1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Siêu sao trở lại - Gạo nếp đường trắng ( Hoàn - 229 chương )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 69: Phân tích nhân vật

      Edit: Sabj



      “Uống nước rồi sửa sang lại bề ngoài , sắp đến nơi rồi.” Chu Á Kiệt đưa chai nước cho Cố An Kỳ. Cố An Kỳ bỏ khăn lạnh mặt xuống, bình tĩnh : “Tôi biết rồi.”


      Chu Á Kiệt nhìn cái, sau khi xác định cảm xúc của ổn định mới xoay người nữa. xem cảnh diễn cuối cùng của , là ngạc nhiên hay rung động? , hiểu về quay phim, nhưng làm quản lý nhiều năm cũng hiểu được đôi chút. Trong lúc diễn Cố An Kỳ đôi khi khống chế được mình, nhưng may là người rất lý trí, luôn biết nên điều chỉnh như thế nào, vào lúc kì diệu nhất, tự chỉnh lại cho phù hợp.

      Cố An Kỳ diễn mà phải diễn, đặt toàn bộ tâm tư tình cảm của mình vào đó, Chu Á Kiệt chưa bao giờ nhìn thấy cảm xúc Cố An Kỳ dao động kịch liệt như thế, chưa bao giờ nhìn thấy nhập vai quá mức như vậy, đến mức cuối cùng khi thoát khỏi nó vẫn còn hoảng hốt.

      Sáng nay khác thường cũng vì lần diễn này sao? , rốt cuộc gặp phải chuyện gì?

      “Hô…” Cố An Kỳ sau khi uống ngụm trà lớn cuối cùng cũng cảm thấy mình sống lại , “Hôm nay ngoài định hình nhân vật còn hoạt động gì khác ?”

      , hôm nay chỉ có việc đó thôi.” Chu Á Kiệt ngừng lại chút, “Hôm nay Dư Quả chừng cũng tới. Nên xử lý như thế nào chắc cũng biết.”

      “Ừ, tôi biết rồi.” Cố An Kỳ tùy ý trả lời, nhớ lại trước đây Chu Á Kiệt từng , dường như Dư Quả muốn để đảm nhiệm vai nhân vật chính này. Nếu ấy là biên kịch, lại là tác giả của quyển sách tất nhiên có tiếng trong việc quyết định có được nhận vai này hay . Tuy Trần Văn Nhã kiên quyết muốn đóng vai chính nhưng ý kiến của Dư Quả cũng rất quan trọng. qua được cửa của ấy chừng còn bị đá ra khỏi danh sách diễn viên chính.

      “Xuống , đến nơi rồi.” Chu Á Kiệt .

      Nơi hai người tới hôm nay là thẩm mỹ viện khá nổi tiếng ở ngoại ô thành phố, thái độ phục vụ của nơi này tất nhiên có gì để chê, có cả dịch vụ cá nhân, cung cấp ghế VIP cho vài vị khách VIP đặc thù, vì vậy tới đây phần lớn là ngôi sao hoặc danh nhân giới mua bán.

      Lúc Cố An Kỳ đến Trần Văn Nhã đến rồi, bên cạnh còn có tóc ngắn đến tai, khuôn mặt trẻ con bộc lộ kiên nhẫn, chắc hẳn chính là Dư Quả trong lời đồn. Cố An Kỳ lần đầu tiên nhìn thấy hai người họ, trong lòng khó tránh khỏi kinh ngạc.

      Trần Văn Nhã vừa tốt nghiệp đại học, điều này biết nhưng ngờ Dư Quả cũng trẻ như vậy. Phải biết rằng sách bán chạy của Dư Quả có hơn mười cuốn, nếu xét theo điểm này , chẳng phải ở cấp ba, thậm chí là cấp hai nổi tiếng?

      Dư Quả vô cùng nổi tiếng nhưng Cố An Kỳ biết gì về ấy cũng là điều dễ hiểu. Từ lúc Dư Quả viết quyển sách đầu tiên hề tiết lộ bất cứ thông tin cá nhân nào ra ngoài, giống vài mỹ nữ tác gia khác thích đưa ảnh của mình lên vừa để tuyên truyền vừa lăng xê, cuộc sống cá nhân của trầm lặng hơn rất nhiều.

      Lần này đột nhiên đứng ra muốn làm biên kịch khiến Cố An Kỳ hơi giật mình, biên kịch đôi khi vẫn cần đến trường quay xem diễn viên diễn để sáng tác hoặc sửa chữa lại, cách khác Dư Quả muốn đứng sau màn chỉ đạo.

      “Xin chào, tôi là Cố An Kỳ.” nghiêng đầu .

      “Xin chào, tôi là Trần Văn Nhã, ngồi xuống rồi .” Trần Văn Nhã mời Cố An Kỳ ngồi xuống.

      Mục đích họ tới đây phải để mát xa hay sửa mặt mà là xây dựng hình tượng cho nữ nhân vật chính trong câu chuyện, vì vậy Chu Á Kiệt cũng được phép ngồi vào ghế VIP. Xây dựng nhân vật vốn phải chuyện của Chu Á Kiệt nhưng những hợp đồng hay sắp xếp lịch quay phim sau này đều do giúp Cố An Kỳ thương lượng. và Cố An Kỳ lần lượt ngồi xuống, cẩn thận nghe hai bên chuyện.

      “Cố An Kỳ, cũng biết nữ chính Hàn Lâm Nhi là nhân vật rất đặc biệt, tôi muốn biết cái nhìn của về nhân vật đó.” Đạo diễn Trần thẳng vào vấn đề.

      Cố An Kỳ cũng nghiêm túc, sau khi tự hỏi thẳng ra: “Hàn Lâm Nhi bề ngoài có thể thấy ấy là người hoạt bát, nhưng trong nội tâm lại thiếu cảm giác an toàn, là người nhát gan và đơn, sợ hãi cảnh sinh ly tử biệt, cũng sợ hãi đối mặt với cái chết. Nhìn qua nghĩ sống thoải mái, nhưng thực tế cũng rất bốc đồng.”

      dựa vào cái gì mà như thế?” Dư Quả hất khuôn mặt bánh bao .

      “Sau khi ấy biết rằng mẹ mình biết mình chỉ sống được năm nữa lén trốn ra khỏi bệnh viện, chỉ để lại lá thư rất dài. Người ngoài nghĩ là do ấy muốn người đầu bạc tiễn người đầu xanh, nhưng thực tế là do ấy nhát gan muốn trốn tránh khoảnh khắc lìa đời nhìn thấy người thân bi thương rơi lệ. Khi rời khỏi trấn kỳ trong lòng ấy cũng biết đó là hành động tùy hứng. Cuộc đời ấy sắp tàn lụi, ấy đương nhiên muốn biết thế giới ngoài trấn có hình dạng gì, có cảnh đẹp ra sao.”

      “Ý của là Hàn Lâm Nhi rất ích kỷ? ấy làm sai ?” Trần Văn Nhã lập tức hỏi.

      “Ai cũng ích kỉ, ấy làm thế thể là đúng mà cũng chẳng thể là sai, chỉ có thể vào thời khắc cuối cùng trong cuộc đời, ấy lựa chọn nghe theo trái tim mình. Cho dù lựa chọn đó có ra sao ấy cũng hối hận. ấy biết rất mình muốn gì, muốn làm gì. Sau khi chẩn đoán lập tức rời khỏi bệnh viện thể ấy làm việc bất chấp hậu quả, mà là ấy sớm suy nghĩ chu đáo, vạch con đường cho tương lai.” Cố An Kỳ hề nôn nóng, vẫn bình tĩnh trả lời.

      Dư Quả liếc nhìn Cố An Kỳ, giận dỗi quay đầu , tuy nhiên kiên nhẫn mặt vơi bớt. Lời Cố An Kỳ mặc dù chua ngoa, nhưng có thể thấy nghiêm túc nghiên cứu Hàn Lâm Nhi, cũng cố gắng nghiền ngẫm nội tâm của mới có thể như vậy . phải người chịu lắng nghe người khác, tuy trong lòng còn khó chịu nhưng đáy lòng vẫn đồng ý với quan điểm của Cố An Kỳ.

      “Vậy… nghĩ có thể phân tích được nhân vật này? Muốn dùng cách nào để phân tích?” Trần Văn Nhã suy tư lát rồi hỏi.

      “Phân tích thể nào hết được, cũng như phải mình tôi là đủ. Trong cảm nhận mỗi người đều có Hàn Lâm Nhi khác nhau, vì vậy tôi cũng muốn mạnh miệng.” Cố An Kỳ dừng chút, “Tôi chỉ có thể , tôi dùng hết sức lực để phân tích và nhập vai nhân vật này.”

      “Vậy trước hết diễn cảnh Hàn Lâm Nhi lần đầu biết được cuộc đời mình chỉ còn lại năm .” Dư Quả cố ý làm khó dễ.

      Cố An Kỳ còn chưa được cầm kịch bản, sách cũng mới chỉ đọc nhiều nhất là hai, ba lần, nếu muốn nhớ kỹ từng lời thoại là chuyện thể nào. Đôi mắt nâu của Cố An Kỳ chống lại đôi mắt Dư Quả vui sướng khi người gặp họa, chuẩn bị xem kịch vui, giống như biết Dư Quả cố ý khảo nghiệm .

      tức giận, chỉ lặng lẽ đổi vị trí, đối mặt với Dư Quả.

      Khi Dư Quả tò mò vì sao Cố An Kỳ đột nhiên lại chuyển vị trí Cố An Kỳ mở miệng.

      “Bác sĩ… Tôi còn có thể sống bao lâu nữa?” đè thấp giọng xuống, cúi đầu, góc độ hoàn hảo làm Dư Quả thấy vẻ mặt của . Giọng khô khốc yếu ớt như loại thuốc đắng phiêu tán ở trung, khiến người ta cảm thấy khó hiểu và phiền muộn.

      Ngữ điệu của vẫn bình tĩnh, giống người bình thường khi nghe mình mắc bệnh nan y sắc mặt thay đổi, khống chế được đầu óc trống rỗng. rất lý trí, hiểu rất mình sinh ra mắc bệnh khó chữa khỏi, sinh mệnh vĩnh viễn ngắn hơn người khác.

      Chẳng qua… Biết là chuyện, muốn thừa nhận nó lại là chuyện khác. Niềm hi vọng sống càng lâu càng tốt giờ tan biến thành mây khói.

      “Lâm Nhi… …” Dư Quả tự chủ giúp diễn tiếp, “Nếu tiếp tục trị liệu kéo dài được khoảng hai đến ba năm nữa, nhưng nếu trị liệu trễ… có lẽ chỉ còn lại có năm.”

      “À, còn có năm. Còn dài hơn tôi nghĩ nữa.” Ngữ điệu nâng cao lên, tựa hồ tâm trạng rất tốt, nhưng Dư Quả lại nghe ra, giọng điệu như trút được gánh nặng ấy mang theo chút khó chịu. ấy chỉ ra vẻ thoải mái để làm yên lòng, cần lo lắng cho ấy khi biết được mình sắp chết.

      …”

      “Tôi sao, kỳ mạng này vốn tìm lại từ Quỷ Môn Quan rồi. Mắc bệnh tim bẩm sinh nghiêm trọng mà còn có thể sống lâu như vậy, trưởng thành như thế này nữa xem như kỳ tích rồi phải sao?” cười khẽ.

      nhanh chóng sắp xếp nằm viện , tôi tận lực giúp chữa trị .” Dư Quả tiếp tục đọc lời thoại bác sĩ.

      “Ha ha” cười , gì nữa, bởi vì giờ phút này trong lòng có quyết định, phải rời khỏi nơi này, rời khỏi trấn sinh sống mười mấy năm, muốn ra bên ngoài để hưởng thụ thế giới thú vị đầy màu sắc.

      Dư Quả là tác giả bộ tiểu thuyết tác giả này nên tất nhiên biết đây là lúc Hàn Lâm Nhi hạ quyết tâm muốn trốn . Hai mắt nhìn Cố An Kỳ sáng lên, tựa hồ tràn ngập kỳ vọng vào tương lai, cuối cùng cũng thừa nhận thất bại rồi. thể , tuy thích Cố An Kỳ, nhưng ấy đúng là diễn viên giỏi, cũng rất thích hợp với nhân vật Hàn Lâm Nhi.

      Chủ yếu là, lời kịch của vừa , những sai chữ mà cách diễn cũng rất phù hợp. Giống như sớm thuộc lòng tình tiết, lời thoại trong câu chuyện.
      Dion, BaoYuPhong Vũ Yên thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 70: Sóng trước chưa yên, sóng sau tới

      Edit: Sabj



      Trần Văn Nhã dường như rất tự tin để Cố An Kỳ diễn nhân vật Hàn Lâm Nhi, thực tế khi nhìn diễn lại càng vừa lòng, nhàng gật đầu, tiếp tục chủ đề vừa rồi: “Đối với ngoại hình của Hàn Lâm Nhi có ý tưởng gì ?”

      “Để Hàn Lâm Nhi tóc dài quá vai .” Cố An Kỳ nghĩ ngợi rồi liếc nhìn Dư Quả.


      Dư Quả gật đầu, có vẻ cũng để ý lắm: “Sửa lại ngoại hình khi lên phim cũng phải vấn đề gì lớn, cứ suy nghĩ của .”

      “Ừ, có vẻ hơi khó giải thích, tôi làm mẫu trước vậy.” Cố An Kỳ gật đầu.

      túm hai bên tóc, dùng dây buộc lên, cuối cùng đeo thêm bộ trang sức hoa xanh viền bạc: “Như thế nào?”

      “Được được nhưng hình như quá xinh đẹp rồi, nhân vật chính tuy rằng thông minh hoạt bát nhưng vẫn hướng nội nhiều hơn, ấy cũng quá nữ tính như vẻ bề ngoài.” Trần Văn Nhã nhíu mày .

      Cố An Kỳ vì đề nghị củaTrần Văn Nhã mà bị đả kích, ngược lại, ngồi xuống, đối diện với chính mình trong gương, lại tiếp tục suy nghĩ.

      chung, kỳ lúc tạo hình nhân vật, phần lớn đều do stylist lựa chọn chứ cần diễn viên quyết định, nhưng bộ phim này còn trong giai đoạn ấp ủ, chưa tìm được nhà tài trợ, trước hết chỉ có thể xoay sở được ít kinh phí để quay phim, tiết kiệm được khoản nào hay khoản đấy, đồng thời giúp diễn viên nắm chắc tạo hình nhân vật hơn. Với Cố An Kỳ mà đây là chuyện rất mới mẻ, cũng rất thích thú, ngừng cân nhắc xem Hàn Lâm Nhi trong cảm nhận của nên trông như thế nào .

      Hàn Lâm Nhi, bề ngoài là hướng ngoại, sợ trời sợ đất, nhưng nội tâm lại rất yếu ớt, rốt cuộc như thế nào? Muốn trở thành Hàn Lâm Nhi trong câu chuyện, rốt cuộc phải làm gì?

      “Tóc hoa lê sao?”

      được, mềm mại quá.”



      Mọi người liên tục vài kiểu nhưng bị phủ quyết rất nhanh. Gần hết ngày vẫn chưa tìm được phương án thích hợp.

      “Ừm… Uốn đến ngang vai sao?” Cố An Kỳ híp mắt, xoay người hỏi, “Tóc quăn mang đến cảm giác xinh đẹp đáng , quá dài cũng quá ngắn, trông rất tự nhiên. Ừm… Tóc mái có hoặc dùng cặp gài lên. Tóm lại là để lộ cái trán ra, trông năng động và sáng sủa hơn.”

      “Ừ, cũng được đó.” Trần Văn Nhã đoán được Cố An Kỳ mở miệng muốn cắt tóc, bình thường nữ nghệ sĩ chăm sóc tóc rất kỹ lưỡng, rất ít người muốn tới chuyện cắt ngắn. Nhìn mái tóc đen dài mượt mà kia của chắc bảo dưỡng lâu, vì vai diễn này mà hi sinh mái tóc sao?

      “Có bộ tóc giả nào như thế , lấy cho chúng tôi xem.” Dư Quả . Cắt ngắn rất dễ, muốn cắt lúc nào cắt lúc đó, nhưng nếu tóc ngắn hợp với hình tượng Hàn Lâm Nhi đợi đến bao giờ tóc Cố An Kỳ mới dài lại như cũ.

      “Được, xin chờ lát.” Nhân viên cửa hàng , thẩm mỹ viện mở nhiều năm, tiếp đãi vô số loại khách hàng từ quần chúng nhân dân đến tai to mặt lớn, ở đây chuẩn bị rất nhiều tóc giả để khách thử trước, cảm thấy hài lòng mới làm, như vậy có thể giảm bớt khả năng khách hàng hài lòng sau khi cắt.

      Chỉ chốc lát sau nhân viên cửa hàng tới, trong tay cầm cái đầu người, bên phủ bộ tóc giả. Cố An Kỳ thuần thục buộc tóc lên sau đó đội tóc giả vào.

      “Cũng tệ lắm, cắt như thế .” Cố An Kỳ tháo bộ tóc giả xuống rồi , Trần Văn Nhã cùng Dư Quả cũng dị nghị gì.

      Khoảng hai đến ba tiếng sau, Cố An Kỳ có mái tóc mới. Mọi người nhìn tạo hình mới của gật đầu, hình tượng nhân vật Hàn Lâm Nhi xem như định.

      Sau đó bốn người cùng nhau ăn cơm, Chu Á Kiệt và Trần Văn Nhã trao đổi nhiều vấn đề về lần hợp tác lần này, còn Dư Quả và Cố An Kỳ yên lặng ăn cơm. Trước khi gặp mặt, Dư Quả đúng là thích Cố An Kỳ, chẳng những vì khắp nơi dính scandal, mà còn vì bị đánh giá tốt, luôn bị gọi là “Bình hoa” . 《Tình cuối cùng 》 là tác phẩm tâm đắc nhất, muốn bị hủy hoại trong tay Cố An Kỳ, nhưng hôm nay sau khi nhìn phần diễn của ấy, dường như có thể yên tâm để ấy diễn Hàn Lâm Nhi.

      Cơm nước xong, mọi người ai về nhà nấy. Mùa đông chưa qua, trời vẫn còn rất lạnh, gió rét khiến người ta lạnh đến thấu xương, Cố An Kỳ co người ôm áo khoác chặt hơn. Qua lần xây dựng hình tượng nhân vật này, trong lòng biết thay đổi của Dư Quả, nhân vật Hàn Lâm Nhi có lẽ nắm chắc trong tay. Kỳ trong lòng cũng hiểu, buổi gặp mặt lần này bề ngoài là muốn xây dựng hình tượng cho nhân vật Hàn Lâm Nhi, thực tế trắng ra là muốn kiểm tra xem có tư cách diễn Hàn Lâm Nhi hay , có lấy được đồng ý của Dư Quả .

      là người nắm mọi chuyện nhưng phải cái gì cũng ra. Tác phẩm của Trần Văn Nhã cũng tranh thủ mấy buổi tối xem qua mấy bộ, nhưng vẫn chưa xem hết, xem ra vẫn phải tìm thời gian xem xét góc độ quay phim của ấy. Cố An Kỳ day day huyệt thái dương, cảm thấy hơi mệt mỏi . Hôm nay sử dụng não hơi nhiều, tinh thần lại phấn khởi, nên tất nhiên là hơi mệt.

      Hôm đó về tới nhà đúng lúc chiếu 《 Bảo vệ bé lọ lem》, hiếm khi ngủ luôn mà bớt chút thời gian xem lại, đến cảnh tát Diệp Y Dung. mặt chút thay đổi nhìn vào tivi, mắt chớp, cảm xúc cũng hề dao động.

      Quay phim là chuyện, nhưng xem lại là chuyện khác, có đôi khi lúc quay phim thể nhìn ra được khuyết điểm của bản thân, nhưng lúc xem lại có lẽ lại lĩnh ngộ được. Cố An Kỳ nhìn mình trong phim nhịn được nhíu mày, dường như quá hài lòng. Nếu có thể sửa lại vài chi tiết, chỉnh lại vài góc độ tốt, thở dài, vô cùng hài lòng với cảnh quay của mình lúc đó.

      TV chiếu đến cảnh Diệp Y Dung véo tay , tự giác nhàng vuốt ve lòng bàn tay, im lặng lâu. đau đớn lúc đó đến bây giờ vẫn còn nhớ, cảm giác đau đến tận xương cốt đó dễ gì quên được.

      Cố An Kỳ lặng lẽ nhìn hai tay, cũng biết suy nghĩ gì, cũng xem phim nữa. Gần đây tinh thần của được tốt, nếu trước khi trọng sinh mặc kệ nó bây giờ thói quen của là ngẩn người. Cũng biết ngồi đó bao lâu, cũng biết lãng phí mất bao nhiêu thời gian, mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.

      Sáng hôm sau bị thanh ồn ào trong TV đánh thức, khi tỉnh thể ngủ lại được nữa nên đành rời giường.

      TV vẫn bật cả đêm phát tin tức gì đó, mới đầu rửa mặt nên chú ý, nhưng sau đó nghe thấy tên mình.

      “Ngày hôm qua trong 《 Bảo vệ bé lọ lem》Ôn Bội Quân tát Lưu Chân Chân rất rất rung động khiến rất nhiều cư dân mạng bực mình, ít người hoài nghi có phải Cố An Kỳ cố ý tát Diệp Y Dung hay . Sau đó có người biết nội tình trong đoàn làm phim tiết lộ rằng, lúc đó Cố An Kỳ đúng là tát Diệp Y Dung cái. Rốt cuộc lí do Cố An Kỳ tại sao lại đánh Diệp Y Dung vẫn là câu hỏi lớn, chúng tôi tiếp tục tìm hiểu.”

      Người biết nội tình ư? Ha ha, thẳng ra chỉ là nhân vật ảo mà thôi. Thường thường những “Người biết nội tình” đều do người dẫn chương trình hoặc biên tập viên tạo ra, mà mục đích là để tăng tin tưởng của người xem, làm cho khán giả nghĩ tin tức đó là . Tin tức này vừa ra chắc chắn thu hút chú ý của nhiều người chân tướng, họ bắt đầu tin rằng —— mẹ kế của công chúa Bạch Tuyết bắt nạt bé lọ lem điềm đạm đáng , dịu dàng lương thiện.

      Cố An Kỳ gần đây gặp phải ít scandal, lần này lại còn vụ này nữa, xem ra gây nên phong ba hề , thanh danh vốn được tốt của có lẽ lại càng thêm thối nát rồi.

      “Quả nhiên… như vậy sao?” Cố An Kỳ vô tình bĩu môi, cười lạnh.

      Kỳ từ lúc xuống tay hạ cái tát kia biết Diệp Y Dung từ bỏ ý đồ, nhất định làm ra chuyện gì đó, nhằm đuổi ra khỏi giới giải trí. Tin tức lần này xuất thể khiến người ta ngoài ý muốn, có lẽ có suy tính từ bên trong.

      Ha, Diệp Y Dung ơi Diệp Y Dung, có phải quá khinh thường Cố An Kỳ tôi rồi hay ? Nghĩ là người bị đánh cũng đánh lại, bị mắng cũng dám gì sao? Vẫn nghĩ yếu ớt như con kiến chịu nổi cú đánh sao? Con thỏ nóng nảy còn cắn người, đạo lý này ai cũng biết, nhưng có vẻ Diệp Y Dung đến cái đơn giản đó cũng biết.

      Diệp Y Dung liên tiếp khiêu khích , cho ta nhiều cơ hội nhưng ta chẳng những quý trọng lại còn làm nghiêm trọng thêm, càng ngày càng quá đáng. Xem ra Diệp Y Dung đúng là rảnh rỗi quá mức, còn cách nào khác đành quấn lấy , gây phiền phức cho .

      Cố An Kỳ phải thiện nam tín nữ, cũng cho mình là thánh mẫu, luôn có thù tất báo. Nay nếu ta tự nhảy vào họng súng của , vậy đừng trách khách khí.
      Dion, BaoYuPhong Vũ Yên thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 71: Hủy bỏ tư cách casting

      Edit: Sabj



      Tin gièm pha như thế chắc chắn được các báo đưa tin liên tục, theo tình hình này, Cố An Kỳ tin Chu Á Kiệt biết xảy ra chuyện gì. Chẳng qua đợi suốt cả buổi sáng vẫn thấy điện thoại của Chu Á Kiệt.

      Ha, Cố An Kỳ cười nhạt, ném quả táo gọt vỏ sang bên, xem ra vì sao gọi điện tới rồi. là quản lý, cho dù việc có như thế nào, nếu nghe tới tin tức lớn như vậy chắc chắn gọi điện tới, nhằm thông báo chỉ đạo, lý do lúc này làm vậy chỉ có —— quá tức giận.


      Chu Á Kiệt ơi Chu Á Kiệt, hy vọng lần này đừng làm tôi thất vọng.

      Cố An Kỳ nheo mắt lại, nhàn nhã cầm quả táo lên tiếp tục gọt.”Răng rắc”, cắn miếng rất to.

      Diệp Y Dung lần này làm bùng nổ tin tức lớn về Cố An Kỳ như vậy, thể ta chọn thời điểm vô cùng tốt. Thứ nhất, “Octavia” trong giai đoạn tìm kiếm người đại diện, thứ Hai tuần sau chính thức casting, Cố An Kỳ gây ra gièm pha lớn như thế khả năng bị hủy bỏ tư cách casting cách gián tiếp, dù sao cũng có công ty quảng cáo nào muốn đề cử ngôi sao có scandal quấn thân.

      Thứ hai, ta có thể lấy dáng vẻ người bị hại đứng trước mặt mọi người, trở thành cái rốn để người khác phải quan tâm. Phải biết rằng, ai ai cũng đồng tình với kẻ yếu, nếu tin tức này phát triển theo đúng dự tính của ta Cố An Kỳ nhanh chóng bị mọi người vứt bỏ, mà ta trở thành con cưng của các tạp chí.

      Muốn đuổi ra khỏi làng giải trí, sau đó đạp lên ván cầu là để leo lên? Tính toán cũng tốt, Cố An Kỳ mím môi.

      “Linh cái leng keng linh cái leng keng đông…”

      Tiếng chuông di động vang lên, Cố An Kỳ thuận tay nghe máy: “Alo, tôi là Cố An Kỳ.”

      “An Kỳ, em cứ ở trong nhà, tuyệt đối được ra ngoài.”

      “Ừ, tôi biết rồi, bên ngoài rất nhiều truyền thông.” lạnh nhạt , dường như hề để ý.

      “Em cần lo lắng chuyện này, qua nhanh thôi.” Trịnh Văn Quân ngốc nghếch an ủi, “Nhân viên ở đó đều chứng kiến, mọi người giúp em làm chứng.”

      “Văn Quân, chuyện này đừng nhúng tay vào.” Cố An Kỳ bình thản nhưng ngữ điệu cho phép từ chối. hiểu ý của Trịnh Văn Quân, cũng hiểu tính cách hơi táo bạo, khả năng ra mặt giúp là rất cao. Chẳng qua chuyện này là ân oán giữa và Diệp Y Dung, muốn kéo Trịnh Văn Quân vào.

      “Em cần phải lo lắng cho tôi, tôi biết cái gì nên làm cái gì nên làm. Được rồi nữa, em nghỉ ngơi , bye bye .” Trịnh Văn Quân để Cố An Kỳ thêm cái gì vội vã cúp máy.

      Cố An Kỳ nhìn điện thoại bị cắt đứt, mày cũng dần dần nhíu lại. Suy nghĩ lát, gọi lại cho Trịnh Văn Quân nhưng điện thoại tắt máy.

      Tôi yếu ớt như vậy sao? Cần phải tránh sau lưng người khác, chờ người khác bảo vệ sao?

      Trịnh Văn Quân, khỏi quá coi thường tôi rồi.

      Cố An Kỳ lạnh lùng lắc đầu, chuyện này cho cơ hội nhúng tay. Chuyện của , tuyệt cần người khác đến giúp đỡ. Tự mình từng bước đẩy người ta xuống địa ngục phải càng thú vị sao? nghĩ như thế, khóe môi giơ lên độ cong nguy hiểm.

      Vừa rồi tin tức chuyện này trở thành bình luận nóng mạng, như vậy ngày hôm qua nhất định có ít người thảo luận chuyện này? Cố An Kỳ nghĩ nghĩ, lên mạng dạo vòng để xem tình thế phát triển đến đâu rồi. tùy ý lướt qua vài trang, phần lớn đều hình tượng ngoan ngoãn trong quá khứ của đều là giả, Ôn Bội Quân ác độc mới là bản tính của , chỉ biết giả vờ, fan Diệp Y Dung nhất trí cầu Cố An Kỳ công khai nhận lỗi, còn rất nhiều lời khó nghe.

      Những người từng là fan “Cố An Kỳ” cho rằng, Cố An Kỳ học điều xấu, còn là trong sáng trong trí nhớ của họ nữa, tỏ vẻ vô cùng thất vọng.

      Cố An Kỳ mặt đổi xem hết các bình luận như người bị bình phẩm phải là mình. cũng phải chưa từng bị người ta hại, chưa từng bị người ta lan truyền mấy tin tức bất lợi, sớm chuẩn bị tâm lý. Còn nữa, Diệp Y Dung trong giới cũng coi như là tân binh có danh tiếng, ra mắt mới năm nhưng số lượng người hâm mộ tăng lên từng ngày, giống , vừa bắt đầu lại từ đầu, fan tuy có nhưng chưa đủ vững chắc.

      Có mưu toan và cái gọi là “Chân tướng” trong tay, người hướng về Diệp Y Dung tự nhiên phải ít.

      Cố An Kỳ xem hết bình luận cũng tức giận, ngược lại nở nụ cười. Diệp Y Dung, ta tưởng lấy Internet loan truyền tin có thể lật đổ được sao? Vậy giỏi chọi .

      Cố An Kỳ cầm điện thoại, tùy tiện gọi cuộc điện thoại…

      Diệp Y Dung bây giờ đúng là đường làm quan rộng mở, chuyện này Tống Vũ Trạch chắc chắn cũng biết. ta biết vô cùng phải làm thế nào mới có lợi nhất cho Diệp Y Dung, nào là lập tức hủy bỏ các chương trình có Diệp Y Dung, muốn ta ngồi yên trong nhà, chăm sóc hai gò má bị đánh “vô cùng sưng đỏ “, sắm vai nhân vật “Người bị hại”.

      Diệp Y Dung nếu xuất ở nơi làm việc người ta lập tức hiểu ngay ta bị xuống tay nặng thế nào, nhưng nếu xuất mọi người lại chuyển sang tự hỏi, cho rằng Diệp Y Dung bị Cố An Kỳ đánh rất thê thảm.

      Đó chính là kết quả mà Diệp Y Dung muốn, mọi người đồng tình ta, tất nhiên phóng mũi nhọn tới Cố An Kỳ.

      Nhìn cư dân mạng “bình luận nóng” về Cố An Kỳ, ta khá hài lòng, thành quả lần này thu được khá nhiều, tốt hơn so với dự tính của ta. Nhìn mạng công kích Cố An Kỳ, tâm của ta phải chỉ tốt bình thường, quả thực có thể dùng hai chữ “Bay lên” để hình dung.

      Cố An Kỳ phải dễ lôi kéo người khác sao? phải dễ thu mua lòng người sao?

      muốn nhìn ta lần này giải quyết chuyện này như thế nào. ta trước đây phải rất may mắn sao? Quảng cáo của “Octavia” ngoại lệ cho ta để ta được casting. Ha, người cười cuối cùng mới là người chiến thắng chân chính.

      Nhớ tới Cố An Kỳ từng tát cái, còn chế nhạo , lửa giận của còn chưa hết, chẳng qua sau khi có tin tức này lửa giận đó cũng nguôi hơn nửa. Dù sao… cần so đo cùng người sắp phải rời khỏi giới giải trí, đúng ?

      “Ha ha” cười khẽ , tiếp tục lật xem những bình luận tức giận mắng Cố An Kỳ. Trong lòng dường như cảm thấy cái tát hôm trước còn quá đau nữa. Cái gì cũng có giá của nó, nhận cái tát đổi lấy tiền đồ sáng lạn vẫn là lời, đúng ?

      “Giả vờ lơ đãng nắm lấy tay …” Di động của Diệp Y Dung đột nhiên vang lên bài hát mới tung ra.

      “Alo, Tống tiên sinh à, có chuyện gì thế?” Diệp Y Dung tâm tình vô cùng tốt, ngữ điệu chuyện cũng mềm mại hơn.

      “Y Dung… có từng đắc tội với người của ‘Octavia’ hay ?” Tống Vũ Trạch trầm giọng hỏi, ngữ khí có vẻ tốt lắm.

      “Hả?” Diệp Y Dung nghĩ tới Tống Vũ Trạch vừa mở miệng hỏi câu đó, nhất thời sửng sốt, “ có, tôi quen ai bên đó mà. Xảy ra chuyện gì?”

      “Rốt cuộc là chuyện gì? ! !” Diệp Y Dung rất coi trọng quảng cáo lần này, vừa nghe giọng điệu Tống Vũ Trạch khác lạ lập tức truy hỏi. Người đại diện cho quảng cáo lần này rất quan trọng với , nếu có thể lấy đến tay có tác dụng rất lớn với nghiệp.

      Từ sau khi Lâm Huyên Di qua đời, “Octavia” quyết định lựa chọn người đại diện mới cũng bắt đầu hao tốn tâm lực để chuẩn bị. Để có thể giành được vị trí này, nghĩ mọi biện pháp làm đẹp cho hình tượng bản thân, kể cả việc tiêu tốn đống tiền lớn làm từ thiện vốn là việc chẳng muốn tham gia. “Octavia” vốn rất hài lòng với hình tượng của , casting cũng qua rồi, chẳng lẽ đường nhảy ra ai chắn ngang? !

      “Tôi vừa nhận được tin, tư cách casting của bị hủy bỏ.” Tống Vũ Trạch .

      “Cái gì? ! Bị hủy bỏ tư cách casting ? !” Giọng Diệp Y Dung lập tức lên cao vút vài quãng tám, thể tin nổi, “ xác định chứ? !”

      “Tình huống cụ thể thế nào tôi tìm hiểu, tuy nhiên xác định có thù oán gì với người của ‘Octavia’ chứ?” Tống Vũ Trạch lo lắng hỏi lại lần nữa.

      “Tôi có, tôi có! Tôi làm sao có thể đắc tội với người của ‘Octavia’? ! cũng phải biết, tôi dồn bao nhiêu tâm huyết cho quảng cáo lần này!” Diệp Y Dung gần như mất hồn, lớn tiếng phản bác, “Chắc chắn nhầm rồi, nhanh tìm hiểu chuyện gì xảy ra , nhất định là nhầm rồi, nhất định là nhầm rồi!”

      ta ngừng lặp lại “Nhầm rồi”, trong lòng thể bình tĩnh được. Sao có thể? Sao người mất tư cách casting lại là ? !

      “Cố An Kỳ! Đúng rồi! Nhất định là Cố An Kỳ!” Diệp Y Dung dường như nhớ tới điều gì đó, vội vàng , “Nhất định đây là gọi cho Cố An Kỳ! Chắc chắn là nhầm, gọi nhầm rồi!”

      “…” Tống Vũ Trạch trầm mặc trả lời. biết khả năng “Octavia” gọi nhầm thông báo sai người là vô cùng bé , gần như có thể là chuyện thể nào.”Octavia” vô cùng coi trọng việc tuyển người đại diện, trải qua vài lần kiểm tra tùy tiện thông báo tin tức này, nhưng Diệp Y Dung dường như còn chưa thể ổn định cảm xúc, tạm thời có vẻ tốt hơn.

      Tống Vũ Trạch im lặng lúc rồi , “Tôi đến hỏi ràng.”

      “Được, tôi chờ . hỏi nhanh lên, hỏi xong nhớ cho tôi biết.” Diệp Y Dung như người sắp chết đuối nắm chặt lấy cọng rơm. Tuy biết có khả năng cứu vớt, nhưng đáy lòng vẫn ngừng cho mình nghe “Octavia” nhầm người. Người đó là Cố An Kỳ, phải , phải .
      Dion, BaoYuPhong Vũ Yên thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 72: khống chế được

      Edit: Sabj



      Cho đến khi cúp điện thoại, lòng Diệp Y Dung vẫn sợ hãi như trước. nôn nóng xiết chặt lon coca, từng tiếng “bép bép” vang lên, lon nước ngọt trong tay dần thay đổi hình dạng, trở nên méo mó.


      lo lắng chờ đợi điện thoại của quản lý Tống Vũ Trạch, vô cùng hy vọng Tống Vũ Trạch có thể liên lạc với “Octavia”, sau đó cho biết tất cả chỉ là nhầm lẫn trong quá trình thông báo, vốn bị từ chối là nghệ sĩ khác. Vô cùng hy vọng tất cả đều phải là , đây chỉ là bất ngờ, trò đùa mà thôi.

      Trở thành người đại diện cho quảng cáo của “Octavia” mùa này đối với , là quá mức quan trọng, nghĩ được nhiều hơn nữa. vô cùng sợ hãi khi nghe thấy tin dữ “Thay người”. Vị trí này, nhất định phải đoạt được, bằng bất cứ giá nào cũng phải nắm chặt trong tay!

      Diệp Y Dung ngẩn người nắm chặt điện thoại trong tay, chuẩn bị để có điện thoại gọi tới nhấc máy ngay lập tức.

      “Giả vờ lơ đãng nắm lấy tay …” Di động Diệp Y Dung kêu lên, gần như ấn nút nghe theo phản xạ.

      “Alo, Tống tiên sinh, rốt cuộc thế nào rồi ? Có phải nhầm hay ? phải nên là Cố An Kỳ sao?”

      Tống Vũ Trạch thở dài, tiêu diệt hoàn toàn hy vọng cuối cùng của Diệp Y Dung: “Quá trình thông báo hủy bỏ tư cách casting hề nhầm lẫn, đúng là bị knockout. Cố An Kỳ… vẫn có tên danh sách.”

      “Sao lại thế được…” Diệp Y Dung lẩm bẩm, dường như bị dọa choáng váng.

      Sao có thể thế được? Rốt cuộc sao lại như thế? Vì sao người bị thay là phải Cố An Kỳ? ràng tại truyền thông đều thổi theo hướng dự tính phải sao?

      suy nghĩ nhưng ra kết quả gì. Ngày thường ra tay mặc dù quá sạch nhưng cũng để lại nhược điểm để người ta bắt được, lúc nặc danh tố cáo với tòa soạn cũng sử dụng điện thoại công cộng, ai biết chính là người lén gọi điện thoại.

      bây giờ là người bị hại, là tân binh bị “Tiền bối” bắt nạt đánh đập. những trở thành tâm điểm cực nóng mà còn nắm giữ những tin tức có giá trị rất cao, vì sao “Octavia” lại thay ? ràng vượt qua lần khảo hạch đầu tiên, chuẩn bị tuần sau tham gia casting mà!

      Vì sao? Vì sao người bị “Octavia” thay là ? Diệp Y Dung trăm tư thể lý giải, càng nghĩ càng hiểu. càng nghĩ càng cảm thấy “Octavia” đưa nhầm tin từ chối, bởi vì theo thấy, với địa vị bây giờ sao vô duyên vô cớ bị đuổi được chứ.” , , chắc chắn là nhầm lẫn! Cố An Kỳ sao bị từ chối! Vì sao là tôi!”

      “Diệp Y Dung, tỉnh táo lại nghe tôi .” Giọng Tống Vũ Trạch nâng cao lên, quát cho Diệp Y Dung tỉnh lại, gì, chẳng qua còn tiếp tục phản bác là nhầm lẫn nữa.

      “Tôi vừa gọi điện hỏi cho , lần này bị đuổi là quyết định của lãnh đạo cấp cao, tình huống cụ thể họ chịu tiết lộ, chỉ là vì các nghệ sĩ khác vẫn trong thời gian khảo hạch nên họ thể để lộ thông tin.” Tống Vũ Trạch dừng chút, “Gần đây có làm chuyện gì mà tôi biết ?”

      Tống Vũ Trạch trầm giọng hỏi, giọng trầm thấp của làm Diệp Y Dung hoảng sợ, vội vàng trả lời: “ có, tôi làm gì, tôi làm sao có thể làm gì được chứ? Gần đây phải đều theo tôi chạy lịch trình sao? Tôi làm gì phải rất sao?”

      Tống Vũ Trạch trả lời, chỉ trầm mặc. Diệp Y Dung chột dạ, chỉ sợ Tống Vũ Trạch đột nhiên tiếp tục truy vấn khiến lộ ra sơ hở. biết Tống Vũ Trạch luôn phản đối ra mặt tranh đấu với Cố An Kỳ, nếu biết chuyện này, chỉ sợ tức giận , lại dạy dỗ bài.

      Tống Vũ Trạch đúng là hỏi gì nữa, lâu sau… đến lúc Diệp Y Dung tưởng Tống Vũ Trạch phát dối, tức giận cúp điện thoại đột nhiên mở miệng: “Người tặng hoa hồng trắng cho Cố An Kỳ… biết ta là ai ?”

      “Ý là người tặng hoa hồng trắng cho chính là lãnh đạo cấp cao của ‘Octavia’ sao?”

      Diệp Y Dung bất ngờ hỏi.

      Đúng rồi, bó hoa hồng trắng! Diệp Y Dung đột nhiên nhớ lần tham gia 《 Ngôi sao thi tài 》Cố An Kỳ nhận được bó hoa hồng trắng. suy nghĩ rất lâu, đến nay vẫn biết ai là người tặng hoa Cố An Kỳ. Đúng rồi đúng rồi! Như vậy đúng rồi ! Chắc chắn! Chắc chắn đây là do ta làm, nhất định là Cố An Kỳ ti tiện muốn trừ bỏ đối thủ nên cố ý tiếp cận lãnh đạo của “Octavia”, cầu xin họ khai trừ khỏi danh sách.

      “Chết tiệt, tôi biết mà, Cố An Kỳ là loại tốt đẹp gì mà.” Diệp Y Dung căm hận , “Chỉ biết thông đồng với đàn ông, dùng đàn ông làm bàn đạp.”

      Tống Vũ Trạch trầm gì, trong lòng hiểu được, Cố An Kỳ thanh cao như vậy, luôn biết cách bảo vệ mình, giữ mình trong sạch, tuyệt đối có suy nghĩ “Quy tắc ngầm”. Nếu muốn con đường “Quy tắc ngầm ” tìm lãnh đạo cấp cao của “Octavia” , đối tượng có chức vụ bé đó làm gì, tìm đạo diễn nổi tiếng hoặc người cầm quyền “Octavia” cho rồi.

      biết Diệp Y Dung lúc này tức giận đến hôn mê rồi, tuy nhiên lại biết nên gì mới tốt, chỉ đành nghe Diệp Y Dung ở đầu kia điện thoại ngừng mắng chửi.

      được, thể bỏ qua việc này như vậy được!” Diệp Y Dung thể thở được, toàn thân run lên, “Cố An Kỳ, tôi chiếm được cũng đừng mơ tưởng đến! càng muốn nổi tiếng trong giới giải trí, tôi càng muốn nghiền thành tro!”

      “Alo , alo ?” Tống Vũ Trạch vừa định gì đó Diệp Y Dung cắt đứt điện thoại, gọi lại lần nữa cũng có ai nghe máy, có những tiếng tút dài chứng tỏ ta gọi cho ai đó. Chết tiệt, ta lại định làm gì?

      Tống Vũ Trạch giờ phút này còn quan tâm chuyện quảng cáo của “Octavia” nữa, trong lòng tràn đầy suy nghĩ xem Diệp Y Dung rốt cuộc định làm gì.

      Mất cơ hội lầm người đại diện của”Octavia” tất nhiên là tổn thất , nhưng “Núi xanh còn đó, sợ có củi đốt”, có cơ hội khác. Diệp Y Dung bây giờ được thích vô cùng, nghiệp dần dần phất lên.

      Nhưng nếu ta lại gây ra chuyện ngu xuẩn gì…

      “Chết tiệt!” Tống Vũ Trạch khẽ chửi câu, gọi xe tới nhà Diệp Y Dung…

      Ba ngày trôi qua, lần gièm pha giả giả về Cố An Kỳ nay chuyển thành “Chuột chạy qua đường, mọi người tới đánh*” . Kỳ cho dù đứng ra giải thích quần chúng cũng tin là , họ luôn có tâm lý, trong giới showbiz đều là “Bắt nạt kẻ yếu”, hay mọi chuyện đều có “Tấm màn đen”.

      (*dùng để ví người bị mọi người căm ghét)

      Diệp Y Dung thân là tân binh bị “người già” là bắt nạt, là chuyện hợp tình hợp lý, nhưng nếu ra mặt, ngược lại ít người cảm thấy khó tin, cảm thấy cố ý tạo ra “Tấm màn đen” đó.

      Cố An Kỳ mấy ngày nay có lịch trình gì, cho hoa mỹ là ở trong nhà “Nghỉ ngơi cho khỏe”, khó nghe là “Bị giam cầm” . Chẳng qua cũng khẩn trương, cần phải đâu, mỗi ngày trôi qua đều rất thoải mái, thích làm gì làm đó, thói quen cuộc sống hàng ngày vẫn diễn ra đều đặn. Dáng vẻ thản nhiên giống như… nắm chắc phần thắng trong tay, hề nhìn thấy hai chữ “Khẩn trương”.

      Trong khi nhàn nhã Chu Á Kiệt quả thực là bận đến phát điên. Gần đây hận thể biến thêm vài bản sao để dùng, ngày nào cũng bận đến mức chân chạm đất. Hợp đồng quảng cáo ký kết đột nhiên cầu hủy bỏ ít, mấy hợp đồng thay đổi khiến quay cuồng đến sứt đầu mẻ trán, mặt trấn an các nhà quảng cáo, mặt còn phải giúp Cố An Kỳ tìm người trong đoàn làm phim đến làm chứng.

      Nhiều người trong đoàn làm phim đều làm thuê cho đài truyền hình, ai cũng muốn vì Cố An Kỳ mà đánh mất bát cơm. Mọi người đều chịu ra mặt giúp đỡ, ngay cả chị Trương cũng vậy, thấy Chu Á Kiệt vòng đường khác. Trịnh Văn Quân mấy ngày nay đều đến đoàn làm phim giúp Cố An Kỳ cầu xin vài nhân viên, nhưng có kết quả, gần như có thể ai chịu giúp Cố An Kỳ.

      Đoàn làm phim ai ra mặt làm chứng, mà Trịnh Văn Quân lại thể ra mặt giúp Cố An Kỳ, bởi vì giờ phút này cho dù mọi người cũng tin, cho rằng bảo vệ bạn . bị thành người bị Cố An Kỳ che mắt, tình thế càng thêm xấu.

      Dương Văn Lâm cũng từng là người quản lý của Cố An Kỳ thời gian, thấy người có bóng dáng của Lâm Huyên Di. Chuyện về Trịnh Văn Quân cũng là Cố An Kỳ gọi cho , cũng vì nhắc nhở nên mới có thể trấn an Trịnh Văn Quân trước, cho cậu ấy biết nếu cậu ấy ra mặt gây ra hậu quả gì với Cố An Kỳ.

      vô cùng hy vọng ngã xuống, tuy rằng chỉ ở bên cạnh Cố An Kỳ khoảng thời gian rất ngắn, nhưng phong thái và Lâm Huyên Di giống nhau luôn làm chú ý. Lâm Huyên Di qua đời, thể nào trở lại thế giới này được nữa. Tuy biết nhưng vẫn luôn nhớ tới luôn gọi bằng biệt danh “Vú em”, “Chồng bảo vệ” này.
      BaoYuPhong Vũ Yên thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 73: Cạm bẫy

      Edit: Sabj


      “Cố An Kỳ, đánh Diệp Y Dung sao?”

      “Cố An Kỳ, vì sao phải làm như vậy? Có đúng là do Diệp Y Dung thân thiết với Trịnh Văn Quân ?”


      “Vì sao lại đột nhiên tát Diệp Y Dung? Quan hệ của và Diệp Y Dung như nước với lửa giống trong phim sao?”

      “Cố An Kỳ…”

      “Cố An Kỳ…”

      thanh ồn ào dứt lọt vào tai khiến Cố An Kỳ phiền chán. Đôi mắt dưới kính râm chút nào che giấu chán ghét, nhưng biết từng cái máy ảnh, bút ghi bút ở đây ghi lại từng lời cử chỉ của , dù trong lòng kiên nhẫn nhưng mặt thể biểu ra. vẫn duy trì vẻ mặt lạnh nhạt như cũ, bình thản : “Xin nhường đường.”

      “Cố An Kỳ, vì sao đạo diễn Lâm lại chọn vào vai Ôn Bội Quân? Có phải do tính cách của giống Ôn Bội Quân nên đóng hay hơn hay ?”

      “Nghe cướp cơ hội của người khác để mình được nhận vai, có ?”

      Nghe đối phương , Cố An Kỳ vô thức dừng bước, hơi nhíu mày. Kỳ quái, chuyện người vốn đóng Ôn Bội Quân là ai và thay người đó nhận vai chỉ có ít người biết. tin người trong đoàn làm phim biết nhân vật Ôn Bội Quân bị đổi diễn viên nhiều, bởi Lâm Hạc Quần từ rất lâu về trước bắt đầu do dự xem có cần đổi người lại lần nữa , vì vậy ngay cả chụp ảnh tạo hình nhân vật trước khi chiếu phim cũng được chụp.

      Phần lớn mọi người chỉ biết từ nhân vật chính bị đổi thành nhân vật phụ, còn vai nhân vật phụ đó trước đó có ai nhận chưa hẳn có quá nhiều người biết. Vậy phóng viên này lấy được tin tức đó từ đâu? Nhướn mi, cảm thấy có gì đó đúng.

      “Ngẩn người làm gì, muộn bi chậm lịch trình sao?” Chu Á Kiệt giọng điệu tốt bên tai . Cố An Kỳ hoàn hồn lại, nhanh hơn, nhanh chóng chạy vào xe.

      Hôm nay Cố An Kỳ tham gia trò chơi giải trí, chương trình này raiting cũng khá cao, tuy chắc chắn tránh được hỏi vài câu bát quái, nhưng hai người MC đều có vẻ biết đúng mực, biết nên hỏi điều gì để tăng raiting, nên hỏi điều gì xúc phạm riêng tư người khác.

      “Lần này 《Tiến lên VS 》 chắc xảy ra vấn đề gì, Nha Nha và Liêu Chính Bình đều là người hiểu quy cũ. Nếu hỏi tới chuyện cái tát có thể phản bác, nhưng chú ý tìm từ.”

      Chu Á Kiệt lo lắng nhắc nhở, bình thường bao giờ cần quan tâm đến cách Cố An Kỳ hỏi đáp, bởi hiểu trình độ của Cố An Kỳ, là người thông minh, luôn luôn biết giới hạn của mình nằm ở đâu, nên làm gì, nên làm gì. Nhưng hôm nay… biết vì sao lòng vẫn yên, mí mắt luôn giật giật, có linh cảm tốt. Hy vọng đây chỉ là ảo giác của , nhìn vẻ mặt Cố An Kỳ vẫn tĩnh lặng như nước, nhíu mày sâu.

      “Tôi chú ý.” Cố An Kỳ đáp, tùy ý để chuyên viên trang điểm thoa chút phấn, đánh chút má hồng lên khuôn mặt tái nhợt của .

      Chu Á Kiệt gì nữa, chỉ đứng bên cạnh nhìn trang điểm.

      “Sao thế? phải còn mấy hợp đồng cần giải quyết sao?” Cố An Kỳ xoay người, kỳ quái nhìn Chu Á Kiệt, phải hôm nay bận bịu nhiều việc sao? Sao vẫn ở đây nhìn ?

      “Ừ, tôi trước, nhớ chú ý.” Chu Á Kiệt lại dặn dò câu. Hôm nay đúng là có rất nhiều chuyện cần xử lý, cho dù cuối cùng tình huống bên Cố An Kỳ như thế nào, cũng phải xử lý hợp đồng này trước.

      .” Cố An Kỳ vô tình , quay người . tiếp tục nhắm mắt chờ trang điểm, thèm quan tâm Chu Á Kiệt làm gì nữa.

      Đây là cách hợp tác, tất cả chỉ quay xung quanh công việc, cũng về công việc. quan tâm đối phương có thể hoàn thành việc đến mức độ mình mong muốn hay , tóm lại cứ để đối phương làm, còn tiến độ bao giờ hỏi đến.

      Cách hợp tác như vậy cũng phải là xấu, ít nhất cảm thấy hai bên đều làm việc rất hiệu quả, ít bị trói buộc hơn.

      Chương trình《Tiến lên VS 》cơ bản có kịch bản, Cố An Kỳ cũng từng tham gia vài lần, chẳng qua sau đó vì vài nguyên nhân nên tham gia nữa. Chương trình này, nếu nhớ lầm chủ yếu lấy vận động làm chủ đề. Gần đây khả năng vận động của tốt lên rất nhiều, chơi mấy hoạt động trong chương trình chắc là vấn đề.

      “Chuẩn bị ghi hình, mọi người chú ý .” Đạo diễn hô lên.

      Cố An Kỳ đứng ở bên, chuẩn bị bắt đầu.

      “Hoan nghênh mọi người đến với “Tiến lên VS”, Liêu, đội hình khách mời của chúng ta hôm nay rất phấn khích nha.” MC nữ Nha Nha hào hứng .

      “Đúng vậy, có người làm tôi rất kinh ngạc vì dám tham gia chương trình trong khoảng thời gian này.”

      “Ha, bớt nhảm , chúng ta nhanh chóng vào đề thôi, tôi có nhiều điều muốn hỏi lắm.” Dáng vẻ vội vàng của Nha Nha gây cười cho ít người xem. “Khách mời lần này của chúng ta là… Cố An Kỳ tiểu thư! Đinh Nhược Á tiểu thư!” Liêu Chính Bình xong, khói trắng chuẩn bị trong hậu trường được phun ra.

      “Chào mừng hai người…”

      “Ôi chao?” Sau khi Nha Nha nhìn thấy Cố An Kỳ đột nhiên kinh ngạc hô “Ôi chao”.

      “Sao vậy? Có gì đúng sao?” Liêu Chính Bình hỏi.

      ấy xinh đẹp hơn rất nhiều so với lúc trước tôi thấy, chẳng lẽ phẫu thuật rồi ?” Nha Nha nhanh mồm nhanh miệng .

      Cố An Kỳ bước lên sân khấu cảm thấy kì lạ. biết nên hình dung như thế nào, chỉ là cảm giác thấy có gì đó kì quái. Phong cách trước đây của Nha Nha là bà chị lớn ngốc nghếch nhiều chuyện, tuy hôm nay vẫn mang mặt nạ đó khi lên sân khấu nhưng vẫn có gì đó khang khác.

      đừng lung tung, đừng thấy người ta xinh đẹp hơn bắt đầu nhảm.” Liêu Chính Bình đánh vào ót Nha Nha cái, thuận tiện giảng hòa.

      Nha Nha oan ức ôm đầu khẽ : “Tôi ràng gì sai mà.”

      pha trò mang lại ít tiếng cười.

      “Đinh Nhược Á tiểu thư, tôi nhớ đây là lần đầu tiên tham gia chương trình này…” Liêu Chính Bình cứ như vậy trò chuyện với Đinh Nhược Á, mà Cố An Kỳ chỉ đứng bên ai hỏi han, có vẻ hơi xấu hổ.

      mơ hồ cảm thấy có gì đó đúng, nhưng ống kính vẫn quay, thể dỡ mặt nạ xuống được, chăm chú nghe MC và khách đối đáp để có thể chen vào bất cứ lúc nào. Chương trình Tivi là như vậy, chỉ cần im lặng được lên hình rất ít. Nếu muốn nâng cao tần suất xuất phải học được nghệ thuật chen ngang.

      lúc Cố An Kỳ nhắm được cơ hội chuẩn bị chen vào Nha Nha lại nhắc tới .

      “Cố An Kỳ tiểu thư, vụ việc kia của gần đây rất lớn đó.” Nha Nha , “Sao lại tát Diệp Y Dung? phải là ‘Quá mức nhập vai’ chứ.”

      Cố An Kỳ nhìn hai mắt giảo hoạt của ta, trong lòng đột nhiên vang lên hồi chuông báo động. Nếu ta chỉ đơn thuần hỏi xảy ra chuyện gì, chỉ cần trả lời “giả vờ thôi”, “quá nhập vai” linh tinh là được, nhưng mấu chốt là Nha Nha chặn họng , câu “quá mức nhập vai” cuối cùng vô cùng có thâm ý, là kim trong bông khiến người ta rất khó chịu.

      Chương trình này, chừng cũng dễ ứng phó… Cố An Kỳ trong lòng có quyết định nhưng mặt bộc lộ ra chút nào.

      “Chị Nha Nha, ” Cố An Kỳ bình thản , “Tôi chưa từng tát ‘Diệp Y Dung’.”

      “Ôi chao? báo chí phải đều viết vậy sao?” Nha Nha buông tha, “À, tôi hiểu rồi, ý muốn người đánh là ‘Lưu Chân Chân’ chứ gì, vậy phải đều là người sao?”

      Đạo diễn lập tức đen mặt, vội vàng cầm lấy tờ báo lớn vung lên. Nha Nha lần này vượt rào rồi ! Có vài chuyện thể hỏi được ! Tuy tăng raiting quan trọng nhưng có nhiều câu thể được!

      Nhưng Liêu Chính Bình và Nha Nha vẫn nhắm mắt làm ngơ, coi như nhìn thấy cảnh báo của , tiếp tục chủ đề vừa rồi, truy hỏi Cố An Kỳ chuyện liên quan đến “Cái tát”.

      “Đúng là trong phim Ôn Bội Quân tát Lưu Chân Chân cái, đây chỉ là cảnh trong kịch bản mà thôi. Tôi phân chia ràng giữa trong và ngoài lúc diễn, ngoài lúc diễn tôi chưa hề đánh Diệp Y Dung, cũng hề phát sinh xung đột gì với ấy. thế nào ngày trước ấy và tôi cũng cùng công ty.” vẫn tâm bình khí hòa*, hề tức giận trả lời.

      (*đại khái là bình thản)

      Nha Nha hỏi nữa, bởi Cố An Kỳ lôi cả chuyện kịch bản ra rồi, ta tiếp tục truy vấn chỉ thêm mất mặt.

      Đúng vậy, trong rất nhiều thời điểm, màn ảnh là giả vờ, nhưng cũng có những thời điểm đạo diễn muốn đạt được hiệu quả cao nhất cầu diễn viên đánh , hơn nữa càng mạnh càng tốt, như thế mà Cố An Kỳ xuống tay xem như rất rồi.

      Kỳ ta lấy được đáp án ta muốn, Cố An Kỳ trả lời thế nào cũng được, chỉ cần mở miệng trả lời vấn đề này, gặp phiền toái.

      Liêu Chính Bình và Nha Nha đều gì nữa, hai người quay về với trận đấu: “Được rồi, thời gian tám chuyện luôn ngắn ngủi, chúng ta bắt đầu trận đấu hôm nay thôi.”

      Thời gian chương trình còn rất dài, chỉ cần hai người vẫn làm MC, Cố An Kỳ có lúc phải ngã xuống.

      Trận đấu, phàm là trận đấu theo kiểu vận động luôn bao gồm cả nguy hiểm.

      Chương trình giải trí tuy rằng nhìn qua thú vị, nhưng thực tế phải vô cùng cẩn thận, xảy ra tình huống ai muốn. Về phần Cố An Kỳ gặp phải xui xẻo hay may mắn… khó lắm.
      BaoYuPhong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :