1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau khi phu quân bị trúng gió_Kim Châu Ngọc Đậu

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      Lần nào ta đăng bài viết lên cũng xóa sửa lại nhiều cơ. Toàn thấy chưa để font xanh đỏ nên lại ngậm ngùi đập sửa lại!
      em nhớ mình chưa. Ahihi :yoyo25::yoyo25::yoyo25::yoyo23::yoyo23::yoyo23:
      Last edited: 14/10/19
      hthuqttn thích bài này.

    2. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      Có chí ắt thành, phá phủ trầm chu, người có công trời phụ.
      Mn thử đọc truyện đều tại vầng trăng gây họa . Hay ghê lắm ý! Bạn nào đọc xong cho mình xin cảm nhận nhé! Hé hé hé.
      chứ muội thức 2 đêm đọc mà ướt gối các tỉ ạ! :yoyo42::yoyo42::yoyo42::yoyo26::yoyo26::yoyo26::yoyo30::yoyo30::yoyo30::yoyo30::yoyo30:
      levuong thích bài này.

    3. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      Chương 7: Tiểu tử vẫn mãi chỉ là tiểu tử thôi! (1)

      Phong Viễn Hoài vừa nghe Tô Ngọc Dung nói vậy, lại thấy dáng vẻ kêu lớn của phụ thân, cũng kịp nghĩ nhiều liền xốc chăn lên. Nháy mắt, mùi thối ghê tởm khiến người ta hít thở thông ập vào mặt hắn, hắn thiếu chút bị hun đến ngất xỉu.

      Tay áo vừa nâng muốn che mũi, hắn bừng tỉnh nhớ ra Toàn Vị Đức nhìn mình, hắn gắng sức chịu đựng hương vị buồn nôn kia, mong muốn để lại cho Toàn đại nhân ấn tượng tốt về một hiếu tử. muốn xoay người kêu nha hoàn, Tô Ngọc Dung đứng cạnh liền mở miệng: “Viễn Hoài, ngươi mau thay đệm giường cho phụ thân ngươi, như vậy đúng là rất khỏ chịu, trách sao hắn lại kêu khó chịu!” Dứt lời lại tiếp tục kéo tóc của Phong Vu Tu.

      “A a!!” ______ Tô Ngọc Dung, ngươi buông tay, đừng có kéo tóc ta nữa! Lão tử kêu cho ngươi là được chứ gì? ____ “A! Oa a!”

      Lời Tô Ngọc Dung vừa nói ra, Phong Viễn Hoài cũng thể trước mặt người ngoài kêu nha hoàn vào hầu hạ. Hắn chỉ có thể chịu đựng ghê tởm, bắt đầu thay đệm giường cho phụ thân, giúp phụ thân chùi đ*t….

      Tô Ngọc Dung nhân cơ hội này ho nhẹ một tiếng: “Toàn đại nhân, nơi này có Viễn Hoài là được rồi, nếu chúng ta gian ngoài chờ một chút?”

      Toàn đại nhân cũng cảm thấy thối muốn chết, nếu hắn cũng đến mức phải nôn ra. Vậy nên liến thuận theo ý Tô Ngọc Dung, theo nàng ra gian ngoài, để lại Phong Viễn Hoài một mình trong phòng, bị hun thối đầy người, trừng mắt hầu hạ phụ thân của hắn …..

      Phong Viễn Hoài tùy tiện xoa xoa mấy cái cho phụ thân hắn, thay đổi đệm giường, lại dám vội vàng ra ngoài. Hắn biết hôm nay là Tô Ngọc Dung ́ ý gọi hắn tới, cho hắn nếm thử mùi vị thối này. Nếu tại sao trong phòng có lấy một nha hoàn hầu hạ? Rõ ràng đào hố bẫy hắn!

      Cho nên hắn che mũi, đứng ở đầu giường, vẻ mặt ghét bỏ nhìn Phong Vu Tu, nhỏ giọng nói thầm: “Thật đúng là thối chết người …”

      Phong Vu Tu nằm ở giường, nhìn biểu tình chán ghét của đại nhi tử, nghe ngôn từ ghét bỏ của nhi tử. Trong nháy mắt lạnh thấu tim gan. Đây chính là nhi tử mà mình xem như con chính thất, tỉ mỉ dạy dỗ, dốc lòng bồi dưỡng, thương nuôi nấng lớn ư?

      Đều nói rằng trước giường bệnh vô hiếu tử, hắn mới bị bệnh có mấy ngày, Phong Viễn Hoài cũng mới hầu hạ mình vừa rồi đây, mới vậy liền ghét bỏ người phụ thân này?

      Mình chính là cha ruột của hắn, hắn liền chán ghét đến như vậy. Nếu giờ phút này người nằm giường thể động, thể nói là Tô Ngọc Dung thì sao?

      Dường như theo bản năng, hắn liền nghĩ tới ngày đó Tô Ngọc Dung ở thư phòng của hắn cầu hắn từ hôn, đầu là máu, trong mắt là nước mắt…. Hắn gắt gao nhắm mắt lại. Từ lúc sinh ra đến giờ, đây là lần đầu tiên hắn hiểu được khi xưa, trong lòng Tô Ngọc Dung có bao nhiêu thống hận cùng tuyệt vọng.

      có con cái bên cạnh, nếu nàng bị bệnh, lấy sự chán ghét của Liễu thị với nàng, kết cục của nàng … có thể biết sẽ ra sao.

      Phong Viễn Hoài đợi một lát mới buông tay áo che mũi ra ngoài. Lúc này mới có nha hoàn bưng nước lại đây. Hắn ngăn nha hoàn lại, rửa rửa tay, sau đó vòng đến gian ngoài. Ánh mắt Tô Ngọc Dung dừng lại mặt hắn, trong chớp mắt bốn mắt nhìn nhau, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng ánh mắt Tô Ngọc Dung kiêu ngạo châm chọc, phảng phất như nhìn thấu tất cả hành động của hắn ở bên trong phòng …..

      Hắn vội rũ mắt, nếu hắn sợ hắn sẽ nhịn được, lên móc mắt của tiện nhân kia.

      Tô Ngọc Dung thấy ánh mắt tránh né của hắn, trong lòng cười lạnh, ngoài miệng lại nói: “Toàn đại nhân, đều nói lâu nay trước giường bệnh vô hiếu tử. Nhưng ngươi xem Phong Viễn Hoài nhà ta lại phải loại người như vậy. Mỗi ngày hạ triều, hắn nói hai lời trước đến thăm phụ thân hắn còn khỏe hay , đút cơm, lau rửa thế nhưng đều là tự tay hắn làm hết. Lão bà tử ta dám nói, hiếu tử như vậy, trong kinh thành cũng có mấy ai a.”

      Phong Viễn Hoài bị Tô Ngọc Dung trái lương tâm khen một hồi khiến vẻ mặt hắn dở khóc dở cười, sắc mặt hết xanh lại trắng. Trong lòng cực kì oán hận tiện nhân cáo già xảo quyệt này, rốt cuộc trong lòng ả tính toán mưu gì? Hắn đoán được, thể đoán ra được!

      Toàn Vị Đức nghe vậy cảm thán nói: “Viễn Hoài có hiếu, đó là phúc khí của Phong huynh!” Tuy là nói vậy, nhưng hắn vẫn chưa quên chính sự: “ Hiện giờ bệnh tình của Phong huynh như vậy, Phong gia sau này, sợ là phải trông cậy vào Viễn Hoài.”

      Người thông minh nói chuyện đều nói một nửa như vậy, để lại một nửa cho người khác đoán, Toàn Vì Đức muốn giúp Phong Viễn Hoài, nhưng cũng muốn bức Tô Ngọc Dung nóng giận. Ngẫm lại, nhà ngoại của nàng, nhị ca nàng, đều là những nhân vật nên đắc tội.



      P/s: Mình cũng mới edit, có gì sai sót mn bảo mình với nhé! Mình cảm ơn.
      Nhớ mn quá ~~~~~~~~~

      :yoyo40::yoyo40::yoyo40::yoyo40::yoyo40::yoyo40:
      Tiểu Ly 1111, nkhanh3324, GáiNgoan33 others thích bài này.

    4. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      Phần 2 post luôn nhỉ? :yoyo68::yoyo68::yoyo68::yoyo68::yoyo68:
      TamaP, hthuqttnTôm Thỏ thích bài này.

    5. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      Chương 7: Tiểu tử vẫn mãi chỉ là tiểu tử thôi (2)

      Phong Viễn Hoài thấy cuối cùng cũng chuyển đển đúng đề tài, lúc này mới hít sâu, nín thở tập trung nghe.

      Tô Ngọc Dung cười cười, khẽ thở dài: “ cũng phải, mệnh phúc ta mỏng, chỉ có duy nhất nữ nhi, giờ già rồi, Tước gia cũng bị bệnh, sau này đại gia nghiệp cũng đều do Viễn Hoài gánh vác thôi!”

      “Kỳ ta suy nghĩ suốt nhiều ngày qua, ta muốn chờ thêm mấy ngày nữa, đợi thân mình Lão Tước gia tốt hơn, bấy giờ ta cũng có thể nhàng vài phần, ta cũng nên tiến cung chuyến .....” đến đây Tô Ngọc Dung liền dừng lại.

      Toàn Vị Đức nghe vậy liền hiểu, Tô Ngọc Dung muốn cho biết, ta đây trong lòng tự có tính toán, nhọc ngươi công bắt chó cày, xen vào việc của người khác. Ta có vào cung hay , thỉnh hay thỉnh phong, đấy là việc của ta, phụ thuộc vào tâm trạng của ta .... Đến lúc này, liền biết chuyến này công rồi.

      Tô Ngọc Dung có nhi tử, vậy mà có thể ở trong phủ làm chủ vài chục năm, ngoại trừ có nhà ngoại chông lưng ra, cũng phải dựa vào thực lực của chính mình. Nếu chỉ dựa vào việc ngươi mấy câu có thể khiến nàng đắn đo, nàng sớm ngồi được vị trí Phong gia chủ mẫu.

      Phong Viễn Hoài đưa Toàn Vị Đức ra về, Toàn Vị Đức vỗ vai lòng: “Mẹ cả của ngươi cũng là người bao dung, nghe ý cũng có vẻ làm khó chuyện ngươi nhận tước vị, chỉ là cần phải từ từ. Kể ra phụ thân ngươi cũng vừa mới bị bệnh, nếu nàng ngay lập tức tiến cung thỉnh phong, khó tránh khỏi bị mọi người mưu, ngược lại đối với ngươi lại chưa hẳn là tốt”.

      Phong Viễn Hoài tức giận Tô Ngọc Dung gian xảo, nghe Toàn Vị Đức xong, tức khắc sống lưng thấm ra tầng mồ hôi lạnh: Đúng vậy, thực ra phụ thân mới bệnh, nếu tiện nhân kia tiến cung thỉnh phong, cố ý điều gì khiến người khác hiểu lầm. Dẫn đến tin đồn vì tước vị bức bách mẹ cả, như vậy hỏng đại !

      Huống chi, tiện nhân kia là ai? Mặt dày vô sỉ, tình bất định, ngày thường đến cả phụ thân cũng đều tránh ả, muốn cùng ả tranh chấp nữa.

      Ngẫm lại mình, thấy bản thân đúng là quá nôn nóng! Thiếu chút chọc tiện nhân kia chó cùng rứt giậu!

      Toàn Vị Đức thấy cẩn thận suy nghĩ, cũng có chút quan khiếu, gật đầu tán thưởng, giọng : “Ngươi kiên nhẫn chờ thêm hai năm nữa, đến khi làm tròn đạo hiếu, chờ bệnh tình phụ thân ngươi ổn định, đến lúc đó nếu nàng chịu tiến cung thỉnh phong, đấy là do nàng ta đúng! Là nàng ta cố ý làm khó ngươi! Khi đó ngươi giả bộ khổ sở, thế thúc mới có thể giúp ngươi viết sớ dâng lên hoàng thượng, ngươi có phải ?”

      Phong Viễn Hoài nghe vậy, lúc này mới nhiệt tình khom lưng bái lễ: “Là chất nhi hồ đồ, đa tạ thế thúc chỉ điểm!”

      Toàn Vị Đức thấy bị gạt, lúc này thở phào nhõm, xoay người rời !

      Sau lần chuyện này, Phong Viễn Hoài cũng chuyện với Liễu thị phen. Liễu thị tuy rằng trong lòng oán hận, cũng phải cắn răng chịu đựng, chờ đợi dày vò.

      Hôm nay A Du về nhà, ở lại trong phủ chăm sóc Tô Ngọc Dung, hai người chơi cờ trước giờ cơm chiều.

      A Du thấp giọng cười : “Lão phu nhân, nghe sau khi tiễn Toàn đại nhân về xong, tên Phong Viễn Hoài kia trở về viện tắm giặt hai lần, hình như mùi thối còn bay ra tận ngoài sân cơ!”

      Tâm tình Tô Ngọc Dung tốt cười cười: “ phải chỉ để lau rửa cho phụ thân của có 1 lần thôi sao, nhìn có vẻ như rất ghê tởm, hận thể tự chặt tay minh.”

      A Du cười cười lại hỏi: “Hôm nay Toàn đại nhân tới, chính là muốn nhắc khéo ngài thỉnh phong tước vị cho Phong Viễn Hoài, trong lòng người có tính toán gì chưa?”

      Tô Ngọc Dung hừ lạnh tiếng: “Tước vị ..... muốn là ta phải cho sao? Phong Viễn Hoài là cái thá gì chứ? đứa con do tiện thiếp sinh ra cũng xứng sao? Tước vị này..... cứ tha hồ mà đợi !”

      Phong Viễn Hoài cho rằng, tìm bừa ai đó tới bức bách ta ta thỉnh phong tước vị cho sao, ta phi! Vậy mà cũng có thể nghĩ ra được! Tước vị này, dù cho con chó đường ta cũng cho !

      Tuy nhiên nhớ lại thấy Phong Viễn Hoài cả người bị hun thối hoắc, vẻ mặt nghẹn khuất, nàng thấy đúng là hả dạ.

      Phong Viễn Hoài, ngươi đúng là nên nhớ kĩ!

      Mẹ cả vẫn là mẹ cả, còn ngươi tiểu tử vẫn là tiểu tử thôi!

      Muốn đấu tâm nhãn, đấu thủ đoạn với mẹ cả của ngươi sao? Hừ! Ăn cơm thêm vài chục năm nữa cũng đuổi kịp đâu!


      P/s: Đến bây giờ vẫn còn cảm xúc rất lớn với việc lần đầu chấp bút edit truyện. Mình rất mong nhận được ý kiến đóng góp từ nhiều bạn. Nhìn lượt thích cũng như đọc bình luân của các bạn, biết các bạn vẫn quan tâm đến truyện, mình rất vui. Cảm ơn các bạn nhiều! <3 <3 <3 <3 <3
      Tiểu Ly 1111, nkhanh3324, GáiNgoan32 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :