1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau Ánh Hào Quang - Phù Quang Cẩm (Tuyển thêm editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Chương 24: Thiên phú

      Edit: Nhi Nguyen
      Beta: Kẹo Ngọt



      Từ trước đến nay Mạc Dịch có cầu rất cao đối với diễn viên, đặc biệt là diễn viên mới, cho dù là phim chuyển thể từ tiểu thuyết có thể cần vai nữ chính phải thông thạo vũ đạo, nhưng ta vẫn hy vọng diễn viên phải kết hợp được giữa lời với cử chỉ để tạo cảm giác tao nhã và có cốt cách quý phái, cho nên rất coi trọng việc đào tạo phong thái hình thể của .

      ai có thể ngờ rằng, kiếp trước từng ở trong giới nghệ thuật diễn qua nhiều vai diễn, từng diễn vai tên Linh là đệ nhất hoa khôi của kinh thành, vai nữ thích khách dùng thân phận ca kỹ để lẻn vào hoàng thất, dùng sắc đẹp và ca múa để mê hoặc hoàng thượng hưởng sủng ái, tuy chỉ là vai phụ có vận mệnh ngắn ngủi, nhưng do ý chí quật cường, muốn diễn tốt vai của mình, nên bí mật tập luyện biết bao nhiêu lần.

      Nhưng đáng tiếc, khán giả chỉ nhìn tạo hình xinh đẹp của , sau đó lại ngừng châm chọc chỉ diễn toàn những vai phản diện.

      dường như quên hết mọi chuyện xung quanh mình, chăm chỉ luyện tập biết mệt mỏi, luyện tập động tác xoay người, ngẫu nhiên quay đầu lại, khuôn mặt trắng nõn mang theo vẽ đẹp làm mê mẫn lòng người, rất giống với nhân vật Sơ Đãng, kiên cường của khiến bất cứ ai nhìn thấy đều cảm thấy đau lòng.

      Giờ phút này, Thiệu Chính Trạch đứng ở trước cửa nhìn như vậy đột nhiên lại cảm thấy có chút may mắn.

      May mắn là Tô Khả Nhi gây ra chuyện, may mắn nước mắt cùng kiên trì của trong đêm đó khiến cho nhất thời mềm lòng, thậm chí may mắn là Mạc Dịch cam lòng hết lần này đến lần khác thuyết phục .

      Chỉ có điều biết được từ khi nào lại có năng lực như vậy?

      Động tác điêu luyện như thế, người chưa từng học qua vũ đạo như mà chỉ trong mấy ngày luyện tập lại có thể múa tốt được như vậy sao?

      Mạc Dịch đứng bên cạnh nhìn tập luyện, tấm tắc khen ngợi, rồi quay sang giương mắt nhìn Thiệu Chính Trạch chìm trong suy nghĩ, khẳng định lần nữa:"Tôi rồi vai diễn này nếu phải ấy ai có thể thể được, cậu thấy đúng ?”, đột nhiên trong phòng tập múa lại nghe tiếng kêu “Ai da”, bất ngờ phản ứng kịp nên ngã xuống mặt đất.

      " có sao ?" giáo viên dạy múa vội chạy tới xem , câu hỏi của ấy kéo Từ Y Nhân vẫn suy nghĩ xuất thần trở về với thực tại, ánh mắt ngơ ngác nhìn người quen cũ trước mắt, trong lòng cảm thấy hỗn loạn, lắc đầu : “Em sao, có thể là do tập quá lâu nên có chút mệt mỏi”.

      "Vậy là tốt rồi." Linda thở dài hơi, giọng ôn hòa: "Phải thời gian nữa bộ phim mới bắt đầu khởi quay, trong kịch bản cũng cầu phải múa, cho nên cũng cần phải nỗ lực nhiều như vậy, tập lâu như vậy chắc cũng mệt rồi, nên nghỉ ngơi lát .”

      "Em biết rồi ạ!" Từ Y Nhân gật gật đầu, môi nở nụ cười có chút khổ sở.

      Linda hơn 40 tuổi, nhưng do biết cách chăm sóc nên dáng người vẫn rất đẹp, mọi cử chỉ hành động của ấy đều vô cùng quyến rũ, hấp dẫn ánh mắt người khác. nổi tiếng trong giới giải trí về khả năng vũ đạo, từng biểu diễn bài múa đơn kéo dài hơn 10 phút vũ đài quốc tế và nhận được rất nhiều lời khen ngợi tán thưởng, đồng thời cũng mang về ít giải thưởng lớn .

      Danh tiếng vang xa, lại là giáo sư dạy múa của học viện, người khác có thể được chỉ đạo vài câu lấy làm vinh hạnh, lúc trước khi muốn học múa từng tìm đến xin ấy chỉ bảo biết bao nhiêu lần, tuy nhiên lần nào cũng nhận được lời từ chối.

      Nhưng có lần vô tình nghe được người khác ấy có sở thích leo núi vào cuối tuần, trong thời gian có phim để đóng nên cuối tuần vào lúc sáng sớm đều leo núi cùng với ấy. Gặp nhiều lần như vậy, cuối cùng ấy bị chân thành của làm cho cảm động, nên đồng ý dạy cho trong thời gian ngắn.

      Nhưng cho dù là như vậy cũng chưa bao giờ thấy được vẻ mặt ôn hòa của ấy như bây giờ.

      Linda đưa chai nước cho cất giọng ôn hòa hỏi: " bé năm nay bao nhiêu tuổi rồi?" vẻ mặt mang theo chút hiếu kỳ.

      "Em hai mươi hai tuổi ạ." trong lòng Từ Y Nhân đối với ấy có chút cảm kích, nên lời có phần khiêm tốn nhu thuận.

      “Số tuổi của khiến người ta phải hâm mộ!” Linda than thở tiếng, vẻ mặt như nhớ lại chuyện cũ: " kiên cường, mạnh mẽ của rất giống với người học trò cũ của tôi”

      "Có thể làm cho nhớ tới, ấy chắc chắn là rất tài giỏi”. Từ Y Nhân câu từ tận đáy lòng mình, nghĩ tới Linda lại mở nhạc, giọng tiếc nuối: “Đúng vậy, ấy rất tài giỏi, nha đầu đó rất bướng bỉnh, lúc mới gặp ấy bởi vì vài nguyên nhân tôi chịu dạy ấy, biết tại sao ấy biết tôi có thói quen leo núi vào cuối tuần, nên tuần nào cũng đều theo tôi, gặp tôi cũng lên tiếng, lại làm như chỉ vô tình chạm mặt, cũng than mệt, mỗi lần như vậy đều cùng tôi leo lên tới đỉnh núi mới dừng lại.”

      "Cho nên mới mềm lòng mà đồng ý dạy cho ấy” Bàn tay cầm bình nước của Từ Y Nhân run , khóe môi mỉm cười, trong đôi mắt như có nước, chỉ là Linda để ý, mà chỉ cười nhàng : “Đúng là như vậy, các trẻ tuổi nào có ai mạnh mẽ kiên cường như vậy, nhất là ấy lại rất xinh đẹp, lại ngốc nghếch biết tận dụng sắc đẹp của mình chút. Sau đó khi đứng đỉnh núi tôi thấy ấy mồ hôi đầy mặt nhưng vẫn nhìn tôi cười, tôi liền cảm thấy thích ấy. Chỉ là đáng tiếc, sau này khi tôi dạy ấy cũng có lúc nghiêm khắc quá, bé kia…”

      Linda biết nghĩ gì, muốn lại thể ra được.

      "Thầy nghiêm trò mới giỏi, ấy nhất định hiểu, có thể theo học tập, ấy chắc chắn rất vui vẻ”. Từ Y Nhân trong lòng cảm động, cũng biết nên gì cho phải, chỉ có thể an ủi ấy mấy câu.

      Linda bùi ngùi xúc động : "Chỉ mong là được như thôi", trong khoảng khắc phòng luyện tập rơi vào yên lặng.

      Mạc Dịch đứng bên ngoài rời khá xa, nhưng trong lòng vẫn nghĩ thầm lúc nãy bé kia té ngã tại sao mình có cảm giác như cái người đứng bên cạnh trước giờ vẫn luôn là người thủ đoạn quyết đoán, lúc nào cũng nghiêm túc lạnh lùng như núi băng, đột nhiên sắc mặt có vẻ lo lắng khác thường vậy?

      " ấy múa rất tốt, có thể xem xét lại thêm vào kịch bản vài màn múa nữa, cũng có thể đem kịch bản sửa lại cho giống nguyên tác”. Trong đầu thể xóa được bóng dáng xoay vòng xinh đẹp của bé kia, Thiệu Chính Trạch khống chế ý nghĩ muốn chạy đến xem thế nào, liền dùng thái độ giải quyết công việc đưa đề nghị.

      " Tôi cũng nghĩ như vậy. Lúc trước biên kịch vì muốn nội dung của tác phẩm đọng xúc tích nên mới cắt xén số phân đoạn quan trọng lắm. Bất quá nếu ấy biểu tốt như vậy có thể điều chỉnh nội dung kịch bản lại chút, để cho nhân vật của vì Tô viễn mà múa màn, nếu được có thể thêm vào cảnh ôm hôn càng lãng mạn hơn!” Mạc Dịch vừa đến nội dung kịch bản, hiển nhiên hết sức kích động, quên luôn mình mấy chục tuổi đầu còn làm động tác khoa chân múa tay.

      Do quá hăng say chú ý Thiệu Chính Trạch ở bên cạnh bước chân từ từ chậm lại, mà Vương Tuấn lại bị ý tưởng mới vừa rồi của ta làm cho giật nảy mình, “Phốc” tiếng bật cười thành tiếng.

      Để cho “tiểu phu nhân” và Thượng Quan Diệp ôm hôn nhau sao, trí tưởng tượng của "Dịch điên rồ" cũng hay đấy!
      Last edited: 6/6/15
      Yoolirm Park, Traxy, Thanh Thanh Mạn36 others thích bài này.

    2. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      vô cùng mong chờ ngày Y Nhân diễn phim luôn:yoyo52: Thanks bạn nhiều :yoyo45:

    3. oxy501

      oxy501 Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      122
      muốn đọc lèo hết truyện luôn quá. arigatou bạn, hóng tiếp chương sau.

    4. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Mình đọc 1 mạch từ chương 1 đến chương 24 truyện hay dã man luôn. Đọc mà muốn đứt ra Thương cho bạn Y Y quá. bit nguyên nhân gì khiến YY bị mất mạng thế nhỉ.
      Kiếp trước bạn Y Nhân chuyên đóng vai phụ - ác giờ kiếp này bạn Y Nhân chuyên đóng vai chính - hiền, ngoan hihi đúng ước nguyện của bạn ý rùi. thanks các bạn edit truyện nhé

    5. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Chương 25: Đối đáp

      Edit: Nhi Nguyen
      Beta: Kẹo Ngọt



      "Cậu gióng trống khua chiêng tuyển vai trong cả nước, ngày nào cũng đem trong sạch, thuần khiết treo ở cửa miệng, sao cuối cùng lại cho ấy diễn cảnh nóng phim?” Thiệu Chính Trạch xuy tiếng, trong giọng hiếm khi xuất chút buồn bực vui giống bình thường.

      "Cảnh nóng?" Ý tưởng bị người ta phản bác, Mạc Dịch cũng cảm thấy buồn bực khó chịu: "Cái gì gọi là cảnh nóng? Tôi khí chất trong sáng tinh khôi là hết, cùng những thứ kia có liên quan gì? Chỉ là nụ hôn mà cũng gọi là cảnh nóng được hả? Cậu cũng suy nghĩ khác người quá rồi đấy”.

      " được là được". Giọng chém đinh chặt sắt, thể thương lượng.

      Tức cười, chờ bé kia lớn như vậy phải để cho người khác khi dễ!

      Đừng hôn môi , ngay cả nắm tay cũng được!

      Lúc này, Thiệu Chính Trạch đột nhiên ý thức được việc mình đồng ý để cho tham gia vào giới giải trí là sai lầm, lại nghĩ đến lúc mình nhất thời mềm lòng chấp nhận theo ý , đau đầu day day mi tâm.

      "Tôi mới là đạo diễn!" Mạc Dịch hiển nhiên bị phản đối này làm tức giận thở hổn hển, muốn mở miệng tranh luận, Vương Tuấn kịp thời đứng giữa hai người, giải hòa : “Đạo diễn của ta, sao lại hồ đồ như thế?! Diễn cảnh hôn cùng hôn môi ra cũng có liên quan gì, phải là còn có thể ghép được sao? Ông chủ là ý này, phải hôn môi là được.”

      " thế nào , tôi mới chính là đạo diễn!” Đạo diễn lại thở phì phò , mắt thấy Thiệu Chính Trạch khuôn mặt lạnh lùng, lại muốn tranh cãi vài câu, chuông điện thoại trong tay Thiệu Chính Trạch vang lên.

      Thiệu Chính Trạch nhìn số điện thoại, nheo mắt cái, có chút đau đầu nghe điện thoại.

      "A Trạch, những hình ảnh web kia là thế nào? Y nhân phải là nên ở trường học sao, tại sao lại liên quan đến cái kiếm gì gì đó hả?” Ông Thiệu thanh tức giận vang lên bên tai, giọng tràn đầy tức giận.

      "Chuyện này con cũng định thưa với ông." Thiệu Chính Trạch đem điện thoại dời xa tai chút, giọng thong thả : " ấy có tài năng về mặt diễn xuất, bản thân ấy cũng…..”

      "Con biết! Con biết mà cho ta biết!" Ông cụ hiển nhiên có kiên nhẫn nghe , trực tiếp bốc hỏa: “Hai cánh cứng cáp rồi! nếu phải thằng nhóc của gia cho ta, ta còn chẳng hay biết gì! Ngay lập tức đưa Y Nhân về nhà cho ta!

      Thiệu Chính Trạch vẻ mặt bất đắc dĩ, dịu giọng : "Ông nội, ấy..."

      "Như thế nào, bây giờ ngay cả lời ta cũng nghe phải ?” Ông cụ tức giận, nghiến răng nghiến lợi trong điện thoại, Thiệu Chính Trạch vẻ mặt bất đắc dĩ, đành phải đồng ý.

      từ do ông nội nuôi lớn, tình cảm đối với ông nội còn tốt hơn so với cha mẹ, mặc dù sau đó ra nước ngoài học nhiều năm, nhưng tình cảm chỉ có tăng chứ hề giảm. Nhiều năm như vậy, đối với những gì ông nội muốn đều thực .

      Vương Tuấn ở bên cạnh hiểu , ông chủ nhà mình cho tới bây giờ chưa từng cãi lời ông nội, thức thời gọi điện thoại, chỉ thầm cầu nguyện là hồi về đến nhà, lửa giận cần trút lên người làm như ta.

      ------------------

      "Ông nội có phải là rất giận hay ?” Nghe tin Từ Y Nhân vội vã từ phòng tập ra, nghĩ đến ông nội đối với thương cực kỳ làm cho có chút khẩn trương lo lắng.

      "Em thử xem!" Thiệu Chính Trạch ngước mắt nhìn , giọng nhàn nhạt hỏi lại, sắc mặt lúc chút lo lắng, làm trong lòng cảm thấy áy náy sâu sắc, bất an điều chỉnh tư thế ngồi, hai tay nắm chặt lại, có chút lo sợ.

      Bởi vì quan tâm, nên mới khẩn trương. muốn trước mặt người mình quan tâm biểu tốt, lúc trước đối với đạo diễn Hứa cũng có chút quan tâm, tại cảm thấy rất thân thiết với ông lão thẳng thắn kia.

      Nhìn bộ dạng lo lắng của , Thiệu Chính Trạch cảm thấy có chút đành lòng, chỉ đành phải giọng an ủi: “Ông nội nổi giận cũng đáng sợ như vậy, lát về đến nhà, em nhìn ánh mắt rồi làm theo là được rồi”

      "Dạ." Từ Y Nhân rầu rĩ đáp tiếng. Thiệu Chính Trạch thấy mình chưa giải thích ý tứ cho hiểu, đành phải trực tiếp nhắc nhở: "Lát nữa em nhìn , nháy mắt cái, em liền khóc lớn lên, cần gì, càng ủy khuất càng tốt.”

      "A?" Từ Y Nhân nghĩ tới lại có thể ra những lời như vậy, hai mắt mở to nhìn .

      Vương Tuấn ngồi ở ghế lái cảm thấy ông chủ nhà mình bình thường oai hùng là thế bây giờ lại phải chịu thua dưới tay già trẻ này, cười hì hì tiếng, lại nghe ta hừ tiếng liền đem những lời định trêu chọc nén trở về.

      “Nếu em còn muốn làm diễn viên, lát nữa cứ theo lời mà làm." Thiệu Chính Trạch xưa nay cũng phải là người thích nhiều, bình thường đều dùng ánh mắt ra hiệu chứ thích mở miệng , xong câu đó liền dựa vào ghế nhắm mắt lại nghỉ ngơi.

      Từ Y Nhân nhìn gò má góc cạnh của , đẹp trai tuấn cộng thêm khí chất cao quý thua gì bất cứ nam thần nào trong giới giải trí, khỏi thổn thức, nhìn thêm mấy giây, tim lại đập thình thịch, mặt đỏ hồng, ánh mắt tự nhiên nhìn chỗ khác.

      "Em hãy nhớ kỹ lời vừa mới biết chưa?" Xuống xe, Thiệu Chính Trạch yên tâm lại nhắc nhở .

      "Vâng." Từ Y Nhân đáp tiếng, trong lòng an tâm ít.

      "A Trạch, rốt cuộc là thế nào? Có phải cháu bắt Y Nhân chụp mấy cái gì kiếm gì kia đúng ?" Ông cụ ở nhà hờn dỗi nửa ngày, vừa thấy cháu trai của mình liền mở miệng trách cứ, làm cho Từ Y Nhân ở bên cạnh vừa cảm động lại vừa cảm thấy xấu hổ.

      Bản thân mình thường xuyên gây phiến phức cho , nhưng mà hết lần này đến lần khác người bị mắng lại chính là , ông nội thiên vị đến tột đỉnh rồi.

      Thiệu Chính Trạch cũng buồn bực, bất quá nhiều năm như vậy, hiển nhiên thành thói quen, thậm chí ngay cả lời giải thích dư thừa cũng có.

      "Ông nội, là tự con muốn đóng phim mà." Từ Y Nhân giọng , mắt thấy ông nội mang vẻ mặt tin, chỉ đành phải lớn hơn: “ là con rất thích làm diễn viên nên tự mình lén chạy đến đó để thử vai.”

      " là vậy?" Lão gia tử nhìn hai người, giọng đột nhiên nghiêm túc: "Chuyện lớn như vậy sao con lại cùng ông nội bàn bạc? Giới giải trí là nơi như thế nào? Bẩn thỉu xấu xa! Rối loạn lung tung! Có bao nhiêu chuyện ràng bị chôn giấu ở trong đó? Giống như vài ngày trước còn có chết ràng, con còn tuổi, đừng làm cho mọi người lo lắng!”

      Ông cụ nghiêm mặt trận, vẫn chưa hết giận: "Chuyện này coi như bỏ qua, về sau được liên quan đến giới giải trí nữa. Cũng sắp tới mùa thu rồi con cũng nên chuẩn bị thực tập , sau đó liền đem chuyện hai đứa kết hôn thông báo cho mọi người biết, xem hôn lễ có cần chuẩn bị gì nữa , con theo A Trạch đến công ty làm việc , như vậy ông nội cũng yên tâm hơn”.
      Last edited: 7/6/15
      Nhược Vân, Yoolirm Park, Traxy38 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :