1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau khi phu quân bị trúng gió_Kim Châu Ngọc Đậu

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      Chương 38: Mang mặt bị cào đứng gác Thái Hòa điện (1)

      Ở thư phòng tiền viện, Phong Vu Tu hứng thú tự xử lý quân phục của mình. Hắn đã hết hạn nghỉ thành hôn, mai sẽ bắt đầu phải vào cung. Nghĩ đến mọi việc đều diễn ra theo ý của hắn, trong lòng vô cùng đắc ý.

      Kim Trung bưng chậu nước vào, nhìn thấy Phong Vu Tu mặt đầy vết thương xử lý quân phục, bèn tiến lên hỏi: “Công tử, ngài xử lý quân phục làm gì vậy?”

      Chẳng lẽ người ̣nh mang vẻ mặt đầy vết cào này tiến cung canh gác sao?Người tới người lui nhiều như vậy, chỉ cần mù đều có thể nhìn ra vết thương mặt công tử là chuyện gì? Đến lúc đó, chẳng phải khắp phố lớn ngõ nhỏ đều sẽ đồn đãi công tử cưới phải cọp mẹ sao?

      Công tử, ngài có vấn đề gì về đầu óc chứ, việc này liên quan đến thể diện của ngài đó, công tử!!!!!

      “Vô nghĩa. Xử lý quân phục đương nhiên là vì ta phải vào cung canh gác.” Phong Vu Tu thèm ngẩng đầu nói: “Pha một ly trà đến đây!”

      Kim Trung im lặng xem thường xoay người. Công tử hành sự sợ lời đồn, thực là quyết đoán ….. Đổi cách nói khác chính là 250 (đồ ngốc)!

      Lát sau, Kim Hữu tiến vào: “Công tử, xe ngựa của Thiếu phu nhân về Tô gia, mà ra khỏi thành nông trang.”

      Phong Vu Tu nghe vậy, xử lý xiêm y càng thong thả, lát sau mới cười, nhỏ giọng nói thầm: “Biết ngay nàng sợ ăn mắng dám về nhà …..” Nói xong, hắn xua tay với Kim Hữu: “Phái vài người thầm bảo hộ Thiếu phu nhân, đừng kinh động đến nàng. Còn có được tiết lộ tin tức này với mẫu thân ta.”

      “Vâng!”

      Phong Vu Tu vô cùng hứng thú, xử lý xong xiêm y tướng quân bèn treo lên, nhìn quân phục hiên ngang híp mắt cười: Thân mặc xiêm y này, lại trưng vẻ mặt đầy vết cào đứng ở điện Thái Hòa, liệu hai vị cữu ca có thể nhận ra hắn chăng?

      Hắc hắc, Tô Ngọc Dung, nàng cứ ở thôn trang giải sầu . đến mấy ngày nữa, nàng sẽ phải ngoan ngoãn trở lại!

      Vậy nên, ́ gắng quý trọng mấy ngày nhàn tản này !

      Tô Ngọc Dung báo trước mà đột xuất đến đây, nên quản sự trông coi thôn trang đành gấp gáp huy động người làm xử lý chỗ ở, chuẩn bị đồ ăn.

      Đã nhiều năm, Tô Ngọc Dung đến thôn trang. Thôn trang này vốn là của hồi môn của nàng, gồm mấy trăm mẫu đất và vài tòa nhà. Ngắm nhìn cây ́i núi xanh um tươi tốt, tâm tình nàng cũng thoải mái hơn.

      Nàng nhớ, núi trồng rất nhiều loại cây ăn quả mà nàng cầu. Mỗi lần đến mùa hạ, mùa thu, nàng đều ăn hết các loại trái cây mà thôn trang đưa tới. Giúp nàng xử lý thôn trang chính là gia nô đắc lực trong nhà. Bọn họ còn quây mảnh đất trống chuyên để nuôi dê, bò, gà, vịt. năm bốn mùa, thịt dùng trong nhà đều trực tiếp từ thôn trang chuyển đến.

      Kiếp trước, từ khi Thanh Thanh xuất giá, nàng còn ra khỏi cửa nữa, tính ra cũng mấy chục năm rồi nàng chưa tới thôn trang này … … Bây giờ nhìn cây cỏ nơi đây, nàng chợt cảm thấy vô cùng thân thiết.

      Thê tử quản , Lưu nương tử vội vàng xách ấm nước vừa đun sôi tới, vừa pha trà hoa quế cho nàng, vừa cười : “Sau khi đính hôn, đại tiểu thư cũng có qua đây. Lần này người đến, đúng lúc xuân tới, hoa dại núi nở rộ, người ở lại chơi vài ngày cho vui.”

      Lưu nương tử biết Tô Ngọc Dung mới thành hôn chưa lâu, nhất định là có lý do gì đó mới đến thôn trang ở. Nhưng là hạ nhân, nàng chỉ có thể hoan nghênh, được phép hỏi nhiều? Lưu nương tử thức thời đề cập đến việc thành hôn với Tô Ngọc Dung cũng làm Tô Ngọc Dung đỡ xấu hổ.

      Tô Ngọc Dung nhìn Lưu nương tử còn trẻ cũng cảm thấy vô cùng thân thiết, nàng bảo A Du nhận ấm trà, sau đó kéo Lưu nương tử ngồi bên cạnh nàng: “Lưu thẩm, lâu rồi ta được ăn bánh thơm thẩm làm, hôm nay thẩm phải làm nhiều để ta ăn cho đỡ thèm.”

      Lưu nương tử gật đầu cười: “Được, vậy ta làm bánh thơm, đại tiểu thư đường cũng mệt mỏi rồi, người mau vào trong nhà nghỉ ngơi ạ!”

      Tô Ngọc Dung gật đầu, chờ sau Lưu nương tử ra ngoài, nàng mới đứng dậy vào phòng.

      Nàng nhớ khi nàng chưa đính hôn, mẫu thân vẫn còn sống, mỗi năm nàng đều cùng mẫu thân đến thôn trang ở hai lần. Kể từ khi mẫu thân qua đời, nàng liền ít đến đây. Tuy vậy bài trí trong phòng vẫn như vậy, vẫn luôn có người quét tước dọn dẹp nơi này.

      A Du nhìn Tô Ngọc Dung quanh phòng, sờ cái này, nhìn cái kia, trong lòng phiền não: “Tiểu thư, người muốn ở đây sao?”

      Tô Ngọc Dung gật đầu: “Đúng vậy, ngươi có việc gì sắp xếp xiêm y , đừng nghĩ khuyên ta, ta về đâu.”

      A Du có biện pháp nào, chỉ có thể xoay người sắp xếp lại xiêm y, A Vân vừa cầm kéo với rổ ra ngoài vòng, khi trở về trong rổ đầy hoa dại, nàng khéo tay cắm vào bình hoa cạnh cửa sổ, hoa dại đầy màu sắc tản ra hương thơm nhàng, trong phòng liền tràn đầy sức sống.

      P/s: Mị bảo edit xong chương 28 cho mn. Sau đó mị bắt đầu edit và thấy mãi xong. Đến khi chợt nhận ra hóa ra lại ngang ngửa chương 28. Nên nếu đợi edit xong chắc đến mọt gông.Nên ta lại đăng dần dần vậy. Haiz.
      nkhanh3324, GáiNgoan, Tiểu Ưu Nhi15 others thích bài này.

    2. Chalychanh

      Chalychanh Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      142
      tính " xách" mặt như vậy méc vợ đấy.
      Trần Ngọc Hoa thích bài này.

    3. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      Phần 2 chương 38 lên sóng đây các tỉ muội. Hihihihihi
      hthuqttn thích bài này.

    4. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      Chương 38: Mang mặt bị cào đứng gác Thái Hòa điện (2)

      Tô Ngọc Dung thấy A Vân hái hoa về, liền cười: “A Vân, sao ngươi lại nghĩ khuyên ta trở về, mà còn có tinh thần hái hoa thế kia?”

      A Vân bĩu môi, nghịch nghịch bình hoa, thầm: “Tiểu thư, người bây giờ cứ như tảng đá vậy, nô tỳ gì người cũng nghe, nên dứt khoát đến mấy chuyện phiền não đó. Nếu tới cứ vui vẻ chơi , dù sao chúng ta cũng ở thôn trang được mấy ngày.”

      Tô Ngọc Dung nghe thế, bèn liếc mắt xem thường, nàng nằm ghế bập bênh cạnh cửa sổ, lòng chợt hoảng hốt, nàng biết, dù mình trốn qua mồng cũng thoát khỏi đêm rằm. đến việc Phong Vu Tu nghĩ gì, nếu Phong lão thái bà biết được nàng cào mặt con trai bà ta, nhất định tức đến bôc khói, để nàng tùy ý ở nhà mẹ đẻ. Chắc chắn dăm ba ngày nữa phái người đến nhà nàng thúc giục.

      Đến khi đó, cha biết nàng trốn tới đây, nhất định đến giáo huấn nàng.

      Haiz … phiền a ….. thể có biện pháp hòa li vẹn cả đôi đường sao?

      Sáng sớm hai ngày sau, trời còn chưa sáng, Phong Vu Tu liền đứng dậy rửa mặt, chuẩn bị vào cung làm việc.

      Kim Trung pha ấm trà, nhìn công tử thần thanh khí sảng, nhưng gương mặt đầy vết cào, nhíu mày hỏi: “Công tử, người lòng muốn vào cung làm việc sao? Người chắc chắn cần hoãn mấy ngày ư?”

      Phong Vu Tu môt hơi uống sạch chén trà, xoay người lấy trường kiếm treo tường, bấy giờ mới câu môi cười: “Quy củ của Vũ Lâm Quân ngươi phải biết. được tùy ý xin nghỉ, chẳng qua trong lúc phu thê thân mật ta bị cào hai nhát, cũng có gì, hà tất phải xin nghỉ.” xong liền bước nhanh ra cửa phòng.

      Kim Trung trong lòng thầm hừ mũi xem thường, tuy rằng biết công tử có chủ ý gì, nhưng biết, sau hôm nay, Thiếu phu nhân nhất định nổi danh khắp kinh thành.

      Tô gia, hai ca ca của Tô Ngọc Dung cũng ra cửa tiến cung, bọn họ là quan văn, phải vào điện Thái Hòa nghị . Phong Vu Tu là Vũ Lâm Quân vệ, canh gác bên ngoài điện Thái Hòa, nên rời nhà sớm hơn hai vị ca ca Tô gia chút.

      Tô Trường Lộc và Tô Trường Phúc qua vài cửa cung, tới bên ngoài điện Thái Hòa, ánh mắt tự chủ tìm xem muội phu ở đâu.

      Tô Trường Lộc là trưởng tử, tính tình lão luyện thành thục, hay nhiều, là nam nhân tương đối nghiêm túc. Tô Trường Phúc hiền hòa hơn chút, hai người sóng vai tới, lúc sắp đến đại điện, rốt cuộc hai huynh đệ rốt cuộc thấy muội phu.

      Nhưng trong nháy mắt nhìn thấy muội phu, bước chân hai huynh đệ đồng thời dừng lại.

      Tô Trường Phúc trừng lớn mắt, thẻ tin nhìn mặt muội phu, đầu on gong vang lên: Trời ơi! Mặt muội phu bị sao vậy? Chả lẽ bị mèo cào sao?

      Mà giờ khắc này, Phong Vu Tu ủy khuất liếc mắt nhìn hai vị cữu ca, làm bộ dáng vạn phần xấu hổ, quẫn bách chậm rãi cúi đầu. Bộ dáng kia phảng phất như muốn cáo trạng: Hai vị cữu ca, các huynh xem, muội muội tốt của các huynh đánh ta thành dạng gì? Ta vô cùng ủy khuất!

      ********

      Toàn bộ thời gian lâm triều, hai huynh đệ Tô gia đều mang bộ dáng chau mày thất thần, vất vả mới đợi đến khi bãi triều, hai người đều vội vã rời .

      Đồng liêu đều hiểu họ phiền điều gì, vừa mới tan triều, nhìn huynh đệ Tô gia nhanh như thỏ lẩn mất, bèn giọng thầm: “ sớm nghe danh tiểu nữ Tô gia kiêu căng bất kham, hóa ra đều là , mới gả ra ngoài có bảy tám ngày cào phu quân thành ra như vậy. Tính tình đanh đá như thế, đúng là hiếm thấy.”

      “Sáng sớm nay ta nhìn thấy mặt Phong tiểu tử đầy dấu tay, ta còn tưởng mình hoa mắt, đến khi nhìn kĩ lại mới thấy đó là vết cào. Tô Ngọc Dung này cũng quá ương ngạnh, năm trước phu nhân nhà ta còn muốn tới cửa cầu thân giúp nhi tử, giờ mới thấy, may mà thành a!”

      “Chậc chậc chậc, phóng mắt khắp kinh thành, có nương xuất giá nhà ai dám vung tay đánh nhau với phu quân? Nàng đúng là người đầu tiên.” xong, vị quan viên này còn nghĩ trong lòng, nhất định phải về nhà với nữ nhi và phu nhân, ngàn vạn lần được học Tô Ngọc Dung kiêu căng ương ngạnh, bằng bị người chê cười đến chết!

      Lực chú ý của mọi người cơ hồ đều tập trung khuôn mặt bị cào của phu quân Tô Ngọc Dung, ngược lại, người bị hại như Phong Vu Tu lại nhận được ít đồng tình. Mọi người đều cho rằng cưới phải cọp mẹ, ánh mắt nhìn Phong Vu Tu đều vạn phần thương hại.

      Đợi đến lúc thay ca, Phong Vu Tu sốt ruột ra khỏi cung, vừa rồi khi hạ triều, Tô Trường Phúc đến cạnh , ra hiệu bảo sau khi ra khỏi cung trà lâu chuyện, nhưng chân còn chưa bước ra khỏi trung môn*, bóng người liền ngăn trước mặt . Người đó là Tề Yến, con trai thứ tư của đương kim hoàng thượng, Khang Vương.

      * Trung môn: Cửa ở giữa. Vào cung phải qua rất nhiều cửa nên đoán là này mới qua được cái cửa ở giữa bị chặn lại.

      P/s: Hôm nay post mấy phần cho chị em luôn.
      GáiNgoan, Tiểu Ưu Nhi, nhoxbina11 others thích bài này.

    5. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      phần 3 chương 38 lên sàn đây chị em. Chương dài quá xá.
      hthuqttncỏ28 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :