tình cuối cùng 》 chọn nam nhân vật chính, sau khi đọc hết quyển sách cũng rất thích nhân vật này. Kiều Trí Viễn gần nửa năm quay phim, phải có kịch bản, mà là tìm thấy kịch bản để giúp đột phá bản thân. tại nghiệp của nhìn như vươn lên nhưng thực ra, nó đạt tới giai đoạn bão hòa, hình tượng bạch mã vương tử của được xây dựng thâm căn cố đế, rất khó để có thể đột phá.

      Giai đoạn thất nghiệp của nghệ sĩ thể kéo dài, nếu tìm thấy hướng mới từ từ chết héo ở đỉnh cao, người hâm mộ cũng bị hậu bối cướp mất. Kiều Trí Viễn muốn thấy cảnh tượng đó, vì vậy thà quay phim để đợi kịch bản hay.

      Nam chính của《 Tình cuối cùng 》là người chất phác trung thực, quá chú trọng ngoại hình nhưng lại có sức hút từ bên trong, đối với đây là cơ hội để thay đổi hình tượng vô cùng tốt. chân thành cầu xin Dư Quả rất lâu để có được cơ hội casting.

      ra Kiều Trí Viễn là diễn viên rất có bản lĩnh, diễn tự nhiên mà yếu đuối. Trần Văn Nhã bị chân thành của tác động nên cho diễn nhân vật này, sau đó “Thời đại tinh thượng” cũng “biểu đạt thành ý” đầu tư đống tiền cho đoàn làm phim.

      ” Kiều Trí Viễn của ‘Thời đại tinh thượng’?” Cố An Kỳ nhướn mày, sa sầm mặt.

      “Đúng, tốt nhất nên cách xa ta chút, Hứa Toa Toa phải người có thể trêu vào.” Chu Á Kiệt hiếm hoi ép buộc Cố An Kỳ tiếp cận nam nghệ sĩ, ngược lại còn bảo tránh xa. Người khác có lẽ biết, nhưng hợp tác vài lần với Hứa Toa Toa, bề ngoài ngọt ngào này có những hành động rất tàn nhẫn khiến người ta nhìn thấu. Cố An Kỳ là yếu tố quan trọng để trở thành quản lý số , muốn vì vài “Hiểu lầm” mà khiến mất tất cả.

      “Yên tâm , tôi có hứng thú với ta.” Cố An Kỳ lạnh nhạt , hồi phục lại cảm xúc ban đầu. Ai diễn cũng chẳng sao, chỉ cần là phim của chắc chắn để nó bị hủy hoại. Nếu có người muốn phá hủy phim của , chắc chắn khiến người đó trả giá đắt.

      Kiều Trí Viễn, cho dù đến đây sao? ta căn bản chưa đủ tư cách để lòng phải loạn.

      càng tốt, chẳng qua tôi muốn nhắc nhở cách xa chút, ít nhất hãy gặp mặt ta khi có người khác bên cạnh.” Chu Á Kiệt lo lắng cũng phải thừa, rất lo lắng Cố An Kỳ thu hút Kiều Trí Viễn, “Sắp đến rồi, chuẩn bị chút , chừng Hứa Toa Toa cũng đến, nhớ lễ phép chào hỏi ta, ta là đại tiền bối, đắc tội nổi đâu.”

      Hứa Toa Toa? Đôi mắt Cố An Kỳ lên tia tàn khốc, nhưng lập tức bị thu lại, dường như quan tâm đáp: “Tôi biết rồi.”

      Ân oán sâu đậm giữa Lâm Huyên Di và Hứa Toa Toa đương nhiên Cố An Kỳ hiểu . thích Hứa Toa Toa, thậm chí phải là căm ghét sâu sắc, ngoài mặt thể nhưng có nghĩa trong lòng có gì. tại chỉ là nghệ sĩ bé vừa nhảy lên hạng hai, căn bản đủ tư cách chống lại Hứa Toa Toa. Tất nhiên biết nên làm gì.

      Xe chạy rất nhanh, chẳng bao lâu đến phòng làm việc của Dư Quả. Phòng làm việc của những rộng lớn thoải mái như nhiều người tưởng tượng mà ngược lại giống như cái hang ổ , vô cùng bừa bãi, sách và đồ ăn bị ném lung tung, nơi duy nhất sạch cái bàn để mấy chồng sách rất dày và chiếc máy tính xách tay .

      Dư Quả nghĩ Cố An Kỳ đến sớm như thế nên chưa kịp thu dọn đồ đạc lung tung dưới đất. Hậu quả là bị phát .

      “Tìm đại chỗ nào ngồi .” Dư Quả mất tự nhiên co rút khóe miệng, sau đó giả vờ như quan tâm đến chuyện này nữa, vung tay dọn ra khoảng trống mời Cố An Kỳ ngồi xuống. Trợ lý Dư Quả giúp thu dọn ít rồi ra ngoài pha trà.

      Cố An Kỳ cũng gì, cứ như vậy mà ngồi xuống.

      xác định được nam chính, chính là Kiều Trí Viễn.” Dư Quả tiện tay cầm lấy cái bút xoay xoay trong tay, “Bề ngoài tệ hơn Lâm Phàm Bình nhưng trang điểm lên có thể giải quyết được, ta sắp tới đây xây dựng hình tượng nhân vật đấy, sao, có muốn ở lại xem ?”

      Dư Quả và Cố An Kỳ cũng coi như bạn bè, lúc đầu mặc dù vì bất đồng ý kiến mà cãi nhau vài lần, nhưng càng giao tiếp hai người lại càng phát , quan điểm của người kia có cách nhìn khác phù hợp với của mình, qua thời gian hai người dần trở thành bạn bè, Dư Quả có ý tưởng mới thường đưa cho Cố An Kỳ xem để Cố An Kỳ đưa ra ý kiến, vì vậy tại Dư Quả chuyện với Cố An Kỳ tương đối tùy ý.

      “Ừ” Cố An Kỳ gật gật đầu, “Mình cũng muốn xem Lâm Phàm Bình được tạo ra như thế nào.”

      “Sau khi xây dựng hình tượng xong hai người các cậu thử diễn đoạn ngắn luôn , mình muốn xem hiệu quả.” Dư Quả chép miệng .

      “Được.” Cố An Kỳ trả lời rất dứt khoát, hề có từ vô nghĩa.

      Nếu chưa gặp Tiêu Thắng Hinh, Cố An Kỳ chắc chắn nghĩ cách tránh mặt Kiều Trí Viễn và Hứa Toa Toa. phải trốn tránh mà là chưa chuẩn bị tốt tâm lý, muốn gặp lại hai người khiến nhìn là thấy khó chịu. Chẳng qua sau khi trở thành bạn bè với Tiêu Thắng Hinh lần nữa suy nghĩ rất nhiều, nhờ đó cũng ngộ ra nhiều điều.

      nên bị trói buộc bởi quá khứ, bị kìm hãm bởi khuôn khổ, muốn giành được vị trí số phải chuẩn bị tâm lý tốt. Giới giải trí , lớn cũng lớn, con đường Cố An Kỳ vươn lên sớm hay muộn cũng gặp hai người kia. sợ bóng sợ gió làm gì?

      Cố An Kỳ và Dư Quả chưa được bao lâu Trần Văn Nhã tới, ba người trong lúc đợi Kiều Trí Viễn tranh thủ căn cứ vào vài góc độ của nhân vật để chọn hiệu ứng hình ảnh.

      “Màu sắc ấm áp phối hợp với ánh sáng nhàng rất đẹp, ở đây, ở đây nữa thêm vầng sáng mờ mờ vào nữa rất thơ mộng.”

      “Cũng đẹp, nhưng cảnh đầu tiên nếu thêm tông màu tối vào càng nổi bật hơn, có phải tốt hơn hay ?”

      “Được đấy, làm thế .”

      Ba người quỳ rạp đất, tỉ mỉ thiết kế, khẩn trương thảo luận, vào lúc ba người thảo luận đến lúc mấu chốt Kiều Trí Viễn đến.

      “Xin lỗi tới muộn, vô cùng vô cùng xin lỗi. Vừa rồi tắc đường quá.” Kiều Trí Viễn xong, Dư Quả thèm cho ta sắc mặt hòa nhã, cho dù bận việc gì, khi muộn đừng có kiếm cớ.

      “Được rồi vào , vào rồi sau.” Hiểu quá tính cách Dư Quả Trần Văn Nhã nhanh chóng ra mặt giảng hòa. Kiều Trí Viễn vào theo lời , lúc này Trần Văn Nhã mới nhìn thấy phía sau Kiều Trí Viễn còn có người theo —— Hứa Toa Toa.

      “Chào Kiều, chào chị Toa Toa.” Cố An Kỳ lập tức đứng lên, lễ phép chào đón.

      Hứa Toa Toa cười đến, “chân thành” : “Đừng gọi chị là chị Toa Toa, gọi Toa Toa là được rồi.”

      “Việc này…” Cố An Kỳ lộ vẻ khó xử, lén lút liếc nhìn vẻ mặt Hứa Toa Toa.

      Vẻ mặt Hứa Toa Toa ôn hòa như tiền bối chăm sóc hậu bối, nụ cười vô cùng ấm áp, nhưng chỉ Cố An Kỳ biết nụ cười của ta chứa bao nhiêu nghi kị. Quan hệ đời này của và Tiêu Thắng Hinh tốt đẹp phải là bí mật, lần trước khi Lại Nhã trách cứ Tiêu Thắng Hinh “ biết điều” cũng nhân tiện lôi cả vào. Hứa Toa Toa có biết quan hệ giữa Cố An Kỳ và Tiêu Thắng Hinh hay , nhưng hiểu khi lần đầu tiên Hứa Toa Toa nhìn thấy , trong mắt tràn ngập nghi ngờ.

      Hứa Toa Toa khi tin tưởng người khác, đặc biệt là người xa lạ, ta rất tốt bụng chuyện với người đó, duy trì mối quan hệ tốt đẹp, nhưng tất cả chỉ là bề ngoài, đến khi ta thấy ngứa mắt ngáng chân. Cố An Kỳ từng thấy rất nhiều tân binh bị ta chỉnh cho thê thảm, nhiều năm gượng dậy nổi, từ đó cũng từ bỏ chuyện trở lại giới giải trí.

      Cố An Kỳ nhìn vào mắt Hứa Toa Toa, ta vẫn cười như gió xuân, khác gì chị tốt bụng nhà bên. Cố An Kỳ chớp mắt, nhàng gật đầu, trong mắt hạnh lóe lên sùng bái và hưng phấn. Hứa Toa Toa cười với rồi để ý đến nữa, ngược lại dời tầm mắt lên Dư Quả và Trần Văn Nhã.

      Cố An Kỳ mặt luôn mang theo nụ cười thích hợp, hề cứng ngắc. Biểu của đúng theo tiêu chuẩn, thậm chí còn quá mức thành , đối với Hứa Toa Toa quá mức khiêm tốn. ai biết trong lòng giờ đây căm hận ra sao, cũng ai biết phải kiềm chế bản thân cỡ nào mới trưng ra được vẻ mặt này.

      Cố An Kỳ “diễn” vai hậu bối tôn trọng Hứa Toa Toa, tân binh bé đua đòi, biết chỉ có như vậy mới có thể khiến Hứa Toa Toa “khinh thường”, từ đó thoát khỏi phạm vi quan sát của ta.
      BaoYuPhong Vũ Yên thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 103: Kế hoạch của Hứa Toa Toa

      Edit: Sabj



      Cố An Kỳ là người rất biết che giấu mình, giỏi giả vờ, giỏi dùng mặt nạ để che giấu suy nghĩ của bản thân. Nếu muốn người ta nhận ra suy nghĩ của mình tuyệt đối thể bộc lộ chút cảm xúc nào ra ngoài để người khác phát .

      Diễn xuất của Cố An Kỳ rất tự nhiên, cho dù đối mặt với Hứa Toa Toa mà ghét nhất, cũng có thể mặt đổi sắc làm được.


      Hứa Toa Toa vẫn chưa nhận ra khác thường, chỉ cảm thấy tân binh này thích đua đòi, chỉ biết nịnh bợ nên trong đầu khinh thường, vì vậy mặc dù bề ngoài vẫn cười cười , nhưng thực ra cả người dần dần quay , đối mặt với Trần Văn Nhã và Dư Quả.

      “Dư Quả tiểu thư, đạo diễn Trần, lần đầu gặp mặt, đây là món quà thể thành ý của tôi.” Hứa Toa Toa xong lấy ra hai túi to, mỉm cười đưa cho Dư Quả và Trần Văn Nhã.

      Dư Quả và Trần Văn Nhã nhận lấy, chỉ lạnh lùng nhìn Hứa Toa Toa cầm hai túi to cứng ngắc đứng bên.

      “Hứa Toa Toa tiểu thư, tôi nghĩ tôi mời đến phòng làm việc của tôi phải.” Dư Quả thèm cho Hứa Toa Toa săc mặt hòa nhã, thờ ơ quay bút .

      Hứa Toa Toa ngờ Dư Quả thẳng chào đón , nụ cười mặt cứng lại.

      “Xin lỗi Dư Quả tiểu thư, là tôi tự mang ấy đến đây.” Kiều Trí Viễn kéo Hứa Toa Toa ra sau, cố ý vô tình chắn trước người ta.

      “Chắn cái gì mà chắn, xong rồi . Hôm nay chúng ta thảo luận kịch bản, đem bạn tới là có ý gì?” Dư Quả hôm nay chuyện vô cùng đụng chạm, lần lượt nổ súng với Kiều Trí Viễn và Hứa Toa Toa, gặp mặt mới vài phút, thể khinh thường đến mấy lần. Trần Văn Nhã ra mặt hòa giải mà đứng bên cạnh Dư Quả, chữ cũng nhìn hai người đó.

      Trần Văn Nhã lúc trước chọn Kiều Trí Viễn làm nam nhân vật chính chỉ vì trách nhiệm của ta tác động đến , nhưng hôm nay lại lôi bạn đến nơi làm việc khiến người ta cảm thấy khó chịu, điều này giống như Kiều Trí Viễn cố tình coi thường công việc này, coi phòng làm việc của các thành nơi liếc mắt đưa tình. Suy nghĩ này khiến vô cùng khó chịu, vô cùng hài lòng.

      “Toa Toa, ấy đến để…”

      Kiều Trí Viễn nhíu nhíu mày, muốn giải thích hộ Hứa Toa Toa nhưng lại bị ta kéo tay lại, ta đứng dậy: “Dư Quả tiểu thư, tôi cũng đến thử vai, có thể cho tôi cơ hội ?”

      “Nữ nhân vật chính tôi xác định rồi, chính là ấy.” Dư Quả thèm nhìn Hứa Toa Toa, chỉ lấy tay chỉ chỉ Cố An Kỳ, kéo đến gần, “Cho dù xảy ra chuyện gì cũng bao giờ đổi thành .”

      “Tôi phải đến thử vai nữ chính.” Hứa Toa Toa cười , “Là nữ phụ.”

      Từ lúc Hứa Toa Toa vào cửa vẫn đứng ở góc Cố An Kỳ hơi hơi nheo mắt lại, nhìn sâu vào Hứa Toa Toa cái rồi lập tức cúi đầu, giả vờ làm người trong suốt.

      Nữ phụ… thế ư? Ha ha, đúng là phù hợp với tác phong của ta. hiểu rất tính tình của Hứa Toa Toa, ta bao giờ nhằm vào nữ phụ, mà là nữ chính. tại bộ phim này có nữ chính, ta muốn tìm nhân vật có khá nhiều phân cảnh, tất nhiên xuống tay ở nữ phụ. Như thế mới khiến người ta cảm thấy ta “Cố tình gạt ai ra” để người ta phải sinh oán hận hay để lại ấn tượng ỷ thế hiếp người. Cộng thêm với đẳng cấp của ta lại “hạ mình” đến đoàn làm phim diễn vai phụ bé, làm nền cho tân binh, dù thế nào người ta cũng lại càng ấn tượng tốt về ta.

      Miệng Hứa Toa Toa nữ phụ nhưng khi quay chính thức, ta tự động cướp ống kính, tiến vào “trạng thái của nữ nhân vật chính “, hình ảnh lập tức mất cân bằng. Rất nhiều đạo diễn vừa mắt tương phản này mà trách mắng nữ chính. Hứa Toa Toa tại có địa vị cao, lai lịch lại thâm sâu, những nữ chính bình thường nghĩ biểu lúc “lơ đãng” của Hứa Toa Toa là cách diễn của ta, cho dù ai thông minh phân biệt được cũng chỉ có thể giận mà dám gì, nếu thấy trình độ nữ phụ cao hơn nữ chính, nhiều đạo diễn điều chỉnh, tự động đưa ta lên vị trí nữ chính.

      Hứa Toa Toa ơi Hứa Toa Toa, mới nửa năm gặp nhưng tâm tư của đúng là càng ngày càng tinh tế.

      “Tôi thuê , .” Dư Quả tức giận , lý do cũng đưa, thẳng thắn từ chối ngôi sao số có lực ảnh hưởng lớn nhất giới giải trí.

      “Có thể cho tôi lý do ?” Hứa Toa Toa lần đầu tiên nhíu mày, địch ý Dư Quả nhằm vào .

      “Nhìn ngứa mắt.” Dư Quả uể oải ngáp cái, dùng nắp bút chọc chọc cái mũi, lơ đãng , giống như mình làm chuyện rất bình thường.

      “Tôi rất thích nhân vật nữ phụ, cũng tìm hiểu, phân tích tâm tư ấy, tôi tin tôi có thể diễn tốt nhân vật này.” Hứa Toa Toa tự tin , ta dường như vội vã, dừng lại chút mới tiếp, “Hơn nữa tôi cũng tin với lượng người hâm mộ của tôi có thể tuyên truyền tốt cho bộ phim này.”

      về , bộ phim này tôi thuê .” Trần Văn Nhã im lặng lâu đột nhiên lên tiếng, “Vấn đề nằm ở chỗ có nhiều người hâm mộ hay . Quảng bá tất nhiên quan trọng, nhưng đôi khi các yếu tố khác còn cần thiết hơn. Kiều Trí Viễn, tiễn khách .”

      Kiều Trí Viễn sắc mặt quá tốt: “Toa Toa, ấy…”

      “Đạo diễn Trần, tôi lại đến.” Hứa Toa Toa dường như điều chỉnh lại tâm trạng, khóe miệng khẽ cong lên, mang theo vài phần ý tứ .

      Kiều Trí Viễn đưa Hứa Toa Toa ra cửa, khoảng 5 phút sau mới quay lại. Trong 5 phút này Dư Quả hùng hùng hổ hổ chỉ trích Hứa Toa Toa, còn cảnh cáo Trần Văn Nhã được thuê Hứa Toa Toa, nếu cung cấp kịch bản nữa.

      Trần Văn Nhã bất đắc dĩ lắc lắc đầu, đành phải đồng ý. Kỳ biết Dư Quả lúc lựa chọn diễn viên phụ thuộc vào cảm xúc cá nhân rất mạnh mẽ, từ rất lâu trước kia Dư Quả , người ghét nhất, cũng tuyệt đối cho đóng kịch bản của mình có hai người, Kiều Trí Viễn là , Hứa Toa Toa là hai. Lân trước Trần Văn Nhã với mà chọn Kiều Trí Viễn bị hung hăng trừng mắt, trong tuần gặp thèm chào, chỉ hừ lạnh rời .

      Tuy tính cách hơi trẻ con nhưng khi tức giận đúng là vô cùng lớn, kỳ lý do Dư Quả ghét Hứa Toa Toa và Kiều Trí Viễn lại khiến người ta dở khóc dở cười.

      “Hứa Toa Toa luôn đối đầu với Huyên Di nhà chúng tớ, khi mới ra mắt suốt ngày bám theo Huyên Di nhà chúng tớ, vừa mới nổi chút diễu võ dương oai nhằm vào Huyên Di nhà chúng tớ, cũng nhìn lại trình độ của mình xem. Có nửa thùng nước* mà cũng đòi lắc lư.” Dư Quả than thở , sai, Dư Quả chính là “Spaghetti”**.

      (*nửa thùng nước半桶水: chỉ những người thùng rỗng kêu to hoặc trí thức nửa mùa

      ** đây là tên gọi của những người hâm mộ Lâm Huyên Di)

      Từ sau khi Lâm Huyên Di ra mắt, trở thành người hâm mộ cực đoan, gần như Lâm Huyên Di thích ai cũng theo người đó. Ngôi sao nào có lỗi với Lâm Huyên Di, cho dù lúc trước thích người đó bao nhiêu cũng lập tức quay lưng, chuyển sang căm ghét. Suy nghĩ của rất đơn giản, ai cả đường .

      Hứa Toa Toa và Kiều Trí Viễn, trong hai người đó ban đầu lấy thân phận chị em tốt tiếp cận Lâm Huyên Di, cuối cùng lại bất ngờ đâm Lâm Huyên Di đao, trong khoảng thời gian khó khăn nhất cướp ít thứ của , thiếu suýt nữa hại Lâm Huyên Di thể tồn tại trong giới giải trí. Kiều Trí Viễn, bạn trai cũ của Lâm Huyên Di, Lâm Huyên Di mới qua đời bao lâu thông đồng với Hứa Toa Toa, đối thủ mất còn của Lâm Huyên Di.

      Hôm lễ tang của Lâm Huyên Di, Dư Quả lợi dụng quan hệ để được vào trong, sau đó nhìn thấy Hứa Toa Toa và Kiều Trí Viễn và em thắm thiết bên nhau.

      Cho xin đấy ! Đây là lễ tang! Là lễ tang của bạn cũ của , cho dù có cặn bã đến mức nào cũng phải chờ đến hết lễ tang chứ.

      Dư Quả khó chịu nhớ lại Kiều Trí Viễn tới. Sắc mặt Kiều Trí Viễn tốt, cũng ai gì, khí trở nên xấu hổ.

      “Được rồi, có nhiều thời gian đâu, bắt đầu .” Trần Văn Nhã .

      “Trước tiên về tạo hình.” Dư Quả thèm nhìn Kiều Trí Viễn, chăm chú vào kịch bản trong tây, “Căn cứ vào cảm nhận của mình, Lâm Phàm Bình là người hiền lành chất phác, có chút đáng , vì vậy mình đề nghị để đầu nấm.”

      “Đầu nấm… Khụ khụ.” Trần Văn Nhã dừng chút rồi , “Cho hơi tán loạn chút , Lâm Phàm Bình có phải người gây cười đâu.”

      “An Kỳ, cậu .” Dư Quả vô trách nhiệm ném quả bóng tới Cố An Kỳ ngồi xem diễn.

      “Mình cảm thấy tóc ngắn là được rồi, cũng cần phải chăm sóc quá nhiều.” Cố An Kỳ thuận miệng .

      Kiều Trí Viễn gật đầu với Cố An Kỳ, tỏ vẻ biết ơn, Cố An Kỳ chỉ cười đáp lại, gì.

      Sau khi mấy người thảo luận, quyết định cắt tóc Kiều Trí Viễn thành kiểu phổ biến, Kiều Trí Viễn có ý kiến, hoặc nên ta thể có ý kiến đúng hơn, trận ầm ĩ vừa rồi khiến mọi người đều mất vui, từ đó cũng chẳng dành cho nhiều thiện cảm. Chẳng qua, dù sao tương lai cũng phải hợp tác với nhau, có nút thắt gì cũng phải gỡ bỏ trước, chờ sau khi quay mới điều chỉnh đúng là phí tinh lực.

      “Được rồi, chuyện kịch bản .” Cơn giận Dư Quả tiêu tan hơn phân nửa, mặc dù chưa hoàn toàn biến mất, nhưng ít nhất Kiều Trí Viễn mình ở đây khiến thoải mái hơn phải nhìn ta và Hứa Toa Toa cùng nhau.

      “Bắt đầu phim được khoảng năm đến mười phút đến cảnh lần đầu gặp mặt của Hàn Lâm Nhi và Lâm Phàm Bình. Hai người diễn thử , tôi muốn xem cảm giác.” Trần Văn Nhã nhìn kịch bản, cân nhắc .

      “Ừ.” Cố An Kỳ đứng lên, gật gật đầu, quay đầu ra hiệu mời Kiều Trí Viễn, Kiều Trí Viễn gật đầu.

      “Chuẩn bị… Action!” Bộp, Trần Văn Nhã đóng sách lại.
      BaoYuPhong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :