1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau khi nữ chính tỉnh lại - Giang Sơn Thương Lan (42/104)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuann

      thuann Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      3,521
      Chương 22: Tại hạ chỉ là Quản gia thôi (22)

      Edit: Sil

      Cái gì mà tự chuyển động được, đây là vũ nhục tôn nghiêm đàn ông của sao ! chỉ bị tàn tật ở chân thôi, lại phải gãy eo !

      Văn Yến Quân vừa xấu hổ vừa then thùng, mặt muốn để cho Tang La hối hận vì khoác mà biết ngượng, mặt lại nghĩ rằng chân mình rất khó coi, da mặt càng kéo càng chặt, trong lòng nóng lạnh đan xen.

      Nhìn dáng vẻ muốn hy sinh dũng này của , Tang La nhịn được cười. Trước đây rất thích trêu , bản chất của người này ràng là tên biến thái, làm mấy chuyện hạ lưu như rình coi hay tơ tưởng , nhưng luôn làm ra vẻ như bông hoa kiêu ngạo thể kinh nhờn, hơn nữa ngoài trừ ra đại khái mọi người đều bị ta lừa gạt.

      Đương nhiên, cho dù bộ mặt bị nhìn thấu, cũng vẫn giữ cái vẻ băng thanh ngọc khiết đó, dù quần áo cởi ra là cái eo kia lại chuyển động như mô-tơ điện, ôm thở dốc đến quyến rũ gợi cảm, liếm đến mức trầy cả da, nhưng bình thường miệng lại rất cứng, chết đến nơi rồi còn phải châm chọc câu cũng là chuyện thường ngày ở huyện. Sau đó lại bị đánh đến mức co rúm thành cục.

      cũng biết làm thế nào mà có thể phát triển được tính cách chó chết như vậy.

      Đẩy mạnh vào phòng, Tang La hỏi: “Muốn tắm cùng ?”

      Văn Yến Quân biểu cảm chán ghét, “.”

      “Ha.” Tang La liền vào tắm rửa.

      Phòng tắm rất nhanh vang lên tiếng nước, tim Văn Yến Quân đập thình thịch, toản bộ hình ảnh kiều diễm của trước đây lên trong. Cả người nóng lên, vùng dưới bụng đặc biệt nóng, ánh mắt nhìn được mà hướng về phía phòng tắm, ngón tay nôn nóng gõ xuống, bắt đầu cắn móng tay. Lần này phải làm sao bây giờ ? muốn để Tang La nhìn được đôi chân xấu xí của mình, nhưng cũng kết hôn với rồi, chắc chắn cũng phải thỏa mãn nhu cầu của vợ chứ.

      Kết quả bộ óc thông minh kia vẫn giống như trước đây, khi đối diện với Tang La liền trống rỗng, chẳng nghĩ ra biện pháp gì cả, ngoài cái miệng nhanh nhảu được trong chốc lát cái rắm cũng chẳng dùng được. Mà trước mặt cái miệng nhanh nhảu kia cũng chẳng dùng được vài câu.

      Rất nhanh Tang La ra, mặc bộ váy ngủ hai dây bằng lụa, bao lấy thân hình thướt tha, lộ ra xương quai xanh xinh đẹp gợi cảm, mái tóc đen rối bời, càng lên bao nét phong tình, yểu điệu tới, đôi mắt Văn Yến Quân chẳng dứt ra được.

      Tang La cười tới, như giấc mộng, mang theo mùi hương quyến rũ. cong lưng, nâng mặt hôn lên môi, rất nhanh nhiệt tình đáp lại, đầu lưỡi quấn quít, trao đổi nước bọt, trong lúc vô tình Tang La bị áp vào lòng ngồi đùi mình.

      biết qua bao lâu, lưỡi đều tê rần, hai người mới hổn hển tách ra.

      Đây là hương vị của tình , người chưa bao giờ nếm thử biết nó tốt đẹp bao nhiêu, khiến người say mê đến mức nào.

      Đợi đến khi Văn Yến Quân vào phòng tắm, Tang La nhảy lên giường , chui vào trong chăn, bên trong đều là hương vị của Văn Yến Quân, ôm lấy gối đầu của , hít hơi sâu, hạnh phúc đến choáng váng từng cơn.

      Vậy nên khi Văn Yến Quân ê a dề dà ra từ phòng tắm, Tang La ôm lấy gối của ngủ rồi.

      “……” Làm công ở trong, tức giận rồi đó.

      Văn Yến Quân nằm lên giường, ngửa mặt nhìn trần, xoang mũi đều chứa mùi hương của Tang La, khiến hơi hoảng hốt. Lại đưa tay lấy Giấy hôn thú màu đỏ từ trong ngăn kéo của tủ đầu giường, nhìn bức ảnh kết hôn và con dấu bên trong. Quay đầu chăm chú nhìn Tang La, vẻ mặt khi ngủ của ngoan hơn rất nhiều, giống với vẻ kiêu ngạo hung hăng khi mở mắt, thường xuyên khiến chống đỡ nổi.

      Sau khi nhìn hồi lâu, liền để lại Giấy hôn thú, xoay người ôm Tang La ôm vào lòng, thiếu chút lực so với trước kia chỉ quơ tay cái liền kéo vào được, nhưng vì giữ lại tôn nghiêm, vẫn luôn chú ý tới việc rèn luyện củng cố thân , vì vậy vẫn có ôm như thế.

      ôm hơi chặt, Tang La thoải mái động đậy, điều chỉnh tư thế, ngoan ngoãn ghé vào lòng ngủ.

      Lúc này, lồng ngực vẫn luôn lọt gió được lấp kín hoàn toàn.

      Văn Yến Quân thầm nghĩ, cứ như vậy . Quá khứ thôi, mặc kệ là trở lại bên cạnh mình vì lòng hay có ý đồ khác, chỉ cần cứ ở bên cạnh mình cũng đều sao cả, nếu lại muốn chạy …… Hừ, cứ đánh gãy chân .

      Văn Yến Quân lại nghĩ tới quá khứ, có việc vẫn chưa cho Tang La, ra rất lâu trước đây bọn họ gặp nhau.

      ông bố cờ bạc và bà mẹ cả ngày đánh mạt chược trong phòng đánh bài, Văn Yến Quân định trước là thể trở thành đưa bé ngoan theo như quan niệm phổ biến.

      Lúc còn rất mưa dầm thấm đất biết được làm thế nào để gian lận, nắm như lòng bàn tay toàn bộ những việc liên quan đến cá cược, biện pháp nghĩ đến trong đầu khi gặp phải việc thông thường cũng theo lẽ thường. Nếu như đứa nhà hàng xóm khiến nhà cháy, cũng lập tức tiến lên dập lửa cứu người, mà đứng tại chỗ tự nhủ, nếu để thế lửa lớn hơn chút nữa mới cứu đứa bé kia ra, liệu mình có thể được thưởng càng nhiều hơn so với dự tính hay .

      biết nên là am hiểu tìm ra lối tắt, hay chỉ đơn thuần là hèn hạ bỉ ổi thôi.

      “Hèn hạ sao chứ ? Kết quả mới là quan trọng nhất.” Bố thường xuyên vậy.

      Nhưng phát ngôn dường như vô cùng hăng hái này của bố cũng khiến ông ta thắng lớn, luôn có chủ nợ tìm tới, mẹ làm như thấy những chuyện này, cả ngày ăn uống ngủ nghỉ ở phòng chơi bài, ông ta chặt đầu cá, vá đầu tôm, nợ nần lại chồng chất như quả cầu tuyết, cho đến ngày ông ta rốt cuộc cũng xảy ra tai họa, chủ nợ muốn chém đôi tay của ông ta.

      Ông ta quỳ xuống xin tha, giàn giụa nước mắt, đẩy Văn Yến Quân đứng ở góc ra trước mặt đám người hung thần ác sát , “Tôi trả tiền, tôi trả tiền, tôi lấy con trai để cầm nợ cho các người !”

      Văn Yến Quân liền bị mang .

      Chợ đen có loại trường đấu thú, vô cùng được hoan nghênh, thường xuyên có những người xem mặc tây trang đeo mặt nạ thoạt nhìn trông rất có tiền đến dự. là trường đấu thú, nhưng ra đều là người lên đài. Cứ mỗi hai người lên đài, có thể lựa chọn vũ khí, đao hay rìu gì đó cũng được, sau đó hồi giết chóc như dã thú. Sau mỗi trận đấu kết thúc, thường mặt lôi đài vấy đầy máu tươi, đôi khi ngay cả nội tạng cũng vấy đầy đất, khí tràn ngập mùi máu. Khán giả cũng vì hồi tranh đấu tàn nhẫn máu tanh này mà hưng phấn như loài dã thú, đôi mắt đỏ ngầu, phát ra tiếng gầm rú tràn đầy hưng phấn.

      Mặc dù thị trường có đấu trường hợp pháp, nhưng vẫn có chút người ham muốn theo đuổi loại kích thích nguyên thủy nhất.

      Trẻ con là loại hàng hóa đặc biệt, khách hàng có thể trả tiền lựa chọn đứa bé mình vừa ý, để cho chúng nó làm gì cũng được, Thứ như tính mạng có giá trị bên trong chợ đen.

      Ở đây Văn Yến Quân thấy được bộ mặt đen tối nhất của xã hội và nhân tính. Cậu nghĩ cách trốn ra khỏi lồng sắt, tất nhiên là có mang theo những đứa trẻ khác, bọn chúng đều sợ đến choáng váng, khóc thảm thiết, hai chân nhũn ra, dẫn theo bất cứ đứa nào cũng đều là gánh nặng. Cậu cũng tin ông bố kia mang tiền tới chuộc mình.

      Cậu cẩn thận từng li, cả đường bình tĩnh suy nghĩ, cố gắng hết mức để nhầm bước. Nhưng rốt cuộc cậu vẫn bị phát , lẩn tránh tháo chạy trong căn phòng giống như mê cung, khí tràn ngập mùi của nguy hiểm, tiếng bước chân dồn dập đến gần, cả người cậu toát mồ hôi lạnh, tìm được đường trốn như con thú bị giam cầm. Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, cánh cửa mở ra, bé trang điểm như công chúa cổ tích vẫy tay về phía cậu.

      bé theo cha mẹ tới làm khách, dẫn theo chiếc va-li hồng nhạt rất lớn. bé bỏ toàn bộ quần áo, búp bê bên trong ra, để cậu trốn vào trong, lại cẩn thận nhét quần áo lại vào va-li, tránh bị nhận thấy điều bất thường.

      Cậu có lựa chọn nào khác, chỉ có thể tin bé. Trốn bên trong chiếc va-li đen kịt, cậu nghe được thành bên ngoài.

      “Tang La, chào chú Hà , chúng ta trở về nào.”

      “Chào chú Hà.” Giọng bé vang lên.

      Sau đó va-li bị kéo .

      biết ai hỏi: “Có gì trong va-li mà nặng như vậy ?”

      Tang La bé: “Cháu mua rất nhiều đồ, lấy ra rất nhiều rồi đó, càng nặng đó.”

      cảm giác được mình bị kéo được quãng, sau đó bắt đầu xuống cầu thang, được dọn vào cốp xe. Giọng của ông chủ trường đấu thú chợ đen ở ngay bên ngoài, còn có người vội vàng chạy tới với ông ta gì đó, “ tìm được thằng nhóc kia” “ biết trốn đâu rồi” “Có thể……” Mấy câu như vậy khiến cậu hãi hùng khiếp vía, căng thẳng đến mức trái tim sắp nhảy ra từ cổ họng.

      Rất may, xe nổ máy. Chạy quãng đường dài, biết trôi qua bao lâu, cậu cảm thấy hơi khó thở, đầu óc quay cuồng, cốp xe đằng sau mở ra, va-li cũng được kéo ra, luồng khí mới mẻ và ánh sáng cùng tràn vào. Bé đứng ở phía ngược sáng với cậu: “Tốt rồi, cậu an toàn, chạy mau.”

      bé tên là Tang La. Tuy cậu thấy mặt của , nhưng vẫn luôn nhớ kỹ cái tên này.

      Rất nhiều năm sau, vì số tiền thưởng đáng kể mà vào trường đại học tư nhân, gặp được Công chúa điện hạ dẫn mình ra khỏi Địa Ngục.

      Có lẽ đúng là tên tiểu nhân đê tiện, lấy oán trả ơn, vậy nên mới hề có chút tôn kính nào, vừa nhìn thấy chỉ nghĩ muốn khinh nhờn.

      Hơn nữa còn thành công.

      Văn Yến Quân ôm lấy Tang La, thở dài hơi sâu, an tâm rơi vào giấc ngủ sâu.

      ……

      Sau khi Phó Oánh về quê liền được đồng hương chiêu đãi nhiệt tình, ai cũng quan tâm sống thế nào ở nước ngoài, kiếm được bao nhiêu tiền, khi nào kết hôn.

      Phó Oánh ứng phó qua loa, đóng cửa đếm xỉa tới, cho đến khi họ cảm nhận được lãnh đạm của , hậm hực thu lại lòng hiếu kỳ và nét tò mò, mới ra ngoài.

      mang đồ ăn đến phòng chơi bài, vừa liếc mắt thấy người phụ nữ đầy mùi khói thuốc đánh mạt chược nhưng vẫn nổi bật kia. Người phụ nữ kia cũng có tuổi, nhưng vẫn nhìn ra được lúc trẻ là người đẹp, xoa mạt chược hút thuốc, lại vẫn có mang theo khí chất băng thanh ngọc khiết giống người thường. Vẻ ngoài của Văn Yến Quân đều thừa kế được từ bà ta. Ông bố cờ bạc của Văn Yến Quân cuối cùng vẫn mất mạng vì trò cá cược của mình, mà bà mẹ này rất nhanh cũng tìm được người đàn ông khác tái giá.

      Người đàn ông tại này vừa thành lại vừa bà ta, bà ta đánh bài cả ngày, ông ta ngày ba bữa cứ đúng giờ đưa tới, chịu thương chịu khó. Có lẽ trong lòng bà ta cũng bị đả động đến, tuy đa số thời gian đều ở đây, nhưng buổi tối cũng đều về nhà ngủ đúng giờ, giống như trước kia ngủ cũng ngủ ở đây.

      Đối với việc Phó Oánh lấy lòng, bà cũng chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn ta cái, tiếp tục chơi với bạn đánh bài.

      Tuy quan hệ giữa Văn Yến Quân và bà ta dường như rất nhạt nhòa, nhưng Phó Oánh lại cho rằng dù gì bà ta cũng là người thân duy nhất của Văn Yến Quân, đặc biệt là trước đây sau khi Văn Yến Quân bị ông bố cờ bạc gán cho chủ nợ, cuối cùng cũng là bà ta lấy tiền trả nợ, tìm được Văn Yến Quân đưa về. Vậy nên địa vị của bà ta trong lòng Văn Yến Quân tất nhiên là bình thường. Vì vậy cho dù bị đối xử lãnh đạm, thỉnh thoảng còn bị bà ta châm chọc mỉa mai mấy câu như nhìn thấu tất cả, còn bị hàng xóm ở quê nhà nhìn chòng chọc bằng ánh mắt khác thường, Phó Oánh vẫn mặt dày vẫn tiếp tục “hy sinh” như cũ, hy vọng có thể tạo mối quan hệ tốt với bà ta.

      tự nhận là nhẫn nhục chịu đựng, thậm chí còn tự cảm động vì tình cảm sâu đậm của mình, cho đến khi Tạ Vi Vi gọi điện tới, tới chuyện Tang La kết hôn với Văn Yến Quân.

      “Chúng ta cũng khôi hài, trả giá nhiều như vậy, kết quả cũng chỉ làm của hời cho người khác mà thôi ! Tôi còn tốt, rốt cuộc tôi còn chưa tùng thổ lộ, có thể coi như chưa từng có tình cảm, rời còn có tôn nghiêm. tương đối thảm, và Tang La từng đối đầu chính diện rồi, phải ?” Giọng của Tạ Vi Vi mang theo mấy phần châm chọc, kích thích Phó Oánh đến mức thái dương dựng lên.

      ngay lập tức chạy tới mách cho mẹ của Văn Yến Quân, thêm mắm thêm muối, cho bà ta Tang La độc ác tâm cơ biết bao, Văn Yến Quân bị chơi đến quay vòng vòng, còn muốn mời bà ta tìm Văn Yến Quân với mình……

      Nghe vậy, người phụ nữ kia thả chiếc đũa tay xuống, đôi mắt xinh đẹp giống Văn Yến Quân y như đúc nhìn chằm chằm vào , “Khi nó còn tôi chưa bao giờ quản, sau khi lớn lên nó muốn làm gì tôi cũng quản. cho nó lợi ích khổng lồ hay có ân huệ lớn lao gì với nó, mà lại ở đây khoa tay múa chân với người khác ? Cút !”

      “Bà xã đừng nóng.” Người đàn ông trung hậu bên cạnh dỗ bà ta như liếm cẩu*, nhét đũa vào tay bà ta, quay đầu hung ác lườm Phó Oánh.

      *) liếm cẩu: ngôn ngữ mạng, chỉ người mà trong mối quan hệ, biết đối phương thích mình những vẫn hề có tôn nghiêm hay liêm sỉ dán mặt nóng vào mông lạnh.

      Thất bại trở về, nhận ra rằng lấy lòng bà mẹ chồng này là vô dụng, nhưng chuyện đến nước này bảo cứ từ bỏ mà chẳng làm gì như vậy cũng được, vậy nên cấp tốc mua tấm vé máy bay tới chỗ Văn Yến Quân vào ngày hôm sau.

      Tạ Vi Vi xoay điện thoại, cười lạnh nghĩ, lòng đố kỵ của phụ nữ.

      ……

      Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu xuống thảm, chiếc giường xám bạc gồ lệ cục khẽ chuyển động, sau đó liền dừng lại, rồi lại động đậy, rất nhanh trở nên dữ dội.

      “Em……” Văn Yến Quân bừng tỉnh, mặt vẫn còn vết đỏ xuất khi ngủ.

      Chăn bị xốc lên, Tang La ngồi eo , mái tóc lười biếng xõa tung làn da nhẵn nhụi trắng nõn, cười xấu xa lại lười biếng: “Chào buổi sáng. Đêm qua cẩn thận ngủ mất rồi, rất tiếc sao ? sao, chúng ta có thể bù lại bây giờ.”

      Văn Yến Quân còn chưa kịp nghĩ đằng nẻo được lúc, Tang La chống lên ngực cúi người hôn xuống. Văn Yến Quân giãy giụa được có 3 giây, quân lính tan tác, đuổi theo đầu lưỡi , liếm đến mức kêu chùn chụt. Khi Tang La kéo quần lót của mình xuống, vẫn cố hết sức níu lấy để kéo, nhưng khi từng cái hôn của Tang La rơi xuống trán, xuống mặt rồi xuống chóp mũi lại dụ dỗ, bàn tay lại dần buông lỏng ra.

      Vậy nên bọn họ thuận lợi làm hồi “vận động buổi sáng” lâu làm.

      Phí Lam ăn sáng mình, đáy lòng lại dâng lên nỗi bi thương khi Quản gia vốn thuộc về mình lại trở thành của người khác. Cậu muốn ở lại biệt thự nhà họ Văn, dù sao mục đích của Văn Yến Quân là Tang La, nay ôm được người đẹp về, cậu cũng có giá trị lợi dụng nữa, tiếp tục ở đây giống người ngoài ù ù cạc cạc. Nghĩ vậy, cậu ta dứt khoát gọi điện thoại cho nhà họ Phí, bảo phía bên kia sai người tới đón mình về.

      Cậu ta chẳng muốn ở lại đây ăn cẩu lương chút nào !

      dưới biệt thự nhà họ Văn đều rất có năng lực quan sát, biết đây là đêm tân hôn của ông chủ, từ các nhân viên an ninh bảo vệ cho biệt thự nhà họ Văn, cho tới đám người hầu quét tước phòng ở, ai đặt chân lên tầng của ông chủ, chuyện hay làm việc cũng đều yên lặng, có khách gọi điện đến, có chuyện quan trọng đều mời đối phương buổi chiều gọi lại.

      Thậm chí là khi Phó Oánh tới cũng bị chặn ở bên ngoài. Đùa, tâm tư của vị Quản gia này với Văn tiên sinh của bọn họ là lòng Tư Mã Chiêu, đến người qua đường cũng biết, nay còn ra vẻ khí thế hừng hực, như vợ cả tới bắt kẻ thứ ba, chẳng biết lấy đâu ra tự tin.

      Mà Phó Oánh bị chặn lại bên ngoài lại càng tức giận đến ngã ngửa, khẳng định đây là mưu kế của Tang La, nếu đám con ở này sao dám ngăn lại chứ ?

      Dưới che chở của dàn nhân viên giàu EQ trong biệt thự nhà họ Văn, thế giới hai người vào buổi sáng của ông Văn và bà Văn cũng bị ai quấy rầy, cho đến khi Tang La nhận được điện thoại của giáo ở trại hè.

      giáo với Tang La, có lẽ vì biên độ nhiệt giữa ngày và đêm ở rừng rậm quá cao, Tang Gia Văn bị cảm cúm lại sốt, suy nghĩ đến sức khỏe của cậu bé, cho rằng dừng hoạt động của cậu tại trại hè và đưa cậu trở về bên cha mẹ tốt hơn.

      “Tôi biết rồi, tôi đón bé ngay.” Tang La cúp điện thoại, hôn Văn Yến Quân, “Con trai bị ốm, em đón nó về.”

      Văn Yến Quân sửng sốt, đột nhiên nhớ tới tồn tại của Tang Gia Văn, trong nháy mắt đáy lòng đau nhói như bị kim châm. hít sâu, sao, chuyện tới lúc này, con của Tang La chính là con của mình, Chu Tiến có bất cứ quan hệ gì với họ.

      Vậy nên sau khi Tang La ra từ phòng tắm, liền : “ với em.”

      Tang La sửng sốt.

      Biểu cảm của Văn Yến Quân thoạt nhìn hơi kỳ quặc, “Đứa bé kia……thích thứ gì sao ?”

      Dù sao lần gặp mặt đầu tiên cũng phải đưa chút quà gặp mặt, hy vọng sau này làm bố quá khó.

      Mắt Tang La chớp chớp, như thể đột nhiên nhớ tới cái gì, “A…… Em quên cho . Tang Gia Văn là con trai của .”

      Hết Chương 22.
      Last edited: 16/3/20
      Vinhan, Lierose DuDu, cỏ2824 others thích bài này.

    2. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Bả quất câu cười muốn lộn ruột. Thanh niên kia chắc sốc lắm.
      levuongthuann thích bài này.

    3. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Đến cảnh cha con găpj nhau nào :)
      thuann thích bài này.

    4. Chalychanh

      Chalychanh Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      142
      Thanh niên kia chắc đứng hình, rồi giận hờn mấy hôm vì tội "dấu diếm" đây.
      thuann thích bài này.

    5. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      @thuann: hôm ni post sớm chương mới nàng, hóng lắm oy :)
      huyen1604thuann thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :