1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau Ánh Hào Quang - Phù Quang Cẩm (Tuyển thêm editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Chương 60: Yến hội

      Edit: Sunny Pham
      Beta: Kẹo Ngọt



      Nhìn cuốn sách vừa rơi ra cũng còn mới, nhưng vì để dưới gối đầu nên vẫn rất phẳng phiu. có chút tò mỏ lật bìa của quyển sách ra xem, bất chợt dòng chữ lọt vào mắt: “Tôi có cảm giác cuộc đời mình bị bao quanh bởi rất nhiều người xa lạ muốn thoát ra mà được. Có lẽ cuộc sống này của tôi có rất nhiều người ao ước, cuộc hôn nhân bất đắc dĩ này cũng vậy, đến nghề nghiệp tương lai của tôi có lẽ cũng là mục đích phấn đấu của ít người”.

      Mặc dù những dòng tâm này rất lâu rồi, nhưng lúc này đọc được vẫn cảm giác được trong những câu những chữ đó chứa đựng bất đắc dĩ khó tả.

      ra ấy thích cuộc sống hiên tại, cũng vừa ý với cuộc hôn nhân này sao?

      Từ Y Nhân cầm trong tay quyển sách mà cảm thấy bàng hoàng, sau lưng đột nhiên truyền đến giọng đàn ông ôn hòa ấm áp: “Em làm gì thế?”

      Vừa quay đầu lại, liền thấy Thiệu Chính Trạch đứng ở cửa, dáng người tuấn tú cao ngất của bị ánh sang chiếu vào và bao phủ xung quanh giống như vị thần vừa giáng thế,đôimắt đẹp của chậm dãi quan sát , nhưng dường như mấy chú ý đến quyển sách mà cầm tay.

      thuận tay để quyển sách qua bên, đưa mắt nhìn lại rồi mỉm cười, đôi mắt của lúc này cong cong như vầng trăng khuyết, kẽ : “Em định đổi ga trải giường cùng vỏ gối thôi, nhưng vẫn chưa kịp tháo ra. về rồi ạ”.

      “Dì Lý hôm nay đến đây, ngày mai để dì ấy tháo ra giặt cũng được”. Thiệu Chính Trạch chủ ý muốn về đón cùng nên vừa vừa đến bên giường, vỗ vào vai rồi tiếp: “ Em thay quần áo , rồi cùng ra ngoài chút”.

      “Ra ngoài ạ!”

      Từ Y Nhân mang theo chút tò mò chưa kịp hỏi, thuận miệng giải thích: “Đến Giang gia cùng tham gia buổi yến tiệc, Giang Úy Nhiên mời, ta cũng là bạn học của em đúng ?”

      ...

      Lúc này vừa bước sang đầu tháng bảy, nên dù trời xế chiều nhưng khí cũng mát mẻ hơn được bao nhiêu, may mà biệt thự nhà họ Giang có diện tích khá lớn, bên ngoài là sân được phủ lớp cỏ dầy cắt tỉa bằng phẳng, xung quanh biệt thự cũng trồng ít cây cối xanh tươi nên khi bước chân đến đây mọi người như thoát khỏi cái nóng oi bức ở bên ngoài.

      Phía trước biệt thự là đài phun nước xung quanh trồng rất nhiều hoa làm tôn lên vẻ đẹp phong nhã trữ tình của nơi này, dưới chân là thảm cỏ xanh mướt bao quanh những bậc thang làm bằng đá nhìn giống như con đường mòn tự nhiên dẫn vào trong biệt thự. màn hình lớn trước biệt thự là honhf ảnh với dáng vẻ hoạt bát đáng , cử chỉ của rất tao nhã khiến cho những ai nhìn thấy đều có cảm giác bình dị gần gũi, trong lòng khỏi nảy sinh thiện cảm đối với dù chưa được tiếp xúc.

      “Hôm nay là tiệc sinh nhật của Giang Tiểu Nhã, là con nuôi của Giang gia, cái người em vừa thấy màn hình chính là ấy” Thiệu Chính Trạch kịp thời lên tiếng giải thích khi nhìn thấy khuôn mặt trắng nõn của bên cạnh mình hơi chau mày lại dáng vẻ như suy nghĩ, rồi đưa tay cầm lấy cánh tay của vòng qua tay mình, cất giọng trầm ấm an ủi: “Chúng ta chỉ cần xuất để chào hỏi chút xong rời luôn. Nếu có ai hỏi em bất cứ điều gì em cũng đừng lo lắng, nếu em muốn trả lời cứ mỉm cười là được”.

      “Vâng”. níu lấy cánh tay , cùng xuất công khai trước mặt nhiều người như thế này làm Từ Y Nhân có chút cảm giác vui mừng lên lời, mím môi trở lời tiếng, trong đôi mắt lúc này chứa ánh sáng long lanh thuần khiết mang theo tin tưởng cùng mong muốn gắn bó xa rời.

      Giang gia mở bữa tiệc gia đình, tất nhiên những khách mời đều là những người môn đăng hậu đối, phần vì tính toán cho con của người mình thương, mặt khác muốn mời mấy gia đình có quan hệ hợp tác làm ăn tốt đẹp với công ty truyền thông Quang Ảnh từ trước đến giờ với mong muốn thắt chặt thêm tìm cảm. Những ký giả được mời đến vốn chỉ định đứng ở góc ăn mấy món điểm tâm, chụp mất tấm hình rồi về, bông nhiên thấy đôi nam nữ khoác tay nhau đến, làm cho chút điểm tâm ăn suýt bị mắc nghẹn, chỉ chút nữa thôi là sặc chết.

      “Trời ơi! Chắc tôi hoa mắt đúng ? Người đến phải là “Vương Lão Ngũ” của tập đoàn truyền thông Châu Á sao?”

      “Điểm mấu chốt phải nằm ở đấy đâu” người khác đặt ly rượu trong tay xuống, có chút kích động đứng dậy thêm: “Tôi chưa tường thấy ta dự yến tiệc mà mang theo bạn bao giờ, trước kia tôi còn nghi ngờ ta có vấn đề về giới tính nữa cơ đấy. Chậc, chậc…”.

      ràng ta thay đổi chứ còn sao nữa, còn đứng ngẩn ra đấy làm cái gì, mau chụp lại !” Vào ký giả vội vàng toán loạn ngừng chụp ảnh hai người, khuôn mặt họ hề che dấu phấn khích rất lớn.

      Ở trường hợp này thích hợp đẻ họ chạy đến phỏng vấn, nhưng chụp được vài tấm hình, tùy tiện viết mấy câu cũng có thể đưa lên trang nhất được rồi.

      Chẳng trách ở mạng internet hình ảnh của Tô Khả Nhi lại tụt dốc phanh như vậy, dù ta có phục cũng chẳng thể gì hơn, trước đây ta luôn hành động rất mau lẹ, chưa bao giờ để để người khác chiếm mất tiên cơ, ta rất biết sử dung nhan sắc cùng thủ đoạn để tạo dựng các mối quan hệ rất tốt nhưng bây giờ lại khác gì người câm, hóa ra là tự mình đâm đầu vào đá.

      Ánh mắt họ lại quay lại nhìn khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của Giang Thành Hạo khi trò chuyện cùng vài vị khách quý. Ông ta gần năm mươi tuổi, mặc dù luôn chú trong chăm sóc bản thân nhưng mặt cũng xuất vài nếp nhăn.

      Ông ta bước vào độ tuổi này mà hoa khôi của trường đại học danh tiếng kia vẫn bất chấp tất cả để dựa dẫm vào nhằm tiến thân đúng là quá ngu ngốc rồi.

      vài ký giả thầm thổn thức trong lòng, mắt vừa quay ra nhìn về phía cửa ra vào trong lòng lại lần nữa nổi bão.

      Đại công tử Cận gia khí thế hiên ngang, nhị thiếu của Mạnh gia lãnh khốc tà mị, những hậu duệ của giới quý tộc này xưa nay rất ít xuất đầu lộ diện trước công chúng vậy mà hôm nay lại hẹn nhau cùng xuất trang nhất các báo hay sao?

      Cận Doãn Hạo làm gì, ta đối với giới giải trí có chút xa lạ, nhưng vị Mạnh nhị thiếu vừa về nước liền dùng thủ đoạn như sấm sét để thu mua công ty giải trí Kinh Hoa, nên tại chính là nhân vật rất có sức hút các mặt báo.

      nữ ký giả liên tục chụp ngừng, nhưng đúng lúc tiếp cận với ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông kia tay lại run run thể nhấc nổi máy ảnh lên để chụp được nữa.

      Đưa mắt nhìn thấy ký giả ngại ngùng thu máy ảnh lại chuoj nữa, Mạnh ca nhíu mày thu hồi lại ánh nhìn lạnh lẽo của mình lại, khóe môi khẽ cong lên thành nụ cười tùy tiện đầy tà khí khác người, bộ dáng nhìn người khác bằng nửa con mắt của ta lại khiến bạn cùng tâm tình nhộn nhạo đem thân mình dựa sát hơn vào rồi nở nụ cười quyễn rũ : “Về sau Mạnh tổng tiếp quản Kinh Hoa, việc bị chụp ảnh như thế này là điều thể tránh khỏi, ánh mắt vừa rồi của ngài …. Haizz, đúng là dọa bé kia sợ chết kiếp rồi”.
      Last edited: 21/6/15
      Yoolirm Park, Traxy, emilia26 others thích bài này.

    2. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      ôi, đọc truyện bao nhiêu lâu cuối cùng cũng có lần canh được tem, vui ghê :063: thanks nàng nhé ^^~

    3. thích su su

      thích su su Well-Known Member

      Bài viết:
      265
      Được thích:
      737
      @Hungdtk biết có phải mình khó tính nhưng mà bạn có thể bạn Kẹo Ngọt đừng viết tắt tên nhân vân vật có được ?

    4. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      hi hi Kẹo Ngọt là tớ đó ^^ tớ định sau khi sửa xong tớ để lại tên nhân vật, nhưng sau đấy quên mất, đăng xong ko đọc lại ngủ luôn rất sorry các bạn, cám ơn các bạn góp ý cho mình nhé
      Last edited: 21/6/15
      Dion, linhdiep17, A fang3 others thích bài này.

    5. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Chương 61: Tình huống khó xử

      Edit: Sunny Phạm
      Beta: Kẹo Ngọt



      "Phải vậy ?" Mạnh Ca nhướng mày liếc nhìn ta cái, "Ngược lại tôi thấy đúng là người có lá gan lớn đấy".

      "Có thể làm bạn nhảy của Mạnh tổng là vinh hạnh của Tư Kỳ mà, em vui còn kịp nữa ấy chứ?" xinh đẹp mỹ lệ mím môi cười tiếng, đôi mắt quyến rũ mở to e dè nhìn người đàn ông bên cạnh mình, trong đôi mắt đó tràn đầy hàm ý mong đợi và kỳ vọng.

      Ở khoa Điện ảnh của đại học Truyền Thông có hai hoa khôi nổi bật thu hút được nhiều chú ý nhất là Tô Khả Nhi dùng hình ảnh trong sáng đáng để lấy lòng người hâm mộ, còn Lâm Từ Kỳ nhờ những hợp đồng quảng cáo cùng các hợp đồng làm người mẫu cho các hãng có tên tuổi mà được nhiều người biết đến.

      Lâm Tư Kỳ có chiều cao rất lý tưởng 1m75, dáng người đầy đặn hoạt bát, ngoài ra còn có phần tư huyết thống của người dân tộc thiểu số nên ngũ quan so với những người bình thường càng thêm đặc biệt, với đôi mắt to tròn mà sâu sắc nên khuôn mặt của rất dễ dàng lưu lại ấn tượng cho người khác ngay từ lần gặp đầu tiên.

      Ngay từ khi mới bước chân vào trường cấp ba có công ty giải trí đưa ra những lời đề nghị hấp dẫn để chiêu mộ, suy nghĩ rất kỹ sau đó bỏ qua công ty truyền thông Quang Ảnh để chọn công ty giải trí Kinh Hoa, ra lựa chọn Kinh Hoa vì sau khi so sánh giữa hai công ty nhận thấy phía Kinh Hoa có ít nữ minh tinh xuất sắc nên cạnh tranh bên đó thấp hơn chút.

      Bây giờ ngẫm lại, quả đến ông trời cũng muốn giúp mà, chỉ có ông trời mới biết chiều nay khi nghe người đại diện thông báo cho biết tin được chọn để cùng giám đốc mới nhậm chức tham gia buổi yến hội, lúc đó trông lòng có bao nhiêu vui sướng và mừng rỡ.

      Cơ hội mà chờ đợi từ rất lâu rồi cuối cùng cũng đến!

      “Tư Kỳ? Đó là tên của sao?” Mạnh Ca khẽ nheo đôi mắt hẹp dài của mình rồi di chuyển tầm mắt thân hình đầy đặn của bên cạnh, khi ánh mắt lướt đến khuôn mặt của thoáng dừng lại, thấy vậy nháy mắt cười : “Đúng vậy! Lâm Tư Kỳ. Hai chữ Mộc thành chữ Lâm, Tư trong Tưởng niệm, tên tiếng của em là Angel Kỳ. Hôm nay là lần đầu tiên em tham gia yến tiệc như thế này đấy, nên lát nữa giám đốc đừng bỏ quên em ở góc nào đấy nhé!”

      Lâm Tư Kỳ khẽ nghiêng đầu nhìn sang, lúc này trông giống như rất lo lắng yên trông chờ phản ứng từ người đàn ông bên cạnh, bộ dáng ngây thơ trong sáng này làm cho Mạnh Ca cười lạnh trong lòng cái.

      Lúc đầu chọn trúng ta là vì tướng mạo của ta tồi, cấp dưới còn ta là rất hiểu biết lại luôn giữ mình trong sạch, bây giờ xem ra phải ta là người khôn khéo mới đúng.

      ta vừa ký hợp đồng với Kinh Hoa chưa bao lâu như cá gặp nước, những nghệ sỹ cùng làm việc quý, người đại diện đánh giá cao , bàn tiệc ta cũng rất thành thạo hề để mình phạm chút sai sót nào, quả là này trời sinh để làm nghệ sỹ trong làng giải trí chật chội này.

      cho cùng bướng bỉnh biết tùy cơ ứng biến, bướng bỉnh đến mức tự mình đến chỗ chết như , có lẽ cả đời này còn được gặp người thư hai giống như vậy nữa.

      ta chợt nhớ tới nụ cười rạng rỡ khuôn mặt trẻ trong tấm ảnh đặt bia mộ lạnh băng, trong lòng cảm thấy hỗn loạn, lại có chút khó chịu khó diễn tả thành lời. Đôi mắt hẹp dài càng thêm tối tăm, đưa cánh tay kéo bên cạnh lại gần mình hơn, khóe môi nở nụ cười thần bí khó lường: “ muốn thành bạn giá của tôi chứ?”.

      “Giám đốc”. giống như ngại những người xung quanh chú ý đến cử chỉ thân mật của mình và người đàn ông bên cạnh nên có chút đỏ mặt thẹn thùng, nhưng cũng chịu nổi ánh mắt nhìn chằm chằm mình của ta nên nhàng cắn môi, gật đầu đồng ý.

      “À”. Mạnh Ca cười tiếng tỏ vẻ mình hiểu, chuyển đề tài câu chuyện, giọng càng thêm mập mờ: “Vậy nếu có cơ hội trở thành người phụ nữ của tôi sao?”

      “Em…” Lâm Tư Kỳ lúc này càng thêm lúng túng, “Giám đốc cứ đùa, em làm sao có phúc khí được làm người phụ nữ của ngài chứ”.

      ta cười như gió thoảng nhìn cái rồi khẽ cúi người ghé tai giọng đầy mê hoặc: “Có được hay phải thử mới biết được”.

      “Được rồi! Được rồi mà! Đại tiểu thư của tôi ơi, đến lúc đó mình cùng cậu là được chứ gì”. Đúng lúc Từ Y Nhân vào toilet sửa sang lại váy áo nhận được điện thoại của Trần Viện Viện, uy hiếp cùng dụ dỗ bắt phải cùng ấy đến xem trận trung kết của chương trình “Tiếng hát Hoa Hạ”, cổ vũ cho Lâm Sở. Từ Y Nhân vẫn đắn đo suy nghĩ biết nên hay , trong lúc sơ ý bị Trần Viện Viện dọa nạt thành dở khóc dở cười đành phải cười đồng ý cùng ấy.

      “Y Nhân cậu tuyệt vời!” Đầu bên kia của điện thoại Trần Viện Viện hoan hô tiếng rồi tiếp tục ra sức nịnh hót : “Y Nhân của tớ, cậu đúng là bạn tốt nhất của tớ mà, ha ha…”.

      “Giám đốc…” Bên ngoài đột nhiên truyền đến giọng của con quyến rũ pha lẫn ngượng ngùng, giọng của ta giống như sợ hãi nên thanh có chút run rẩy, Từ Y Nhân vội vàng cúp điện thoại chuẩn bị ra ngoài rồi tính tiếp.

      “Sao vậy? Mới như vậy chịu nổi hay sao?” Giọng trầm thấp người đàn ông cất lên, trong giọng mang theo ý cười, vừa rồi liền kêu lên tiếng, cửa phòng rửa tay vang lên thanh "Lạch cạnh " rồi mở ra, giống như cánh cửa bị khóa bên trong.

      Từ Y Nhân bối rối cầm điện thoại di động tay biết phải làm sao, chợt nghe bên ngoài có tiếng cởi quần áo loạt xoạt, mặt càng thêm đỏ ửng, dám thở mạnh.

      Lâm Tư Kỳ dựa cả người lên bồn rửa tay, đôi chân mảnh mai đứng đôi giày cao gót khẽ run rẩy, khuôn mặt tuấn mỹ hài hòa của người đàn ông tiến lại gần, đôi mắt đẹp của ta như cười như , hai cánh tay dùng sức giữ chặt eo , ánh mắt cùng động tác của ta mang theo chiếm hữu mạnh mẽ làm càng thêm khẩn trương, cơ thể tự chủ được sẵn sàng thuận theo ta.

      Thân thể vô thức uốn éo, thanh có chút đáng thương năn nỉ: “Giám đó, đây là lần đầu tiên của Tư Kỳ, ngài …ngài…”
      Yoolirm Park, Traxy, Tuyết Nhu15 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :