1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Say mê cả đời thì có làm sao - Vũ Bộ Lăng Loạn (Full - Đã có eBook0

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 19 (2)

      Editor: Cẩm Băng Đơn

      chiếc xe ngựa rộng lớn, mặc dù bố trí trong xe xa xỉ hưởng thụ như xe của biến thái Lý, nhưng lại hết sức lịch tao nhã cùng thích ý, có thể nhìn ra được chủ nhân là người có cầu cuộc sống rất cao.

      Dựa nghiêng ở trong xe ngựa, ta hơi híp mắt, bên cạnh là Cao phu tử cùng Mộ Phi Hàm. . . . . .

      tại ta vẫn rất kỳ quái, tại sao kiên trì đồng hành cùng ta. . . . . .

      , "Ngươi muốn cái gì? Mạc Ly?"

      Ta hơi cười cười, "Chỉ hy vọng ngài đừng ngăn trở Ngọc Lạc cùng ta tới Thương Hải."

      Ngọc Lạc hưng phấn lắc lư cánh tay của ta, hai mắt sáng rạng rỡ phát sáng, cười duyên , "Mạc Ly, tỷ là tỷ tỷ tốt của muội."

      Vẫn là nụ cười tươi tắn đó, mắt nhìn Mộ Phi Hàm. Lúc này trong lòng ta cũng nắm chắc nhất định đồng ý.

      "Được." Trả lời đơn giản, nhàng gật đầu, phất tay áo rời .

      từng như vậy, ta cho rằng cùng xuất cùng ta nữa.

      Nhưng , bây giờ lại ngồi cùng ta ở chiếc xe ngựa, bởi vì , đột nhiên quyết định muốn cùng Thương Hải. . . . . .

      Ngọc Lạc ở trước xe ngựa mừng rỡ cưỡi con ngựa Mộ Phi Hàm mới mua tên là Thiên Lý kia, hoàn toàn quên trở về trong xe bồi ta.

      Cao phu tử vẫn cúi đầu đọc sách từ lúc lên xe. . . . . .

      Cho nên cảnh tượng lập tức thay đổi thành trường hợp lúng túng, ta và Mộ Phi Hàm bốn mắt nhìn nhau.

      Cố ý biến nét mặt của mình thành nụ cười sao cả. . . . . .

      Ngửa đầu ngồi. . . . . .

      Nhưng trong lòng nhưng vẫn suy nghĩ. . . . . .

      Nếu có đôi mắt giống với Hàm tốt. . . . . .

      Nếu tên là Mộ Phi Hàm tốt. . . . . .

      Thậm chí. . . . . .

      Nếu là Hàm của ta lại càng tốt. . . . . .

      Thậm chí khi cười lên, cũng rất giống Hàm đấy. . . . . .

      Đột nhiên giật mình. . . . . . Xa cách nhau mười lăm năm thời . . . . . .

      ra là, ta chưa bao giờ dừng lại nhớ nhung với Hàm. . . . . .

      ra, tim của ta vẫn vì thiếu niên giữa ánh nắng mặt trời đó mà say mê. . . . . .

      Cố ý để cho mình nghĩ tới nữa, nhớ nữa. . . . . .

      Nhưng lại biết rằng vấn vương khắc cốt ghi tâm kia. . . . . . dung nhập vào trong máu. . . . . . Ăn sâu vào trong xương tủy. . . . . . Chỗ nào cũng có rồi. . . . . .

      Tại sao lại ngước đầu ngồi. . . . . .

      Là bởi vì ta muốn cho nước mắt rơi chảy ngược vào trong lòng. . . . . .

      Chứ phải chảy ở hai gò má. . . . . .

      Ngoài cửa xe đột nhiên truyền đến tiếng người rất huyên náo. . . . . .

      Mộ Phi Hàm vén màn lên nhìn ra ngoài cửa sổ. . . . . .

      Xảy ra chuyện gì sao? Ta lên tiếng, nhưng đáy lòng lại thầm đặt câu hỏi.

      " viên ngoại tìm thợ rèn nhờ đúc bức tượng Phật bằng vàng, thợ rèn đúc xong, viên ngoại lại hoài nghi bức tượng phải là vàng ròng, thầm nghĩ thợ rèn trộn đồng vào bên trong, ăn bớt vàng, vì vậy ông ta kìm được tới cửa hàng người thợ rèn.

      Nhưng trọng lượng của bức tượng Phật lại đúng bằng với khối lượng số vàng mà viên ngoại cung cấp, cách nào phân biệt rốt cuộc thợ rèn có ăn bớt vàng hay , cho nên thợ rèn và viên ngoại tranh chấp xong, lập tức cãi nhau."

      Đầu của Ngọc Lạc đột nhiên thò vào trong xe, vẻ mặt kích động, từ đầu đến đuôi.

      "Cái này cũng khó, cân nặng giống nhau, chẳng lẽphải đập tượng Phật ra xem à?" Thấy ta cùng Mộ Phi Hàm đều mỉm cười , nụ cười của Ngọc Lạc nhất thời sụp đổ: "Nhưng Thanh Long quốc từ trước đến giờ luôn tôn sùng Phật hiệu, chuyện đập tượng Phật như thế là vạn vạn thể làm, aizzzz, sợ rằng tượng phật này là hay giả ai cũng được rồi."

      " ra chuyện này cũng khó."

      "Chuyện này có đáng gì đâu chứ."

      hẹn mà cùng trả lời, ta và Mộ Phi Hàm đồng thời sửng sốt chút.

      "Ngươi trước ."

      "Ngươi trước ."

      Lại trăm miệng lời. . . . . . Trong khí ánh mắt chạm lẫn nhau, đột nhiên làm cho ta có chút xấu hổ. . . . . .

      Bởi vì nhớ tới lâu trước đây. . . . . . Ta và Hàm cũng từng như vậy . . . . . .

      Cùng nhau nghĩ đến chuyện. . . . . .

      Cùng câu . . . . . .

      Trong nháy mắt cảm thấy. . . . . . chính là Hàm của ta. . . . . .

      Nhìn đôi mắt đó của Hàm. . . . . . Nước mắt rất muốn chảy ra, rồi vừa cười vừa . . . . . .

      Chúng ta xa nhau nữa. . . . . . bao giờ xa nhau nữa. . . . . .

      "Mạc Ly tỷ tỷ, tỷ trước xem sao!" Ngọc Lạc lôi cánh tay của ta làm nũng, phá vỡ bầu khí có chút mập mờ.

      Bởi vì từ lúc mới bắt đầu, Mộ Phi Hàm vẫn nhìn ta như có điều suy nghĩ, chứ chuyện.

      "Bỏ tượng Phật vào trong thùng gỗ đổ sẵn nửa thùng, dùng bút đánh dấu gia tăng độ cao của nước. Sau đó lấy tượng Phật ra, lấy thêm khối vàng có cùng cân nặng vào, cũng cho vào trong nước, nếu như độ cao của nước cao hơn so với độ cao của bức tượng Phật, như vậy bức tượng Phật chính là trộn lẫn đồng . . . . . ."

      Lòng yên kể xong cách của ta, nhưng vẫn đắm chìm trong mới mới trùng hợp ban nãy. Ở đại chỉ đơn giản là chất lượng bằng thể tích nhân với mật độ. Nhưng nếu ở trong cái niên đại này, Ngọc Lạc hỏi ta tại sao, ta giải thích ra.

      "Ca ca, huynh cũng nghĩ như thế sao?" Vẻ mặt Ngọc Lạc bừng tỉnh như hiểu ra gì đó nhưng lại cảm thấy lẫn lộn, rất là đáng .

      Dùng đôi mắt xếch hẹp dài kia nhìn ta xuống dưới lần, Mộ Phi Hàm lúc này mới khẽ mở môi mỏng, chậm rãi , "Chính là như vậy."

      "Ha, ca ca cũng như vậy, vậy nhất định là phương pháp xử lí cực kỳ tốt rồi." Mắt đẹp lóe lên ánh sáng sùng bài, Ngọc Lạc hạ rèm xe xuống, đường chạy chậm vọt về phía đám người kia.

      Ở cái độ tuổi ngây thơ hồn nhiên này, tấm lòng ngây thơ, ta khẽ cong khóe môi, khi nào bắt đầu. . . . . . Mình thể giống như Ngọc Lạc tùy ý tiêu xài tuổi thanh xuân nhỉ? Khi nào bắt đầu. . . . . . Trói buộc người càng ngày càng nhiều. . . . . . Thậm chí thoải mái mà khóc cũng cảm thấy xa xỉ?

      Có lẽ, đây chính là điều tất yếu để trưởng thành. . . . . .

      Hay là, cái giá phải trả cho tình . . . . .

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 19 (3)

      Editor: Cẩm Băng Đơn

      "Nữ nhân quá thông minh phải là chuyện gì tốt." Ta nghiêng đầu, lạ gì khi thấy trong mắt Mộ Phi Hàm lên tán thưởng.

      Lắc đầu cái, bỏ qua suy nghĩ hoang đường trong lòng. . . . . .

      phải Hàm. . . . . .

      Nếu là Hàm. . . . . . Chắc chắn . . . . . .

      An An của là thông minh. . . . .

      Nhưng. . . . . . Trời cao lại đùa với ta. . . . . . Đưa tới người giống như thế. . . . . . Là muốn cho ta vĩnh viễn tìm được sao. . . . . .

      "Ừ." Ta phản bác, nhàng lên tiếng, hề bỏ qua kinh ngạc đột nhiên lóe lên trong mắt Mộ Phi Hàm.

      Ha ha. . . . . . cho là. . . . . . Ta lý luận với ư. . . . . .

      Ta nhắm mắt lại, tựa vào sườn xe, ép buộc mình nên nhìn đôi mắt rất giống với Hàm kia nữa. . . . . .

      Nhớ nhung giống như cơn nghiện vậy. . . . . . Nếu dính vào rồi. . . . . . Muốn bỏ cũng bỏ được. . . . . .

      Tĩnh tâm. . . . . .

      Lắng nghe tiếng bánh xe cán qua đường cái. . . . . .

      Có chút lắc lư. . . . . .

      Có chút. . . . . . đơn. . . . . .

      Trong đầu nhớ tới rất nhiều rất nhiều chuyện. . . . . .

      Hàm ngày đó vẫn chịu khóc. . . . . .

      Cái ôm cõi lòng tan nát của Huyền nhi. . . . . .

      Cái cam kết mà biến thái Lý hứa cho ta tự do. . . . . .

      Đan vào thành lưới lớn đầy trời. . . . . . Bao trọn ta. . . . . .

      Ta đúng là còn phân biệt , loại nhớ nhung nào đau hơn chút. . . . . .

      Loại gặp nhau nào, càng khó hơn quên chút. . . . . .

      Đột nhiên rất muốn cười khổ. . . . . .

      Nếu là thể có được. . . . . .

      Mịt mờ trong hồng trần. . . . . . Làm sao đau khổ hồi quen biết đây. . . . . .

      Xe từ từ chạy đến Kỳ. . . . . .

      Ngoại ô. . . . . . Hoang dã. . . . . .

      Xe ngựa đột nhiên lắc lư kịch liệt, con ngựa hí lên tiếng dài, suýt nữa mất khống chế. . . . . .

      Ta có chút khẩn trương nhìn Mộ Phi Hàm.

      đột nhiên trầm tiếng, , "Ta ra ngoài xem chút, ngươi cần ra, Mạc Ly."

      Ta và Cao phu tử ngồi ở trong xe, tay có chút hơi run nghe tiếng chém giết ngoài xe.

      Thỉnh thoảng có máu tươi ở màn xe. . . . . . Đỏ thẫm bắt mắt. . . . . .

      Ám vệ bên cạnh Ngọc Lạc ít, lại cộng thêm Mộ Phi Hàm. . . . . .

      Có thể ứng phó được thôi. . . . . .

      Chỉ là trận này ngươi chết ta sống. . . . . . Tuyệt đối phải là sơn tặc cường đạo gây nên. . . . . .

      biết qua bao lâu, bên tai còn tiếng binh khí va vào nhau nữa. . . . . .

      Thậm chí ngay cả tiếng người ta cũng còn nữa. . . . . .

      Bốn phía. . . . . . Yên tĩnh quỷ dị. . . . . .

      Mà thường thường thế giới, thanh đáng sợ nhất. . . . . . Chính là yên tĩnh. . . . . . Yên lặng còn sức sống. . . . . .

      Cái trán toát ra mồ hôi. . . . . .

      Ta có chút ngồi yên. . . . . .

      Nhìn thấy đầu Cao phu tử đầy tóc trắng run run rẩy rẩy muốn đứng lên. . . . . .

      Ta cố dùng sức đè lại cánh tay của ông. . . . . .

      Dùng khẩu hình môi tiếng động , "Ta ."

      Trước mắt, là tứ chi bị cụt còn giãy dụa. . . . . .

      Vừa mới xuống xe, bên cổ bị thứ gì đó lạnh lẽo đặt lên. . . . . .

      Thân thể cứng đờ. . . . . . tự giác bị dẫn đến trước mặt người kia. . . . . .

      Người nọ thân áo đen, hơi thở rối loạn. . . . . .

      Từng đám máu đỏ tươi loang lổ khắp người . . . . . .

      "Mạc Ly. . . . . ." Mộ Phi Hàm ngồi dưới đất thở gấp. Màu máu đỏ thẫm đùi có vẻ hết sức chói mắt, trong ngực còn che chở cho Ngọc Lạc bị ngất . . . . . .

      Trong lòng khỏi hít hơi khí lạnh. . . . . .

      Ám vệ của Mộ Phi Hàm đều chết hết trong trận đấu này rồi sao. . . . . .

      cổ truyền đến xúc cảm lạnh lẽo . . . . . .

      Ta cũng. . . . . .

      Ta cũng phải chết sao. . . . . .

      "Mộ Phi Hàm, nếu như ngươi chịu tự sát ta lập tức thả nữ nhân của ngươi!" Giọng điệu người áo đen lạnh lẽo giống như tới từ địa ngục. . . . . .

      "Ha ha, nực cười, nữ nhân của tại hạ đâu chỉ hàng trăm, nàng chết có quan hệ gì tới ta đâu?" Vết máu loang lổ ở bên trong, Mộ Phi Hàm lớn tiếng cười. . . . . . Tóc đen bay loạn trong gió. . . . . . cuồng vọng trương dương. . . . . .

      Đúng vậy. . . . . . Lão huynh này, sợ là ngươi bắt nhầm người rồi. . . . . . Nếu như người ngươi bắt là Ngọc Lạc. . . . . . Như vậy phần thắng của ngươi còn nhiều hơn chút. . . . . .

      chung quy phải Hàm của ta. . . . . .

      Ta cũng chẳng phải là người nào của . . . . . .

      Bên môi xao động lộ ra nụ cười khổ. . . . . .

      Mũi kiếm lại càng sát cổ của ta hơn. . . . . .

      hồi đau nhói. . . . . . Ta nhìn thấy. . . . . . Có giọt máu rơi xuống. . . . . .

      Ánh mắt Mộ Phi Hàm rét lạnh. . . . . . Để Ngọc Lạc xuống, giơ mũi tên trong tay lên, giãy giụa đứng lên. . . . . .

      khắc kia. . . . . . Ta từng tin tưởng. . . . . . cứu ta.

      Ai ngờ, bên tai, vọng lại chính là câu kia của . . . . . .

      "Mạc Ly, ta và ngươi quen biết khoảng thời gian, ta đành lòng thấy ngươi chịu khổ sở như vậy, bằng để ta cho ngươi cái kết thúc . Nếu là nữ nhân của ta, cũng nên chết có ý nghĩa."

      Từng chữ lạnh lẽo. . . . . .

      Tuyệt tình tuyệt ý. . . . . .

      Trợn to hai mắt. . . . . . chịu bỏ qua bất kỳ chút biểu cảm nào trong mắt . . . . . . Khát khao muốn sống của ta khiến cho ta thà tin rằng dối. . . . . .

      Nhưng . . . . . .

      Đập vào mắt chính là. . . . . .

      Chỉ có nam nhân vô tình. . . . . . Chỉ có nam nhân vì chính bản thân mình mà có thể hy sinh bất luận kẻ nào. . . . . .

      Lắp tên. . . . . . Giương cung. . . . . . Híp mắt. . . . . .

      Đầu mũi tên nhắm thẳng vào ngực ta. . . . . .

      Ta chết cách vô lý như thế sao. . . . . .

      Cảm nhận được run rẩy thể tin được của người áo đen sau lưng ta. . . . . .

      Tin chắc ta là nữ nhân của Mộ Phi Hàm . . . . . .

      Hình như cũng khó có thể tin được thế gian lại có nam nhân vô tình như vậy. . . . . .

      Thân kiếm hơi nới lỏng. . . . . . Kiếm lệch chút. . . . . .

      Nếu như, ngày đó, ta kiên trì đến cuối cùng, ta nhất định chết. . . . . .

      Liều mạng nhìn chằm chằm ánh mắt của Mộ Phi Hàm. . . . . .

      Đợi cái phút chốc rũ mắt kia. . . . . .

      Nhanh chóng nghiêng đầu. . . . . .

      Thân tên quét qua gương mặt của ta. . . . . .

      Mũi tên bắn xuyên qua đầu ngươi áo đen. . . . . .

      Người áo đen thể tin ngã xuống đất. . . . . .

      Ta cũng vậy rốt cuộc mất chống đỡ quỵ xuống mặt đất. . . . . .

      Ngày đó, ta tức giận nhìn chằm chằm Mộ Phi Hàm.

      Cuồng loạn kêu, "Ta có thể chết!"

      Ngày đó, Mộ Phi Hàm rốt cuộc cũng hôn mê bất tỉnh. . . . . .

      Lưu lại câu, "Nếu như vậy, ngươi xứng làm nữ nhân của Mộ Phi Hàm ta!"

      Ta giống như như con rối nhìn Cao phu tử thu xếp lại tất cả. . . . . .
      Last edited by a moderator: 12/4/15

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 20:

      Editor: Cẩm Băng Đơn

      Di Nhiên Sơn Trang. . . . . .

      Ban đêm. . . . . .

      Vô tri vô giác. . . . . .

      Nằm ở giường, rất mệt rất mệt. . . . . . Nhắm mắt lại. . . . . . Hình như rơi vào bóng tối vĩnh viễn. . . . . .

      "An An. . . . . ."

      Bên tai, là tiếng thở dài khe khẽ của ai. . . . . .

      Lồng ngực thoảng mùi cỏ xanh. . . . . .

      Vừa quen thuộc vừa xa lạ. . . . . .

      Khóe mắt. . . . . . Đột nhiên có lệ lướt qua. . . . . .

      Lý Uẩn Đình, sao em lại mơ thấy Huyền vậy. . . . . .

      Trong khi chàng vẫn còn giận em đây này. . . . . .

      Ngay cả gặp nhau trong mộng lần. . . . . . Cũng chịu. . . . . .

      Cũng chịu. . . . . .

      Mắt mở ra. . . . . .

      Là đôi tay của ai. . . . . . Dịu dàng như vậy. . . . . . Xoa hai gò má trầy xước của ta. . . . . .

      Hương hoa Bạch Lan thơm. . . . . .

      Thấm vào ruột gan. . . . . .

      Lý Uẩn Đình. . . . . . Là chàng ư?

      Lại tới bôi thuốc cho An An ư. . . . . .

      Bờ môi tự chủ thầm, "Lý Uẩn Đình. . . . . ."

      Cảm nhận được đôi tay kia run rẩy nhiều. . . . . .

      Như bị điện giật rời hai má của ta. . . . . .

      Mùi cỏ xanh dần mất. . . . . .

      Ta liều mạng mở mắt. . . . . .

      Lại chỉ thấy bóng người màu trắng nhạt như có như . . . . . .

      Ngoài cửa sổ. . . . . . Tiếng gõ mõ cầm canh mơ hồ truyền đến. . . . . .

      Đêm khuya rồi. . . . . .

      Mới vừa rồi

      Là mộng du. . . . . .

      Thần thái sáng láng ngồi ở đó, chút cũng có khủng hoảng của việc sống sót sau tai nạn.

      Giống như tất cả xảy ra hôm qua đều chỉ là chuyện thường như cơm bữa.

      Nhìn ngồi Mộ Phi Hàm cùng Ngọc Lạc cúi đầu uống trà ở trong phòng khách. . . . . .

      Ta đúng là phải từ trong đáy lòng kêu tiếng, bội phục!

      "Ta phải ." Ta thu thập xong hành lý.

      Vẫn là y trang màu vàng nhạt như vậy, xuất ở trước mặt bọn họ.

      "Ngươi mình?" Mộ Phi Hàm để ly trà xuống, trong con ngươi rét lạnh nhìn ra dao động.

      "Ừm, sợ ngươi lại liên lụy ta nữa!" Bờ môi kéo ra nụ cười nhạt, ta nửa nửa giả .

      "Chuyện ngày hôm qua, có cơ hội xảy ra nữa." Trong mắt Mộ Phi Hàm hề gợn sóng nhưng lại lóe ra kiên định.

      Giống như là bình tĩnh tự thuật hiển nhiên, hoặc là cam kết bảo hộ.

      "Ừ, nhưng ta muốn làm chậm trễ hành trình nữa." Cẩn thận đè xuống kinh ngạc trong mắt.

      quyết định , muốn lại vì cái gì mà bị ràng buộc nữa.

      "Vậy chúng ta cùng nhau lên đường." Mộ Phi Hàm nâng ly trà lên môi, giống như vô tình ném ra câu.

      "Chúng ta?" Nhìn đôi mắt to điềm đạm đáng của Ngọc Lạc, ta mốn thụt lại ba bước. . . . . . Ông trời làm chứng, ta là muốn có bất cứ liên hệ gì với Mộ Phi Hàm này nữa.

      "Chúng ta, Mạc Ly, đừng nên chất vấn lại lời của ta." Giọng điệu giận mà uy, truyền đạt tin tức thể thỏa hiệp.

      Trán của ta mơ hồ nhăn lại chút. . . . . .

      Vị Mộ Phi Hàm này rốt cuộc có thân phận gì?

      Sao lại chảnh chọe như thế - -#

      Tiếng bánh xe nghiền qua bụi đất. . . . . .

      Vắng lặng lại thích ý. . . . . .

      Vẫn là cảnh tượng bốn mắt nhìn nhau . . . . . .

      Chỉ có điều lần này ta quyết định bỏ rơi . . . . . .

      Nhưng mà rất chán. . . . . .

      Đọc sách ở xe giống như Cao phu tử ta choáng váng đầu. . . . . .

      Ngồi thiền giống im lặng suy tư như lão tăng Mộ Phi Hàm ta nổi điên. . . . . .

      Tay ý thức vò vò góc váy. . . . . .

      Chán muốn chết. . . . . .

      "Lúc nữ nhân nhàm chán thêu hoa, học chút lễ nghi, đỡ phải cả ngày như tiểu dã miêu nhảy lên nhảy xuống."

      biết qua bao lâu, Mộ Phi Hàm trừng ta cái, chậm rãi .

      Thêu hoa - -#, còn bằng để cho ta hủy địa cầu thực tế hơn chút đấy. . . . . .

      Trong đầu đột nhiên lên cảnh chính mình nhặt bông lan, ảo giác vẻ mặt hạnh phúc thêu uyên ương nghịch nước. . . . . .

      Hãi hùng lúc. . . . . . Quả nhiên đủ ghê tởm. . . . . .

      "Học lễ nghi gì?" Lắc lắc đầu, cố gắng để cho mình tỉnh táo chút ít.

      "Tam tòng tứ đức, đạo làm vợ. ai dạy ngươi sao?" mặt Mộ Phi Hàm lại treo nụ cười giễu cợt.

      “Như thế nào là tam tòng tứ đức?"

      "Tam tòng đó là chưa gả theo cha, gả rồi theo chồng, chồng chết theo con; tứ đức dĩ nhiên là phụ đức, phụ ngôn, phụ dung, phụ công." Mộ Phi Hàm hít hơi sâu, ngờ lại hề nổi giận, còn kiên nhẫn giải thích.

      "Chậc chậc. . . . . . Có phải quá khoa trương hay ?" đại nam nhân lại có thể lưu loát định nghĩa hành vi chuẩn tắc của nữ nhân như vậy, lễ giáo phong kiến quả là hại chết người mà. . . . . .

      "Ngươi định học sao?" Mộ Phi Hàm nguy hiểm nheo mắt, giống như là tuyên cáo chịu đựng của hết.

      "Nực cười, ta học những thứ trăm hại mà ích gì với mình làm cái gì?"

      Quay đầu , để ý đáp lại vấn đề có dinh dưỡng của Mộ Phi Hàm. . . . . . Mỗi lần chuyện với ta đều bị thương.

      Đột nhiên nhớ tới Lý Uẩn Đình, mặt tự chủ được ra vẻ mặt ngọt ngào. . . . . .

      "Huống hồ, nếu là người đáng giá để ta , ép buộc ta làm những chuyện ta thích."

      Lý Uẩn Đình. . . . . . cho An An tự do đấy. . . . . .

      Mộ Phi Hàm gì thêm, trong xe ngựa lại yên lặng đến quỷ dị . . . . . .

      biết trải qua bao lâu, lúc ta sắp ngủ say. . . . . .

      Mộ Phi Hàm đột nhiên mở miệng , "Ta làm được."

      Ta muốn trả lời, cứ làm bộ như mình ngủ vậy. . . . . .

      làm được hay có liên quan gì với ta cơ chứ. . . . . .

      Trong lòng lần lượt tự với chính mình. . . . . .

      phải Hàm của ta. . . . . .

      phải. . . . . .

      Nam nhân vô tình kia, biết ai đó sao?

      tháng trằn trọc lắc lư. . . . . .

      Cố ý xa lánh cùng phòng bị với Mộ Phi Hàm. . . . . .

      Vào sập tối ngày hè hôm đó. . . . . .

      Rốt cuộc mừng rỡ nghe phu xe . . . . . .

      "Chủ tử, trước mặt chính là Thương Hải rồi. . . . . ."

      (Thương Hải ở đây là biển xanh)

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 21 (1)

      Editor: Cẩm Băng Đơn

      Trước mắt, sóng xanh vạn dặm. . . . . .

      Trước mắt, mênh mông vô bờ bến. . . . . .

      Trước mắt, mờ ảo chân thực. . . . . .

      Nhắm mắt lại, bên tai vọng về tiếng “Lưu Thủy” róc rách ngày ấy.

      Đứng ở chỗ này, ngày.

      Nghe người ta , nơi ta đứng, chính là nơi mà Lý Uẩn Đình nhảy xuống biển ngày đó. . . . . .

      dám chuyển bước chân. . . . . .

      Sợ đứng lệch chút. . . . . . Lập tức cảm thấy nhiệt độ người nữa. . . . . .

      Chứng kiến chân của lời người đời. . . . . . Cột tóc bạch ngọc, cẩm y màu lam, ngồi ở xe lăn. . . . . .

      Đó là Lý Uẩn Đình của ta. . . . . Là Lý Uẩn Đình từng cho ta tự do. . . . . .

      Sóng biển. . . . . . Đánh tới làm ướt góc váy. . . . . .

      Biển xanh ơi. . . . . . có từng gì với mày ?

      , còn nhớ tới An An hay . . . . . .

      , chưa chết. . . . . . chỉ là muốn lừa gạt nước mắt của An An hay . . . . . .

      Lý Uẩn Đình, chàng thắng rồi. . . . . . Chàng thành công rồi đấy. . . . . .

      Lý Uẩn Đình, chàng trở lại . . . . . . Ở bên cạnh em là được rồi. . . . . .

      Khóe mắt có lệ nhàng xuống. . . . . . Càng thể vãn hồi. . . . . .

      Đến tột cùng là khi nào chàng chứ?

      Đến tột cùng cái gì ở chàng chứ. . . . . .

      "Chỉ là biết rốt cuộc An An nương hiểu tình biết , hay là căn bản là tâm như nước lặng?"

      Nụ cười trêu tức. . . . . . Dễ dàng. . . . . . Phá vỡ lớp ngụy trang của ta. . . . . .

      "Vậy ư? Đó là bởi vì hôm nay muốn quyết định chuyện rất quan trọng thôi."

      Nụ cười thản nhiên. . . . . . Chỉ là khi đó ta lại biết. . . . . . Lý Uẩn Đình. . . . . .Chàng lại mực dùng tính mạng để bảo vệ An An. . . . . .

      " vì trần tục bó buộc, vì lời của người đời mà ảnh hưởng. Cho dù chông gai liên tiếp, lòng ta vẫn như xưa như cũ, Đơn.l,q..đ, Ngày ấy chàng lặp lại lời của ta, đột nhiên nhếch môi cười: "Người biết lòng ta, An An cũng vậy chứ?"

      . . . . . . Tha thứ cho em. . . . . . Giễu cợt cười tiếng. . . . . . biết cảm động. . . . . . Tha thứ cho em tự mua dây buộc mình. . . . . . chịu đối mặt. . . . . .

      "An An, đến tột cùng ngươi muốn cái gì?"

      Ánh mắt sáng rực. . . . . . Bên môi chàng nôn ra máu. . . . . . Lúc đó ăn sâu vào trái tim em. . . . . . Khiến nhớ nhung cũng biến thành nỗi đau dám chạm tới. . . . . .

      Hàn đăng vô diễm, tệ cầu vô ôn, tổng thị bát lộng quang cảnh; thân như cảo mộc, tâm tự tử hôi, bất miễn đọa tại ngoan . . . . . .

      (Đèn nghèo ngọn lửa, áo rách sưởi ấm, quang cảnh chơi cờ vẫn còn đó, thân như cây khô, tâm giống như tro tàn, tránh được rơi xuống gian cố chấp)

      Chương 21: Cái nhìn của Ngọc Lạc (2)

      Mạc Ly tỷ tỷ đứng ở trước Thương Hải suốt ngày rồi. . . . . .

      Mặc cho

      Gió biển thổi rối tóc của nàng. . . . . .

      Nước biển đánh tới làm ướt la quần của nàng. . . . . .

      Ta hiểu, hiểu, rốt cuộc là tình khắc cốt ghi tâm đến nhường nào. . . . . .

      Đáng giá để nữ tử xinh đẹp như thế đau thương thần trí đây. . . . . .

      Giống như ta đối với Trạm Hằng ư. . . . . .

      Độc nhất vô nhị. . . . . .

      cầu gì khác. . . . . .

      Lúc mới gặp nàng là lúc nàng ngồi ở bên cửa sổ, thân la quần màu vàng nhạt, tóc dài búi lỏng, khoảnh khắc nàng ngẩng đầu lên,Chương 21 (1)

      Trước mắt, sóng xanh vạn dặm. . . . . .

      Trước mắt, mênh mông vô bờ bến. . . . . .

      Trước mắt, mờ ảo chân thực. . . . . .

      Nhắm mắt lại, bên tai vọng về tiếng “Lưu Thủy” róc rách ngày ấy.

      Đứng ở chỗ này, ngày.

      Nghe người ta , nơi ta đứng, chính là nơi mà Lý Uẩn Đình nhảy xuống biển ngày đó. . . . . .

      dám chuyển bước chân. . . . . .

      Sợ đứng lệch chút. . . . . . Lập tức cảm thấy nhiệt độ người nữa. . . . . .

      Chứng kiến chân của lời người đời. . . . . . Cột tóc bạch ngọc, cẩm y màu lam, ngồi ở xe lăn. . . . . .

      Đó là Lý Uẩn Đình của ta. . . . . Là Lý Uẩn Đình từng cho ta tự do. . . . . .

      Sóng biển. . . . . . Đánh tới làm ướt góc váy. . . . . .

      Biển xanh ơi. . . . . . có từng gì với mày ?

      , còn nhớ tới An An hay . . . . . .

      , chưa chết. . . . . . chỉ là muốn lừa gạt nước mắt của An An hay . . . . . .

      Lý Uẩn Đình, chàng thắng rồi. . . . . . Chàng thành công rồi đấy. . . . . .

      Lý Uẩn Đình, chàng trở lại . . . . . . Ở bên cạnh em là được rồi. . . . . .

      Khóe mắt có lệ nhàng xuống. . . . . . Càng thể vãn hồi. . . . . .

      Đến tột cùng là khi nào chàng chứ?

      Đến tột cùng cái gì ở chàng chứ. . . . . .

      "Chỉ là biết rốt cuộc An An nương hiểu tình biết , hay là căn bản là tâm như nước lặng?"

      Nụ cười trêu tức. . . . . . Dễ dàng. . . . . . Phá vỡ lớp ngụy trang của ta. . . . . .

      "Vậy ư? Đó là bởi vì hôm nay muốn quyết định chuyện rất quan trọng thôi."

      Nụ cười thản nhiên. . . . . . Chỉ là khi đó ta lại biết. . . . . . Lý Uẩn Đình. . . . . .Chàng lại mực dùng tính mạng để bảo vệ An An. . . . . .

      " vì trần tục bó buộc, vì lời của người đời mà ảnh hưởng. Cho dù chông gai liên tiếp, lòng ta vẫn như xưa như cũ, Ngày ấy chàng lặp lại lời của ta, đột nhiên nhếch môi cười: "Người biết lòng ta, An An cũng vậy chứ?"

      . . . . . . Tha thứ cho em. . . . . . Giễu cợt cười tiếng. . . . . . biết cảm động. . . . . . Tha thứ cho em tự mua dây buộc mình. . . . . . chịu đối mặt. . . . . .

      "An An, đến tột cùng ngươi muốn cái gì?"

      Ánh mắt sáng rực. . . . . . Bên môi chàng nôn ra máu. . . . . . Lúc đó ăn sâu vào trái tim em. . . . . . Khiến nhớ nhung cũng biến thành nỗi đau dám chạm tới. . . . . .

      Hàn đăng vô diễm, tệ cầu vô ôn, tổng thị bát lộng quang cảnh; thân như cảo mộc, tâm tự tử hôi, bất miễn đọa tại ngoan . . . . . .

      (Đèn nghèo ngọn lửa, áo rách sưởi ấm, quang cảnh chơi cờ vẫn còn đó, thân như cây khô, tâm giống như tro tàn, tránh được rơi xuống gian cố chấp)

      Chương 21: Cái nhìn của Ngọc Lạc (2)

      Mạc Ly tỷ tỷ đứng ở trước Thương Hải suốt ngày rồi. . . . . .

      Mặc cho

      Gió biển thổi rối tóc của nàng. . . . . .

      Nước biển đánh tới làm ướt la quần của nàng. . . . . .

      Ta hiểu, hiểu, rốt cuộc là tình khắc cốt ghi tâm đến nhường nào. . . . . .

      Đáng giá để nữ tử xinh đẹp như thế đau thương thần trí đây. . . . . .

      Giống như ta đối với Trạm Hằng ư. . . . . .

      Độc nhất vô nhị. . . . . .

      cầu gì khác. . . . . .

      Lúc mới gặp nàng là lúc nàng ngồi ở bên cửa sổ, thân la quần màu vàng nhạt, tóc dài búi lỏng, khoảnh khắc nàng ngẩng đầu lên, khiến ta lần đầu tiên tin rằng, đời này nữ tử như thụy liên*. . . . . .

      (*Thụy liên: Hoa súng)

      liên quan đến ngũ quan xinh xắn của nàng. . . . . . liên quan đến thân nàng mộc mạc, dính son phấn. . . . . .

      Mà bởi vì đôi mắt quá sâu thẳm tĩnh mịch kia. . . . . .

      Bởi vì bờ môi có nụ cười lười nhác tùy ý đó. . . . . .

      ra là kiều diễm và yên tĩnh lại có thể cùng tồn tại như thế. . . . . . Mị hoặc . . . . . .

      Đột nhiên

      Lòng riêng nổi lên

      Muốn mang nàng gặp ca ca. . . . . .

      Người ca ca nhìn như lạnh lẽo kia. . . . . .

      Kể từ chuyện của Di tỷ tỷ về sau. . . . . .

      còn động tâm vì nữ nhân nào nữa. . . . . .

      Gặp dịp chơi, mưa móc cùng hưởng. . . . . .

      Ca ca của ta đau khổ như vậy. . . . . .

      Tại sao lại có ai sưởi ấm huynh ấy đây. . . . . .

      Mặc dù ta biết . . . . . .

      người hoàn mỹ như Di tỷ tỷ. . . . . .

      Sợ rằng chẳng tìm ra người thứ hai như vậy ở đời này . . . . .

      Nhưng giờ phút nhìn thấy nụ cười như gió thoảng mây bay của nàng ấy. . . . . .

      Ta lại tin chắc

      Nữ tử như thế. . . . . .

      Nhất định làm ca ca rung động. . . . . .

      Còn nhớ . . . . . .

      Sáng sớm hôm đó. . . . . .

      Ta kích động mang cầm tìm nàng. . . . . .

      Trong mắt nàng là đau lòng thể nhìn thấy . . . . . .

      Nàng , nàng khảy đàn. . . . . .

      Nàng vuốt ve bông tai màu xanh dương tai . . . . . . Buồn bã như mất thứ gì đó. . . . . .

      Mạc Ly tỷ tỷ. . . . . .

      Nam tử tỷ . . . . . . Đáng để tỷ nâng niu cây cầm đến thế sao. . . . . .

      Khúc đàn của lại đả động lòng của tỷ. . . . . .

      Mà ta đúng là nghĩ ra được, lý do như thế nào, mới có thể khiến cho nam tử rời khỏi Mạc Ly tỷ tỷ người. . . . . .

      Giờ phút này, nhìn Mạc Ly tỷ tỷ rơi lệ bên biển xanh. . . . . .

      Ta nghĩ ta đột nhiên hiểu ra. . . . . .

      Sợ là. . . . . .

      Sợ là. . . . . . Sinh tử cách xa nhau. . . . . .

      Mạc Ly tỷ tỷ. . . . . .

      Nếu. . . . . . Nếu là. . . . . . Mối tình kia vùi vào trong biển cả. . . . . .
      khiến ta lần đầu tiên tin rằng, đời này nữ tử như thụy liên*. . . . . .

      (*Thụy liên: Hoa súng)

      liên quan đến ngũ quan xinh xắn của nàng. . . . . . liên quan đến thân nàng mộc mạc, dính son phấn. . . . . .

      Mà bởi vì đôi mắt quá sâu thẳm tĩnh mịch kia. . . . . .

      Bởi vì bờ môi có nụ cười lười nhác tùy ý đó. . . . . .

      ra là kiều diễm và yên tĩnh lại có thể cùng tồn tại như thế. . . . . . Mị hoặc . . . . . .

      Đột nhiên

      Lòng riêng nổi lên

      Muốn mang nàng gặp ca ca. . . . . .

      Người ca ca nhìn như lạnh lẽo kia. . . . . .

      Kể từ chuyện của Di tỷ tỷ về sau. . . . . .

      còn động tâm vì nữ nhân nào nữa. . . . . .

      Gặp dịp chơi, mưa móc cùng hưởng. . . . . .

      Ca ca của ta đau khổ như vậy. . . . . .

      Tại sao lại có ai sưởi ấm huynh ấy đây. . . . . .

      Mặc dù ta biết . . . . . .

      người hoàn mỹ như Di tỷ tỷ. . . . . .

      Sợ rằng chẳng tìm ra người thứ hai như vậy ở đời này . . . . .

      Nhưng giờ phút nhìn thấy nụ cười như gió thoảng mây bay của nàng ấy. . . . . .

      Ta lại tin chắc

      Nữ tử như thế. . . . . .

      Nhất định làm ca ca rung động. . . . . .

      Còn nhớ . . . . . .

      Sáng sớm hôm đó. . . . . .

      Ta kích động mang cầm tìm nàng. . . . . .

      Trong mắt nàng là đau lòng thể nhìn thấy . . . . . .

      Nàng , nàng khảy đàn. . . . . .

      Nàng vuốt ve bông tai màu xanh dương tai . . . . . . Buồn bã như mất thứ gì đó. . . . . .

      Mạc Ly tỷ tỷ. . . . . .

      Nam tử tỷ . . . . . . Đáng để tỷ nâng niu cây cầm đến thế sao. . . . . .

      Khúc đàn của lại đả động lòng của tỷ. . . . . .

      Mà ta đúng là nghĩ ra được, lý do như thế nào, mới có thể khiến cho nam tử rời khỏi Mạc Ly tỷ tỷ người. . . . . .

      Giờ phút này, nhìn Mạc Ly tỷ tỷ rơi lệ bên biển xanh. . . . . .

      Ta nghĩ ta đột nhiên hiểu ra. . . . . .

      Sợ là. . . . . .

      Sợ là. . . . . . Sinh tử cách xa nhau. . . . . .

      Mạc Ly tỷ tỷ. . . . . .

      Nếu. . . . . . Nếu là. . . . . . Mối tình kia vùi vào trong biển cả. . . . .
      Last edited by a moderator: 15/4/15

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 21: Cái nhìn của Ngọc Lạc (3)

      Editor: Cẩm Băng Đơn

      Trong xe ngựa ca ca chuyện. . . . . .

      Thái độ khác thường ra lệnh ngăn cản tỷ tìm . . . . . .

      Cứ như vậy cùng tỷ ở Thương Hải suốt ngày. . . . . .

      Ca ca dùng phương thức của mình. . . . . .

      Cho tỷ dung túng lớn nhất. . . . . .

      Lúc này tỷ rơi lệ . . . . . . Nhưng tỷ có biết?

      Hay là. . . . . .

      Non sông đất nước. . . . . . Giờ khắc này ở trong mắt tỷ là bụi đất rồi sao. . . . . .

      Mạc Ly tỷ tỷ, tỷ biết ?

      Tỷ và Di tỷ tỷ là hai loại người. . . . . .

      Di tỷ tỷ từ xuất thân thế gia. . . . . .

      Phụ đức, phụ ngôn, phụ dung, phụ công có chỗ nào phải là gương của nữ tử khắp thế gian. . . . . .

      Dịu dàng lễ độ, tiến lùi thỏa đáng. . . . . .

      Là thanh mai trúc mã với ca ca. . . . . . Từng là ca nơi ấm áp nhất trong lòng ca ca. . . . . .

      Nhưng. . . . . .

      Nhà của chúng ta lại phản bội. . . . . .

      Hôm đó lúc ca ca giết nàng. . . . . .

      Ta nhìn thấy lòng của ca ca cũng chết theo. . . . . .

      Ca ca , tin tưởng bất luận kẻ nào nữa. . . . . . . . . . . .

      Mà ta biết tỷ khác biệt. . . . . .

      Nhìn . . . . . .

      phải tỷ giống như luồng gió xuân

      Từ từ thổi vào đáy lòng của ca ca đó sao. . . . . .

      Nữ tử thông tuệ vô song như vậy. . . . . .

      Nữ tử như gió thoảng mây trôi như thế. . . . . .

      Ca ca há nào muốn trân quý cơ chứ. . . . . .

      Mạc Ly tỷ tỷ. . . . . .

      Tỷ dùng trí tuệ của tỷ trợ giúp ca ca. . . . . .

      Nhà của ta. . . . . .

      Tỷ lừa ta gạt. . . . . .

      Nhà của ta. . . . . .

      Phiêu bạt rung chuyển. . . . . .

      Thiên hạ ngày nay

      Chỉ có tỷ. . . . . .

      Mới có thể giúp ca ca bảo vệ tốt nó thôi. . . . . .

      Ca ca chắc chắn tỷ. . . . . .

      Chỉ là ta dám bảo đảm. . . . . .

      Có phải độc nhất vô nhị hay . . . . . .

      Những nữ nhân trong nhà kia. . . . . . Có tất cả tôn sùng. . . . . .

      Duy nhất chỉ dám cầu. . . . . . Chính là hai chữ duy nhất. . . . . .

      Còn có. . . . . . Mạc Ly tỷ tỷ. . . . . . Ta biết. . . . . . Tỷ chính là An An trong miệng Trạm Hằng. . . . . .

      Ca ca sớm điều tra tìm hiểu thân thế của tỷ rồi. . . . . .

      Ta trách tỷ giấu giếm. . . . . .

      đời này có ai là lừa gạt cơ chứ. . . . . .

      Giống như ta. . . . . .

      Muốn tỷ gả cho ca ca ta. . . . . .

      Nhưng nhiều hơn là vì. . . . . .

      Tỷ là An An của Trạm Hằng . . . . . . . . . . .

      Ta sợ An An của Trạm Hằng có vẻ đẹp khuynh thành. . . . . . Bởi vì hồng nhan dễ già. . . . . .

      Ta cũng ngại An An của Trạm Hằng có gia thế hiển hách . . . . . . Bởi vì đời này rất khó có người phú quý được như ta. . . . . .

      Nhưng khắc ta biết tỷ chính là An An. . . . . .

      Ta sợ hãi. . . . . .

      Bởi vì đôi mắt rực rỡ như thế. . . . . .

      Sợ là in sâu ở trong lòng rồi. . . . . .

      Mạc Ly tỷ tỷ. . . . . . Vẫn cứ thích gọi tỷ như thế. . . . . .

      Tha thứ cho ta, nhưng ta rất vui vẻ

      Khi biết trong lòng tỷ người khác. . . . . .

      Tha thứ cho ta khi ta cảm thấy có chút may mắn

      Khi biết người tỷ mất. . . . . .

      Ca ca đời này có bằng hữu vĩnh viễn. . . . . .

      Mạc Ly tỷ tỷ. . . . . . Ngày ta ngất . . . . . .

      Bên tai. . . . . .

      Là lời kêu đau lòng của tỷ. . . . . .

      Mạc Ly tỷ tỷ. . . . . . Chúng ta vĩnh viễn xung đột lợi ích đâu. . . . . .

      Mạc Ly tỷ tỷ. . . . . . ca ca ta. . . . . . Làm tỷ tỷ cả đời của ta nhé. . . . . .

      Bởi vì. . . . . . Ngọc Lạc rất hiếm khi. . . . . .

      lòng thưởng thức nữ nhân. . . . . .

      Ta khiến Trạm Hằng từ từ quên tỷ. . . . . .

      Cái này. . . . . . Chỉ sợ tỷ cũng chẳng quan tâm đâu. . . . . .

      nhàng tới bên cạnh tỷ, cùng tỷ nhìn sóng biển nhấp nhô.

      Than tiếng.

      "Mạc Ly tỷ tỷ, là tình cảm như thế nào đây. . . . . ."

      Tỷ quay đầu lại, hai mắt vẫn nhìn biển cả, môi son khẽ mở. . . . . .

      "Từng thấy biển xanh khó muốn làm sông , khôn vờn qua núi phải mây.

      Lần lửa khóm hoa lười để ý, nửa duyên tu đạo nửa duyên quân."

      Tâm bị rung động sâu. . . . . .

      Tỷ cười khổ , " biết vì sao, chính là đấy."

      Quay đầu lại nhìn thấy ca ca cũng sững sờ. . . . . .

      Mạc Ly tỷ tỷ. . . . . . Rốt cuộc nam tử mà tỷ như thế nào. . . . . .

      Tỷ từng trải qua lời thề tâm đầu ý hợp như thế nào . . . . . .

      Lại có thể khiến những nam nhân ở trong mắt tỷ chỉ như mây khói bay đầu đây. . . . . .

      Đột nhiên nhớ lại Trạm Hằng từng . . . . . .

      Tằng kinh thương hải, còn được gặp lại nước, là khổ thánh giả. . . . . .

      có biển xanh, khắp nơi đều là nước, là phúc khí phàm nhân . . . . . .

      ra. . . . . . ra là. . . . . . Tim của lại cố chấp như thế. . . . . .

      ra là. . . . . . khắc cũng chưa từng dừng sợ nhớ nhung với tỷ lại. . . . . .

      Trong lòng chua xót dâng cao. . . . . .

      Biết người trong lòng tỷ phải Trạm Hằng. . . . . .

      Nhưng vẫn ghen tỵ. . . . . .

      Làm thế nào đây. . . . . .

      Mạc Ly tỷ tỷ. . . . . .

      Tỷ chỉ có thể. . . . . . Chỉ có thể. . . . . .

      Gả cho ca ca ta. . . . . .

      Ca ca nắm chặt hai quả đấm. . . . . .

      Tròng mắt đen sâu thấy đáy. . . . . .

      Mạc Ly tỷ tỷ, có lẽ tỷ nên may mắn. . . . . .

      Nam tử tỷ chết . . . . . .

      còn tình chật chội nữa.
      Last edited by a moderator: 15/4/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :