1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau khi phu quân bị trúng gió_Kim Châu Ngọc Đậu

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      :fromabove::fromabove::fromabove::fromabove::fromabove:
      Mị đến đây ~~~~~~~
      Mengotinh_Ranluoi thích bài này.

    2. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      Chiu Chiu :hoan ho::hoan ho::hoan ho::hoan ho::hoan ho:
      Mengotinh_Ranluoi thích bài này.

    3. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      Cảm ơn mn đã thích truyện của mình nhé! Mình vui lắm ấy.:yoyo52::yoyo51::yoyo51:
      Last edited: 2/10/19
      Alice HuynhMengotinh_Ranluoi thích bài này.

    4. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      Chương 5: Ngươi có giỏi thì đứng lên đánh ta ! Lão phế vật!

      Trong phòng cuối cùng cũng yên tĩnh.

      Tô Ngọc Dung trở về giường, ôm lấy búp bê con thỏ bằng vải của nữ nhi xoay người ngủ.

      Phong Vu Tu mở to mắt nhìn nàng một lúc, gian nan xoay đầu, dám phát ra tiếng cũng nhắm mắt ngủ.

      Trong phòng chỉ còn cây nến bàn chầm chậm cháy.

      Ngày tiếp theo trời còn chưa sáng hẳn, Tô Ngọc Dung đã tỉnh. Bốn nha hoàn hầu hạ Phong Vu Tu cùng với Hòe Nhi nuối đuôi nhau vào.

      Hòe Nhi đỡ Tô Ngọc Dung dựa vào đầu giường, Tiểu Cửu bưng thau nước rửa mặt tới, vắt khô khăn sạch, đắp mặt cho nàng tỉnh thần. Nha hoàn gian ngoài bắt đầu dọn dẹp chính sảnh, chuẩn bị một canh giờ sau sẽ dọn bữa sáng.

      Phong Vu Tu cũng sớm tỉnh, chỉ là hắn nghe thấy ác phụ ở giương đối diện tỉnh nên hắn dám động, hắn sợ bị Tô Ngọc Dung dùng đế giày nện mặt hắn.

      Hắn tỉnh cũng vẫn nằm yên như vậy, hắn cảm giác được bên dưới thân mình vừa bẩn vừa thối. Đợi nha hoàn vào hắn liền “ a a “ hai tiếng: Khát, uống nước!

      Suốt một đêm nha hoàn vào phòng, vừa vào liền bắt đầu xốc chăn, thay cái đệm thối ghê tởm của hắn. Bọn nha hoàn sợ mùi thối bay tới chỗ Tô Ngọc Dung, nên một đứa nha hoàn còn cầm lư hương xông thuốc lá khắp nơi. Mấy nha hoàn khác vội vàng múc nước tẩy rửa cơ thể cho hắn, thay quần, rửa mặt. Xong việc thấy hắn nhìn chằm chằm ấm nước ‘a a’ ngừng thì Tiểu Lục mới biết hắn muốn uống nước, vội vàng bưng nước đến cho hắn.

      Tô Ngọc Dung rửa mặt tỉnh thần xong, Hòe Nhi đỡ nàng ngồi trước gương bắt đầu chải đầu, vấn tóc. Lúc này Liễu di nương tới thỉnh an.

      Liễu thị cũng đã sáu mươi, nhưng từ trước đến nay nàng bảo dưỡng da dẻ tốt nên ngoại trừ mái tóc hoa râm ra thì nhìn cũng quá già. Vừa vào cửa, nàng liền buông tay nha hoàn, tiến lên khom mình hành lễ: “ Thiếp thân thỉnh an Lão phu nhân”.

      Tô Ngọc Dung nhàn nhạt “ ừ “ một tiếng, chậm rãi mở mắt nhìn Liễu di nương: “Tới thăm Lão Tước gia sao?”

      Liễu thị nhẫn nại trả lời: “Thiếp đến thỉnh an chủ mẫu là bổn phận, bất quá đúng là thiếp cũng muốn thăm Lão Tước gia một chút.”

      Tô Ngọc Dung cười lạnh, kiên nhẫn vẫy vẫy tay: Muốn thăm thì thăm, ai muốn cho ngươi xem!

      Liễu thị nhìn bộ dáng kiêu căng ngạo mạn của nàng, trong lòng mắng tiện nhân, nén giận đến trước giường Lão Tước gia.

      Vừa đến trước giường của Phong Vu Tu, Liễu thị liền rớt nước mắt, ghé vào mép giường khóc lên: “Lão Tước gia, thiếp thân tới xem ngài, ngài vẫn tốt chứ?”

      “A! A!” Phong Vu Tu trừng lớn mắt, miệng lệch chảy nước dãi: tốt! Lão gia ta muốn ở chỗ này, ngươi mau mau nâng ta đến chỗ khác!

      Liễu thị nhìn nam nhân âu yếm hiện giờ bộ dáng đáng thương, thể động, thể nói, lòng đau như cắt, nhìn hắn ngừng “a, a a”, Liễu thị suốt ruột vô cùng. Nhưng lại hiểu ý của hắn bèn gấp gáp hỏi: “Lão Tước gia khát nước sao, hay là đói bụng?”

      “A! A!” Phong Vu Tu tức giận: Xuẩn phụ nhà ngươi! Ta khát, đói! Ta muốn rời khỏi nơi này!

      Liễu thị thấy Phong Vu Tu nổi giận thì vô cùng suốt ruột nhưng lại biết Phong Vu Tu muốn gì, chỉ có thể xốc chăn, kiểm tra xem có phải đệm giường bị ướt ? Lúc này mới quay qua xin nha hoàn giúp đỡ: “Lão Tước gia bị làm sao vậy?”

      Nha hoàn lắc đầu, bưng trà và cháo tới, Phong Vu Tu trừng mắt nhìn nàng, nhưng nàng lại biết Lão Tước gia muốn gì, gấp đến phát khóc.

      “A, a! A!” Phong Vu Tu kêu to, trừng mắt nhìn Liễu thị: Suốt ngày chỉ biết khóc, ngu muốn chết! Mau mau chuyển ta đến tiền viện!

      Tóc của Tô Ngọc Dung còn chưa vấn xong đã bị tiếng gào của nam nhân phía sau làm đau đầu, tâm tình bực bội, đẩy bàn đứng dậy, đỡ tay Hòe Nhi đến trước giường, hai mắt lạnh lẽo nhìn Liễu thị: “Liễu thị! Ngươi tới đây muốn hầu hạ chăm sóc lão gia hay là đến đây để chọc tức hắn! Rõ ràng tâm tình của Lão Tước gia khi sáng vẫn rất tốt, ngươi vừa mới tới chưa được bao lâu vậy mà ngươi đã khiến hắn tức đến đỏ hết mặt. Nếu như hắn bị ngươi chọc tức mà xảy ra chuyện gì thì ngươi có gánh nổi ?”

      “Ta bây giờ thực sự hoài nghi, ngày đó Lão Tước gia trúng gió, liệu có phải ở sân bị ngươi chọc tức mới trở nên như vậy ?”

      “a A!” Phong Vu Tu tức khắc trừng mắt Tô Ngọc Dung: Bao nhiêu chậu phân đều đổ lên đầu Liễu thị, Tô Ngọc Dung ngươi khinh người quá đáng!

      Tô Ngọc Dung đã nhận ra ý tứ trong mắt hắn, nàng nhìn hắn khẽ nhếch khóe môi cười châm chọc: Khi dễ lão tâm can của ngươi, ngươi đau lòng sao?

      “A!” Nữ nhân độc ác! Cút xa ta chút!

      Nước mắt Liễu thị rơi như mưa, cảm thấy oan ức muốn chết, hoảng loạn xua tay “Lão phu nhân, thiếp thân có, thiếp thân đau lòng Tước gia còn hết, sao có thể…”

      Nghe Liễu thị nói lời ân ái, Tô Ngọc Dung cảm thấy cực kì ghê tởm. Khi còn trẻ, chỉ cần Phong Vu Tu ngủ ở phòng nàng ta hai ngày, nàng ta liền lấy lí do đến thỉnh an nhằm khoe khoang trước mặt nàng, làm cho nàng ghê tởm muốn chết!

      “Ngươi câm miệng lại! Ta phải người mù, nha hoàn hầu hạ cũng có mắt. Bọn họ đều thấy từ khi ngươi tới, Lão Tước gia bị chọc tức đến đỏ hết cả mặt, vậy mà ngươi còn chối tội, đúng là bụng dạ khôn lường?”

      Tô Ngọc Dung càng mắng càng hưng phấn, một tay gạt lọ hoa rơi xuống đất: “Có phải ngươi nghĩ rằng chỉ cần chọc Lão Tước gia tức chết là nhi tử ngươi có thể nhận tước vị? Ta khinh! Tâm ̣a ngươi thật sự quá đen tối, quá độc ác!”

      “Lão phu nhân, ngài hiểu lầm thiếp thân rồi, thiếp thân dám …” Liễu thị sắp bị tức chết, hôm nay đến đúng là sai lầm! Tiện nhân này nhất ̣nh sẽ bắt lấy cớ chịu buông!

      Quả nhiên, ngay sau đó nàng nghe thấy Tô Ngọc Dung phẫn nộ nói: “ Ta tận mắt nhìn thấy ngươi chọc tức Lão Tước gia, sao có thể hiểu lầm! Chính ngươi lòng mang ý xấu, bụng dạ khôn lường, ta hệ lệnh từ hôm nay trở , Liễu thị được bước vào Ngọc viên của ta nửa bước! Tránh ngày nào đó Lão Tước gia bị chết dưới tay ngươi!”

      Liễu thị lòng đau như cắt: “Lão phu nhân, thiếp thân có…”

      “Câm miệng! Cút !”

      Bọn nha đầu vây xem Lão phu nhân nổi giận, hai mặt nhìn nhau: Trời ạ, Lão phu nhân thật quá khí phách, nhìn xem, phu nhân đem Liễu di nương mắng đến còn đường chối cãi.

      Hòe Nhi và Tiểu Cửu đều dùng vẻ mặt cao ngạo nhìn mọi người: Trước mặt Lão phu nhân, mấy loại thiếp thất rắn rết đều né xa ba thước! Đây là cái uy của chính thất! Mấy người các ngươi còn chưa hiểu rõ việc đời đâu! Hứ!

      ‘ A! A a a!’ Phong Vu Tu kêu lớn, nhìn Liễu thị bị khi dễ khóc như mưa liền đau lòng, trừng mắt nhìn Tô Ngọc Dung: Liễu thị tâm tư thuần chất, vậy mà ngươi đổi trắng thay đen, độc phụ, ngươi sợ sét đánh sao?

      Tô Ngọc Dung cao ngạo liếc mắt nhìn hắn: Ngươi có giỏi thì đứng lên đánh ta ! Lão phế vật!

      Liễu thị bị mắng, nước mắt ào ào rơi. Hơn nữa ở trước mặt mọi người bị buộc tội chọc tức Lão Tước gia, từ giờ được phép đến thăm người, trong lòng nàng cảm thấy nhục nhã vạn phần, hận thể đứng dậy bóp chết Tô Ngọc Dung. Nhưng nghĩ đến nhi tử, nàng vẫn cắn răng nhịn xuống, lấy khăn tay lau nước mắt chậm rãi đứng dậy rời .

      “A! Oa oa!” Phong Vu Tu nhìn bóng dáng Liễu thị kêu lớn, Liễu thị đau lòng lập tức quay lại chạy tới. Tô Ngọc Dung lại đứng chặn trước người hắn, lạnh mắt nhìn Liễu thị quát mắng: “Quay lại làm gì, ngươi nhìn ra Lão Tước gia đuổi ngươi sao?”

      Liễu thị oán giận, ánh mắt như muốn xẻo Tô Ngọc Dung ra làm trăm mảnh, căm giận xoay người rời .

      “A!” Phong Vu Tu tức đến nỗi nước miếng chảy ròng ròng, mắt trợn trắng dã: Tô Ngọc Dung, con mắt chó nào của ngươi nhìn thấy ta đuổi nàng ! Người ta đuổi chính là ngươi!

      Thân ảnh Liễu thị biến mất phía ngoài bình phong. Lúc này Tô Ngọc Dung mới xoay người, nhìn Phong Vu Tu sắp tức chết, xua xua tay về phía bọn nha hoàn. Tiểu Cửu liền mang người rời , trong phòng chỉ còn lại nàng và Phong Vu Tu.

      P/s: Từ giờ mị sẽ ́ gắng đăng chương mới vào thứ hai hàng tuần nhé! Mình rất mong mọi người góp ý vì cũng là lần đầu edit. Mình cảm ơn.:038::038::038::038::038:
      Mỗi lần nhìn thấy có bạn thích bài viết của mình mình vui lắm. Như kiểu được tiếp thêm sức mạnh mới ấy. Cảm ơn cả nhà mình. <3 <3 <3
      47 lượt thích - thương~~~~~~~~~~~
      Tiểu Ly 1111, nkhanh3324, GáiNgoan31 others thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      @levuong em làm mục lục bộ này nhé
      levuong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :