1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau Ánh Hào Quang - Phù Quang Cẩm (Tuyển thêm editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thien2204

      thien2204 New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      Cám ơn các bạn edit truyện này, mình rất thích bộ này, đây là bộ về showbis mình thấy hay nhất và đậm chất nhân văn. Chúc nhóm editor luôn mạnh khỏe để luôn làm ra những án văn hay!

    2. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Chương 75.1: Người hâm mộ

      Edit: Nhi Nguyen

      Beta: Kẹo Ngọt

      Thời tiết đã vào thu, những giọt mưa còn sót lại sau cơn mưa đêm tạo nên những nốt nhạc tí tách, lúc này sườn núi xanh um vốn khoác mình màu xanh biếc đã từ từ chuyển dần sang màu xanh nước biển, những giọt nắng phản chiếu những phiến lá còn đọng lại hơi nước sau trận mưa đêm qua tạo thành một mảng sắc vàng lấp lánh.

      Sáng sớm ánh mặt trời len qua những chiếc lá lắc lư trong gió, gió nhè nhẹ thổi luồn qua khe hở của màn của sổ làm bằng lụa mỏng làm tấm rèm cửa màu vàng nhạt nhàng đung đưa trong gió.

      Ngược lại với khí bên ngoài nhiệt độ trong phòng rất ấm áp, Từ Y Nhân thở hổn hển từ trong ngực chui ra, hai gò má phiếm hồng, đôi mắt mơ màng ngập nước, mồ hôi đầm đìa làm làn da trắng noãn nà của càng thêm sáng bóng.

      cánh tay đặt lên bờ vai trắng noãn nà của vuốt ve, Thiệu Chính Trạch trầm mặc, vẻ mặt sắc bén của an làm cho bé trong ngực mơ hồ sợ hãi, thanh cầu xin nho : “Chúng ta xuống giường . Lát nữa xuống nhà ông nội lại cười nhạo em cho xem”.

      Vừa rồi bé bị lăn qua lăn lại nên tỉnh giấc, giọng của mang vẻ lười biếng và ngây thơ, thanh ôn hòa mềm mại lướt bên tai, giọng làm nũng, bộ dáng đáng thương làm cho có chút chịu nổi.

      tay nhéo eo của , da thịt mềm mại trơn bóng, vẫn trầm mặc lưu luyến rời.

      Dường như suy nghĩ có nên buông tha cho bé tội nghiệp ở trong ngực hay .

      Thời điểm thân mật đều đổ đầy mồ hôi, mỗi lần từ trong lòng ngực ra giống như con cá mới được vớt lên từ trong nước.

      Da thịt mềm mại bóng loáng, lại mang theo hương thơm đặc biệt mà chỉ có mới có, làm cho mỗi lần đều như uống rượu độc giải khát.

      Trạch...” thấy lời nào, lại biết suy nghĩ gì. Mấy lần trước mỗi khi im lặng suy nghĩ sau đó liền hôn môi , nếu sẽ trực tiếp kéo đến dưới thân, quả thực Thiệu Chính Trạch như vậy làm cho có chút sợ hãi.

      Ủ dột , sắc bén , mặc dù lời, trong ánh mắt như của thiếu chút nữa hút cả người vào .

      Nhớ tới mấy ngày nay lần nào cũng phải cầu xin mới buông tha , nghĩ lại làm cảm thấy da đầu có chút tê dại.

      cảm thấy máu như chảy ngược lại, làm cho cảm thấy rung động đến mức thể hít thở được, cũng khiến cho mỗi lần đều có cảm giác như lắc lư bay bổng sau đó từ từ ngất .

      Cả người cuộn tròn trong ngực , đột nhiên bắt lấy bàn tay biết nên để đâu của rồi nắm trong tay.

      cầm bàn tay của , nhìn thấy ngón tay mượt mà được chăm sóc cẩn thận với mắt tràn ngập thương sau đó cúi đầu hôn lên bàn tay , từng nụ hôn truyền đến đầu ngón tay làm có cảm giác tê dại, khiến vô thức quên hết mọi chuyện, chỉ ngoan ngoãn vùi trong ngực .

      "Y Y" giọng của người đàn ông vào buổi sáng có chút khàn khàn mang theo thỏa mãn, lọt vào tai lại vô cùng gợi cảm, xưng hô như vậy làm cho thể kiềm chế mím môi ở trong ngực mỉm cười.

      Từ lúc bắt đầu ở trong bệnh viện, thời điểm hai người ở chung luôn nhàng gọi tên của như vậy.

      Giống như đây là bí mật nho của hai người, mỗi lần nghe thấy gọi như vậy, thấy cảm động vô cùng. Sau đó, lại trầm mê trong dịu dàng của .

      Nghĩ đến dịu dàng của khiến như bỏ vũ khí đầu hàng, sau đó bị đánh tơi bời 囧 dạng, bé trong ngực lắc đầu như trống bỏi.

      Nhìn thấy bộ dạng mơ hồ, ngây ngô của , Thiệu Chính Trạch cúi đầu cười, nghĩ đến hôm nay bé của phải bắt đầu làm việc lại, thở dài tiếng, đem bảo bối mềm mại ôm chặt vào trong ngực.

      Hơn tháng qua sớm chiều ở canh nhau, cảm thấy thấy tự chủ của mình sắp trở lại, bắt đầu có chút hiểu được như thế nào là “Từ nay quân vương chẳng lâm triều”.

      Ôm bé ở trong ngực dây dưa trận, hơn chín giờ, hai người mới cùng nhau xuống lầu.

      Từ sau khi từ bệnh viện trở về, Thiệu lão gia cố chấp cầu phải ở nhà dưỡng thương, cho nên hơn tháng nay hai người đều ở trong nhà lớn của Thiệu gia.

      cần quay phim, chương trình học cơ bản trong trường hoàn thành. Ngoại trừ thỉnh thoảng đọc sách, thời gian khác đều là ăn và ngủ.

      Thiệu lão gia cho người nấu các món ăn đa dạng để chăm sóc, điều dưỡng thân thể cho , thế nên trước mắt đã còn thương tích nào, cả người so với trước kia còn có chút mập lên.

      Ông cụ thấy hai người trước sau xuống lầu, ánh mắt ông nhìn Thiệu Chính Trạch rồi nhìn Từ Y Nhân, xấu hổ nấp ở phía sau , ông cụ mang vẻ mặt vui mừng : "Hai đứa dậy muộn như vậy, con bé chắc mệt lắm rồi nha”.

      “Ông nội, buổi sáng tốt lành” cảm thấy trả lời thế nào cũng đúngnên dứt khoát né tránh vẻ mặt trêu chọc của Thiệu lão gia “Rốt cuộc cũng xuống rồi”mà nghiêm túc chào hỏi ông.

      "Ha ha! Bây giờ phải là buổi sáng nữa rồi. Hai đứa mau mau tới dùng cơm thôi" Chú Tống đứng bên cạnh ông nở nụ cười chào hỏi, trong tiếng cười vui tươi hớn hở của Thiệu lão gia, Từ Y Nhân cảm thấy da đầu tê dại ngồi xuống bàn ăn cơm.

      Nhìn thấy Thiệu Chính Trạch vẻ mặt bình tĩnh như bình thường, dương dương tự đắc ăn sáng khiến trong lòng cảm thấy buồn bực, lúc ăn cơm nhịn được đá đá chân để dưới mặt bàn.

      "Tối hôm qua em cũng mệt rồi, em ăn nhiều chút bồi bổ thể lực ”. Thuận tay múc thêm cho muỗng cháo, giọng của “vân đạm phong khinh” (mây trôi nước chảy, “ nhàng”….) của làm cho mặt của đỏ lên, cho đến khi dùng cơm xong rồi bước ra khỏi cửa vẫn còn cảm thấy xấu hổ dám ngẩng đầu lên.

      ...

      Sau khi trải qua chuyện bị bắt cóc, Thiệu lão gia đối với an toàn của luôn dành sự ưu tiên hàng đầu, nên giờ phải ngồi xe riêng để đến trường quay.

      Cục đá từ sáng sớm tới chờ ở trường quay, vừa nhìn thấy Từ Y Nhân vẻ mặt cậu hưng phấn gọi lớn “Chị Y Nhân!” vừa gọi vừa chạy tới chỗ .

      Hai người tràn đầy tình cảm ôm chằm lấy nhau, Cục Đá nhìn thấy bộ dạng hồng hào khỏe mạnh của nên đã xua tan được lo lắng trong lòng mấy ngày hôm nay trong lòng cậu.

      Lần đầu tiên xem quảng cáo của , Cục Đá cảm thấy chị này khi cười rộ lên bộ dạng ngọt ngào vô cùng thân thiết, về sau vô tình gặp lại, cậu kìm lòng được nên tặng hoa cho để vui vẻ, tiếp sau nữa lại vô tình gặp được ở trường quay, trong lòng Cục Đá xem chính là người chị của mình nên cậu vô cùng mến .

      Ngày hôm đó cậu tận mắt nhìn thấy bị người ta bắt , tự nhiên trong lòng cậu cảm thấy lo lắng, mới có thể chút nghĩ ngợi gì liền đuổi theo kêu tên của .

      Lại nghe lời của chạy , trong ánh nắng còn sót lại của buổi chiều biết cậu bị té ngã bao nhiêu lần.

      Mỗi lần bị té ngã, cậu lại nhớ tới khi run lẩy bẩy ôm lấy cậu sợ hãi, lại có thể lau nước mắt kiên quyết đẩy cậu , hết lần này đến lần khác dùng giọng dịu dàng trấn an cậu, khiến trong lòng cậu nảy sinh động lực vô tận.

      Thời điểm Vương Tuấn tìm thấy cậu chạy hơn tiếng đầu hồ, dù mệt cũng dám ngừng lại nghỉ. Sau đó trước cửa bệnh viện nhìn thấy bị thương lại rất yếu ớt càng làm cho cậu lo sợ đến choáng váng.

      Có lẽ lúc bị hôn mê nghe được tiếng kêu la của cậu, nên mở mắt ra cười với cậu, lại tiếp tục an ủi cậu “Đừng khóc”.

      Có người chị như vậy, cho dù chỉ là mới quen biết nhưng lại như ánh nắng ấm áp chiếu vào trong sinh mạng của cậu.

      Về sau theo năm tháng cậu bé ngày nào từ từ khôn lớn, cậu vĩnh viễn đều nhớ ngày hôm đó, nhớ lại nước mắt loang lổ khuôn mặt của chị, cùng với ánh mắt sáng người và nụ cười trấn mà chị dành cho cậu.

      Chị bảo vệ cậu như vậy, mục tiêu sau khi cậu trưởng thành, cho dù là sau này tham gia vào giới giải trí này, cậu cũng lấy chị ấy làm gương, để trở thành người vừa kiên cường vừa lương thiện.

      Cậu bé với đôi mắt sáng long lanh tràn đầy tình cảm nhìn , Từ Y Nhân cảm thấy trong lòng ấm áp khó được thành lời.

      Bộ phim “Thanh mai trúc mã” tiến vào giai đoạn hậu kỳ, những phần còn đều cần sự có mặt của .

      cuối tháng mười, trời cũng lạnh hơn nhiều so với lúc trước.

      lát nữa quay phim phải mặc quần áo tập múa, Từ Y Nhân đứng đó cảm giác hơi lạnh nên nhịn được hắt hơi cái, lưng đột nhiên lại truyền đến cảm giác ấm áp.

      “Em vừa mới khỏi bệnh, nên lấy sức khỏe của mình ra đùa giỡn, em nói xem có gì quan trọng hơn sứ khỏe chứ?” Thượng Quan Diệp đem áo khoác của mình trực tiếp khoác lên người cho , vẻ mặt lại có chút vừa ý nhìn .

      “Cảnh quay phải bắt đầu ngay sao?” có chút xấu hổ cười cười, ngước mắt nhìn Thượng Quan Diệp mấy ngày gặp, ngón tay vân vê áo khoác của , trong lòng có chút lúng túng.

      Động tác mặc áo khoác cho vừa rồi của hình như có chút thân mật.

      Nhìn vẻ mặt bằng lòng của , lại khiến cho biết nên từ chối thế nào.

      Thượng Quan Diệp vòng quanh hai vòng, nhìn thấy bé trước mắt hoàn toàn còn dấu vết của việc bị thương, bộ dáng của lúc này nhìn trắng nõn nà trong trẻo, Thượng Quan Diệp lo lắng nhiều ngày cũng đã cảm thấy yên tâm.

      Vẻ mặt ôn hòa nhìn , nhắc nhở: “ lát nữa tới phần diễn của hai người, em chú ý chút, cần khiến mình phải chịu thiệt thòi”.

      "Em biết rồi”. Gật đầu nhìn , nhìn thấy Tô Khả Nhi từ đằng xa tới, Từ Y Nhân biết ý muốn gì.

      Cảnh kế tiếp là cảnh sau buổi tiệc đính hôn với Tô Viễn, Uông Tĩnh Thư luôn lo lắng trong lòng, cho nên đặc biệt tìm đến nơi dạy múa, cảnh cáo nên tránh xa Tô Viễn.

      Theo như trong kịch bản, có cảnh Uông Tĩnh Thư tát , Thượng Quan Diệp cảm thấy lo lắng Tô Khả Nhi tát .

      "Mọi người vào vị trí, action!"

      Ánh mặt trời chiếu rọi vào của sổ sát đất, hình ảnh người phục nữ ưu nhã mà uyển mặc quần áo múa đứng dạy đám trẻ con làm các động tác cơ bản.

      "Chân nâng lên chút, ánh mắt nhìn thẳng phía trước. Được rồi, đúng là như vậy”. Quần áo tập múa ôm lấy thân hình mảnh mai thướt tha của , tóc dài được bới gọn lại ở sau ót, lộ ra chiếc cổ thon dài xinh đẹp, khi cúi người làm động tác hướng dẫn, những động tác đó đều lộ ra chuyên chú đẹp đẽ khó diễn tả được bằng lời.

      Vầng trán trơn bóng, gò mà trắng nõn đỏ hồng, cùng với bước chân nhàng tạo nên một khung cảnh rất ấm áp yên tĩnh.

      "Vân Sơ Đãng." Giọng nữ lớn tiếng phá vỡ cảm giác ấp áp vừa rồi, cúi đầu làm động tác hướng dẫn quay đầu lại, tóc đuôi ngựa của tạo thành một đường cong tuyệt mỹ trung, đứng dậy quay đầu nhìn về phía cửa.

      Lúc này mang một vẻ đẹp trẻ trung dịu dàng hút hồn, nhưng nét mặt khi nhìn thấy người vừa tới có chút đờ đẫn, người mới tới mặc chiếc váy bó sát người, áo khoát màu đỏ tung bay trong gió, Uông Tĩnh Thư nhanh chân bước đến bên cạnh .

      " tìm tôi có việc gì?” Vân Sơ Đãng ra hiệu cho học sinh tự luyện tập, sau đó dùng ngữ khí ôn hòa với vẻ mặt trở nên hờ hững, vừa đến bên cạnh vừa hỏi, từ trước đến nay cùng ta hình như chưa từng có bất kỳ xích mích nào.

      "À. Tôi muốn tới để hỏi cái tật xấu “ăn trong bát, ngó trong nồi” của khi nào mới có thể sửa được? là người đàn bà của Cố Trường Thanh còn cả ngày dây dưa với A Viễn…..” ta vừa xong, tới trước mặt Vân Sơ Đãng đột nhiên dừng lại.

      Trong mắt trong trẻo của Vân Sơ Đãng thán qua tia đau đớn, miễn cưỡng đứng để nói chuyện với Uông Tĩnh Thư, khóe môi lại chậm rãi nở nụ cười thản nhiên.

      Đây là Cố Trường Thanh dạy cho . Càng đau lòng, càng phải mỉm cười, càng tức giận, càng phải tự với mình là phải bình tĩnh lại.

      Tức giận chính là lấy sai lầm của người khác trừng phạt mình.

      Năm năm qua ở cạnh , luôn dùng thái độ này để bảo vệ, chăm sóc và ở bên cạnh , mặc dù vậy trong lòng vẫn luôn nhớ về Tô Viễn cách nào quên được.

      Lúc này, đối với người đàn ông đem từ vũng bùn kéo lên, trong lòng tràn đầy cảm kích sâu nặng.

      mà chúc mừng sinh nhật, cùng tham gia bữa tiệc. Thậm chí, lúc sau này tự thuyết phục chính mình, tiếp nhận thân mật của .

      Tô Niệm cũng rất thích , đem lời bình thường của trở thành thánh chỉ. Thậm chí có lúc thằng bé còn thân mật với hơn so với người mẹ là .

      Giờ phút này, nghe thấy Uông Tĩnh Thư gọi A Viễn, A Viễn, đột nhiên lại nhớ tới Cố Trường Thanh.

      " ta là chồng chưa cưới của , có quan hệ gì với tôi chứ? Uông tiểu thư, nếu như đặc biệt tới tìm tôi là để những lời này, vậy mời trở về, chúng ta có gì để với nhau!” từ từ quay đầu lại, nhàng mỉm cười, ánh mắt của giống như nhìn người quen biết, bình ổn và lạnh nhạt.

      " có gì để sao?" Uông Tĩnh Thư kéo mạnh cánh tay , nhìn khuôn mặt ngay từ đầu khiến ta chán ghét, khuôn mặt ta đẹp tinh xảo nhưng lại nói với giọng điệu mỉa mại: “ còn ở đây làm bộ làm tịch, nếu phải tại vì , ấy …..”.

      Lời muốn ra khỏi miệng nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Vân Sơ Đãng ta lại đột nhiên ngừng lại.

    3. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      Tại sao dừng ngay đoạn này chứ

      ác
      Hươg thích bài này.

    4. olphuit

      olphuit Active Member

      Bài viết:
      169
      Được thích:
      139
      vậy mới kịch tính chứ bạn :063::063::063:@ bạch dương . Tối bạn editor cũng đăng típ mà

    5. pé nhỏ kute

      pé nhỏ kute Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      42

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :