1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau Ánh Hào Quang - Phù Quang Cẩm (Tuyển thêm editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thích su su

      thích su su Well-Known Member

      Bài viết:
      265
      Được thích:
      737
      oa cuối cùng cũng đối mặt với nhau rồi, chắc chắn sau cùng cũng ủng hộ chị thôi!

    2. oxy501

      oxy501 Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      122
      Dạ ... em biết mình j. hehee

    3. tangdu

      tangdu Active Member VIP

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      158
      Chương 17: Ảnh đế
      Edit: Tang Du

      Từ Y Nhân gắt gao mím môi, khi nhìn thấy vẻ mặt đầy lạnh lùng của người đàn ông ngồi nghiêm chỉnh trước mặt mình bao nhiêu nỗi khát khao, kỳ vọng và chờ mong vừa bùng cháy mãnh liệt trong lòng dần dần bị đẩy lùi từng chút, từng chút . Trong lòng đột nhiên cảm thấy chua xót, nghe thấy được giọng của mình có chút run rẩy: “Nếu tồn tại của em trong ngôi nhà này chỉ có ý nghĩa duy nhất là làm bé ngoan ngoãn, biết nghe lời để dỗ cho ông nội vui vẻ, vậy … Thiệu Chính Trạch… chúng ta ly hôn .”

      “Ly hôn?” Sắc mặt Thiệu Chính Trạch càng lúc càng lạnh lùng nghiêm nghị, gắt gao nhìn chăm chú, cứng rắn hỏi lại câu.

      Cửa phòng bỗng nhiên vang lên tiếng “Bốp” rất to, ông cụ vừa xông vào phòng ngừng trách mắng: ‘A Trạch? Cháu cái gì vậy? Mới vừa rồi cháu còn cam đoan với ông những gì? Đây là cách mà cháu bảo đối xử tốt với con bé hả? Hừ!”

      Giận dữ hai câu, ông cụ cũng phục hồi lại tinh thần, ông thẳng đến bên giường, vừa mới đến gần Từ Y Nhân, nhìn thấy vành mắt đỏ hoe của , ông dịu giọng dỗ dành: “Cháu ngoan, đừng buồn! Cháu bị ủy khuất điều gì hãy cho ông nội biết, ông nội thay cháu dạy dỗ nó!”

      Nghe ông cụ như vậy, nước mắt của Từ Y Nhân lại chực trào ra, ông cụ hung hăng trừng mắt nhìn khuôn mặt chút thay đổi cảm xúc của Thiệu Chính Trạch.

      “Ông nội!” Thiệu Chính Trạch bất đắc dĩ mở miệng gọi tiếng. Ông cụ cũng thèm để ý tới , lần nữa dỗ dành Từ Y Nhân. Ông vỗ vỗ vào bờ vai bé của : “Thằng nhóc xấu xa đó chỉ đùa thôi, cháu đừng để trong lòng.”

      Cảm động trước những lời ông cụ , Từ Y Nhân liếc mắt nhìn Thiệu Chính Trạch, thấy sắc mặt càng ngày càng đen của , đột nhiêm cảm thấy có chút áy náy, vội vàng giọng, thút tha thút thít giải thích: “Ông nội, phải vậy đâu. có liên quan đến A Trạch. Vừa rồi là cháu mở miệng ly hôn.”

      “Cháu?” Ông cụ hiển nhiên là tin, ông cảm thấy rất hiểu chuyện liền cảm thán : “Cháu xem Y Nhân rất hiểu chuyện, chưa gì vội vàng thay cháu che giấu. Về sau nếu lại để cho ông nghe cháu xằng bậy về chuyện ly hôn như vậy, cận thận ông dùng gia pháp để xử lý cháu! Được rồi, có việc gì nữa nghỉ sớm chút , đừng để cho ông đến hơn nữa đêm rồi mà vẫn còn phải lo lắng thay cho các cháu.”

      “Ông nội, sở thích đứng ở góc tường nghe lén của ông đến bao giờ mới có thể thay đổi được đây?” Thiệu Chính Trạch nhìn thấy dáng vẻ đương nhiên, tình ngay lý thẳng của ông cụ, nhất thời cảm thấy có chút vô lực.

      cũng mới đẩy cửa tiến vào phòng được lúc mà thôi, nghĩ cũng biết ông cụ là vì lo lắng nên lại lén lút theo sau để nghe ngóng tình hình.

      hồi ầm ĩ như vậy cũng đủ khiến cho cơn tức giận của tiêu tan gần hết.

      “Khụ… khụ, cháu cái gì đó!” Ông cụ bị Thiệu Chính Trạch vạch trần, chút xấu hổ, ngược lại ông còn hùng hồn trừng to mắt nhìn , sau đó lại an ủi Từ Y Nhân vài câu rồi mới từ từ ra khỏi phòng.

      Căn phòng khôi phục lại im lặng, ánh đèn dường như càng lúc càng sáng, Thiệu Chính Trạch lời, vẻ mặt đầy bình tĩnh, còn Từ Y Nhân cảm thấy được tự nhiên. lúc sau, đành lắp bắp mở miệng : “ xin lỗi. Tất cả đều là lỗi của em!”

      Thiệu Chính Trạch gì, lại khiến cho càng cảm thấy quẫn bách, khuôn mặt càng lúc càng đỏ, hai mắt hồng hồng ngập nước, nhìn qua trông giống như bé thỏ lúng ta lúng túng.

      Dáng vẻ bị oan uổng, đáng thương của khiến cho người đàn ông cố tình tức giận kia có chỗ phát tác. Qua hồi lâu, đành bất đắc dĩ thở dài và : “Biết sai là được rồi! Về sau đừng có lung tung như vậy nữa, ông nội bị huyết áp cao, nếu để xúc động hoặc tức giận quá mức gặp nguy hiểm, đến lúc đó cũng giúp gì được em trước mặt ba mẹ đâu.”

      Sau khi nghe những câu dặn dò, chấn chỉnh của , trong lòng Từ Y Nhân bỗng nhiên có chút lo lắng, ngoan ngoãn gật đầu nhìn .

      Ông Thiệu có tổng cộng hai người con trai và người con . Cha mẹ Thiệu Chính Trạch cũng là những nhân vật có ảnh hưởng lớn ở thủ đô, nhìn bọn họ rất uy phong và trang nghiêm.

      Trong ấn tượng của chủ thân thể cũ dường như cũng có nhiều mến. Là do ông Thiệu bức bách gây sức ép nên buộc phải miễn cưỡng đồng ý cuộc hôn nhân này mà thôi.

      Thiệu Chính Trạch dường như rất vừa lòng với dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời này của , cơn tức giận cũng tiêu tán hết, trong lòng tự giác cười tiếng. lần nữa ngồi xuống bên cạnh , vươn tay kéo dây áo ngủ bị tuột xuống do những cử động lúc vừa nãy của lên bờ vai.

      Đầu ngón tay cảm nhận được mịn màng êm dịu làn da . Từ Y Nhân vô thức run run, nâng đôi mắt mù sương ngước nhìn , vẻ mặt ngây thơ, mù mịt, tựa như chỉ đụng chạm như vậy thôi cũng khiến cho khiếp sợ.

      Bốn mắt nhìn nhau, Thiệu Chính Trạch ép chặt bản thân mình, cố gắng kìm nén, ánh mắt lướt qua đôi môi hồng tươi mọng nước của , vội vàng xoay sang chỗ khác. xoa vào khuôn mặt : “Cũng muộn rồi, mau ngủ .”

      Từ Y Nhân bị dáng vẻ đột nhiên nhã nhặn dịu dàng của làm cho bối rối, hoảng sợ. Đến tận lúc nhìn thấy đứng dậy về phía toilet mới hoàn hồn, vội vàng với theo sau lưng : “Vậy chuyện đóng phim sao? Em… em thực rất thích.”

      Bước chân của Thiệu Chính Trạch có chút dừng lại, từ tốn : “ phải em , em quyết tâm làm điều đó rồi sao?”

      như vậy là đồng ý rồi hả?

      Những nghi hoặc này cứ luôn tồn tại trong đầu, khiến cho Từ Y Nhân nghĩ mãi xong.

      ……………...

      nhóc, em nghĩ cái gì vậy?” Phía sau vang lên giọng đầy trêu tức của người đàn ông, Từ Y Nhân bị giật mình, nhanh chóng đứng dậy.

      có gì, tôi chỉ nghỉ ngơi chút thôi.”

      “Ha ha” Trịnh Thu có ấn tượng rất tốt với thông minh xinh đẹp đứng trước mặt mình, ta đùa vui : “Hai người kia là như vậy đó, cứ khi nào đến nội dung kịch bản là bọn họ lại giống như bị ma nhập, về sau hợp tác nhiều hơn em hiểu bọn họ.”

      Từ Y Nhân đương nhiên biết ‘bọn họ” trong lời của ta cùng với những lời bàn tàn sôi nổi của các diễn viên khác chính là Tần Phong và Tần Tử Kiến. Nhưng mà có thể được ông vua màn ảnh chủ động quan tâm như vậy cũng dám buông lỏng, vội vàng cười : “Hai vị tiền bối đều cực kỳ chuyên nghiệp, ngài cũng như vậy, theo mọi người khiến cho tôi học thêm được ít kiến thức.”

      “Ha ha, khách khí như vậy cũng có lợi cho việc bồi dưỡng tình cảm của chúng ta đâu.” Trịnh Thu bị câu trả lời trịnh trọng của làm cho buồn cười, ta vỗ vỗ vai đùa giỡn.

      Mười bảy tuổi bắt đầu tham gia diễn xuất, tại hơn ba mươi tuổi rồi, giải thưởng trong nước ngoài nước rất nhiều, xưa nay lại giữ mình trong sạch, rất ít tai tiếng và scandal, khí chất nho nhã, Trịnh Thu chính là nam thần trong lòng các thế hệ tuổi teen.

      Lần này lấy tư cách là bạn bè của Tần Phong, ta bằng lòng tham gia diễn xuất trong bộ phim truyền hình về Hoàng đế Phượng Thanh Việt. Vốn là các phân cảnh diễn xuất của ta cũng nhiều, nhưng mà ngày hôm qua bị bạn tốt của mình đột ngột thông báo rằng ta phải diễn thêm mấy phân cảnh nữa, lý do là tìm được diễn viên mới hiếm gặp.

      Ban đầu trong lòng ta chủ yếu là tò mò, nhưng ngờ rằng khi gặp mặt lại có ấn tượng tốt như vậy, điều này khiến cho ta có chút chờ mong đến những phân cảnh diễn sắp tới.

      “Các bộ phận chuẩn bị, cảnh thứ 7, hai người gặp nhau lúc ban đầu, action!”

      Đạo diễn ra lệnh tiếng, cả trường quay bắt đầu làm việc, khung cảnh ồn ào náo nhiệt được diễn ra, con đường dài, những gánh hàng rong san sát vào nhau, những chiếc đèn hoa đăng đủ màu sắc đăng xoay xoay trong gió phát ra ánh sáng lung linh ngập tràn. Xuất trong ống kính là tiểu nương dung mạo thanh tú trắng trẻo, người mặc bộ quần áo màu xanh biếc, chiếc váy dài tha thướt, đôi mắt đen lúng liếng lộ ra ánh nhìn trong veo, dính chút bụi trần.

      Vạt váy tung bay, nàng nhàng bước đường, xuyên qua các đèn hoa đăng đầy màu sắc. Nàng có nụ cười động lòng người, đôi mắt lấp lánh, thân hình phiêu dật, khi nàng bước tới gần lại thêm phần vô cùng xinh đẹp, khiến cho người ta nảy sinh cảm giác, nàng dường như là nàng tiên khoan thai dạo bước những đám mây.

      công tử nho nhã, ngọc thụ lâm phong vẫy vẫy chiếc quạt giấy trong tay bất chợt ngừng lại. nương trong tầm mắt chàng bước bỗng nhiên dừng lại, tiến đến gần chiếc đèn hoa đăng bằng ngọc sáng lung linh trước mặt, tiểu nương vui mừng vỗ tay : “Ôi, chiếc này đẹp quá!”

      Ống kính đẩy tới gần, nàng mở to đôi mắt trong veo như nước, vẻ mặt vừa ngạc nhiên vừa hoan hỉ, tựa như chiếc đèn hoa đăng này đẹp đến mức kỳ diệu.
      Last edited: 15/6/15

    4. thích su su

      thích su su Well-Known Member

      Bài viết:
      265
      Được thích:
      737
      ôi chương mới, lại có đoạn chị Y Nhân diễn rồi, thích nhất mấy màn này
      JM LowWinter thích bài này.

    5. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Chương 18: Biến cố

      Edit: Kẹo Ngọt

      “Cắt”. Đạo diễn hô lên tiếng, hình ảnh lập tức dừng lại, diễn xuất sinh động mới mẻ của được ghi lại cách chân thực nhất.

      “Tốt! Mọi người nghỉ ngơi chút, chuẩn bị cho cảnh tiếp theo”. lần nữa dùng khả năng diễn xuất của mình làm hoàn mỹ hơn hình tượng của nhân vật, nên có thể dễ dàng nhận thấy Tần phong ở trạng thái tinh thần rất tốt, dặn dò nhân viên công tác bên cạnh mấy câu rồi bước đến trước mặt Y Nhân nhắc nhở: “Lăng Hoa công chúa lén lút trốn xuống hạ giới, nên đối với mọi thứ đều cảm thấy rất mới mẻ hiếu kỳ. Vừa rồi ánh mắt và biểu tình của rất tốt, lát nữa đến cảnh gặp gỡ Hoàng đế, có thể thử lại cách diễn biểu cảm để cho có cảm giác tinh quái hơn chút nữa, khi diễn phải tạo cho người xem cảm giác hồn nhiên ngây thơ”.

      “Vâng đạo diễn, tôi hiểu”. Từ Y Nhân gật gật đầu, Tần Phong chuẩn bị bước , nghĩ thế nào lại quay người lại vỗ lên vai trấn an rồi : “ cần tự tạo áp lực quá lớn cho bản thân đâu”.

      “Hậu sinh khả úy, tôi thấy cậu “lo bò trắng răng đấy”. Trịnh Thu đứng bên cạnh nhìn Y Nhân mỉm cười, lại nghe bạn tốt của mình có ý thiên vị ấy, lo lắng cho ấy vì cảnh sau phải diễn chung với ảnh đế (Đây là giải thuởng của các nhà phê bình điện ảnh dùng để tôn vinh những nam diễn viên xuất sắc của năm) là mình mà có thể phát huy tốt khả năng, nên mở miệng trêu ghẹo mấy câu.

      Từ Y Nhân che miệng mỉm cười, nhưng trong lòng lại cảm thấy ấm áp vô cùng.

      Tần phong tự mình thêm vào trong kịch bản gần hai tập về câu chuyện của Lăng Hoa công chúa và Hoàng đế, trong hai tập này tổng cộng mấy chục cảnh diễn, mà hơn nửa là và Trịnh Thu diễn cảnh tình cảm.

      Như kịch bản cũ cơ bản là đem thân thế của Linh Hi công bố trước, hình ảnh của Hoàng đế cũng chỉ xuất đứt quãng trong hồi ức của nàng. Nhưng kịch bản tại lại đem hình ảnh của Hoàng đế xây dựng cách khá đầy đủ chi tiết.

      Mà nguyên bản phim truyền hình “Tiêu dao kiếm” được mở đầu bằng cảnh Lăng Hoa bị lửa thiêu chết, tại tăng thêm vào đó cảnh lần đầu tiên hai người gặp nhau qua hồi ức của Lăng Hoa. trước khi bị thiêu chết nhớ lại hồi ức tốt đẹp khi hai người gặp nhau lần đầu tiên, nàng mỉm cười lần cuối cùng khiến nước mắt rơi trước đó của nàng hóa thành hư vô, đối lập này càng khiến cho người xem phải rơi lệ.

      Những tiếng ồn ào ầm ĩ lại bắt đầu vang lên, sau khi tự mình giải được câu đố đèn lồng mỉm cười rồi vui vẻ bước , người bán hàng rong bên cạnh vội vàng đuổi theo, vừa đuổi vừa hô: “ nương, chưa trả tiền, trả ba đồng tiền rồi hãy !”

      “Hả?” vui vẻ quay lại, vẻ mặt ngây thơ chớp chớp đôi mắt hỏi: “Trả tiền á? Nhưng tiền là cái gì?”

      “Là, là ….” Dưới ngọn đèn dầu tỏa ra ánh sáng rực rỡ, thuần khiết với má lúm đồng tiền theo nụ cười của mang đến vẻ đẹp gì sánh được, diễn viên quần chúng được mời đóng vai người bán hàng rong nhất thời bị kẹt, theo như kịch bản phải trách mắng , nhưng giờ đây khi nhìn ta chữ cũng thốt lên được.

      Từ Y nhân mang theo nụ cười trong trẻo nhưng trong lòng phân vân nên làm thế nào cho đúng, đột nhiên bên cạnh vang lên trận cười thẳng thắn cởi mở, trước mắt xuất vị công tử có khí chất nho nhã, tay phe phẩy quạt giấy, tay kia thuận tiện ném cho người bán hàng rong nghẹn lời khối bạc vụn. Vị công tử này dáng người thẳng tắp, như điêu khắc từ khối ngọc mà thành, nho nhã lễ độ với nàng: “Chỉ có hoa mới xứng với giai nhân, làm cho người ta tức cảnh sinh tình. Tại hạ Phượng Thanh Việt, xin hỏi quý danh của nương?”

      “Ta là….” Cầm theo hoa đăng, cười rất tươi, nghiêng đầu trả lời, thanh như tiếng chuông bạc hòa vào trong gian mang theo hồn nhiên ngây thơ của “Ta tên Lăng Hoa, ngươi cứ gọi ta là Lăng Hoa là được rồi”.

      “Lăng Hoa?” Hoàng đế đem quạt giấy trong tay này gõ lên tay kia, trong lòng đem tên nàng nhắc lại lần nữa, trong ánh mắt mang theo chút nghi hoặc, nhưng chỉ lát sau lại chuyển sang thỏa mái, dịu dàng cười: “Tại hạ có thể có vinh hạnh được mời nương cùng du ngoạn thưởng thức cảnh đẹp ?”

      “Được chứ!” suy nghĩ nhiều, vui vẻ trả lời, lại thầm : “Đúng lúc ta đối với thế gian cái gì cũng biết”.

      “Cái gì?”

      có gì”. thấy vừa rồi mình vừa lỡ miệng, vội vàng chuyển câu chuyện sang chủ đề khác, le lưỡi : “Ta trốn đến đây chơi, nếu bị phụ thân biết, kiểu gì cũng bị phạt!”

      Vừa xong, nàng như cánh bướm nhanh nhẹn cằm hoa đăng tung tăng về phía trước, phía sau nam nhân chậm hơn cách vài bước, ánh mắt hề rời khỏi bóng dáng người con ở phía trước, ý cười khóe miệng càng sâu, thần thái vui vẻ trong đôi mắt dần lan sang cả khuôn mặt.

      “Tốt lắm”. Tần Phong vỗ đùi, nhìn sang những nhân viên làm việc bên cạnh cũng có người kìm được mà vỗ tay.

      Vừa rồi có biểu rất tự nhiên thỏa mái, tung tăng vui vẻ, rất sống động, chính bản thân bọn họ ngồi xem cũng cảm thấy vui vẻ theo, trong lòng cũng muốn đem cánh bướm bé xinh đẹp này giữ chặt trong lòng bàn tay.

      bé diễn xuất tệ đâu!” Vừa kết thúc cảnh quay, Trịnh thu tiếc lời khen .

      Vừa rồi chứng kiến bản lĩnh tùy cơ ứng biến của ta, Y Nhân lật tức thu lại vẻ tinh nghịch, nét mặt rất khiêm tốn : “Là tiền bối diễn quá hay, làm tôi tự giác bị cuốn hút theo”.

      Nhìn thoáng qua Tần Phong xem lại cảnh quay lúc trước, Trịnh Thu có phần hiểu được vì sao tên kia lại thiên vị bé này như vậy.

      Trong giới diễn viên tốt xấu lẫn lộn, khó tìm được ai như bé này, tuổi còn , hành động vốn hồn nhiên, nhưng lại biết khiêm tốn hiếu học.

      tâng bốc nịnh nọt vẫn toát lên bộ dáng của đứa thành .

      Nhưng ta làm sao có thể biết được, mười năm trước tại thời điểm mới vào nghề hề biết ăn khép nép, giữ hình tượng như bây giờ, lúc đó để mặc cho mình phát triển tự nhiên.

      Từ Y Nhân làm việc ở studio giống như cá gặp nước. Ở trong tập đoàn truyền thông Châu Á, Thiệu Chính Trạch nghe Vương Tuấn báo cáo lại tình hình, thần sắc ngày càng nghiêm túc, trong trẻo nhưng lạnh lùng, đôi lông mày đẹp như dao nhíu chặt lại, hai ngón tay tự chủ gõ từng gõ lên mặt bàn, tiếng gõ vang lên quanh quẩn trong căn phòng rộng làm cho hai trợ lý bên cạnh cảm thấy tinh thần rất căng thẳng.

      “Đoàn làm phim “Tiêu dao kiếm” sao?” Đôi môi mỏng của người đàn ông khẽ mở, thanh phát ra lạnh lẽo như nước dưới sông băng, lại giống như có chút hiểu cùng than thở .

      “Đúng vậy thưa ngài. Nghe phu nhân vô tình diễn nhân vật, lại được Tần Phong nhìn trúng, nên ta quyết định giao cho phu nhân thêm đất diễn”. tại Vương Tuấn thấy biểu mấy ngày nay của tiểu phu nhân, nên trả lời rất thận trọng.

      Thiệu Chính Trạch lại ngồi im lặng suy nghĩ, trong đầu nhớ lại lúc xem video quay lại cảnh diễn trong phòng phỏng vấn “Thanh mai trúc mã”, cảm thấy có chút nghi ngờ, tại sao bé kia lại đột ngột muốn làm diễn viên?!

      “Ông chủ, ngài có muốn xem chút ……..” Vương Tuấn do dự lát nhưng vừa mở lời ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa dồn dập.

      “Vào ”. Thiệu Chính Trạch buồn ngẩng đầu lên .

      trợ lý vội vàng từ cửa bước vào, ảo não : “Tổng giám đốc, Tô Khả Nhi xảy ra chuyện rồi!"

      “Có chuyện gì xảy ra vậy?”

      “Có người chụp được ảnh ta trang điểm kỹ càng ngồi ôm ấp người thừa kế của công ty Quang ảnh trong quán ăn đêm, hình ảnh này làm cư dân mạng dậy sóng và cũng xuất trang đầu của các tờ báo giả trí!” Trợ lý vừa vừa thở hổn hển, Vương Tuấn đứng bên cạnh sớm thay đổi sắc mặt.

      Phải hết lời mới khiến cho Mạc Dịch miễn cưỡng đồng ý cho ta diễn vai nữ chính trong “Thanh mai trúc mã”, hợp đồng mới vừa ký kết được vài ngày, hiểu ta nghĩ thế nào mà lại gây ra chuyện lớn như thế này.

      Sau tấm màn bình phong rộng và trong suốt, Tô Khả Nhi từ mái tóc thẳng dài biến thành mái tóc uốn xoăn quyến rũ, khuôn mặt được trang điểm tinh tế, đôi mắt với đuôi mắt vẽ đậm lại ta được trang điểm kỹ càng lại mang theo nét nũng nịu, phải công nhận là rất xinh đẹp hấp dẫn.

      Trong mấy bức ảnh được chụp, có hình ảnh ta rúc vào trong ngực thiếu niên với ánh mắt quyến rũ đa tình, cũng có hình ảnh ta ngồi đùi thiếu niên kia uống rượu đỏ, cũng có tấm chụp được cảnh hai người hôn nhau đắm đuối, thiếu niên đẹp trai nhìn có vẻ kiêu ngạo vô lễ trong những bức ảnh kia phải là người thừa kế của công ty truyền thông Quang ảnh với những cuộc phiêu lưu tình ái ầm ĩ hay sao?

      Cậu ta là Giang Lịch năm nay mới mười tám tuổi, là em trai của Giang Úy Nhiên, là người so với những người hư hỏng khác càng hư hỏng hơn, trong cái giới giả trí thối nát này, những người bình thường thấy cậu ta đều đường vòng, nhưng Tô Khả Nhi này đúng là làm cho người ta mở rộng tầm mắt.
      Last edited: 3/6/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :