Chap 4: Gặp lại Ngô Phàm. Cuộc sống của Sở Ngọc Hân rất có trật tự, sáng đến công ty, chiều tối về cùng nhau ăn, hẹn hò với Diệp Quân Hạo. Bỏ phí đời trước cùng trải qua những chuyện hẹn hò đương nên đời này quyết định phải tranh thủ tất cả thời gian rảnh có thể để ở bên cạnh . Khỏi cũng biết Quân Hạo vui mừng đến thế nào, những điều mà chỉ dám nghĩ đến trong mơ giờ lại có thể thành thực. từng ước nắm tay Sở Ngọc Hân con phố , cùng nhau ăn quà vặt ven đường, cùng nhau xem phim, mua sắm. Tất cả tưởng chừng như nhoi lại đem lại cho người khác cảm giác vô cùng ngọt ngào, ấm áp. Hôm nay, sau khi ăn tối ơ quán ăn đặc sản tỉnh H xong, và cùng nhau dạo phố. Lựa cho số quần áo thông dụng có thể mặc hằng ngày mua thêm số vật dụng cho căn phòng của ( là phòng thôi chứ nó to lắm ). từng với nơi đó là căn nhà riêng của bọn họ, là cổng chào cho hạnh phúc của họ. xây đắp, cùng nhau vui vẻ cả đời. Mua được bộ rèm cửa, cùng với bộ tách trà, hai người định qua khu bán sô pha tình cờ có người kêu tên . Ngô Phàm thấy rất mừng rỡ. cứ nghĩ nắm được trong tay lại như biến mất. Từ sau khi thi tốt nghiệp, luôn như tránh , đổi luôn số điện thoại, đến nhà lại thể gặp được , đến công ty người ta lại rất bận thể nào tiếp . hoang mang, có phải gặp người khác nên bỏ qua rồi ? Nếu đúng là vậy, vậy tiền bạc, quyền quý của từ nay cánh mà bay rồi, thể mất cuộc sống giàu sang của tại, càng thể mất cơ hội trở thành tổng giám đốc cao quý của tập đoàn Sở thị. - ‘’Sở Ngọc Hân, đúng là em rồi, em có biết tìm em cực khổ lắm ? Sao cả tháng nay em tránh mặt ’’. Ngô Phàm đến bên nắm tay , hoàn toàn coi là khí rồi. Sức rất mạnh, có thể là do kích động, cũng có thể là do sợ chạy mất. Cổ tay bị nắm đến đỏ gay, Quân Hạo nhìn được liền đưa tay giằng tay ra hỏi tay , rồi nhàng xoa xoa cổ tay đỏ ửng kia. Định lên tiếng nắm tay , ý bảo muốn tự mình giải quyết chuyện này. -’’Tôi với còn liên quan nữa, tìm tôi làm gì’’? Lạnh mặt nhìn , chưa bao giờ Sở Ngọc Hân cảm thấy giả tạo như tại. Càng nhìn càng khiến cảm thấy muốn nôn. -’’Đây là bạn trai của tôi, ấy hơn rất nhiều mặt, tôi ấy. Vậy xin từ nay đừng tìm đến tôi nữa, dù có gặp ngoài đường cũng đừng chúng ta có quen biết’’. Nắm tay , cười ngọt ngào, nhìn lại ấm áp. màn tình chàng ý thiếp đẹp nhưng vào mắt Ngô Phàm lại cực kì khó coi. thích người đàn ông bên cạnh chút nào, nhìn sơ là biết người đàn ông kia là người sinh ra ngậm chìa khóa vàng, toàn thân cao quý, đương nhiên thích hợp với hơn . Nhưng làm sao có thể cam tâm, là người của , từng cung phụng cho rất nhiều, cũng từng cho rất nhiều lợi ích, làm sao có thể để con rùa vàng như vuột mất được. -’’em em mà, sao giờ lại tráo trở như thế chứ. Sao em có thể ở sau lưng mà tình tự với ta chứ’’. gào lên, cố ý để mọi người xung quanh nghe thấy. muốn ê mặt mà chấp nhận dịu giọng với . Nhưng lầm, chẳng những có chút xấu hổ mà còn lạnh mặt nhìn . Nhìn bây giờ giống như nữ vương cao quý nhìn xuống kẻ phàm dân là vậy. -’’ tự hoang tưởng sau, tôi với chia tay lâu rồi, giờ sau có thể tôi làm bậy sau lưng được chứ. Chỉ có thể là muốn tôi hạnh phúc nên chạy đến phá đám, ăn được phá cho hôi à. xin lỗi nha, chứ mấy chiêu này với tôi là vô dụng. Tôi quan tâm trước đây là gì của tôi, tôi chỉ cần biết bây giờ với tôi là người dưng, và người đàn ông này mới là chàng trai mà tôi muốn cùng hết cuộc đời này’’. Vừa vừa đưa ánh mặt ấm áp đó nhìn Quân Hạo, Sở Ngọc Hân cảm thấy, cuộc đời mình chỉ cần có là đủ rồi. Vẻ mặt đó, nụ cười đó mọi người chung quanh đều nhìn thấy, họ đều có thể hiểu được tấm chân tình mà dành cho chàng trai kia. Còn người đàn ông này, ngoan cố kêu gào lại càng làm họ thêm chán ghét. Thứ người ăn được chạy phá hạnh phúc của người khác là loại người luôn khiến người khác chán ghét nhất. Sở Ngọc Hân và Diệp Quân Hạo nắm tay nhau rời , thậm chí ánh mắt cũng chưa từng bố thí cho Ngô Phàm. ai để ý ta, họ ngang qua như hề thấy ta. Thậm chí còn nhìn ta bằng ánh mắt khinh thường. Hôm nay quả là ngày vô cùng tồi tệ đối với .