1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau Ánh Hào Quang - Phù Quang Cẩm (Tuyển thêm editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thích su su

      thích su su Well-Known Member

      Bài viết:
      265
      Được thích:
      737
      ồ là scandal ư, càng đọc càng thấy hay, oa oa, hóng chương mới quá !

    2. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Chương 19: Giang Lịch

      Edit: Kẹo Ngọt


      “Thông báo cho các bộ phận, mau chóng xử lý chuyện này ”. Thiệu Chính Trạch rời mắt khỏi màn hình máy tính, đứng dậy, ánh mắt dừng lại chậu cây xanh tươi tốt cách đó xa, ngữ khí lạnh nhạt : “Hãy để cho đoàn làm phim Thanh mai trúc mã” chính thức tuyên bố với bên ngoài, thanh minh rằng Tô Khả Nhi chỉ xuất thoáng qua trong phim với vai nữ số 2 Uông Tĩnh Thư.

      “Vâng”. Trợ lý vội vàng gật đầu rồi ra ngoài, Vương Tuấn đứng bên cạnh hơi ngạc nhiên, ngữ khí có chút do dự đặt câu hỏi: “Nhân vật Uông Tĩnh Thư cũng là vai diễn thích hợp cho ấy, có thể phát huy được diện mạo vốn có. Nhưng vai nữ chính làm thế nào bây giờ? Chắc bây giờ Mac Dịch rất bực bội”.

      “Chưa có người diễn vai nữ chính sao?” Thiệu Chính Trạch dường như nghĩ đó là điều rất bình thường, cúi đầu cười , mở miệng đều đều: “ bực bội sao? phải ta sớm chọn được người rồi hay sao?”

      “Ông chủ!” Vương Tuấn tỏ ra kinh ngạc, hiểu tại sao ông chủ nhà mình lại thay đổi suy nghĩ, như vậy phải là đồng ý cho tiểu phu nhân bước vào giới giả trí rồi sao?!

      Với tính cách của tiểu phu nhân, bước chân vào đó phải bị ăn đến xương cốt cũng còn cho xem!

      -----------------

      Qua cửa sổ từng làn gió thổi đến nhè , buổi chiều tự học nên trong phòng có ít người hơn, Từ Y Nhân ngồi ngay ngắn bên cửa sổ sửa chữa lại bản ghi chép của mình.

      Những phân đoạn của Lăng Hoa công chúa diễn trong mấy ngày kết thúc rất thuận lợi, nhưng đoàn làm phim vẫn chưa cho phép công bố tin tức gì ra bên ngoài, làm cho người tham gia giữa chừng như cảm thấy đau đầu, may mắn Trần Viện Viện kia là người vô tâm vô phế, làm cho viết ghi chép cũng phải rất cẩn thận.

      chợt nhớ chỉ tầm hai tháng nữa là thi học kỳ, nên khỏi để bút xuống cất tiếng thở dài.

      ngồi ngẩn ngơ, điện thoại bàn tự nhiên đổ chuông, ngại ngùng quay mặt về phía các bạn trong phòng cười áy náy rồi vội vàng đứng dậy ra bên ngoài nghe điện thoại.

      “Là tôi sao?” Thông tin từ đầu bên kia truyền đến làm cảm thấy rất ngạc nhiên, nên giọng cũng khống chế được mà cao hơn bình thường chút.

      “Đúng vậy, đạo diễn Mạc Dịch phải là diễn viên chuyên nghiệp, và để có thể thể vai Vân Sơ Đãng cách tốt nhất, nên ngài ấy muốn trước tiên tham gia huấn luyện dáng dấp và khí chất trong khoảng thời gian…”

      “Vâng, được ạ, tôi nghe theo sắp xếp của đạo diễn”. Từ Y Nhân nghiêm túc trả lời và hẹn thời gian gặp mặt. vừa cúp máy, đột nhiên bị thu hút bỏi trận cãi nhau vang lên bên dưới cầu thang.

      “Giang Úy Nhiên, rốt cuộc là có ý gì? Hả, dựa vào đâu mà lại với bà nội đóng băng tài khoản ngân hàng của tôi”. giọng nam nổi giận đùng đùng mang theo ngữ khí kiêu ngạo: “Có phải đầu óc của có vấn đề rồi , hay là bị bệnh rồi, yên lành, thích tự quản chuyện của chính mình , quản chuyện của tôi làm gì!”

      “Dựa vào cái gì hả? Chỉ dựa vào tao là chị của mày thôi!” Giọng của như cố gắng kiềm chế tức giận, thanh rất trong trẻo nhưng vẫn khiến người ta nhận ra lạnh lùng nghiêm khắc ở trong đó.

      nhớ lại Giang Úy Nhiên là người có vẻ mặt kiêu ngạo khó gần, thần thái lạnh lùng xa cách, vậy mà lại quan tâm đến người khác như vậy làm thể vì hiếu kỳ mà dừng bước.

      " phải chỉ lớn hơn tôi có ba tuổi hay sao! Có cái quái gì mà định lên mặt chứ, hãy mau đến chỗ bà nội bà mở lại tài khoản cho tôi, giữa chúng ta coi như chưa có chuyện gì sảy ra, muốn ai làm gì kệ , tôi quan tâm đâu!” Chàng trai trẻ tuổi phát ra giọng rất kiên nhẫn làm Y Nhân nhớ lại mấy tiêu đề báo vài ngày trước, nên đột nhiên nghĩ ra thân phận của cậu ta.

      Ở trong giới giải trí, Giang Lịch mới 18 tuổi nhưng so với chị của mình danh tiếng của cậu ta rất xấu.

      Đánh nhau, đua xe, lượn lờ hộp đêm, tán , bất cứ chuyện gì mang tính kích thích cậu ta đều tham gia. Hơn nữa mẹ kế của cậu ta trước mặt truyền thông lại mực thiên vị cùng dung túng, làm cho cậu ta ngày càng vô pháp vô thiên, ai quản được.

      Từ Y Nhân vô tình thở dài tiếng, trong lòng cảm thấy rất đồng cảm với Giang Úy Nhiên. Chàng trai nghe thấy có động tĩnh liền chạy ra hành lang tức giận : “Ai đấy?”

      “Tôi …” Từ Y Nhân bị cậu ta làm cho giật mình, cả ba người đối mặt, tôi nhìn , nhìn tôi, cùng đứng đưa mắt quan sát người đối diện.

      “Chà Chà, ngờ trong học viện này lại có nhóc thanh thuần đáng như vậy”. Đôi lông mày nhíu chặt lại của Giang Lịch đột nhiên giãn ra, cậu ta ngần ngại toạc ra suy nghĩ của mình, cũng che dấu đưa mắt đánh giá vài vòng, rồi có chút hưng phấn quay về phía chị mình cãi nhau mấy câu, ngữ khí ngang ngược giống như bé trước mắt này là người của cậu ta rồi.

      Giọng nghe như quá quen với việc này rồi, buồn quan tâm Từ Y Nhân còn lớn hơn cậu ta vài tuổi.

      “Mày câm miệng lại!” Thần sắc của Giang Úy Nhiên tối lại, lập tức đưa tay kéo tai cậu ta kéo tới bên mình, hung dữ : “Mày câm miệng ngay lại cho tao! ấy phải là người mày có thể trêu chọc vào!”

      “Tại sao chứ, tôi được phép vì ấy có bối cảnh sau lưng sao?” Chàng trai xoa xoa lỗ tai đau do bị nhéo kêu lên, chờ cơn giận của chị nguôi chút mới dám quay đầu lại nhìn trộm Y Nhân.

      “Hừ!” Giang Úy Nhiên trừng mắt nhìn cậu ta, rồi trực tiếp dùng tay nhéo tai cậu ta lần nữa : “Mày liệu mà quay về trường học đừng có ngồi ngây ngốc , nếu còn dám gây chuyện thị phi nữa, để xem tao có trực tiếp đánh gẫy chân mày !”

      “A! Đau! , có phải là chị ruột của tôi đấy!” Bị nhéo tai chàng trai vừa vừa chớp chớp đôi mắt có chút nước mắt lưng tròng giống như đứa trẻ, lại nghĩ tới mấy hôm trước chị vừa về đá mình mấy cái chút nương chân, khiến cả người mình phải chịu đau nhức, nên dù cậu ta rất tức giận nhưng vẫn phải gật đầu đồng ý.

      Giang Úy Nhiên nới lỏng tay, nhìn tiểu Ma vương xưa nay vẫn hay bắt nạt kẻ yếu vội chạy xa nhưng vẫn chưa hết hi vọng, lén quay đầu lại ngắm Y Nhân, khóe môi Giang úy Nhiên cũng dần lên nụ cười ấm áp.

      Giang Lịch à, vào lúc này đây, chị cậu vẫn có đủ khả năng để bảo vệ cậu!

      “Cám ơn chị!” Từ Y Nhân thu hồi tầm mắt, quay lại nhìn có thần sắc trong trẻo nhưng lạnh lùng ở bên cạnh, khóe môi nàng lộ ra nụ cười thiện ý.

      cần cám ơn, tôi cũng phải vì muốn giúp ”. Giọng của Giang Úy Nhiên tỏ ra thản nhiên, có thể nhận thấy ấy có hứng thú chuyện phiếm với người khác. kiêu ngạo, lạnh lùng định quay người rời .

      Nếu nhớ nhầm, nhìn hiền lành vô hại này chính là thiếu phu nhân được mọi người dưới trong Thiệu gia bảo hộ kỹ càng, làm cho bản thân từng có lúc cảm thấy vô cùng hâm mộ số phận may mắn của ấy.

      Được trọng sinh lần nữa, hiển nhiên ngốc đến mức trêu chọc vào Giang Lịch để rước lấy phiền toái đáng có.

      “Chị đối xử với em trai của mình rất tốt”. Từ Y Nhân hề bị ảnh hưởng vẻ ngoài lạnh lùng xa cách của Giang Úy Nhiên. Ngược lại, Giang Úy Nhiên cũng cảm giác được người bé trước mắt có loại uất ức đồng cảnh ngộ giống mình.

      ràng người vô cùng kiêu ngạo nhưng lại có thể chịu được những lời xấu vu oan ác ý cùng chửi rủa của người khác.

      “Cậu ấy là người thân duy nhất đời này của tôi”. Giang Úy Nhiên đột nhiên đột nhiên , ngữ khí mang theo quả quyết chắc như đinh đóng cột, làm cho Từ Y Nhân cảm thấy rất bất ngờ.

      Dù sao ngoài em trai ra, ấy vẫn còn cha với bà nội, cùng rất nhiều bác chú dì bên mình. Cho tới bây giờ trong xã hội thượng lưu này Giang gia vẫn luôn ồn ào náo nhiệt ngừng.

      Vậy tại sao tự nhiên ấy lại đột nhiên câu với giọng điệu như vậy?
      Last edited: 6/6/15
      Yoolirm Park, Traxy, Thanh Thanh Mạn40 others thích bài này.

    3. thích su su

      thích su su Well-Known Member

      Bài viết:
      265
      Được thích:
      737
      :yoyo31::yoyo31::yoyo31:hê hê ăn vội bát mì ngồi hóng chương mới, Y Nhân nhận vai chình rồi, mong đợi quá !

    4. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Chương 20: Lâm Sở

      Edit: Tiểu Hà
      Beta: Kẹo Ngọt


      hành lang vắng lặng mặc váy dài bồng bềnh tay ôm sách vở qua, miệng khẽ cười, vẻ mặt lên nét hài lòng cùng vui vẻ.

      Bản thân vốn là trẻ mồ côi, vừa học hết cấp 3 bước chân vào thế giới giả trí, chưa lần được ngồi giảng đường đại học, đối với chuyện này trong lòng vẫn luôn cảm thấy tiếc nuối. Trước đây, chuyện học vấn của cũng bị giới truyền thông mang ra soi mói mấy lần, cho nên tại rất quý trọng cuộc sống sinh viên này.

      Phòng ở ký túc xá của Từ Y Nhân có tất cả sáu người, trong đó có hai người là người ở thành phố này nên tuần các bạn ấy chỉ ở lại ký túc ba đến bốn ngày, thời gian phải học họ về nhà nghỉ ngơi. người có bạn trai nên thường xuyên có mặt ở ký túc. Thời điểm về đến ký túc xá, trong phòng chỉ có Trần Viện Viện ngồi xem phim máy tính.

      “Ôi! Nhìn từ này đến giờ chỉ thấy có mỗi chàng này là đẹp trai nhất” Từ Y nhân vừa đóng cửa phòng nghe thấy câu khen ngợi của bạn mình, Trần Viện Viện vẫn nhìn chăm chú vào màn hình vi tính, nhưng tay đưa ra lấy quả chuối tiêu đưa cho , miệng : “Y Nhân mau lại đây, chàng này đúng là đẹp trai , xem ra cũng có chút tài năng đấy”.

      “Có chuyện gì vậy?” Nhìn bộ dáng của Trần Viện Viện như vậy làm khỏi buồn cười, nên tò mò bước đến nhìn vào màn hình máy tính.

      “Chương trình giọng hát hay Hoa Hạ đấy” Trần Viện Viện mặt mày hớn hở : “Năm nay bắt đầu thi tuyển rồi, tớ xem vòng loại thứ hai khu vực các thành phố ven biển, có năm người biểu diễn, nhưng vẫn chưa thấy ai hát hay cả”.

      Trần Viện Viện tặc lưỡi, vẻ mặt tiếc nuối , Từ Y nhân thấy bạn mình như vậy cũng chỉ mỉm cười.

      đối với ca hát có hứng thú nhiều lắm, tuy nhiên chương trình “Giọng hát hay Hoa Hạ” ngay từ lần đầu tiên tổ chức gây được tiếng vang lớn cả nước bởi vì ca sỹ tham gia luôn biết cách tạo ra những tiết mục hay nhất, nên ngay cả phụ nữ và trẻ em cũng biết đến chương trình này.

      Chương trình này do đài truyền hình Giang Bắc tổ chức, giám khảo để tìm kiếm ra tài năng trong chương trình là ba người có tên tuổi cùng uy tín cao trong làng nhạc Trung Quốc, các thí sinh tham gia cần xuất thân, cần được đào tạo chuyên nghiệp, giới hạn độ tuổi, đây là chương trình được mệnh danh là cuộc thi tìm kiếm giọng hát hay uy tín nhất Trung quốc.

      Các tiết mục của đài truyền hình Giang Bắc bao giờ được công bố trước giờ lên sóng, các giọng hát hay cũng ngoại lệ, lần đầu tiên tổ chức có mười hai thí sinh lọt vào vòng chung kết, tất cả những người này đều dễ dàng ký được hợp đồng biểu diễn, hơn nữa danh tiếng và khả năng biểu diễn cũng tăng lên rất nhiều.

      Đây là lần thứ ba cuộc thi được tổ chức, cuộc thi mới bắt đầu khiến khí cả nước chưa bước vào mùa hè mà cảm giác sức nóng lan tỏa, mặc dù cuộc thi tuyển ở các thành phố ven biển mới chỉ là quá trình khởi động thôi.

      “Xin chào các vị trong ban giám khảo, tên tôi là Lâm Sở, thí sinh số hai tư” lời giới thiệu cực kỳ đơn giản, giọng của cậu ta nghe rất quen tai làm cho Từ Y Nhân thu dọn đồ đạc phải dừng tay nhìn sang.

      “Cậu đem đến cuộc thi tiết mục gì vậy?” Từ Y Nhân nghe vị giám khảo hỏi, xoay người nhìn ra máy tính thấy màn hình là chàng trai cao gầy, với đôi mắt đen nháy, nhìn qua trông rất nho nhã, với vẻ mặt thản nhiên cậu ta : “Lần này tôi mang đến cuộc thi tiết mục do tôi tự sáng tác, bài hát “ của tôi”, đây là bài hát tôi muốn tặng cho người trong lòng tôi”.

      “Ồ, bài hát mang đến cảm giác cố chấp trong tình cảm”. Trần Viện Viện ngạc nhiên tán thưởng câu, Từ Y Nhân liền kéo chiếc ghế sang ngồi bên cạnh nghe cùng.

      Chàng thanh niên khoảng hai năm hai sáu tuổi, ôm chiếc đàn ghi ta vừa đàn vừa hát, nếu nhớ nhầm đây chính là chàng trai gặp tại nghĩa trang Khánh Sơn.

      còn nhớ , ta mỉm cười, tay cầm khăn, nhàng lau ảnh bia mộ, dáng người cao gầy, lúc xuống cầu thang bóng lưng lộ vẻ đơn, là người bạn mạng với cái tên blog là “ Đừng tranh cãi như vậy”.

      Từ Y Nhân nhìn thấy ta im lặng mím môi, rồi giọng buồn buồn bắt đầu vang lên

      “Với khuôn mặt đẹp như bức tranh, núm đồng tiền tựa như hoa

      của tôi, em mỹ lệ như ánh bình minh rọi sáng hoa sen

      Em đứng ở nơi cao vời vợi, váy dài thướt tha trong gió

      của tôi, em trong trẻo như ánh trăng chiếu lên hoa hải đường

      …………..

      “Ôi, hay ” Trần Viện Viện vội vàng ném ngay vỏ chuối cầm trong tay, mắt nhìn chằm chằm màn hình chớp, bộ dáng như hận thể lập tức chui luôn vào trong máy tính.

      Chàng trai vốn có giọng hát trong trẻo nhưng cố ý ép xuống thấp, khiến người nghe có cảm giác hơi khàn khàn, giống như cơn gió ban đêm nhàng qua, làm lay động những chiếc lá khô mặt đất.

      Vẻ mặt bình thản, mang theo nét nghiêm trang và ưu buồn, dường như tất cả tâm tình của chàng trai đắm chìm theo bài hát, trôi theo đến sân trường xa xôi nào đó, bài hát khiến cho người nghe lạc vào trong thế giới lãng du đầy hoài niệm của .

      Mười bảy tuổi, lần đầu tôi nhìn thấy em.

      Mỗi khi em khẽ cười, tiếng cười của giống như những áng mây phiêu lãng từ từ trôi vào cõi sâu thẳm trong lòng tôi

      Mười năm làm bạn, đứng từ xa nhìn em trải qua bao thăng trầm mưa gió

      Tôi vượt bao khó khăn, nhưng tình cảm tôi dành cho em cho tới bây giờ vẫn chưa từng thay đổi.

      của tôi, lời tỏ tình của tôi, liệu em có còn cơ hội được nghe thấy…

      của tôi, bao nhiêu năm tôi em say đắm, em có còn cơ hội để nhìn thấy…

      Giọng hát của người thanh niên vẫn ngừng vang lên, khiến Từ Y Nhân bỗng nhiên nhớ lại khoảnh khắc từ rất lâu về trước.

      mặc chiếc váy cung nữ ngắn màu hồng phấn, tranh thủ lúc rảnh rỗi, chạy đến quán cơm cay Tứ Xuyên để ăn trưa, khi vừa bưng cơm lên gặp học sinh nam, vừa được mấy câu với cậu ta, thấy cậu ta đỏ mặt.

      Chẳng lẽ là cậu ta?

      Chuyện xảy ra lâu, còn nhớ nữa, bất ngờ bị tiếng vỗ tay gọi trở về tại.

      “Bài hát này nghe buồn quá, chắc bên trong nó có chứa đựng câu chuyện xưa đúng ?” giám khảo nữ tò mò đặt câu hỏi

      “Đây là bài hát tôi dành tặng cho mà tôi ” Lâm Sở ngắn gọn.

      “Là mối tình đầu sao? Từ giọng hát của cậu tôi có cảm giác đây là câu chuyện cũ” giám khảo nam cũng hùa theo hỏi.

      Lâm Sở im lặng, sau đó cởi đàn ghi ta ra, cúi đầu chào ban giám khảo “Nếu đó là mối tình đầu, cứ coi là vậy

      ta đúng là hình mẫu lý tưởng” Trần Viện Viện vẫn còn dán mắt vào bóng dáng cậu thanh niên khi cậu ta bước xuống khán đài, miệng ngừng khen ngợi “Quả thực ta hát rất hay, cậu nhìn thần sắc của mấy vị ban giám khảo mà xem, khẳng định là muốn sục sôi lên theo tiết tấu của bài hát.

      “ Xem nào, xem nào, nhanh như vậy mà có tin nhắn phản hồi” Trần Viện Viện vội vàng khen ngợi, lần nữa mắt nhìn chằm chằm xuống dòng chữ chạy nhấp nhô dưới màn hình.

      hát là hay”

      “ Ôi, nhìn dáng vẻ nhắm mắt lại lúc hát, là quyến rũ, mê hồn, làm cho tâm hồn của mình chao đảo theo”

      “ Hát hay lắm, nhìn ta lạnh lẽo bi thương. Lâm Sở oppa, nhanh đến đây để em sưởi ấm cho

      ta lạnh lẽo nhưng ca từ ấm áp, người em cậu cần phải bốc hỏa lên như thế, có kết quả rồi kìa”

      Chỉ qua vài phút ngắn ngủi, dưới màn hình hiển thị đủ các loại tin nhắn bình luận về bài hát “ của tôi”, với đủ các loại ngôn ngữ khôi hài nhiều vô kể.

      Trần Viện Viện ôm máy tính gào khóc vì thông tin về chàng trai quá ít.

      Từ Y Nhân thay bộ đồ ngủ, liếc nhìn bạn thân cái rồi khẽ cười “Cậu có thể lên blog, blog của ta tên là “Đừng tranh cãi như vậy”.

      “ Làm sao cậu biết được? Cậu đấy” Trần Viện Viện nhảy lên mừng rỡ, đợi kịp trả lời vọt trở về bên máy tính, nhanh nhẹn tìm kiếm, loay hoay tìm, bỗng kinh ngạc kêu lên, kích động quay đầu lại, sợ hãi nhìn Từ Y Nhân, hấp tấp “ Ông trời ơi! Y Nhân mau lại đây xem, này và cậu sao lại giống nhau đến vậy
      Last edited: 4/6/15
      Yoolirm Park, Thanhha, Traxy35 others thích bài này.

    5. thích su su

      thích su su Well-Known Member

      Bài viết:
      265
      Được thích:
      737
      ủa, cái gì vậy nhỉ, Y Nhân xuất trang Blong của ấy à

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :