1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Siêu sao trở lại - Gạo nếp đường trắng ( Hoàn - 229 chương )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 44: Người chưa từng xuất trong nhật kí

      Edit: Sabj



      Thắng hai vòng có nghĩa là cần thi nữa, nhưng xét đến thời lượng chương trình, Lưu Mật Mật và Triệu Húc Đồng vẫn cho tiếp tục vòng thi cuối cùng, chẳng qua lại do Lâm Hạc Quần phạm sai lầm nên tiếp tục khiến cho đội Cố An Kỳ thất bại.


      “Haha, lần này đội chiến thắng là đội của Trịnh Văn Quân và Diệp Y Dung! Chúng ta cùng vỗ tay chúc mừng họ tránh được nước trái cây đặc biệt kia nào !” Lưu Mật Mật nheo mắt, cười như mèo trộm được cá, “Hắc hắc, có người thắng tất nhiên cũng có kẻ thua. Sau đây chúng ta dành thời gian cho Cố An Kỳ và đạo diễn Lâm Hạc Quần từ từ thưởng thức nước trái cây này.”

      “Uống ngụm lớn , chậc chậc, hương vị tuyệt đối khó quên…” Triệu Húc Đồng mang cốc nước trái cây to đùng ra, “Đạo diễn Lâm, thân là đàn ông, hay là chịu thiệt uống hết để cứu em An Kỳ nhà chúng ta vậy?”

      Trong lòng Lâm Hạc Quần đối với Triệu Húc Đồng mà chửi Tam Tự Kinh, bố nó, thấy toát hết mồ hôi lạnh vì cái chất lỏng màu xanh ghê tởm kia sao? cho từ chối đành, lại còn bắt uống hết trong hơi.

      “Tôi trước , thử xem nước trái cây này rốt cuộc có vị gì.”

      Cố An Kỳ cười cười, cầm cốc nước trái cây lên, uống ngụm lớn.

      Mọi người cẩn thận quan sát vẻ mặt của , chờ buồn nôn.

      Uống hết ngụm, lông mày Cố An Kỳ cũng nhăn chút nào, ngược lại vẻ mặt còn rất tốt. kinh ngạc bịt miệng, dường như khó hiểu mà thở dài: “Ôi chao?”

      “Sao? Sao? Rốt cuộc thế nào?”

      “Vị được ngon cho lắm, tuy nhiên cũng tồi. Có cảm giác rất độc đáo.” Cố An Kỳ trở về vị trí cũ rồi trả lời.

      “Hả? Ha, Mật Mật, hay là gian lận hả? Ai nha, tôi biết hâm mộ ‘Ôn Bội Quân’ Ôn nữ vương, nhưng cũng thể gian lận ngay trong chương trình chứ!” Triệu Húc Đồng thở dài , dường như rất thất vọng với Lưu Mật Mật.

      Gian lận? Nhất định thể nào! Lưu Mật Mật điên cuồng gào thét trong lòng. Phải biết rằng nước trái cây này là tự tay chế ra, để đảm bảo còn thử ngụm, hương vị kia nhất định khiến người ta nhịn được muốn ói, nhìn dáng vẻ Cố An Kỳ vừa nếm thử, trong lòng cũng giật mình, chẳng lẽ là bị tráo?

      khó uống sao?” Lưu Mật Mật hồ nghi hỏi, nhìn Cố An Kỳ trịnh trọng gật đầu, mới nhận lấy cốc nước trái cây kia, ngửi thử mùi vị. Mùi vừa tanh vừa chua, đúng là mùi mà chế ra mà.

      “Mật Mật, nếm thử sao?” Triệu Húc Đồng giảo hoạt nhìn đồng nghiệp, thúc giục Mật Mật uống.

      Khóe miệng Lưu Mật Mật co rút, lại liếc nhìn Cố An Kỳ, chỉ thấy đôi mắt nâu mở to chân thành nhìn , hề giả dối, niềm tin của bắt đầu dao động.

      nhấp ngụm , kết quả dường như đủ loại mùi vị quay cuồng trong miệng , chất lỏng dính đặc ngập đầy trong họng, hề nghĩ ngợi lập tức nhổ ra. Phụt, đây phải vị mà chế ra sao? !

      “Phụt, khụ khụ, khụ khụ!” Lưu Mật Mật bị sặc, trừng mắt nhìn cốc nước trái cây lúc nên lời. Cái gì gọi là tự làm tự chịu? chính là người tự gánh lấy hậu quả!

      Tự làm ra rồi lại phải tự ăn. Ặc, vị của nước trái cây này ghê tởm.

      Sao Cố An Kỳ lại chịu đựng được chứ? Trừ Lưu Mật Mật và Cố An Kỳ biết mùi vị của nước trái cây, ai biết nó như thế nào, ngay cả Triệu Húc Đồng cũng nghĩ Lưu Mật Mật làm quá lên. Nhìn phản ứng trái ngược của hai người, lòng hiếu kỳ của mọi người nổi lên. Trừ Lâm Hạc Quần và Trịnh Văn Quân hiểu tính cách tà ác của Cố An Kỳ, tất cả đều thử ngụm, cuối cùng tất nhiên là mọi người đều nghẹn nên lời.

      “An Kỳ, sao có thể lừa chúng tôi như vậy, cái này đúng là… Khụ khụ…”

      “Ọc ọc” Cố An Kỳ lời, mặt đổi uống nốt chỗ nước trái cây còn lại, “Tôi từng uống thứ còn ghê hơn, thế này là gì?”

      Cuối cùng người bị chỉnh phải Cố An Kỳ và Lâm Hạc Quần mà ngược lại là Lưu Mật Mật cùng Triệu Húc Đồng. Nhìn Cố An Kỳ uống hơi hết nước trái cây, bọn họ cũng chẳng thể phản bác được. Họ cứ tranh cãi ầm ĩ như vậy, thời gian cho tập cũng đủ , Triệu Húc Đồng cùng Lưu Mật Mật lập tức lời chào tạm biệt.

      Ghi hình xong mọi người đều tản ra, Lưu Mật Mật gọi Cố An Kỳ lại: “Hi, An Kỳ, lâu gặp.”

      “Đúng vậy, lâu gặp .” Cố An Kỳ trả lời, cũng biết nên gì với Lưu Mật Mật. Dù sao người quen với Lưu Mật Mật là chủ nhân thân thể này chứ phải . cũng biết quan hệ hai người nông sâu ra sao, nếu sai phiền toái.

      “Em càng ngày càng lợi hại , như thay đổi thành người khác vậy…”

      Lưu Mật Mật cười vỗ vỗ lưng , “Nhưng thay đổi này tốt đó, cố lên nhé.”

      “Ừ…” Cố An Kỳ cười cười trả lời, “Chị cũng thế, MC cố lên.”

      “A, đúng rồi, vừa nãy em cố ý đúng ?” Lưu Mật Mật đột nhiên hỏi.

      “Cố ý gì?” Cố An Kỳ vẫn mang dáng vẻ vô tội như cũ, chiêu này của Lưu Mật Mật như đánh vào bông, thu được kết quả gì.

      Xem ra Cố An Kỳ sớm đoán được hỏi như vậy cho nên chuẩn bị nên phản ứng thế nào.

      Lưu Mật Mật buồn bực, nhưng quá ba giây lại trở về như cũ, “Được rồi được rồi, dù gì chương trình hiệu quả, người xem thấy vui là được. chuyện với em nữa, lát nữa chị còn phải làm MC cho chương trình ngoài trời, chị trước đây.”

      “Ừ, hẹn gặp lại.” Cố An Kỳ nhìn Lưu Mật Mật rời , sau đó nhíu mày. tại trong lòng tràn đầy nghi vấn.

      Nhật kí của chủ nhân thân thể này ngay cả những việc nhặt như hôm nay làm gì, ăn gì đều ghi lại, tại sao lại thiếu thông tin về Lưu Mật Mật cùng người đưa hoa hồng trắng?

      Nhìn quan hệ thân thiết giữa chủ nhân thân thể này và Lưu Mật Mật, chắc là bạn tốt của nhau. Người đưa hoa hồng trắng chắc chắn có nhiều điều mờ ám với ấy. Nhưng… Vì sao? Vì sao trong nhật kí hề đề cập đến hai người này?

      Khác thường, quá khác thường.

      Rốt cuộc Cố An Kỳ còn cất giấu bao nhiêu chuyện mà biết?

      Cố An Kỳ xoa xoa huyệt thái dương, chậm rãi mát xa. vốn nghĩ rằng nắm được phần lớn thông tin về chủ nhân thân thể này, nhưng chưa bao giờ đoán được, thực ra biết gì hết.
      DionPhong Vũ Yên thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 45: Tôn trọng lẫn nhau

      Edit: Sabj



      Sau khi kết thúc ghi hình, Cố An Kỳ như thường lệ chào tạm biệt các nhân viên, sau đó chuẩn bị cho lịch trình tiếp theo.

      “Lịch trình tiếp theo là gì?” Cố An Kỳ thuận miệng hỏi.


      Chu Á Kiệt nhíu mày, lập tức đáp lời, Cố An Kỳ quay đầu nhìn , cười : “Sao vậy? Xảy ra chuyện gì à?”

      “Chiều nay có lịch trình, về nhà nghỉ ngơi rồi thu dọn đồ đạc chuyển nhà .” Chu Á Kiệt vốn định mở miệng hỏi chuyên liên quan đến bó hoa hồng trắng kia, nhưng lời đến bên miệng lại phát ra được.

      Đúng vậy, rất tò mò biết ai là người tặng hoa cho Cố An Kỳ, tình hình này xem ra người kia còn giá trị lợi dụng với Cố An Kỳ nữa, nhưng trong lòng cũng biết cho dù có hỏi, Cố An Kỳ cũng vài câu đánh trống lảng, chừng còn đề phòng nhiều hơn.

      Mà chuyện này đối với phải là chuyện tốt.

      Hơn nữa, với tính cách của Cố An Kỳ, cũng phần nào đoán ra đêm nay nhất định gặp người kia. Nếu chưa có phiền toái gì xảy ra tạm thời nên quá tò mò, sau này còn rất nhiều thời gian để tìm hiểu ấy.

      Cố An Kỳ mang theo suy nghĩ nhìn , cong khóe miệng: “Tôi biết rồi. Đưa địa chỉ và chìa khóa cho tôi , trong hai ngày nữa tôi chuyển qua.”

      “Cần tôi đến giúp ?”

      “Tôi nhờ công ty chuyển nhà đến xử lý, cần ngài đại giá.” Cố An Kỳ thản nhiên trả lời, Chu Á Kiệt dường như sớm biết như vậy, cười như có việc gì.

      Thời gian quay phim hôm nay dừng ở đây, Cố An Kỳ cũng còn lịch trình nào khác. Thừa dịp rảnh rỗi này, về nhà cũ tranh thủ thu xếp mấy thứ đơn giản trong phòng trước. Sáng mai cũng phải làm việc, có thể mời công ty chuyển nhà chuyển tất cả đồ đạc của ra ngoài. Chuyển ra ngoài càng sớm càng có nhiều thời gian thích ứng hoàn cảnh mới. Mỗi ngày về nhà cũng cần lo lắng đề phòng như trước nữa.

      Kỳ cũng có nhiều đồ đạc lắm, ngoài ít quần áo và trang sức mỹ phẩm thiết yếu cũng còn gì để lưu luyến.

      Cố An Kỳ thu dọn rất nhanh, tay nghề gấp hộp, căng dây thừng vô cùng thành thạo. Bây giờ nghĩ lại, dường như làm mấy việc này từ đời trước, Cố An Kỳ nghĩ, tay sắp xếp đồ đạc cũng ngừng lại. Từ phải chuyển nhà rất nhiều lần, chẳng ở nơi nào lâu dài, chắc chuyển nhiều quá nên mới luyện cho tay nghề thu dọn như thế này .

      Đúng là quen tay hay làm. cười tự giễu, nhanh chóng buộc chặt dây thừng, thắt cái nút hộp rồi xếp nó ngay ngắn vào góc.

      “Rầm rầm” tiếng đập cửa dồn dập truyền đến.

      Giờ tám chín giờ tối, còn có ai đến đây? Cố An Kỳ nhíu mày, phủi phủi bụi người rồi ra cửa.

      “An Kỳ, mở cửa mau, mở cửa mau.”

      Từng tiếng giục mở cửa vọng tới, dường như người tới sợ người khác phát ra nên giọng vô cùng . Tuy vậy nhưng Cố An Kỳ vẫn nghe ra đó là giọng của dì Trương phu nhân chủ nhà!

      Sao dì Trương lại đến đây? Cố An Kỳ sửng sốt, lập tức mở cửa: “Dì Trương, có chuyện gì vậy?”

      “An Kỳ, dì bảo cháu này, có người cứ cầm cái gì đó qua lại ở dưới cửa sổ phòng cháu suốt thôi. Cháu lén nhìn xem có quen người đó , nếu mau báo công an .” Dì Trương dường như còn khẩn trương hơn cả Cố An Kỳ.

      Có người canh giữ dưới phòng ? Cố An Kỳ nhíu mày, sau đó cười : “Cháu biết rồi, dì Trương, cháu giải quyết.”

      “Đúng rồi, dì Trương, cháu tìm được phòng trọ khác rồi, ngày mai cháu chuyển . Cám ơn dì chăm sóc cháu trong khoảng thời gian vừa qua.” Cố An Kỳ nhân tiện đề cập tới chuyện ngày mai chuyển . Dì Trương từ trước tới nay đều chăm sóc , cho dù lần này chuyển vội vàng cũng phải chào tạm biệt dì ấy.

      “Hả? Chuyển nhanh vậy sao? Vậy… Vậy cháu thu xếp xong hết chưa? Có cần dì giúp gì ?”

      “Cháu làm xong hết rồi, chỉ chờ sáng mai người của công ty chuyển nhà đến là được. Dì Trương, cám ơn dì. Mấy năm qua đều là dì chăm sóc cháu, cháu làm phiền dì nhiều rồi.”

      “Được rồi được rồi, đừng nhiều lời nữa. Sáng mai cháu chuyển nhà hôm nay ngủ sớm , dì Trương cũng quấy rầy cháu nữa .” Dì Trương phất phất tay, “Sáng mai nếu có thời gian qua nhìn giúp xem. Chuyển nhà ấy mà, có người nhìn giúp tốt hơn.”

      Cố An Kỳ gật gật đầu cảm ơn dì Trương rồi mới quay lại phòng. vén ít rèm cửa sổ nhìn ra ngoài xem xét, quả nhiên thấy người đàn ông qua lại dưới cửa sổ nhà . Theo lý mà , nếu là paparazzi luôn có xe theo dõi chuyên dụng. Cố An Kỳ đoán do ngõ nhà nên chiếc xe vào được, tên này thể mình vào.

      Cố An Kỳ vẫn nghĩ tên paparazzi này ngồi vài ngày , ngờ nhóm paparazzi này chuyên nghiệp như vậy, chỉ là diễn viên chưa có danh tiếng mà còn theo dõi nhà hai mươi tư hai mươi tư, bất chấp là mùa đông giá rét.

      Nếu đối phương thẳng muốn chụp vài tấm ảnh của để về báo cáo kết quả công tác cũng đến mức thông tình đạt lý như vậy, dù sao paparazzi cắm chốt ở đây cũng khổ mà họ cũng vì kiếm ăn, phải hoàn thành chỉ tiêu này nọ. Đời trước cũng gặp chuyện như vậy, hơn nữa, cũng có nhiều bạn là paparazzi. Có đôi khi cần mượn sức giới truyền thông họ cũng giúp . Kỳ paparazzi với nghệ sĩ hề như mọi người nghĩ là đứng ở hai phe đối lập, hai bên đều xem xét thái độ đối xử với nhau như thế nào rồi thiết lập quan hệ. Chụp ảnh cũng phải được, nhưng trước hết phải xem xét hoàn cảnh. Lần trước là nửa đêm mà còn bị mấy tên paparazzi theo dõi trong ngõ làm cảm thấy an toàn. Nếu đối phương suy nghĩ cho cũng việc gì phải nghĩ cho bọn họ. Nếu họ muốn mệt mỏi, vậy tất cả cùng mệt . Dù gì ngày mai cũng chuyển nhà, cứ để mấy người đó chơi ở đây vài ngày nữa.
      DionPhong Vũ Yên thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 46: Hàn Dịch Phong kỳ lạ

      Edit: Sabj



      Sáng sớm, Cố An Kỳ gọi công ty chuyển nhà, chuyển vài thứ đến phòng mới ở khu ngoại ô phía đông. Đồ đạc của Cố An Kỳ nhiều, chuyển qua cũng mất nhiều thời gian, chỉ cần buổi sáng chuyển hết sang nhà mới.


      Phòng mới ở tầng 7 trong khu nhà trọ ở ngoại ô phía đông, tuy có nhiều trạm xe buýt nhưng cách nhà xa có trạm xe điện ngầm, giao thông cũng coi như tiện lợi. phòng ngủ phòng khách, rộng hơn nhiều so với phòng cũ của Cố An Kỳ. Bên ngoài diện tích đất được phủ xanh nhiều lắm, nhưng Cố An Kỳ cũng để ý, chỉ chú ý phương tiện lại và hệ thống an ninh có tốt là được.

      thấy trong phòng đầy đủ đồ đạc thở phào nhõm. Phòng bây giờ tạm ổn, lấy vài thứ rồi khóa cửa, chuẩn bị chụp ảnh tranh bìa tạp chí.

      “Linh cái leng keng linh cái leng keng đông…” Tiếng chuông di động vang lên. Cố An Kỳ nhìn tên người gọi, là Chu Á Kiệt.

      “Xin chào, tôi là Cố An Kỳ.”

      “Cố An Kỳ, bắt xe đến công ty ngay .” Chu Á Kiệt thẳng, hề có câu vô nghĩa. Cố An Kỳ nghe ra giọng của mang theo kích động kiềm chế được.

      Cố An Kỳ nhíu nhíu mày trả lời: “Chuyện gì? Chiều nay tôi phải còn chụp ảnh tạp chí sao?”

      “Tôi giúp từ chối rồi, bây giờ cứ đến công ty trước , đến rồi sau.” Chu Á Kiệt dường như bình tĩnh lại, giọng điệu trở về lạnh lùng như trước, chẳng qua khi chuyện vẫn hơi vội vàng.

      Cố An Kỳ tuy hiểu nhưng cũng biết Chu Á Kiệt vội vã gọi đến công ty như vậy là có cái lí của ta, sau khi cúp máy lập tức gọi xe đến. Dọc theo đường đều suy nghĩ, rốt cuộc xảy ra chuyện lớn gì mà có thể khiến Chu Á Kiệt bỏ qua công việc của rồi vội vàng gọi đến công ty.

      “Chu tiên sinh, rốt cuộc là chuyện gì?” Cố An Kỳ vào văn phòng của Chu Á Kiệt, túi xách còn chưa bỏ xuống mở miệng hỏi.

      có quen Hàn Dịch Phong ?” Vừa bắt đầu Chu Á Kiệt ném vấn đề đó cho , làm cho cảm thấy khó hiểu.

      “Hàn Dịch Phong? Người mẫu lên như diều gặp gió ư?” Thấy Chu Á Kiệt gật gật đầu, khỏi nhíu mày, “Tôi biết người này, sao vậy?”

      biết ta?” Chu Á Kiệt thấy dáng vẻ Cố An Kỳ giống giả vờ mới , “Quảng cáo quý này của Octavia dường như chọn ta là nam chính, mà ta đề cử .”

      Chu Á Kiệt nhìn thẳng vào mắt Cố An Kỳ, như muốn nhìn thấu quan hệ giữa và Hàn Dịch Phong.

      “Tôi?” Cố An Kỳ nhăn mi, trong lòng càng ngày càng cảm thấy kì quái. Hàn Dịch Phong sao lại muốn hợp tác với ? còn chưa gặp ta bao giờ mà. Hơn nữa, Hàn Dịch Phong nổi tiếng là tay ăn chơi trong giới, scandal về chuyện bạn của ta rất nhiều nhưng đa số đều là trêu đùa. Cố An Kỳ chưa bao giờ nghe chuyện ta đặc biệt đề cử minh tinh nào.

      ta… phải người tặng hoa hồng trắng cho sao?” Chu Á Kiệt thử hỏi, “Kỳ nếu hẹn hò với Hàn Dịch Phong đúng là chuyện tốt, cần phải giấu tôi. Dù sao nếu phát tán scandal của ta đối với càng có lợi.”

      “Chu tiên sinh, tôi nghĩ tôi lại phải nhắc lại lần nữa, tôi biết ai là người tặng hoa hồng trắng, cũng biết Hàn Dịch Phong bị làm sao.” Cố An Kỳ cảm thấy phản cảm với câu hỏi của Chu Á Kiệt, chỉ là vì ta tin tưởng , mà vì cảm thấy chuyện này dường như vượt xa tưởng tượng của . Tinh thần bất ổn khiến chuyện cũng mang theo tâm trạng.

      Mấy ngày nay mới phát chủ nhân thân thể này còn rất nhiều bí mật mà hề biết, vốn nghĩ ấy viết mọi thứ vào nhật kí, nhưng giờ mới biết tất cả đều như tưởng tượng. Đột nhiên hôm qua nhảy ra hai người biết là ai, hôm nay lại thêm Hàn Dịch Phong biết từ đâu tới. Chủ nhân thân thể này dường như có nhiều mối quan hệ hơn tưởng, nhưng là tốt hay xấu, là loại quan hệ gì hoàn toàn biết.

      Điều này làm hơi lo lắng. giống như ở ngoài sáng, mà người khác đều ở nơi bí mật gần đó, người đó làm gì, nhưng người đó lại biết nên đối phó với như thế nào.

      “Được, nếu muốn tôi cũng ép, nhưng hy vọng có thể nắm chắc cơ hội tốt này. cũng biết cơ hội lần này đối với là đáng quý đến nhường nào chứ?” Chu Á Kiệt bắt Cố An Kỳ chuyện gì xảy ra nữa, quay sang nhắc nhở về chuyện cơ hội.

      “Yên tâm, tôi biết nên làm thế nào.” Cố An Kỳ hít sâu hơi, trong lòng cũng bình tĩnh ít.

      Cố An Kỳ đúng là tại sao Hàn Dịch Phong lại cho cơ hội lần này, cũng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, điều biết duy nhất là phải nắm chắc lấy nó, nhất định thể buông tay.

      “Chiều nay đến trường quay , hai ngày nay cứ cố gắng quay phim, đừng lịch trình khác. Cả và Diệp Y Dung đều trúng tuyển, như vậy khả năng họ đến trường quay xem xét biểu của các .” Chu Á Kiệt dừng chút, “Tôi tin vào biểu của , mà cũng là người thông minh, biết khi nào nên làm gì. Cuối cùng làm hoa hay làm lá, chắc trong lòng cũng hiểu, tôi nhiều nữa.”

      Cố An Kỳ gật gật đầu, ý mình hiểu ý ta.

      Chuyện Octavia cử người đến kiểm tra chắc chắn rất bí mật, nên biết người đánh giá xuất ở đâu, vào lúc nào. Chuyện duy nhất có thể làm là duy trì hình tượng hoàn hảo, thể phá hỏng trong bất cứ trường hợp nào, còn nữa… Phải hoàn thành các lịch trình cách xuất sắc, quay phim cũng phải xuất sắc.

      Hoa hồng và lá cây, ai là hoa ai là lá, đến lúc đó tự nhiên có người đánh giá.

      Trong phim làm nữ phụ có nghĩa là ngoài đời cũng làm nữ phụ, mà diễn vai nữ chính chưa chắc nổi bật nhất.
      DionPhong Vũ Yên thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 47: Khả năng diễn trò

      Edit: Sabj



      “Cái gì? Cố An Kỳ cũng có tư cách casting cho buổi quảng cáo sao?!” Diệp Y Dung đứng lên, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, “ phải danh sách chốt rồi sao, sao đột nhiên lại có thêm tên của ta?”

      Giọng Diệp Y Dung cất cao lên, vừa bén nhọn vừa chói tai khiến cho người ta khó chịu.


      “Suỵt! thôi, giọng! sợ người khác biết cùng ấy bất hòa sao? Đừng quên, bây giờ vẫn trong quá trình khảo sát.” Tống Vũ Trạch cau mày , “Cụ thể như thế nào tôi cũng lắm, nhưng hình như là có ai đó đề cử Cố An Kỳ với Octavia, sau đó Octavia cảm thấy hình tượng của Cố An Kỳ thích hợp với chủ đề của họ nên cũng quyết định khảo sát ấy.”

      “Tôi biết mà, tôi biết ta tốt đẹp gì mà!” Diệp Y Dung nổi giận đùng đùng qua lại trong phòng hóa trang, “Lần trước đoạt quảng cáo của tôi, lần này lại ngáng ngang đường. ta luôn dựa vào quan hệ với người khác để trèo lên cao, ỷ vào sau lưng có chỗ dựa nên lại muốn cướp quảng cáo của tôi sao? Đúng là loại phụ nữ hèn hạ, vô liêm sỉ, hạ lưu! Tôi…”

      “Diệp Y Dung, thu cảm xúc lại cho tôi, muốn phát tác cũng phải xem tình huống. cứ bình tĩnh trước , còn phải quay phim nữa, đừng làm hỏng vai diễn.” Tống Vũ Trạch nhíu mày cắt ngang lời Diệp Y Dung muốn . Vốn muốn cảnh tỉnh Diệp Y Dung, nhưng thể tưởng tượng được Diệp Y Dung lại bài xích như vậy. bây giờ cũng biết cho ta chuyện của Cố An Kỳ là tốt hay xấu.

      “Chuyện lớn như vậy bảo tôi bình tĩnh thế nào? !” Giọng Diệp Y Dung lại còn cao hơn “ ta lần đoạt lấy quảng cáo của tôi rồi, lần này ta còn muốn đoạt nữa kìa!”

      chắc chắn rằng bị ấy cướp ?” Tống Vũ Trạch lạnh lùng , Diệp Y Dung sửng sốt nghe , cảm xúc dường như cũng ổn định ít. Tống Vũ Trạch nhìn ta, thản nhiên , “Nếu cảm thấy chỉ cần là Cố An Kỳ tới tham gia trận cạnh tranh này là có thể cướp vị trí của bây giờ bỏ cuộc luôn . Cạnh tranh còn chưa bắt đầu nghĩ mình thất bại, thế cạnh tranh làm gì?”

      “Tôi…”Khẩu khí Diệp Y Dung lập tức yếu xuống, ta cũng hiểu lời Tống Vũ Trạch, nhưng ta thể nén được lửa giận trong lòng.

      Nhìn Diệp Y Dung dường như tỉnh táo lại, Tống Vũ Trạch mới tiếp tục : “Tuy lần này Cố An Kỳ may mắn chiếm được tư cách casting, nhưng khả năng ấy giành được vị trí địa diện cao. Thứ nhất, địa vị trong giới của Cố An Kỳ chưa đủ vững chắc, chưa đủ phân lượng để giành được vị trí này; thứ hai, Octavia trước mắt vẫn hài lòng , đổi ý trong khoảng thời gian ngắn.”

      “Nếu bị dao động thất bại, ngược lại, nếu kiên định vô cùng có khả năng thắng. Chẳng qua gần đây vẫn nên cẩn thận ít scandal tốt hơn, Octavia có hỏi qua tôi còn độc thân hay . Người đại diện cho quảng cáo lần này phỏng chừng chọn nghệ sĩ độc thân. Dính phải mấy scandal đâu bất lợi với .”

      “Tôi biết rồi. Đúng rồi, Tống tiên sinh, tôi nhớ ra rồi, ngày hôm qua ở 《 Ngôi sao thi tài》, Cố An Kỳ phải nhận được bó hoa hồng trắng sao? Tôi lúc ấy thấy sắc mặt ta hơi lạ, xem có phải là…” Diệp Y Dung hết, để Tống Vũ Trạch tự mình đoán.

      “Có chuyện như vậy sao? Được, tôi tìm hiểu.” Tống Vũ Trạch , “Tóm lại việc cần làm bây giờ là quay phim cho tốt vào, cần lo đến chuyện khác, tất cả giao cho tôi là được.”

      “Ừ…” Diệp Y Dung gật gật đầu, con mắt lên tia ác độc nhưng lập tức che giấu .

      Cố An Kỳ ơi Cố An Kỳ, tôi muốn nhìn xem lần này định cướp vị trí của tôi như thế nào!

      Khoảng giờ sau, Cố An Kỳ và Chu Á Kiệt cũng đến đoàn làm phim, dọc theo đường hai người hề chuyện. Kỳ ngoài công việc họ còn chuyện gì để , Cố An Kỳ vẫn trước sau như thích Chu Á Kiệt, mà Chu Á Kiệt cũng thể đối đãi tự nhiên với Cố An Kỳ. Thứ duy nhất ràng buộc hai người là ích lợi. Họ có mục tiêu giống nhau, đều khát vọng thành công, người muốn trở về đỉnh cao sân khấu, người muốn trở về thân phận người quản lí số trong giới giải trí.

      Để đạt được mục tiêu, họ có thể từ thủ đoạn, cho dù là làm gì, chỉ cần có thể thành công, họ đều sẵn sàng thử. Đây là điểm chung của họ, cũng là động lực để họ có thể tiếp tục hợp tác.

      Lúc Cố An Kỳ đến đoàn làm phim, Diệp Y Dung hóa trang. Thấy Cố An Kỳ đến, Diệp Y Dung châm chọc giương môi, lạnh lùng liếc cái. Cho đến khi Cố An Kỳ vào, ta lại đứng lên, tươi cười niềm nở chào hỏi Cố An Kỳ: “Chào chị An Kỳ.”

      Diệp Y Dung quên Tống Vũ Trạch cảnh cáo, cho dù ta hận Cố An Kỳ như thế nào cũng thể biểu ra.

      Giờ phút này tại đoàn làm phim có khi có người luôn nhìn chằm chằm vào đây.

      Cố An Kỳ bị tiếng gọi ngọt ngào “chị An Kỳ” kia làm cho nổi cả da gà, cong môi, lâp tức phản ứng lại, kéo tay ta: “Y Dung, chiều tốt lành nha, sao hôm nay tới sớm thế?”

      mặt là nụ cười chân thành tha thiết, dường như Diệp Y Dung là bạn thân thiết của , chuyện cũng rất gắn bó.

      Diệp Y Dung nghĩ tới Cố An Kỳ nắm tay ta, theo phản xạ có điều kiện bỏ ra. ta ngờ lần này dọa sợ Cố An Kỳ mà chính mình lại bị ngẩn tò te, Cố An Kỳ nắm lấy bàn tay bị ta bỏ ra, sắc mặt hơi buồn bã, nụ cười dường như có chút cứng ngắc: “Xin lỗi, đột nhiên nắm tay em làm em sợ hãi.”

      Vẻ mặt xấu hổ mà lại xin lỗi chân thành làm cho Diệp Y Dung lập tức đổi sắc mặt, ngón tay đan chặt vào nhau.

      “Em… , là em sai. Em xin lỗi chị An Kỳ.” Cố ý ! chắc chắn là ta cố ý ! Diệp Y Dung cố nén lửa giận trong lòng, cúi đầu nhận lỗi với Cố An Kỳ. Nếu phải vì vị trí phát ngôn viên quảng cáo, bao giờ xin lỗi loại phụ nữ dối trá đó!

      Cố An Kỳ ý vị thâm trường nhìn ta, đột nhiên giương môi, đôi môi đỏ tươi cong lên tạo ra nụ cười như có như .

      Đúng là có hứng chuyện với Diệp Y Dung, cũng có hứng diễn trò với ta. Chẳng qua nếu đối phương muốn ngáng chân cũng thể ta được toại nguyện. phải người dễ dàng bị người ta bài trí.

      Muốn thi diễn trò ư? Vậy phóng ngựa lại đây ! Cố An Kỳ chưa bao giờ sợ trò này!
      Dion, BaoYuPhong Vũ Yên thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 48: Bữa tiệc của Tô Dật Phàm

      Edit: Sabj



      Diệp Y Dung sau khi bị Cố An Kỳ chỉnh lòng yên, thậm chí cực kì phiền chán mới đúng, nhưng tức giận đến mấy cũng chỉ có thể nuốt vào bụng mà thể phát tác ra ngoài. Nhân viên khảo sát của Octavia biết quan sát các từ đâu, ta cũng muốn thất bại trong gang tấc, chỉ vì Cố An Kỳ nho mà mất cơ hội tốt như vậy. Hít sâu vài lần, ta cuối cùng tạm áp chế được lửa giận trong lòng, xoay người đọc kịch bản phim.


      làm ta tức giận rồi đấy, hết tức chưa?” Lúc Trịnh Văn Quân vào phòng hóa trang thấy Cố An Kỳ và Diệp Y Dung diễn trò, xem từ đầu đến cuối, cho đến lúc Diệp Y Dung bị Cố An Kỳ làm tức giận bỏ . híp mắt, cười trêu chọc Cố An Kỳ.

      “Trịnh tiên sinh, bắt đầu nhiều chuyện từ khi nào vậy ?” Cố An Kỳ cong môi, liếc cái, “Tôi chỉ ‘Chào hỏi’ bình thường với ta mà thôi, nghĩ nhiều rồi.”

      Trịnh Văn Quân dường như sớm đoán được phản ứng như vậy, nhún vai cũng tiếp tục truy vấn: “Đúng rồi, tối nay Dật Phàm hẹn mọi người ra ngoài hát Karaoke, cũng cùng .”

      “Hôm nay? Tôi có số việc sợ là được .” Cố An Kỳ lắc lắc đầu, chưa đến trong nhà còn đống hành lí lớn chờ sắp xếp, cho dù bận cũng lấy cớ , dù sao cũng quen Tô Dật Phàm, đột nhiên xông vào cuộc sống của khiến người ta thấy kì lạ .

      “Sau đó có lịch trình gì đúng ? Coi như là ra ngoài thả lỏng chút , tôi thấy cuộc sống của chẳng có gì thú vị cả, ngày nào cũng làm việc với làm việc.” Trịnh Văn Quân khuyên bảo , “Hơn nữa, hôm nay Tạ Vũ Phỉ cũng , ấy cũng biết ai với ai, nếu cùng ấy cũng yên tâm hơn.”

      “…” Cố An Kỳ chưa trả lời, chỉ hơi nhíu mày, “Tôi quen Tô Dật Phàm mà cứ đột ngột đến như vậy phải rất lạ sao?”

      “Please, nghĩ nhiều quá rồi. Dật Phàm đâu phải loại người xấu tính như thế, đến lúc đó biết.” Trịnh Văn Quân hề để ý , “ , nhiều người mới náo nhiệt, hơn nữa chúng ta đến khuya đâu, ảnh hưởng đến nhan sắc của .”

      Cố An Kỳ cau mày, biết lại nên lấy cớ gì để từ chối.

      , khó có được cơ hội này, thả lỏng .” Chu Á Kiệt chen ngang câu, vẻ mặt vẫn thay đổi. Cố An Kỳ liếc nhìn ta, gì. biết Chu Á Kiệt thể có lòng tốt như vậy, để bữa tiệc này khả năng ta lại suy tính kế hoạch gì đó.

      “Cứ như vậy nhé, đến lúc đó cùng nhau .” Trịnh Văn Quân thấy Cố An Kỳ gì, cho là đồng ý, thừa dịp chưa từ chối nhanh chóng quyết định.

      Chuyện này cho dù Cố An Kỳ nghĩ như thế nào phản đối của đều được chấp nhận. ra cũng phản cảm chuyện giao tiếp với nam nghệ sĩ, chẳng qua thích có bất cứ liên quan nào tới Tô Dật Phàm. Trực giác của muốn cùng người này quá thân thiết, luôn có cảm giác Tô Dật Phàm và là cùng loại người, điều này có nghĩa có thể nhìn thấu mặt nạ ngụy trang của Tô Dật Phàm, mà Tô Dật Phàm cũng có thể nhìn thấu mặt đen tối của .

      , thích cảm giác bị người ta nhìn thấu.

      Cố An Kỳ chưa kịp nghĩ nhiều đoàn làm phim chuẩn bị bắt đầu quay. Diệp Y Dung ở góc đọc lại lời thoại, thoáng nhìn lên thấy Cố An Kỳ ngẩn người, ta cười lạnh. quả nhiên cố gắng được vài ngày, nghiêm túc vài tuần lại bắt đầu lười biếng. Diệp Y Dung khinh thường quay , trở về vị trí của mình.

      Chuẩn bị!” Cố An Kỳ nghe thấy tiếng loa mới hoàn hồn, chớp mắt nhìn địa điểm quay phim.

      “Action!”

      “Bội Quân, chị… chị thể làm như vậy! thế nào Ôn gia cũng là nhà chị, sao chị có thể… Sao có thể…” Lưu Chân Chân kéo tay áo Ôn Bội Quân, lo lắng , “Chị chắc chắn hối hận!”

      Ôn Bội Quân vung mạnh tay, lạnh lùng nhìn Lưu Chân Chân: “Tôi thể làm sao? Lưu Chân Chân, có phải nhiều chuyện quá rồi ? Chuyện Ôn gia nhà tôi… khi nào đến lượt Lưu gia các người đến xoi mói ?”

      Lưu Chân Chân xấu hổ co rụt lại, nhưng ngay sau đó lại kiên trì : “Chị làm vậy chú đau lòng .”

      Ôn Bội Quân trả lời nhưng trong nháy mắt Lưu Chân Chân vừa xong, cả người làm cho người ta cảm giác giống như trước. lạnh lùng nhìn chằm chằm Lưu Chân Chân, trong mắt dường như chứa đầy hận thù đến tận xương tủy cùng căng thẳng tức giận, nhưng sâu trong đôi mắt nâu thấy đáy, dường như lại cất cất giấu cảm xúc nào đó tên là —— ghen tị.

      “Lưu Chân Chân, tôi cảnh cáo , còn ăn lung tung câu nữa tôi nhất định làm cho cùng mẹ cuốn gói khỏi đây ngay lập tức.” Ôn Bội Quân mặt chút thay đổi nhìn chằm chằm ống kính để biểu hơn, Lâm Hạc Quần ở đầu kia ống kính nhìn chằm chằm vào biểu cảm của , cảm giác duy nhất chính là cả người rét run, xem ra hôm nay mặc áo khoác vẫn chưa đủ dày.

      Ngày thường Ôn Bội Quân tuy rằng cũng vô cùng xuất sắc, nhưng đến mức khiến Lâm Hạc Quần cảm thấy đỉnh điểm trầm khủng bố như hôm nay. Tuy nhiên nếu nhìn kỹ phát giờ phút này Cố An Kỳ Ôn Bội Quân tuy nhìn qua cực kì mạnh mẽ, u ám, trông có vẻ khó tiếp xúc nhưng có thể nhận ra tâm hồn yếu ớt, tinh tế mà lại mẫn cảm. nghe có vẻ khó tin nhưng Cố An Kỳ đúng là dung hợp được hai loại biểu cảm phức tạp với nhau, hôm nay Cố An Kỳ dường như càng nỗ lực quay phim… Lâm Hạc Quần hơi suy nghĩ nhìn màn giằng co giữa hai người. dường như biết năng lực diễn xuất của Cố An Kỳ đến đâu, vốn cho rằng xác định được, nhưng cuối cùng lại phát kết quả luôn cao hơn so với dự đoán.

      Cảnh này quay xong rất nhanh, Lâm Hạc Quần gật đầu, vừa lòng hô: “Cut!”
      DionPhong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :