1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau Ánh Hào Quang - Phù Quang Cẩm (Tuyển thêm editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thích su su

      thích su su Well-Known Member

      Bài viết:
      265
      Được thích:
      737
      :yoyo63::yoyo63::yoyo63:Ôi Y Nhân diễn hay quá , bạn trở lại rồi @Hungdtk !
      hin thích bài này.

    2. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      hi lu các nàng hum nay mình bận việc qua nên ko up đc phần tiếp theo vì mới ed đc 1 nửa, hứa với các nàng thứ 7, cn, thứ 2 mỗi ngày 1 chương nhé, các nàng thông cảm chương 77, 78 mình ed nên mất nhiều thời gian hơn là beta sang chương 79 trở mình lại là người beta nên sẽ nhanh hơn ^^
      Dion, hin, Hươg4 others thích bài này.

    3. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Chương 77.3: (Tiếp)

      Edit: Kẹo Ngọt

      Bà nghĩ này cứ như vậy mà diễn xuất tài tình, chính mình thậm chí đến nửa câu nhắc nhở cũng chưa kịp ấy điều chỉnh tốt cảm xúc. Dưới ống kính có thể phát huy kỹ năng biểu diễn tự nhiên như vậy làm cho bà thể nào tưởng tượng được trước mặt bà thực ra chỉ là nghệ sỹ mới bước chân vào nghiệp diễn.’

      Đặc biệt là bà còn nghe , này cũng phải là diễn viên được đào tạo chuyên nghiệp.

      Nhưng kỹ năng biểu diễn tốt đến mức có chỗ nào có thể bắt bẻ được là ngoài dự đoán của bà.

      Mà Lâm Sở cũng là người chưa từng có kinh nghiệm biểu diễn lại có ánh mắt chứa đầy tình cảm thể cùng với việc rất đúng lúc tâm trạng làm Lăng Khả Du thể hình dung được tâm tình của mình vào lúc này, đúng như mới nhặt được báu vật vậy.

      Bà nhìn Từ Y Nhân trước mắt lại lần nữa, lộ ra nụ cười nhu hòa rồi thở dài : “Biểu làm cho người ta ngạc nhiên mừng rỡ. Hai người biểu rất tốt. Bây giờ chỉ cần mang kịch bản ra điều chỉnh lại chút, nhiều nhất là hai ngày nữa thôi, rồi chọn hôm nào thời tiết ấm áp chúng ta liền tiến hành quay MV”.

      "Về sau còn phải làm phiền đạo diễn chỉ bảo nhiều hơn." Công việc thuận lợi thông qua, Từ Y Nhân tự nhiên cũng vui vẻ, tới phòng hóa trang để tẩy trang, sau đó chào Lâm Sở và mọi người, rồi theo Đường Tâm cười tủm tỉm rời .

      Lưu Trang vẫn còn ở lại phía sau vỗ vai Lâm Sở vẫn còn sững sờ, thở dài cất tiếng: “Cậu sai! Có thể được Lăng đạo diễn khen ngợi, tiền đồ về sau của này cũng phải là tốt bình thường thôi đâu”.

      Lâm Sở hướng về phía ta nở nụ cười miễn cưỡng nhưng trong lòng trăm mối rối như tơ vò.

      xem qua tất cả tác phẩm của Lưu Y Y, nụ cười tươi tắn cùng thần sắc vừa rồi của đối với quá mức quen thuộc khiến nhất thời hoảng hốt dường như giây phút đó thấy lại được người xưa mỉm cười đứng trước mặt .

      ràng là hai người hoàn toàn khác nhau và mặc dù mới gặp mặt mấy lần nhưng cảm giác quen thuộc phát ra từ càng ngày càng mãnh liệt hơn.

      Tâm tình của cứ như vây dễ dàng bị lôi cuốn theo .

      Loại cảm giác này thể diễn tả được bằng lời.

      ...

      Ngoài cửa sổ là gió rét lạnh thấu xương nhưng trong phòng lại ấm áp như mùa xuân.

      Trong phòng làm việc của Tổng giám đốc tập đoàn giải trí Châu Á, ngón tay thon dài của Thiệu Chính Trạch lật giở đọc qua vài kịch bản, thần sắc chuyên chú của làm cho Vương Tuấn cảm thấy, người vốn chỉ say mê làm việc như ông chủ nhà mình sắp bước thêm bước dài để tiến đến danh hiệu “Ông chồng quốc dân” được rồi.

      “Phía Mạc Dịch tiến triển thế nào rồi?” thanh lạnh nhạt truyền đến bên tai kéo Vương Tuấn trở về thực: “Chỉ còn lại mấy cảnh quay nữa thôi, bên đoàn làm phim , chờ có tuyết để quay nốt”.

      “Chờ tuyết? ” Người đàn ông vẫn tiếp tục đọc kịch bản, đầu cũng chưa từng ngẩng lên hỏi ngược lại.

      “Cũng quá quan trọng, bên đó còn cảnh diễn dưới tuyết nữa, xong là có thể đóng máy được rồi”.

      Nghĩ đến việc Mạc Dịch vẫn luôn cầu tốt cần tốt hơn nữa đối với mấy cảnh quay như thế này, người đàn ông vẫn ngồi đó hỏi thêm nữa, ánh mắt nhìn xuống mấy chữ trước mặt rồi lại như có điều suy nghĩ lên tiếng thêm: “Cố Thanh Thư?”

      Ngữ khí kia cất lên làm cho Vương Tuấn tò mò đưa mắt nhìn sang, trang giấy mở phía viết “Kỳ nữ quốc dân - Cố Thanh Thư” chỉ vài chữ ngắn gọn được in đậm tựa hồ mang theo loại ma lực, hấp dẫn người ta tiếp tục nghiền ngẫm.

      “Đây là tác phẩm viết về quãng thời gian tương đối dài, cơ bản cần diễn vai nhân vật từ 16 tuổi đến 29 tuổi, tiểu phu nhân liệu có thể nắm bắt..." Vương Tuấn dừng lại chút, ánh mắt nhìn sang mấy kịch bản bên cạnh, lên tiếng giải thích: "Mấy kịch bản bên cạnh này đều là những kịch bản Đường Tâm tương đối vừa ý . Phim thần tượng “ say đắm bốn mươi chín ngày” hay tác phẩm tiên hiệp giả tưởng “Ngụy trang” , tiểu phu nhân đều có thể nắm bắt nhân vật nữ chính dễ như trở bàn tay."

      "Cậu cảm thấy ấy thể nắm bắt được nhân vật Cố Thanh Thư này?” Thiệu Chính Trạch tùy ý lật từng trang kịch bản, cất giọng tỏ vẻ mấy quan tâm.

      Cố Thanh Thư là huyền thoại có danh tiếng trong thời kỳ kiến quốc, bà xuất thân từ danh môn vọng tộc, lại Thiếu tướng quân phiệt có gia đình, cùng người long đong phiêu bạt trải qua gần nửa thế kỷ trong cái thời đại hỗn loạn đó, đến khi về già mới được tay trong tay.

      Tư liệu lịch sử ghi lại Cố Thanh Thư là người phụ nữ xinh đẹp, dịu dàng, tài năng và tình cách đều rất tốt. Vừa là tiểu thư khuê các cổ đại trầm tĩnh đoan chính, lại đồng thời là thiếu nữ thời đại mới với khuynh hướng lãng mạn cùng khí chất tự do.

      Mà bà cùng Thiếu tướng phiến quân Tần Xuyên có đoạn tình kéo dài gần thế kỷ đầy cay đắng, lại càng rung động đến tâm can, là tình cảm vô cùng sâu sắc và cảm động vô cùng.

      Bộ kịch bản này chủ yếu là về quãng thời gian Cố Thanh Thư mười sáu tuổi cùng Tần Xuyên gặp nhau sau đó động tâm, thương, theo đuổi, cho đến kiên định vững chắc bên nhau trọn đời.

      Đây là thời đại có nhiều biến động, quân phản loạn nổi lên như nấm sau mưa, các thế lực rắc rối phức tạp, thù nước hận nhà xen lẫn nhi nữ tình trường, lại có nhiều tài tử giai nhân bỏ trốn cùng nhau đính ước càng tăng thêm cảm xúc lãng mạn, từ bối cảnh vàng son hoa lệ ca múa tưng bừng, khuê phòng trướng rủ màn che đến quốc gia đại nghĩa, cùng sinh cùng tử.

      Chính xác là mấy năm gần đây khó gặp được bộ kịch bản tốt như vậy.

      "Liền chọn cái này ." Đem kịch bản trong tay khép lại, Thiệu Chính Trạch cất tiếng ngắn gọn, nhưng lại tạo cảm giác ai cũng thay đổi được. Đối với Vương Tuấn vẫn mang thần sắc có chút nghi ngờ đều coi như thấy, tiếp tục cất giọng thản nhiên : "Nhân vật Cố Thanh Thư này giữ lại , Tần Xuyên, cùng nữ chính số hai Tô Đình cân nhắc chọn Thượng Quan Diệp cùng Đặng Phỉ Phỉ. Liên lạc với đạo diễn Dư Minh, thành lập tổ quay phim tốt nhất, cùng đài truyền hình Giang Bắc công bố chút tin tức, tranh thủ đến kỳ nghỉ hè sang năm chiếu vào khung giờ vàng của buổi chiều."

      Vương Tuấn nghe ông chủ của mình mấy câu mà mang khối lượng tin tức khổng lồ có điểm mất phương hướng,ngoài cửa đột nhiên truyền đến hồi gõ cửa nhàng.

      Từ Y Nhân ngó nghiêng tiến đến, chợt thấy trong phòng làm việc hai người đều là nhất tề quay lại nhìn mình, thẹn thùng le lưỡi cái, hai tay chắp sau lưng lẻn đến bên cạnh Thiệu Chính Trạch.

      Sau khi trở về từ Tinh Tế, Đường Tâm hề đề cập hay nửa câu tới kế hoạch công tác mới, chỉ nên nghỉ ngơi vài ngày cho tốt.

      Sau hồi buồn bực, chỉ có thể lén lén lút lút vào thang máy đến tìm Thiệu Chính Trạch khoe mẽ, ánh mắt rơi vào mấy kịch bản nằm mặt bàn, nhanh tay cầm quyển ngay trước mắt, cười tủm tỉm mở miệng : "Cái này là chọn lựa thay em?"

      Vương Tuấn ức chế muốn ra tình hình thực tế đầy kích thích tại, ta vẫn tiêu hóa khối lượng tin tức lớn trong đoạn đối thoại vừa rồi, người đàn ông đưa mắt ra hiệu "Còn ", ta đành lặng yên cầm lấy kịch bản “Kỳ nữ quốc dân - Cố Thanh Thư” rồi lui ra ngoài.

      cả chị cả của Tập đoàn giải trí Châu Á bảo hộ, đạo diễn truyền hình tốt nhất nước tham gia, đài truyền hình Giang Bắc kỳ hợp tác chiếu vào khung giờ vàng của buổi chiều mùa hè...

      Đây chính là mạnh tay nâng đỡ người mới, như vậy phải là cố tình cho người khác biết, hai người các vị có quan hệ thích hợp sao!

      Từ Y Nhân mở kịch bản “Ngụy trang” ra, rồi có chút ít phẫn nộ vứt lại, Thiệu Chính Trạch nắm cổ tay của đem cả người kéo vào trong lòng mình, nhướng nhướng mày : "Làm sao vậy?"

      "Vừa nhìn biết chính là chạy theo trào lưu “Tiêu dao kiếm”, bị người xem ném trứng gà vào mặt là tốt lắm rồi. Kịch bản tốt là có thể gặp nhưng thể cầu mà!"

      "Cho nên mới em nên gấp gáp, nghỉ ngơi vài ngày cho tốt. Cũng có thể hoạch định chút hướng phát triển của tương lai trong vài năm tới." Ngón tay mảnh khảnh của khẽ vuốt ve lòng bàn tay , Từ Y Nhân hưởng thụ giờ phút này, yên lặng ngồi ở trong ngực vừa muốn thở dài, nhưng lại đột nhiên vui mừng mở miệng : "A! Tuyết rơi!"

      Tiếng vừa cất lên, cả người thoát khỏi vòng tay của , vẻ mặt vui mừng chạy đến cửa sổ sát đất trước mặt, thấy đóa lại đóa bông tuyết bắt đầu từ cao trong phiêu đãng lướt xuống, đôi mắt lúc này đều là ánh sáng long lanh tỏa ra hào quang.

      "Đây trận tuyết đầu tiên của năm nay nha!" kìm lòng được cảm thán tiếng, sau lưng đôi tay là đem cả người ôm chặt trong ngực, cúi người cọ vào gò má ấm áp của , người đàn ông ôn nhu bên tai: " tốt."

      "A Trạch." Mềm mại ôn nhu kêu tiếng, ở trong ngực cựa quậy, cánh tay vòng lên eo của , chủ động hôn lên môi .

      Ngoài cửa sổ là gió rét lạnh thấu xương cùng bông tuyết tung bay, trong phòng hai người lưu luyến rời ấm áp triền miên.
      Last edited: 24/1/16

    4. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      k bít viết j thôi sửa lỗi vậy
      Sợ hướng về phía ta--> Lâm Sợ
      Roz ràng --> ràng
      đem trong tay kịch bản khép lại --> đem kịch bản trong tay khép lại
      đây trận đầu tuyết của năm nay nha --> đây là trận tuyết đầu tiên của năm nay nha
      Hungdtkthích su su thích bài này.

    5. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Chương 77.4: (Tiếp)

      Edit: Kẹo Ngọt

      đến nửa ngày sau, thành phố bắt đầu bước vào mùa đông chỉ sau trận tuyết bất ngờ.

      Phóng tầm mắt nhìn ra, cả khu dân cư lúc này được bao phủ bởi màu trắng thuần khiết, những cây tùng cây bách cao ngất xanh um cùng với ánh đèn màu vàng chiếu xuống mặt đường tạo nên ánh sáng trong suốt như ngọc.

      Trong bộ phim “Thanh mai trúc mã” Tô Viễn cùng Sơ Đãng diễn cảnh gặp gỡ yên lặng trong đêm tuyết. Kể từ sau lần gặp mặt ở phòng học vũ đạo kia, Tô Viễn dễ dàng hỏi thăm được cảnh ngộ của Vân Sơ Đãng mấy năm gần đây, tất nhiên cũng dễ dàng biết được cậu bé kia có tên là Tô Niệm.

      Là họ của , cùng chữ “Niệm” – nhớ mãi quên.

      trong lòng chấp nhất kiên cường đến bước này, có thể thấy bỏ lỡ năm năm qua như thế nào, chuyện này khiến ruột gan như đứt từng khúc.

      Tính tình bướng bỉnh của mẹ còn là vấn đề quan trọng nữa rồi, những nuối tiếc của đối với cũng đủ để đánh tan phòng tuyến cuối cùng trong lòng .

      Gian nan từ hôn, giống như tất cả các tiểu thuyết ngôn tình khác, Tô Viễn bắt đầu từ từ níu kéo người xưa.

      Có thể Vân Sơ Đãng vẫn còn rất sâu đậm nhưng lại sợ lần nữa bị thương tổn, mấy tháng gần đây quan hệ giữa hai người cứ rối rắm như vậy, là thống khổ vạn phần.

      Mạc Dịch xoa xoa hai bàn tay đứng trước mặt hai người được bọc kín bởi quần áo rét câu: “Chờ đợi nhiều ngày cuối cùng cũng chờ được, thời tiết lạnh thế này quả là quá tốt để phát huy cảnh quay, chúng ta cần tranh thủ ngay”.Từ Y Nhân cười cười gật đầu.

      "Các bộ phận chuẩn bị, action!"

      Ống kính dần dần di chuyển lại gần, bông tuyết rơi đầy đường càng khắc họa nét hai vết bánh xe đường, người đàn ông mặc áo khoác nỉ màu đen lẳng lặng đứng dựa vào xe.

      Bông tuyết từ trung bay lả tả phiêu đãng rơi xuống, đến hồi, nhuộm trắng mái tóc cùng chân mày của . Trong tay kẹp điếu thuốc chậm rãi hít hơi, người đàn ông ngước mắt nhìn lên, ánh mắt mang theo bi thương khó có thể nên lời.

      Vân Sơ Đãng thích nhìn tuyết rơi, cho nên hôm nay nhìn bầu trời với những bông tuyết tung bay, rất muốn được gặp .

      xe đến dưới khu trung cư mà ở, đắn đo nửa ngày mới gõ cửa nhưng nghênh đón lại là Cố Trường Thanh vui vẻ cười đùa cùng Tô Niệm.

      Nhớ tới câu kia "Sơ đãng mua thức ăn. Chúng tôi chuẩn bị ăn lẩu, có muốn tham gia ", lại đem điếu thuốc giữa hai ngón tay lên hung hăng hít hơi.

      Lúc này biết cứ tiếp tục dây dưa như vậy có đúng hay , cũng biết hai người họ rốt cuộc tiến triển đến đâu, Tô Viễn mang theo cảm giác mất mát rời , xuống đến dưới nhà rồi nhưng vẫn như cũ đành lòng rời .

      Dường như đứng yên chỗ lâu, nguyên đám tàn thuốc rơi xuống đất mặt, chỉ trong giây lát tắt ngấm.

      Vân Sơ Đãng xách theo túi ny lon bước tới dưới ánh đèn đường, nhìn thấy Tô Viễn đứng dưới lầu chỉ thiếu chút nữa là thành người tuyết, có chút ngoài ý muốn mở miệng kêu: "Tô Viễn?"

      "Tình Tình." Người đàn ông cất tiếng gọi mang theo thanh mệt mỏi, nhưng đối diện với ánh mắt tựa hồ có chút đau lòng của , lại khẽ nhếch khóe môi lộ ra nụ cười hết sức ôn nhu.

      "Sao lại ở đây?" Sau khi kinh ngạc hồi, Vân Sơ Đãng liền cảm thấy trong lòng rất phức tạp, ngắn ngủi câu có vẻ hơi dồn dập, tựa hồ quan tâm lại tựa hồ như sớm nghĩ là nên rời .

      "Em vốn thích nhất là những ngày tuyết rơi như hôm nay, thể chờ đợi được nữa nên muốn được gặp em." tự giễu cười tiếng, điếu thuốc cuối cùng trong tay rơi xuống trong tuyết, người vốn luôn luôn khắc chế với thần sắc lạnh lùng như lúc này còn chút kiêu ngạo nào, giờ khắc này, chỉ nghĩ là nên nghe theo nội tâm tràn đầy khát vọng của mình, níu kéo của , giữ lại tình của .

      "Giờ cũng gặp được rồi. Tuyết rơi lớn như vậy, mau trở về ." Ống kính thấp xuống, Vân Sơ Đãng nắm chặt túi ny lon trong tay, thu hồi tầm mắt, tránh né tình cảm mãnh liệt trong lòng, xoay người bước lên lầu.

      "Tình Tình!" Người đàn ông phía sau đột nhiên đè nén tiếng kêu thấp , bước tiến lên đem cả người kéo vào trong lồng ngực của mình.

      Vân Sơ Đãng trầm mặc giãy giụa, nhìn chăm chú sâu vào đôi mắt cố tránh né của , đột nhiên cúi đầu xuống , nâng khuôn mặt của lên, hôn lên môi .

      Đêm tuyết vốn yên tĩnh trong vang thanh kháng cự mơ hồ ràng của , nhưng người đàn ông cường thế tựa hồ nhưng liều lĩnh cướp đoạt lòng khiến kháng cự của từ từ tiêu tán.

      vuốt ve gò má của , hàng loạt nụ hôn dài dằng dặc như kéo dài cả thế kỷ, túi ny lon trong tay Vân Sơ Đãng rơi xuống đất, hai cánh tay dần dần vòng lên cần cổ lạnh buốt của .

      Ống kính quay lại bóng hai người ôm nhau mặt đất, sau đó dần dần dời lên , cửa sổ lầu bốn còn phủ sương lạnh là hình ảnh cao lớn độc của người đàn ông khác.

      Khuôn mặt của ta mờ nhạt cũng nhìn thấy ràng lắm, nhưng lại có thể khiến cho những người đứng ở đó cảm nhận được cảm giác đau thương cùng vô lực trong lòng .

      "Cắt." Mạc Dịch với điệu lạnh nhạt hô tiếng, hai người vốn đứng ôm nhau đột nhiên tách ra, Thượng Quan Diệp trực tiếp cởi áo khoác xuống rũ xuống mặt đất tầng tuyết dày, Từ Y Nhân che miệng mơ hồ : " thiếu chút nữa đem miệng của em bóp rụng xuống rồi!"

      Thượng Quan Diệp tiếp tục đưa tay quơ quơ đầu phủi tuyết xuống, tức giận búng cái vào cái trán lạnh như băng của , cất tiếng run run : "So với việc hôn em rớt miệng xuống vẫn tốt hơn nhỉ."

      câu chút khách khí làm cho Từ Y Nhân đứng tại chỗ run rẩy phải nhảy bắn về phía trước rồi nhất thời im lặng, Mạc Dịch ha ha cười : "Tốt lắm tốt lắm, kết thúc công việc. Mọi người nhanh chóng trở về tắm nước nóng, ngày mai ai được phép xảy ra vấn để như bị cảm lạnh đâu đấy."

      Từ Y Nhân chào mọi người, điện thoại di động trong túi vang lên hồi ong ong, ngón tay run rẩy khó khăn móc điện thoại di động ra, tin nhắn xuất trước mắt.

      "Đầu đường cái phía tây, quẹo trái."

      màn hình sáng nhấp nháy ba chữ "Thiệu tiên sinh" khiến cho tự giác hiểu ý cười tiếng, sau đó là theo chỉ thị trong tin nhắn tới.

      Thiệu Chính Trạch ngồi sau xe nhìn thấy vui vẻ bước đến từ phía xa xa, đẩy cửa xe ra bước xuống, mở áo khoác ngoài ra đem cả người nhanh chóng bọc lại, trực tiếp đóng gói nhấc lên xe.

      "Lạnh quá, lạnh quá!" Vừa lên xe nhóc ở trong ngực run rẩy hồi, khuôn mặt nhắn lạnh như băng, người đàn ông lại càng đau lòng, lên tiếng phân phó Vương Tuấn đem hệ thống sưởi mở lớn hơn, luồng nhiệt ấm áp truyền đến.

      "Đỡ hơn chút nào chưa?" Vừa đưa tay giúp xoa xoa khuôn mặt nhắn, Thiệu Chính Trạch cúi đầu xuống nhìn ánh mắt của với vẻ mặt ân cần, người trong ngực mang vẻ mặt cười vui vẻ tiếp tục chui vào trong lòng , thanh mềm mại lầm bầm: "Trong lòng rất ấm áp nha, sưởi ấm tốt!"

      khi chuyện, đưa hai cánh tay lạnh giá men theo áo trực tiếp luồn vào áp lên tấm lưng ấm áp của .

      Bất quá giây sau lại là đột nhiên đem tự mình rút bàn tay bé lạnh băng ra, vẻ mặt đau lòng ngẩng đầu nhìn : "Làm sao lên tiếng, có phải bị lạnh rồi hay ?"

      Người đàn ông bị trêu chọc nhếch môi cười tiếng trầm thấp, đem cả người vững vàng ôm vào trong ngực, vẻ mặt cười rất mãn nguyện làm cho Vương Tuấn nhìn qua kính chiếu hậu đột nhiên cảm thấy, ta có phải cũng nên cho tự mình tìm cho mình nửa rồi hay đây? !
      Last edited: 24/1/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :