1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau khi phu quân bị trúng gió_Kim Châu Ngọc Đậu

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hangday

      Hangday New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      3
      Truyện hay lắm ạ !!!? Mong bạn ra truyền đều hơn. Cám ơn ban rất nhiều, hihi

    2. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      Chương 2: Sợ sao? Yên tâm, ta sẽ để cho ngươi chết. (1)

      Lòng nàng lạnh lẽo, quay đầu lại nhìn Liễu di nương mặc xiêm y đỏ tía thêu chỉ bạc đứng bên, thanh của nàng chút nào che lấp châm chọc: “Liễu di nương còn lớn tuổi hơn ta, người nàng cũng nhiều bệnh hơn ta, ngươi muốn nàng chăm sóc lão tước gia mà sợ mẹ đẻ của ngươi mệt mỏi … Thuyết minh con trưởng như ngươi đúng là hài tử hiếu thuận, cư nhiên có thể vì cơ thể mẫu thân ta mà suy nghĩ, xem ra uổng công những năm gần đây mẫu thân thương ngươi!”

      Tô Ngọc Dung vừa xong, trong lòng Phong Viễn Hoài dâng lên trận ghê tởm, lại bực bội, khuôn mặt vốn dĩ trầm xuống lại càng khó coi hơn.

      Tô Ngọc Dung cười lạnh nhìn sắc mặt của hai mẹ con “Lại , bá tước phủ chúng ta là cao môn hiển quý, chính thê chủ mẫu vẫn còn, ngươi lại muốn cho lão tước gia ở trong viện của thiếp thất, ngươi sợ chuyện quy củ bậc này truyền ra ngoài trở thành trò cười cho người khác!”

      Nàng vừa , vừa đỡ cánh tay A Du đứng dậy, hai bước tới trước mặt của Phong Viễn Hoài, hai mắt lạnh lẽo, nghiêm khắc quở mắng: “ giờ lão tước gia ngã xuống, tương lai ngươi chính là người thừa kế tước vị, là đương gia của phủ bá tước. Dù ngươi làm viêc gì, điều gì cũng càng nên suy nghĩ cặn kẽ, thận trọng từ lời đến việc làm! Trăm triệu lần thể hành qua loa, ngôn bất cẩn ném uy danh của bá tước phủ! Ném thể diện của lão tước gia! hiểu chưa?”

      Lời Tô Ngọc Dung nghiêm khắc, có lý lại khắc nghiệt châm chọc khiến Phong Viễn Hoài bị răn dạy đến nỗi mặt đỏ tai hồng khom người dám ngẩng đầu, chỉ có thể thừa nhận: “Mẫu thân dạy dỗ chí phải, nhi tử nhất định ghi nhớ trong lòng.”

      Tô Ngọc Dung nhìn bộ dáng cúi đầu nhận sai, khẽ hừ tiếng, chuyển ánh mắt thấy sắc mặt khó coi của Liễu di nương, híp mắt lạnh lùng : “ Liễu thị, mau thu thập đồ của lão tước gia, sau nửa canh giờ, cho hạ nhân nâng lão tước gia vào viện của ta. Nhớ làm việc cẩn thận một chút, nếu làm lão tước gia có gì ổn thì cũng đừng trách ta cho ngươi thể diện!”

      Liễu thị nghe vậy lập tức cúi đầu hành lễ: “ Thưa vâng, thiếp thân liền thu thập ngay.”

      Tô Ngọc Dung nói xong liền mang theo A Du nghênh ngang rời , Lan di nương thấy vậy cũng tìm lí do vội vàng rời , chỉ để lại ba mẹ con Liễu di nương ở trong phòng.

      Liễu di nương lớn hơn Phong Vu Tu hai tuổi, tóc cũng đã sắp bạc trắng, thời khắc này nàng ngồi ở mép giường, hai mắt khóc sưng lại bắt đầu rớt lệ, tức giận nói: “Ông trời thật có mắt, sao người mắc bệnh phải là tiện nhân đáng chết kia? Đến việc chăm sóc ́ lão gia cũng muốn cướp từ ta, nàng ta chính là có ý tốt”.

      “Ngần ấy năm qua, lão gia mỗi lần nhìn thấy nàng đều trừng mắt, đều chán ghét nàng ta đến chết, làm sao nguyện ý ở trong viện của nàng dưỡng bệnh chứ?”

      Liễu di nương nói, vừa lau nước mắt nhìn hai nhi tử, “Viễn Hoài, Luân Viễn, từ trước tới nay tiện nhân kia ưa nhìn lão gia thương sủng mẫu tử chúng ta, giờ buộc chúng ta đem lão gia chuyển đến viện của nàng, chắc chắn là có ý tốt, các con nhất ̣nh phải nghĩ biện pháp, thể để con tiện nhân kia thực hiện được ý đồ của ả. Vạn nhất nàng làm điều gì bất lợi đối với lão gia thì làm sao bây giờ?”

      Phong Luân Viễn nghe vậy vội vàng đến phía sau Liễu di nương, nhẹ nhàng vỗ lưng, an ủi nói: “Nương đừng gấp, đại ca phải nghĩ biện pháp sao?” Hắn vừa nói vừa nhìn Phong Viễn Hoài hỏi: “Đại ca, huynh đừng xụ mặt nữa, mau nghĩ ra chủ ý gì giúp nương .”

      Phong Viễn Hoài nghe vậy liền ngồi xuống bực bội nói :”Có thể có chủ ý gì chứ? Nữ nhân kia là chính thất, nàng chăm sóc phụ thân chính là thiên kinh ̣a nghĩa.”

      Hắn vừa nói xong, Liễu di nương lại khóc kêu: “Vậy ngươi thật sự mặc kệ sự sống chết của phụ thân ngươi sao? Ngươi biết rõ là nữ nhân kia tuyệt đối chăm sóc tốt cho phụ thân ngươi!”

      Phong Viễn Hoài thấy vậy cũng vội vàng an ủi khuyên giải mẹ ruột: “Nương, kỳ thật người nghĩ sai rồi, lão bà kia cường ngạnh muốn mang phụ thân về viện ả chăm sóc phải muốn hại phụ thân! Ngược lại, bởi vì nàng có nhi tử, có chỗ dựa, cho nên giờ nàng ta chỉ có thể chiếu ́ thật tốt cho phụ thân, mong phụ thân sống lâu trăm tuổi, nàng mới có thể sống yên ổn được trong phủ.”

      “Nàng ta biết rõ giờ phụ thân ngã bệnh, sau này chờ nhi tử lập tước thì trong phủ chính là thiên hạ của mẫu tử chúng ta! Thế nên hiện tại nàng mới một hai khống chế phụ thân trong lòng bàn tay. Một là sợ tương lai ta lập tước, khi đó trở mặt tính nợ cũ với nàng ta. Hai là nhắc nhở ta rằng phụ thân vẫn còn tại thế, vậy nên tước vị còn chưa đến tay ta, nàng kêu chúng ta cần tiếp tục biết thân biết phận, kẹp chặt đuôi làm người! Rốt cuộc, ta muốn lập tước, cũng chỉ có thể cầu xin lão bà kia thượng tấu thỉnh phong.”

      P/s: Hôm nay là lần đầu dịch truyện. Vô cùng hồi hộp! :) :) :) :) :
      Last edited: 30/9/19
      nkhanh3324, TamaP, Nobinobita7 others thích bài này.

    3. Ami Anh

      Ami Anh New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      :yoyo69: lọt hố a, lót dép hónggg

    4. Ngotram2004

      Ngotram2004 Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      52
      hình như đăng nhầm chương rồi bạn @Trần Ngọc Hoa

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Hix, up lại chương cũ rồi nàng ơi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :