[Series] Mười tội ác – Tri Thù

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Matcha2604

      Matcha2604 Well-Known Member

      Bài viết:
      582
      Được thích:
      1,771
      Chương 3: Ác quỷ bóng đè

      Hot-boy của trường bị sát hại, hung thủ dùng lớp màng nilon mỏng cuốn thi thể nạn nhân thành hình cầu, treo mái nhà khu lớp học. Thi thể nạn nhân giống như tổ ong bắp cày khổng lồ, trong mỗi mắt của "tổ ong" đó là con "nhộng" đúng nghĩa, chỉ khác rằng đó phải nhộng ong, Lớp nilon này từng dùng để che rau ngoài ruộng, đó có dính trứng sâu, sau tuần người ta mới phát ra cái xác. Khi bác sĩ pháp y dùng dao giải phẫu rạch lớp màng nilon, mùi hôi nồng nặc xông ra, sau đó là xuất của vô số những con ngài đêm, những con ngài đó cứ thể bay , bay mãi, trở về chính căn phòng của cậu học trò xấu số.

      Tổ chuyên án và cảnh sát địa phương đều cho rằng hung thủ rất có thể là người trong trường học này.

      Tổ của Giáo sư Lương rất nhanh chóng tìm được nguồn gốc của lớp nilon. khu nhà kính trồng rau cách tường bao của trường trung cấp dạy nghề xa bị mất hơn ba mươi mét màng nilon mỏng hung thủ mưu gây án từ trước nên mới lấy trộm số màng nilon này.

      Khi cảnh sát tiến hành điều tra học sinh của hai trường, phòng kí túc xá của nạn nhân bỗng nhiên xảy ra hỏa hoạn.

      Trong phòng Lý Thông Hạo có bốn học sinh, ngoài cậu ta ra ba người còn lại là: Trần Thương Hải, Lạc Lạc và Trình Bối Dương.

      Lý Thông Hạo là con nhà giàu, thường ngày rất hay chăm sóc giúp đỡ các bạn cùng phòng. Những người bạn cùng phòng của cậu cũng rất đau xót khi Thông Hạo gặp nạn, nên thương lượng với nhau mua số đồ hàng mã coi như "tiễn đưa" người bạn xấu số về nơi chín suối. Cả ba góp tiền lại, mua nến và giấy tiền, còn định mua cả vòng hoa nữa, nhưng biết phải gửi đâu nên quyết định lấy tiền đó mua ít đồ ăn, rồi đưa về kí túc xá, vừa ăn uống vừa làm lễ "truy điệu".

      Trần Thương Hải : "Chén rượu đầu tiên này ai được uống, chúng ta phải tưới xuống đất."

      Lạc Lạc cất giọng buồn rầu: "Thông Hạo, cậu lên đường bình an nhé, bọn tớ nhớ cậu lắm."

      Trình Bối Dương thút thít: "Đại ca ơi đại ca, đại ca chết thảm quá, là kẻ nào làm điều độc ác như thế!"

      Trần Thương Hải gắp miếng rau, uống ngụm rượu, lắc đầu than thở: "Thông Hạo à, cậu đắc tội với ai thế?"

      Lạc Lạc đưa tay với lấy chai rượu trắng, đưa lên tu ngụm, rồi đưa sang cho Trinh Bối Dương, : "Ba người chúng ta sau này nhất định ai được ra ngoài mình."

      Trịnh Bối Dương cầm lấy chai rượu, run rẩy : "Chẳng lẽ hung thủ còn định xuống tay với cả chúng ta nữa sao?"

      Trần Thương Hải đoán già đoán non: "Nhà giàu lắm kẻ ghét ghen mà, nhà cậu ấy nhiều tiền như thế kiểu gì chả đắc tội nhiều người."

      Lạc Lạc : "Thông Hạo là hàng cao to đẹp trai con nhà giàu, còn chúng ta chỉ là lũ "cò tơ", tớ cho rằng đây là vụ giết người vì tình."

      Trình Bối Dương hỏi: ""Nữ thần" bên trường trung cấp dạy nghề, còn cả đứa "nữ cò tơ" của trường mình, đều có dính dáng đến Thông Hạo đúng ?"

      Trần Thương Hải quát: "Đừng lung tung, "nữ thần" sao có thể giết người được chứ, còn đứa "cò tơ" kia chỉ là "nữ thần...kinh" thôi!"

      Ba cậu học sinh vốn biết uống rượu, nên mới sau hồi bắt đầu ngà ngà. Chúng chưa ăn nên có phần hơi đói, liền đố hết chỗ rau thịt thừa vào bình trà lớn bằng thép gỉ, rồi cho thêm ít mì ăn liền cùng với xúc xích, như thế là nồi mì ngon lành và khác lạ. Bên dưới bình trà chúng đốt cây nến, rồi lấy mấy lon nước hết làm nồi, lát sau "nước lẩu" sôi, ba học sinh ngồi quây lại ăn uống vui vẻ.

      Trong kí túc cho phép sử dụng bếp cồn, bếp điện từ, nhưng "sáng tạo" của các học sinh luôn những điều bất ngờ rất lớn, hoàn toàn có thế rằng dù bếp bát, chúng cũng có thể mở đại tiệc cung đình trong kí túc được. Hỡi những người em cùng ăn chung "chậu mì tôm" năm ấy, nay mỗi người nơi, các em giờ sống ra sao?

      Chúng ta ngừng lật giờ những trang kí ức, nhưng chẳng bao giờ có thể tìm lại được những kí ức ngày ấy.

      Sau khi ăn xong, Trinh Bối Dương thu dọn bát đũa, định thổi tắt nến Lạc Lạc này ra ý tưởng lập dị, cậu ta muốn "xì hơi dập lửa". Lạc Lạc tụt quần, nằm xuống giường, chống mông ra ngoài, Trinh Bối Dương cầm cây nến để gần vào "nguồn gió". Trần Thương Hải đứng bên cạnh đưa tay bịt miệng, cố nhịn cười. Lạc Lạc rặn lúc, cuối cùng cũng "nổ" quả "bom khí" rất lớn, tiếng nổ vừa vang lên, quá cầu lửa lớn bùng cháy giữa phòng.

      điều chú ý tưởng chừng vô lí nhưng lại rất quan trọng "Đứng xa nguồn lửa khi... xì hơi!", do đó trò nghịch dại "xì hơi dập lửa" vô cùng nguy hiểm.

      Thành phần chính trong "hơi" là Metan (CH4), loại khí dễ cháy, thậm chí có thể gây nổ. Đây thực lời cảnh báo thể xem . thế giới từng xảy ra vụ việc, trong ca phẫu thuật đường ruột, dao phẫu thuật bằng điện chẳng may bị đoản mạch gây ra tia lửa điện, gặp phải khi rò rỉ từ trong đường ruột gây nổ tung đoạn ruột của bệnh nhân. Cục Hàng vũ trụ Mĩ bỏ ra khoản tiền lớn, thiết lập chương trình nghiên cứu toàn diện về "hơi", với mục đích giải quyết vấn đề "xì hơi" của các nhân viên hàng vũ trụ.

      Trình Bối Dương giật mình, sợ Lạc Lạc bị chính "quả cầu lửa" của mình làm hỏng, nên vội vàng đặt cây nến xuống góc tường. Cây nến chẳng may bén lên tấm poster truyện Naruto của Nhật Bản dán tường, rồi lan sang chiếc màn, khiến ngọn lửa ngày càng lớn. Ba cậu học sinh vội chạy khỏi kí túc gọi cứu viện. Căn phòng của họ cách nguồn nước rất gần nên ngọn lửa nhanh chóng được khống chế và dập tắt.

      Ba người bạn cùng phòng của nạn nhân Lý Thông Hạo là đối tượng điều tra hàng đầu của phía cảnh sát, thế nhưng họ phải những người cuối cùng gặp nạn nhân.

      Bao Triển hỏi trong thời gian xảy ra vụ án họ ở đâu, Tô My ngồi cạnh ghi chép.

      Trần Thương Hải trả lời: "Cháu á? Cháu chơi ngoài quán game, có bạn có thể làm chứng ạ."

      Bao Triển hỏi: "Bạn đó tên gì? Chúng tôi chứng thực thông tin."

      Trần Thương Hải trả lời: "Cậu ta tên là Gừng Thối, ông chủ quán game cũng có thể chứng minh điều đó ạ."

      Lạc Lạc trả lời: "Tối hôm đó cháu và Trình Bối Dương ở phòng đọc sách, rồi ngủ, cả tối hề ra ngoài."

      xong Lạc Lạc còn bổ sung thêm câu: "Chúng cháu ai ngủ giường người đấy."

      Trình Bối Dương và Lạc Lạc đều khai giống nhau.

      Ba cậu học sinh này đều chuẩn bị thi vào trường dạy nghề, định học lên đại học, các giáo viên hầu như buông lỏng quản lí với những học sinh này. Chúng bỏ học như cơm bữa, có học sinh mấy ngày liền tới lớp, giáo viên chủ nhiệm cũng quan tâm.

      Lý Thông Hạo tính tình hòa nhã, nhiều bạn bè, các mối quan hệ xã hội tương đối phức tạp, sau quá trình điều tra vất vả, cuối cùng cảnh sát cũng dựng được thời gian biểu của nạn nhân trong ngày xảy ra vụ án. Lý Thông Hạo chết vào ngày thứ sáu, buổi chiều hôm đó sau khi tan học, cậu ta đến chơi bóng rổ trong sân vận động chứ trở về phòng, điều này được số nhân chứng chứng thực. Cậu ta mặc bộ đồ giống hệt bộ đồ khi tìm thấy xác. Thời gian gặp nạn vào khoảng 7, 8 giờ tối, đó là khoảng thời gian tự học, Lý Thông Hạo mất tích kể từ đó, và còn ai trông thấy cậu ta nữa

      Nạn nhân mất tích suốt tuần nhưng phía nhà trường cũng hề chủ ý tới.

      Do cha của Lý Thông Hạo từng có lời trước với phía nhà trường, rằng con trai ông sau khi tốt nghiệp Hông Kông học tiếp, nên nhà trường gần như "mở cửa" hoàn toàn cho Lý Thông Hạo, quản thúc, để cậu ta tự do ra vào trường học. Lý Thông Hạo mất tích tuần liền, ba học sinh cùng phòng cũng lấy gì làm lạ, họ khai với cảnh sát như sau:

      Trần Thương Hải: "Kể cả là trường nội trú Lý Thông Hạo cũng có thể về nhà mình ở, ai bảo cậu ta là con nhà giàu cơ chứ."

      Lạc Lạc: "Có thể ấy xin nghỉ ốm sao, trước đây cũng từng có lần như thế mà, có mấy lần còn giả vờ xin nghỉ ốm chơi game thông đêm ấy."

      Trình Bối Dương: "Suốt tuần nay, cháu cứ tưởng ấy đâu du lịch rồi cơ, ai mà nghĩ là ấy bị treo mái nhà như thế cơ chứ."

      Bất cứ vụ hung án nào cũng đều có những yếu tố cơ bản: Thời gian, địa điểm, nhân vật, động cơ, hung khí và cách thức gây án.

      Thời gian: 7 giờ tối thứ sáu.
      Địa điểm: Mái nhà khu lớp học.
      Nhân vật: Hung thủ rất có thể là học sinh, và rất có thể có liên quan đến nạn nhân.
      Động cơ: Chưa .
      Hung khí: Dao thường, màng nilon mỏng, băng dính...
      Cách thức: "Dùng dao đâm bị thương nạn nhân nhưng chết, dùng lớp màng nilon từng che rau ngoài ruộng bọc quanh người nạn nhân rồi dùng băng dính gia cố lại, treo lên giá chơi bóng rổ, nạn nhân chết do ngạt thở."

      Sau khi dập lửa, các tài sản trong kí túc thiệt hại nhiều, nhưng chiếc giường của Trình Bối Dương cháy rụi, đêm đó cậu ta đành phải ngủ giường của Lý Thông Hạo. Sau khi cảnh sát thẩm vấn xong, ba học sinh này lại bị giáo viên phê bình thêm trận nữa, chúng có phần sợ hãi, nằm chuyện đến nửa đêm, Trần Thương Hải và Lạc Lạc mệt quá ngủ lúc nào biết, chỉ còn lại mình Trình Bối Dương.

      Bỗng nhiên, Trình Bối Dương nhớ ra rằng mình ngủ giường của "người chết". Cậu có phần sợ hãi, những lại ngại dám gọi hai bạn cùng phòng dậy, nghĩ bụng đành ngủ tạm đêm vậy.

      Hơn nữa, Trình Bối Dương cho rằng, "người chết" kia dù sao cũng là người bạn tốt của mình, dù có biến thành quỷ cũng bao giờ quay về hại cậu.

      Cậu học sinh này trước kia chưa từng xem bộ phim kinh dị, hay đọc cuốn truyện ma nào, và cũng chưa bao giờ tin vào những tin đồn ma quỷ trong kí túc xá. Cậu nằm đó mình, trong đầu miên man bao suy nghĩ hỗn độn, rồi thiếp lúc nào hay. Cậu ta ngủ giường tầng hai, chính là giường của nạn nhân. Nạn nhân bị treo mái tòa nhà lớp học suốt tuần liền, toàn thân thối rữa, giỏi bọ lúc nhúc. Ngoài cửa sổ là màn đêm u ám, cậu cảm nhận được có ai đó vừa bước vào phòng, rồi đứng ngay đầu giường nhìn thẳng vào cậu. Nghĩ rằng đó có lẽ là bạn cùng
      phòng vừa tắm về, Trình Bối Dương cất tiếng hỏi: " tắm về à? Thôi ngủ ."

      Người kia lên tiếng: "Tôi vừa mái nhà xuống."

      Trình Bối Dương mơ màng hỏi: "Mái nhà gì cơ?"

      Vừa hỏi xong cậu thấy có gì đó bất thường trong lòng có cảm giác người đứng ở kia phải là bạn cùng phòng. Trình Bối Dương lấy hết bình tĩnh mở mắt nhìn, căn phòng chìm ngập trong màn đêm, chỉ lờ mờ thấy có bóng người đứng đó nhưng nhìn khuôn mặt. Trình Bối Dương thấy tiếng kia quen thuộc, người trước mặt cậu cố tình quay mặt lại nửa, đường như muốn để Trình Bối Dương nhìn , sau đó lại cất tiếng, chầm chậm từng từ : "Tôi... ... chết!"

      Trình Bối Dương toàn thân nổi da gà, đó ràng là giọng của Lý Thông Hạo.

      Trình Bối Dương kinh hãi hét lên: "Cậu chết rồi, đừng có tới đây."

      Người kia vẫn tiến lại gần, định trèo lên giường. Trình Bối Dương đưa tay đẩy người kia cái.

      Trình Bối Dương cảm giác tay mình vừa chạm vào thứ gì đó thối rữa và trơn tuột, người kia ngã nhào, lúc chạm đất bỗng phát ra thử thanh giống như bộ xương người bị vỡ vụn.

      Trinh Bối Dương sợ hãi nằm chết lặng ở đó, nhìn chằm chằm xuống dưới nền nhà, cậu ta thấy người kia bờ dậy, ngẩng đầu, hai tay chống xuống đất, rồi cả cơ thể nhàng bay lên giường, trông y hệt như cảnh quay trong phim. Kì quái hơn, tư thế của người kia giống như con ngài vỗ cánh, bay theo hình vòng cung trong trung rồi mới đáp xuống giường, sau đó lại trở về hình dạng cũ.

      Trình Bối Dương quá sợ hãi, chỉ còn biết nhắm tịt hai mắt, cơ thể cứng đờ, người kia cứ thế nằm xuống bên cạnh cậu, cậu cảm thấy bên mình trở nên u khác thường.

      Bỗng nhiên, bàn tay lạnh ngắt giữ chặt lấy cổ cậu, người đó cất tiếng: "Tôi kể cho cậu nghe người giết chết tôi."

      Trình Bối Dương dựng tóc gáy, cậu mở to mắt, tự bảo mình đây chỉ là cơn ác mộng.

      Trình Bối Dương mở mắt, nằm chết cứng giường, thể động đậy cũng thể cất tiếng, bên cạnh cậu giờ đây là người chết, chen chúc với câu chiếc giường cá nhân. Cậu lấy hết dũng cảm lật người sang bên, rồi nghe thấy phía sau tai mình vọng lại thử thanh lạnh lẽo: "Quay người lại, nhìn tôi đây."

      Trình Bối Dương căng mắt nhìn khuôn mặt kia, khuôn mặt người chết nhợt nhạt ngũ quan phân hủy hết, từng búi giòi đó động đậy...

      Người đó lại cất tiếng đầy ghê sợ: "Cậu... ngủ giường của tôi."

      Điều kinh hoàng nhất trong các kí túc xá là gì?

      phải là những cái tủ, phải là phía sau cánh cửa, mà chính là chiếc giường của bạn. Trường học nào từng có học sinh tự sát hoặc bị người khác giết hại. Nhà trường bao giờ bỏ những chiếc giường mà các học sinh đó từng ngủ, mà chúng tiếp tục trở thành nơi ở của học sinh khác. Nếu bạn để ý, phát ra số chiếc giường rất kì lạ, dù cho kí tức nóng nực cỡ nào, khi đêm đến, những chiếc giường vẫn rất lạnh lẽo, những học sinh ngủ đó thường xuyên gặp ác mộng, ốm đau, hoặc bị bóng đè.

      Những oan hồn siêu thoát thường quanh quẩn ở những nơi quen thuộc khi còn sống, số chiếc giường có thể có những thứ " sạch ", và rất có thể chính là chủ nhân khuất của chúng. học sinh nào biết những người trước đây từng ngủ chiếc giường của mình xảy ra những chuyện gì, họ còn sống hay chết.
      thutran, Chrislinhdiep17 thích bài này.

    2. Matcha2604

      Matcha2604 Well-Known Member

      Bài viết:
      582
      Được thích:
      1,771
      Chương 4: Đen-quê-béo-tròn

      Trình Bối Dương giật mình tỉnh giấc, thấy Trần Thương Hải và Lạc Lạc nhìn cậu bằng ánh mắt sợ hãi. Trình Bối Dương mồ hồi đầm đìa, tròng mắt căng ra, sắc mặt trắng bệch, miệng cậu ngừng phát ra những thanh kì quái, giống như tiếng vịt kêu. Hai người bạn cùng phòng bị tiếng kêu của cậu làm tỉnh giấc, cả hai đều cho rằng cậu vừa bị bóng đè.

      Bóng đè hoàn toàn giống với ác mộng, mà là trạng thái nửa mơ nửa tỉnh, có người thậm chí còn hoàn toàn tỉnh táo về mặt ý thức, nhưng cơ thể thể động đậy nổi, và cũng thể được, Khi bị bóng đè, người ta thường sinh ra ảo giác, những ảo giác trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ này vô cùng chân thực.

      Trong kí túc bắt đầu truyền tai nhau chuyện về căn phòng có ma, vụ án Lý Thông Hạo bị giết cũng được vẽ thêm nhiều tình tiết mới. Các bạn học cho rằng, Lý Thông Hạo đắc tội với các giáo viên trong trường, nên bị các giáo viên này bắt cóc, định đòi 100 vạn tệ tiền chuộc, sau đó giết hại nạn nhân. Lý Thông Hạo chết cách đau đớn, oan hồn cậu ta biến thành ngài đêm bay bay lại trong trường.

      Các học sinh mỗi khi nhìn thấy ngài đêm đều sọ hãi : "Đừng... đừng lại đây! Lý Thông Hạo, phải tôi hại cậu đâu."

      Những tin đồn kia cũng phải bỗng dưng mà có, tổ chuyên án điều động lực lượng điều tra các giáo viên của hai trường và người nhà của Lý Thông Hạo, cha mẹ nạn nhân phủ nhận thông tin bắt cóc tống tiền.

      Đội của giáo sư Lương điều tra ra được manh mối, Lý Thông Hạo từng tập hợp bạn bè, đánh nhau tập thể với các học sinh của trường trung cấp dạy nghề.

      Bao Triển, Họa Long và Tô My cũng điều tra được, Lý Thông Hạo từng phát động phong trào tẩy chay nhà ăn của trường, trong mắt các giáo viên, Lý Thông Hạo là học sinh vô cùng cực đoan và thường xuyên gây . Trường trung cấp dạy nghề và trường cấp hai thực nghiệm chỉ cách nhau bức tường, chỉ có cùng sân vận động, mà còn có chung cả nhà ăn. Trường trung cấp dạy nghề mới mở chuyên ngành nấu ăn, "tác phẩm" thực tập của những học sinh chuyên ngành này trở thành các món trong nhà ăn dành cho học sinh, nhà trường cho rằng như thế cho đỡ lãng phí, tận dụng mọi thứ có thể dùng.

      Đánh giá Chung của các học sinh đối với những món ăn của nhà ăn là: "Nuốt trôi!"

      Chắc chắn đánh giá này nhận được đồng tình của đại đa số các học sinh toàn Trung Quốc.

      Món khoai tây nạo có sợi mỏng như to, có sợi to như ngón tay cái, đó là "tác phẩm" của việc các học sinh khác nhau sử dụng các loại dao khác nhau để gia công.

      Trong đĩa ớt ngọt xào thịt có đủ các vị chua cay mặn ngọt, đó là món "nộm" trộn lại bằng những đĩa xào của nhiều học sinh khác nhau, thay vì bỏ chung vào thùng rác, chỉ bằng "đổ" vào bụng các học sinh.

      Việc gắp phải vải sợi tóc hay hai sợi sắt cọ nồi là điều dễ hiểu, có những học sinh còn ăn phải cả đinh ốc và tiền xu ấy chứ.

      Chàng hot-boy Lý Thông Hạo từng phát động phong trào tương đối lớn, tẩy chay nhà ăn, cậu lấy chữ kí của hàng trăm học sinh, cầu nhà trường phải cải thiện các món ăn, được tiếp tục đưa những món ăn thừa, món ăn hỏng của học sinh chuyên ngành nấu ăn vào bữa cơm của học sinh nữa. Mặc dù nhận được ủng hộ của rất nhiều học sinh, nhưng phía nhà trường vẫn đồng ý, thậm chí Lý Thông Hạo còn bị đưa ra phê bình trước toàn trường, rồi cuối cùng việc cũng lắng xuống.

      Chỉ có lần, nhà trường đối đầu bếp, các món ăn trở nên rẻ và ngon hơn, đó là lần Phó chủ tịch tỉnh đến thị sát toàn trường.

      Có hai bài viết ghi lại cảnh tượng ngày hôm đó bài được đăng báo chính thống, bài do các học sinh tự đăng QQ của mình. Nội dung hai bài viết đó như sau:

      Bài báo chính thống:

      "Ngày 19 tháng 5 vừa qua, Phó chủ tịch tỉnh đến thăm trường ta, gặp mặt toàn bộ cán bộ giáo viên và học sinh của trường, tìm hiểu tình hình xây dựng và phát triển của trường, giúp đỡ nhà trường điều chỉnh và giải quyết các vấn đề thực tế. Phó chủ tịch tỉnh nhấn mạnh, phải đặt quan điểm phát triển khoa học lên hàng đầu, quán triệt sâu sắc tinh thần hội nghị công tác giáo dục toàn quốc và toàn tỉnh, nắm bắt cơ hội, tiếp tục phát triển, đẩy mạnh giáo dục toàn diện và bền vững..."

      Trong buổi trưa cùng ngày, Phó chủ tịch tỉnh đến thăm nhà ăn học sinh, cùng học sinh trong trường xếp hàng lấy bữa trưa, ngồi cùng bàn vừa ăn vừa trò chuyện thân thiết cùng các học sinh trong trường. Những câu hỏi quan tâm như: Bữa trưa của trường ra sao? Việc học tập có áp lực ? Sau khi tốt nghiệp có dự định gì? Đều được Phó chủ tịch tỉnh hỏi rất kĩ càng, rồi cổ vũ các học sinh của trường cố gắng tranh thủ thời gian học tập và ôn luyện, sau này trở thành lớp người xuất sắc, tiếp bước tầng lớp cha ông xây dựng nhà nước Xã hội Chủ nghĩa giàu mạnh.

      Trợ lí Chủ tịch tỉnh, thư kí Ủy ban tỉnh và các đồng chỉ phụ trách các cơ quan liên quan của tỉnh cũng đến dự.

      Bài đăng của học sinh:

      "Cha mẹ ơi, trưa ngày 17 nhận được thông báo Phó chủ tịch tỉnh đến thị sát trường vào ngày 19, còn ăn cơm cùng học sinh tại nhà ăn.
      Từ hôm 17, các tờ quảng cáo trong trường đều được dọn dep, nhà trường con thuê cả súng xịt nước cao áp về để xử lí những tờ quảng cáo cứng đầu, bức tường bỗng mỏng trông thấy, bao lâu rồi mới lại nhìn thấy bức tường sạch như vậy. Nhà ăn cũng bắt đầu dọn đẹp cách toàn điện, sàn nhà sạch bóng như vừa được bầy chó liếm lượt, lớp kính của trơn mịn đến mức bất cứ con ruồi nào đậu vào cũng phải ngã què cẳng, rèm cửa được thay bằng bộ mới toanh, cả bát đĩa, đèn điện cũng được đối mới hết, cửa sổ dán lên những đoạn băng rôn mới, mấy bà nhà bếp còn mặc cả tập đề, ông chủ múc cơm đeo cả khẩu trang mới ghê, cơm cũng được cho nhiều hơn, thái độ bà bán thẻ cơm cũng niềm nở hơn hẳn...

      Ngày 19, Phó chủ tịch tỉnh giá lâm!

      Trong trường khoanh sẵn khu vực báo chúng tôi vào đó ngồi chờ sẵn để ăn cơm cùng Phó chủ tịch tỉnh, mấy bà nhà bếp hôm nay biến thành những lễ tân lịch , nhìn thấy đứa nào vào "vùng cấm địa" là nhắc nhở mau rời chỗ khác. Lúc chúng tôi đến nơi, cũng chuẩn bị ngồi xuống bà ta bảo ngồi được, lát nữa có người tới ngồi. Chúng tôi nguýt bà ta cái, bảo rằng mình chính là người được sắp xếp ngồi ở đó. Hai bên cười trừ tiếng cho qua chuyện và kể từ đó mỗi khi có ai đến ngồi chúng tôi đều phải hỏi câu: "Này... được xếp ngồi đây hả?" ăn mà chẳng khác nào điểm danh. Quả là củ chuối!

      lát sau, giờ vàng sắp tới, phòng hậu cần thông báo để chúng tôi bắt đầu xếp hàng lấy cơm. Cơm hôm nay cần lấy thẻ mà được miễn phí, giống như lão ở phòng hậu cần bảo, hôm nay là ngày cứu tế. Tất cả mọi người bắt đầu "hành động", cả nhà ăn hôm này giống như nhà hàng buffet vậy, sướng thôi rồi! Mỗi học sinh sau khi lấy xong phần cơm của mình đều phải ngồi chờ, chờ ăn cơm cùng Phó chủ tịch tỉnh. Chờ mãi vẫn thấy "lãnh đạo" đâu, mấy đứa khác trong nhà ăn nhìn chúng tôi như nhìn người ngoài hành tinh bằng, lũ học sinh ngồi trong nhà ăn, ôm bát cơm mà ăn, đúng là dở hơi .

      Đến 12 giờ 20, vẫn chưa thấy lãnh đạo tới, giáo viên tới bảo chúng tôi bỏ phần cơm nguội kia , lấy phần mới, được để Phó chủ tịch tỉnh nhìn thấy cơm nguội. Haizz, cơm ngon như thế này còn chưa ăn được miếng nào phải bỏ , nhưng còn cách nào khác đâu... Bỏ thôi!

      Cuối cùng Phó chủ tịch tỉnh cũng đến, lúc bánh ngọt mới được đưa ra, bao nhiều thứ bánh vừa ngon vừa đẹp mắt... Các bạn bắt đầu ùn ùn kéo đến muốn mua, nhưng bà bán cơm chỉ nhếch mép cười, rồi : "Xin lỗi, bánh này bán."

      loạt món mới lại được đưa lên, cha mẹ ơi, vừa ngon vừa bổ vừa rẻ, còn gì để . Cà chua sốt trứng gà cuối cùng có trứng gà , gà xào thập cẩm cuối cùng cũng có thịt gà rồi, thịt kho tàu và cá khô chiên rẻ đến bất ngờ, món đắt nhất cũng chỉ có bốn tệ, biết phải miêu tả như thế nào, vì về cơ bản thể hình dung nổi những điều tuyệt vời đó.

      lần nữa chúng tôi lại có cơ hội thường thức những món ăn mới ra lò, ngồi chờ Phó chủ tịch tỉnh bao nhiêu lâu, cuối cùng Phó chủ tịch tỉnh lại ngồi sang bán ngay trước mặt chúng tôi, cái bác Phó chủ tịch tỉnh này chẳng chuẩn chút nào, sao lại nghe theo sắp xếp của tổ chức như thế nhỉ.

      Nhưng mà cũng may, bàn phía trước đó cũng toàn những người được "gài sẵn", nên cũng chẳng sao, hi hi!

      Sau khi ăn xong, chúng tôi còn được bắt tay với Phó chủ tịch tỉnh, từ đó bàn tay của chúng tôi còn là những bàn tay tầm thường nữa! Ha ha!

      Cuối cùng Phó chủ tịch cũng rồi...

      Tổ chuyên án cũng từng ăn cơm tại nhà ăn của trường, vừa là để trao đổi tình hình vụ án, vừa để tiếp cận với các học sinh trong trường, các học sinh ở đây có vẻ kén chọn các món ăn cho lắm. Phó cục trưởng Lương dù có khó nuốt đến đâu, nhưng vì mục đích phá án, ông vẫn cố gắng nhẫn nhịn vì đại cục.

      Giáo sư Lương: "Tổ chúng tôi phát ra ké đáng nghi, tại vẫn điều tra phía ngoài, tổ của cậu có tiến triển gì mới ?"

      Họa Long: "Chúng cháu cũng tìm ra người rất đáng nghi."

      Bao Triển: "Người bị tình nghi nhất định phải là hung thủ."

      Tô My: "Giáo sư, cứ để xem tổ nào tìm thấy hung thủ trước, nếu chúng cháu tìm thấy trước, bác phải ngoan ngoãn quay về với chúng cháu đấy."

      Giáo sư Lương: "Tôi suy nghĩ xem tổ chuyên án có nên kết nạp thêm thành viên nữa hay ."

      Họa Long, Bao Triển và Tô My nhìn nhau, biết phải trả lời ra sao.

      Phó cục trưởng Lương cắn miếng bánh bao, rồi ngừng lại, đưa tay gỡ từ kẻ răng ra mẩu móng tay, ông đập bàn quát lớn: "Gọi ngay hiệu trưởng đến đây cho tôi."

      Hiệu trưởng trường trung cấp dạy nghề tới nơi, Phó cục trưởng Lương : "Đồ ăn khó nuốt chúng tôi cũng ý kiến gì, tại sao trong nhân bánh bao lại có cả móng tay? Có phải trong trường lại có vụ án mạng nào nữa ?"

      Hiệu trưởng lắp bắp, chiếc móng ta có thể do học sinh nào đó khi cắt cẩn thận làm rơi
      vào, ông hứa hẹn sau này nhất định cải thiện bữa ăn của học sinh, tăng cường kiểm tra vệ sinh thực phẩm.

      Cùng với việc sâu điều tra, hai kẻ tình nghi dần dần rơi vào tầm ngắm của cảnh sát.

      Trong vụ án "người kén" này, có bất cứ manh mối nào cho thấy đây là vụ giết người vì tiền, cảnh sát định hướng vụ việc có thể là giết người trả thù hoặc do mâu thuẫn tình cảm.

      Cả hai kẻ tình nghi đều là nữ, người là hoa khôi của trường trung cấp dạy nghề, tên Bạch Băng Á là xinh đẹp, học chuyên ngành thư kí doanh nghiệp, thích mặc đồ công sở, được rất nhiều nam thanh niên theo đuổi, nữ sinh này chính là bạn của Lý Thông Hạo. Hot-boy và hoa khôi, trai tài sắc, các bạn khác trong trường đều vô cùng hâm mộ cặp đôi này.

      Người còn lại là nữ sinh lớp 8 của trường cấp hai thực nghiệm, biệt danh Đen Quê Béo Tròn. Tên làm sao người làm vậy, nữ sinh này trong vừa đen, vừa quê mùa, lại béo tròn quay, đa số các bạn chỉ gọi có bằng cái tên ngắn gọn "Quê Béo Tròn", do đó rất ít người biết tên của nữ sinh này là gì. Khi cảnh sát kiểm tra lịch sử cuộc gọi của Lý Thông Hạo phát số cuộc gọi mà nữ sinh này gọi cho nạn nhân lên đến cả nghìn cuộc.

      Quê Béo Tròn mê mệt Lý Thông Hạo, đây là điều cả trường đều biết, nhưng sau khi chàng hot-boy gặp nạn, hề tỏ ra đau buồn, mà ngược lại cả ngày cười vui vẻ.

      Họa Long, Bao Triển, Tô My gọi Quê Béo Tròn đến "văn phòng" trong xe cảnh vụ, tiến hành điều tra bước đầu.

      Nữ sinh to béo này quả là danh bất hư truyền, vai to lưng chắc ~ hông toàn thịt, Tô My đứng bên cạnh chẳng khác nào con chim .

      Những học sinh nam bình thường nếu trong tay có vũ khí đều phải đối thủ của nữ sinh này, nhìn từ góc độ sức khỏe, này hoàn toàn có khả năng gây án. Mặc dù vẻ ngoài chẳng khác gì con gấu to lớn, nhưng nữ sinh này vẫn có trái tim yếu đuối.

      "Quê Béo Tròn" ngượng ngùng kể với ba người Họa Long cả quá trình từ khi quen biết đến nhau giữa và Lý Thông Hạo.

      Tô My hỏi bằng giọng nghi ngờ: "Hai cậu... nhau? Lý Thông Hạo thích ?"

      "Quê Béo Tròn" trả lời cách tự tin: "Đúng thế! Cậu ấy thích em cũng phải có lí do sao?"

      Bao Triển vừa ghi chép vừa hỏi: "Tình cảm của hai người phát triển đến mức độ nào rồi?"

      "Quê Béo Tròn" cúi đầu, đưa tay cuốn những lọn tóc rồi nũng nịu trả lời: "Em... em vẫn còn trong sáng lắm..."

      Họa Long nghiêm nghị hỏi tiếp: "Các bạn học phản ánh rằng có lần suýt cưỡng bức Lý Thông Hạo ngay trong lớp học, có chuyện đó ?"

      "Quê Béo Tròn" tròn mắt, : "Làm gì có! Chúng em đều tự nguyện, đó là giao hòa giữa thân thể và tâm hồn. Chỉ có điều, hiểu vì sao cậu ấy lại bỏ chạy.."

      Tô My hỏi: "Người thương bị hại chết, vì sao buồn phiền mà lại vui vẻ như thế?"

      "Quê Béo Tròn" trả lời: "Em khóc đến sưng đỏ cả hai mắt nhưng em phát ra bí mật."

      Tô My lập tức hỏi: "Bí mật gì? Có thể kể cho chị nghe ? Bọn chị giữ bí mật cho em."

      "Quê Béo Tròn" lại ngượng ngùng, đáp: "Em phát ra, cậu ấy chết, mà sống trong chính cơ thể em."
      thutran, Chrislinhdiep17 thích bài này.

    3. Matcha2604

      Matcha2604 Well-Known Member

      Bài viết:
      582
      Được thích:
      1,771
      Chương 5: Búp bê

      Trước đây, nữ sinh vừa đen vừa béo vừa lùn này sống cuộc sống rất đỗi yên bình và tĩnh lặng.

      Từ khi bảy tuổi cho tới tận năm mười sáu tuổi, "Quê Béo Tròn" có lấy người bạn chân chính, người cũng có.

      này là fan hâm mộ của rất nhiều ca sĩ nổi tiếng. đặc biệt thích những chàng trai có ánh mắt hút hồn, tất cả các ca sĩ mà thích đầu vì họ có ánh mắt đặc biệt thu hút. thường xuyên đứng trước tivi, phấn khích mình: "Aaa... giết tôi !"

      Khi nhìn thấy Hàn Canh ti vi, hai mắt sáng lên, chảy nước miếng, mắt rời màn hình, : "I love you! I love you so much! "

      Nhìn thấy Võ Nghệ màn ảnh, thốt lên: "Đây mới là ngôi sao của lòng em."

      Thấy nhóm nhạc TVXQ, lẩm bẩm: "Em muốn làm vợ các ."

      Lí Vĩ xuất sân khấu, lại thào: "Lí Vĩ, si tình, ngốc nghếch, đáng thương, cuốn hút."

      thường xuyên tuyên bố mình thích ai đó, rồi tìm kiếm khắp nơi những thông tin liên quan đến thần tượng, có thể chịu đựng nổi ai đó xấu thần tượng của mình, do đó thường xuyên mâu thuẫn với bạn cùng phòng.

      Ngoài việc thích theo đuổi người nổi tiếng, "Quê Béo Tròn" còn thích lên Blog của QQ, thích chụp tự sướng, trước khi chụp thường đeo kính áp tròng, dán mí giả, còn làm các động tác giả nai như đưa ngón tay chọc má, chúm chím môi, mở to mắt ra vẻ đáng thương.


      Có lúc cảm thấy tự ti, có lúc lại nghĩ mình rất đẹp, làm gì có nào như thế?

      hôm, "Quê Béo Tròn" đau khổ bước lững thững trong đường trường, mấy cậu học sinh cùng trường chơi bóng rổ, trái bóng chẳng may lăn tới chân , ngẩng đầu, đưa chân sút mạng vào quả bóng. Kết quả, chỉ thấy chiếc dép bay rất cao, còn quả bóng vẫn đứng yên tại chỗ.

      Các học sinh nam trong sân bóng phá lên cười ầm ĩ cậu nhảy lên đỡ lấy chiếc dép, rồi vừa cười vừa tiến lại trả cho .

      nhìn vào ánh mắt của cậu bạn, trong phút chốc bao nhiêu tình chất chứa trong lòng suốt 16 năm qua ùa về như nước vỡ đê, dâng lên thành từng cơn sóng cồn cào.

      Cậu học sinh đó chính là hot-boy Lý Thông Hạo đó cũng là lần đầu tiên họ quen nhau.

      Từ đó "thay lòng đổi dạ", quên hết những ca sĩ, minh tinh, chỉ còn lại tình nồng cháy dành cho chàng hot-boy chơi bóng rổ.

      chủ động xin số điện thoại và QQ của hot-boy. Buổi tối hôm họ quen nhau, Lý Thông Hạo đến dự sinh nhật người bạn, hát ca khúc nồng nàng, trở về kí túc liền đổi điện thoại sang chế độ im lặng và ngủ. Sáng hôm sau tỉnh dậy, cậu phát điện thoại của mình có 207 cuộc gọi lỡ, cậu dùng điện thoại đăng nhập QQ, thấy đến mấy chục tin "đề nghị kết bạn", tất cả đều là của "Quê Béo Tròn" gửi. Lý Thông Hạo bỗng nhiên thấy khó chịu, chạy thẳng vào nhà vệ sinh nôn ra bằng hết.

      Tối hôm đó, "Quê Béo Tròn" ngừng gọi điện thoại, trong lòng ngập tràn xúc động, vui sướng, hồi hộp, ngượng ngùng, thể nào ngủ nổi.

      Mấy hôm sau, Lý Thông Hạo thể chịu đựng nổi nữa, đành trả lời tin nhắn: " em, làm ơn đừng gọi điện làm phiền tôi nữa được ?"

      "Quê Béo T ròn" nhận được tin trả lời, nhảy lên vui sướng, đứng chân, chân kia giơ lên, quay vòng rồi nhắn tin trả lời: "Lý Thông Hạo , tên nghe "manly", giống như tên người Hàn Quốc vậy. Nhưng mà, em thích gọi là Thông Hạo Sama cơ."

      Lý Thông Hạo trả lời: "Sama là gì? thích gọi thế nào gọi, chỉ cần đừng gọi điện làm phiền tôi nữa là được."

      "Quê Béo Tròn" nhận được trả lời, sung sướng vô cùng rồi hít hơi sâu lấy lại bình tĩnh, nhắn tin trả lời: "Ông xã, em gọi là ông xã được ? Sama là từ trong tiếng Nhật, có nghĩa là đại nhân, điện hạ ấy mà, em rất sùng bái , biết ?"

      Lý Thông Hạo trả lời: " giống như búi trĩ khiến tôi thấy khó chịu biết ?"

      "Quê Béo Tròn" vẫn cố chấp trả lời: "Em nguyện làm viên thuốc đặt hậu môn của ."

      Lý Thông Hạo trả lời: "Mắc ói! Phải làm thế nào mới thôi quấy rối tôi hả? Tại sao Iphone 4 có mục chặn cuộc gọi thế này?"

      "Quê Béo Tròn" trả lời: "Ông xã, em ngoan, em goi điện nữa, nhận lời kết bạn QQ của em , được ?"

      còn cách nào khác, Lý Thông Hạo đành đồng ý làm bạn QQ, và kể từ đó, "Quê Béo Tròn" càng thích chụp tự sướng hơn nữa.

      mượn những bộ váy ngắn theo kiểu đồng phục trường học, rồi mua những đôi tất mỏng màu đen hoặc nhiều màu sắc khác từ những sạp ven đường, nhờ bạn cùng phòng chụp ảnh cho mình. cho rằng chụp tự sướng thể nào thế hết vẻ đẹp của , giờ phải chụp ảnh toàn thân mới thỏa mãn. Tất nhiên chọn cách chụp quỳ, như thế "ăn gian" được chiều cao mét rưỡi của mình, nếu chụp đứng nhất định phải đứng sát tường, hai chân đan vào nhau, đưa tay chữ "V" ra phía trước, như thế cặp đùi voi trông mới có phần thon thả, có dùng mái tóc che bớt khuôn mặt tròn xoe của mình, rồi ghé sát mặt, trợn cặp mắt to bằng hạt đậu xanh ra cho to tròn.

      Sau khi chụp xong, "Quê Béo Tròn" mở phần mềm chỉnh sửa ảnh ra và thao tác cách thành thạo. Tù làm mịn da, chính màu sắc, làm eo, hóp mặt, trắng da, to mắt... cứ thế cho tới khi bản thân cũng còn nhận ra mình nữa có mới hài lòng, cuối cùng là đăng bức ảnh lên Blog QQ.

      Có bạn vào bình luận bức ảnh, gọi là "nữ thần", còn có cả những người lạ muốn làm quen.

      ngồi khoanh chân giường, mặc chiếc váy ngủ do chị họ mua Taobao về, đưa tay vuốt mái tóc bết dính, đọc bình luận của "ông chú" lạ mặt ngỏ lời hẹn hò, trong lòng nghĩ: "Đúng là đồ hâm! Ta đây chỉ Sama của ta thôi, chẳng thèm bọn qua đường đêm."

      "Ông chủ" lạ mặt gửi liền lúc mấy tin nhắn mời gọi, "Quê Béo Tròn" bực đọc trả lời: "Xin lỗi! Tôi có chủ rồi, tôi là bé của Thông Hạo Sama, sống là người của Sama, chết là... linh vật của Sama."

      "Ông chủ" lạ mặt vẫn bỏ cuộc, nhất quyết mời trong ảnh ăn bữa, mong nể mặt mà nhận lời.

      tìm lí do cự tuyệt, nhưng trong lòng có chút buồn bã, nghĩ thầm: "Chú tưởng tôi thích hẹn hò sao? Nhưng gặp ở ngoài chắc chắn chú lại giả vờ vệ sinh rồi chạy mất dép thôi. Tôi có đứng trước mặt chú cũng chẳng nhận ra nổi."

      "Quê Béo Tròn" trang trí Blog của mình rất bắt mắt, nhưng Lý Thông Hạo chưa bao giờ ghé qua, và cũng chẳng có ý định đó, danh sách khách ghé thăm chưa bao giờ xuất tên của cậu.

      "Quê Béo Tròn" chỉ biết an ủi bản thân: "Có thể ấy tự xóa ghi chép ghé thăm của mình chăng, hoặc có thể ấy chẳng thích lên mạng."

      bắt đầu hỏi thăm bạn bè về Sama của mình, Lý Thông Hạo mấy giờ thức giấc, mấy giờ ăn sáng, mấy giờ vệ sinh,... nắm lịch trình ngày của hot-boy trong lòng bàn tay. lỗ mảng xông vào kí túc xá nam, chạy tới phòng Lý Thông Hạo, với ba người cùng phòng của cậu: "Xin cảm ơn mọi người!"

      Trần Thương Hải, Lạc Lạc, Trình Bối Dương đều trợn mắt hiểu có chuyện gì xảy ra, hỏi lại: "Cảm ơn chúng tôi việc gì cơ?"

      "Quê Béo Tròn" trả lời: "Cảm ơn mọi người hàng ngày chăm sóc Sama của tôi."

      Lạc Lạc : "Vãi! ta ở phòng đâu, xin nghỉ ốm du lịch rồi. "

      "Quê Béo Tròn" điềm đạm : "Tôi biết, bất kể ấy có tới chân trời góc bề, tôi cũng phải tiễn nghìn dặm mới rời."

      Trần Thương Hải thắc mắc: " định tiễn nghìn dặm cái gì? A... tôi hiểu rồi, ha ha."

      "Quê Béo Tròn" giọng khẩn khoản, : "Nhờ mọi người việc, nhưng đừng kể với Sama của tôi được . Các có thể lấy trộm và bán "chiến bào" của Sama cho tôi được ?"

      "Quê Béo Tròn" mua con búp bê rất lớn, coi đó là người trong mộng của mình, tối tối ôm búp bê ngủ, còn thường xuyên thầm chuyện với nó. hôm, bỗng có ý tưởng, sẵn sàng bỏ ra tám trăm tệ để mua "chiến bào" của Lý Thông Hạo về mặc cho con búp bê đó.

      "Chiến bào" là gì?

      Đó là bộ đồ thể thao mà Lý Thông Hạo mặc khi chơi bóng rổ, do đó có mồ hôi, và đặc biệt, có mùi cơ thể của Lý Thông Hạo , nên muốn mua lại để mặc cho con búp bê của mình, như thế mỗi khi ôm con búp bê có cảm giác như ôm Lý Thông Hạo.

      Sau hồi cầu xin, muốn mua "chiến bào" Của hot-boy chơi bóng rổ, Trần Thương Hải có phần mủi lòng, định kín đáo bán chiếc áo , nhưng hai người còn lại là Lạc Lạc và Trình Bối Dương cho rằng như thế là tốt, cuối cùng ba cậu học trò đuổi "Quê Béo Tròn" ra khỏi kí túc.

      vô cùng buồn bã, trong tay vẫn cầm nắm định dùng để mua "chiến bào", đó là tất cả số tiền dành dụm và vay mượn khắp nơi mới có đủ.

      "Quê Béo Tròn" hỏi ý kiến mấy bạn, làm thế nào để hot-boy mình.

      Các bạn mỗi người ý, cuối cùng cũng cho ra được kết luận: "Con trai đầu thích con háo sắc."

      "Quê Béo Tròn" cười phá lên, mỗi lần như thế chiếc giường lại rung lên như sắp sập, nghĩ rằng bản năng của chính là "háo sắc", do đó đây là điểm mạnh.

      ôm con búp bê vào lòng, trèo lên giường, : "Thông Hạo Sama, ông xã Thông Hạo, đẹp, đáng , hấp dẫn..."

      "Quê Béo Tròn" đến quán internet, lên mạng thu bài hát, đăng lên Blog QQ của mình, rồi gửi cho hot-boy nghe, định dùng bài hát đó để thu hút chú ý của đối phương.

      Điều đáng là khi bắt đầu cất tiếng hát, tất cả mọi người trong quán internet đều có chung cảm giác bị sét đánh, họ ngừng tay phím, toàn thân như hóa thạch, nhìn "Quê Béo Tròn" ngồi ghế, cơ thể ngúng nguẩy, miệng "hét" lên những ca từ nông cạn từ bài hát chính thống.

      nhiệt tình và lãng mạn ấy vẫn thể cảm động được trái tim của Lý Thông Hạo, chàng hot-boy vẫn hề động lòng trước tình cảm của "Quê Béo Tròn". Cách cuối cùng "Quê Béo Tròn" có thể nghĩ tới, chính là hạ quyết tâm... giảm béo!

      Xung quanh mỗi chúng ta luôn có như thế này: mang lòng chàng trai, nhưng lại cảm thấy vô cùng tự ti về bản thân mình, sống trong góc khuất mà chúng ta nhìn thấy. rất
      kiên cường, nhưng thường cảm thấy độc, mỗi khi mình chỉ biết khóc. Câu cửa miệng của là - giảm béo. Nhưng "kẻ địch" quá mạnh, có đánh thẳng nổi "thịt kho tàu", chịu bại trận trước "gà, vịt quay", phải bó tay với đồ ăn vặt. Khi ra từ "giảm béo", ai còn tin vào điều đó, vì ngay trước đó... vừa ăn uống no nê.

      Sau này, đổi sang câu cửa miệng khác: "Mẹ kiếp! Đứa nào chê tao béo, tao giết đứa ấy."

      Bạn cùng phòng tránh như tránh tà, cố gắng hết mức để chạm mặt, chuyện, động đến con búp bê của .

      Tình của bung nở mọi lúc mọi nơi, cần để ý đến bất cứ ai khác, mãi cho tới ngày, người bạn cùng phòng khi trở về kí túc, phát ra "Quê Béo Tròn" "cưỡng bức" con búp bê. Để tránh rắc rối, bạn cùng phòng đành im lặng quay trở ra, đóng cửa phòng lại, thở phào tiếng rồi bỏ chỗ khác.

      Sau thời gian, "Quê Béo Tròn" tâm với chính bạn cùng phòng chứng kiến cảnh tượng hôm đó: "Tháng này tớ thấy gì, có phải là...tớ bầu rồi ?"

      bạn cùng phòng giật mình, hỏi: "Ai? Với ai cơ?"

      "Quê Béo Tròn" nghĩ lát rồi lại buồn bã : "Đáng buồn là...Tớ vẫn còn nguyên vẹn."

      bạn cùng phòng ngây như trời trồng, từ từ quay sang con búp bê giường "Quê Béo Tròn", rồi hét lên thất thanh, chạy mạch khỏi kí túc.
      thutran, Chrislinhdiep17 thích bài này.

    4. Matcha2604

      Matcha2604 Well-Known Member

      Bài viết:
      582
      Được thích:
      1,771
      Phần 10: Ngôi trường méo mó

      Lời dẫn

      coi độc của tôi là vườn hoa rộng lớn. - Adonis.

      Kí túc xá nữ về đêm, ánh đèn tắt, hành lang chìm trong màn đêm tĩnh mịch. nữ sinh vào vệ sinh, mò mẫm tiến vào gian ở giữa ngồi xuống, xung quanh im bặt, chỉ còn lại tiếng những giọt nước tí tách xuống bồn rửa tay. Nữ sinh nọ sau khi giải quyết xong, định ra rửa tay bỗng nghe thấy tiếng vòi nước bật chảy xối xả, hình như có bàn tay ai đó vừa vặn van hết cỡ.

      Nữ sinh sợ hãi đứng phất dậy, định thần lúc rồi ngó ra phía ngoài... có ai đứng trước vòi nước.

      Trong gian ngay bên cạnh, mặc váy trắng toát, mái tóc dài buông xuống che gần hết khuôn mặt, nhìn chằm chằm vào .


      Chương 1: Cái thai quỷ

      "Quê Béo Tròn" giấu giếm gì việc mình có thai, kể chuyện với hết người này đến người khác, rồi cùng câu: "Nhớ giữ bí mật nhé!", nhưng ai trong trường tin lời . Tổ chuyên án nghe chuyện cũng bán tin bán nghi, Tô My lập tức tìm gặp các bạn cùng phòng "Quê Béo Tròn" để làm việc.

      Bạn A: "Nó là đứa thần kinh, thần kinh tột độ, lại còn ham trai đẹp. Em thường xuyên bị nó làm cho chết khiếp, cái bộ dạng của nó như thế ai mà thèm để ý tới, hơn nữa nó vẫn còn nguyên làm sao mà có bầu được."

      Bạn B: "Cuối tuần nào bạn ấy ra ngoài về cũng hớn ha hớn hở, bảo mình còn nguyên vẹn nữa rồi, phải đốt pháo hoa chúc mừng."

      Bạn C: "Con búp bê của bạn ấy thực rất ma quái, chân con búp bê thường xuyên ướt nhẹp, nhầy nhụa, sau đó lại khô đét vào, đúng là đồ xấu tính lập dị, lấy con búp bê ra tự sướng rồi còn bảo mang bầu búp bê."

      Cảnh sát liệt "Quê Béo Tròn" và hoa khôi Bạch Băng Á vào đối tượng tình nghi hàng đầu, các bạn cùng phòng còn cung cấp tình tiết quan trọng, Bạch Băng Á là bạn của Lý Thông Hạo , "Quê Béo Tròn" chết mê chết mệt, suốt ngày chạy theo Lý Thông Hạo , thế nhưng có giai đoạn, "Quê Béo Tròn" ngày nào cũng chăm chỉ mua đồ ăn sáng cho Bạch Băng Á. Điều này vô cùng đáng nghi, vì "Quê Béo Tròn" vô cùng kẹt xỉ, bỗng dưng tình nguyện mua đồ ăn sáng cho "tình địch", chắc chắn phải có mục đích gì đó. Hơn nữa, trong khoảng thời gian đó, Bạch Băng Á và Lý Thông Hạo chính thức là người của nhau, nên các bạn cùng phòng nghi ngờ "Quê Béo Tròn" cho thứ gì đó vào trong đồ ăn sáng, định đầu độc Bạch Băng Á. Thế nhưng đến giờ Bạch Băng Á vẫn sống rất khỏe mạnh, điều đó khiến mọi người đều cảm thấy vô cùng khó hiểu.

      Giáo sư Lương và Phó cục trưởng Lương trực tiếp thẩm vấn Bạch Băng Á, nhưng nữ sinh này cho biết, và Lý Thông Hạo phải người .

      Giáo sư Lương hỏi: "Cháu cần gánh năng tâm lí, có gì đấy, nhưng nếu cháu dối, mọi việc sau này rất bất lợi cho cháu."

      Phó cục trưởng Lương cũng nghiêm giọng: "Cháu phải nhớ kĩ, tất cả những gì cháu khai ngày hôm nay chúng tôi đều chứng thực lại, đừng bao giờ đánh giá thấp cảnh sát."

      Bạch Băng Á ấp úng: "Cháu... chỉ... chỉ hơi sợ, vì... vì cháu hề cậu ấy, cháu chỉ thấy nhà cậu ấy giàu có thôi."

      Phó cục trưởng Lương hỏi: "Cháu ở đâu hôm xảy ra vụ án?"

      Bạch Băng Á nghĩ lúc rồi : "Quán bar ạ!"

      Phó cục trưởng Lương hỏi tiếp: " quán bar làm gì?"

      Bạch Băng Á cúi đầu, trả lời: "Cháu... Cháu uống rượu cùng khách, nhảy múa. .. kiếm tiền thêm ạ."

      Giáo sư Lương hỏi: "Bên trường cấp hai thực nghiệm có nữ sinh biệt danh "Quê Béo Tròn", cháu có quen bạn ấy ?"

      Bạch Băng Á trả lời: "Cháu biết ạ. Bạn ấy từng theo dõi cháu, nhưng bọn cháu quen nhau."

      Giáo sư Lương hỏi: " quen nhau? Thế tại sao bạn ấy phải mua đồ ăn sáng cho cháu?"

      Bạch Băng Á trả lời: "Vâng ạ! Hồi đó cháu cũng thấy rất kì lạ, mấy ngày liền bạn đó cứ mua đồ cho cháu."

      Giáo sư Lương hỏi: "Mấy ngày?"

      Bạch Băng Á nghĩ lát, trả lời: "Bạn ấy rằng Lý Thông Hạo bảo bạn ấy mua cho cháu trong tuần liền."

      Phó cục trưởng Lương hỏi: "Mua những gì?"

      Bạch Băng Á trả lời: "Cháo đậu đó, bánh chiên trứng gà, mấy loại bánh bao ạ."

      Theo kết quả điều tra bước đầu, cả hai nhân vật bị tình nghi đều có thời gian gây án. Khi xảy ra vụ việc, Bạch Băng Á ở quán bar, còn "Quê Béo Tròn" vẫn ngủ trong kí túc, cảnh sát bắt đầu mở rộng điều tra các mối quan hệ xã hội của hai nữ sinh này, điều theo hướng "thuê giết người", nhưng đây là công việc cần lực lượng cảnh sát lớn, với khoảng thời gian điều tra rất dài. Cảnh sát sau những nỗ lực ngừng, làm được, việc đưa đồ ăn sáng của "Quê Béo Tròn" là dạng hành vi biến thái theo chiều hướng trả thù, do thể chấp nhận được việc người con trai mà mình lại thích khác.

      Lý Thông Hạo và Bạch Băng Á quen nhau trước nhà ăn của trường, người là hot-boy, người là hoa khôi.

      mặc chiếc váy dài, đầu cài bông hoa màu trắng, lướt qua trước mặt chàng trai. Chàng trai cất tiếng gọi, quay lại nở nụ cười trong sáng. cả hai đều từng nghe mọi người về đối phương, nhưng đó là lần đầu tiên họ bắt chuyện.

      Lý Thông Hạo hỏi: "Này, đợi chút, cho mình hỏi chuyện này được ?"

      Bạch Băng Á cất tiếng nhàng "Có chuyện gì thế?"

      Lý Thông Hạo hỏi: "Chắc là bạn thích Aung San Suu Kyi đúng ? "

      Bạch Băng Á ngạc nhiên hỏi: "Đó là ai thế?"

      Lý Thông Hạo trả lời: "Là thần tượng của mình. tóc bà cũng hay cài bông hoa trắng, trang nhã và thuần khiết. Bà ấy thích thơ ca, thích chơi dương cầm trong đêm tối. Bà được gọi là "Bươm Bướm xứ Myanmar", là người phụ nữ đẹp nhất Châu Á."

      Bạch Băng Á cười tươi, bảo: "Chưa nghe thấy bao giờ, cách làm quen này của cậu "quê" quá mất."

      Lý Thông Hạo hỏi: "Thế thần tượng của cậu là ai?"

      Bạch Băng Á làm vẻ kiêu sa, trả lời: "Là chính tớ!"

      Lý Thông Hạo đáp lại: "Còn tớ... đường tìm kiếm Aung San Suu Kyi của mình."

      Bạch Băng Á vờ hiểu, hỏi lại: "Câu thế là có ý gì?"

      Lý Thông Hạo lôi từ trong ba lô ra cuộn băng rôn, đó viết dòng chữ tẩy chay nhà ăn của trường, kêu gọi mọi người cũng phản đối việc ăn cơm trong nhà ăn. Cậu nhờ Bạch Băng Á giúp mình giơ cao chiếc băng rôn kháng nghị, nhưng Bạch Băng Á từ chối. học sinh này dám ra mặt chống đối nhà trường, nhưng ủng hộ hành động chính nghĩa của cậu, nếu phía nhà trường có động thái tích cực, ăn cơm ở nhà ăn của trường nữa.

      Trong ba người bạn cùng phòng của Lý Thông Hạo , chỉ có Trần Thương Hải là đứng ra ủng hộ cậu, hai người còn lại cũng chỉ miệng cho có.

      Lý Thông Hạo và Trần Thương Hải đứng giăng tấm băng rôn trước cửa nhà ăn, suốt ba ngày liền.

      Trời bắt đầu đổ mưa lất phất, Lý Thông Hạo vẫn đứng trong mưa, rất nhiều học sinh đứng đó vừa xem vừa bàn tán xôn xao. Lý Thông Hạo lên tiếng dõng dạc: "Thưa các bạn, có số việc phải khi thấy hi vọng chúng ta mới cố gắng, mà cần cố gắng mới thấy được hi vọng. Đất nước chúng ta được hợp thành từ rất nhiều nhóm người khác nhau, đất nước này chỉ những ai có tư tưởng tìm kiếm công bằng, chính nghĩa, chân lí, có thể bảo vệ lợi ích của chính mình, thấy được mặt chưa hoàn thiện của xã hội, nhưng vẫn buông xuôi, từ bỏ, bi quan, thất vọng, chỉ những người như thế mới có thể trở nên giàu mạnh thực , mới có được ngày mai tươi sáng."

      Các học sinh xung quanh vỗ tay, reo hò cổ vũ.

      Lý Thông Hạo hô hào các bạn xung quanh, hiệu triệu mọi người đồng tâm dốc sức, cùng nhau phản đổi hành động vô lí của nhà trường, tẩy chay việc ăn cơm trong nhà ăn. Rất nhiều học sinh bắt đầu kí tên tờ băng rôn, ủng hộ hành động chính nghĩa của Lý Thông Hạo.

      học sinh nam chạy từ trong nhà ăn ra, hô to: "Hôm nay có canh thịt cừu, vừa ra lò nóng hổi đây, ai nhanh là hết ."

      Các học sinh vừa kí tên xong cũng vội vàng bỏ bút lại, chạy thẳng vào nhà ăn, tranh nhau mua canh thịt cừu.

      Lý Thông Hạo đứng trước cửa nhà ăn vận động suốt ba ngày liền, ba ngày đó trời u cả ngày, mưa phùn rơi liên tục.

      đứng bên cạnh Lý Thông Hạo, che ô cho cậu cả buổi.

      Đó chính là "Quê Béo Tròn", mặc dù cả người ướt đẫm, nhưng trong lòng thấy vui phơi phới.

      "Quê Béo Tròn" bụng đói cồn cào, rất muốn xông ngay vào nhà ăn làm mấy xuất cơm, nhưng rồi lại thôi, kiên trì đứng đó, che ô cho chàng trai mình cho dù ngay bên cạnh là "kẻ địch" đánh bại có bao lần khi muốn giảm béo.

      Lý Thông Hạo buồn bã lời cảm ơn, cậu cảm thấy vô cùng thất vọng vì mình thể làm thay đổi tình trạng bất công này.

      Ngược lại, "Quê Béo Tròn" rất vui, ngừng hỏi cậu xem Blog của hay chưa? Thấy những bức ảnh đó có đẹp ? Bài hát có hát được mọi người chia lên rất nhiều trang mạng xã hội, rất "hot", cậu nghe chưa?"

      Họa Long đồng tình với hành động phản đối của Lý Thông Hạo , : "Tên nhóc này đúng là chưa bao giờ thấy những mặt trận lớn."

      Tô My phản bác: "Nếu tôi là bạn học của cậu ta chắc chắn dốc sức ủng hộ."

      Bao Triển : "Khi Lý Thông Hạo bị giết hại, trường gây án mái tòa nhà lớp học hề có dấu hiệu ẩu đả rệt, chứng tỏ khi đối mặt với nguy hiểm, cậu ta chọn lựa việc cúi đầu khuất phục, điều này toàn toàn trái ngược với thái độ kịch liệt khi diễn thuyết trước mặt mọi người."

      Sau khi hoạt động phản đối nhà trường, tẩy chay nhà án kết thúc lâu, Lý Thông Hạo và Bạch Băng Á trở thành người của nhau.

      Trong thời gian đó, "Quê Béo Tròn" trong lòng nguội lạnh, thường xuyên ngâm nga bài hát "Kiến tập tình " , cả ngày hát hát lại mãi mấy câu:

      "Bánh xe đu quay đơn đứng giữa trời mưa ướt đẫm,
      Em ước phép màu kéo gần hai con người... mà chẳng có em,
      Nghĩ đến phút giây hai người cùng nhau cất khúc ca lay động,
      bừa rời xa khúc quanh nơi cầu thang màu đỏ thắm,
      ấy đến trong khu vườn yên tĩnh cách chẳng bao xa,
      Nhìn hai người gặp nhau trong khúc ca này em hát...

      "Quê Béo Tròn" nhìn chằm chằm chàng trai mình thương ôm khác vào lòng, bật khóc, nhưng thừa nhận với cảnh sát rằng mình từng có hành vi trả thù.

      "Quê Béo Tròn" rằng, việc mua đồ ăn sáng cho Bạch Băng Á là do cầu của Lý Thông Hạo . Nhưng có học sinh phản ảnh, mấy ngày hôm đó thấy "Quê Béo Tròn" xách các túi đồ ăn vào trong nhà vệ sinh.

      Bao Triển phân tích: "Liệu có phải... ta chạy vào nhà vệ sinh, nhổ nước miếng vào đồ ăn sáng rồi đưa cho tình địch ăn ?"

      Họa Long đóan: "Tôi nghĩ rằng trong đồ ăn sáng đó có phân hoặc nước tiểu."

      Tô My : " ta mua cháo đậu đó, trong bánh chiên trứng gà có tương ớt, thôi... tôi nữa đâu, tôi biết ta làm trò gì rồi."

      Tô My đoán rằng những ngày đó là ngày "đến tháng" của "Quê Béo Tròn". Tô My lấy chiếc khăn bản, giá làm băng vệ sinh, rồi lấy tay làm động tác "vắt khăn"...

      Họa Long, Bao Triển, Tô My cầu các bạn cùng phòng phải theo dõi chặt "Quê Béo Tròn", nếu phát có gì khác lạ phải lập tức thông báo.

      bạn cùng phòng do đau bụng, nên tối đó đến phòng tự học mà về kí túc xá sớm hơn bình thường, ngay sau đó chạy hộc tốc đến chiếc xe cảnh vụ bảo rằng trong kí túc có ma.

      Họa Long, Bao Triển, Tô My lập tức chạy theo nữ sinh đó về kí túc, trong kí túc bóng người, con búp bê ngồi ở sau cửa.

      Nữ sinh kia run rẩy như nhìn thấy ma, chỉ vào con búp bê, : "Nó... nó biết chạy... còn... còn phát ra cả tiếng kêu nữa."

      Họa Long, Bao Triển, Tô My quan sát kĩ, bỗng thấy hai mắt con búp bê chảy máu.


      Nữ sinh đến bảo án khi còn từng trải qua số chuyện bình thường nên bị hội chứng sợ búp bê vải. Mỗi khi nhìn thấy những con búp bê bằng vải tàn khuyết, hoặc trong bóng tối mà thấy ánh mắt phản quang của búp bê vải đều vô cùng sợ hãi, trong đầu nghĩ rằng những con búp bê này giống như những đứa trẻ chết. Nữ sinh này là người cuối cũng rời khỏi kí túc, lúc đó con búp bê được đặt giường, nhớ rất rằng mình cũng chính là người đầu tiên trở về kí túc, nhưng bấy giờ con búp bê bò xuống đất, ngồi ngay phía sau cánh cửa.

      Bao Triển đeo găng tay, giơ con búp bê lên quan sát kĩ, nhưng có gì khác thường. lật qua lật lại con búp bê, phát phía dưới có vết nứt, dưới đũng con búp bê nhét cuộn giấy , Bao Triển cẩn thận lôi cuộn giấy ra, phát bên trong có hai tờ giấy xét nghiệm của bệnh viện.

      Kết quả tờ giấy xét nghiệm cho thấy màng trinh của "Quê Béo Tròn" vẫn còn nguyên vẹn.

      Kết quả tờ giấy xét nghiệm còn lại cho thấy "Quê Béo Tròn" có thai.

      --------------------------------------
      Aung San Suu Kyi: Nữ chính trị gia người Myanmar, nguyên chủ tịch và Tổng Bí thư Đảng Liên minh Quốc gia vì Dân chủ, tù nhân chính trị được biết đến nhiều nhất Thế giới. Cho tới năm 2014, bà xếp thứ 61 trong danh sách 100 người phụ nữ quyền lực nhất theo Forbes.
      thutran, Chrislinhdiep17 thích bài này.

    5. Matcha2604

      Matcha2604 Well-Known Member

      Bài viết:
      582
      Được thích:
      1,771
      Chương 2: Quái vật háo sắc trong trường học

      " bé này vẫn còn nguyên vẹn" - Tô My .

      "Nhưng... ta lại có thai!" Bao Triển thắc mắc.

      Trinh nữ có thai đó quả là điều khó hiểu.

      Những tờ giấy xét nghiệm của bệnh viện đều có đóng dấu đỏ, giống như giấy xét nghiệm giả, hai tờ kết quả giám định này cho kết quả mâu thuẫn nhau. nữ sinh vẫn còn nguyên màng trinh nhưng lại có thai, đó là điều khiến bất cứ ai cũng phải đặt dấu hỏi.

      "Quê Béo Tròn" có con búp bê lớn, suốt đêm chỉ ôm nó ngủ, nhưng vì cơ thể quá khổ, chiếc giường lại bé, nên con búp bên sắp bị đè bẹp. Bao Triển lại cầm con búp bê lên, lắc mấy cái, trong bụng con búp bê vọng ra tiếng va chạm. Sau khi kiểm tra, phát trong bụng con búp bê đầy những mẩu Hamburger ăn thừa, có cả đầu lọc thuốc lá, đầu bút, còn có cả chiếc vòng tay pha lê màu xanh nước biển.

      Nữ sinh đến báo án : "Chiếc vòng tay này là của Lý Thông Hạo ."

      Tô My hỏi lại: "Em có chắc ?"

      Nữ sinh bảo án trả lời dứt khoát: "Chắc ạ. Lúc cậu ta chơi bóng rổ, em thấy cậu ta đeo nó mà."

      Họa Long : "Tại sao vòng tay của cậu ta lại nằm trong bụng con búp bê này được nhỉ?"

      Nữ sinh báo án : "Chắc chắn là do "Quê Béo Tròn" ăn trộm, tháng trước em còn mất cả lọ kem dưỡng da nữa ấy."

      Bao Triển nhắc nhở: "Chưa có chứng cứ ràng, nên đoán bừa."

      Tổ chuyên án phỏng đoán, những thứ này đều là của Lý Thông Hạo , "Quê Béo Tròn" thu thập những thứ này, sau đó nhét vào bụng con búp bê, với mong muốn con búp bê kia có thể mang chút hơi thở của người mình , lúc ôm con búp bê ngủ cũng thấy ngọt ngào hơn. Các phản ứng sinh lí của nữ sinh này cũng có thể do đó mà ra, nhưng như thế cũng làm sao mang thai được!

      Nữ sinh bảo ăn , sau khi Lý Thông Hạo bị giết, con búp bê này bỗng trở nên vô cùng ma quái.

      Có lúc, nó có thể tự thay đổi vị trí, có lúc lại phát ra những thanh vô cùng ghê sợ.

      Lý Thông Hạo bị người ta hại chết, oan hồn chưa tan, thể nào yên nghi được, hồn cậu ta có thể nhập vào chính con búp bê này.

      "Quê Béo Tròn" có thai, nhưng màng trình vẫn còn nguyên vẹn, xem ra... cái thai đó là "thai quỷ".

      Họa Long và Tô My thấy những lời của nữ sinh đến báo án có phần buồn cười, nhưng họ cũng có lời giải thích nào hợp lí cho việc này. Bao Triển tiếp tục moi các thứ trong bụng con búp bê ra. Mọi người suýt phát nôn khi Bao Triển lôi từ bên trong con búp bê ra xác con chuột chết. Bao Triển cho rằng, con búp bê tự thay đổi vị trí là do bên trong có con chuột, còn mắt con búp bê chảy máu là do "Quê Béo Tròn" khi nằm ngủ đè lên con búp bê, khiến con chuột chết bẹp trong đó.

      "Ghê quá, ta thấy mùi hôi thối sao? Trong bụng búp bê nhét cả hamburger, còn "bẫy" được cả chuột vào nữa cũng giỏi." Tô My nhăn mặt, .

      "Tình của ta đến mức điên cuồng và biến thái rồi." Bao Triển lắc đầu .

      "Bây giờ tôi có phần tin rằng này có thể giết người rồi." Họa Long trầm giọng.

      Tổ chuyên án đến lớp học tìm "Quê Béo Tròn". Khi bị đeo còng vào tay, "Quê Béo Tròn" ngớ người, hiểu chuyện gì xảy ra. bắt đầu khóc lóc, làm ầm ĩ cả lớp học rồi ngồi phệt xuống đất chịu , rất nhiều học sinh và giáo viên đều tới xem. Họa Long dọa, nếu phối hợp với cảnh sát, nguyên việc ăn trộm vòng tay của nạn nhân cũng đủ để bị giam nửa tháng.

      "Quê Béo Tròn" sợ xanh mắt, ngoan ngoãn theo ba người Hoa Long về đồn cảnh sát lưu động, khai hết toàn bộ việc mình có thai.

      Chiếc vòng tay phải đồ ăn trộm, mà là tự mua, còn những thứ khác đều do nhật về.

      Lý Thông Hạo và Bạch Băng Á nhau, Lý Thông Hạo tặng chiếc vòng tay của mình cho người .

      "Quê Béo Tròn" muốn mua "chiến bào" của Lý Thông Hạo , nhưng các bạn cùng phòng của cậu ta chịu bán, "Quê Béo Tròn" đành phải tìm đến Bạch Băng Á, lấy tám trăm tệ mua "chiến bào" để mua chiếc vòng tay này. Tô My điều tra được biết, chiếc vòng tay pha lê màu xanh nước biển này mạng chỉ bán với giá trăm tệ, nhưng đối với " Quê Béo Tròn" đó là thứ đồ vô giá.

      Chắc chắn Bạch Băng Á cũng biết giá trị thực của chiếc vòng tay, nên khi được trả mức giá ngất trời, ta mới dễ dàng bán nó cho "Quê Béo Tròn" như thế.

      Điều này cũng được chứng thực sau khi giáo sư Lương thẩm vấn Bạch Băng Á.

      Bạch Băng Á trông vẻ ngoài thuần khiết trong sáng, nhưng lại thường xuyên xuất trong các quán bar, ta là kiểu người thích hư vinh và rất thực dụng.

      dù trong sáng đến đâu cũng có nhu cầu về sinh lí. mặc chiếc áo hai dây trễ nãi xuất giữa đám đông, những người đàn ông nhìn bị coi là "háo sắc" , còn nếu nhìn bị mắng là "mắt mù". Những đó ngoài miệng giả nai, nũng nịu đòi xem phim, nhưng trong lòng lại rất "đói khát" , ngoài mặt ra vẻ lạnh nhạt với những kẻ theo đuổi mình. nhưng trong lòng hừng hực khao khát.

      "Quê Béo Tròn" thường xuyên theo dõi Bạch Băng Á, hôm phát Bạch Băng Á và Lý Thông Hạo đưa nhau vào kí túc xá. "Quê Béo Tròn" chỉ biết ngồi ngoài cửa mà buồn tủi, mà đợi chờ. ai biết được lúc đó trong lòng nghĩ gì? Ngưỡng mộ? Đố kị? Hận thù? Rồi bỗng chiếc bao cao su từ trong phòng bị vứt ra ngoài cửa sổ, ngay gần chỗ " Quê Béo Tròn" ngồi. Lúc đó, giống như con chó hoang lên cơn điên loạn, nhặt lấy chiếc bao cao su rồi chạy về kí túc xá của mình. Suốt chặng đường, cười như kẻ điên đại, có lẽ trong đầu cho rằng mình vừa nhặt được thứ đáng quý nhất của người mình . Lần này nhét những thứ đồ nhặt được vào trong con búp bê như trước, mà trong đầu này ra suy nghĩ vô cũng biến thái... Nghĩ đến đây bỗng thấy vui sướng vô cùng, cho rằng mình quá là thiên tài.

      "Quê Béo Tròn" thường xuyên mơ tưởng ngày nào đó nhận được nụ hôn của người mình , nhưng hôm nay còn nhận được thứ mà cho rằng vô giá.

      nữ sinh đến tẩu hỏa nhập ma này làm việc khiến ai có thể tưởng tượng nổi. ta nhét chiếc bao cao su vào trong bụng con búp bê, mà tìm cách đưa thứ " bảo bối" trong bao cao su vừa nhặt được vào cơ thể mình. Sau khi xong việc, ta thấy niềm vui chưa từng có, nhưng ngay sau đó lại tủi thay cho số phận của mình. Thứ mà cho là quý giá kia thực ra chỉ là đồ bỏ của người người con khác.

      Nghĩ đến đó, bật khóc...

      Nhìn Lý Thông Hạo ở bên cạnh người con khác mới biết mình cậu ta đến nhường nào.

      Khi nhặt được chiếc bao cao su, "Quê Béo Tròn" trong thời kì rụng trứng, có lẽ đó là phần lí do khiến trong đầu này ra những suy nghĩ điên cuồng như thế. "Quê Béo Tròn" vẫn còn trong trắng, nhưng màng trình có những lỗ , khoa học chứng minh trong điều kiện 37 độ C, thứ "quý giá" kia vẫn trong vòng bốn đến tám tiếng đồng hồ. Hành động của cũng giống như dạng thụ tinh nhân tạo, do đó "Quê Béo Tròn" có thai.

      Tô My bỗng thấy "Quê Béo Tròn" đáng thương, có chứng cứ chứng tỏ "Quê Béo Tròn" là hung thủ, sau khi thẩm vấn xong, được thả về. Họa Long cảnh cáo "Quê Béo Tròn" được tự ý rời khỏi trường học, và bắt buộc phải có mặt bất cứ lúc nào khi cảnh sát gọi.

      Khi rời khỏi đó, "Quê Béo Tròn" vừa khóc vừa : "Mọi người có thể lấy mất con búp bê, nhưng thể giết được đứa trẻ trong bụng cháu."

      Việc "Quê Béo Tròn" có thai làm chấn động cả trường. Trước đây, ai tin khi rằng mình có thai, nhưng giờ ai cũng biết mang trong mình đứa con của Lý Thông Hạo . Phía nhà trường bắt đầu nghiên cứu làm thế nào để xử lí việc này, kí túc xá nữ đồn nhau rằng "Quê Béo Tròn" mang "quỷ thai" , kí túc xá nam lại truyền tai nhau về việc "Quê Béo Tròn" cưỡng bức hot boy. Suốt khoảng thời gian dài, mọi người bàn tán om sòm, mỗi người phách, ai chịu thua.

      "Quê Béo Tròn" ngốc nghếch đến mức, bàn bạc với bạn cùng phòng mình xem có cần phải tự mình làm rách màng trình hay ?

      "Quê Béo Tròn" : "Tớ phải tìm người giúp tớ làm rách màng trình mới được."

      Bạn cùng phòng hỏi: "Tại sao lại thế? Cậu Lý Thông Hạo nữa sao?"

      "Quê Béo Tròn" đáp: " chứ. Tớ cho tới khi chết!"

      Bạn cùng phòng hỏi: "Thế tại sao phải tìm người giúp cậu làm chuyện kia?"

      "Quê Béo Tròn" ngờ nghệch đáp: "Nhưng tớ muốn để con tớ làm rách, cậu nghĩ mà xem, lúc tớ sinh con Cái màng rách, thế thành ra lần đầu tiên của tớ lại dành cho con tớ à, cậu bảo thế có nghe được ?"

      bạn cùng phòng kể lại cuộc chuyện với Tê My, Tô My cũng thấy bất ngờ về cách nghĩ ngây thơ của "Quê Béo Tròn" , chỉ biết bảo bạn cùng phòng tiếp tục theo dõi.

      Tối hôm đó, Bao Triển và Tô My, trực ban trong chiếc xe cảnh vụ, Họa Long uống rượu cùng Phó cụ trưởng Lương. lúc học sinh lên lớp tự học buổi tối, Bao Triển chạy ra ngoài mua cho Tô My hộp bột ngó sen. Vừa mở chiếc hộp, hơi nóng bốc lên nghi ngút, lớp bột ngó sen trong hộp đông lại như miếng thạch mã não, khiến người ta chỉ muốn nuốt chửng ngay lập tức. Tô My cười hỉ hả, đưa tay cầm lấy chiếc hộp, : "Ái chà, sao cậu biết tôi thích ăn món này?"

      Bao Triển lại lôi trong túi ra mấy viên thuốc, bảo: "Chị Tô My, mấy hôm nay chị có vẻ hơi cảm cúm đấy, ăn xong nửa tiếng uống mấy viên thuốc này nhé."

      Tô My cảm động : "Bao Triển, cậu tốt với tôi quá, để tôi thơm cậu cái nào."

      đoạn, Tô My vờ chu miệng về phía trước, Bao Triển phì cười rồi ngả người ra sau, mặt bỗng nhiên đó ửng.

      Tô My chỉ loáng ăn hết hộp bột ngó sen, vẫn còn thòm thèm liếm quanh môi.

      Vụ án "người kén" vẫn trong thời kì căng thẳng, mặc dù ngày nào cũng có những đầu mối mới, nhưng cứ tình hình này vụ án có gì khởi sắc. Hai người ngồi chuyện với nhau lát, Tô My hỏi Bao Triển: "Chúng ta làm việc cùng nhau cũng tương đối lâu rồi, cậu ấn tượng nhất về vụ án nào mà chúng ta phá?"

      Bao Triển : "Vụ bù nhìn da người."

      Tô My nghĩ lại, rồi bật cười, bằng trực giác nhạy cảm của , Tô My dường như đoán ra được gì đó. Trong ngôi trường tiểu học miền núi với những vườn đào đua nở ấy, Bao Triển từng đóng giả cảnh treo cổ tự vân, đưa chân đạp để chiếc ghế mình đứng, toàn thân lơ lửng dây, suýt nữa chết treo . Cũng may Họa Long phát kịp thời, Tô My lập tức làm hô hấp nhân tạo, cứu sống Bao Triển. Tô My nghĩ, có lẽ mình "lỡ" lấy nụ hôn đầu đời của Bao Triển mất rồi.

      Sau giờ tự học buổi tối. các học sinh dần rời khỏi lớp, "Quê Béo Tròn" bỗng nhiên chạy đến chỗ xe cảnh vụ báo án.

      " Quê Béo Tròn" hốt hoảng : "Trong trường có tên quỷ háo sắc, ta sờ người em, còn định giở trò nữa."

      Tô My vội vàng hỏi: "Tên đó trông ra sao?"

      "Quê Béo Tròn" : "Đó là ông khuân gạch, làm ở công trường ngay cạnh trường ấy."

      Bao Triển hỏi: "Em còn nhận ra ?"

      "Quê Béo Tròn" gật đầu lia lịa, Bao Triển và Tô My gọi thêm mấy cảnh sát cạnh đó, rồi lập tức đến công trường theo dẫn đường của "Quê Béo Tròn" , tên quỷ háo sắc bị bắt ngay tại chỗ.

      Gã khuân gạch già mồm: "Tôi làm gì mà bắt tôi?"

      "Quê Béo Tròn" : "Ông sờ người tôi."

      Gã khuân gạch : "Oắt con, là mày cho tao sờ tao mới sờ chứ."

      Lời của gã khuân gạch và "Quê Béo Tròn" có phần mâu thuẫn.

      Trong trường có khu vực thi công, "Quê Béo Tròn" , sau khi từ lớp tự học ra, thấy gã khuân gạch giở trò sờ mó học sinh nữ, có lập tức chạy lại giải cứu, nữ sinh kia thừa cơ chạy thoát, gã khuân gạch liền chuyển hướng sang "Quê Béo Tròn".

      Gã khuân gạch : "Mấy đứa học sinh trường này mất dạy lắm, toàn đến ăn trộm sắt thép trong công trình xây dựng, ngày trước bắt được hai thằng con trai ăn trộm khóa giàn giáo, hôm nay lại bắt được đứa con đến ăn trộm sắt."

      Sau khi thẩm vấn, Bao Triển và Tô My mới làm việc.

      Gã khuân gạch nghi ngờ nữ sinh kia tới công trường ăn trộm, liền chất vấn rồi chẳng may đẩy ngã bé, đúng lúc đó "Quê Béo Tròn" nhìn thấy. " Quê Béo Tròn" cho rằng gã khuân gạch định giở trò với bé kia, liền chạy tới, bé thấy vậy thừa cơ chạy mất.

      "Quê Béo Tròn" rời ngay, mà tiến lại gần gã khuân gạch, chắc chắn lúc đó tìm đập thình thịch, lo sợ gã khuân gạch giở trò với mình.

      "Quê Béo Tròn" tiến lại gần rồi bỗng giả vờ ngất, trông bộ dạng như còn sức sống. Thấy vậy gã khuân gạch có phần giật mình, vội đỡ lấy "Quê Béo Tròn", miệng cuống quýt hỏi: " Sao thế này? Con nhóc này sao thế?"

      "Quê Béo Tròn" hiểu vì sao lại có hành động như thế, phản ứng gì mà cứ nằm yên. Gã khuân gạch do dự hồi, rồi đưa tay xoa lưng "Quê Béo Tròn" mấy cái, ông ta thấy phản ứng liền lấn tới. Gã vừa định ôm hôn, bị "Quê Béo Tròn" phản ứng kịch liệt, gã sợ lộ nên cũng bỏ chạy. "Quê Béo Tròn hiểu vì sợ hãi hay tức giận, liền chạy tới báo án.

      Tô My : "Tôi nghĩ, gã khuân gạch có phần hơi bị oan."

      cảnh sát : "Dù sao cũng có hành động sàm sỡ trẻ vị thành niên rồi, cứ đưa về đồn , nếu có vấn đề gì lớn phê bình giáo dục mấy câu rồi thả ra."

      Bao Triển : "Nhưng tôi thấy có điều hơi lạ, bé kia là ai?

      Sau giờ tự học tại sao về nhà mà đến công trường làm gì?"
      =================
      thutran, Chrislinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :