1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau Ánh Hào Quang - Phù Quang Cẩm (Tuyển thêm editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      ây dà, bị gài bẫy rồi :yoyo65: con mụ Tô đáng ghét :die: bao giờ con mụ bánh bèo này mới out đây:015:

    2. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Chương 50: Lật lại quá khứ

      Edit: Sunny Pham
      Beta: Kẹo Ngọt



      Thang máy của toà cao ốc từ từ tiến lên cao, đứng ở này nhìn ra phía bên ngoài qua lớp cửa kính, bên dưới đất dòng người đến đến vội vàng như đàn kiến tất bật, ánh đèn giăng khắp nơi đường phố chi chít như sao trời, đứng ở đây có thể nhìn thấy được toàn bộ quang cảnh của thành phố.

      "Mười lần?" nam nhân tuấn tú trầm mặc nhìn ra ngoài cửa sổ, thanh khẽ trầm thấp thoát ra cách lạnh nhạt, nhưng Vương Tuấn nghe được vào tai lại cảm thấy thanh kia mang chút ý tứ hàm xúc.

      "Mười lần. Bất cứ người đàn ông nào khi xem được tài liệu kia đều là có chút dám tin, ấy người như vậy. Ở Kinh Hoa những người từng đại diện cho ấy đến bây giờ nghe đến tên của trong lòng vẫn còn sợ hãi, này, là khiến cho người ta phải mở rộng tầm mắt nha!" Vương Tuấn rất cảm khái than tiếng.

      Thiệu Chính Trạch thần sắc như cũ vẫn trầm mặc nhìn ngoài cửa sổ, nghĩ tới kia lần lượt từng câu chữ mặt giấy, trong lòng có chút tiếc nuối nên lời .

      như vậy, đâu chỉ là làm cho người ta phải mở rộng tầm mắt!

      Trong đầu lờ mờ thoáng lên chút hình ảnh của trước kia dựa vào nghiệp của mình để được lên trang nhất của báo, đây là lần đầu tiên làm cho cảm thấy ngạc nhiên và nghi ngờ.

      mới mười sáu tuổi lại hề có bối cảnh, vì phản đối những lần tiếp khách bẩn thỉu trong giới giải trí mà trong khoảng thời gian ngắn ngủi chưa đến ba năm tự tay hại mình phải vào bệnh viện tới mười lần.

      Cắt cổ tay bằng dao gọt trái cây, đập trán vào góc bàn, nhảy lầu té bị thương ở chân, lần cuối cùng cương quyết cứng rắn tự nhét vào miệng mình những mảnh thủy tinh vỡ làm cho bản thân trực tiếp đóng băng nghiệp hơn hai năm.

      khắc đó, kia chắc hẳn ôm quyết tâm nhất định phải chết sao? Rốt cuộc cần có bao nhiêu nghị lực, mới có thể liều chết để giữ trong sạch cùng tôn nghiêm của bản thân.

      dũng cảm như vậy, nếu là lúc trước chịu thua thiệt chút, dựa vào quật cường cùng kiên trì của ấy, cũng phải là có khả năng ngày hôm nay ấy có thể đạt được vị trí ngang với Đặng Phỉ Phỉ trong giới giải trí. "Đem tất cả các tư liệu về các lần diễn xuất điện ảnh, kịch truyền hình còn có quảng cáo những thứ kia của ấy tập hợp lại rồi mang đến đây cho tôi." Quay đầu về phía Vương Tuấn dặn dò câu, Thiệu Chính Trạch đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, tiện tay mở ra tư liệu bàn đọc lại mấy lần, do dự chút rồi tiếp tục : "Linda gần đây có ở trong nước hay ? Bố trí thời gian hẹn gặp ta gặp tôi lần ."

      "Tôi làm ngay đây." Vương Tuấn gật gật đầu bước ra rồi khép cửa lại.

      Thiệu Chính Trạch quay trở lại ngồi chiếc ghế dựa, ánh mắt nhìn lại hai hàng chữ vừa rồi, nét chữ đó đậm nét, ràng rành mạch ghi lại: "Hết lần này đến lần khác cố gắng xin Linda dạy học múa cổ điển, cũng đạt được thành tựu nhất định. Trong tác phẩm “Thanh Thanh tử câm” biểu diễn trích đoạn “Túy Công Khanh” của hoa khôi bạc mệnh Thanh Hoan, vũ đạo kéo dài 3 phút..."

      “Thanh thanh tử câm” ?

      Thiệu Chính Trạch khẽ nhíu mày suy nghĩ lại lát rồi mới nhớ ra là mấy năm trước tác phẩm đạt thành tích thường thường trong lĩnh vực điện ảnh. Tuy là được đạo diễn nổi danh chỉ đạo, nhưng vì tác phẩm này theo đuổi hoàn mỹ thái quá làm cho cốt truyện thể làm cảm động người xem, nên bị hầu hết phóng viên dùng ngòi bút làm vũ khí mà mắng chửi người kia hiểu biết gì cả.

      Trong công việc cũng như cuộc sống thường ngày của luôn tuân theo quy luật, ngoại trừ công việc, đối với những thứ phong hoa tuyết nguyệt gì gì đó chưa bao giờ cảm thấy hứng thú, giờ phút này ánh mắt nhìn vào hàng chữ , lại là lần đầu tiên có hứng thú xem bộ phim điện ảnh.

      “Thanh thanh tử câm” là chuyện xưa hư cấu trong vương triều cổ đại, cốt truyện chủ yếu kể về cuộc đời nam chinh bắc chiến của đế vương thuộc triều đại đó, ông ta khắp nơi chiêu dụ người tài, cuối cùng nhất thống thiên hạ, vinh quang bước lên ngôi cửu ngũ chí tôn, sau đó cùng người vợ từ thủa hàn vi nắm tay nhau viết nên câu chuyện xưa về thời thái bình thịnh thế.

      Trong phim ảnh các diễn viên nổi danh được mời đến làm khách mời đóng các vai hiền thần, lương tướng, sĩ, cơ bản tất cả các nhân tài cuối cùng đều bị hoàng đế lấy nhân cách và mị lực để chinh phục, nguyện ý vì ông ta mà cam chịu máu chảy đầu rơi, trung thành tới chết mới thôi.

      Thiệu Chính Trạch xem đến nửa, có cảm giác mình lãng phí thời gian, đúng lúc định dừng lại, đến phân đoạn Lưu Y Y vai diễn vũ nữ "Thanh Hoan" xuất .

      Đây là nhân vật có xuất thân phong trần, nhờ điệu múa " Nguyệt vũ" mà nổi danh ở kinh thành, mặc dù ngày thường nàng cười tiếng cũng đáng giá ngàn vàng, nhưng đứng trước mặt đấng cửu ngũ chí tôn thân phận nàng cũng chỉ như con kiến bé mà thôi.

      Khoác mình bộ trang phục màu sắc đỏ tươi làm bằng chất liệu lụa mỏng manh càng tôn lên dáng vóc uyển chuyển của nàng, vòng eo thon thả lắc , từng bước thanh thoát nhàng, viên ngọc ruby hình giọt nước rủ xuống vần trán trơn bóng như ngọc càng làm nổi bật lên khuôn mặt diễm lệ vô song của nàng ta.

      Trong cái giới giải trí đầy tai tiếng này, chưa từng để mắt quá lâu đối với bất cứ nữ diễn viên nào, nhưng giờ phút này nhìn thấy từ từ màn ảnh, lại liên tưởng đến câu như thế này "Diễm lệ có hai, thế gian chẳng ai sánh kịp".

      thể , đem loạt tất cả các minh tinh dưới trướng công ty điểm qua lượt, cũng ai có diện mạo và khí chất bằng được với này.

      ấy có đôi mắt đẹp trong suốt như nước nhưng kém phần quyến rũ đa tình, đuôi mắt khẽ chớp cũng đủ để làm người ta điên đảo vì vẻ hào hoa phong nhã chứa trong đó, lông mày dài , sống mũi rất thanh tú, da thịt trắng nõn non mềm,nhìn qua vô cùng mịn màng. Mỗi chi tiết khuôn mặt của đều có cấu tạo rất hợp lý, vô cùng tinh xảo, sợ là hoạ sĩ ưu tú nhất cũng cách nào vẽ được khuôn mặt hoàn hảo như vậy.

      Ngoài vẻ bề ngoài ưu tú như vậy, từ khi trở thành diễn viên ấy lại hề tuân theo quy tắc ngầm của giới giả trí bẩn thỉu này, xem xét vô số người trong giới này, người phẫu thuật thẩm mỹ, người nạo phá thai, và vô số tin tức về mặt trái trong giới giải trí này nữa...

      Thiệu Chính Trạch dường như có chút thể tin được, công ty Kinh Hoa bên kia lại có thể lãng phí mất hạt giống tốt như vậy? !

      thảm đỏ nhàng nhấc tay, vẩy ra nước giấu trong tay áo, thân hình giống như khối mây đỏ nhàng phiêu lãng trôi qua, động tác như gió thổi mây trôi lộ ra kia làm lộ ra bờ vai trần trắng muốt nuột nà như tạc từ khối bạch ngọc. Ngồi đài cao an thần sắc của vị hoàng đế chợt ngưng lại, chén rượu trong tay sóng sánh rớt bàn, ngồi bên cạnh ông là vị hoàng hậu thân diện triều phục toát lên đoan trang cao quý, tầm mắt cũng dõi xuống cảm xúc.

      Phần vũ đạo hoàn mỹ kết thúc, hoàng đế tâm tư dao động tựa hồ muốn lên tiếng, chợt nghe bên cạnh hoàng hậu xưa nay vốn luôn hiền lương thục đức cất tiếng cười rồi : "Mọi người nhìn Mộ Dung tướng quân , ngài ấy xem điệu múa này mà tròng mắt muốn rớt ra ngoài rồi. Nếu ngài cảm thấy nương này hợp tâm ý của mình, hôm nay bản cung liền làm chủ giúp ngài hoàn thành tâm nguyện, đem nàng ban cho ngài, ngài thấy thế nào?"

      Vị Mộ Dung tướng quân tuổi cũng gần năm mươi mặt chằng chịt vết sẹo, là sứ thần được nước khác phái đến làm sứ giả, chiến trường giết người chớp mắt, là vị tướng mà người khác nghe đến thanh danh sợ mất mật.

      Nhưng cũng chỉ có rất ít người biết, tuy vị tướng quân này đánh đâu thắng đó, lại là người bị khiếm khuyết về nhân cách, thích lấy việc hành hạ các làm đam mê, vị hoàng hậu nương nương hiền lương thục đức kia lại là trong số ít người biết được bí mật này.

      "Hoàng hậu lên tiếng ban thưởng, bản tướng quân nếu từ chối là bất kính." Vị tướng quân khôi ngô ôm quyền tại lễ rồi cười ha hả tiếng. chỉ quyết định tưởng chừng vô tình của hoàng hậu mà sinh mệnh của hoa khôi kia được định đoạt. Nàng ở trong phòng vị tướng quân kia kêu khóc nỉ non đêm, đến ngày thứ hai trong đống đệm chăn được mang ra ngoài chỉ còn cỗ thi thể, cánh tay rủ xuống chằn chịt vết roi chồng chất lên nhau cùng với vết máu loang lổ.

      Ở trong bộ phim này, vai mà Lưu Y Y diễn cũng thể coi là vai phụ chính thống, toàn bộ cảnh quay cũng đến mười phút. Thiệu Chính Trạch ánh mắt lại tập trung vào phút cuối cùng kia khi cổ tay trắng nõn nà rủ xuống, thoáng chau mày rồi lại nhớ đến hình ảnh của nàng khi nàng khiêu vũ.

      từ có trí nhớ kinh người, giờ phút này nhìn lại điệu múa kia rất giống với điệu múa từng nhìn thấy, trong đầu từ từ ra hình ảnh ngày trước Từ Y Nhân cùng Linda luyện tập bài tập đầu tiên của bộ môn múa, động tác đưa tay, nhấc chân, xoay tròn, những động tác đơn giản này lại từ từ kết hợp lại, quả hề sai biệt, giống nhau đến mức đáng kinh ngạc, làm cho khuôn mặt vốn ít khi biểu lộ cảm xúc ra ngoài của giờ đây lại ra vẻ cứng đờ tin nổi .
      Last edited: 19/6/15
      Yoolirm Park, Thanhha, Traxy28 others thích bài này.

    3. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Chương 51: Thử dò xét

      Edit: Nhi Nguyen
      Beta: Kẹo Ngọt



      "Tốt lắm, kế tiếp chúng ta có mời đến đây nam chính và nữ chính của bộ phim “tiêu dao kiếm”! TV vang lên giọng giới thiệu rất phấn khởi của người dẫn chương trình, Thiệu Chính Trạch vừa đem áo vét cởi ra đưa cho người giúp việc, nghe thấy ông nội cao hứng gọi : “A Trạch, con mau tới đây xem ! Y Nhân nhà chúng ta sắp xuất rồi kìa”.

      "Ông nội!" Từ Y Nhân trong lòng có chút khẩn trương, mặc dù lúc trước phải là chưa từng tham gia tiết mục nào, dù có thể là do nhiều nguyên nhân khác nhau, nhưng kết quả cuối cùng luôn nhận được chỉ là tiếng mắng chửi, dần dần những tiết mục về sau cũng còn dũng khí để tham gia.

      "Giao lưu với Ngôi sao?" ánh mắt Thiệu Chính Trạch ung dung thản nhiên nhìn rồi cất giọng nhàn nhạt hỏi.

      "Đúng vậy đó, lâu như vậy mới phát sóng là sao!” Thiệu lão gia có chút vui than thở, ánh mắt nhìn về phía TV, nhìn đến khi Từ Y Nhân xuất , tặc lưỡi cười : “Rốt cuộc chỉ có con nhóc nhà chúng ta ông nhìn mới thấy thuận mắt, con xem những người kia , đôi môi đỏ chói giống như vừa mới hút máu người khác, còn có cái váy kia, rốt cuộc là ta mặc cái gì vậy!”

      Bị khen trắng trợn như vậy làm Từ Y Nhân có chút đen mặt, nhìn lúc lâu, mới biết ông nội đôi môi đỏ mọng như vừa hút máu là tới người dẫn chương trình Trương Hiểu Phỉ, bộ váy màu đen để lộ đôi vai trắng kết hợp với đôi môi đỏ mọng, nhìn rất giống như nữ vương. Còn về cái váy kia, nhìn theo ánh mắt của ông nội chắc là đến bộ váy khoét cổ chữ V màu đen của Tạ Văn Thanh, bộ váy mỏng đó quả rất lộ liễu.

      "Quần áo chọn rất đẹp." Thiệu Chính Trạch đến ngồi bên cạnh ông nội, đưa mắt nhìn mấy lần, lần đầu tiên lên tiếng khen ngợi.

      Từ Y Nhân lần đầu tiên nghe thấy như vậy, trong lòng cảm thấy vui mừng, được người kia đánh giá khen ngợi như vậy khiến cảm thấy vui vẻ.

      TV khi sang chuyện khác, Thiệu lão gia gật gật đầu, đến lúc điện thoại tỏ tình với ông, khóe mắt đầy nước, khuôn mặt đỏ bừng, bộ dạng làm cho ông cụ có chút đau lòng, than thở hồi.

      tiếng đồng hồ sau, mới cùng ông cụ xem hết chương trình này TV, Từ Y Nhân bỗng nhớ ra sắp ngày thi cuối kỳ nên vội vàng đến thư phòng xem bài, ghi chép lại những điểm quan trọng.

      Vừa mới ngồi xuống lại nhìn thấy tờ báo để ở bàn, cầm tờ báo lên đọc liền nhìn thấy bức ảnh chụp đó và tiêu đề của bài báo là “ nhi viện thiên thần” cùng đập vào mắt .

      "Hạng mục mở rộng của Lăng Hà bị cản trở, công trình Nhạc Thủy có thể được khánh thành thuận lợi”, “ người chết và ba người bị thương, ai là người chịu trách nhiệm cho cái chết của em vô tội kia”, 《 bên tố bên kia cưỡng ép phải bán, cưỡng ép phải tháo dỡ, bên tố bên này kiên quyến dời để ép giá? Công ty thương mại và nhi viện bên nào cũng cho là mình đúng ..."

      "Vì lý do gì mà chúng con phải ở trong nhi viện chứ?"

      "Bởi vì các con đều là những thiên sứ mà thượng đế mang đến cho ta..."

      Những lời lúc trước lên ràng trong đầu , bàn tay Từ Y Nhân run rẩy nhìn tấm hình bà lão đầu tóc bạc trắng, khuôn mặt đầy nước mắt, trong lòng tâm tình cuồn cuộn dâng lên, đôi mắt ngập nước, những giọt nước mắt chỉ chực rơi xuống.

      nhiều năm chưa trở về, má Trịnh già như vậy rồi, trong lòng từ trước đến nay luôn lưu giữ hình ảnh má Trịnh với khuôn mặt tươi cười, hiền lành, từ lúc nào khuôn mặt ấy lại xuất vẻ buồn đau thê thảm như vậy?

      Chuyện lớn như vậy mà đến giờ mới biết, đúng là đáng chết mà!

      Từ Y Nhân trong lòng cảm thấy áy náy, tự trách bản thân mình, ngoài cửa vang lên tiếng gõ “Cộc! Cộc!”, đợi lau nước mắt, Thiệu Chính Trạch đẩy cửa vào.

      "Em làm sao vậy?" nhìn thấy luống cuống như vậy, người đàn ông cất giọng ôn hòa nhưng trầm thấp hỏi, rồi bước đến bên bàn đọc sách đứng cạnh .

      "Em sao mà, có việc gì đâu!" Từ Y Nhân cắn chặt môi, cố nén khổ sở trong lòng mình lại, nhìn mỉm cười: “Em mới đọc báo thấy mấy người báo tội nghiệp”.

      "Vậy à?" Thiệu Chính Trạch nhàng hỏi, nhìn thấy khổ sở như vậy, trong lòng lại có chút nỡ, cúi người lấy tờ báo tay ra, rồi đem ôm vào trong lòng: "Chuyện như thế này ngày nào cũng xảy ra, chẳng lẽ mỗi lần em đọc được đều khóc như vậy sao?

      "Em..." Từ Y Nhân dám nhìn vào ánh mắt điềm nhiên của , điềm tĩnh, lạnh nhạt trong đó khiến cảm thấy đau lòng, hít thở thông.

      Má Trịnh chăm sóc lo lắng cho cả chục năm trời, trong lòng bà giống như mẹ ruột vậy, còn những đứa trẻ khác trong nhi viện chẳng khác nào em trai, em của , mấy tháng trước còn ôm hôn bọn chúng, bây giờ làm sao có thể đứng yên nhìn họ khốn khổ như vậy.

      Cúi đầu cắn chặt môi, tự nhắc bản thân mình thể khóc, nhưng nước mắt vẫn ngăn được mà rơi xuống.

      Cảm giác được ở trong lòng run rẩy, Thiệu Chính Trạch đem tờ báo để qua bên, trong lòng có muôn ngàn lời nhưng lại biết mở miệng như thế nào.

      Bắt đầu từ ngày bị té ngã trong mưa thay đổi hoàn toàn, thay đổi đó làm sao nhận ra chứ, ban đầu có chút nghi ngờ nhưng cuối cùng lại cảm thấy tò mò muốn tìm hiểu, cuối cùng phát giác cùng người có tên Lưu Y Y kia có rất nhiều điểm giống nhau.

      Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Những việc kỳ lạ như thế này làm cho cách nào hiểu được! theo kết quả điều tra mà Vương Tuấn báo cáo lại cho và Lưu Y Y chưa từng quen biết nhau.

      Đưa tay nâng khuôn mặt nóng hầm hập của lên, bốn mắt nhìn nhau, đôi mắt của vẫn ngập nước, bộ dáng đau lòng yếu ớt ơt như vậy, giống như giãy dụa cầu khẩn làm cho trái tim đau như cắt.

      "Nếu như có ông nội, chắc em cũng giống như bọn họ lớn lên ở nhi viện".

      Bọn họ rất đáng thương, viện trưởng….. xem viện trưởng bà ấy lớn tuổi như vậy còn vì chuyện này mà bôn ba vất vả, rất đáng thương. giúp bà ấy được , giúp bọn họ chút, em biết là có thể làm được mà” biết là bao dung với nên mới có dũng khí cầu xin giúp đỡ, nắm áo cầu xin, bộ dáng khẩn thiết giống như bị đau khổ của bọn họ làm cho cảm động.

      "Được, hứa với em”. Thiệu Chính Trạch bình tĩnh nhìn , giọng bình thản: "Nhạc Thủy là công ty con của công ty truyền thông Quang Ảnh, hạng mục mà họ khai phá do Trương Thiên Quân phụ trách, chính là người có liên quan đến vụ án của Lưu Y Y ngày trước …”

      Thiệu Chính Trạch chưa dứt câu, cảm nhận được thân thể của đột nhiên run rẩy, lúc nãy nghe được lời hứa của vẻ mặt mới hơi thả lỏng bây giờ lại trở nên sợ hãi.

      nhớ lại vài ngày trước gặp ác mộng, miệng ngừng cầu xin “Thả tôi ra”, Thiệu Chính Trạch cảm thấy như có gì đó lóe lên trong đầu nhưng lại nắm được.

      "Công ty truyền thông Quang Ảnh..." yên lặng lặp lại cái tên mà vừa , nghĩ đến thế lực của Giang Gia ở trong đó, Từ Y Nhân mới phát hình như mình làm khó .

      Chỉ có mới có thể bao dung hết lần này tới lần khác, ngoại trừ ra ai có thể giúp đỡ bọn họ, ngoài ra biết phải nhờ ai giúp đỡ.
      Last edited: 19/6/15
      Yoolirm Park, Thanhha, Traxy28 others thích bài này.

    4. thích su su

      thích su su Well-Known Member

      Bài viết:
      265
      Được thích:
      737
      ồ A Trạch phát ra rồi!

    5. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      k biết lúc a phát ra sao nhỉ???

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :