1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau khi phu quân bị trúng gió_Kim Châu Ngọc Đậu

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      Hihi. Bà lại làm tôi có thêm động lực đó. Mai post tiếp hai phần của chương 37 nhé. @Mengontinh_Ranluoi
      Ami Anh, TamaPsweet mandy thích bài này.

    2. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      @Chalychanh truyện Ly châu trong lòng bàn tay đó nàng. Hay lắm ý.
      Ami Anhsweet mandy thích bài này.

    3. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      Chương 37: Đuổi Liễu thị (3)

      Liễu thị vừa nghe Kim Trung giải thích, càng cảm thấy Phong Vu Tu thân bất do kỷ, lại càng thấy ủy khuất, nhưng, ủy khuất cũng có thể làm gì … Công tử cũng những lời tàn nhẫn đó, cho phép mình ở trong phủ, ảnh hưởng đến tình cảm phu thê bọn họ, nếu , chừng chọc giận công tử, người đem bán nàng Lương Châu.

      Thực ra, nàng làm thiếp thất của Phong Vu Tu cũng lâu, đến việc hiểu , căn bản nàng cũng chưa từng hầu hạ , giữa hai người càng có tình cảm, nàng vẫn thân trong sạch, dù ra phủ cũng lo gả chồng, chẳng qua ….. Chẳng qua thế gian, liệu có mấy nam nhi, có thể phong thần tuấn lãng như ?

      Nàng là nô tỳ, dù cho được tự do, về đến nhà, cũng lắm cũng chỉ là gả cho đầy tớ nông phu, có thể có tiền đồ gì chứ?

      Nhưng … còn con đường nào khác …..

      Kim Trung thấy nàng chịu đứng lên thu dọn đồ đạc, vẫn ngồi khóc, vội giục: “Liễu thị, ngươi mau thu dọn đồ đạc, ngươi hiểu tính tình công tử, người , hai là hai, nếu ngươi chần chừ chậm trễ thời gian, người đem bán ngươi cho Lương Châu! Đến lúc đó ngươi có muốn khóc cũng được!”

      Kim Trung khuyên nhủ phen, cuối cùng Liễu thị cũng bỏ những thứ trong lòng xuống, khóc sướt mướt đứng dậy vào phòng thu dọn đồ đạc rời .

      Lúc Kim Trung trở về, Phong Vu Tu ở thư phòng viết mất chữ lớn.

      Kim Trung đến trước bàn, thấy mặt bàn viết chữ Dung. Trong lòng nghĩ thầm, mỗi ngày công tử đều cãi nhau với Thiếu phu nhân, chứng tỏ người cũng kiên nhẫn với Thiếu phu nhân, sao hôm nay lại đuổi Liễu thị, xong giờ lại ở thư phòng viết khuê danh của Thiếu phu nhân? Gần đây, công tử có gì đó đúng a!

      Phong Vu Tu nhìn Kim Trung vào phòng nhưng lại ngây ngốc gì, vung bút lông trong tay, vài giọt mực tàu vẩy mặt Kim Trung, lúc này mới khôi phục tinh thần, ha hả cười: “Công tử, mọi chuyện xong, Liễu thị rồi, cũng khóc sướt mướt, nhìn rất cam tâm tình nguyện.”

      Phong Vu Tu gật đầu, kiếp trước Liễu thị cũng coi như chết thê thảm, nhận báo ứng, kiếp này nàng ta cũng chưa làm việc gì xấu xa, cũng thực muốn giết nàng. Ngân phiếu cho nàng, chỉ cần nàng tiêu xài hoang phí, cũng đủ để nàng sống ít năm. Những nhân quả của kiếp trước coi như kết thúc, đời trước coi như hoàn toàn chấm dứt.

      Kim Trung nâng tay áo lau mực nước mặt, thấy sạch, muốn xoay người rửa mặt, lại nghe Phong Vu Tu : “ thôi, ta dọn dẹp xiêm y chút, tẹo nữa ta tự mình mang đến Ngọc Viên.”

      Kim Trung nghe vậy, sửng sốt lát vội gật đầu, công tử muốn sống tốt với Thiếu phu nhân! tốt quá, công tử đuổi Liễu thị rồi, Thiếu phu nhân có lý do tức giận nữa, hai người tốt tốt đẹp đẹp, tránh cho hạ nhân bọn họ khó xử.

      Mà lúc này Tô Ngọc Dung ngồi trong phòng, đích xác là hoàn toàn há hốc mồm, vạn phần đau đầu!

      Vậy mà Phong Vu Tu đuổi Liễu thị ! Trong vòng nửa canh giờ, Liễu thị cầm tay nải bỏ ?

      Phong Vu Tu điên rồi?

      phải thích Liễu thị sao? Vì sao lại đuổi nàng ta ?

      A Du và A Vân đứng cạnh người nàng vui đến khoa tay múa chân, bắt đầu tốt cho Phong Vu Tu: “ gia là làm, đuổi Liễu thị đuổi. là nam nhi tốt người trong vạn người. Tiểu thư, người nên vui mừng, cuối cùng người cũng có thể sống tốt với gia rồi?”

      Đầu Tô Ngọc Dung đau đến nứt, nằm giường, hiểu : “Phong Vu Tu có phải điên rồi hay ? Vậy mà đuổi Liễu thị , phải thích Liễu thị sao?”
      A Vân nghe vậy, lắc đầu: “Tiểu thư, theo như tin tức nô tỳ hỏi thăm được, trước kia Liễu thị đều hầu hạ bên người phu nhân, mới được đề thiếp khoảng hai tháng, công tử với nàng cùng lắm chỉ xem như quen mặt. Hơn nữa nghe , hai tháng nàng ta làm thiếp, công tử vẫn luôn bận rộn việc hôn với Tiểu thư, căn bản có chạm qua nàng ta. nữ nhân còn chưa chạm vào, công tử sao có thể thích chứ?”

      Tô Ngọc Dung biết chuyện này, nàng chỉ biết những năm thành hôn với Phong Vu Tu, mỗi lẫn cãi nhau, đều ngủ lại ở chỗ Liễu thị. Bất quá thực phải là người phong lưu, đời trước cũng chưa từng chủ động đề nạp thiếp. Ngay cả Lan thị cũng là do sau khi hai người bọn họ khắc khẩu, uống say mèm, trong lúc vô tình ngủ mới đề thiếp …..

      Tô Ngọc Dung nghĩ đến đây, lập tức lắc đầu: “Tóm lại các ngươi cần tốt về trước mặt ta, trong lòng ta, chính là tên hỗn đản!”

      “Nhưng tên hỗn đản trong miệng ngươi, chính là trượng phu của ngươi!”

      P/s: Mai mị post nốt chương 37 cho các tỉ muội! Hì hì hì! Cuối cùng cũng edit xong chương đây! Dài quá trời ấy. Hiu hiu hiu.
      nkhanh3324, GáiNgoan, Tiểu Ưu Nhi16 others thích bài này.

    4. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      Chương 37: Đuổi Liễu thị (4)

      Tô Ngọc Dung bị tiếng Phong Vu Tu dọa sợ, quay đầu liền thấy vẻ mặt đầy ý cười của , phía sau là Kim Trung, cầm đống y phục của tới!

      Trong lòng Tô Ngọc Dung như bị bóp chặt.

      Phong Vu Tu đến, mang theo xiêm y của đến! Sau khi đuổi Liễu thị , liền trắng trợn đến ở chỗ mình!

      Làm sao bây giờ? Nàng muốn ở cùng với nam nhân cầm thú này!

      Nàng xinh đẹp như hoa, tên cẩu nam nhân này tuyệt đối thấy sắc nảy lòng tham! Tuy rằng nàng mong Thanh Thanh trở về bên nàng lần nữa. Nhưng sinh hài tử cùng nam nhân này, nàng cần! Nàng muốn hòa li với !

      “Ngươi ra ngoài!” Tô Ngọc Dung rối loạn, Phong Vu Tu hoàn toàn ra chiêu như kiếp trước, nàng căn bản đoán được hành vi và ý đồ của !

      A Du và A Vân thấy Tiểu thư cho gia mặt mũi, vội vàng liếc mắt nhìn nhau, cùng nhau tới, người : “Mời công tử ngồi, nô tỳ pha trà cho người.”

      người chạy đến chỗ Kim Trung, nhận lấy đống xiêm y lớn: “Nô tỳ an trí xiêm y của công tử.”

      Tô Ngọc Dung phẫn nộ nhìn hai nha đầu bán ứng mình, hận thể mắng các nàng trận!

      A Du, A Vân làm việc nhanh nhẹn, Phong Vu Tu vô vùng hưởng thụ. Ánh mắt đắc ý nhìn Tô Ngọc Dung thống hận lại làm gì được. Sau khi A Du đặt chén trà lên bàn, liền xua tay: “Lui xuống .”

      “Vâng.” A Vân và A Du vui mừng lui xuống, còn vô cùng hiểu ý đóng cửa phòng lại.

      Tô Ngọc Dung nhìn hành động của hai nha đầu kia, đau cả ngực, ngón tay vặn xoắn đệm giường, hung tợn trừng mắt lườm Phong Vu Tu. Nàng quyết định chỉ cần động tay động chân, nhất định cào nát mặt .

      Tâm tình Phong Vu Tu cực tốt uống ngụm trà, bấy giờ mới nhìn Tô Ngọc Dung, hứng thú bừng bừng trêu nàng: “Ngươi nhìn ánh mắt mình , hệt như muốn ăn tươi nuốt sống ta vậy. Ta vẫn hiểu, ngươi sao còn giận ta? Ngươi giả bệnh thỉnh an mẫu thân, ta cũng tính toán với ngươi, ngươi thích Liễu thị ta cũng nhanh chóng đuổi nàng ta , mọi chuyện ta đều theo ý của ngươi. Tôn nghiêm của ta đều đưa ngươi, ta muốn sống tốt với nàng, cũng cho nàng thấy quyết tâm của ta, sao nàng còn hài lòng?”

      Tô Ngọc Dung tức muốn bốc khói, đúng vậy, đuổi Liễu thị , đúng là làm rất tốt! Càng có vẻ như bụng dạ nàng hẹp hòi, vô cớ gây rồi!

      Việc tốt đều là làm, tức giận là do nàng cố ý gây !

      Nam nhân đáng giận! Tại sao đời này giống đời trước? Nàng muốn chọc giận , muốn hòa li với nàng sao lại khó như vậy?

      Phong Vu Tu nhìn Tô Ngọc Dung tức giận, lại thể gì, trong lòng cười vô cùng mãn nguyện, nhưng mặt lại làm bộ đau đớn:”Tô Ngọc Dung, phu nhân, ta cầu xin nàng, nếu mọi việc qua, nàng cũng đừng tức giận, chúng ta sống tốt với nhau được ?”

      được! được! Ta muốn sống với ngươi! Ta muốn hòa li với ngươi! Hòa li! Hòa li! Hòa li!!!!!!

      Tô Ngọc Dung sắp tức điên rồi! Nàng muốn nhìn thấy tên cẩu nam nhân trước mặt chút nào, nàng sợ nàng khống chế nổi mà giết !

      Nhìn Tô Ngọc Dung tức giận đứng dậy định ra khỏi phòng, Phong Vu Tu vội vàng đứng lên ngăn đường nàng, nhưng vì quá nhanh, nên nàng và va vào nhau.

      “Ngươi ngăn đường ta làm gì?” Nghĩ muốn ôm nàng, Tô Ngọc Dung khiếp sợ vội lui về sau, vẻ mặt đề phòng nhìn Phong Vu Tu.

      Phong Vu Tu cười bất đắc dĩ, hạ cánh tay ngăn nàng xuống. sờ mũi, ngó lơ ánh mắt giết người của nàng từ từ bước đến gần nàng. bước lên bước, Tô Ngọc Dung lui về sau bước, lại tiến lên tiếp cận nàng.

      “Ngươi tránh xa ta ra!” Tô Ngọc Dung khẩn trương nắm chặt khăn, từng bước lui về sau, cho đến khi bị Phong Vu Tu ép sát từng bước ngã ngồi đệm giường.

      Phong Vu Tu đến gần nàng, đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm ánh mắt khẩn trương của nàng. Nhìn lông mi nàng khẽ động như thỏ con bị dọa sợ, người Phong Vu Tu chợt nóng lên, giọng cũng khan khan: “Ngươi sợ ta làm gì? Ta là phu quân của ngươi!”

      Tô Ngọc Dung trừng mắt lườm , ý đồ muốn dùng ánh mắt hung ác bức lui kẻ địch: “Ta ngươi tránh xa ta ra! Bằng đừng trách ta khách khí!”

      Giờ khắc này, nhìn cặp mắt mỉm cười của Phong Vu Tu, hiểu sao trong đầu nàng thoáng lên đêm tân hôn kiếp trước.

      Khi đó, nàng vừa khẩn trương lại vừa chờ mong. Đại tẩu dạy nàng, đêm tân hôn đau, nàng có thể khóc, nhưng được tùy hứng, nghi thức nên làm ở đêm tân hôn đều cần phải làm cho xong.

      Đêm đó, tuy rằng Phong Vu Tu lạnh lùng, nhưng vẫn quan tâm đến cảm nhận của nàng, khi cởi y phục, nàng thẹn rớt nước mắt, để cởi.

      liền cười, cười giống hệt bây giờ, từng chút đến gần nàng, bức nàng đền góc giường, sau đó cường thế duỗi tay cởi đai lưng của nàng.

      P/s: Mai muội post hai phần của chương 37. Vì ta cứ tưởng xong rồi hóa ra lật sang trang lại còn một phần nữa. Huhu. Phải đến gần 9000 words. hic hic.
      nkhanh3324, GáiNgoan, Tiểu Ưu Nhi18 others thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Ami Anh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :